Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 583: Điên cuồng giết chóc. (2) Tu sĩ chết ở trong thiên ma bộ lạc không ở số ít, trong đó thậm chí có tu thành Thần Phủ cường giả, pháp bảo của bọn hắn cũng bị Thiên Ma thúc dục, uy lực cực kỳ cường đại, thậm chí đem phòng ngự thân thể của Giang Nam công phá, để cho thân thể hắn chảy máu!
Độc nhãn Đại Thiên Ma kia ha hả cười một tiếng, đưa tay bắt tới một phàm nhân, răng rắc một ngụm cắn rụng nửa người trên, dùng sức nhai, máu tươi theo khóe miệng chảy xuống, nhe răng cười nói:
- Tiểu tử này cũng là một tu sĩ lợi hại, các con của ta chưa chắc có thể làm gì được hắn, nhưng có thể tiêu hao thực lực của hắn, sau đó ta lại đem hắn giết chết, ăn thần hồn cùng tinh khí của hắn, đem tu vi của hắn biến thành tu vi của ta!
Thiên ma không có bất kỳ nhân tính, chẳng qua là thần thức cùng oán khí oán niệm của Thần Ma ngưng tụ, cho dù đồng loại chết nhiều hơn nữa cũng sẽ không sinh ra nửa điểm lòng thương hại.
Đại Thiên Ma độc nhãn này chẳng qua là mượn Thiên Ma dưới trướng của mình tới tiêu hao pháp lực cùng lực lượng của Giang Nam, đợi thực lực của hắn không bằng trước, sẽ nhân cơ hội chém giết!
Giang Nam như một cái cối xay thịt, giết liên tục hai ba trăm đầu thiên ma, phảng phất vĩnh viễn không biết mỏi mệt, Thần Thông của hắn càng ngày càng mạnh, giơ tay nhấc chân tựa hồ là một pho tượng Cự Nhân có thể khai thiên tích địa.
Nhục thể của hắn mặc dù chịu không biết bao nhiêu công kích, nhưng theo phá theo tụ, phảng phất hắn trời sanh chính là cơ khí chiến đấu, có thể vĩnh viễn chiến đấu xuống!
Cũng không lâu lắm, mấy trăm thiên ma trong bộ lạc này liền bị hắn giết đến chỉ còn lại có mấy chục đầu, may mắn Thiên Ma còn sống sót thân thể cũng bị hắn nổ nát, không dám tái chiến, bốn phương tám hướng bỏ chạy!
- Muốn đi?
Giang Nam giết đến cao hứng, há mồm một nuốt, nhất thời không trung giống như xuất hiện ba dòng nước xoáy cự đại, những Thiên Ma đó mới vừa bay lên, liền thân bất do kỷ bị hắn một hơi hút trở lại, rối rít rơi vào trong miệng của hắn!
- Hết thảy chết thôi!
Thiên Ma này bị hắn một ngụm nuốt ăn, còn muốn ở trong nhục thể của hắn làm loạn, bay vào mi tâm của hắn, tính toán xâm chiếm nhục thể của hắn, bất quá Huyền Thai xuất hiện, liền đem oán khí oán niệm của Thiên Ma hết thảy thắt cổ, không còn sót lại chút gì.
Nuốt vào nhiều thiên ma như vậy, luyện hóa thần trí của bọn hắn, Giang Nam chỉ cảm thấy tu vi thần trí của mình tăng vọt lần nữa, cũng không lâu lắm, thần thức hóa thành đại dương mênh mông và đại lục, liền nhiều ra một vòng mặt trời chói chan, còn có trăng sáng đã ở trong ngưng tụ, cuối cùng tạo thành Minh Nguyệt!
Bốn năm trăm đầu thiên ma, cũng không đủ hắn đem tu vi thần thức hoàn toàn tăng lên tới Thần Phủ cảnh giới!
Đột nhiên, Giang Nam cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt, trong lòng khẽ nhúc nhích, Sơn Hải Đỉnh bay ra, treo cao đỉnh đầu, rũ xuống hà sơn biển rộng bao la hùng vĩ.
Oanh...
Một quả đấm khổng lồ oanh phá đủ loại đạo văn mà Sơn Hải Đỉnh rủ xuống, thẳng đánh đến trước mặt hắn!
Đầu độc nhãn Đại Thiên Ma kia rốt cục xuất thủ!
- Nhân loại tu sĩ, ngươi quả nhiên rất mạnh, ta càng muốn lấy được nhục thể của ngươi! Ta sẽ đem cả người ngươi ăn hết, sau đó hấp thu!
Đầu độc nhãn Đại Thiên Ma này vừa động, chính là xu thế Lôi Đình chạy chồm, uy năng của quyền đầu, cơ hồ có thể so với Thần Phủ chi bảo, mạnh mẻ đến kinh khủng!
Giang Nam giơ tay lên đón đở một quyền này, không khỏi muộn hanh nhất thanh, chỉ cảm thấy cánh tay bị chấn tê dại, bị một quyền này đè ép bàn tay của mình, oanh ở trên người, thân bất do kỷ bay ra ngoài!
- Thân thể thật là mạnh! So sánh với ta mạnh hơn một bậc!
Người hắn ở giữa không trung, hai tay xê dịch, liền có Thiên Phủ Trọng Lâu trào ra, hướng độc nhãn Đại Thiên Ma kia oanh tới, hôm nay thần thức của hắn sắp tu thành Thần Phủ, tu vi cũng sắp sửa đạt tới Đạo Đài cảnh đỉnh, pháp lực hùng hồn, uy lực của Thiên Phủ Trọng Lâu càng thêm mạnh mẻ, lầu một trấn áp, đem đầu độc nhãn Đại Thiên Ma kia định ở tại chỗ.
- Thần Thông thật là lợi hại! Có thể vượt qua thần nhãn của ta sao?
Độc nhãn Đại Thiên Ma ngẩng đầu nhìn lại, trong độc nhãn bắn ra một đạo quang mang, đem Thiên Phủ Trọng Lâu cắt ra, ngay sau đó tung người đuổi theo Giang Nam, lòng bàn chân mở ra, là bảy tám móng vuốt sắc bén như đao, hung hăng hướng bộ ngực của Giang Nam cắm xuống:
- Chết đi!
- Phiên Thiên Ấn!
Giang Nam gầm lên, tùy ý móng vuốt này bắt trúng lồng ngực của mình, tám tay giơ lên, tám Phiên Thiên Ấn cùng nhau đập xuống.
Xuy...
Bộ ngực hắn đau xót, bị bảy tám móng vuốt đâm vào lồng ngực, sinh sôi kéo xuống một khối huyết nhục lớn, tám Phiên Thiên Ấn cũng rơi xuống, hết thảy nện ở trên người độc nhãn Đại Thiên Ma, đem đầu Đại Thiên Ma này đánh cho lật ra, bay ra ngoài mấy chục dặm.
- Huyết nhục này, ăn thật là ngon!
Mặc dù thân thể Độc nhãn Đại Thiên Ma bị hắn đánh cho rách nát, huyết nhục bay loạn, vẫn chân to giơ lên, đem huyết nhục của Giang Nam đưa đến trong miệng, hung hăng nhai hai cái, tán thán nói:
- Không hổ là cường giả thân thể cực mạnh, tư vị huyết nhục này so sánh với mùi vị của người phàm tốt hơn trăm ngàn lần!
- Ăn ngon sao? Ta để ngươi ăn đủ!
Phía sau Giang Nam hiện lên thiên dực, sau một khắc liền hiện ra ở trước người độc nhãn Đại Thiên Ma, tám cánh tay bay múa, như cuồng phong hướng hắn công tới.
Độc nhãn Đại Thiên Ma nhe răng cười, cùng hắn lấy cứng chọi cứng:
- Loài người tiểu quỷ, nhục thể của ngươi không bằng ta, Thần Thông cũng bị thần nhãn của ta khắc chế, hôm nay nhất định phải chết ở chỗ này, trở thành bữa ăn trong bụng của ta!
Hai cự nhân ở trên đại mạc quay cuồng, giết đến long trời lỡ đất, cát vàng bị dư âm của hai người giao thủ vung lên, bay lả tả, giống như bảo cát kinh khủng!
Từng ngọn đại sa mạc hoang vu cũng bị hai người hất bay lên giữa không trung, nhưng thủy chung không cách nào rơi xuống!
Đột nhiên, giữa không trung có mấy chục đầu Thải Phượng lôi kéo một chiếc phượng giá lái tới, phượng giá dừng lại trên không trung, trong đó một đầu Thải Phượng xa xa hướng bảo cát trông đi, thúy sinh sinh nói:
- Công tử, bên kia giao thủ, chính là Giang Nam cùng một đầu Đại Thiên Ma!
Minh Hiên Thánh Tử đi ra phượng giá, mắt phượng hướng bảo cát trông đi, chỉ thấy hai cự nhân ở trong bảo cát đánh cho thiên hôn địa ám, răng rắc răng rắc, từng đạo Lôi Điện dữ dội bổ tới, cũng là hai Cự Nhân này công kích ma sát không khí, nhấc lên sấm chớp!
Sấm chớp cùng bảo cát hòa nhau, đem nơi đó biến thành một mảnh tuyệt cảnh!
- Giang Nam Giang Tử Xuyên, quả nhiên có mấy phần thủ đoạn, nếu ta cùng hắn chính diện giao phong, mặc dù có thể diệt trừ hắn, nhưng người sẽ bị thương nặng.
Trong mắt Minh Hiên Thánh Tử hàn quang chợt lóe, thấp giọng quát nói:
- Lấy cung ra!
Có một đầu Thải Phượng lập tức hóa thành thiếu nữ, từ trong phượng giá lấy ra một cây ngọc cung.
|
Chương 584: Sống chết trước mắt! (1) Mấy chục đầu Thải Phượng trong miệng phóng hỏa, chỉ thấy liệt hỏa rối rít tràn vào trong ngọc cung, ngọc cung càng lúc càng lớn, thân thể Minh Hiên Thánh Tử lay động, hóa thành một đầu Phượng Hoàng cánh giương mấy trăm mẫu, một trảo cầm cung thân, một trảo kéo ra dây cung, cười lạnh nói:
- Đợi lúc bọn hắn lưỡng bại câu thương, liền đem Giang Tử Xuyên kia bắn chết!
Ngọc cung này kéo ra, nhất thời thiên địa linh khí điên cuồng tịch cuốn tới, vô số linh khí cùng đạo văn của Minh Hiên Thánh Tử kết hợp, hóa thành một mũi tên dài đến mấy trăm trượng, thẳng tắp chỉ hướng Giang Nam trong bão cát.
Ánh mắt Minh Hiên Thánh Tử gắt gao khóa thân hình của Giang Nam, chỉ đợi trận chiến này rơi xuống màn che, liền trực tiếp đem Giang Nam một tên bắn chết!
Cái ngọc cung này tên là Phượng Dẫn Cung, là một bảo vật Động Thiên Thần Phủ, hắn cũng không phải là không có bảo vật cấp bậc cao hơn, lấy thân phận Kim Phượng Các Thánh Tử của hắn, cho dù là Thiên Cung chi bảo cũng cái gì cần có đều có, bất quá hôm nay tu vi của Minh Hiên Thánh Tử chẳng qua là cảnh giới Côn Luân Thần Phủ, miễn cưỡng thúc dục Thiên Cung chi bảo, uy lực còn không bằng Động Thiên chi bảo.
Mà bảo vật Động Thiên Thần Phủ chính là gần với Thiên Cung chi bảo, là bảo vật mạnh nhất trong Thần Phủ cảnh, hắn có thể phát huy ra ba bốn thành, ba bốn thành uy lực, liền đủ để bắn sát Thần phủ tam trọng, tứ trọng, Côn Luân Thần Phủ hoặc là Thiên Môn Thần Phủ tu sĩ!
Hơn nữa những thiếu nữ Kim Phượng Các khác liên thủ, một mủi tên này thậm chí có thể bắn chết Huyền Đô Thần Phủ cường giả!
Trong bão cát, Giang Nam cùng độc nhãn Đại Thiên Ma chiến đấu đã đến thời điểm kịch liệt nhất, hai Cự Nhân quay cuồng, từng quyền đến thịt, đánh đến huyết nhục vẩy ra.
Cùng độc nhãn Đại Thiên Ma chiến đấu, để cho Giang Nam cảm giác thi triển không ra thủ đoạn, ánh mắt của đầu thiên ma này chính là thần nhãn, Thần Quang trong mắt bay ra, bất kỳ Thần Thông gì cũng bị trực tiếp đánh tan, không có uy lực.
Mà tu sĩ chiến đấu, chính yếu nhất là có ba loại thủ đoạn, loại thứ nhất chính là Thần Thông, loại thứ là pháp bảo, loại thứ ba mới là thân thể, về phần thần thức công kích chỉ là thủ đoạn phụ trợ mà thôi.
Không có thể động dụng Thần Thông, thực lực của Giang Nam nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra bốn năm thành!
Hơn nữa, thân thể Đại Thiên Ma này cực mạnh, so sánh với Giang Nam còn muốn cao hơn một bậc nửa trù, lực lượng so với hắn còn muốn lớn hơn nhất phân, Lượng Kiếp Trận Đồ cũng không thể thương tổn được hắn, nếu không phải Giang Nam tu thành Ma Thần Chân Thân, ba mặt tám cánh tay, chỉ sợ là không thể cùng hắn chống lại.
Nhiều lần bị Giang Nam thu vào Lượng Kiếp Trận Đồ, không đợi uy lực trận đồ bộc phát, con mắt liền bắn Thần Quang xé rách trận đồ, từ trong trận đồ nhảy ra. Giang Nam sợ trận đồ bị Thần Quang cắt toái, cũng không dám lại dùng Lượng Kiếp Trận Đồ.
Về phần Thiên Phủ Trọng Lâu thì căn bản không cách nào rơi xuống, bị độc nhãn Đại Thiên Ma Thần Quang chiếu trúng, liền bay tới giữa không trung. Mà Đạo Âm Cổ đối với hắn trùng kích cũng rất có hạn.
Không chỉ có như thế, lực uy hiếp của Ngũ Kiếp Chung đối với đầu Đại Thiên Ma này cũng không lớn, thần thức của hắn giấu ở bên trong Thần Nhãn, Ngũ Kiếp Chung không cách nào công phá thần nhãn, tự nhiên không cách nào làm gì hắn.
Mà độc nhãn Đại Thiên Ma căn bản không có thần hồn, chỉ có oán khí, Thiên Ma Cầm loại bảo vật trảm sát thần hồn này tự nhiên cũng không có chỗ dùng.
Hơn nữa, cái thần nhãn này uy hiếp đối với hắn cũng là thật lớn, mấy lần hiểm hiểm cắt toái, cũng may có Sơn Hải Đỉnh, ngăn cản được một phần uy năng trong Thần Quang.
Giang Nam còn là lần đầu tiên gặp phải đối thủ khó dây dưa như thế!
- Khó trách không biết bao nhiêu tu sĩ chết ở trong tay đại Thiên Ma, loại Thiên Ma này đúng là rất khó dây dưa, bất quá cũng không phải là hoàn toàn không có nhược điểm!
Hắn rất nhanh phát hiện nhược điểm của đầu độc nhãn Đại Thiên Ma này, thân thể của độc nhãn Đại Thiên Ma cùng người khác bất đồng, là ma đầu bám vào ở trên Thần nhãn mà diễn sinh ra, huyết nhục quanh thân cũng là huyết nhục từ trong thần nhãn sinh trưởng ra.
Mỗi toái rụng một phần huyết nhục, thần nhãn cũng cần tiêu hao năng lượng đi tu bổ thân thể, năng lượng trong thần nhãn cũng sẽ suy yếu một phần, lần sau ngưng tụ thân thể, liền cần tiêu hao càng nhiều năng lượng.
Theo thời gian chuyển dời, đầu Đại Thiên Ma này đang không ngừng tước nhược, mà Giang Nam lại không ngừng trở nên mạnh mẻ, trong Tử Phủ hắn, liên tục không ngừng có Linh Dịch xông ra, không chỉ có bổ sung tu vi tiêu hao, hơn nữa càng làm cho tu vi của hắn không ngừng đề thăng!
Chiến đấu liên miên, để cho tất cả tiềm lực của hắn hết thảy kích phát ra, thần thức cường đại thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, lấy tốc độ trước nay chưa từng có vận chuyển, bên trên Linh Đài, Dao Đài, Liên Đài, Đạo Đài, các loại đạo văn không ngừng diễn sinh, để cho bốn tòa Đạo Đài càng lúc càng lớn, càng ngày càng rộng lớn.
Thậm chí, đủ loại lĩnh ngộ lúc trước hắn chưa từng nghĩ đến, giờ phút này theo chiến đấu chuyển dời cũng nườm nượp mà đến, Giang Nam không hề cực hạn với tám loại Thần Thông mà mình khai sáng nữa, các loại Thần Thông rơi xuống, uy lực mỗi một chủng Thần Thông cũng bị hắn phát huy đến trạng thái lớn nhất!
Năm đó trong Thất Bảo Lâm, hóa thân Tuyên Vô Tà cùng Thái Hoàng lão tổ đánh một trận, chính là loại trạng thái trước mắt này, các loại Thần Thông hạ bút thành văn, quá gần đạo diệu.
Đây chính là cảnh giới cao tầng của Đại Tông Sư, thẳng đuổi theo Thần Thông bổn nguyên.
Giang Nam lâm vào trong loại cảnh giới kỳ diệu này, không hề ỷ vào thân thể cùng độc nhãn Đại Thiên Ma liều mạng, mà là tám tay rơi xuống, các loại Thần Thông nhất nhất trán phóng, hoàn mỹ vô khuyết, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Độc nhãn Đại Thiên Ma gào thét liên tục, trong mắt Thần Quang kích bắn, đem từng loại từng loại Thần Thông cắt toái, muốn vọt tới trước người Giang Nam cùng hắn đối chiến, rồi lại bị Thần Thông của hắn lần nữa bức lui, phải tiếp tục buông thả Thần Quang, mệt mỏi ứng phó.
Càng về sau, độc nhãn Đại Thiên Ma dần dần lộ ra vẻ mỏi mệt, bên trong Thần Nhãn tiêu hao năng lượng càng nhiều hơn!
- Đầu Đại Thiên Ma này đối với ta mà nói đã không có giá trị tiếp tục giao thủ, không cần lưu tính mạng hắn nữa!
Trong mắt Giang Nam tinh quang chợt lóe, đột nhiên vung tay lên, thần quang thanh vàng xích hắc bạch ngũ sắc bay lên, bá một tiếng đem độc nhãn Đại Thiên Ma thu vào trong Thần Quang.
Loại ngũ sắc thần quang này là Thần Thông trong Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, Ngũ Hành tương dung, có thể diệt người diệt vật, bất quá loại Thần Thông này vốn là diệt không nổi độc nhãn Đại Thiên Ma, nhưng mà giờ phút này Giang Nam ở trên tâm cảnh cùng Tịch Ứng Tình, Thái Hoàng lão tổ không kém bao nhiêu, dễ dàng liền kéo hắn vào trong Thần Quang.
Độc nhãn Đại Thiên Ma nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt bắn ra Thần Quang, đem ngũ sắc thần quang cắt ra, mới vừa đi ra ngoài, chỉ thấy Lượng Kiếp Trận Đồ đột nhiên bay ra, hắn vừa vặn rơi vào trong trận đồ.
|
Chương 585: Sống chết trước mắt! (2) Giang Nam đưa tay run lên, trận đồ mai một, đem nhục thể của hắn sinh sôi luyện hóa thành Huyền Hoàng nhị khí.
Độc nhãn Đại Thiên Ma như cũ chưa chết, chỉ còn lại có một ánh mắt lớn như trái bưởi, hô một tiếng bay lên, trách trách cười quái dị nói:
- Tiểu bối lợi hại, Đại vương ta không làm gì được ngươi, bất quá ngươi cũng mơ tưởng làm gì ta! Ta đi trước, ngày khác tới tìm ngươi tính sổ!
Giang Nam đã sớm tế lên Sơn Hải Đỉnh, chỉ nghe một tiếng trống vang lên, viên thần nhãn này rơi vào vào Sơn Hải Đỉnh, ngay sau đó núi sông sông biển nặng nề trấn áp xuống, đem ánh mắt này gắt gao ngăn chặn, để cho hắn không cách nào thoát khốn.
Sơn Hải Đỉnh chấn động kịch liệt, cự mắt trong đỉnh kia bắn ra Thần Quang, đem núi lớn thành tấm thành tấm cắt toái, con sông bốc hơi lên, biển rộng cũng bị lật nhào!
- Còn muốn giãy dụa?
Giang Nam khẽ cười một tiếng, chỉ một ngón tay, Thiên Phủ Trọng Lâu gào thét bay ra, ầm ầm đặt ở trên ánh mắt này, đem ánh mắt này ép tới không cách nào nhúc nhích.
- Ngươi cho rằng ngươi bám vào bên trong Thần Nhãn, ta liền không cách nào luyện hóa ngươi? Ngũ Kiếp Chung!
Một ngụm chuông lớn năm màu móc ngược xuống, đem Sơn Hải Đỉnh cùng Thiên Phủ Trọng Lâu hết thảy nuốt vào, nhét vào bên trong chuông.
Giang Nam đang muốn toàn lực thúc dục Ngũ Kiếp Chung, lấy Ngũ Kiếp Ấn Thần Thông toàn lực xâm lấn thần nhãn, hoàn toàn luyện hóa đầu Đại Thiên Ma này, đột nhiên trong lòng dâng lên nguy hiểm mãnh liệt, tám bàn tay đột nhiên hướng mặt đất hung hăng vỗ!
- Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông!
Vù vù hô...
Đầy trời cát vàng phóng lên cao, hóa thành từng mặt tường cát, Địa Từ Nguyên Lực vặn vẹo, bố trí đạo đạo trọng lực tràng, liên tục bát trọng lực tràng, một đạo so sánh với một đạo cường đại, đến đệ bát đạo, trọng lực mạnh thậm chí đạt tới năm ngàn lần trọng lực của Huyền Minh Nguyên Giới chủ tinh!
Một đạo quang mang chói mắt gào thét bắn tới, ba ba ba, liên tục bắn thủng bát trọng lực tràng, tốc độ cùng uy năng chẳng qua là hơi có chút rớt xuống, nhưng uy lực như cũ mạnh mẻ vô cùng, mang cho Giang Nam một loại cảm giác tử vong trước mắt!
Cát vàng dưới tia sáng xuy một tiếng liền bị chấn thành phấn vụn, nơi đi qua, sa mạc phương viên hơn mười dặm hư không tiêu thất, bị chấn đến nát bấy!
Đây là một mủi tên nhọn tia sáng chói mắt, xa xa bắn tới, uy lực mạnh đến nổi kinh khủng, còn chưa đi tới trước gót chân hắn, trọng áp đã truyền đến, như một Cự Nhân cầm cự chùy trong tay hung hăng nện ở trên lồng ngực của hắn!
Răng rắc!
Bộ ngực của Giang Nam lõm xuống, xương sườn truyền đến tiếng vang thanh thúy, đây là thanh âm xương sườn bẻ gảy!
Tên lớn chưa bắn trúng nhục thể của hắn, cũng đã ép tới xương cốt hắn gảy lìa, nếu như bắn ở trên người mình, Giang Nam dám khẳng định mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Người xuất thủ đánh lén hắn chọn lựa thời cơ thật tốt, hắn mới vừa chiến thắng độc nhãn Đại Thiên Ma, đem đối phương trấn áp ở trong Sơn Hải Đỉnh, lại lấy Thiên Phủ Trọng Lâu cùng Ngũ Kiếp Chung cùng nhau trấn áp, thiếu ba kiện pháp bảo, hơn nữa hắn giờ phút này tâm thần thanh tĩnh, phòng ngự yếu kém nhất!
Phía sau Giang Nam hiện lên thiên dực, điên cuồng chấn động, thân thể lui nhanh, oanh một tiếng đánh vỡ âm thanh, trong chớp mắt tốc độ liền tăng lên tới trình độ gấp mấy trăm lần tốc độ của âm thanh, ngay lập tức trăm dặm!
Huyết mạch, da thịt, đại gân, xương cốt toàn thân hắn không một không điều động, pháp lực áp bách trái tim, khí huyết nhất thời so sánh với trước tràn đầy mấy lần, làn da quanh thân thậm chí có huyết vụ phun ra!
Trước mắt sinh tử tồn vong này, Giang Nam rốt cục dùng tới tất cả tiềm lực, pháp lực, Thần Thông, thần thức, thần hồn của mình, hết thảy bộc phát, tăng lên tới cực hạn!
Mặc dù là tốc độ như vậy, cũng so ra kém tốc độ mủi tên kia, quang mang này nhanh chóng đến gần, thế tất muốn xuyên thủng hắn, bắn chết tại chỗ!
Giang Nam đồng thời lay động hai vai, tám cánh tay thiên biến vạn hóa, vô số Thần Thông bộc phát, rầm rầm rầm hướng quang mang bắn tới kia oanh khứ!
Thình thịch thình thịch!
Từng loại từng loại Thần Thông mới vừa chạm đến quang tiễn này, liền bị uy năng tích chứa trên quang tiễn chấn nát bấy, bất quá uy năng trên tên cũng đang không ngừng tiêu giảm, nhưng mà uy năng còn dư lại vẫn có để đem nhục thể của hắn tiêu diệt hết mấy mươi lần!
Quang tiễn này càng ngày càng gần, Giang Nam ngửi được một cổ hơi thở tử vong áp ở trong lòng mình.
- Rốt cuộc là người nào ám toán ta?
Hắn cắn chặc hàm răng, tiếp tục từng loại từng loại Thần Thông bộc phát đi ra, tước nhược uy năng quang tiễn, ngắn ngủn chốc lát thời gian, hắn cũng đã bay ra ngàn dặm, còn không cách nào thoát khỏi mủi tên nhọn này!
- Sơn Hải Đỉnh Đại Thần Thông!
Quang tiễn này cuối cùng đã tới trước gót chân, Giang Nam quát lên, tám cánh tay bay múa, vô số đạo văn xông ra, từng ngụm Sơn Hải Đỉnh khổng lồ nhanh chóng tạo thành, vượt qua ở trước người mình, dãy núi phập phồng, sông lớn bôn lưu, bích hải kinh đào, nhấc lên bình chướng nặng nề.
Đương đương đương nổ tung không ngừng truyền đến, quang tiễn bắn tới, dãy núi giang hà cùng biển rộng hết thảy nghiền nát, từng ngụm đại đỉnh bị bắn thủng, tròng mắt của Giang Nam cực kỳ tĩnh táo, giơ lên tám cánh tay, một chưởng tiếp theo một chưởng hướng quang tiễn này phách đi.
Thình thịch...
Cánh tay của hắn nổ tung, hóa thành bụi bay.
Thình thịch...
Lại có hai cánh tay nổ tung, huyết nhục vẩy ra, xương toái ối chao ô hay chung quanh loạn xạ!
Tiếp theo, tám cánh tay của hắn nát bấy, quang tiễn đã tới trước ngực, Giang Nam khẽ quát một tiếng, thiên dực phía sau đột nhiên lao về phía trước, đem mình nặng nề vây quanh.
Quang tiễn này bắn thủng thiên dực, từ ngực hắn xuyên thấu đi, mang theo một mảng lớn máu bắn tung tóe.
- Cuối cùng tiếp nhận...
Thiên dực của Giang Nam nát bấy, hóa thành Huyết Vũ, trên mặt tái nhợt lại lộ ra một nụ cười, ở trước mắt cuối cùng, hắn tránh ra trái tim, quang tiễn này lướt qua trái tim, cũng không có muốn tánh mạng của hắn.
Đột nhiên, quang tiễn từ thân thể hắn bay ra, tái khởi biến hóa, hóa thành một đầu Hỏa Phượng Hoàng, lệ tiếu một tiếng, cúi đầu một ngụm nuốt hắn vào!
- Rốt cục đắc thủ!
Minh Hiên Thánh Tử cùng nhiều nữ đệ tử của Kim Phượng Các nhìn thấy mủi tên kia xuyên thủng Giang Nam, ngay sau đó quang tiễn hóa làm Hỏa Phượng, đem Giang Nam một ngụm nuốt vào luyện hóa, tâm tình không khỏi thanh tĩnh lại.
Một thiếu nữ cười nói:
- Một mủi tên này của Công tử kinh thái tuyệt diễm, đem Giang Nam kia xuyên thủng trọng thương, cuối cùng hóa thành Niết Bàn Thánh Hỏa luyện hóa, cho dù Giang Nam kia có khả năng thông thiên, cũng sẽ nuốt hận tại chỗ!
Minh Hiên Thánh Tử gật đầu, mủi tên mới vừa rồi kia ngay cả hắn cũng cảm thấy tươi đẹp, cười nói:
- Cho dù đối thủ là Thiên Yêu Thánh Nữ, cũng sẽ bị một mủi tên của ta bắn chết. Dùng một mủi tên này đối phó một Đạo Đài cảnh tu sĩ, có chút dùng dao mổ trâu giết gà. Trên người Giang Nam kia có không ít bảo vật, mấu chốt nhất là thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim, chúng ta nhanh đi qua một chút, tránh cho thần vật kia rơi vào tay người khác!
|
Chương 586: Đồ diệt. (1) Niết Bàn Thánh Hỏa uy lực cực mạnh, uy lực so sánh với Tam Muội Chân Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa còn muốn mạnh hơn rất nhiều lần, là thánh hỏa mà Phượng Hoàng nhất tộc dùng để luyện chế Kim Thân.
Uy lực loại thánh hỏa này, vừa vặn có thể đốt hủy thân thể Tu Luyện Giả, niết bàn sống lại.
Cũng tức là nói, thánh hỏa của Minh Hiên Thánh Tử có thể đem Phượng Hoàng Kim Thân của mình hỏa táng, hắn đã là Côn Luân Thần Phủ cường giả, Phượng Hoàng Kim Thân lại càng vô cùng cường hãn, trên Long Hổ Phong Vân Bảng xếp hạng thứ sáu cao thủ, xếp hạng phía trước hắn chỉ có Cận Đông Lưu, Tần Phi Ngư, Long tam thái tử, Thần Tiềm, Thiên Yêu Thánh Nữ năm người mà thôi.
Thánh hỏa của hắn ngay cả Kim Thân mình cũng có thể thiêu, có thể nghĩ Giang Nam rơi vào trong thánh hỏa sẽ có kết quả gì!
Niết Bàn Thánh Hỏa hừng hực thiêu đốt, Hỏa Phượng Hoàng giương cánh bay lượn, đón bọn họ bay tới, Minh Hiên Thánh Tử cùng với thiếu nữ Kim Phượng Các khác khống chế phượng giá đón nhận.
Đột nhiên, chỉ thấy đầu Hỏa Phượng Hoàng này lệ tiếu không dứt, thân thể nhanh chóng hướng vào giữa sụp đổ, trong chớp mắt liền từ phương viên mấy trăm mẫu biến còn mười trượng.
Hô...
Đầu Hỏa Phượng Hoàng này hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại có Giang Nam một người đứng ở giữa không trung, thân thể thê thảm không nỡ nhìn, tám cánh tay cũng toái đến không còn một mống, thậm chí ngay cả thiên dực phía sau hắn cũng rách tung toé, từng cánh chim hiện đầy đại động, có cánh đứt tới có thể thấy xương cốt!
Lồng ngực của hắn phá vỡ một cái lỗ thủng to, trước sau thông thoáng, đạo văn của Minh Hiên Thánh Tử ở miệng vết thương không ngừng phá hư, ngăn cản máu thịt của hắn diễn sinh, để cho hắn nhất thời trong chốc lát không cách nào trị liệu thương thế trên người.
- Khụ khụ...
Giang Nam ho ra máu, khung xương cơ hồ đứt hơn phân nửa, khó khăn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Minh Hiên Thánh Tử, thân thể lảo đảo muốn ngã, đột nhiên một đầu Đại Điểu bay tới, di động hiện ra ở dưới chân của hắn, chở hắn đi tới chỗ sâu trong Thần Khư.
- Còn chưa có chết?
Minh Hiên Thánh Tử cùng thiếu nữ khác không khỏi tóc gáy dựng lên, mủi tên kia của Minh Hiên Thánh Tử tế lên chính là Phượng Dẫn Cung Động Thiên chi bảo, hơn nữa hơn mười vị nữ đệ tử Kim Phượng Các liên thủ thúc dục, một mủi tên thậm chí có thể bắn chết Huyền Đô Thần Phủ cường giả, lại không nghĩ rằng như cũ không có thể bắn chế Giang Nam!
Còn có Niết Bàn Thánh Hỏa của Minh Hiên Thánh Tử, cũng không thể luyện hóa Giang Nam đang bị thương nặng, thậm chí ngược lại bị hắn lấy đi!
- Phượng Minh Hiên, nếu ngươi quang minh chánh đại cùng ta đánh một trận, ta coi như bại vong cũng kính nể thực lực của ngươi, bất quá ngươi lại đánh lén ta, thủ đoạn bỉ ổi, cái gì chó má Thánh Tử!
Thanh âm của Giang Nam truyền đến:
- Sau khi thương thế của Lão tử lành, tất nhiên sẽ gấp trăm lần hồi báo!
- Ngươi đi không được!
Minh Hiên Thánh Tử đứng ở trên phượng giá, thiếu nữ khác rối rít hóa thành Thải Phượng, lôi kéo phượng giá như cuồng phong hướng Thần Thứu Yêu Vương đuổi giết đi!
Tốc độ của Phượng Hoàng vốn là có một không hai thiên hạ, cùng Tam Túc Ô Kim nổi danh, mặc dù Thần Thứu Yêu Vương tu luyện Thái Dương Chân Kinh, có thể thân hóa Tam Túc Ô Kim, nhưng dù sao cũng không phải Tam Túc Ô Kim chân chánh, rất nhanh liền bị kéo gần, khoảng cách chỉ hơn mười dặm!
Loại khoảng cách này đối với cao thủ mà nói, thần thức vừa động, Thần Thông sẽ oanh tới.
Sắc mặt Minh Hiên Thánh Tử trầm xuống, quát lên:
- Tế pháp bảo!
Mấy chục đầu Thải Phượng nhất tề lệ tiếu, các loại pháp bảo phóng lên cao, gương sáng, lược, hoa cài, cây trâm, Thủ Liên, Linh Đang, dây cung, bút lông... chút pháp bảo hình thù kỳ quái rối rít hướng Giang Nam cùng Thần Thứu Yêu Vương oanh tới!
Gương sáng kia vừa chuyển, liền lớn đến phương viên trăm mẫu, lược boong boong rung động, hóa thành gần trăm thanh phi kiếm, giăng khắp nơi, hoa cài đâm vào đầu, còn có Thủ Liên hóa thành một vòng tròn cự đại, do từng chuỗi hạt xây dựng mà thành, hướng trên đầu Thần Thứu Yêu Vương đánh đi, Linh Đang thì hóa thành một ngụm chuông lớn, vào đầu chụp xuống!
Những nữ đệ tử Kim Phượng Các này mặc dù luyện thành pháp bảo cũng lộ ra vẻ có chút như tiểu hài tử, nhưng uy lực cũng không phải chuyện đùa, các nàng chính là hoàng giả trong Yêu Tộc, lại tu luyện tới Đạo Đài bốn năm trọng cảnh giới, pháp lực vô cùng nhiều, uy lực pháp bảo cũng là kinh người chí cực.
Nhiều pháp bảo như thế đánh tới, chức năng lại càng thiên kỳ bách quái, có phá vỡ, có chém giết, có đâm, có trói buộc, có công kích thần thức, có âm ba công, làm cho người ta khó lòng phòng bị!
Đổi lại bất kỳ một người, đối mặt công kích phiền phức như thế, cũng sẽ luống cuống tay chân, mệt mỏi ứng phó!
- Chiến Minh cự thú, tế!
Đột nhiên Giang Nam thanh quát một tiếng, một đầu cự thú kim chói ngang trời, mở ra Thôn Thiên ngụm lớn, răng rắc một tiếng, đem tất cả pháp bảo hết thảy một ngụm cắn nuốt.
Chiến Minh cự thú ăn hết nhiều pháp bảo, một tiếng ầm vang rơi xuống, đem thân thể Thần Thứu Yêu Vương ép tới trầm xuống phía dưới.
- Tiểu hôi hôi, ngươi nên giảm cân!
Thần Thứu Yêu Vương nỗ lực bay lên, cả giận nói.
Chiến Minh cự thú chớp chớp mắt nhỏ, ủy khuất vạn phần nói:
- Nga...
Trong mắt Minh Hiên Thánh Tử hàn quang chợt lóe, thấp giọng nói:
- Hai trợ thủ sao? Hai đầu cự thú này thực lực cũng là không kém, bất quá cũng che không được ngươi, Phượng Dẫn Cung!
Phượng Dẫn Cung bay lên không trung, Minh Hiên Thánh Tử lần nữa kéo ra ngọc cung này, hơi thở đột nhiên trán phóng, phía sau hiện ra một mảnh không gian mênh mông, một bụi Thần thụ đứng vững, chỉ nghe tiếng phượng hót truyền đến, hai đầu Thải Phượng lưng đeo hai tòa Thần Phủ mềm rủ xuống dâng lên, rơi vào trên Ngô Đồng Thụ, hơi thở của hắn so sánh với lúc đánh lén Giang Nam còn muốn nồng đậm, pháp lực trong hai đại Thần Phủ cũng bị kích phát ra!
Phượng Dẫn Cung dần dần bị kéo ra, cảm giác bị áp bách cường đại thậm chí để cho vũ mao của Thần Thứu Yêu Vương dựng lên, Chiến Minh cự thú cũng run lên gai xương trên người, rầm rầm rung động.
Phượng Dẫn Cung để cho hai đầu cự thú này cảm giác được áp lực tử vong!
Giang Nam nhắm mắt ngưng thần, toàn lực thúc dục pháp lực, đem đạo văn của Minh Hiên Thánh Tử trên miệng vết thương từng cái luyện hóa khu trừ, vết thương trên ngực đang nhanh chóng phục hồi như cũ.
Đây là trước mắt sinh tử tồn vong, giành giật từng giây, nếu hắn không thể nhanh chóng chữa trị thân thể tổn thương, khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, vô cùng có khả năng sẽ bị Minh Hiên Thánh Tử một mủi tên bắn chết!
Ô hay...
Dây cung của Phượng Dẫn Cung ông ông tác hưởng, một đạo quang tiễn cự đại kích bắn mà đến, uy lực so sánh với mủi tên mới vừa rồi kia mạnh hơn, càng thêm hung ác!
- Ma Ngục Huyền Thai!
Giang Nam đột nhiên rống giận, đứng dậy, vết thương trước ngực tràn ra vô số tiễn văn, bị pháp lực cường đại của hắn bức ra bên ngoài cơ thể, ối chao ô hay mọi nơi loạn xạ, huyết nhục ngọa nguậy, nhanh chóng phục hồi như cũ!
Hắn ngửa đầu nhìn lại, quang tiễn kia đã tới trước gót chân!
|
Chương 587: Đồ diệt. (2) - Muốn bắn chết ta? Không dễ dàng như vậy!
Giang Nam tâm niệm vừa động, Ngũ Kiếp Chung bay ra, miệng chuông hướng quang tiễn kia nghênh khứ, bên trong chuông còn có một Sơn Hải Đỉnh, trong đỉnh có một Thiên Phủ Trọng Lâu.
Hiện tại thương thế của hắn còn cực kỳ nghiêm trọng, pháp lực cùng thần thức cũng gặp phải bị thương nặng, chỉ là không nặng bằng thân thể mà thôi.
Quang tiễn bắn tới, Thiên Phủ Trọng Lâu đột nhiên thu nhỏ lại, biến mất không thấy gì nữa, lộ ra ánh mắt to lớn trấn áp phía dưới, ánh mắt này cô lỗ lỗ cổn động, đằng không bay lên, cạc cạc cười quái dị:
- Tiểu tử, pháp lực của ngươi không đủ rồi? Trấn áp không được ta?
Oanh!
Quang tiễn bắn vào bên trong Ngũ Kiếp Chung, hung hăng đâm vào trong Sơn Hải Đỉnh, thẳng tắp rơi vào trên ánh mắt này!
- Đại gia ngươi...
Một mủi tên này của Minh Hiên Thánh Tử uy năng bộc phát, trong chớp mắt uy năng quang tiễn liền chấn động mấy trăm vạn lần, uy năng hết thảy rơi vào phía trên Thần Nhãn, Đại Thiên Ma trong thần nhãn kêu thảm thiết không ngừng, trong mắt Thần Quang phún dũng, liều chết chống cự uy năng quang tiễn!
Cùng lúc đó, Sơn Hải Đỉnh bị quang tiễn bắn ra đụng vào Ngũ Kiếp Chung, đè ép Ngũ Kiếp Chung hướng Giang Nam hung hăng đánh tới, mặc dù lấy pháp lực của hắn cũng chống lại không được!
Chiến Minh cự thú nổi giận gầm lên một tiếng, tung người nhảy lên, mở ra hai cái chân trước ôm lấy Ngũ Kiếp Chung, nhất thời bị lực lượng bên trong chuông truyền động mà đến chấn gai xương bùm bùm nổ tung, xương cốt trong cơ thể cũng phát ra ken két sát sát nổ tung, bị Ngũ Kiếp Chung đè ép về phía trước gào thét bay đi.
Oanh!
Ngũ Kiếp Chung đè ép Chiến Minh cự thú bay ra mấy trăm dặm, đột nhiên đụng ở một nơi trong hư không, tia sáng chợt lóe, biến mất không thấy gì nữa.
- Bí cảnh?
Giang Nam trong lòng vừa động, thấp giọng quát nói:
- Thần Thứu, bay tới chỗ kia!
Thần Thứu Yêu Vương giương cánh, ngay lập tức bay ra trăm dặm, sau một lúc lâu liền bay đến nơi Chiến Minh cự thú biến mất, chỉ thấy hồ quang chợt lóe, đầu cự kiêu này chở Giang Nam xông vào trong bí cảnh kia.
Giang Nam tới đây, còn chưa kịp đánh giá bốn phía, liền lập tức hít vào một hơi thật dài, mười vạn cân Linh Dịch trong mi tâm giống như một linh đầm bay ra, bị hắn há mồm hút vào thể nội, lập tức hóa thành linh khí cuồn cuộn, phóng mạnh về các nơi toàn thân.
- Phượng Minh Hiên, ta tiễn ngươi một đoạn đường!
Trong đan điền Giang Nam tia sáng chợt lóe, một quyển trận đồ bay ra, thường thường trải rộng ra, phô ở cửa vào bí cảnh này.
Ở ngoài Bí cảnh, Minh Hiên Thánh Tử đang muốn lần nữa mở cung, đột nhiên chỉ thấy Thần Thứu Yêu Vương chở Giang Nam biến mất ở trong hư không, lập tức cũng biết Giang Nam chỉ sợ là vọt vào trong một bí cảnh, lúc này lệ quát một tiếng, mang lấy phượng giá cùng mấy chục đầu Thải Phượng vọt vào.
Ông...
Hồ quang chợt lóe, phượng giá xông vào bí cảnh, nhưng vào lúc này, Minh Hiên Thánh Tử chỉ cảm thấy một cảm giác nguy hiểm kinh khủng xông lên đầu, vội vàng gầm lên:
- Mau lui!
- Không còn kịp rồi!
Giang Nam cười ha ha, đưa tay run lên, Lượng Kiếp Trận Đồ nhất thời mai một, Thiên Sơn Vạn Thủy hết thảy mai một hóa thành Huyền Hoàng nhị khí, từng cái từng cái nữ đệ tử Kim Phượng Các kêu thảm thiết, Phượng Hoàng phóng lên cao, lại bị Huyền Hoàng nhị khí trực tiếp thắt cổ, thân thể hóa thành Huyền Hoàng nhị khí cuồn cuộn, trống rỗng tăng thêm mấy phần uy năng cho Lượng Kiếp Trận Đồ!
Thình thịch thình thịch!
Thân thể từng cái từng cái nữ đệ tử Kim Phượng Các rối rít nổ tung, hương tiêu ngọc vẫn, chết oan chết uổng!
Minh Hiên Thánh Tử đau lòng như cắt, Lượng Kiếp Trận Đồ bộc phát uy năng, ngay cả hắn cũng có chút chống lại không được, lúc này thân thể lay động, hóa thành một đầu Phượng Hoàng cánh giương mấy trăm mẫu, cánh chim quanh thân không ngừng bị Huyền Hoàng nhị khí đồng hóa, pháp lực cũng đang không ngừng trôi qua.
- Phượng Dẫn Cung!
Hắn tế lên ngọc cung, một mủi tên vọt tới, quang tiễn phá vỡ Lượng Kiếp Trận Đồ, nhân cơ hội từ trong trận đồ bay ra.
Một tiếng kêu to truyền đến, Minh Hiên Thánh Tử ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một mặt trời chói chan đè vào đầu, trong Liệt Nhật một đầu quái điểu tựa như ưng không phải ưng, tựa như long không phải long, tựa như ô không phải là ô, kim chói, thăm dò ba móng nhọn hướng mình chộp tới, chính là tọa kỵ của Giang Nam, Thần Thứu Yêu Vương!
Hai đầu Đại Điểu ở giữa không trung cắn xé chém giết, vũ mao không ngừng rơi xuống, huyết nhục bay ngang, hướng nơi xa quay cuồng mà đi.
Răng rắc!
Thần Thứu Yêu Vương cốt đứt gân gãy, kêu thảm từ giữa không trung rớt xuống!
Minh Hiên Thánh Tử cánh chim nhuốm máu, cũng gặp phải bị thương nặng, không dám ở lâu, vội vàng bay lên trời hướng chỗ sâu trong bí cảnh này bỏ chạy!
- Giang Tử Xuyên, ngươi giết nhiều nữ đệ tử Kim Phượng Các ta như vậy, ta thế tất sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Giang Nam không có đuổi theo giết đi qua, mà là hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy Chiến Minh cự thú bị oanh bay ở phía xa, thân thể rách tung toé, vẫn ôm Ngũ Kiếp Chung thật chặc, lúc này tâm niệm vừa động, đem Chiến Minh cự thú tính cả Ngũ Kiếp Chung cùng nhau thu trở lại.
Mà Thần Thứu Yêu Vương cũng bị thương rất nặng, bị Minh Hiên Thánh Tử chấn đến xương cốt đứt đoạn, không có bao nhiêu chiến lực.
Trong lòng Giang Nam không khỏi nghiêm nghị, thực lực của Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú cũng không phải chuyện đùa, tuyệt đối có thể ngang hàng cùng chưởng giáo thủ tịch đại đệ tử, Thần Phủ cảnh giới cao thủ bình thường còn không phải là đối thủ của chúng.
Nếu như bọn chúng cũng có thể liệt vào Long Hổ Phong Vân Bảng, như vậy trên Long Bảng tất nhiên cũng sẽ có tên của bọn nó!
Nhưng mà cùng Minh Hiên Thánh Tử va chạm, Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú đều bị thương, mà Giang Nam cũng bị thương nặng, chưa có hoàn toàn khôi phục.
Phải biết rằng trên xương cốt của Giang Nam dấu vết văn lạc của Tiên Thiên Thần Ma, trình độ chắc chắn có thể sánh ngang Tần Phi Ngư, mà thân thể của Tần Phi Ngư tương đương với Động Thiên chi bảo, xương cốt cường ngạnh bực này lại ở trong tay Minh Hiên Thánh Tử không có lực chống cự chút nào, có thể thấy được thực lực vị Minh Hiên Thánh Tử này, nếu so với rất nhiều thế hệ trước cũng lợi hại hơn rất nhiều!
- Long Bảng danh liệt thứ sáu, tu vi thực lực lại mạnh đến loại trình độ này, người xếp hạng trên hắn nhất định mạnh hơn nữa, nhất là Cận Đông Lưu danh liệt đệ nhất, tu vi thực lực kia, chỉ sợ so sánh với Phượng Minh Hiên còn muốn cường hoành không biết bao nhiêu lần! Bản thể của ta bây giờ là Đạo Đài cảnh đỉnh, không phải là đối thủ của hắn, trừ khi tu thành Huyền Đài, mới có thể cùng hắn chống lại! Bất quá nếu cộng thêm Thái Dương Thần hóa thân, ta có thể cùng hắn tranh giành cao thấp!
Giang Nam thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tiếp tục không ngừng luyện hóa Linh Dịch, Minh Hiên Thánh Tử cũng bị thương nặng, nhất thời bán hội sẽ không khôi phục, hắn chi bằng thừa dịp hiện tại khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, sau đó đánh sâu vào Huyền Đài Cảnh.
|