Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn
|
|
Chương 14: Gặp lại!
Đứng trước cửa phòng Kiều Văn, Từ Chính Dương gõ cửa ba cái, nghe được bên trong truyền đến thanh âm mơ hồ của Kiều Văn: “Ai thế? Chờ một chút!”
Từ Chính Dương kề sát lỗ tai vào cửa phòng tỉ mỉ nghe động tĩnh bên trong, có thể nghe được bên trong truyền đến tiếng nước chảy nhè nhẹ phỏng chừng thầy Kiều hiện tại đang ở trong phòng tắm tắm rửa.
Chờ khoảng chừng nửa phút, cửa phòng mở ra, Từ Chính Dương cho Kiều Văn một nụ cười thật to, vẻ mặt vừa đẹp trai vừa tà khí nhưng chủ yếu là hưng phấn: “Thầy Kiều, sớm như vậy đã tắm rửa sao?”
Hiện tại vẫn chưa tới 8 giờ đây!
Kiều Văn tựa hồ không ngờ rằng người gõ cửa sẽ là Từ Chính Dương, trên mặt thoáng lộ ra một chút kinh ngạc, thế nhưng hắn rất nhanh thu liễm lại, nhìn Từ Chính Dương hỏi: “Cậu sao lại đến đây? Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Từ Chính Dương không trả lời vấn đề của hắn, hỏi ngược lại: “Tại sao thầy không trả lời tin nhắn của tôi?”
Tin nhắn? Kiều Văn sửng sốt một chút, chần chờ hai, ba giây, tựa hồ đang nhớ lại gì đó, sau đó nói: “Há, lưu lượng điện thoại của tôi dùng hết rồi, không thể mở tin nhắn.”
Từ Chính Dương lộ ra một bộ biểu tình bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười nói: “Khó trách, tôi xế chiều hôm nay liên tục gửi cho thầy mười mấy tin nhắn thoại, thầy đều không có hồi đáp, tôi còn tưởng điện thoại của thầy bị trộm rồi đấy!”
Hiện tại hắn có thể cười thoải mái, trời mới biết hắn lúc xế chiều quả thực căng thẳng + hoang mang đến tim đều sắp muốn nổ tung, hắn chỉ lo Kiều Văn là không muốn để ý đến hắn mới không hồi đáp, mặc dù trước đó gửi một đống hình ảnh tươi đẹp, tiêu chuẩn cao cũng không có trả lời được nửa chữ, thế nhưng nếu như hắn đứng đắn tán gẫu vài vấn đề, thầy Kiều vẫn sẽ hồi đáp hắn, hiện tại liên tục gửi mười mấy tin nhắn thoại đều như đá chìm dưới biển sâu, hắn làm sao lại không vội?
Bởi vì, mười mấy tin nhắn thoại này đều bao hàm trong một từ mấu chốt: Hẹn không?
Hẹn cái gì? Phí lời, ngoại trừ hẹn pháo còn có thể là hẹn cái gì khác sao?
Thầy Kiều không trả lời, có phải là yên lặng biểu lộ thái độ cự tuyệt không? Từ Chính Dương vẫn nằm trong trạng thái lo sợ, bất an, hoảng loạn, cả cơm tối cũng ăn không thấy ngon miệng, đợi mấy tiếng, cũng nhịn thêm mấy tiếng, rốt cục không nhịn được, lúc này lòng mới như lửa đốt mà đuổi giết tới nơi người ta ở.
May mắn, thầy Kiều không phải cố ý không trả lời hắn, mà là không có mở tin nhắn, tốt rồi, tốt rồi, Từ Chính Dương nghĩ thầm, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, tảng đá đặt ở ngực cuối cùng cũng an ổn rơi xuống.
Kiều Văn nhìn Từ Chính Dương trước mắt gương mặt dương quang xán lạn, trong lòng chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, là ai hại lưu lượng điện thoại tháng này của hắn sớm cạn kiệt a! ?
Không sai, chính là cái tên cợt nhả trước mắt này, mỗi ngày mấy trăm tấm hình cơ bụng, cơ ngực cùng chim lớn không gián đoạn xoát xoát gửi tới, hơn nữa còn là HD, lưu lượng điện thoại di động làm sao có thể chứa được dung lượng tiêu tốn nhiều như vậy?
Nhưng là, hắn cũng thực sự không tiện nói cái gì, bởi vì nói thật ra, hình cơ bắp cùng chim lớn chính hắn cũng thích xem, thường xuyên còn nhìn đến huyệt ngứa khó nhịn, hận không thể đem côn thịt thẳng tắp cứng rắn trong hình kia lấy ra cắm vào bên trong huyệt thịt của mình để khoái hoạt một hồi. Nhìn thấy, ăn không được, cũng là một loại tra tấn a!
Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh thôi.
Như Từ Chính Dương suy nghĩ, Kiều Văn quả thật là mới vừa tắm xong, thời điểm đang lau người liền nghe được tiếng gõ cửa, vì vậy còn không kịp mặc quần áo vào, chỉ vây quanh một cái khăn tắm ra mở cửa, hắn ở trần như vậy, còn đi chân trần, khiến Từ Chính Dương nhìn mà trong lòng ngứa một chút, nhất thời đã nghĩ hóa thành một tên sắc lang nhào tới.
Cuối cùng sắc lang vẫn là bằng ý chí nhịn được, Từ Chính Dương khịt khịt mũi, nghe thấy được một luồng hương vị sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái, sạch sẽ, tươi mát, nhưng có một sức mê hoặc khó có thể dùng lời diễn tả được, giống như cùng cỗ hương vị từ chủ nhân này toả ra.
Từ Chính Dương bị cỗ hương vị tươi mới này dụ dỗ, ánh mắt dừng lại ở trên mặt Kiều Văn, da dẻ trắng nõn, một nốt mụn cũng không có, mặt mày thanh tú, môi hồng, trước đó hắn đã tỉ mỉ thưởng thức qua, mềm mại, hôn lên cảm giác cực kỳ tuyệt vời, xuống chút nữa, đường cổ vòng cung xinh đẹp, xương quai xanh gợi cảm, đẹp đẽ, lại không giống xương quai xanh nữ nhi tinh xảo, mà là có một loại cảm giác dẻo dai, mạnh mẽ, tiếp tục đi xuống, chính là hai đầu vú nhỏ làm cho hắn vừa yêu vừa thương, sắc màu phấn hồng tươi đẹp, theo ngực chập trùng run lên một cái, phảng phất như đang câu dẫn hắn dùng đầu lưỡi liếm.
Từ Chính Dương nghĩ như thế, cũng làm như vậy, hắn đúng là vẫn bị dục vọng trong lòng đánh bại, một bước tiến lên gần sát Kiều Văn, hai tay ôm bờ vai của hắn, cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm láp lên tiểu đầu vú của Kiều Văn.
Kiều Văn trong lòng cả kinh, ngạc nhiên phản ứng chậm lại nửa nhịp, chờ lúc phản ứng lại Từ Chính Dương đã ngậm vào đầu vú của hắn nút vang lên tiếng “Chách chách”, hắn vội vã đưa tay đẩy cái tên háo sắc này ra, ngữ khí hốt hoảng hỏi: “Cậu làm gì?”
Từ Chính Dương một thân cơ bắp rắn chắc không phải là để trưng bày, chút khí lực này của Kiều Văn gầy yếu sao có thể đả động đến hắn, hắn vẫn như cũ ôm chặt vai Kiều Văn, ở trên đầu vú ngực trái của Kiều Văn đã bị hắn ngậm đến ướt nhẹp lại liếm một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Kiều Văn, bá đạo mà ôn nhu nói: “Thao em!”
|
Chương 15: Có người theo đuổi!
Cậu làm gì?
Thao em!
Trái tim bé nhỏ của Kiều Văn không thể khống chế mà run lên một cái, loại lời kịch này thường nghe thấy trong tiểu thuyết đam mỹ cao H, bây giờ trực tiếp bị dùng trên người hắn, cảm giác chân thực đó vừa mộng ảo lại vừa kích thích.
Từ Chính Dương ngậm lấy lỗ tai của hắn liếm láp mấy lần, giống như tình nhân thấp giọng thủ thỉ nói: “Thầy Kiều, lâu rồi không gặp, có nhớ tôi không?”
Nói xong, cũng không cho Kiều Văn cơ hội trả lời, trực tiếp nắm tay Kiều Văn tìm đến đũng quần của mình, nơi đó đã nổi cao lên một túp lều, côn thịt cách lớp quần được xoa nắn, Từ Chính Dương thoải mái thở ra một hơi, phun nhiệt khí nói: “Dương vật của tôi nhớ em muốn chết, bảo bối, đến an ủi nó một chút đi!”
Nói xong, Từ Chính Dương nửa ôm nửa đẩy Kiều Văn hướng vào trong phòng, nhưng Kiều Văn rõ ràng không muốn phối hợp, thân thể giãy giụa kịch liệt, ngữ khí có chút tức giận trách mắng: “Đừng giỡn, mau thả tôi ra!”
Từ Chính Dương cảm giác được Kiều Văn chống cự, chân mày hơi nhíu lại: “Thầy Kiều, chúng ta một tuần không gặp, một tuần không làm tình, thầy không muốn sao?”
Lời này của hắn nói cứ như chuyện đương nhiên vậy, Kiều Văn nghe mà thực sự không hiểu ra sao, bọn họ bất quá một tuần trước hẹn pháo có một lần mà thôi, quan hệ bạn pháo cũng không thể nói a, nhiều lắm chính là đối tượng tình một đêm mà thôi, nhưng Từ Chính Dương một bộ ngữ khí cùng tư thế “Tôi là người đàn ông của em” là chuyện gì xảy ra?
Kiều Văn còn chưa kịp nghĩ nhiều, đột nhiên cảm giác được cái mông của hắn có nhiều thêm một đôi tay, bàn tay to của Từ Chính Dương bao lấy cái mông cong vểnh của hắn, cách khăn tắm vừa ôn nhu vừa khiêu khích chậm rãi nhào nặn mấy cái, cười nói: “Bảo bối, em rất muốn phải không?” Hắn đột nhiên đem khăn tắm kéo xuống, bàn tay không hề cách trở xoa bóp cái mông thịt bóng loáng, mềm mại, bóp lấy hai cánh mông thịt co dãn mười phần tách ra hai bên, ngón tay đưa đến miệng huyệt nhẹ nhàng làm chuẩn bị: “Nhiều ngày không bị làm như vậy, nơi này không ngứa sao? Hửm?” Ngón tay liền nhè nhẹ ở trên miệng huyệt uốn khúc khều khều mấy cái: “Ngứa không? Bảo bối… Muốn đại kê của ông xã thao em không?”
Điều này ôn nhu, khiêu khích, gợi tình đến cực điểm, khiến Kiều Văn ý loạn tình mê, thân thể cũng đã không thể khống chế mà động tình, nhưng là không được, không thể cứ như vậy mà bại bởi tính dục chết tiệt, hắn đêm nay tắm rửa sớm như vậy không phải là vì chờ Từ Chính Dương đến làm hắn…
Kiều Văn ổn định tâm trí, dùng sức đẩy ra khống chế lỏng lẻo của Từ Chính Dương, sau đó nhặt lên khăn tắm vây quanh trên eo mình một lần nữa, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Từ Chính Dương nói: “Xin lỗi, tôi đêm nay còn có việc, không thể chơi với cậu.”
Từ Chính Dương ngạc nhiên mà trợn to hai mắt, trong đôi mắt tràn đầy không thể tin được, hắn vội vã hỏi: “Thầy đêm nay có việc gì…”
Hắn vẫn chưa hỏi xong vấn đề, một hồi tiếng chuông đột nhiên phá vỡ tình thế giữa hai người, là điện thoại di động của Kiều Văn vang lên, Từ Chính Dương sững sờ đứng đó, nhìn Kiều Văn tiếp điện thoại.
“Alo… Ừ, tôi đang chuẩn bị ra ngoài… phòng 303 đúng không? Được, tôi biết rồi… Không cần, tôi đón xe tới là được rồi… Không cần chuẩn bị bữa khuya, tôi sáng ngày mai có một, hai buổi lễ, không tiện qua đêm… Được, lát nữa gặp!”
Kiều Văn cúp điện thoại, thở ra một hơi, trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng.
Xoay người lại, phát hiện Từ Chính Dương sắc mặt biến thành màu đen, ánh mắt băng lãnh, Kiều Văn trong lòng hơi hồi hộp một chút, hắn vừa định hỏi làm sao vậy, Từ Chính Dương đã giành mở miệng trước: “Thầy muốn cùng thằng đàn ông khác mướn phòng?”
Câu này ngữ khí trực tiếp đến bình thản, nhìn không ra tâm tình có gì biến động, kỳ thực trong lòng Từ Chính Dương đã nổi lên hừng hực lửa giận, hắn liều mạng nín thở mới có thể miễn cưỡng khắc chế sự phẫn nộ của mình, nội dung cú điện thoại vừa rồi Kiều Văn nói đứt quãng, nhưng Từ Chính Dương lập tức liền tóm lấy điểm mấu chốt: phòng 303, ăn khuya, qua đêm… Hắn phong lưu mấy năm, trên sân chơi kiến thức sâu rộng, làm sao không nghĩ tới những tin tức này đại biểu ý gì.
Mướn phòng, Kiều Văn đêm nay muốn cùng thằng đàn ông thối khác lăn giường… Từ Chính Dương cảm thấy mình quả thực tức giận đến điên lên rồi!
Kiều Văn mặt có chút hồng, hắn từ trước đến giờ đều là một người thẳng thắn, hơn nữa cùng Từ Chính Dương cũng đã quan hệ, trạng thái dâm đãng hay trò hề gì gì đó cũng đã bị hắn thấy hết, cũng không có gì che dấu, liền thoải mái thừa nhận: “Ừm, là có người theo đuổi tôi, tôi đáp ứng cùng hắn thử một chút xem.”
Từ Chính Dương triệt để ngây ngẩn cả người: “Có người theo đuổi thầy! ?”
Mụ nội nó, là tên khốn kiếp nào dám cướp người của ông! ?
Kiều Văn gật gật đầu, kể với hắn sự tình bị theo đuổi nổi lên mấy ngày nay lúc ở nước ngoài.
|
Chương 16: Hẹn hò!
Sự tình kỳ thực rất đúng lúc, lần xuất ngoại tham gia học thuật hội thảo lần này, trong đoàn có một thầy giáo ba mươi lăm tuổi, đến từ học viện điện tử viễn thông H, tuổi còn trẻ mà đã lên làm giảng viên, bề ngoài cũng không phải rất chói mắt, nhưng ít ra có thể xưng tụng đoan chính, cũng không biết vị thầy giáo này từ đâu mà nhìn thấu được xu hướng tình dục của Kiều Văn, bắt đầu liên tiếp đối với Kiều Văn lấy lòng, ở nước ngoài đến ngày thứ năm, vị thầy giáo đó liền chủ động hướng Kiều Văn bày tỏ tâm ý, hi vọng Kiều Văn có thể cho hắn một cơ hội, thử hẹn hò.
Có thể nói vị thầy giáo này là chó ngáp phải ruồi, thời điểm hắn biểu lộ vừa lúc bắt gặp thời cơ tốt, bởi vì buổi tối trước một ngày đó, Kiều Văn dưới sự kích thích bởi những bức ảnh đen tối của Từ Chính Dương gửi cho hắn, quyết định phải tìm một bạn giường cố định, ngày đó vị thầy giáo kia đưa ra lời ngỏ thử hẹn hò, thực sự là số hên.
Kiều Văn vốn chỉ hy vọng có thể tìm được một bạn giường cố định mà thôi, yêu cầu của hắn đối với bạn giường cố định chính là hai người trong sinh hoạt tình dục chỉ có thể có lẫn nhau, chưa bao giờ dám hy vọng xa vời về tình cảm chuyên nhất, nhưng bây giờ lại đột nhiên chạy ra một người đàn ông điều kiện cũng không tệ lắm hướng hắn biểu lộ, chuyện này với hắn mà nói thật sự là một niềm vui bất ngờ.
Kỳ thực Kiều Văn điều kiện trong giới đồng chí có thể xưng tụng là hàng thượng đẳng, hắn lớn lên xinh đẹp, học thức cao, dễ tính, tính cách cũng lương thiện, tuyệt đối là hàng hot, nhưng hắn vẫn chưa come out, cũng chưa bao giờ đi gay bar, ở trên mạng tìm bạn, bạn trên mạng vừa online chính là muốn ảnh chụp hoặc là mở video xem mặt trước tiên, đối với Kiều Văn dự định không come out mà nói, nhiệm vụ này cơ hồ là không thể nào, cho nên coi như muốn luận đàm tình yêu qua mạng cũng không có biện pháp, bởi vậy, từ nhỏ đến lớn hướng hắn bày tỏ xưa nay đều chỉ có nữ sinh lớn mật buông thả, chưa từng có đàn ông.
Mà hắn càng không phải là một người chủ động, cho dù thích ai cũng chỉ dám đứng ở đằng xa lén lút nhìn, không dám đi tìm tòi nghiên cứu người ta là thẳng hay là cong, chứ nói chi là chạy đến trước mặt người ta biểu lộ, chỉ một mực yên lặng thầm mến, cũng chính bởi vì loại tính cách bị động này, đáng đời hắn sống đến hai mươi tám tuổi vẫn còn là một xử nam —— tuy rằng trước đây không lâu mới bị Từ Chính Dương khai bao.
Một tuần trước còn là một lão đồng tử thân xử nam, bây giờ đã trải qua lần đầu tiên được tỏ tình trong đời, đối tượng bày tỏ vẻ ngoài cùng vóc người thoạt nhìn cũng không tệ lắm, mấy ngày nay ở chung cũng phát hiện người ta nhân phẩm không sai, khát khao tình cảm đã lâu, Kiều Văn không suy nghĩ tỉ mỉ liền đáp ứng, hắn đáp ứng thẳng thắn như vậy, qua loa như thế, như vậy có chút ý tứ bụng đói ăn quàng, nhưng hắn độc thân lâu như vậy, cô đơn lâu như vậy, một chút quá cấp thiết cũng vẫn còn hợp lý, hắn nghĩ thầm mặc dù bây giờ đối với vị thầy giáo kia còn chưa có cảm giác gì, thế nhưng mấy ông già không phải thường nói sao, tình cảm là có thể tạo ra, trước tiên cứ thử hẹn hò đã.
Hắn năm nay đã hai mươi tám, rất nhanh sẽ đến tuổi ba mươi mà còn chưa một lần yêu đương chân chính, điều này nói như thế nào? Dù sao trước tiên quan sát tình hình, thích hợp liền ở cùng nhau, không thích hợp liền say good bye, không cần thiết xoắn xuýt quá nhiều.
Đoàn tham gia hội nghị đã về nước sáng nay, về tới trường học, thời điểm vị thầy giáo cùng hắn tách ra liền biểu đạt ý tứ muốn lăn giường, buổi tối đến khách sạn, ở trong phòng thượng hạng sung sướng một phen, vị thầy giáo đó còn đặc biệt nghiêm túc nói với hắn, làm tình cũng có lợi cho việc tăng tiến tình cảm, nếu đã đáp ứng thử quen nhau, tất cả phương pháp có thể trợ giúp tình cảm phát triển đều cần phải thử xem một chút, nam nam quan hệ không giống với nam nữ nói chuyện tình yêu, đều là đàn ông, cũng không cần quá mức gò bó.
Thế giới tình cảm của Kiều Văn đều là trống rỗng, nghe lời này cũng cảm thấy có đạo lý, trầm ngâm chốc lát liền đáp ứng.
Câu chuyện của Kiều Văn kể tới đây, Từ Chính Dương nghe xong, nhất thời có một loại muốn đỡ trán thở dài sau đó kích động ngửa mặt lên trời thét dài.
Từ Chính Dương vừa tức giận lại vừa bất đắc dĩ nhìn Kiều Văn, trong lòng sinh ra một luồng cảm giác bất lực, nghĩ thầm cái tên đơn thuần này là ngớ ngẩn sao, nhưng người ta đường đường chính chính là kỹ sư ngành kỹ thuật, thông minh là không thể xỉa xói.
Bị một tên thầy giáo tùy tùy tiện tiện tỏ tình, thế là tùy tùy tiện tiện đáp ứng theo người ta giao du, bị một lão nam nhân tùy tùy tiện tiện lừa vài câu, liền tùy tùy tiện tiện đáp ứng theo người ta mướn phòng … Người bình thường đối với vấn đề tình cảm sẽ qua loa như vậy sao?
Từ Chính Dương nghiêm túc nhìn Kiều Văn, quan sát tỉ mỉ từ đầu đến chân, bản thân Kiều Văn không biết, kỳ thực hắn lớn lên thật sự rất dễ nhìn, ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, sạch sẽ, vóc người gầy gò, đến gay bar vừa đứng ở cửa liền có thể mê đảo một đống đàn ông, hơn nữa người bình thường thì đứng đắn lại còn hơi có chút xấu hổ, trẻ con như thế, đến trên giường thì cần bao nhiêu dâm thì có bấy nhiêu dâm, cần bao nhiêu loạn thì có bấy nhiêu loạn, cực phẩm tiểu thụ như thế là có biết bao nhiêu đồng chí tha thiết mơ ước a!
Cho nên, Kiều Văn căn bản cũng không cần lo lắng sẽ không có ai yêu thích hắn, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy tiện ở gay bar ngoắc ngoắc ngón tay, chốc lát liền sẽ có một đống lớn cao phú suất đứng xếp hàng mặc hắn chọn lựa, cần gì phải ủy khuất chính mình như thế, đi chấp nhận một lão nam nhân.
Từ Chính Dương đột nhiên ý thức được, Kiều Văn là một tiểu thụ chất lượng tốt như thế, sẽ có một đám người tranh đoạt cầu quan hệ, chuyện này không phải đã có sao, hiện tại liền có một nhân vật cấp thầy giáo chạy đến tranh đoạt đây.
Càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng căng thẳng, càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng một nhéo lại một nhéo đau dớn, Từ Chính Dương túm lấy vai Kiều Văn rống to vào mặt hắn: “Thầy khao khát đến như vậy sao? Thầy muốn bạn trai đến như vậy sao?”.
|
Chương 17: Em theo anh được rồi!
Kiều Văn ngạc nhiên mà há hốc miệng, muốn nói gì đó để phản bác nhưng là không nói ra được, có đàn ông tỏ tình với mình, trong lòng hắn vui vẻ như nở hoa, lập tức đáp ứng, đây không phải là khao khát thì là cái gì? Nhưng hắn thật sự sợ cô đơn a, ban đầu hắn vốn cho là mình sẽ đem xu hướng tình dục che giấu cả đời, sau đó cũng không cần chơi trò kết hôn giả gì đó mà hại đời con gái vô tội của người ta a, cứ độc thân một mình đến cuối đời thôi, nhưng mà cô độc thật sự quá mệt mỏi, tâm mệt, hắn khát vọng biết bao nhiêu có một người có thể ở bên mình, làm bạn với mình, cùng hắn vượt qua những năm tháng dài đằng đẵng trong quãng đời còn lại mấy chục năm… Mặc dù bây giờ cùng vị thầy giáo kia vẫn không có tình cảm, thế nhưng chưa từng ở chung làm sao biết sau đó không có chứ? Thử xem đi, chấp nhận một lần đi, bằng không thật sẽ cô quạnh cả đời.
Trên mặt hắn biểu tình cô đơn như vậy, phảng phất như phủ lên một tầng mất mát, đau thương, Từ Chính Dương ngơ ngác nhìn, đột nhiên liền không nói ra được lời răn dạy nào nữa, loáng thoáng, hắn cảm thấy trong lòng có một tia xót xa.
Từ Chính Dương nhìn chằm chằm Kiều Văn hai giây, trong lòng âm thầm quyết định một cái ý tưởng, đột nhiên, hắn lần thứ hai kéo xuống chiếc khăn tắm vây quanh bên hông Kiều Văn, ôm ngang hắn, không chậm trễ chút nào hướng phòng ngủ đi tới, Kiều Văn bị hắn đột nhiên bế kiểu công chúa sợ hết hồn, giẫy giụa để Từ Chính Dương buông hắn ra, Từ Chính Dương ngoảnh mặt làm ngơ, cương quyết ôm hắn cùng nhau ngã xuống giường.
Kiều Văn cả người trần trụi, nhưng Từ Chính Dương vẫn là quần áo chỉnh tề, hắn nằm ở trên người Kiều Văn, môi dính trên môi Kiều Văn, không để ý Kiều Văn chống cự, nhiệt tình mà kịch liệt cùng hắn hôn lưỡi, một cái tay từ sau lưng Kiều Văn vòng qua ôm lấy hắn, một cái tay khác bao lấy trụ thịt của Kiều Văn xóc lọ cho hắn, có khi còn có thể nhẹ nhàng nhào nặn bao tinh hoàn phấn nộn của hắn một chút.
Vừa hôn xong, Từ Chính Dương ánh mắt nóng rực như lửa mà nhìn Kiều Văn, giống như chém đinh chặt sắt mà bá đạo nói: “Bảo bối, cái lão nam nhân lộn xộn gì đó không cần cũng được, em theo anh được rồi!”
Em theo anh được rồi!
Đây là… Ý tứ cầu giao du! ?
Kiều Văn phản ứng đầu tiên chính là chống cự, hai tay chặn lại cơ ngực rắn chắc, to lớn của Từ Chính Dương muốn đem hắn đẩy ra, thời điểm hắn bắt đầu quyết định phải tìm bạn giường cố định, cũng đã đem Từ Chính Dương bỏ vào danh sách đen, cái tên nam nhân bá đạo này sinh hoạt tình dục quá loạn, thích thông đồng tiểu thụ xung quanh ước pháo, nói không chừng một ngày nào đó không cẩn thận nhiễm phải bệnh sinh dục hỗn loạn gì đó, cho nên, cái tên này tuyệt đối không phải là bạn giường cố định thích hợp để ứng tuyển.
Ngay cả bạn pháo cũng không thích hợp, chớ nói chi là bạn trai, một khi đầu nhập vào tình cảm, nếu một ngày nào đó Từ Chính Dương quá trớn tìm Tiểu Tam Tiểu Tứ, vậy hắn chẳng phải là khóc đến chết…
Từ Chính Dương nắm lấy hai bàn tay đặt ở trước ngực mình, kéo qua đỉnh đầu Kiều Văn đè lên giường, cúi đầu xuống muốn cùng Kiều Văn hôn lưỡi, nhưng thái độ Kiều Văn rõ ràng chống cự đến cùng, gắt gao cắn chặt hai hàm răng không há miệng, Từ Chính Dương lùi lại mà làm việc khác, ngậm lấy cánh môi mềm mại của hắn vừa nút vừa liếm, liếm xong, kề trán lên trán Kiều Văn, nói: “Theo anh được rồi! Hửm? Ông đây làm bạn trai của em, em không phải rất thích đại kê của ông sao? Sau này mỗi ngày lấy đại kê thao em, thời điểm nào em muốn bị làm, đại kê đều sẽ cứng rắn cho em ăn, có được không?”
Từ Chính Dương vừa nói lời tâm tình thô tục, vừa kéo ra phec mơ tuya quần, đem côn thịt đã cứng rắn từ trong quần lót tam giác móc ra, kề sát ở bắp đùi trong mềm mại của Kiều Văn ma sát.
Kiều Văn hãm sâu trong tình dục, trong lòng triển khai người ma giao chiến, trụ thịt bị bàn tay to lớn, ấm áp ve vuốt, bắp đùi trong còn có một côn thịt nóng bỏng nhiệt tình chà sát, thân thể của hắn đã bắt đầu động tình, nội tâm cũng khát vọng bị đại kê cắm vào dâm huyệt để hết ngứa, nhưng mà lý trí lại nói cho hắn biết nhất định phải chống cự, nhất định phải cùng Từ Chính Dương phân rõ ranh giới, nếu đã nhận định Từ Chính Dương không phải người xứng đáng, cũng không cần cho hắn cơ hội, không được dây dưa mờ ám với hắn.
Kiều Văn hơi nghiêng đầu, cự tuyệt Từ Chính Dương hôn môi, sau đó nhìn vào mắt của hắn nghiêm túc nói: “Từ Chính Dương, tôi thật sự không muốn cùng cậu chơi đùa, tôi cũng chơi không nổi, cậu buông tôi ra đi!”
Từ Chính Dương nhìn chằm chằm theo dõi hắn, cũng thu hồi nụ cười trên mặt, một mặt nghiêm túc nói: “Ai nói cho em là tôi chỉ muốn đùa với em thôi? Tôi là nghiêm túc, tôi muốn làm người đàn ông của em, muốn em làm bạn trai của tôi… Ròng rã bảy ngày tôi không thấy được em, nhớ em như muốn phát điên, tôi nghĩ là tôi thật sự thích em.”
Ánh mắt của hắn nóng rực làm người run sợ, Kiều Văn bị hắn trừng đến có chút tâm hoảng ý loạn, mất tự nhiên đem tầm mắt của mình tránh qua một bên, không dám mắt đối mắt với Từ Chính Dương, thời điểm mở miệng phản bác ngữ khí cũng có chút cứng nhắc: “Chúng ta bất quá là lên giường một lần mà thôi, cậu không biết tôi, nói thích cũng quá tùy tiện đi, cậu bất quá là thích làm tình với tôi mà thôi, bỏ qua thân thể không nói tới, yêu thích của cậu đối với tôi có thể còn lại bao nhiêu đây?”
Từ Chính Dương phản bác: “Thích thân thể em thì không phải là thích sao? Thích làm tình với em thì không phải là thích sao? Tại sao muốn bỏ qua không nói tới? Anh bây giờ còn chưa biết em, em theo anh rồi, anh dĩ nhiên sẽ biết thôi, em ngay cả một lão nam nhân cũng có thể tiếp nhận, đối với anh còn có cái gì không hài lòng?”
Kiều Văn không hề nghĩ ngợi liền nói: “Cậu quá loạn, tôi không thích.” Không suy nghĩ kĩ liền nói ra câu nói này, Kiều Văn có chút hối hận rồi, Từ Chính Dương sinh hoạt tình dục rất loạn, nhìn thấy người vừa mắt liền thông đồng người ta ước pháo, thế nhưng làm một bên bị ước pháo, Kiều Văn hắn cũng là không rụt rè chút nào đáp ứng, sao hắn lại “Tích cực” như vậy chứ? Hiện tại lại thẳng thắn chỉ trích Từ Chính Dương không biết kiểm điểm, vốn là năm mươi bước cười một trăm bước mà! Chính mình có tư cách gì ghét bỏ người ta “Quá loạn” đây?
Từ Chính Dương sắc mặt nhất thời chìm xuống, tức giận là có chút, thế nhưng càng nhiều hơn chính là căng thẳng cùng bất đắc dĩ, hắn trầm mặc chốc lát, nghiêm túc suy tư một lúc, mới mở miệng nói với Kiều Văn: “Em cảm thấy anh quá loạn, chuyện này anh không phản bác, nói thật với em, buổi tối ngày đầu tiên em xuất ngoại, anh còn ở trên blued tìm người ước pháo, thế nhưng ước không tới, lúc đó đầy đầu anh nghĩ tới đều là em, đã nghĩ tìm người cùng với em giống nhau như đúc.” Dừng lại một chút, hắn nhíu nhíu mày liền thả ra, phảng phất như đang làm ra một quyết định rất đắn đo, tiếp tục nói: “Anh suy nghĩ kỹ rồi, anh muốn chính là em, anh muốn em chỉ thuộc về một mình anh, chỉ cho một mình anh làm, sau đó anh cũng sẽ chỉ thuộc về một mình em, tuyệt đối sẽ không lại câu tam đáp tứ… Em bây giờ tùy tiện phóng điện với anh, anh đã bị câu đến thất hồn lạc phách, nơi nào còn có tâm tư thông đồng người khác, theo anh được rồi, hửm?”
Từ Chính Dương bày tỏ xong, hôn một cái lên cái trán trơn bóng của Kiều Văn, đi xuống hôn một cái lên chóp mũi, cuối cùng hôn lên đôi môi đào đỏ mọng, cảm giác được Kiều Văn không hề đóng chặt hàm răng chống cự nữa, Từ Chính Dương vui mừng khôn xiết, vội vã đem đầu lưỡi luồn vào trong, đong đầy yêu thương trêu đùa đầu lưỡi Kiều Văn.
Kết thúc nụ hôn, Từ Chính Dương cắn cắn cằm Kiều Văn, sau đó liếm cổ một đường đi xuống, thời điểm liếm đến xương quai xanh đột nhiên chuyển hướng, trong lòng Kiều Văn cho là đầu vú nhạy cảm sẽ phải chịu đầu lưỡi đến thăm hỏi thế nhưng lại cảm giác được dưới nách truyền đến một trận ẩm ướt, ngứa ngáy, hai tay của hắn còn bị một bàn tay lớn của Từ Chính Dương cố định ở trên đỉnh đầu, nách liền hoàn hoàn chỉnh chỉnh hiển lộ ra, Từ Chính Dương không chút nào ghét bỏ dùng đầu lưỡi trơn trượt liếm, liếm mấy lần liền hôn mấy cái, lông nách Kiều Văn ngắn mà thưa thớt, có lẽ là mới vừa tắm xong, nơi này không có mùi vị gì, trái lại còn có một cỗ mùi thơm ngát của sữa tắm, giống với mùi hương riêng biệt trên người Kiều Văn rất dễ ngửi.
Kiều Văn bị liếm mấy cái liền có chút không chịu nổi, nhịn cười mở miệng xin tha: “Nhột quá, cậu đừng liếm.”
Từ Chính Dương ngẩng đầu nhìn hắn, bàn tay khiêu khích sờ soạng mấy cái lên bộ ngực của hắn, một đường sờ xuống, vẫn luôn tìm đến cái mông mới dừng lại, bàn tay bao lấy cái mông căng tròn nhẹ nhàng nhào nặn, côn thịt còn kề sát ở bắp dùi trong của Kiều Văn cũng cọ tới cọ lui, ý tứ hàm xúc ám chỉ mười phần hỏi: “Trên người còn có chỗ khác ngứa sao? Hửm? Có muốn đại kê giúp em hết ngứa không?”
|
Chương 18: Tư thế tỏ tình “Dũng cảm” ...
Kiều Văn bị Từ Chính Dương vừa hôn môi vừa sờ sẫm lại vừa nói lời tâm tình khiêu khích làm cho cả người mê muội, cho dù hắn đem Từ Chính Dương bỏ vào danh sách đen bạn giường cố định, nhưng không thể không thừa nhận, mị lực của Từ Chính Dương thật là khiến người ta vô pháp chống đối, vẻ ngoài đẹp trai, còn mang theo chút khí chất lưu manh mà Kiều Văn thích nhất, thân hình cao lớn, cường tráng, bắp thịt rắn chắc, vai rộng eo hẹp, hoàn hảo là một cái giá treo quần áo.
Kiều Văn nhìn kỹ gương mặt tuấn tú của Từ Chính Dương tràn đầy nụ cười ôn nhu, tim không tự chủ đập gia tốc, cảm giác được làn da ở bắp đùi trong bị côn thịt vừa nóng lại vừa cứng cọ xát, hắn đột nhiên đem hai bắp đùi kẹp lại, đem côn thịt của Từ Chính Dương kẹp chặt ở giữa.
Kích thích đột nhiên kéo tới khiến Từ Chính Dương sảng khoái “Hừ” một tiếng, Kiều Văn nhìn hắn nói: “Cậu trước tiên chờ một chút, liên quan đến chuyện cậu nói muốn làm bạn trai tôi, tôi sẽ cân nhắc một chút, cậu cho tôi chút thời gian… A… Cậu chớ làm loạn a…”
Huyệt thịt đột nhiên bị một ngón tay xâm nhập, Kiều Văn thực sự là bị cái tên nam nhân bá đạo này làm tức chết rồi.
Từ Chính Dương đem ngón tay từ từ chen vào huyệt thịt, xúc cảm quen thuộc truyền đến, làm cho hắn cảm thấy càng thêm hưng phấn, ngón tay giữa của hắn đặt ở trên điểm nhô ra của tuyến tiền liệt, nhẹ nhàng vuốt ve, vô lại mà lên án: “Còn cân nhắc cái gì? Có yêu cầu gì phải cân nhắc? Cái lão nam nhân kia vừa mở miệng em liền đáp ứng cùng hắn giao du, anh bảo em theo anh thì em lại ba lần bốn lượt, anh chỗ nào so với cái lão nam nhân kia thua kém chứ?” Nói xong, ngón tay đặt ở trên điểm nhô ra của tuyến tiền liệt ấn mạnh xuống một cái.
“Không phải… A ưm…” Tuyến tiền liệt bị kích thích khiến thân thể Kiều Văn hơi run rẩy một chút, hắn có chút bất đắc dĩ nhìn Từ Chính Dương một mặt biểu tình khó chịu, trong lòng cảm thấy hơi dở khóc dở cười, người này là đang ghen phải không? Làm sao ghen lại ấu trĩ như vậy?
“Tôi hiện tại chỉ biết cậu tên là Từ Chính Dương, những chuyện khác không biết gì cả, cậu muốn tôi đáp ứng giao du cùng với một người xa lạ không biết gì sao, có phải là quá làm khó người khác đi.” Kiều Văn ngữ khí bình thản nói.
Hắn nói như vậy liền đại biểu trong lòng đã thử sẽ tiếp nhận, Từ Chính Dương nhất thời cảm thấy như mở cờ trong bụng, vội vã dùng chút sức đem côn thịt từ trong hai chân kẹp chặt của Kiều Văn nhổ ra, cấp tốc đứng lên, từ trên cao xuống mà nhìn chằm chằm Kiều Văn đang mang biểu tình kinh ngạc, nghiêm túc nói: “Từ Chính Dương, nam, năm nay hai mươi bốn tuổi, người thành phố S, trong nhà cha mẹ khoẻ mạnh, có một người anh, hai người em gái song sinh, tốt nghiệp khoa chính quy từ S đại, bị cử đến H đại đi học, bây giờ là một nghiên cứu sinh chịu trách nhiệm học viện hệ tài chính, thân cao một mét tám sáu, cân nặng 74 kg, dương vật lúc bình thường trên dưới 12 centimet, thời điểm hoàn toàn cương là 18 centimet, thân thể khỏe mạnh, không bệnh không đau, hiện tại độc thân, đã từng kết giao qua hai người bạn trai… Nghiêm túc mà nói, hai người bạn pháo lâu năm, còn bạn pháo ngắn hạn… Chưa từng nghiêm túc thống kê qua, số lượng không xác định… Thế nhưng bạn pháo đã là quá khứ, bản thân sau này nhất định sẽ đối với người yêu toàn tâm toàn ý, vì người yêu thủ thân như ngọc, tuyệt không làm loạn, cũng đem hết toàn lực thỏa mãn nhu cầu tình dục của người yêu… Cùng với tất cả các nhu cầu khác… ID sinh viên: XXXX, chứng minh thư số: XXXX, có thẻ sinh viên cùng chứng minh thư chứng minh, lãnh đạo bất cứ lúc nào cũng có thể kiểm duyệt, hết!”
Kiều Văn triệt để trợn tròn mắt, hắn cứ như vậy ngơ ngác ngốc lăng nằm ở trên giường, ngước nhìn Từ Chính Dương đứng thẳng tắp, nam nhân thân mặc áo sơ mi trắng, quần bò tối màu, phec mơ tuya quần đã mở ra, côn thịt cứng rắn hùng dũng, oai vệ, khí phách hiên ngang nằm ở động phủ mở ra nơi đũng quần, cảnh tượng này thực sự là…
Kiều Văn nhịn không được bật cười, đây thật sự là tư thế tỏ tình hắn chưa từng thấy qua, cực… “Dũng cảm” a, tuy rằng nội dung bày tỏ rất chấn động, rất cảm động, nhưng vô hình trung lại chọt trúng điểm cười không biết ở đâu của hắn, cả người nằm ở trên giường cười đến thân thể lăn qua lăn lại.
Thâm tình bày tỏ lại đổi lấy một trận cười to, Từ Chính Dương sắc mặt triệt để đen thui, hắn ngã xuống thân thể ôm lấy Kiều Văn ở trên giường xoay người, để Kiều Văn áp ở trên người hắn, sau đó hai chân rắn chắc, mạnh mẽ cuốn lấy hai chân Kiều Văn, tay trái vòng ra sau lưng đem Kiều Văn ôm chặt cứng, dán vào thân thể của chính mình không để lại một khe hở, tay phải đưa đến cái mông căng mẩy ra sức nhào nặn, ngón tay còn không thành thật tại lỗ huyệt trượt đến trượt đi, hắn hừ khẽ cắn môi dưới của Kiều Văn hàm hồ mắng: “Ông đây có một lần nghiêm túc bày tỏ như vậy, em lại dám cười! ? Chuyện này không cho thương lượng, em phải ở bên ông… Mẹ nó, em còn dám cười, ông đây phải đem em làm đến khóc lóc cầu… Ưm…”
Kiều Văn cười đến nước mắt đều sắp chảy ra, tại lúc Từ Chính Dương hung tợn trấn áp mới miễn cưỡng ngưng cười, hắn đột nhiên ôm lấy cổ Từ Chính Dương, nhiệt tình le lưỡi ra cùng hắn hôn lưỡi, đem lời “Đe dọa” còn chưa nói hết của Từ Chính Dương chặn lại.
Thời điểm được nhiệt tình hôn đáp lại, Từ Chính Dương sửng sốt nửa giây, lập tức tim kích động đập loạn không ngừng, tức khắc ngậm lấy đầu lưỡi Kiều Văn, tay trái cũng từ sau lưng chuyển qua tóc của Kiều Văn, ấn lên đầu Kiều Văn, không cho môi cùng đầu lưỡi của hai người tách ra.
Hai người chặt chẽ ôm nhau hôn nồng nhiệt, miệng lưỡi quấn quýt, trao đổi nước bọt cho nhau, song phương chìm đắm trong bể ái dục, không biết trời trăng gì nữa, cả phòng tựa hồ cũng đang bay lên bong bóng màu hồng.
Đột nhiên, một hồi tiếng chuông điện thoại vang lên sát phong cảnh, bong bóng phấn hồng bụp bụp vỡ tại chỗ.
Từ Chính Dương đương nhiên là muốn bỏ mặc, cả người đều tập trung vào đại nghiệp hôn lưỡi, hai tay cũng liều chết ôm chặt Kiều Văn không buông ra.
Mà Kiều Văn đương nhiên vô pháp làm được như Từ Chính Dương đang làm cái gì cũng đều không nghe, bởi vì đang vang lên hiên ngang chính là chuông điện thoại của hắn, dưới tình trạng cùng Từ Chính Dương môi lưỡi triền miên nói không ra lời, chỉ có thể phát ra âm thanh “Ư ư”, hắn vỗ vỗ phía sau lưng Từ Chính Dương, ra hiệu hắn trước tiên đình chiến, nhưng Từ Chính Dương chính là không muốn dừng lại, tư thế như muốn hôn đến chân trời góc bể, Kiều Văn bị áp chế không thể động đậy, dưới tình thế cấp bách, đưa tay phải đến bên eo Từ Chính Dương, tàn nhẫn nhéo một cái.
“Oa…” Vốn đang hết sức chuyên tâm làm một tên sắc lang nhưng lại bị đau đến kêu to một tiếng, rốt cuộc cam chịu mà buông đôi môi ra, khí lực ở tay và chân cũng thả lỏng hơn phân nửa, Kiều Văn dùng chút sức lực liền thoát khỏi trói buộc của hắn, bước chân vội vã đi tới phòng khách, nhưng còn chưa đợi hắn cầm điện thoại lên, tiếng chuông đã im bặt.
Cuộc gọi nhỡ hiển thị chính là tên của vị thầy giáo kia, Kiều Văn mới đột nhiên nhớ tới ước hẹn mướn phòng ở khách sạn, chết tiệt, bị Từ Chính Dương hỗn loạn quấy nhiễu một trận, nên cái gì cũng quên mất.
Kiều Văn chuẩn bị gọi lại, nhưng lại chần chờ một chút, gọi lại thì nên nói cái gì đây?
Vừa nghe Từ Chính Dương tỏ tình, hắn xác thực đã động lòng, cũng lấy hành động thực tế chủ động hôn đáp lại ngầm thừa nhận đã tiếp nhận lời tỏ tình này, vốn là hắn đối với Từ Chính Dương canh cánh trong lòng cũng chỉ có duy nhất một điểm “Sinh hoạt tình dục quá loạn”, đây cũng chính là vết nhơ có lực sát thương lớn nhất, nhưng mà bây giờ Từ Chính Dương cam kết sẽ “Thuộc về riêng mình hắn “, vậy thì hắn thật sự không còn gì có thể soi mói .
Tuần trước hẹn một lần pháo, bề ngoài cùng vóc người của Từ Chính Dương vừa bá đạo lại vừa ôn nhu, làm tình có săn sóc cũng có mạnh bạo, cũng làm cho Kiều Văn đối với hắn có hảo cảm, mà về phía vị thầy giáo kia, Kiều Văn chưa đối với hắn có bất kỳ cảm giác gì, lúc trước cũng chỉ là ôm thái độ muốn thử một chút mới đáp ứng cùng hắn giao du, cả hai cùng so sánh, không thể nghi ngờ, nếu như muốn chọn một người trong đó để thử xem, Từ Chính Dương tuyệt đối “miểu sát” (một chiêu giết chết) vị thầy giáo kia, lấy ưu thế tuyệt đối thắng được.
Kiều Văn trong lòng nhất thời cảm thấy đối với vị thầy giáo kia vạn phần áy náy: Xin lỗi, tôi không phải cố ý khiến ngài làm con cờ thí, tôi cũng chưa hề nghĩ tới muốn đùa bỡn tình cảm của ngài, ngược lại đôi ta cũng chưa có chân chính bắt đầu quan hệ yêu đương, kết thúc kịp lúc ngài hẳn là sẽ không cảm thấy thương tâm đi!
Hắn vừa lặng yên suy nghĩ, vừa gửi tin nhắn cự tuyệt lời mời mướn phòng cho vị thầy giáo kia, đồng thời đưa ra ý định không muốn tiếp tục qua lại, nội dung cụ thể chính là dùng ngôn ngữ uyển chuyển viết ra một đoạn lời nói tự đáy lòng, nói êm tai một chút mới có thể làm lòng người ta cảm thấy không quá khó chịu, phải không.
|