Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 82: Dã Cẩu đạo nhân. (1) Ads Hắn chỉ cảm thấy mình phảng phất trong nháy mắt này biến thành một đại lò luyện, trong cơ thể nhiệt độ cao thậm chí đủ để hòa tan đại đa số kim loại đương thời!
Xùy~~!
Hai đạo Hỏa Nguyên Lực từ trong mũi của hắn phun ra, thẳng tắp như mũi tên, bắn trên mặt đất, chỉ thấy mặt đất lập tức xuất hiện hai cái cửa động thật sâu, bùn đất đều bị cháy sạch!
Cũng may bọn người La Thanh đang thu thập răng nanh, không có phát hiện bức dị tượng này, nếu không tất nhiên sẽ giật mình kêu lên.
- Hỏa Nguyên Lực hảo cường hoành, nhiệt lượng so với đệ nhất trọng thần hỏa, ít nhất cường đại gấp 10 lần!
Trong nội tâm Giang Nam hoảng sợ, nếu không phải hắn tu thành Nội Cương, có Nội Cương hộ thể, chỉ sợ đơn giản sẽ bị cỗ thần hỏa này đốt hóa thành tro!
Bất quá đệ nhị trọng thần hỏa hiệu lực cũng càng thêm kinh người, nguyên bản một ít tạp chất mà đệ nhất trọng thần hỏa cùng thần thủy không cách nào rèn luyện, giờ phút này cũng bị luyện đi ra ngoài.
- Thủy Hỏa rèn luyện, đã có thần hỏa, còn cần thần thủy!
Hắn phân ra một cỗ cương khí, xúc động U Minh Thần Thủy, dùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh thống ngự, Thủy Hỏa giao công, cộng đồng dày vò thân hình, thần thủy cọ rửa, thần hỏa dung luyện, để cho thân thể của hắn trở nên càng thêm hoàn mỹ, hắn có thể cảm giác được một cổ lực lượng khổng lồ ở trong người nhúc nhích, phảng phất muốn phá thể mà ra!
Thân thể như kén, lực lượng như tằm, kén phá điệp biến, liền có thể đột phá cực hạn!
Giang Nam liên tục không ngừng thúc dục cương khí, kích phát Đâu Suất Thần Hỏa, U Minh Thần Thủy, thần thủy cọ rửa, thân như lò luyện, rèn luyện không ngừng, đồng thời cương khí không ngừng rung động lắc lư, chấn động, ba quản cùng nhau, đồng thời rèn luyện thân thể.
Cương khí rèn luyện thân thể, cần tiêu hao tu vi thật lớn, đơn giản không thể vận dụng, bất quá hắn tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hấp thu mặt trời nguyên khí giữa không trung, cương khí liên tục không dứt, vô cùng vô tận, căn bản không quan tâm chút tiêu hao ấy.
Đã qua thật lâu, bọn người La Thanh rốt cục đem tất cả răng nanh thu thập hoàn tất, lực lượng trong cơ thể Giang Nam cũng lần nữa gia tăng lên một Tượng chi lực, đạt tới trình độ một Long bốn Tượng. Tùy ý bọn người La Thanh thông minh như thế nào, cũng hồn nhiên không ngờ tới, Giang Nam trong đoạn thời gian này, thực lực vậy mà lại có tăng lên không nhỏ!
- Giang sư huynh, những răng nanh này tuy không phải bảo bối gì, nhưng là tài liệu cần thiết của nhiệm vụ sư môn.
Sau khi bọn người La Thanh thu thập hoàn tất, phân ra một phần lớn nhất giao cho Giang Nam, cười nói:
- Nếu như Sư huynh bái nhập Huyền Thiên Thánh tông ta, muốn tu hành tâm pháp càng cao thâm, liền có thể dùng những răng nanh này đưa ra nhiệm vụ, đổi lấy công lao, công lao nhiều hơn, liền có thể hối đoái tâm pháp.
Giang Nam không có chối từ, đem răng nanh nhận lấy, uy lực các loại tâm pháp như Long Hổ Tượng Lực Quyết với hắn mà nói thật có chút chưa đủ, Giang Tuyết tỷ tỷ cũng không chỉ một lần chỉ ra điểm này, nói hắn bởi vì tâm pháp hạn chế, cùng cảnh giới ở địa phương lạc hậu như Kiến Vũ quốc có thể xưng hùng, nhưng đến thế giới càng thêm bao la bên ngoài, liền có chút ít khó nói.
- Vị Giang sư huynh này thật sự là kỳ quái, tựa như cùng cẩu yêu có cừu oán, chẳng lẽ hắn muốn diệt tộc cẩu yêu trên Thiên Khiển Chi Địa. . .
Giang Nam cùng bọn người La Thanh, Uông Phong kết bạn mà đi, cũng không lâu lắm, liền để cho bọn người La Thanh phát hiện một chỗ không đúng, số lượng yêu thú trên Thiên Khiển Chi Địa tuyệt đối không ít, nhưng đối với yêu thú khác, Giang Nam đều là hào hứng không nhiều, trừ khi chủ động hướng bọn hắn công kích, nếu không tuyệt không để ý tới.
Duy chỉ có cẩu yêu, Giang Nam là thống hạ sát thủ, gặp một cái giết một cái, gặp hai cái giết một đôi, thà giết nhầm không buông tha, được xưng tụng tâm ngoan thủ lạt.
Bọn hắn cùng nhau đi tới, Giang Nam trước trước sau sau lại tiêu diệt mấy trăm đầu cẩu yêu, cộng thêm cẩu yêu mà bọn hắn nguyên lai săn đuổi, bọn hắn mỗi người cũng có thể đi sư môn đổi một môn tuyệt học Thần Thông cấp.
- Lần này phát đạt!
Bọn người La Thanh mở cờ trong bụng, đối với Giang Nam không khỏi khâm phục vạn phần, thầm nghĩ:
- Chỉ là Giang sư huynh yêu thích thật sự quá đặc thù một tí, chỉ săn giết cẩu yêu, để cho thu hoạch của chúng ta có chút đơn điệu. Nếu có thể lại giết vài đầu yêu thú khác, cái kia liền dệt hoa trên gấm rồi.
Mấy người bọn họ đối với Giang Nam tâm phục khẩu phục, Giang Nam không chỉ là ân nhân cứu mạng bọn hắn, hơn nữa cùng nhau đi tới cũng tuyệt không keo kiệt, để cho bọn hắn thu hoạch tương đối khá, mỗi người đều có đại thu hoạch.
Đột nhiên, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đóa pháo hoa, bịch một tiếng nổ tung, ở giữa không trung hóa thành một mảnh hoa vũ tịnh lệ.
- Ồ? Ai tại phóng thích Diễm Hỏa triệu tập đồng môn?
La Thanh ngẩng đầu nhìn lại, nghi hoặc vạn phần nói:
- Giang sư huynh, đây là Diễm Hỏa mà Huyền Thiên Thánh tông ta dùng để triệu tập đồng môn, nếu như có chuyện, chỉ cần đốt Diễm Hỏa, đồng môn ở phụ cận sẽ gặp tiến đến trợ giúp.
Sắc mặt Ngụy Hạo có chút không vui nói:
- Lúc chúng ta bị vây khốn, cũng từng phóng thích Diễm Hỏa cầu cứu, liền không ai đến đây cứu viện chúng ta.
Uông Phong lắc đầu nói:
- Chúng ta vận khí không tốt, khi đó hơn phân nửa phụ cận không có đồng môn. Phía trước đã có đồng môn phóng thích Diễm Hỏa, hơn phân nửa là gặp phải nguy hiểm, vẫn là đi xem một chút.
Lúc này bọn người Giang Nam nhanh hơn bước chân, về phía trước chạy như bay mà đi, cũng không lâu lắm, mấy người liền chạy vội ra hơn mười dặm, rốt cục đi vào phụ cận Diễm Hỏa.
- La Thanh sư muội, xem ra lần này các ngươi tử thương thảm trọng a!
Đột nhiên chỉ nghe một thanh âm có chút hả hê truyền đến, sắc mặt bọn người La Thanh biến hóa, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy sáu gã nam nữ trẻ tuổi cùng một người trung niên nam tử dắt tay nhau đi tới, trong đó một vị nữ tử dung mạo hơi tệ cười nói:
- Các ngươi tám người cùng một chỗ rời núi, như thế nào lúc này chỉ có bốn cái, hơn nữa còn có một người xa lạ? Chẳng lẽ những người khác chết rồi hả? Liên tiếp chết năm người, ngươi cái này làm sư tỷ thật tội đáng chết vạn lần!
La Thanh hiển nhiên cùng cô gái này không hòa thuận, mặt như sương lạnh, lạnh lùng nói:
- Nguyên lai là Việt Tú sư tỷ, vừa rồi chẳng lẽ là các ngươi phóng thích Diễm Hỏa?
Nàng kia tên là Việt Tú, không khỏi đắc ý, cười nói:
- Không sai. lần này chúng ta rời núi săn giết yêu thú, chẳng những không ai thương vong, ngược lại thu hoạch tương đối khá, bởi vậy mới phóng thích Diễm Hỏa, muốn mời đồng môn ở phụ cận cùng một chỗ tới, chia xẻ thu hoạch của chúng ta.
La Thanh 100 cái không tin, cười lạnh nói:
- Việt Tú sư tỷ, ngươi gần đây ưa thích cướp đoạt thu hoạch người khác, như thế nào lần này hảo tâm như vậy?
Uông Phong thấp giọng nói:
|
Chương 83: Dã Cẩu đạo nhân. (2) - Giang sư huynh, lúc La sư tỷ vừa mới bái Nhập Thánh tông, Việt Tú sư tỷ ỷ thế hiếp người, đã từng nhiều lần đem người cướp đoạt vơ vét thu hoạch của người khác săn giết yêu thú, khi đó La sư tỷ tu vi thấp, cũng bị nàng vơ vét mấy lần. Về sau La sư tỷ tu vi tăng cao, cùng nàng đấu mấy trận, bởi vậy giữa hai người rất có mâu thuẫn.
Trong nội tâm Giang Nam hiếu kỳ, nghi ngờ nói:
- Vơ vét tài sản người khác, chẳng lẽ Huyền Thiên Thánh tông mặc kệ sao?
Uông Phong cùng Ngụy Hạo trên mặt sầu khổ, lắc đầu nói:
- Chúng ta những người này đều là môn sinh, ở trong Thánh tông không có Địa vị gì, Thánh tông sao có thể hỏi đến những chuyện nhỏ nhặt này? Ở bên trong Thánh tông, môn sinh cướp đoạt vơ vét tài sản người khác không chỉ một Việt Tú sư tỷ, dù sao nhiệm vụ sư môn cực kỳ nguy hiểm, vơ vét tài sản người khác, cầm công lao của người khác đi hối đoái tâm pháp, đã an toàn, cũng có thể rất nhanh tăng thực lực lên.
Giang Nam yên lặng gật đầu:
- Thì ra là thế, xem ra Huyền Thiên Thánh tông tuy là danh môn chính phái, nhưng cũng không phải là không có ác tha.
Việt Tú dương dương đắc ý, cười nói:
- La Thanh sư muội, chúng ta mời một vị Thần Thông tiền bối tương trợ, tự nhiên thu hoạch tương đối khá, vị này chính là Điền Cú tiền bối, chính là Thần Thông cấp cường giả!
Trong đám người tên trung niên nam tử kia khẽ gật đầu, sắc mặt ấm áp, cười nói:
- Không dám xưng tiền bối, chư vị xưng hô ta Điền Cú đạo nhân là được. Ta thấy các ngươi tu vi thấp kém, ở loại địa phương nguy hiểm như Thiên Khiển Chi Địa này lịch lãm rèn luyện, không để ý liền chết ở dưới nanh vuốt yêu thú, trong nội tâm thật sự thương tiếc, nhìn không được lúc này mới tương trợ.
- Thần Thông cường giả?
Trong lòng mấy người La Thanh cả kinh, không có nghĩ đến trung niên nam tử xấu xí này dĩ nhiên là một vị Thần Thông cường giả, vội vàng khom người nói:
- Bái kiến tiền bối!
Giang Nam cũng không khỏi lộ ra dị sắc, trong Kiến Vũ quốc số lượng Thần Thông cường giả không nhiều lắm, thường thường như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng mà không nghĩ tới ở loại địa phương như Thiên Khiển Chi Địa này, tùy tùy tiện tiện đụng phải một cái.
Chỉ là, vị "Điền Cú đạo nhân" này tổng cho hắn một loại cảm giác không đúng, để cho trong lòng của hắn cảnh giác.
- Miễn lễ miễn lễ.
Điền Cú đạo nhân kia cười ha hả nói:
- Ta cùng Huyền Thiên Thánh tông các ngươi có sâu xa, giúp đỡ bọn ngươi một tay tự nhiên là nên phải, các ngươi xuất sinh nhập tử săn giết yêu thú, thật sự là đáng thương, nếu ta ra tay, đơn giản liền có thể diệt sát vô số yêu vật, tự nhiên sẽ cho các ngươi đại thu hoạch, hoàn thành sư môn nhiệm vụ cũng dư xài. Bất quá, hôm nay các ngươi người quá ít, tốt nhất có thể triệu tập nhiều một ít đồng môn, khiến người khác có chỗ tốt đều dính, như vậy mới không phụ đạo nhân một phen tài bồi.
Hắn chánh nghĩa lẫm nhiên, để cho người không khỏi tâm vui mừng thần phục, La Thanh chần chờ thoáng một phát nói:
- Tiền bối có chỗ không biết, lúc trước chúng ta gặp nạn, đã đem Diễm Hỏa thả ra, hôm nay không có mặt Diễm Hỏa khác trên người.
- Trên người Đạo nhân này có yêu khí!
Thần Thứu Yêu Vương híp híp đôi mắt ưng, đưa lỗ tai hướng Giang Nam thấp giọng nói.
Trong nội tâm Giang Nam rùng mình:
- Đúng vậy, là yêu khí! Bất quá đạo nhân này che dấu vô cùng tốt, ngay cả ta cũng bị hắn dấu diếm! Hắn đã có thể biến hóa làm người, tự nhiên là đại yêu tu thành Thần Thông! Một đầu đại yêu sao có thể có hảo tâm như vậy, trợ giúp người Huyền Thiên Thánh tông săn giết yêu thú? Ở trong đó tất có chuyện ẩn!
Điền Cú đạo nhân kia nghe được lời nói của La Thanh, lộ ra một vẻ thất vọng, lập tức cười nói:
- Đã như vầy, chúng ta liền chờ một lát, nhìn xem đồng môn khác của các ngươi có thể chạy đến không. Đến lúc đó đạo nhân ta liền mang bọn ngươi tiến về Vạn Yêu Cốc, không phải ta khoe khoang, dùng tu vi thực lực của đạo nhân ta, một chiêu Thần Thông, liền có thể diệt sát hàng trăm hàng ngàn yêu thú, cho các ngươi nhặt cũng không kịp nhặt, đến lúc đó tự nhiên tất cả đều vui vẻ.
La Thanh đang muốn gật đầu, Giang Nam đột nhiên cười nói:
- La sư tỷ, ta và ngươi bắt được tài liệu đã đầy đủ rồi, làm gì chiếm tiện nghi của những người khác? Huống chi, ta còn cần ngươi dẫn đường, tiến về Thánh tông.
La Thanh có chút chần chờ, liếc nhìn Điền Cú đạo nhân kia, lại nhìn Việt Tú một chút, cắn răng nói:
- Tốt!
Điền Cú đạo nhân kia khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Giang Nam, bộ dáng hòa ái, ôn nhu nói:
- Thiếu niên, ngươi cũng biết ngươi bỏ qua bao nhiêu kỳ ngộ không?
Giang Nam bị hắn nhìn thẳng, chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn làm cho người sởn hết cả gai ốc, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
- Tiền bối, cái kỳ ngộ này ta tự nhiên muốn bắt, tiếc rằng ta xác thực có chuyện quan trọng tại thân. La sư tỷ, chúng ta đi a.
Điền Cú đạo nhân thở dài nói:
- Ngươi phải đi, thật làm cho đạo nhân ta khó xử a. . .
Việt Tú nhịn không được nói:
- Điền Cú tiền bối, có người chó cắn Lã Động Tân, không biết nhân tâm tốt, không lĩnh hảo ý của ngươi, chúng ta cần gì phải ngăn trở?
Điền Cú đạo nhân không có trả lời, ánh mắt tiếp tục gắt gao nhìn thẳng Giang Nam, ôn nhu nói:
- Thiếu niên, ta tự hỏi che dấu vô cùng tốt, không có nửa phần sơ hở, ngươi là như thế nào nhìn ra được?
Bọn người La Thanh, Việt Tú nghe nói như thế, vẻ mặt mờ mịt:
- Cái gì là che dấu vô cùng tốt? Điền Cú tiền bối che dấu cái gì?
Hắn lời này lại để cho người không hiểu ra sao, bất quá Giang Nam lại nghe đã hiểu, trong nội tâm ám run sợ:
- Đầu đại yêu này lòng nghi ngờ cực nặng, rất thông minh, xem ra tu vi tuyệt đối không kém!
Điền Cú đạo nhân thấy hắn không đáp, tự nhủ:
- Dã Cẩu đạo nhân ta từ khi xuất đạo đến nay, ăn người không biết bao nhiêu, một ngày rốt cục khai mở Linh trí, hiểu được tu luyện. Rốt cục có một ngày, ta ăn hết một cường giả hương vị ngon, phát hiện trên người hắn có một môn tâm pháp, đọc qua thế mới biết, nguyên lai lúc trước ta tự mình lĩnh ngộ chút ít kia, hết thảy đều là cặn bã! Nhân loại vậy mà có thể khai phát ra tâm pháp thần diệu như thế, ăn tươi bọn họ thật là đáng tiếc. . .
Hắn liếm liếm bờ môi, lẩm bẩm nói:
- Sau khi đạt được tâm pháp của bọn hắn lại ăn tươi bọn hắn, như vậy lại không thể tiếc rồi.
Bọn người La Thanh, Việt Tú trừng to mắt, nghẹn họng nhìn trân trối nghe đạo nhân này tự nói chuyện, trong nội tâm không khỏi có cảm giác kinh hoàng. Việt Tú cười khanh khách hai tiếng, thanh âm run rẩy, nhõng nhẽo cười nói:
- Tiền bối, ngài nhất định là cùng chúng ta những vãn bối này nói giỡn đúng không. . .
Dã Cẩu đạo nhân mỉm cười, ánh mắt như trước rơi vào trên người Giang Nam, nói khẽ:
- Ta ý thức được điểm này, liền bắt đầu với loại hoạt động này, trời có mắt, rốt cục bị ta ăn hết một vị Thần Thông cao thủ, đạt được tâm pháp Thần Thông cấp của hắn. Không biết bao nhiêu người chết ở trong miệng của ta, nhưng bị người nhìn thấu vẫn là lần đầu.
|
Chương 84: Thần niệm giao phong. (1) Đắc đắc đắc!
Bọn người La Thanh, Việt Tú nhịn không được hàm răng run rẩy, một người trong đó lặng lẽ hướng ra phía ngoài động bước chân, đi ra hơn mười trượng, quát to một tiếng hướng xa xa chạy như điên, tốc độ cực nhanh.
Dã Cẩu đạo nhân tiếp tục nhìn chằm chằm Giang Nam, mặc kệ cho người nọ đào tẩu, những người khác thấy thế, vội vàng quay người liền trốn, bốn phương tám hướng chạy thục mạng, chỉ có bốn người La Thanh cùng Việt Tú như trước lưu tại nguyên chỗ, đứng như nhũn ra.
Việt Tú là muốn đi nhưng lại không dám đi, nàng được chứng kiến bản lĩnh của Dã Cẩu đạo nhân, Thần Thông kinh người, tự biết căn bản không có hi vọng đào tẩu.
Ba người La Thanh cùng Uông Phong, Ngụy Hạo lại nhìn thấy Giang Nam như trước đứng ở nơi đó, mình cũng không muốn đem ân công ở tại chỗ này một mình chạy trốn.
Dã Cẩu đạo nhân như trước đối với mọi người đào tẩu làm như không thấy, đợi đến mọi người chạy đi trong vòng hơn mười dặm, đột nhiên bên trong mi tâm của hắn tuôn ra từng đạo Thần Quang, hóa thành ba đạo Thần Luân, mỗi một đạo Thần Luân ngưng kết một loại Thần Thông, ông ông chuyển động!
Ba đạo Thần Luân, Thần Thông tam trọng!
Dã Cẩu đạo nhân vậy mà đã tu luyện đến Thần Thông tam trọng, hơn nữa mi tâm hắn tuôn ra hào quang Thần Luân sáng chói, vượt xa chút ít Thần Luân Thần Thông cường giả mà Giang Nam chứng kiến kia.
Ban đầu ở Dược Vương thành, rất nhiều Thần Luân Thần Thông cường giả hiện thân vây công Giang Tuyết, Thần Luân bay múa, nhưng Thần Luân của những người kia đều so ra kém vị Dã Cẩu đạo nhân này, có thể thấy được tu vi đạo nhân này cực cao.
Hô !
Ba đạo Thần Luân chuyển động không ngớt, bên trong Thần Luân đột nhiên truyền ra tinh thần ý niệm vô cùng cường đại chấn động, cuồng phong gào thét, thần niệm của Dã Cẩu đạo nhân từ bên trong Thần Luân bốn phương tám hướng tuôn ra, trong chớp mắt liền tịch quyển hơn mười dặm, những người kia thân bất do kỷ bị thần niệm của hắn xoáy lên, bị trói buộc đến vô pháp nhúc nhích, dùng tốc độ càng nhanh bay ngược quay về.
Bọn hắn người ở giữa không trung, bị một cổ lực lượng vô hình đem quần áo trên người lột sạch hết thảy, trở nên xích lõa, không đến một lát, thần niệm cuốn động, những quần áo này cũng bị điệp được chỉnh tề, gào thét bay đến bên người Dã Cẩu đạo nhân, rơi dưới chân của hắn.
Năm người đi theo Việt Tú cùng một chỗ xuống núi lịch lãm rèn luyện, hết thảy không phải kẻ yếu, đều là Nội Cương cường giả, thậm chí còn có một người tu thành Ngoại Cương, tu vi cực kỳ cường hoành, nhưng ở dưới thần niệm của Dã Cẩu đạo nhân quấn quanh, thậm chí ngay cả lực lượng nhúc nhích cũng không có.
- Bản ý của ta, là ý định mượn bọn ngươi giúp đỡ hấp dẫn đến càng nhiều đệ tử Huyền Thiên Thánh tông nữa, sau đó hết thảy ăn tươi, đạt được càng nhiều tâm pháp, bất quá nếu như đã bị ngươi nhìn thấu, như vậy ta liền không thể không sớm động thủ.
Dã Cẩu đạo nhân thở dài, đột nhiên đầu càng lúc càng lớn, dưới làn da một sợi lông chó tráng kiện điên cuồng trát ra, khỏe mạnh sinh trưởng, từng khối xương cốt bành trướng, ở dưới làn da nhấp nhô, miệng càng ngày càng dài, răng nanh dữ tợn hung ác, trong chớp mắt liền từ một đạo nhân hào hoa phong nhã hóa thành một đầu hung thú tản mát ra yêu khí vô cùng nồng đậm!
Đạo nhân này là Cẩu đầu Nhân thân, đầu chó cực lớn, đột nhiên ngửa mặt lên trời rống to, mở ra miệng lớn dính máu, há miệng khẽ hấp, năm người này thân bất do kỷ liền rơi vào trong miệng của hắn, bị đầu đại yêu này rắc rắc nhai đến nát bấy, xương cổ nhấp nhô, liền đem những người này hết thảy ăn vào trong bụng!
- Quả nhiên, vẫn là đệ tử danh môn đại phái ăn ngon nhất! Những người bình thường kia huyết nhục nhuyễn bát, bắt ăn một điểm nhai cũng không có!
Dã Cẩu đạo nhân ăn tươi mọi người, cúi đầu hướng bọn người Giang Nam, La Thanh nhìn lại, trong mắt hung quang bắn ra bốn phía.
- Đừng ăn ta, ta có thể thay tiền bối gọi đồng môn khác. . .
Việt Tú đi đứng run rẩy, hàm răng va chạm, đắc đắc rung động, rung giọng nói:
- Đúng! Tiền bối, ta có thể thay ngươi gọi đồng môn khác, ta bên trong ở Huyền Thiên Thánh tông kết bạn không ít cao thủ, thậm chí còn có thể thay tiền bối dụ dỗ đến đệ tử Thần Thông, để cho tiền bối đạt được tâm pháp càng cao tầng thứ!
Dã Cẩu đạo nhân ah một tiếng, ánh mắt bễ nghễ mọi người, cười hắc hắc nói:
- Tốt, ngươi nói rất khá, ta liền lưu ngươi một mạng, bất quá những người khác vẫn là phải hết thảy ăn tươi!
Việt Tú không khỏi đại hỉ, ánh mắt quét về phía bọn người La Thanh, hung ác nói:
- La sư muội, ngươi nhiều lần cùng ta đối nghịch, có từng nghĩ tới cũng có hôm nay?
Dã Cẩu đạo nhân thần niệm quét qua, bọn người La Thanh thân bất do kỷ bay lên, quần áo bắt đầu bong ra từng mảng, lại vào lúc này, tinh thần ý niệm bên trong mi tâm Giang Nam đột nhiên bộc phát, gào thét hoành cuốn, cùng thần niệm của Dã Cẩu đạo nhân kịch liệt đối kháng, hai cổ ý niệm giao phong, bọn người La Thanh ở vào trung tâm giao phong, chỉ cảm thấy da thịt cơ hồ đều bị xé nứt.
Dã Cẩu đạo nhân nhẹ kêu một tiếng, lộ ra sắc mặt vui mừng:
- Tinh thần ý niệm của ngươi chưa lột xác thành thần niệm, cũng đã mạnh mẽ như thế, xem ra trên người của ngươi nhất định có pháp môn chuyên môn rèn luyện tinh thần ý niệm! Tốt, tốt! Ta ăn hết nhiều đệ tử Huyền Thiên Thánh tông nhiều như vậy, một mực không có đụng phải pháp môn rèn luyện tinh thần ý niệm, trời có mắt rồi, ngươi tự động đưa tới cửa!
Thần niệm của hắn đột nhiên tăng cường, trấn áp mà xuống, Giang Nam kêu rên một tiếng, hai tay thiên biến vạn hóa, kết xuất một đạo ấn pháp, lập tức tinh thần ý niệm bọc lấy bọn người La Thanh kịch liệt co lại, ra sức chống cự.
Tinh thần ý niệm của hắn triển khai, có thể bao phủ phạm vi vài dặm, ý niệm thành trụ, có thể đạt hai mươi dặm không trung, giờ phút này toàn lực phòng ngự, Dã Cẩu đạo nhân vậy mà nhất thời không làm gì được hắn, ngay cả bọn người La Thanh cũng không cách nào cuốn đi.
- Tốt công pháp, tốt công pháp!
Hai mắt Dã Cẩu đạo nhân tỏa ánh sáng, gắt gao nhìn thẳng mi tâm của Giang Nam, duỗi ra đầu lưỡi màu đỏ tươi dài vài trượng, liếm liếm bờ môi, liên tục tăng cường thần niệm, khiến cho Giang Nam thi triển càng nhiều ấn pháp, cười hắc hắc nói:
- Ngươi tuổi còn nhỏ, tinh thần ý niệm vậy mà mạnh như vậy, thậm chí có thể ngăn cản thần niệm của ta, xem ra môn công pháp này của ngươi cấp bậc tuyệt đối không thấp!
Xùy~~!
Thần niệm của hắn không hề bao phủ bọn người La Thanh, đột nhiên thu hồi, ngưng tụ thành kiếm, thẳng tắp hướng mi tâm của Giang Nam đâm tới, thần niệm hóa kiếm, thậm chí có thể đem Ngoại Cương cường giả đâm chết!
- Linh Châu Ấn!
Giang Nam cũng bất chấp chiếu cố bọn người La Thanh, đột nhiên thi triển ra Linh Châu Ấn, một đạo ấn pháp triển khai, lập tức tinh thần ý niệm ngưng tụ cao độ, hóa thành một quả linh châu, ngăn tại mi tâm.
Thần niệm đâm tới, hai chủng ý niệm cấp bậc bất đồng đụng nhau, lập tức như là nhấc lên một vòi rồng, từ mi tâm Giang Nam bộc phát ra.
|
Chương 85: Thần niệm giao phong. (2) Ads Dã Cẩu đạo nhân thấy hắn rõ ràng có thể ngăn cản thần niệm trùng kích của mình, không khỏi lại tán thưởng một tiếng, đột nhiên thần niệm phát lực, càng nhiều thần niệm nữa hướng Giang Nam dũng mãnh lao tới, cười nói:
- Có thể ngăn cản thần niệm trùng kích của ta, ta đối với môn công pháp này của ngươi càng phát ra hiếu kỳ rồi! Ngươi tu vi quá thấp, lại có thể ngăn cản được ta mấy lần thần niệm công kích?
- Sư Tử Ấn!
Giang Nam bị thần niệm của hắn chấn đến trong đầu ông ông tác hưởng, ấn pháp trong tay lần nữa biến đổi, chỉ nghe một tiếng Sư rống vô cùng to truyền đến, tinh thần ý niệm của hắn thình lình biến thành một đầu sư tử mạnh mẽ, mở cái miệng rộng, một ngụm liền đem thần niệm chi kiếm của Dã Cẩu đạo nhân nuốt vào.
- Bảo Bình Ấn!
Đầu ý niệm sư tử mạnh mẽ này vừa mới nuốt vào thần niệm chi kiếm, đột nhiên thân hình vặn vẹo biến hóa thành một bảo bình cao hơn người, miệng bình lưu quang, Dã Cẩu đạo nhân chỉ cảm thấy đạo thần niệm này của mình vừa mới rơi vào trong bảo bình, liền nhanh chóng tan rã, trong mấy cái nháy mắt, liền bị luyện hóa sạch sẽ, không khỏi vừa sợ vừa giận.
Giang Nam là tu vi bực nào, mà hắn là tu vi bực nào? Một cái là Nội Cương cường giả, mà cái khác lại là Thần Thông tam trọng cường giả, chênh lệch to lớn, quả thực có thể dùng rãnh trời để hình dung!
Nhưng mà chỉ dựa vào thần niệm giao phong, Dã Cẩu đạo nhân vậy mà không thể nào làm gì được một Nội Cương cường giả!
Bọn người La Thanh, Việt Tú càng kinh ngạc, Giang Nam vậy mà có thể tiếp được thần niệm trùng kích của Dã Cẩu đạo nhân, cái này cũng quá không hợp với lẽ thường rồi, tinh thần ý niệm cùng thần niệm chênh lệch là chất khác nhau, ở trong nhận thức của bọn hắn, thần niệm của Thần Thông cường giả tuyệt đối có thể dễ như trở bàn tay phá hủy tinh thần ý niệm của đối thủ, thậm chí có thể đem đại não của đối phương xông thành một bãi bột nhão, đầu sẽ trực tiếp nổ bung!
Bọn hắn lại không biết, Giang Nam tu luyện Minh Vương Thần Ấn chính là một loại Phật môn ấn pháp, chuyên môn rèn luyện tinh thần ý niệm cùng thần niệm, trải qua thời gian dài, Giang Nam một mực dùng loại ấn pháp này tu luyện tinh thần ý niệm của mình, để cho cường độ tinh thần ý niệm của hắn, cơ hồ có thể cùng thần niệm so sánh!
Hơn nữa mặc dù Minh Vương Thần Ấn không có bao nhiêu lực công kích, nhưng ở phía trên ý niệm công thủ, lại là một môn tuyệt học vô cùng sắc bén, Dã Cẩu đạo nhân không có được pháp môn tu luyện tinh thần ý niệm, tự nhiên không cách nào phá vỡ phòng ngự của hắn.
Giang Nam dùng Bảo Bình Ấn đem Thần niệm của Dã Cẩu đạo nhân kia luyện hóa, chỉ cảm thấy mi tâm lại cổ lại trướng, tinh thần ý niệm của mình vậy mà ở trong thời gian ngắn ngủn, liền bạo tăng một thành, không khỏi vừa mừng vừa sợ.
- Ta nguyên lai tưởng rằng Minh Vương Thần Ấn không có lực công kích, hiện tại xem ra, Minh Vương Thần Ấn chỉ sợ cũng một loại pháp môn công kích, bất quá lại là pháp môn công kích tinh thần ý niệm cùng thần niệm!
Tinh thần ý niệm của hắn vốn cũng đã tiếp cận lột xác thành thần niệm, giờ phút này luyện hóa được một đạo thần niệm của Dã Cẩu đạo nhân, đột nhiên tăng vọt một thành, Giang Nam chỉ cảm thấy tinh thần ý niệm của mình vậy mà ẩn ẩn bắt đầu lột xác.
- Nếu lại thôn phệ luyện hóa một đạo thần niệm của Dã Cẩu đạo nhân, tinh thần ý niệm của ta liền có thể triệt để lột xác thành thần niệm rồi!
Bất quá Dã Cẩu đạo nhân lại không để cho hắn cơ hội này, giơ tay lên liền hướng Giang Nam chộp tới, nhe răng cười nói:
- Tiểu bối, ta không tự mình ra tay còn không làm gì được ngươi, bất quá ta vừa ra tay, ngươi liền không có bất kỳ hi vọng rồi, mặc dù tinh thần ý niệm của ngươi cường, nhưng tu vi vẫn là quá yếu!
Hô!
Bàn tay của hắn vừa mới thò ra, liền hóa thành một cái móng vuốt lông xù, vô cùng trầm trọng, một móng vuốt chộp tới, không khí đều bị niết đến nổ bung!
Một kích này, đừng nói Giang Nam, coi như là Thần Luân cường giả đều bị hắn chụp chết!
Ánh mắt Giang Nam lóe lên, đột nhiên chỉ thấy một điểu trảo cực lớn thò ra, cùng móng vuốt của Dã Cẩu đạo nhân hung hăng đụng vào nhau, lập tức hai cổ lực lượng tuyệt cường bộc phát, kình phong bắn ra bốn phía, đem Giang Nam cùng bọn người La Thanh, Việt Tú hết thảy đập bay!
- Rốt cục đến phiên ta ra sân sao?
Thần Thứu Yêu Vương cạc cạc cười quái dị, thân hình đột nhiên lay động, hóa thành một đầu Ngốc Ưng, hai cánh triển khai, bóng mờ cực lớn che khuất phạm vi vài mẫu, lệ rít một tiếng, hai móng dò xét xuống, hướng Dã Cẩu đạo nhân tấn công mà đi!
Cùng lúc đó, mi tâm của đầu Ngốc Ưng cực lớn này Thần Quang lắc lư, ông ông tác hưởng, từng đạo Thần Luân hiện ra, Thần Thông ở bên trong Thần Luân uấn nhưỡng, yêu khí bức người.
Rống !
Dã Cẩu đạo nhân gào thét, thân hình lay động, triệt để hóa thành nguyên hình, chính là một đầu cự khuyển dài đạt tầm hơn mười trượng, dữ tợn hung ác, đứng lên như người, hai móng nghênh tiếp móng vuốt sắc bén của Thần Thứu Yêu Vương, bên trong mi tâm cũng có Thần Luân ông ông chuyển động, từng đạo Thần Thông bộc phát ra!
- Tiểu Cẩu, lão tử tu thành năm đạo Thần Luân, Thần Thông ngũ trọng, ngươi mới tu thành Thần Thông tam trọng, vẫn là ngoan ngoãn làm món ăn trong mâm của ta a!
Thần Thứu Yêu Vương nhe răng cười, hai đầu đại yêu Thần Thông đột nhiên bộc phát, một tiếng vang thật lớn kinh thiên động địa, Thần Thứu Yêu Vương kêu rên một tiếng, năm đạo Thần Luân phát ra tiếng vang ken két xoạt xoạt, lại bị Thần Thông của Dã Cẩu đạo nhân đánh cho Thần Luân che kín vết rạn, thân bất do kỷ bay ngược mà ra!
- Cái gì dã lộ tử Thần Thông?
Dã Cẩu đạo nhân cười to, thả người nhảy lên hướng Thần Thứu Yêu Vương bay nhào mà đi, lạnh lùng nói:
- Ta tu luyện chính là Thần Thông của Huyền Thiên Thánh tông, há có thể là Thần Thông chắp vá lung tung của ngươi có khả năng so sánh? Đi chết!
- Thần Thứu Yêu Vương vậy mà không phải đối thủ của Dã Cẩu đạo nhân này?
Trong nội tâm Giang Nam cả kinh, chỉ thấy hai đầu đại yêu tấn công cùng một chỗ, chó sủa chim kêu không dứt, kinh thiên động địa, Thần Thứu Yêu Vương liên tiếp bại lui, hiển nhiên không địch lại Dã Cẩu đạo nhân.
- Ngươi coi như là một hảo thủ, nhưng lại làm tay sai cho nhân loại, hôm nay ta liền đem bọn ngươi hết thảy ăn hết!
Dã Cẩu đạo nhân hung tính đại phát, liền xé liền cắn, cộng thêm uy lực Thần Thông của hắn viễn siêu Thần Thứu Yêu Vương, lập tức đem Thần Thứu Yêu Vương đánh cho mình đầy thương tích.
Trong mắt Giang Nam tinh quang lóe lên, đang muốn thu hồi Thần Thứu Yêu Vương, cùng bọn người La Thanh khống chế Thần Thứu đào thoát, đột nhiên chỉ thấy thiên tượng cự biến, một mảnh Tường Vân phi ra, bên trong tường vân đột nhiên có một bàn tay lớn phạm vi gần mẫu hướng Dã Cẩu đạo nhân hung hăng đập đi!
- Yêu nghiệt dám can đảm hại môn sinh Thánh tông ta, tìm đường chết!
Dã Cẩu đạo nhân bất chấp đánh chết Thần Thứu Yêu Vương, vội vàng ngẩng đầu, Thần Luân trong mi tâm điên cuồng chuyển động, đồng dạng một cái đại thủ bay ra, cùng bàn tay giữa không trung đập rơi đụng vào nhau.
|
Chương 86: Huyền Thiên Thánh tông. (1) Ads Hai cái bàn tay lớn này chính là Thần Thông biến ảo mà thành, đột nhiên va chạm, bộc phát ra uy lực càng làm cho người ta sợ hãi, cơ hồ diễn biến thành một hồi vòi rồng, mọi nơi thổi đi!
- Thần Thông tam trọng cường giả? Coi như các ngươi vận khí tốt, đến một cao thủ!
Thân hình Dã Cẩu đạo nhân rung mạnh, Thần Quang cấu thành Thần Luân ảm đạm không ít, trong mắt hung quang lóe lên, gào thét một tiếng, đột nhiên mở ra bốn vó hướng xa xa bão táp mà đi, tốc độ nhanh vô pháp tưởng tượng.
- Thần Thông Lãm Nguyệt Thủ của Thánh tông ta? Chỉ là một đầu chó hoang, rõ ràng học lén Thần Thông của Huyền Thiên Thánh tông, không thể tha thứ!
Bên trong tầng mây truyền đến một tiếng hừ tức giận, chỉ thấy đóa tường vân kia thu lại, hóa thành một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi đáp xuống trước mặt bọn người Giang Nam, ánh mắt ở trên thân bọn người Giang Nam nhìn lướt qua, trầm giọng nói:
- Ta là Thánh tông Hổ Lao sơn Tân Long Tử, các ngươi là Ngoại môn môn sinh của Thánh tông ta a?
La Thanh cùng bọn người Uông Phong liền vội vàng gật đầu, con ngươi Việt Tú đảo một vòng, vội vàng nói:
- Tân Long Tử sư huynh, may mắn ngươi đã đến, nếu không chúng ta đều phải chết ở chỗ này rồi. Ngươi có chỗ không biết, La Thanh cùng yêu nghiệt cấu kết, ý đồ cùng Dã Cẩu đạo nhân kia đem chúng ta một mẻ hốt gọn. . .
Nàng ác nhân cáo trạng trước, muốn trả đũa, bọn người La Thanh giận dữ, vội vàng giải thích.
Tân Long Tử hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Im ngay! Con chó hoang kia học trộm tuyệt học Lãm Nguyệt Thủ của Thánh tông ta, đang mang trọng đại, ta mới không có công phu để ý tới ân oán giữa các ngươi! Hiện tại các ngươi liền phản hồi Thánh tông, hướng sư môn bẩm báo việc này, ta đuổi theo giết đầu chó hoang kia!
Thân hình hắn khẽ động, dưới chân sinh tường vân, hướng phương hướng Dã Cẩu đạo nhân bỏ chạy truy kích mà đi.
La Thanh mặt như phủ băng, điềm nhiên nói:
- Việt Tú, ngươi cái tiểu tiện nhân phản phúc này, đợi trở lại Thánh tông, ta tất nhiên đem tình hình thực tế hướng sư môn chi tiết bẩm báo!
Việt Tú đôi mắt chuyển động, nhõng nhẽo cười nói:
- La Thanh, ta ở trong Thánh tông có nhân duyên, sư môn tin tưởng ngươi hay tin tưởng ta chỉ sợ còn phải đợi thương thảo. Huống chi, ngươi cấu kết một ngoại nhân không rõ lai lịch, lại muốn để cho hắn hỗn nhập Thánh tông, ta xem ngươi mới là mưu đồ làm loạn!
Nàng liếc nhìn Giang Nam, cười lạnh liên tục, bộ dạng không có sợ hãi.
Bọn người La Thanh hận đến hàm răng ngứa, rồi lại không thể làm gì, Việt Tú khanh khách một tiếng:
- La sư tỷ, chúng ta trở về núi lại tự sự, sư tỷ ta đi trước một bước. . .
- Đừng đi a.
Giang Nam đột nhiên tiến lên trước một bước, bàn tay lật lên che xuống, đánh cho không khí một tiếng ầm vang nổ bung, như là một tòa núi lớn đè xuống.
- Vạn pháp đao binh!
Việt Tú kinh hãi, quanh thân cương khí phún dũng, cương khí kêu vang, hóa thành hàng trăm đao kiếm, ngay ngắn hướng Giang Nam thiết cắt mà đi, lạnh lùng nói:
- Xú tiểu tử, ngươi dám đối với ta động thủ? Giết hại đồng môn, Thánh tông trưởng lão sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Giang Nam làm như không thấy, một mình xâm nhập bên trong cương khí biến thành mấy trăm đao kiếm, đao kiếm thiết cắt mà xuống, rơi vào trên người hắn tuôn ra từng chuỗi ánh lửa, boong boong rung động, lại không có thương tổn hắn mảy may.
Hắn một bước liền vượt đến trước mặt Việt Tú, tay nâng chưởng, chưởng phong như sấm, lực áp hết thảy!
Việt Tú kinh hãi, vội vàng đưa tay ngăn cản, vừa mới chạm đến bàn tay lớn của Giang Nam, cánh tay lập tức bị bẻ gẫy, lực lượng một Long tứ Tượng của Giang Nam bộc phát, cự lực suốt mười bốn vạn cân khủng bố đè xuống, thổi phù một tiếng đem đầu nữ nhân này đập nhão nhoẹt, cả người đều bị chấn nát thành bùn nhão!
- Giang sư huynh, mau dừng tay!
Lúc này tiếng kêu của bọn người La Thanh mới khó khăn lắm truyền đến, không ngờ Giang Nam ra tay quá nhanh, lời của bọn hắn vừa nói ra miệng, Giang Nam đã đem Việt Tú đánh gục tại chỗ.
La Thanh dậm chân liên tục, mang bộ mặt sầu thảm nói:
- Giang sư huynh, ngươi làm sao lại đánh chết nàng? Vạn nhất sư môn truy cứu tới. . .
- Không giết nàng, chẳng lẽ còn chờ nàng trở lại Huyền Thiên Thánh tông bàn lộng thị phi sao?
Giang Nam thu tay lại, cười nói:
- La sư tỷ, tiện nữ nhân như vậy, giết cũng giết, không đáng ngươi thay nàng cầu tình. Ta giết nàng, cũng là vì Thánh tông trừ gian.
La Thanh thở dài, lắc đầu nói:
- Thánh tông cấm đồng môn tương tàn, vạn nhất truyền đi...
Giang Nam lườm lườm hai người Uông Phong cùng Ngụy Hạo, cười nói:
- Các ngươi không nói, ta không nói, còn có ai biết rõ?
Uông Phong cùng Ngụy Hạo vội vàng cười nói:
- Giết tốt, giết tốt! Sư tỷ, ta cảm thấy Giang sư huynh giết rất đúng, tiểu tiện nhân Việt Tú này cơ hồ đem chúng ta hết thảy hại chết, chúng ta đã sớm xem nàng không vừa mắt, nếu không phải không là đối thủ của nàng, chúng ta cũng muốn ra tay tiêu diệt nàng!
- Giang sư huynh nói đúng, nếu như Việt Tú trở về nhất định sẽ bàn lộng thị phi, đem cái bô này hướng trên đầu chúng ta úp.
La Thanh im lặng một lát, trịnh trọng gật đầu nói:
- Bất quá việc này quan hệ trọng đại, tuyệt đối không thể nói đi ra, nếu không đối với Giang sư huynh rất là bất lợi. Hiện tại chúng ta liền chạy tới Thánh tông, hướng sư môn bẩm báo việc này, chỉ nói gặp được Dã Cẩu đạo nhân học lén Thần Thông tuyệt học Lãm Nguyệt Thủ của Thánh tông, cùng Tân Long Tử sư huynh đại chiến, những thứ khác thì một chữ không đề cập tới!
Uông Phong cùng Ngụy Hạo liên tục gật đầu, lúc này bốn người gia tốc hướng Huyền Thiên Thánh tông tiến đến. Giang Nam thấy thế, không khỏi âm thầm lắc đầu, đối với cách làm của bọn người La Thanh hơi có chút không cho là đúng:
- Người trong chính đạo vẫn là bảo thủ cổ hủ một tí, tiện nhân như Việt Tú, tự nhiên nên sớm diệt trừ cho xong việc, bọn hắn lại còn phải đợi sư môn quyết đoán.
Hắn bị Giang Tuyết ảnh hưởng, sát phạt quyết đoán, khoái ý ân cừu, lôi lệ phong hành, trong lòng có sát niệm liền sẽ ra tay, trong lúc bất tri bất giác sớm đã nhiễm lên phong cách xử sự của Giang Tuyết, đối với cách làm của người trong chính đạo rất không đồng ý.
Giang Tuyết đối với hắn ảnh hưởng quá lớn, nếu như Giang Nam vẫn là thư sinh no bụng đọc sách thánh hiền lúc trước, liền quả quyết sẽ không làm như vậy, mà là thành thành thật thật chờ đợi Huyền Thiên Thánh tông điều tra thẩm phán.
Huyền Thiên Thánh tông cách Trung Thổ cực kỳ xa xôi, khoảng chừng vạn dặm, dùng tu vi của Giang Nam nếu như thi triển Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, chỉ cần một ngày liền có thể bay đến, bất quá bọn người La Thanh tuy tu luyện Vũ Hóa Công, nhưng bọn hắn thu được Vũ Hóa Công, cấp bậc khá thấp, không mau lẹ bằng Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp, hơn nữa đối với tu vi tiêu hao rất lớn.
Tu vi của bọn hắn tuy không kém, nhưng đã bay suốt một ngày, cũng mới bất quá đi một nửa lộ trình.
|