Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 266: Sát khí ngập trời. (1) Ads - Không xong!
Thiên Yêu Thánh nữ sắc mặt kịch biến, vội vàng kéo bàn tay nhỏ bé của Thải Dực lại, quát khẽ:
- Giang đạo huynh, Vân đạo huynh, Kim Ô rơi vào trong tay của hắn, chúng ta tuyệt đối không phải địch thủ, đi mau!
- Liên Hương công chúa không cần kinh hoảng, dám lấy đi Kim Ô của ta, hắn chính là một người chết.
Giang Nam như trước đứng ở đầu thuyền, động cũng chưa từng động thoáng một phát, nói khẽ:
- Đâu Suất thần hỏa, để cho ta nhìn uy lực đệ lục trọng thần hỏa của ngươi, mạnh như thế nào a.
Bên trong Tử Phủ của Quy Thiên Sầu, một đầu Tam Túc Kim Ô đột nhiên há mồm phun ra một ngọn lửa nho nhỏ, có tất cả thất trọng hỏa diễm, lập tức trong cơ thể Kim Ô lao ra một cổ thần thức, hung hăng đâm vào trong ngọn lửa này, liên tục phá tan lục trọng thần hỏa!
Thiên Yêu Thánh nữ chỉ thấy trên gương mặt của Quy Thiên Sầu đột nhiên lộ ra vẻ kinh hãi muốn chết, liền thấy trong đầu vị Thiên Cung cường giả này quắt xuống dưới, sau đó thân hình không ngừng héo rút, dốc sức liều mạng hướng chính giữa sụp đổ!
Trong cơ thể của hắn phảng phất có một lỗ đen vô hình, đem nhục thể của hắn hướng một cái điểm chính giữa áp súc lôi kéo, trong chớp mắt, vị nhân vật chưởng giáo cấp Chí Tôn này liền bị áp súc thành một viên thịt cỡ ngón cái, lập tức viên thịt cũng phát ra ba một tiếng vang nhỏ, biến mất không thấy gì nữa, tại chỗ chỉ còn lại có một ngọn lửa nho nhỏ cùng hai đầu Tam Túc Kim Ô.
Giang Nam vẫy tay, chỉ thấy đoàn thần hỏa kia du du bay lên, biến mất ở bên trong mi tâm của hắn.
- Quy tiền bối, nếu như ta muốn ám toán ngươi, há có thể để cho ngươi biết tình hình thực tế?
Giang Nam nói khẽ, đem Đâu Suất thần hỏa cùng hai đầu Tam Túc Kim Ô đều thu nhập mi tâm của mình, xoay người lại, hướng Thiên Yêu Thánh nữ cùng Thải Dực áy náy nói:
- Liên Hương công chúa, Thải Dực cô nương, thật sự là có lỗi, vừa rồi Giang mỗ cũng không nói thật, để cho mấy vị lo lắng rồi. Ngươi cũng biết, Giang mỗ là người đọc sách, gần đây không biết nói dối, vừa rồi tiểu tâm can của ta cũng là thình thịch đập loạn, suýt nữa nhảy ra ngoài đây này.
Thiên Yêu Thánh nữ nhìn xem hắn như là nhìn xem một đầu Ác Ma hất lên da người, cả đánh rùng mình mấy cái.
Thiếu niên thư sinh vừa rồi một mực tao nhã, nho nhã lễ độ, giờ phút này ở trong mắt nàng trở nên có chút khủng bố, thầm nghĩ:
- Trí tuệ nắm trong tay, bất động thanh sắc, loại nhân vật này quả thực là một phương kiêu hùng, tâm trí thâm trầm như là những chưởng giáo Chí Tôn kia!
Giang Nam ở ngay từ đầu đã bố cục, hướng các nàng đề nghị liên thủ tế lên Tam Túc Kim Ô ám toán Vô Tướng thiền sư, hắn hẳn là biết rõ Tam Túc Kim Ô không cách nào giết được Thiên Cung cường giả như Vô Tướng thiền sư, Quy Thiên Sầu kia, nhưng vẫn là đề nghị như vậy, chỉ sợ là trong nội tâm có chút không yên lòng hai người Thiên Yêu Thánh nữ cùng Thải Dực!
- Ta dám đánh cuộc, nếu vừa rồi ta cùng Thải Dực thật sự động thủ tranh đoạt hai đầu Kim Ô này, tuyệt đối sẽ bị chết vô cùng thê thảm!
Thiên Yêu Thánh nữ thầm nghĩ trong lòng.
Dụng ý chính thức của Giang Nam, là giấu thần hỏa trong cơ thể Tam Túc Kim Ô, nếu Thiên Yêu Thánh nữ động lòng tham, lúc này đã cùng Quy Thiên Sầu là kết cục đồng dạng!
Thiên Yêu Thánh nữ có chút kiêng kỵ nhìn thiếu niên thư sinh này, thầm nghĩ:
- Nhìn như cả người lẫn vật vô hại, nhưng trong ngực tràn đầy mưu kế, bày mưu nghĩ kế, hắn luyện thành đạo tâm rồi, thật sự là một tồn tại như yêu nghiệt.
- Giang đạo huynh, đóa thần hỏa vừa rồi kia của ngươi là cái hỏa diễm gì?
Thải Dực hiếu kỳ nói.
Vân Bằng cũng là cực kỳ hiếu kỳ, hắn cùng với Giang Nam rất là quen thuộc, nhưng mà không biết Giang Nam còn có loại bảo vật này, có thể thoáng cái chết cháy một vị Thiên Cung cường giả, loại hỏa diễm này quả thực quá kinh khủng!
- Đây là ta trong lúc vô tình có được thần hỏa, không có trọng dụng gì, lại để cho chư vị chê cười.
Giang Nam cười nói, trước mắt lại hiện ra thân ảnh nữ tử giống như Tiên Tử kia, trong nội tâm đắng chát:
- Ta vốn cho là sẽ ở trong Thất Bảo lâm nhìn thấy tỷ tỷ, không nghĩ tới còn không có thân ảnh của tỷ tỷ, chẳng lẽ nàng đã không tại thế gian sao...
Tín niệm chèo chống hắn tiến vào Thất Bảo lâm lịch lãm rèn luyện, một nửa là quyết tâm trở nên mạnh mẽ bảo hộ muội muội, một nửa là muốn mượn cơ hội tìm kiếm Giang Tuyết, nhưng mà Giang Tuyết lại không có xuất hiện ở trong Thất Bảo lâm.
- Cái thần hỏa này có thể dễ dàng chết cháy một vị Thiên Cung cường giả, còn nói không có gì dùng?
Đột nhiên một âm thanh trong trẻo truyền đến, chỉ thấy bạch quang lóe lên, một vị áo trắng tăng nhân chân mang giày nhẹ nhàng rơi vào trên Đại Thiên lâu thuyền, bọn người Thiên Yêu Thánh nữ chứng kiến vị áo trắng tăng nhân này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Vô Tướng thiền sư!
Người này cùng Quy Thiên Sầu đại chiến, bị thương mà đi, không nghĩ tới cũng chưa đi xa, lại giấu kín hành tích phản hồi.
Cử động lần này của Vô Tướng thiền sư tất nhiên là vì đánh lén Quy Thiên Sầu, một màn Giang Nam chết cháy Quy Thiên Sầu kia, tất nhiên không thể gạt được ánh mắt của hắn, mọi người nói chuyện, cũng tất nhiên trốn không thoát lỗ tai của hắn!
Trên người hắn không hề giống Quy Thiên Sầu vết thương chồng chất như vậy, ngược lại như lúc ban đầu, phảng phất không có bị chút tổn thương nào, nguyên nhân đây là Phật môn Kim Thân của hắn vô cùng cường hãn.
Nhưng Phật Quang quanh thân Vô Tướng thiền sư lại không nồng đậm bằng lúc trước, hẳn là tu vi bị thương, cường giả như hắn tu vi bị thương, liền rất khó nhanh chóng khôi phục.
Quy Thiên Sầu là cường giả bực nào, Vô Tướng thiền sư có thể cùng hắn liều cái lưỡng bại câu thương, đã là thành tựu cực kỳ giỏi!
Thần Thứu Yêu Vương sờ lên đầu trọc của mình, ha ha cười nói:
- Vô Tướng huynh đệ...
- Ngươi câm miệng cho Phật gia!
Vô Tướng thiền sư sắc mặt tái nhợt, vội vàng cao giọng quát.
Đầu điểu này ở trong miệng nhả không ra ngà voi, cho tới bây giờ cũng không nói qua lời hữu ích gì, để cho Vô Tướng thiền sư đối với hắn rất là đau đầu.
Giang Nam thần sắc không thay đổi, như trước thong dong bình tĩnh, phảng phất mọi chuyện đều đã tính trước, nói khẽ:
- Vô Tướng thiền sư, ngươi còn dám trở về, chẳng lẽ không sợ thần hỏa của ta?
- Đúng, cẩn thận Giang đạo huynh phóng hỏa chết cháy ngươi!
Thải Dực vội vàng nói:
- Thực lực Quy Thiên Sầu ở trên ngươi, còn không phải bị Giang đạo huynh một mồi lửa chết cháy sao?
Vô Tướng thiền sư nhịn không được cười lên, lắc đầu nói:
- Thần hỏa thật có chút uy lực, cực kỳ khủng bố, chỉ sợ là thần minh tu luyện lưu lạc đến thế gian. Bất quá, đóa thần hỏa này đã có thể bị ngươi thu nhập mi tâm, mà không có đem ngươi hỏa táng, liền biết tầng ngoài của thần hỏa độ ấm cũng không cao.
Hắn nhìn chằm chằm vào biểu lộ trên mặt Giang Nam, không buông tha bất kỳ một biểu lộ rất nhỏ nào, chậm rãi mà nói, cười nói:
|
Chương 267: Sát khí ngập trời. (2) Ads - Ngươi chết cháy Quy Thiên Sầu hoàn toàn chính xác để cho Phật gia cảm giác được ngoài ý muốn, nhưng mà lại để cho Phật gia nhìn ra khuyết điểm cái thần hỏa này của ngươi, đó chính là ngươi không cách nào khống chế, bởi vậy mới cố ý để cho Quy Thiên Sầu lấy đi Tam Túc Kim Ô, đợi cho vào bên trong Tử Phủ của Quy Thiên Sầu, lúc này mới phóng thích thần hỏa. Bởi vì ngươi không dám ở trong cơ thể mình kích phát thần hỏa, biết được đem chính ngươi cũng luyện hóa thành tro!
- Hòa thượng thật là lợi hại!
Trong nội tâm Giang Nam cả kinh, bên trong sáu ma, Cáp Lan Sinh đơn thuần chấp nhất, đại ma thâm bất khả trắc, tam ma mưu trí bách biến, mà tứ ma Vô Tướng thiền sư này lại tâm tế như phát, lại có năng lực phân tích cường đại.
Hắn nói không sai, Giang Nam hoàn toàn chính xác không cách nào khống chế Đâu Suất thần hỏa, trước hai trọng thần hỏa còn có thể kích hoạt, nhưng tầng thứ ba thần hỏa hắn liền chống đỡ không nổi, vô cùng có khả năng sẽ bị luyện hóa thành tro, mà chỉ kích phát trước hai trọng thần hỏa đối với Vô Tướng thiền sư làThiên Cung cường giả mà nói, căn bản không có tác dụng.
Sắc mặt Giang Nam không thay đổi, mỉm cười nói:
- Đại Thiện sư nói được đạo lý rõ ràng, vậy sao không ra tay thử một lần?
- Giang Tử Xuyên, ngươi mơ tưởng hù sợ ta. Ta biết rõ ngươi là ai, ngươi là đệ tử của Lạc Hoa Âm, đại ca của ta đối với ngươi rất thưởng thức, ý định cho ngươi gia nhập Bách Dục Thí Thần Cốc chúng ta, trở thành lão yêu. Ban đầu ở trong Thất Bảo lâm, ta và ngươi tuy chưa gặp mặt, nhưng ta nghe qua thanh danh của ngươi, biết rõ sự lợi hại của ngươi, ngay cả đại ca ta cùng Thái Hoàng cũng dám ám toán.
Vô Tướng thiền sư cười lạnh nói:
- Bất quá hiện tại, ngươi là phô trương thanh thế!
Giang Nam thản nhiên nói:
- Nói miệng không bằng chứng, nếu như Đại Thiện sư cho rằng ta là phô trương thanh thế, sao không động thủ?
Vô Tướng thiền sư chần chờ thoáng một phát, muốn trực tiếp đem tiểu tử này nghiền áp chí tử, lại lo lắng Giang Nam thật sự liều chết đánh cược một lần, kích phát thần hỏa, lúc này lắc đầu, thay đổi một bộ mặt từ bi, hát vang Phật hiệu:
- Thiện tai thiện tai, thời điểm Phật gia vì nữ thí chủ khai quang, không thích người khác vây xem, nguyên vốn định đem người không liên qua hết thảy giết sạch, hủy thi diệt tích. Bất quá nếu như Giang thí chủ chủ động dâng ra đóa thần hỏa kia, Phật gia ngược lại có thể tha các ngươi một con đường sống, nhưng mà hai vị nữ thí chủ này phải lưu lại, ngã phật từ bi, Phật gia không vì bọn nàng khai quang tẩy trần, là phụ ngã phật từ bi.
Mọi người thầm mắng một tiếng vô sỉ, ác tăng này tội ác chồng chất, ngoài miệng lại nói được đường hoàng, da mặt hoàn toàn chính xác đã đến cảnh giới Vô Tướng vô hình.
- Hoặc là, ngươi cũng có thể đem thần hỏa cùng hai đầu Tam Túc Kim Ô giao ra đây, Phật gia liền đem các ngươi cùng một chỗ thả, ý của ngươi như nào?
Vô Tướng thiền sư cười nói.
Giang Nam chần chờ thoáng một phát, Vô Tướng thiền sư chứng kiến biểu lộ của hắn, đột nhiên cười ha ha, một bả hướng Giang Nam chộp tới:
- Giang Tử Xuyên, ngươi vừa rồi động tâm, xem ra ngươi quả nhiên là không cách nào kích phát thần hỏa, uy hiếp được tánh mạng Phật gia! Hôm nay Phật gia chẳng những lấy được Kim Ô cùng thần hỏa, còn muốn vì nữ thí chủ khai quang, độ các nàng tiến vào phật môn ta!
Sắc mặt Giang Nam kịch biến:
- Hòa thượng này so với Quy Thiên Sầu muốn âm hiểm gấp trăm lần! Hắn vừa rồi khai ra điều kiện liên tiếp, chỉ là vì để cho ta buông lỏng cảnh giác, nhìn ra sơ hở của ta!
Bàn tay lớn của Vô Tướng thiền sư gần trong gang tấc, đột nhiên dừng lại, trên ót trụi lủi hiện đầy mồ hôi lạnh, vẫn không nhúc nhích, chỉ có bộ mặt biểu lộ đột nhiên vặn vẹo, con mắt cái mũi lỗ tai miệng đột nhiên phảng phất bị thương, miệng vết thương giống như phi tốc khép lại, trong chớp mắt đã không có gương mặt.
Đây là trạng thái phòng ngự tốt nhất của Phật môn Kim Thân, mặc dù là cùng Quy Thiên Sầu chiến một trận, hắn cũng chưa từng sử xuất loại phòng ngự mạnh nhất này!
Hắn bởi vì tông môn bị diệt, không có người chỉ đạo tu hành, bởi vậy tu luyện Phật môn Kim Thân đi lên đường tà đạo, bất quá Vô Tướng thiền sư đích thật là tài tình kinh người, tuy đi đến đường tà đạo, nhưng cứ thế mà theo đường tà đạo mở một con đường thuộc về mình, đem Phật môn Kim Thân hoàn toàn thay đổi, mình cũng tu thành cảnh giới Vô Tướng vô hình.
Một cổ sát khí làm lòng người vì sợ mà tâm rung động từ trên không trung, hạo hạo đãng đãng truyền đến, đưa hắn tập trung.
Cổ sát khí này truyền ra, bầu trời lập tức u ám, che khuất mặt trời, toàn bộ thế giới phảng phất thoáng cái từ ban ngày chuyển tới đêm tối, sát khí đậm đặc, thậm chí cải biến thiên địa!
Đúng là cổ sát khí này, làm cho hắn động cũng không dám động thoáng một phát, thậm chí đem Phật môn Kim Thân tăng lên tới trạng thái mạnh nhất!
Cổ sát khí này mạnh như thế, cho áp lực của hắn thậm chí vượt qua Quy Thiên Sầu rất nhiều lần!
- Vô Tướng, ngươi dám động đệ tử Huyền Thiên Thánh tông ta, ta liền cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.
Trên không trung truyền đến một thanh âm vô cùng già nua, tràn đầy khí phách:
- Ngươi động đến bọn hắn thoáng một phát, ta chém mất một đôi chân của ngươi, lại động thoáng một phát, ta chém mất hai tay ngươi, nếu ngươi dám giết bọn hắn, ta liền đem ngươi gọt thành côn, luyện thành bình ướp gia vị, cho ngươi muốn chết cũng không chết được!
Vô Tướng rùng mình, không nói một lời, quay người liền đi.
Cổ sát khí này biến mất, mây đen cũng lập tức biến mất không thấy gì nữa, ánh mặt trời phóng ra, để cho người chỉ cảm thấy vừa rồi một màn kia như là trong mộng.
- Cường, quá mạnh mẽ...
Vân Bằng chỉ cảm thấy mình phảng phất vừa mới trong nước vớt ra, toàn thân mồ hôi đầm đìa, lẩm bẩm nói.
Thiên Yêu Thánh nữ cùng Thải Dực cũng một thân đổ mồ hôi, quần áo dán chặt thân thể, xuân quang như ẩn như hiện, có chút thất hồn lạc phách.
- Người nọ rốt cuộc là ai? Vừa rồi hắn nói Huyền Thiên Thánh tông ta, nhất định là tiền bối cao nhân bên trong Thánh tông ta, bất quá khí thế của hắn mạnh như thế, ngay cả Vô Tướng thiền sư cũng có thể sợ quá chạy mất, thực lực chỉ sợ vẫn còn phía trên sư tôn ta, hẳn không phải là hạng người vô danh, như thế nào ta chưa từng có nghe nói qua bên trong Thánh tông còn có nhân vật số má như vậy?
Giang Nam thầm nghĩ trong lòng, càng cảm thấy Huyền Thiên Thánh tông thâm bất khả trắc, nội tình thâm trầm.
Giờ phút này, bên trong Huyền Thiên Thánh tông, Tịch Ứng Tình đã chuẩn bị hoàn tất, chuẩn bị tốt lễ hỏi sắp lên đường tiến về Thái Huyền Thánh tông, đột nhiên trong đại điện nhiều ra một thân ảnh vô cùng cao lớn, âm trầm nói:
- Quy Thiên Sầu bị tiểu tử Giang Nam kia ám toán chí tử, không cần đến ta ra tay, bất quá ta gặp được lão Tứ Vô Tướng, hù hắn đi mất.
- Hắn không có nhận ra ngươi tới?
Tịch Ứng Tình lẳng lặng nói.
- Không có.
Cái thanh âm kia tiếp tục nói:
- Ta nếu không muốn cho ngươi nhận ra, cho dù đứng ở trước mặt ngươi, ngươi cũng mơ tưởng nhận ra ta.
|
Chương 268: Bổ Thiên chi vật. (1) Ads Tịch Ứng Tình nhẹ nhàng gật đầu, trầm giọng nói:
- Vất vả ngươi rồi.
- Ngươi vì Thánh tông lo lắng hết lòng, đây là ta phải làm đấy.
Cái thân ảnh kia biến mất, ẩn nấp không thấy.
...
- Cuối cùng đã tới Nam Hải, đoạn đường này thật đúng là vất vả!
Bọn người Giang Nam, Vân Bằng cùng Thiên Yêu Thánh nữ nhẹ nhàng thở ra, nhìn nhau cười cười, lần này tiến về Nam Hải tham gia thịnh yến, trên đường đi thật sự là kinh tâm động phách, mạo hiểm trùng trùng, có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhưng mà đặc sắc không ngừng.
Vô luận là Vô Tướng tập kích, hay là Quy Thiên Sầu ám toán, hay là thần bí cường giả ra tay, đều là bọn hắn trọn đời khó quên.
Mà tới được Nam Hải, liền có thể nhẹ nhàng thở ra, Nam Hải không chiến sự, đây là từ Thượng Cổ đến nay liền định ra quy củ.
- Nghe nói Nam Hải lúc còn Thượng Cổ xuất hiện qua thần minh, vị thần minh kia như trước còn trên đời, bảo hộ Nam Hải, bất luận kẻ nào ở chỗ này cũng không dám tùy ý làm bậy, nếu không sẽ lọt vào Thiên Khiển. Vị thần minh kia chỉ cần còn sống, coi như là Thái Hoàng cũng không dám ở chỗ này giương oai.
Thiên Yêu Thánh nữ cười nói:
- Tất cả mọi người nói nơi này là cái động tiêu tiền, kỳ thật cũng không phải là nói nữ sắc, mà là nói tại đây buôn bán thật sự quá phát đạt, cái gì cần có đều có, cho dù ngươi có gia tài bạc triệu, tới đây cũng chỉ là nước dội lá môn, nghe không được tiếng vang.
Lâu thuyền chạy nhanh nhập biển sâu, đột nhiên chỉ thấy hòn đảo phía trước liền nhau, rất nhiều hòn đảo như một cánh hoa mai, có tất cả tám tòa đảo, những hòn đảo này đều có phạm vi trăm dặm, từ trong trung tâm hòn đảo kéo dài ra một mảnh xiềng xích dài hẹp cực lớn, khóa lại một ngọc đài bát giác giữa không trung.
Tòa ngọc đài này cực kỳ to lớn, so với tám tòa đảo thêm cùng một chỗ còn muốn lớn hơn rất nhiều, ngọc đài ngang trời, phảng phất không bị xiềng xích khóa lại, sẽ phá không mà đi!
Mà ở trên ngọc đài, là một thế giới hữu sơn hữu thủy vô cùng hoa lệ, có thành có quách, tùy ý có thể thấy được từng tòa kiến trúc cổ kính, đình đài lâu tạ, mái cong điêu lương, có nóc nhà nằm sấp lấy Ly Long quyên hôn, có nóc nhà đứng đấy Thải Phượng, còn có nóc nhà có sư tử mạnh mẽ cứ phục, thiên mã, thần ngưu, Toan Nghê, không phải trường hợp cá biệt.
Kỳ lạ nhất là, những dị thú này cũng không phải là điêu khắc mà là vật sống, tồn tại sống sờ sờ, bị người đặt ở phía trên nóc nhà trở thành thần thú trấn gia!
Loại đại thủ bút này, so với Huyền Thiên Thánh tông còn muốn khí phái, chỉ sợ coi như là đại phái đệ nhất Thái Huyền Thánh tông, so với Nam Hải cũng phải kém sắc rất nhiều!
Giang Nam cùng bọn người Vân Bằng rời thuyền, đem lâu thuyền thu hồi, vào bên trong đi đến, Thiên Yêu Thánh nữ cười nói:
- Cái tòa ngọc đài này bản thân là một kiện pháp bảo, chính là vị thần minh kia ở lúc còn Thiên Cung bát trọng Tử Tiêu Cung Đại viên mãn cảnh rèn luyện. Cũng không lâu lắm, hắn liền tu thành thần minh. Cái pháp bảo này uy năng vô hạn, nhưng lại có linh tính, muốn đuổi theo theo chủ nhân mà đi, vị thần minh kia liền dùng tám đạo xiềng xích đem ngọc đài khóa ở chỗ này, đối với đệ tử của mình nói, ngọc đài lơ lửng một ngày, hắn liền còn trên đời một ngày, nếu có một ngày ngọc đài rơi vào trong biển, liền ý nghĩa hắn đã không còn nhân thế. Hôm nay, tòa ngọc đài này đã lơ lửng hơn hai mươi vạn năm.
Vân Bằng không khỏi líu lưỡi:
- Hơn hai mươi vạn năm? Thần minh thọ nguyên thật sự là dài dằng dặc!
- Thần minh thọ nguyên dài dằng dặc, nhưng cuối cùng có ngày cuối cùng, cũng là sẽ chết đấy.
Thiên Yêu Thánh nữ nói:
- Chỉ có tiên nhân, mới có thể vĩnh cửu, vô sinh vô tử. Chủ nhân Nam Hải đều là truyền nhân của vị thần minh kia, đã thay đổi không biết bao nhiêu đời, hôm nay chủ nhân nơi đây là một đôi vợ chồng, cũng là nhân vật chưởng giáo cấp Chí Tôn, thủ đoạn rất là lợi hại, cùng chưởng giáo các đại môn phái đều có giao tình, có thể nói là một tay che trời.
Trên đài tòa ngọc này, người đến người đi hối hả, rất là phồn hoa náo nhiệt, đến chỗ này, phi phú tức quý, địa vị đều là rất lớn.
Giang Nam hướng mọi nơi quét tới, trong nội tâm thất kinh, những người này vậy mà không có một cái nào là kẻ yếu, tu vi đều cực kỳ cường hoành, kém cỏi nhất cũng là thần thông cường giả!
Tại đây trong thời gian thật ngắn, hắn liền gặp được hơn mười vị Đạo đài cảnh cường giả, Thần phủ cảnh cường giả cũng có mấy vị!
Nơi đây cũng có Thiên Cung cường giả, chỉ là Thiên Cung cường giả phần lớn là đại nhân vật có uy tín, sẽ không ở trên đường phố đi dạo loạn, mà sẽ trở thành khách quý nghênh tiến.
- Nam Hải thịnh yến mỗi năm một lần, chỉ sợ mấy năm nay là náo nhiệt nhất.
Thiên Yêu Thánh nữ không phải là lần đầu tiên tới đây, cười nói:
- Năm nay Huyền Đô Thất Bảo Lâm xuất thế, hơn nữa vừa gặp 2000 năm một lần đạo vân bạo động, sáng tạo ra vô số pháp bảo, phẩm giai đều là cực cao, có chút pháp bảo đối với chủ nhân mà nói không thích hợp, thường thường sẽ thừa dịp Nam Hải thịnh yến đem pháp bảo xử lý sạch, đổi lấy một ít bảo vật thích hợp chính mình. Còn có, các loại công pháp cũng có thể mua bán.
Nàng chỉ hướng xa xa một tòa núi lớn, chỉ thấy tòa núi lớn kia có sương mù màu hồng phấn quấn quanh, từng đạo quấn ở giữa sườn núi, như là dây lưng lụa, du nỉ động lòng người, hé miệng cười nói:
- Chỗ đó là Thần Tiên ổ, nếu Giang đạo huynh Vân đạo huynh muốn tìm thú vui, liền có thể đi vào trong đó, bên trong có giai lệ các tộc. Còn có Nam Thành Vạn Hoa lầu, cũng là danh viện xuất hiện lớp lớp, chỉ là bán nghệ không bán thân, nhưng nếu giá tiền đầy đủ, thân thể cũng bán đi. Những cô gái này tu luyện đều là song tu chi pháp, một đêm giao hoan, làm cho tu vi ngươi đột phi, bỗng nhiên tăng mạnh, bởi vậy có không ít tu sĩ vui đến quên cả trời đất, lưu luyến quên về.
Thần Thứu Yêu Vương hai mắt tỏa sáng, lườm lườm Thần Tiên ổ cùng Vạn Hoa lầu, rất có tư thế chạy đi qua thể nghiệm một chút.
Vân Bằng cũng có chút động tâm, là nam nhân đều có chút động tâm, chủ yếu là xem có thể khắc chế được không.
- Nếu muốn mua bán pháp bảo, đạo huynh liền đi tây thành Ngự Bảo Trai, tòa lầu cao nhất kia là được, Ngự Bảo Trai mua bán pháp bảo, dùng linh dịch giao hàng, giá cả vừa phải, thậm chí trực tiếp mua bán Thiên Phủ chi bảo cũng không nói chơi.
- Nếu mua bán tài liệu, đạo huynh liền đi đông thành Khanh Vương Các, trong Khanh Vương Các các loại tài liệu cái gì cần có đều có, chỉ cần đủ tiền, thiên tài địa bảo Thần cấp cũng có.
- Trừ lần đó ra, còn có Thiên Thủy lâu, giao dịch tâm pháp. Trung thành có chỗ giao dịch linh đan diệu dược cùng đan phương, linh đan loại vật này cực kỳ kỳ diệu, ở lúc tu vi cảnh giới thấp, cũng không trọng yếu, nhưng đến cảnh giới cao thâm, linh đan diệu dụng liền càng trọng yếu.
|
Chương 269: Bổ Thiên chi vật. (2) Ads Thiên Yêu Thánh nữ giải thích nói:
- Bởi vì tu luyện tới Thần phủ Thiên cung cảnh linh khí, chất chứa trong linh dịch thường thường theo không kịp tốc độ tu luyện của tu sĩ, mà linh đan cao đẳng lại có thể áp súc rộng lượng linh lực, cho nên trung thành giao dịch cũng cực kỳ nóng nảy, ra tay đều là đại lão. Hai vị đạo huynh, các ngươi ý định đầu tiên đi đến chỗ nào?
- Tự nhiên là đi Thần Tiên ổ khoái hoạt!
Thần Thứu Yêu Vương kêu lên:
- Để cho đám tiểu nương tử chỗ đó, kiến thức chim to của chủ công nhà ta!
- Tiểu đệ đệ, ngươi rất lớn sao?
Thải Dực cô nương cười lạnh, rất là xem thường quét Thần thứu một cái.
Thần Thứu Yêu Vương lập tức yên lặng, hắn tuy không nhỏ, nhưng mà so với Thải Dực là Khổng Tước vẫn là nhỏ đi rất nhiều lần:
- Ta vẫn lấy dáng người làm ngạo, bị một đầu mẫu điểu khinh bỉ....
- Lưu manh này, cuối cùng có khắc tinh.
Giang Nam thấy đầu yêu này kinh ngạc, thể xác và tinh thần sung sướng, cười nói:
- Chúng ta đi ra, là vì mua sắm tài liệu, luyện chế Bảo Khí, nhưng chất lượng tài liệu tuyệt đối không thể thấp, bởi vậy ta chuẩn bị đi đông thành Khanh Vương Các trước.
Thiên Yêu Thánh nữ trên mặt áy náy nói:
- Ta cùng với Thải Dực trước đi xử lý một ít chuyện, liền không thể cùng hai vị đạo huynh rồi. Đợi hai tỷ muội chúng ta làm xong việc, lại đến tìm hai vị đạo huynh, Liên Hương còn muốn mượn Kim Ô của Giang đạo huynh đánh giá đây này.
Giang Nam đưa mắt nhìn hai nữ rời đi, Vân Bằng đột nhiên cười nói:
- Sư đệ, Hoa Liên Hương phảng phất đối với ngươi có ý tứ, nếu như ngươi cùng nàng giao hảo, tương lai nói không chừng Thánh tông chúng ta có thể cùng Yêu Thần Tông quan hệ thông gia, hai phái cộng đồng tiến thối.
Giang Nam lắc đầu, cười nói:
- Liên Hương công chúa bề ngoài ngây thơ hào sảng, nội tâm lại cực kỳ tinh tế tỉ mỉ, tràn ngập mưu kế. Sư huynh ngươi nếu thật cho rằng bèo nước gặp nhau, nàng liền đối với ta ngưỡng mộ trong lòng, vậy thì sai rồi. Nàng có dã tâm có khát vọng, mới sẽ không tìm một cái đạo lữ đến ràng buộc chính mình.
Hai người tới đông thành Khanh Vương Các, Khanh Vương Các đất đai cực kỳ rộng lớn, xa xỉ hoa lệ, bên trong các loại tài liệu cái gì cần có đều có, thấy mà hai người hoa mắt.
- Xích Hỏa lưu hợp!
- Thiên tiêu tinh đồng!
- Thần Long mộc!
- Huyền thiết tinh anh!
Giang Nam cùng Vân Bằng một đường xem xuống dưới, chứng kiến không ít thiên tài địa bảo làm cho người tim đập thình thịch, giá cả cũng cao làm cho người líu lưỡi, thường thường dùng trăm cân linh dịch mới có thể đổi lấy một cân, khó trách nơi đây bị gọi cái động tiêu tiền, nếu chứng kiến bảo vật ngưỡng mộ trong lòng liền mua xuống, cho dù có đại gia sản cũng sẽ tiêu xài sạch sẽ.
Vân Bằng ở trong Thất Bảo lâm cũng thu hoạch không ít linh dịch linh tuyền, lúc này ra tay mua sắm một ít khoáng vật mình cần.
Hắn cũng là thế hệ thiên tài hơn người, ở trong Thất Bảo lâm gặp gỡ phi phàm, có đại thu hoạch, sớm đã ý thức được người khác luyện chế pháp bảo uy lực cường thịnh trở lại, cũng là đồ vật của người khác, bởi vậy lần này cũng chuẩn bị luyện chế Bảo Khí của mình, nương theo mình phát triển lớn mạnh.
Giang Nam mọi nơi nhìn lại, thủy chung không có ra tay, hắn chuẩn bị luyện chế hai kiện Bảo Khí, Thiên Phủ Trọng Lâu, Sơn Hải Đỉnh, cùng thần thông của mình phù hợp, chỉ là hắn khai sáng hai môn thần thông này thật sự quá phức tạp, có thể nói phức tạp đến cực hạn, sau khi luyện chế thành Bảo Khí, uy lực so với pháp bảo Đạo đài cảnh cũng không kém cỏi, pháp bảo bình thường chỉ sợ còn so ra kém hai kiện Bảo Khí này.
Bởi vậy, luyện chế hai kiện Bảo Khí này cần tài liệu rất nhiều, tài liệu bình thường chất lượng không cao mà nói, liền không cách nào thừa nhận uy lực lớn như vậy, sẽ bị lưỡng đại thần thông của hắn làm no bể bụng.
Mà Bảo Khí tăng lên tới pháp bảo, uy lực tất nhiên trở mình tăng trưởng gấp bội, đối với tài liệu yêu cầu rất cao, bởi vậy Giang Nam muốn tìm được tài liệu cực kỳ thượng thừa, tốt nhất là tài liệu có thể nuôi dưỡng đến Thiên Cung chi bảo.
- Trong Khanh Vương Các có rất nhiều cao nhân, đối với giá trị các loại tài liệu lý giải nhất thanh nhị sở, muốn sửa mái nhà dột cũng không có khả năng.
Giang Nam đi vào tầng thứ hai Khanh Vương Các, nơi này là tài liệu luyện chế Thiên Cung chi bảo, chỉ thấy những tài liệu này đã dùng ngàn cân linh dịch đến tính toán, linh dịch của hắn tuy không ít, nhưng còn không có giàu đến loại trình độ này.
Luyện chế một kiện bảo vật, cần tài liệu động ngàn cân ngàn cân, nếu như mua sắm tài liệu tại đây, chỉ sợ cần vận dụng ngàn vạn cân linh dịch trở lên!
Đây cơ hồ là tồn kho của một vị Thiên Cung cường giả, có thể làm cho Thiên Cung cường giả táng gia bại sản!
- Ân, những tài liệu này như thế nào tiện nghi như thế?
Giang Nam đang muốn lui về tầng thứ nhất, đột nhiên chứng kiến có chút tài liệu giá cả cũng không phải khiến hắn không cách nào tiếp nhận, năm ba trăm cân linh dịch liền có thể đổi lấy một cân, trong nội tâm khẽ nhúc nhích, hướng bồi bàn hỏi.
- Những này là Ngũ sắc kim, tuy là một loại tài liệu không tệ, nhưng mà sản lượng cao, tác dụng không lớn, giá cả tự nhiên tiện nghi.
Cái bồi bàn kia cười nói:
- Ngũ sắc kim rất khó lạc ấn đạo vân, luyện chế hao tâm tổn trí, coi như là Thiên Cung cường giả, ở phía trên lạc ấn đạo vân cũng cực kỳ cố hết sức.
Giang Nam để cho bồi bàn kia lấy ra một khối Ngũ sắc kim, cầm trong tay, pháp lực bản thân tuôn ra trong đó, trong nội tâm đột nhiên cuồng hỷ!
- Bổ Thiên chi vật!
Giang Nam từng nghe nói về Ngũ Sắc Kim truyền thuyết, tin đồn loại kim khí này có thể Bổ Thiên, dĩ nhiên, cũng không phải là thật sự là Thương Thiên hé ra một cái lỗ thủng to, dùng Ngũ Sắc Kim bổ sung.
Đây chẳng qua là một lời đồn đãi, chân chính Ngũ Sắc Kim Bổ Thiên, bổ phải là Thiên Đạo, nghe nói Thiên Đạo bại hoại, có thần nhân đem mảnh nhỏ Thiên Đạo thu thập, luyện vào trong Ngũ Sắc Kim, đem Thiên Đạo tổn hại bổ toàn bộ!
Ngũ Sắc Kim đối với pháp lực của hắn cũng không kháng cự, trong tay nắm loại kim khí này, phảng phất có một loại cảm giác thân cận tự nhiên, lĩnh ngộ đại đạo, cực kỳ kỳ lạ, vừa nhìn liền biết có chút bất phàm.
Ngũ Sắc Kim này chỉ có bằng đầu quyền, nhưng có trên dưới một trăm cân nặng, bất quá so với những bảo mỏ khác vẫn còn nhẹ rất nhiều.
Một khối Ngũ Sắc Kim, liền cần ba vạn cân Linh Dịch mới có thể mua!
- Khách quan thật là hảo nhãn lực, về Bổ Thiên vật có rất nhiều truyền thuyết.
Đột nhiên, một thanh niên mặc áo xanh đi tới, hất tay ý bảo bồi bàn kia đi, cười nói:
- Tin đồn thời xa xưa có Ma tộc xâm lấn, một cuộc đại chiến diễn ra, Thiên Đạo lật úp, thiên địa không còn, vạn vật sắp chết, vì vậy có thần nhân Bổ Thiên, sở dụng chính là Ngũ Sắc Kim. Ngũ Sắc Kim dung nạp Thiên Đạo, vốn là tài liệu cực cao, luyện chế thành thần cấp bảo vật cũng không nói chơi.
|
Chương 270: Thổ hào. (1) Ads - Đáng tiếc chính là, loại tài liệu này không cách nào nóng chảy, thái đi ra ngoài là cái dạng gì, liền là cái dạng đó, không cách nào nóng chảy liền không cách nào cải tạo hình thái, tự nhiên không thể nào luyện thành pháp bảo, cho nên giá trị không cao.
Giang Nam hướng người trẻ tuổi áo xanh này nhìn lại, chỉ thấy hắn mi thanh mục tú, tư thế oai hùng, đột nhiên nổi da gà, vóc người thon dài, có chút gầy yếu, trước ngực "cơ ngực" rất là phát đạt, trong lòng biết đây là vị nữ giả nam trang, cười nói:
- Xin hỏi cô nương là?
- Tiểu muội Thác Bạt Lan Vân.
Nàng kia đang mặc nam áo, đầu mang mũ vải, giống như một thư sinh, tự nhiên hào phóng, cười nói:
- Hai vị là Giang sư huynh, Vân sư huynh a? Tiểu muội đối với danh tiếng của hai vị sớm có nghe thấy, chưa từng nghĩ tới lại ở chỗ này đụng phải hai vị thiếu niên tài tuấn.
Nàng cười dài nói:
- Giang sư huynh cũng là lớn mật, ngươi ở trong Thất Bảo Lâm giết không biết bao nhiêu người, đắc tội danh môn đại phái khắp thiên hạ, không biết có bao nhiêu người muốn mạng của ngươi, ngươi lại còn dám rời Huyền Thiên Thánh Tông, vân du tứ xứ. Còn có Vân Bằng sư huynh trợ Trụ vi ngược, cùng Giang sư huynh kích phát Tạo Hóa Tiên Đỉnh, gan dạ sáng suốt hơn người, hôm nay hai vị cũng là hung danh bên ngoài, còn dám đi ra thánh tông, làm tiểu muội bội phục không dứt.
Vân Bằng ha ha cười nói:
- Trong Thất Bảo Lâm, là chủ ý của Giang sư đệ, ta chỉ là giúp đỡ mà thôi, không nghĩ tới ngay cả ta cũng dính quang, danh dương thiên hạ.
Thác Bạt Lan Vân cười nói:
- Vân sư huynh thật là hào kiệt, nhưng mà phải cẩn thận một chút thì tốt hơn, hôm nay Nam Hải thịnh yến mở ra, thiên hạ quần hào tụ tập, nói không chừng liền có người muốn tìm ngươi phiền toái.
Giang Nam tạ ơn hảo ý của nàng, Thác Bạt Lan Vân bốc lên một khối Ngũ Sắc Kim nói:
- Hai vị sư huynh, Ngũ Sắc Kim ngoài khó có thể luyện chế pháp bảo, chính là vô cùng cứng rắn, không cách nào khắc đạo văn. Hai vị mời nhìn!
Nàng mở tú tay ra, chỉ thấy một khối Ngũ Sắc Kim trôi ở trên tay nàng, trong tay Thác Bạt Lan Vân hiện ra đạo văn chi chít, làm cho người ta có một loại hơi thở vô cùng trầm trọng, vị thiếu nữ nam trang này tu vi rất là cường đại, chỉ sợ đã đột phá Sinh tử thai, tiến vào Thất Bảo Đài cảnh, so sánh với thủ tịch đệ tử của các đại môn phái không kém bao nhiêu!
Đạo văn trong tay nàng cùng Ngũ Sắc Kim kịch liệt va chạm, nhưng thủy chung không cách nào dung nhập vào trong Ngũ Sắc Kim, loại Thần kim này tựa hồ đối với đạo văn có một loại thiên nhiên bài xích.
Giang Nam nghi ngờ nói:
- Thác Bạt sư tỷ, nếu Ngũ Sắc Kim không có biện pháp cùng Đạo văn tương dung, như vậy vị viễn cổ thần nhân kia, là dùng Ngũ Sắc Kim Bổ Thiên như thế nào?
- Cái này ta làm sao biết.
Thác Bạt Lan Vân cười nói:
- Ta từng nghe mẫu thân của ta nói, Thái Hoàng cũng từng động tâm tư dùng Ngũ Sắc Kim luyện chế pháp bảo, thậm chí không tiếc vận dụng Thần đỉnh của Thái Huyền Thánh Tông tới luyện hóa Ngũ Sắc Kim, đáng tiếc chưa từng thành công. Hắn còn đi Thái Dương một chuyến, tính toán mượn Thái Dương hỏa lực, hòa tan Ngũ Sắc Kim, nhưng cũng không có làm được.
- Bất quá hắn cho là, Ngũ Sắc Kim có thể ở tu luyện tới Thần minh cảnh là có thể dùng để luyện chế thành thần cấp pháp bảo, vì vậy sưu tập rất nhiều Ngũ Sắc Kim, tạm gác lại tương lai sẽ dùng. Chẳng qua là chút ít năm gần đây, hắn chậm chạp chưa từng đột phá Tử Tiêu Cung cảnh, tiến vào Thần minh cảnh, cho nên đối với Ngũ Sắc Kim cũng cũng không nóng bỏng như vậy.
- Dùng Thái Dương tới luyện hóa Ngũ Sắc Kim?
Vân Bằng không khỏi hoảng sợ:
- Thái Hoàng thủ bút đúng là rất lớn! Thái Dương nhiệt lượng cũng không có thể hòa tan loại kim khí này, chẳng lẽ Ngũ Sắc Kim thật không cách nào luyện chế thành bảo?
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích:
- Đậu Suất Thần Hỏa của ta, không biết có thể đem Ngũ Sắc Kim này luyện hóa hay không? Đậu Suất Thần Hỏa đệ lục trọng hỏa diễm, ngay cả Quy Thiên Sầu cũng có thể dễ dàng luyện chết, Giang Tuyết tỷ tỷ nói, loại thần hỏa này là thần minh sở luyện, hẳn là có thể dùng thần hỏa đem Ngũ Sắc Kim luyện hóa.
- Thác Bạt sư tỷ, xin hỏi trong Khanh Vương Các có bao nhiêu Ngũ Sắc Kim?
Giang Nam hỏi.
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, đó chính là nếu mình cũng không cách nào ở trên Ngũ Sắc Kim khắc đạo văn, luyện thành pháp bảo, vậy thì đem Ngũ Sắc Kim hòa tan, chế tạo thành vũ khí cận chiến.
Hắn bây giờ còn thiếu hụt vũ khí cận chiến tiện tay, Bát Trận Kim Phượng Thiên Vương Chùy cùng Long Huyết Cốt Trượng tuy nói cũng là pháp bảo, nhưng cấp bậc không cao, uy lực cũng không coi là cường đại như thế nào.
- Trong Khanh Vương Các, ước chừng có ba mươi vạn cân.
Thác Bạt Lan Vân ánh mắt chớp động, cười nói:
- Nếu sư huynh muốn nhiều hơn, tiểu muội có thể điều động tài lực vật lực, ở trong vòng mấy tháng là có thể thay sư huynh làm ra trăm vạn cân, hơn nữa còn có thể chiết khấu cho sư huynh ba mươi phần trăm.
Trăm vạn cân Ngũ Sắc Kim, chính là ba ức cân Linh Dịch, chiết khấu ba mươi phần trăm cũng có hơn hai ức cân!
Giang Nam tự nghĩ đem linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông lấy ra, mới có thể thấu đủ mấy chữ này.
Nhưng mà bởi vậy có thể thấy được, Ngũ Sắc Kim đúng là không bị người chào đón, nếu không sẽ không có nhiều Ngũ Sắc Kim tồn tại như thế.
Vân Bằng cũng chắc lưỡi hít hà không dứt, động mấy ức cân Linh Dịch giao dịch ở trong miệng cô gái này, quả thực chính là mưa bụi, thuận miệng nói đến.
- Ta cũng không đủ tài lực có thể mua nhiều Ngũ Sắc Kim như vậy, bất quá ta nơi này cũng có mấy đạo Linh tuyền, xin hỏi Khanh Vương Các có thu Linh Tuyền không?
Giang Nam chần chờ hỏi.
Thác Bạt Lan Vân ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Linh Tuyền cũng chia cấp bậc, giá trị một cái Linh Tuyền nếu so với Linh Dịch quý hơn rất nhiều, Linh Tuyền bình thường, giá trị nghìn cân Linh Dịch, càng tốt, giá trị liền càng cao. Nếu có to bằng ngón tay, cũng đã coi như là thượng thừa Linh Tuyền, giá trị lật ra gấp mười lần. Nếu có hơn một xích, giá trị liền hơn ức cân Linh Dịch.
Linh Tuyền trồng xuống tới, sẽ hấp thu linh khí tự do trong thiên địa, liên tục không ngừng hóa thành Linh Dịch, cơ hồ vô cùng vô tận, giá trị tự nhiên vượt xa Linh Dịch.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, tâm niệm hơi động, Tử Phủ mở ra, chỉ thấy một mảnh Linh Tuyền dài hẹp dài đến mười hơn dặm giống như một gốc cây, từ trong Tử Phủ hắn bay ra, cười nói:
- Ta ở trong Thất Bảo Lâm cũng thu hoạch mấy Linh Tuyền, Thác Bạt sư tỷ mời nhìn giá trị như thế nào?
Thác Bạt Lan Vân tinh tế đánh giá, chỉ thấy những Linh Tuyền này phần lớn là chỉ lớn bằng chiếc đũa, cũng không thể coi như là thượng phẩm, bất quá trong đó có một đạo, có khoảng lớn bằng cổ tay, căn tu phát đạt, rất là kinh người, cười nói:
- Những đạo Linh tuyền khác, mỗi một đạo giá trị không cao hơn ba vạn cân Linh Dịch, duy chỉ có một cái này, là tốt nhất, giá trị hai trăm vạn cân Linh Dịch. Giang sư huynh quả nhiên ở Thất Bảo Lâm phát một khoản tiểu tài, tiểu muội cũng đánh chiết khấu cho ngươi ba mươi phần trăm, cùng hai vị kết thiện duyên.
|