Linh Vũ Thiên Hạ
|
|
Chương 2756: Thôn phệ Tật Phong 2
Mà hơn hai mươi canh giờ sau, suốt hai ngày thời gian, sắc mặt của Lục Thiếu Du đã tựa như say rượu đỏ lên, thậm chí là thân hình cũng có chút bành trướng. - Nghĩa phụ, ngươi tín nhiệm ta như vậy sao? Trong nội tâm Lục Thiếu Du kêu khổ không thôi, nếu cứ thôn phệ xuống, dù mình có đan điền Khí Hải khổng lồ, tăng thêm Bất Diệt huyền thể, cũng sẽ bạo thể mà vong a. Ngay thời điểm Lục Thiếu Du kêu khổ không thôi, bỗng nhiên lại thở dài một hơi, có loại cảm giác giống như đại xá, chân khí trong cơ thể Tật Phong Tôn Giả rốt cục bị cắn nuốt sạch sẽ. Ngay thời điểm chân khí trong cơ thể Tật Phong Tôn Giả bị cắn nuốt sạch sẽ, Hồn Anh trong đầu cũng bị cắn nuốt, trực tiếp vọt vào thức hải. Xùy~~ Đúng vào lúc này, Hồn Anh của Tật Phong Tôn Giả bị cắn nuốt đến, bởi vì không phải cưỡng ép tiến vào, cho nên không có đụng phải cây đao màu vàng công kích. Chỉ là vào lúc đó, Đại Hồn Anh trong đầu lần nữa động, sát khí lan tràn, trực tiếp xông về Hồn Anh, trong tay cũng ngưng tụ một vòng xoáy, lập tức thôn phệ Hồn Anh của Tật Phong Tôn Giả. Đại Hồn Anh có bản năng thôn phệ linh hồn cùng sát khí, mỗi lần thôn phệ Hồn Anh cường giả, chỗ tốt đều bị Đại Hồn Anh đoạt, để cho Đại Hồn Anh tiếp tục tăng cường, như thế để cho Lục Thiếu Du giảm bớt đi phiền toái khi nghĩ biện pháp để cho Đại Hồn Anh trở nên mạnh mẽ, Đại Hồn Anh là cực kỳ trọng yếu a. Sau một lát, Tật Phong Tôn Giả triệt để trở thành một thây khô, linh hỏa thoáng hiện, thi thể kia đã không có bao nhiêu giá trị, cũng không cách nào luyện thành khôi lỗi, chân khí bị thôn phệ, cái thây khô này cùng thây khô bình thường không có khác nhau quá nhiều, bị linh hỏa trong tay Lục Thiếu Du đốt thành tro tàn. - Chân khí thật bàng bạc. Cảm giác chân khí thôn phệ mà đến trong cơ thể, Lục Thiếu Du sợ hãi thán phục, sắc mặt đỏ lên, gần như là dữ tợn, Lục Thiếu Du có thể tinh tường cảm giác đến bộ dáng đáng sợ bây giờ của mình. Tật Phong Tôn Giả là Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, chân khí vô cùng bàng bạc, mình chỉ là Vũ Tôn Lục trọng đỉnh phong, cắn nuốt chân khí của hắn, tựa như ăn uống quá độ, trong cơ thể tràn ngập chân khí bàng bạc, giống như muốn phá thể, để cho mình bạo thể mà vong. Vũ Tôn Lục trọng thôn phệ Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, đã đến Tôn cấp, mỗi cách một trọng đều là khoảng cách cực lớn, tuy đan điền Khí Hải của Vũ giả sáu hệ phi thường khổng lồ, nhưng nếu Lục Thiếu Du ở bình thường, tự nhiên là không dám mạo hiểm thôn phệ một Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, sơ sẩy một cái, mình liền bạo thể mà vong. Bất quá sự tình mạo hiểm làm nhiều, hiện tại Lục Thiếu Du cũng có chút cảm giác rận nhiều không sợ ngứa, huống chi mình có Bất Diệt huyền thể, sẽ không có nguy hiểm quá lớn a. Tuy lúc này trong cơ thể tùy thời có cảm giác bạo thể mà vong, chân khí tràn ngập đáng sợ, nhưng nghĩ đến chân khí bàng bạc kia sẽ hóa thành chân khí của mình, để cho mình đột phá, trong nội tâm Lục Thiếu Du liền thoải mái, chân khí bàng bạc như thế, không biết có thể để cho mình đột phá tới trình độ nào. Hiện tại đối với đột phá, Lục Thiếu Du không giống như trước có cố kỵ, gần đây tâm cảnh nhận được không ít chỗ tốt, liên tiếp đột phá, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn, hoàn toàn có thể yên tâm đột phá. Đồng thời Lục Thiếu Du cũng nghĩ, dựa theo kinh nghiệm đột phá trước kia đến xem, chỉ cần đột phá Thất trọng Vũ Tôn, đến lúc đó rất có thể ở dưới đặc tính của Âm Dương Linh Vũ Quyết, mình có thể liên tiếp đột phá, đến lúc đó mới thoải mái. - Bắt đầu luyện hóa. Trong chờ mong, sau một lát, thân ảnh của Lục Thiếu Du lần nữa đến bên ngoài Tử Lôi huyền đỉnh. Khoanh chân ngồi xuống, Lục Thiếu Du vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa, chân khí thôn phệ mà đến, luyện hóa đi tạp chất, sẽ hóa thành chân khí của mình, tiến nhập đan điền Khí Hải. Sau một lát, quanh thân Lục Thiếu Du bao phủ trong kim mang nhàn nhạt, tiến nhập trong trạng thái luyện hóa, thời gian lần nữa chậm rãi trôi qua. Đông hải, trong một vùng biển, giữa không trung một quần đảo, một mảnh ráng đỏ tựa như lửa cháy, soi sáng vô số kiến trúc, chính giữa quần đảo, một đại điện đột ngột từ mặt đất mọc lên, sừng sững ở trong vùng biển, trong Hải Vực này, chim bay không độ, yêu thú không gần. Trong một thạch thất, một mỹ phụ khoảng bốn mươi dịu dàng mà đứng, lộ ra vũ mị thành thục, giống như là cây đào mật hương thơm bốn phía, đúng là Thiên Vân Đảo Thanh Oản Tôn Giả. Mà trong thạch thất này, còn có một đạo thân ảnh, thân ảnh ấy khoanh chân ngồi xuống, cũng cực kỳ uyển chuyển, thân mặc vải thô, đầu đội khăn lụa xám trắng, thấy không rõ bộ dáng, cực kỳ mộc mạc, nhưng trong lúc vô hình lại có một cổ khí thế thoát tục, Thanh Oản Tôn Giả ở trước mặt nàng, cũng lộ ra cực kỳ cung kính. - Không nghĩ tới những năm này, đám lão gia hỏa kia thực lực đều không yếu, Lục gia Tam huynh muội cũng kinh người như vậy. Thân ảnh mộc mạc nói, lộ ra giọng nói cực kỳ già nua. - Lúc này đây Thiên Địa Minh bị thiệt hại nặng nề, đoán chừng đã trọng thương nguyên khí rồi. Thanh Oản Tôn Giả nói. - Trọng thương như thế, Lục gia Tam huynh muội lại lớn lên quá nhanh, sợ là Thiên Địa Minh cũng khó có thể nhẫn xuống, Thiên Vân Đảo chúng ta cũng cần chuẩn bị sẵn sàng mới được, muốn đến luôn luôn sẽ đến, ngăn cũng ngăn không được. Thân ảnh mộc mạc nói. - Tuyết Vi đã đi an bài, một khi Thiên Địa Minh có động tĩnh, Thiên Vân Đảo chúng ta sẽ động. Thanh Oản Tôn Giả nói. - Tuyết Vi ngược lại là càng ngày càng thành thục, chỉ có điều niên kỷ còn thấp, ở một số việc, không có lão luyện như Lan Lan ah. Thân ảnh mộc mạc có chút thở dài. - Đứa nhỏ Lan Lan này, là ngươi thích nhất, lúc trước trong ba người Kính Hoa, Thủy Nguyệt, Lan Lan, ngươi cũng lựa chọn Lan Lan, không nghĩ tới kết quả của Lan Lan lại... Thanh Oản Tôn Giả khe khẽ thở dài, Lan Lan chính là đệ tử mà sư tỷ thích nhất, chỉ tiếc kết quả lại xúc phạm đảo quy nghiêm trọng nhất. - Hết thảy đã qua, coi như không có phát sinh a, nếu nàng có thể tĩnh tâm tu luyện, vượt qua mấy trăm năm, một ngàn năm, ngược lại còn có cơ hội đặt chân vào hàng ngũ siêu cấp cường giả. Thân ảnh mộc mạc nói. - Gần đây Lan Lan tiến bộ không chậm, bất quá sợ là không cách nào tĩnh tâm tu luyện, tâm tư vẫn đặt ở trên người hài tử đó. Thanh Oản Tôn Giả nói. - Thanh Oản, ngươi cảm thấy đứa bé kia đến cùng là ai, người Lan Lan tiếp xúc cũng không nhiều, người bình thường, dùng tâm cao khí ngạo của nàng, là tuyệt đối không để vào mắt. Có chút dừng lại, thân ảnh mộc mạc hỏi. - Ta cũng kinh ngạc ah, suy nghĩ một lần, cũng không phát hiện ai có khả năng. Ánh mắt của Thanh Oản Tôn Giả nhúc nhích, cũng nghĩ không ra rốt cuộc là ai. - Được rồi, chẳng cần đi nghĩ những cái kia, gần đây trong một thời gian ngắn, sợ là đại lục này sẽ không bình tĩnh, không biết trải qua rung chuyển này, Thiên Vân Đảo đến cùng sẽ như thế nào. Thân ảnh mộc mạc nói nhỏ.
|
Chương 2757: Trong nội tâm chua xót
- Đúng rồi sư tỷ, Lục Thiếu Du kia, nghe nói đã trở thành nghĩa tử của Thiên Linh Đan Tôn. Thanh Oản Tôn Giả nhìn thân ảnh mộc mạc nói. - Thật sao... Nghe vậy, thân ảnh mộc mạc tựa hồ có chút chấn động, lập tức nói: - Thanh Oản, lúc này đây Thiên Vân Đảo ta không có tổn thất quá nhiều, đã không dễ dàng, ngươi cũng bị thương không nhẹ, sớm chút dưỡng thương a. - Ân. Thanh Oản Tôn Giả khẽ gật đầu. ................................. Ngọn núi liên miên, thấp thoáng lấy kiến trúc lung linh, lúc này là đầu hạ, dãy núi xanh biếc, trên núi cây cối sum xuê, lục ý dạt dào, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh lục quang dịu dàng, gió nhẹ thổi qua, tựa như sóng lớn. Trong một đình viện u tĩnh, trên giường, quanh thân Lăng Thanh Tuyền bao phủ trong một mảnh lam mang, sắc mặt có chút tái nhợt, dần dần khôi phục hồng nhuận phơn phớt. - Mẹ! Một âm thanh thanh thúy truyền đến, lời nói rơi xuống, một nữ đồng ước chừng năm sáu tuổi chạy vào trong phòng, nữ đồng này rất đáng yêu, khuôn mặt phấn nộn, trong lúc mơ hồ đã có thể nhìn ra, ngày sau nhất định là mỹ nữ tuyệt sắc, cùng Lăng Thanh Tuyền cực kỳ tương tự, mà trong ánh mắt, lại lộ ra một vẻ kiên nghị mà bạn cùng lứa tuổi khó có, hai mắt đen láy nhộn nhạo, trên cái đầu nhỏ trát lấy bím tóc, càng lộ ra đáng yêu đến cực điểm. - Du Thược, để cho mẹ ôm một cái. Lăng Thanh Tuyền thu lại thủ ấn, đình chỉ điều tức, đẩy ra tóc mai mất trật tự, lộ ra khuôn mặt tuyệt mỹ, trên ngọc nhan không thi phấn trang điểm, lại lộ ra vũ mị, còn có chút tiên khí, nhìn nữ đồng trước mặt, trong mắt lộ ra yêu thương trìu mến. - Mẹ, ta nghe nói ngươi bị thương, lo lắng chết Du Thược rồi. Tiểu nữ đồng nhào vào trong lòng Lăng Thanh Tuyền, hai lông mi mảnh mai, cái miệng anh đào nhỏ nhắn mân mê, hai mắt sáng ngời lộ ra rất khẩn trương. - Mẹ không có việc gì, Du Thược không cần lo lắng. Trong nội tâm Lăng Thanh Tuyền ấm áp, chăm chú ôm con gái ở trong ngực. - Mẹ, là ai đánh thương ngươi, về sau nhất định sẽ không bỏ qua hắn. Nữ đồng khẽ cắn hàm răng, trong hai tròng mắt thanh tịnh lộ ra lãnh ý. - Đứa nhỏ ngốc, thực lực của ngươi còn chưa đủ, chờ Du Thược ngươi trưởng thành, trở nên cường đại, liền có thể bảo hộ mẹ rồi. Nhìn qua nữ đồng trong ngực, trong mắt Lăng Thanh Tuyền không cách nào nhịn được ướt át, hài tử người khác, ở niên kỷ này đều có phụ thân yêu thương, là thời điểm làm nũng, mà Du Thược, lại chưa từng có. - Mẹ, ngươi lại như vậy rồi. Du Thược nhìn qua trong mắt Lăng Thanh Tuyền ướt át, nhẹ nhàng lau khóe mắt nàng, nói nhỏ: - Mẹ không nên khóc, có phải Du Thược làm mẹ tức giận hay không, về sau Du Thược nhất định sẽ ngoan, sẽ chăm chú tu luyện. - Đứa nhỏ ngốc, ngươi đã rất ngoan rồi. Lăng Thanh Tuyền nói nhỏ, trong nội tâm càng chua xót. - Mẹ sao vậy nhỉ, chẳng lẽ là nhớ cha, ta cũng nhớ cha a. Đôi mắt sáng ngời của Du Thược nhìn qua Lăng Thanh Tuyền, đối với cha ấn tượng rất lạnh nhạt, nhưng không cách nào ngăn cản ở trong đầu tưởng tượng, vô số lần nàng tưởng tượng ra bộ dáng của cha. - Đúng, mẹ nhớ cha rồi. Nhìn ái nữ, Lăng Thanh Tuyền ôm con gái ở trong ngực, nước mắt không ngừng tuôn ra. - Mẹ đừng khóc, chờ ta trưởng thành, nhất định phải giết hung thủ vì cha báo thù. Du Thược lộ ra sát ý kiên nghị nói. ........................... Dãy núi phập phồng, ánh nắng chiều rơi xuống, trên dãy núi xanh biếc phủ thêm hào quang. Trong sơn mạch, một ngọn núi cao hơn ngàn thước, cự nhai đứng thẳng, ánh mắt Nguyên Nhược Lan tập trung tư tưởng suy nghĩ, tóc mai rơi lả tả, váy dài màu tím vòng quanh dáng vẻ thướt tha mềm mại, tựa hồ là đang suy nghĩ cái gì, thật lâu không có di động. - Hết thảy đều nhớ ra rồi, không nghĩ tới ta một mực đều bại, một mực đều đuổi theo. Sau một lát, đôi mắt dễ thương của Nguyên Nhược Lan nhúc nhích, đột nhiên thì thào than nhẹ. - Sư tỷ. Âm thanh thanh thúy vang lên, một bóng hình xinh đẹp rơi xuống, váy dài vòng quanh tư thái uyển chuyển, thân ảnh di động tầm đó, không có mang theo bất luận tro bụi gì, ở độ tuổi như nàng đã có tu vi như thế, đã xem như không yếu. - Hạ Liên, không phải ta đã phân phó qua, bất cứ chuyện gì cũng không được tới quấy rầy ta sao. Vân Nhược Lan nói. - Sư tỷ, là sư phụ để cho ta đến, người của Hóa Vũ Tông cùng Lan Lăng Sơn Trang đều đến. Hạ Liên nói nhỏ. - Ta đã biết. Nguyên Nhược Lan chậm rãi đứng dậy, làn váy màu tím nhoáng một cái, đôi mắt dễ thương lộ ra một chút chấn động. - Sư tỷ, ngươi ở chỗ này đã ngây ngốc vài ngày rồi, ngươi như thế nào rồi? Hạ Liên do dự một chút, nhìn Nguyên Nhược Lan hỏi. - Nghĩ thông suốt một sự tình, chúng ta đi thôi. Nguyên Nhược Lan nói, khóe miệng trong lúc bất tri bất giác lộ ra mỉm cười, phảng phất như là thiếu nữ xấu hổ. ..................... - Hô! Trong Thiên Trụ giới, Lục Tâm Đồng mở hai con ngươi ra, tinh mang trong mắt nổ bắn, hào quang để cho người vì sợ mà tâm rung động, thủ ấn thu lại, hắc mang quanh thân đều thu liễm. Giờ phút này thương thế của Lục Tâm Đồng đã khôi phục, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, quét mắt về bốn phía, tâm thần lập tức khẽ động, trong tay xuất hiện một đạo Hồn Anh uể oải, khí tức linh hồn bàng bạc lập tức khuếch tán. Hồn Anh này mở ra hai con ngươi, thấy Lục Tâm Đồng liền lộ ra vẻ kinh hãi, Hồn Anh này là Hồn Anh của Phong Vũ Tôn Giả, lúc trước bị Lệ Quỷ bắt sống, đã rơi vào trong tay Lục Tâm Đồng. - Là ngươi rồi. Đôi mắt Lục Tâm Đồng nhúc nhích, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vui vẻ, nhưng cái vui vẻ này lại để cho Phong Vũ Tôn Giả run rẩy, phảng phất đã cảm thấy nguy hiểm. Xùy~~! Theo thủ ấn của Lục Tâm Đồng biến hóa, một tia khói độc đen kịt trực tiếp quán chú ở trong Hồn Anh của Phong Vũ Tôn Giả. - Ah! Phong Vũ Tôn Giả hét thảm, giống như thừa nhận lấy thống khổ cự lớn, Hồn Anh dữ tợn nhảy lên, lại thủy chung bị Lục Tâm Đồng khống chế. Lúc này tiến nhập Thiên Trụ giới cũng không biết đã qua bao lâu, ở trong Thiên Trụ giới, thương thế của mọi người đều là trên cơ bản khôi phục, một con thất giai Yêu thú của Yêu đường còn ở trong Thiên Trụ giới bắt đầu đột phá. Lần này ở trong Tử Vong Thâm Uyên đại chiến, đối với người và thú mà nói, trái lại còn là một chuyện tốt, trong đại chiến có thể sống sót, được chứng kiến siêu cấp cường giả ra tay, đều hoặc nhiều hoặc ít có cảm ngộ. Cộng thêm trong sinh tử đại chiến, cái loại tôi luyện trong nguy cơ, một ít vốn dừng lại ở biên giới đột phá, đều thừa cơ đột phá, liền không phải là chuyện kỳ quái rồi, rất nhiều cường giả sau khi dừng lại ở một cấp độ, đều là lựa chọn đi tôi luyện mình, cơ duyên vừa đến, dĩ nhiên là sẽ đột phá. Theo thời gian đi qua, trong Thiên Trụ giới sợ là đã đi qua một năm, không ít cường giả ở trong Thiên Trụ giới đột phá, để cho Thiên Trụ giới thường xuyên nổi lên chấn động. Ở một chỗ không gian, Cực Nhạc Tam Quỷ khoanh chân ngồi xuống, lúc này khí tức của ba người cùng trước kia khác hẳn, quanh thân Lệ Quỷ có lam quang quanh quẩn, khí tức cực kỳ quỷ dị, làm cho người run sợ.
|
Chương 2759: Phi Linh cầu viện 2
- Cái gì, Hải Long Môn cùng Vi Sinh Gia. Diệp Phi đại biến, thân là Ám Đường đường chủ, thế lực khắp nơi trên đại lục nàng tự nhiên là biết rõ, những sơn môn bình thường không hiển sơn lộ thủy kia, cũng có được thực lực cực kỳ khủng bố, Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn là đại biểu. - Mấy lão quỷ của Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn tựa hồ cũng không dễ chọc, tuy thế lực của Thánh Linh Cốc không kém, bất quá theo chúng ta được đến tin tức, tựa hồ so với Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn còn hơi kém chút ít. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói. - Sư phụ, thực lực của Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn đều không kém, hiện tại đại bộ phận cường giả trong Phi Linh Môn ta đều đang bế quan, tựa hồ là không người có thể xuất thủ tương trợ, dù sao Thánh Linh Cốc cũng là một phần tử của Đế Đạo Minh, Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn dám động Thánh Linh Cốc, rõ ràng là không cho Đế Đạo Minh ta mặt mũi, bằng không chúng ta dùng danh nghĩa minh chủ sơn môn, thông tri Nhật Sát Các, Tinh Ngục Các, Kiền Hiên Đảo còn có Thiên Vân Đảo tương trợ. Diệp Phi nói. - Ngươi biết tại sao Thánh Linh Cốc chỉ báo cho Phi Linh Môn chúng ta không, còn muốn chỉ tên trước tìm chưởng môn? Quỷ Tiên Tử nhìn Diệp Phi mỉm cười hỏi. - Đệ tử có chút suy đoán, theo ta được biết, chưởng môn cùng Âm Dương Vương Dạ Vị Ương quan hệ không tệ, đồn đãi Âm Dương Vương Dạ Vị Ương kia là mỹ nhân tuyệt thế, dung mạo khuynh thành, bất quá từ nhỏ lại ưa thích nữ đồng, cũng coi như thanh danh ở bên ngoài rồi, theo đạo lý mà nói, cùng chưởng môn chắc có lẽ không có quan hệ hữu nghị a. Diệp Phi nói. - Ngươi nghĩ hơi nhiều rồi. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh bất đắc dĩ nhìn Diệp Phi, nói: - Chưởng môn cùng Âm Dương Vương Dạ Vị Ương kia quan hệ thật là không tệ, nếu chưởng môn ở đây, tuyệt đối sẽ lập tức đáp ứng hỗ trợ, cho nên vừa rồi ta đáp ứng Thánh Linh Cốc Hồ trưởng lão, chỉ là hiện tại ta lại không biết nên tìm ai đi tương trợ Thánh Linh Cốc, dùng thực lực của Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn, hiện tại trong Phi Linh Môn, là không có người có thể đi viện trợ. Dừng lại một chút, Quỷ Tiên Tử nói: - Về phần Âm Dương Vương Dạ Vị Ương muốn tìm Phi Linh Môn ta, là bởi vì lúc này đây Thánh Linh Cốc xuất hiện thiên tài địa bảo, cái gọi là thỉnh thần dễ tiễn thần khó, nếu tùy tiện mời người tương trợ, Thánh Linh Cốc sẽ lo lắng, nàng đây là tin tưởng chưởng môn, cho nên mới đến Phi Linh Môn ta cầu viện. - Thì ra là thế, Dạ Vị Ương này ngược lại là nghĩ rất thấu đáo ah. Diệp Phi nói. - Hiện tại ta đau đầu chính là, Phi Linh Môn không người có thể đi tương trợ, ngay cả Dương Quá cùng Tâm Đồng cũng bế quan. Quỷ Tiên Tử khẽ thở dài, siêu cấp cường giả của Phi Linh Môn đều đã bế quan chữa thương, cường giả còn lại, tuy cũng có Tôn cấp, bất quá Quỷ Tiên Tử cũng biết thực lực đại khái CỦA Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn, những Tôn Giả kia đi cũng vô dụng. - Sư phụ, bằng không đi xin chỉ thị của Linh Vũ Đại Đế a. Diệp Phi nói. - Ân, cũng chỉ có như vậy, nhìn xem Linh Vũ Đại Đế có an bài gì. Quỷ Tiên Tử đáp, Thánh Linh Cốc nhất định là phải đi tương trợ, bất quá nếu vì sự tình của Thánh Linh Cốc mà ảnh hưởng tới Lục Thiếu Du bế quan mà nói, cái này lại có chút không đáng rồi, cho nên hiện tại Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh rất mâu thuẫn. Hô! Trong Thiên Trụ giới, quanh thân Lục Thiếu Du quay quanh một vòng kim quang rạng rỡ, một cổ chân khí bàng bạc tiết ra ngoài, từ trong lỗ chân lông toàn thân tuôn ra, tựa như hồng thủy vỡ đê, trước người lập tức hình thành một vòng xoáy kim sắc. Trong không gian có năng lượng phô thiên cái địa hội tụ, không gian rung rung không ngớt, khí tức của Lục Thiếu Du điên cuồng kéo lên, trong cơ thể hắn tràn ra khí tức, cũng càng thêm khủng bố, tựa như hỏa tiễn kéo lên, ước chừng bốn ngày, khí tức đã lần nữa đến Thất trọng Vũ Tôn đỉnh phong. Tốc độ kéo lên khủng khiếp như thế, trong nội tâm Lục Thiếu Du rất vui vẻ, tuy tốc độ đột phá cực nhanh, nhưng lại không cần lo lắng tâm cảnh cùng căn cơ có vấn đề, tâm tình đã cực kỳ kiên cố, sẽ không đơn giản dao động đến căn cơ. Cho nên hiện tại Lục Thiếu Du cũng yên tâm đột phá, có thể đột phá bao nhiêu liền đột phá bấy nhiêu, tổng quát mà nói là càng cao càng tốt, hiện tại mình gặp gỡ cường giả là càng ngày càng mạnh a. Thời gian lần nữa đi qua, đan điền Khí Hải trong cơ thể Lục Thiếu Du lần nữa bị quán chú tràn đầy, chân khí gào thét tựa như biển gầm cuồn cuộn. Hô! Chung quanh, năng lượng vô hình cũng trở nên cực kỳ hung hãn, từng đạo năng lượng vô hình cấp tốc ngưng tụ, tựa như ở trên đỉnh đầu của Lục Thiếu Du tạo thành một vòng xoáy, cuối cùng xuyên thấu qua kim quang quanh người Lục Thiếu Du, đều quán chú tiến vào trong thân thể hắn. Trong nháy mắt này, không gian run lên, khí tức quanh thân càng ngày càng mạnh, ở dưới năng lượng Thiên Địa liên tục không ngừng quán chú, thân thể cũng lần nữa tiến hành lột xác, gân cốt cơ bắp, ngũ tạng lục phủ,…, cũng xuất hiện cường hóa bất đồng, loại cường hóa này, trên cơ sở của Bất Diệt huyền thể, lần nữa tăng cường. Thật lâu về sau, nương theo khí tức quanh thân Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, năng lượng vô hình chấn động cũng càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng, quanh thân Lục Thiếu Du, ức vạn lỗ chân lông đều đang tham lam cắn nuốt tất cả năng lượng. Phanh! Đan điền Khí Hải vang lên thanh âm trầm thấp, khí tức lần nữa phá tan một đạo bình chướng vô hình, lập tức bão tố tới Vũ Tôn Bát trọng. Lục Thiếu Du thôn phệ chân khí khổng lồ của Tật Phong Tôn Giả, là Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, đều đã luyện hóa hoàn tất, luyện hóa không thừa chút nào, theo chân khí trong cơ thể bị luyện hóa, không trung hội tụ năng lượng cùng khí thế một mực kéo lên, cũng dần dần tiêu tán không thấy. Khí tức chấn động tiếp tục giằng co một lát thời gian, mới triệt để bình tĩnh lại. - Hô! Sau một lát, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí thật dài, không gian gợn sóng trước người bị trọc khí trong miệng chấn khai. Tiếp theo trong nháy mắt, ánh mắt của Lục Thiếu Du vẫn đóng chặt đột nhiên mở ra, hai con ngươi mở ra, tinh mang như là thực chất, lúc này hai con ngươi đen kịt càng thêm thâm thúy, để cho người khác nhìn xem tựa như là nhìn lấy ngôi sao. Giờ khắc này, một cổ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể Lục Thiếu Du phô thiên cái địa tuôn ra, khí thế so với trước kia, không thể nghi ngờ là cường hãn hơn mấy lần, chấn động không gian trực tiếp lắc lư. - Cái này là Vũ Tôn bát trọng sao. Tinh mang thu liễm, Lục Thiếu Du trước tiên dò xét cơ thể của mình, trong đan điền Khí Hải, chân khí cuồn cuộn tựa như biển lớn mênh mông. Khí Hải khổng lồ để cho Lục Thiếu Du cũng kinh ngạc, Vũ Tôn Bát trọng, ở trên diện tích đan điền Khí Hải, so với thời điểm Vũ Tôn Lục trọng, khổng lồ hơn mười lần, đủ để cho mình trắng trợn tiêu xài.
|
Chương 2760: Vũ Tôn bát trọng
Tuy là đột phá trên cấp độ Vũ giả, nhưng Hồn Anh trong đầu cũng đã nhận được không ít chỗ tốt, mà ở đan điền Khí Hải, lúc này Huyết Lục cũng gào thét, tựa hồ đã nhận được không ít chỗ tốt. Ban đầu Huyết Lục ở trong Đông hải tấn chức, sau đó một mực dừng lại, nhưng lúc nào mới có thể tấn thăng đến Thần khí, Lục Thiếu Du liền không được biết rồi. Cảm giác hết thảy, khóe miệng của Lục Thiếu Du hiện ra vẻ mỉm cười, cấp độ Vũ giả liên tiếp đột phá hai trọng, cái khoảng cách này cũng không nhỏ a. Tuy nói liên tiếp đột phá hai trọng, nhưng trong lòng Lục Thiếu Du cũng lo lắng, nếu là tình huống bình thường mà nói, mình thôn phệ chân khí của một Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, luyện hóa chân khí, mình thu được hẳn là một phần mười chỗ tốt. Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, một phần mười chân khí, hẳn là có thể cho một Vũ Tôn Lục trọng đến biên giới Cửu trọng Tôn cấp a, ít hơn nữa cũng là Bát trọng đỉnh phong, mà bây giờ rõ ràng chỉ dừng lại ở Bát trọng sơ kỳ. Lục Thiếu Du lo lắng không phải cái khác, chính là trình độ khổng lồ của đan điền Khí Hải, để cho tu vi đột phá gia tăng không ít khó khăn, trong lòng Lục Thiếu Du cũng đã sớm hiểu rõ. Hiện tại để cho Lục Thiếu Du lo lắng chính là, một cường giả như Tật Phong Tôn Giả, mình thôn phệ chỉ đột phá đến Vũ Tôn bát trọng, vậy nếu mình muốn đột phá đến Vũ Tôn Cửu trọng, thậm chí là trên Vũ Tôn Cửu trọng, cần năng lượng sẽ đáng sợ ra sao. Lục Thiếu Du thật sự là khó có thể tưởng tượng, mình cần đi chỗ nào tìm kiếm nhiều năng lượng như vậy, cung cấp mình đột phá. Chỉ là hơi chút suy tư vấn đề này, ngược lại cũng không phải quá lo lắng, nghĩ đến bây giờ còn có một Thiên Địa Minh, Lục Thiếu Du liền vui vẻ, Thiên Địa Minh ngược lại là có không ít cường giả. Mà lúc này để cho Lục Thiếu Du càng cao hưng hơn là tu vi hiện tại của mình, hiện tại mình là Vũ Tôn Bát trọng, dựa theo đan điền Khí Hải khổng lồ, tăng thêm Lục Thiếu Du đi qua Tử Vong Thâm Uyên, cùng tình huống của những siêu cấp cường giả kia giao thủ phán đoán, Lục Thiếu Du đoán chừng lấy tu vi của mình bây giờ, tuyệt đối là có thể đối kháng bọn người Vô Ảnh Kiếm Tôn rồi, nếu thêm chút thủ đoạn, muốn chiến thắng tựa hồ cũng không khó. Bất quá đối với thực lực bây giờ của mình rốt cuộc là đến trình độ nào, hết thảy vẫn là cần phải nghiệm chứng qua mới biết, hiện tại hết thảy cũng chỉ là suy đoán mà thôi. NGAO! Một tiếng rồng ngâm vang tới, Lục Thiếu Du trong tay lóe lên huyết quang, Huyết Lục xuất hiện ở trong tay, lúc này Lục Thiếu Du cảm giác khí tức trên Kim đao, ngược lại là cường hãn hơn không ít, tựa hồ là mình đột phá, Huyết Lục được chỗ tốt cũng rất nhiều. Huyết Lục chính là bổn mạng linh hồn, lại là Thần khí chi tài, trong lúc mơ hồ, Lục Thiếu Du cảm giác tựa hồ Huyết Lục cách tấn thăng đến Thần khí cũng không xa, đợi Huyết Lục tấn chức Thần khí, uy lực kia sợ là sẽ càng thêm hung hãn, đến lúc đó phối hợp Ngũ Hành Huyết Đao Quyết, uy lực tuyệt đối là khủng bố. Nhìn qua Huyết Lục trong tay, huyết sắc quang mang nội liễm, huyết quang quỷ mị như ẩn như hiện, mang theo sát khí lập loè, Lục Thiếu Du cảm thấy Huyết Lục tựu như cánh tay của mình, có cảm giác huyết mạch tương liên, nhịn không được quán chú chân khí vào. NGAO! Theo chân khí của Lục Thiếu Du quán chú, trên chuôi đao Huyết Lục, đầu rồng tựa như sống lại, một tiếng đao minh giống như long ngâm khuếch tán, sát khí tựa như thực chất, trực tiếp bao phủ không gian, ở trong khí thế khủng bố này, Lục Thiếu Du không có thi triển đao pháp Vũ kỹ gì, Huyết Lục chém ra, một đạo đao mang huyết sắc phách không mà ra. Ken két! Đao mang màu vàng lướt đi, từ biên giới đao mang bắt đầu, không gian giống như nước, hướng hai bên tách ra, một vết nứt không gian đen kịt lặng yên không một tiếng động nứt vỡ, sau đó xác nhập lại với nhau. Không gian tĩnh mịch, ánh mắt của Lục Thiếu Du ngốc trệ, Huyết Lục dĩ nhiên đã cường hãn đến nước này, vừa rồi một đao kia, Lục Thiếu Du tự tin, nếu cường giả như Yết Sát Tôn Giả chịu một đao, sợ là sẽ bị một đao chém đứt. - Thật mạnh! Sau khi kinh ngạc, Lục Thiếu Du lập tức sợ hãi lẫn vui mừng, vừa rồi Kim thuộc tính phối hợp Huyết Lục xuất đao, vậy mà đã có thể cường hãn đến loại trình độ này, so với Lục Thiếu Du đoán chừng còn mạnh hơn không ít. Thu hồi Huyết Lục, ánh mắt Lục Thiếu Du lấp lóe, năm ngón tay uốn lượn, cánh tay đột nhiên run lên, một đạo trảo ấn chộp tới không gian phía trước. Tạch... Trảo ấn nắm xuống, năm vết nứt không gian rất nhỏ xuất hiện, phảng phất dưới một trảo này, không gian trực tiếp bị xé nứt. - Không sai biệt lắm. Lục Thiếu Du rốt cục lộ ra vẻ thoả mãn, dưới thực lực như thế, trong nội tâm không khỏi có cảm giác phóng khoáng tự nhiên sinh ra, sợ là gặp gỡ Vũ Tôn Cửu trọng đỉnh phong, mình cũng dám trực tiếp đối kháng, cường giả như Tật Phong Tôn Giả, lần sau bị mình gặp gỡ, nhất định phải hảo hảo thử xem mới được. Nghĩ đến thực lực của mình, Lục Thiếu Du liền có chút kích động, về sau gặp phải bất luận Tôn cấp gì đều không cần chạy, trừ khi là gặp gỡ Chuẩn đế như Nam Thúc. Trong giây lát, lông mày của Lục Thiếu Du khẽ động, hết thảy trong Thiên Trụ giới đều bị Lục Thiếu Du khống chế, lúc này Lục Thiếu Du quan sát, phát hiện có một người đang đột phá, khóe miệng lộ ra chút vui vẻ. Hô! Trong một không gian, năng lượng khủng bố tràn ngập, năng lượng mênh mông kia tựa như thủy triều, liên tục không ngừng theo sương mù đen trắng tiến vào. - Ca ca, vừa rồi là ngươi đột phá? Một bóng hình xinh đẹp lóe lên, Lục Tâm Đồng đã đến bên người Lục Thiếu Du, cảm giác khí tức trên người ca ca, Lục Tâm Đồng biết rõ ca ca nhất định là đột phá không ít, khí tức trong lúc vô hình biến hóa rất lớn, cho nàng cảm giác áp bách rất mạnh. - Thương thế không có việc gì chứ. Lục Thiếu Du hỏi Lục Tâm Đồng, tâm thần quan sát, phát hiện thương thế của nha đầu kia đã sớm khỏi hẳn rồi. - Đã sớm khỏi hẳn, ca ca không cần lo lắng. Sư phụ rốt cục đột phá cửu trọng Linh Vương. Lục Tâm Đồng mắt thấy màn sáng đen trắng phía trước, khóe miệng lộ ra vui vẻ, bất quá trong mắt lại có chút không vừa ý. - Sư phụ ngươi không có Thiên Sinh độc thể, cũng không có cơ duyên như ngươi, đột phá không nhanh bằng ngươi a. Lục Thiếu Du nói, hiện tại Đông lão đang hướng Cửu trọng Linh Vương đột phá, những năm này có thể đột phá đến tình trạng như thế, cũng đã là cực nhanh rồi. - Hô! Tiếng nói của Lục Thiếu Du vừa hạ xuống, trong màn sáng đen trắng, có một cổ độc khí phóng lên trời, nương theo là khí tức mênh mông lan tràn, xen lẫn linh hồn uy áp cự lớn, phô thiên cái địa trải ra. Chỉ sau một lát, hết thảy từ từ khôi phục nguyên dạng Xùy~~! Khói độc tán đi, một thân ảnh áo đen xuất hiện ở phía trước, khoanh chân ngồi xuống, khuôn mặt tràn ngập khí tức mênh mông, hai con ngươi mở ra, ánh mắt tựa như ngôi sao chói mắt, trong trọc khí, mang theo một tia khói độc màu đen.
|
Chương 2761: Hồn độc khôi lỗi
- Chúc mừng Đông lão đột phá, xem ra không lâu về sau là có thể đột phá đến Linh Tôn rồi. Lục Thiếu Du nói, bộ pháp phóng ra, đã đến trước người Đông Vô Mệnh. - Sao có thể cùng ngươi so, đột phá Tôn cấp không dễ dàng như vậy a. Đông Vô Mệnh đứng dậy, nhìn hai người mỉm cười, lúc này đây trong Tử Vong Thâm Uyên, đối với hắn cũng có được không ít trợ giúp, lần nữa mượn cơ hội đột phá đến Cửu trọng Linh Vương, cái này mới mấy năm thời gian, có tu vi như thế, cũng đã không tệ rồi. Đương nhiên, Đông Vô Mệnh cũng biết, hắn không có biện pháp cùng hai tên biến thái trước mắt so sánh. - Sư phụ, đệ tử có cái này muốn tặng cho ngươi. Lục Tâm Đồng cao hứng đến bên người Đông Vô Mệnh, ra vẻ thần bí nói. - Có cái gì muốn tặng ta sao? Đông Vô Mệnh khẽ mĩm cười nói: - Hiện tại sư phụ cái gì cũng không thiếu a. - Sư phụ, cái này tặng cho ngươi, là đồ tốt nha. Lục Tâm Đồng mỉm cười, thủ ấn kết xuất, trong mi tâm có một đạo lưu quang màu đen lướt đi, theo hắc mang tuôn ra, đồng thời còn xen lẫn lực lượng linh hồn mênh mông, cơ hồ là trong một cái hô hấp, liền bao phủ toàn bộ không gian. Dưới khí tức như thế, linh hồn của Đông Vô Mệnh cũng run rẩy, tâm thần của Lục Thiếu Du cũng run lên, khí tức này giống như là một loại khí tức tử vong, giống như khí tức linh hồn đang chấn động, tràn ngập hung thần cùng âm trầm. Ô C-K-Í-T..T...T! Ở trong hắc mang nồng đậm, một tiếng ô ô xèo...xèo truyền ra, tiếng kêu chói tai này, giống như âm thanh quỷ kêu tới từ địa ngục, thanh âm này để cho lòng người phát lạnh, linh hồn bỡ ngỡ, trong sương mù, là một Hồn Anh lao ra. Hồn Anh này đen kịt, mang theo khói độc đầy trời, như là trong Hồn Anh cũng xen lẫn hồn độc, diện mục dữ tợn, tựa như ác quỷ, mang theo linh hồn chấn động đáng sợ. - Phệ hồn ác anh. Lục Thiếu Du sững sờ, cái này tựa hồ có điểm giống như Phệ hồn ác anh của Đông Vô Mệnh tại Tử Vong Thâm Uyên bị phá hủy, chỉ có điều khí tức của Phệ hồn ác anh này so với Đông Vô Mệnh, quả thực là thiên địa cách biệt. - Không phải Phệ hồn ác anh, đây là... Đông Vô Mệnh chấn kinh, khí tức khủng bố kia, lại để cho hắn toàn thân như nhũn ra, trong lúc nhất thời không có nhận ra cái này là vật gì, như là nhận thức, nhưng lại nghĩ không ra, tóm lại không phải Phệ hồn ác anh. Bất quá Đông Vô Mệnh cảm giác vật khủng bố này, cùng Phệ hồn ác anh có chút quan hệ, trên nó còn có hồn độc khủng bố, nếu ai bị chạm đến, tuyệt đối là sẽ không may, hồn độc cũng không phải độc tố bình thường. - Sư phụ, đây là Độc Hồn khôi lỗi, chính là ta dùng hồn anh của Phong Vũ Tôn Giả Vũ Tôn Cửu trọng, cộng thêm Thiên Linh hồn độc của ta, lại thêm không ít linh dược luyện chế thành, ta phải mất hơn nửa năm thời gian cùng không ít tâm huyết, là ta cố ý đưa cho sư phụ ah. Lục Tâm Đồng khẽ mĩm cười nói, cái này là đồ tốt, lúc trước nhìn thấy sư phụ bị thương, cũng đã chuẩn bị giúp sư phụ luyện chế, Độc Hồn khôi lỗi này chính là một loại Hồn anh khôi lỗi ghi lại trong Thiên Độc Kinh, cực kỳ quỷ dị, cộng thêm Thiên Linh hồn độc, uy lực càng tăng gấp đôi. - Tâm Đồng, Độc Hồn khôi lỗi này thực lực thế nào. Lục Thiếu Du cảm giác được khí tức của Độc Hồn khôi lỗi, trong lúc mơ hồ cũng run sợ, Hồn anh của Phong Vũ Tôn Giả luyện chế, uy lực sợ là cực kỳ đáng sợ, mà uy lực cũng là vấn đề Lục Thiếu Du quan tâm nhất. - Thực lực Cửu trọng Hồn Anh xa không bằng thực lực lúc còn sống, bất quá trải qua ta luyện chế, tăng thêm Thiên Linh hồn độc, Độc Hồn khôi lỗi này, uy lực tuyệt đối không dưới Phong Vũ Tôn Giả lúc còn sống, bất quá luyện chế Độc Hồn khôi lỗi này cực kỳ hao tổn tâm thần, cho nên ta không cách nào luyện chế nhiều. Lục Tâm Đồng nói. - Lợi hại như vậy. Nghe Lục Tâm Đồng nói, Lục Thiếu Du lập tức có hứng thú, bất quá loại Độc Hồn khôi lỗi này không thể luyện chế nhiều, không cách nào đại quy mô sản xuất, nhưng Độc Hồn khôi lỗi này đã cực kì khủng bố rồi. - Mạnh như vậy. Đông Vô Mệnh cũng kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Độc Hồn khôi lỗi dĩ nhiên mạnh mẻ như vậy, không dưới Phong Vũ Tôn Giả khi còn sống, hắn cũng biết thời điểm Phong Vũ Tôn Giả còn sống, thực lực là Vũ Tôn Cửu trọng ah, còn không phải một Vũ Tôn Cửu trọng bình thường. - Sư phụ, Độc Hồn khôi lỗi này ngươi bố trí lên một đạo linh hồn cấm chế là có thể dùng, Độc Hồn khôi lỗi này không cần linh lực của ngươi thúc dục, chỉ cần linh hồn lực của ngươi tẩm bổ là được, về sau có nó ở bên người sư phụ, ta an tâm. Lục Tâm Đồng nói. - Hảo đồ nhi, loại bảo vật này, sư phụ thu rồi. Toàn thân Đông Vô Mệnh run lên, loại bảo vật này sao có thể không tâm động, cũng không cần cùng đệ tử bảo bối của mình khách khí, thực lực của đệ tử, cũng đã đến tình trạng khủng bố. Xùy~~! Từng đạo thủ ấn kết xuất, tăng thêm Lục Tâm Đồng tương trợ, Đông Vô Mệnh rất nhanh liền thu Độc Hồn khôi lỗi vào mi tâm, cảm nhận được linh hồn bàng bạc trên người Độc Hồn khôi lỗi, toàn thân Đông Vô Mệnh run lên, nội tâm kích động, về sau đã có vật khủng bố này, mình cơ hồ là có thể cùng những siêu cấp cường giả kia đánh một trận. - Chúc mừng Đông lão. Lục Thiếu Du mỉm cười, Đông lão có được thủ đoạn như thế, về sau tự bảo vệ mình hẳn là đầy đủ, cũng thầm than thủ đoạn của Lục Tâm Đồng đúng là không ít, có loại cảm giác tầng tầng lớp lớp, thủ đoạn còn cực kỳ quỷ dị cùng khủng bố. - Ha ha. Đông Vô Mệnh cười ha ha, trong nội tâm rất cao hứng. Sau một lát, quan sát trong Thiên Trụ giới, ánh mắt của Lục Thiếu Du nhúc nhích, thương thế của mọi người không có vấn đề, ngược lại là không ít người có dấu hiệu đột phá, lúc này ở trong Tử Vong Thâm Uyên, người có thể còn sống đi ra, đều được ích lợi không nhỏ. - Đều muốn đột phá sao? Khóe miệng có chút giương lên, Lục Thiếu Du vui vẻ, để cho Lục Thiếu Du kinh ngạc nhất là bốn người, sư huynh Sát Phá Quân lúc này cũng đang ở trong đột phá, Dương Quỷ cùng Âm Quỷ trong Cực Nhạc Tam Quỷ, cũng đều có dấu hiệu đột phá, sợ là muốn đột phá chỉ là vấn đề thời gian. Mà đổi thành bên ngoài, Huyết Mị, Hắc Hùng,… không ít yêu thú linh thú cũng đã có dấu hiệu đột phá. Âm Quỷ cùng Dương Quỷ đột phá, Lục Thiếu Du không có gì ngoài ý muốn, hai người này ngừng ở Vũ Tôn bát trọng không ít thời gian, lúc này phục dụng Diễn Linh Thiên Quả, mượn nhờ Diễn Linh Thiên Quả được đến chỗ tốt, cơ hội vừa đến, hơn phân nửa là sẽ đột phá, chờ hai người đột phá, đến lúc đó Cực Nhạc Tam Quỷ phối hợp Tam Tinh trận, không thể nghi ngờ là tương đương với một cường giả khủng bố. Thời điểm Âm Quỷ cùng Dương Quỷ vẫn là Vũ Tôn bát trọng đỉnh phong, Cực Nhạc Tam Quỷ tạo thành Tam Tinh trận liền có thể chống lại Vũ Tôn Cửu trọng trung kỳ, nếu Âm Quỷ cùng Dương Quỷ lần nữa đột phá Cửu trọng, phối hợp xuống, uy lực có thể nghĩ, tăng thêm Lệ Quỷ tuy khó có thể đột phá, bất quá tuyệt đối sẽ có tiến bộ rất lớn.
|