Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 1022: U Đế quỷ thuyền. (1) Có không ít người ở trên đường Ngộ Đạo, trong lúc vô tình liền đột phá cảnh giới, thậm chí có chút ít cô bé liên tục đột phá hai cảnh giới, nhưng mà căn cơ vẫn như cũ vô cùng trầm ổn, càng hơn lúc trước.
Qua một lúc lâu, Thiên Đạo chi âm dần dần bình thường, đỉnh đầu của Giang Nam liên hoa ngưng lui hóa thành nụ Liên hoa, bọc bốn hóa thân chìm vào trong ao sen, ngay sau đó ao sen hóa thành thần quang từ trên đỉnh đầu hắn hạ xuống, trở về trong cơ thể.
Hắn vươn người đứng dậy, một đạo Vô Úy Ấn bay ra, đem Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh giữa không trung kia đánh nát, mảnh nhỏ Thiên Đạo lạc ấn rối rít nhập vào cơ thể, Giang Nam nhẹ chấn ống tay áo, cất bước đi vào hư không, bồng bềnh mà đi.
- Thời gian một tháng đã qua, nên đi Huyền Hoàng Đại Thế Giới, kiến thức Vọng Tiên Đài ! Thái Hoàng Lão Tổ, ngàn năm trước ngươi đặt chân qua nơi đó, cuối cùng chém đoạn trí nhớ kia, hôm nay, ta cũng muốn phủ xuống mảnh thổ địa kia!
Mà ở trong chư thiên vạn giới, từng trẻ tuổi cường giả rối rít nhích người, hướng Huyền Hoàng Đại Thế Giới bay đi.
Phía sau Hạo Thiếu Quân hiện ra Đế Hoàng hư ảnh, rộng lớn vô tận, không nhanh không chậm đi lại ở trên thế giới cầu đi thông Huyền Hoàng Đại Thế Giới:
- Giang giáo chủ, ta còn cần đa tạ ngươi, không có ngươi ngăn trở ta, ta cũng sẽ không rút kinh nghiệm xương máu, ở nơi này hơn một tháng thời gian đem căn cơ của mình củng cố một lần nữa, đột phá đến Thanh Hoa Thiên Cung cảnh giới! Ngươi vốn là đối thủ của ta, bất quá hiện tại ngươi đã so với ta nhỏ yếu . . .
Hai đầu Man Ngưu khí huyết ngất trời, rung chuyển không dứt, lôi kéo một chiếc chiến xa bôn ba ở trên thế giới cầu, Hoang Cảnh Thiếu Tôn ngồi ở trên chiến xa, trong mắt tinh quang chớp động:
- Giang giáo chủ, lần này ta không những muốn đoạt lại đại cốt chùy, còn muốn đem nhục nhã ngươi cấp cho ta, trăm ngàn lần trả lại ngươi!
Cực Nhạc Đại Thế Giới, Diệu Đế cùng Ngọc Chân Thượng Nhân đi ở phía trước, quay đầu lại cười nói:
- Tam Khuyết sư đệ, Vọng Tiên Đài sắp mở, ngươi còn không đi?
Một hòa thượng to mọng nhăn nhăn nhó nhó đi ra, vác trên lưng một đầu Thần Thi, trên trán Thần Thi kia viết một chữ "Trấn". Trên mặt hòa thượng này đầy thẹn thùng, lúng ta lúng túng nói:
- Sau này lão nạp còn gặp người thế nào. . .
Diệu Đế tiểu hòa thượng cười nói:
- Huyền Độ Phật Tôn tự mình vì ngươi quy y, muốn ngươi tu thân dưỡng tính, làm hòa thượng mấy năm, đợi Thần Thi bị luyện hóa, ngươi vẫn có thể hoàn tục.
Huyền Hoàng Đại Thế Giới cách Trung Thiên thế giới cực kỳ xa, Địa Từ nguyên lực ở giữa các Đại Thế Giới rung chuyển, thâm canh thành bó, hóa thành một đạo cầu vồng, Giang Nam từ trên thế giới kiều đi qua, vũ trụ hư không của Chư Thiên vạn giới sáng chói đồ sộ, bất quá Tiểu Quang Minh giới lại ảm đạm không ánh sáng, chỗ đó đã bị Địa Ngục chủng tộc chiếm cứ.
Địa Ngục đại quân ở đó triệu hồi ra Thần Ma cường đại, thậm chí sắp tới có nghe đồn, Địa Ngục đã triệu hoán một hóa thân của Lan Lăng Thần Hoàng đến, còn có vài chục vị Ma Tôn hóa thân, gần ngàn Thần Chủ hóa thân, đem Tiểu Quang Minh giới chế tạo thành thùng sắt giang sơn.
Toàn bộ Tiểu Quang Minh giới hôm nay dù ai cũng không cách nào đi vào, dù là Thần tôn cũng ở đó gặp áp chế, bị đánh đi ra.
Vị Thần Tôn kia mang đến tin tức kinh người, Thần Hoàng cùng mấy chục Ma Tôn đồng loạt ra tay, đem trọn Tiểu Quang Minh giới luyện hóa, ý định luyện thành một kiện pháp bảo cường đại.
Đem toàn bộ thế giới, hàng tỉ vạn ngôi sao, hết thảy luyện thành một kiện pháp bảo, có thể nghĩ cái pháp bảo này uy năng là khủng bố bực nào?
Nghe nói vị Thần Tôn kia đem việc này thượng bẩm Thần Đế, Quang Vũ thần đế từ chối cho ý kiến, chỉ nói một câu đã biết.
Thần Tôn kia lại từng cái thượng bẩm lão tổ chín Đại Thế Giới, trước sau như một, có chỉ nói một câu: kiếp nạn chi hoạn, không cần hỏi đến, không giải quyết được gì.
- Hôm nay vũ trụ hư không, lưu vong chi địa, giống như so với lúc trước càng thêm hỗn loạn rồi.
Giang Nam cùng nhau đi tới, gặp được không ít Thần Ma du dắt ở hai bên thế giới kiều, những Thần Ma này đều là thế hệ bị lưu vong, cả đời không được bước vào Chư Thiên vạn giới, thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa cùng hung cực ác, từng cái đều là thế hệ làm nhiều việc ác, có thủ ở trên thế giới kiều, là vì bắt người ăn.
Giang Nam đã từng gặp qua một Thiên Thủ Ma Thần, cơ hồ khiến hắn cùng với Lạc Hoa Âm gần chết, lại từng gặp được qua một Phật môn phản đồ, Phi Vân lão tổ, nuôi dưỡng trăm vạn nữ Bồ Tát, làm xằng làm bậy, cũng không phải người tốt lành gì.
Còn có Chiến Thiên Ma Tôn đối với hắn hòa thiện nhất, bất quá tên tuổi của Chiến Thiên Ma Tôn càng lớn, càng thêm hung ác, đã từng đại náo Thần giới, tung thú ăn người, vô số Thần Ma chết thảm trong miệng bầy Chiến Minh Cự Thú của hắn.
Lưu vong chi địa không người tốt, những lời này không có nói sai.
Hôm nay, trên thế giới kiều không chỉ có những Thần Ma bị lưu vong kia, đồng dạng cũng có Thần Ma đến từ Huyền Hoàng Đại Thế Giới trấn thủ, mỗi cách trên ức dặm, liền có một Thần Ma trấn thủ ở đó, bảo hộ một phương bình an.
Dù vậy Giang Nam vẫn chứng kiến có mấy vị tuổi trẻ cường giả được tuyển nhập Vọng Tiên Đài, chết ở trong tay Ngoại Vực Thần Ma công kích, bị nắm ra thế giới kiều ăn tươi.
Giang Nam cũng mấy lần lọt vào Ngoại Vực Thần Ma tập kích, hữu kinh vô hiểm, qua nửa tháng sau, hắn đi ra thế giới kiều, rốt cục đi vào Huyền Hoàng Đại Thế Giới.
- Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang! Hai chữ Huyền Hoàng có thể tưởng tượng cái thế giới này là quảng đại bực nào!
Giang Nam xem hướng tiền phương, chỉ thấy hoàng khí trầm xuống, huyền khí bốc lên, Hoàng giả là Địa, Huyền giả là Thiên, một mảnh đại lục mênh mông bao la bát ngát hiện ra ở trước mặt của hắn, thậm chí so với Trung Thiên thế giới chủ đại lục còn muốn rộng lớn bát ngát!
Huyền Hoàng thế giới đại lục kia để cho hàng tỉ vạn ngôi sao đều quay chung quanh nó vận hành, mặt trời lên mặt trăng lặn, Chu Thiên Tinh Đấu, Tinh Hà sáng chói, đều quay chung quanh đại lục vận chuyển.
- Nơi này thật có khí vận!
Giang Nam đè xuống rung động trong lòng nói khẽ.
Mà ở trung ương Huyền Hoàng đại lục, hắn còn chứng kiến thế giới này còn có Huyền Hoàng mẫu khí chưa từng diễn biến thành Chư Thiên vạn vật, mà ở chỗ sâu trong vũ trụ tinh không, cũng có Huyền Hoàng mẫu khí chưa từng diễn biến.
- Nghe nói Huyền Hoàng Đại Thế Giới chính là một tiên nhân môn hạ của Đế Tôn khai thiên tích địa, một búa từ bên trong Hỗn Độn Hồng Mông bổ ra, Hồng Mông mở, diễn biến Huyền Hoàng nhị khí, Huyền Hoàng nhị khí diễn biến Thiên Địa vạn vật. Hôm nay xem ra, hoàn toàn chính xác là có thể!
- Những Huyền Hoàng nhị khí chưa diễn biến này, đoán chừng là thực lực vị tiên nhân kia chưa đủ, không thể hoàn toàn mở Hồng Mông. Mà Thái Hoàng lão tổ từng ở trong Vọng Tiên Đài tìm được Hồng Mông tử khí, đoán chừng cũng là vị tiên nhân kia còn sót lại, vị tiên nhân kia, cũng không đem tất cả Hỗn Độn Hồng Mông mở đi ra. . .
|
Chương 1023: U Đế quỷ thuyền. (2) Giang Nam đang suy tư, đột nhiên chỉ thấy phía trước một đạo Tinh Hà treo ở trong vũ trụ tinh không, trong tinh hà quần tinh rậm rạp chằng chịt, vô cùng vô tận, như là nước chảy trong sông, cuồn cuộn chạy như bay mà qua.
Đạo Tinh Hà này rộng lớn bát ngát, rộng không biết có bao nhiêu ức vạn dặm, nếu bước vào trong đó, bị quần tinh quét qua, chỉ sợ Thần Ma cũng phải phấn thân toái cốt, chết không toàn thây!
Ở bên cạnh Tinh Hà, có một tòa Đại Thành trôi nổi, hình dạng Đại Thành như đỉnh, cổng thành có ba chữ Cự Linh quan, có thần ma trấn thủ. Không ít cao thủ trẻ tuổi được tuyển nhập Vọng Tiên Đài giờ phút này đã tiến nhập Cự Linh quan, Giang Nam thấy thế, cũng đi vào.
- Bên trong Cự Linh quan có Tinh môn, dùng để xuyên qua Tinh Hà, đi vào Huyền Hoàng đại lục.
Một Thần Ma trên cao nhìn xuống, bao quát Giang Nam nói.
Giang Nam gật đầu tạ ơn, thẳng hướng Tinh môn đi đến, chỉ thấy Thần Ma ở trong tòa Cự Linh quan này có mấy ngàn, tản mát ra thần uy làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, trong lòng của hắn không khỏi buồn bực, nhiều Thần Ma như vậy chắc chắn sẽ không là vì nghênh đón bọn hắn mà đến.
- Trận chiến lớn như vậy, mấy ngàn Thần Ma trấn thủ nơi này, rốt cuộc là phòng bị cái gì?
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
- Tồn tại bị trấn áp trong tinh hà, đến bây giờ còn chưa chết sao?
Bên cạnh Tinh môn, có một cao thủ trẻ tuổi đến từ thế giới khác thấp giọng nói.
- Ta nghe nói tồn tại bị trấn áp kia là một vị Thần Đế, tên là U Đế.
Có người tiếp lời nói:
- U Đế khi còn sống yêu thích là sưu tập mảnh vỡ thiên đạo, chín vị Thần Nhân Bổ Thiên sưu tập đại bộ phận Thiên Đạo nghiền nát, còn có một chút không có tìm được. Mà vị U Đế này dùng chi lực cả đời, đem mảnh vỡ thiên đạo còn lại sưu tập được thất thất bát bát, luyện thành một kiện bảo vật cực kỳ cao minh, muốn trường sanh bất lão. Kết quả chọc giận Thần nhân Bổ Thiên, mấy vị lão tổ tông kia nói hắn vi phạm Thiên Đạo cương thường, nên lọt vào thiên phạt, vì vậy bắt U Đế đến, trấn áp hắn ở dưới một đạo Tinh Hà.
Mấy Thần Ma trong Cự Linh quan mắt sáng như đuốc, hung ác xem qua, vị cao thủ trẻ tuổi nói chuyện kia vội vàng im ngay, không dám nhắc lại.
Giang Nam bước vào bên trong Tinh môn, chỉ cảm thấy Tinh môn xuyên thủng thời không, ở giữa Cự Linh quan cùng Huyền Hoàng đại lục mở một lối đi, truyền hắn đi qua.
Mà ở bên ngoài cái thông đạo này, quần tinh chợt lóe lên, tốc độ cực nhanh, giống như thoáng qua.
Đột nhiên, Tinh môn hơi chấn động, tốc độ truyền tống chậm dần xuống, thông đạo không ngừng chấn động, tựa hồ tùy thời có khả năng sụp đổ!
Ở bên trong Cự Linh quan, mấy ngàn Thần Ma như lâm đại địch, cao giọng quát:
- U Đế quỷ thuyền lại xuất hiện! Đồng loạt ra tay, thúc dục Tinh môn!
Mấy ngàn Thần Ma cùng kêu gầm lên, vô số đạo tắc rót vào bên trong Tinh môn, thông đạo ở giữa tinh môn lần nữa củng cố, mà bọn người Giang Nam ở trong thông đạo lần nữa bị truyền tống đi ra ngoài.
Ở trong tích tắc bị truyền đi, Giang Nam chứng kiến trong tinh hà có một chiếc quỷ thuyền ở chỗ sâu trong Tinh Hà lái tới, vô số Thần Ma hư ảnh ở trên thuyền hình bóng lay động, quỷ khí um tùm.
Quỷ trong thuyền, một vị Thần Đế ngồi đó, khô gầy như củi, tựa hồ chỉ còn lại da cùng xương cốt, ánh mắt của hắn sâu kín, tựa hồ có hai đóa thần hỏa thiêu đốt.
Mà ở chung quanh chiếc quỷ thuyền này, là Quỷ đạo Thiên đình âm trầm khủng bố, vị Thần Đế này phảng phất là một Quỷ Đế thống trị Quỷ Hồn!
- Bổ Thiên Thần Nhân, các ngươi đánh cắp Thiên Đạo cương thường, cũng sẽ lọt vào Thiên Khiển...
Trong hoảng hốt, Giang Nam tựa hồ nghe đến một thanh âm hùng vĩ vang lên.
- Nếu ai cứu trẫm thoát ly khổ hải, trẫm ban cho hắn Trường Sinh!
Tinh môn bị mấy ngàn Thần Ma triệt để thúc dục, trước mắt Giang Nam vô số hào quang hiện lên, chiếc quỷ thuyền kia biến mất không thấy gì nữa, ở trong tích tắc hắn bị truyền đi, hắn phảng phất chứng kiến trên quỷ thuyền đột nhiên nhiều ra hai bóng người, một là thiếu niên mặc hoàng y, mà tên còn lại thì dáng người vô cùng khôi ngô hùng tráng, đầu có hai sừng.
- Vừa rồi những người kia không có nói sai, trong tinh hà này quả nhiên trấn áp U Đế!
Trong nội tâm Giang Nam vạn phần khiếp sợ, thầm nghĩ:
- Một Thần Đế bị trấn áp, hơn nữa rõ ràng còn sống, tin tức này thật sự nghe quá rợn cả người rồi! U Đế tất nhiên là tìm được rất nhiều mảnh vỡ thiên đạo, đã có Trường Sinh chi tư, tương đương với một Bổ Thiên Thần Nhân khác! Chỉ là, hắn như thế nào sẽ bị trấn áp...
- Còn có, vừa rồi hai cái thân ảnh kia, phảng phất là Chiến Thiên Ma Tôn cùng thiếu niên áo vàng, bọn hắn như thế nào sẽ xuất hiện ở trên quỷ thuyền của U Đế? Hay là vừa rồi ta bị hoa mắt?
Giang Nam nghi hoặc khó hiểu, mới vừa rồi trong tích tắc bị truyền đi, tốc độ quá nhanh, để cho hắn cũng không có thấy rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.
Mà ở trong tinh hà, trên quỷ thuyền U Đế, Chiến Thiên Ma Tôn tùy tiện ngồi đối diện ở U Đế, ha ha cười nói:
- Lão quỷ, ngươi rõ ràng còn có thể sống đến bây giờ, Ngươi thật sự đã luyện thành Thiên Đạo chí bảo, nhưng tiếc Thiên đạo chí bảo của ngươi uy lực quá nhỏ, không bằng mấy lão quái vật kia, đáng đời bị trấn áp.
- Hừ...
Một tiếng hừ tức giận truyền đến, Tinh Hà chấn động, Thần Đế gầy đến chỉ còn lại có xương bọc da kia ánh mắt sâu kín, nhìn thẳng hai người đột nhiên xuất hiện này, mở miệng nói:
- Dám xưng trẫm là lão quỷ? Ngươi thật to gan!
- Không bảo ngươi lão quỷ, cái kia liền chỉ có thể gọi ngươi là quỷ lão rồi.
Chiến Thiên Ma Tôn ha ha cười cười nói:
- Đừng nóng giận, ngươi bị lão quái vật của Huyền Hoàng thế giới trấn áp tám trăm vạn năm, tu vi bị luyện hóa không sai biệt lắm, hôm nay pháp lực rất bình thường. Dùng thực lực ngươi bây giờ, solo mà nói, lão tử một cái tát có thể đánh ngươi quay vòng ngươi tin hay không? Chậc chậc, chiếc quỷ thuyền này là Thiên Đạo chí bảo ngươi luyện chế sao?
U Đế tức giận, đột nhiên chứng kiến thiếu niên áo vàng ở bên cạnh, trong nội tâm chấn động, sắc mặt kịch biến, trở nên dữ tợn khủng bố, thất thanh nói:
- Ngươi là... Là ngươi! Ta đã từng phụng mệnh ở lúc kỷ kiếp tiến đến trấn áp ngươi!
- Đúng vậy, là ta.
Thiếu niên áo vàng phong khinh vân đạm nói:
- Ta bị trấn áp hơn năm nghìn vạn năm, U Đế, ngươi bất quá là một con cờ ở ngàn vạn năm trước bị lợi dụng mà thôi, không cần canh cánh trong lòng. Năm ngàn vạn năm với ta mà nói, cũng không quá đáng là cái chớp mắt của nhân sinh. Bất quá kỷ kiếp lần này, là lúc ta nên thoát khốn mà ra rồi, ngươi cần giúp ta một tay.
Sắc mặt U Đế âm tình bất định, lắc đầu nói:
- Ta không giúp được ngươi, ta hôm nay bị trấn áp, tiếp tục bị Tinh Hà mài mòn, mệnh cũng không lâu. Các ngươi cũng cứu không được ta, nếu ngươi khôi phục thực lực, cứu ta tự nhiên dễ dàng, nhưng tiếc ngươi chỉ thoát khốn một bộ phận, không phải đối thủ của mấy lão quái vật kia.
|
Chương 1024: Đa Văn Thánh Nhân. (1) - Lần này Vọng Tiên Đài trọng mở, là thời cơ cứu ngươi tốt nhất.
Thiếu niên áo vàng lẳng lặng nói:
- Huyền Hoàng Đại Thế Giới chính là tiểu quỷ kia hao tổn tâm cơ muốn thành tiên, tất nhiên sẽ đối với Vọng Tiên Đài chú ý gấp đôi, mà sơ ý đề phòng đối với ngươi, đợi Vọng Tiên Đài khai mở, ta liền giúp ngươi đào thoát khỏi Tinh Hà trấn áp, ngươi chỉ cần chờ đợi mấy ngày là được.
U Đế lộ ra kích động chi sắc, cười ha ha, trong hốc mắt chảy ra hai giọt lão lệ, lẩm bẩm nói:
- Rốt cục chờ đến giờ khắc này, rốt cục chờ đến giờ khắc này... Ta muốn trả thù, trả thù mấy lão quỷ đem ta trấn áp!
Thiếu niên áo vàng mỉm cười nói:
- Ta cho ngươi cơ hội, bất quá hiện tại ngươi cần an phận một ít, không nên gây chuyện thị phi, chậm đợi Quang Vũ kỷ kiếp tới.
Chiến Thiên Ma Tôn dùng sức vỗ vỗ bả vai U Đế, cười hắc hắc nói:
- Lão quỷ, từ nay về sau chúng ta là đồng bọn rồi!
Giang Nam đi ra tinh môn, chỉ thấy một quang cầu rơi vào trước tinh môn, trên quang cầu đứng mấy thần nhân, từng cái từng cái trên mặt có mặt nạ hắc bạch, đứng ở hai bên cầu, trong đó liền có Hắc Bạch nhị sứ.
Dưới Tinh môn hội tụ hơn mười người, Bạch Sứ thần nhân đột nhiên mở miệng cười nói:
- Chư vị, kính xin lên cầu, cuối cầu chính là Huyền Hoàng Học Cung, kính xin chư vị ở trong học cung đợi mấy ngày, an tĩnh đợi Vọng Tiên Đài mở ra.
Giang Nam cùng tuổi trẻ cường giả đến từ thế giới khác đi lên tòa quang cầu này, chỉ thấy quang cầu ngang trời dựng lên, phá không bay đi, vượt qua sơn hà nặng nề phía dưới.
Cũng không lâu lắm, đột nhiên Giang Nam thấy phía trước xuất hiện Huyền Hoàng nhị khí vô cùng trầm trọng, chồng chất, bao phủ núi sông đại xuyên, nơi Huyền Hoàng nhị khí giăng đầy, đừng nói ánh mắt, cho dù là thần thức cũng khó xuyên thấu!
Chư cường giả trên cầu rối rít triển lộ Thần Thông, cố gắng thu Huyền Hoàng nhị khí, bất quá nơi đây Huyền Hoàng nhị khí cực kỳ sềnh sệch, ngưng kết ở chung một chỗ, luyện thành nhất thể, tựa hồ có thể ngưng kết thành thực chất, mặc dù bọn họ đều là cường giả đứng đầu trong trẻ tuổi của các thế giới, cũng không có thể rung chuyển Huyền Hoàng nhị khí chút nào, càng không cách nào thu!
- Những thứ này là Huyền Hoàng Mẫu Khí, trời sanh Huyền Hoàng nhị khí, cũng không phải là hậu thiên luyện chế thành!
Có người kiến thức rộng rãi, thất thanh kêu lên.
Huyền Hoàng nhị khí là một gọi chung, trong đó trân quý nhất là Huyền Hoàng Mẫu Khí.
Đương kim trên đời, có không ít cường giả có thể nghịch chuyển tạo hóa, đem vạn vật trở lại như cũ, luyện vạn vật thành Huyền Hoàng nhị khí, thậm chí còn có thể luyện thành Hồng Mông Tử Khí.
Bất quá loại Huyền Hoàng nhị khí cùng Hồng Mông Tử Khí này là hậu thiên sở sinh, cùng Huyền Hoàng nhị khí chân chính vẫn có chênh lệch cực lớn.
Huyền Hoàng nhị khí chân chính thường thường bị gọi là Huyền Hoàng Mẫu Khí, là Tiên Thiên mà sinh, cực kỳ hi hữu hiếm thấy.
Huyền Hoàng Mẫu Khí cực kỳ trân quý, so với Hồng Mông Tử Khí thua kém một bậc hai trù mà thôi, có thể nói là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, Giang Nam ở Minh Thổ Huyền Vũ Trọng Sư đại doanh, thu không ít Huyền Hoàng nhị khí, vốn tưởng rằng đã là tài phú kinh thiên động địa.
Những Huyền Hoàng nhị khí kia hắn chuẩn bị giữ lại luyện bảo để dùng, không chịu dễ dàng lãng phí, mà Hoa Trấn Nguyên cùng Diệu Đế cũng thu không ít, cũng không có bỏ được vận dụng, không nghĩ tới đi tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới, bảo vật hiếm có như Huyền Hoàng Mẫu Khí tựa hồ biến thành phổ thông dễ như trở bàn tay!
Trước mắt Huyền Hoàng Mẫu Khí tạo thành khối không khí to lớn, cả thảy gấp Huyền Vũ Trọng Sư đại doanh hàng tỉ lần, số lượng nhiều, chất lượng cao, làm người ta giận sôi!
Giang Nam thậm chí cảm giác được, nếu như mình không phải là ở trên quang cầu, chỉ sợ dễ dàng ở giữa sẽ bị những Huyền Hoàng Mẫu Khí này ép tới nát bấy, thậm chí ngay cả thần tính cũng không thể chạy trốn!
Hắn cũng cố gắng thu Huyền Hoàng Mẫu Khí này, nhưng mà cũng không cách nào rung chuyển, Huyền Hoàng Mẫu Khí ngưng tụ thành một cái toàn thân, muốn thu một tia trong đó là ngàn khó khăn muôn vàn khó khăn.
Hơn nữa tốc độ quang cầu cực nhanh, một cái chớp mắt vạn dặm, cũng không cho hắn thong dong thi triển toàn lực.
- Những Huyền Hoàng Mẫu Khí này là Cổ Tiên khai mở thế giới di lưu.
Bên cạnh Giang Nam, một thiếu niên nhẹ giọng nói:
- Nghe nói vị lão tổ của Huyền Hoàng Đại Thế Giới kia, chính là ở trong Huyền Hoàng Mẫu Khí, kiến tạo Huyền Hoàng Học Cung.
Giang Nam hiếu kỳ nói:
- Vị sư huynh này, tòa Huyền Hoàng Học Cung này rốt cuộc có nơi thần bí gì?
- Huyền Hoàng Học Cung là Thánh Địa chí cao vô thượng của Huyền Hoàng Đại Thế Giới, cũng là ngôi sao sáng trong tất cả thánh địa của chư thiên vạn giới!
Vị thiếu niên kia lộ ra vẻ kính ngưỡng, có chút cuồng nhiệt nói:
- Tòa học cung này chính là Bổ Thiên Huyền Hoàng Lão Tổ sáng chế, trong học cung có đủ loại kinh điển đếm không xuể, trong truyền thuyết đồ học trong cung cũng là Thần Chủ Thần Tôn cấp bậc, thậm chí thỉnh thoảng còn có lão tổ tự mình phủ xuống thụ nghiệp! Nếu như may mắn mà nói, còn có thể tự mình tham quan hoc tập Thiên Đạo chí bảo Trấn Tiên Đỉnh, tính toán Thiên Đạo ảo diệu! Có thể tiến vào học cung, không khỏi là nhân kiệt thiên hạ ít có, trong đó thần nhân xuất hiện lớp lớp, mỗi một vị cũng khiếp sợ đương thời!
Giang Nam đối với Huyền Hoàng Học Cung cũng không khỏi tràn đầy ước mơ, cười nói:
- Chưa từng nghĩ thế gian lại còn có Thánh Địa bực này, lần này Vọng Tiên Đài mở ra, Huyền Hoàng Học Cung hơn phân nửa có từ trong chúng ta chọn lựa một chút đệ tử.
Thiếu niên kia cười lạnh nói:
- Chúng ta những người này tuy nói là thiên tài siêu quần bạt tụy trong chư thiên vạn giới, ức ngàn dặm mới tìm được một, nhưng mà muốn trở thành đệ tử học cung, chỉ sợ còn thiếu một chút. Huyền Hoàng Học Cung chọn lựa đệ tử cực kỳ nghiêm khắc, nếu như chúng ta muốn đi vào học cung, trở thành đệ tử học cung, chỉ sợ còn muốn bị loại bỏ rụng chín thành!
- Đúng!
Lại có một vị cao thủ trẻ tuổi trầm giọng nói:
- Ở chư thiên vạn giới xông ra danh tiếng cũng không khó, nhưng muốn trở thành học cung đệ tử thì ngàn khó khăn muôn vàn khó khăn! Cường giả của Chư thiên vạn giới có thể nói Thần Ma, mà cường giả trong học cung lại là chư thánh, là Thánh Nhân giáo hóa chúng sinh!
Giang Nam có chút xem thường, Huyền Hoàng Học Cung đúng là rất tốt, nhưng nếu như nói bọn họ, những tinh anh từ chư thiên vạn giới này cũng không có tư cách trở thành học cung đệ tử, kia cũng có chút nói quá.
- Có thể trở thành học cung đệ tử, cũng không phải chuyện tình rất giỏi gì, Huyền Hoàng Học Cung danh tiếng lớn như thế, vì sao trong lịch đại Thần Đế không có đệ tử của Huyền Hoàng Học Cung?
Quang cầu xuyên qua Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, để cho hắn càng ngày càng kinh hãi, Huyền Hoàng Mẫu Khí này thật là kinh người, lấy tốc độ quang cầu bay lâu như vậy, lại còn chưa có tới đến Huyền Hoàng Học Cung!
|
Chương 1025: Đa Văn Thánh Nhân. (2) - Nếu có thể đem những Huyền Hoàng Mẫu Khí này hết thảy thu, vậy thì phát đạt. Đáng tiếc, Huyền Hoàng Mẫu Khí nơi này quá nhiều, cho dù ta có thể tế lên Bạch Ngọc Bình, cũng không cách nào lấy đi hết thảy...
Trong lòng Giang Nam thầm than một tiếng, hơi có một loại cảm giác xâm nhập bảo sơn tay không mà về.
Rốt cục, quang cầu đột nhiên có chút dừng lại, xuyên thấu Huyền Hoàng Mẫu Khí, hiện ra ở trong một mảnh không gian trống trải.
Một tòa Thần Sơn hiện ra ở trước mặt bọn họ, đạo tắc chung quanh Thần Sơn giống như sợi tơ, quấn quanh sơn thể.
Tòa Thần Sơn này làm cho người ta cảm giác phảng phất không phải là một ngọn núi, mà là một thần nhân, thần nhân vô cùng cường đại!
- Ngọn núi này, sắp thông linh...
Trong lòng Giang Nam giật mình, ngơ ngác nhìn tòa Thần Sơn này, trong lòng chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Thần Sơn tự chủ diễn biến, mà chỉ thần minh mới có đạo tắc, này nói rõ tòa Thần Sơn này trải qua năm thắng, dần dần diễn sinh ra linh trí, từ tảng đá biến thành sinh linh!
- Nếu như tòa Thần Sơn này thật có thể trở thành sinh linh, chỉ sợ sẽ là một tồn tại không dậy nổi, cạnh tranh Thần Đế vị sẽ thêm ra một kình địch!
Giang Nam đè khiếp sợ trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên, đỉnh núi là một mảnh cung khuyết điện phủ mênh mông, hơi thở thần thánh túc mục truyền đến, mơ hồ tràn ngập Thiên Đạo oai, làm cho người ta cảm giác phảng phất là một đại đỉnh vô cùng cổ xưa trấn áp ở nơi đó!
Nơi đó chính là Thánh Địa chí cao vô thượng của Huyền Hoàng Đại Thế Giới, Huyền Hoàng Học Cung!
Sở dĩ có Thiên Đạo oai, là bởi vì nơi này là Bổ Thiên thần nhân Huyền Hoàng Lão Tổ tự mình sáng lập, Trấn Tiên Đỉnh cũng đã từng hiện ra ở nơi đây, trong Huyền Hoàng Học Cung như cũ để lại lạc ấn của nó!
Tòa học cung này làm cho người ta ngưỡng mộ, làm cho người ta có một loại cảm giác cao sơn ngưỡng chỉ, đứng ở trước cửa học cung, Giang Nam lập tức cảm giác được vô số loại cảm ngộ, vô số loại hơi thở, vô số loại tin tức, ở trong hư không va chạm, kích động.
Đây là học cung chư thánh lưu lại cảm ngộ, có chút cảm ngộ đã tồn tại mấy ngàn vạn năm, có cảm ngộ là gần chút ít năm mới hiện lên đi ra ngoài.
Cách mấy ngàn vạn năm thời gian, cảm ngộ của những thánh nhân này vẫn còn đang biện luận, tranh phong!
Trong lúc mơ hồ, mọi người phảng phất thấy từng cái từng cái ở thời đại chư thánh sống lại, ngồi ở trong hư không đàm kinh luận đạo, tư biện luận chứng, đem Đạo Pháp Thần thông thôi diễn đến cực hạn!
Ở trước mặt trào lưu tư tưởng giống như mênh mông biển lớn bực này, Giang Nam cũng cảm giác được rung động, cảm giác được mình biết quá nhỏ hẹp!
- Huyền Hoàng Học Cung đích xác là một Thánh Địa, nếu như có thể trở thành một thành viên của học cung, cùng cảm ngộ của chư thánh 5000 vạn năm qua luận đạo, cũng là một chuyện rất may trong đời, có trợ giúp đạo pháp Thần Thông của ta, tăng lên tới một loại đỉnh khoáng cổ tuyệt kim! Vị Bổ Thiên thần nhân kia có thể khai sáng ra một học cung như vậy, đúng là không phải chuyện đùa!
Lại tới đây, ngay cả hắn cũng không khỏi có một loại cảm giác hành hương.
Trong Huyền Hoàng Học Cung tích chứa kiến thức thật sự quá nhiều, nội tình thật sự quá kinh khủng, chỉ là chư thánh cảm ngộ, liền cho hắn một loại cảm giác Học Hải Vô Nhai!
Có thể khai sáng ra Huyền Hoàng Học Cung, Huyền Hoàng Lão Tổ lòng ôm ấp khí phách, đúng là làm người ta bội phục.
Chỉ giá trị một tòa học cung này, cũng đã vượt xa Huyền Hoàng Mẫu Khí vô cùng vô tận ngoài kia, Huyền Hoàng Mẫu Khí mặc dù hãn hữu, nhưng dù sao chẳng qua là vật chết, mà kiến thức của Huyền Hoàng Học Cung mới là vô cùng vô tận, truyền thừa muôn đời, tài phú tạo phúc thế nhân.
Trong Học cung có đệ tử mặc hắc bạch nhị sắc đi ra, mời đám người Giang Nam đi nghỉ ngơi.
- Ta vốn cho là bọn họ người mặc hắc bạch nhị sắc cùng mặt nạ hắc bạch, chỉ là vì hiển lộ khí phái của học cung, hiện tại mới cảm thấy thâm ý sâu sắc.
Ánh mắt Giang Nam chớp động, thầm nghĩ trong lòng.
Hắc bạch nhị sắc đại biểu chính là Âm Dương, Thái Cực, Huyền Hoàng, thiên địa, đệ tử học cung người mặc hai loại quần áo này, chính là tượng trưng của Huyền Hoàng Học Cung, ngụ ý sâu xa, người mặc màu đen, đại biểu thành tựu cực hạn ở "Huyền", người mặc màu trắng, thì tượng trưng cho cực hạn ở "Hoàng".
- Vị sư huynh này, xin hỏi Vọng Tiên Đài ở nơi nào?
Giang Nam hướng đệ tử Huyền Hoàng Học Cung dẫn dắt hắn đi nghỉ ngơi hỏi.
- Ngày sáu tháng giêng chưa tới, Giang sư đệ cần gì nóng lòng nhất thời?
Trong đó một vị bạch y đệ tử lại cười nói:
- Nếu như Giang sư đệ chờ nóng nảy, không bằng đi dạo chung quanh, gần đây Đa Văn Thánh Nhân của học cung ta truyền đạo giảng kinh, không cấm ngoại nhân đi nghe giảng. Đương kim Thánh Nhân của học cung ta, học quán cổ kim, chính là lão tổ tự mình khâm điểm, nói hắn là uyên bác nhất từ cổ chí kim, là đệ nhất Thánh Nhân.
- Vị đệ tử học cung này, làm sao sẽ biết tên họ của ta?
Trong lòng Giang Nam buồn bực, nhưng bất động thanh sắc, khom người tạ ơn, đứng dậy ở trong học cung mọi nơi đi lại, trong hư không chư thánh tư biện dũ phát rõ ràng, dần dần, một cảm ngộ to lớn chiếm cứ thượng phong, áp qua suy nghĩ của những chư thánh khác.
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, cất bước đi thẳng về phía trước, chỉ cảm thấy cổ suy nghĩ này càng ngày càng mạnh, đủ loại Đạo âm nổ vang, vượt xa những chư thánh khác, hiển lộ ra một loại khí khái chư thánh Bách gia Duy Ngã Độc Tôn!
Mà trong đạo âm kia, tích chứa muôn vàn diệu pháp, không gì không hiểu, hết thảy tuyệt không thể tả!
Hắn trong lúc vô tình cất bước đi ra hơn mười dặm, dần dần đi tới chỗ sâu của Huyền Hoàng Học Cung, cổ suy nghĩ này chấn động hư không, phát ra Đạo âm dẫn động Thiên đạo, Thiên Đạo nổ vang, chấn động thiên địa.
Phía trước xuất hiện một mao lư, cổ suy nghĩ này bắt đầu từ trong mao lư truyền ra.
- Trục xuất Bách gia, Duy Ngã Độc Tôn, khí khái thật là mạnh!
Giang Nam đứng ở ngoài mao lư, đứng yên một lúc lâu, đột nhiên cửa mao lư mở ra, bên trong truyền tới một thanh âm nói:
- Giang giáo chủ sao không đi vào?
Giang Nam khom người thi lễ, đứng lên nói:
- Đa tạ tiền bối có ý chiếu cố, đạo bất đồng bất tương vi mưu, vãn bối cáo từ.
Hắn xoay người rời đi, qua không lâu, Hắc Bạch nhị sứ hiện ra ở ngoài mao lư, khom người nói:
- Đa Văn Thánh Nhân, hắn không có bái ngươi làm thầy sao?
- Không có.
Trong Mao lư truyền đến một tiếng thở dài nói:
- Người này tâm trí trầm ổn, ta hướng hắn diễn biến Thiên Đạo chi âm, khí khái Duy Ngã Độc Tôn, vẫn không thể thuyết phục hắn. Các ngươi muốn chưởng khống hắn, để cho hắn vào Huyền Hoàng Học Cung ta, chỉ sợ sẽ uổng phí tâm cơ.
Hắc Bạch nhị sứ liếc mắt nhìn nhau, khom người rời đi.
Trong Mao lư đi ra một vị trung niên nam tử cao gầy, chòm râu nồng đậm, hốc mắt lõm sâu, thần thức của hắn vô cùng vĩ ngạn bát ngát, uyên bác thâm thúy, chư thánh cảm ngộ trong học cung cũng bị hắn đè.
|
Chương 1026: Chín Đại Thế Giới. (1) Hắn ở trên tư biện, ở trên đạo pháp thần thông biến hóa, đã vượt xa học cung chư thánh từ cổ chí kim, đạt tới một thành tựu loại đỉnh!
Người này chính là Đa Văn Thánh Nhân, siêu phàm nhập thánh, Thánh Giả vi tôn, trong học cung chư Thánh là Thần Tôn cấp cường giả, mà Đa Văn Thánh Nhân chính là tồn tại cường đại, uyên bác nhất trong lịch đại Thần Tôn của Huyền Hoàng Học Cung!
- Có thể vào pháp nhãn của lão tổ, cho là hắn có thần Đế chi tư, để cho ta tự mình lấy pháp lý đả động hắn, dụ hắn bái nhập Huyền Hoàng Học Cung ta, Giang giáo chủ này hẳn không phải là phàm phu tục tử.
Đa Văn Thánh Nhân lâm vào trầm tư:
- Đạo bất đồng bất tương vi mưu, Đạo của ta, là trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, ta hướng hắn biểu diễn Đạo của ta, để cho hắn thấy ta có thể trở thành Đế Sư, Thần Đế chi sư. Ngay cả như vậy cũng không có thể khiến cho hắn động tâm, Đạo của hắn là cái gì?
Giang Nam rời xa tòa mao lư này, tâm cảnh bình phục lại, hắn cùng với Đa Văn Thánh Nhân ngoài mặt cũng không có bao nhiêu trao đổi, chẳng qua là bình thản hai câu nói, Đa Văn Thánh Nhân muốn mời hắn tiến vào mao lư, mà hắn lên tiếng từ chối nhã nhặn.
Này nhìn như hai câu nói tầm thường, nhưng trong đó bao hàm ý nghĩa rất nhiều, là người ngoài không cách nào tưởng tượng!
Từ vừa mới bắt đầu, Đa Văn Thánh Nhân liền hướng hắn biểu diễn Đại Đạo chi âm, Thiên Đạo cộng minh, thuận ứng Thiên mệnh, thuận lòng trời mà đi, nếu như được giúp đỡ, tất nhiên là cảnh tượng vận đạo hưng thịnh.
Đây là thứ nhất.
Thứ hai, Đa Văn Thánh Nhân hướng hắn biểu diễn ra Đạo của mình, trục xuất Bách gia, Duy Ngã Độc Tôn, chư thánh đều ở dưới hắn, đều là hạ phẩm, duy chỉ có Đạo của mình là thượng phẩm, là độc tôn chi đạo, là Thần Đế chi đạo.
Thứ ba, tòa mao lư này cũng ngụ ý sâu xa, cho thấy hắn không màng quyền thế, chỉ có giáo hóa chúng sinh, cho dù là đối với Thần Đế vị cũng không để ở trong lòng, hướng Giang Nam thần phục.
- Ba cái này kết hợp ở chung một chỗ, chính là nói, Đa Văn Thánh Nhân có năng lực trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, phụ tá ta đi lên Thần Đế vị, cũng tức là hắn có tài làm Đế Sư, nhưng không có dã tâm tranh bá vấn đỉnh Đế vị. Hơn nữa hắn thuận ứng Thiên mệnh, sau lưng có Huyền Hoàng Đại Thế Giới lão tổ ủng hộ, là thuận lòng trời mà đi, chỉ cần ta bái ông ta làm thầy, hắn liền có thể phụ tá ta trèo lên trên đế vị!
Giang Nam nghĩ ngợi nói:
- Huyền Hoàng Học Cung đúng là nội tình sâu đậm, không phải chuyện đùa, Đa Văn Thánh Nhân đúng là có tài Đế Sư, làm người ta cao sơn ngưỡng chỉ. Bất quá, đạo bất đồng bất tương vi mưu, ta cùng với Đạo của hắn không hợp, chỉ có thể cự tuyệt.
Trò chuyện với nhau, cũng không nhất định phải nói chuyện, nhất định phải miệng phun liên hoa, ngược lại, Đa Văn Thánh Nhân hướng hắn triển lộ ra ý cảnh thâm thúy như uyên kia, thắng được thiên ngôn vạn ngữ.
Đế Hoàng chi đạo của Đa Văn Thánh Nhân, là trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, là thuận lòng trời mà đi, mà Đạo của Giang Nam là lấy tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ làm quy tắc chung, mà muốn đến một bước này, phải bỏ pháp tổ tông, đánh tan Thiên Đạo, sau đó mới có thể đi ra ngoài.
- Trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở, tư biện luận chứng, mới có thể làm cho ta hấp thu đến đầy đủ kiến thức giải thích, mới có thể lan truyền ra, làm được tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ. Trục xuất Bách gia Duy Ngã Độc Tôn, ngược lại sẽ hạn chế con đường của ta. Hơn nữa, dựa vào Đa Văn Thánh Nhân cùng Huyền Hoàng Học Cung, cùng với Huyền Hoàng Lão Tổ ủng hộ, lúc này mới có thể đi lên Thần Đế vị, Thần Đế, như vậy tất nhiên bị quản chế bởi Huyền Hoàng Học Cung, rất uất ức, chỉ là một tượng gỗ, có niềm vui thú gì chứ?
Đây cũng là nguyên nhân căn bản mà Giang Nam cự tuyệt Đa Văn Thánh Nhân, Đạo của ta, cần gì phải người khác chỉ điểm?
Trong Huyền Hoàng Học Cung, dần dần người bắt đầu nhiều hơn, tinh anh đến từ các cái thế giới tề tụ, Giang Nam thậm chí còn cùng đám người Hạo Thiếu Quân, Hoang Cảnh Thiếu Tôn chạm mặt, bất quá nơi đây là Thánh Địa, cho dù là đám người Hạo Thiếu Quân cùng Hoang Cảnh Thiếu Tôn cũng không dám ở chỗ này động thủ.
- Giang giáo chủ, Huyền Hoàng Học Cung chính là Thánh Địa, không thích hợp động thủ.
Hạo Thiếu Quân cười nói:
- Bất quá ở trong Vọng Tiên Đài liền không có hạn chế này, ta rất muốn để cho giáo chủ nhìn một chút, thành tựu của ta trong khoảng thời gian này.
- Giang mỗ rất mong đợi.
Giang Nam mỉm cười nói:
- Hy vọng lần này Hạo huynh không nên bị ta một chiêu đào thải.
Trong mắt Hạo Thiếu Quân hiện lên nhất đạo tinh mang, đánh cái ha ha nói:
- Dễ nói, dễ nói.
Hoang Cảnh Thiếu Tôn bước đi, chiến ý hừng hực:
- Giang giáo chủ, ngươi bảo đảm tốt đại cốt chùy của ta, bởi vì ta muốn đích thân đoạt lại!
Giang Nam bật cười khanh khách:
- Thiếu Tôn, quần cộc của ngươi đã bị Tam Khuyết đạo hữu nhìn chằm chằm, cũng muốn bảo đảm tốt mới được, nếu quần cộc của ngươi bị bới, Thiếu Tôn chỉ sợ liền phải chạy trần truồng.
Trong mắt Hoang Cảnh Thiếu Tôn sát cơ bắn ra bốn phía, đột nhiên một tòa quang cầu phá vỡ Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, bay theo mà đến, trên cầu có hai vị nữ tử vung tay, giết đến thiên băng địa liệt, là Liên Nguyệt Thánh Nữ cùng Vi Tuyết Chủ.
Thủ đoạn của hai nữ tử này kinh người, làm cho những cường giả khác trên cầu phải trốn ở góc phòng, đủ loại thần thông cùng pháp bảo đều xuất hiện, hận không thể đem đối phương giết chết.
Bất quá quang cầu đi tới trước học cung, nhị nữ lập tức nhất tề dừng tay, thu liễm sát khí, từng cái từng cái giống như thục nữ, bước chân liên tục đi vào học cung.
- Liên Nguyệt sư tỷ, cường giả Trung Thiên thế giới chúng ta cũng ở nơi đây, chúng ta cũng đi qua đi?
Vi Tuyết Chủ liếc thấy Giang Nam cùng Hạo Thiếu Quân, Hoang Cảnh Thiếu Tôn đứng chung một chỗ, hì hì cười nói.
Liên Nguyệt Thánh Nữ không tỏ rõ thái độ, cất bước đi tới, Vi Tuyết Chủ nháy mắt mấy cái, ánh mắt rơi vào trên người Hạo Thiếu Quân, kinh ngạc nói:
- Hạo sư huynh, ngươi không phải là bị Giang giáo chủ đào thải ra khỏi cục sao? Làm sao còn có thể ở nơi đây? Đúng rồi, ngươi nhất định là đi cửa sau, hối lộ Hắc Bạch nhị sứ có đúng hay không?
Hạo Thiếu Quân lơ đễnh, cười nhạt nói:
- Tuyết Chủ, tương lai ta thành tựu Thần Đế, ngươi có thể làm Đế phi của ta, ta thích tính cách e sợ cho thiên hạ bất loạn của ngươi, cô gái bực này, điều giáo lên mới có cảm giác thành tựu.
- Hạo sư huynh thật biết nói ngọt, nói làm trong lòng người ta có chút bối rối.
Vi Tuyết Chủ ha ha cười nói:
- Sau đánh chết khẳng định rất thú vị, nói không chừng sẽ càng ngọt.
Hạo Thiếu Quân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của Vi Tuyết Chủ lại rơi vào trên người Hoang Cảnh Thiếu Tôn, cười nói:
- Thiếu Tôn, nếu không chúng ta liên thủ, ngươi giúp ta giết chết Hạo sư huynh cùng Liên Nguyệt sư tỷ, ta giúp ngươi giết chết Giang giáo chủ, ý của ngươi như thế nào?
|