Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 558: Tiểu hài tử bốc phét xấu xa. (1) - Ngươi quỳ xuống cho ta mới đúng!
Trong mi tâm của Giang Nam đột nhiên bay ra một cái xiềng xích, tay phải bắt được một đoạn xiềng xích, rầm rầm trừu động, sau một khắc một viên kim cầu chu vi mấy chục mẫu bị hắn từ trong mi tâm rút ra, lăng không run lên, viên kim cầu này hô một tiếng bay lên, đón nhận long trảo kia!
Răng rắc!
Long trảo từng khúc gảy lìa, kim cầu một đường áp bức đi qua, trong nháy mắt liền tới trên không lâu thuyền, hướng đầu Thiên Long kia hung hăng đập xuống!
Viên kim cầu này rơi xuống, hư không cũng bị đập run rẩy không nghỉ, hiển nhiên trong một kích kia tích chứa lực lượng mạnh, làm người ta trố mắt!
Kim cầu nhấc lên cuồng phong gào thét bổ nhào rơi, đặt ở trên người vị Long Tộc cao thủ kia, ép tới Thần Phủ của hắn cũng đang không ngừng chìm xuống, thân thể chịu áp lực thực lớn.
Đây là kim cầu còn chưa rơi xuống, nếu kim cầu đập xuống, không chỉ là để cho hắn quỳ xuống, thậm chí ngay cả người hắn cũng sẽ nện đến tan xương nát thịt!
- Tiểu Tà Vương, ngươi muốn ở trước mặt Vạn Long Sào ta động thủ, còn chưa đủ tư cách!
Long tam thái tử hừ lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe liền che ở trước người Long Tộc cao thủ kia, giơ tay lên liền hướng kim cầu bắn đi, hắn đã tu thành hai tòa Thần Phủ, lại là Long Hoàng Thái Tử, thực lực mạnh đến kinh người, pháp lực cũng là vô cùng hung hậu, nếu không không thể ở trên Long Hổ Phong Vân Bảng xếp hạng Top 3.
Ngón tay thăm dò này, pháp lực tuôn ra, vô số đạo văn hóa thành thực chất, tạo thành mội cái đại thủ, uy thế cực mạnh, so sánh với kim cầu nện xuống không kém chút nào. Hiển nhiên kể từ khi bại trong tay Thiên Phủ Tần Phi Ngư, Long tam thái tử rút kinh nghiệm xương máu, hung ác hạ khổ công, tu vi thực lực đều có tinh tiến không nhỏ!
Đột nhiên, trên kim cầu vô số đạo văn sáng lên, bắt đầu khởi động không nghỉ, hóa thành một chữ "Phong"cự đại, chữ "Phong" này vừa xuất hiện, Long tam thái tử nhất thời muộn hanh nhất thanh, cảm giác được pháp lực của mình gặp phải áp chế thật lớn, cơ hồ Đạo văn toàn thân đều không thể vận dụng, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Pháp lực của hắn hóa thành long trảo nhanh chóng ngâm nước, trong chớp mắt từ chu vi mấy chục mẫu thu nhỏ lại thành gần mẫu, lấy loại cường độ pháp lực này, căn bản không cách nào chống lại Giang Nam vung tới xiềng xích kim cầu!
- Phong Cấm đại trận?
Nhạc Ấu Nương lấy làm kinh hãi, nhìn Giang Nam bên cạnh một chút, thầm nghĩ:
- Phong Cấm đại trận là trận pháp không phải người nào cũng có thể tiếp xúc, thậm chí ngay cả trong thần giới, cũng chỉ có Thần Chủ cấp bậc cường giả mới có thể tiếp xúc đến. Ta bố trí ba vấn đề khó khăn, thứ nhất chính là Phong Cấm đại trận, chỉ sợ không làm khó được hắn. Xem ra cha nuôi này của ta, lai lịch không phải là đơn giản như vậy...
Trên Lâu thuyền có không ít vị Vạn Long Sào Thiên Cung cấp cường giả, nhưng những cường giả này căn bản chưa từng ngờ tới một màn này, cũng không có tính toán xuất thủ, giờ phút này muốn ra tay cứu viện, nơi nào tới kịp?
Răng rắc!
Kim cầu rơi đập, cánh tay của Long tam thái tử gảy lìa, xương từ trong thịt đâm ra, kim cầu tiếp tục đè xuống, rõ ràng là muốn đem vị Vạn Long Sào Tam thái tử này, tính cả Long Tộc cao thủ kia cùng nhau tạp nát!
- Hừ! Dám đả thương con ta? Ngươi thật to gan!
Giữa không trung đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh, một cổ long uy vô cùng kinh khủng mênh mông áp bách xuống, đem viên kim cầu này sinh sôi định trụ, tiếp theo một long trảo tráng kiện thăm dò hư không, hướng kim cầu bắn đi!
Oanh!
Hư không chấn động, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu đau, Long Hoàng bị một kim cầu cực lớn sinh sôi nện ở trên ót, viên kim cầu này so với kim cầu của Giang Nam không thể nhỏ, uy lực lại càng kinh người, đè ép cái ót của Long Hoàng, đem vị Vạn Long Sào Chí Tôn này ném ra hư không!
Kim cầu kia nện đến trên mông Long Hoàng, ngay sau đó thu trở về, lùi về trong hư không.
- Người nào đập ta?
Long Hoàng giận dữ, quay đầu lại quát lên:
- Lạc Hoa Âm, nhất định là ngươi! Nữ ma đầu, ngươi đi ra cho ta, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp!
Trong hư không truyền đến một tiếng cười khẽ, phiêu hốt không chừng:
- Long Hoàng, ngươi cậy già lên mặt, khi dễ đệ tử của ta, ta liền quật ngươi một cầu!
Long Hoàng nắm không tới phương vị của nàng, sắc mặt âm tình bất định, lúc này bứt ra dựng lên, trở về trong hư không.
Giang Nam nhìn thấy Long Hoàng xuất hiện, liền biết không có hy vọng đánh chết Long tam thái tử, xiềng xích run lên, cũng thu kim cầu.
Chỉ thấy kim cầu này rầm một tiếng bay lên, hướng chính hắn ném tới, đợi đi tới trước mặt, trong lúc bất chợt liền được thu vào trong Tử Phủ mi tâm, xiềng xích hưu một tiếng chui đi vào.
Kim cầu xiềng xích này là bảo vật hắn vừa luyện chế, trong kim cầu bị hắn đánh vào Phong Cấm đại trận, chẳng qua là Phong Cấm đại trận hắn cũng chưa kịp hoàn toàn lĩnh ngộ ra, chỉ hoàn thành một nửa trận pháp, nhiều nhất chỉ có thể trấn áp bốn năm thành tu vi của đối thủ.
Xiềng xích là dùng một chút tài liệu trên hắc oa luyện chế thành, tài liệu dùng là Thần kim, chất lượng so sánh với kim cầu còn tốt hơn một bậc.
Lạc Hoa Âm thấy hắn luyện chế như vậy, cũng mô phỏng luyện xiềng xích kim cầu đồng dạng, bất quá không có để cho Giang Nam khắc Phong Cấm đại trận, dù sao Giang Nam tu vi còn thấp, hắn bày Phong Cấm đại trận chỉ có thể trấn áp tu sĩ Thần Phủ nhất trọng hai trọng, đối với Thiên Cung, Chưởng Giáo Chí Tôn thì không có nửa phần dùng, đối với nàng mà nói có cũng được mà không có cũng không sao.
Long tam thái tử ăn thiệt thòi, nhưng không thương tổn được căn bản, cánh tay đứt rời rất nhanh phục hồi như cũ, tàn bạo nhìn Giang Nam một cái, âm trầm nói:
- Lần này bị ngươi ám toán một cái, lần sau ta tự nhiên sẽ lấy lại danh dự. Bất quá hôm nay ở trước mặt các môn các phái, ngươi không phá ba vấn đề khó khăn, liền mơ tưởng mang theo thần minh chuyển thế thân rời đi nơi đây!
Phía sau hắn Long Tộc cao thủ kia kinh hồn chưa định, không khỏi lau mồ hôi lạnh, điềm nhiên nói:
- Tiểu Tà Vương, cho dù ngươi có khả năng mở ra, cũng tuyệt đối không cách nào sống trở lại Huyền Thiên Thánh Tông!
- Ta hai ba năm chưa từng ở Huyền Minh Nguyên Giới xuất thủ qua, xem ra ngay cả đám chút ít chó mèo cũng dám hướng ta là rầm rĩ, thật cho là ba năm này Giang mỗ ăn chay niệm phật sao?
Trong mắt Giang Nam hiện lên một đạo hung quang, ngay sau đó khôi phục như lúc ban đầu, thản nhiên nói:
- Không chết mấy người mà nói, xem ra các ngươi cũng quên mất ta.
Hắn khẩu khí lớn đến dọa người, làm trò trước mặt các đại giáo phái, Thánh Địa nói ra lời như thế, quả thực là xem thường anh hùng trong thiên hạ!
Nhạc Linh Nhi nhìn hắn, trong ánh mắt toát ra một tia thần sắc phức tạp, thở dài một tiếng.
Giang Nam cười nói:
- Linh quận chúa không cần lo lắng, Ấu Nương nhất định sẽ bái nhập môn hạ của ta, tuyệt không có loại khả năng thứ hai. Mẫu lấy nữ nhi quang vinh, ngươi cũng sẽ bởi vì Ấu Nương mà quang vinh, tương lai chưa chắc không có thành tựu, siêu phàm thoát tục.
|
Chương 559: Tiểu hài tử bốc phét xấu xa. (2) Nhạc Linh Nhi cười gật đầu, trong lòng không biết nghĩ cái gì.
Bỏ lỡ, liền không thể nào lại được, Giang Nam chính là Giang Nam, nhưng nàng đã không phải là thiếu nữ không buồn không lo hơn mười năm trước kia.
Cao giữa không trung, đột nhiên lại có một thanh âm truyền đến, phật âm mênh mông cuồn cuộn, trầm giọng nói:
- Ba vấn đề khó khăn không giải được, bất luận kẻ nào cũng đừng muốn mang đi thần minh chuyển thế thân!
Vẻ mặt Thần Tú Đạo Nhân khẽ nhúc nhích, cười nói:
- Pháp Tướng sư huynh đến!
Pháp Tướng hòa thượng phiêu nhiên bay tới, ánh mắt rơi vào trên người Giang Nam, thản nhiên nói:
- Giờ phút này các môn các phái đã có không ít đạo hữu đi phá đề, thậm chí Chưởng Giáo Chí Tôn cũng tự mình đi, Giang đạo hữu, chẳng lẻ ngươi muốn cùng thiên hạ đồng đạo đối nghịch sao?
Giang Nam thật sâu liếc hắn một cái, đột nhiên nhoẻn miệng cười, nhẹ giọng nói:
- Nguyên lai là Pháp Tướng sư huynh. Sư huynh, có sự tình không biết có nên nói hay không, tiểu đệ ở phía ngoài nguyên giới lịch lãm, lại gặp thi thể của Chưởng Giáo Chí Tôn Hành Vân Đại Thiện Sư của quý tông, không biết bị người phương nào đánh chết ở trong vũ trụ tinh không, bị chết cực kỳ bi thảm.
Pháp Tướng hòa thượng trong lòng chấn động, thanh âm của Giang Nam không lớn, nhưng vận dụng Đạo Âm Hát Xướng Thần Thông, thanh âm truyền động ngàn dặm, vô cùng rõ ràng truyền đến trong tai chưởng giáo các môn các phái, thở dài nói:
- Ở bên cạnh thi thể của Hành Vân Đại Thiện Sư, tiểu đệ còn chứng kiến một ngụm chuông lớn vỡ thành không biết bao nhiêu mảnh, Hành Vân Đại Thiện Sư chính là lãnh tụ kiệt xuất của Chính Đạo ta, không nghĩ tới lại bị đại kiếp này, thật là làm người ta than tiếc không dứt.
Hắn lời vừa nói ra, nhất thời giống như là đốt thùng thuốc súng, không biết bao nhiêu người trong lòng đại chấn.
- Lão hòa thượng Hành Vân kia đã chết? Ngay cả Kim Cương Pháp Thiện Tông trấn giáo chi bảo, Kim Cương Chuyển Luân Chung cũng toái? Như vậy là một thiên đại tin tức!
- Hành Vân Đại Thiện Sư đã có hơn một năm thời gian chưa từng lộ diện, thậm chí ngay cả thần minh chuyển thế thân lần này hắn cũng chưa từng xuất hiện, nếu tin tức kia là thật, hiện tại Kim Cương Pháp Thiện Tông chỉ sợ liền biến thành môn phái hạng ba!
- Không có Hành Vân cùng Kim Cương Chuyển Luân Chung, hiện tại Kim Cương Pháp Thiện Tông chính là một trứng gà lột vỏ, ăn rất nhanh!
Pháp Tướng hòa thượng tâm thần đại loạn, Giang Nam đột nhiên ở trước mặt các môn các phái ném ra tin tức kia, rõ ràng là tính toán muốn mượn tay chư phái, đem Pháp Thiện Tông diệt môn!
Tuy nói trong các môn các phái có Chính có Ma, nhưng cho dù là Chính Đạo đại phái cũng sẽ không bỏ qua một cơ hội thật tốt như vậy, nếu có cơ hội có thể thâu tóm Kim Cương Pháp Thiện Tông, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua!
- Ha ha ha! Giang thí chủ, ngươi nói sư tôn ta đã chết, sư tôn ta thật đã chết sao?
Pháp Tướng hòa thượng cười to, che dấu bối rối trong ánh mắt xuống, cất cao giọng nói:
- Sư tôn ta dạo chơi bên ngoài, chẳng qua là bị một chút việc vặt trì hoãn, trước đó không lâu còn cùng ta truyền thư, nói hắn mấy ngày nữa sẽ gấp trở về!
Lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng hắn lại âm thầm tính toán:
- Giang Nam này thật hỗn đản, đem tin tức kia truyền đi, chính là muốn xem Kim Cương Pháp Thiện Tông ta diệt môn! Hiện tại những chưởng giáo này vẫn không thể khẳng định sư tôn ta có phải đã chết hay không, tạm thời còn có thể kiềm chế được, nhưng nếu sư tôn ta tiếp tục không xuất hiện mà nói, bọn họ sẽ nhịn không được. Xem ra, muốn bảo vệ Pháp Thiện Tông ta an nguy, liền chỉ có một con đường gia nhập Thái Huyền Thánh Tông này có thể đi!
Gia nhập Thái Huyền Thánh Tông, là chuyện tình Hành Vân Đại Thiện Sư đã sớm định ra, bất quá bên trong Pháp Thiện Tông cũng có thật nhiều thanh âm phản đối, nhưng mà giờ phút này môn phái lâm vào nguy cơ, trước mắt sinh tử tồn vong, Pháp Tướng hòa thượng dám khẳng định mình có thể thuyết phục những Thái Thượng Trưởng Lão cùng sơn môn hộ pháp khác.
- Có lẽ vậy.
Giang Nam cười nhạt, hướng Nhạc Ấu Nương nói:
- Ấu Nương, ngươi bố trí ba vấn đề khó khăn ở nơi đâu? Mang ta đi xem một chút.
Nhạc Ấu Nương bố trí ba vấn đề khó khăn ở trong một thao luyện tràng của Dược Vương thành, thao luyện tràng kia chính là đại quân của Tư Xuyên quốc dùng cho thao luyện, nam bắc dài rộng gần mười dặm, tinh anh các môn các phái hội tụ, đặc biệt vì phá giải vấn đề khó khăn nàng bố trí.
Ánh mắt Giang Nam quét tới, không khỏi hơi ngẩn ra:
- Phong Cấm đại trận?
Nhạc Ấu Nương thiết trí vấn đề khó khăn thứ nhất, đương nhiên là Phong Cấm đại trận, Phong Cấm đại trận này so sánh với Giang Nam ở Tiểu Thiên Tinh Giới nhìn thấy thì đơn sơ hơn rất nhiều, là một bức trận đồ, hẳn là nàng ở trước lúc chuyển thế luyện chế thành, xa xa không có uy lực của tòa Phong Cấm đại trận này.
Hơn nữa, so với Phong Cấm đại trận của Tiểu Thiên Tinh Giới, cuốn trận đồ này của Nhạc Ấu Nương ở trên chức năng thiếu hụt rất nhiều diệu dụng, hẳn là nàng cũng không có được Phong Cấm đại trận nguyên vẹn, nhiều nhất chỉ có bốn năm thành hiệu quả.
Bất quá dù vậy, cuốn trận đồ này triển khai, cũng làm khó vô số người!
Giang Nam thấy không biết bao nhiêu thiên tài trận pháp tụ tập, đứng ở trận tiền minh tư khổ tưởng, cố gắng tìm được cách phá giải.
Một vị trận pháp cao nhân của Thái Huyền Thánh Tông tế lên một mặt gương sáng do Huyền Hoàng nhị khí luyện thành, gương sáng kia rõ ràng là một Thiên Cung chi bảo, vận trù tính toán rất mạnh, trong kính xuất hiện vô số ký hiệu đạo văn phức tạp, cao thâm thâm ảo.
Tinh Nguyệt Thần Tông cũng xuất ra trận pháp cao thủ, tế lên một mặt la bàn giống như trăng sáng, trong la bàn bố trí tinh la mật, giống như con cờ, Tinh La như quân cờ, dọc theo quỹ tích riêng phần mình vận hành, cũng là vô cùng thâm ảo, thôi diễn Phong Cấm đại trận.
Thậm chí Giang Nam còn chứng kiến Huyền Thiên Thánh Tông cũng phái tới cao thủ đến đây phá trận, vị phá trận cao thủ này đương nhiên là Thiên Cơ Tú Sĩ, trải qua ngụy trang, biến thành một thanh niên bộ dáng thanh tú, tế lên Huyền Thiên Thánh Tông Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn, cùng với chính hắn luyện chế toán trù, tính toán ảo diệu của Phong Cấm đại trận, thôi diễn cách phá giải.
Trừ lần đó ra, còn có Nam Hải tinh anh, tế lên trên trăm Thiên Cung chi bảo dùng để giải toán, thôi diễn không ngừng.
Giang Nam còn chứng kiến một đại hán chân trần, tay gãi chân, chỉ điểm nhiều thiếu nữ xinh đẹp thúc dục một viên cầu Lưu Ly, trên viên cầu Lưu Ly cho thấy đạo văn phức tạp, là đám người Thiên Phủ Tần Phi Ngư.
Vấn đề khó khăn thứ nhất, đem quần hùng các phái vây ở chỗ này, đến nay còn chưa từng có người có thể phá giải.
Thần Tú Đạo Nhân mỉm cười nói:
- Giang Nam, cho dù thần minh chuyển thế thân đáp ứng bái ngươi làm thầy, ngươi cũng mơ tưởng không tuân theo quy củ, ba vấn đề khó khăn này không giải được, ngươi mơ tưởng dẫn người rời đi!
Pháp Tướng hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, cười nói:
- Giang đạo hữu mạnh mẽ dẫn người rời đi mà nói, nói không chừng sẽ bị người sau lưng ném gạch, không cẩn thận sẽ hồn về cực lạc.
|
Chương 560: Tiểu hài tử bốc phét xấu xa. (3) Giang Nam khẽ mỉm cười, còn chưa kịp đánh giá hai vấn đề khó khăn khác, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm ha hả cười nói:
- Giang đạo hữu tới!
Hắn theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy đám người Phụ Văn Cung cùng Thần Tiềm đi tới, Phụ Văn Cung chính là Tinh Nguyệt Thần Tông chưởng giáo, lòng dạ độc ác, trí khôn hiểu rõ, đã từng cùng Giang Nam có một đoạn giao tình, đối với Giang Nam cũng cực kỳ coi trọng, mỉm cười nói:
- Giang đạo hữu, thần minh chuyển thế thân đáp ứng bái ngươi làm thầy rồi? Ha hả, không phải là Phụ mỗ muốn cướp con gái của cố nhân ngươi, mà là sự tình liên quan sư môn hưng suy, Phụ mỗ cũng không khỏi không động lòng.
Giang Nam hoàn lễ cười nói:
- Phụ chưởng giáo khách khí, nếu định ra quy củ, như vậy vãn bối cũng muốn theo như quy củ làm việc, phá giải ba vấn đề khó khăn này mới có thể dẫn người rời đi.
- Giang lão đệ, ngươi thật là may mắn!
Tần Phi Ngư bước đi, ha ha cười nói:
- Ta ở chỗ này phá trận, không nghĩ tới ngươi đã sớm rút củi dưới đáy nồi!
Giang Nam cười nói:
- Con gái của cố nhân, há có thể không phí chút ít tâm tư?
- Giang đạo hữu, đã lâu không gặp?
Thiên Yêu Thánh Nữ cùng đám người Thải Dực đi tới, nhìn Giang Nam cùng Nhạc Ấu Nương một chút, hé miệng cười nói:
- Mặc dù chúng ta tình bạn cố tri, Liên Hương cũng thiếu nhân tình của ngươi, bất quá sư môn đại kế Liên Hương cũng không khỏi cùng đạo hữu tranh một chuyến, trong lòng rất là áy náy.
- Dễ nói, dễ nói.
Giang Nam ha ha cười một tiếng, nói:
- Mọi người dùng bản lãnh, Thánh Nữ không cần tự trách.
Nhạc Ấu Nương nhìn hắn một chút, lại liếc về Thiên Yêu Thánh Nữ, cảm giác nơi này có gì đó ám muội, ngay sau đó nhìn Nhạc Linh Nhi một chút, đột nhiên ngẩng đầu lên hướng Giang Nam thúy sinh sinh nói:
- Cha, vị tỷ tỷ này là ai?
- Mẹ, ngươi biết vị tỷ tỷ này sao?
Cô bé này vẻ mặt hồn nhiên, hướng Nhạc Linh Nhi nói.
- Cha? Mẹ?
Trong lòng Thiên Yêu Thánh Nữ run lên, tinh tế xem kỹ gương mặt của Nhạc Ấu Nương, quả nhiên cùng Giang Nam có mấy phần rất giống, trong lòng chua xót nói:
- Thì ra là hắn ngay cả nữ nhi cũng có...
Giang Nam trợn mắt nhìn Nhạc Ấu Nương một cái, nhưng cũng không có giải thích cái gì, hắn vốn đối với Thiên Yêu Thánh Nữ không có tình cảm, chỉ có tâm linh và dục vọng, kể từ khi Thiên Yêu Thánh Nữ đem Thái Dương Chân Kinh truyền đi ra ngoài, hắn cùng với vị Thánh Nữ này ở chung liền càng thêm cực kỳ bé nhỏ.
- Phá không được, phá không được...
Sắc mặt Thiên Cơ Tú Sĩ hôi bại, đứng ở trước Phong Cấm đại trận lẩm bẩm nói:
- Đại trận này không phải là người ở giữa trận pháp, mà chỉ là nói xây dựng thành, lấy pháp bảo tính toán của nhân gian, làm sao có thể phá giải được Thần Ma trận pháp? Ta nếu như mạnh mẽ phá trận, cũng không phải là không thể nào, chẳng qua là phí một hai trăm năm thời gian mới có thể làm được, nhưng thời gian không đợi ta, khó giải cũng...
Đột nhiên, trên bầu trời một đồng âm thanh thúy truyền xuống, cười nói:
- Không phải là khó giải, mà là vô năng! Muốn phá giải trận pháp này, người phàm các ngươi tự nhiên là không được, trận pháp của Thần, tự nhiên là thần tới phá!
Mọi người rối rít ngẩng đầu, chỉ thấy khí lành ngàn trượng, Cận Đông Lưu nắm một đồng tử phấn điêu ngọc mài từ trên trời giáng xuống, mới vừa rồi cái thanh âm kia chính là trong miệng trẻ nhỏ này truyền ra.
- Cận Đông Lưu đại sư huynh cùng Thái Huyền Thánh Tông thần minh chuyển thế thân đến!
- Cận Đông Lưu mang đến thần minh chuyển thế thân, phá giải đại trận này tất nhiên là chuyện tình dễ như trở bàn tay!
Đột nhiên, nơi xa có thần quang xông ra, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, cường giả Cổ Thần Các mang theo một đứa bé cũng tới chỗ này, hạ xuống:
- Cổ Thần Các cũng mang đến thần minh chuyển thế thân của bọn họ, hẳn là tới phá giải ba vấn đề khó khăn này!
Có người kinh hô:
- Hôm nay ba vị thần minh chuyển thế thân tề tụ, xem ra những môn phái khác là không có bất kỳ hy vọng. Không biết Nhạc Ấu Nương này đến tột cùng rơi vào nhà nào?
- Thái Huyền Thánh Tông cùng Cổ Thần Các, vô luận nhà ai nhận được hai thần minh chuyển thế thân, đều sẽ tạo thành địa vị tuyệt thế bá chủ, thậm chí thành đại phái nhất thống thiên hạ cũng không phải là không thể nào!
- Quý Phong, xem ra lần này chỉ có ta và ngươi hai người mới có thể phá giải trận pháp này!
Đứa bé Cổ Thần Các kia chắp hai tay sau lưng, có chút tự phụ, cười nói:
- Thật ra thì ta cũng rất muốn biết, ngươi cùng ta trong lúc đó ai mạnh ai yếu!
Quý Phong tiến lên đây, trong mắt chiến ý hừng hực, mỉm cười nói:
- Thiên hạ hào kiệt tuy nhiều, nhưng trừ ngươi ta hai người ra, còn lại không đáng nói đến. Hôm nay xem ra chỉ có ta và ngươi hai người mới có thể phá vỡ trận đồ này, Bàng Phi, ngươi đã hướng ta khiêu chiến, như vậy ta liền để cho ngươi biết, ngươi và ta chênh lệch!
Hai người kia là hài đồng, khẩu khí một cái so sánh với một cái lớn, nhưng mà không ai cười ra tiếng, bởi vì hai người này là thần minh chuyển thế, có trí nhớ của kiếp trước. Mặc dù bọn họ còn bé, tu vi không cao, nhưng nếu bàn về nhãn giới kiến thức, cho dù là Ma La Thập cùng Thái Hoàng lão tổ, chỉ sợ cũng không bằng bọn họ!
- Hai tiểu hài tử xấu xa, khẩu khí cũng không nhỏ.
Giang Nam buồn cười nói.
Quý Phong cùng Bàng Phi không khỏi tức giận, rối rít quay đầu hướng hắn xem ra, lạnh lùng nói:
- Ngươi nói gì?
- Cha ta nói các ngươi là tiểu hài tử xấu xa.
Nhạc Ấu Nương hướng bọn họ le lưỡi, e sợ cho thiên hạ bất loạn, cười nói.
Trong lòng Quý Phong cùng Bàng Phi giận dữ, bọn họ ở kiếp trước không tu thành thần minh, cũng đã là nhân vật thiên tài khắp thiên hạ, sau khi chuyển thế trọng tu, lại càng rước lấy thế lực khắp nơi Huyền Minh Nguyên Giới tranh đoạt, người nào không phải là đem bọn họ làm thành bảo bối trong tay, gấp đôi che chở?
Chưa từng có người dám nói xem thường bọn họ, chưa từng có người dám ngỗ nghịch bọn họ, cho dù là Thái Hoàng lão tổ, cũng nhận định Quý Phong tương lai sẽ trở thành Thái Huyền Thánh Tông chưởng giáo, mà Bàng Phi sớm bị nhận định làm Cổ Thần Các hạ nhiệm Các chủ!
Bọn họ là thần minh chuyển thế thân, có vinh quang cùng quang huy cả đời, cả đời này sẽ thăng chức rất nhanh, càng hơn dĩ vãng!
Nhưng mà thậm chí có người nói bọn họ là tiểu hài tử xấu xa, nhất là Quý Phong, lần trước gặp phải Giang Nam, cũng đã bị gọi là tiểu hài tử xấu xa, lần trước cũng thôi, dù sao chỉ có Cận Đông Lưu cùng Lạc Hoa Âm.
Còn lần này, là làm trò trước thiên hạ đại phái, trước mặt nhiều quần hùng, xưng hô bọ họ là tiểu hài tử xấu xa, cái này làm cho không người nào có thể dễ dàng tha thứ!
Thân là thần minh, bị một cái lúc trước bọn họ nhìn cũng lười liếc mắt nhìn đùa cợt, loại chuyện này đúng là rất khó làm cho người ta chịu được!
- Giang sư đệ, lời này của ngươi có chút cuồng vọng đi?
|
Chương 561: Bêu xấu. (1) Cận Đông Lưu đột nhiên cười nói:
- Sư đệ ngươi tuy là kỳ tài ngút trời, nhưng cùng thần minh chuyển thế thân so sánh, chỉ sợ còn muốn thua kém không chỉ một bậc nửa trù.
Giang Nam khẽ mỉm cười, lơ đễnh.
Cận Đông Lưu hướng Quý Phong ôn nhu cười nói:
- Hảo đồ nhi, không cần để ý tới những người khác, ngươi cứ phá trận, trận pháp phá, tự nhiên chính là đánh mặt người nọ.
- Một tiểu nhân vật mà thôi, há có thể cho chúng ta để ở trong lòng?
Quý Phong cùng Bàng Phi ha ha cười một tiếng, không hề đi xem Giang Nam nữa, mà là nhất tề tiến lên, tham quan học tập Phong Cấm đại trận đồ của Nhạc Ấu Nương bày ra.
Chỉ thấy trận đồ này phập phồng, trong trận vô số đạo tắc gột rửa, xây dựng ra một bức đồ án, trong đồ án, một chữ "Phong" to lớn trôi lơ lửng ở trong trận pháp.
Chữ "Phong" này ước chừng chu vi bốn mươi năm mươi trượng, dưới chữ "Phong" tựa hồ còn trấn áp thứ gì, bất quá bị đại trận che dấu, xem không rõ ràng.
Bất quá bọn hắn cũng là hạng người tài trí hơn người, lường trước bị trấn áp ở dưới đại trận, chính là Nhạc Ấu Nương bố trí vấn đề khó khăn thứ hai!
Sắc mặt hai người dần dần ngưng trọng, hiển nhiên bức trận đồ này cực kỳ thâm ảo, mặc dù bọn họ có nhãn giới kiến thức của kiếp trước, thôi diễn lên cũng cực kỳ cố hết sức.
- Cũng may là Phong Cấm đại trận không trọn vẹn, nếu là Phong Cấm đại trận đầy đủ, đó chính là Thần Chủ mới có thể luyện thành trận đồ, lấy bản lãnh của chúng ta, căn bản không cách nào phá trận! Bất quá nếu là không trọn vẹn, vậy thì có dấu vết mà lần theo, có thể phá!
Trong lòng hai người thất kinh, liếc Nhạc Ấu Nương một cái:
- Bất quá cho dù là Phong Cấm đại trận không trọn vẹn, cũng không phải là Thần Ma bình thường có thể tiếp xúc nhận được lai lịch, Nhạc Ấu Nương này, nhất định không phải chuyện đùa, hơn phân nửa là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong thần giới!
- Những thần minh khác chuyển thế, đều không thể mang theo pháp bảo của mình, duy chỉ có nàng lại mang theo Phong Cấm đại trận đồ, có thể thấy được lai lịch của nàng chỉ sợ có chút kinh người!
Hai người âm thầm suy tư, thầm nghĩ:
- Trong thần giới, cũng không có người nào tên là Ấu Nương, chẳng lẽ nàng dùng không phải là tên thật?
Hai người bọn họ hạ giới chuyển thế, mới ra đời dùng là tục danh trước kia, mặc dù đời này bọn họ có cha mẹ sinh thành, nhưng cùng cha mẹ sinh thành tình cảm không ra hình dáng gì, thậm chí có thể nói hoàn toàn không có tình cảm, chẳng qua là coi cha mẹ làm thành công cụ cho mình thuận lợi chuyển thế.
Nhưng mà Nhạc Ấu Nương hiển nhiên bất đồng, mặc dù kiếp trước nàng cũng là thần minh, nhưng mới ra đời cũng không có dùng tục danh của mình, mà là theo họ của Nhạc Linh Nhi, đem Nhạc Linh Nhi làm thành cha mẹ ruột của mình.
Chính là điểm này, để cho Quý Phong cùng Bàng Phi đều không thể đoán ra kiếp trước của nàng đến tột cùng là người nào.
- Bàng Phi, ngươi phí bao nhiêu thời gian mới có thể khám phá trận này?
Quý Phong đột nhiên cười nói.
Bàng Phi cười ngạo nghễ nói:
- Nếu là Phong Cấm đại trận đầy đủ, cho dù ta hao tổn cả đời cũng chưa hẳn có thể phá vỡ, bất quá nếu là đại trận không trọn vẹn, ba tháng ta liền đầy đủ phá trận! Còn ngươi?
Quý Phong khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Ta có nắm chắc, có thể so với ngươi sớm hơn một ngày phá trận!
Hai người ánh mắt lần lượt thay đổi, đều có một loại hưng phấn bị gặp cường địch.
Kỳ phùng địch thủ, lương tài gặp gỡ, nhân sinh trên đời, có thể tìm được một tri kỷ cố nhiên khó được, nhưng càng thêm khó được là tìm được một đối thủ!
Chỉ có đối thủ mới hiểu rõ mình nhất, mới biết sơ hở của mình, mới có thể đốc xúc mình không ngừng đi tới, không ngừng phấn đấu, không ngừng đột phá!
Bàng Phi cùng Quý Phong nhất thời có một loại cảm giác tỉnh táo tương tích, cùng kêu lên nói:
- Sau khi chuyển thế, có thể gặp được loại đối thủ như ngươi, thật là một chuyện rất may của nhân sinh! Có thể đánh bại ngươi, sẽ là thành tựu cùng vinh quang lớn nhất cả đời ta!
Hai người bọn họ riêng phần mình khoanh chân ngồi xuống, mắt sáng như đuốc, chăm chú nhìn Phong Cấm đại trận đồ phía trước, riêng phần mình toàn lực thúc dục thông minh tài trí của mình, thôi diễn cách phá giải trận đồ này.
- Đây mới là nhân vật tuyệt thế!
Pháp Tướng hòa thượng không khỏi thở dài nói:
- Bọn họ giống như là hai thanh kiếm sắc bén nhất, lẫn nhau thay đổi ma luyện, chung đồng tiến, trong đương thời, còn có người nào có thể cùng hai vị đạo hữu này ngang hàng?
- Pháp Tướng sư huynh nói không sai.
Thần Tú Đạo Nhân cũng không khỏi cảm khái nói:
- Bọn họ mặc dù kiếp trước là thần minh, nhưng đời này không có chút nào lười biếng, ngược lại làm đối thủ lẫn nhau, kích lệ mình hăng hái đi về phía trước. Giang sơn thay thế có người mới ra, một đời người mới thay người cũ, chúng ta cái tuổi trẻ đồng lứa này, chỉ sợ liền muốn không bằng bọn họ.
Tần Phi Ngư cười lạnh nói:
- Một đám ngu xuẩn, đề thăng chí khí người khác diệt uy phong mình! Hai tên tiểu quỷ đầu này tuy là thần minh chuyển thế, nhưng bây giờ còn yếu đến đáng thương, trị giá hai người các ngươi nịnh nọt như vậy sao?
Pháp Tướng hòa thượng khẽ mỉm cười nói:
- Nếu Tần đạo hữu có thể phá giải trận này, chúng ta vỗ mông ngựa của ngươi cũng không có việc gì.
- Tần đạo hữu, xin mời!
Thần Tú Đạo Nhân lộ ra vẻ châm chọc, cười nói.
Sắc mặt Tần Phi Ngư cứng đờ, lúng ta lúng túng nói:
- Lão tử phá không được. Phá trận có gì đặc biệt hơn người, có giỏi cùng lão tử làm một đoàn, lão tử có thể đem trứng của hai chuyển thế thần minh này, nặn ra bốn đóa hoa!
Long tam thái tử cười lạnh nói:
- Tần đạo hữu, chỉ sợ không dùng được hai mươi năm, hai vị đạo hữu này liền có thể đem trứng của ngươi nặn ra hai đóa hoa.
Tần Phi Ngư nhìn về phía hắn, nhe răng cười nói:
- Long Tam, ngươi lại ngứa da có phải hay không? Có muốn lão tử giúp ngươi lỏng loẹt gân cốt hay không?
Long tam thái tử hừ lạnh một tiếng, không đi phản ứng đến hắn, Thiên Phủ thần bí khó lường, lúc trước mỗi một thời đại truyền nhân của Thiên Phủ xuất thế, đều là ôn văn nho nhã, hoặc là thu buồn hát vang, hoặc là tinh thông thư họa, trên thế gian lưu lại rất nhiều truyền thuyết tốt đẹp. Duy chỉ có Thiên Phủ truyền nhân thế hệ này, sinh mày rậm mắt to, miệng đầy thô tục, là một đại hán chân chân thật thật, thô bỉ đến làm cho Long tam thái tử thật sự không có tâm tư cùng hắn cãi nhau.
Hắn chớp mắt một cái, rơi vào trên người Giang Nam, cười lạnh nói:
- Họ Giang, ngươi mới vừa rồi khẩu khí thật lớn, làm sao hôm nay ngược lại kinh sợ rồi?
Pháp Tướng hòa thượng mỉm cười nói:
- Đoán chừng Giang đạo hữu là sợ bêu xấu? Bất quá này cũng khó trách, đối phương là thần minh chuyển thế thân, Giang đạo hữu có tài đức gì, há có thể cùng thần minh chuyển thế thân ngang hàng? Chẳng qua là mới vừa rồi Giang đạo hữu nói lời quá khó nghe, hiện tại Giang đạo hữu lại không có biện pháp đem lời nói ra ăn vào trong bụng, không thể làm gì khác hơn là làm bộ như không nhìn thấy.
|
Chương 562: Bêu xấu. (2) Thần Tú Đạo Nhân cười ha ha nói:
- Giang đạo hữu nuốt lời, có phải sẽ biến thành một người mập mạp hay không?
Hai người mọi cách khích tướng, là vì nhìn Giang Nam bêu xấu.
Thiên Cơ Tú Sĩ lặng lẽ tiến lên, thấp giọng nói:
- Thất đệ, ta mới vừa rồi đã suy nghĩ ra một chút tâm đắc, hiện tại liền đem những tâm đắc này truyền thụ cho ngươi. Thành tựu trận pháp của ngươi không kém gì ta, hơn nữa Hồn Thiên Vạn Tượng La Bàn cùng ống trúc của ta tính toán, nói không chừng ngươi có thể tìm được đường tắt, phá giải trận này...
Giang Nam lắc đầu, cười nói:
- Tam ca đừng lo, thành tựu trận pháp khác ta không bằng ngươi, bất quá Phong Cấm đại trận đối với ta mà nói, thì rất là bình thường, muốn phá vỡ trận này, dễ như trở bàn tay.
Thiên Cơ Tú Sĩ thấy khẩu khí hắn như cũ to đến dọa người, không khỏi âm thầm lắc đầu, truyền âm nói:
- Cho dù phá không được trận này cũng không việc gì, bọn người đại ca nhị ca đã tìm cách xong, đợi lát nữa sẽ trực tiếp xuất thủ, đem Nhạc Ấu Nương cướp đi! Ta đã sớm ở bên trong quần sơn chung quanh đây bày Loạn Không Đại Trận, đảo loạn thời không, bọn hắn khó lòng phòng bị!
- Không cần phải phiền toái như vậy.
Giang Nam khẽ mỉm cười, cất bước tiến lên, hướng Phong Cấm đại trận đi tới.
Pháp Tướng hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, cười nói:
- Giang đạo hữu chuẩn bị tính toán bêu xấu sao?
Quý Phong cùng Bàng Phi liếc Giang Nam đến gần một cái, cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
- Không biết tự lượng sức mình...
Bọn họ lời còn chưa dứt, chỉ thấy Giang Nam giơ tay lên hư hư nhấn một cái, chỉ thấy đạo tắc trong Phong Cấm đại trận đồ đột nhiên giống như rắn lay động, hướng bốn phía nhanh chóng lùi về, thậm chí cả chữ "Phong" kia cũng bắt đầu sụp đổ tan rã, không còn tồn tại.
Bá...
Đại trận này hóa thành một quyển trận đồ, ngay sau đó cuồn cuộn nổi lên biến thành một tranh cuộn.
Giang Nam cất bước đi tới, đem tranh cuộn thu hồi, mỉm cười nói:
- Hai tiểu hài tử xấu xa, các ngươi còn muốn phá trận sao? Nếu còn muốn mà nói, thúc thúc đem trận đồ này triển khai, cho các ngươi phá mấy tháng.
Sắc mặt của Quý Phong cùng Bàng Phi xanh mét, một câu cũng nói không nên lời, cũng không dám nói để cho Giang Nam lần nữa triển khai trận đồ.
Bởi vì cuốn Phong Cấm đại trận không trọn vẹn này thật sự phức tạp, nếu bọn họ muốn phá giải ảo diệu bên trong, không có hai ba tháng đúng là không cách nào làm được.
Nếu vẫn sống ở bên trận đồ cố gắng phá trận, như vậy cái này mặt liền ném lớn!
Giang Nam cười ha ha, nhìn về phía vật bị trận đồ trấn áp, không khỏi hơi ngẩn ra, cười nói:
- Ấu Nương, này là vấn đề khó khăn thứ hai của ngươi?
Mọi người rối rít nhìn lại, chỉ thấy trận đồ trấn áp một tảng đá cao hơn người, tảng đá năm màu, tản mát ra năm loại thần quang, tia sáng lấp lánh, diệu hoa mắt người!
Ngũ Sắc Kim!
Nhạc Ấu Nương tiến lên, thúy sinh sinh nói:
- Ngũ Sắc Kim chính là Bổ Thiên vật, nếu người nào có thể đem Kim loại này luyện hóa, cho dù là thay đổi hình dáng, liền xem như phá giải vấn đề khó khăn thứ hai!
Tất cả mọi người há hốc mồm vì kinh ngạc, Ngũ Sắc Kim là nổi danh khó luyện, không cách nào nóng chảy, lại không có biện pháp mạnh mẽ rèn, cho dù là Thái Hoàng lão tổ mượn Thái Dương oai tới luyện, cũng không có thể rung chuyển loại kim khí này chút nào, thậm chí ngay cả thần minh chi bảo của Thái Huyền Thánh Tông, miệng Thần đỉnh kia, cũng không cách nào luyện hóa vật này!
Nhạc Ấu Nương lại ném cho mọi người một vấn đề khó khăn!
- Nhạc Ấu Nương, ngươi đây rõ ràng là cố ý gây khó khăn!
Quý Phong phất tay áo, cả giận nói:
- Trong thần giới, cho dù là thần minh, cũng chưa có người có thể đem Ngũ Sắc Kim luyện hóa! Ngươi căn bản không có nửa phần thành ý!
Ngũ Sắc Kim ở trước mặt mọi người, lóe lên ngũ sắc thần quang, trong truyền thuyết thời xa xưa có một tràng đại kiếp, đánh cho Thiên Đạo tan vỡ, có Thần nhân chính là dùng loại kim khí này tu bổ toàn bộ Thiên Đạo.
Thiên Đạo cũng bị đánh cho nghiền nát, có thể thấy được trận chiến thời xa xưa ấy là kịch liệt bực nào, bất quá Ngũ Sắc Kim có thể đem mảnh nhỏ Thiên Đạo luyện vào trong đó, loại Thần kim này kỳ lạ cũng có thể thấy lốm đốm.
Chỉ bất quá ở Huyền Minh Nguyên Giới, cho tới nay Ngũ Sắc Kim giá trị không cao, xa xa không bằng những Thần kim thấp kém khác, chỉ có số ít mấy tuyệt đại cường giả như Thái Hoàng đã từng mua qua Ngũ Sắc Kim, nhưng mua cũng không phải là rất nhiều.
Cho đến gần đây Ngũ Sắc Kim mới dần dần quý lên, này tự nhiên là bởi vì Giang Nam cổ động mua.
Cũng khó trách Quý Phong nhìn thấy đề thứ hai của Nhạc Ấu Nương là muốn bọn họ luyện hóa Ngũ Sắc Kim, không nhịn được sinh lòng tức giận. Ngũ Sắc Kim thật sự chắc chắn, coi như là hắn lúc chưa chuyển thế, thời kỳ toàn thịnh tế lên thần minh chi bảo đánh một kích toàn lực, cũng chưa chắc có thể ở trên Ngũ Sắc Kim lưu lại một ấn ký!
Mà hiện tại hắn chuyển thế, trở thành đứa bé, tự nhiên càng không thể luyện hóa Ngũ Sắc Kim!
Đột nhiên Bàng Phi cười khanh khách nói:
- Ấu Nương đạo hữu, đề thứ hai của ngươi chỉ sợ thiên hạ không người nào có thể hoàn thành, không biết đề thứ ba của ngươi là cái gì?
Nhạc Ấu Nương buồn rầu nói:
- Đề thứ ba cùng đề thứ hai có liên quan, chính là giúp ta ở trong Ngũ Sắc Kim đánh vào một đoạn đạo tắc.
- Đạo hữu làm người khác khó chịu.
Bàng Phi lắc đầu nói:
- Ngươi căn bản không có ý bái nhập những sơn môn khác, vì vậy mới cố ý ra ba vấn đề khó khăn này. Ba vấn đề khó khăn này, đề thứ nhất còn có giải, đề thứ hai cùng đề thứ ba, rõ ràng chính là làm khó người. Ta biết ngươi thân phận thật lớn, chỉ sợ địa vị ở Thần Giới còn trên chúng ta, chẳng qua hiện nay cuối cùng không phải là ở Thần Giới, nếu đạo hữu muốn mạng sống mà nói, chi bằng đổi lại mấy khảo đề đơn giản một chút.
Quý Phong gật đầu nói:
- Nếu là khó giải chi đề, như vậy xin mời Ấu Nương đạo hữu đổi lại một phương thức lựa chọn sư môn.
Cận Đông Lưu khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Quý Phong nói không sai, mấy đạo đề mục này của ngươi không người nào có thể giải, tự nhiên không người nào có thể thu ngươi làm đồ đệ. Nếu Ấu Nương đạo hữu không đổi đề mục mà nói, chỉ sợ đạo hữu khó giữ được tánh mạng. Mặc dù Thái Huyền Thánh Tông ta sẽ không động tới ngươi, nhưng tà ma ngoại đạo trên Huyền Minh Nguyên Giới vẫn là có không ít.
Trong lời nói của hắn ý uy hiếp rõ ràng, nếu Nhạc Ấu Nương không đáp ứng gia nhập Thái Huyền Thánh Tông, kia chỉ có một con đường chết!
Chuyển thế thần minh chính là long ngủ chỗ nước cạn, cho dù kiếp trước có thành tựu như thế nào, cũng cùng kiếp nầy không liên quan, thần minh chuyển thế thân mặc dù tiền đồ vô lượng, nhưng người lòng mang ác ý cũng không ở số ít.
Tỷ như Tịch Ứng Tình đã từng cùng Huyền Ẩn Đạo Nhân thương nghị, nếu như không cách nào nhận được thần minh chuyển thế thân, liền hạ sát thủ phá hủy!
|