Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 737: Thiên Đạo chí bảo. (2) Hắn vốn cho là thành tựu trận pháp của Giang Nam vượt xa hắn, vì vậy mới có thể xóa trận pháp trong đầu Chiến Minh cự thú, xóa đi lạc ấn của hắn. Một cái đường đường Ma Tôn lại bại bởi một tiểu bối, vì vậy mới để cho hắn có chút xấu hổ thành giận, tính toán đem Giang Nam cắt miếng nghiên cứu.
Hôm nay nghe được Giang Nam nói vậy, cũng không phải là thành tựu trận pháp vượt qua hắn, trong lòng hắn lúc này mới thư sướng một chút, nhìn Giang Nam cũng không thấy ngứa mắt giống như trước, ngược lại nhiều vài phần hảo cảm.
Có Giang Nam vị "Thiên Long tộc" đệ tử này dẫn dắt, ba người một đường xuyên qua nhiều tinh môn, dần dần đi tới chỗ sâu nhất của Ứng Long Đại Thế Giới, chỉ thấy trên bầu trời vô số viên chủ tinh lóe sáng, cực kỳ chói mắt.
Chỗ sâu nhất của Ứng Long Đại Thế Giới phồn vinh phát đạt, thậm chí so sánh với địa ngục còn muốn phát đạt mấy phần, làm cho người ta sợ hãi than sức sang tạo vĩ đại của Long Tộc.
Giang Nam cảm giác được trên những chủ tinh này có hơi thở làm lòng người kính sợ, hẳn là cường giả Long Tộc trú đóng ở phía trên, trong thế giới này tích chứa không biết bao nhiêu Long Thần, Thiên Thần cùng Chân Thần, số lượng nhiều, làm người ta giận sôi!
Đột nhiên, ở nơi Tinh Hà quay quanh, một mảnh đại lục mênh mông hiện ra ở trước mắt Giang Nam, vô số viên Thái Dương treo ở giữa không trung, luyện thành một cái thẳng tắp, có tất cả trên dưới một trăm viên, cùng chung chiếu rọi đại lục này.
Đại lục này rộng rãi, làm người không thể tưởng tượng!
- Nơi này chính là trung tâm của Ứng Long Đại Thế Giới?
Trong lòng Giang Nam rung động thật sâu, lẩm bẩm nói:
- Đại Thế Giới, đây mới thực sự là Đại Thế Giới!
Hắn đồng thời cảm giác được nơi đây hiện ra một loại hơi thở cùng năng lượng khó nói lên lời, cổ hơi thở cùng năng lượng này làm cho người ta có cảm giác không cách nào nói rõ, phảng phất là một loại quy tắc hắn trước đây chưa từng gặp, hữu hình mà vô hình, có chất mà không có chất, thời thời khắc khắc đều trong vận hành, đại công vô tư rồi lại bao hàm tư tâm.
Chiến Thiên Ma Tôn cùng thiếu niên áo vàng cũng cảm ứng được cổ hơi thở cùng năng lượng kỳ lạ này, sắc mặt hơi có chút ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Nơi này có lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới trấn thủ, người này là một vị tồn tại tuyệt đối kinh khủng, trăm triệu lần không thể kinh động hắn. Thiếu niên, cho chúng ta mượn Tử Phủ của ngươi trốn!
Hai người bỗng nhiên bay vào trong Tử Phủ của Giang Nam, lại thấy trong Tử Phủ của Giang Nam còn cất giấu hơn hai trăm Thần Ma thi thể, Huyền thai kim nhân trầm giọng nói:
- Hai vị, những Thần Ma này chính là tiên hiền của Huyền Minh Nguyên Giới ta, vì nguyên giới hy sinh, hy vọng hai vị không nên động bọn họ.
Thiếu niên áo vàng thấy những Thần Ma thi thể này, sắc mặt có chút khó coi:
- Hừ, tiểu bối đã từng trấn áp ta, đều chết hết sao...
Giang Nam cất bước đi vào trên phiến đại lục này, hóa thành một đầu Thiên Long, dựa theo thiếu niên áo vàng phân phó bay đi, qua ba bốn ngày mới tới mục đích.
- Phía trước chính là nơi các đại Long Tộc trấn áp dị kỷ cùng pháp bảo đối thủ, ngươi trước hạ xuống.
Trong Tử Phủ truyền đến thanh âm của thiếu niên áo vàng kia.
Giang Nam hạ xuống, ngẩng đầu đánh giá mọi nơi, chỉ thấy nơi đây là một Đại Thành, trong thành không có những kiến trúc khác, chỉ có từng ngọn tháp cao, mà ở bầu trời Đại Thành này, thì có hàng tỉ đạo hoa văn mỹ lệ di động hiện ở giữa không trung, giống như một chuông lớn, bao lại cái hải đảo này.
Ở chỗ này, cổ khí tức cùng năng lượng khó nói lên lời kia càng thêm nồng nặc.
- Thiên Đạo chí bảo!
Chiến Thiên Ma Tôn mượn song mắt của Giang Nam nhìn đi, lấy làm kinh hãi, trầm giọng nói:
- Ta từng nghe nói trong Ứng Long Đại Thế Giới có người mượn Thiên Đạo mãnh vỡ, luyện thành Thiên Đạo chí bảo, thành tựu Bất Tử Bất Diệt thân. Những thứ này chỉ sợ chính là Thiên Đạo chí bảo lưu lại hoa văn, trấn thủ nơi đây! Cái này có chút khó làm...
- Thiên Đạo chí bảo?
Trong lòng Giang Nam ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn hướng chuông lớn treo cao ở giữa không trung kia, nghi ngờ nói:
- Thiên Đạo chí bảo là cái gì?
- Thiên Đạo chí bảo chính là bảo vật dung hợp Thiên Đạo!
Chiến Thiên Ma Tôn trầm giọng nói:
- Nói vậy ngươi cũng đã được nghe nói truyền thuyết Bổ Thiên, ta nghe nói năm đó trong Thần nhân Bổ Thiên có lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới, sau khi người này Bổ Thiên, đem Đại Đạo của mình dung nhập vào trong Thiên Đạo, thế cho nên Trường Sinh vĩnh cố, thọ cùng trời đất. Mà chút ít bảo vật đánh vào Thiên Đạo mảnh nhỏ, chính là Thiên Đạo chí bảo! Thần có loại bảo vật này đã không phải là Thần chân chính, mà là bán Tiên! Loại bảo vật này, ta cũng có nghe nói, nhưng không thấy tận mắt qua.
- Thì ra là như vậy.
Giang Nam tâm thần đại chấn, thời xa xưa có hạo kiếp, đánh cho Thiên Đạo tan vỡ, cho nên có Thần nhân luyện Ngũ Sắc Thạch mà Bổ Thiên Đạo, đây là một truyền thuyết lâu đời, mà hắn lại từ trong miệng Nhạc Ấu Nương nghe được phần sau. Mấy vị Bổ Thiên Thần nhân kia đem Đại Đạo bản thân cùng Thiên Đạo tương dung, rốt cục chứng được Trường Sinh Đạo Quả, thọ cùng trời đất!
Chẳng qua là hắn không có nghĩ qua, lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới lại là một trong những Bổ Thiên thần nhân năm đó!
Mới vừa rồi hắn cảm giác được cổ khí tức này cực kỳ cổ quái kỳ lạ, chính là cái nguyên nhân này, Thiên Đạo vô hình, Thiên Đạo chí bảo hữu hình, Thiên Đạo không có chất, Thiên Đạo chí bảo có chất.
Thiên Đạo đại công vô tư, mà người luyện chế Thiên Đạo chí bảo lại có tư tâm!
Lão tổ tông của Ứng Long thế giới tất nhiên là sưu tầm đến lớn lượng Thiên Đạo mảnh nhỏ, lấy những Thiên Đạo mảnh nhỏ này dung nhập vào trong Ngũ Sắc Kim, đồng thời phụ lấy Đại Đạo đạo tắc bản thân, luyện thành một Thiên Đạo chi chung, chính là miệng chuông trước mắt này!
Ứng Long Đại Thế Giới có can đảm hạ lệnh tru diệt chuyển thế thân của Quang Vũ Thần Đế. Ngay cả chuyển thế thân thống trị Chư Thiên Thần Đế cũng dám giết. Này là to gan lớn mật bực nào. Chẳng qua nếu như Ứng Long Đại Thế Giới nắm giữ Thiên Đạo chí bảo mà nói, đây cũng không phải là to gan lớn mật.
Có Thiên Đạo chí bảo, chính là thay thế được Thiên Đạo, thay trời hành đạo, người luyện chế bảo vật này, bản thân cũng đã biến thành một phần Thiên Đạo, tuổi thọ vĩnh cửu, chính là Thiên, lời hắn nói, chính là nhân gian chí lý.
Thần Đế mặc dù quyền cao chức trọng, nhưng cũng là Đế Hoàng dưới Thiên Đạo, chịu Thiên Đạo ước thúc, hai trăm vạn năm chính là thọ nguyên cực hạn của Thần Đế.
Mà người chưởng khống Thiên Đạo chí bảo, thọ nguyên vô cùng dài, bất kỳ Thần Đế nào ở trước mặt hắn cũng là một đứa bé, bé nhỏ không đáng kể.
Vô tận thọ nguyên, cơ hồ có thể sánh ngang Tiên Nhân, có vô cùng tuổi thọ có thể tu luyện.
Loại nhân vật này nhất định kinh khủng vô cùng, coi như là Thần Đế chỉ sợ cũng không kịp.
Thậm chí bọn họ có thể điều khiển Thần Đế, đem Thần Đế biến thành tượng gỗ của bọn hắn.
|
Chương 738: Dẫn Ngộ Thiên Đạo. Vì vậy, hạ lệnh giết chết Quang Vũ Thần Đế chuyển thế thân, cũng là không coi vào đâu.
Giang Nam nghĩ càng sâu một bước, thầm nghĩ:
- Quang Vũ Thần Đế muốn sống ra thế thứ hai, chuyển thế trùng tu, có thể là có ý tứ muốn nhảy ra bọn họ chưởng khống.
Thiếu niên áo vàng cũng mượn hai mắt của Giang Nam nhìn đi, nhìn chỉ chốc lát, cười nói:
- Đây chính là lạc ấn của Thiên Đạo chí bảo? Khó trách người đàn bà kia không dám tự mình đến lấy pháp bảo của nàng, Thiên Đạo chí bảo bực này, uy lực rất cao, đừng nói Thần Tôn chi bảo, coi như là Thần Đế cũng có thể trấn áp, bảo vật của ta tất nhiên cũng là bị bảo vật này trấn áp.
- Ngay cả Thần Đế cũng có thể trấn áp?
Giang Nam sợ hãi, thất thanh nói:
- Không thể nào? Người chưởng khống Thiên Đạo vượt xa Thần Đế có lẽ còn có thể, nhưng một kiện pháp bảo cũng muốn trấn áp Thần Đế, không khỏi có chút khoa trương a?
Thiếu niên áo vàng cười lạnh nói:
- Làm sao không thể nào? Bản thể Thiên Đạo chí bảo này trấn áp một phần pháp bảo của ta, ngay cả pháp bảo của ta cũng có thể trấn áp, trấn áp Thần Đế chẳng phải là chuyện tình dễ dàng sao?
Giang Nam cảm giác thật sâu rung động, tinh tế đánh giá chuông lớn lạc ấn này, chỉ cảm thấy Thiên Đạo chí bảo lạc ấn này vô cùng ảo diệu, tản mát ra khí tức trấn áp Chư Thiên, đừng nói Thần Ma luyện chế pháp bảo, Thần Tôn chi bảo gì, coi như là Chư Thiên, cũng sẽ bị Thiên Đạo chí bảo trấn áp!
Loại bảo vật lạc ấn này bí hiểm, vượt qua hắn từ trước chứng kiến bất kỳ pháp bảo, làm cho người ta rung động không gì so sánh nổi.
Tới chỗ này, pháp lực thần thức của hắn phảng phất quay về Hỗn Độn, bị trấn áp ở trong người, không cách nào nhúc nhích.
Nơi đây không có Long Tộc cường giả trấn thủ, nói vậy cũng là lão tổ tông của Ứng Long Đại Thế Giới đối với Thiên Đạo chí bảo lạc ấn cực kỳ có lòng tin, cho là chỉ cần chuông khắc ở đây, liền không người nào có thể cướp lấy pháp bảo nơi đây, không cần có người trấn thủ.
Giang Nam đánh giá những lạc ấn này, bất giác có một loại cảm giác Ngộ Đạo, theo ánh mắt của hắn yên lặng ở trong đó, hắn lĩnh ngộ cũng càng ngày càng nhiều.
Đột nhiên, pháp lực của hắn chậm rãi nhúc nhích xuống, sau đó thần thức phảng phất như thai nhi trong cơ thể mẹ, chậm rãi giản ra thân thể, Ma Ngục Huyền Thai Kinh lập tức khởi động, chậm rãi vận chuyển.
Dần dần, tốc độ của Ma Ngục Huyền Thai Kinh càng lúc càng nhanh, rất nhanh liền đạt tới cực hạn mà Giang Nam từ trước có thể thúc dục, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên, lấy tốc độ cao hơn vận chuyển, càng lúc càng nhanh!
Ma Ngục Huyền Thai Kinh lâm vào trong hưng phấn trước nay chưa có, liều mạng từ trong hoa văn của Thiên Đạo chí bảo hấp thu dinh dưỡng, điên cuồng bổ túc đến trong môn công pháp này!
Tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!
Muốn làm được điểm này, đầu tiên cần pháp của tổ tông, Đạo của Thiên Đạo, sau đó mới có thể nhảy ra ngoài, mở phương pháp của mình, ngưng tụ Thiên Đạo của mình!
Tâm thần của hắn bất giác bị Thiên Đạo chí bảo lạc ấn hấp dẫn đi qua, tâm không động vì ngoại vật, cho dù là thiếu niên áo vàng cùng Chiến Thiên Ma Tôn không ngừng thúc giục hắn tiến vào trong thành, hắn cũng làm như không có cảm giác.
- Không cần động đến hắn, giờ phút này hắn đang cảm ngộ Thiên Đạo chí bảo, lĩnh ngộ Thiên Đạo.
Thiếu niên áo vàng nhận thấy được Giang Nam khác thường, cười nói:
- Đây là lĩnh ngộ khó được, cũng là cơ duyên tạo hóa của hắn, để cho hắn lĩnh ngộ, chúng ta lại tiến vào nơi đây đoạt bảo. Công pháp của hắn rất kỳ lạ, lại có thể từ Thiên Đạo lạc ấn hấp thu chất dinh dưỡng, không ngừng trưởng thành lớn mạnh.
Ánh mắt của hắn cực kỳ đanh đá chua ngoa, thậm chí ngay cả Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển trong cơ thể Giang Nam cũng có thể thấy nhất thanh nhị sở, phảng phất cái gì cũng không thể gạt được hắn.
- Chiến Thiên Ma Tôn, đây cũng là đại kỳ ngộ của ngươi.
Thiếu niên áo vàng cười nói:
- Ngươi đã tu thành Ma Tôn, muốn tái tiến một bước ngàn khó khăn muôn vàn khó khăn, nhưng nếu như xem Ma Thiên Đạo lạc ấn mà nói, cũng có thể để ngươi tái tiến một bước.
Chiến Thiên Ma Tôn mượn hai mắt Giang Nam mà tinh tế đánh giá những Thiên Đạo chí bảo lạc ấn này, bất quá mặc dù hắn là Ma Tôn, nhân vật cao tầng trong chư thiên vạn giới, cũng không cách nào từ lạc ấn trong Thiên Đạo chí bảo được đến bao nhiêu kiến thức giải thích, ánh mắt nhìn qua, chỉ cảm thấy vô cùng thâm ảo phức tạp, tối tăm khó hiểu.
- Thiên Đạo tối tăm như thế, ta căn bản không cách nào lĩnh ngộ!
Chiến Thiên Ma Tôn giận dữ, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ nói tài trí cùng ngộ tính của ta, còn không bằng tên tiểu tử thúi này? Không thể nào, tuyệt đối không có thể!
Khí tức của Giang Nam điên cuồng tăng lên, mỗi qua một khắc, khí tức của hắn liền nặng nề nhất phân, tu vi lại thâm sâu nhất phân, hiển nhiên là lĩnh ngộ ra càng nhiều Thiên Đạo, để cho tu vi thực lực cùng nội tình của hắn cũng đang không ngừng tăng trưởng.
- Đem tiểu tử này cắt miếng nghiên cứu...
Hai mắt Chiến Thiên Ma Tôn hiện ra quang mang xanh mượt, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này tư chất cùng ngộ tính so với ta còn tốt, nhất định phải cắt miếng nghiên cứu!
Giang Nam ở chỗ này vừa đứng chính là mấy chục ngày, khí tức càng ngày càng đậm, khí huyết càng ngày càng tràn đầy, mấy chục ngày thời gian này, để cho tu vi của hắn bạo tăng.
Tu vi của hắn vốn cũng đã sắp sửa tăng lên tới Minh Đường cảnh trung kỳ, giờ phút này tu vi cả thảy tăng lên sáu thành, đạt tới Minh Đường cảnh đỉnh, thậm chí đạo văn bên trong hướng ra phía ngoài phát tán, từng đạo đạo văn mỹ lệ tràn ngập mọi nơi, dài đến hơn mười dặm, cùng Thiên Đạo lạc ấn trên bầu trời chạm nhau tương dung.
Ầm!
Trong cơ thể hắn truyền đến từng tiếng chấn động, nhiều đạo văn hơn tràn ra, tựa hồ muốn hoàn toàn cùng Thiên Đạo tương dung!
Đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ diệu, phảng phất chỉ cần Đạo văn của hắn dung nhập vào Thiên Đạo lạc ấn, là hắn có thể đạt được Vĩnh Sinh, đạt được lực lượng cùng thành tựu không cách nào tưởng tượng, thậm chí có thể Bất Tử Bất Diệt, cùng Thiên đồng thọ!
Trong lòng Giang Nam không khỏi sinh ra một cổ khát vọng mãnh liệt, khát vọng cùng Thiên Đạo tương dung, biến thành một phần của Thiên Đạo.
Giờ khắc này, hắn phảng phất cảm giác mình là một giọt nước, mà Thiên Đạo lạc ấn trên không chính là một mảnh biển lớn mênh mông, giọt nước như thế nào biến thành biển lớn mênh mông? Chỉ có dấn thân vào trong biển rộng!
Hắn hiện tại có cảm giác tung người vào biển rộng, bên tai cùng đáy lòng phảng phất có vô số thanh âm kêu gọi, đầu độc, thúc đẩy hắn dấn thân vào Thiên Đạo, cùng Thiên Đạo lạc ấn tương dung.
- Không đúng, không đúng, nếu ta dung nhập vào Thiên Đạo, ta vẫn là ta sao? Ta ở nơi đâu?
Trước mắt Giang Nam tất cả quang cùng sắc hết thảy biến mất, chỉ có một chuông lớn treo cao, đó là Thiên Đạo chi chung, tiếng chuông đương đương rung động, thúc đẩy hắn buông tha cho hết thảy của mình, hòa tan vào Thiên Đạo, hòa tan vào Thiên Đạo chí bảo, biến thành một phần Thiên Đạo, một giọt nước trong biển rộng.
|
Chương 739: Phụng mệnh phá bỏ và dời đi nơi khác. (1) Giọt nước dung nhập vào biển rộng, sẽ tìm không được giọt nước này nữa.
- Ta chính là ta, ta sẽ không buông tha cho mình đi cùng Thiên Đạo của lão tổ tông Ứng Long Đại Thế Giới tương hợp! Ta muốn tu thành Thiên của mình, Đạo của mình!
Giang Nam cắn chặc hàm răng, đau khổ chống đở, bất quá tiếng chuông tràn ngập, vô số thanh âm nườm nượp mà đến, rung chuyển tâm thần của hắn, chấn động Đạo văn của hắn, để cho nhiều đạo văn hơn cùng Thiên Đạo chi chung tương dung.
Những Đạo văn này tự động biến hóa, từ Giang Nam chi đạo biến thành Thiên Đạo.
Đạo văn càng tuôn ra nhiều, Giang Nam càng ngày càng cảm giác được mình khó có thể khống chế pháp lực, thậm chí ngay cả nhục thể của hắn cũng bắt đầu hóa thành một mảnh Đạo văn dài hẹp, thân thể phân giải, có khuynh hướng hoàn toàn dung nhập vào Thiên Đạo!
Thân thể của hắn càng ngày càng nhạt, tựa hồ tùy thời có thể từ thế gian biến mất, biến thành một phần tử của Thiên Đạo.
Đột nhiên, một thanh âm vang lên, áp qua tiếng chuông, áp qua uy năng của Thiên Đạo chí bảo, để cho thanh âm bên tai hắn trong lúc bất chợt hễ quét là sạch.
Thân thể Giang Nam chấn động, chỉ thấy giữa không trung vô số đạo văn bá một tiếng rối rít bay trở về, lạc vào thể nội, thậm chí thân thể đã trở nên trong suốt của hắn cũng nhanh chóng ngưng tụ, phục hồi như cũ!
- Đa tạ tiền bối viện thủ.
Cả người Giang Nam mồ hôi đầm đìa, lòng vẫn còn sợ hãi, hướng thiếu niên áo vàng kia nói cám ơn.
- Không cần cám ơn ta.
Thiếu niên áo vàng thản nhiên nói:
- Tu vi cảnh giới của ngươi quá thấp, thế cho nên bị Thiên Đạo tương dung, chẳng qua nếu như tu vi của ngươi đầy đủ cao, liền không có loại nguy hiểm này. Việc này không nên chậm trễ, mới vừa rồi ta chặn tiếng chuông, chỉ sợ sẽ khiến cho có người chú ý, chúng ta vẫn là trước làm chính sự quan trọng hơn!
Giang Nam bước đi vào trong thành, bốn phía là từng ngọn tháp cao, mà ở bầu trời, miệng Thiên Đạo chi chung kia treo cao, đem trọn tòa thành thị gắn ở phía dưới.
Ở nơi này do rất nhiều tháp cao tạo thành, khẩu Thiên Đạo Chung này bao phủ xuống, bất luận kẻ nào chỉ cần chưa từng nhảy ra thiên đạo, còn đang trong thiên đạo quản hạt, cũng sẽ bị áp chế tu vi cảnh giới.
Cũng tức là nói, vô luận chủng tộc gì, tiến vào nơi đây sẽ bị trấn áp, không có pháp lực có thể vận dụng, không có pháp bảo có thể thúc dục, chỉ còn lại có nhục thể của mình có thể khu sử!
Coi như là Long Tộc cũng giống như thế, không có ngoại lệ.
Có ngoại lệ cũng là loại tu luyện công pháp giống như Ứng Long lão tổ, trong cơ thể tích chứa đại đạo cùng Thiên Đạo Chung giống nhau, mới có thể tránh Thiên Đạo Chung trấn áp.
Bất quá, khẩu Thiên Đạo Chung này dù sao chỉ là lạc ấn của Thiên Đạo Chung, nếu như tu vi đầy đủ mạnh, mạnh đến trình độ ngay cả Thiên Đạo Chung cũng ép không được, là có thể hành động tự nhiên.
Mà trong mi tâm Giang Nam, liền cất giấu hai tồn tại như vậy.
- Công pháp của ngươi rất cổ quái, lại có thể ở loại địa phương này cũng có thể thúc dục.
Thiếu niên áo vàng cảm ứng được pháp lực vận chuyển trong cơ thể Giang Nam, lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Ta tính toán tiến vào nơi đây, để cho Chiến Thiên Ma Tôn kéo Long Tôn Long Chủ cùng cường giả của Ứng Long Đại Thế Giới, mà ta thì nhân cơ hội đoạt bảo. Làm như vậy tệ đoan chính là dễ dàng kinh động chủ nhân Thiên Đạo Chung, đưa tới người này, hậu hoạn vô cùng, hiện tại thân thể ta không hoàn chỉnh, không phải đối thủ của hắn. Bất quá nếu ngươi có thể tùy ý thúc dục pháp lực, liền không cần ta lấy thân phạm hiểm.
Chiến Thiên Ma Tôn trầm giọng nói:
- Không sai, ta theo đuổi Quang Vũ Đại Đế, Quang Vũ Đại Đế đối với Ứng Long Đại Thế Giới cũng kiêng kỵ vạn phần, nói vị lão tổ tông Ứng Long Đại Thế Giới kia sâu không lường được, không thể dễ dàng là địch. Tiểu đạo hữu, nếu ngươi có thể đi vào nơi đây thu pháp bảo bị trấn áp của cô nương kia, không cho chúng ta ra mặt, kia tự nhiên là tốt nhất. Hai người chúng ta quá mạnh mẻ, nếu ở trong thành hiện thân, pháp lực thế tất sẽ cùng khẩu Thiên Đạo Chung này đối kháng, tất nhiên sẽ kinh động Ứng Long lão tổ, khi đó liền có chút ít không ổn.
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Ta cũng không muốn kinh động cao thủ Ứng Long Đại Thế Giới, nếu không thần tiên đánh nhau, vẫn là ta tai ương. Hai vị, các ngươi muốn tìm kiện pháp bảo kia rốt cuộc ở nơi đâu?
- Từng ngọn tháp cao kia trấn áp chính là cao thủ đối nghịch cùng Ứng Long Đại Thế Giới. Còn có pháp bảo của bọn hắn, nếu như thật sự áp không được, liền lưu vong đến trong hư không.
Chiến Thiên Ma Tôn lắc đầu nói:
- Nữ nhân kia chính là Yêu Tôn, cay cú cậy mạnh, bị Long Tộc cường giả chộp tới lấp hắc động, khóa ở trong hắc động không cách nào thoát thân, không ngừng bị hắc động tước nhược pháp lực, cảnh ngộ so với ta còn muốn hỏng bét một chút, qua chút ít năm nữa nàng sẽ bị hắc động luyện hóa thành tro. Nàng chỉ nói pháp bảo của nàng bị trấn áp ở chỗ này. Nhưng không có nói pháp bảo của nàng rốt cuộc bị trấn áp ở trong tòa tháp nào.
Giang Nam khẽ cau mày, nơi đây tháp cao san sát, từng ngọn bảo tháp tìm đi qua, không biết đến khi nào mới có thể tìm được pháp bảo của vị Yêu Tôn kia.
- Những bảo tháp này cũng là pháp bảo, thần kim sở luyện, hứng lấy khí tức của thiên đạo chí bảo, đem người và pháp bảo cùng bọn họ đối nghịch trấn áp ở trong đó, muốn tìm được pháp bảo của vị Yêu Tôn kia cũng không dễ dàng.
Hắn đi tới trước một ngọn tháp cao, chỉ thấy tháp cao này không có bất kỳ cửa vào, hoàn toàn ngăn cách tất cả khí tức, thậm chí ngay cả cửa tiến vào vào cũng không có.
Giang Nam lộ ra Địa Từ Nguyên Phủ, vung rìu bổ tới, mấy phủ đầu đem tháp cao này cắt ra một lỗ thủng to, những tháp cao này mặc dù là pháp bảo cực kỳ cường đại, lại làm bằng thần kim, có thể hứng lấy khí tức của thiên đạo chí bảo, nhưng còn không cách nào ngăn cản Ngũ Sắc Kim luyện chế Địa Từ Nguyên Phủ.
Hắn thăm dò đi tới trong tháp, hướng bên trong tháp nhìn lướt qua, chỉ thấy trong tháp cao này treo đầy xiềng xích, trên xiềng xích hiện đầy móc câu, trên móc câu treo một bộ xương khô.
Người trấn áp trong tháp đã chết không biết bao nhiêu năm, thân thể cũng đã mục.
Dù vậy, trong hài cốt của hắn như cũ tản mát ra thần uy làm người ta sợ hãi, có thể nghĩ thực lực người này nhất định không phải chuyện đùa!
Giang Nam đang muốn rời đi, đột nhiên lại dừng bước lại, vung Địa Từ Nguyên Phủ lên đem những xiềng xích này cắt xuống, thu vào trong tử phủ, suy nghĩ một chút, lại đem xương khô trong tháp thu hồi, càng đưa vào Tử Phủ, sau đó tâm niệm vừa động, ở trong bảo tháp viết một chữ "Hủy" thật to, sau đó ở xung quanh chữ vẽ một vòng tròn lớn.
Thiếu niên áo vàng cùng Chiến Thiên Ma Tôn nhìn hắn bận rộn tới bận rộn đi, không khỏi im lặng nói:
- Những thần kim cùng xương khô này, cũng không coi là bảo bối gì, tiểu đạo hữu, ngươi tham tiền như vậy sao?
|
Chương 740: Phụng mệnh phá bỏ và dời đi nơi khác. (2) Bọn họ lời còn chưa dứt, lại thấy một ngọn tháp thân bị ném vào trong tử phủ, đưa đến trước mặt hai người, để cho hai người càng thêm im lặng.
Bất quá chốc lát, Giang Nam liền đem ngọn bảo tháp do thần kim luyện chế này tháo thành tám khối, nhét vào trong tử phủ, ngay sau đó đi tới trước một tòa bảo tháp khác.
Tồn tại trấn áp trong bảo tháp này đã tử vong, lúc này bị Giang Nam viết lên một chữ "Hủy", tháo thành tám khối đưa vào Tử Phủ của mình.
Tồn tại trấn áp ở đây thật sự rất xa, có chút thậm chí là nhân vật mười mấy kỷ kiếp trước, vẫn bị giam ở chỗ này, ngay cả hài cốt rửa nát cũng không có thoát thân.
Không chỉ có như thế, thậm chí có chút ít pháp bảo cực kỳ cường đại cũng bởi vì trấn áp quá lâu, không có bất kỳ linh tính, biến thành một đống sắt vụn, trong những pháp bảo này, không ít là Thần Chủ cấp bậc.
Hắn thậm chí còn chứng kiến một pháp bảo lớn như vầng trăng, toàn thân làm bằng thần kim, hẳn là Thần Tôn sở luyện, chỉ tiếc thời gian quá mức xa xưa, không có nửa phần uy năng, chỉ còn lại có thần kim rèn pháp bảo.
Cái bảo vật này Giang Nam không cách nào thu vào trong mi tâm, chỉ đành phải để cho Chiến Thiên Ma Tôn trước thu vào.
Giang Nam hạnh phúc hủy đi bảo tháp, mấy canh giờ sau liền có hơn tám mươi bảo tháp bị hắn phân giải, bất quá nơi đây còn có mấy ngàn tòa bảo tháp.
- Một ngọn một ngọn hủy đi, thật sự quá chậm.
Hắn tâm niệm vừa động, vô số đạo văn bay ra, ở trên tất cả bảo tháp viết lên một chữ "Hủy" thật to, ngay sau đó thân thể run lên, giọt giọt máu tươi từ trong lỗ chân lông bay ra, rơi xuống đất hóa thành vô số hóa thân.
Giang Nam tiện tay luyện mấy chục thanh Địa Từ Nguyên Phủ, phân phát đến trong tay những hóa thân này, tiến lên hủy tháp.
- Di? Trong tháp này còn có người sống!
Một hóa thân của Giang Nam mới vừa cắt ra một ngọn bảo tháp, thăm dò nhìn lại, chỉ thấy trong bảo tháp này có vô số xiềng xích khóa lại một đại hán vóc người dị thường cao lớn khôi ngô, mặc dù người này bị khóa ở trong tháp, tu vi lại bị thiên đạo chí bảo trấn áp, như cũ uy phong lẫm lẫm. Mặc dù ở trong lao ngục như cũ giống như một Đế Hoàng!
- Người này lúc trước nhất định là một đại nhân vật khó lường!
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên.
- Ha hả. Một tiểu quỷ mới vừa tu thành Minh Đường Thần Phủ, lại có thể nắm giữ Ngũ Sắc Kim luyện chế Địa Từ Nguyên Phủ, còn có thể xông tới đây!
Vị đại hán bị khóa ở trong tháp kia mở mắt, thần uy tràn ngập, chậm rãi đứng dậy, xiềng xích rầm rầm rung động, trên cao nhìn xuống Giang Nam, thản nhiên nói:
- Nếu ngươi cứu ta đi ra ngoài, ta tất nhiên ban cho ngươi vô số tài phú, hưởng dụng vô tận!
Giang Nam đi ra phía trước, cười nói:
- Ngươi có bảo vật gì?
Đại hán kia ngửa mặt lên trời cười to, lạnh nhạt nói:
- Tiểu quỷ, ta thỏa mãn ngươi ba nguyện vọng, chỉ cần ngươi cứu ta đi ra ngoài! Ngươi yên tâm, Dạ Ma Hoàng ta dầu gì cũng là nhân vật lừng lẫy nổi danh vài ngàn năm trước, hoành hành đương thời, sẽ không ít ngươi chỗ tốt.
Boong boong!
Giang Nam đem xiềng xích khóa lại hắn hết thảy cắt ra, cười nói:
- Ta hiện tại có thể nói nguyện vọng thứ nhất chứ?
Dạ Ma Hoàng giản ra thân thể, diện mục đột nhiên trở nên dử tợn kinh khủng. Lấy tay liền hướng Giang Nam chộp tới, nhe răng cười nói:
- Nguyện vọng? Cái gì nguyện vọng? Tiểu quỷ, mới vừa rồi ngươi cùng ta cò kè mặc cả, đã xúc động nghịch lân của ta, người sờ nghịch lân ta... chết! Đem Địa Từ Nguyên Phủ của ngươi giao ra đây!
Hắn đảo mắt liền trở mặt, hướng Giang Nam hạ sát thủ, mặc dù thiên đạo chí bảo có thể trấn áp tu vi pháp lực của hắn, nhưng nhục thể của hắn như cũ vô cùng cường hãn, là Thần Ma chi thể, so sánh với Chúc Mạch còn cường đại hơn, một tay chộp tới, liền đem thân hình của Giang Nam đính tại chỗ!
- Dạ Ma Hoàng ta chính là Ma Hoàng vài ngàn năm trước, giết người vô số, hôm nay rốt cục thoát khốn, trước hết giết ân nhân, sau lại đại khai sát giới, giết đến thiên địa một mảnh sạch sẻ!
Dạ Ma Hoàng cười ha ha, tiếng cười còn chưa rơi, đột nhiên chỉ thấy trong mi tâm của Giang Nam lộ ra một cái đại thủ, cùng bàn tay của hắn va chạm, răng rắc một tiếng liền đem cánh tay hắn đánh gảy, ngay sau đó thủ chưởng này đi tới đỉnh đầu của hắn!
- Cái gì yêu ma quỷ quái?
Dạ Ma Hoàng quá sợ hãi, thân thể đột nhiên lăn một vòng, hóa thành một đầu Đại Điểu, hai móng vuốt chộp vào trên hai tòa tháp cao, cánh chim triển khai, phương viên đếm trăm dặm, che kín cả tòa Đại Thành, khắp cả người là Long Lân quái vũ, dử tợn hung ác, rõ ràng là một đầu Đại Yêu Già Lâu La tu thành chân thần đỉnh, lệ tiếu một tiếng, hướng bàn tay đen nhánh kia mổ đi, cười lạnh nói:
- Ngươi còn có trợ thủ? Bất quá Dạ Ma Hoàng ta chính là ăn Long đắc đạo, ăn hết thiên hạ chi Long, ngay cả Ứng Long Đại Thế Giới tam đại Long Tộc, Ứng Long, Tổ Long, Chúc Long cũng ăn, lúc này mới bị trấn áp ở chỗ này. Ngươi cho rằng trợ thủ của ngươi là đối thủ của ta...
Thủ chưởng kia rơi xuống, một phát liền đem đầu Già Lâu La này bắt trong bàn tay, nắm đến can đảm tê liệt, ngay sau đó kéo vào trong mi tâm của Giang Nam.
Dạ Ma Hoàng còn chưa kịp phản ứng, liền thấy bàn tay kia đem mình nhét vào trong một cái đại khẩu thôn thiên, chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, liền bị nuốt vào trong bụng.
Chiến Thiên Ma Tôn ợ một cái, cười hắc hắc nói:
- Tư vị Chân thần so với Thần Ma bình thường tốt hơn! Tiểu đạo hữu, ngươi tìm thêm mấy người nữa tới ăn!
Giang Nam nhún vai, tiếp tục hết sức chăm chú làm lấy nghiệp lớn phá bỏ và dời đi nơi khác của mình.
Ứng Long Đại Thế Giới cũng không phải hoàn toàn là trấn áp dị kỷ, nơi này trấn áp đại đa số là ma đầu làm hại đương thời, có chút thực lực cực kỳ cường đại, thậm chí không thiếu tồn tại cấp bậc Thần Chủ, cực kỳ nguy hiểm, vừa thoát khốn liền muốn giết người, cùng hung cực ác.
Bất quá trong mi tâm của Giang Nam cất giấu hai Thần Tôn cấp, nếu những hung đồ này động thủ, Chiến Thiên Ma Tôn trực tiếp mội cái đại thủ chộp tới, ăn hết là xong chuyện.
- Nhiều thần kim bảo tháp như thế, thu đến tay ta cũng mềm nhũn.
Giang Nam nhìn tháp cao san sát trong thành, còn có sáu bảy trăm tòa, ai thán một tiếng, tiếp tục vùi đầu khổ luyện, đem từng ngọn bảo tháp đẩy ngã, thu vào trong mi tâm.
Thiếu niên áo vàng cùng Chiến Thiên Ma Tôn cũng là im lặng, nhìn thấy tham tiền, nhưng chưa từng thấy qua tham tiền như vậy, một tiểu bối Minh Đường cảnh, lại tính toán đem nơi đây thanh tẩy không còn!
- Nếu cường giả của Ứng Long Đại Thế Giới biết chuyện này, nhất định sẽ bị tức đến hộc máu...
Trong lòng hai người thầm nghĩ:
- Làm sao kiện pháp bảo kia còn không có tìm được?
Hai người bọn họ mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên nơi xa một cổ Long uy ngất trời, chỉ thấy từng chiếc từng chiếc lâu thuyền khổng lồ phá không hướng bên này lái tới, trên lâu thuyền đứng tôn tôn Long thần, lửa giận trên người bọn họ thậm chí ngay cả Thiên Không cũng bị cháy đỏ bừng, xa xa liền quát lên:
- Thiên Long tộc tiểu bối kia, ngươi đang làm cái gì đó? Còn không mau dừng tay?
|
Chương 741: Chấp Pháp Thánh Tôn. (1) Giang Nam tiếp tục để cho máu tươi hóa thân của mình phá bỏ bảo tháp, xoay người cười nói:
- Hồi bẩm chư vị Long thần, vãn bối phụng lão tổ tông chi mệnh đến đây phá bỏ và dời đi nơi khác. Lão tổ tông nói, nơi đây lâu năm không tu sửa, cần dời đến địa phương mới, lão nhân gia ông ta hôm nay đã chế tạo xong thành mới, để cho ta tới phá bỏ và dời đi nơi khác. Ta đã làm một ngày, mệt mỏi không thở được, các ngươi tới vừa lúc, cùng nhau phụ một tay, nhanh làm xong chuyện khổ sai này.
Mấy tôn Long thần liền muốn xuống hỗ trợ, một Long chủ ngăn bọn họ lại, cười lạnh nói:
- Chậm! Ngươi có pháp dụ phá bỏ và dời đi nơi khác của lão tổ tông không? Mang tới ta xem nhìn!
- Pháp dụ phá bỏ và dời đi nơi khác? Thật sự có loại vật này?
Giang Nam cũng không khỏi ngạc nhiên, lắc đầu cười nói:
- Lão tổ tông cũng không có cho ta pháp dụ phá bỏ và dời đi nơi khác, nơi đây cũng không cần người khác đóng trú, muốn pháp dụ phá bỏ và dời đi nơi khác cho ai nhìn? Chư vị Long Thần, ta chính là đệ tử của lão tổ tông thu nhận, nếu không làm sao có thể ở dưới Thiên Đạo bảo chung thi triển pháp lực? Nếu các ngươi không tin, đại khái có thể đi hỏi lão tổ tông! Nếu các ngươi trì hoãn ta phá bỏ và dời đi nơi khác, các ngươi chịu trách nhiệm được sao?
Trên mấy chục chiếc lâu thuyền, nhiều Long Thần không khỏi do dự, vị Long Chủ cầm đầu kia cũng chần chờ, không biết nên lập tức hạ lệnh ngăn cản, hãy để cho hắn tiếp tục phá bỏ và dời đi nơi khác.
Một Long Thần thấp giọng nói:
- Thần Chủ, nơi đây có lạc ấn Thiên Đạo chí bảo của lão tổ tông trấn áp, cho dù là chúng ta vào trong thành, cũng không cách nào thi triển ra bất kỳ pháp lực cùng tu vi, chỉ có thân truyền đệ tử của lão tổ tông, mới có thể thi triển pháp lực. Vị Thiên Long tộc thiếu niên này pháp lực thấp kém, lại có thể ở chỗ này thi triển ra pháp lực, phân ra mấy chục hóa thân, hơn nữa còn có Ngũ Sắc Kim luyện chế thành rìu, đoán chừng thật sự là đệ tử của lão tổ tông phái tới phá bỏ và dời đi nơi khác.
- Ngươi nói có lý.
Long Chủ kia chần chờ một chút, lắc đầu nói:
- Bất quá nơi đây trấn áp là ác đồ cùng hung cực ác, là địch nhân của Ứng Long Đại Thế Giới ta, vạn nhất để lộ một cái, liên quan không nhỏ, chỉ sợ sẽ chọc phải đại họa cho tộc ta. Huống chi, lão tổ tông của chúng ta chính là Ứng Long nhất tộc, luôn luôn chỉ lấy con cháu Ứng Long tộc làm đệ tử, tại sao lại thu một Thiên Long tộc làm đệ tử?
Hắn nói tới đây, trong lòng sinh nghi nói:
- Hơn nữa nếu lão tổ tông thật sự muốn phá bỏ và dời đi nơi khác, dựng thành mới, làm sao chỉ phái một đệ tử Thần Phủ tám cảnh đến đây? Nơi này trấn áp đều là cao thủ, thậm chí không thiếu Thần Chủ, cho dù là bị trấn áp tu vi, cũng vượt xa Thần Ma bình thường có thể chống lại! Lão tổ tông phái người đến đây phá bỏ và dời đi nơi khác, nhất định phải phái một Thần Chủ mới có thể bảo đảm những người này sẽ không chạy...
- Thần Chủ sợ còn kém!
Nhiều Long Thần rối rít nói:
- Tiểu tử Thiên Long tộc này đúng là rất khả nghi, có muốn trước bắt hắn lại hay không?
Long Chủ kia khẽ lắc đầu nói:
- Nếu hắn thật sự là lão tổ tông phái tới, chúng ta bắt hắn lại, lão tổ tông trách tội xuống chúng ta đúng là chịu trách nhiệm không nổi. Lão tổ tông hàng năm bế quan, truy tìm Tiên Đạo, dễ dàng sẽ không xuất quan gặp người, bất quá ở trong Bàn Long thần điện có mấy vị Đại Tôn là đệ tử của lão tổ tông. Các ngươi lập tức phái ra một người đi Bàn Long thần điện. Cầu kiến mấy vị Đại Tôn, xem một chút lão tổ tông có thật phái người đến đây phá bỏ và dời đi nơi khác hay không. Những người khác theo ta ở lại giữ ở chỗ này, có chúng ta ở đây, hắn muốn đi cũng đi không xong!
Trên một chiếc lâu thuyền, lập tức có một Long Thần bay lên, hướng nơi xa bỏ chạy.
Long Chủ kia tâm niệm hơi động, tinh kỳ trên lâu thuyền phiêu giương, nhiều lâu thuyền tản ra, quay chung quanh Đại Thành này bày một đại trận, mấy trăm Long Thần kết trận, đem Đại Thành này bảo vệ giống như thùng sắt giang sơn, gió thổi không lọt, phong tỏa tất cả đường đi.
- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi phá bỏ và dời đi nơi khác, khó bảo toàn có mấy ma đầu chạy ra, chúng ta bày trận giúp ngươi, nếu có ma đầu chạy trốn, cũng không cách nào chạy ra chúng ta bố trí đại trận!
Long Chủ kia cao giọng cười nói.
Giang Nam nghe vậy, hướng mấy Long Thần xa xa tạ ơn, ngay sau đó điên cuồng thúc dục hóa thân của mình, nhanh hơn thu hoạch những bảo tháp này.
- Hai vị tiền bối, Long Tộc cường giả đông đảo, hẳn là còn không làm khó được các ngươi a?
Chiến Thiên Ma Tôn nghe vậy, dữ tợn cười một tiếng nói:
- Đợi đến tìm được kiện pháp bảo kia, coi như là tới mấy Long Tôn, đối với ta mà nói cũng không nói chơi, ngươi đại khái có thể yên tâm!
Thiếu niên áo vàng cũng cười nói:
- Chiến Thiên Ma Tôn chiến lực cực kỳ cường đại, nếu không cũng không có thể hoành hành Tam Giới, ta vốn là tính toán để cho hắn hấp dẫn chiến lực Long Tộc, tự mình tới cướp lấy kiện pháp bảo kia, bất quá có ngươi, mọi chuyện đều đơn giản hơn mấy trăm lần.
Giang Nam hơi yên tâm, đột nhiên, một tòa bảo tháp bị hóa thân của hắn bổ ra một lỗ thủng to, một cổ khí tức cuồng bạo nhất thời phóng lên cao, oanh một tiếng vang thật lớn, cổ khí tức thô bạo bá đạo này cùng Thiên Đạo chí bảo trên bầu trời đụng nhau, trùng kích đến thậm chí ngay cả miệng chuông lớn này không ngừng run rẩy, không ngừng phát ra từng tiếng chuông vang!
Đang...
Hồng chung móc ngược, tiếng chuông vang dội đến trăm vạn dặm, uy năng của Thiên Đạo chí bảo lạc ấn bị kích phát, trong nháy mắt này, Giang Nam tựa hồ cảm giác được cả Ứng Long Đại Thế Giới giờ phút này cũng bị chí bảo lạc ấn này thôi phát, lực lượng toàn bộ thế giới hội tụ mà đến, một tia ý thức hướng bảo vật trong bảo tháp kia trấn áp xuống!
Bảo vật trong bảo tháp kia là một đại đỉnh, bảo tháp bị một hóa thân của Giang Nam lấy Địa Từ Nguyên Phủ chém ra một lỗ thủng to, để cho bảo đỉnh này nhất thời có thể cùng chủ nhân xa xôi cảm ứng lẫn nhau, uy năng của bảo đỉnh lập tức kích phát, rầm rầm chấn vỡ một mảnh xiềng xích dài hẹp, đem tòa bảo tháp này chấn nát bấy!
Đại đỉnh này phong cách cổ xưa nhất thời hiển lộ ở trước mắt người đời, ba chân hai vạc, vách đỉnh tròn xoe, có khắc hai yêu đồng, một là chữ "Tôn", một là chữ "Vương".
Tôn Vương Đỉnh!
Trong đỉnh yêu khí ngất trời, yêu phong gào thét hướng ra phía ngoài phun đi.
Cổ yêu phong này chính là đạo tắc tạo thành, lợi hại vô cùng, trực tiếp đem hư không cạo sập, cổ yêu phong này thổi tới giữa không trung, tầng khí quyển trên phiến đại lục Ứng Long Đại Thế Giới này trực tiếp bị thổi một khối lớn!
Hô...
Yêu phong thổi tới giữa không trung, chỉ thấy một viên tinh cầu ngăn trở đường đi của Yêu phong, tinh cầu kia ở trong Yêu phong quay cuồng, càng ngày càng nhỏ, bất quá chốc lát liền chỉ còn lại có một viên tinh hạch, ngay sau đó ngay cả tinh hạch ở trong Yêu phong hóa thành tro bụi!
|