Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 236: Tạo Hóa vạn vật. (2) Càng nhiều bảo mỏ nữa bị đánh tới đạo vân lạc ấn, có hóa thành Kỳ Lân, có hóa thành Phi Phượng, còn có là quy tắc hình thành một khỏa Minh Châu, xe, mã, lâu, đài, tháp, bàn, tòa, sa, màn, kỳ, đủ loại pháp bảo mạn thiên phi vũ, dị thường đồ sộ!
Giang Nam thấy nghẹn họng nhìn trân trối, cho tới bây giờ hắn mới biết được, pháp bảo của Huyền Đô Thất Bảo lâm dĩ nhiên là từ đây mà đến!
- Nếu thật sự là Thất Bảo đài hơn hai nghìn năm xuất hiện một lần, chẳng phải là nói pháp bảo tại đây sinh sôi không ngừng, bị người lấy đi một đám còn có thể tái xuất hiện một đám?
Hắn nghĩ đến chỗ mấu chốt, thầm nghĩ trong lòng.
Ngoại trừ pháp bảo ra, còn có một chút Thạch Đầu dị thường cứng rắn bị đạo vân cắt qua, biến thành từng tấm bia đá cực lớn, cao cao đứng vững, trên tấm bia đá dần dần có đạo vân lạc ấn hiện ra.
Còn có đạo vân hình thái cung điện đem núi đá miêu tả thành từng tòa cung điện, đạo vân hình núi rơi xuống, đại địa lập tức ầm ầm rút lên, xuất hiện từng ngọn núi mới, đạo vân biển cả rơi xuống, lũ lụt tuôn ra, hình thành đại dương mênh mông.
Đạo vân hình dáng ngôi sao bay lên không trung, hóa thành tinh đấu đầy trời, sáng chói chói mắt, một vòng mặt trời rực sáng bay lên không, đọng ở Trung Thiên, còn có một vòng trăng sáng hòa lẫn.
Cái bức tràng diện này, phảng phất là diễn hóa một cái thế giới, hùng vĩ đồ sộ, không thể tưởng tượng!
- Cái thế giới này, tràng diện mở Nhật Nguyệt Tinh Không, Tạo Hóa vạn vật, tuyệt đối là một môn tâm pháp hoàn hoàn chỉnh chỉnh, tất cả pháp bảo, tâm pháp cũng chỉ là một bộ phận của môn tâm pháp này!
Giang Nam trong mắt tinh quang chớp động, trong nội tâm phanh phanh nhảy loạn.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh điên cuồng vận chuyển, ý đồ bắt được ảo diệu của tâm pháp môn này, bất quá tùy ý hắn thúc dục như thế nào, Huyền Thai như trước không cách nào nguyên vẹn bắt đến tinh túy của môn tâm pháp này, ngược lại là trong những đạo vân kia chất chứa tâm pháp bị hắn bắt đến không ít.
- Cấp bậc môn tâm pháp này, so với Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta còn muốn cao, Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng không cách nào suy diễn pháp môn bực này!
Trong nội tâm Giang Nam hoảng sợ, đây là một loại pháp môn cấp bậc cực cao, vượt ra khỏi Ma Ngục Huyền Thai Kinh có khả năng bao quát, thậm chí, ngay cả bên trong rất nhiều đạo vân xây dựng môn tâm pháp này, cũng có rất nhiều dị tượng mà ngay cả Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng không thể suy diễn!
- Chẳng lẽ thật là Viễn Cổ Tiên Ma khai sáng tâm pháp?
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Công pháp xây dựng Thất Bảo đài thật sự phức tạp, nhưng có thể phân thành tám chủng tâm pháp trụ cột, tâm pháp vụn vụn vặt vặt khác mấy ngàn chủng, tâm pháp thấp hơn khoảng mấy vạn chủng!
Cái này là một môn Tiên Ma cấp tâm pháp bao quát phạm vi, tính bằng đơn vị hàng nghìn tâm pháp xây dựng thành một hệ thống nguyên vẹn!
Một môn công pháp cấp bậc Thiên Cung, có thể sẽ bao đủ loại thần thông hoặc là tâm pháp, ví dụ như Khổng Tước Minh Vương Kinh, trong đó liền có thân thể thần thông Khổng Tước Minh Vương chân thân, phi hành thần thông Khổng Tước Minh Vương pháp thân, chiến đấu thần thông một thân bát tí, thần niệm thần thông Minh Vương thần ấn, còn có Thông Thiên Nhãn, ngũ sắc Thần Quang, tĩnh tâm an thần Thanh Liên bảo tọa, có tám chủng nhiều, xây dựng thành một tòa đạo đài.
Khổng Tước Minh Vương Kinh đã cực kỳ phức tạp, nhưng cái môn Tiên Ma cấp tâm pháp này liền càng thêm phức tạp, vượt qua người khác tưởng tượng.
- Trong truyền thuyết, có thể làm cho người đạp đất phi tiên Tạo Hóa Tiên Kinh, cao lắm là cái dạng này...
Phó Duyên Tông ngẩng đầu nhìn lên, một hồi thất thần, thấp giọng nói:
- Nghe nói Tạo Hóa Tiên Kinh có thể Tạo Hóa vạn vật, để cho người tu thành thần tiên, trường sanh bất lão, cùng thế cùng tồn, xem ra thật sự có công pháp như vậy...
Trong nội tâm Giang Nam khẽ động, hướng Phó Duyên Tông nhìn lại, Triêu Thánh Tông lai lịch cực kỳ cổ xưa, lịch sử so với Huyền Thiên Thánh tông có thể còn muốn lâu hơn, Phó Duyên Tông thân là nhân vật đầu não Triêu Thánh Tông, nhất định hiểu rõ đến rất nhiều bí mật mà người khác không biết.
- Thất Bảo của Thất Bảo đài, như thế nào còn không có xuất hiện?
Vân Bằng ngẩng đầu nhìn hướng tòa Thất Bảo đạo đài giữa không trung kia, nghi ngờ nói:
- Chỗ đó chỉ có một đại đỉnh mà thôi.
Giang Nam cũng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên không trung Thất Bảo đạo đài, một ngụm đại đỉnh phong cách cổ xưa đứng vững, tiên quang mờ mịt, trong đỉnh có vô cùng đạo vân ở trong đó công tác chuẩn bị.
Cái đỉnh này lớn không thể tưởng tượng nổi, rất có tư thế Tạo Hóa thế giới, đem thế giới nhét vào trong đỉnh!
Đó là một kiện pháp bảo Thất Bảo đài cảnh, nhưng uy lực dĩ nhiên đã siêu việt trấn giáo chi bảo, vách đỉnh viết lấy hai chữ "Tạo Hóa", phong cách cực kỳ cổ xưa.
- Tiên đỉnh chi phôi...
Lạc Hoa Âm thấp giọng nói.
Chính thức Thất Bảo đạo đài hơn hai nghìn năm xuất hiện một lần, trước đó lần thứ nhất Lạc Hoa Âm tiến vào nơi đây, cũng không nhìn thấy một màn này, còn lần này Thất Bảo đài hiện ra, làm cho cảnh tượng Tạo Hóa vạn vật của cái thế giới này hiển hiện ra.
Bức tràng diện này vô cùng bao la hùng vĩ, nhưng mà ánh mắt của mọi người lại không có rơi vào trên đạo vân mạn thiên phi vũ kia, mà là ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng khẩu đại đỉnh trên Thất Bảo đạo đài kia.
Tạo Hóa tiên đỉnh!
Đó là bảo vật mà Huyền Đô Thất Bảo lâm chân chân chính chính sinh ra, Tạo Hóa tiên ông Thất Bảo đài sinh tiên đỉnh chi phôi, tương lai có hi vọng trở thành tiên gia chi vật!
Khẩu đỉnh này vẫn chỉ là đẳng cấp pháp bảo Thất Bảo đài cảnh, khoảng cách trở thành tiên đỉnh còn có một đoạn khoảng cách cực kỳ xa, nhưng uy lực đỉnh này, so với trấn giáo chi bảo còn cường đại hơn, hơn nữa nếu có thể tăng lên cấp bậc của nó, đạt tới thần phủ chi bảo, cấp độ Thiên Cung chi bảo, như vậy uy năng của nó sẽ đạt tới hoàn cảnh thập phần khủng bố!
Nếu đạt được đại đỉnh này, không chỉ có thực lực tăng nhiều, thậm chí còn có thể từ bên trong đạo vân trên đỉnh, suy diễn ra Tạo Hóa tiên ông tâm pháp, đạt được Tạo Hóa kinh, Vấn Đỉnh trường sinh bất tử!
Tu sĩ suốt đời truy cầu là cái gì?
Không phải lực lượng cường đại, cũng không phải pháp bảo uy lực kinh người, bản chất của tu luyện, là truy cầu trường sanh bất lão, vĩnh sinh bất diệt!
- Lần này đại đỉnh sẽ rơi vào nhà ai?
Giang Nam nói khẽ.
Tranh đoạt Tạo Hóa tiên đỉnh, phải có được thực lực Thất Bảo đài cảnh, mà cường giả ở vào cái cảnh giới này cũng có gần trăm người, trong đó có không thiếu cường giả như Cáp Lan Sinh, Lạc Hoa Âm, có thể nghĩ, cái này tất nhiên là một hồi gió tanh mưa máu!
Bất quá tuổi trẻ tuấn kiệt như Giang Nam, Vân Bằng, liền không có thực lực nhúng tay trong đó, bọn hắn tuy tiềm lực thật lớn, nhưng tu vi bất lực, ở trước mặt chút ít cường giả kia căn bản không có bất cứ hy vọng nào.
Xa xa, ma khí cuồn cuộn hóa thành Thương Vân, Cáp Lan Sinh hóa thành cự nhân cao lớn mấy ngàn trượng đứng ở bên trong ma khí, bên cạnh dựng thẳng lên một cái ống trúc cơ hồ cao lớn đồng dạng, trong ống trúc có tất cả bốn mươi chín cây thăm bằng trúc, một tú sĩ tuổi còn trẻ đứng ở trung tâm thẻ tre, ống tay áo tung bay.
|
Chương 237: Tiên đỉnh chi phôi - Lần này đại ca cũng muốn ra tay sao? Tam ca, ta cuối cùng hoài nghi, thân phận chân thật của đại ca có thể sẽ là một người mà chúng ta quen biết.
Cáp Lan Sinh ồm ồm nói:
- Số lần hắn ra tay không nhiều, ta thủy chung nhìn không ra nền móng của hắn, lần này quần hùng tranh đoạt Tạo Hóa tiên đỉnh, thực lực không dưới ngươi ta, khoảng chừng hai ba mươi người, hơn nữa cường giả thế giới khác, ta không tin hắn sẽ không sử xuất toàn lực!
Nam tử trẻ tuổi kia đúng là Thiên Cơ tú sĩ bên trong sáu Đại Ma Đầu của Bách Dục Thí Thần Cốc, nghe vậy thấp giọng nói:
- Chúng ta bái hắn làm huynh, lại không biết diện mục chân thật của hắn, để cho ta đã sớm hoài nghi thân phận của hắn. Lần này ta và ngươi đều không giúp hắn, xem hắn đến cùng có thể sử xuất toàn lực hay không! Nếu hắn sử xuất toàn lực, liền không thể không đem toàn bộ sở học của mình hết thảy thi triển đi ra, nền móng của hắn tất nhiên không thể gạt được ta và ngươi rồi.
Sáu ma Bách Dục Thí Thần Cốc dùng cường giả vi tôn, nhưng sáu Đại Ma Đầu này cũng thực sự không phải là một lòng, từng người cũng có bàn tính của từng người.
- Tạo Hóa tiên đỉnh!
Mọi người Huyền Thiên Thánh tông tụ tập lại, cầm đầu rõ ràng là năm vị thái thượng trưởng lão cùng năm vị trưởng lão cấp cường giả của Thánh tông, bọn người Phong Mãn Lâu Lệnh Hồ Dung cũng ở trong đó, nhao nhao ngẩng đầu nhìn khẩu tiên đỉnh trên Thất Bảo đạo đài kia.
Lần này Thái Huyền Thánh tông vì Huyền Đô Thất Bảo lâm có thể nói là tinh nhuệ ra hết, tuy những người này thực sự không phải là cường đại nhất, nhưng ngoại trừ Giang Nam, Lệnh Hồ Dung, Âu Dương Vũ cùng Vân Bằng ra, đại đa số mọi người là đặt chân vào Đạo đài cảnh, mấy vị Thái thượng trưởng lão và trưởng lão, càng là tu thành Thần phủ thậm chí Thiên Cung cường giả!
Lực lượng chủ yếu của Huyền Thiên Thánh tông, cũng không bị chết ở bên trong đạo vân bạo động vừa rồi, như trước có thực lực tranh hùng.
- Đáng tiếc, chưởng giáo không có mặt, nếu không liền có thể tài nghệ trấn áp quần hùng, đoạt được khẩu tiên đỉnh này rồi.
Một vị Thái thượng trưởng lão thở dài nói.
Phong Mãn Lâu trầm giọng nói:
- Chưởng giáo không có, nhưng Lạc sư thúc có, dùng thực lực của Lạc sư thúc tăng thêm chúng ta, cướp lấy tiên đỉnh như trước có hi vọng.
Có Thái thượng trưởng lão nghe được cái tên Lạc Hoa Âm này, sắc mặt lập tức âm trầm xuống, bọn người khác sắc mặt cũng không tốt xem, Thái thượng trưởng lão Huyền Thiên Thánh tông, đường đường Thiên Cung cấp cường giả, cơ hồ đều bị Lạc Hoa Âm đánh qua, hơn nữa đánh cho tương đối hung ác, mặt không còn sót lại chút gì.
Có thể tu luyện tới Thiên Cung cường giả, vô luận tư chất hay là thực lực, ở bên trong tu sĩ đều có thể nói nổi tiếng, thân phận địa vị càng là một bậc cao nhân.
Nhưng trong trận chiến trăm năm trước ấy, bọn hắn những Thái thượng trưởng lão này đều ngã vào trong tay Lạc Hoa Âm, bởi vậy nghe được cái tên này, trong nội tâm liền khó chịu gấp đôi.
- Cái nữ nhân điên kia. . .
Một vị thái thượng trưởng lão cười lạnh nói.
Phong Mãn Lâu thầm than một tiếng, khom người nói:
- Chư vị sư thúc, sư thúc tổ, có thể đạt được đại đỉnh này hay không, quan hệ đến tiền đồ của Huyền Thiên Thánh tông, vãn bối kính xin chư vị sư thúc, sư thúc tổ có thể bỏ hiềm khích lúc trước, hết thảy dùng Thánh tông làm trọng, cùng Lạc sư thúc liên thủ!
- Dùng Thánh tông làm trọng!
Hơn mười vị trưởng lão, Thái thượng trưởng lão không khỏi động dung, thầm nghĩ:
- Mãn Lâu có chưởng giáo chi tư, nhưng tiếc tư chất kém chút ít, tư chất của hắn nếu là tuyệt hảo, tương lai liền có thể tiếp nhận Ứng Tình, trở thành chưởng giáo kế nhiệm của Thánh tông ta. . .
Một vị thái thượng trưởng lão chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói:
- Đã như vầy, như vậy chúng ta liền trợ giúp nàng một tay. Bất quá không phải bỏ hiềm khích lúc trước, mà là tạm thời buông ân oán lúc trước, sau đó lại cùng nàng tính sổ.
Phong Mãn Lâu đại hỉ, khom người hướng mọi người thi lễ, cười to nói:
- Thánh tông ta không thiếu nhân tài, nếu mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, lo gì đại sự không thành?
Cận Đông Lưu sừng sững trên không trung, bao quát hơn 100 vị đệ tử, trưởng lão Thái Huyền Thánh tông phía dưới, trầm giọng nói:
- Chư vị đồng môn, tiên đỉnh khai quật, đang mang trọng đại, kính xin chư vị đồng môn giúp ta một tay, cướp lấy tiên đỉnh!
- Cận sư điệt nói không sai!
Một ánh đao màu vàng dài đến vạn trượng đột nhiên đánh rớt, dừng lại ở phía trên rất nhiều đệ tử của Thái Huyền Thánh tông, chỉ thấy đạo ánh đao này như là một vòng trăng rằm màu vàng, Quy Thiên Sầu đứng trong ánh đao, quần áo bay phất phới, trầm giọng nói:
- Lần này tiên đỉnh khai quật, không phải chuyện đùa, có không biết bao nhiêu cường giả ngấp nghé cái pháp bảo này, hơi không cẩn thận, tiên đỉnh sẽ rơi vào tay người khác. Chư vị cần đồng tâm đồng đức, tề tâm hợp lực, mới có thể đoạt được bảo vật, lớn mạnh Thái Huyền Thánh tông ta! Lần này ta cùng với chư vị áp trận, diệt trừ hết thảy đối thủ có can đảm tranh đoạt tiên đỉnh!
Trên một đỉnh núi, thần tiềm hóa thành cự nhân mấy ngàn trượng, như là một Ma Thần, quanh thân Tinh Quang quấn quanh, sau đầu vô số ngôi sao xây dựng thành một vòng trăng sáng, bao quát hơn mười vị đệ tử, trưởng lão Tinh Nguyệt Ma tông phía dưới, thanh âm ù ù, rung động nhân tâm:
- Thần Tông tám mươi vạn năm vinh quang không ngã, ai muốn cùng ta chung một chỗ chinh chiến, cướp lấy tiên đỉnh?
- Giết con mẹ nó long trời lỡ đất!
Hắn vung tay hô to.
- Sát!
Mọi người Tinh Nguyệt Thần Tông hét lớn, ma khí cuồn cuộn, phóng lên trời.
- Tiên đỉnh nơi tay, ai dám tranh phong?
Một nữ tử dung mạo tú lệ cởi bỏ bàn chân ngồi ở trên một tảng đá, lẩm bẩm nói, phía dưới yêu khí trùng thiên, tất cả đại yêu diện mục dữ tợn hung ác, cô gái này mỉm cười, giống như vẻ lo lắng tán đi, bầu trời trăng sáng phát ra ánh sáng chói lọi.
- Vì Yêu Thần Tông chúng ta mà chiến!
Nàng cười nói:
- Mở thế giới chính là Yêu tộc chi tổ, để cho chúng ta tới giết ra uy phong của Yêu tộc!
. . .
Nguyên một đám danh môn đại phái tiến vào Huyền Đô Thất Bảo lâm, chính ma yêu ba đạo, giờ phút này cũng đã bắt đầu động viên, đằng đằng sát khí, nhìn lên bảo đỉnh của Thất Bảo đạo đài trên bầu trời.
- Giang sơn nhân tài liên tục, một đời người mới thay người cũ, hôm nay người trẻ tuổi thật là khiến người kinh sợ. Bất quá bọn hắn nhất định đụng cái đầu rơi máu chảy.
Tại địa phương xa xôi, ma khí cuồn cuộn, một thanh y nam tử đứng ở bên trong ma khí, lẳng lặng cười nói:
- Bởi vì chúng ta cũng là nhân tài, tư chất so với bọn hắn không kém, thậm chí rất cao, tu vi nội tình so với bọn hắn càng mạnh hơn nữa. Những nhân vật mới này hoàn toàn chính xác rất có nhiệt huyết, nhưng nội tình vẫn là kém một chút.
Trên mặt của hắn mang theo một cái mặt nạ quỷ, giống như khóc không phải khóc, giống như cười mà không phải cười, cả người khí chất cũng cực kỳ quỷ dị, lúc chính lúc tà, phảng phất tại chính tà tầm đó qua lại.
|
Chương 238: Cuộc chiến đoạt đỉnh. (1) - Đại ca, bọn người lão Tam đều không đến.
Ở bên cạnh hắn, một vị tráng hán cầm đại búa trong tay trầm giọng nói:
- Mấy cái gia hỏa này, đến cùng muốn làm trò gì?
- Bọn hắn muốn xem ta ra tay, muốn biết ta đến tột cùng là ai.
Nam tử mặt quỷ kia thấp giọng cười nói:
- Xem ra ta đứng đầu sáu ma này cũng không thể để cho bọn hắn yên tâm. Nếu bọn hắn cùng ta liên thủ, những danh môn đại phái này không đủ lo? Nhưng tiếc chúng ta tuy có lý niệm cộng đồng, muốn đem thần Phật Tiên Ma kéo xuống thần đàn, nhưng mà bọn hắn lại hết lần này tới lần khác xoắn xuýt diện mục chân thật của ta. Lần này Thất Bảo đạo đài khai quật, tiên đỉnh xuất thế, Thái Hoàng lão tổ cũng sẽ kìm nén không được, mấy vị huynh đệ lại còn vì những chuyện nhỏ nhặt này mà cùng ta đối nghịch, thật là làm trái tim ta băng giá.
- Thái Hoàng lão tổ cũng tới?
Đại Hán cầm búa kia trong nội tâm cả kinh, thất thanh nói.
Thái Hoàng lão tổ, đương thời đệ nhất cường giả, người gần với thần nhất, tên của hắn coi như là Nhị ma hung thần ác sát của Bách Dục Thí Thần Cốc nghe xong, cũng không khỏi sinh ra tâm lý sợ hãi.
- Thái Hoàng lão tổ tự nhiên đã tới rồi.
Mặt quỷ nam tử thân hình một lướt, mỉm cười nói:
- Tâm tư của hắn ta hiểu rõ nhất, dã tâm của hắn quá lớn, lòng dạ quá sâu, cái gì Cận Đông Lưu, cái gì Thái Huyền Thánh tông, đều là đá đặt chân để hắn leo lên Thần vị, hết thảy đồ vật hắn có khả năng lợi dụng, hết thảy sẽ biến thành con cờ của hắn. Tiên đỉnh xuất thế, hắn nhất định sẽ ra tay, đại đỉnh này tồn tại ở thế gian không biết bao nhiêu vạn năm, một mực không người có thể thu, đến tột cùng sẽ rơi vào tay ai?
Đại Hán cầm búa kia lộ ra vẻ khâm phục, cười nói:
- Bên trong đương thời, số lượng người có thể cùng cảnh giới cùng Thái Hoàng lão tổ quyết đấu không cao hơn năm ngón tay, mà đại ca ngươi là một cái trong số đó!
Mặt quỷ nam tử thấp giọng cười nói:
- Thái Hoàng, ngươi hùng cứ đương thời đệ nhất nhân đã có năm ngàn năm, thủy chung chưa từng có người đem ngươi kéo xuống thần đàn, liền để cho ta tới hoàn thành cái hành động vĩ đại này a!
Oanh …
Hư không chấn động, một vị lão giả tóc trắng xoá bay lên trời, trong cơ thể đột nhiên lao ra một đầu đại xà, đại xà kia dài đến hơn mười dặm, mở ra miệng lớn Thôn Thiên, khoảng chừng trên dưới một trăm mẫu, hướng Tạo Hóa tiên đỉnh nuốt đi!
Rốt cục có người kiềm nén không được, ý đồ lấy đi tòa tiên đỉnh này!
Vị lão già tóc bạc này chính là cường giả thế giới khác, Huyền Đô Thất Bảo lâm Chu Du Chư Thiên, người này từ thế giới khác tiến vào trong Thất Bảo lâm, ẩn núp xuống, cần tu không ngừng, tu vi thủy chung bị áp chế ở Thất Bảo đài cảnh.
2000 năm áp chế tu vi, để cho hắn ở Thất Bảo đài cảnh tu vi tích lũy trở nên vô cùng thâm hậu, vừa ra tay liền vô cùng khủng bố, cho Giang Nam rung động gấp mấy lần so với Cáp Lan Sinh ra tay!
Hắn lần này ra tay, lập tức như dây dẫn nổ dẫn phát thùng thuốc súng, từng vị cường giả rốt cuộc kìm nén không được, nhao nhao ra tay.
Bầu trời phảng phất đột nhiên nổ tung, các loại thần thông, pháp bảo bay múa, một đầu Đại Bằng cánh chim che trời, vỗ cánh bay tới, một đôi thiết trảo trảo xuống, đem đại xà sinh sinh bẻ vụn.
Đầu Đại Bằng này đang muốn chụp vào Tạo Hóa tiên đỉnh, đột nhiên một ngụm đại đỉnh từ phía dưới bay lên trời, trong đỉnh Bảo Quang phún dũng, bay lên một mảnh ánh sáng mang điềm lành, đem Đại Bằng bao phủ, thu nhập trong đỉnh lập tức luyện hóa.
Cái khẩu đại đỉnh này coi như là một kiện trọng khí, trọng bảo cấp bậc Thần phủ, không ngờ vừa mới thu Đại Bằng liền gặp một bàn tay kim chói thò ra, trong năm ngón tay lôi quang như là thác nước trút xuống, vô số Thiên Lôi rầm rầm chấn động, đem đại đỉnh chấn đến không ngừng quay cuồng, từ trên cao rơi xuống dưới.
Một đại Phật kim chói bay lên, trên mặt từ bi mỉm cười, lấy tay hướng khẩu Tạo Hóa tiên đỉnh kia chộp tới, Phật âm đại phát, đầy trời đều là đạo vân, đạo vân hóa thành nguyên một đám nữ tử hình dung diễm mỹ, dây thắt lưng tung bay, quay chung quanh đại Phật bay múa.
Vị đại Phật này thình lình cũng là một kiện bảo vật, chính là sau khi Phật môn cường giả chết, Kim Thân luyện trở thành pháp bảo, tế lên liền có dị tượng đầy trời bay vút.
Đại Phật vừa mới bắt được Tạo Hóa tiên đỉnh, chỉ thấy vô số thần thông cùng pháp bảo oanh ra, vị đại Phật này lập tức trở nên thiên sang bách khổng, vô số Phi Thiên quanh thân đều bị đánh nát bấy, trên người bị đánh xuyên không biết bao nhiêu cái đại động, uy năng mất sạch, không có thể tiếp cận Tạo Hóa tiên đỉnh.
Pháp bảo cùng thần thông oanh kích qua đi, liền thấy từng đạo bóng người xông lên không trung, hướng tòa Thất Bảo đạo đài này bay đi, trên nửa đường lẫn nhau tranh đấu chém giết, các loại pháp bảo thần thông thi triển ra, dị thường thảm thiết, thỉnh thoảng có bóng người từ trên cao rơi xuống, có người đầu thân khác biệt, có người bị đánh thành bùn nhão, càng có người bị tại chỗ đánh bại, bên trong Tử Phủ không ngừng hướng ra phía ngoài phún dũng bảo vật.
Giang Nam thấy vui vẻ thoải mái, cường giả cấp độ bực này, không phải hắn có khả năng chống lại, bất quá quan sát những cường giả này chiến đấu với hắn mà nói lại rất có ích lợi.
Mặc dù có chút người ra tay quá nhanh, để cho hắn không cách nào bắt đến công pháp vận hành ảo diệu của đối phương, nhưng vẫn bị hắn bắt đến không ít công pháp.
Đông!
Một Ma Thần đi nhanh bước ra, khắp cả người Tinh Quang quấn quanh, như là Tinh Hà lách thân, sau đầu một vòng minh nguyệt, sáng trong sinh huy, tay cầm một cây Ma Đao dài đến ngàn trượng, đúng là Tinh Nguyệt Thần Tông thủ tịch đại đệ tử Thần Tiềm.
Hắn Tinh Nguyệt thần thể so với pháp thiên của Cáp Lan Sinh cao không biết bao nhiêu, hơn nữa cũng là cường giả đặt chân tại Thất Bảo đài cảnh viên mãn cảnh, rất nhiều trưởng lão, đệ tử của Tinh Nguyệt Ma tông nhao nhao đứng ở phía trên đầu vai của hắn, như là một Ma Thần suất lĩnh lấy tất cả Ma Vương lớn nhỏ chinh chiến, thẳng đến Tạo Hóa tiên đỉnh mà đi!
Trên đầu vai Thần Tiềm, vô số ma khí vỡ bờ, những trưởng lão đệ tử kia ra tay, hợp lực tế lên một kiện pháp bảo, một đầu xiềng xích vừa thô vừa to, gặp người liền khóa, đem đối phương trói rắn chắc, lập tức Ma Đao trong tay Thần Tiềm nâng lên rơi xuống, đầu người rơi xuống đất.
- Một tay áo toái Càn Khôn!
Ồng tay áo của hắn một cuốn, hóa thành lỗ đen lớn nhỏ vài dặm, hô một tiếng đem bốn năm người thu nhập trong tay áo, tay áo khe khẽ rung lên, chỉ thấy toái cốt cùng huyết nhục từ trong tay áo rơi xuống.
- Vì Yêu Thần Tông vinh quang!
Từng tiếng rít gào truyền đến, chỉ thấy đầy trời thải quang sáng lạn, một đầu Khổng Tước năm màu triển khai hai cánh vỗ cánh bay tới, đầu Khổng Tước này vô cùng khổng lồ, cánh giương hơn mười dặm, vỗ cánh tầm đó liền bay ra mấy trăm dặm.
Phía trên hai cánh của Khổng Tước đứng rất nhiều yêu thú cực lớn, có Độc Long quay quanh, có ngàn cánh đằng xà, có Long Quy cứ phục, có Kỳ Lân đạp hỏa, mà ở trên đầu Khổng Tước năm màu, thiếu nữ dung mạo tú lệ kia cởi bỏ chân trần đứng ở nơi đó, tay áo đón gió bay phất phới.
|
Chương 239: Cuộc chiến đoạt đỉnh. (2) Ads Hô …
Trên lưng Khổng Tước, từng con yêu thú cực lớn thò ra móng vuốt, chủng loại phồn đa, nhao nhao bắt cường giả có can đảm ngăn trở bọn hắn, lại có yêu thú nhổ ra nội đan, hỏa đăng, tròn lắc lắc, mọi nơi đập tới, đem không biết bao nhiêu người nện đến người ngã ngựa đổ, phi tốc hướng Tạo Hóa tiên đỉnh tiếp cận.
Cùng lúc đó, tinh anh các đại môn phái cũng cơ hồ ở đồng thời khởi hành, từng người thi triển thủ đoạn mạnh nhất của mình, phóng tới Tạo Hóa tiên đỉnh.
Đối mặt Tạo Hóa tiên đỉnh này, không có người cam tâm để cho bảo vật này rơi vào tay người khác, cơ hồ tất cả mọi người nghĩ đến tiên đỉnh, lĩnh ngộ ra Tạo Hóa Tiên Kinh chất chứa trong tiên đỉnh!
Thậm chí ngay cả Triêu Thánh Tông Phó Duyên Tông giờ phút này cũng bất chấp hướng Lạc Hoa Âm lấy công đạo, lúc này phóng lên trời, gia nhập vào trong chiến đấu.
Đột nhiên, Cận Đông Lưu cất tiếng cười to, phóng lên trời, hướng Tạo Hóa tiên đỉnh bay đi, cười vang nói:
- Một trận chiến này, nhất định ta muốn danh dương thiên hạ, đạt được tiên đỉnh, nhảy lên trở thành tồn tại cường đại nhất đương thời!
Hơn 100 vị tông đệ tử trưởng lão Thái Huyền Thánh vờn quanh thân hắn, bố trí xuống Thái Huyền đại trận, trong trận khí tức mỗi người tương liên, hóa thành Âm Dương nhị khí, như là hai Cự Long xoắn giết hết thảy, mà Cận Đông Lưu thì là trụ cột vững vàng của Thái Huyền đại trận, cùng đại trận cùng tiến cùng lui, phi tốc hướng Tạo Hóa tiên đỉnh bức tới.
Một vị tuyệt đỉnh cao thủ đến từ thế giới khác gào thét, thân hình khom người, lập tức từng hư ảnh dãy núi quay chung quanh thân bay múa, thình lình cũng là một môn trận pháp cực kỳ cao minh, đối chiến Thái Huyền đại trận, cùng đại trận kịch liệt chống lại, từng vòng trận vân cùng Âm Dương nhị khí triệt tiêu, ngăn trở đường đi của mọi người Thái Huyền Thánh tông.
- Dị vực cường giả?
Cận Đông Lưu cười ha ha, mang theo Thái Huyền đại trận mạnh mẽ đâm tới, cất cao giọng nói:
- Nhận ra Đấu Pháp Thần Điển của Cận mỗ sao?
Ầm ầm!
Hắn một chưởng đánh ra, chỉ thấy hư ảnh từng tòa dãy núi hiện ra, vậy mà cùng thần thông của vị tuyệt đỉnh cao thủ thế giới khác kia giống như đúc, thần thông đồng dạng, uy lực lại càng mạnh hơn nữa!
Lưỡng chủng thần thông va chạm, Thái Huyền đại trận thừa cơ núp ở trong đó, đem vị cường giả thế giới khác kia cắn nát phai mờ!
Đây cũng là diệu dụng của Đấu Pháp Thần Điển, thần minh khai sáng môn công pháp này được xưng Chiến Thần, bách chiến bách thắng, Đấu Pháp Thần Điển có thể mô phỏng tuyệt đại đa số thần thông, đối phương vô luận sử xuất dạng thần thông gì, cũng có thể nguyên xi mô phỏng ra.
Thậm chí, cái môn thần điển này nếu tu luyện tới cảnh giới cao thâm, ngay cả Thần cấp công pháp cũng có thể mô phỏng, lợi hại phi thường!
Cận Đông Lưu đã từng xâm nhập Chiến Thần mộ, đạt được Chiến Thần truyền thừa, hơn nữa Thái Huyền Thánh tông Vô Thượng kinh điển Thái Huyền tâm kinh, là hai đại Thần cấp công pháp.
Trong thiên hạ, ai tu luyện hai đại Thần cấp kinh điển?
Đây cũng là tiền vốn mà hắn tự ngạo.
Hắn vừa xuất hiện, tài nghệ liền trấn áp quần hùng, mặc dù là Thần Tiềm cũng không dám cùng hắn tranh phong, mà là gia tốc hướng khẩu Tạo Hóa tiên đỉnh kia bay đi, ý đồ đi đầu cướp lấy tiên đỉnh.
- Mãn Lâu, Huyền Thiên Thánh tông chúng ta còn chưa ra tay?
Một vị thái thượng trưởng lão sắc mặt lo lắng hỏi.
- Lấy thực lực của chúng ta, tuyệt đối vô lực cùng Thái Huyền Thánh tông chống lại, chỉ có Lạc sư thúc ra tay mới có thể áp chế Cận Đông Lưu.
Phong Mãn Lâu lắc đầu, nghi ngờ nói:
- Lạc sư thúc vì sao còn không ra tay?
- Sư tôn, hiện tại không cần phải xông lên, lúc này xông đi lên chỉ làm bia ngắm.
Bên người Lạc Hoa Âm, Giang Nam trầm giọng nói:
- Tạo Hóa tiên đỉnh đã tồn tại ở thế nhiều vạn năm như vậy, một mực không có bị người lấy đi, như vậy nhất định có nguy hiểm không muốn người biết, sao không cho mấy người này trước đi dò đường?
Vốn dùng tính tình của Lạc Hoa Âm đã sớm xông lên phía trước, đại khai sát giới, nghe vậy ngược lại là chần chờ một chút, kiềm chế dục vọng bạo lực rục rịch, cười nói:
- Tử Xuyên, ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?
- Đợi.
Giang Nam cười nói:
- Đúng rồi sư tôn, ngươi nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, sao không nhân cơ hội này, diệt trừ mấy đối thủ?
Lạc Hoa Âm con mắt sáng ngời, vỗ tay cười nói:
- Tử Xuyên, ngươi không hổ là người đọc sách, đầy bụng kinh luân, lời ấy đại hợp ta ý.
Dứt lời, nữ nhân này dựng thẳng lên một ngón tay, chỉ nghe Xùy~~ một tiếng, một đạo kiếm sơn phóng lên trời, đúng là Tây nhạc kiếm khí bên trong đại Ngũ Hành Kiếm khí, hướng một vị cường giả tranh đoạt tiên đỉnh hung hăng nghiền áp đi qua.
Kiếm khí của người khác đều là đâm, mà Lạc Hoa Âm lại đem kiếm khí tu luyện thành kiếm sơn, vô cùng khổng lồ, không truy cầu sắc bén, mà là truy cầu lực lượng Vô Địch, trực tiếp nghiền áp, dùng lực lượng dã man đem đối thủ nghiền bạo!
Những người kia đang giao đấu chém giết, nơi nào sẽ nghĩ đến mặt đất có người chọc dao găm, cho dù có đề phòng, cũng rất khó chống đở được kiếm khí vô cùng bạo lực kia của Lạc Hoa Âm nghiền áp.
Trong nháy mắt, liền có hơn mười người chịu khổ độc thủ, Vân Bằng ở bên cạnh thấy mà chảy mồ hôi lạnh, trong nội tâm oán thầm nói:
- Cái này là người đọc sách đầy bụng kinh luân sao? Rõ ràng là một bụng ý nghĩ xấu? Khó trách tất cả mọi người nói Lĩnh Tụ Phong là bại hoại Thánh tông ta, hoàn toàn chính xác danh bất hư truyền. . .
Rất nhanh, mọi người đang tranh đoạt Tạo Hóa tiên đỉnh liền phát giác không ổn, cử động lần này của Lạc Hoa Âm như là nghiền con kiến, muốn đem bọn họ nguyên một đám nghiền chết.
- Đại Ngũ Hành Kiếm khí, là nữ ma đầu Lạc Hoa Âm kia!
Có người quát lớn:
- Trước đối phó nữ ma đầu, nếu không mọi người đều phải chết ở phía dưới kiếm khí của nàng!
Sau đó, liền gặp không biết bao nhiêu thần thông, hỗn tạp lấy pháp bảo ngay ngắn hướng dưới oanh xuống, có thể nói là che khuất bầu trời, kinh thiên động địa, muốn đem nữ ma đầu Lạc Hoa Âm này một lần hành động đuổi giết.
Bức tràng diện này, mặc dù là Lạc Hoa Âm cũng không dám ngăn cản, vội vàng bắt lấy Giang Nam cùng Vân Bằng bão táp mà đi.
Sau lưng, Giang Nam cảm giác được chấn động vô cùng kịch liệt truyền đến, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chỗ bọn họ nguyên lai vừa đứng, giờ phút này đã hóa thành một cái hố to phạm vi mấy trăm dặm, như là bị ngôi sao trên bầu trời rơi xuống oanh kích qua!
- Hiện tại, Bách Dục Thí Thần Cốc đại ma không ra, liền không người là đối thủ của ta rồi.
Lạc Hoa Âm đột nhiên nói:
- Bất quá đại ma hắn có thể nhịn được sao?
Giang Nam hiếu kỳ nói:
- Bách Dục Thí Thần Cốc đại ma đến tột cùng mạnh bao nhiêu?
Sắc mặt Lạc Hoa Âm ngưng trọng:
- Ta đã từng cùng hắn có một trận chiến, tuy là một chút liền ngừng lại, nhưng vẫn là thua ở trong tay của hắn, hơn nữa, hắn sử dụng chính là tạp học, thực sự không phải là tuyệt học chính thức mà hắn tu luyện. Người này thiên phú cực cao, là ta trước đây chưa từng gặp. Nếu hắn ra tay, vi sư liền chỉ có chờ hắn bị người cuốn lấy mới có thể chạy đến Tạo Hóa tiên đỉnh.
|
Chương 240: Tượng sư cùng tông sư. (1) Chính vào lúc này, chỉ thấy ma khí cuồn cuộn mà đến, một vị nam tử đeo mặt nạ quỷ chắp tay đứng ở bên trong ma khí, hướng Tạo Hóa tiên đỉnh bay đi.
Hắn quanh thân ma khí kích đãng, như là độc xà đại mãng dài đến mấy trăm dặm, mọi nơi quét tới quét lui, những nơi đi qua, chỉ thấy từng vị cường giả từ giữa không trung rơi xuống, vậy mà không phải hợp lại chi địch!
Cùng cảnh giới, người này quả thực là tồn tại Vô Địch!
- Tranh đoạt tiên đỉnh, cường giả nhiều vô số kể, ngươi không có khả năng không thi triển toàn lực, ta ngược lại muốn nhìn ngươi rốt cuộc là ai!
Lạc Hoa Âm con mắt sáng ngời nói.
Mặt quỷ nam tử kia một đường quét ngang, sắp đi tới bên trên Thất Bảo Đạo Đài, đến gần Tạo Hóa Tiên Đỉnh, đột nhiên chỉ thấy Cận Đông Lưu khống chế Thái Huyền đại trận cuồn cuộn mà đến, lại có Thần Tiềm suất lĩnh nhiều Tinh Nguyệt Ma Tông đệ tử trưởng lão đánh tới, còn có thiếu nữ Yêu Thần tông khống chế ngũ sắc Khổng Tước phi tới, nhất tề hướng mặt quỷ nam tử công đi.
Bất luận kẻ nào cũng có thể nhìn ra được, người này cực kỳ cường đại, cho dù là bị Huyền Đô Thất Bảo Lâm áp chế ở Thất Bảo Đài cảnh, hắn cường đại như trước bất khả tư nghị, giống như Thiên Thần hạ phàm, vì vậy tất cả mọi người coi là uy hiếp lớn nhất.
- Trẻ tuổi quả nhiên nhiệt tình mười phần, bất quá các ngươi tích lũy vẫn còn quá yếu.
Kia mặt quỷ nam tử mắt lộ ra nụ cười mười phần thú vị, đột nhiên quanh thân ma khí hóa thành một ngụm chuông lớn màu đen, tiếng chuông chấn động, chỉ nghe đang một tiếng rồng ngâm, âm ba màu đen vỡ bờ, Thái Huyền đại trận nhất thời tan rã, từng cái từng cái đệ tử Thái Huyền Thánh Tông bị chấn đến tai mắt mũi miệng chảy máu, rối rít từ trên cao rơi xuống dưới.
Thái Huyền đại trận sở hướng vô cùng, thắt cổ không biết bao nhiêu cao thủ, cái đại trận này tính dai cực mạnh, uy lực cực lớn, chém giết đến nay còn chưa bị phá vỡ, không nghĩ tới người này chỉ cần một đạo Thần Thông, liền dễ dàng phá vỡ đại trận này.
Không chỉ có như thế, đệ tử các danh môn đại phái như Tinh Nguyệt Ma Tông, Yêu Thần tông, Triều Thánh Tông, Thanh Vân Tông, Thiên Ma Bảo, Cổ Thần Các, Kim Cương Pháp Thiện Tông, bị một tiếng chuông vang này trấn rơi vô số, trong chớp mắt trên Thất Bảo Đạo Đài chỉ còn lại có hơn mười người!
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Thiên Long Bát Âm!
Mặt quỷ nam tử kia mới vừa rồi dùng Thần Thông, chính là Thiên Long Bát Âm, cùng Thiên Long Bát Âm Chuông trong tay của hắn là đồng nguyên, uy lực cũng mạnh mẻ đến kinh khủng, cơ hồ tương đương với một Thất Bảo Đài Cảnh cường giả toàn lực thúc dục uy năng của Thiên Long Bát Âm Chuông!
Ban đầu Thiên Long Bát Âm Chuông không người nào tự kêu, đem năm vị Thất Bảo Đài Cảnh cường giả như Thạch Long Đạo Nhân chấn đến bị thương nặng, nếu có người thúc dục, uy lực khẳng định mạnh hơn nữa.
Phải biết rằng uy năng pháp bảo, cùng Thần Thông mạnh hơn, mà một đạo Thần Thông của người này, lại tương đương với đem uy năng của Thiên Long Bát Âm Chuông trán phóng toàn bộ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
Cận Đông Lưu bước nhanh đến phía trước, cười lạnh nói:
- Đấu Pháp Thần Điển của ta chính là thần cấp công pháp, Thần Thông gì cũng có thể mô phỏng, nhìn thắng ngươi như thế nào!
Đầu hắn có một ngụm chuông lớn treo cao, tiếng chuông chấn động, rõ ràng cũng là Thiên Long Bát Âm, cùng nam tử kia giống nhau như đúc, uy lực cũng cực kỳ cường đại, đem đám người Thần Tiềm chấn đến khí huyết di động, thân thể không yên.
Mặt quỷ nam tử khẽ mỉm cười, tiếng long ngâm của Cận Đông Lưu đối với hắn mà nói phảng phất là xuân phong quất vào mặt, lắc đầu nói:
- Tượng sư chính là tượng sư, vĩnh viễn không so bằng tông sư, ngươi so sánh với Thái Hoàng kém xa, cho dù tu luyện không chỉ một môn thần cấp công pháp, lại có ích lợi gì?
Hắn không hề đi xem Cận Đông Lưu nữa, mọi nơi nhìn lại, trường thanh cười nói:
- Thái Hoàng, ta biết ngươi đã xuất hiện, cần gì giấu đầu lòi đuôi, làm cho người ta nhạo báng?
Xuy!
Một ánh đao kim sắc như dải lụa bay tới, trong nháy mắt liền đến mi tâm nam tử kia, tốc độ nhanh như thiểm điện, làm cho người ta muốn tránh cũng không được, không thể tránh khỏi!
- Thái Huyền Thánh Tông Quy Thiên Sầu?
Ánh đao đột nhiên tĩnh, mặt quỷ nam tử kia giơ tay phải lên, hai ngón tay kẹp ánh đao, nhìn về phía người tới, mỉm cười nói:
- Quy Thiên Sầu, ngươi không là đối thủ của ta, đi gọi Thái Hoàng tới, đừng làm cho hắn luôn là quỷ quỷ túy túy.
Thanh Kim Đao này là một pháp bảo cực kỳ kỳ lạ, đột nhiên rầm một tiếng toái rụng, hóa thành vô số kim quang, nhưng ngay sau đó ngưng tụ, Quy Thiên Sầu một đao nơi tay, thế như sông lớn cuồn cuộn, sôi trào không nghỉ, trên dưới sôi trào như Giao Long xê dịch biến hóa, cuồng phong như mưa to hướng nam tử mặt quỷ công tới, cười lạnh nói:
- Quỷ quỷ túy túy? Các hạ thân là đại ma đầu của Bách Dục Thí Thần Cốc, luôn mang theo mặt nạ, đây mới gọi là quỷ quỷ túy túy? Để cho ta bổ mặt nạ của ngươi ra, xem một chút ngươi rốt cuộc là người nào!
Mặt quỷ nam tử kia trường thanh cười một tiếng, lòng bàn tay một phen, Thải Phượng từ trong lòng bàn tay bay ra, tâm niệm hơi động, lại có một ngọn quỳnh vũ cao lầu ầm ầm trấn áp xuống, ma khí quay cuồng , hóa thành một mặt đại kỳ phần phật cuốn động, đủ loại Thần Thông thiên biến vạn hóa, dễ dàng liền đở Kim Đao của Quy Thiên Sầu.
Giang Nam hé mắt, thất thanh nói:
- Đại Ma kia cũng là Thần Thông tích chứa trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm!
Sắc mặt Lạc Hoa Âm cũng ngưng trọng, gật đầu nói:
- Đúng vậy, đích xác là Thần Thông trong những pháp bảo cùng tấm bia đá của Thất Bảo Lâm tích chứa, người này thật sự là kỳ tài ngút trời, lại có thể ở trong khoảng thời gian ngắn này đem công pháp trong Thất Bảo Lâm tu luyện tới cảnh giới như thế, dễ dàng liền đở đại cao thủ như Quy Thiên Sầu! Có lẽ, Tịch sư huynh có thể địch nổi hắn, bất quá Tịch sư huynh đã có trăm năm chưa từng xuất thủ qua, ta cũng không biết hắn sâu cạn. . .
Quy Thiên Sầu thực lực cực mạnh, chính là một trong những nhân vật đứng đầu Thái Huyền Thánh Tông, bàn về tu vi thực lực có thể cùng chưởng giáo Chí Tôn các đại giáo phái ngang hàng, nếu tay hắn cầm trấn giáo chi bảo, tuyệt đối có thể cùng những chưởng giáo Chí Tôn kia liều mạng.
Cho dù là Lạc Hoa Âm tự cho mình cực cao, cũng không dám nói có thể thắng qua hắn.
Nhưng Quy Thiên Sầu ở trước mặt mặt quỷ nam tử, ánh đao kia thủy chung không cách nào công phá phòng ngự của hắn, thậm chí không cách nào buộc hắn đánh ra công pháp chân chính!
Mấu chốt nhất chính là, mặt quỷ nam tử dùng bất quá là sau khi hắn tiến vào Thất Bảo Lâm, tìm được một chút công pháp, người này phảng phất chỉ nhìn một lần, là có thể đem những công pháp này tu luyện tới cảnh giới tuyệt đỉnh, tiện tay đánh ra, tuyệt không thể tả.
Loại tư chất yêu nghiệt này, Lạc Hoa Âm vẻn vẹn ở trên người Tịch Ứng Tình gặp qua, Tịch Ứng Tình là được Thái Hoàng lão tổ chính miệng khen, xưng hắn có hy vọng nhất trở thành thần nhân, nhưng cho dù là Tịch Ứng Tình, cũng chưa từng cho Lạc Hoa Âm loại rung động này.
|