Phu Nhân Tại Thượng
|
|
Chương 2 Nói đến thân phận của Đồ Cửu Mị, vậy quả thực cũng chỉ tốt hơn nữ tử nông hộ một chút. Nhà Đồ Cửu Mị là một phú hộ, cho nên Đồ Cửu Mị chưa bao giờ vì ăn thịt mà lo nghĩ, bởi vì nhà nàng mổ lợn, trong thời đại có thịt sẽ cảm thấy hạnh phúc này, Đồ Cửu Mị ngày qua ngày rất dễ chịu, so với người bình thường tốt hơn rất nhiều. Nếu như thật muốn vì nhà nàng định một danh hào, đó chính là đồ tể thế gia. Phụ thân của nàng lớn lên cường tráng cao to, cơ thịt trên người và sự dữ tợn trên mặt đều có thể hù dọa hài tử bên cạnh phát khóc, đặc biệt là lúc tay cầm dao mổ lợn, mười người thấy phụ thân nàng sẽ có chín cảm thấy phụ thân nàng là ác nhân. Mẫu thân của nàng tương đối xinh đẹp, nếu không sẽ không sinh nàng cùng muội muội xinh đẹp như vậy, mẫu thân nàng tính tình nóng nảy, giọng cũng lớn, bị người khác gọi là sư tử Hà Đông. Cảnh tượng Đồ Cửu Mị thấy khi còn bé đó là mẫu thân nàng thường cầm thái đao, truy đánh nàng huynh trưởng, quả thật là một đại hãn phụ. Đồ Cửu Mị có tám ca ca, niên kỷ lớn, phần lớn đã thành thân ra ở riêng, hiện tại ở lại trong nhà chỉ có lục ca, thất ca còn có bát ca. Quan hệ tốt nhất với Đồ Cửu Mị chính là muội muội song sinh Đồ Thập Mị, Đồ Cửu Mị cảm thấy muội muội nàng cũng không giống những nữ tử khác, muội muội từ nhỏ đã có chủ kiến, thích theo lục ca đọc sách viết chữ, thích đọc sách, chữ viết đẹp hơn lục ca rất nhiều, đầu óc lại cực kỳ thông minh, cái gì đều không làm khó được nàng. Dù sao thì Đồ Cửu Mị cảm thấy muội muội nàng không phải người bình thường, là người nàng rất sùng bái. Khi còn bé có một lão đạo đi ngang qua nhà nàng, đoán mệnh cho nàng cùng muội muội, nói nàng cùng muội muội đều là phú quý không cần nói, muội muội nàng lại càng không cần nói, ngày sau tất nhiều phúc hậu. Đồ gia cho là lời cát lợi thông thường nên cũng không để ở trong lòng, dù sao thì nơi thôn dã làm sao bay ra Phượng Hoàng đây? Nhưng Đồ Thập Mị vốn rất thân cận Đồ Thập Mị cảm thấy đây cũng không phải là không có khả năng. Năm nay, Đồ Cửu Mị mười tám tuổi, từ sau khi nàng cùng muội muội được mười ba tuổi, cánh cửa nhà nàng đều nhanh bị bà mối tới cửa cầu thân giẫm nát, nhưng mẫu thân nàng đã lên tiếng, nữ nhi phải giữ lại đến mười tám tuổi mới lập gia đình. Nhi tử có nhiều cũng không đáng giá như vậy, cho nên Đồ đại nương đối với nữ nhi thương yêu vài phần, không muốn nữ nhi quá sớm gả ra ngoài vì nhà người khác lo liệu gia vụ, muốn giữ ở bên người nuôi thêm vài năm. Dù sao thì cũng không sợ niên kỷ lớn, gả không ra. Phương viên mấy trăm dặm, Đồ đại nương dám cam đoan, khuê nữ nhà nàng lớn lên xinh đẹp nhất. Tỷ muội Đồ gia lớn lên mỹ mạo, còn có thể nói là thập toàn thập mỹ, phương viên trăm dặm mọi người đều biết, nhưng bưu hãn Đồ đại nương đã nói nha đầu nhà nàng không thể làm thiếp cho người khác, thà làm đầu gà, không làm đuối phượng. Lý Trì Nguyệt ngẫu nhiên nghe nói đến thập toàn thập mỹ, lại nghe nói nhà nàng có thể sinh đẻ rất tốt, liền khiển bà mối đi làm mai, dĩ nhiên bị cự tuyệt. Theo bà mối nói, còn là nữ nhi Đồ gia tự mình cự tuyệt, cuối cùng câu nói kia truyền đến tai Lý Trì Nguyệt. Câu nói kia cũng không phải là Đồ Cửu Mị nói, mà là lão yêu Đồ gia Đồ Thập Mị nói, chỉ là hai người lớn lên cực kỳ tương tự, ngoại nhân phân biệt không rõ. Đồ gia cự tuyệt hì cự tuyệt đi, Lý Trì Nguyệt cũng không muốn ỷ thế hiếp người, dùng quyền thế ép Đồ gia đem người đưa tới, cứ thôi đi. Chỉ là không nghĩ tới trong lúc mấu chốt này, tam lang Đồ gia lại gây sự, sẽ bị kiện, đối phương lại là đại tộc, Đồ gia tam lang sợ là dữ nhiều lành ít, ngay lúc toàn gia mặt ủ mày chau, Đồ Thập Mị liền đề nghị đáp ứng hôn sự với Bình Âm Hầu, dù sao thì Bình Âm Hầu địa vị rất hiển hách ở Bình Âm Huyện. Đồ Thập Mị vốn đề nghị để bản thân gả đi, nhưng Đồ Cửu Mị làm sao có thể để muội muội bản thân rất sùng bái, rất thương yêu chịu ủy khuất, liền nhận lấy trách nhiệm của tỷ tỷ, trong lòng nàng, muội muội là một nữ nhân có thể biến thành Hoàng Hậu, cho dù không được cũng nhất định tốt hơn so với lam cửu thiếp trong phủ Bình Âm Hầu, chỉ là nếu muội muội đi tuyển tú nữ, mẫu thân sợ là tức giận đến hỏng mất , nghĩ đến người trong nhà, trong lòng Đồ Cửu Mị liền càng thêm mất mát. Đồ Cửu Mị nhớ đến lời muội muội căn dặn lúc nàng sắp xuất môn, muội muội bảo nàng lấy lòng phu nhân nhà này, muội muội nói nhà này cùng nhà khác bất đồng, phu quân sủng hạnh hay không cũng không trọng yếu, quan trong nhất là có thể cùng phu nhân giao hảo. Bởi vì phu nhân nhà này là quận chúa, chính tông hoàng thân quốc thích, phụ vương nàng là hoàng thúc túc thân vương quyền khuynh triều dã, nàng là quận chúa được sủng ái, địa vị so với Công Chúa không được sủng ái còn muốn tôn quý hơn, lúc nhỏ xuất nhập cung đình nhiều lần, cùng đương kim Hoàng Thượng và Vĩnh Lạc trưởng Công Chúa giao tình đều là vô cùng tốt, gả cho Bình Âm Hầu Hạng Huy xem như là hạ thấp thân phận rồi. Cao môn hạ giá cũng là vì Túc Thân Vương thương yêu nữ nhi, nữ nhi lại là hoàng thân, không người dám khi dễ, nếu là để nữ nhi ủy khuất, Túc Thân Vương một đầu ngón tay thuận tiện có thể bóp chết Bình Âm Hầu. Đồ Cửu Mị nhớ đến phu nhân cao cao tại thượng, liền biết người đó không dễ lấy lòng, nếu là muội muội ở đây, nhất định sẽ biết phải làm sao lấy lòng, nàng cảm thấy thế gian sẽ không có chuyện gì làm khó được muội muội. Đồ Cửu Mị đã từng nói với muội muội, nếu nàng cùng muội muội có thể cùng gả cho một phu quân thì tốt rồi, ngày sau nhất định không cần vì mọi chuyện ưu sầu. Khi đó muội muội còn cười nói, cũng không xem thiên hạ này có ai có thể nhận nổi diễm phúc này, cũng không sợ giảm thọ sao. Ba ngày này, phu quân của nàng vẫn ở lại trong viện, Đồ Cửu Mị không thể không chỉ không cảm thấy vui vẻ, ngược lại chỉ cảm thấy chán ghét. Cũng may ba ngày sau, phu quân nàng liền không ở trong viện của nàng nữa. Mẫu thân nàng trước đó vẫn lo lắng hầu phủ này thê thiếp đông đảo, còn sợ nàng tiến đến chịu cuộc sống cô quả, nhưng Đồ Cửu Mị hiện tại ước gì liền thủ tiết, nàng biết bản thân sinh tâm tư như vậy có chút ác độc, nhưng nàng xác thực không thích bị Hầu gia chạm vào. Cũng may, trong phủ này mỹ thiếp đông đảo, trong lòng Đồ Cửu Mị cảm thấy may mắn. Ngày thứ tư, phu nhân liền phái ma ma đến dạy quy củ cho Đồ Cửu Mị, ma ma này họ Trương, là ma ma bồi giá của phu nhân, vốn là giáo đạo ma ma trong cung đình, thực sự là một lão thái cực kỳ nghiêm lệ, nhìn khuôn mặt đó, Đồ Cửu Mị liền biết nàng hẳn là nhiều năm chưa từng cười qua, da mặt kéo căng quá chặt chẽ, cho dù người khác làm gì nàng cũng không vui. Ăn phải có tướng ăn, ngồi phải có tướng ngồi, đứng phải có tướng đứng, ngồi phải đoan trang, phải có thứ tự, đứng phải thẳng cũng phải có tôn ti, chính là xem thường người mà, nàng cảm thấy bản thân thiếu đoan trang, Đồ Cửu Mị nhìn lòng bàn tay bản thân đã trúng vài thước, bàn tay mềm mại đỏ bừng, trong lòng liền ủy khuất vô cùng. Nàng cũng chỉ là làm thiếp cho người mà thôi, cũng không phải làm Hoàng Hậu , không cần đoan trang, không phải là nàng còn muốn đem nàng dạy đến giống như phu nhân đó chứ. Tuy nói, Đồ gia chỉ là đồ tể, nhưng Đồ Cửu Mị ở nhà cũng không nếm qua khổ cực gì. Nhưng ma ma này thực sự đáng trách, chính là nàng ăn cái gì cũng muốn quản. Nhà nàng giết lợn, bữa cơm không rời thịt heo, Đồ Cửu Mị đương nhiên là rất thích ăn thịt, nhưng ma ma kia ngay cả chuyện này cũng quản, nói nữ tử ẩm thực phải thanh đạm, thứ đầy mỡ, ngay cả thịt cũng không cho nàng ăn nhiều, nghĩ đến đó trong lòng Đồ Cửu Mị càng thêm ủy khuất. Nói như thế nào, Hầu gia phủ cũng không giống như ăn không nổi thịt, sao lại soi mói như vậy đây!ư Trương má má nhìn Đồ Cửu Mị hơi cắn môi, vẻ mặt ủy khuất khóe mắt ươn ướt, tựa hồ đang câu người, dung mạo quá câu người, mị thái thiên thành, Trương má má chính là trong cung đã nhìn quen đủ loại màu sắc hình dạng mỹ nhân, đều cảm thấy loại dung mạo câu người như vậy, trong cung cũng không nhìn thấy nhiều, nếu như đặt ở trước mặt phu nhân cùng Hầu gia, thực sự là chọc người, vì vậy Trương má má đối với Đồ Cửu Mị liền nghiêm khắc hơn vài phần. Vì vậy trong lúc được Trương má má giáo dục, Đồ Cửu Mị ngày càng phát ra chán nản, một tháng ngắn ngủi dĩ nhiên gầy đi không ít, Trương má má kiên quyết đem hoa mẫu đơn tươi đẹp lăn qua lăn lại đến độ sắp tàn héo rồi. Cũng may cũng chỉ có một tháng, một tháng sau, Đồ Cửu Mị dưới sự giáo dục nghiêm khắc, dĩ nhiên có sự biến hóa, hành vi cử chỉ rất có tư thái nhà giàu, chí ít có thể hù dọa người ngoài, cũng không thể không nói Đồ Cửu Mị rất uyển chuyển. Thấy Trương má má có một chút hối hận rồi, không phải là dạy đến quá tốt rồi, mà là nhìn thế nào cũng cảm thấy nàng càng chọc người.
|
Chương 3 Được Trương má má giáo dục một tháng, cũng không cần thỉnh an phu nhân, cũng không cần xã giao với các "tỷ tỷ" khác, đều là nhốt tại trong viện, cũng xem như bớt lo, Đồ Cửu Mị nghĩ như vậy cũng là sướng trong khổ. Sau khi Trương má má rời khỏi, việc đầu tiên Đồ Cửu Mị làm đó là bảo Lục Đào căn dặn phòng bếp chuẩn bị thêm một chút thịt, nếu tiếp tục thanh đạm nữa, Đồ Cửu Mị sẽ cảm thấy bản thân đi làm ni cô, mà không phải làm mỹ thiếp. Lục Đào nhìn khóe miệng ăn đến tràn đầy đầy mỡ của Đồ Cửu Mị, không tự giác muốn lắc đầu, mới vừa cảm thấy nàng được ma ma dạy dỗ có chút khí chất, không được nửa ngày liền đánh quay về nguyên hình rồi, quả nhiên là long sinh long, phượng sinh phượng, con chuột sinh hài tử trời sinh biết đào hang, nữ nhi nhà đồ tể, thích ăn thịt. Thịt kho tàu, thịt quay, thịt viên, thịt bao tử các loại, Lục Đào nhìn một bàn ăn này nhiều ngày sẽ không muốn ăn thịt nữa, nhưng nữ tử trước mắt dĩ nhiên còn ăn không chán, sức ăn so với một nam tử còn muốn lớn hơn một chút. Ăn nhiều thịt như vậy cũng không hủy đi tư thái thiên kiều bá mị của nàng, cũng là việc kỳ lạ. Đồ Cửu Mị cảm thấy, nàng gả vào hầu phủ tới nay, hôm nay mới có một chút cảm giác hạnh phúc, mẫu thân quả nhiên nói không sai, ăn thịt mới là đại sự lớn nhất của nhân sinh, chẳng trách lúc trước mẫu thân suy nghĩ muốn gả nàng vào nhà đồ tể khác. Lục Đào nhìn thấy Đồ Cửu Mị rốt cục có xu thế thu đũa, lập tức dâng khăn lau miệng, Đồ Cửu Mị cũng dần dần quen cảm giác được người khác hầu hạ, liền tiếp nhận khăn, giống như ma ma đã dạy, động tác phải chậm rãi, phải ưu nhã, chậm rãi chà lau khóe miệng, sau khi xác định đã lau sạch, mới đem khăn đưa lại cho Lục Đào. Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, Lục Đào cảm thấy Cửu Phu Nhân nhà nàng không chỉ tinh thần tốt, ngay cả khí sắc đều tốt lên không ít, kiều diễm ướt át, quốc sắc thiên hương, trong đầu Lục Đào không tự giác nảy ra ý nghĩ này. Cũng may, phu nhân nhà nàng ngoại trừ lúc ăn thịt lộ nguyên hình, thời gian khác, sự giáo dục của Trương má má vẫn có chút hiệu quả, cũng có vài phần dáng vẻ tiểu chủ tử rồi. "Ngươi nói, cả ngày không có việc gì như vậy, có thể đi tìm phu nhân giải buồn hay không? Nàng hẳn là cũng sẽ cảm thấy buồn bực, nhiều người luôn náo nhiệt hơn một chút."Đồ Cửu Mị hỏi Lục Đào. Lục Đào nghe lời này, hiển nhiên sửng sốt, chưa bao giờ có thiếp thất nào cảm thấy buồn bực buồn bực mà dự định đi tìm phu nhân giải buồn, Cửu Phu Nhân này cũng thật sự to gan, cũng không ngẫm lại phu nhân là thân phận gì, nguyện ý phản ứng nàng sao? Còn có, nàng không sợ phu nhân sao? Người đó là quận chúa, cũng là phu nhân, càng là chủ tử. "Cửu Phu Nhân cảm thấy buồn bực, có thể tìm các phu nhân khác chơi đùa, chưa bao giờ có người đi tìm đại phu nhân."Lục Đào đề nghị, hầu phủ nhiều phu nhân như vậy, ngược lại cũng là hai ba người tụ cùng một chỗ viết thời gian, nhị, tam, tứ ba phu nhân này giao tình tốt một ít, ngũ, thất hai vị phu nhân giao tình tốt, lục, bát phu nhân giao tình tốt, Cửu Phu Nhân trái lại có thể tìm một chỗ chen vào bên trong, ngoại trừ chỗ của ngũ phu nhân và thất phu nhân, hai chỗ khác đều có thể. Trong đó ngũ phu nhân Liễu Phi Nhân, Lục Đào cảm thấy vẫn phải nhắc nhở Cửu Phu Nhân một chút, đối với người này có thể tránh thì tận lực tránh xa, người đó thực sự không phải người đứng đắn gì, Lục Đào nghĩ đến Liễu Phi Nhân đều cảm thấy khó có thể mở miệng. "Thật sự không thể tìm phu nhân sao?"Đồ Cửu Mị thất vọng hỏi, cũng không thể gặp nàng, vậy làm sao có thể tạo quan hệ? Đồ Cửu Mị cảm thấy quan hệ giữa người với người có thể tiến triển đều là dựa vào tiếp xúc. Lục Đào cũng không biết nên trả lời thế nào, thật ra chính là Hầu gia cũng không phải muốn gặp là có thể gặp được phu nhân, huống Cửu Phu Nhân là thiếp thất không có bối cảnh, ngày thường lại mỹ mạo, phu nhân đại khái cũng sẽ không muốn gặp đi. "Vậy ngươi liền thử xem."Lục Đào trái lương tâm nói, vấp phải trắc trở rồi sẽ không có ý nghĩ kỳ lạ như vậy nữa. "Ân, hẳn là phải thử xem."Không thử làm sao có cơ hội, Đồ Cửu Mị thầm nghĩ. "Ta muốn gặp phu nhân, có thể giúp ta hỏi ý phu nhân một chút hay không?"Đồ Cửu Mị tráng lá gan hỏi thiếu nữ mặt lạnh, theo như Lục Đào nói, đây là thiếp thân tỳ nữ bên cạnh phu nhân An Nhi, giống như Bình Nhi, đều là từ phủ Túc Thân Vương mang đến, từ nhỏ hầu hạ. An Nhi một chút cũng không thua kém Bình Nhi phu nhân, dáng vẻ lạnh lùng, cũng có vài phần giống như một tiểu chủ tử, quả nhiên là người thiếp thân hầu hạ bên cạnh phu nhân, cũng là cao cao tại thượng. Đồ Cửu Mị lại sợ hãi, thật ra nàng yêu cầu đến gặp phu nhân, trong lòng cũng chột dạ. "Ngươi tìm phu nhân có việc sao?"An Nhi hơi nhướng mày, phu nhân lúc này đang đánh đàn, không thích người khác quấy rối. "Không có việc gì, chỉ là muốn gặp phu nhân."Nàng chỉ biết, phu nhân nhà này không dễ lấy lòng, mà ngay cả những người bên cạnh phu nhân cũng không dễ lấy lòng. Một đống nữ nhân, cũng không phải không ai muốn nịnh bợ quận chúa, muốn dán đến gần quận chúa, bất quá đều kiên trì không được vài ngày, sau lại biết các nàng có thể được Hầu gia ân sủng hay không cũng không do quận chúa bên này tác động, không có việc gì thì tuyệt đối không chạy đến chỗ quận chúa nữa. An Nhi tuy rằng cũng không thích lúc này có người quấy rầy quận chúa, nhưng nàng chỉ là nô tỳ, tuyệt đối không dám tự chủ trương, gặp hay không chỉ có quận chúa nói mới tính toán. An Nhi liền đi vào thỉnh ý Lý Trì Nguyệt. "Quận chúa, Đồ Cửu Mị cầu kiến."An Nhi chờ Lý Trì Nguyệt đánh xong một khúc, mới tiến lên nói, lúc không có ngoại nhân, An Nhi gọi chủ tử là quận chúa. Trong lòng An Nhi, tiểu thư đầu tiên là quận chúa của nàng, thứ hai mới là phu nhân của Hầu gia phủ. "Có việc gì?"Lý Trì Nguyệt nhướng mi hỏi. "Không có việc gì, nàng nói muốn gặp người."Ngay cả cớ cũng không tìm mà đến gặp quận chúa, muốn gặp là có thể gặp sao, Đồ Cửu Mị này suy nghĩ ngược lại rất ngây thơ. "Không gặp."Lý Trì Nguyệt nói xong liền tùy ý gảy cầm huyền, động tác hứng thú rã rời. Hôm nay phu nhân ngược lại cũng như Đồ Cửu Mị đã nghĩ, vô cùng buồn chán, không phải đánh đàn chính là viết chữ, đọc sách, nếu không thì chính là ngây người. An Nhi đã sớm nghĩ đến đáp án này, nàng theo ý tứ của Lý Trì Nguyệt, xoay người chuẩn bị đi ra ngoài. "Chờ đã, nàng muốn gặp, vậy để nàng vào đi."Lý Trì Nguyệt đột nhiên thay đổi chú ý, nàng nhớ đến Đồ Cửu Mị là một mỹ nhân, hơn nữa là một nữ nhân có dã tâm, nữ nhân có dã tâm thì có một chút thú vị. Đồ Cửu Mị đợi hồi lâu cũng không nhìn thấy An Nhi đi ra, cũng không biết phu nhân rốt cuộc là gặp hay không gặp, lúc dũng khí đến gặp phu nhân trong sợ chờ đợi cũng sắp tán đi, An Nhi mới khoan thai đi ra. "Ngươi theo ta vào đi."An Nhi ôn hoà nói. Đồ Cửu Mị liền thấp thỏm đi theo bên cạnh An Nhi, sau khi vào gian phòng, liền nghe một cổ hương thơm, dễ ngửi vô cùng, thì ra gian phòng của nữ tử nhà quyền quý là thơm như vậy, cũng không biết dùng hương liệu gì để huân. Nhìn vật phẩm bài trí trong gian phòng, trong lòng Đồ Cửu Mị âm thầm cảm thán, lúc này mới biết rốt cuộc nữ tử đều thích hương khuê đi. Kéo quyển liêm, Đồ Cửu Mị liền thấy được phu nhân, phu nhân ngồi trước huyền cầm, cho dù là ở trong phòng, phu nhân không bới tóc, để tóc dài buông xuống rơi vào phía sau, thoạt nhìn một chút cũng không giống như nữ tử đã lập gia đình nhiều năm, dĩ nhiên vẫn giống như thiếu nữ. Trong lòng Lý Trì Nguyệt hơi lạnh nhạt, Đồ Cửu Mị này thật đúng là một chút quy củ cũng đều không hiểu, không kiêng nể gì mà đánh giá khuê phòng của nàng thì thôi đi, chính là nhìn vào mắt nàng cũng không kiêng nể gì cả, cũng may không phải nam tử, nếu không phải cho nàng nếm mùi đau khổ. "Mị phu nhân vì sao muốn gặp ta đây?"Lý Trì Nguyệt hỏi, nữ nhân này tướng mạo trái lại rất xứng với cách xưng hô Mị phu nhân. Đồ Cửu Mị chấn động chốc lát mới phản ứng, Mị phu nhân này chính là gọi nàng, mặt nàng nóng rát, vẫn luôn cảm thấy tiếng Mị phu nhân này nghe tới rất kỳ lạ. Bất quá giọng nói của phu nhân lạnh lùng thanh lãnh, giống như con người của nàng, tràn ngập cảm giác xa cách, Đồ Cửu Mị âm thầm nghĩ đến. "Phu nhân gọi ta Cửu Muội là được rồi."Đồ Cửu Mị cảm thấy vẫn là gọi nàng như vậy sẽ thân thiết một chút, thật ra trong nhà nàng mọi người đều gọi nàng Cửu Muội. Nguyên bản mẫu thân muốn đặt tên nàng là Cửu Muội, nhưng lục ca đọc qua một ít sách nói chữ muội quá mức tầm thường, nên lấy chữ mị. Cửu Muội? Cửu Mị? An Nhi cảm thấy Đồ Cửu Mị tên này nghe có chút phiền lòng, phải hiểu rằng Đồ Cửu Mị không có tư cách làm tỷ muội cùng quận chúa.
|
Chương 4 "Phu nhân hỏi ngươi, ngươi trực tiếp trả lời phu nhân là tốt rồi." An Nhi lãnh đạm nhắc nhở. " Muốn gặp phu nhân, là muốn cùng phu nhân có quan hệ tốt." Đồ Cửu Mị không có tâm cơ trực tiếp hồi đáp. " Lấy lòng ta, không chiếm được tiện nghi gì, ngược lại, ai ở trước mặt ta qua lại quá nhiều lần, trái lại sẽ chọc ta phiền chán." Lý Trì Nguyệt nhìn Đồ Cửu Mị cười như không cười, nữ nhân lớn lên đặc biệt mỹ mạo hơn nàng, nhìn, đều cảm thấy phiền chán. " Ta cảm thấy không ai sẽ phiền chán đối với người thành tâm đối với mình." Đồ Cửu Mị nghiêm túc nói, nàng vẫn tin quan hệ giữa người với người quý ở chân thành. " Ai đi lấy lòng người khác sau khi gặp lại không tận lực biểu hiện thành tâm thành ý, ngươi làm sao lại chắc chắn bản thân biểu hiện so với người khác thành ý hơn đây?" Lý Trì Nguyệt buồn cười nhìn Đồ Cửu Mị, nữ nhân này là ngây thơ hay là ngu ngốc đây? " Ta cảm thấy chân thành hay giả ý đối phương nhất định có thể cảm nhận được." Đồ Cửu Mị nghiêm túc nói, nàng không phải xem không hiểu trào phúng trong mắt Lý Trì Nguyệt, nhưng nàng cảm thấy nàng cũng không nói sai. " Phải không?" Lý Trì Nguyệt tùy ý nhẹ nhàng gảy cầm huyền, dù cho là thật tình, cũng phải nhìn người khác có thèm để ý hay không. Bản thân làm chính thất nhận được sự tôn kính của thiếp thất phu quân nạp vào là đương nhiên, bất luận là chân tình hay giả ý, loại tôn kính này đều phải có, thiếp bất quá là đồ chơi của phu quân, cùng nàng cũng chỉ là quan hệ chu tớ, nàng có thể hoàn toàn quyết định số phận những thiếp thất này. Thử hỏi người nào làm chính thất lại để tâm thiếp thất lấy lòng, Đồ Cửu Mị này, suy nghĩ thật đúng là đơn giản đến khiến người khác cảm thấy nàng ngu xuẩn. " Cũng phải, Cửu Mị đối với phu nhân thành tâm vốn là chuyện dĩ nhiên." Đồ Cửu Mị làm sao lại nhìn không ra tùy ý cùng lãnh đạm trong mắt Lý Trì Nguyệt, điều này nhắc nhở bản thân nàng thân phận hèn mọn khiến trong lòng nàng sản sinh vài phần chua xót. Nếu là phu nhân không dễ điều này làm cho, chính là tùy ý đánh chửi cũng là hiển nhiên, cho dù ngày sau sinh hài tử cũng không thể được gọi mẫu thân, cũng chỉ có thể gọi di nương, đây là nguyên nhân vì sao mẫu thân mọi cách không muốn nàng tiến nhập hầu phủ làm thiếp, mọi nơi đều kém một bậc. " Ngươi trái lại có thể thấy rõ tình cảnh của bản thân, đừng làm chuyện vô nghĩa, có tâm tư này, không bằng đi lấy lòng Hầu gia của ngươi đi, ngươi cũng yên tâm, từ trước đến nay ta đều đối xử bình đẳng, sẽ không cố ý khó xử ai." Lý Trì Nguyệt trái lại có vài phần thiện ý nhắc nhở, nếu vì tranh thủ tình cảm lấy lòng nàng thì không cần, các nàng không làm gì quá phận, nàng sẽ không nhúng tay vài chuyện hậu viện, nếu không phải vì tranh thủ tình cảm, thì càng không cần lấy lòng nàng, bởi vì nàng chưa chắc đã cảm kích. Đồ Cửu Mị là người câm hoàng liên, có khổ lại không nói được, nàng căn bản một chút cũng không muốn lấy lòng Hầu gia, không thích Hầu gia ngủ lại trong viện của mình, chỉ là muội muội nói nàng cần phải lấy lòng phu nhân, nói là chỉ có lợi không có hại, nhưng phu nhân này cũng là người rất khó lấy lòng, không cảm động thì thôi, còn muốn hắt hai chén nước lạnh. Mà thôi, phu nhân đều đã nói như vậy rồi, nàng cũng vui vẻ vì được thanh nhàn, không cần mỗi ngày đến nơi này dùng mặt nóng dán cái mông lạnh nhận lấy kinh thường. " Mặc kệ như thế nào, chuyện của tam ca nhà nàng, còn là nhờ có phu nhân ra tay tương trợ, Cửu Mị nhất định vì phu nhân bất chấp gian nguy." Đồ Cửu Mị cảm thấy vô luận như thế nào, phu nhân đối với nhà nàng là có ân. " Ngươi cũng đã gả vào hầu phủ làm thiếp rồi không phải sao, coi như là tiền trao cháo múc,hai bên không nợ nhau." Lý Trì Nguyệt cảm thấy việc này không có gì đáng nói, Đồ gia không nợ ân tình gì của nàng, hơn nữa nàng hẳn là sẽ không nghèo túng đến ngày sau cần Đồ Cửu Mị vì bản thân bất chấp gian nguy. Lý Trì Nguyệt đại khái vĩnh viễn đều nghĩ không ra, ngày sau nàng thật sự có chuyện, cần Đồ Cửu Mị giúp đỡ. Tiền trao cháo múc, phu nhân nói chuyện thực sự là tổn thương người, trong lòng Đồ Cửu Mị âm thầm nghĩ đến. Lục Đào nhìn dáng vẻ ảm đạm của Đồ Cửu Mị, liền biết nàng đụng phải đá rồi, ngẫm lại cũng bình thường, tất cả thiếp thất chủ động lấy lòng phu nhân đều là đụng phải đá mà trở về, sau đó, những người đó cũng không chủ động đi tìm phu nhân, bất quá cũng không phải không hề có thu hoạch, chí ít Cửu Phu Nhân còn được một tiếng xưng hô Mị phu nhân, phu nhân khác thật không có gì tốt đẹp. " Ngươi nói, phu nhân một mình sẽ không cảm thấy không thú vị sao?" Sau khi Đồ Cửu Mị trở về hỏi Lục Đào, gần như than oán. Lục Đào không đáp, nàng là một nô tỳ nào dám lắm miệng phía sau nghị luận chuyện của phu nhân, Mị phu nhân này tựa hồ đối với sinh hoạt cá nhân của phu nhân rất có hứng thú. " Cũng đúng, nàng nhìn giống như một người cô phương tự thưởng ( tự cho mình là thanh cao), thanh thanh lãnh lãnh, không chút nhân tình." Đồ Cửu Mị nhìn thấy Lục Đào không đáp, liền lẩm bẩm, chỉ là giọng nói sau đó càng lúc càng nhỏ, nàng cũng sợ vạn nhất lời nói của bản thân truyền ra thì không xong rồi." " An Nhi cảm thấy Đồ Cửu Mị người này thế nào?" Lý Trì Nguyệt rất tùy ý hỏi. " Là một mỹ nhân, mỹ đến ông trời cũng nguyện ý thưởng cho nàng thêm hai miệng cơm ăn." An Nhi cảm thấy Đồ Cửu Mị ngoại trừ tướng mạo hơn người, không có gì đáng nói. Lý Trì Nguyệt cũng là cảm thấy như vậy, khuôn mặt kia, tư thái kia, dáng người kia đều là tinh mỹ, nếu như không thích gây sự, nàng cũng nguyện ý phần thưởng thêm hai miếng, cho nên Đồ Cửu Mị không biết tiền tiêu vặt hàng tháng của nàng so với người khác đều nhiều hơn một chút. Đồ Cửu Mị là người lạc quan, trong mắt nàng ngày có thịt ăn cũng sẽ không tệ ở chỗ nào, chính là có chút thời gian sẽ tương đối buồn chán. Biệt viện của phu nhân, không thể tùy ý đi, nhưng hoa viên trong phủ này trái lại có thể tùy ý đi dạo, một đám "tỷ tỷ" , Đồ Cửu Mị cũng là nguyện ý đi kết giao, trong phủ cũng nên giao du một hai bằng hữu, có thể nói một chút chuyện, có thể cùng nhau chơi đùa, thời gian mới trôi nhanh, nàng không thể giống như phu nhân cao cao tại thượng vầng trăng cô độc, một mình trôi qua cũng cảm thấy tốt đẹp. Nàng đếm qua, hơn nửa tháng Hầu gia cũng chưa bao giờ ở qua đêm trong phòng phu nhân, nàng cũng không cảm thấy là Hầu gia vắng vẻ phu nhân, mà nàng cảm thấy nhất định là phu nhân lãnh đạm Hầu gia. Bởi vì phu nhân lớn lên cũng là cực mỹ, chỉ cần mỹ nhân thích Hầu gia, Hầu gia tất nhiên sẽ không thể không thích phu nhân, hơn nữa, chính là nàng đều cảm thấy trong số mỹ nhân trong viện phu nhân là đặc biệt nhất. Không phải là phu nhân cũng giống như nàng không thích bị Hầu gia chạm vào đó chứ, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này. Các vị phu nhân, Đồ Cửu Mị đều đã gặp qua, những người đó mặt trong đều là lãnh đạm, tựa hồ không có tính toán cùng Đồ Cửu Mị kết thâm giao, điều này làm cho Đồ Cửu Mị thực sự có chút nổi giận. "Đây không phải Mị phu nhân của chúng ta sao?" Liễu Phi Nhân từ lần đầu tiên nhìn thấy Đồ Cửu Mị liền cảm thấy người này tư chất không sai, trời sinh mị cốt, nếu như dạy dỗ thêm, tuyệt đối sẽ là yêu vật làm nữ nhân không đường sống, khiến nam nhân yêu thích không buông tay. Càng khó có được là cũng đã trải qua đêm đầu tiên, nhưng dĩ nhiên còn có thể duy trì cảm giác ngây ngô. Lục Đào thấy Liễu Phi Nhân, lập tức lôi kéo Đồ Cửu Mị lui lại mấy bước. " Ngũ phu nhân." Đồ Cửu Mị thành thật chào hỏi Liễu Phi Nhân. Liễu Phi Nhân một đôi phượng nhãn, thân mặc y phục lục la, tư thái giống như cành liễu, tựa hồ sẽ theo gió đong đưa, lại cũng giống như rắn, tùy thời sẽ quấn lên thắt lưng người khác, quả nhiên là xuất thân phong trần, vừa nhìn sẽ không giống với nữ nhân đứng đắn, Đồ Cửu Mị âm thầm nghĩ. " Phu nhân ban cho cái tên Mị phu nhân, quả nhiên có một chữ mị." Liễu Phi Nhân dán sát vào Đồ Cửu Mị, ngửi thấy vị đạo trên người Đồ Cửu Mị, quả nhiên là vưu vật, dĩ nhiên còn có mị hương. Đồ Cửu Mị không thích chữ mị này, vẫn luôn cảm thấy lộ ra vài phần không đứng đắn, hơn nữa Liễu Phi Nhân dán đến gần, khiến Đồ Cửu Mị ngửi được mùi son phấn trên người Liễu Phi Nhân, khiến cả người Đồ Cửu Mị không được tự nhiên, nàng không tự giác lui lại vài bước. " Ngũ phu nhân, Mị phu nhân vẫn là có chuyện phải làm, chúng ta đi trước." Lục Đào lập tức kéo Đồ Cửu Mị rời khỏi. Liễu Phi Nhân cười như không cười nhìn thân ảnh Đồ Cửu Mị rời đi, Mị phu nhân này thật đúng là một hảo vật, nha đầu kia cũng có thú vị, xem nàng như hổ vậy. " Lục Đào, nhĩ hảo dường như rất sợ ngũ phu nhân." Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân là bị Lục Đào nửa bán nửa kéo rời khỏi. " Mị phu nhân ngươi phải cách xa nàng một chút, nàng không phải người đứng đắn gì." Lục Đào nghiêm trang nói với Đồ Cửu Mị. " Nàng đã hoàn lương rồi, hẳn là sẽ khá hơn, nói gì đi nữa nàng cùng ta đều là thiếp của Hầu gia, ngoài mặt vẫn không thể để nàng khó coi." Đồ Cửu Mị cảm thấy cũng không cần phải khoa trương giống như Lục Đào vậy , quả thực xem Liễu Phi Nhân như rắn rết. " Mị phu nhân, ngươi không biết nàng......" Lục Đào nói đến Liễu Phi Nhân đều cảm thấy khó có thể mở miệng, thế nào lại có nữ tử không biết liêm sỉ như vậy. " Nàng thế nào đây?" Đồ Cửu Mị khó hiểu hỏi. " Nàng dâm loạn hậu viện, cùng thất phu nhân cấu kết......" Còn không chỉ có như vậy!
|
Chương 5 "A?"Đồ Cửu Mị ngạc nhiên nhìn Lục Đào, nàng chưa bao giờ biết nữ tử cùng nữ tử cũng có thể dâm loạn, cái đó và nghe được chuyện yêu ma quỷ quái đều ngạc nhiên giống nhau. "Vậy phu nhân cùng Hầu gia biết không?"Đồ Cửu Mị hỏi, dâm loạn hậu viện là đại tội a! "Biết."Bởi vì Hầu gia biết hơn nữa ngầm đồng ý, Liễu Phi Nhân kia mới càng thêm táo bạo, phu nhân biết hay không, cái này cũng không rõ, bởi vì phu nhân không thường quản chuyện hậu viện, nhưng ngũ phu nhân cùng thất phu nhân việc này trong phủ Hầu gia cũng không tính toán là bí mật gì nữa. "Hầu gia nếu biết vì sao không ngăn cản đây?"Đồ Cửu Mị hiếu kỳ hỏi, ngay cả Hầu gia đều biết, vậy phu nhân cũng có thể sẽ biết, nếu đều biết, vì sao đều ngầm đồng ý? Xem ra, cái gọi là cấu kết giữa nữ tử đại khái cũng không phải cái gì quá nghiêm trọng, chỉ là nàng có chút hiếu kỳ, nữ tử và nữ tử làm sao mới tính toán là cấu kết? Đồ Cửu Mị đối với chuyện đó hoàn toàn không biết gì cả, hết lần này tới lần khác nàng đối với tất cả không biết gì, đều là hiếu kỳ. Lục Đào trả lời không được. Nàng làm sao biết Hầu gia bởi vì nạp nhiều mỹ thiếp, thật sự là hữu tâm vô lực, trong mắt Hầu gia nhà nàng, thiếp thất an ủi lẫn nhau không phải chuyện xấu gì, ngược lại có lợi đối với sự hòa thuận cùng an bình bên trong. "Lục Đào, Hầu gia đều ngầm đồng ý rồi, ngươi thực sự không cần oán giận như vậy."Đồ Cửu Mị trái lại khuyên bảo Lục Đào, ở đây không chỉ Hầu gia ngầm đồng ý, ngay cả phu nhân cũng không quản việc này, một nha hoàn nhằm vào ngũ phu nhân như vậy không có lợi ích gì. Đồ Cửu Mị tuyệt đối không phải kẻ ngu ngốc, nàng chỉ là sinh trưởng trong hoàn cảnh tương đối đơn thuần mà thôi, không có tâm cơ gì, nhưng không có nghĩa là nàng không có tâm nhãn. Lục Đào cảm thấy Mị phu nhân này không nên có phản ứng như vậy, Mị phu nhân nói như thế nào cũng là nữ tử xuất thân từ gia đình trong sạch, làm sao có thể không giống nhị phu nhân, tam phu nhân còn có lục phu nhân, bát phu nhân đối với hành vi của Liễu Phi Nhân cảm thấy vô cùng trơ trẽn mới đúng, sao có thể đơn giản mà tiếp nhận như vậy, trái lại còn khuyên bảo nàng. Thật ra Lục Đào nghĩ cũng không sai, nữ tử xuất thân từ gia đình trong sạch đều rất trọng danh tiết, Đồ Cửu Mị đối với chuyện đó khả năng chấp nhận quả thực lớn hơn một chút. "Mị phu nhân, ngũ phu nhân nếu như chỉ là cùng thất phu nhân cấu kết cũng thôi đi, nàng còn cùng Lục Sa hầu hạ nàng có dây dưa, nàng nhìn thấy ai xinh đẹp đều sẽ muốn trêu chọc."Vừa nghĩ đến Lục Sa cùng nhau lớn lên với nàng cũng Liễu Phi Nhân mê hoặc, khăng khăng một mực, nói như thế nào cũng không nghe, Lục Đào cảm thấy Lục Sa cả đời này đều phải bị Liễu Phi Nhân phá hủy.Phải biết Lục Sa lớn lên là xinh đẹp nhất trong tất cả tỳ nữ hậu viện, dĩ nhiên phu nhân không tính tỳ nữ trong viện của phu nhân. Lục Đào cảm thấy Liễu Phi Nhân kia cũng tham nữ sắc giống như nam tử, thấy mỹ nhân đều muốn dây dưa, có người nói nàng còn muốn trêu chọc nhị phu nhân. Lục Đào nhìn thấy bản thân cũng đã nói như vậy rồi mà Mị phu nhân vẫn nhất phó hồn nhiên không cảnh giác, Lục Đào đều phải vì nàng mà nóng lòng.. "Mị phu nhân, ta chỉ sợ nàng thấy người mỹ mạo, cũng muốn trêu chọc người, người cần phải nghìn vạn lần tránh né nàng."Lục Sa vốn dĩ làm một nữ tử nhu thuận, cuối cùng lại bị nàng phá hỏng, Mị phu nhân không cảnh giác như vậy, không đề phòng một chút, cũng thực sự nguy hiểm, phải hiểu được hậu viện này không ai tướng mạo xuất chúng hơn Mị phu nhân nhà nàng. "Ta sẽ chú ý."Đồ Cửu Mị biết nếu như không nói như vậy, Lục Đào nhà nàng vẫn sẽ quan tâm liên tục, thật ra nàng cảm thấy chuyện như vậy đều là một kẻ đánh một kẻ chịu bị đánh. Liễu Phi Nhân trêu chọc những người này, những người đó nguyện ý để nàng trêu chọc, nàng mới có thể thành công, dù cho nàng nghĩ trêu chọc bản thân, bản thân không để cho nàng trêu chọc, nàng cũng không thể làm gì bản thân. "Quận chúa, Triệu đại phu đã xem qua thân thể cho Hầu gia."An Nhi vén quyển liêm vào khuê phòng Lý Trì Nguyệt. "Xảy ra chuyện gì?"Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi, nàng không thể sinh đẻ còn chưa tính, nạp nhiều mỹ thiếp như vậy cũng không thấy mỹ nhân hậu viện có một chút động tĩnh, Lý Trì Nguyệt cũng không phải không nghi ngờ Hạng Huy có phải không thể làm nữ nhân mang thai hay không. "Đại phu nói bởi vì Hầu gia nạp nhiều mỹ thiếp, quá mức túng dục nữ sắc, thân thể hư thoát, thương tổn dương tinh, nếu còn tiếp tục, thân thể sớm muộn cũng xảy ra vấn đề, sợ là không thể trường thọ."An Nhi đem lời nói của Triệu đại phu giỏi nhất Bình Âm Huyện bẩm báo cho chủ tử nhà mình. "Nhiều mỹ nhân ở bên cạnh như vậy, nào có nam nhân cầm giữ được, cái này gọi là chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu."Lý Trì Nguyệt cười nhạt nói, vốn định nạp nhiều mỹ thiếp cho hắn, cũng là hy vọng hắn có thể sinh thêm một vài hài tử, không nghĩ tới trái lại khiến hắn một đứa đều sinh không được nữa. "Vậy quận chúa dự định làm thế nào?"An Nhi biết quận chúa bởi vì bản thân thân thể hư nhược, không thể sinh đẻ cho nên mới muốn mượn bụng người khác sinh một hài tử, không nghĩ tới Hầu gia lại kém cõi như vậy. "Để Hạng Huy cấm nữ sắc ba tháng, đến lúc đó lại an bài một nữ nhân có khả năng sinh đẻ tốt cho hắn."Lý Trì Nguyệt cũng không hy vọng Hạng Huy chết dưới nữ sắc mà vẫn chưa thể khiến nữ nhân thụ thai, lãng phí một phen khổ tâm của nàng. "Ta đi nói cùng Hầu gia."An Nhi được chỉ thị, lập tức đi ra ngoài, tuy nói chỉ lệnh này, Hầu gia đại khái sẽ không vui ý nghe theo, nhưng hắn buộc phải nghe. "Mị phu nhân, Triệu đại phu đến bắt mạch."Lục Đào gọi Đồ Cửu Mị đang ngủ trưa dậy. Đồ Cửu Mị buồn ngủ mông lung nhìn Lục Đào, nàng không hiểu, nàng không sinh bệnh vì sao lại mời đại phu đến bắt mạch đây? Lục Đào nhìn Mị phu nhân mị nhãn như tơ dáng vẻ câu người quả thực muốn đem thần hồn đều câu đi rồi, nàng thực sự không giải thích được, Mị phu nhân nhà nàng rõ ràng so với các phu nhân khác câu người hơn rất nhiều,nhưng Hầu gia ngoại trừ ba ngày mới nạp thiếp, sau đó trên cơ bản cũng không đến trong viện của Mị phu nhân nữa. Lục Đào làm sao biết, Hầu gia nhà nàng không phải không muốn đến, thật sự là do chưa đến lượt, một người một ngày, đều phải mất rất nhiều ngày, huống hồ Hầu gia cũng cần nghỉ ngơi, nói gì đi nữa, Đồ Cửu Mị ở trên giường Hầu gia vô cùng không thú vị, có dù có xinh đẹp hơn nhưng trên giường không tình thú, cũng khiến Hầu gia có chút mất hứng, làm sao so được với tay lão luyện ở hậu viện này. "Mỗi tháng, Triệu đại phu đều sẽ bắt mạch cho tất cả các phu nhân, xem có hỉ mạch hay không."Triệu thay Đồ Cửu Mị giải đáp nghi hoặc. "Nga."Đồ Cửu Mị lúc này mới bò dậy, chỉnh một chút trang dung, sau khi xác định chỉnh tề mới để Lục Đào mời đại phu vào. Triệu đại phu nhìn quen mỹ nhân trong phủ Hầu gia, nhưng nhìn thấy Đồ Cửu Mị vẫn có chút choáng, hảo tuyệt sắc, Triệu đại phu âm thầm thán phục, bất quá rất nhanh sẽ thu hồi tâm tư chuyên tâm vì Đồ Cửu Mị bắt mạch. Triệu đại phu vui vẻ, không nghĩ tới Cửu Phu Nhân này thân thể vô cùng tốt, là thể chất dễ thụ thai, dĩ nhiên là hỉ mạch. "Chúc mừng Cửu Phu Nhân, ngài có thai rồi."Triệu đại phu buông cổ tay Đồ Cửu Mị, chúc mừng Đồ Cửu Mị. Lục Đào nghe vậy, cũng là vui vẻ, Mị phu nhân nhà nàng bất quá chỉ thị tẩm ba ngày liền có hỉ rồi, thật sự là quá tốt. Tất cả mọi người đều vui mừng, duy chỉ có Đồ Cửu Mị giống nhau bị sấm sét giữa trời quang, kinh hách nhiều hơn là kinh hỉ.
|
Chương 6 Lục Đào vẫn chìm đắm trong thiên đại chuyên vui này, phải biết rằng thời đại này là mẫu bằng tử quý, nữ nhân có con, đó là một thiên đại chuyện, đặc biệt là hài tử đầu tiên trong Hầu gia phủ này, nếu là nam hài thì đó là trưởng tử, phu nhân lại coi trọng như vậy, đó chính là trưởng tử dưới trướng phu nhân, có thể kế thừa tước vị. Vừa nghĩ đến khả năng này, Lục Đào liền kết luận Mị phu nhân vận khí thật sự là quá tốt. Triệu đại phu đã sớm rời đi, hắn đi đến viện của phu nhân, đại khái phải đi báo hỉ rồi. Duy chỉ có Đồ Cửu Mị trong lòng phiền muộn, nàng ngay cả thiếp thất làm còn chưa quen, thoáng chốc đã phải làm mẫu thân rồi, thật ra cũng không phải mẫu thân, chỉ có thể là di nương, đây cũng là một việc rất bi ai khi làm thiếp. Nghe được tin tức Đồ Cửu Mị có thai, Lý Trì Nguyệt cảm thấy giống như vừa định đi ngủ liền có người đến kê gối, trái lại vô cùng thư thái, Đồ Cửu Mị này thực sự là thực sự là có thể sinh đẻ a. "Sau này tiền tiêu vặt hàng tháng của Mị phu nhân tăng gấp đôi, nàng thiếu cái gì, ít cái gì, đều thỏa mãn nàng, coi như là bản phu nhân mà hầu hạ nàng."Lý Trì Nguyệt nói với những người phía dưới, thậm chí đem Vương ma ma bên cạnh đến chăm sóc, có thể thấy được Lý Trì Nguyệt đối với thai nhi trong bụng Đồ Cửu Mị rất coi trọng. Đồ Cửu Mị lập tức phát hiện bản thân vốn dĩ đãi ngộ không kém nay càng thẳng tắp bay lên, nàng vốn không phải người cao quý, mới hơi thích ứng cuộc sống mọi việc đều phải có người hầu hạ, hôm nay lại được hầu hạ càng cẩn thận. Kẻ hầu hạ trong viện càng nhiều, nàng lại càng không được tự nhiên, đặc biệt là ngay cả thân tín bên cạnh phu nhân đều phái tới, Vương ma ma kia mặc dù không nghiêm khắc giống Trương má má nhưng cũng thân thiết không được chỗ nào. Đồ Cửu Mị nhớ kỹ mẫu thân nàng nói, sinh một hài tử, cũng giống như đẻ trứng, thực sự không cần chú ý nhiều như vậy, mẫu thân nàng lúc hoài thai huynh trường còn tự mình cầm dao mổ heo. Mẫu thân nàng nói, càng là các phu nhân cao quý, sinh hài tử càng là khó khăn, các phu nhân cả ngày thêu hoa, viết chữ, thân thể đều là mảnh mai, không giống dân phụ cường tráng quanh năm làm việc, đẻ như lợn mẹ, lợn mẹ khỏe mạnh sinh đẻ mới dễ dàng, không khỏe mạnh thì sẽ không dễ dàng, chính là con sinh ra đều suy yếu, Đồ Cửu Mị cảm thấy mẫu thân nàng nói rất có đạo lý. Nhưng Đồ Cửu Mị biết, chuyện này đại khái không thể nói cùng phu nhân đi, nếu như làm mất con thừa tự của Hầu gia phủ thì nguy rồi. "Lục Đào, phu nhân coi trọng hài tử này như vậy, nhất định là thích hài tử, nàng thế nào không cùng Hầu gia sinh một đứa đây?"Cho dù tất cả hài tử Hầu gia sinh đều thuộc về phu nhân trên danh nghĩa, nhưng tóm lại có huyết thống sẽ thân thiết hơn một ít, Đồ Cửu Mị thực sự không giải thích được. Lục Đào lập tức che miệng Đồ Cửu Mị, còn nhìn xung quanh một chút xem có hay không những người khác. "Mị phu nhân, lời này không thể nói lung tung, phu nhân sở dĩ coi trọng thừa tự như vậy là bởi vì phu nhân từ trong bụng mẹ thân thể đã thương tổn, không thể sinh nở, đây là có kỵ trong lòng phu nhân, không ai dám nói đến."Lục Đào đem giọng nói ép đến cực thấp, sợ người chung quanh nghe được. Đồ Cửu Mị nghe vậy sửng sốt, phu nhân nhìn như mọi phương diện đều hảo, dĩ nhiên cũng đáng thương như vậy, mẫu thân nàng nói qua, nữ nhân quan trong nhất là có thể sinh nở, nữ nhân không thể sinh nở đều là người đáng thương, rất nhiều nữ tử không thể sinh đẻ đều sẽ bị nhà phu quân thôi, dù cho không bị bỏ, trong nhà cũng luôn kém một bậc. Mẫu thân nàng sở dĩ bưu hãn như vậy thậm chí đi đường đều có thể đi ngang, không người dám khi dễ cũng bất quá là dựa vào bản thân phía sau đông đảo nhi tử, hô lên một tiếng, thì có một hàng nam nhân người cao ngựa lớn , rất là dọa người . Huynh trường nhà nàng hơn một nửa vóc dáng đều giống phụ thân, cao to cường tráng, mỗi người đều biết mổ lợn, cho dù lục ca là người đọc sách cũng buộc phải mổ lợn, phải hiểu được, đây là nghề gia truyền, Đồ gia tuyệt đối không cho phép nam nhân không biết cầm đao giết lợn, nếu không thì thật sự xin lỗi dòng họ, đây là phụ thân Đồ Cửu Mị đã nói. Cho nên phu nhân một nhân vật tựa như thiên tiên vốn dĩ có thể gả cho phu quân càng thêm quyền quý, càng thêm anh tuấn càng thêm tài khí, một phu quân có thể cùng nàng cử án tề mi , cầm sắt hòa minh lại hạ giá gả cho Hầu gia . Thật ra Đồ Cửu Mị mơ hồ cảm thấy Hầu gia không xứng với phu nhân, chỉ vì phu nhân không thể sinh nở, cho nên chấp nhận Hầu gia, thực sự là đáng tiếc cho phu nhân, nàng vốn có thể tìm một chỗ rất tốt. Đồ Cửu Mị thiện tâm đối với phu nhân đều là nữ tử có vài phần thương tiếc, phu nhân lãnh đạm cùng bất cận nhân tình, nàng tựa hồ có thể lý giải rồi. Mà ngay cả Hầu gia Hạng Huy luôn luôn sa vào nữ sắc đối với chuyện đó cũng rất quan tâm, phải hiểu được Hạng Huy đã hai mươi tám tuổi rồi, nam tử ở tuổi này đều đã là phụ thân có một vài hài tử rồi. Cho nên một thai đầu, Hạng Huy cũng là cực kỳ vui vẻ, còn tự mình đến viện của Đồ Cửu Mị, mặc dù ngại Đồ Cửu Mị có chút không thú vị, nhưng nhìn thấy Đồ Cửu Mị xinh đẹp lại cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, bất quá bởi vì Đồ Cửu Mị có thai, Hạng Huy lại đè xuống tà niệm trong lòng, dù sao thì hậu viện có rất nhiều người thay thế. Có thể nói Đồ Cửu Mị có thai là một kiện đại sự ở Hầu gia phủ, ngay cả lão phu nhân cũng kinh động, còn ban thưởng một ít thứ cho Đồ Cửu Mị, bất quá phần thưởng này so với những thứ Lý Trì Nguyệt đưa tới, thực sự không đáng nói đến. Lý Trì Nguyệt đưa đến ăn, mặc, dùng, đều là một đẳng cấp với bản thân nàng, bực này đãi ngộ, người bên ngoài chưa bao giờ có được, cho nên hậu viện liền có người đỏ mắt. "Mị phu nhân này thật là hảo phúc khí, mới nạp không được vài ngày liền có thai rồi, đãi ngộ cũng sắp ngang hàng với phu nhân rồi, chúng ta đều phải đứng sang một bên."Tứ phu nhân Hồ Cấm chua chát mười phần nói. "Nếu là sinh một nam đinh, vậy đó là trưởng tử của Hầu gia phủ, nếu là phu nhân ôm đi, vậy đó là con thừa tự rồi, vậy Mị phu nhân thực sự là mẫu bằng tử quý, lấn lướt người bên ngoài."Tam phu nhân Diêu Huệ dáng vẻ ước ao nói. Liễu Phi Nhân nghe vậy hơi nhướng mày, ánh mắt nhìn Diêu Huệ ý vị thâm trường, người này trái lại đánh thức mọi người, ai sinh hài tử trước, thì người đó có thể chiếm hết tiên cơ, những người bị thức tĩnh này làm sao cam tâm đây? Nhất chiêu giết người không thấy máu độc mỹ nhân, nữ tử đã đọc sánh chính là không giống người thường, thích mượn đao giết người. "Vậy cũng chưa chắc, ai biết hài tử đó có phải của Hầu gia hay không , Hầu gia ở trong viện của nàng bất quá chỉ có ba ngày, đúng dịp như vậy sao? Người khác ở trong hầu phủ lâu như vậy, sao lại không có động tĩnh đây?"Lục phu nhân Tôn Bình Bình âm dương quái khí nói, lời này tựa như độc xà phun ra nọc độc, ác độc vô cùng, phải biết rằng danh tiết đối với nữ tử có thể sánh bằng tính mệnh, phỏng đoán ác ý như vậy, nếu là Hầu gia nghe được Đồ Cửu Mị sẽ không được tốt đẹp gì. Đồ Cửu Mị nghe vậy sắc mặt tái nhợt, nàng vẫn luôn không muốn nghĩ người khác quá xấu, có thể muội muội nói rất đúng, có một số người nhân sinh tính chính là ác. "Lục phu nhân, ăn có thể ăn bậy, nói cũng không thể nói bậy, Mị phu nhân nhà ta mới vào đêm đó còn có lạc hồng, trong lòng Hầu gia nhất định biết Mị phu nhân trong sạch."Lục Đào oán giận nói. "Người vả miệng, một nha đầu có tư cách gì nói xen vào!"Tôn Bình Bình sai ma ma bên cạnh động thủ. "Lục phu nhân, Lục Đào là người trong viện của ta, cái gọi là đánh chó phải nhìn mặt chủ, cho dù nàng không hiểu quy củ, bản thân ta mang về trong phòng xử phạt là được, không nhọc lục phu nhân động thủ."Đồ Cửu Mị dùng thân thể của chính mình che ở trước mặt Lục Đào, lạnh lùng nói với Tôn Bình Bình, muội muội nói qua người hiền bị người khi dễ, nàng bị người khác khi dễ cũng thôi đi, người bên cạnh nàng, cũng không thể bởi vì nàng mà bị khi dễ. "Chặc chặc, còn chưa làm phu nhân, mà đã lên mặt phu nhân, quên đi, ai bảo bụng chúng ta kém cõi, để một hạ nhân bò đến trên đầu chủ tử rồi...."Tôn Bình Bình âm dương quái khí nói. Lục Đào tức giận đến mặt đỏ bừng, lại không thể tránh được mang cái danh ác nô trên lưng. Thực sự là một xuẩn mỹ nhân, Liễu Phi Nhân đánh giá Tôn Bình Bình, ra mặt làm khó Đồ Cửu Mị chính là một chuyện ngu xuẩn không thể nghi ngờ, cũng không xem người khác có tâm tư xem xem náo nhiệt. Cũng không ngẫm lại, Đồ Cửu Mị là người phu nhân nạp vào phủ, nếu như danh dự Đồ Cửu Mị thực sự có tổn hại, vậy chính là tát vào mặt phu nhân, hơn nữa phu nhân đối với hài tử này lại coi trọng như vậy, Tôn Bình Bình này sợ là không được tốt lành gì. Chuyện hậu viện, dĩ nhiên cũng truyền tới tai Lý Trì Nguyệt, nàng không thích quản hậu viện, đó là bởi vì việc này không liên quan đến nàng, chút thủ đoạn nhỏ nàng chưa bao giờ để vào mắt, nhưng hôm nay có người tát vào mặt nàng, thật đúng là muốn chết rồi. "Đồ Cửu Mị bên kia chú ý một chút."Lý Trì Nguyệt căn dặn, hiện tại người nhắm vào Đồ Cửu Mị cũng không ít, phải đề phòng. Còn chưa chờ An Nhi rời khỏi, Lý Trì Nguyệt liền sửa lại chủ ý. "Quên đi, để nàng dọn vào đây đi."Chuyện xấu ở Hậu viện, Lý Trì Nguyệt thấy rõ, có đôi khi thật đúng là khó lòng phòng bị, năm đó mẫu thân không phải là bị người ám toán mới khiến thân thể nàng bị tổn hại đó sao, nàng cảm thấy hay là đem Đồ Cửu Mị đặt ở trong viện của mình sẽ tương đối yên tâm, dù sao thì trong viện phần lớn là lão nhân mang đến từ thân vương phủ, bàn tay của những người kia cũng không thể vương đến trong viện của nàng.
|