Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 568: Bí mật Trường Sinh. (1) Nhạc Ấu Nương nháy mắt mấy cái, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cười nói:
- Người ta cũng biết không thể gạt được sư tôn. Thực không dám đấu diếm, đệ tử ở trong thần giới có một vị nhân vật đối với Ấu Nương rất trọng yếu bị trấn áp ở trong Phong Cấm đại trận, Ấu Nương đau khổ nghiên cứu Phong Cấm đại trận, cũng chỉ lĩnh ngộ ra mấy phần ảo diệu của đại trận này, nhưng cách phá trận còn có chênh lệch cực lớn.
Giang Nam gật đầu, Nhạc Ấu Nương nói cùng hắn suy đoán không kém bao nhiêu, phá giải Phong Cấm đại trận đích xác là một vấn đề khó khăn, cho dù là hắn hôm nay, đối với Phong Cấm đại trận hiểu rõ cũng không phải là rất toàn diện, chỉ có biết năm sáu phần ảo diệu của đại trận.
- Về phần Ngũ Sắc Kim cùng lạc ấn đạo tắc...
Nhạc Ấu Nương cắn răng, thấp giọng nói:
- Sư tôn, ngươi có biết tác dụng của Ngũ Sắc Kim không?
Giang Nam buồn bực nói:
- Ngũ Sắc Kim không phải là tài liệu luyện chế pháp bảo sao? Tuy nói chất lượng Ngũ Sắc Kim hơn xa những Thần kim khác, luyện cũng là thần minh chi bảo, nhưng loại Thần kim này cuối cùng là một loại tài liệu mà thôi.
Nhạc Ấu Nương bật cười, thanh thúy nói:
- Sư tôn, ngươi nghĩ rất đơn giản! Tác dụng của Ngũ Sắc Kim vượt xa tưởng tượng của ngươi, thậm chí quan hệ đến có thể trở thành Tiên Nhân hay không, ảo diệu của Trường Sinh Bất Tử!
Vẻ mặt của Giang Nam khẽ nhúc nhích, Nhạc Ấu Nương nhảy đến trên bệ cửa sổ ngồi, dương dương đắc ý nói:
- Ta cũng là trong lúc vô tình nhận được bí mật này, sau khi ngươi biết, ngàn vạn lần không được truyền ra ngoài.
Giang Nam nghiêm mặt nói:
- Ta rửa tai lắng nghe.
- Ngươi biết thời xa xưa có một tràng đại chiến, phá hủy Thiên Đạo chứ? Thiên Đạo nghiền nát, quy tắc thế giới cũng bị thay đổi, khi đó đối với tu sĩ ta mà nói thế tất là một cuộc tai ương diệt thế!
Hai cái chân nhỏ của Nhạc Ấu Nương khoác lên trên bệ cửa lúc ẩn lúc hiện, thần bí hề hề nói:
- Thiên Đạo là cái gì? Thiên Đạo chính là hai vị Đế Tôn khai thiên tích địa, định Đạo cùng Lý cho Chư Thiên vạn giới, định ra quy tắc. Nếu quy tắc nghiền nát, căn cơ liền bị hư hao, không có căn cơ, Chư Thiên vạn giới mặc dù có thể tồn tại, nhưng bất luận kẻ nào cũng không thể tu luyện. Sau trận đại chiến này, có thần nhân tu Bổ Thiên Đạo, dùng là chính là Ngũ Sắc Kim, đem mảnh nhỏ Thiên Đạo nghiền nát luyện vào trong Ngũ Sắc Kim, lúc này Chư Thiên vạn giới mới ổn định lại, không có hỏng mất hóa thành Hỗn Độn.
Giang Nam gật đầu, truyền thuyết này hắn nghe nói qua, không chỉ có ở Huyền Minh Nguyên Giới có truyền thuyết này, thế giới khác cũng có, chẳng những tu sĩ nghe nhiều nên thuộc, cho dù là người phàm cũng có nhiều Thần Thoại lưu truyền tới nay.
- Sau này mấy vị thần nhân kia Trường Sinh vĩnh cố, vẫn sống tới ngày nay, thọ nguyên dài tới mấy ngàn vạn năm.
Nhạc Ấu Nương thản nhiên nói:
- Có người nói bọn họ từ trong Bổ Thiên được đến chỗ tốt, có người nói bọn họ ở trên đường Bổ Thiên Ngộ Đạo, lĩnh ngộ ra đạo lý thành Tiên, cũng có người nói bọn họ tựa như Tiên không phải là Tiên, tựa như Thần không phải là Thần.
- Từ viễn cổ sống đến hiện tại sao?
Giang Nam tựa như có điều ngộ ra, trầm ngâm nói:
- Bọn họ Trường Sinh Bất Tử, chẳng lẽ cùng bọn họ đem mảnh nhỏ Thiên Đạo đánh vào trong Ngũ Sắc Kim có quan hệ?
Nhạc Ấu Nương nặng nề vỗ bắp đùi, cười nói:
- Sư tôn, ngươi quả nhiên là người thông minh, ta bái ngươi làm thầy là lạy đúng rồi!
Nàng từ trên bệ cửa sổ nhảy xuống, hưng phấn vạn phần, trong động phủ đi tới đi lui, kích động nói:
- Ta cũng nghĩ đến cái mấu chốt này, bởi vì Thiên Đạo nghiền nát, mấy vị thần nhân kia tìm đến mảnh nhỏ Thiên Đạo, cũng không có tìm được tất cả mảnh nhỏ Thiên Đạo, vì vậy không cách nào đem Thiên Đạo hoàn toàn phục hồi như cũ. Cho nên bọn họ đem mảnh nhỏ Thiên Đạo luyện vào Ngũ Sắc Kim, gia nhập lĩnh ngộ của mình, để cho Đạo tắc của mình tới tu bổ Thiên Đạo nghiền nát, bổ khuyết bộ vị thiếu thốn! Loại Ngũ Sắc Kim này luyện thành pháp bảo, chính là Thiên Đạo chi bảo, cho nên tạo cho bọn họ Vĩnh Sinh!
Giang Nam linh quang chợt lóe, thất thanh nói:
- Thì ra là như vậy! Để cho Đạo tắc của mình biến thành một phần Thiên Đạo, đây chính là huyền bí mà bọn họ Trường Sinh, mặc dù không phải là Tiên Nhân, nhưng cũng có thể Vĩnh Sinh!
Nhạc Ấu Nương gật đầu, cười nói:
- Loại Trường Sinh Bất Tử này, nói thì thần bí, nhưng kỳ thật vô cùng đơn giản, chính là Đại Đạo của bọn hắn dung nhập vào trong Thiên Đạo, mình liền đại biểu Thiên Đạo, đại biểu Thiên Lý, đạo lý của bọn họ liền đại biểu đạo lý Thiên Đạo, Thiên Đạo bất diệt, bọn họ tự nhiên Trường Sinh, thọ cùng trời đất ! Mà nếu như Thiên Đạo diệt mà nói, Chư Thiên vạn giới tất cả cũng sẽ tùy theo mai một, không còn tồn tại.
Tâm thần Giang Nam lay động, nếu không phải mình thu người đệ tử này, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể hiểu rõ đến điều bí mật này!
Những vị Bổ Thiên thần nhân kia chỉ sợ ngay cả mình cũng không có nghĩ qua vấn đề này, sau khi bổ toàn bộ Thiên Đạo, bọn họ mới phát hiện mình đã có thể giống như Tiên Nhân, vĩnh sinh bất diệt!
Đây là bọn hắn Bổ Thiên lấy được phúc phận, làm cho người ta hâm mộ không đến.
- Vì vậy, ta nghĩ ra một đường tắt Vĩnh Sinh, không phải là Tiên Nhân cũng có thể Bất Tử Bất Diệt.
Nhạc Ấu Nương xảo trá nháy mắt mấy cái, cười hì hì nói:
- Đó chính là tìm kiếm được những mảnh Thiên Đạo nhỏ mất đi kia, đem Đạo tắc của mình cùng mảnh nhỏ Thiên Đạo cùng nhau luyện vào trong Ngũ Sắc Kim, làm cho mình Đại Đạo trở thành Thiên Đạo một phần, cứ như vậy, mặc dù ta không là Tiên Nhân, nhưng cũng có thể vĩnh sinh bất diệt!
- Cho nên ngươi mới có thể bày ra ba vấn đề khó khăn, làm khó quần hùng thiên hạ này?
Giang Nam tâm thần chuyển động, cười nói:
- Lấy ý kiến của ta, sở dĩ ngươi bày ra ba vấn đề khó khăn này, chỉ sợ còn có một nguyên nhân khác, đó chính là ngươi đã tìm được một khối mảnh nhỏ Thiên Đạo! Ấu Nương, không biết ta nói có đúng hay không?
Sắc mặt Nhạc Ấu Nương nhất thời thay đổi, Giang Nam thông minh vượt quá tưởng tượng của nàng, thoáng cái liền đoán được lá bài tẩy của nàng, đáng thương nói:
- Sư tôn, ngươi sẽ không giết ta đoạt bảo chứ?
Giang Nam tức cười, lắc đầu cười nói:
- Ngươi nếu bái ta làm thầy, lại xưng ta là cha nuôi, ta há có thể làm ra loại chuyện tình vô liêm sỉ này? Ngươi yên tâm, vật của ngươi, như cũ là của ngươi, ta còn không có bỉ ổi đến trình độ đoạt đồ của đồ đệ.
Nhạc Ấu Nương thở phào nhẹ nhỏm, dương dương đắc ý nói:
- Sư tôn, cho dù ngươi giết ta, cũng không chiếm được Thiên Đạo mảnh nhỏ của ta. Ta ở trước lúc chuyển thế, đã đem mảnh nhỏ kia dấu đi, cũng không mang ở trên người. Đợi đến ta tu thành thần minh, mới có thể tiến vào Thần Giới đem mảnh nhỏ kia lấy ra.
- Tiểu nha đầu này cũng là giảo hoạt.
Nghi vấn trong lòng Giang Nam nhận được giải đáp, lại biết một cái đại bí mật như vậy, thầm nghĩ:
- Ấu Nương ở Thần Giới tất nhiên cũng là một nhân vật rất giỏi, lai lịch không nhỏ, không biết nàng có thấy qua tỷ tỷ hay không?
|
Chương 569: Bí mật Trường Sinh. (2) Hắn tâm niệm hơi động, đạo văn huyễn hóa thành hình tượng của Giang Tuyết, hỏi kỹ Nhạc Ấu Nương. Nhạc Ấu Nương trên dưới đánh giá hình ảnh Giang Tuyết, chân mày cau lại nói:
- Có ấn tượng, hình như đã gặp nhau ở Thần đàn nào đó của nàng, nhưng không biết nàng đến tột cùng là người nào. Sư tôn, ngươi có điều không biết, Thần Giới cực kỳ rộng lớn, thần minh cũng rất nhiều, chia làm nhiều thế lực lớn nhỏ, hơn nữa đều có các lãnh địa, lại chia làm nhiều giai tầng, tỷ như giai tầng này của ta, liền rất ít cùng Chư Thần phía dưới lui tới, mà nhiều Thần Chủ, Thần Tôn phía trên ta, cũng lười nhìn ta một cái. Muốn tìm đến một vị Thần, chỉ sợ rất không dễ dàng.
Giang Nam khẽ cau mày, Nhạc Ấu Nương cười nói:
- Sư tôn, này là người trong lòng của ngươi sao?
- Nàng là tỷ tỷ của ta.
Giang Nam thản nhiên nói.
- Nguyên lai là có một vị thần minh tỷ tỷ, khó trách sư tôn cũng lợi hại như thế.
Nhạc Ấu Nương nháy mắt mấy cái, thầm nghĩ:
- Bất quá nhìn bộ dạng của sư tôn, thật giống như đối với tỷ tỷ của hắn có ý nghĩ bất lương gì, hắc hắc, chị em yêu nhau sao? Sư tôn thật là tà ác...
Giang Nam cũng không biết ý nghĩ trong đầu nàng, nếu không chắc chắn sẽ tức ói máu, đứng thẳng dậy, lẻn vào dưới đất tìm Long Quy, hướng hắn đòi hỏi một đạo linh tuyền.
Lão long quy kia chết sống không chịu, Giang Nam nói ra Nhạc Ấu Nương là chuyển thế thần minh, lúc này lão long quy mới gật đầu, cho một đạo Linh Tuyền lớn bằng ngón cái.
- Đầu lão Quy này, cho Ấu Nương Linh Tuyền so sánh với cấp cho ta còn thô hơn, đúng là nhìn mặt mà bắt hình dong!
Giang Nam rất là khó chịu, lại hướng lão long quy đòi hỏi Linh Tuyền thô hơn, lão long quy kia bễ nghễ hắn một cái, úng thanh úng khí nói:
- Ngươi còn thiếu ta 2000 vạn cân Linh Dịch.
- Ta là kế nhiệm chưởng giáo, ngươi phải cho mặt mũi!
- Ngươi còn thiếu ta 2000 vạn cân Linh Dịch.
- Lão gia hỏa nầy, chẳng lẻ ngươi không sợ ta trở thành chưởng giáo sẽ thu về tính sổ sao?
- Ngươi còn thiếu ta 2000 vạn cân Linh Dịch.
...
Giang Nam bất đắc dĩ, chỉ đành phải rời đi. Mặc dù Nhạc Ấu Nương bái hắn làm thầy, nhưng cũng không chủ động mở miệng yêu cầu tu hành tâm pháp của hắn, tiểu cô nương này có tâm pháp của mình, hơn nữa ở trong Thần Minh cấp kinh điển chất lượng còn cực cao.
Bất quá Giang Nam vẫn đem Lạc Hoa Âm khai sáng Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển truyền thụ cho nàng, Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển là nhất mạch tâm pháp của Lĩnh Tụ Phong, thân là đệ tử Lĩnh Tụ Phong, môn công pháp này là phải tu luyện.
Nhạc Ấu Nương học xong môn tâm pháp này, không khỏi lấy làm kinh hãi, thấp giọng nói:
- Sư tôn, môn công pháp này là tổ sư khai sáng sao? Thật là khiến người kính sợ.
Nàng kiến thức rộng rãi, Thần Minh cấp kinh điển gặp qua không ít, như cũ đối với Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển cũng tán thành liên tục, có thể thấy được Lạc Hoa Âm đúng là đi ra một con đường tiền đồ huy hoàng.
- Hôm đó thi triển Hồn Thiên Đại Trận, người mai phục chúng ta, rốt cuộc là người nào?
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, tinh tế nhớ lại tình hình hôm đó phát sinh, Thái Hoàng lão tổ xích thủ không quyền mà đến, tế lên đại chùy năm màu chính là Ma La Thập, Ma La Thập xuất thủ tương trợ, Long Hoàng thì xuất thủ giáp công.
Duy chỉ có người tế lên Hồn Thiên Đại Trận kia là không có lộ ra chân diện mục, không phải là núp ở ngoài trận, chính là núp ở trong trận, thậm chí ngay cả sau khi hắn bị đánh cho trọng thương, sợ người khác từ trong máu tươi của hắn nhận ra thân phận chân thật của hắn, cũng đem máu tươi mình chảy xuống thiêu đốt sạch sẻ, không có để lại nửa phần chân ngựa.
- Chẳng lẽ là cao thủ của Thái Huyền Thánh Tông? Không giống, Thái Hoàng lão tổ xuất thủ, thậm chí ngay cả hắn cũng công kích. Huyền Minh Nguyên Giới ta lại vẫn có loại nhân vật này...
Đột nhiên, tiếng chuông du dương từ Tông Chủ Phong vang lên, tiếng chuông vô cùng vang vọng, đây là có tôn khách tới chơi mới có thể phát ra.
- Tịch đạo hữu, tiểu đệ đường xa mà đến, là vì hướng quý tông cầu hôn!
Một tiếng cười to sảng lãng truyền đến, trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, đi ra động phủ, xa xa nhìn lại, chỉ thấy có yêu khí cuồn cuộn mà đến, trong yêu khí lại có hơi thở vô cùng thần thánh, Thải Phượng bay múa, thụy điểu minh tường, phủ xuống đến trên thánh tông Tông Chủ Phong.
- Hình như là thanh âm của Yêu Thần Tông Chưởng Giáo Chí Tôn Yêu Hoàng! Hắn đến đây cầu hôn, cầu hôn cho ai? Chẳng lẽ là coi trọng cô nương nào trong thánh tông ta?
Hắn còn đang buồn bực, cũng không lâu lắm, đột nhiên Huyền Ẩn Đạo Nhân tới, ha hả cười nói:
- Tử Xuyên, đại hỷ sự, mau mau theo ta đi Thuần Dương đại điện một chuyến!
- Đại hỷ sự?
Giang Nam trong lòng buồn bực, đi theo Huyền Ẩn Đạo Nhân tới Tông Chủ Phong, đi tới Thuần Dương đại điện, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là Yêu Hoàng thấy ta thu đệ tử, tính toán lựa chọn trong lương đồ hắn, cùng Ấu Nương định ra hôn sự?
Trong Thuần Dương đại điện, vợ chồng Tịch Ứng Tình, Mộ Vãn Tình cùng Yêu Hoàng phân ra chủ khách ngồi xuống, còn có mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão tương bồi, mà dưới trướng Yêu Hoàng cũng có mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão, tu vi thực lực vô cùng thâm hậu, đều là Thiên Cung cường giả, quanh thân tràn ngập yêu khí nồng nặc.
Trừ lần đó ra, còn có đám người Thiên Yêu Thánh Nữ, Thải Dực cùng Bách Hiểu Lâu Chủ Mị Nguyệt, riêng phần mình ngồi ở dưới tay.
Thiên Yêu Thánh Nữ thấy Giang Nam phiêu nhiên bay tới, sắc mặt trở nên hồng, ánh mắt hai người khẽ tiếp xúc, thiếu nữ kia liền tranh thủ ánh mắt liếc về, không dám nhìn hắn.
- Tử Xuyên gặp qua chưởng giáo, phu nhân, gặp qua Yêu Hoàng cùng chư vị tiền bối.
Giang Nam khom người thi lễ, sau đó ngồi xuống.
Tịch Ứng Tình ôn hòa cười một tiếng nói:
- Tử Xuyên, lần này Yêu Hoàng tới là vì chuyện đám hỏi của thánh tông ta cùng Yêu Thần Tông. Yêu Hoàng đạo hữu, chuyện này vẫn là do ngươi tới nói đi.
Yêu Hoàng tròng mắt như sao, phong thần tuấn lãng, làm người ta vừa thấy liền có ý thân cận, cười nói:
- Ta lần này tới, có thể nói là kéo da mặt thêm dày, theo lý mà nói, con gái lưỡng tình tương duyệt, cũng là nhà trai hướng đàn gái cầu hôn, há có đạo lý đàn gái hướng nhà trai cầu hôn? Bất quá, ta vì ái nữ sốt ruột, cũng không nghĩ quá nhiều. Tử Xuyên, ngươi cùng con gái của ta Liên Hương tình đầu ý hợp, sớm đã có tình cảm, vì vậy ta mặt dày mà đến, thay nữ nhi Liên Hương ta, kéo dài một đoạn nhân duyên. Ta chỉ có một nữ nhi như vậy, người lại già rồi, không thể để nữ nhi đi xa, cho nên còn muốn Tử Xuyên ở rể Yêu Thần Tông ta.
Tịch Ứng Tình khẽ cau mày, Mộ Vãn Tình hội ý, nhẹ giọng nói:
- Yêu Hoàng có điều không biết, Tử Xuyên là thánh tông kế nhiệm chưởng giáo, vạn lần không thể ở rể quý tông.
Yêu Hoàng nga một tiếng, ánh mắt chớp động, trên dưới đánh giá Giang Nam, lại cười nói:
- Ta cho là ta tuệ nhãn biết anh hùng, không nghĩ tới Tịch đạo hữu cũng không kém. Đã như vậy, ta cũng không có thể miễn cưỡng, vậy hãy để cho tiểu nữ đến quý tông thôi, bất quá chi bằng thường xuyên đi đi lại lại, liên lạc một chút tình nghĩa hai nhà.
|
Chương 570: Ta không muốn! Mộ Vãn Tình hé miệng cười nói:
- Con rể thăm nhạc phụ là đương nhiên, đây vốn chính là hiếu đạo.
Yêu Hoàng cười ha ha nói:
- Nếu là đính hôn, há có thể không có đồ cưới? Tịch đạo hữu, phu nhân, Yêu Thần Tông ta mặc dù không giàu có và đông đúc bằng quý tông, nhưng cũng có không ít bảo bối. Bất quá bảo bối bình thường sợ rằng còn không vào được pháp nhãn hai vị, tiểu đệ mang đến đồ cưới, chính là Bách Hiểu Lâu.
Hắn khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói:
- Nếu hôn sự này định ra, Tử Xuyên không chỉ là rể hiền Yêu Hoàng ta, hơn nữa còn là Bách Hiểu Lâu lâu chủ!
Hai vợ chồng Tịch Ứng Tình cùng Mộ Vãn Tình không khỏi động dung, Huyền Ẩn Đạo Nhân chúng Thái Thượng Trưởng Lão lại càng kinh hô một tiếng, liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra sắc mặt vui mừng.
Bách Hiểu Lâu là nơi phát tình báo ra nổi danh nhất thiên hạ, không chỗ nào không biết, không chỗ nào không hiểu, chỉ một tình báo chính là một khoản tài phú khổng lồ khó có thể tưởng tượng!
Yêu Hoàng cười nói:
- Trong thiên hạ, đắt tiền nhất là cái gì? Không phải là pháp bảo, không phải là công pháp, cũng không phải là nhân tài, mà là tình báo. Có tình báo địch nhân, là có thể trước đó làm tốt phòng bị cùng đối sách, bày mưu nghĩ kế. Có tình báo bảo tàng, là có thể xu lợi tránh hại, nhận được vô cùng tài phú. Bách Hiểu Lâu ta hội tụ thiên hạ tin tức, ở trên tình báo, không người nào có thể vượt qua. Hơn nữa, Bách Hiểu Lâu ta hàng năm bán tình báo mà lấy được tài phú cũng là kinh người, Mị Nguyệt, ngươi cùng chư vị nói một chút.
Mị Nguyệt lâu chủ gật đầu, đứng lên nói:
- Năm ngoái Bách Hiểu Lâu bán tin tức, lợi nhuận tám nghìn vạn cân Linh Dịch, năm trước 7500 nghìn cân, ba năm trước đây lợi nhuận hơn một ức cân...
Đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân không khỏi động dung, Bách Hiểu Lâu quả thực chính là một Linh Tuyền khổng lồ, hàng năm bán các loại tin tức, liền tài nguyên cuồn cuộn, nếu có thể có được Bách Hiểu Lâu, chính là nhận được một con gà đẻ trứng vàng!
- Năm ấy Thất Bảo Lâm xuất thế, Bách Hiểu Lâu ta lợi nhuận kinh người nhất, đạt tới hai ức cân Linh!
Mị Nguyệt lâu chủ mỉm cười, trong lời nói hơi có chút kiêu ngạo nói:
- Thiên hạ chư phái, phú nhất không ai qua Nam Hải, nhưng xếp hạng thứ hai là Thái Huyền Thánh Tông hay Yêu Thần Tông ta, cái này còn cần thương thảo. Tịch chưởng giáo, phu nhân, sư tôn ta nguyện ý đem Bách Hiểu Lâu giao ra làm đồ cưới, đủ thấy thành ý a?
Tịch Ứng Tình nhẹ nhàng gật đầu, Yêu Hoàng thấy thế, ha ha cười nói:
- Như vậy, hôn sự này liền như vậy định xuống, chọn lấy ngày tốt, để cho đôi tiểu uyên ương thành thân!
Tịch Ứng Tình cười nói:
- Hôn sự trước trên đầu lưỡi định ra, bất quá trả lễ lại không thể hoang phế, há có đạo lý để cho đàn gái chủ động cầu hôn? Ta sẽ để Tử Xuyên mang theo sính lễ đi quý tông, làm trò trước mắt người trong thiên hạ định ra hôn sự này.
Yêu Hoàng mừng rỡ, cười nói:
- Vẫn là Tịch đạo hữu hiểu chuyện, như vậy tiểu đệ liền trở về chuẩn bị...
- Chậm!
Mọi người nghe được thanh âm này, rối rít hướng Giang Nam xem ra, Yêu Hoàng lại cười nói:
- Hiền tế, ngươi có ý kiến gì?
- Tự nhiên là có.
Giang Nam bất ti bất kháng, trầm giọng nói:
- Chư vị tiền bối mấy câu nói liền đem hôn sự định ra, còn không có hỏi thăm qua ý kiến của vãn bối cùng Thánh Nữ.
Yêu Hoàng nga một tiếng, cười nói:
- Liên Hương, ngươi có nguyện ý đáp ứng hôn sự này hay không?
Thiên Yêu Thánh Nữ nhìn về phía Giang Nam, chần chờ chốc lát, cắn cắn đôi môi, gật đầu nói:
- Phụ thân làm chủ.
- Đó chính là nguyện ý.
Yêu Hoàng cười ha ha nói:
- Hiền tế, ta cũng không phải là hạng người không thông tình đạt lý, cũng biết dưa hái xanh không ngọt, bất quá nữ nhi ta đã đồng ý, này liền không có lo lắng gì.
- Ta không muốn.
Giang Nam thản nhiên nói.
Thanh âm của hắn tuy nhẹ, nhưng ở trong tai mọi người không khác gì một tiếng sấm sét, chấn đến màng nhĩ mọi người phồng lên, ông ông tác hưởng.
Sắc mặt Yêu Hoàng nhất thời chìm xuống, nhiều Thái Thượng Trưởng Lão của Yêu Thần Tông cũng không khỏi giận không kiềm được, sắc mặt Thiên Yêu Thánh Nữ lại càng trở nên trắng bệch, thân thể lung lay.
Ta không muốn.
Những lời này của Giang Nam rốt cục làm cho nàng cảm giác được tư vị bị người cự tuyệt, nàng đã từng cùng Giang Nam có thể, ở trong điện đường Vạn Hoa Lâu, Giang Nam lấy dương khí bản thân vì nàng chữa thương, truyền thụ cho nàng Thái Dương Chân Kinh, thần hồn hai người giao hòa, ở trên tinh thần đã kết hợp một lần, khi đó Giang Nam động tình, thậm chí có ý nghĩ cùng nàng kết làm đạo lữ, nhưng Thiên Yêu Thánh Nữ dùng danh nghĩa theo đuổi Đại Đạo cự tuyệt hắn.
Mà nay, Giang Nam cự tuyệt nàng, để cho trong nội tâm nàng chợt cảm thấy hết sức ủy khuất cùng chua xót.
Ta không muốn.
Những lời này cũng đem đám người Tịch Ứng Tình, Huyền Ẩn Đạo Nhân chấn đến màng nhĩ ông ông tác hưởng, bọn họ vốn cho là Giang Nam tất nhiên sẽ vui mừng khôn xiết tiếp nhận đoạn nhân duyên này, dù sao, Thiên Yêu Thánh Nữ là Yêu Hoàng chi nữ, thiên tư trác tuyệt, là một trong những nhân vật xuất sắc nhất đương thời!
Hơn nữa, Thiên Yêu Thánh Nữ có thể thừa kế Yêu Thần Tông chưởng giáo vị, cùng nàng kết làm đạo lữ, Huyền Thiên Thánh Tông sẽ nhiều hơn một giúp đỡ cực mạnh!
Mấu chốt nhất chính là, lần này Yêu Hoàng lấy ra Bách Hiểu Lâu làm đồ cưới!
Giá trị Bách Hiểu Lâu không thể lường được, để cho đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân hận không thể lập tức thay Giang Nam đáp ứng hôn sự này!
Nhưng ở ngay trước mặt cự tuyệt Yêu Hoàng, có thể nghĩ Yêu Hoàng sẽ tức giận cỡ nào, đắc tội một vị cường giả cùng Yêu Thần Tông như vậy, liền đầy đủ làm cho người ta nhức đầu!
Thiên Yêu Thánh Nữ đột nhiên cười cười, ôn nhu nói:
- Tử Xuyên, ngươi là nói đùa với ta đúng không? Ta đã từng đối với ngươi nói, kết làm đạo lữ ân ái tình trường, có trì hoãn tu vi tiến cảnh lẫn nhau, ngươi như cũ vì những lời này tức giận đúng không?
- Liên Hương, không cần phải nói.
Yêu Hoàng diện mục âm trầm, hừ lạnh nói:
- Yêu Thần Tông ta còn không có ăn nói khép nép đến loại trình độ này, đi cầu người khác đáng thương!
- Yêu Hoàng không nên tức giận.
Huyền Hồ Đạo Nhân vội vàng cười nói:
- Tử Xuyên nhất định là bị tin tức tốt này làm váng đầu, mừng rỡ hồ ngôn loạn ngữ. Tử Xuyên ngươi nói có đúng hay không?
Giang Nam lắc đầu nói:
- Huyền Hồ sư thúc tổ, ta biết hảo ý của ngươi, bất quá ta đối với Thiên Yêu Thánh Nữ không có nửa phần tình cảm. Ta đã từng xem kỹ đủ loại ý niệm trong đầu của mình, ngược dòng tinh thần bổn nguyên trong nội tâm ta, đem tất cả ý niệm trong đầu của mình dò xét được rõ ràng rành mạch, cũng không tìm ra nửa điểm ái mộ của mình đối với Thánh Nữ. Cửa hôn sự này, xin thứ cho vãn bối không cách nào đáp ứng.
Trên mặt Thiên Yêu Thánh Nữ không có nửa phần huyết sắc, cơ hồ ngất đi.
Mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng Giang Nam là nói nhảm, mà hiện tại Giang Nam nói lời này, rõ ràng nói cho nàng biết, hắn cũng không có bởi vì bị nàng cự tuyệt mà tức giận, mà là thật đối với nàng không có nửa phần tình cảm.
|
Chương 571: Trí tuệ hiểu rõ. (1) Không có nửa phần tình cảm, đây là đả kích lớn bực nào, để cho trong nội tâm nàng hoàn toàn tuyệt vọng, biết mình cùng Giang Nam là không còn có thể!
- Ha ha ha!
Yêu Hoàng đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, trong thanh âm không che dấu lửa giận của mình, phất tay áo nói:
- Tịch đạo hữu, chư vị đạo hữu, ta lần này tới đã là ăn nói khép nép, không nghĩ tới là đưa mặt cho các ngươi phiến, đánh cho bành bạch thật vang! Rất tốt, rất tốt! Nữ nhi, không cần nói, chúng ta đi!
Mọi người Yêu Thần Cung nổi giận đùng đùng, xoay người rời Thuần Dương Điện, hướng ngoài Huyền Thiên Thánh Tông bay đi.
Đám người Huyền Ẩn Đạo Nhân thầm than một tiếng, thấp giọng nói:
- Đây là chuyện gì a? Vô duyên vô cớ, ngược lại chọc giận Yêu Hoàng, chỉ sợ lần này trên dưới Yêu Thần Tông sẽ cực kỳ căm tức, quan hệ của thánh tông ta cùng Yêu Thần Tông, sẽ tệ đến cực điểm.
- Yêu Thần Tông hơn phân nửa ở sau chuyện này, sẽ cùng thánh tông ta là địch.
...
Huyền Ẩn Đạo Nhân từng cái từng cái lắc đầu rời đi, Giang Nam hướng Tịch Ứng Tình khom người nói:
- Chưởng giáo, Tử Xuyên lỗ mãng rồi.
- Thích người nào là quyền của ngươi, cái này cũng không trách ngươi.
Tịch Ứng Tình đứng dậy, ánh mắt chớp động, nhìn về phía phương hướng Yêu Hoàng rời đi, thấp giọng nói:
- Để cho ta buồn bực chính là, tu vi của Yêu Hoàng, thật giống như kém hơn trước rất nhiều...
Mộ Vãn Tình nghi ngờ nói:
- Sư huynh, ta xem tu vi thực lực của Yêu Hoàng cùng mọi người Yêu Thần Tông tựa hồ so sánh với trước rất có tinh tiến, làm sao ngươi ngược lại nói hắn không bằng trước?
Giang Nam cũng rất tò mò, tinh tế lắng nghe, Tịch Ứng Tình cười nói:
- Ta nói là tu vi tâm cảnh. Yêu Hoàng khai sáng Bách Hiểu Lâu, nắm trong tay thiên hạ tin tức, trong lòng xưa nay có chí lớn hùng bá thiên hạ! Người này đã là Đại Tông Sư, lấy tâm cảnh của hắn quả quyết sẽ không bởi vì bị Tử Xuyên cự tuyệt mà tức giận, nếu như tức giận mà nói, ngoài mặt thấp nhất vẫn sẽ hòa hòa khí khí, nhiều nhất là âm thầm ngáng chân. Bất quá, hắn làm trò trước mặt ta tức giận, hiển nhiên tâm cảnh tu vi từ trình độ Đại Tông Sư rớt xuống.
Giang Nam buồn bực nói:
- Chưởng giáo, tâm cảnh Đại Tông Sư cũng sẽ rơi xuống sao?
Tịch Ứng Tình gật đầu nói:
- Có, nếu như tu vi thực lực tăng trưởng quá nhanh, căn cơ không yên, sẽ bị lực lượng bạo tăng cường đại che mắt bản tâm. Bất quá muốn từ tâm cảnh Đại Tông Sư rớt xuống, tu vi thực lực thấp nhất cũng phải lật ra sáu bảy lần mới được.
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, trầm giọng nói:
- Yêu Hoàng vốn đã là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp nhân vật, thực lực lật ra sáu bảy lần, này chẳng phải là nói, tu vi thực lực của hắn hiện tại đã đến trình độ Thiên Cung thất trọng?
Tịch Ứng Tình ánh mắt sáng lên, cùng Giang Nam liếc mắt nhìn nhau, nhất tề nói:
- Nguyên lai là hắn!
Hai người bọn họ tài hoa hơn người, trí tuệ hiểu rõ, Yêu Hoàng từ đầu đến cuối đều không có lộ ra chân ngựa gì, nhưng Tịch Ứng Tình cùng Giang Nam chỉ dựa vào chuyện Yêu Hoàng lúc gần đi tức giận này, liền lập tức suy tính ra một đại bí mật như vậy!
Sự tình gặp hơi biết lấy, từ trong dấu vết để lại suy diễn ra chân tướng, loại tâm trí này, có thể nói khủng bố!
Tu luyện tới Thiên Cung thất trọng cường giả, phóng nhãn Huyền Minh Nguyên Giới, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, đã từng có Thiên Cung thất trọng cường giả, nhưng phần lớn đã lão hủ không chịu nổi. Ví dụ như Ma La Thập nghĩ cách cứu viện Tịch Ứng Tình, liền mời ra ba lão quái vật Thiên Cung thất trọng.
Thực lực Yêu Hoàng hôm nay đạt tới Thiên Cung thất trọng, loại tốc độ này thật khiến người đáng sợ, hơn nữa người này xưa nay có dã tâm, lúc trước dã tâm của hắn không có thực lực chèo chống, bởi vậy tình nguyện không có tiếng tăm gì, mà bây giờ đã có thực lực sung túc, sẽ thấy hắn tất nhiên càng ngày càng sinh động!
- Yêu Hoàng là người bố trí xuống Hỗn Thiên đại trận, hắn bố trí xuống Hỗn Thiên đại trận, là vì lấy tánh mạng của ngươi cùng Nhạc Ấu Nương. Thứ nhất có thể cướp lấy bảo vật luyện hóa Ngũ Sắc kim trên người của ngươi, thứ hai trừ tận gốc ngươi cùng Nhạc Ấu Nương, Thánh tông ta liền không người kế tục, tương lai liền thiếu đi tồn tại có thể cùng Yêu Thần Tông chống lại.
Tịch Ứng Tình cười lạnh nói:
- Hắn dùng Hỗn Thiên đại trận phục giết các ngươi không có kết quả, liền tới quan hệ thông gia, gả ra con gái đến lung lạc ngươi, xem ra mưu đồ cũng là kiện bảo vật trên người của ngươi kia.
Giang Nam gật đầu, trầm giọng nói:
- Chưởng giáo, đợi ta cùng Thiên Yêu Thánh nữ kết hôn, tiếp qua không lâu chỉ sợ hắn sẽ hướng ngươi hạ thủ, ta đoán chừng hắn hơn phân nửa sẽ mượn tay Thái Hoàng hoặc là lực lượng khác đem ngươi diệt trừ! Chỉ cần ngươi chết rồi, ta là Thánh tông hạ nhiệm chưởng giáo, trốn không thoát hắn khống chế.
- Yêu Hoàng không hổ là Yêu Hoàng, quả nhiên tính toán rất hay, không hổ là Chưởng Khống Giả thực tế của Bách Hiểu Lâu!
Tịch Ứng Tình thản nhiên nói:
- Cho dù ngươi đạt được Bách Hiểu Lâu, chỉ sợ quyền điều khiển Bách Hiểu Lâu thực tế vẫn bị hắn một mực giữ ở trong lòng bàn tay. Yêu Hoàng này, là nhân vật lợi hại.
Giang Nam cau mày nói:
- Bất quá càng làm cho ta hiếu kỳ chính là, thực lực Yêu Hoàng như thế nào lại đột nhiên tăng mạnh, một lần hành động tu thành Thiên Cung thất trọng? Còn có nữa là, hắn là từ đâu lấy được Hỗn Thiên đại trận?
Tịch Ứng Tình trầm tư nói:
- Hỗn Thiên đại trận là trận pháp Thần giới, mà lúc ta kích thương hắn, đã từng cảm nhận được hắn chảy ra kim huyết chất chứa có thần uy nồng đậm. Xem ra Yêu Hoàng khẳng định có kỳ ngộ, bởi vậy thực lực đại tiến.
Hai người bọn họ mặc dù tài trí Thông Thiên, nhưng mà cũng không phải là toàn trí toàn năng, khổ tư thật lâu cũng không biết Yêu Hoàng rốt cuộc là từ nơi nào đến tiền vốn lớn như vậy.
Mộ Vãn Tình thấy hai người bọn họ đều đang suy tư, không khỏi bật cười nói:
- Cần gì phải truy nguyên như vậy? Nếu như Yêu Hoàng đã bộc lộ ra, sau này hắn lộ ra dấu vết sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết tiền vốn của hắn.
- Phu nhân nói có lý.
Tịch Ứng Tình cười nói:
- Bất quá Tử Xuyên, bảo vật trên người của ngươi hôm nay không biết bị bao nhiêu người ngấp nghé, sau này đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện vẫn là cẩn thận một ít thì tốt hơn, miễn cho lật thuyền trong mương. Ta có thể phái người bảo hộ Ấu Nương, nhưng mà ngươi, ta vẫn là hi vọng ngươi có thể không cần bảo hộ của ta, tự mình trải qua sát phạt lịch lãm rèn luyện. Tắm rửa máu tươi đi tới, trở thành chưởng giáo, mới là một chưởng giáo tốt.
Giang Nam gật đầu đồng ý, Nhạc Ấu Nương có kinh nghiệm tu luyện kiếp trước, nội tình hùng hậu, tính toán nàng một mực bế quan khổ tu, cũng sẽ không xảy ra tình huống căn cơ bất ổn, tâm tình bất ổn.
Nhưng mà hắn không giống, nếu như Giang Nam bế quan chịu khổ mà nói, vô luận căn cơ hay là tâm tình, đều sẽ xuất hiện tình huống bất ổn, phải đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chiến đấu, mới có thể vững bước đi về phía trước.
|
Chương 572: Trí tuệ hiểu rõ. (2) - Tịch Ứng Tình cùng Giang Tử Xuyên rõ ràng dám cự tuyệt ta như vậy, cự tuyệt Yêu Thần Tông ta, thật sự là vô cùng nhục nhã!
Yêu Hoàng ly khai Huyền Thiên Thánh tông, như trước thịnh nộ không tiêu, Giang Nam cự tuyệt hắn đề nghị quan hệ thông gia, tựa như hung hăng quạt hắn một bạt tai, Yêu Hoàng vốn là cực kỳ tự phụ, há có thể chịu được sỉ nhục như vậy?
- Sư tôn, ngươi có chút phản ứng quá khích rồi.
Mị Nguyệt lâu chủ thấp giọng nói:
- Cho dù Giang Tử Xuyên cự tuyệt quan hệ thông gia, cũng không nên ở trước mặt trở mặt, lời nói mặt mũi cũng có thể nói vài lời a.
Trong nội tâm Yêu Hoàng rùng mình, đột nhiên lắc đầu cười lạnh nói:
- Nếu là lúc trước, ta còn cần cho Tịch Ứng Tình, Huyền Thiên Thánh tông một cái mặt mũi, nhưng mà hiện tại Yêu Thần Tông ta còn muốn e ngại người phương nào, còn muốn cho ai mặt mũi? Có Yêu Thần, đừng nói Tịch Ứng Tình, coi như là Thái Hoàng lão tổ, ta cũng không nể tình!
Mị Nguyệt lâu chủ khẽ nhíu mày, trong nội tâm thầm than một tiếng:
- Sư tôn đạt được Thái Dương Chân Kinh, lại được đến Yêu Thần chống lưng, tăng thêm thực lực của hắn bạo tăng, đã không giống như trước bình tĩnh thong dong như vậy rồi...
- Giang Nam dám đắc tội ta? Rất tốt!
Yêu Hoàng cười lạnh nói:
- Ta nguyên vốn định đem con gái gả cho hắn, Yêu Thần Tông cùng Huyền Thiên Thánh tông liên thủ, cộng đồng hùng cứ thiên hạ, hắn đã cự tuyệt, như vậy liền đừng trách ta vô tình.
Hắn chạy về Yêu Thần Tông, chỉ thấy Yêu Thần Tông từng tòa cung điện mọc lên san sát như rừng, mà ở trên Yêu Thần Tông Tông chủ phong, cung điện lồng lộng mọc lên san sát, như là Thiên Cung bao la hùng vĩ. Ở trước cửa tòa cung điện cao nhất kia, đứng sừng sững lấy một tượng đồng cực lớn, điêu khắc bộ dáng các loại Thượng Cổ yêu thú, dữ tợn hung ác, phủ phục thân hình, tựa như lễ kính tồn tại gì đó.
Yêu Hoàng đi vào, tòa cung điện này không giống động phủ như Huyền Thiên Thánh tông Thuần Dương điện, phản giống như là tế đàn, tế tự chi địa, địa phương dùng để tế bái Yêu Thần.
Ở chỗ sâu nhất đại điện, thờ phụng tượng thần một đầu Tam Túc Kim Ô, phía dưới Tam Túc Kim Ô, là một cái vực sâu không đáy, trong vực sâu yêu khí cuồn cuộn, nồng đậm đến cực điểm, một thạch trụ cực lớn đứng vững ở hai bên Thâm Uyên.
Trên thạch trụ có khắc đủ loại Thôn Thiên Cự Thú, mở cái miệng rộng không ngừng thôn phệ yêu khí trong vực sâu.
Chỉ thấy trong nháy mắt Thôn Thiên Cự Thú trên những cột đá này mở miệng rộng, ẩn ẩn có thể chứng kiến phía dưới thạch trụ là một loại kim loại hỏa hồng sắc, mà Thạch Đầu chỉ là biểu hiện ra che dấu.
- Yêu thần ban cho ta Thái Dương thần kim, truyền thụ ta Hỗn Thiên đại trận, Hỗn Thiên đại trận của ta còn chưa triệt để luyện thành, đợi luyện thành Hỗn Thiên đại trận, so bất luận trấn giáo chi bảo gì uy lực đều muốn cường hoành, sẽ sợ bất luận kẻ nào?
Yêu Hoàng đi đến trước tượng thần Tam Túc Kim Ô, thật sâu quỳ rạp trên đất, cầu chúc nói:
- Yêu Thần ở trên, xin lắng nghe người hầu của ngài kêu gọi, ban cho ta lực lượng càng thêm cường đại, người hầu của ngài, vì ngài mà bình định hết thảy trở ngại!
Oanh!
Trong vực sâu, yêu khí càng thêm nồng đậm phún dũng mà ra, hàng tỉ loại yêu thú rống giận dữ truyền đến, đinh tai nhức óc. Mà ở trung tâm mặt trời, cũng có một cây cột cực lớn đứng vững, yêu khí tràn ngập, trụ lớn hỏa hồng sắc biến thành màu hồng đỏ thẫm, yêu khí cuồng bạo nhấp nhô, rót vào trong hư không, hướng vực sâu trong Yêu Thần Tông liên tục không ngừng đưa năng lượng vào.
Mà ở trung ương những cây cột này, một đống rơm rạ màu vàng dựng tổ chim lên, Kim Ô chi noãn hưởng thụ lấy nhiệt độ cao của mặt trời, trên quả trứng màu vàng các loại hoa văn càng ngày càng sâu, điên cuồng mang tất cả nhiệt lượng mặt trời.
Yêu Thần bên trong trứng, cách thời gian xuất thế càng ngày càng gần rồi.
Trên Lĩnh Tụ Phong, Giang Nam tinh tế xem kỹ hành trang của mình, Long Văn Sơn Hải Y đã tăng lên tới đạo đài chi bảo, mà các pháp bảo như Thiên Phủ Trọng Lâu cũng đã hết thảy luyện thành đạo đài chi bảo. Thiên Dực Thần Chu của hắn thì tăng thêm năm đầu Thải Phượng, dùng Thiên Dực Ma Thần đại thần thông luyện chế lại một lần, tốc độ nhanh hơn.
- Trên người của ta còn có 500 ngàn cân linh dịch, đầy đủ ta tu luyện một đoạn thời gian rất dài.
Giang Nam thu thập thỏa đáng, Nhạc Ấu Nương hấp tấp chạy tới, ngửa đầu nói:
- Sư tôn đây là muốn đi ra ngoài sao? Ngươi hôm nay đắc tội nhiều người như vậy, tin tức thân mang trọng bảo lại lan truyền đi ra ngoài, đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chẳng phải là đi chịu chết sao? Người khác tiêu diệt ngươi, 'Rầm Ào Ào' thoáng một phát rơi xuống một đống lớn bảo vật, người ta sẽ hạnh phúc chết rồi. Không bằng như vậy, sư tôn đem bảo bối của ngươi giao cho đồ nhi đảm bảo, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài...
- Tại sao cùng vi sư nói chuyện như vậy? Cả buổi cũng không nói ra một câu may mắn!
Giang Nam giận dữ, đem tiểu nha đầu này nắm lại, ở trên mông đít hung hăng vỗ, sau đó đem tiểu nha đầu này vứt qua một bên, cười nói:
- Vi sư cũng là nhân vật có uy tín danh dự, những người khác muốn giết ta, còn không có dễ dàng như vậy!
Nhạc Ấu Nương vuốt vuốt bờ mông, nháy mắt mấy cái, cười nói:
- Vậy cũng khó nói, ta nghe mấy vị sư thúc tổ nói, gần đây có không ít cường giả ở phụ cận Thánh tông du đãng, chỉ còn chờ ngươi rời núi, liền tới giết ngươi đoạt bảo! Sư tôn, ngươi không đem bảo bối của ngươi lưu lại, thì truyền thụ cho đồ nhi Phong Cấm Đại Trận nguyên vẹn cũng được, miễn cho ngươi chết, người ta khóc cũng không có chỗ để khóc.
Giang Nam lại đem tiểu nha đầu này chộp tới hung hăng đánh cho vài cái, khua tay nói:
- Thần Thứu, mang theo người hầu của ngươi, cùng lúc xuất phát!
Thần Thứu Yêu Vương cưỡi Chiến Minh Cự Thú xông lên, Chiến Minh Cự Thú mắt nhỏ nhìn chằm chằm Nhạc Ấu Nương, nước miếng giàn giụa, đầu lưỡi dài chừng mười trượng thò ra, không có hảo ý run đến vung đi:
- Nga...
Đầu Cự Thú này lại lặng lẽ lườm lườm Giang Nam, chỉ cần Giang Nam không để ý, nó sẽ như thiểm điện thò ra đầu lưỡi, đem tiểu nha đầu này một ngụm nuốt mất.
Nó thèm thuồng Nhạc Ấu Nương, cái vị thần minh chuyển thế thân này đã lâu rồi, cảm thấy ăn tươi tiểu nha đầu này đối với nó có lợi thật lớn.
Nhạc Ấu Nương vội vàng lẫn mất rất xa, hiển nhiên đối với Chiến Minh Cự Thú kiêng kỵ vạn phần, thầm nghĩ:
- Loại Cự Thú này là sinh linh do Chiến Thiên Ma Tôn luyện chế thành, đã là sinh linh, lại là một loại pháp bảo, năm đó Chiến Thiên Ma Tôn là dựa vào loại Cự Thú này quét ngang Thần giới, ngay cả thần minh cũng mở miệng than một tiếng. Sư tôn từ nơi nào thu phục chiếm được Chiến Minh Cự Thú? Chẳng lẽ hắn cùng với hung thần Chiến Thiên Ma Tôn kia có liên hệ?
Nàng đối với Giang Nam như thế nào ly khai Huyền Thiên Thánh tông càng hiếu kỳ, ngoài Huyền Thiên Thánh tông có rất nhiều cường giả môn phái du đãng, là đang đợi hắn đi ra.
|