Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
|
|
Chương 5: Tình thương của cha như núi
Edit: Bilun Chính là hiện tại nhìn thấy Hạ Thiên Tịch sống lại, trong lòng Libor không những không cao hứng ngược lại lại càng hy vọng những điều này chỉ là một giấc mơ mà thôi, ông thật hy vọng Hạ Thiên Tịch có thể chết đi, để cho nguyên soái thoát khỏi châm chọc của mọi người. Hạ Thiên Tịch nhắm mắt lại, y đương nhiên cũng không biết suy nghĩ lúc này của Libor, nghỉ ngơi một lúc cảm giác được đầu mình không còn choáng váng như vậy, Hạ Thiên Tịch hỏi "Libor quản gia, phụ thân đâu?" "Thưa tiểu thiếu gia, nguyên soái đang ở phòng nghị sự." Thanh âm Libor không gợn sóng, cũng không có cao hứng khi biết Hạ Thiên Tịch tỉnh lại. Hạ Thiên Tịch có thể từ trong lời nói của Libor nghe ra, ông tựa hồ cũng không muốn cho mình trọng sinh. Ha hả...Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi cười cười, đã từng chính mình xác thực là đối tượng rất nhiều người ghét bỏ đi! Rõ ràng là một cái phế vật, lại là con trai của thống soái cao nhất liên bang, so với một vị thống soái khác của liên bang, bọn họ hai người một được xưng là thiên tài, một được coi là phế vật, nghe nói đã từng có người lấy bọn họ ra so sánh, nhưng là vị con trai thiên tài của thống soái kia từng nói qua một câu "Không nên lấy ta cùng một người không là gì ra so sánh, y căn bản là không có tư cách." Ngay lúc đó y nghe xong những lời này tuy rằng tức giận, nhưng là cũng không nhớ trong lòng, bởi vì y xác thực không có tư cách, y là phế vật, tinh thần lực mới 108, thể thuật bậc 1, độ phù hợp cơ giáp là 0, không thể khống chế cơ giáp, không có sức chiến đấu, tại thế giới cường giả vi tôn, cho dù y sinh ra trong gia đình thống soái cao nhất liên bang, cũng không có cách nào thay đổi hiện trạng phế vật của y, bị thiên chi kiêu tử kia coi thường là đúng. Nhưng là hiện tại không giống vậy, y sẽ không còn giống như lúc trước không biết tích cực tiến thủ, chỉ biết thô bạo dùng thân phận quý tộc của y khoe ra, một đời này, y cũng muốn làm một cái quý tộc chi tử, đoạt được vinh quang tôn quý nhất. Hạ Thiên Tịch mở to mắt, một đôi ánh mắt tối đen thâm thúy đáng sợ giống như vực sâu, ánh mắt lạnh băng nhìn trên người Libor, nháy mắt tản mát ra một cỗ cường đại khí thế lạnh băng, ẩn ẩn có một chút khí thế của Hạ nguyên soái, làm cho trong lòng Libor liền cả kinh, đôi mắt nhìn Hạ Thiên Tịch có chút khiếp sợ, ông vừa mới từ trên người Hạ Thiên Tịch tựa hồ cảm nhận được khí thế của nguyên soái sao? Tuy rằng không có cường đại như nguyên soái, nhưng là lại có thể làm cho người ta trong lòng nháy mắt sinh ra một loại sợ hãi. Lại nhìn lại, trên người Hạ Thiên Tịch đã không có loại khí thế này, là ông hoa mắt đi! Libor nghĩ. "Libor quản gia, phụ thân tại phòng nghị sự làm gì?" "...Là đang thương thảo chiến tranh chính phạt đế quốc." Libor nhíu mày, thống soái cao nhất liên bang ngoại trừ Hạ nguyên soái còn có Lăng nguyên soái, nhưng Lăng nguyên soái căn bản là không đồng ý xuất chiến, chỉ vì việc tư của Hạ nguyên soái mà gây chiến giữa liên bang và đế quốc là cử chỉ tuyệt đối không sáng suốt. Nhưng Hạ nguyên soái lại rất kiên trì, anh chỉ có một người con trai độc nhất là Hạ Thiên Tịch, con trai độc nhất của mình vì vương tử đế quốc tự sát, anh cần phải vì chính con trai độc nhất của mình đòi một công đạo. Đơn giản là, anh thật sự thực yêu thương Hạ Thiên Tịch. Trong lòng Hạ Thiên Tịch hơi kinh hãi, trong đầu đột nhiên nhớ lại lời nó của Lancet nói trong đại điện - Tọa sơn quan hổ đấu. Phụ thân muốn chiến với đế quốc, Lăng nguyên soái khẳng định không muốn, đến lúc đó phụ thân khẳng định sẽ cùng Lăng nguyên soái tranh chấp, sau đó chờ thời điểm bọn họ lưỡng bại câu thương, đế quốc sấn hư mà vào, quả thực là kế sách rất độc. Lancet! Hạ Thiên Tịch kìm nén tình tự bản thân, đem cừu hận trong lòng với Lancet áp xuống, chậm rãi đứng lên nói "Ta đi nhìn xem" Y cần phải ngăn cản phụ thân. Y không thể khiến phụ thân vì y trở thành tội nhân của liên bang.
|
Chương 6: Thế giới đáng sợ
Edit: Bilun "Tiểu thiếu gia, ngài đi làm gì?" Libor quản gia không tán đồng nhíu mày, trong lòng ông phế vật này đi cũng chỉ gây thêm phiền toái cho nguyên soái mà thôi. Ánh mắt Hạ Thiên Tịch bỗng nhiên nhìn về phía Libor, trong mắt toàn là lạnh băng. Libor bỗng nhiên cả kinh, cảm giác kia lúc trước của ông không phải là giả, tiểu thiếu gia thực sự có thể tản mát ra loại khí thế cường đại này của nguyên soái. "Libor quản gia, ngươi chỉ là một quản gia mà thôi, khi nào dám can đảm hỏi đến sự tình của chủ nhân? Nhớ kỹ thân phận của ngươi." Hạ Thiên Tịch lạnh lùng nói. Trong lòng Libor càng là kinh ngạc, tiểu thiếu gia cư nhiên có khí thế như vậy. "Vâng!" Libor rất nhanh áp xuống kinh ngạc trong lòng, hơi hơi cúi đầu cung kính nói, giờ khắc này thái độ cực kỳ tôn kính. Tuy rằng thái độ của tiểu thiếu gia với ông vừa nãy không tốt, nhưng Libor lại mười phần vui mừng, tiểu thiếu gia có khí thế của nguyên soái như vậy, mới thật sự càng giống một vị liên bang thống soái chi tử. Y như vậy, mới có thể không bị người khác bắt nạt! Hạ Thiên Tịch không để ý đến Libor chậm rãi hướng phía cửa đi tới, khi tới cửa, thân ảnh Hạ Thiên Tịch dừng lại một chút, y không quay đầu lại, thanh âm lạnh băng truyền tới "Libor quản gia, ta...đã không phải là ta lúc trước." Nói xong không đợi Libor trả lời, Hạ Thiên Tịch cũng không quay đầu lại đi ra phòng ngủ. Libor khiếp sợ nhìn bóng dáng Hạ Thiên Tịch, lúc này ông mới phát hiện, mái tóc dài đến eo kia của Hạ Thiên Tịch đã bị cắt mất, ông kinh ngạc đến ngẩn người, ông nhớ rõ thiếu gia lúc trước thực thích mái tóc dài kia, đơn giản là vì Lancet điện hạ cũng có một mái tóc dài kim sắc đến eo, vì để cho hai người khi đi cùng một chỗ ngầm tuyên cáo với mọi người quan hệ của họ, Hạ Thiên Tịch để tóc dài, lúc ấy còn bị nguyên soái mãnh liệt phản đối, nhưng là Hạ Thiên Tịch vì việc này lập tức tuyệt thực ba ngày, nguyên soái không còn cách nào chỉ có thể tùy ý y. Libor đi vào phòng tắm, nhìn lũ lũ tóc đen rơi tán loạn trên mặt đất, khóe miệng nhếch lên vui mừng, tiểu thiếu gia của ông có lẽ là trưởng thành sau một đêm. Hiện tại là thứ nguyên tinh tế năm 983, địa cầu bởi vì bị con người làm ô nhiễm tương đối nghiêm trọng, đất đai bị phá hư hoàn toàn, lũ quét bất ngờ bùng nổ, tiến tới thời kỳ tận thế, nhân loại lâm vào nguy cơ hoàn toàn diệt vong, chỉ có cực ít một số người còn sót lại. Mà địa cầu hiện tại đã không còn gọi là địa cầu, đổi tên thành thứ nguyên tinh tế. Tuy rằng con người còn sót lại, nhưng là trên trái đất lại xuất hiện tang thi cùng ma thú. Ma thú cùng tang thi đều là tại thời điểm địa cầu sắp bị hủy diệt chịu cảm nhiễm mà xuất hiện, những tang thi cùng ma thú này có lực công kích rất lớn, bọn chúng thích ăn thịt nhân loại. Ma thú cấp bậc: ma thú cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4, cấp 5, cấp 6, cấp 7, cấp 8, cấp 9, cấp 10. Cấp bậc tang thi: Cũng từ cấp 1 đến cấp 10. Ma thú cùng tang thi cấp bậc càng cao, lực công kích càng cường đại, khi đạt đến cấp 7 ma thú cùng tang thi đã mở ra linh trí đơn giản, ma thú cùng tang thi cấp 8 liền tương đương với quý tộc của nhân loại, linh trí đã toàn bộ mở ra, tang thi cùng ma thú cấp 9 liền tương đương với vương giả, bởi vì cấp 10 còn chưa bao giờ xuất hiện qua. Tóm lại đây là một thế giới phi thường đáng sợ, thế giới này bị nhân loại, tang thi cùng ma thú chia làm ba phần thiên hạ. Mà ở thế giới nhân loại, lại bị chia thành đế quốc và liên bang. Tại cái thế giới tràn ngập nguy hiểm tập trung, vũ lực là hy vọng sinh tồn duy nhất của nhân loại, cho nên khi tang thi cùng ma thú đều tiến hóa, nhân loại chỉ có thể càng thêm nỗ lực rèn luyện chính mình, làm bản thân tồn tại được ở thế giới cá lớn nuốt cá bé này. Trải qua nhân loại chậm rãi phát triển, tuổi thọ của nhân loại cũng được tăng lên, nhân loại có tuổi thọ cao nhất có thể đạt tới 500 tuổi. Nhân loại thời kỳ sinh trưởng từ trẻ con đến thiếu niên là không đổi, từ sau 16 tuổi là người trưởng thành, sau đó thời kỳ thành niên của nhân loại kéo dài từ 16 đến 400 tuổi, sau 400 tuổi mới tiến vào thời kỳ lão niên và tử vong. Cho nên chỉ cần không gặp phải tang thi cùng ma thú, nhân loại có thể sống thật lâu. Mà tuổi thọ của nhân loại được kéo dài, giá trị vũ lực cũng được tăng lên, nhân loại không hề cậy mạnh đối phó với tang thi cùng ma thú, lúc này liền sinh ra cơ giáp.
|
Chương 7: Phế vật nổi tiếng
Cơ giáp chiến sĩ là vinh quang của nhân loại, là có thể chiến đấu cùng tang thi và ma thú, có lực công kích biến thái, có hệ phòng ngự cùng tốc độ. Nhưng là chiến sĩ cơ giáp không phải ai cũng có thể trở thành. Nói cách khác, cứ 100 người mà có được một vị triệu hồi ra cơ giáp đã rất tốt rồi, huống hồ cho dù có triệu hồi ra cơ giáp cũng không nhất định có thể trở thành chiến sĩ cơ giáp. Tỷ như phế vật nổi tiếng thứ nguyên tinh tế, con trai độc nhất của Hạ nguyên soái-Hạ Thiên Tịch, có thể triệu hồi ra cơ giáp, lại không thể khống chế cơ giáp, thậm trí thể thuật cực kém, tinh thần lực càng làm cho người ta không nói được lời nào. Muốn trở thành một gã cơ giáp chiến sĩ đủ tư cách, đối với nhân loại là có thêm yêu cầu phi thường nghiêm khắc, đầu tiên nhân loại phải có tinh thần lực đạt trên 500, chỉ có tinh thần lực đủ cường đại, mới có thể không chế ra cơ giáp siêu nhân loại, còn thể thuật phải trên cấp 3, chỉ có người thân thể cường hãn mới có thể chế trụ được cơ giáp mà không bị cơ giáp thương tổn, còn có quan trọng nhất một điều là độ phù hợp với cơ giáp. Nếu ngươi có thể triệu hồi ra cơ giáp, tinh thần lực cũng đủ cường đại, thân thể cơ năng cũng đủ tư cách, nhưng độ phù hợp cơ giáp là 0, như vậy ngươi cũng vô pháp khống chế được cơ giáp, cho nên độ phù hợp cơ giáp yêu cầu đặc biệt quan trọng, cần đạt trên 65%, tuy rằng không có nghĩa là dưới 65% không thể không chế cơ giáp, nhưng là độ phù hợp cơ giáp không đạt trên 65% thì khống chế cơ giáp rất khó khăn. Thật giống như ngươi điều khiển cơ giáp đi về hướng đông, cơ giáp lại cố tình oai bảy nữu tám, thử hỏi như vậy còn điều khiển cơ giáp chiến đấu làm sao? Thể thuật được chia làm 11 cấp: Cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4, cấp 5, cấp 6, cấp 7, cấp 8, cấp 9, cấp 10, thần cấp. Độ phù hợp cơ giáp có giá trị từ 0 đến 100% Giá trị tinh thần lực từ 0 đến 10000. Kỳ thật này cũng không phải chính xác nhất vì tinh thần lực là không có cách nào tính ra được điểm tuyệt đối, chính là tại đế quốc cùng liên bang hiện tại chỉ có Lăng nguyên soái đạt tới 8965, Hạ nguyên soái đạt 8748, nên con người chỉ có thể tính ra như vậy. Cơ giáp chiến sĩ phân thành: Chiến sĩ bậc 1, chiến sĩ bậc 2, chiến sĩ bậc 3, chiến sĩ bậc 4, chiến sĩ bậc 5, chiến sĩ bậc 6, chiến sĩ bậc 7, chiến sĩ bậc 8, chiến sĩ bậc 9, chiến sĩ bậc 10, thần cấp chiến sĩ. Thuộc tính cơ giáp chiến sĩ phân ra: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi. Trong đầu tang thi và ma thú, bởi vì bọn chúng bị biến dị, trong đầu liền sinh ra một loại tinh hạch, mà làm cơ giáp chiến sĩ chỉ cần hấp thu tinh hạch này, bọn họ có thể thăng cấp. Hơn nữa, thể thuật, tinh thần lực cùng độ phù hợp cơ giáp đều là có thể trải qua rèn luyện mà tăng lên. Cho nên có thể trở thành một gã đủ tư cách trở thành cơ giáp chiến sĩ là phi thường không dễ dàng, nhưng mà chỉ cần là cơ giáp chiến sĩ, là có thêm lớn lao điểm vinh dự. Những cơ giáp chiến sĩ đó được nhân loại liên bang và đế quốc hết sức sùng bái, bọn họ được mọi người hoan nghênh cùng nhiệt tình yêu thương. Vì cái gì nói Hạ Thiên Tịch là phế vật nổi tiếng thứ nguyên tinh tế? Bởi vì thể thuật của y là cấp 1, thật sự là rất kém, tinh thần lực là 108, khoảng cách đạt đến 500 còn rất xa, độ phù hợp cơ giáp là 0, này quả thực chính là phế vật trong phế vật. Cố tình Hạ Thiên Tịch lại không biết tiến thủ, cả ngày sống phóng túng, bởi vì y không rèn luyện cho nên ba mục căn bản là không có tăng lên, là con trai độc nhất của Hạ nguyên soái, là phi thường nổi tiếng, nhất cử nhất động đều bị mọi người quan sát, cho nên đây cũng là nguyên nhân y phi thường nổi tiếng ở thứ nguyên tinh tế. Kỳ thật, cũng không phải Hạ nguyên soái thực sự sủng nịch Hạ Thiên Tịch mà không nỡ rèn luyện cho y, mà là Hạ Thiên Tịch thật sự không muốn khống chế cơ giáp, anh đã từng an bài người rèn luyện thể thuật cho y, mới qua một giờ y đều ngất xỉu đến 3 lần, ngay cả thể thuật đều không thể rèn luyện, còn nói gì đến tăng tinh thần lực cùng độ phù hợp cơ giáp? Hạ nguyên soái cuối cùng bất đắc dĩ chỉ có thể tùy ý y.
|
Chương 8: Quyết tâm của Hạ Thiên Tịch
Nhớ tới bản thân đã từng không cố gắng như vậy, Hạ Thiên Tịch đều âm thầm hối hận, may là y sống lại lúc này, thời gian còn không muộn, cho nên y nhất định phải sống thật tốt, sẽ không lại để phụ thân của mình mất mặt. Kỳ thật, trước kia cũng không phải y thể thuật thực sự kém đến mức không đỡ được, mà là y thực sự không muốn rèn luyện, bởi vì rèn luyện thể thuật thật sự là quá mệt mỏi khổ cực, y không kiên trì được liền thường xuyên giả vờ bất tỉnh, sau khi phụ thân biết liền hận rèn sắt không thành thép, không có biện pháp nào chỉ để cho y tùy ý sa ngã. Trên đường hướng tới phòng họp nghị sự, Hạ Thiên Tịch âm thầm thề, một đời này y tuyệt đối không để phụ thân mang thêm một cái khuất nhục nào nữa. Trong phòng họp, giờ phút này chính là thảo luận nóng như lửa. "Hạ nguyên soái, ngươi không thể làm như vậy, ngươi như vậy là hoàn toàn vì việc riêng tư muốn liên bang chúng ta lâm vào chiến tranh, ta không đồng y." "Ta cũng không đồng ý." "Ta cũng không đồng ý." "Hạ nguyên soái, vì một cái phế vật liền khai chiến với đế quốc, ta tin tưởng Lăng nguyên soái cũng không đồng ý." "Đúng vậy, một cái phế vật mà thôi, dựa vào cái gì phải vì một cái phế vật mà khơi mà chiến tranh hai nước?" "Chúng ta không có nghĩa vụ vì một cái phế vật mà đổ máu." "..." Trong phòng họp một trận ầm ĩ. Hạ Thanh ngồi trên chiếc ghế cao nhất trong phòng họp, một khuôn mặt lạnh như băng nhìn qua không một chút cảm xúc, ánh mắt lạnh băng của anh lạnh lùng nhìn hai bên các nghị viên đang không ngừng ầm ĩ, mày một chút cũng không nhăn lại, khi mọi người dần yên tĩnh trở lại, ánh mắt lạnh lùng của anh liếc mọi người một cái, giọng nói không có chút tình cảm nào vang lên: "Ầm ĩ xong rồi sao?" Mọi người cả kinh, đều không nói gì. Hạ Thanh lạnh lùng liếc mọi người, cho dù trong mắt anh không có biểu đạt ra ý tứ, nhưng là ánh mắt phi thường lạnh. Là thống soái cao nhất liên bang, khí thế cường đại mà lạnh băng của anh thật sự không có người dám khiêu chiến, nhưng là một nam nhân hoàn mỹ như vậy, lại có một nhi tử phế vật như Hạ Thiên Tịch. Hạ Thanh lạnh lùng nói: "Ta chỉ là thông báo cho các vị, cũng không phải muốn trưng cầu ý kiến của các ngươi." Thanh âm của anh thực lạnh, nhưng lại cường ngạnh không để cho bất luận kẻ nào phản đối, trực tiếp hạ xuống mệnh lệnh của một nguyên soái không để cho kẻ nào được phép nghi ngờ. "Hạ nguyên soái, Neville Lithur kiên quyết phản đối ngài vì việc riêng mà khiến cho phần đông mọi người chảy máu, nếu Hạ nguyên soái kiên trì làm như vậy, như vậy ta sẽ đến chỗ Lăng nguyên soái cáo trạng Hạ nguyên soái." Một người vỗ bàn đứng lên. Ba! Một người khác lại vỗ bàn đứng dậy, tức giận nói: "Hạ nguyên soái, nếu ngài thật sự phải vì một cái phế vật mà ra mệnh lệnh, như vậy ta kiên quyết cãi lại mệnh lệnh." "Phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân." "Nhưng là quân nhân chúng ta, chiến sĩ liên bang, không có khả năng vì một cái phế vật mà chiến." Khi Hạ Thanh còn muốn nói tiếp, cửa phòng nghị sự liền bị đẩy ra, ngoài cửa là một thiếu niên xinh đẹp xuất hiện trước mắt mọi người. Ngũ quan thiếu niên thực tinh xảo xinh đẹp, phảng phất tạo hóa rất là bất công vì một người như y mà lãng phí tâm tư, nhưng là cố tình khuôn mặt xinh đẹp kia lại lạnh băng không có biểu tình gì, ngay cả một đôi mắt màu đen kia cũng lạnh giống như Hạ nguyên soái, lạnh đến nỗi làm cho người ta không rét mà run.
|
Chương 9: Quang mang diệu nhãn thiếu niên
Bị một đôi mắt như vậy nhìn, thật giống như bị kim đâm, làm người ta đau. Trong lòng mọi người bỗng nhiên cả kinh, bọn họ làm sao có thể đối với một thiếu niên như này sinh ra sợ hãi trong lòng? Này không khoa học! "Ngươi là ai? làm sao lại ở chỗ này?" Một vị nghị sự viên nhíu mày bất mãn nhìn Hạ Thiên Tịch. Ánh mắt Hạ Thiên Tịch lạnh lùng liếc mọi người một cái, chậm rãi đi vào phòng nghị sự, cánh môi nhàn nhạt nhếch lên: "Ta chính là phế vật các ngươi luôn mồm nói." Hai chữ phế vật đặc biệt vang lên nặng nề, dường như Hạ Thiên Tịch sợ mọi người không nghe rõ y nói. "Cái gì? ngươi....ngươi là..." Có người khiếp sợ trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin nổi nhìn một màn này. "Ta là Hạ Thiên Tịch, là con trai độc nhất của thống soái cao nhất liên bang Hạ nguyên soái." Hạ Thiên Tịch ánh mắt cao ngạo nhìn mọi người bình thản nói. Trước kia, y tuyệt đối không dám lớn mật tuyên bố như vậy, cũng tuyệt đối không dám ở trước mặt mọi người có ánh mắt cao ngạo như vậy, bởi vì khi đó y là phế vật trong mắt mọi người, danh tiếng phế vật mang đến quá nhiều tự ti, nhưng là hiện tại không còn như vậy, là con trai thống soái cao nhất liên bang, cho dù y là phế vật, thân phận của y đặt ở nơi đó, y cũng nên kiêu ngạo mà không phải tự ti. Nghe Hạ Thiên Tịch nói như vậy, mọi người tập thể trợn trừng mắt, nhìn Hạ Thiên Tịch rồi lại nhìn Hạ Thanh, đều không có phản ứng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Phế vật này không phải là đã tự sát chết vào hai ngày trước sao? Như vậy người hiện tại đứng trước mặt bọn họ là chuyện gì xảy ra? Hạ Thiên Tịch không để ý đến ánh mắt nghi hoặc của mọi người, lập tức đi đến trước mặt Hạ nguyên soái, đối mặt cùng Hạ Thanh, sau đó Hạ Thiên Tịch quay mặt, nhìn các vị nghị viên ngồi bên dưới, thanh âm lạnh băng cường ngạnh, mang theo vẻ nghiêm khắc không người nào dám nghi ngờ: "Các vị, các ngài đều là quân nhân, là quân nhân được hưởng vinh quang cao nhất của liên bang, nhưng thiên chức của quân nhân là gì? Thiên chức của quân nhân là vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh cấp trên, mặc kệ cấp trên ra mệnh lệnh gì, cho dù là bắt các ngươi tự sát hoặc giết sạch người nhà các ngươi, các ngươi vẫn phải phục tùng vô điều kiện. Chính là, các ngài vừa nói cái gì? Nghi ngờ nguyên soái của các ngài, phản đối nguyên soái của các ngài, các ngài có biết các ngài vừa làm cái gì hay không? Đây là phản bội! Phản bội thống soái cao nhất liên bang, cũng chính là phản bội liên bang!" Hạ Thiên Tịch từng câu từng chữ rõ ràng hữu lực truyền vào trong tai mỗi người có mặt ở đây. Chính xác, thiên chức của quân nhân và vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh của cấp trên. Vừa mới rồi bọn họ phản đối, nếu như bị ấn tội danh chính là phản bội! Nếu như tội danh lớn như vậy chụp xuống đầu, bọn họ ai cũng không thể thừa nhận nổi. "Ngươi thằng nhóc ăn nói bừa bãi, ngươi thì biết cái gì? Chúng ta chỉ đang nghị luận, quân nhân chúng ta cũng không có khả năng vì phế vật như ngươi mà đổ máu, hy sinh chiến sĩ cơ giáp vinh quang." Một vị tóc nâu trung niên tức giận đỏ mặt đứng lên chỉ trích Hạ Thiên Tịch. Mọi người lập tức gật đầu đồng ý. Hạ Thiên Tịch ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người nói: "Cơ giáp chiến sĩ các ngài là vì vinh dự mà chiến, không có khả năng vì phế vật như ta mà chiến, nhưng là hành động vừa rồi của các ngài đã minh chứng các ngươi phản bội, đây là sự thực không thể nào thay đổi được." "Ngươi..." Còn có người tức giận đỏ mặt muốn đứng lên phản bác thêm gì đó, lúc này ánh mắt của Hạ nguyên soái lạnh lùng nhìn mọi người nói: "Đủ rồi." Khí thế cường đại trong nháy mắt chấn áp mọi người hoàn toàn không thể đứng lên, Hạ nguyên soái nhìn mọi người khoát khoát tay nói: "Hội nghị hôm nay dừng ở đây, tan đi!" Vẻ mặt mọi người phẫn nộ trừng mắt nhìn Hạ Thiên Tịch, sau đó theo thứ tự đi khỏi phòng họp, thẳng đến khi ra khỏi phòng mới có người kinh ngạc lên tiếng hỏi: "Phế vật kia không phải đã chết sao?" Mọi người cả kinh! Đúng vậy! Phế vật đã chết sao có thể sống lại? Bọn họ vừa mới rồi là bàn luận vấn đề này, mà không phải là vấn đề bị phế vật kia kết tội phản bội liên bang. Mặc kệ những người này nghĩ như thế nào, hiện giờ phế vật kia đang cùng Hạ nguyên soái ngồi trong phòng nghị sự mắt to trừng mắt nhỏ. Kỳ thực Hạ Thiên Tịch mới vừa rồi nói chuyện cũng khiến Hạ nguyên soái khiếp sợ không nhỏ. Loại này cường hãn khiếp sợ quả thực sánh bằng việc Hạ Thiên Tịch còn sống sờ sờ trước mặt anh, thậm chí là còn chấn động hơn.
|