Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 538: Cùng sư phụ ***. (2) Kẽo kẹt, đại môn Tử Phủ rốt cục bị hắn rung chuyển, hai cánh cửa mở ra!
Huyền Thai của Giang Nam bước vào trong đó, chỉ thấy thần hồn của Lạc Hoa Âm bị một dòng nước đen như mực quấn quanh, không ngừng ma diệt, tràn ngập nguy cơ, tùy thời có thể hồn phi phách tán!
Không gian Tử Phủ của nàng thậm chí ở trong từng đạo uy năng này bắt đầu sụp đổ, đây mới là nguyên nhân đả thương nàng nặng nhất!
Chính là đạo đạo tắc này, đem thần hồn của nàng bị thương nặng, làm cho thần hồn của nàng càng ngày càng yếu, lúc thần hồn ma diệt, chính là lúc nàng hoàn toàn bỏ mình Đạo tiêu!
Đây chính là thủ đoạn Ma Thần, mặc dù bên ngoài là U Minh Thần Thủy công kích đến, nhưng mà trong một đạo công kích này bao hàm Thần Thông của Ma Thần kia, công kích các mặt của đối thủ, bao gồm thân thể, pháp lực, tinh thần, thần hồn, bốn loại trong một công kích, làm cho người ta khó lòng phòng bị!
- Thì ra là như vậy! Ma Thần đạo tắc, lấy tới thôi!
Huyền Thai của Giang Nam kim chói, giống như một pho tượng Thiên Thần, tám cánh tay thăm dò, bắt được đạo Ma Thần đạo tắc này, sinh sôi từ trên thần hồn của Lạc Hoa Âm giật xuống.
Đạo đạo tắc này như cũ đang không ngừng làm loạn, nhẹ nhàng đảo qua, Tử Phủ của Lạc Hoa Âm như muốn sụp đổ!
Huyền Thai há mồm, sinh sôi đem đạo đạo tắc này nuốt xuống.
Đạo Ma Thần đạo tắc này ở trong bụng hắn bay vọt biến hóa, nhưng thủy chung không thể rung chuyển thần hồn của hắn, Huyền Thai của Giang Nam đã luyện hóa thần tính hai đại thần minh, Huyền Thai vô cùng chắc chắn, đơn thuần từ thần tính mà nói, thần tính của hắn đã vượt xa rất nhiều Thần Ma!
Thần hồn của Lạc Hoa Âm còn đang không ngừng hỏng mất, hóa thành từng sợi khói xanh tiêu tán.
Oanh!
Bản thể Giang Nam, mi tâm đột nhiên hé ra, một đạo dương khí vô cùng thô to chen chúc lao ra, chui vào mi tâm của Lạc Hoa Âm, thẳng tắp bắn vào Tử Phủ, dương khí giống như nắng gắt, điên cuồng rót vào trong thần hồn của Lạc Hoa Âm.
Thần hồn bị hao tổn, chỉ có dương khí mới có thể tu bổ, điểm này ở lúc Giang Nam còn không phải là tu sĩ hắn liền biết.
Thương thế thần hồn của Lạc Hoa Âm rốt cục bắt đầu ổn định lại, bất quá hai tòa Thiên Cung của nàng còn đang không ngừng hỏng mất tan rã, tốc độ càng lúc càng nhanh, nếu Thiên Cung hoàn toàn tan rã, pháp lực cuồng bạo sẽ phá hủy thân thể của nàng, thân thể không còn, tự nhiên thần hồn tan biến!
Giang Nam do dự một chút, Huyền Thai tiến lên, đem thần hồn của Lạc Hoa Âm ôm vào trong ngực, thần hồn giao hòa, dùng thần tính đi tu bổ thần hồn của Lạc Hoa Âm.
Thần hồn tương giao, tâm linh dung hợp, mà dương khí của Giang Nam như cũ liên tục không ngừng vọt tới, gia tốc để cho thần hồn của Lạc Hoa Âm khôi phục.
Một cảm giác kỳ diệu từ đáy lòng của Giang Nam sinh ra, để cho hắn không khỏi nhớ tới một màn ôn tình kiều diễm cùng Thiên Yêu Thánh Nữ ở trong điện đường kia, thầm nghĩ:
- Ta đây là cùng sư tôn cùng nhau song tu sao... nếu sau khi Sư tôn tỉnh lại nhớ lại chuyện này, không biết vẻ mặt sẽ như thế nào...
- Nàng sẽ giết của ta!
Giang Nam hết sức khẳng định nói.
Thần hồn của Lạc Hoa Âm rốt cục bắt đầu sống lại, từ trong hôn mê tỉnh lại, nàng vừa tỉnh dậy, hai tòa Thiên Cung liền không tiếp tục sụp đổ, thương thế nhục thân cũng không có tiếp tục tăng thêm.
Giang Nam tu bổ thần hồn của nàng, đồng thời cũng bằng vào tu vi bản thân, đem đạo đài cùng Thần Phủ của nàng chữa trị, không hề sụp đổ.
Điểm này tuy không quan hệ đại cục, nhưng lại phát ra tác dụng rất trọng yếu, để cho Lạc Hoa Âm vừa tỉnh dậy liền có được một bộ phận pháp lực, có thể dùng đến chậm rãi trấn áp pháp lực bạo loạn cùng U Minh thần thủy trùng kích.
- Xú tiểu tử, ta sẽ giết ngươi!
Giang Nam ôm Lạc Hoa Âm, đặt ở trên giường bên trong Thái Dương chiến xa, giờ phút này nữ ma đầu đã không có lo lắng tính mạng, chỉ là thương thế quá nặng, không cách nào nhúc nhích, tức giận nói:
- Đợi thương thế của ta tốt rồi, ta muốn đem ngươi cắt ra mười tám khối, sau đó điệp cùng một chỗ, lại bổ mười tám khối!
- Sư tôn nghe lời, đừng làm rộn, lại náo sẽ không tốt cho thương thế.
Huyền Thai của Giang Nam cùng thần hồn Lạc Hoa Âm tách ra, dương khí bản thân như trước liên tục không ngừng tuôn nhập Tử Phủ nàng, chữa trị thần hồn của nàng, tâm có điều ngộ ra, thầm nghĩ:
- Cổ nhân tạo ra cái từ bạn tri kỷ này, nhất định cũng không phải cái tốt lành gì, dùng loại từ thần hồn song tu này, liền lộ ra cao nhã rất nhiều...
- ... Cắt xuống mấy năm lần...
Lạc Hoa Âm như trước lải nhải nói.
- Ngoan..., cũng sẽ không mang thai.
Giang Nam vuốt mái tóc có chút lộn xộn của nàng, không đếm xỉa tới nói:
- Bị thương nặng như vậy thì đừng sính cường.
Lạc Hoa Âm trầm mặc một lát, đáng thương nói:
- Tử Xuyên, hiện tại vi sư quá yếu ớt, ngươi phải bảo vệ ta...
Nàng thoáng cái trở nên y như là chim non nép vào người, làm cho Giang Nam có chút không quá quen, chỉ nghe Lạc Hoa Âm tiếp tục nói:
- Hiện tại Vi sư không nhúc nhích được, chỉ có thể trông cậy vào ngươi, không nên làm mất uy danh Lĩnh Tụ Phong ta, đi khai sáng cho chút ít thổ dân Tiểu Thiên Tinh Giới kia, đoạt được bảo bối phải phân cho vi sư năm thành...
Giang Nam một đầu mồ hôi lạnh nói:
- Sư tôn, ngươi vừa rồi thiếu chút nữa sẽ chết mất, vẫn còn nhớ thương bảo bối của ta sao?
- Cổ nhân nói, sống đến già, cướp đến già...
Giang Nam đi ra Thái Dương chiến xa, hướng bốn phía nhìn lại, chỉ thấy bọn họ ở vào trong tinh không của Tiểu Thiên Tinh Giới, bốn phía là một tinh cầu tối như mực, không có bất kỳ ánh sáng, mà ở phía xa, là một cái mặt trời sắp tắt.
Tại đây khắp nơi tràn ngập khí tức tử vong, không phải sinh mệnh tử vong, mà là tinh cầu tử vong, mặt trời tử vong!
Hắn hướng chỗ xa hơn nhìn lại, trong nội tâm không khỏi chấn động, chỉ thấy tinh không của Tiểu Thiên Tinh Giới tràn đầy hắc ám, từng khỏa Tử Tinh cực lớn mọi nơi trôi nổi.
Có tinh cầu không biết bị lực lượng gì đánh bại, chia năm xẻ bảy, yên tĩnh từ trong vũ trụ xẹt qua, có tinh cầu thì vỡ ra một cái động lớn, phảng phất là bị pháp bảo gì xuyên thủng tinh cầu!
Tiểu Thiên Tinh Giới chết rồi.
Toàn bộ thế giới đều chết hết!
- Tiểu Thiên Tinh Giới khẳng định phát sinh qua một hồi đại chiến, kết quả không có thể gắng gượng đi qua, không biết bị địch nhân gì đem nơi đây diệt vong!
Giang Nam tâm thần chấn động, hắn chứng kiến một thế giới tử vong, còn có sự tình gì so với mắt thấy một thế giới tử vong càng thêm rung động?
- Đến cùng tại đây đã từng phát sinh qua chiến đấu gì? Là lực lượng gì để cho một thế giới tử vong?
Hắn lúc trước chưa từng có khái niệm thế giới tử vong, mà bây giờ đã có rồi, vô số tinh cầu chôn vùi, Hằng Tinh, mặt trời dập tắt, sinh linh trong thế giới hết thảy hóa thành tro tàn, không có bất kỳ sinh mệnh chấn động, cái này chính là một thế giới tử vong, tử khí vô biên đem toàn bộ thế giới bao phủ, nhìn không tới bất cứ hy vọng nào!
|
Chương 539: Thế giới chết đi. Tại đây không có bất kỳ thanh âm, không có sắc thái, âm quang Tịch Diệt, tựa như sau một giấc tỉnh lại phát hiện mình đi vào một không gian vô cùng hoang vu tịch mịch, toàn bộ thế giới chỉ còn lại có một người mình!
Một loại cảm xúc cô độc xông lên đầu, Giang Nam đem Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh Cự Thú phóng xuất ra, lúc này mới cảm giác cô tịch rời xa.
- Chẳng lẽ là Tinh Quang kỷ kiếp?
Lòng hắn đột nhiên linh quang lóe lên, thấp giọng nói:
- Tiểu Thiên Tinh Giới không có vượt qua trận Tinh Quang kỷ kiếp này, lúc này mới rơi vào kết quả như vậy? Hơn phân nửa như thế...
Ở bên trong Tinh Quang kỷ kiếp, đến cùng sẽ có chuyện gì phát sinh, hắn cũng không biết, về trận đại kiếp nạn này, điển tịch ghi lại thật sự không nhiều lắm, chỉ có Huyền Minh Nguyên Giới là có Thần Ma lập bia kỷ niệm tiên hiền, đối với Tinh Quang kỷ kiếp rải rác nói vài câu.
Giang Nam vốn cho rằng cái gọi là một kỷ một kiếp, còn không đến mức nguy hiểm quá, mặc dù sẽ tử vong vô số phàm nhân, nhưng không đến mức sẽ vong tộc diệt chủng, nhưng mà hiện tại xem ra, trận đại kiếp nạn này vô cùng to lớn, đừng nói diệt sạch chủng tộc, thậm chí ngay cả thế giới cũng có thể vì vậy mà hủy diệt!
Hắn hiện tại mới biết được kỷ kiếp hung hiểm, đại kiếp nạn hàng lâm, sinh linh trên toàn bộ thế giới đều khó tránh tai kiếp, nếu độ không qua, vô số sinh linh chết thảm, thế giới tan vỡ, một cái thế giới cứ như vậy đi đến cuối cùng, năng lượng mặt trời hao hết, Hằng Tinh dập tắt, không còn có sinh linh có thể ở trong thế giới này sinh tồn!
- Tinh Quang kỷ kiếp hủy diệt Tiểu Thiên Tinh Giới, một kỷ này là Quang võ kỷ, không biết đến lúc Quang võ kỷ kiếp đi tới cuối cùng, Huyền Minh Nguyên Giới ta có thể chống đỡ nỗi hay không?
Giang Nam không khỏi sởn hết cả gai ốc, ở bên trong Tinh Quang kỷ kiếp, Huyền Minh Nguyên Giới có 500 thiên thần vẫn lạc, Thần Ma còn lại trọng luyện chủ tinh Huyền Minh Nguyên Giới, bởi vậy kéo dài thịnh thế.
Mà ở trước mắt, Huyền Minh Nguyên Giới không có một vị thần minh tọa trấn, nếu Quang võ kỷ kiếp đến, chỉ sợ cũng sẽ cùng Tiểu Thiên Tinh Giới một cái kết cục!
- Quang võ kỷ kiếp, có lẽ còn rất xa xôi a?
Hắn khống chế Thái Dương chiến xa về phía trước chạy tới, sưu tầm hạ lạc chủ tinh của Tiểu Thiên Tinh Giới, muốn nhìn một chút đến cùng là nguyên nhân gì tạo thành diệt vong của thế giới này.
Thái Dương chiến xa cùng mặt trời sắp dập tắt kia, trở thành nguồn sáng không nhiều trong tinh không mênh mông, mặt trời kia đỏ sậm, chạy tới cuối cùng, phảng phất ánh nến trong gió, ngọn đèn chập chờn tùy thời có khả năng dập tắt.
Đột nhiên, Giang Nam chứng kiến giữa không trung nổi lơ lửng một tòa đại lục, từ trên tòa đại lục này tản mát ra hào quang sâu kín, tuy cực kỳ ảm đạm, nhưng cuối cùng có chút ánh sáng.
Trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích, bay nhanh đuổi tới, đợi đến chỗ đó, chỉ thấy hình dạng đại lục dần dần rõ ràng, trong nội tâm Giang Nam lộ ra vẻ sợ hãi, tại đây căn bản không phải một tòa đại lục, mà là một cỗ Thần Ma thi thể!
Nhục thể vị Thần Ma này vô cùng rộng lớn, từ xa nhìn lại như là đại lục, mà ánh sáng là hai con ngươi của vị Thần Ma này!
Vị Thần Ma này tuy chết trận, anh linh đi xa, nhưng chết mà bất khuất, như trước mở ra cặp mắt của mình.
- Thần Ma lớn như vậy, khí lực so với Ma Thần trên thế giới kiều kia không nhỏ chút nào, hẳn là cường giả bên trong Thần Ma, đến cùng là chiến đấu dạng gì, lại để cho vị Thần Ma này chết ở giữa không trung?
Trong nội tâm Giang Nam vạn phần khiếp sợ, tinh tế dò xét, chỉ thấy nhục thân vị Thần Ma này đã hóa đá, nhục thân triệt để khô cạn, huyết mạch héo rũ, biến thành một đống Thạch Đầu.
Cái này cùng hắn biết bất đồng, nhục thân Thần Ma cực kỳ cường đại, cho dù chết cũng có thể trải qua trăm ngàn vạn năm mà Bất Hủ, thậm chí trong thi thể cũng có thể sinh ra sinh mệnh mới, biến thành Thần Thi!
Mà linh tính trong thi thể vị Thần Ma này cũng không có, nhục thân hóa đá, nói rõ có một cổ lực lượng thôn phệ hấp thu linh tính trong thi thể hắn!
- Nơi này còn có một cỗ Thần Ma thi thể!
Thần Thứu Yêu Vương mắt sắc, chỉ hướng xa xa kêu lên.
Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy trong tinh không lại có một Thần Ma thi thể trôi nổi mà đến, đó là một đại Phật ba mặt bát tí, phía dưới là một đầu Khổng Tước, lông vũ tịnh lệ, dưới Khổng Tước còn có một đài sen, đương nhiên đó là Phật Đà Phật môn đem Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh tu luyện tới độ cao Thần minh!
Giang Nam không khỏi rùng mình một cái, Ma Chung Bá Thể thần thông của hắn luyện thành Ma Thần chân thân, trong đó liền hấp thu pháp môn bên trong Khổng Tước Minh Vương Kinh. Mà vị đại Phật này so với hắn được đến Khổng Tước Minh Vương Kinh càng thêm nguyên vẹn cùng cao minh, thậm chí có Thần minh công pháp, tu luyện tới Phật Đà!
Khổng Tước Minh Vương Kinh vốn có sức chiến đấu rất mạnh, nếu tu luyện tới cảnh giới Phật, sức chiến đấu sẽ cường đại đến loại trình độ nào, để cho người không dám cảm tưởng!
Phật cũng là Thần.
Một vị Phật như vậy, ở biến hóa thành trạng thái mạnh nhất, Khổng Tước Minh Vương chân thân bị người giết chết!
Mi tâm của hắn phá vỡ một cái động lớn, như là nhất chỉ xuyên thủng, thi thể đồng dạng hóa đá, đã không có nửa phần linh tính.
Giang Nam chứng kiến trong tám tay của hắn từng người bắt lấy một kiện pháp bảo, đó là Phật bảo do Phật luyện chế, cùng thần minh chi bảo đồng cấp, đều là bảo vật có thể so sánh với khẩu thần đỉnh của Thái Huyền Thánh tông kia!
Bất quá tám kiện bảo vật này rách tung toé, cũng đã hóa đá, không có nửa phần tác dụng.
- Ngay cả linh tính bên trong pháp bảo cũng thôn phệ sạch sẽ, đến cùng Tinh Quang kỷ kiếp là chuyện gì xảy ra?
Giang Nam bay về phía trước, đi không bao xa liền phát hiện một cỗ Thần Ma thi thể, tính cả thần minh chi bảo cùng một chỗ bị hóa đá, vị Thần Ma này là Yêu tộc cường giả, đoán chừng là một đầu Tỳ Hưu Yêu Thần, nhưng cũng không thể đào thoát vận rủi.
Trong lòng của hắn càng ngày càng kinh hãi, từ trong phiến vũ trụ tĩnh mịch này bay qua, hắn gặp được rất nhiều thần ma thi thể.
Rất khó tưởng tượng, năm đó lúc Tinh Quang kỷ kiếp tới, đến tột cùng xảy ra chuyện gì, ngay cả những tồn tại vô cùng cường đại này cũng chết oan chết uổng.
Trừ lần đó ra, còn có từng khỏa tinh cầu nghiền nát, có vỡ thành vô số khối, có bị đốt cháy sạch chỉ còn lại có nhất thời nữa khắc.
Trình độ thảm thiết của Tinh Quang kỷ kiếp, vượt ra khỏi bất luận kẻ nào tưởng tượng, Huyền Minh Nguyên Giới thắng được trận đại kiếp nạn kia, Thần Ma may mắn còn sống sót quét sạch chiến trường, bởi vậy không có để lại bao nhiêu dấu vết.
Mà Tiểu Thiên Tinh Giới thua, toàn bộ thế giới thua trận. Đột nhiên, hắn chứng kiến chủ tinh Tiểu Thiên Tinh Giới, một tòa chủ tinh so với Huyền Minh Nguyên Giới còn muốn khổng lồ, nát ngàn vạn khối, cảnh hoàng tàn khắp nơi, dãy núi bị dẹp yên, nước biển bị bốc hơi, không có bất kỳ khí tức sinh mệnh.
|
Chương 540: Cái chết của Tiên Thiên Thần Ma. (1) - Tất cả Thần Ma, tất cả sinh linh đều chết hết, không ai còn sống...
Giang Nam đáp xuống phía trên một mảnh vỡ chủ tinh, tâm tình vô cùng trầm trọng, lúc Quang võ kỷ kiếp đến, đối mặt đại kiếp nạn khủng bố như thế, ai đến bảo hộ Huyền Minh Nguyên Giới, ai đến bảo hộ hàng tỉ vạn sinh linh bên trong Nguyên Giới?
Hô...
Một bóng đen cự đại xẹt qua vũ trụ, hướng xa xa chạy tới, trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, khống chế Thái Dương chiến xa đuổi theo, liền thấy đây là một Thần Ma thi thể khác.
- Vừa rồi phảng phất là có lực lượng gì, đem thi thể vị Thần Ma này ném đi ra!
Hắn không hề đuổi theo, mà là khống chế chiến xa hướng địa phương ném thi thể vị Thần Ma này ra ngoài bay đi.
Lúc này, hắn thấy được một cột đá cực lớn, những cột đá này cao tới trăm triệu dặm, phần dưới cột đá xâm nhập trong bóng tối vô cùng, không biết trong bóng tối đến cùng có cái gì!
Vừa rồi Thần Ma thi thể kia làc từ trong bóng tối ném ra ngoài.
- Đây là...
Giang Nam bay đến chỗ cực cao hướng phía dưới nhìn lại, thân hình chấn động, những cột đá cao lớn không cách nào tưởng tượng này, là hai hàng xương sườn!
Bức xương sườn này không phải cốt cách nhân loại, giống như là xương sườn ma quái gì, chỉ là quá lớn, lớn không cách nào tưởng tượng, mặc dù là tinh cầu, mặt trời, ở trước mặt bức xương sườn này, cũng nhỏ đến thương cảm, như là hạt châu không có ý nghĩa!
Mười hai cây xương sườn nghiêng nghiêng đâm rách phía chân trời, phần cuối cùng của xương sườn xâm nhập trong bóng tối, Giang Nam không cách nào phân biệt đây rốt cuộc là chủng tộc gì lưu lại thi cốt.
Mà ở trên xương sườn hóa thành cột đá, hiện đầy đủ loại vân lạc kỳ dị kỳ diệu, như là đạo vân, như là đạo tắc lưu lại dấu vết, nhưng càng cao sâu hơn, càng thêm thần bí, mặc dù là Giang Nam cũng không cách nào bắt đến tri thức giải thích chất chứa trong đó.
Chỉ là những vân lạc này chất chứa năng lượng cũng tiêu hao sạch sẽ, không có nửa phần linh tính, biến thành Thạch Đầu chính thức.
- Chẳng lẽ... Đây là Tiên Thiên Thần Ma thủ hộ Tiểu Thiên Tinh Giới?
Giang Nam không khỏi bị cách nghĩ can đảm của mình hù sợ, Thần Ma thủ hộ Chư Thiên thế giới là hai vị tồn tại khai thiên tích địa kia sáng tạo ra, thọ nguyên vô cùng vô tận, thực lực có thể so sánh Chân Tiên, ngay cả Ma Thần bị lưu vong ở trong khe hở thế giới, ở trước mặt tồn tại này cũng không có lực phản kháng, tồn tại như vậy, làm sao có thể sẽ chết?
Nhưng mà, xương sườn trước mắt này lớn không cách nào tưởng tượng, chỉ có một lời giải thích như vậy, cái kia chính là Tiên Thiên Thần Ma thủ hộ Tiểu Thiên Tinh Giới chết rồi, đã bị chết ở trong Tinh Quang kỷ kiếp!
Hắn chỉ cảm thấy có chút khó có thể thở dốc, ngay cả Tiên Thiên Thần Ma siêu việt Thần minh, có thể so với Tiên nhân, ở trong kỷ kiếp cũng vẫn lạc, thủ hộ thế giới cũng tử vong, đại kiếp nạn một kỷ một kiếp này, đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Thần Ma cái thế giới này, cùng với hàng tỉ vạn sinh linh đều chết sạch, không ai có thể trả lời hắn vấn đề này.
Trên 24 cây xương sườn này điêu khắc vân lạc vô cùng thâm ảo, Tiên Thiên Thần Ma là sinh vật mà Đế Tôn mở thế giới luyện ra, những vân lạc này chất chứa đạo lý là giải thích của hai vị Đế Tôn kia, nếu có thể lĩnh ngộ ra tri thức bên trong, thế tất siêu phàm thoát tục, mặc dù là Thần minh cấp kinh điển cũng xa xa không kịp!
- Đáng tiếc, những vân lạc này ta cũng không cách nào tìm hiểu ra đạo lý trong đó, bất quá ta có thể sao thành bản sao, học theo, khắc ở phía trên cốt cách của mình!
Giang Nam dọc theo một cây cốt cách cực lớn, một đường hướng phía dưới bay đi, bên trong Tử Phủ, Huyền Thai thi triển ra Ma Chung Bá Thể, tám tay không ngừng biến ảo, chỉ thấy vô số đạo vân ở trong Tử Phủ đan vào, diễn biến ra đồ án cùng những vân lạc kia giống như đúc.
Những đồ án này lần lượt từng cái một khắc ở phía trên cốt cách của hắn, Giang Nam qua loa đại khái, chỉ đem những đồ án này lạc ấn xuống, lại không hỏi đạo lý trong đó, theo những đồ án này ngày càng nhiều, trên cốt cách hắn cũng xuất hiện đủ loại lạc vân, một vài bức đồ án mỹ lệ vạn phần, ẩn chứa vô cùng ảo diệu, thậm chí ngay cả phía trên đầu lâu cũng vẽ đầy lạc vân.
Những đồ án này chất chứa ảo diệu coi như là Thần Ma đến, cũng xem không hiểu, nhìn không thấu.
Lạc vân trên xương sườn này thật sự quá nhiều, cũng không lâu lắm, cốt cách toàn thân Giang Nam liền bị các loại đồ án này chất đầy, lúc này mới ngừng lại được.
Lập tức Giang Nam cảm giác được một cổ lực lượng kỳ dị tràn ngập bên trong cốt cách, để cho cốt cách của hắn càng thêm chắc chắn, càng thêm không dễ bị phá hủy, hơn nữa lực lượng chạy vội, không hề trở ngại, có thể thừa nhận được lực lượng càng thêm cường đại!
Hơn nữa, những vân lạc này đang không ngừng hấp thu Thiên Địa linh khí, bổ sung đến bên trong cốt cách, chỉ là Tiểu Thiên Tinh Giới đã tử vong, không có nửa phần linh khí.
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, linh dịch trong Tử Phủ bay ra, linh dịch chảy về phía toàn thân, những linh dịch này lập tức bị vân lạc dẫn dắt, hướng trong cốt cách chui vào.
Cốt cách của hắn phảng phất là thổ địa khô cạn đã lâu, điên cuồng hấp thu lấy linh dịch, cũng không lâu lắm, hơn ngàn cân linh dịch liền bị hấp thu không còn!
Hắn lại lấy ra 2000 cân linh dịch, lại bị cốt cách hấp thu hết thảy!
Giang Nam không khỏi lại càng hoảng sợ, lúc hắn tu luyện tới Thần thông ngũ trọng, đột phá cảnh giới cần có linh dịch cũng không quá đáng trên dưới một trăm cân, lúc đột phá đến Linh Đài cảnh, tốn hao bất quá hơn ngàn cân linh dịch, Liên Đài cảnh cũng không quá đáng 3000 cân.
- Ta không tin cốt cách của ta sẽ một mực hấp thu xuống dưới!
Giang Nam cắn răng, lấy ra 5000 cân linh dịch, cốt cách của hắn giống như Phong Quyển Tàn Vân đem những linh dịch này hết thảy hấp thu, còn không có dấu hiệu "uống no bụng".
Bất quá những vân lạc khắc ở mặt ngoài cốt cách kia lại trở nên càng sâu, vốn những vân lạc này chỉ là khắc ở mặt ngoài cốt cách, mà bây giờ lại rót vào bên trong cốt cách, để cho cường độ sâu sắc bên trong cốt cách tăng lên.
Giang Nam duỗi tay vung lên, giữa không trung xuất hiện một mảnh linh trì phạm vi hơn mười trượng, bên trong đều là linh dịch, đứng vào trong linh trì, quanh thân tắm rửa linh dịch, cốt cách điên cuồng hấp thu linh khí.
Cũng không lâu lắm, mấy vạn cân linh dịch liền bị cốt cách của hắn hấp thu, những vân lạc này rốt cục rót vào trong xương tủy, còn đang không ngừng hấp thu linh dịch.
Cuối cùng nhất, hắn hao phí mười vạn cân linh dịch, lúc này cốt cách mới đình chỉ hấp thu.
- Không biết cốt cách của ta hôm nay mạnh như thế nào?
Giang Nam tâm niệm vừa động, Đâu Suất thần hỏa bay ra, một đạo thần thức đâm vào bên trong thần hỏa, kích phát đệ tam trọng thần hỏa, không trung lập tức xuất hiện một đại hỏa cầu, hừng hực thiêu đốt.
Đâu Suất thần hỏa đệ nhị trọng uy lực đã tương đương với Tam Muội Chân Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa, thậm chí còn muốn cường hoành hơn rất nhiều, hôm nay hắn sớm đã không sợ đệ nhị trọng thần hỏa rèn luyện.
|
Chương 541: Cái chết của Tiên Thiên Thần Ma. (2) Bất quá đệ tam trọng thần hỏa liền muốn vượt xa cực hạn mà nhục thân của hắn có thể thừa nhận, vốn là Giang Nam đoán chừng mình tu luyện tới Thần Phủ cảnh, lúc đó mới có thể dùng đệ tam trọng thần hỏa đến rèn luyện nhục thân.
Hắn nhẹ nhàng duỗi ra một ngón tay, thăm dò vào bên trong hỏa cầu phía trước, lập tức đau đớn kịch liệt truyền đến, làn da huyết nhục trên ngón tay Giang Nam lập tức bắt đầu đốt nấu, trong khoảng khắc liền hóa thành tro tàn, lộ ra xương ngón tay bên trong!
Trên xương ngón tay này che kín vân lạc kỳ dị, bị thần hỏa không ngừng đốt cháy, nhưng như cũ không có dấu hiệu thiêu hủy chút nào!
- Đem loại vân lạc này khắc vào phía trên cốt cách, để cho cường độ cốt cách của ta, thẳng truy loại biến thái như Tần Phi Ngư!
Giang Nam không khỏi đại hỷ, thu tay lại, huyết nhục phi tốc diễn sinh, làn da sinh trưởng, rất nhanh liền khôi phục như lúc ban đầu, thầm nghĩ:
- Cường độ nhục thân của Tần Phi Ngư, có thể so sánh với Động Thiên chi bảo, tương đương với Thần Phủ bát trọng, trình độ của Động Thiên Cảnh cường giả! Mà cốt cách của ta, so với hắn mặc dù chỉ hơi không bằng, nhưng thua kém không xa, chỗ khiếm khuyết chỉ là huyết nhục cùng lục phủ ngũ tạng không bằng hắn!
- Bất quá, chỉ cần ta tăng lên mấy cái cảnh giới, cường độ cốt cách rất nhanh liền có thể đuổi theo hắn! Ta vốn là lo lắng cảnh giới tăng lên quá nhanh, sẽ làm cho cảnh giới bất ổn, căn cơ không vững chắc, bất quá hiện tại liền không cần phải lo lắng, coi như là Thần minh chuyển thế, ở cùng cảnh giới cũng chỉ có thể bị ta đánh chết!
Trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra một cổ hào khí, trong thiên hạ, ai còn có thể cùng hắn ở đồng cảnh giới chiến một trận?
- Tích lũy của ta đã đầy đủ, hiện tại liền có thể đột phá, tu thành Đạo đài bát cảnh đệ tứ trọng cảnh giới, Đạo Đài cảnh!
Giang Nam đắm chìm trong trong linh trì, hít vào một hơi thật dài, hơn ngàn cân linh dịch bị hắn hút vào trong miệng, linh dịch bị Ma Ngục Huyền Thai Kinh thôi phát, lập tức hóa thành linh khí cuồn cuộn, trong chốc lát tràn ngập cả tòa Ma ngục, lại lập tức bị hắn luyện hóa, biến thành tu vi, biến thành pháp lực, pháp lực ngưng kết, hóa thành đạo vân!
Đạo vân đổ xuống, như là Thiên Hà đổi chiều, tuôn ra tràn vào trong Đan Điền, lập tức có một tòa thần thức đạo đài bay ra, đem những đạo vân này ngưng tụ ở chung quanh thần thức đạo đài.
Hắn mấy ngày nay tới giờ, một mực mượn nhờ Thái Dương thần hóa thân của mình ngộ Đạo đài cảnh, tu thành Đạo Đài cảnh không cái trở ngại gì.
Tòa đạo đài thứ tư phi tốc thành hình, hơn ngàn cân linh dịch rất nhanh liền bị luyện hóa không còn, lại có mấy ngàn cân linh dịch bị hắn hút vào trong bụng.
Hắn lần này bỏ hết cả tiền vốn, cũng may hắn từ chỗ lão Long quy của Thánh tông mượn tới ngàn vạn cân linh dịch, tuy lúc ở biên giới mặt trời tu luyện tiêu hao rất nhiều, nhưng mà còn lại hơn sáu trăm ngàn cân, tiêu hao điểm ấy linh dịch, với hắn mà nói chỉ là chín trâu mất một sợi lông.
Hắn chỉ phí ngàn cân linh dịch, liền đem tòa đạo đài thứ tư cô đọng hoàn thành, trên đỉnh đầu kiếp vân chen chúc, lôi đình thoáng hiện, mặc dù là tử vong thế giới như Tiểu Thiên Tinh Giới này, thiên kiếp cũng không có buông tha hắn, lúc hắn đột phá đến Đạo Đài cảnh vẫn là đúng hẹn tìm tới tận cửa rồi.
Lần này thiên kiếp càng thêm hung mãnh, chưa có lôi đình rơi xuống liền có một cổ khí tức âm trầm trấn áp mà xuống, như là Thần Phủ chi bảo tản mát ra uy năng, áp lực cơ hồ tương đương với mấy tòa núi lớn che ở trên người!
Đây là lúc thiên kiếp không có kíp nổ, nếu thiên kiếp kíp nổ, lôi đình bắn ra, uy lực thế tất sẽ càng thêm kinh người!
- Ma Chung Bá Thể, pháp thiên tượng địa!
Thân hình Giang Nam điên cuồng tăng vọt, trong chớp mắt liền hóa thành cự nhân cao tới hơn ba trăm trượng, người mặc Long Văn Sơn Hải Y, trên người tựa hồ có Giao Long quấn quanh, núi biển tú lệ, đầu thăm dò vào bên trong kiếp vân, mở cái miệng rộng thật dài khẽ hấp, đem kiếp vân đầy trời hết thảy hút vào trong bụng.
Thân thể của hắn kịch liệt thu nhỏ lại, lại trở trong linh trì, thầm nghĩ:
- Ta cô đọng cốt cách, đột phá cảnh giới, liền tốn hao mười một ngàn cân linh dịch, cứ thế mãi xuống dưới, là miệng ăn núi lở, 600 ngàn cân linh dịch chỉ sợ chống không có bao nhiêu năm. Hơn nữa ta còn thiếu lão Long quy một khoản nợ, lãi mẹ đẻ lãi con, đến lúc đó ta cái hạ nhiệm chưởng giáo này lấy cái gì đi trả?
Ầm ầm!
Thiên kiếp rốt cục bắt đầu, ở trong bụng hắn sấm sét vang dội, không ngừng đánh rớt, phần bụng của Giang Nam thoáng hiện từng đạo ánh sáng, đem thân thể của hắn chiếu rọi thông thấu, mỗi một đạo ánh sáng xuất hiện, liền ngay cả cốt cách của hắn cũng thấy nhất thanh nhị sở.
Cái này là thiên lôi đánh xuống, tu luyện Ma Đạo cùng công pháp hung cực ác, xúc động thiên nộ, mới có thể hưởng thụ đãi ngộ này, trời xanh hàng kiếp, muốn đem người kia tiêu diệt!
Đáng tiếc, ngay cả thiên kiếp cũng bị Giang Nam nuốt luôn rồi, cuối cùng lật không nổi bao nhiêu sóng gió.
- Ở chỗ sâu trong Hắc Ám kia, là nơi phun ra Thần Ma thi thể, đoán chừng bên trong cực kỳ hung hiểm. Quân tử không vội ở nhất thời, vẫn là không muốn đi chỗ đó thì tốt hơn... Ân? Đây là tinh hạch của Tiểu Thiên Tinh Giới chủ tinh!
Hai mắt của Giang Nam tỏa ánh sáng, đột nhiên chứng kiến nơi chủ tinh của Tiểu Thiên Tinh Giới nghiền nát, vô số đại lục tầm đó, có rất nhiều tinh hạch nghiền nát phiêu phù, trong nội tâm không khỏi đại hỷ, vội vàng thúc dục Thái Dương chiến xa bay lên tiến đến.
- Đáng tiếc, đáng tiếc!
Giang Nam bay đến trước mặt, lúc này mới nhìn đến rất nhiều tinh hạch đã bị một loại năng lượng kỳ dị hóa đá, linh tính mất hết, đã không có tác dụng.
Tinh hạch chỉ dùng thần kim chế tạo mà thành bảo vật, thượng diện lạc ấn rất nhiều Thần Ma đạo tắc, vô cùng chắc chắn, chủ tinh của Tiểu Thiên Tinh Giới cũng là như thế.
Nhưng ở bên trong Tinh Quang kỷ kiếp, những thần kim này cũng bị hóa thành đất thạch, để cho hắn tiếc hận không thôi.
- Giang thí chủ, lúc trước tôn sư phải chăng là lừa gạt lão tăng?
Đột nhiên, năm đầu Thải Phượng kéo xe cấp tốc lái tới, một vị cao tăng đắc đạo đứng trên xe, xa xa liền để cho Ngũ Xa Phượng dừng lại, cũng không có quá phận tới gần, hiển nhiên lo lắng Lạc Hoa Âm đột nhiên bạo lên, đúng là Hành Vân Đại Thiện sư.
Vị Phật môn cao tăng này cao giọng niệm âm thanh Phật hiệu, vẻ mặt tươi cười, dung quang toả sáng, ha ha cười nói:
- Lão tăng thấy Lạc thí chủ không có đuổi theo, trong lòng đã có hoài nghi, Giang thí chủ, tôn sư có phải là đã trọng thương không dậy nổi hay không rồi hả?
- Người không biết xấu hổ thì không địch, hòa thượng này đủ vô sỉ, cùng sư tôn ta tương xứng, có thể nói là nhất thời vô lượng!
Trong lòng Giang Nam đột nhiên trầm xuống, Hành Vân Đại Thiện sư chính là cao nhân Phật môn, lại là chưởng giáo Chí Tôn của Kim Cương Pháp Thiện Tông, không nghĩ tới làm việc bỉ ổi như thế, vốn là mang đến hai vị cao thủ chưởng giáo cấp Chí Tôn cùng một chỗ phục kích Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm, về sau thấy tình thế không ổn nhanh chân bỏ chạy, hiện tại lại mặt dày mày dạn chạy ra, miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, thật là khiến người sinh ghét.
|
Chương 542: Trốn chết. (1) Mấu chốt nhất chính là, lão hòa thượng này rõ ràng đã từng hướng tên tiểu bối như Giang Nam ra tay!
Đường đường chưởng giáo Chí Tôn, hướng tiểu bối ra tay, Giang Nam vẫn là lần đầu nhìn thấy có đứng đầu một phái không biết xấu hổ như vậy, mặc dù là Ma Đạo cực ác, cũng làm không ra loại sự tình này!
Giang Nam vạn phần bi thống nói:
- Đại sư đoán không sai, sư tôn ta cùng Ma Thần kia đối kháng một chiêu, hôm nay sinh cơ đã đoạn tuyệt, chỉ sợ ngày giờ không nhiều. Vãn bối mấy ngày nay lấy nước mắt rửa mặt, nhưng hận mình vô lực xoay chuyển trời đất, chỉ có thể trơ mắt nhìn sư tôn ngày càng lụn bại...
Hành Vân Đại Thiện sư nghe hắn nói như vậy, trong nội tâm càng thêm kiêng kỵ, ngược lại không dám quá phận tới gần, ha ha cười nói:
- Lạc thí chủ thương thế rất nghiêm trọng phải không? Tuy nói lão tăng cùng Lạc thí chủ tầm đó có chút ân oán, nhưng dù sao trời xanh có đức hiếu sinh, Giang thí chủ không ngại đem tôn sư mời đi ra, lão tăng tự nhiên sẽ đem hết toàn lực, cứu hộ tôn sư. Có đạo là, cứu người một mạng, còn hơn xây bảy tháp Phù Đồ, lão tăng thân là chưởng giáo Kim Cương Pháp Thiện Tông, lại cùng thầy trò các ngươi cùng chung một mái nhà, há có thể lại gà nhà bôi mặt đá nhau?
- Đại sư tâm địa Bồ Tát!
Giang Nam tán thưởng một tiếng, lộ ra vẻ khâm phục, chân thành vạn phần nói:
- Bất quá sư tôn ta thương thế quá nặng, chỉ sợ chịu không được xóc nảy, không bằng mời đại sư đi vào trong chiến xa, khám và chữa bệnh cho sư tôn ta, như thế nào?
Hành Vân Đại Thiện sư ha ha cười cười, Phật Quang đầy mặt, giống như Phật Đà trên đời:
- Cô nam quả nữ ở cùng một phòng, chẳng phải là hư mất danh dự Lạc thí chủ? Vẫn là Giang thí chủ đem tôn sư mời đi ra thì tốt hơn.
- Đại sư, nhân mạng quan thiên, nơi nào đến nhiều lễ nghi phiền phức như vậy?
Giang Nam thúc dục Thái Dương chiến xa, hướng Hành Vân Đại Thiện sư chạy tới, khoảng cách hắn càng ngày càng gần, cười tủm tỉm nói:
- Huống chi Phật môn tứ đại giai không, cái gọi là nam nữ bất quá là lời nói, đại sư ngươi trước giúp đã.
Hành Vân Đại Thiện sư bất động thanh sắc, Ngũ Phượng xa cũng lặng yên lui về phía sau, thủy chung cùng Thái Dương chiến xa kéo ra một khoảng cách, không xa không gần, ha ha cười nói:
- Giang thí chủ, Phật cũng có mẫu, Phật cũng có mẫu thân liền có phận chia nam nữ, tự nhiên nên tránh hiềm nghi.
Giang Nam thấy hắn cũng không đi, cũng không tiếp gần, thầm nghĩ trong lòng một tiếng không xong:
- Kéo thời gian càng dài, hoài nghi trong lòng lão hòa thượng này liền càng nhiều, đến lúc đó khẳng định sẽ hướng ta ra tay!
Hành Vân Đại Thiện sư thấy Lạc Hoa Âm thủy chung chưa từng lên tiếng, cũng chưa từng lộ diện, trong nội tâm càng thêm sinh nghi, đột nhiên dừng Ngũ Phượng xa lại, cười nói:
- Những ngày này, lão tăng tìm được tàn phiến của một kiện thần minh chi bảo, trong đó còn chất chứa vài phần uy năng, dám thỉnh Lạc thí chủ hỗ trợ nhìn xem, cái pháp bảo này uy lực như thế nào.
- Lão hòa thượng này kiềm nén không được, muốn động thủ giết người!
Giang Nam trong lòng biết không ổn, Thái Dương chiến xa dừng lại trên không, trong lúc bất chợt bị hắn thu nhập Tử Phủ mi tâm, chỉ còn lại có một đầu Tam Túc Kim Ô, Giang Nam lách mình liền rơi vào trên lưng Tam Túc Kim Ô, một tiếng lệ rít truyền đến, Tam Túc Kim Ô hai cánh chấn động, hóa thành một đạo cầu vồng, hướng Tiên Thiên Thần Ma Tử Vong Chi Địa, trong bóng tối vô biên kia bay đi!
Dùng thực lực của hắn, không cách nào đem tốc độ Thái Dương chiến xa phát huy đến cực hạn, nếu như khống chế chiến xa đào tẩu, tuyệt đối không có thể thoát qua Ngũ Phượng xa của Hành Vân, bởi vậy Giang Nam nghênh ngang tránh đoản, không đi khống chế chiến xa, mà chỉ tế lên một đầu Tam Túc Kim Ô, tranh thủ khinh trang thượng trận!
- Giang thí chủ, ngươi quả nhiên là đang dối gạt lão tăng!
Hành Vân Đại Thiện sư cười ha ha, năm đầu Thải Phượng triển khai cánh chim, như gió bay điện chớp đuổi theo mà đi, không khỏi đắc ý nói:
- Bất quá lão tăng lại không trách ngươi, ngươi đối với lão tăng thành kiến quá sâu, không biết tâm địa ngã Phật. Cần biết rượu thịt trôi qua ruột, Phật tổ lưu trong nội tâm. Giết người cá biệt đối với lão tăng mà nói, cũng là rượu thịt qua ruột, ngã phật tự nhiên còn ở trong lòng!
Ngũ Phượng xa tốc độ cực nhanh, trong mấy hơi thở liền đem khoảng cách gần hơn không ít, ống tay áo của Hành Vân Đại Thiện sư một cuốn, một bàn tay khô gầy răng rắc một tiếng xuyên thấu hư không, sau một khắc bàn tay này đi vào đỉnh đầu của Giang Nam.
Phật thủ kim chói, đại phóng hào quang, tản mát ra khí tức liền đem Giang Nam đính ở giữa không trung!
- Giang thí chủ, lưu lại a!
Thân hình Giang Nam chấn động, đột nhiên không gian nổ vang, vậy mà phá vỡ không gian, thân hiện thiên dực, cánh chim rậm rạp chằng chịt hiện ra, vô số huyết nhục nhúc nhích, vậy mà từ cánh chim hư hóa hóa thành thực chất, thiên dực chấn động, hiểm lại càng hiểm từ dưới Phật thủ này đào thoát, hướng trong bóng tối vô tận bão táp mà đi!
Bất quá hắn tuy ở thời kỳ mấu chốt đào thoát, nhưng Tam Túc Kim Ô lại không rảnh thu hồi.
Hành Vân Đại Thiện sư thò tay đem Tam Túc Kim Ô nắm trong tay, nhẹ kêu một tiếng, trên mặt thoáng lộ ra vẻ kinh ngạc, Giang Nam có thể phá vỡ khí tức áp bách một chưởng này của hắn, bỏ chạy đi ra ngoài, thật sự có chút vượt quá dự liệu của hắn.
Phải biết rằng trước đó lần thứ nhất, hắn cách xa mấy vạn dặm, một chưởng liền đem Giang Nam cùng Thiên Dực Thần Chu định trụ, để cho Giang Nam không có nửa phần sức phản kháng.
Lúc này mới qua bao nhiêu thời gian, Giang Nam rõ ràng đã có thể phá vỡ khí tức áp bách của hắn?
- Chẳng trách có thể giết đệ tử Pháp Thiên của ta, tên tiểu bối này thực lực hôm nay có thể so với một ít cường giả thế hệ trước, nhục thân càng là cường đại không hợp thói thường!
Giang Nam ở thời kỳ mấu chốt đột nhiên thi triển ra Thiên Dực Ma Thần đại thần thông, so với bình thường có chút bất đồng, ngày thường môn thần thông này của hắn là pháp lực cùng đạo vân biến ảo thành, nhưng hiện tại là huyết nhục chân chính, mỗi một căn lông vũ đều là thực chất, tốc độ tự nhiên nâng cao một bước!
Thiên dực của hắn, bên trong mỗi một cánh đều có cốt cách, đều có mạch máu, một sợi cốt cách vừa thô vừa to, một mảnh gân mạch dài hẹp mạnh mẽ hữu lực, cơ bắp co rụt lại bành trướng, kéo cốt cách chuyển động, như là máy móc vô cùng tinh vi, huyết mạch như là Đại Giang đổ dồn, phát ra ầm ầm nổ mạnh, đem tốc độ của hắn tăng lên tới cực hạn.
Thiên Dực Thần Chu cùng Tam Túc Kim Ô đều là pháp bảo, là ngoại vật, tốc độ mặc dù nhanh, nhưng so với nhục thân của mình, tốc độ vẫn là muốn chậm một bậc. Nhất là Tam Túc Kim Ô, đã bị Lạc Hoa Âm luyện thành trình độ Thiên Cung chi bảo, nhưng bằng vào tu vi của Giang Nam hôm nay, còn không cách nào đem uy lực pháp bảo này phát huy đến cực hạn. Dùng tu vi Đạo Đài cảnh của hắn phát huy tốc độ, so với nhục thân của hắn còn hơi không bằng!
|