Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 608: Trấn Ma điện. (1) Cái thần tọa này tuy đã rách tung toé, nhưng vẫn là muốn viễn siêu trấn giáo chi bảo, bởi vậy Giang Nam vô luận như thế nào cũng khó có khả năng buông tha.
- Dùng thực lực của ta bây giờ, còn không cách nào luyện hóa tinh thần lạc ấn của Hư Không Thiên Ma, hiện tại Bức Vương thần hơn phân nửa đã hướng ta bên này chạy đến, nếu không đi mà nói, chỉ sợ sẽ đi không được!
Giang Nam phi thân lên, hướng trong vực sâu ở tiền phương bay đi.
Hô...
Hắc Phong kích đãng, Thần khư Thâm Uyên là Thần Ma đại chiến ở trên Nguyên Giới hình thành vết thương vĩnh cửu, địa phương như là đại sa mạc hay đầm lầy, dư âm Thần Ma giao thủ cũng đã bị tuế nguyệt xâm nhập, tan thành mây khói, nhưng mà ở chỗ này, vẫn còn có sót lại.
Dư âm chiến đấu kéo dài hơn hai trăm vạn năm, như trước có được uy lực không gì so sánh nổi, Giang Nam nhìn đến đạo tắc như trước có thể lưu lại, tạo thành phong, vân, lôi, điện, núi, sông, giang, hồ, nhật, nguyệt, ngôi sao...
Nhưng mà nếu như vô tình tiến vào bên trong những dị tượng này, liền gặp phải tai họa ngập đầu, đạo tắc bộc phát, chỉ sợ Thiên Cung cấp cường giả cũng muốn nuốt hận xong việc!
Oanh!
Hai cổ dị tượng đột nhiên va chạm, hư không lập tức sụp đổ, hết thảy chung quanh lập tức hóa thành hư vô, hắn thấy mà lông tơ lóe sáng, cổ uy lực này cơ hồ tương đương với hai kiện trấn giáo chi bảo va chạm, thậm chí ngay cả chưởng giáo Chí Tôn cũng sẽ táng thân ở chỗ này!
Giang Nam cẩn thận từng li từng tí, hành tẩu ở trong đủ loại dị tượng, hướng chỗ sâu nhất của Thâm Uyên bay đi, thầm nghĩ trong lòng:
- Nếu dư âm Thần Ma chiến đấu hết thảy ở cùng một thời gian bộc phát, chỉ sợ toàn bộ Thần khư đều sẽ bị tạc phi, vẫn là cẩn thận một ít thì tốt hơn... trong bút ký của vị tiền bối Yêu Thần Tông kia nói, thế giới kiều đi thông Trung Thiên thế giới là ở cuối cùng Thâm Uyên, bị những Thần Ma này đánh xuyên qua, vĩnh viễn cũng sẽ không khép kín, có lẽ là ở phía trước rồi...
Phi hành không biết bao lâu, hắn đột nhiên chứng kiến một tòa đồng điện cự đại xuất hiện ở trong hư không, bị vô số xiềng xích khóa lại, một chỗ khác của xiềng xích thì thăm dò vào trong đất bốn phía của Thâm Uyên.
Xiềng xích rậm rạp chằng chịt cấu thành một bức đồ án cực lớn, từ xa nhìn lại, là một trận đồ vô cùng phức tạp.
Giang Nam nhìn thoáng qua, thậm chí có một loại cảm giác mê muội, tựa hồ thần hồn của mình cũng bị những xiềng xích này khóa lại, kéo vào trong đồng điện trấn áp!
Thần hồn của hắn là Huyền Thai kim nhân, là thần tính, tự nhiên không sợ tòa trận pháp này trấn áp, rất nhanh liền khôi phục như thường.
- Đây là xiềng xích do thần kim rèn! Người nào ở chỗ này bố trí xuống một tòa đại trận, chẳng lẽ là dùng để trấn áp tòa đồng điện này?
Trong lòng của hắn không khỏi hoảng sợ, dùng thần kim chế tạo xiềng xích bố thành đại trận, xa xỉ đến cực điểm, Giang Nam từng ở trong Bách Ma Quật nhìn thấy Thái Huyền Thánh tông dùng Thần Kim luyện xiềng xích trấn áp Ma La Thập, nhưng mà xiềng xích trấn áp Ma La Thập cùng tòa xiềng xích đại trận trước mắt này so sánh, thật sự là gặp dân chơi thứ thiệt!
Tại đây mỗi một đạo xiềng xích đều vừa thô vừa to vô cùng, dùng để luyện chế Thần Minh chi bảo, chỉ sợ cũng có thể luyện thành trên dưới một trăm kiện!
Hơn nữa tòa trận pháp này thật sự rộng lớn, cũng không phải là vì trấn áp người nào đó, mà là dùng để trấn áp tòa đồng điện này!
- Trong Đồng điện đến tột cùng phong ấn cái gì?
Hắn hướng đồng điện bay đi, cũng không lâu lắm liền đến trước cửa điện, đột nhiên cảm giác được một cổ thần uy trầm trọng truyền đến, chỉ thấy trước cửa tòa đại điện, ba thân ảnh to lớn cao ngạo khoanh chân ngồi ở trước điện, hình dung cổ lão, sớm đã tọa hóa không biết bao lâu!
Trên người bọn họ còn có đạo tắc tràn ra, không ngừng tuôn ra nhập vào trong cửa lớn của đồng điện, đây là ba vị thiên thần cổ xưa, thọ nguyên của bọn hắn sớm đã hao hết, thời gian tọa hóa chỉ sợ đã có trên trăm vạn năm.
- Trấn Ma điện!
Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đồng điện viết ba chữ to, mà ở một bên, còn có tấm bia đá tế văn, hắn tinh tế đọc đi, chỉ thấy tấm bia đá này ghi lại chính là một đoạn chuyện cũ.
Ở lúc Quang Võ kỷ nguyên mới bắt đầu, trăm phế đợi hưng, những Thần Ma từ trong Tinh Quang kỷ kiếp may mắn còn sống sót kia kiến tạo Nguyên Giới chủ tinh mới, đem người sống sót trên chủ tinh cũ di chuyển đến chủ tinh mới. Đột nhiên có một ngày, những Ma Thần du đãng ở bên ngoài Chư Thiên vạn giới kia xâm lấn, từ thế giới kiều giữa Huyền Minh Nguyên Giới cùng Trung Thiên thế giới sát nhập Nguyên Giới.
Bọn hắn ở chỗ này ngăn cản những Ngoại Vực Ma Thần kia, khổ chiến mấy tháng, chém giết gần trăm Ma Thần, bản thân cũng vẫn lạc hơn năm mươi vị cường giả, thế giới kiều cũng bị đánh cho đứt gãy.
Những Ma Thần này sau khi chết oán niệm không tiêu tan, bọn hắn e sợ cho những oán niệm này sinh ra Thiên Ma làm hại thế nhân, bởi vậy sưu tập những Thần Ma thi thể này, chế tạo Trấn Ma điện, đem những Thần Ma thi thể này hết thảy để vào trong Trấn Ma Điện trấn áp.
Trong bọn họ có ba vị thần minh trẻ tuổi nhất, lại có tiền đồ nhất, lựa chọn lưu lại trấn thủ nơi đây, miễn cho trong thi thể rất nhiều Thần Ma đản sinh ra Thiên Ma dị thường cường đại, thoát khốn mà ra, làm loạn thương sinh.
Ba vị thần minh này dần dần già đi, mà khi rất nhiều đồng bạn năm xưa cùng bọn họ kề vai chiến đấu, cũng lần lượt rời bọn họ mà đi, có lựa chọn chuyển thế, có lựa chọn tọa hóa, vĩnh biệt cõi đời.
Hơn mười vạn năm sau, bọn hắn cũng già nua sắp chết, ở trước khi chết bọn hắn như trước lo lắng Thiên Ma trong điện sẽ thoát khốn, làm hại thương sinh, bởi vậy luyện thành ba kiện Thần Minh chi bảo, theo thứ tự là Trấn Ma Kiếm, Đãng Ma Kiếm, Tru Ma Kiếm, dùng để trấn áp chém giết Thiên Ma trong Trấn Ma Điện.
Ba kiện Thần Minh chi bảo này uy năng quá mạnh mẽ, bọn hắn đến chết cũng không có thể triệt để luyện thành, bởi vậy đem ba Thần Kiếm vẫn chưa xong này treo ở trong điện, dùng lệ khí của Thiên Ma đến tôi luyện ba Thần Kiếm.
Đợi cho thời điểm Thiên Ma trong điện trừ tận, là thời điểm ba Thần Kiếm khai quật.
Nếu hậu nhân tới đây, không nên mở ra cửa điện, nếu không Thiên Ma trong điện xuất thế, liền sẽ tạo thành đại họa.
- Tiền bối bảo hộ Nguyên Giới chủ tinh ta...
Trong nội tâm Giang Nam không khỏi đối với ba vị thần minh khoanh chân tọa hóa trước điện kia sinh ra kính ngưỡng tự đáy lòng, ba vị tồn tại cổ xưa này bởi vì trấn áp Thiên Ma, miễn cho Thiên Ma làm hại thương sinh, bởi vậy đem thời gian suốt đời đều hao tổn ở chỗ này, thẳng đến chính mình tọa hóa.
Loại nhân cách cao thượng này, là hiện tại rất nhiều người không có.
Đúng là những Thần Ma này ở lúc đối mặt Ngoại Vực Ma Thần xâm lấn, phấn đấu quên mình, hung hãn không sợ chết, lúc này mới bảo toàn Huyền Minh Nguyên Giới hai trăm vạn năm thịnh vượng!
|
Chương 609: Trấn Ma điện. (2) Không có bọn hắn, giờ phút này Huyền Minh Nguyên Giới đã biến thành thiên đường cho những Ngoại Vực Ma Thần kia, dân chúng lầm than, không biết bao nhiêu người chết thảm!
Hắn cung kính, hướng ba vị tồn tại khoanh chân tọa hóa ở trước Trấn Ma điện thi lễ, ba vị này bởi vì một cái lý tưởng, mà hao tổn suốt đời của mình, loại tinh thần này, làm hắn cảm động.
Không chỉ có ba vị tồn tại này, còn có trên dưới một trăm vị Thần Ma, đồng dạng vì Huyền Minh Nguyên Giới cống hiến hết thảy, kể cả sinh mệnh của mình.
Mà ở bên trong Tinh Quang kỷ kiếp, còn có 500 thiên thần đồng dạng vì bảo vệ Huyền Minh Nguyên Giới mà ở trong trận đại kiếp kia hi sinh!
Cho đến ngày nay, đã có hai trăm vạn năm đi qua, thế gian còn có bao nhiêu người nhớ rõ những tiền bối tiên hiền này, nhớ rõ sự tích của bọn hắn?
Tinh thần của bọn hắn ở trong chiến hỏa lúc đó vì ủng hộ vô số người, ủng hộ hàng tỉ vạn chúng sinh mà tiếp tục phấn đấu đi về phía trước, nhưng lúc này lại bị người quên mất.
Tinh thần xả thân quên mình của bọn hắn lại không có lưu truyền tới nay, đây không thể không nói là một loại bi ai.
Cho dù hậu nhân vì bọn hắn chế tạo Cổ Thần các, dùng để bảo tồn thi thể bọn họ, nhưng hôm nay Cổ Thần các biến chất từ lâu, biến thành một Ma Đạo môn phái, không biết lý niệm của mình đến tột cùng là cái gì.
Giang Nam tự vấn lòng, tương lai Quang Võ kỷ kiếp đã đến, mình có thể bỏ qua hết thảy, vì Huyền Minh Nguyên Giới bỏ qua hết thảy, ngang nhiên chịu chết hay không?
Trong lòng của hắn do dự một chút, nội tâm lập tức trở nên vô cùng kiên định:
- Có chư vị tiền bối làm tấm gương, ta làm sao tiếc nhục thân cùng tánh mạng của mình?
- Chư vị tiền bối, tương lai ta chế tạo Chư Thần điện cho các ngươi, cung phụng các ngươi, để cho hàng tỉ vạn chúng sinh của Huyền Minh Nguyên Giới, chiêm ngưỡng tư thế oai hùng của các ngươi, để cho sự tích của các ngươi truyền lưu muôn đời!
Hắn phiêu nhiên bay đi, hướng cuối cùng của Thâm Uyên bay đi.
Mà vào lúc này, trên không vực sâu, Thiên Ma tính bằng đơn vị hàng nghìn bao vây lấy một bóng mờ cự đại ào ào bay tới, bóng mờ kia lúc phi động vô thanh vô tức, như là một con dơi cực lớn, chỉ là một đôi cánh bằng thịt rách tung toé.
Đây là một cỗ Thần Ma thân thể tàn phá, là Thần Ma đứng đầu diễn sinh ra Hư Không Thiên Ma, mà ở trên thân thể Thần Ma kia, đúng là Bức Vương thần!
Bản thân Bức Vương thần bắt đầu từ trong thân thể Thần Ma mục nát diễn sinh ra Hư Không Thiên Ma, thực lực vô cùng cường đại, năm đó Thần Ma đại chiến, vẫn có rất nhiều thi thể Thần Ma không có bị tìm được.
Hư Không Thiên Ma bắt đầu từ trên trụ cột của Thần Ma thi thể sinh ra, bởi vậy mới sẽ lợi hại.
- Cái tiểu quỷ này xâm nhập trong vực sâu...
Ánh mắt Bức Vương thần lộ ra kiêng kỵ chi sắc, thấp giọng nói:
- Thâm Uyên vô cùng khủng bố, trong đó có một tòa đồng điện, thoáng tới gần, sẽ bị hút vào trong điện, cho dù có thể kháng cự cổ hấp lực này, cũng sẽ bị kiếm quang trong điện bắn chết. Cái này không dễ làm rồi... Tiểu tử này đoạt thần tọa ta, vô luận như thế nào cũng không thể để cho hắn đào tẩu!
Hô...
Từng bóng người bay tới, Bức Vương thần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy Thiên Cung cường giả như Tổ Nhạc nhao nhao tìm đến, Bức Vương thần sát cơ đại tác, đang muốn ẩn tàng dấu vết hư không, đem những người này từng cái chém giết, đột nhiên khí tức vô cùng trầm trọng truyền đến, không khỏi để cho trong lòng của hắn cả kinh:
- Chưởng giáo cấp Chí Tôn cường giả?
Cổ Thần Các chủ phiêu nhiên bay tới, tay nắm một tòa lâu cao hai mươi tám tầng, trên mặt sát khí, điềm nhiên nói:
- Tiểu tử Giang Nam kia, là trốn ở chỗ này sao?
- Cổ Thần Các Chủ, Cổ Thần Các trấn giáo chi bảo?
Mấy Thiên Cung cấp cường giả Tổ Nhạc, Sơn Lam trong lòng lẫm nhiên, người đến đây đuổi giết Giang Nam cũng không phải là tay mơ, nhưng Chưởng Giáo Chí Tôn còn không đến mức trực tiếp lộ diện, dù sao Giang Nam là đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, lại là đồ đệ của Lạc Hoa Âm, những Chưởng Giáo Chí Tôn đó nhất định cũng muốn có chút thể diện.
Nếu ngay cả Chưởng Giáo Chí Tôn của một đại phái cũng tự mình đuổi giết Giang Nam, loại chuyện này lan truyền đi ra ngoài, không nói trước có đắc tội Huyền Thiên Thánh Tông hay không, chỉ là một nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia cũng đủ để cho người đau đầu.
Nhưng Cổ Thần Các Chủ chẳng những tự mình tới, thậm chí ngay cả Cổ Thần Các trấn giáo chi bảo cũng lấy đi ra, nghiễm nhiên một bộ phải giết Giang Nam bằng được, này cũng có chút quá mức.
- Tuy nói Cổ Thần Các cùng Huyền Thiên Thánh Tông quan hệ không hòa thuận, nhưng cũng không đến mức Chưởng Giáo Chí Tôn tự mình xuất động, thậm chí ngay cả trấn giáo chi bảo cũng muốn vận dụng.
Mọi người trong lòng thầm nghĩ:
- Nhìn bộ dạng của Cổ Thần Các Chủ là thẹn quá thành giận, đằng đằng sát khí, thật giống như bị Giang Nam bới phần mộ tổ tiên, không biết Giang Nam kia là đắc tội hắn như thế nào.
Giang Nam sở tác sở vi, so sánh với bới phần mộ tổ tiên của Cổ Thần Các càng thêm nghiêm trọng, Cổ Thần Các là bởi vì những Thần Ma thi thể trong cấm địa mà tồn tại, Giang Nam đem những Thần Ma thi thể này hết thảy lấy đi, còn nói Cổ Thần Các bôi nhọ những Thần Ma tiên hiền này, quả thực chính là đem mặt của lịch đại chưởng giáo Cổ Thần Các hết thảy đánh một lần!
Cổ Thần Các Chủ phi thân lên, thẳng hướng trong vực sâu, những đám người khác thấy thế, liếc mắt nhìn nhau, cũng rối rít bay lên, rơi vào trong vực sâu.
Bức Vương Thần do dự một chút, sau đó cắn răng, đột nhiên cánh chim mở ra, mang theo Thiên Ma Đại Thiên Ma tính bằng đơn vị hàng nghìn cũng bay vào vực sâu, thầm nghĩ:
- Đồng điện kia mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có biện pháp lướt qua đồng điện, chỉ cần cẩn thận một chút, hoàn toàn có thể tiến vào trong đó...
Chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng không dám cùng người các đại môn phái khác động thủ, để tránh Cổ Thần Các Chủ xuất thủ, mà Cổ Thần Các Chủ thì một lòng muốn tánh mạng Giang Nam, chỉ cần Bức Vương Thần không đi trêu chọc hắn, hắn cũng mặc kệ.
Huống chi hư không thiên ma qua lại vô tung, hắn cũng không đủ nắm chặc có thể diệt trừ Bức Vương Thần.
Mọi người xâm nhập trong vực sâu, cẩn thận từng li từng tí tránh ra dư ba chiến đấu của Thần Ma, cũng không lâu lắm liền tới trước tòa đồng điện này, có mấy vị tu sĩ Thần Phủ cảnh giới cách quá gần, hừ cũng không hừ một tiếng, thần hồn trực tiếp bị những xiềng xích tạo thành đại trận kia hút ra bên ngoài cơ thể, rơi vào trong đồng điện, thi thể từ trên không trung rơi xuống, rơi vào trong vực sâu!
- Cẩn thận, đại trận này có cổ quái!
Có người kêu lớn.
Tổ Nhạc dần dần nhích tới gần, chỉ cảm thấy thần hồn bị xiềng xích tạo thành đại trận này dẫn dắt, khuynh hướng mơ hồ có chút không yên, nhưng uy năng không thể đem thần hồn của hắn hút vào, không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:
|
Chương 610: Uy lực Thần kiếm. - Trừ Thiên Cung cường giả, những người khác mơ tưởng vượt qua đại trận này, nhích tới gần chính là chết! Tam thái tử, các ngươi đi theo ta, có ta che chở, có thể bảo vệ thần hồn không việc gì, về phần những tiểu bối khác, các ngươi có thể thối lui!
Mặc dù đám người Thần Tú Đạo Nhân cùng Pháp Tướng hòa thượng không có cam lòng, nhưng nếu như ngạnh sấm mà nói, bọn họ cũng không có nắm chắc, liền tính toán rời đi.
Sơn Lam Đạo Nhân mỉm cười nói:
- Chư vị sư điệt đừng lo, Bái Nguyệt Giáo ta ở trên tu luyện Thần Hồn rất có tâm đắc, đây là Nguyệt Hoa Bảo Luân của Bái Nguyệt Giáo ta, có thể thủ hộ thần hồn. Chư vị sư điệt chỉ cần ở dưới Nguyệt Hoa Bảo Luân chiếu rọi, là có thể bình an không việc gì.
Hắn tâm niệm hơi động, một vòng trăng tròn bay lên trời, trong như gương, hướng xuống phía dưới chiếu ra một ánh trăng sáng tỏ, bao lại phạm vi gần dặm, thánh khiết thần bí.
Thần Tú Đạo Nhân vội vàng cảm ơn, đi vào trong Nguyệt Hoa Bảo Luân chiếu rọi, nhất thời chỉ cảm thấy thần hồn vững chắc, xiềng xích tạo thành đại trận kia khó khăn lay động thần hồn của bọn hắn.
Tòa đại trận này cũng không phải là vì đối phó bọn họ, mà là vì khóa lại Thiên Ma trong đồng điện, nếu đối phó bọn hắn mà nói, đừng nói tiểu bối như Thần Tú Đạo Nhân, cho dù là Thiên Cung cường giả như Tổ Nhạc cùng Sơn Lam, cũng khó thoát khỏi cái chết!
- Chúng ta có thể bình an xuyên qua đồng điện cùng đại trận này, chỉ sợ thiên ma không cách nào đi qua.
Thần Tú Đạo Nhân liếc nhìn Bức Vương Thần một cái, nhìn có chút hả hê nói.
Bức Vương Thần hừ lạnh một tiếng, không nói tiếng nào, tiếp tục đánh giá đồng điện cùng xiềng xích đại trận, chậm chạp không nhúc nhích thân hình.
Mọi người đến gần đồng điện, đợi thấy tấm bia đá cùng thi thể ba tôn thần minh trước đồng điện kia, trong lòng không khỏi đại chấn.
- Trong đồng điện lại có ba thanh thần kiếm!
Có người thất thanh kêu lên:
- Lão Thiên, các phái Huyền Minh Nguyên Giới ta, tổng cộng chỉ có chừng hai ba thần minh chi bảo, mà ở trong đó lại thoáng cái có ba vật!
- Ba vật sợ rằng cũng là ít!
Có người ánh mắt chớp động, nhìn về bốn phía, trầm giọng nói:
- Đồng điện này, chỉ sợ là một thần minh chi bảo, tòa xiềng xích tạo thành đại trận này, chỉ sợ cũng là một thần minh chi bảo vô cùng cao! Loại bảo vật trận pháp này vốn là vô cùng khó được, huống chi là một đại trận cấp bậc thần minh chi bảo?
- Đáng tiếc, đáng tiếc, những bảo vật này ai có thể thu?
Lúc này có người tiến lên, cố gắng đẩy ra môn hộ đồng điện, bất quá môn hộ đồng điện chặc chẽ, thủy chung không thể đẩy ra, cũng có người đem Đạo văn cùng thần thức của mình tràn vào Thần Điện, cố gắng lấy đi đồng điện này.
Đáng tiếc, đồng điện căn bản không phải cường giả cấp bậc bọn họ có thể tế luyện, cho dù là Cổ Thần Các Chủ là Chưởng Giáo Chí Tôn, cũng không cách nào lấy đi đồng điện.
Tổ Nhạc đánh giá mọi nơi, trầm giọng nói:
- Đồng điện này do những thượng cổ Thần Ma kia phong ấn, hơn nữa những xiềng xích tạo thành đại trận phong tỏa này, căn bản mơ tưởng tế luyện, trừ khi có thể trước lấy đi đại trận, mới có thể lấy đồng điện!
Mọi người rối rít gật đầu, chỉ là xiềng xích đại trận này, liền có thể đủ chế tạo ra trên dưới một trăm thần minh chi bảo, nếu tế luyện, cần pháp lực cùng thần thức chỉ sợ nhiều đến không cách nào tưởng tượng, coi như là Thái Hoàng tới, cũng không cách nào tế luyện, càng không cách nào lấy đi.
Pháp Tướng hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, mỉm cười nói:
- Bất quá nếu có thể tìm được Giang thí chủ, hướng hắn mượn tới thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim, là có thể đem những xiềng xích này hòa tan, phá giải đại trận, lấy đi đồng điện cũng không phải là có bao nhiêu khó khăn.
Mọi người trong lòng thầm run sợ, rối rít gật đầu, trong lòng từng đợt nóng bỏng, nếu chém giết Giang Nam, nhận được thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim của hắn, là có thể được hết thảy, đây không thể nghi ngờ là một khoản tài phú khó có thể tưởng tượng!
Cái gì Thái Hoàng Lão Tổ, cái gì Tịch Ứng Tình, Ma La Thập, cái gì Thần đỉnh, Quỳ Ngưu Thần Cổ, há có thể cùng bảo tàng nơi này đánh đồng?
- Đồng điện cùng xiềng xích đại trận mặc dù không cách nào thu hồi, nhưng thu thi thể ba tôn thần minh này đối với chúng ta mà nói cũng không khó khăn?
Có người đột nhiên cười nói.
Mọi người đã sớm nghĩ tới một điểm này, chỉ là không có nói ra khỏi miệng, nhưng giờ phút này bị chỉ ra, nhất thời không khí bắt đầu dần dần ngưng trọng, có một vị Thần Phủ cường giả mới vừa hướng ba thi thể thần minh kia thăm dò, một long trảo đột nhiên dò ra, trực tiếp phách toái người này, ngay sau đó chụp vào một thi thể thần minh trong đó!
Tổ Nhạc xuất thủ, nhất thời làm tràng diện nổ tung, tất cả tu sĩ cơ hồ ở cùng một thời gian xuất thủ, rối rít chụp vào ba thi thể thần minh này, ý đồ đem những thần minh thi thể này chiếm dụng!
Mặc dù giá trị thi thể Thần minh xa xa không bằng Thần minh chi bảo, nhưng cũng không cách nào lường được, nếu có thể thu, chẳng những có thể lấy nghiên cứu kinh điển mấy thần minh này khi còn sống tu luyện, còn có thể luyện thành thân ngoại hóa thân, có chiến lực vô cùng cường đại!
Hơn nữa, mặc dù thần minh chết, nhưng thần huyết trong cơ thể như cũ chảy xuôi, có thần lực cực mạnh, đem thần huyết dung nhập vào bản thân, giống như trước có thể tăng lên huyết mạch lực, tăng lên tư chất cùng ngộ tính của mình!
Mọi người vung tay, đại khai sát giới, muốn đem thân thể ba thần minh này chiếm làm của riêng, đột nhiên, có người chạm được thi thể một thần minh, một đạo kiếm quang từ trong đồng điện bắn ra, xuy một tiếng đem người nọ cắt ra!
Lại có không ít người cơ hồ ở cùng một thời gian tiếp xúc đến thi thể ba thần minh này, trong đồng điện, từng đạo kiếm quang bắn ra, vô luận thân thể cường đại cở nào, pháp bảo mạnh mẻ cở nào, hết thảy bị kiếm quang chém ra, một kiếm cắt thành hai nửa!
Thậm chí, ngay cả đám Thiên Cung cường giả kia cũng trực tiếp bị một đạo kiếm quang bổ ra, Thiên Cung cũng bị cắt thành hai nửa, thần hồn, thần thức, Thiên Cung chi bảo, thân thể, hết thảy bị một kiếm chém giết!
Ở trong nháy mắt kiếm quang bộc phát, Bức Vương Thần cạc cạc cười quái dị, giương động nhục sí rách nát, như lưu quang hướng đồng điện vọt tới, ý đồ ở trong một sát na kiếm quang chém giết mọi người xông qua đồng điện!
Ông!
Trong Đồng điện truyền đến một cổ chấn động có tiếng, tiếp theo kiếm quang tính bằng đơn vị hàng nghìn phá không, gào thét hướng Bức Vương Thần chém tới!
- Các con, bây giờ là thời điểm các ngươi báo đáp ta!
Thân thể Bức Vương Thần lăn một vòng, hình thể càng ngày càng nhỏ, diện mục dử tợn, hai cánh giương động, vô số thiên ma Đại Thiên Ma bị hắn bắn lên, hướng kiếm quang phô thiên cái địa kia nghênh khứ!
Khúc khích xuy!
Vô số thiên ma vào giờ khắc này rối rít bị một kiếm đánh chết, thi thể đầy trời bổ nhào hướng chỗ sâu nhất của vực sâu rơi xuống, mà Bức Vương thần thì trong nháy mắt này, rốt cục xuyên qua xiềng xích đại trận, hiểm lại càng hiểm chạy ra phạm vi uy năng đồng điện bao phủ.
|
Chương 611: Diệt sạch hết thảy! (1) Cùng lúc đó, trong lòng mấy người Tổ Nhạc hoảng sợ, vội vàng dừng tranh đấu lại, kiếm quang trong đồng điện rốt cục dừng lại.
Đột nhiên, một thanh âm từ bầu trời truyền đến, thản nhiên nói:
- Ba thần kiếm kia chính là ba vị thần minh này luyện chế thành, ai dám động đến thi thể bọn họ, thần kiếm sẽ hộ chủ, đem người đó chém giết!
Mọi người vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Cận Đông Lưu một bộ bạch y, phiêu nhiên bay tới.
Xiềng xích đại trận này phảng phất đối với hắn không có quấy nhiễu chút nào, thẳng đi tới trước đồng điện, nhẹ giọng nói:
- Sư tôn ta đã từng đến qua nơi đây, ngay cả hắn cũng không thể lấy đi thi thể ba thần minh này.
Mọi người trong lòng hoảng sợ, Thái Hoàng Lão Tổ là tu vi thực lực bực nào, ngay cả hắn cũng đối với bảo khố nơi đây không thể làm gì, bọn họ tự nhiên là càng không được.
Mà vào lúc này, Giang Nam rốt cục đi tới cuối vực sâu, chỉ thấy Địa Từ Nguyên Lực phía trước càng ngày càng mạnh, Địa Từ Nguyên Lực của một thế giới khác trùng điệp, hỗ trợ xé rách lẫn nhau, biến thành một lối đi ngũ sắc sáng lạng, là thế giới kiều!
- Thế giới kiều đi thông Trung Thiên thế giới, đối diện chính là Đại Thế Giới trong miệng tỷ tỷ, thế giới có thể nuôi ra đại long...
Hắn tâm thần kích động, đang muốn cất bước đi về phía thế giới kiều, đột nhiên dừng bước lại, đánh giá bốn phía. Hắn đã đạt tới tâm cảnh Đại Tông Sư, giác quan vô cùng nhạy cảm, đã có thể cảm ứng được nguy hiểm trong tối tăm, hiện tại hắn liền cảm giác được, nếu như mình bướcvào thế giới kiều này, chỉ sợ sẽ chết không có chỗ chôn!
- Rốt cuộc là nguy hiểm gì?
Giang Nam tâm niệm hơi động, đầu ngón tay một giọt máu tươi chảy ra, rơi xuống đất hóa thành người, cất bước hướng thế giới kiều đi tới.
Oanh!
Trong hư không đột nhiên thăm dò ra một móng vuốt lông xù, bóp máu tươi hóa thân này nát bấy!
- Hồn Thiên Đại Trận!
Sắc mặt Giang Nam biến hóa, vội vàng rút thân lui về phía sau:
- Là Yêu Thần Tông Yêu Hoàng! Yêu Hoàng thủ ở chỗ này, chờ đợi ta tự động đưa tới cửa!
Yêu Thần Tông biết hắn muốn đi Trung Thiên thế giới cũng không khó khăn, bởi vì Giang Nam đã từng hướng Bách Hiểu Lâu mượn đọc bút ký của vị tiền bối Yêu Thần Tông kia, tìm kiếm đường đi Trung Thiên thế giới, mà Bách Hiểu Lâu Chủ Mị Nguyệt chính là Yêu Hoàng đệ tử, Yêu Hoàng lại là chưởng khống giả thực tế của Bách Hiểu Lâu!
Yêu Hoàng đối với Đậu Suất Thần Hỏa của hắn đã sớm thèm thuồng nhỏ dãi, biết hắn muốn đi Trung Thiên thế giới, hơn nữa lần này Giang Nam đến Thần Khư, há có thể không biết huyền cơ trong chuyện này?
Hắn không cần đi chung quanh đuổi giết Giang Nam, chỉ cần ở chỗ này lẳng lặng đợi chờ, Giang Nam sẽ tự đưa đến trước mặt của hắn!
- Tuy nói Yêu Hoàng từ tâm cảnh Đại Tông Sư rơi xuống, nhưng tâm trí thâm trầm, như cũ không phải chuyện đùa!
Tâm thần Giang Nam chuyển động, gào thét lui về phía sau, cùng lúc đó từng mặt đại kỳ lăng không bay múa, ở giữa không trung liền hóa thành một ngọn Loạn Không Đại Trận!
Hắn lấy một máu tươi hóa thân xác minh phía trước giấu diếm Hồn Thiên Đại Trận, nhận thấy được Yêu Hoàng ở phía trước, lập tức ý thức được mình tuyệt đối không có thể từ đó xuyên qua thế giới kiều tiến vào Trung Thiên thế giới, vì vậy quyết định thật nhanh, bỏ đi ý niệm chạy tới Trung Thiên thế giới trong đầu, mượn Loạn Không Đại Trận rời đi nơi đây!
Phản ứng của hắn cũng không chậm, nhưng mà như cũ chậm nửa bước, một cây thạch trụ khổng lồ đột nhiên hiện ra ở chung quanh thế giới cầu, phía trên hiện đầy đủ loại thú văn kỳ dị!
- Kiến văn rộng rãi!
Yêu Hoàng từ từ đi ra Hồn Thiên Đại Trận, hướng Giang Nam đi tới, thạch trụ biến mất, biến mất không thấy gì nữa, mỉm cười nói:
- Lại có thể đoán được ta ở chỗ này bày đại trận, Giang Tử Xuyên, ngươi không hổ là người con gái của ta coi trọng, bất quá đáng tiếc chính là, ngươi cự tuyệt ta. Người cự tuyệt ta, kết quả chỉ có một, đó chính là chết!
Bước tiến của hắn không nhanh, nhưng tốc độ rất kinh người, đi lại hư không, hư không ở dưới chân hắn rút ngắn, hiển lộ ra tu vi cực cao, khoảng cách ngàn dặm ở dưới chân hắn phảng phất chỉ có một tấc, cất bước có thể qua.
Trong lòng Giang Nam lẫm nhiên, lấy tốc độ của Yêu Hoàng, tuyệt đối có thể ở trước lúc Loạn Không Đại Trận thúc dục liền tới đến bên cạnh hắn!
Hô...
Đỉnh đầu hắn đột nhiên truyền đến tiếng gió, một bóng ma cự đại từ trên trời giáng xuống, một thanh âm giận cười nói:
- Tiểu bối, hiện nay, ngươi còn có thể trốn chỗ nào?
Trong lòng Giang Nam không khỏi trầm xuống, người tới chính là hư không thiên ma Bức Vương Thần, giống như một đầu đại Biên Bức bay tới, mà ở sau Bức Vương thần, còn lại là hàng trăm tu sĩ các đại môn phái Thánh Địa, một người trước nhất, chính là Cổ Thần Các Chủ đã từng bị mình chém một búa!
Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, ánh mắt Cổ Thần Các Chủ hồng đến phảng phất là một đầu lão thỏ tu luyện thành yêu, toàn lực thúc dục Cổ Thần Các trấn giáo chi bảo, tòa lầu các hai mươi tám tầng này có một cổ khí tức hủy diệt chấn động hư không, làm lòng người kinh hãi!
Mà ở phía sau Cổ Thần Các Chủ, là mấy vị Thiên Cung cường giả, khí tức cường đại cũng không kém.
Phía sau mấy vị Thiên Cung cường giả, chính là hàng trăm Thần Phủ tu sĩ, Cận Đông Lưu, Pháp Tướng hòa thượng, Thần Tú Đạo Nhân cũng ở trong đó!
Khóe mắt Giang Nam run lên, lần này có chút ngoài dự liệu của hắn, Yêu Hoàng xuất hiện vô cùng không đúng lúc, nếu như không có Yêu Hoàng, giờ phút này hắn đã ở trên thế giới kiều, đi về phía Trung Thiên thế giới.
Mà chính là Yêu Hoàng xuất hiện, để cho hắn lâm vào hiểm cảnh trước nay chưa có!
- Loạn Không Đại Trận trận kỳ, ta chỉ còn lại có một bộ, bọn người kia tùy thời có thể đánh nát trận kỳ, để cho ta không cách nào rời đi!
Hắn tâm niệm hơi động, một cây trận kỳ bay lên, rơi vào phía sau Huyền Đài trên, xoay người nhìn về phía Yêu Hoàng, trên mặt lộ ra nụ cười:
- Nhạc phụ, đã lâu không gặp.
- Nhạc phụ?
Bức Vương Thần đang chuẩn bị đoạt ở trước mọi người, đem Giang Nam đánh chết, cướp đi bảo vật, nghe vậy không khỏi trong lòng chấn động, vội vàng dừng bước lại, trên dưới đánh giá Yêu Hoàng, sắc mặt âm tình bất định:
- Yêu Tộc cường giả kia, là nhạc phụ tiểu tử này? Cái này khó giải quyết, thực lực người này, chỉ sợ ta ngay cả một chiêu cũng đón không nỗi...
- Nhạc phụ?
Đám người Tổ Nhạc, Sơn Lam Đạo Nhân cũng là trong lòng cả kinh, thất thanh nói:
- Huyền Thiên Thánh Tông cùng Yêu Thần Tông đám hỏi rồi? Chuyện tình khi nào?
Cổ Thần Các Chủ thì ngó chừng Yêu Hoàng, uy năng của hai mươi tám tầng lầu các trên đỉnh đầu dũ phát mênh mông cuồn cuộn, cơ hồ là toàn lực thúc dục, lạnh lùng nói:
- Yêu Hoàng, tuy nói Giang Tử Xuyên là con rể của ngươi, nhưng ngươi muốn bảo vệ hắn, sợ rằng thủ đoạn còn thiếu một chút! Hôm nay, Giang mỗ mỗ hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Yêu Hoàng nghe được "Con rể" cái từ này, không khỏi nhớ tới Huyền Thiên Thánh Tông trung, bị Giang Nam cự tuyệt một chuyện, sắc mặt xanh mét, âm thầm đem điều này Cổ Thần Các Chưởng Giáo Chí Tôn phán quyết tử hình.
|
Chương 612: Diệt sạch hết thảy! (2) Đột nhiên, Cận Đông Lưu cười nói:
- Giang sư đệ, nghe nói Yêu Hoàng đã từng đi Huyền Thiên Thánh Tông, thay thế nữ cầu hôn, ngược lại bị ngươi cự tuyệt, ngươi hiện tại xưng Yêu Hoàng làm nhạc phụ, không phải là nói rõ muốn chiếm tiện nghi của Yêu Hoàng sao?
Chuyện Giang Nam cự tuyệt Thiên Yêu Thánh Nữ hai nhà đều giữ kín như bưng, người nào cũng không có truyền đi, bất quá Thái Huyền Thánh Tông tai mắt khắp thiên hạ, trong rất nhiều môn phái đều có gian tế nằm vùng, chuyện này khẳng định không thể gạt được Thái Huyền Thánh Tông.
Giờ phút này chuyện này bị Cận Đông Lưu vạch trần đi ra ngoài, để cho bọn người Cổ Thần Các Chủ thở phào nhẹ nhỏm.
Sắc mặt Yêu Hoàng đột nhiên trầm xuống, trong lòng sát cơ đại tác, đem mọi người tại chỗ hết thảy phán quyết tử hình, lạnh nhạt nói:
- Giang Tử Xuyên, giao thần vật đi ra ngoài, ta đưa những người này lên đường cùng ngươi, để cho bọn họ chôn cùng cho ngươi!
Tổ Nhạc không nhịn được cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Yêu Hoàng, miệng ngươi hơi quá mức một ít đi? Đưa chúng ta cùng tiến lên đường? Ngươi có thực lực này sao?
Sơn Lam cũng không nhịn được nói:
- Yêu Hoàng, Bái Nguyệt Giáo ta cùng Yêu Thần Tông ngươi quan hệ không tệ, cần gì bởi vì một người như Giang mỗ mỗ, hư tình nghĩa hai nhà chúng ta?
Bức Vương Thần diện mục dử tợn, cười hắc hắc nói:
- Giang Nam, đem đồ đạc của ta trả lại cho ta, đem vật của ngươi cũng cho ta, ta bảo vệ ngươi bình an không chết!
- Không thể!
Pháp Tướng hòa thượng chánh khí nghiêm nghị, tiến lên trước một bước, quát lên:
- Giang thí chủ, thần vật kia tuy nói tạm thời là ở trong tay của ngươi, nhưng cũng là vật của Huyền Minh Nguyên Giới hàng tỉ vạn chúng sinh ta, muốn giao ra cũng là giao cho chúng ta, trăm triệu lần không thể giao cho thiên ma! Nếu ngươi đem thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim giao cho thiên ma, chính là phản bội hàng tỉ vạn chúng sinh của cả Huyền Minh Nguyên Giới, tất cả mọi người có thể chỉ vào thi hài ngươi thóa mạ, di thối trăm triệu năm!
Mọi người rối rít gật đầu, quát lên:
- Đại sư nói rất có lý! Giang Tử Xuyên, mặc dù ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng đồ chi bằng giao cho đồng tộc! Ngươi nếu giao cho thiên ma, hành vi cùng thiên ma có cái gì khác nhau?
- Cho dù chết, ngươi cũng phải hiểu rõ đại nghĩa, quên mình vì người!
- Giao cho chúng ta, sau khi ngươi chết danh nhơ còn có thể thiếu một ít!
...
Một người há miệng, mấy trăm người cơ hồ đồng thời mở miệng, rối rít muốn hắn giao ra Đậu Suất Thần Hỏa.
- Tất cả im miệng cho ta!
Giang Nam quát lên, thanh như sấm sét.
Yêu Hoàng điềm nhiên nói:
- Giang Tử Xuyên, trong lòng ngươi hẳn là rõ ràng, nếu ta muốn giết những người này, không người nào có thể chạy ra thủ đoạn của ta, kiện đồ vật kia, chỉ có thể rơi vào trong tay của ta! Những người khác, hết thảy phải chết!
- Ngươi cũng câm miệng cho ta!
Trên mặt Giang Nam hiện lên vẻ thanh khí, hung hăng trợn mắt nhìn Yêu Hoàng một cái, giọng nói đột nhiên hòa hoãn xuống tới, thành khẩn nói:
- Chư vị cần gì ép người quá đáng? Giang mỗ cả đời chẳng bao giờ ăn nói khép nép cầu người, hôm nay khẩn cầu chư vị! Cận sư huynh, Các chủ, Yêu Hoàng, Tổ Nhạc tiền bối, tất cả mọi người là giang hồ đồng đạo, chẳng lẽ liền không thể thả ta một con đường sống?
Cận Đông Lưu lắc đầu nói:
- Giang sư đệ, không phải vi huynh không muốn thả ngươi một con đường sống, tiếc rằng hoài bích có tội, ngươi không chết, lại không muốn giao ra bảo vật, thật là làm khó vi huynh.
Pháp Tướng hòa thượng mặt đầy bảo quang, trầm giọng nói:
- Hàng yêu trừ ma, là bổn phận của ta, Giang thí chủ không cần nói nhiều, ngươi hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Cổ Thần Các Chủ điềm nhiên nói:
- Giang mỗ mỗ, ngươi làm ác quá đáng, hôm nay vô luận như thế nào cũng khó thoát khỏi cái chết!
Yêu Hoàng mỉm cười nói:
- Ngươi không chết, kẻ dưới khó phục tùng.
Trên mặt Giang Nam hiện lên vẻ thanh khí, đột nhiên cười ha ha:
- Ta chẳng bao giờ cầu người, hôm nay ăn nói khép nép cầu các ngươi, chính là muốn vì Huyền Minh Nguyên Giới lưu lại một chút anh kiệt, tạm gác lại tương lai đối mặt Quang Vũ Kỷ Kiếp, không nghĩ tới các ngươi lại cố ý tìm chết!
Tiếng cười của hắn kinh thiên động địa, nhắn nhủ hơn nghìn dặm:
- Giang mỗ là người đọc sách, cuộc đời này ngưỡng mộ nhất chính là Thánh Nhân trong sách, thường lấy Thánh Nhân tới giám sát mình, biết được như một. Tuy nói ta hôm nay trở thành tu sĩ, kinh nghiệm sát kiếp, không ít người chết ở trong tay của ta, nhưng ta cuộc đời này làm việc, cúi đầu ngẩng đầu nhìn thiên địa, không thẹn bản tâm!
- Người ta giết chết, cũng là chết chưa hết tội, cũng không dính líu người vô tội khác! Hôm nay các ngươi ép ta như vậy, hôm nay Giang mỗ liền muốn đại khai sát giới, xé cá chết lưới rách, đưa các ngươi cùng tiến lên đường, đem bọn ngươi hết thảy diệt tuyệt!
Mọi người trầm mặc chốc lát, đột nhiên tiếng cười vang truyền ra, ở trong vực sâu lay động không nghỉ.
- Đại khai sát giới?
Tổ Nhạc cười ha ha, cười đến nước mắt giàn giụa, lau đi nước mắt nói:
- Giang Nam, ngươi lấy cái gì đại khai sát giới?
Sơn Lam Đạo Nhân cũng không khỏi mỉm cười, lắc đầu cười nói:
- Đưa chúng ta cùng tiến lên đường? Giang Tử Xuyên, chờ ngươi có tu vi như Thái Hoàng, lại nói loại mạnh miệng này cũng không muộn.
Cận Đông Lưu bật cười nói:
- Giang sư đệ không nên nói giỡn lung tung, tránh cho sau khi chết biến thành trò cười.
Trên mặt Giang Nam lộ ra nụ cười, đột nhiên thần thức bộc phát, quét ngang vạn dặm, thần thức của hắn vô cùng cường đại, so sánh với Cận Đông Lưu còn muốn cao hơn một bậc, đến gần Thiên Cung cường giả, giờ phút này thần thức bộc phát, đạo đạo thần thức giống như xúc tua, đột nhiên đâm vào trong dư âm những Thần Ma kia giao thủ!
Dư âm Thần Ma giao thủ, ở trong vực sâu diễn biến ra đủ loại dị tượng, Địa Thủy Phong Hỏa, Nhật Nguyệt Tinh Thần, dãy núi sông ngòi, biển rộng đại dương mênh mông, tràn ngập mỗi một ngóc ngách ở vực sâu.
Nơi này là bắt đầu của Thần Ma chiến trường, vực ngoại Ma Thần từ nơi này tiến vào Huyền Minh Nguyên Giới, cũng là ở chỗ này gặp phải Thần Ma nguyên giới ngăn chặn, đại chiến ở chỗ này kịch liệt nhất, không biết bao nhiêu Thần Ma chết thảm ở chỗ này!
Những dư ba giao thủ này bình thời rất ổn định, nhưng hơi có va chạm, sẽ bộc phát ra uy năng vô cùng, như cũ có thể thắt cổ cường giả Chưởng Giáo Chí Tôn cấp. Đám người Cổ Thần Các Chủ tiến vào nơi đây cũng là cẩn thận từng li từng tí, sợ cho xúc động những dư ba này.
Giờ phút này thần thức của Giang Nam đột nhiên đâm vào trong từng cái từng cái dư âm, nhất thời đem hàng trăm dư âm rối rít dẫn động, một cổ uy năng mênh mông bộc phát ra, tiếp theo uy năng chạm đến càng nhiều dư ba, phát sinh phản ứng dây chuyền, vô số dư âm Thần Thông của Thần Ma cơ hồ ở cùng một thời gian bộc phát!
Ầm!
Một đạo cột sáng thô to trăm vạn dặm đột nhiên từ trong vực sâu phóng lên cao, oanh một tiếng xỏ xuyên qua tầng khí quyển của nguyên giới chủ tinh, bắn vào trong vũ trụ hư không!
|