Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 494: Phân liệt Huyền Thai. (1) Còn có một người là đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, tên là Vân Bằng, vốn không có ở trên bảng, sau lại giết vào bảng, Tinh Nguyệt Thần Tông Quân Mộng Ưu cũng nhảy vào bảng, xếp hạng cùng Vân Bằng không phân cao thấp.
Hai người phảng phất là trời sanh đối đầu, so sánh sức lực đi lên, xem một chút người nào đến tột cùng có thể áp qua người nào một đầu.
Một Long Hổ Phong Vân Bảng, kích lệ vô số người.
- Giang mỗ mỗ kia, vừa về phía trước bò lên một vị!
Có người chú ý Long Hổ Phong Vân Bảng, nhìn có chút hả hê nói:
- Lần này xếp hạng phía trước hắn, chính là sư muội Thải Dực của Thiên Yêu Thánh Nữ Hoa Liên Hương, nghe nói Liên Hương Thánh Nữ cùng Giang mỗ mỗ quan hệ rất tốt, cấu kết với nhau làm việc xấu, cùng chung một phe, mà Thải Dực lại là theo đuôi của Liên Hương Thánh Nữ, lần này có trò hay để nhìn!
Lại có một người cười nói:
- Các ngươi nói, Giang mỗ mỗ có thể tìm tới Thải Dực, cùng nàng một phân cao thấp hay không? Liên Hương Thánh Nữ cùng Giang mỗ mỗ có thể vì vậy mà trở mặt hay không?
Bất quá để cho bọn họ không ngờ chính là, Giang Nam không có tìm Yêu Thần Tông Thải Dực, Thải Dực ngược lại trước tìm tới hắn, ngăn cản đường đi đến của Giang Nam.
Thiếu nữ Yêu Tộc này rất mạnh mẽ, nhìn thấy xếp hạng của Giang Nam tăng lên tới thứ sáu trên Long Hổ Phong Vân Bảng, người tiếp theo muốn khiêu chiến chính là mình, vì vậy kiềm nén không được, dẫn đầu tới tìm Giang Nam.
- Thải Dực Tiểu nương tử, chủ công nhà ta sẽ không cùng ngươi đánh một trận!
Thân thể Thần Thứu Yêu Vương lăn một vòng, hóa thành Đạo Nhân đầu trọc vẻ mặt dữ tợn, cười hắc hắc nói:
- Sư tỷ của ngươi Thiên Yêu Thánh Nữ cùng chủ công nhà ta là hảo hữu sinh tử chi giao, ngươi cũng thường xuyên đi động phủ của chủ công ta nghiên cứu Thần Thông đạo pháp, chúng ta là người mình, ai cao ai thấp, có cái gì khác nhau chứ? Tiểu nương tử, ngươi trở về đi thôi!
- Loạn nói láo đầu!
Thải Dực tức giận nói:
- Thần Thông có cao thấp, thực lực có xê xích, Giang đạo hữu, nếu ta đã tới, ngươi cần gì cự tuyệt đánh một trận? Hôm nay không phân biệt thắng bại, sau khi ta trở về ngủ không được!
- Đã như vậy.
Giang Nam mỉm cười, hòa nhã nói:
- Thần Thứu, ngươi liền cùng Thải Dực cô nương đánh hai chiêu. Thải Dực cô nương, ta không cùng ngươi động thủ, để cho Thần Thứu Yêu Vương thay thế ta, nếu hắn thua, liền coi như ta thua, như thế nào?
Thải Dực nghiêng đầu suy nghĩ một chút nói:
- Tốt! Không cho phép ngươi đổi ý!
Giang Nam tức cười, cười nói:
- Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, Giang mỗ chính người đọc sách là có tri thức hiểu lễ nghĩa, làm sao có thể đổi ý?
Thải Dực ánh mắt sáng lên, đột nhiên lệ tiếu một tiếng, vô số lông vũ tung bay, hóa thành một đầu Khổng Tước, cánh giương mấy dặm, phía sau thành từng mảnh đuôi linh giống như Hà quang năm sắc, lồng lộng đứng vững, giống như một loạt kiếm sơn năm màu.
Chiếc miệng của nàng vừa phun, chỉ thấy một vòng mặt trời chói chan bay lên không, trong Liệt Nhật có Tam Túc Ô Kim bay múa, yêu khí tràn ngập.
Yêu khí vốn là cực kỳ âm tà, nhưng ở trên người Yêu Tộc thiếu nữ này, lại trở nên có chút thần thánh.
- Thải Dực Tiểu nương tử, ngươi đây là Thái Dương Chân Kinh?
Thần Thứu Yêu Vương cạc cạc cười to, thân thể lăn một vòng, đột nhiên hóa thành nguyên hình, khắp cả người kim chói, Long Lân gia thân, quanh thân có Thái Dương Chân Hỏa xông ra, đầu Đại Yêu này giống như hóa thành Tam Túc Ô Kim trong Thái Dương, cười quái dị nói:
- Bất quá, Thái Dương Chân Kinh của ngươi là Thiên Yêu Thánh Nữ lĩnh ngộ, mà Thái Dương Chân Kinh của ta là chủ công tương truyền, ta tu luyện mới là chính tông!
Thải Dực thanh quát, giết tiến đi lên, cười lạnh nói:
- Ai là chính tông, đánh qua mới biết được!
Hai đầu Đại Yêu động thủ đánh giết, nhất thời đất rung núi chuyển, mọi nơi liệt hỏa cuồn cuộn, đem núi lớn đốt nấu, Đại Hà bốc hơi, lại có đuôi vũ của Thải Dực hóa ngũ sắc chà tới chà đi, nhưng thủy chung không cách nào đem Thần Thứu Yêu Vương trấn áp.
- Tiểu nương tử, ta muốn đánh bại ngươi, sau đó cướp ngươi làm thành phụ nữ có chồng, sinh một đống lớn chim con!
Thần Thứu Yêu Vương trách trách cười quái dị, khí diễm lớn lối.
Chiến Minh cự thú mừng rỡ mặt mày hớn hở, ánh mắt cũng loan thành vầng trăng khuyết, bộ dạng ngưu bức kêu lên:
- Nga...
Cuối cùng, Thải Dực bị Thần Thứu Yêu Vương đánh một bữa, Thần Thứu Yêu Vương cũng không thể cướp nàng làm thành phụ nữ có chồng, bị Thải Dực bỏ chạy, sưng mặt sưng mũi trở lại Yêu Thần Tông gặp sư tỷ.
- Liên Hương sư tỷ, Thải Dực vô năng, bại bởi con chim lưu manh của Giang Nam kia.
Yêu Tộc thiếu nữ mang theo khóc nức nở hướng Thiên Yêu Thánh Nữ tố cáo nói:
- Hắn hôm nay thật là lợi hại, ta đánh không lại hắn...
Thiên Yêu Thánh Nữ lấy làm kinh hãi, thất thanh cười nói:
- Ngươi làm sao đi chọn chiến với thần thứu Yêu Vương? Đầu Yêu Vương kia luyện hóa thần huyết, hôm nay so sánh với Giang đạo hữu còn muốn lợi hại hơn ba phần, coi như là ta, cũng chỉ có thể cùng hắn ngang tay, muốn thắng hắn, phải hơn ngàn chiêu. Ngươi bại ở trong tay hắn, cũng là chuyện đương nhiên.
Thải Dực sợ hết hồn, nhưng ngay sau đó căm tức nói:
- Giang đạo hữu này thật xảo trá, còn nói mình là người đọc sách có tri thức hiểu lễ nghĩa, nguyên lai là biến đổi biện pháp làm chuyện xấu! Ta đi tìm hắn tính sổ!
Thiên Yêu Thánh Nữ ngăn nàng lại cười nói:
- Thua là thua, cho dù ngươi cùng Giang đạo hữu giao thủ, cũng chưa chắc có thể thắng, hôm nay thực lực của hắn tiến triển thần tốc, nếu như ta đoán không sai, hắn đã sắp tu thành Liên Đài Cảnh. Nếu hắn tu thành Liên Đài, thân thể tăng lên gấp đôi, pháp lực cũng đạt được tiến bộ nhảy vọt, ngươi không thể nào là đối thủ của hắn.
Thải Dực có chút không phục, tức giận nói:
- Ta không tin, không cùng hắn đấu thắng bại, ta liền không chịu thua!
Thiên Yêu Thánh Nữ lắc đầu cười nói:
- Hôm nay thiên hạ trẻ tuổi đồng lứa, có thể vững vàng thắng được Giang đạo hữu, không cao hơn năm mươi người, trong Long Hổ Phong Vân Bảng, Long Bảng chiếm ba mươi bảy người, trong Hổ Bảng có ba bốn người. Còn có cao thủ trẻ tuổi mà các môn phái bí mật bồi dưỡng, cũng có mấy người, sư muội, ngươi cảm thấy ngươi có thể ở trong đồng lứa thiên hạ trẻ tuổi, đứng vào Top 50 sao?
Thải Dực cẩn thận suy nghĩ một chút, chậm rãi lắc đầu, vẫn còn có chút không cam lòng.
- Không vội, qua một đoạn thời gian nữa, chúng ta nhìn xem Giang đạo hữu có thể xếp hạng thứ mấy. Mà hiện tại, ta muốn tĩnh tâm mấy ngày, chuẩn bị đi khiêu chiến Phượng Minh Hiên xếp hạng trên ta.
Thiên Yêu Thánh Nữ thản nhiên nói:
- Hắn là Phượng Hoàng Kim Phượng Các, Minh Hiên Thánh Tử, ta là Chu Tước Yêu Thần Tông, Liên Hương Thánh Nữ, tại sao nói Chu Tước không bằng Phượng Hoàng? Bản thân ta muốn nhìn, Liên Hương Thánh Nữ ta cùng hắn Minh Hiên Thánh Tử này, ai mạnh ai yếu!
Nàng vốn là cực kỳ kiêu ngạo, từng ở trong Thất Bảo Lâm có can đảm cùng quần hùng tranh phong, cướp lấy Tạo Hóa Tiên Đỉnh, hôm nay thấy lão đối đầu của Yêu Thần Tông, Kim Phượng Các Phượng Minh Hiên đứng trên mình, tự nhiên cực kỳ không cam lòng, quyết tâm muốn tranh giành cao thấp, vì Yêu Thần Tông chính danh!
|
Chương 495: Phân liệt Huyền Thai. (2) Xếp hạng của Giang Nam ở trên Long Hổ Phong Vân Bảng tái tiến một bước, đem Thải Dực chen đi xuống, đứng hàng thứ năm Hổ Bảng, tự nhiên khiến cho nhiều người chú ý, nghị luận xôn xao.
- Quả nhiên, tiểu tử Giang mỗ mỗ này lòng dạ độc ác, ngay cả sư muội của Liên Hương Thánh Nữ cũng đánh không tha, được xưng tụng lòng dạ độc ác, mất hết tính người!
- Đáng tiếc, Giang mỗ mỗ đúng là vẫn còn thương hương tiếc ngọc, không có giết Thải Dực, nếu không Liên Hương Thánh Nữ cùng hắn trở mặt, nhất định sẽ rất đặc sắc.
- Sau khi Thải Dực bại, liền đến phiên Kim Cương Pháp Thiện Tông Nhị sư huynh, Pháp Thiên hòa thượng. Pháp Thiên, Pháp Tướng hai người, là nhân tài kiệt xuất của Kim Cương Pháp Thiện Tông, lần này Giang mỗ mỗ sẽ dừng bước không tiến, thậm chí có thể mất mạng!
Mà Giang Nam giờ phút này quả thật như Thiên Yêu Thánh Nữ suy đoán, tu vi đã đạt tới Dao Đài Cảnh đỉnh, cảnh giới viên mãn, tùy thời có thể bước vào Liên Đài Cảnh.
Bất quá hắn không có nóng lòng bước ra một bước này, mà là ngồi ở trên lưng Thần Thứu Yêu Vương, không nhanh không chậm hướng Kim Cương Pháp Thiện Tông đi tới, đồng thời bắt đầu nếm thử, đem Huyền Thai của mình chia ra làm hai, một phần làm chủ, một phần làm phụ.
Thần hồn của hắn chính là Huyền Thai, cũng là thần tính của hắn, chia ra làm hai so sánh với Lạc Hoa Âm nguy hiểm càng lớn hơn nữa, hắn không thể không tiểu tâm cẩn thận.
Huyền Thai từ từ phân liệt, Giang Nam vạn phần cẩn thận, cẩn thận từng li từng tí khống chế lực đạo, e sợ cho không cẩn thận đem mình đùa chết, lực lượng này nhiều một phần thiếu một phân, cũng sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Phân cách thần hồn, cần chịu được đau đớn khó có thể tưởng tượng, thậm chí so sánh với xé rách thân thể, đem thân thể của mình xé thành hai nửa còn muốn đau, còn muốn cho người khó có thể chịu được!
Cổ đau đớn này, trực tiếp truyền lại đến trong đầu óc của hắn, phản ứng ở trên thân thể của hắn, phảng phất ý thức của hắn cũng dần dần bị xé mở, xé thành hai nửa!
Trong khoảnh khắc, hắn tựa như từ trong nước mò ra, cả người mồ hôi đầm đìa, da thịt kinh luyện, đại gân co quắp, chấn đến không khí thình thịch nổ vang.
Lực lượng thân thể của hắn quá mạnh mẻ, cho dù là da thịt co rụt lại, cũng sẽ đem không khí chấn đến giống như đại cổ nổ vang.
Đau đớn, xâm nhập mỗi một cái góc nhỏ toàn thân hắn, đổi lại những người khác, chỉ sợ sớm đã đau đến ngất đi, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, mà Giang Nam vẫn như cũ thao túng pháp lực, tiếp tục phân cách Huyền Thai.
Qua một lúc lâu, Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, da thịt của hắn sớm đã bủn rủn, hàm răng bị cắn nát, cảm giác được suy yếu trước nay chưa có, bất quá trong Tử Phủ hắn, có hai huyền thai kim nhân một lớn một nhỏ, sóng vai mà đứng.
Hắn rốt cục phân liệt ra thần hồn của mình, bước ra bước đầu tiên tu thành Lục Đạo hóa thân!
Hắn giờ phút này thậm chí có một loại cảm giác sợ hãi đau đớn, không bao giờ nguyện tiếp tục tu luyện Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển nữa, có thể nghĩ, ban đầu Lạc Hoa Âm khai sáng ra môn công pháp này, đã chịu đau đớn lớn bực nào.
- Hiện tại chỉ kém một môn tuyệt học đầy đủ, để cho hóa thân của ta chủ tu một loại tuyệt học, là có thể để cho pháp lực của ta lần nữa tiêu thăng!
Giang Nam đối với đệ nhất hóa thân của mình tu luyện công pháp rất nhanh liền có mục tiêu, đó chính là Thái Dương Chân Kinh!
Môn công pháp Thái Dương Chân Kinh này cấp bậc cực cao, chính là Thần Minh cấp kinh điển, so sánh với Thái Huyền Thánh Tông Thái Huyền Tâm Kinh, Cận Đông Lưu Đấu Pháp Thần Điển mạnh hơn rất nhiều, thậm chí ra ngoài phạm vi của Ma Ngục Huyền Thai Kinh. Cho đến kiến thức của Giang Nam càng sâu hơn, mới hoàn toàn thôi diễn môn công pháp này đi ra ngoài.
Đây tuyệt đối là một môn kinh điển cực mạnh, thích hợp dùng để làm công pháp cho hóa thân tu luyện, trợ giúp hắn đem thực lực hóa thân tăng lên tới mạnh nhất!
Sở dĩ Thiên Yêu Thánh Nữ luôn hướng Lĩnh Tụ Phong tới lui, trừ bởi vì cùng mình là tình bạn cố tri ra, còn có một nguyên nhân chủ yếu, kia chính là vì nhận được Thái Dương Chân Kinh đầy đủ.
Đệ nhất hóa thân của hắn bắt đầu tu luyện Thái Dương Chân Kinh, rất nhanh hóa thân này liền phát sinh biến hóa kỳ diệu, một Kim Ô chi vũ từ dưới làn da của hắn chui ra, kim chói, ngay sau đó hắn lại dài ra một chân, biến thành quái nhân ba chân, mà sống mũi của hắn thì đội lên, giống như mỏ điểu, lông mày bóc ra, trong ánh mắt sinh trưởng ra củng mạc, cùng nhân loại có khác nhau hoàn toàn bất đồng, chẳng qua là miễn cưỡng có thể nhìn ra tướng mạo của Giang Nam!
Kỳ lạ nhất là, sau lưng hóa thân này của Giang Nam đột nhiên rầm một tiếng mở ra hai cánh, kim chói, cánh giương mấy chục mẫu!
Hóa thân này này của hắn, giống như một pho tượng Thái Dương Thần, Tam Túc Ô Kim tu luyện mà thành thần minh, tựa như người phi nhân, tựa như yêu nhưng không phải là yêu!
Đây bởi vì hóa thân của hắn chủ yếu là thần hồn dung nạp pháp lực xây dựng thành, trong đó xen lẫn thần trí của mình, nhưng không có thân thể, có thể tùy ý đắp nặn thân thể, mà sau khi hóa thân tu luyện Thái Dương Chân Kinh, thân thể của hắn liền bắt đầu hướng Tam Túc Ô Kim biến chuyển, nhưng bởi vì khởi điểm cực cao, là thần tính luyện thành hóa thân, vì vậy hình tượng chính là của bộ dạng Thái Dương Thần!
Giang Nam đã tu luyện tới Dao Đài Cảnh, có kinh nghiệm tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tu luyện Thái Dương Chân Kinh tự nhiên là thuận buồm xuôi gió. Rất nhanh, đệ nhất hóa thân liền đem Thái Dương Chân Kinh tu luyện tới Thần Thông cảnh, ngay sau đó Thần Thông bị tu luyện hoàn thành, cũng không lâu lắm liền bắt đầu đánh sâu vào Đạo Đài bát cảnh!
Loại tốc độ này, mau làm cho người khác mắt mũi trợn tròn.
Rốt cục, cảnh giới của Thái Dương Thần hóa thân đuổi theo cảnh giới của Giang Nam, dừng lại ở Dao Đài Cảnh, Giang Nam tâm niệm hơi động, pháp lực khổng lồ trong bản thể phóng mạnh về Thái Dương Thần hóa thân này, pháp lực chạy chồm, cảnh giới của Thái Dương Thần hóa thân lập tức gào thét bành trướng, cũng không lâu lắm liền xông phá Dao Đài Cảnh, tu thành Liên Đài, đúc thành Liên Hoa Chi Thể!
Giang Nam tinh tế thể ngộ nơi ảo diệu của Liên Đài Cảnh, đoạt được rất nhiều, bản thể của hắn còn không có tiến vào Liên Đài Cảnh, Thái Dương Thần hóa thân đi trước một bước tu thành Liên Đài, đối với bản thể hắn sau này tu thành Liên Đài Cảnh có công hiệu làm ít công to!
Hắn để cho Thần Thứu Yêu Vương dừng lại, không có nóng lòng chạy tới Kim Cương Pháp Thiện Tông, mà là tĩnh tọa dốc lòng lĩnh ngộ.
Bảy ngày sau, pháp lực của bản thể Giang Nam khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, lần nữa lay động pháp lực, mạnh mẽ tăng lên cảnh giới của Thái Dương Thần hóa thân, xông về Đạo Đài cảnh.
Đạo Đài cảnh là cảnh giới thứ tư trong Đạo Đài bát cảnh, đánh sâu vào cảnh giới này, để cho hắn tốn hao nhiều thời gian hơn, túc túc ba ngày sau, Thái Dương Thần hóa thân mới tu thành Đạo Đài.
|
Chương 496: Thái Dương Thần hóa thân. Đạo Đài nhập đạo, là Đại Đạo chi thai, tu luyện tới cảnh giới này, trong lòng Giang Nam nhất thời nhiều ra đủ loại cảm ngộ, đối với Thần Thông tu luyện từ trước càng thêm rõ như lòng bàn tay, nhất thanh nhị sở!
Cảnh giới này cực kỳ cường đại, có thể làm cho người đối với Đại Đạo lĩnh ngộ càng thêm thấu triệt, đối ứng, uy lực của Thần Thông cũng tăng cường thật lớn, là một cảnh giới mà biên độ thực lực tăng lên lớn nhất!
Hắn túc túc ở chỗ này tĩnh tọa một tháng, tinh tế lĩnh ngộ, lúc này mới cố gắng đánh sâu vào cảnh giới tiếp theo, Huyền Đài Cảnh.
Bất quá cảnh giới này đối với Giang Nam mà nói, liền vô cùng khó khăn, Huyền Đài Cảnh phải cần pháp lực cực kỳ hùng hồn, lấy trình độ pháp lực bản thể của Giang Nam, chẳng qua là miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, nhưng mà xông phá Huyền Đài Cảnh cần đối với Đạo Đài càng nhiều là lĩnh ngộ, điểm này hắn tích lũy còn chưa đủ.
Cuối cùng, tu vi cảnh giới của Thái Dương Thần hóa thân dừng lại ở Đạo Đài cảnh viên mãn, không có thể tái tiến một bước.
Giang Nam vươn người đứng dậy, chỉ thấy hai cánh Kim Ô phía sau Thái Dương Thần hóa thân rung lên, bay vào trong Lục Đạo Thiên Luân, chiếm cứ một chỗ ngồi.
Pháp lực của hắn so sánh với trước hùng hậu thêm sáu bảy thành, vô cùng kinh khủng, uy lực khổng lồ của Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển rốt cục nhận được thể hiện.
Môn công pháp này luyện thành hóa thân, cảnh giới cùng tu vi có thể cao hơn bản thể, để cho hóa thân trước bước vào cảnh giới cao thâm, có trợ giúp bản thể lĩnh ngộ cảnh giới tiếp theo, đợi đến lúc tu vi tới chỗ, sẽ gặp nước chảy thành sông tu thành cảnh giới tiếp theo.
Hơn nữa, môn công pháp này không chỉ có một loại hóa thân, tất cả hóa thân ở chung một chỗ, cùng cảnh giới, trình độ pháp lực hùng hậu liền cực kỳ khủng bố!
- Lục đại hóa thân của sư tôn, khẳng định không phải là cảnh giới Thiên Cung nhị trọng!
Giang Nam nghĩ đến nơi mấu chốt, lúc này mới cảm thấy Lạc Hoa Âm là tài giỏi bực nào, tu vi bản thể của nữ nhân này là Thiên Cung nhị trọng, Hậu Thổ Thiên Cung cảnh giới, nhưng lục đại hóa thân của nàng, hơn phân nửa là đã tu thành Trường Sinh Thiên Cung, thậm chí Thanh Hoa Thiên Cung, thậm chí nói không chừng đã tu luyện tới Tử Vi Thiên Cung cảnh giới, có thể so với Chưởng Giáo Chí Tôn!
Lạc Hoa Âm có thể cùng nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp đánh một trận, thậm chí có thể đem nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp chém giết, dựa vào là ở chỗ này!
Lạc Hoa Âm mạnh mẻ có thể thấy được lốm đốm!
- Không điên Ma, không được Phật, sư tôn bởi vì ân sư của nàng chết, đã điên, đạt được thành tựu như thế là đương nhiên. Không điên Ma mà nói, sao có thể sáng chế ra công pháp thần diệu huyền bí bực này?
Giang Nam không khỏi đối với nữ ma đầu sinh ra cảm giác bội phục thật sâu, hắn có thể lĩnh ngộ vạn pháp, mở Đạo lộ bản thân, chủ yếu là nhờ Giang Tuyết tỷ tỷ để lại cho hắn Ma Ngục Huyền Thai Kinh, không coi là tay trắng dựng nghiệp.
Mà Lạc Hoa Âm là thật thật lấy tay trắng dựng nghiệp!
Nàng chẳng qua là đệ tử ký danh của Huyền Thiên Thánh Tông tiền nhậm Chưởng Giáo Chí Tôn Huyền U Đạo Nhân, Huyền U Đạo Nhân chưa kịp đem nàng thu làm nhập thất đệ tử, liền cùng Thái Hoàng quyết chiến bỏ mình đạo tiêu. Mà khi đó, Lạc Hoa Âm được đến truyền thụ, chỉ là mấy môn tuyệt học bình thường của thánh tông, ngay cả Thiên Cung cấp kinh điển cũng không có được truyền thụ.
Nàng yên lặng ở trong bi thống khi ân sư chết, sau lại dứt khoát chém rụng ký ức của mình, lâm vào một loại trạng thái điên, điên cuồng sưu tầm bảo vật cùng các loại công pháp, thậm chí sau khi nàng tu thành, vì tái tiến một bước, không tiếc lẻn vào Minh giới ngụy trang thành Thần Tộc, nghiên cứu huyết mạch Thần Tộc, trộm Thần Tộc công pháp cùng bảo vật!
Nàng ỷ vào La Thiên Nghi còn xông vào thế giới khác, tai họa thế giới khác, mọi nơi cướp đoạt, không chỉ có trở thành nữ ma đầu Huyền Minh Nguyên Giới, nàng ở rất nhiều thế giới cũng có xú danh rõ ràng, gặp gỡ không biết bao nhiêu đuổi giết.
Nàng giống như là một thần giữ của kinh doanh tiểu kim khố của mình, ánh mắt lóe sáng, sưu tầm bảo vật cùng công pháp mà mình có thể nhìn vào mắt.
Chính là như vậy, nàng đi ra Đạo lộ bản thân, trở thành một đại tông sư, cuối cùng mở ra Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển!
Nàng hết thảy sở tác sở vi, đều ở bước về phía cùng một mục tiêu, đó chính là báo thù cho vi sư, giết chết Thái Hoàng lão tổ!
Từ phương diện này mà nói, Giang Nam tự nhận không bằng nàng.
- Sư tôn, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ đuổi theo ngươi, cùng ngươi chạy song song!
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, ánh mắt kiên định, không hề đi thử để cho Thái Dương Thần hóa thân đánh sâu vào Huyền Đài Cảnh nữa, đứng lên nói:
- Thần Thứu, chúng ta đi Kim Cương Pháp Thiện Tông!
...
Kim Cương Pháp Thiện Tông, phật âm trận trận, từ trong núi cao tự miếu truyền đến, Pháp Tướng hòa thượng, Pháp Thiên hòa thượng ngồi trên bồ đoàn, đỉnh đầu giới tử lòe lòe phát sáng, so sánh với Pháp Tướng, Pháp Thiên hòa thượng lộ ra vẻ khôi ngô rất nhiều, mày rậm mắt to, phảng phất như là Kim Cương hộ pháp trong chùa miểu.
Bất quá hắn là một người có phật tính, mặc dù lớn lên hung ác, nhưng đối với phật đạo lĩnh ngộ là không thua Pháp Tướng hòa thượng, hắn chẳng qua là nhập môn muộn mấy năm, thành cũng không bằng Pháp Tướng mà thôi.
- Pháp Thiên sư đệ, ngươi ở Hổ Bảng đứng hàng thứ tư, Giang Tử Xuyên nhất định sẽ tới khiêu chiến ngươi.
Cận Đông Lưu bạch y thắng tuyết, ngồi ở đối diện hai vị hòa thượng, cười nói:
- Ta biết tu vi của ngươi đã vượt qua Sinh Tử Đài, đạt tới Thất Bảo Đài viên mãn cảnh giới, một viên phật tâm luyện thành Xá Lợi Tử, thông thấu chiếu khắp nội tâm bản ngã, trong lòng thấy phật, tu vi tâm cảnh cực kỳ cao minh. Bất quá, tu vi tâm cảnh của Giang Tử Xuyên còn ở trên ngươi, hắn đã luyện thành Đạo Tâm, thành tựu tông sư, ngay cả ta cũng đối với hắn có chút kiêng kỵ.
- Thiện tai.
Pháp Thiên hòa thượng sụp mi thuận mắt, trầm giọng nói:
- Chẳng lẻ Cận thí chủ cho là Giang thí chủ có thể thắng được tiểu tăng?
- Lấy chiến tích của hắn từ trước đến xem, hắn không có thể thắng được ngươi.
Cận Đông Lưu chậm rãi nói, thản nhiên nói:
- Bất quá, Giang Tử Xuyên đã có gần hai tháng không có tin tức, hắn hẳn là đang bế quan khổ tu, cố gắng đột phá Dao Đài Cảnh, tu thành Liên Đài. Nếu hắn hiện thân hướng ngươi khiêu chiến, nhất định là tu vi tiến nhanh, thực lực tiêu thăng, ngươi cùng hắn đánh một trận, thắng bại cũng còn chưa biết.
Pháp Thiên hòa thượng trong mắt tinh quang chợt lóe, giống như Kim Cương hở con mắt, không giận tự uy, thanh âm như sấm nói:
- Tiểu tăng chờ hắn đã lâu rồi, là thắng là thua, còn phải đấu một phen mới có thể biết!
Pháp Tướng hòa thượng cười nói:
- Sư đệ an tâm một chút chớ nóng, vẫn là nghe Cận sư huynh nói như thế nào, sau lại làm tiếp quyết định.
Cận Đông Lưu cười nói:
- Pháp Thiên sư đệ chiến lực tuy mạnh, nhưng Giang Tử Xuyên cũng không thể khinh thường, người này khắp nơi cùng ta đối nghịch, ta đã sớm nghĩ diệt trừ hắn, chẳng qua là hôm nay Thái Huyền Thánh Tông ta cùng Huyền Thiên Thánh Tông đám hỏi, không có nguyên do hạ thủ. Bất quá lần này, ta muốn mượn tay Pháp Thiên sư đệ, cùng hắn đấu một trận, để ngươi có năng lực chém giết tại chỗ, để cho hắn không còn ở trước mặt ta nhảy nhót.
|
Chương 497: Ỷ thế hiếp người. (1) Vẻ mặt của Pháp Tướng hòa thượng khẽ nhúc nhích, cười nói:
- Cận sư huynh có diệu kế gì, có thể diệt trừ Giang mỗ mỗ?
Cận Đông Lưu khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Đơn giản, đó chính là để cho cảnh giới của Pháp Thiên sư đệ đột phá, tu thành Thần Phủ, chém giết Giang Tử Xuyên tự nhiên dễ dàng.
Pháp Thiên, Pháp Tướng không khỏi cau mày, đối mắt nhìn nhau một cái, Pháp Tướng song chưởng hợp thành chữ thập, cung kính nói:
- Cận sư huynh có điều không biết, Phật Môn ta tu luyện cùng Huyền Môn bất đồng, Huyền Môn là thận trọng, hung ác đánh căn cơ, tích lũy đủ là có thể trùng kích cảnh giới cao hơn. Mà Phật Môn ta, dựa vào lại là đốn ngộ, ngộ đến sẽ đột phá. Pháp Thiên sư đệ đã bị vây ở Thất Bảo Đài Cảnh nhiều năm, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn không cách nào tu thành Thần Phủ.
- Đây chính là nguyên nhân ta tới nơi này.
Cận Đông Lưu lấy ra một quyển thẻ tre, cười nói:
- Huyền Môn Phật Môn mặc dù phương thức tu luyện rất là bất đồng, nhưng tu luyện tới cảnh giới cao thâm, sẽ có chỗ tương thông. Đây là một quyển tranh họa của ân sư ta, ta cũng thường xuyên tìm hiểu, Pháp Thiên sư đệ nhìn qua tranh họa của ân sư ta, tu thành Thần Phủ liền dễ dàng!
- Thái Hoàng lão tổ đích thân vẽ tranh họa?
Pháp Tướng hòa thượng, Pháp Thiên hòa thượng không khỏi động dung, đương thời đệ nhất nhân tự tay vẽ tranh, trong đó tất nhiên ẩn chứa lĩnh ngộ của hắn!
Một bức tranh, là một bảo vật giá trị không thể lường được!
- Bức tranh họa này, ta liền trước cho Pháp Thiên sư đệ mượn, đợi đến lúc sư đệ chém giết Giang Tử Xuyên, lại trả lại cho ta.
Cận Đông Lưu phiêu nhiên rời đi, cười nói:
- Ta đợi tin lành của Pháp Thiên sư đệ!
Thái Hoàng lão tổ vẽ tranh không tự chủ đưa đạo ngộ của mình dung nhập vào trong đó, nhìn tranh họa này, là có thể từ đó theo dõi cảnh giới của Thái Hoàng, hiểu rõ đến cảnh giới của tồn tại này, tuy là ếch ngồi đáy giếng, nhưng đối với Pháp Thiên hòa thượng mà nói, như cũ có thể được chỗ tốt không nhỏ.
Pháp Thiên Pháp Tướng hai tăng triển khai thẻ tre, ngưng mắt nhìn lại, nhất thời văn tự di động trước mắt đột nhiên nhảy ra, chữ "Thiên" phảng phất thật hóa thành thanh thiên lồng lộng, chữ "Địa" phảng phất hóa thành Hoàng Thổ, thấy chữ "Thủy", bọn họ phảng phất thấy sông lớn bôn lưu, trong chữ "Hải" tựa hồ như thoáng chốc đi tới biển rộng mịt mờ vô tận.
Thái Hoàng lão tổ viết chữ, thật sự là ảo diệu vô cùng, giữa những hàng chữ ẩn chứa giải thích của hắn, mặc dù là văn tự tùy bút viết xuống, nhưng đạo văn tích chứa trong đó, thậm chí có thể nói tiếp cận Thần minh đạo tắc!
Hắn từng chữ từng chữ, phảng phất là một loại Thần Thông huyền diệu!
Vị gần với thần nhất này, đã đến gần vô hạn cái độ cao kia, tùy thời có thể lột xác, nhảy ra thành Thần!
- Phật!
Pháp Thiên Pháp Tướng hai tăng thấy chữ "Phật" kia, nhất thời tâm thần chấn động, trong thoáng chốc tựa hồ thấy một pho tượng Đại Phật kim chói từ trong thẻ tre bay lên không, trấn giữ hư không, đọc diễn cảm phật hiệu áo nghĩa, trình bày Thiên Đạo, lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, độ hóa chúng sanh!
Thái Hoàng viết văn tự khác kia cho bọn hắn rung động tuy lớn, nhưng đối với bọn họ chẳng qua là có tác dụng dẫn dắt, không thể nào để cho bọn họ đốn ngộ, nhưng mà chữ "Phật" này, lại đem tâm thần của hai tăng rung chuyển.
Mặc dù Thái Hoàng lão tổ là lãnh tụ Huyền Môn, nhưng mà cảnh giới của hắn lại đạt tới tình cảnh sâu không lường được, thậm chí đối với Phật Môn kinh điển cũng có giải thích sâu đậm, hôm nay tu vi cảnh giới của hắn, tương đương với nửa Lạt Ma!
- Giang mỗ mỗ hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Pháp Tướng hòa thượng thấy chữ "Phật" này, liền biết đại cục đã định, Pháp Thiên hòa thượng tất nhiên có thể mượn chữ phật này, đốn ngộ đột phá, tu thành Thần Phủ!
Phật Môn cao đồ Thần Phủ cảnh giới, cùng Dao Đài Cảnh Giang Tử Xuyên, ai thắng ai thua, tự nhiên nhìn một cái liền rõ ràng!
- Thái Hoàng lão tổ thật là pháp lực vô biên, chỉ một chữ 'Phật' này, hắn liền có thể xưng là nửa tôn Lạt Ma, Lạt Ma lãnh tụ Kim Cương Pháp Thiện Tông ta cũng chưa chắc bằng hắn?
Pháp Tướng hòa thượng mặt mỉm cười, thấp giọng nói:
- Đáng tiếc, hạng người gian ngoan mất linh giống như Huyền Thiên Thánh Tông, Tinh Nguyệt Thần Tông bực này, vĩnh viễn cũng không cách nào thấy phật tâm của Thái Hoàng, chỉ biết dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, không chịu nổi giáo hóa, cuối cùng sẽ thân bại danh liệt.
Hai gã tăng nhân ngồi ở chỗ đó, lẳng lặng lĩnh ngộ, qua ba bốn ngày sau, Pháp Thiên hòa thượng đột nhiên thét dài một tiếng, bên trong đan điền xông ra tám tòa Đạo Đài, Đạo Đài của đệ tử cửa Phật cùng người khác bất đồng, trên Đạo Đài của hắn hiện lên đạo văn giống như phật quang, trong phật quang, từng kiện pháp bảo chìm nổi.
Nhất là ở trên Thất Bảo Đài, tia sáng bảy bảo vật kia trán phóng, lấp lánh chí cực, là bảy viên Xá Lợi Tử, giống như là ngọc châu!
Pháp Thiên hòa thượng song chưởng hợp thành chữ thập, chỉ thấy phật quang trên tám tòa Đạo Đài xông ra, giống như đại dương mênh mông, trong phật quang truyền đến phật âm mênh mông cuồn cuộn, phảng phất vạn tăng nhất tề đọc tụng phật hiệu, một ngọn chùa miểu từ trong phật quang dâng lên, phật âm nhất thời to rõ mấy lần!
Thần Phủ!
Cận Đông Lưu tặng sách, rốt cục để cho hắn bừng tỉnh đại ngộ, giống như thể hồ quán đính, rốt cục tu thành Thần Phủ!
Pháp lực của hắn tiêu thăng, thân thể so sánh với trước càng thêm mạnh mẻ, thực lực tăng, so sánh với trước còn gấp mấy lần!
Nhưng Pháp Tướng hòa thượng không có từ trong chữ "Phật" này lĩnh ngộ ra càng nhiều giải thích, Pháp Thiên hòa thượng tích lũy đã đầy, thiếu sót chỉ là một chỉ điểm, vì vậy có thể đột phá, mà Pháp Tướng tích lũy chưa tới, trong lòng lĩnh ngộ đối với Minh Đường Thần Phủ chưa đạt tới cảnh giới viên mãn, vì vậy không cách nào mượn chữ "Phật" của Thái Hoàng lão tổ chỉ điểm, tu thành Côn Luân Thần Phủ.
- Sư đệ, ngươi tu thành Minh Đường Thần Phủ, hôm nay thực lực tăng vọt, cho dù Giang mỗ mỗ kia tu vi đạt tới Liên Đài Cảnh lại có thể thế nào?
Pháp Tướng hòa thượng mỉm cười nói:
- Thực lực của ngươi bây giờ, lấy Hổ Bảng đệ nhất cũng không phải là không có khả năng, thậm chí ở trong 37 người trên Long Bảng, ngươi cũng có thể đứng hàng thượng đẳng, nếu hắn tới khiêu chiến ngươi, còn không phải là chịu chết sao?
Pháp Thiên hòa thượng gật đầu, hai tay hợp thành chữ thập nói:
- Thái Hoàng viết chữ, đúng là không phải chuyện đùa. Giang Tử Xuyên kia luôn luôn kỳ quái bá đạo, tà khí bức người, là lúc hắn nên kết thúc. Phật Môn ta từ bi hỷ xả, nhưng mà có thủ đoạn hàng yêu trừ ma, nếu hắn dám tới, chính là chịu chết!
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ nghe dưới chân núi truyền tới một âm thanh trong trẻo, làm cho người ta cảm giác giống như khắp thiên khung đột nhiên có ánh mặt trời phóng xuống, lộ ra vẻ rất là thần thánh, tinh thần phấn chấn, tràn đầy ý chí chiến đấu:
- Huyền Thiên Thánh Tông Lĩnh Tụ Phong môn hạ, Giang Nam Giang Tử Xuyên, đến đây bái hội Pháp Thiên sư huynh!
Pháp Thiên Pháp Tướng hai người liếc mắt nhìn nhau, nhìn nhau cười một tiếng nói:
- Nên tới, rốt cuộc đã tới!
|
Chương 498: Ỷ thế hiếp người. (2) Pháp Thiên hòa thượng vung tay áo một quyển, thu hồi tranh họa của Thái Hoàng tự viết, đằng đằng sát khí nói:
- Hôm nay chính là ngày Giang mỗ mỗ mạng táng Hoàng Tuyền, hồn thuộc về cực lạc!
Pháp Tướng hòa thượng thấy hắn thu tranh họa của Thái Hoàng tự viết vào trong Tử Phủ của mình, khóe mắt không khỏi nhảy lên, trong lòng rất là khó chịu, Pháp Thiên lấy đi tranh họa của Thái Hoàng tự viết, hiển nhiên là không có ý định để cho hắn tiếp tục tham quan hoc tập cuốn tự viết này, tránh cho hắn cũng đột nhiên đốn ngộ, vọt tới Côn Luân Thần Phủ cảnh giới!
Mặc dù nói hai người bọn họ là sư huynh đệ, sư ra một môn, lại là đệ tử Phật Môn Thánh Địa Kim Cương Pháp Thiện Tông, nhưng lẫn nhau trong lúc đó cũng có cạnh tranh.
Pháp Tướng là đại sư huynh, Pháp Thiên là Nhị sư huynh, Kim Cương Pháp Thiện Tông kế nhiệm chưởng giáo nhất định là từ hai người bọn họ chọn lựa.
Cho tới nay tu vi cảnh giới của Pháp Tướng đều ở phía xa Pháp Thiên, nhưng nay Pháp Thiên cũng tu luyện tới Minh Đường Thần Phủ cảnh giới, hai người bọn họ liền ở vào cùng một tầng thứ, tu vi thực lực không kém nhiều.
Mặc dù Pháp Thiên không bằng Pháp Tướng, cũng không khác nhau lắm, nhưng nếu như Pháp Tướng đột phá, tu thành Côn Luân Thần Phủ, vậy thì sẽ lần nữa đem thực lực kéo ra, Kim Cương Pháp Thiện Tông kế nhiệm chưởng giáo sẽ cùng Pháp Thiên vô duyên!
- Con lừa ngốc này, nhìn như trung hậu, nhưng nội tâm gian trá giảo hoạt, bất quá ta cuối cùng là đại sư huynh, tu thực lực so sánh với ngươi vẫn còn cao hơn một bậc!
Pháp Tướng hòa thượng thầm nghĩ trong lòng:
- Ta không chiếm được Thái Hoàng tự viết, ngươi cũng đừng nghĩ chiếm lấy! Đợi sau khi Giang mỗ mỗ chết, ta liền mời Cận sư huynh thu hồi Thái Hoàng tự viết đi, để ngươi cũng không cách nào tìm hiểu nghiên cứu!
Sư huynh đệ hai người đều có tâm tư, đi ra sơn môn, đợi đi ra bên ngoài, chỉ thấy rất nhiều vị trưởng lão của Kim Cương Pháp Thiện Tông cũng riêng phần mình từ trên linh sơn đi ra. Kim Cương Pháp Thiện Tông là Phật Môn Thánh Địa, cùng môn phái Huyền Môn Ma Môn bất đồng, Huyền Môn Ma Môn thường thường chế tạo cung điện là động phủ, mà động phủ Phật Môn thường thường là chùa miểu.
Những trưởng lão này từng cái từng cái tu vi thâm hậu, phật hiệu tinh thâm, rối rít đứng ở trước chùa miểu riêng phần mình hướng sơn môn của Kim Cương Pháp Thiện Tông nhìn lại, chỉ thấy nơi đó kim quang nhộn nhạo, giữa kim quang, hai đầu cự thú như dãy núi lớn đứng ở trước sơn môn, giống như trên sơn môn dinh ra hai tòa núi lớn.
Hai đầu cự thú này dử tợn kinh khủng, một đầu là ngốc ưng, khắp cả người Long Lân màu vàng, đỉnh đầu trụi lủi không có một cây vũ mao, một đầu là cự thú khắp cả người gai xương, đứng người lên, trong tay nắm hai cây cự chùy, mắt nhỏ lóe lên hung quang.
Hai đầu cự thú này hung khí ngất trời, vừa nhìn liền biết thực lực cực kỳ cường đại, không so với bọn hắn những trưởng lão này thua kém!
Mà ở trước hai đầu cự thú, một thiếu niên mặc đạo phục đứng ở nơi đó, hai đầu cự thú hung khí bức người phảng phất chỉ là người hầu của hắn.
- Pháp Thiên, hôm nay thế đạo không thái bình, ma đầu hoành hành, làm hại nhất phương, hiện có tà ma ngoại đạo tới cửa khiêu chiến, ngươi đi chém giết tà ma, cũng là một đại công đức!
Chỗ sâu trong Kim Cương Pháp Thiện Tông, một thanh âm già nua nói.
Pháp Thiên hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, khom người thi lễ nói:
- Vâng, sư tôn.
Chúng tăng rối rít nói:
- Pháp Thiên sư điệt yên tâm, chư tăng bọn ta ở chỗ này, vì ngươi đại tụng chân kinh, cổ vũ khí thế của ngươi!
Pháp Thiên hòa thượng khom người, cất cao giọng nói:
- Đa tạ chư vị sư thúc!
Chúng tăng rối rít khoanh chân mà ngồi, miệng tụng Hàng Ma kinh, phật âm đại phát, chỉ thấy phật quang nặng nề từ trên người chúng tăng lan tràn đi ra ngoài, phật quang lấp lánh, bao phủ phạm vi càng lúc càng rộng, cuối cùng phật quang cùng phật quang tương dung, hóa thành một cái lao lung!
Cả Kim Cương Pháp Thiện Tông phật quang nhộn nhạo, đem tất cả Linh sơn che dấu, hóa thành phật quang đại hải, đại dương mênh mông vô tận, chỉ thấy trong phật quang nặng nề, một pho tượng Đại Phật chậm rãi tạo thành, đây là phật quang đạo văn của chúng tăng ngưng tụ tạo thành Đại Phật, một tay nắm Hàng Ma ấn, một tay nắm Liên Hoa Ấn, phía sau có quang huy, nhất trọng tiếp theo nhất trọng, lại có Phi Thiên bị đạo văn hóa sinh đi ra ngoài, quay chung quanh Đại Phật bay múa.
Tôn Đại Phật này đột nhiên mở miệng, phật âm chấn động, nhắn nhủ Thiên Sơn vạn dặm, thanh âm rõ ràng nhưng không điếc tai, càn quét hết thảy Ma khí!
- Kim Cương Pháp Thiện Tông khinh người quá đáng, lại muốn mượn khí thế của cả môn phái tới dọa ta, khiến cho nội tâm ta không tinh khiết, sinh ra tâm mang sợ hãi!
Giang Nam thấy bức đại tràng diện này, không khỏi cười lạnh, hắn một thân một mình tới khiêu chiến, được xưng tụng quang minh chánh đại, lại không nghĩ rằng Kim Cương Pháp Thiện Tông lại vô sỉ tới cực điểm, khí tức chúng tăng tương liên, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, hóa thành một pho tượng Đại Phật trấn áp ở nơi đó!
Mặc dù thế hệ trước của Kim Cương Pháp Thiện Tông không có hướng hắn xuất thủ, nhưng mà khí tức của bọn hắn lại trấn áp ở nơi đó, vô hình trung áp chế tâm cảnh của Giang Nam, để cho tông sư cảnh giới của hắn không yên!
- Phật Môn vô sỉ, Ma Môn mới là ôn nhu động lòng người, thuận mắt vô cùng!
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, Pháp Thiên hòa thượng bước đi, mấy bước trong lúc đó liền tới đến trước sơn môn của Kim Cương Pháp Thiện Tông, cùng Giang Nam mặt đối mặt, hai tay hợp thành chữ thập nói:
- Giang thí chủ đường xa mà đến, có muốn nghỉ ngơi chốc lát, tiểu tăng vì ngươi tiến cử Phật Môn chư vị sư trưởng của ta hay không?
- Không cần, nếu ta bước vào quý tông, chỉ sợ sẽ bị áp chế đến lợi hại hơn.
Giang Nam cười mà như không cười nói:
- Pháp Thiên sư huynh, tâm cơ của quý tông không khỏi có chút lợi hại? Ta bất quá là Dao Đài Cảnh viên mãn, quý tông lại dùng trận thế lớn như vậy tới đón ta, có chút ỷ thế hiếp người đi?
Pháp Thiên hòa thượng thở dài, nhìn trời nói:
- Hàng yêu trừ ma chính là bổn phận Phật Môn, Tiểu Tà Vương Giang Nam danh tiếng vang dội, ngay cả Phật cũng nhìn không được, vì vậy thật sự nổi giận. Giang sư đệ, Kim Cương Pháp Thiện Tông ta làm sao có ỷ thế hiếp người, mà là ngươi sở tác sở vi chọc giận tới ngã phật, tôn Đại Phật phía sau tiểu tăng này, chính là ngã phật giáng xuống Kim Thân, muốn nhìn tận mắt ngươi bị tiểu tăng đánh chết, thành toàn một đoạn công đức của tiểu tăng.
Chuyện vô sỉ như vậy, đến trong miệng hòa thượng này liền trở nên tràn đầy chánh nghĩa cùng thần thánh, cho dù là Giang Nam cũng không khỏi bội phục miệng lưỡi của hắn.
- Đã như vậy, như vậy ta cũng muốn mời một pho tượng Ma Thần đi ra ngoài, cùng phật của quý tông gặp mặt một lần.
Giang Nam cười lạnh một tiếng, trong Tử Phủ đột nhiên có một pho tượng Ma Thần kim chói, ầm ầm rơi vào phía sau hắn!
|