Cứ thế Tùng đã đi dạy hơn một tuần rồi.Với gương mặt điển trai, vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lại vô cùng vui vẻ luôn nở nụ cười cực kì dễ thương nên chỉ hơn một tuần dạy ở trường cậu đã làm hầu hết các nữ sinh trong trường đập trật mất nhịp khi nhì cậu cừơi.Nhưng vì vậy mà các nam sinh cũng không ưa gì cậu mấy và cũng vì điều đó mà có một người đã đôi lần ôm tim minh rồi hằng đêm khóc nất lên chỉ vì cảm giác ghen tuông đang xét nát tim người đó từng ngày,thật là khó chịu khi mình thì chỉ giám đứng từ xa nhìn người mình yêu còn những người con gái khác lại có quyền quay quanh cười cười nói nói,cảm giác càng khịu hơn khi yêu không giám nói,nhớ không nhìn,ghen không giám nói cảm giác đó nhiều khi nó làm cô muốn chạy lại kéo cậu về phía mình và nói với tất cả các cô gái kia cậu là của cô nhưng rồi mặc cảm xã hội khiến cô lại tiếp tục trốn tránh với tình cảm của mình. Hôm nay cậu cũng lại đến trường như mọi ngày nhưng đặt biệt hơn vì hôm nay chính là sing nhật cậu.Từ khi bước vào trường tì cậu đã liên tiếp được nhận quà từ các cô nàng nữ sinh,vừa bước vào lớp thì Happy Birthday. Happy Birthday. Happy Birthday to You. Happy Birthday to You. Happy Birthday to You. Happy Birthday. Happy Birthday. Happy Birthday to You. Happy Birthday to You. Happy Birthday to You. Happy. Kết thúc bài hát thì có một cô nàng bưng một cái bánh sinh nhật lên đưa ra phía trước thầy -Anh cầu nguyện đi! Sau khi cầu nguyện xong cậu thỏi đèn,đèn cầy vừa tắc thì Bụp bụp bụp Tiếng vỗ tay vang lên và sau đó thì -Anh ước gì vậy! Cậu mĩm cười trả lời -Anh ước........ -Gì vậy anh Lại cười -Bí mật -Trờiiiiiii....... -Thoy học nào các bạn! -Thoy hôm nay nghỉ đi anh, sinh nhật mà học gì -Sinh nhật thì sinh nhật học thì học đâu có liên quan -Thoy cho nghỉ một bữa đi anh -Đúng đó Tùng Âm thanh này phát ra từ ngoài vọng vào và người đó cũng xuất hiện -Cậu không lo dạy qua lớp tớ chi vậy Linh -Qua ăn sinh nhật nhưng không chỉ tớ mà còn có cả nguyên lớp của tớ luôn và cả các lớp do đội mình phụ trách nữa -Trời cậu đùa ak! -Tớ chẳng rãnh mà đùa, thôi nghỉ đi mình đi ăn sinh nhật đi -Đi đi thầy -Đúng rồi đi đi thầy -Đang giờ học mà đi đâu?để hết tiết đi -Cậu nhắm mấy nhóc còn học được không mà đồi học Cậu quát mắt nhìn các học sinh lớp Linh và cả lớp mình toàn làn những ánh mắt khẩn cầu,thấy vậy cậu lắc đầu và..... -Được rồi chúng ta đi thôi Thế đấy,7lớp Và đương nhiên là không có Bảo Ngọc nha mấy bạn,họ vô một nhà hàng nhỏ (nói bảy lớp cho oai nhưng đa số là các bạn nữ thích cậu và giáo viện thôi, Chỉ có lớp cậu và lớp Linh là gần như đầy đủ thoy)ăn uống,, sau đó các học sinh cũng về hết chỉ cìn 7người trong đội cậu cậu cứ ngỡ sẽ được tha cho về nhưng ai ngờ lại bị lôi đi tăng 2,cả đội đi nhậu tại một quán lề đường. Còn về cô sau khi rời khỏi trường cô về ngay nhà và nằm dài trên giường,Cô tự trách bản thân tại sao vô tâm đến nổi hôm nay sinh nhật Tùng cả trường ai cũng biết chỉ cô không biết nhưng rồi cô cũng bật cười chua chát"nhớ rồi thì sao chứ có thay đổi được gì đâu.Nghỉ một hồi cô lại nhớ cậu quá,cô muốn đi nhậu muốn nhảy muốn chìm xâu trong con men để quên đi cậu. Còn quay lại cậu bây giờ thì cả đội cậu đã day mèm nhưng chẳng ai chịu về lại lôi nhau vô ba uống tiếp,chùng hợp hay do ông trời sắp đặt mà đội cậu vô ngay bar cô đã vô(tg;tác giả sắp đặt chứ trời nào ra,đang say nha nói nhiều đập vở mòm).Khi đội cậu bước vô thì cô đã thấy cậu nhưng vì say cậu hoàn toàn không để ý ai cả,cậu vẫn chơi đùa vô tư. Linh kêu một chai rượu mạnh ra -Zô nào,Mừng sinh nhật cậu Cậu không từ chối như những lần trước -Tớ sẽ uống nhưng tớ sẽ làm bấy đó -Không sao muốn làm bậy tớ kêu người cho cậu làm bậy Linh ngoác một cô gái lại -Em lo thằng bạn anh giùm nha! -Dzạ,được! Thấy cậu có mấy anh trong đội cũng đồi hỏi -Của tớ đâu -Tớ nữa -Tự kêu đi,tại hôm nay sinh nhật cậu ấy mà,vậy mà các cậu cũng ganh tị -Thoy vô đi, cảm ơn mấy cậu đã tổ chức sinh nhật cho mình Quay qua cô gái kia -Zô em -Zô Cứ như vậy cậu cứ uống tay thì ôm eo cô gái đó, còm cô ta được phục vụ một anh chàng điển trai như cậu thì sao mà bỏ lỡ được cứ vuốt ve lâu lâu lại hôn má cậu làm cho ai kia đang nhòm muốn phát điên lên.Chưa dừng ở đó cô ta kéo cổ cậu xuông hôn lên môi cậu, Như đã nói ban đầu rượu vào là Tùng không còn là Tùng mà cậu cũng đáp trả nhiệt tình,còn Ngọc bây giờ thì cô không ngồi yên được nữa rồi cô đứng phắt dật đi lại đẩy cô ta ra và nắm tay cậu kéo đi,vì bất ngờ nhưng cậu cũng không nói gì cứ để cô kéo đi,sau đó hai người ra xe cô kêu tài xe mình lái về nhà sau đó tiếp tục kéo cậu đi thẳng lên phòng. Cửa vừa đóng cô đã ép sát cậu vào tương và hôn lên đôi môi đó một cách giận hờn một ghen tuông....nhưng rồi cô lại giận dữ đẩy cậu ra vì đôi môi đang im bật không hề có bất kì hoạt động nào mặc cô có cố gắng hôn cậu như thế nào -Tại sao làm vậy? Im lặng -Em hỏi tại sao? Im lặng -Ghét em đến nổi không muốn nói chuyện với em luôn ak! Dứt câu cô lại nhào tới hôn môi cậu nhưng tiếp tục lại là sự đơn độc không có bẩ kì ai đáp trả,tức giận cô cắn môi cậu thật mạnh rồi đến bật máu rồi mới buôn ra(tg:bạo lực quá chị ơi)Cô nhìn cậu ấm ức -Tại sao hôn người ta còn em thì lại như thế! Cậu nhìn cô rồi tra lời thật khẻ -Vì tôi là cặn bả của xã hội! Nghe câu trả lời này tim cô đau lắm thật sự rất đau phải rồi cô đã nói dậy với cậu mà lấy quyền gì ép cậu yêu cô mãi chứ,rồi ôm tim mình ngồi bệt xuống đất không nói gì cả -Xin lỗi tôi về đây! Cậu quay người lại địn mở cửa thì -Hãy lại yêu em một lần nữa được không -Không"vì chưa bao giờ anh hết yêu em cả" đó chỉ là suy nghỉ thôi. -Tại sao chứ,Em đã biết sai rồi màk! -Em sai rồi, ngủ đi tôi về đây Câu nói vừa dứt cô đã đứng bật dậy chạy đến ôm cậu thật chặc -Em xin lỗi mà đừng bỏ mặt em nữa có không? Cậu quay ngừơi lại -Em say..... Chưa dứt câu thì lại một lần nữa môi cậu lại bị môi cô lắp đầy nhưng có vẻ lần này cái câu "uống rượu sẽ làm bậy "chính thức hiệu nghiệm,cậu không từ chối nữa vì bản chất cậu rất nhớ,cuối xuống ẩm cô lại giường cở phăn tất cả những thứ vướng viếu trên người cả hai cậu chải nụ hôn của mình đi xuống cổ,xương đoàn tay thì đang đặt trên vòng một của cô, sau đó đôi môi cậu đổi vị trí cho tay nhưng đâu để tay ở không cậu di chuyển tay mình xuống vùng nhạy cảm nhất của con gái làm hơi thở cô trở nên gấp gáp -..a...a.a.. Cậu vẫn tiếp tục làm việc của mình,nhưng bây giờ thì tay lại về vị trí củ và môi cậu thì đã di chuyển xuống vị trí giữa hai chân cô làm cô không kìm nổi nữa -..từ..từ...anh...em...ch..ít...mất... Vẫn im lặng không nói gì cậu tiếp tục công việc, cậu trườn lên cuối xuống hôn cô tay nhè nhẹ đi vào trong cô để làm cô bớt đau nhưng sao không đau được chứ,chịu hết nổi cô bật rên ngay cả khi đang hôn cậu -Ư...ư....e..m...đ...a...u.. Tay cô ôm cậu ngày càng chặt hơn,biết cô đau nhừn bên dưới cậu vẫn để tay di chuyển ra vào trong cô,và rồi thì... -Ưmmmmmm Cô la lớn rồi bấu chặt lấy vai cậu,sau đó từ từ buôn ra và nằm xuống niệm,cậu cũng lật sang bên cạnh và nhắm mắt ngủ luôn(tg:xĩn lắmb rồi)cô thì không say nhưng vì hoạt động quá sức vừa rồi làm cô cũng rất mệt,cô lấy mềnh đấp cho cô và cậu sau đó quay sang rút sát vào người cậu, và cũng chìm vào giấc ngủ.
|
Sáng hôm sau,cô thức dậy đã không thấy Ngọc Tùng đâu,cô vội mặc lại đồ rồi chạy xuống lâu hỏi vú -Vú ơi bạn con đâu rồi ạ! -Cậu ta đi từ rất sớm rồi thư cô Nghe xong câu trả lời lòng cô nghe đau lắm,cô im lặng trở về phòng rồi bó gối ngồi trên giường và suy nghỉ rồi lại bật khóc"Anh định suốt đời này sẽ không tha thứ cho em sao Ngọc Tùng"rồi cô lại bật cười chua chát"phải rồi là tại em đã ngu ngốc đẩy anh ra xa mà"khóc đã cô đứng dậy đi vào phòng tắm,Cô phải đến trường có lẽ Tùng đang ở đó,Cô sẽ không làm gì nữa cả chỉ cần được nhìn thấy Tùng là được rồi.Nhưng ông trời có bao giờ cho ai tội nguyện đâu,hôm nay cậu không đi dạy và người đứng lớp là một ngừơi khác,cô thấy đau lắm khi nghỉ"muốn trốn tránh em đến vậy sao"(tg:thật ra là hôm nay đang ôm cô ngủ thì đt cậu reo nói là có một cuộc giao dịch vũ khí buộc cậu phải đến trụ sở ngay,vì cậu là đại uý nên các vụ án đều do cậu chỉ huy phụ trách còn việc đi dạy thì không quan trọng ai đi không được nên cậu đã đi mà không báo với cô thôi chứ cậu không vô tâm đến nổi tối ngủ với con người ta sáng lại bỏ đi lặng lẽ đâu)Rồi sau đó cả tuần lễ trôi qua vẫn không thấy cậu xuất hiện tại trường cô cảm thấy lo lắng thật sự rồi không im lặng được nữa cô quyết định sẽ đi tìm Tùng,nhưng tìm ở đâu bây giờ không biết nhà điện thoại cũng không cô nhớ tới một người cô lại qua lớp người đó -Chị Kim ra đây em nói chuyện một tí được không? -Được rồi chuyện gì vật em gái! -Chị biết anh Tùng ở đâu không? -Em hỏi Tùng chi vậy -Tại bữa giờ em không thấy ảnh đi dạy nên...nên.... -Nên sao? -Em.... -Nên em suy nghỉ vớ vẫn rồi em lo lằn đúng không nào? -Dzạ,chị đừng ghẹo em nữa chị biết ảnh đâu không? -Thôy được rồi đây địa chỉ nhà của ảnh đó em đến thử coi! -Dzạ cám ơn chị em đi đây! -Uk,đừng làm cậu ấy buồn nữa cậu ấy thương em lắm đó! -Chị nói sao chị cũng biết ak! -Thật ra anh Tùng Linh là người yêu của chị,Những gì Tùng kể Linh đều nói chị nghe cả -Nhưng chị à Tùng ghét em rồi Tùng hể yêu em rồi -Không có đâu,chị nói cho em biết đừng nói ai đó,Ngọc Tùng là một đại uý chứ không phải một công an bình thường đâu,cậu ấy yêu em đến mức sinh vào làm vệ sĩ rồi bị em hành hạ đến thế sao hết yêu em được Cô không ngờ Tùng lại là một kẻ ngốc si tình như vậy,nhưng cô đáng sao??? -Nhưng những gì em làm cho Tùng thật sự không thể tha thứ -Vậy chị hỏi em một điều nha! -Lúc này ngừơi ta có đem hoa đến tặng em nữa không -Dzạ có, những chẳng lẽ.... -Đúng rồi,còn ai vào đây nữa là của cậu ấy đó,mau đi tìm mà giữ chặc cậu ấy đi -Dzạ em biết rồi, bye chị. Tạm biệt Kim xong cô chạy vội ra xe và đưa địa chỉ cho tài xế. Chiếc xe hơi sang trọng ấy dừng lại tại một chung cư rất nhỏ và củ kỉ,Sau một hồi tìm kiếm thì cô cũng tìm được đúng số nhà Kim cho,l.Định đưa tay gõ cữa thì chùng hợp.... Cạch -Ủa chị tìm ai! -Cho tôi hỏi đây có phải nhà của Ngọc Tùng không vậy! -Vâng là nhà của anh ấy? -Vậy chị là.... -Àk,tôi chỉ là bạn thôi, tôi qua thăm anh ấy giờ tôi về rồi,còn chị là ai -Tôi cũng là bạn thôi! -Ừ,vậy chị ở chơi tôi phải về rồi.bye chị Sau khi người kia đi cô đi thẳng vào nhà và đóng cửa lại,nhìn qua căn nhà, không có gì, diện tích rất nhỏ, chỉ có được một căn phòng nhỏ thôy,nhìn quanh căn nhà không có ai chắc cậu đang trong phòng, cô bước vào thì thấy cậu đang nằm đó, bả vai thì quấn băng trắng, cô thấy mà nhói cả tim,cô bước nhẹ lại gần cậu nước mắt lại sắp rơi,cô vô thức đưa tay sờ nhẹ lên vết thương, cô không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cô hứa sẽ đem niềm vui hạnh phúc về cho cậu, sẽ không để cậu bị tổn thương nữa, cô cuối xuông hôn lên thật nhẹ lên vết thương thì -Em đang là gì đó! Giật mình cứ nghỉ Tùng đã ngủ say,nhưng cô vội lấy lại bình tĩnh -Tại sao hôm đó bỏ đi?tại sao lại nghỉ dạy và tại sao lạ bị như vậy? -Em hỏi thì cũng từ từ chứ? -Trả lời câu hỏi của em? -Thì hôm đó đang ôm em ngủ thì có người gọi về trụ sở gắp,còn vì sao nằm đây thì là vì khi thi hành nhiệm vụ sơ ý bị chém, và vì bị thương nên không đi dạy được -Nói thật? -Rất thật -Vật còn chuyện anh là đại uý -Cái đó vì anh chỉ muốn tiếp cận em thoy và anh chưa bao giờ nói dối vợ anh cả. Nhìn cô nháy làm cô đỏ ửng cả mặt -Ai vợ anh bao giờ hả? -Em vợ anh chứ ai? -Ai thèm -Vậy thoy em không thèm người khác thèm -Vậy đi kiếm người khác đi đồ khó ưa Giận dỗi đưng dậy định bước đi thì có một đôi tay nắm cô lại -Anh lấy người khách đó? Cậu vẫn thích giỡn dai,cô thì nghe xong thì lại càng giận dỗi hơn,hất mạnh tay cậu ra nhưng chưa kịp nói gì thì -Aaaaaa Cậu ôm bả vai mình đau đớn cô thấy vậy lật đật ngồi xuống quýnh quán -Em xin lỗi em xin lỗi anh có sao không Thừa lúc cô lo lắng tay kia cậu đưa lên kéo cổ cô xuống đặt lên một nụ hôn sâu,mới đầu cô hơi bất ngờ nhưng rồi cô cũng hoà vào cùng cậu,nụ hôn không dừng ở đó vì sự giận hờn nhớ nhung cô chủ động di chuyển nụ hôn và cởi bỏ tất cả từng nút áo của cậu,và họ lại một nữa cháy vì nhau nhưng lần này cô là người nắm thế chú động nha mấy bạn.Sau một hồi hoạt động mất sức cô leo xuống khỏi người cậu và nằm kế bên ôm cậu cứng ngắt đầu đặt lên tay không đau của cậu,cậu vuốt tóc cô mĩm cười -Sao hôm nay em xung vậy? -Muốn anh là của riêng một mình em thoy! -Nhưng anh cho em thù anh cũng cho người khác được mà Rồi xong, cô buông tay ra quay người vào trong tường,biết mình lớ lời cậu quay sang loàn tay ôm eo cô -Anh xin lỗi anh chỉ lỡ lời thôi Im lặng -Anh không cố ý thật mà vợ đừng giận (tg:thật ra cô ấy không giận anh mà cô ấy chỉ thấy đau thoy,câu này cô nói với cậu bây giờ cậu lại nói ngược với cô,có phải tới bây giờ cậu vẫn không tha thứ cho cô không) Im lặng -Anh chỉ lỡ lời thôi Tự nhiên cô quay lại -Có phải anh đang muốn trả thù em phải không Không còn gì để nói,cậu nghe tim mình rất đau nhẹ nhàng rút tay ra khỏi eo cô cậu gượng cười nhìn cô -Thôi mệt rồi em ngủ đi, anh đi tắm nha Cậu bước xuống giường một cách khó khăn,gôm đồ và ra phòn tắm(tg:phòng tắm bên ngoài nha mấy you), cô thấy cậu như vậy cảm thấy xót lắm, cô nhìn qua khoảng trống bên cạnh,và rồi có một vệt máu nhỏ làm cô chú ý"không lẽ đây là lần đầu của ảnh sau"rồi vô thức vỗ nhẹ lên đầu, "sao lúc nào mình cũng làm ảnh đau vậy mình là ngốc thật haay cố tình không biết ảnh yêu mình nhiều như thế nào đây" Rồi cô định đợi cậu quay về phòng nhưng đợi mãi không thấy cậu vào,cô vội mặc lại đồ và chạy ra ngoài mở toang cửa phòng tắm ra thì cảnh tượng trước mắt làm cô đau đến bật khóc,Ngọc Tùng đứng đoa mặt cho nước cứ bắn thẳng vào nguời,vết thương trên vai lại bật máu nữa rồi nhưng cậu không quan tâm,hiện tim cậu đau gấp trăm lần vết thương đó,cô chạy vào kéo cậu ra -Anh đang làm gì vậy,anh đang bị thương đó. Cậu đâu có để yên cho cô kéo đi mà tay còn liên tiếp đánh vào từơng, mà lại là cái tay đau của cậu nữa -Tại sao, tại sao lại đối sử với anh như vậy chứ,có phải em chưa bao giờ có tình cảm với anh phải không,tại saooooo Cô lắc đầu liên tục -Không, em yêu anh yêu rất nhiều rất nhiều anh ak! Nhìn thẳng vào mắt cô cậu hét lớn -Yêu anh mà hết xúc phạm anh đẩy anh ra xa,yêu anh mà hết này đến lần khác tổn thương anh sao? -Em xin lỗi em xin lỗi mà! -Anh muốn được yên,anh không nghe nữa em về đi! -Không,anh đi ra với em, không thì không đi đâu cả Tuy rất giận nhưng không thể để như vậy được cô sẽ cảm mất cậu đành đi ra với cô,cậu lại sofa ngồi xuống -Xong rồi về đi -Để em lấy đồ anh thay! -Anh tự lo em về đi! -Thay đồ xong em hứa sẽ về Nghe cô nói vậy cậu cũng đồng ý để cô lấy đồ và thay cho mình,sẵn tiện băng lại vết thương cho cậu.Cậu cứ nhắm mắt im lặng để cô muốn làm gì làm,sau khi vừa thay xong thì -Em về đi! -Không về được! -Tại sao? -Đồ êm ướt hết rồi,anh cho em ở lại khi nào đồ khô rồi về nhak! Thấy vậy cậu cũng rất lo không thể cô đi về được nên đành nói -Tỳ,làm gì thì làm nói xong bỏ lên phòng Cô cũng nhanh chống đi théo nhưng không giám lên giường vì đồ ướt cứ đừn đó người thì rung lên,thấy vậy cậu bước lại tủ lấy đưa cho cô cái áo sơ mi -Em thay đi không cảm đo -Dzạ Rồi cô cầm cái áo chạy ngay vào nhà tắm thay rồi nhanh chóng trở lại phòng,leo ngay lên giường ôm cậu cứng ngắt,miệng thì thầm -Ox nghe em giải thích nha! Im lặng nhưng lòng thì rất vui vì cô kêu là ox -Em yêu ox nhiều lắm,em đã biết mình yêu ox từ cái ngày đi sinh nhật bạn em trong bar,em thấy khó chịu khi anh bị các bạn em chọc,rồi anh hôn em, em cảm nhận được nụ hôn ấy rất ngọt từ ấy em biết em đã yêu anh rồi,nhưng vì gia đình vì định kiến xã hội em không thể,đến cái đem em thuộc về anh thì em càng khẳng định mình yêu anh nhiều hơn,vì em cảm thấy rất vui rất hạnh phúc chúc không hề giận hờn thù ghét anh gì cả nhưng lại vì 2chữ gia đình em lại típ tục làm người em yêu tổn thương.Rồi khi gặp anh tại trường em nghỉ anh đã rất hận em nên đã thay đổi nhiều như vậy,em chỉ giám nhìn anh từ rất xa thoy,anh có biết mỗi lần có người con gái nào đến bên anh tim em cũng rất đau không,rồi hôm sinh nhật anh nhìn anh hôn người ta em đã biết mình không thể che đậy tình cảm này nữa rồi,em không thể để mất anh được Tới đây cậu mới chịu lên tiếng -Vậy tại sao hồi nãy lại nói vậy? -Tại câu nói đó là câu em từng làm anh tổn thương,anh biết nghe câu đó em đau như thế nào không -Anh đã nói là lỡ lời rồi -Nhưng cảm giác của em anh có hiểu không,nó rất đau anh ak Vừa nói cô vừa khóc, nghebcô khóc cậu không thể giận nữa được rồi cậu quay lại ôm cô vào lòng -Anh xin lỗi,anh chỉ lỡ lời,anh yêu em hơn sinh mạng anh nữa không bao giờ có ý định thù hận gì em cả, hiểu không vợ ngốc. -Dzạ,nhưng hứa với em sau này dù có chuyện gì cũng không được làm đau bản thân hiểu không,anh đau một nhưng em đau gấp trăm gắp ngàn lần biết không -Anh biết rồi -Còn nữa cấm hôn hít ôm ấp người con gái khác ngoài em nghe chưa -Anh biết rồi màk! Tự nhiên đang ôm cô ngốc đầu lên -Mà không không được để con gái tới gần luôn Kéo nhẹ đầu cô xuống ôm tiếp -Anh biết rồi chỉ một mình em thoy bà xã ngốc ak! -Anh đó len phén thì đừng trách em ác Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa Vừa dứt câu cô nhéo mạnh vào eo cậu -Đau anh mà!anh đau có vậy đâu! -Ừk,em nói rồi đó -Thoy mà cọp con ngủ nhak! -ANH NÓI AI CỌP -Không không,vợ yêu chứ không phải cọp -Anh đó lẽo lự đi -Ừ,ngủ nhak! -Dzạ! Rồi cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ bình yên và hạnh phúc.
|