Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 717: Tâm cảnh vô địch. (2) Hiện tại Tịch Ứng Tình đúng là tâm tình rối loạn, tâm cảnh tu vi đã bại Thái Hoàng!
- Tâm tình không địch lại, tu vi không địch lại, thực lực không địch lại, chưởng giáo nguy hiểm!
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Thái Hoàng Lão Tổ mặt mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Thật ra thì, ta vẫn chờ chính là giờ khắc này. Tư vị thu hoạch trái cây, đúng là tuyệt đẹp, nhất là tận mắt thấy trái cây ta đích thân gieo xuống chín mọng, lại càng làm trong lòng ta vui mừng vô hạn.
Hắn mặc dù nói mình vui mừng vô hạn, nhưng Giang Nam không nhìn thấy trên mặt hắn có bao nhiêu vui mừng chút nào, như cũ chẳng qua là mang theo mỉm cười thản nhiên, làm cho người ta không rét mà run.
Hắn đã làm được Huyền Đô Vong Tình, quên mất hết thảy tình cảm, chẳng qua là lý tính nói cho hắn biết, lúc này hẳn là vui mừng vô hạn.
Bất cứ chuyện gì đều không thể quấy nhiễu đến tâm cảnh của hắn, cho dù chính hắn hỉ nộ ai nhạc cũng không cách nào quấy nhiễu, hắn mới thật sự là tâm cảnh vô địch!
Nếu như Tịch Ứng Tình không làm ra phản kích, như vậy tâm cảnh của hắn phá sẽ trở nên lớn hơn nữa, ở trước mặt Thái Hoàng Lão Tổ càng thêm chống đỡ hết nổi, càng thêm rơi vào hạ phong!
Tịch Ứng Tình trầm mặc chốc lát, đột nhiên mặt giản ra cười nói:
- Nhạc phụ, ngươi còn không có phá cục.
Giang Nam thở phào, Tịch Ứng Tình rốt cục bắt đầu phản kích, cái cục này chính là kết quả hắn cùng với Ma La Thập liên thủ, tấn công đầu thì đuôi tới, tấn công đuôi thì đầu tới.
Mặc dù nói cùng Ma La Thập liên thủ mới có thể đối kháng Thái Hoàng, không khỏi như cũ ở vào hạ phong, nhưng cục này không giải được, Thái Hoàng như cũ không dám hướng bất kỳ một người nào trong Tịch Ứng Tình cùng Ma La Thập xuất thủ.
Đợi một thời gian, tâm cảnh của Tịch Ứng Tình phục hồi như cũ, hoặc là thực lực tăng nhiều, cũng có thể có hòa nhau một ván.
- Ngươi là nói Ma La Thập sao?
Thái Hoàng khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Hắn thông minh có vấn đề, nếu ta muốn phá cục, dễ như trở bàn tay. Nếu không, hiện tại ta liền phá cho ngươi xem?
Hắn nói phong khinh vân đạm, nhất phái dễ dàng, tựa hồ giải quyết Ma La Thập đối với hắn mà nói, quả thật giống như dễ như trở bàn tay, đơn giản như vậy.
Trong lòng Giang Nam trầm xuống, trong đầu vô số ý niệm điên cuồng chuyển động, suy tư Thái Hoàng Lão Tổ như thế nào mới có thể giải quyết Ma La Thập, phá giải cục này.
Giải quyết Ma La Thập, hắn cũng có thật nhiều phương pháp, nhưng là mời ngoại viện, mượn ngoại lực, đều có thể diệt trừ Ma La Thập.
Nhưng mà lấy kiêu ngạo của Thái Hoàng Lão Tổ, tất nhiên sẽ không dễ dàng tha thứ mình đi ăn nói khép nép cầu người tới hỗ trợ giải quyết Ma La Thập, hắn còn thích dùng lực lượng của mình, dùng trí tuệ của mình đi phá giải cục diện bế tắc này.
Giang Nam đau khổ suy tư, vẫn là không có tìm được Thái Hoàng Lão Tổ định dùng biện pháp gì tới diệt trừ Ma La Thập, trong lòng thầm than một tiếng:
- Ở trên mưu lược, ta so sánh với Thái Hoàng cùng chưởng giáo vẫn còn thua kém một bậc...
Thái Hoàng Lão Tổ lật tay lấy ra một vật, nhẹ nhàng bày ở trong tay, cười nói:
- Ma La Thập tiềm lực thật lớn, năm đó ta, Huyền U cùng hắn nổi danh, nhưng mà trẻ tuổi nhất vẫn là hắn. Hắn là cái sau vượt cái trước, nếu như không phải ta trấn áp hơn ba trăm năm, nói không chừng giờ phút này hắn đã có thể cùng ta chạy song song. Bất quá, hắn cuối cùng là Ma, ở trên thông minh có thiếu sót trí mạng. Cái vật nhỏ này, là có thể để cho hắn vạn kiếp bất phục.
Ánh mắt của Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình không khỏi rơi vào trên tay hắn, chỉ thấy vật trong tay Thái Hoàng rất là kỳ lạ, là một ngọc thai khéo léo, ngọc thai bát giác, phía dưới buông thỏng một mảnh xiềng xích dài hẹp, khóa lại tiểu đảo trong lòng bàn tay này.
- Nam Hải ngọc thai?
Giang Nam thất thanh nói.
Ngọc thai khéo léo trong lòng bàn tay Thái Hoàng này, cùng Nam Hải ngọc thai giống nhau như đúc, vô luận hình dáng hay là bố trí, hết thảy không có khác biệt!
Giang Nam tâm tư điện thiểm sấm dậy, trong lòng trong nháy mắt xông ra một ý nghĩ đáng sợ, lập tức biết Thái Hoàng đến tột cùng tính toán làm sao đối phó Ma La Thập, không khỏi rùng mình một cái.
Tịch Ứng Tình cũng là hạng người tài trí Thông Thiên, mặc dù tâm tình rối loạn, nhưng rất nhanh nghĩ đến thủ đoạn của Thái Hoàng, sắc mặt kịch biến.
- Các ngươi biết cũng không sao, bởi vì có ta ở đây, các ngươi bất luận kẻ nào cũng không thể đi báo cho Ma La Thập.
Thái Hoàng cười cười, lông mi trắng khẽ nhún, một ngón tay nhẹ nhàng đặt ở trên ngọc đài, đem ngọc đài này nhấn xuống, cười nói:
- Không bằng cùng ta xem kết quả của tiểu tử Ma La Thập này một chút.
- Ma La đại ca nguy hiểm!
Giang Nam theo dõi ngón tay của hắn, trong lòng lẫm nhiên.
Oanh!
Bầu trời Nam Hải, treo ngọc đài treo cao kia, đột nhiên phảng phất như thất khống, ầm ầm từ trên cao rơi xuống, thoáng cái chìm đến trong biển!
Trên Ngọc đài có không biết bao nhiêu tu sĩ cùng thế lực mua bán hàng hóa, phi thường náo nhiệt, đột nhiên bị kịch biến này, cùng nó chìm vào đáy biển.
Rầm, rầm!
Từng cái từng cái bóng người phóng lên cao, dừng ở giữa không trung, một mảnh mờ mịt nhìn ngọc đài chìm vào đáy nước kia.
- Nam Hải Thần đã chết...
Một người lẩm bẩm nói.
- Thần bảo vệ Nam Hải đã chết!
Có người cao giọng hô to nói.
- Nam Hải có tài phú lớn như vậy, hiện tại cuối cùng không có thần minh bảo vệ!
Có người cười to nói.
- Đoạt a!
Tình cảm quần chúng bắt đầu khởi động, rối rít hướng đáy biển phóng đi, tính toán thừa dịp Nam Hải Thần tử vong, ngọc thai không người thủ hộ, thừa dịp loạn cướp bóc tài phú Nam Hải.
Nam Hải tích lũy hai mươi vạn năm tài phú, chính là một Thánh Địa giàu có nhất Huyền Minh Nguyên Giới, dĩ vãng có Nam Hải thần minh, không người dám động, nhưng mà thần minh này đã chết, liền không cố kỵ chút nào.
Cướp sạch Thánh Địa giàu có nhất đương thời, là không biết bao nhiêu người mơ ước, hôm nay rốt cục biến thành thực tế!
Trong Huyền Thiên Thánh Tông, Thái Hoàng Lão Tổ đưa tay vẽ một cái, một mặt gương sáng đột nhiên xuất hiện, đem loạn tượng ở Nam Hải ngọc thai thu vào trong kính, rõ ràng rơi vào trong mắt Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình.
Trong lòng Giang Nam một trận rét lạnh, chỉ thấy Nam Hải ngọc thai trong gương sáng giờ phút này Chiến Hỏa cả ngày, nhiều cao thủ của Nam Hải lộn xộn tuôn ra, rối rít chống cự, vợ chồng Thác Bạt thân là Nam Hải chưởng giáo, có thực lực Chưởng Giáo Chí Tôn, lực áp quần hùng, thế cho nên không biết bao nhiêu người chết thảm ở trong tay bọn họ, thi lạc biển rộng.
Mặc dù Nam Hải là một Thánh Địa buôn bán, nhưng thực lực vợ chồng Thác Bạt cũng không như bình thường, muốn cướp sạch Nam Hải, không có thực lực Chưởng Giáo Chí Tôn cấp là không cách nào làm được.
Có thực lực cướp sạch Nam Hải, trong đương thời chỉ có le que mấy người mà thôi.
Đột nhiên, trong gương sáng xuất hiện thân ảnh Ma La Thập, khí phách ngất trời, một chưởng liền đem vợ chồng Thác Bạt đánh bay, cười ha ha, lấy tay đem Nam Hải ngọc thai nắm trong tay.
Ma La Thập xong.
Đây là Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình cùng chung ý nghĩ.
|
Chương 718: Trấn áp Ma La Thập. (1) Ma La Thập đã sớm đối với tài phú Nam Hải mơ ước vạn phần, thằng này chính là một thổ phỉ, có thể đoạt đồ tuyệt sẽ không mua, hơn nữa hắn cũng là cao thủ gần Thần, đối với thần kim thần liệu cũng có rộng lượng yêu cầu, tính toán luyện chế Thần minh chi bảo của mình.
Vì vậy, Thái Hoàng coi là định rồi, nếu Nam Hải Thần tử vong, Ma La Thập nhất định sẽ ngồi không yên, cũng không có người có thể ngăn trở hắn.
Có thể ngăn trở hắn, chỉ có Nam Hải tổ sư, tôn Thần minh kia.
Bầu trời Nam Hải, Ma La Thập mới vừa đem Nam Hải ngọc thai từ đáy biển nắm lên, đột nhiên thiên tượng biến đổi, cả bầu trời đột nhiên âm tối xuống, mây đen vạn dặm, trầm thấp dọa người.
Bầu trời đột nhiên hé ra, một thủ chưởng khô gầy từ giữa không trung dò xuống, bao phủ vạn dặm, hướng Ma La Thập chộp tới.
- Cuồng đồ lớn mật, dám can đảm cướp đạo tràng của ta, cho rằng ta đã chết sao?
Một thanh âm giống như Thiên Lôi, ở giữa không trung cuồn cuộn bắt đầu khởi động, đem vô số người chấn đến ngã trái ngã phải, rối rít từ giữa không trung rơi xuống, phù phù phù phù rơi vào trong biển.
Ma La Thập ngạc nhiên, thất thanh nói:
- Nam Hải lão quỷ, ngươi còn chưa có chết? Không thể nào, ngọc thai của ngươi rơi vào trong biển, rõ ràng là pháp bảo của ngươi không cách nào cảm ứng được khí tức của ngươi...
Hắn nhất thời tỉnh ngộ, giận dữ hét:
- Người nào ám toán lão tử?
Oanh!
Bàn tay khô gầy kia giang rộng năm ngón tay ra, đem Ma La Thập gắn vào lòng bàn tay, Ma La Thập rống giận, vung lên cự chùy năm màu điên cuồng nghênh khứ, đương đương đương, từng tiếng nổ truyền đến, đánh tới bàn tay này, nhưng bàn tay này chỉ hơi lay động, cũng không có dừng lại chút nào, đem công kích của hắn thừa nhận xuống.
Vô số đạo tắc từ trong bàn tay này bắn ra, lần lượt thay đổi quấn quanh, hóa thành vô số xiềng xích, đem Ma La Thập buộc chặc kết kết thật thật, năm ngón tay rơi xuống, hóa thành một cái cũi cự đại, chở Ma La Thập ầm ầm rơi vào đáy biển.
Rầm...
Nam Hải ngọc thai lần nữa bay lên trời, từ đáy biển bốc lên, dừng lại ở giữa không trung. Nam Hải Thần một chưởng đem Ma La Thập trấn áp, Ma La Thập ở trong cũi tiếng gầm giận dữ vang lên không dứt, giãy dụa không nghỉ, nhưng thủy chung không cách nào tránh ra đạo tắc hóa thành xiềng xích, chỉ nghe giữa không trung truyền tới một thanh âm già nua lạnh lùng truyền đến nói:
- Ngươi sắp thành thần, Huyền Minh Nguyên Giới ta gặp nạn, ngươi còn hữu dụng, trước thả ngươi một con đường sống. Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, đại kiếp tới, ta sẽ thả ngươi rời đi.
- Nam Hải lão quỷ, là ta sai lầm rồi, không nên đối với đạo tràng của ngươi động tâm tư!
Ma La Thập cao giọng rống giận, kêu lên:
- Bất quá là có người ám toán ta, lão tử nghĩ ngươi đã chết, mới tính toán cướp đạo tràng của ngươi! Ngươi thả ta đi ra ngoài!
Thủ chưởng kia đã thu hồi, thanh âm kia cũng biến mất không thấy gì nữa.
Huyền Thiên Thánh Tông, trong lòng Giang Nam có hàn khí um tùm lạnh lẻo, nhìn Thái Hoàng Lão Tổ một cái, chỉ cảm thấy giờ phút này Thái Hoàng Lão Tổ trở nên vô cùng kinh khủng.
Nam Hải tổ sư thọ nguyên sắp hết, là chuyện tình mọi người đều biết, cơ hồ tất cả mọi người biết chuyện này, rất nhiều người cũng đang đợi vị Thần này bỏ mình Đạo tiêu, rất nhiều người cũng nhớ thương tài phú kinh thiên của Nam Hải kia.
Bất quá, Nam Hải tổ sư một ngày không chết, liền không người dám động. Trong lịch sử từng có qua danh môn đại phái đối với Nam Hải động đậy tâm tư, kết quả trực tiếp bị Nam Hải tổ sư một chưởng đem đại phái này từ thế gian lau đi.
Lần này, Thái Hoàng chính là đùa bỡn một thủ đoạn nho nhỏ, dốc hết sức trấn áp Nam Hải ngọc thai, đem tòa ngọc đài này ép vào trong biển, làm cho người ta lầm tưởng Nam Hải tổ sư đã bỏ mình Đạo tiêu, giá hạc tây đi, dụ Ma La Thập đi ra ngoài cướp tài phú Nam Hải.
Ma La Thập là một trong ba tuyệt thế cường giả đương thời, người khác không thể làm gì Nam Hải, nhưng hắn có thể dễ dàng làm được.
Nhưng mà hắn tuyệt đối không nghĩ tới chính là, Nam Hải tổ sư giờ phút này còn sống, Thái Hoàng chẳng qua là đùa bỡn một chút thủ đoạn, liền trấn áp đối thủ mạnh nhất này!
Bên trong Thánh Tông, Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình cũng trầm mặc xuống, bọn họ ở trước lúc Thái Hoàng động thủ cũng đã đoán ra thủ đoạn của Thái Hoàng, nhưng lại không cách nào đi cảnh cáo Ma La Thập, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ma La Thập bị Nam Hải tổ sư một chưởng trấn áp.
Từ đầu đến cuối, Thái Hoàng không có tìm người liên thủ, cũng không có ăn nói khép nép cầu người hỗ trợ, hắn thật sự theo như lời của hắn, giải quyết Ma La Thập đối với hắn mà nói dễ như trở bàn tay.
Ma La Thập đã qua, kết quả Tịch Ứng Tình cùng hắn liên thủ bị phá, từ đó chỉ còn lại có Tịch Ứng Tình một mình đối mặt Thái Hoàng Lão Tổ.
- Nhạc phụ trí mưu vô song, tiểu tế bội phục.
Tịch Ứng Tình thở dài nói.
- Trí mưu là trí mưu, thực lực là thực lực.
Thái Hoàng Lão Tổ mỉm cười nói:
- Ứng Tình, ta đợi không được thời gian quá dài, ngươi lựa một ngày tốt nhất, chủ động tìm tới ta, khiêu chiến ta. Ngươi chủ động khiêu chiến, sau khi ta đánh chết ngươi, như cũ sẽ không lưng đeo danh nhơ tàn sát đồng đạo, mà sau khi ngươi chết người khác còn có thể nói ngươi là không biết tự lượng sức mình, ngay cả nhạc phụ cũng muốn giết, Thái Huyền Thánh Tông ta liền như cũ là nhân gian Chính Đạo, ta thâu tóm Huyền Thiên Thánh Tông của ngươi cũng là đương nhiên.
- Hy vọng ngươi không để cho ta chờ quá lâu.
Hắn vui vẻ cười nói.
Giang Nam nói:
- Thái Hoàng Lão Tổ, hôm nay là loạn thế chi thu, Quang Vũ Kỷ Kiếp buông xuống, còn có Yêu Thần trong Thái Dương, Ứng Long Đại Thế Giới cũng muốn xâm lấn, vì sao không thể chờ một thời gian ngắn, trước diệt trừ ngoại địch?
- Bài trừ ngoài tất yên tĩnh bên trong.
Thái Hoàng Lão Tổ khẽ mỉm cười, đứng dậy bồng bềnh mà đi, cười nói:
- Huống chi, những người khác sống hay chết, cùng ta có quan hệ gì đâu? Ta chỉ là muốn thành Thần mà thôi.
Giang Nam đưa mắt nhìn hắn rời đi, quay đầu nhìn về phía Tịch Ứng Tình, hắn hiện tại đã hoàn toàn hiểu Tịch Ứng Tình vì sao phải đối với hắn nói ra chuyện truyền ngôi, muốn hắn phải bảo vệ Huyền Thiên Thánh Tông bất diệt.
Thái Hoàng thật sự quá kinh khủng, tâm trí của hắn đã kinh khủng đến tình cảnh phi nhân loại, không có bất kỳ nhược điểm, nhưng ngược lại, Tịch Ứng Tình có một thân nhược điểm.
Mỗi người trong Huyền Thiên Thánh Tông là nhược điểm của Tịch Ứng Tình, Huyền Thiên Thánh Tông sinh tử tồn vong cũng là nhược điểm của hắn, thê tử của hắn, con hắn, là nhược điểm của hắn.
Tình cảm của hắn trở thành ràng buộc hắn, để cho hắn không cách nào trở lại cảnh giới vô cấu vô lậu.
Mà Thái Hoàng không có những thứ này, chỉ cần cần, hắn thậm chí ngay cả nữ nhi Mộ Vãn Tình cũng có thể giết chết, ngoại tôn cũng có thể giết chết, chỉ vì đả kích Tịch Ứng Tình.
|
Chương 719: Trấn áp Ma La Thập. (2) Hắn trước khi đi đã nói, cũng không có nói tới uy hiếp, nhưng nếu như Tịch Ứng Tình không dựa theo hắn nói mà làm, Mộ Vãn Tình cùng con của hắn, chỉ sợ sẽ chết.
Như thế nào đi đối phó một vị cường giả không có bất kỳ nhược điểm, không có bất kỳ sơ hở như vậy, hắn cũng không có chút chủ ý nào.
Thái Hoàng thậm chí so với hắn gặp phải một chút Thần Ma còn muốn kinh khủng, tâm tình vô địch!
Cùng một vị tuyệt thế cường giả như vậy là địch, thậm chí sẽ bị hắn áp chế đến hỏng mất!
Hôm nay Giang Nam cuối cùng cũng hiểu, trên người Tịch Ứng Tình đến tột cùng phải thừa nhận áp lực lớn bực nào.
- Tử Xuyên, ngươi đi ra ngoài đi, ta muốn yên lặng một chút.
Tịch Ứng Tình thần thái đờ đẫn, đột nhiên mặt giản ra miễn cưỡng cười một tiếng nói:
- Thân là kế nhiệm chưởng giáo, tương lai áp lực của ngươi, so sánh với ta còn muốn lớn hơn.
Giang Nam mặc nhiên, lấy ra hơn ức cân Ma Linh Dịch giao cho Tịch Ứng Tình, đứng dậy đi ra đại điện, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tịch Ứng Tình so sánh với trước tiều tụy rất nhiều, lộ ra vẻ có chút cô đơn.
- Chưởng giáo, ngươi không nên chết a...
- Ta tình nguyện ngươi biến thành Thái Hoàng còn lại...
Trong đại điện, Tịch Ứng Tình lặng yên ngồi một lúc lâu, thở dài, lặng lẽ đứng dậy đi tới Thuần Dương Đại Điện, đưa tay vẽ một cái, bí cảnh mở ra.
Hắn đi vào bí cảnh này, đứng ở trước một dốc đá thật lâu, chưa từng nhúc nhích, trên vách đá này khắc chính là Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư mà hắn cùng với Giang Nam cùng nhau thôi diễn ra, Thái Hoàng tâm pháp.
Tu luyện hay là không tu luyện?
Tu luyện mà nói, hắn sẽ trở nên cùng Thái Hoàng giống nhau, đối với bất kỳ người nào, bất cứ chuyện gì cũng không có bất cứ cảm tình nào, vợ của hắn, con trai hắn, sư huynh sư muội hắn, sư môn của hắn, hắn hết thảy, trong lòng của hắn cũng không có bất kỳ địa vị, những người trước kia hắn để ý, sẽ trở thành công cụ trong lòng hắn, công cụ có thể lợi dụng, nếu như giao ra giá cao nhất định, hắn sẽ không để ý sống chết của bọn hắn.
Nói như vậy, Tịch Ứng Tình không còn là Tịch Ứng Tình, mà là Thái Hoàng thứ hai.
Nếu như không tu luyện mà nói, tâm cảnh của hắn đã phá, không cách nào làm được vô cấu vô lậu, không hề vô địch nữa, đối mặt Thái Hoàng Lão Tổ, phần thắng thật sự không lớn, có thể nói là kết quả hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Sau khi hắn chết, Giang Nam chưa chắc có thể gánh chịu nổi trách nhiệm chấn hưng thánh tông nặng nề, hắn có thể tưởng tượng, Giang Nam sẽ gặp bao nhiêu áp lực, mấy chục Thánh Địa mắt nhìn chằm chằm vào, Thái Huyền Thánh Tông thâu tóm.
Đây là một tràng đại kiếp mênh mông, tai họa ngập đầu, thánh tông 30 vạn năm truyền thừa, sẽ không còn tồn tại!
- Muốn vứt bỏ hết thảy tình cảm sao, biến thành Thái Hoàng thứ hai?
Hắn nhớ tới thân ảnh của Mộ Vãn Tình, nhớ tới hài tử trong tã lót, nhớ tới Huyền Thiên Thánh Tông từng cái từng cái thân hình, trong mắt bất giác lộ ra mấy phần do dự.
Nhưng ngay sau đó, trước mắt hắn lại hiện ra tình hình năm đó, lão giả hiền lành kia muốn hắn quỳ xuống, tiếp nhận vị trí chưởng giáo Huyền Thiên Thánh Tông, cười vuốt ve đầu của hắn, đối với hắn nói ta muốn ra cửa một chuyến, vì thánh tông, vì ngươi tranh thủ trăm năm thời gian.
Sau đó vị lão giả kia vừa đi không trở về, chỉ có tin tức chết truyền đến.
Trong con ngươi Tịch Ứng Tình thần thái dần dần lắng đọng xuống, trở nên giống như cây khô.
- Thái Hoàng Lão Tổ cho ta một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian này chính là cơ hội ta có thể chuyển bại thành thắng hay không!
Hắn đóng cửa bí cảnh, ở trong bí cảnh ngồi xuống, phía trước chính là mặt vách núi, phía trên khắc Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư.
Giang Nam một mình ngồi ở Lĩnh Tụ Phong Thúy Vân Cung, cuồng phong thổi tới, áo bay phất phới, Thái Hoàng phá cục, Tịch Ứng Tình lâm vào trong cục, đối mặt đối thủ kinh khủng như Thái Hoàng, tỷ lệ tử vong của Tịch Ứng Tình cực cao.
- Mà muốn phá cục, chỉ có cứu Ma La đại ca ra, để cho Thái Hoàng Lão Tổ sợ ném chuột vở đồ, lần nữa lâm vào cục diện bế tắc!
Giang Nam ánh mắt chớp động, đột nhiên tay áo run lên, đứng dậy bồng bềnh mà đi, chạy thẳng tới Nam Hải.
Giờ phút này Nam Hải đã sớm thây ngang khắp đồng, ngọc thai chìm xuống, Nam Hải tổ sư chết, cướp sạch tài phú Nam Hải, phảng phất chỉ là một trò khôi hài, mà Thái Hoàng Lão Tổ là đạo diễn âm thầm dựng ra trò khôi hài này.
Nhưng mà tu sĩ tính bằng đơn vị hàng nghìn chết thảm, biểu hiện trò khôi hài này cũng không dễ chơi.
Giang Nam đi tới đáy biển, nơi đi qua nước biển tự động tách ra, đi tới nơi Ma La Thập bị trấn áp, chỉ thấy đáy biển chìm xuống một cái lao lung cự đại, trên người Ma La Thập trói xiềng xích do đạo tắc tạo thành, tứ chi giang rộng ra, bị vây ở trong lồng giam.
Lao lung kia cũng là đạo tắc tạo thành, hiện lên hình dạng năm ngón tay, đem Ma La Thập tù vây ở trong.
- Lão đệ, ngươi tới nhìn ta...
Ma La Thập ngẩng đầu lên, trong mắt xông ra lửa giận, giận dữ hét:
- Có người ám toán ta, hơn phân nửa chính là Thái Hoàng kia, nhất định là hắn âm thầm áp trầm Nam Hải ngọc thai, mới để cho ta trúng kế!
Giang Nam khẽ quát một tiếng, triển khai Ma Chung Bá Thể, ba mặt tám cánh tay, lấy ra tám thanh Địa Từ Nguyên Phủ, cất bước tiến lên nói:
- Ma La đại ca yên tâm, ta đây liền cứu ngươi đi ra ngoài!
- Vạn lần không được! Lao lung này không phải làm bằng Thần kim, mà là pháp lực của Nam Hải lão quỷ, vừa đụng sẽ đem ngươi chấn vỡ!
Ma La Thập rất tĩnh táo nói:
- Hắn không phải Thần minh bình thường, thực lực mạnh đến kinh khủng, cho dù Thái Hoàng tới, cũng phá không ra.
Giang Nam tinh tế đánh giá lao lung này, chỉ thấy lao lung chính là do đạo tắc thuần túy tạo thành, những đạo tắc này thô to, là cô đọng thiên địa đại đạo cao độ, vô cùng kinh khủng, tích chứa năng lượng khó có thể tưởng tượng.
Rất khó tưởng tượng, đây là một Thần minh già nua thi triển ra thủ đoạn.
Hắn đã từng thấy qua đạo tắc của Bất Tử Minh Vương, mặc dù Bất Tử Minh Vương là Ma Thần, nhưng mà Đạo của hắn kém xa Nam Hải tổ sư, hơn nữa lúc ấy đạo tắc của Bất Tử Minh Vương đã bắt đầu giải tán, rất nhiều đạo tắc bắt đầu phân giải, hóa thành Đạo văn.
Mà đạo tắc của Nam Hải tổ sư vẫn như cũ vô cùng cường đại, hiển nhiên tu vi vị Nam Hải tổ sư này nếu so với Bất Tử Minh Vương cường đại không biết gấp bao nhiêu lần, mặc dù thọ nguyên của hắn sắp hao hết, đạo tắc cũng sẽ không phân giải.
Quả thật như Ma La Thập nói, nếu như trực tiếp oanh kích cái cũi này, chỉ biết bị đạo tắc cắn trả, lấy thực lực của Giang Nam mà nói, loại cắn trả này tuyệt đối là trí mạng!
Cũi có thể dễ dàng nhốt Ma La Thập, có thể thấy được cho dù là Thái Hoàng, Tịch Ứng Tình tới, giống như trước cũng không làm nên chuyện gì.
- Nam Hải tổ sư nhất định là đầu sỏ trong Thần giới, không phải là Thần Chủ chỉ sợ cũng không khác nhau lắm.
|
Chương 720: Tự đòi món nhục kia. (1) Giang Nam cau mày nói:
- Hắn thọ nguyên hai mươi vạn năm, vượt xa Bất Tử Minh Vương có thể sánh ngang.
Ma La Thập trầm giọng nói:
- Thần Ma có thể từ Huyền Minh Nguyên Giới đi ra, không có người yếu. Lao lung của Nam Hải lão quỷ, Huyền Minh Nguyên Giới ta không người nào có thể phá, gỡ chuông còn cần người buộc chuông, chỉ có Nam Hải lão quỷ mới có thể phá vỡ cũi, hoặc là hắn chết, cũi này mới có thể phá. Lão đệ, ngươi nói cho Tiểu Tịch Tử kia, là ta xin lỗi hắn.
- Ta đi cầu Nam Hải tổ sư!
Giang Nam xoay người rời đi, đi tới trên Nam Hải ngọc đài, tìm được huynh muội Thác Bạt Lan Vân Thác Bạt Lưu Chiếu, mời hai huynh muội bọn họ đi hỗ trợ tiến cử vợ chồng Thác Bạt.
Vợ chồng Thác Bạt là người khống chế Nam Hải thực tế, có thể câu thông Nam Hải tổ sư, muốn cỡi bỏ trấn áp Ma La Thập, liền chỉ có thông qua Nam Hải tổ sư.
- Tử Xuyên, ngươi đã tới chậm.
Thác Bạt Lan Vân lắc đầu nói:
- Cha mẹ ta bị Ma La Thập trọng thương, giờ phút này đang bế quan chữa thương, chỉ sợ phải tu dưỡng mấy năm mới có thể phục hồi như cũ.
Giang Nam thở dài, lúc Ma La Thập cướp Nam Hải, ngang nhiên xuất thủ, một kích liền quét bay vợ chồng Thác Bạt, Ma La Thập là Sát Thần lừng lẫy nổi danh, đối với hắn mặc dù không sai, nhưng đối với những người khác không có thân mật như vậy.
Lấy thực lực của hắn, một chiêu là có thể đem vợ chồng Thác Bạt chấn thương nặng.
Ma La Thập hung danh quá lớn, thậm chí bị trấn áp ở Thái Huyền Thánh Tông, ngay cả Phụ Văn Cung cũng không muốn giải cứu hắn đi ra ngoài.
- Mặc dù vợ chồng Thác Bạt không bế quan chữa thương, chỉ sợ cũng không muốn giúp ta, dù sao Ma La đại ca hung danh bên ngoài, hơn nữa còn muốn cướp Nam Hải. Cho dù bọn họ nguyện ý giúp, Nam Hải tổ sư cũng chưa chắc thuận ý.
Giang Nam đứng dậy cáo từ rời đi, thầm nghĩ:
- Yêu Thần không muốn vào lúc này xuất thế, hôm nay Huyền Minh Nguyên Giới không người nào có thể giải cứu Ma La đại ca, chỉ có đi cầu thế lực thiên ngoại.
Thiên ngoại thế lực cùng hắn từng có giao tập không nhiều, Địa ngục Ma Thần hiển nhiên không thể đưa tới, hơn nữa thế lực trong địa ngục hắn không cách nào mượn tới, dù sao Đại Xích Thiên Thần Chủ mặc dù đối tốt với hắn, nhưng nếu biết hắn không phải là đệ tử Xích Viêm Thần Tộc, khẳng định sẽ giết chết hắn.
Mà Cửu U Minh Giới thì không thể nào, hắn cùng Thí Thần Cốc Lục Ma giết chết Bất Tử Minh Vương, để cho hắn trở thành tội phạm truy nã đệ nhất của Minh giới, nếu có thể giết chết hắn, bất luận kẻ nào cũng sẽ danh tiếng truyền lớn.
Hơn nữa, Cửu U Minh Giới cùng Huyền Minh Nguyên Giới vốn là kẻ thù truyền kiếp, đưa Minh giới cường giả tới, không thể nghi ngờ sẽ tạo thành một cuộc tai nạn khổng lồ.
Còn có một điểm mấu chốt nhất, đó chính là trong Cửu U Minh Giới mặc dù còn có cao thủ gần Thần, nhưng lại không có Ma Thần, vô luận là cùng Thái Hoàng đối nghịch, hay giải cứu Ma La Thập đều có chút lực bất tòng tâm.
- Còn có chính là Ứng Long Đại Thế Giới.
Giang Nam suy tư chốc lát, Ứng Long Đại Thế Giới đối với Huyền Minh Nguyên Giới mắt nhìn chằm chằm vào, là một lực lượng vô địch, Thái Hoàng ở trước mặt Ứng Long tộc cũng là nhỏ yếu không chịu nổi.
Nếu có thể mượn lực lượng của Ứng Long Đại Thế Giới, vô luận giải cứu Ma La Thập hay là đối phó Thái Hoàng Lão Tổ, cũng không coi là khó khăn.
- Tịch chưởng giáo sẽ không mượn lực lượng người khác, hắn có kiêu ngạo của hắn, nhưng ta không phải là hắn, ta không muốn hắn chết, cũng không muốn hắn biến thành Thái Hoàng thứ hai!
Giang Nam dứt khoát hướng chỗ sâu trong biển rộng đi tới, trầm giọng nói:
- Đã như vậy, ta làm sao tiếc bản thân?
Trong biển rộng vô tận, đột nhiên sóng biển cuồn cuộn nổi lên, một cây kim cọc cao cao đứng vững, Yêu Hoàng đứng ở trên một cây kim cọc, xa xa hướng Giang Nam xem ra, mi mắt híp híp, nghi ngờ nói:
- Tiểu tử này rốt cuộc định đi nơi đâu... Long Hoàng, ta xem mục đích của hắn, phảng phất là Vạn Long Sào các ngươi!
Biển rộng đột nhiên hé ra, một đầu Cổ lão Thiên Long từ trong biển nhô đỉnh đầu lên, mắt sáng như đuốc, hướng Giang Nam nhìn lại, giống như trước cũng nghi ngờ vạn phần, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử này biết rõ ta hận không thể giết hắn ăn thịt, làm sao còn đi Vạn Long Sào ta chịu chết? Có cái gì không đúng, thật có cái gì không đúng mà...
Hai người một mực tìm kiếm cơ hội giết chết Giang Nam, ra lệnh rất nhiều môn hạ đệ tử canh giữ ở chung quanh Huyền Thiên Thánh Tông, rốt cục biết được Giang Nam rời Huyền Thiên Thánh Tông, đến Nam Hải.
Sau khi bọn họ ở biết được tin tức này lập tức chạy tới Nam Hải, liền thấy Giang Nam lại hướng Đông bay đi, Đông Phương trừ biển rộng vô tận ra, chính là Vạn Long Sào, vì vậy Yêu Hoàng mới suy đoán Giang Nam là chạy thẳng tới Vạn Long Sào.
- Hắn đi Vạn Long Sào, chính là tự chui đầu vào lưới, không cần tốn nhiều sức là có thể chém giết!
Long Hoàng cười ha ha nói:
- Như vậy tốt hơn, chúng ta ở Vạn Long Sào giết hắn, cho dù là Tịch Ứng Tình biết hắn có nguy nan, cũng không dám tới cứu!
Hai vị cường giả liếc mắt nhìn nhau, tâm niệm tương thông, cười nói:
- Rất tốt, vậy thì ở Vạn Long Sào đợi hắn!
Mà vào lúc này, Ứng Vô Song cùng Lệ Dương cũng từ Ứng Long Đại Thế Giới trở về Huyền Minh Nguyên Giới, Ứng Long Đại Thế Giới đối với Huyền Minh Nguyên Giới cực kỳ coi trọng, vì vậy hai người sẽ không rời đi nơi đây.
- Vị Thần Nam Hải kia, hẳn là Thần minh ở hai mươi vạn năm trước phi thăng vào Thần Giới?
Ứng Vô Song đứng ở trung tâm Vạn Long Sào, đem một màn Nam Hải tổ sư trấn áp Ma La Thập nhìn ở trong mắt, không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, lẩm bẩm nói:
- Mạnh mẻ, quả nhiên mạnh mẻ. Người này nhảy qua hai giới xuất thủ, còn có thể có pháp lực lớn như thế, chỉ sợ đã đến gần Thần Chủ cảnh giới. Khó trách cha ta nói hắn rất mạnh...
Thần Ma cực kỳ đáng sợ, bất quá Thần Ma cũng có thật nhiều cấp bậc, mới vừa tấn chức chính là Thần minh, sau đó là Thiên Thần, Chân Thần, sau mới là Thần Chủ.
Thần Chủ đã là hùng cứ bá chủ một phương, địa vị cực cao, cho dù là Ứng Long Đại Thế Giới nội tình như thế, số lượng Thần Chủ cũng không nhiều.
Thần minh bình thường, mặc dù có thể làm được nhảy qua giới đánh một kích, như cũ có thể bảo tồn uy lực cực lớn, nhưng mà vượt qua thế giới bình thường cũng đã đạt đến cực hạn.
Mà Nam Hải tổ sư là vượt qua hàng rào Thần Giới thế giới, pháp lực oanh mở hàng rào Thần Giới truyền không biết bao nhiêu tỉ dặm, lần nữa oanh mở hàng rào Huyền Minh Nguyên Giới, lúc này mới phủ xuống, đem Ma La Thập trấn áp!
Cái này hết sức kinh khủng!
Lệ Dương cười hắc hắc nói:
- Ma La Thập kia suýt nữa đem chúng ta ăn hết, trấn áp tốt, đại khoái nhân tâm.
Ứng Vô Song lắc đầu, chắp tay nói:
- Lệ Dương, ngươi chỉ thấy mặt ngoài thôi, lại không có thấy bí mật sau lưng. Vị Nam Hải tổ sư này mặc dù tuổi già sức yếu, nhưng như cũ lợi hại như thế, hắn đối với Huyền Minh Nguyên Giới tình cảm sâu đậm, sở dĩ chống đở đến hiện tại chỉ sợ là vì đợi chờ Quang Vũ Kỷ Kiếp đến.
|
Chương 721: Tự đòi món nhục kia. (2) - Người này nếu không có chết ở trong Quang Vũ Kỷ Kiếp, tất sẽ tạo thành trở ngại cho đại kế của chúng ta! Đối mặt một địch thủ như vậy, chỉ sợ Ứng Long Đại Thế Giới ta cũng muốn giao ra một cái giá cao mới có thể đem hắn diệt trừ.
Lệ Dương đúng là không nghĩ tới điểm này, trải qua nàng chỉ điểm lúc này mới tỉnh ngộ nói:
- Tiểu quận chúa dạy dỗ không sai.
Đột nhiên, bên trong Vạn Long Sào truyền đến tiếng ồn ào, vô số Long Tộc rối rít nhốn nháo bay lên trời, hóa thành nguyên hình, chỉ thấy giữa không trung một mảnh Cự Long dài hẹp toàn động, che khuất bầu trời, phiếm các loại sắc thái, có Thanh Long, Hoàng Long, Bạch Long, Kim Long, Tử Long, chủng loại phồn đa, giao, long mãng, Ly Long, Long Quy, Thiên Long.
Nhiều Long Tộc ở giữa không trung bày từng ngọn đại trận, như lâm đại địch, long uy tràn ngập, sâm nghiêm vô cùng!
- Trận thế lớn như vậy, chẳng lẽ Vạn Long Sào tới cường địch gì?
Ứng Vô Song cau mày nói.
- Ha ha ha ha! Giang Tử Xuyên, Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông tới!
Một tiếng trống vang, chấn động Thiên khung, Long Hoàng mềm rủ xuống dựng lên, Vạn Long ôm nhau, uy phong bát diện, phô trương to lớn, trước đó chưa từng có, cao giọng cười nói:
- Ta vốn định lấy tính mạng ngươi, báo thù cho hai hài nhi đáng thương của ta, không nghĩ tới một mình ngươi chủ động đưa tới cửa, chẳng phải là chịu chết sao?
- Giang Tử Xuyên?
Vẻ mặt Ứng Vô Song khẽ nhúc nhích, lộ ra thần sắc mười phần thú vị, mặt giản ra cười nói:
- Chính là tiểu tử ở trong Thái Dương ẩn núp vào Thái Dương Thần Điện, chạy ra ta đuổi giết sao? Hắn cũng là có chút bản lãnh, không biết hắn tới đến tột cùng cần làm gì?
Ngoài Vạn Long Sào, thanh âm của Giang Nam xuyên thấu không gian nặng nề, vô cùng rõ ràng truyền tới, cười vang nói:
- Long Hoàng, ngươi phô trương lớn như vậy, là vì nghênh đón vãn bối sao? Vãn bối có tài đức gì, đáng giá ngươi hưng sư động chúng như thế?
Long Hoàng hừ lạnh một tiếng, thần sắc có chút khó coi, vô luận là bối phận hay tu vi, Giang Nam so với hắn thua kém xa xa, hơn nữa, Vạn Long Sào phòng ngự sâm nghiêm, giờ phút này tất cả cao thủ dốc toàn bộ lực lượng, như lâm đại địch, chỉ vì đối phó một người Giang Nam, lan truyền đi ra ngoài thật có chút mất thể diện.
Bất quá, hắn lại biết Giang Nam khó dây dưa, Thần Khư nhất dịch, người đuổi giết hắn nhiều ra sao. Còn không phải là bị chết chỉ còn lại có Cận Đông Lưu cùng Yêu Hoàng sao?
Cho dù là Cổ Thần Các Chủ, cũng là chết ở trong tay của hắn!
Thậm chí chiến dịch kia, ngay cả Yêu Hoàng cũng gặp phải bị thương nặng!
Hơn nữa, người đuổi giết tiểu tử Giang Nam này tuy nhiều, nhưng hắn vẫn còn Tiêu Dao đến hiện tại, không người nào có thể chế, bản thân cái này liền có thể nói rõ một vài vấn đề.
Cho nên, Giang Nam chủ động đi tới Vạn Long Sào, không trách hắn không cẩn thận.
- Giang Tử Xuyên, khó được ta hôm nay vui vẻ, liền mở một mặt lưới, để ngươi sống lâu một thời gian ngắn.
Long Hoàng cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
- Nói đi, ngươi tới Vạn Long Sào ta cần làm gì?
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
- Long Hoàng, ta tới đích xác là có việc muốn nhờ, bất quá ngươi không thể làm chủ, đổi lại quản sự, ta cùng với nàng nói.
- Ta không thể làm chủ?
Long Hoàng khí cực mà cười, cả giận nói:
- Ta chính là đứng đầu Vạn Long Sào, Long Hoàng Huyền Minh Nguyên Giới, ta vẫn không thể làm chủ?
Giang Nam đối với hắn làm như không thấy, cất giọng nói:
- Ứng Long tộc đạo hữu, cố nhân tới thăm, mời ra gặp mặt!
Sắc mặt Long Hoàng âm trầm, giận cười nói:
- Tốt lắm, ngươi lai ý ta đã biết, hiện tại ngươi có thể chết! Các con, bầm thây vạn đoạn cho ta...
- Chậm!
Chỗ sâu trong Vạn Long Sào, một thanh âm ôn nhu dễ nghe vang lên, nhẹ giọng cười nói:
- Long Hoàng, để cho hắn đi vào.
Giang Nam ha ha cười một tiếng, từ bên cạnh Long Hoàng đi tới, thấp giọng nói:
- Ta nói ngươi không đủ tư cách, không thể nói chuyện, ngươi còn không tin. Hôm nay tự đòi nỗi nhục kia đi?
Sắc mặt Long Hoàng đỏ lên, tàn bạo nhìn bóng lưng của hắn, nhưng không dám động thủ.
Giang Nam đi bộ vào trung tâm Vạn Long Sào, mọi nơi nhìn lại, sách sách xưng kỳ, Vạn Long Sào có thể nói là cùng cực xa hoa, khắp nơi động phủ, động phủ của Long Tộc cùng chủng tộc khác cũng rất bất đồng, chẳng những xây dị thường cao lớn, hơn nữa thường thường là dựa vào vách đá mà xây, địa thế hiểm ác cao chót vót.
Nhiều động phủ liền cùng một chỗ, cao thấp phập phồng, giống như hàng nghìn hàng vạn lợi kiếm, có một loại khí độ sâm nghiêm.
Trang sức của những động phủ kia cũng cùng Nhân Tộc một trời một vực, trước động phủ điêu khắc nhiều mãnh thú hung ác, dử tợn kinh khủng.
Bất quá, Giang Nam đi tới trung tâm Vạn Long Sào, đi vào trung ương động phủ, sơn thủy đột nhiên trở nên thanh tú, không giống ngoại giới hiểm ác như vậy, ngược lại nước biếc rong chơi, phong cảnh nhã trí, làm cho người ta có một loại cảm giác có Động Thiên khác.
Trên thực tế, nơi đây đúng là có Động Thiên khác, Giang Nam cùng nhau đi tới, cảm ứng được trong hư không cất dấu không biết bao nhiêu ba động kỳ diệu, đó là bí cảnh giấu diếm ở trong hư không.
Lịch đại cường giả của Long Tộc đông đảo, tài phú kinh người, hơn nữa thực lực cũng cực kỳ mạnh mẻ, lịch sử đã từng xuất hiện qua rất nhiều tuyệt đại cường giả khó lường, những cường giả này sau khi chết để lại bí cảnh của mình.
Mà Long Tộc thích giấu diếm tài phú, có thể nghĩ những bí cảnh này tất nhiên là chất đầy các loại bảo tàng.
- Nếu có thể cướp sạch nơi này...
Giang Nam âm thầm lắc đầu, mình lần này là cầu người mà đến, thật sự không tốt hạ thủ.
- Giang đạo hữu có thể tránh thoát ta một chiêu đuổi giết, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, thật sự là ngoài Vô Song dự liệu.
Một thanh âm từ chỗ cao truyền đến, Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong một mảnh hồ nước nhỏ phía trước, một tòa lầu cao vút đứng thẳng ở đó, lồi ra mặt nước, một cô gái mặc cung trang màu xanh, vóc người thon dài, đứng ở trước cửa sổ trong lầu, xa xa hướng hắn xem ra.
Cô gái này chính là ngày đó ở trong Thái Dương thần điện cùng Yêu Thần đàm phán, một chiêu Thần Thông đuổi giết hắn, từ chỗ sâu trong Thái Dương giết qua giữa không trung, rất là cường hãn, là cường giả gần Thần ít có.
- Giang đạo hữu, mời lên đây nói chuyện.
Ứng Vô Song lại cười nói, cũng không có cự nhân ngoài ngàn dặm.
Giang Nam mở ra cước bộ, hướng lầu các trong hồ nước đi tới, vậy mà hắn mới vừa giơ chân lên bước vào giữa hồ, tình hình trước mắt đột nhiên thay đổi, nơi nào còn hồ nước nhỏ, rõ ràng là một mảnh biển lớn mênh mông vô tận!
Biển rộng kinh đào, mãnh liệt cuồng bạo, mà tòa lầu cao kia thì trở nên lớn không cách nào tưởng tượng, cao cao đứng vững ở tận thiên ngoại, giống như Thần Ma chi cung thống ngự Cửu Thiên, mà Ứng Vô Song trước cửa sổ thì giống như một Long Thần cao cao tại thượng, hướng hắn xem ra, khuôn mặt trở nên giống như Minh Nguyệt, trên cao nhìn xuống, giống như Long Thần mắt nhìn xuống con kiến hôi, phàm phu tục tử!
|