Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 305: Thí Thần Cốc lão Thất. (1) Ads Hắn vẫn chú ý động tĩnh phía ngoài, trên mặt biển ba đào quay cuồng, trừ nước ra không có vật khác, toà đảo này phảng phất từ trong hư không đột nhiên xuất hiện.
- Chẳng lẽ là trận pháp tương tự Thiện Tâm Đảo? Ân? Phương vị Thái Dương không đúng!
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, mới vừa rồi trước lúc Đại Thiên Lâu Thuyền chạy vào hòn đảo này, Thái Dương còn ở chính giữa, mà đến bầu trời nơi này, Thái Dương đã đi tới phương tây, mặt trời chiều ngã về tây!
- Giang lão đệ, ngươi đã nhìn ra?
Cáp Lan Sinh cười nói:
- Mới vừa rồi lâu thuyền chấn động một ít, đã mượn đại trận hướng Đông Phương xuyên qua đếm trăm vạn dặm, đây là trận pháp mà Tam ca ta tự mình bày ra, tên là Loạn Không Đại Trận, đảo loạn không gian, đem trăm vạn dặm khoảng cách, rút ngắn đến trong gang tấc, là trận pháp cao nhất của Loạn Không Ma Giáo! Bách Dục Thí Thần Cốc ta không chỉ có Loạn Không Đại Trận, còn có những loại mê trận khác, cho dù có thể xông vào Loạn Không Đại Trận, cũng không cách nào tìm được phương vị Thí Thần Cốc, ngược lại sẽ bị truyền tống đến một chút địa phương nguy hiểm, tỷ như Vạn Long Sào, Ma Vương Mộ.
Giang Nam bội phục không dứt, Bách Dục Thí Thần Cốc bố trí quả thực chính là thùng sắt, khó trách có thể đứng vững vàng đến nay, không có bị người công phá.
Lâu thuyền chạy nhanh vào đảo, Giang Nam đem lâu thuyền thu hồi, chỉ thấy bốn phía núi cao vây quanh, giống như lợi kiếm thẳng đứng tận trời, khí tượng sâm nghiêm, bên trong quần sơn là sơn cốc, trong sơn cốc là một mảnh hồ màu đen.
Sùng sục, sùng sục...
Bên trong quần sơn hắc khí cả ngày, hướng ra phía ngoài lật lên từng bọt khí khổng lồ màu đen, bọt khí đột nhiên nổ tung, thanh thế kinh người. Mà ở trên mặt hồ, thì nổi lơ lửng chín đóa mây trắng, trong mây là từng ngọn Tử Phủ khí thế rộng rãi.
Nơi này cùng Huyền Thiên Thánh Tông bất đồng, Huyền Thiên Thánh Tông rầm rộ, tường vân bốc hơi, khí lành hàng vạn hàng nghìn, mà Bách Dục Thí Thần Cốc lại là ma khí quay cuồng, kinh khủng âm trầm, rất có khí phái Ma Đạo bá chủ.
Địa phương Thí Thần Cốc không lớn, nhưng có loại khí thế này, không thua đại phái, làm Giang Nam cũng bội phục thủ đoạn của những đại ma đầu này.
Cáp Lan Sinh đối với cái hồ này lộ ra vẻ kiêng kỵ, thấp giọng nói:
- Lão đệ, cẩn thận những hồ nước này, đây là nhị ca vì tu luyện Diêm Phù ma kinh, từ chỗ sâu của Cửu U đoạt tới Hoàng Tuyền Thánh Thủy, Thần Phủ cấp cường giả rơi vào cũng bị hóa sạch không còn một mống.
- Thất đệ đến sao?
Đột nhiên, trong hồ một cái không gian lặng lẽ mở ra, lộ ra không gian bên trong rộng lớn mấy ngàn dặm, linh khí dày đặc, không giống bên ngoài âm trầm như vậy, đây là một bí cảnh.
Giang Nam từng nghe nói về bí cảnh, nghe nói bí cảnh chính là hạng người thần thông quảng đại, sau khi chết Tử Phủ không gian của bọn họ biến thành, những cường giả này khi còn sống càng mạnh, sau khi chết lưu lại bí cảnh liền càng lớn.
Truyền thuyết thần minh sau khi chết lưu lại bí cảnh, thậm chí có thể dung nạp tinh cầu!
Trong Huyền Thiên Thánh Tông cũng có một ít bí cảnh, là chút tuyệt đại cường giả của thánh tông đã đi về cõi tiên lưu lại, những cường giả kia, không có chỗ nào mà không phải là tồn tại gần Thần!
Thiên Cơ Tú Sĩ đứng ở cửa vào bí cảnh nghênh đón hai người, cười nói:
- Thất đệ, bọn ta chờ ngươi đã lâu!
Giang Nam thi lễ, cười nói:
- Làm phiền Tam ca chờ lâu, tiểu đệ thật là băn khoăn.
- Tứ ca Ngũ ca tới chưa?
Cáp Lan Sinh hỏi.
Thiên Cơ Tú Sĩ lắc đầu nói:
- Lão Ngũ thần long thấy đầu không thấy đuôi, hành tung bất định, ngay cả ta cũng tìm không được hắn, vì vậy liền không có báo cho hắn. Người này, một năm cũng không thấy được hắn một lần. Còn có lão Tứ, người này chung quanh tìm nữ thí chủ khai quang, đoán chừng lúc này, không phải là khai quang, chính là bị một đám Chính Đạo nhân sĩ đuổi theo truy sát, chỉ sợ cũng không tới được.
Cáp Lan Sinh thở phào nhẹ nhỏm, hiển nhiên đối với Ngũ Ma rất là sợ hãi, hướng Giang Nam cười nói:
- Lão Thất, Tam ca tinh thông trận pháp, nếu ngươi muốn tu hành Thần Thông trận pháp, còn cần hướng hắn thỉnh giáo. Nếu ngươi muốn nghiên cứu thân thể Thần Thông, vậy thì tìm ta, muốn thực chiến giết người, liền đi tìm Ngũ ca, muốn khai quang, liền đi tìm lão Tứ. Nhị ca pháp lực thâm sâu, đối với Ma Đạo tâm pháp nhất tinh thâm, hắn cùng với đại ca như hình với bóng, ngươi có thể hướng hắn lãnh giáo Ma Đạo tâm pháp.
Thiên Cơ Tú Sĩ phía trước dẫn đường nói:
- Mấy người huynh đệ chúng ta, rất khó tề tựu một lần, lần trước là Thất Bảo Lâm xuất thế, mới đem chúng ta tụ ở chung một chỗ. Lão Thất, trong Thí Thần Cốc ta không có bao nhiêu quy củ, sau này ngươi muốn đến liền tới, muốn đi liền đi, cũng không có bao nhiêu ước thúc, bất quá gặp phải đại sự, liền cần tới một chuyến, huynh đệ chúng ta cùng chung tiến thối.
Giang Nam gật đầu đồng ý, cùng Cáp Lan Sinh đi theo ở phía sau, đi vào trong bí cảnh này, chỉ thấy trong bí cảnh này cũng có một hồ nước, bất quá bên trong chứa đựng là Linh Dịch!
Linh hồ này cực kỳ rộng lớn, so sánh với linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông nhỏ hơn không được bao nhiêu, làm người ta chắc lưỡi hít hà. Linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông chính là mười vạn năm tích lũy, mới tạo thành kích thước hôm nay, mà Bách Dục Thí Thần Cốc kể từ khi sáng lập đến nay, cũng bất quá là trên dưới một trăm năm thời gian.
- Trong Bách Dục Thí Thần Cốc, có tất cả chín đại bí cảnh, chia ra tồn phóng Linh Dịch, công pháp, pháp bảo, linh tài, linh đan, còn có bí cảnh riêng phần mình tu luyện. Bởi vì Tứ đệ Ngũ đệ hàng năm bên ngoài du đãng, vì vậy không có bí cảnh cho hai người hắn tu luyện, những người khác đều có.
Thiên Cơ Tú Sĩ vừa đi vừa giới thiệu, cười nói:
- Ngươi tới thật không khéo, đại ca nhị ca mới vừa rồi ra ngoài một chuyến, không nói lúc nào trở lại...
- Ta đã trở về!
Một tiếng cười to đột nhiên truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị đại hán cầm phủ khiêng một đầu Xích Long dài đến hơn nghìn trượng bước đi, đợi đi tới trước mặt bọn họ, đại hán đem Xích Long bỏ xuống, cười nói:
- Ta nghe nói Thất đệ muốn nhập Thí Thần Cốc bọn chúng ta, vì vậy đi ra ngoài săn thú, tới đón gió tẩy trần cho Thất đệ!
- Thạch nhị ca, đây là Vạn Long Sào Long Sơn Chân Nhân sao?
Cáp Lan Sinh nhìn Xích Long này, lấy làm kinh hãi, thất thanh nói:
- Lão tiểu tử đó là nhân vật hung ác Thiên Cung nhị trọng!
Giang Nam nhìn về phía Xích Long kia, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, đầu Xích Long này mặc dù chết, nhưng dư uy vẫn còn, cường đại vô cùng, cho dù chết cũng cho hắn áp lực thật lớn!
- Không phải hắn thì ai?
Thạch Cảm Đương cười ha ha nói:
- Người này hàng năm cùng ta đối nghịch, từng suất lĩnh không biết bao nhiêu Chân Long truy sát ta, mới vừa rồi ta đi Vạn Long Sào một chuyến, điểm danh chỉ họ muốn khiêu chiến hắn, hắn nhịn không được đi ra ngoài ứng chiến, kết quả bị ta ba phủ chém giết.
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
- Ta cũng đã sớm muốn ăn hắn, đáng tiếc không phải là đối thủ của hắn.
|
Chương 306: Thí Thần Cốc lão Thất. (2) Ads Thạch Cảm Đương lắc đầu nói:
- Đây cũng không phải là cho ngươi ăn, mà là Thất đệ tới, ta muốn dùng để đón gió tẩy trần cho Thất đệ, hắn là lão thất, ta đây làm ca ca há có thể không để cho hắn một chút chỗ tốt?
Cáp Lan Sinh gãi gãi đầu, cười hắc hắc nói:
- Lão Thất không ăn Long, lão Thất thích ăn người, vị muối tiêu, Xích Long này vẫn còn tiện nghi ta.
- Thất đệ, khẩu vị của ngươi nặng như vậy?
Thạch Cảm Đương sợ hết hồn, nhìn về phía Giang Nam, trù trừ nói:
- Ăn thịt người sao... Ta thật không có chuẩn bị những người này, nếu không hiện tại ta liền đi bắt cho ngươi mấy tới?
Giang Nam vội vàng lắc đầu, cười nói:
- Đa tạ ý tốt của nhị ca, lần trước ta chỉ là cùng Lục ca đùa một chút, không phải thật.
Thạch Cảm Đương thở phào nhẹ nhỏm, giơ búa lên liền đem Xích Long rút gân lột da, khiến cho máu tươi đầm đìa, cũng không ngẩng đầu lên nói:
- Thất đệ, ngươi ăn sống hay chín?
- Chín.
Giang Nam nhìn hắn tay nâng phủ, nơi lưỡi dao đi qua, Long bì tách ra, không khỏi bội phục thủ pháp của hắn kinh người, cười nói:
- Nhị ca, ta tới giúp ngươi.
Thạch Cảm Đương lắc đầu nói:
- Long Sơn Chân Nhân là một trong mấy lãnh tụ của Vạn Long Sào, tu thành Thiên Cung, da cốt cứng rắn chí cực, ngươi còn cắt không ra...
Hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy Giang Nam lấy ra một thanh búa, một búa cắt tới, Long bì mở ra, không khỏi nhẹ kêu một tiếng, nhìn cái búa trong tay Giang Nam một chút, như có điều suy nghĩ.
- Ta thích ăn chưa chín kỹ.
Cáp Lan Sinh ở một bên chảy nước miếng, cười hắc hắc nói:
- Đợi thời điểm thịt nướng, cho ta một phần chín một thành là được.
Hai người cũng không lâu lắm liền đem Long Sơn Chân Nhân tháo thành tám khối, Thạch Cảm Đương đem long cốt dài ngắn ngàn trượng vứt vào trong linh hồ, tẩy đi vết máu, ném cho Giang Nam, cười nói:
- Lần đầu gặp mặt, không có bảo bối gì, long cốt nầy liền đưa cho Thất đệ ngươi.
Giang Nam cũng không có từ chối, đem long cốt thu vào trong Tử Phủ, tạ ơn hảo ý của hắn.
Thạch Cảm Đương thúc dục chân hỏa, đem thịt Long thiêu nướng, chốc lát liền có mùi thơm truyền đến, Chân Long tu thành Thiên Cung cấp bên trong huyết nhục tích chứa linh lực vô cùng nồng nặc, Long Huyết cũng là tài liệu thượng đẳng luyện chế linh đan, lần này có thể nói là xa xỉ chí cực.
- Lục đệ, thịt chín một thành của ngươi.
Thạch Cảm Đương đem một khối thịt Long trên dưới một trăm cân ở trên lửa lướt ra, ngay cả thời gian một cái hô hấp cũng không có trực tiếp từ ném cho Cáp Lan Sinh, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy trên thịt Long còn tí tách nhỏ Long Huyết xuống phía dưới.
Cáp Lan Sinh mừng rỡ, nhận lấy há mồm liền cắn, mặt đầy máu tươi, ăn đến dễ sợ.
Giang Nam không khỏi rùng mình một cái, Thiên Cơ Tú Sĩ cũng âm thầm lắc đầu nói:
- Nhị ca, tướng ăn kia của lão Lục chính là ăn tươi nuốt sống, ngươi chi bằng cho ta chín một chút.
Đột nhiên, một thanh âm truyền tới:
- Thất đệ, ngươi cuối cùng cũng đến, ngươi có thể tới, ta rất vui vẻ.
Trong lòng Giang Nam cả kinh, vội vàng đứng dậy, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy mặt quỷ nam tử chắp tay đi tới, cất cao giọng nói:
- Lần trước ở Thất Bảo Lâm, ngay cả ta cũng ở trong tay ngươi ăn thiệt thòi. Ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, liền biết ngươi là nhân trung long phượng, tương lai tất thành châu báu, bất quá vẫn là không ngờ rằng tu vi tiến cảnh của ngươi nhanh như vậy, trong khoảng thời gian ngắn liền tu luyện tới Thần Thông ngũ trọng viên mãn.
- Đại ca nói đùa, tu vi của ta vẫn còn quá thấp, chẳng biết lúc nào mới có thể đuổi theo các ngươi.
Giang Nam thật sâu liếc hắn một cái, thầm nghĩ:
- Mị Nguyệt lâu chủ từng nói, hắn không phải là Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn ta, chính là Thái Hoàng đại đệ tử Tuyên Vô Tà, không biết dưới mặt nạ của hắn, đến tột cùng là người nào? Nếu là Tịch chưởng giáo, vậy thì nhiều thú vị, ta so sánh với Tịch chưởng giáo thấp một cái bối phận, còn cùng hắn xưng huynh gọi đệ...
Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ cùng Cáp Lan Sinh cũng rối rít đứng dậy, cười nói:
- Đại ca đây là đi nơi nào?
Mặt quỷ nam tử trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, mở bàn tay ra, cười nói:
- Thí Thần Cốc ta có người mới gia nhập, ta thân là cốc chủ, há có thể không chuẩn bị một chút lễ ra mắt? Thất đệ, đây là ta vì ngươi chuẩn bị lễ ra mắt, Tử Phủ bí cảnh của một vị cường giả gần Thần trong Táng Thần Cốc.
Trong lòng bàn tay của hắn, nổi lơ lửng một đoàn vân khí, trong vân khí có thể nhìn ra không gian nặng nề, vô cùng rộng lớn, bên trong linh khí nồng nặc, là Thánh Địa tu luyện tuyệt hảo!
- Táng Thần Cốc?
Trong lòng mấy người Thạch Cảm Đương cả kinh, thất thanh nói:
- Thời gian ngắn ngủi như vậy, đại ca liền từ Táng Thần Cốc trở lại, còn chuẩn bị tới một bí cảnh?
Mặt quỷ nam tử mỉm cười nói:
- Ta còn cùng Táng Thần Cốc Thần Thi đại chiến một cuộc, đáng tiếc lần này ta còn không phải là đối thủ của hắn, chỉ đành phải rút đi, bất quá hắn cũng không có thể làm gì được ta.
Sắc mặt Giang Nam cũng thay đổi, Táng Thần Cốc hắn đã từng nghe nói qua, nghe nói nơi đó chôn cất một thần minh, tôn thần minh này lúc chết lôi kéo không biết bao nhiêu cường giả chôn cùng cho hắn, thậm chí nghe nói thi thể thần minh kia cửu nhi cửu chi sinh ra linh trí, biến thành Thần Thi, vì vậy nơi đó cũng trở thành một trong những cấm địa nguy hiểm nhất Huyền Minh Nguyên Giới!
Cũng không lâu lắm, thịt Long cũng đã nướng chín, đám người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ rối rít hạ thủ, đại khoái cắn ăn, Giang Nam cũng nếm vài miếng, chỉ cảm thấy thịt Long vừa tiếp xúc miệng liền hóa, bất quá bên trong tích chứa một cổ năng lượng cực mạnh, ở trong bụng bắt đầu bộc phát!
Cổ năng lượng này cũng không phải là hóa thành tu vi, mà là bổ túc đến trong thân thể, Giang Nam chỉ ăn hai ba miếng, đột nhiên da ngứa, chỉ nghe khúc khích không ngừng, Long Lân xích hồng sắc thành từng mảnh từ dưới làn da nhanh chóng sinh trưởng ra!
- Thất đệ, ngươi tu vi quá kém, chỉ sợ là không có lộc ăn!
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
- Nếu ăn nhiều, ngay cả ngươi cũng sẽ bị đồng hóa, biến thành Long tộc. Long Tộc cường giả Thiên Cung cấp, cũng không phải là dễ dàng ăn như vậy, có cần ta xuất thủ, giúp ngươi luyện hóa năng lượng trong thịt Long hay không?
Giang Nam cũng khiếp sợ trong thịt Long tích chứa năng lượng kinh khủng, mỉm cười nói:
- Chính là một chút thịt Long, còn không cần Lục ca hỗ trợ!
Đương...
Bên trong mi tâm của hắn, một đạo Thần Luân hiện lên, Ma chung du dương chấn vang, chỉ thấy chút ít Long Lân ngoài da của hắn bắt đầu lùi về trong cơ thể, Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, vận chuyển Ma Chung Bá Thể, đem năng lượng tích chứa trong thịt Long luyện hóa, bổ sung đến trong thân thể, chỉ cảm thấy lực lượng thân thể cũng có một đoạn tăng lên biên độ nhỏ, trong lòng lấy làm kỳ.
- Long Tộc cường giả Thiên Cung cấp, huyết nhục thậm chí có kỳ hiệu cải tạo thân thể, ta chỉ ăn vài miếng, liền chống đỡ được ta khổ tu nửa tháng!
|
Chương 307: Lượng Kiếp Trận Đồ Đám người Cáp Lan Sinh thấy hắn dễ dàng liền đem lực lượng kinh khủng tích chứa trong thịt Long luyện hóa, cũng nhẹ kêu một tiếng.
Long Sơn Chân Nhân dù sao cũng là Thiên Cung nhị trọng cường giả, nhục thể của hắn vô cùng kinh khủng, trong một khối huyết nhục tích chứa năng lượng, chỉ sợ là có thể dễ dàng đem thân thể Dao Đài, Liên Đài Cảnh cường giả đồng hóa thành Long!
Giang Nam dễ dàng liền đem năng lượng trong thịt Long luyện hóa, nói rõ nhục thể của hắn thậm chí so sánh với Dao Đài Liên Đài Cảnh cường giả còn mạnh hơn!
Thiên Cơ Tú Sĩ thầm nghĩ:
- Đại ca dốc hết sức muốn mời hắn, xem ra thật có chút đạo lý, đoán chừng là nhìn trúng tiềm lực của Thất đệ.
Mặt quỷ nam tử cũng ngồi xuống, kéo xuống một khối thịt Long đưa vào trong miệng, hắn đã tháo mặt nạ xuống, nhưng trên diện mục bao phủ một tầng hắc quang, cho dù là Thiên Cơ Tú Sĩ cùng Thạch Cảm Đương, hai nhân vật gần với hắn nhất, cũng nhìn không thấu tầng hắc quang này.
Hơi thở của hắn lúc chính lúc tà, trong lúc bất chợt làm cho người ta cảm giác phảng phất là Chính Đạo lãnh tụ tạo phúc cho hàng tỉ thương sinh, trong lúc bất chợt hơi thở biến đổi, phảng phất là Đại Ma Thần từ trong địa ngục chạy ra làm nhiều việc ác, làm cho người ta đoán không ra.
Giang Nam ăn mười mấy cân thịt Long, đột nhiên chỉ cảm thấy thân thể mơ hồ có chút áp chế năng lượng tích chứa trong thịt Long không nổi, nếu ăn nữa, chỉ sợ sẽ gặp đồng hóa thành long, lúc này không hề dùng, thầm nghĩ:
- Những thịt Long này cải tạo thân thể, cơ hồ tương đương với Ma Chung Bá Thể của ta tăng lên một cảnh giới, thật sự linh dược là hiếm có!
Thân thể đám người Cáp Lan Sinh so với hắn mạnh mẻ hơn nhiều, vừa ăn vừa luyện hóa, như cũ bụng bằng phẳng, nhất là Cáp Lan Sinh, ăn mấy ngàn cân, quen thuộc không kỵ, khiến cho cả người vết máu loang lổ, Giang Nam cùng bọn người Thiên Cơ Tú Sĩ lẫn mất rất xa, tránh cho thời điểm hắn ăn Long Huyết bay đến mình.
Cuối cùng, Cáp Lan Sinh cũng ngừng miệng, thịt Long còn dư lại mấy vạn cân.
- Thất đệ, những thịt Long này ngươi thu đi, có thể dùng tẩm bổ thân thể.
Thạch Cảm Đương cười ha hả nói:
- Chúng ta cũng chỉ là ăn nghiện miệng, nếu muốn ăn, lại đi giết là được.
- Đa tạ nhị ca.
Giang Nam gật đầu, đem thịt Long thu vào trong bí cảnh, trong lòng có chút vui mừng:
- Đọa lạc Ma Đạo cũng không có cái gì, ta vốn còn có chút do dự, nhưng mấy vị huynh trưởng này hào sảng đại khí, thủ đoạn lại cao minh, cùng bọn họ ở chung một chỗ, so sánh với ở Huyền Thiên Thánh Tông càng thêm tự do, càng thêm tự tại.
Hắn vốn hướng tới tự do tự tại, trước lúc tới Thí Thần Cốc, trong lòng cũng do dự thật lâu, lo lắng mình bị khuôn sáo trói buộc, đi theo mấy đại ma đầu làm xằng làm bậy.
Dù sao, đám người Thạch Cảm Đương, Thiên Cơ Tú Sĩ tiếng xấu bên ngoài, xú danh rõ ràng, ở trong lòng mọi người là đại ma đầu làm nhiều việc ác, có thể nói giết người không chớp mắt, chuyện xấu làm tẫn làm tuyệt.
Nhưng mà trong khoảng thời gian Giang Nam cùng bọn họ tiếp xúc này, cũng không có phát hiện bọn họ giống như trong truyền thuyết khủng bố như vậy, ngược lại cũng là tính tình hòa hợp, chẳng qua là không thích bị khuôn sáo của thế tục ước thúc, lúc này mới tụ tập ở chung một chỗ.
- Thất đệ, Thí Thần Cốc chỉ là một nơi chúng ta tụ tập, ngày thường chúng ta rất ít hiện ra ở chỗ này.
Thiên Cơ Tú Sĩ đứng dậy, đưa tới một khối ngọc bội, cười nói:
- Huynh đệ chúng ta đều có một khối ngọc bội trong người, nếu gặp phải nguy hiểm, chỉ cần pháp lực tràn vào trong ngọc bội, là có thể cho chúng ta biết, huynh đệ ở phụ cận sẽ mau chạy tới. Ta còn có việc, đi trước một bước!
Hắn phiêu nhiên bay đi, Cáp Lan Sinh cũng đứng dậy cười nói:
- Ta cũng đi, gặp phải chuyện tình đánh nhau, liền gọi ta một tiếng!
Mặt quỷ nam tử đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, đeo lên mặt nạ quỷ, lẳng lặng nói:
- Thất đệ, ta đáp ứng ngươi chỉ cần ngươi gia nhập Thí Thần Cốc, công pháp Thí Thần Cốc ta sẽ hướng ngươi mở ra, tùy ý ngươi tu hành. Đi theo ta!
Giang Nam tâm thần kích động, vội vàng đứng dậy, theo hắn đi ra ngoài.
- Thí Thần Cốc ta có chín đại bí cảnh, đều có cấm chế riêng phần mình, muốn mở bí cảnh ra, liền cần tâm pháp tương ứng.
Mặt quỷ nam tử thần thức ba động, đem công pháp mở ra bí cảnh truyền thụ cho hắn, chỉ hướng một ngọn Tử Phủ tiền phương, nhẹ giọng nói:
- Nơi này chính là công pháp bí cảnh, sau khi mở ra, ngươi có thể tiến vào trong đó, đạt được tâm pháp.
Hắn cũng không có động thủ, mà để cho Giang Nam tự mình mở bí cảnh, cũng thể hiện ý tứ của hắn.
Giang Nam đứng ở trước bí cảnh, sau một lúc lâu, đột nhiên pháp lực vận chuyển, hóa thành vô số đóa liên hoa, nhất nhất bay ra, khắc ở trên đóa mây trắng kia, nhất thời Tử Phủ không gian trong đám mây trắng ầm ầm mở ra, lộ ra không gian rộng lớn bên trong.
Mặt quỷ nam tử mắt lộ ra vẻ tán thành, cất bước đi vào trong bí cảnh, Giang Nam cũng nhấc chân đi vào, chỉ thấy xung quanh bí cảnh này cũng là vách núi, từng mặt vách núi bằng phẳng như gương, trên vách đá dựng đứng khắc đầy vô số tâm pháp.
Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, trong lòng không khỏi chấn động, chỉ thấy trên một vách núi viết mấy chữ to.
- Tinh Nguyệt Ma Tông Quyển!
Trên vách núi này ghi lại chính là Tinh Nguyệt Ma Tông công pháp, trước trước sau sau ước chừng tám chín trăm loại Thần Thông, bình thường như Cầu Long Ma Thể, Ma Viên Đại Lực Thần Thông, mà cao thâm thì như Tinh Nguyệt Thần Thể bí mật bất truyền, rõ ràng cũng hiện ra ở trên vách đá dựng đứng!
Bất quá Tinh Nguyệt Thần Thể Ma Điển cũng không toàn diện, còn có không trọn vẹn, hẳn là Thí Thần Cốc cũng không nhận được công pháp đầy đủ.
- Thiên Ma Bảo Quyển!
- Cổ Thần Các Quyển!
- Thái Huyền Thánh Tông Quyển!
...
Hắn ở từng mặt vách núi xem qua, càng xem càng kinh hãi, Thần Thông cùng công pháp của tuyệt đại đa số môn phái cơ hồ toàn bộ hiện ra ở chỗ này, trong đó thậm chí còn có Thần Thông cùng tuyệt học của Huyền Thiên Thánh Tông, thậm chí cả Thánh tông tông chủ nhất mạch là bí mật không truyền!
Phật đạo, Chính Đạo, Ma Đạo, Yêu Tộc công pháp, hết thảy tụ tập ở chỗ này, chủng loại phồn đa, đếm tra không xuể, nơi này, quả thực chính là một đại bảo kho công pháp cùng Thần Thông của thiên hạ môn phái!
- Ta tốn hao năm mươi năm, lẻn vào những môn phái này, thành đệ tử của bọn họ, nhận được những công pháp này, lại tốn hao năm mươi năm đem những công pháp này thông hiểu đạo lý, mở ra tâm pháp của mình.
Mặt quỷ nam tử lẳng lặng nói:
- Thất đệ, ta đáp ứng ngươi đã làm được, ta không có yêu cầu gì, bất quá tương lai ngươi phải đáp ứng ta một chuyện.
Giang Nam hơi ngẩn ra nói:
- Chuyện gì?
- Bây giờ còn không vội, đợi đến cách thời điểm ngươi có tư, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.
Mặt quỷ nam tử thân hình biến mất, thanh âm truyền đến:
- Ngươi yên tâm, ta tuyệt sẽ không làm khó ngươi...
- Cốc chủ là cường đại cở nào, còn có chuyện gì làm không được, cần để cho ta tới thay hắn hoàn thành?
|
Chương 308: Thái Hoàng tập kích. (1) Ads Giang Nam khẽ cau mày, lấy lại bình tĩnh, cất bước đi hướng một mặt vách núi tiền phương, chăm chú nhìn thật kỹ.
Thí Thần Cốc cất dấu công pháp phong phú, những công pháp này cũng là mặt quỷ nam tử hao tốn vô số tâm huyết, lẻn vào các môn các phái sưu tập mà đến, bao hàm toàn diện, công pháp trong đó cao có thấp có, chủng loại phồn đa, muốn toàn bộ học một lần, không biết phải phí bao nhiêu thời gian mới có thể làm được, thậm chí có thể nói cả đời cũng chưa chắc có thể học xong toàn bộ!
Bất quá, trong này có chứa nhiều công pháp cũng là Giang Nam lúc trước đã gặp, học qua, hơn nữa có Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hắn tu hành nhiều công pháp như vậy cũng không coi là phiền toái.
- Ta cũng không phải là phải học được những công pháp thần thông này, mà là hấp thu ý cảnh trong những công pháp này, hấp thu dinh dưỡng trong đó, hoàn thiện tám đại Thần Thông của ta, mở ra Đạo Đài bát cảnh công pháp!
Giang Nam ở từng mặt vách núi xem đi xuống, đem ý cảnh của từng môn công pháp thần thông nắm chắt, ngay sau đó đi về phía mặt vách núi tiếp theo, mặc dù tốc độ hắn xem cực nhanh, nhưng mà mấy ngàn loại công pháp vẫn là hao phí hắn hơn bốn tháng thời gian mới khó khăn lắm xem một lần.
Mấy ngàn loại công pháp, bao hàm vô số tin tức, kiến thức cùng giải thích không cách nào tưởng tượng, có chút kiến thức giải thích, thậm chí ngay cả Ma Ngục Huyền Thai Kinh cũng không thể suy diễn ra.
Giang Nam đem những kiến thức giải thích này dung nhập vào trong Ma Ngục Huyền Thai Kinh, chính là nội dung phát triển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, để cho môn công pháp này cũng đang không ngừng trưởng thành.
Những thứ trên vách núi này, không chỉ có bao gồm loại Thần Thông trận pháp, giống như trước cũng bao gồm Thần Thông công kích thần hồn, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng mà cực kỳ khả quan.
Bốn tháng này, là thời gian mấu chốt nhất từ lúc hắn sanh ra, cho cả đời huy hoàng đánh xuống trụ cột vô cùng nặng.
Tu vi của hắn mặc dù còn dừng lại ở Thần Thông ngũ trọng viên mãn, không có chút tiến bộ nào, nhưng mà Giang Nam dần dần có một loại khí độ, khí độ làm lòng người kính trọng.
Hắn trải qua lần này, xem hết Thần Thông, vô luận nhãn lực kiến thức hay là tâm tình đều được đến tăng lên thật lớn, rất có cảm giác thiên hạ Thần Thông một mắt nhìn đi liền thấy rõ.
Đây chính là tông sư!
Rốt cục, Giang Nam đi tới vách núi cuối cùng, đột nhiên, hắn xếp bằng mà ngồi, lâm vào trong suy nghĩ.
Bên trong Tử Phủ, Huyền Thai giống như trước cũng ngồi xếp bằng, Thần Quang bên trong hai mắt súc tích, đủ loại công pháp hóa thành từng loại từng loại đồ án khắc ở trong đôi mắt, không ngừng chảy qua, bắt đầu không ngừng thôi diễn, đem ý cảnh những công pháp này lấy ra chiết xuất, chỉnh hợp dung nạp.
Rốt cục, loại Thần Thông thứ bảy bị hắn thôi diễn ra, cũng không lâu lắm loại Thần Thông thứ tám cũng đúng thời cơ mà sinh.
Loại Thần Thông thứ bảy tên là Lượng Kiếp Trận Đồ, Thần Thông thi triển, hóa thành trận đồ tịch quyển, sau khi triển khai muôn sông nghìn núi, nhật nguyệt Luân Hồi, trận đồ run lên, trong đồ hết thảy hôi phi yên diệt!
Loại Thần Thông thứ tám tên là Thiên Ma Táng Thần Khúc, hóa thành Thiên Ma Cầm năm mươi dây cung, một khúc vang lên, âm luật chấn động, diệt sát thần hồn ở vô hình!
Hắn rốt cục hoàn thành Thần Thông bát cảnh tám đại Thần Thông!
Giang Nam lĩnh ngộ hai môn thần thông này, cũng hao tốn thời gian gần hai tháng, trước trước sau sau, chung tốn hao nửa năm, ngày nay, hắn đã mười tám tuổi rồi.
Mười tám tuổi, đã tính là thiếu niên, nhưng đối với tu sĩ tuế nguyệt dài dòng buồn chán mà nói, mười tám tuổi còn là bắt đầu.
- Ta cùng với Cận Đông Lưu ước chiến đã qua một năm rưỡi thời gian, mà ta bây giờ còn là Thần thông ngũ trọng đỉnh phong, sau này mỗi tăng lên một cảnh giới, tốn hao thời gian cùng kinh nghiệm đều xa so lúc trước dài dằng dặc, năm mươi năm đuổi theo hắn, thật có chút khó khăn. Nhất là thiên tài như Cận Đông Lưu, hắn cũng đang không ngừng tiến bộ!
Giang Nam cất bước đi ra tòa công pháp Bí Cảnh này, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong Bách Dục Thí Thần Cốc trống trơn, không có bất kỳ người ở, chắc hẳn ở bên trong nửa năm thời gian này, mấy ma đầu khác của Thí Thần Cốc đều ở bên ngoài. Cho dù có người ở trong Bí Cảnh tu luyện, hắn cũng không cách nào biết được.
Hắn cũng không đi đụng vào mấy Bí Cảnh khác, mà là hướng bên ngoài Thí Thần Cốc bay đi, thầm nghĩ:
- Ta nửa năm không về, vẫn là trước về Thánh tông nhìn xem. Hôn kỳ của Chưởng giáo Chí Tôn tới gần, chi bằng mau chóng chạy trở về!
Hôn kỳ của Tịch Ứng Tình cùng Thái Huyền Thánh nữ định ở một năm sau, Giang Nam vốn là ở Nam Hải cùng Thánh tông chậm trễ bốn mươi năm mươi ngày, đi vào Thí Thần Cốc lại qua nửa năm, cách ngày kết hôn chỉ còn lại có hơn bốn tháng.
Bao phủ Thí Thần Cốc đủ loại trận pháp, bất quá hôm nay Giang Nam lượt lãm tất cả thần thông công pháp trong Bí Cảnh, đối với mấy trận pháp này cũng đã rõ như lòng bàn tay. Trận pháp cũng là thần thông, có rất nhiều chủng loại, có một người liền có thể thi triển trận pháp, cũng có nhiều người bày trận, càng có mượn nhờ pháp bảo cùng với lực lượng thiên địa bố trí xuống trận thế.
Đại trận vây quanh Thí Thần Cốc là một loại cuối cùng, cũng là một loại uy lực mạnh nhất.
Lúc trước là Cáp Lan Sinh dẫn hắn cùng một chỗ nhảy vào Thí Thần Cốc, nhưng mà hôm nay sáu ma đều không có mặt, hắn chỉ có thể tự mình xông qua những trận pháp này.
Từng tòa đại trận trong mắt hắn đã không có bao nhiêu bí mật đáng nói, Giang Nam đơn giản liền xuyên qua từng đạo trận pháp, đợi lúc đi vào tầng ngoài cùng của Loạn không đại trận, đột nhiên biển cả kịch liệt chấn động, chỉ thấy bên ngoài Loạn không đại trận một mảnh Thiên Long dài hẹp rầm rầm từ đáy biển bay lên trời, nhấc lên vô số cự sóng, hướng mọi nơi đánh ra mà đi!
- Tìm! Nhất định phải đem Thí Thần Cốc tìm ra cho ta!
Một thanh âm già nua phẫn nộ quát:
- Thạch Cảm Đương giết Long Sơn sư huynh, Vạn Long sào ta tốn hao nửa năm thật vất vả mới tìm được tung tích Thí Thần Cốc, tận mắt thấy tam ma từ nơi này đi vào, hôm nay nhất định phải đem bọn họ tìm kiếm đi ra cho ta, vì Long Sơn báo thù!
Những Thiên Long này khí tức ngập trời, thực lực cường hoành đến cực điểm, đem biển cả phạm vi mấy vạn dặm đều bắt đầu phong tỏa, phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển), ý đồ tìm được phương vị của Thí Thần Cốc.
Thậm chí có vài đầu lão Long thực lực cực kỳ cường đại, Thiên Cung cường giả có thể so với chưởng giáo cấp, một trảo cầm ra, xé rách hư không, cho dù là Thí Thần Cốc giấu kín ở trong hư không, cũng bị bọn hắn sưu tầm đi ra.
Loạn không đại trận vặn vẹo không gian, tuy bọn hắn đến đúng địa phương rồi, nhưng ở Giang Nam xem ra, những Cự Long này gần trong gang tấc, nhưng trên thực tế chính thức Thí Thần Cốc ở bên ngoài xa mấy trăm vạn dặm!
- Nguy rồi, là chút ít Chân Long của Vạn Long sào kia!
|
Chương 309: Thái Hoàng tập kích. (2) Sắc mặt Giang Nam biến hóa, nhìn Cự Long trước mắt, thầm nghĩ:
- Thí Thần Cốc cách bọn họ mặc dù xa, nhưng nếu như ta bước ra Loạn không đại trận, liền sẽ lập tức xuất hiện ở trước mắt chút ít Cự Long này, tuyệt đối sẽ bị những Cự Long này đuổi giết!
Hắn vừa mới nghe được những Chân Long kia đàm luận, biết rõ ngọn nguồn sự tình, là sau khi Long Sơn chân nhân bị giết, Cự Long Vạn Long sào dốc toàn bộ lực lượng, mọi nơi sưu tầm hạ lạc của Thạch Cảm Đương.
Bọn hắn không có tìm được nhị ma Thạch Cảm Đương, không nghĩ tới gặp tam ma Thiên Cơ tú sĩ, Vạn Long sào bố trí xuống đại trận vây quét, lại bị Thiên Cơ tú sĩ đào thoát, trốn vào bên trong Thí Thần Cốc, bởi vậy những Cự Long này phát hiện cửa vào Thí Thần Cốc, đem nơi đây vây khốn.
Đột nhiên, một thanh âm từ sau lưng Giang Nam truyền đến nói:
- Thất đệ không cần lo lắng, bọn hắn phá không mở Loạn không đại trận, mặc dù công kích, cũng sẽ bị Loạn không đại trận đem lực công kích của bọn hắn chuyển qua địa phương khác.
Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tòa Bí Cảnh mở ra, Thiên Cơ tú sĩ từ đó đi ra, cười nói:
- Thất đệ, ngươi bế quan nửa năm, những công pháp kia chẳng lẽ đã hết thảy đọc thuộc lòng một lần rồi?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Tam ca, những Cự Long kia chắn ở chỗ này, chúng ta đi ra ngoài như thế nào?
- Đi ra ngoài đơn giản.
Thiên Cơ tú sĩ cười nói:
- Chỉ cần xúc động Loạn không đại trận, sẽ bị truyền ra ngoài, bất quá ta ở trong trận động tay chân, xúc động đại trận mà nói, sẽ bị rơi vào mấy địa phương nguy hiểm, ví dụ như Vạn Long sào, Ma Vương mộ,... đều là hiểm cảnh. Ta chẳng muốn cải biến trận pháp, mấy ngày nay trốn ở chỗ này tu luyện, không làm kinh động ngươi...
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên ngoài trận truyền đến một tiếng cười:
- Long Hoàng, bằng thực lực Vạn Long sào các ngươi, còn không cách nào tìm được phương vị chuẩn xác của Thí Thần Cốc. Ta cũng muốn tìm Thí Thần Cốc, diệt trừ mấy cái ma đầu này, không bằng Vạn Long sào cùng Thái Huyền Thánh tông ta liên minh, cộng đồng tiến thối, nếu Long Hoàng đáp ứng, ta hiện tại liền có thể phá vỡ trận pháp Thí Thần Cốc!
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, sắc mặt kịch biến, chỉ thấy một thiếu niên tóc trắng không biết từ chỗ nào đi tới, đứng ở trên mặt biển, ngẩng đầu nhìn Cự Long trước mặt.
Đầu Thiên Long kia khí lực vô cùng khổng lồ, dài đến gần mười dặm, chiếm giữ tại đó, cúi đầu nhìn xem thiếu niên tóc trắng này, cho dù cúi đầu, đầu lâu của hắn như trước thẳng nhập mây xanh, hai mắt như là hai Liệt Nhật.
Cự Long khí lực quá lớn, tùy tiện một cái lân phiến đều so với thiếu niên tóc trắng kia lớn hơn mười lần, thiếu niên tóc trắng kia ở trước mặt hắn, chính là một nhỏ bé không có ý nghĩa!
Dù là Cự Long khổng lồ như thế, cũng không có thể che dấu thiếu niên tóc trắng này sáng rọi chút nào, ngược lại ở khí phách phải kém sắc rất nhiều.
- Thái Hoàng lão tổ...
Thiên Cơ tú sĩ cũng thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói:
- Thái Hoàng rốt cục nhịn không được, chỉ điểm Thí Thần Cốc ta động thủ! Thất đệ, ta bố trí xuống trận pháp có thể chống đở được Long Hoàng, nhưng tuyệt đối ngăn không được Thái Hoàng, người này học cứu Thiên Nhân, đến gần thần minh vô hạn, chỉ kém một bước cuối cùng liền có thể thành thần, mặc dù là đại ca ở đây, cũng ngăn không được hắn!
Thân hình hắn bay lên, phi tốc chạy xa, đem từng tòa Bí Cảnh hết thảy thu nhập bên trong Tử Phủ của mình, thậm chí ngay cả hồ nước trong cốc cũng bị hắn xoáy lên, trầm giọng nói:
- Thí Thần Cốc ngăn không được hắn, chỉ có thể vứt bỏ chỗ này! Thất đệ, ta trước tiên đem ngươi cất bước, sau đó kéo Thái Hoàng một thời gian ngắn!
Giang Nam trong nội tâm cả kinh:
- Tam ca, ngươi có thể đở nổi Thái Hoàng sao?
- Ta tự nhiên ngăn không được hắn, bất quá có thể cải biến Loạn không đại trận, đem người tiến vào hết thảy truyền tống đến địa phương nguy hiểm nhất!
Thiên Cơ tú sĩ vẻ mặt hưng phấn, trong mắt lộ tinh quang, cười hắc hắc nói:
- Trận pháp nhất đạo, học không chừng mực, ta thoáng cải biến trận pháp, liền có thể đưa hết thảy bọn chúng đến hạch tâm mặt trời, đem những thứ này kể cả Thái Hoàng, hết thảy đốt hóa thành tro!
Hắn hưng phấn không hiểu, cười to nói:
- Có thể cùng cường giả như Thái Hoàng so chiêu, là tâm nguyện suốt đời của ta!
Giang Nam đang muốn khuyên bảo, Thiên Cơ tú sĩ đột nhiên bay ra vô số đạo vân, hóa thành trận vân, xúc động Loạn không đại trận, đem trận pháp kích hoạt, Giang Nam lập tức trời đất quay cuồng, từ trong Loạn không đại trận biến mất, bên tai vẫn truyền đến thanh âm của Thiên Cơ tú sĩ:
- Thất đệ, ngươi phải cẩn thận, Loạn không đại trận truyền tống mấy cái địa điểm đều cực kỳ nguy hiểm! Ngươi tự cầu nhiều phúc...
Trên không Thí Thần Cốc, đôi mắt của Thiên Cơ tú sĩ đột nhiên phát sáng lên, như là ngôi sao sáng chói lập loè, nhìn về phía Thái Hoàng lão tổ, Long Hoàng cùng với hàng trăm Thiên Long ở bên ngoài đại trận, thấp giọng cười nói:
- Thái Hoàng, Long Hoàng, liền để cho chúng ta đến đấu một hồi a!
Ngoài trận, Long Hoàng cùng Thái Hoàng lão tổ đã đạt thành hiệp nghị, chỉ thấy thiếu niên tóc trắng kia cất bước đi ra, một bước liền bước vào trong Loạn không đại trận, Thiên Cơ tú sĩ thiết trí đủ loại mê trận hết thảy vô dụng, thậm chí ngay cả Loạn không đại trận cũng không cách nào đảo loạn không gian!
Khí tức của hắn tách ra, vô số trận pháp của Thí Thần Cốc cách xa mấy trăm vạn dặm chấn động, đùng đùng nghiền nát, mặc dù có Loạn không đại trận đem không gian hỗn loạn, có thể đem công kích đưa đến địa phương khác, nhưng mà không cách nào ngăn cản được khí tức của hắn!
Thái Hoàng chưa động thủ, nhưng khí thế rầm rộ, ngưng mà không tiêu tan, vậy mà để cho Loạn không đại trận mất đi hiệu lực!
Bành!
Đại trận bao phủ Thí Thần Cốc phá đến sạch sẽ, không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại có một tòa Loạn không đại trận, Thái Hoàng lão tổ cười nói:
- Thí Thần Cốc liền ở phía trước bốn trăm vạn dặm, trận pháp trong đó đã không có thể ngăn cản ta rồi. Long Hoàng, ta và ngươi cùng một chỗ xông vào đầm rồng hang hổ này một lần, như thế nào?
Hai mắt Long Hoàng rơi vào trên người của hắn, đối với một kích vừa rồi kia của hắn thật sâu kiêng kỵ, nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Các con, đi!
Lúc này Long Hoàng xâm nhập trong Loạn không đại trận, sau lưng mấy trăm Thiên Long bay lên, tràng diện dị thường hùng vĩ.
Bọn hắn mới vừa tiến vào đại trận, đột nhiên chỉ thấy bốn mươi chín cây thăm bằng trúc từ trong trận bay ra, điên cuồng sinh trưởng, như là bốn mươi chín cây cột cực lớn, lồng lộng đứng thẳng, thẳng vào mây xanh, đem Thí Thần Cốc tính cả bọn người Thái Hoàng cùng một chỗ tráo nhập trong đó!
- Thiên Cơ tú sĩ?
Thái Hoàng mỉm cười, nói khẽ:
- Ngươi nhìn thấy ta đã đến, rõ ràng không trốn, chẳng lẽ là muốn tìm chết?
- Ta tự nhiên không phải đối thủ của Thái Hoàng tiền bối, bất quá muốn giết các ngươi lại không khó!
Thiên Cơ tú sĩ cười to, đột nhiên tu vi điên cuồng nhảy vào bên trong bốn mươi chín cây thăm bằng trúc, tòa đại trận bị Thái Hoàng định trụ này vậy mà lại tự khai vận chuyển, rất nhiều Thiên Long gào thét, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, không gian chuyển dời, bị từ nơi này chuyển dời đi ra ngoài!
|