Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 573: Đưa ấm áp hiến ái tâm. (1) Nếu Giang Nam trực tiếp bay ra Huyền Thiên Thánh tông, nhất định sẽ đưa tới vô số đuổi giết, thậm chí nói không chừng ngay cả chưởng giáo Chí Tôn cũng sẽ ra tay, tiêu diệt hắn đoạt bảo!
Giang Nam chấn tay áo vung lên, chỉ nghe ối chao ô hay không ngừng, từng mặt tin kỳ bay ra, bắn về phía bốn phương tám hướng, rơi trên mặt đất.
Những tinh kỳ này có tất cả 500 mặt, rơi xuống đất cắm rễ, đón gió liền trường, hóa thành từng mặt đại kỳ cao tới tầm hơn mười trượng, đem Giang Nam cùng Thần Thứu Yêu Vương, Chiến Minh Cự Thú hết thảy khóa lại ở trung ương.
Mặt cờ khắc đủ loại đạo vân kỳ dị, tựa hồ là một bộ phận của trận pháp!
- Loạn không đại trận, khởi!
Tinh kỳ bay múa, trận pháp điên cuồng vận chuyển, Giang Nam cùng hai đầu Cự Thú lập tức từ trong trận pháp biến mất, bị tòa đại trận này truyền đưa ra ngoài!
- Nguyên lai là Loạn không đại trận, khó trách sư tôn chắc chắc như thế.
Nhạc Ấu Nương con mắt sáng ngời, âm thầm gật đầu, thầm nghĩ:
- Bất quá Loạn không đại trận trừ khi trước đó xác định phương vị mục tiêu, mới có thể xác định địa điểm truyền tống, nếu không ngay cả người khu động trận pháp cũng không biết mình bị truyền đi nơi nào. Sư tôn đã định phương vị truyền tống rồi sao?
500 mặt tinh kỳ này đem Giang Nam tống xuất mấy chục vạn dặm, rốt cục hao hết uy năng, 'Rầm Ào Ào' một tiếng toái đầy đất.
- Cái này là địa phương nào?
Hồ quang lóe lên, Giang Nam xuất hiện bên trong dãy núi sừng sững, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy những hùng sơn trùng điệp này bị người điêu khắc thành từng tòa tượng thần, mỗi một tượng thần đều có độ cao vạn trượng, mây trắng du du, phiêu phù ở bên hông tượng thần. Có tượng thần mở ra bàn tay, trên lòng bàn tay là từng tòa cung điện, mà Giang Nam giờ phút này đang đứng ở trên đầu ngón tay của một tượng thần.
- Hình như là Cổ Thần các...
Cái trán hắn không khỏi toát ra mồ hôi lạnh rậm rạp:
- Lần này việc vui lớn hơn...
- Loạn Không Đại Trận, quá không dựa vào!
Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên, liền tranh thủ thu Chiến Minh cự thú cùng Thần Thứu Yêu Vương vào trong Tử Phủ, miễn cho bị Cổ Thần Các phát giác.
Cổ Thần Các là Ma Đạo đại phái, thần minh chuyển thế thân Bàng Phi chính là bị môn phái này thu vào môn tường, mặc dù gần đây Cổ Thần Các không có nhân vật xuất sắc gì xuất thế, nhưng ở thời kỳ thượng cổ là quần tinh lấp lánh, xuất hiện qua rất nhiều nhân tài mạnh mẻ nhất thời, nội tình không thể khinh thường.
Mấu chốt nhất chính là, Huyền Thiên Thánh Tông cùng Cổ Thần Các quan hệ không hòa thuận thế nào, hơn nữa tin tức Giang Nam người mang trọng bảo lan truyền đi ra ngoài, nếu bị Cổ Thần Các phát hiện mình không giải thích được hiện ra trong môn phái bọn hắn, mấy lão ma đầu của Cổ Thần Các khẳng định vui vẻ giết chết mình, cướp lấy Đậu Suất Thần Hỏa!
- Tinh kỳ bày Loạn Không Đại Trận, ta chỉ luyện chế một bộ, hiện tại không cách nào thi triển Loạn Không Đại Trận lần nữa. Nếu ta tu thành Thần Phủ, đạo văn bản thân đầy đủ cường đại, là có thể không tá trợ pháp bảo cũng có thể thi triển Loạn Không Đại Trận rời đi nơi đây. Bất quá hiện tại, chỉ có kỳ vọng ở trước lúc cường giả Cổ Thần Các phát hiện ta, lặng lẽ rời đi.
Giang Nam nghĩ tới đây, đang muốn rời đi, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm truyền đến:
- Ngươi là đệ tử linh sơn nào, vì sao không cho diện kiến liền tới Tông Chủ Phong?
- Nơi này là Tông Chủ Phong?
Giang Nam quay đầu lại, chỉ thấy người nói chuyện là một cô gái trẻ tuổi, hơn hai mươi lăm tuổi, người mặc váy dài hoa hồng, cầm trong tay một cây phất trần khoác lên đầu vai, hẳn là chưởng giáo đệ tử của Cổ Thần Các, chẳng qua là Giang Nam cũng không gặp qua, lúc này cười nói:
- Xem ra ta đi lộn chỗ, xin lỗi, vị sư tỷ này đừng lo lắng, tiểu đệ rời đi ngay.
- Ngươi là Giang Nam Giang Tử Xuyên?
Nàng kia ánh mắt sáng lên, ánh mắt đột nhiên trở nên vô cùng bén nhọn, cười lạnh nói:
- Tiểu Tà Vương, làm sao ngươi hiện ra trên Tông Chủ Phong của Cổ Thần Các ta?
- Nếu như ta nói ta ngưỡng mộ đồng đạo Cổ Thần Các, cố ý từ Huyền Thiên Thánh Tông đến đây giao lưu, ngươi tin tưởng sao?
- Không tin!
Phất trần trong tay nàng kia đột nhiên run lên, hướng Giang Nam chụp xuống, vô số bụi ti tuyết trắng bay múa đầy trời, bụi ti càng ngày càng dài, càng ngày càng thô, đột nhiên hóa thành Cự Mãng đầy trời, một mảnh Cự Mãng dài hẹp dài trăm trượng, đầu to chúi xuống phía dưới, đem Giang Nam bọc ở chính giữa, từ xa nhìn lại, phảng phất như một củ tỏi khổng lồ!
- Đưa ấm áp? Ta xem là chịu chết mới đúng!
Vô số Cự Mãng khuấy động, đầu rắn hướng vào phía trong, điên cuồng hướng Giang Nam táp tới, trong chớp mắt liền đem Giang Nam bao phủ.
Nàng kia cười lạnh nói:
- Bọn người Sư tôn mai phục ở chung quanh Huyền Thiên Thánh Tông, đợi chờ ngươi rời núi, không nghĩ tới ngươi lại tự mình đưa tới cửa! Tiểu Tà Vương, số phận của ngươi thật sự quá không tốt, hôm nay ngươi rơi vào trong Vạn Xà đại trận của ta, xem ra bảo tàng trên người của ngươi liền chỉ có thể tiện nghi ta!
- Cổ Thần Các Các chủ không có ở đây?
Trong Vạn Xà đại trận đột nhiên truyền đến thanh âm của Giang Nam, khẽ cười nói:
- Ta đây liền không cố kỵ rồi!
Thình thịch thình thịch!
Một mảnh Cự Mãng dài hẹp đột nhiên nổ tung, phất trần trong tay nàng kia trụi lủi chỉ còn lại có một cái tay cầm, thậm chí ngay cả hổ khẩu cũng bị chấn bạo liệt, trong lòng cả kinh, thân hình vội vàng lui lại, âm thanh kêu lên:
- Tà Vương Giang Tử Xuyên ở chỗ này, chư vị sư thúc sư thúc tổ mau tới!
Trong lòng Giang Nam trầm xuống, Cổ Thần Các cũng là một đại phái, mặc dù Cổ Thần Các Chủ không có mặt, nhưng mà trong tông môn khẳng định lưu lại cao thủ trấn thủ, không thể nào dốc toàn bộ lực lượng.
Quả nhiên, trong tượng thần dưới chân hắn này, một cổ hơi thở mênh mông phóng lên cao, chỉ thấy từng ngọn bí cảnh mở ra, từng vị Thiên Cung cường giả từ trong bí cảnh của mình lao ra, tóc trắng đầu bạc, chính là Thái Thượng Trưởng Lão của Cổ Thần Các!
Mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão này mới vừa bay lên trời, chỉ thấy một người trong đó giơ tay lên, chỉ thấy trong tay một mặt lưới lớn bay lên không, giống như lụa mỏng trải rộng ra, bao phủ phạm vi càng lúc càng lớn, càng lúc càng rộng, dần dần bao lại ngàn dặm, đem vài tượng thần phụ cận hết thảy gắn vào lưới, trước cắt đứt đường lui của Giang Nam.
- Giang Nam, ngươi mặc dù được xưng Tà Vương, nhưng đến Cổ Thần Các ta càn rỡ, không khỏi có chút quá đề cao mình a?
Một vị lão giả trên cao nhìn xuống, mắt nhìn xuống Giang Nam, ha hả cười nói:
- Cổ Thần Các Các chủ ta đi bắt ngươi, không nghĩ tới ngươi tự tìm đường chết, chạy đến Cổ Thần Các ta.
- Nếu đã tới, như vậy ngươi liền không cần đi.
- Sư huynh, tiểu tử này luôn luôn không có lợi không ra tay, tại sao lại đột nhiên hiện ra trong Cổ Thần Các ta?
Một vị Thái Thượng Trưởng Lão khác lộ ra vẻ cảnh giác, thấp giọng nói:
- Chẳng lẻ, Lạc Hoa Âm đã ở phụ cận?
|
Chương 574: Đưa ấm áp hiến ái tâm. (2) Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão khác trong lòng lẫm nhiên, vội vàng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy tinh không vắng vẻ, trừ bọn họ cùng một chút đệ tử Cổ Thần Các bị kinh động ra, cũng không có người nào khác xuất hiện.
- Lạc Hoa Âm xuất quỷ nhập thần, hôm nay Giang Nam hiện ra ở nơi này, khó bảo toàn nữ nhân này không có núp trong bóng tối. Nữ nhân này luôn luôn trộm đạo lừa gạt, không thể không phòng!
Vị Thái Thượng Trưởng Lão cầm đầu kia mắt sáng như đuốc, nhìn về phía Giang Nam, điềm nhiên nói:
- Tiểu Tà Vương, ngươi tới Cổ Thần Các ta rốt cuộc làm gì?
Ánh mắt Giang Nam quét nhìn mọi nơi, chỉ thấy mặt lưới lớn này đem trong vòng ngàn dặm bao phủ sạch sẽ, tìm không được bất kỳ đường nhỏ chạy trốn, trong lòng âm thầm gấp gáp nhưng trên miệng cười nói:
- Gần đây Thái Hoàng lão tổ cùng Tịch chưởng giáo của thánh tông ta thương nghị, quyết định mở rộng một hoạt động giao lưu của thiên hạ tu sĩ, thầy trò cùng nhau hiến ái tâm, đem ấm áp đưa đến ngàn nhà vạn hộ. Vãn bối bất tài, cùng sư tôn ta rút phải quý tông, không thể làm gì khác hơn là đến đây đưa ấm áp hiến ái tâm.
- Thái Hoàng cùng Tịch Ứng Tình định hoạt động đưa ấm áp hiến ái tâm?
Mấy vị Cổ Thần Các Thái Thượng Trưởng Lão kia hai mặt nhìn nhau, một vị lão giả buồn bực nói:
- Thiệt hay giả? Thái Hoàng không đi diệt giáo cũng đã là đại cát đại lợi, còn có thể lòng tốt như vậy, đưa ấm áp cho những môn phái khác?
- Nói nhảm! Tự nhiên là giả!
Vị Thái Thượng Trưởng Lão cầm đầu kia sắc mặt âm trầm, hừ lạnh nói:
- Tiểu tử này miệng đầy ba xạo, không có mấy câu lời thật, bất quá hắn nói hắn cùng với Lạc Hoa Âm tới, này thật không thể không phòng! Lạc Hoa Âm chính là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả, cực kỳ mãnh liệt, chúng ta ở chung một chỗ cũng ngăn không được nàng. Hai vị sư đệ, các ngươi một người nhanh tìm Các chủ, tên còn lại mọi nơi sưu tầm tung tích Lạc Hoa Âm, ta tới bắt giữ tiểu tử này.
Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão khác gật đầu đồng ý, riêng phần mình phi thân rời đi, phía sau vị Thái Thượng Trưởng Lão cầm đầu kia hiện lên lưỡng trọng Thiên Cung, Thiên Cung nặng nề, bên trong truyền đến ba động pháp bảo mênh mông, âm thầm đề phòng, để tránh bị Lạc Hoa Âm đánh lén.
Cùng lúc đó, hắn tâm niệm hơi động, lưới lớn lập tức bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại, chuẩn bị đem Giang Nam một lưới bắt đi!
- Không hiểu sao ta lại dùng Loạn Không Đại Trận rời thánh tông, đích xác là có chút thất sách, ngay cả chưởng giáo cũng không biết hướng đi của ta.
Giang Nam ngẩng đầu nhìn lên lưới lớn, chỉ thấy lưới lớn bao phủ mà đến, rất nhanh sẽ đem mình bắt ở trong lưới, lúc này không lùi mà tiến tới, gào thét hướng chỗ cao nhất của Cổ Thần Các Tông Chủ Phong phóng đi, thầm nghĩ:
- Ta bị vây ở chỗ này, tuyệt sẽ không có người tới cứu, đã chết cũng là chết vô ích! Hôm nay chỉ có thể trì hoãn một thời gian ngắn, nhân cơ hội luyện chế một bộ tinh kỳ bày Loạn Không Đại Trận!
Một bên nữ đệ tử Cổ Thần Các kia lập tức thanh quát một tiếng, hướng Giang Nam phóng đi, quanh thân Đạo văn xông ra, hóa thành ngàn cánh tay, chi chít hướng Giang Nam chộp tới, cười khanh khách nói:
- Tiểu Tà Vương, chuyện cho tới bây giờ ngươi còn muốn chạy ra tìm đường sống sao? Lưu lại cho ta!
Bá...
Một mặt trận đồ đột nhiên thường thường trải rộng ra, nàng kia cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Thiên Sơn Vạn Thủy đập vào mặt, không khỏi kinh hô một tiếng:
- Lượng Kiếp Trận Đồ?
Lượng Kiếp Trận Đồ là thành danh chi bảo của Giang Nam, nương theo Giang Nam nam chinh bắc chiến, sau khi danh tiếng hắn lên cao, mấy kiện pháp bảo của Giang Nam cũng lan truyền đi ra ngoài, vì vậy rất nhiều người nhận được cuốn trận đồ này.
Lượng Kiếp Trận Đồ đột nhiên hỏng mất mai một, hóa thành Hỗn Độn hư vô, nàng kia hừ cũng không hừ một tiếng, liền trực tiếp bị trận đồ đồng hóa, hóa thành Huyền Hoàng nhị khí.
Giang Nam thu trận đồ, lắc mình liền xông vào trong tòa đại điện này, chỉ nghe phía sau truyền đến vị Thái Thượng Trưởng Lão kia rống giận:
- Đồ hỗn trướng, đi tới Cổ Thần Các ta cũng dám càn rỡ! Ngươi giết nhị đệ tử Cổ Thần Các Chủ ta, coi như là Lạc Hoa Âm thật ở chỗ này, cũng không thể nào cứu được ngươi!
Trong đại điện, Giang Nam nhanh chóng du tẩu, trong đại điện này có không gian rộng lớn vô cùng, hẳn là một Thiên Cung chi bảo.
- Chỉ cần trì hoãn một thời gian ngắn, là có thể luyện thành một bộ trận kỳ khác, thuận lợi chạy trốn!
Giang Nam vỗ cánh mà bay, trong Tử Phủ có Huyền Thai cùng Thần Thứu Yêu Vương liên thủ, không ngừng luyện chế từng mặt trận kỳ, chỉ cần luyện thành trận kỳ, là có thể bố trí một bộ Loạn Không Đại Trận, rời đi nơi đây!
Sau lưng một cổ hơi thở vô cùng cuồng bạo đuổi giết mà đến, để cho không gian cả tòa đại điện bấp bênh, lung la lung lay, tựa hồ ngay cả không gian cũng sẽ hỏng mất tan rã!
- Tiểu quỷ đầu ngươi trốn không thoát! Vô luận ngươi trốn đi nơi nào, đều không thể chạy ra lòng bàn tay của ta!
- Vạn Thần Triều Tông!
Từng tôn Thần Ma gào thét từ trong cơ thể vị Thái Thượng Trưởng Lão kia xông ra, bay múa đầy trời, gào thét hướng đại điện này đuổi giết đi. Những Thần Ma này tự nhiên không phải Thần Ma chân chánh, mà là một loại Thần Thông lợi hại.
Hô...
Những Thần Ma này bay lên, mang theo ma khí vô biên vô hạn, mọi nơi xâm nhập, trong ma khí, Thần Ma Loạn Vũ, kinh khủng âm trầm, hướng các nơi trong đại điện dũng mãnh lao tới, chỉ cần bị ma khí dính vào, chỉ sợ dù cho một tia, cũng không cách nào chạy ra cảm ứng của vị Thái Thượng Trưởng Lão kia.
Hơn nữa, nếu bị những Thần Ma này đuổi theo, chỉ sợ lấy thực lực của Giang Nam, cũng muốn nuốt hận tại chỗ!
- Chỗ đại điện này không gian có hạn, ma khí của vị Cổ Thần Các Thái Thượng Trưởng Lão kia rất nhanh sẽ đem không gian nơi đây hết thảy tràn ngập, khi đó ta liền không đường có thể trốn.
Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tất cả Thần Ma ở trong ma khí gào thét, cuồn cuộn mà đến, cách mình dần dần đến gần, trong lòng không khỏi âm thầm gấp gáp.
Đột nhiên, hắn thấy phía trước dựng thẳng một môn hộ đen nhánh, không biết đi thông nơi nào, lúc này không chút nghĩ ngợi liền vọt đi vào.
- Quản hắn khỉ gió là địa phương nào, vốn so sánh với ở chỗ này chờ chết tốt hơn!
Giang Nam mới vừa xông vào trong môn hộ đen nhánh này, đột nhiên cảm giác được thần uy vô cùng nặng truyền đến, ép tới Đạo Tâm của mình cơ hồ hỏng mất tan rã, trong lòng chỉ có kính sợ đối với Thần Ma, không sinh ra nửa phần phản kháng!
Hắn hai chân mềm nhũn, cơ hồ quỳ rạp trên đất.
- Thần Ma có cái gì đáng sợ? Ta ngay cả Thiên Đạo cũng không sợ, đối với Thần Ma còn có gì phải sợ?
Giang Nam rống giận, bên trong mi tâm, Huyền Thai đi ra Tử Phủ, giống như một pho tượng Thiên Thần thống ngự Chư Thiên, trấn giữ Thiên Đình trong mi tâm của hắn, đại phóng tia sáng, Giang Nam đứng lên, thầm nghĩ:
- Trong đại điện Cổ Thần Các này làm sao cổ quái như vậy, thậm chí ngay cả thần uy cũng nồng nặc như này? Ta từng thấy qua Bất Tử Minh Vương, cho dù là Bất Tử Minh Vương cũng không thể tản mát ra thần uy nồng nặc như thế!
|
Chương 575: Nhân phẩm không tốt. (1) Hắn về phía trước nhìn lại, trong lòng không khỏi chấn động, chỉ thấy ở trước mặt hắn từng tôn Thần Ma đứng vững vàng, ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, hình dung túc mục, sớm đã tử vong không biết bao lâu.
Giang Nam chân trước nhảy vào trong tòa môn hộ này, vị Thái thượng trưởng lão Cổ Thần các kia chân sau liền đến.
- Nguy rồi, tiểu tử này vọt vào cấm địa Cổ Thần các ta, chỗ cấm địa này, ngay cả ta cũng không có tư cách tiến vào.
Vị Thái thượng trưởng lão kia đứng ở bên ngoài môn hộ, lộ ra kiêng kỵ chi sắc, do dự thoáng một phát, cất bước đi vào.
Ầm ầm!
Vô cùng vô tận thần uy trấn áp xuống, vị thái thượng trưởng lão này kêu rên một tiếng, ý chí cơ hồ bị thần uy ép tới sụp đổ, hai đầu gối mềm nhũn quỳ rạp trên đất, ánh mắt lộ ra sợ hãi cùng vẻ kính sợ.
Vị thái thượng trưởng lão này mồ hôi lạnh trên trán cuồn cuộn, cố gắng đứng lên, ngay cả thở dốc cũng cực kỳ gian nan, vội vàng chạy ra khỏi môn hộ này.
- Xem ra chỉ có chờ Các chủ đến đây, mới có thể đem tiểu tử này bắt giữ!
Ở bên trong môn hộ, Giang Nam đánh giá chung quanh, chỉ thấy nơi này là Thần Mộ, Thần Ma mộ địa!
Hắn đếm, trong nội tâm không khỏi hoảng sợ, trên Tông chủ phong của Cổ Thần các, vậy mà mai táng lấy trên dưới một trăm Thần Ma!
Trên dưới một trăm Thần Ma!
Từ xưa đến nay, Huyền Minh Nguyên Giới chỉ có Quang Võ kỷ vừa bắt đầu mới xuất hiện tình huống trên dưới một trăm Thần Ma, bất quá những Thần Ma đó đã sớm chết già, về sau cho dù là thịnh thế, cũng chưa từng xuất hiện tình huống hơn trăm vị Thần Ma cùng hiện, thậm chí Huyền Minh Nguyên Giới hiện tại ngay cả một Thần Ma cũng không có!
Thiên thần duy nhất vẫn là Nam Hải tổ sư, từ lâu phi thăng Thần giới, hơn nữa thọ nguyên chạy tới cuối cùng.
- Xem ra những Thần Ma này, hẳn là đám Thần Ma từ Tinh Quang kỷ kiếp sống sót, tái tạo Nguyên Giới chủ tinh rồi...
Giang Nam nhớ tới mình lúc trước trên đường đến mặt trời chứng kiến tấm bia đá kia, không khỏi đối với mấy Thần Ma này lòng mang kính ngưỡng.
Ở bên trong Tinh Quang kỷ kiếp, 500 Thần Ma vẫn lạc, Thần Ma còn lại tái tạo Nguyên Giới chủ tinh, trợ giúp nhân loại cùng với vạn vật sinh linh tái tạo gia viên, truyền thụ thần thông, công pháp.
Đó là một thịnh thế huy hoàng, nhân thần hỗn hợp, thần minh hướng phàm nhân truyền thụ đạo pháp thần thông, cho bọn hắn lực lượng cường đại, khai thác Man Hoang, thành lập nguyên một đám môn phái, Tinh Hỏa Liệu Nguyên, do đó mới có cảnh tượng hôm nay.
Những Thần Ma đó đã trở thành Thần Thoại, trở thành truyền thuyết, trở thành từng tấm bia to trong lịch sử Huyền Minh Nguyên Giới!
Thần Ma phi thăng Thần giới cao cao tại thượng tuy đáng sợ, nhưng Thần Ma ở lại thế gian vì phàm nhân mưu cầu phúc lợi, mới là khả kính nhất!
Giang Nam cất bước đi tới bên cạnh một tôn Thần Ma, thầm nghĩ:
- Những tồn tại cổ xưa này, như thế nào mộ địa sẽ chọn loại địa phương Cổ Thần các này? Hẳn là, Cổ Thần các là người thủ mộ của bọn hắn? Hoàn toàn chính xác có loại khả năng này!
Khi đó là niên đại quần tinh sáng chói, bất quá nương theo thời gian trôi qua, Thần Ma già đi, bọn hắn đem mộ địa của mình tuyển ở Cổ Thần các này, dãy núi sừng sững của Cổ Thần các, tạo hình thành bộ dáng của bọn hắn khi còn sống, một đám đệ tử của bọn hắn lựa chọn lưu lại, vì bọn hắn trông coi mộ địa.
Cái này là lai lịch Cổ Thần các, bất quá theo thời gian chuyển dời, Cổ Thần các đã mất đi diện mục vốn có, dần dần từ một Thần Thánh Chi Địa, biến thành Ma Đạo đại phái.
Chuyện cho tới bây giờ, đã có rất ít người nhắc tới đoạn chuyện cũ này rồi, mà sự tích của những Thần Ma đó, cũng chôn vùi ở bên trong lịch sử, bọn hắn vì Huyền Minh Nguyên Giới làm hết thảy bị người dần dần quên lãng, rốt cuộc nghe không được thanh âm tán dương công tích của bọn hắn.
- Trên dưới một trăm tôn Thần Ma tản mát ra thần uy, coi như là chưởng giáo Chí Tôn đã đến, cũng bị trấn áp, ta có Huyền Thai bên người, có thể ngăn cản thần uy áp bách, bất quá những người khác lại không có, bởi vậy tại đây tuyệt đối xem như an toàn.
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, hắn sớm đã ý thức được Huyền Thai của mình là thần tính, có được thần tính, chỗ tốt rất nhiều, chỗ tốt rõ ràng nhất là hắn có thể đứng ở trước mặt thần minh, thần hồn của hắn đã là thần minh, tự nhiên không sợ tinh thần áp bách của thần minh.
- Hiện tại, ta có thể im lặng luyện chế trận kỳ, không bị người quấy rầy.
Hắn một bên luyện chế trận kỳ, một bên tinh tế dò xét đạo tắc tràn ra quanh thân những Thần Ma này, Thần Ma bên trong phiến Thần Mộ này không giống Tiểu Thiên Tinh Giới Phong Cấm Đại Trận như vậy, bị tồn tại trấn áp rút ra năng lượng trong Thần Ma thi thể, bởi vậy những Thần Ma thi thể này như trước bảo tồn trạng thái cường thịnh của bọn hắn trước khi chết.
Trên người bọn họ tràn ra đạo tắc xây dựng ra nguyên một đám tiểu thế giới, trong những thế giới này có Nhật Nguyệt vận hành, có Đại Giang sông lớn, cũng có đất liền dãy núi, rất là nguyên vẹn.
Bất quá những thế giới này đã theo chủ nhân tử vong mà tàn lụi, nước sông khô, dãy núi sụp đổ, biển cả biến thành nước đọng, mặt trời dập tắt, ánh trăng không sáng. Chỗ đó không khí trầm lặng, không có bất kỳ sinh cơ.
Giang Nam tinh tế xem kỹ, từng giọt từng giọt lĩnh ngộ ảo diệu chất chứa trong những đạo tắc này, cũng không lâu lắm, 500 trận kỳ liền bị hắn luyện chế hoàn thành. Nếu như hiện tại hắn muốn đi mà nói, lập tức liền có thể ly khai, bất quá đạo tắc trên người những Thần Ma này lại làm cho hắn lưu luyến quên về.
Thần ma đạo tắc bên trong Tiểu Thiên Tinh Giới phần lớn là đạo tắc lưu lại lạc ấn, chỉ là đoạn ngắn công pháp tu luyện của những Thần Ma đó khi còn sống, mà thần ma đạo tắc ở đây lại tương đối nguyên vẹn, với hắn mà nói không thua một bảo khố công pháp!
Giang Nam tham lam hấp thu tri thức chất chứa trong đạo tắc, không biết qua bao lâu, đột nhiên một thanh âm từ bên ngoài truyền đến, trầm giọng nói:
- Tiểu Tà Vương, ngươi còn sống sao?
- Chẳng lẽ là Cổ Thần Các chủ?
Giang Nam trong nội tâm khẽ nhúc nhích, cười hỏi.
Thanh âm kia trầm mặc một lát nói:
- Không tệ, Tiểu Tà Vương quả nhiên rất cao minh, ở trong cấm địa Cổ Thần các ta rõ ràng còn có thể còn sống đến bây giờ, làm cho người bội phục. Bất quá, phiến cấm địa này là mộ địa tiên hiền của Cổ Thần các ta, kính xin Tiểu Tà Vương ly khai nơi đây.
Bên ngoài môn hộ, rất nhiều cao thủ Cổ Thần các tụ tập dưới một mái nhà, quay chung quanh môn hộ, nhao nhao tế lên pháp bảo từng người, chuẩn bị thần thông, ánh mắt sáng ngời hữu thần, gắt gao nhìn thẳng môn hộ kia.
Mà ở trước mọi người, thì là một vị lão giả áo bào xanh, chắp hai tay sau lưng đứng ở bên ngoài môn hộ, trầm giọng nói:
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đi ra, Cổ Thần các ta cao thấp tuyệt sẽ không làm khó ngươi, tùy ý ngươi ly khai.
Một vị trưởng lão nhịn không được nói:
- Các chủ, nếu tiểu tử này quả thật đi ra, chúng ta thật sự phóng hắn ly khai sao?
|
Chương 576: Nhân phẩm không tốt. (2) Cổ Thần Các chủ không khỏi tức cười, bật cười nói:
- Ngu xuẩn! Chúng ta là Ma Đạo, Ma Đạo ngươi biết không? Cổ Thần các chúng ta, lúc nào nói lời giữ lời qua? Đợi tiểu tử này đi ra, các ngươi đừng tìm hắn nói nhảm, cùng tiến lên, trực tiếp đuổi giết!
Chư cường giả Cổ Thần các yên lòng, nhao nhao cười hắc hắc nói:
- Chúng ta vừa rồi cho rằng Các chủ thay đổi tính tình, thật sự muốn thả tiểu tử này chứ.
Bọn họ là dùng thần thức trao đổi, thần thức chấn động liền có thể làm cho đối phương cảm ứng được ý nghĩ của mình, bởi vậy cũng không cần lo lắng bị Giang Nam nghe được.
- Cổ Thần Các chủ quả nhiên nhanh nói nhanh ngữ!
Trong Môn hộ truyền đến thanh âm của Giang Nam nói:
- Vậy ta liền đi ra, hi vọng các ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn, thả ta ly khai.
Cổ Thần Các chủ tinh thần chấn động, cười ha ha nói:
- Yên tâm, Cổ Thần các ta nói là làm, già trẻ không gạt!
- Đã như vầy, ta đây đi ra.
Giang Nam cười nói.
Cổ Thần Các chủ hướng mọi người nháy mắt, mọi người nhe răng cười liên tục, cười nói:
- Các chủ yên tâm, cho dù tiểu tử này biến thành con kiến đi ra, cũng sẽ bị chúng ta trực tiếp đuổi giết!
Sau một lúc lâu, trong môn hộ im ắng, không thấy có người đi ra.
Mọi người Cổ Thần các lại đợi thật lâu, Giang Nam còn không có từ trong môn hộ đi ra. Cổ Thần Các chủ trong nội tâm thầm giận, trầm giọng nói:
- Giang Tử Xuyên, ngươi đến cùng còn muốn lề mề tới khi nào?
- Nhanh, nhanh thôi.
Giang Nam cười nói.
Sắc mặt Cổ Thần Các chủ trầm xuống, thấp giọng nói:
- Tiểu tử này đoán chừng là phát hiện cái gì, trốn ở bên trong không dám ra. Dông dài như vậy cũng không phải biện pháp, xem ra chỉ có ta tự mình đi vào, đem tiểu tử này bắt đi!
- Các chủ xuất mã, liền dễ như trở bàn tay!
Cổ Thần Các chủ ống tay áo chấn động, bước vào bên trong tòa môn hộ này, hắn cũng là lần đầu tiên tiến vào đây, vừa mới đi vào bên trong môn hộ, liền lập tức cảm giác được thần uy vô biên đè xuống, không khỏi hai mắt trợn tròn, bị Thần Ma khí tức ép tới đạo tâm sụp đổ, khó có thể cùng thần uy chống lại, hai đầu gối mềm nhũn quỳ trên mặt đất.
- Các chủ làm gì đi đại lễ như vậy?
Thanh âm của Giang Nam truyền đến, Cổ Thần Các chủ gian nan ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nắm đấm to như vậy oanh ra, nhét đầy tầm mắt của hắn, sau một khắc liền hung hăng nện ở trên mặt của hắn.
- Nhục thân mạnh như vậy?
Giang Nam liên tục mấy trăm quyền oanh xuống, thấy Cổ Thần Các chủ như trước bình yên vô sự, trong nội tâm không khỏi cả kinh, lập tức tế lên Lượng Kiếp trận đồ, bá một tiếng đem Cổ Thần Các chủ thu nhập bên trong trận đồ, nhẹ nhàng run lên, trận đồ chôn vùi, Cổ Thần Các chủ như trước bình yên vô sự.
- Như vậy cũng không có việc gì? Các chủ thật sự là mạnh đến nổi đáng sợ!
Giang Nam con mắt tỏa ánh sáng, tế lên Ngũ Kiếp Chung, đem Cổ Thần Các chủ bao lại, Ngũ Kiếp Chung đương đương đương minh hưởng không dứt, đồng dạng không cách nào làm gì được người này, lập tức lại đem Đạo Âm Cổ tế lên, luân phiên oanh tạc, như trước thủy chung không làm gì được.
Cổ Thần Các chủ chưa từng bị qua nhục nhã vô cùng như thế, giận không kiềm được, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử, ngươi dám đối đãi với ta như thế, ngươi nhất định phải chết ngươi biết không? Đừng nói Tịch Ứng Tình, coi như là Thiên Vương lão tử đến, cũng không thể nào cứu được ngươi!
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, lại đem Thiên Phủ Trọng Lâu tế lên, cũng không cách nào đem Cổ Thần Các chủ phai mờ.
- Ngươi giết không được ta, Xú tiểu tử, ngươi giết không được ta, nhục thân của ta chính là Thiên Cung ngũ trọng, cho ngươi đánh cả đời cũng mơ tưởng làm bị thương ta mảy may!
Cổ Thần Các chủ cười ha ha, ngạo nghễ nói:
- Cho dù ta bị trấn áp, nhưng ngươi so với ta vẫn là kém cách xa vạn dặm...
Phốc phốc!
Trong tay Giang Nam nhiều ra một thanh Địa Từ Nguyên Phủ, ngũ sắc quang mang lập loè, sau một khắc khảm nạm trên ót lão giả áo bào xanh này, máu tươi lập tức chảy đầy mặt Cổ Thần Các chủ, miệng vết thương vẫn còn xuy xuy hướng ra phía ngoài phún huyết.
Lão giả này không nói một lời, quay đầu bỏ chạy.
Mọi người Cổ Thần các bên ngoài Môn hộ đang đợi Các chủ bắt giữ Giang Nam, đột nhiên chứng kiến Các chủ nhà mình mặt mũi tràn đầy là huyết leo ra Thần Mộ, trong nội tâm không khỏi lắp bắp kinh hãi.
Cổ Thần Các chủ vừa mới đào thoát ra tòa cổ mộ này, thương thế lập tức phục hồi như cũ, giận dữ hét:
- Vào bên trong oanh, đem tiểu tử này nổ nát cho ta!
Mọi người vội vàng tế lên từng kiện từng kiện pháp bảo, nhao nhao đánh vào bên trong môn hộ, cuồng oanh loạn tạc, hung hăng phát tiết một trận. Bất quá pháp bảo của bọn hắn vừa mới đánh vào Thần Mộ, liền bị thần uy trấn áp, nhao nhao rơi xuống trên mặt đất.
- Pháp bảo của ta!
- Ngọc Ly Câu của ta!
- Bát Tiên Lô của ta!
...
Cổ Thần Các chủ giận dữ, sắc mặt âm tình bất định, lạnh lùng nói:
- Phong ấn nơi đây, đem tiểu tử này vây chết ở chỗ này! Ta đi Vạn Long sào hướng Long Hoàng mượn tới Quỳ Ngưu thần cổ, đã có kiện thần bảo kia, liền có thể tiến vào nơi đây, đem tiểu tử này tiêu diệt!
Rất nhiều cao thủ Cổ Thần các nhao nhao thi triển thần thông, đem tòa môn hộ này phong ấn, lại phái người tử thủ tại đây, qua mấy ngày sau, Cổ Thần Các chủ rốt cục mượn tới Quỳ Ngưu thần cổ, mọi người vội vàng mở phong ấn ra, cùng Cổ Thần Các chủ thúc dục Quỳ Ngưu thần cổ nhảy vào trong thần mộ.
Mọi người mới vừa tiến vào trong đó, lại cảm thấy nửa điểm thần uy cũng không có, trong nội tâm không khỏi vạn phần kinh ngạc, vội vàng nhìn lại mọi nơi, chỉ thấy bốn phía trong Thần Mộ này đều trụi lủi một mảnh, đừng nói bóng dáng những Thần Ma kia, ngay cả pháp bảo của bọn hắn rơi vào cũng không có còn lại nửa kiện!
Trên mặt đất chỉ còn lại có mấy cột cờ trụi lủi, địa phương khác còn có trận kỳ đốt hủy lưu lại dấu vết.
Trung tâm trận kỳ còn có một hàng chữ, thượng diện viết:
- Cổ Thần các nhân phẩm không tốt, thi thể tiên hiền để ở chỗ này là vũ nhục, ta trước lấy đi, không cần cám ơn ta.
- Giang Tử Xuyên...
Cổ Thần Các chủ tay chân run rẩy, đột nhiên một ngụm máu tươi phun ra, khàn cả giọng rống to:
- Cổ Thần các ta cùng ngươi bất cộng đái thiên!
Hồ quang chợt lóe, Giang Nam hiện ra ở địa phương cách Cổ Thần Các hơn mười vạn dặm, trong Tử Phủ hắn, từng tôn Thần Ma thi thể khoanh chân mà ngồi, tản mát ra khí tức ngập trời, thậm chí làm Tử Phủ không gian chấn động đến có chút không ổn định, tựa hồ tùy thời có thể hỏng mất.
Thần uy thật sự quá mạnh mẻ, mạnh đến Tử Phủ của hắn cũng không chịu nổi, thậm chí ngay cả Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú cũng bị ép tới gục trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích.
Cũng may Tử Phủ như cũ chưa từng hỏng mất, Giang Nam đem hai đầu cự thú thả ra, Huyền Thai khoanh chân ngồi ở trong Tử Phủ, tham quan học tập đạo tắc trên người những Thần Ma này tản mát ra.
|
Chương 577: Đạo hữu dừng bước. (1) - Chư vị tiền bối, các ngươi trước sống ở trong Tử Phủ của ta, đợi lựa chọn một phong thủy bảo địa, lại an táng bọn ngươi.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Nếu có thể biết vị trí bảo vật của những đại phái khác, ta liền có thể vận dụng Loạn Không Đại Trận trực tiếp truyền tống đến trong bảo khố của bọn họ, sau đó cướp sạch. Đáng tiếc, bảo khố của các đại môn phái đều có cường giả trấn thủ...
Pháp bảo của nhiều trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão của Cổ Thần Các giờ phút này đều bị hắn hết thảy thu vào trong Tử Phủ, những pháp bảo này thường thường là Thần Phủ chi bảo, còn có vài món Thiên Cung chi bảo, Thiên Cung chi bảo Giang Nam không cách nào luyện hóa, nhưng mà Thần Phủ chi bảo liền không có bất kỳ khó khăn, hết thảy bị hắn trực tiếp xóa đi ấn ký.
Những pháp bảo này đối với hắn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, bất quá lại là tài liệu cực kỳ hiếm có, dùng để đổi lấy Linh Dịch có thể để Giang Nam trả hết nợ cho lão long quy, còn có thể dư lại ngàn vạn cân Linh Dịch!
- Khó trách sư tôn ta thích cướp sạch người khác như vậy, Thái Hoàng cũng thích tóm thâu những đại phái khác, xem ra cướp sạch những môn phái khác đích xác là cách tích lũy tài phú nhanh nhất.
Hắn lấy ra vài món Thần Phủ chi bảo, đúc luyện một lần nữa, lại luyện chế hai bộ Loạn Không Đại Trận trận kỳ, nếu trực tiếp dùng những pháp bảo này tới bày trận cũng không phải là không được, nhưng mà thúc dục lên cần hao phí pháp lực thật lớn, không bằng dùng trận kỳ dễ dàng hơn.
- Ta ra cửa là chuẩn bị lịch lãm, tốt nhất là đi tìm một hiểm cảnh, kinh nghiệm sinh tử rèn luyện, mới có thể đột phá Đạo Đài, tu thành Huyền Đài!
Hắn hôm nay đã tu luyện tới Đạo Đài cảnh trung kỳ, cách Huyền Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách xa, Giang Nam đoán chừng, nếu như mình làm từng bước tu luyện, muốn tu thành Huyền Đài, chỉ sợ còn cần hơn một năm thời gian!
Tu luyện tới Đạo Đài bát cảnh trung hậu kỳ, mỗi tiến thêm một bước cần tốn hao thời gian càng dài, đợi đến Thần Phủ cảnh tốn hao thời gian liền sẽ dài hơn.
Cận Đông Lưu từ Thần Phủ nhất trọng tu luyện tới Thần Phủ tam trọng, đi tới hai cảnh giới, túc túc hao tốn hơn mười năm thời gian, Cận Đông Lưu đã coi như là kỳ tài ngút trời, tu thành Đạo Tâm, nhưng tốc độ tu luyện như cũ chậm kinh người, có thể thấy được hậu kỳ cần bao nhiêu nội tình!
- Hôm nay lấy thực lực của ta, địa phương như Loạn Không Ma Vực đã không hề thích hợp lịch lãm, muốn tái tiến một bước, chỉ có đi một chút địa phương nguy hiểm, tỷ như Thần Khư hoặc là Vạn Thi Lộ. Vạn Thi Lộ nghe nói là con đường đi thông Địa Ngục, ở trên đường đều là âm hồn, khống chế thi thể cường giả chết ở trên Vạn Thi Lộ, vô cùng mạnh mẻ, thậm chí có thể gặp phải âm hồn mạnh như Chưởng Giáo Chí Tôn cấp. Chẳng qua nếu như đi tới cuối, là có thể vào Địa Ngục, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta nếu có thể ở trong Địa ngục tu luyện, hấp thu ma khí trong địa ngục, thế tất có thể tái tiến một bước!
Giang Nam nghĩ ngợi nói:
- Mà Thần Khư là Cổ Thần chiến trường, nơi đó không gian thác loạn, nguy hiểm vô cùng, thường xuyên có Thiên Ma tự do ở ngoài nguyên giới xuất hiện, thiên ma là thần trí của Cổ Thần Ma sau khi chết cộng thêm oán khí không chết tạo thành, có đoạt nhục thân người, thậm chí có Thiên Ma lấy huyết nhục thần linh rữa nát tạo thành thân thể, đi đến đó tu luyện, đối với tu luyện thần thức có lợi thật lớn.
Hắn tính toán chốc lát, quyết định đi Thần Khư lịch lãm, Thần Khư không có nguy hiểm như Vạn Thi Lộ, hơn nữa nếu như có thể tìm được thế giới kiều đi thông Trung Thiên thế giới, là có thể tiến vào Trung Thiên thế giới.
- Nói không chừng có thể ở nơi đây nhìn thấy Giang Tuyết tỷ tỷ...
Giang Nam tế lên Thiên Dực Thần Chu, mang theo Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú, hướng phương hướng Thần Khư mau chóng đuổi theo.
- Giang Tử Xuyên!
Đột nhiên, nơi xa một chiếc Phượng xa lái qua, vân làm mành, đồng làm hiên, hoàng kim làm mái ngói, Thải Phượng lái xe, hơn mười thiếu nữ quay chung quanh phượng giá này, giật mình nhìn chiếc Thiên Dực Thần Chu kia.
- Thánh Tử, chúng ta nhìn thấy cự thuyền của Giang Tử Xuyên kia!
Những thiếu nữ kia vội vàng hướng trong xe bẩm báo, màn xe mở ra, một công tử vóc người thon dài trẻ tuổi nhẹ nhàng đi ra, tròng mắt hướng phương hướng Thiên Dực Thần Chu đi tới nhìn lại. Vị công tử trẻ tuổi này có một đôi mắt xếch, gương mặt thanh tú tuấn mỹ, song tóc mai như tuyết, sợi tóc theo bên tai buông xuống đến trước ngực.
Tóc của hắn tuyết trắng, nhưng cũng không phải tuổi quá lão, mà là mới sinh chính là màu trắng.
Hắn có một loại phong lưu tự sinh, phảng phất là sủng nhi trời cao chiếu cố, đem tốt đẹp của thế gian tập trung vào một thân, đáng tiếc hắn là nam tử, nếu như hắn là nữ tử, tất nhiên là tuyệt sắc giai nhân nghiêng nước nghiêng thành họa quốc ương dân.
Kim Phượng Các Minh Hiên Thánh Tử!
- Giang Nam?
Trong mắt Minh Hiên Thánh Tử hiện lên một đạo hàn mang, lạnh lùng nói:
- Chính là người này truyền thụ Thái Dương Chân Kinh cho Hoa Liên Hương của Thiên Yêu Cung, thế cho nên Hoa Liên Hương đột phá Thần Phủ nhất trọng, tu thành Côn Luân Thần Phủ?
Trong mắt một thiếu nữ tia sáng nhảy động, cười nói:
- Hơn nữa người này người mang bảo vật có thể luyện hóa Ngũ Sắc Kim, rất nhiều người hoài nghi kia là một loại thần hỏa, thậm chí không thua Niết Bàn thánh hỏa của Phượng Hoàng nhất tộc ta. Nếu Thánh Tử có thể nhận được thần hỏa của hắn, cái gì Hoa Liên Hương, cũng không phải là đối thủ của Thánh Tử!
Trong Phượng giá truyền tới một thanh âm, nhẹ giọng cười nói:
- Thánh Tử, bảo vật trên người Giang Tử Xuyên không chỉ như thế, tiểu tăng nghe nói đoạn thời gian trước, Bách Hiểu Lâu truyền ra tin tức, người này đã từng dùng nhiều tiền từ Nam Hải mua mấy ngàn vạn cân Ngũ Sắc Kim. Ngũ Sắc Kim chỉ có hắn có thể luyện hóa, hôm nay lại càng giá trị liên thành.
Màn xe mở ra, Pháp Tướng hòa thượng đi ra, hai tay hợp thành chữ thập, cười nói:
- Nếu có thể giết Giang thí chủ, là có thể nhận được những Ngũ Sắc Kim này, chính là ngay cả Thiên Cung chi bảo cũng có thể dễ dàng luyện thành.
Pháp Tướng tới Kim Phượng Các làm khách, Minh Hiên Thánh Tử tự mình đưa hắn trở về núi, trước đó không lâu phát sinh không ít đại sự, đầu tiên chính là vị thần minh chuyển thế thân thứ ba Nhạc Ấu Nương bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông, chuyện thứ hai chính là Giang Nam người mang trọng bảo, chuyện thứ ba là Kim Cương Pháp Thiện Tông cùng Thái Huyền Thánh Tông thống nhất thành một phái.
Kim Cương Pháp Thiện Tông lịch sử đã lâu từ đó không còn tồn tại, lần này Pháp Tướng hòa thượng đi Kim Phượng Các, chính là báo cho Kim Phượng Các tin tức kia, vì Thái Hoàng lão tổ nhất thống thiên hạ mà bôn tẩu.
Trong lòng Minh Hiên Thánh Tử đối với Pháp Tướng hòa thượng cực kỳ xem thường, theo hắn biết, lúc Kim Cương Pháp Thiện Tông nhập vào Thái Huyền Thánh Tông gặp phải không ít lực cản trong thế hệ trước, chính là Pháp Tướng hòa thượng cùng mấy vị đại cao thủ của Thái Huyền Thánh Tông liên thủ.
|