Xà Phược 18+
|
|
[Đam Mỹ][Hoàn] Xà Phược Xà Phược
-Nguyệt Sắc Như Thương-
( phiên ngoại Tù Lung )
Thể loại: Hiện đại, kỳ huyễn, nhân thú, song tính,sinh tử , H văn , 1×1, HE
Edit : Sắc Hồ – Cáo
Beta : Thổ Long – Long Phi Vân
***Truyện xà – nhân, nếu ai dị ứng thì…. đừng đọc nhé ^o^!!! Có nhiều cảnh H, đặc biệt thụ song tính & công có 2 cái jj =.=. Nếu đọc có gì thét mét hoặc góp ý thì c/m cho Cáo nhá. ^.^!!Nào đọc truyện thôi…
-‘๑’- ---0o.o0--- Ta không hề biết một chữ tiếng Trung nên không đảm bảo bản dịch này chính xác 100%, ta chỉ dựa vào QT và dịch theo nghĩa mình hiểu. Nếu có sai sót hi vọng mọi người nhắc nhở ta. ---0o.o0---
Chương 1
Warning 18+ H xà – nhân
Trắng và đen phối hợp thành một phong cách đơn giản, các đồ dùng trong phòng lại vô cùng sắc sảo, khắp phòng tràn ngập hơi thở lạnh lùng của chủ nhân.Chính giữa là một chiếc giường lớn, bên trên đang có một người lăn lộn thống khổ.
Cổ tay Chung Hạo bị một sợi dây xích mảnh nhưng chắc như thép trói buộc, một đầu sợi xích khóa chặt trên đầu giường kiên cố. Làn da toàn thân hắn lộ ra màu phấn hồng khác thường, nóng bỏng, ngay cả hơi thở phun ra cũng nóng rực. Cho dù không có dây xích ràng buộc, có lẽ Chương Hạo cũng không thể rời khỏi giường.
Cảnh vật trước mắt lờ mờ, ý nghĩ cũng trở nên rối loạn không thể suy xét được gì. Hắn không biết vì sao lại bị đưa đến nơi này. Hắn chỉ là một nhân viên bảo vệ bình thường ở câu lạc bộ đêm. Chỉ uống một ly rượu do tiểu V đem tới, lúc đưa còn lắc đầu ra hiệu về phía quầy bar. Ánh mắt hắn đảo qua bắt gặp một nữ nhân vô cùng gợi cảm, cổ áo cố tình kéo trễ xuống lộ ra bộ ngực căn tròn mê người. Ở trong này, có đủ loại người, bất thình lình bắt gặp cảnh tượng này cũng không khiến Chung Hạo cảm thấy phản cảm.
Như những trường hợp bình thường, nữ nhân mời lên phòng nàng, Chung Hạo đương nhiên không phản đối. Sau đó dặn dò đồng nghiệp vài câu, một đêm tình, cũng không mất bao nhiêu thời gian.
|
Dùng chìa khóa nữ nhân để lại mở cửa phòng, phía sau đầu liền bị đập mạnh đến bất tỉnh.
Lúc tỉnh lại, toàn thân lại tỏa ra một luồng nhiệt kỳ quái. Ly rượu kia nhất định có bỏ thêm chút gì đó, hắn xác định không hề quen biết nữ nhân kia, vì sao lại lập kế bẫy hắn?
Dùng sức giãy dụa cổ tay, ngoại trừ tiếng xích vang lên lang! Lang! thì không hề có gì thay đổi.
Chiếc đồng hồ trên tường tích tắc kêu, trời đã muốn hừng sáng. Dưới câu lạc bộ chắc chắn đang vô cùng náo nhiệt. Hoa huyệt giữa hai chân chảy ra dịch thể ấm nóng. Toàn thân Chung Hạo toát mồ hôi lạnh, làm thế nào chính mình lại không nghĩ đến lý do này. Bí mật thân thể tuyệt đối không thể cho người ta phát hiện, phải trốn ngay.
Ý nghĩ mãnh liệt trong đầu khiến cho hắn liều lĩnh giãy dụa, cổ tay bị sợi xích ma sát chảy máu.
Cửa đột ngột mở ra khiến Chung Hạo sợ tới mức đình chỉ mọi cử động.
Khẽ nâng mắt lên nhưng bị mồ hôi phủ mờ nên cũng không nhìn thấy rõ.
Người vào là một nam nhân. Mặc quần áo tây trang, đôi chân thẳng tắp thon dài, hướng lên phía trên nhìn, tướng mạo quả thực… Chung Hạo do dự một chút, dùng xinh đẹp để hình dung có vẻ cũng không đủ. Nam nhân này so với số ca sĩ trang điểm kỹ lưỡng còn đẹp hơn.
“Ngươi là ai?”
Chung Hạo phát hiện âm thanh chính mình rất khàn. Lộ ra nồng đậm tình dục: “Là ngươi đem ta tới nơi này sao?” Khó khắn chống đỡ khuỷu tay, thân thể trần trụi hoàn toàn phơi bày trước mặt nam nhân. Theo bản năng liền khép hai chân lại, may mắn trên người còn có chăn bông bao phủ.
Nam nhân không nói gì, ánh mắt lạnh như băng tựa như đang xem xét bộ phận nào của con mồi ngon miệng hơn.
Chung Hạo bắt đầu cầu xin:
“Nếu ta có đắc tội gì, ngươi có thể đánh ta hay trách cứ cũng được. Hay là, ta có thể xin thôi việc.”
Hắn không hề suy xét xem loại từ ngữ cầu xin này có thể khiến nam nhân kia nghi ngờ hay không, chỉ cần có thể thoát khỏi gian phòng này, cái gì hắn cũng có thể làm.
“Chung Hạo?”
Nam nhân tiến tới sát bên cạnh, Chung Hạo dường như bị khí thế của y ép đến không thể thở được. Chắc chắn là người có địa vị rất cao mới có thể có được loại khí thế này.
Ngây ngốc gật đầu, Chung Hạo liếm liếm môi, chậm chạp lui thân thể về phía sau:
“Thưa, đúng vậy…”
Cằm bị nắm ép quay đầu về phía nam nhân:
“Lễ vật hôm nay không tồi.”
Khóe môi mỏng cong lên vẽ thành một nụ cười hoàn mỹ, nhưng trong mắt Chung Hạo, hiện tại nam nhân này chính là ác ma.
“Nam nhân hay nữ nhân, với ta mà nói đều như nhau. Bất quá…”
Y cố ý dừng một chút, tấm mắt hướng về phía vị trí giữa hai chân Chung Hạo đang cố gắng che giấu:
“Cơ thể ngươi làm ta thực vừa lòng.”
Không đợi Chung Hạo phản ứng lại, ngón tay thon dài liền đem chăn sốc lên, Chung Hạo cố gắng khép lại hai chân đang phơi bày trước mặt nam nhân.
“Không, tránh ra.”
Cảm giác vô cùng tồi tệ, Chung Hạo vung một quyền về phía mặt nam nhân.
Dễ dàng chụp lấy tay Chung Hạo, trong mắt nam nhân xuất hiện một chút vui vẻ:
“Móng vuốt thật sắc bén, bất quá ta lại rất thích.”
Y cởi bỏ xích trên tay Chung Hạo, lui về sau một chút bắt đầu cởi quần áo của chính mình.
Chung Hạo lập tức bắt lấy cơ hội này, lập tức xoay người nhảy xuống giường phóng về phía cửa, hắn rất vội vã vì thế trên đường làm đổ vỡ không ít đồ vật.
Mau, mở cửa nhanh lên một chút.
Dùng sức vặn tay cầm cánh cửa đóng kín, bi ai phát hiện, toàn bộ cửa nơi này đều xử dụng khóa mật mã. Tiếng bước chân phía sau ngày càng gần, Chung Hạo tuyệt vọng đập vào ván cửa.
|
“Ngươi còn không hiểu được sao, tối nay, ngươi chính là lễ vật của ta.”
Đôi môi nam nhân dán sát vào lỗ tai Chung Hạo, hơi thở nóng rực làm cơ thể hắn khẽ run rẩy.
“Ngoan ngoãn, đừng chọc ta nỗi giận. Ngươi muốn cái gì, ta cũng sẽ thỏa mãn ngươi.”
Chung Hạo cắn môi, dùng sức nện khuỷu tay về phía sau:
“Cút.”
Phần eo bị nắm chặt, thân thể bị một cỗ lực lớn ném mạnh lên té ngã trên giường.
Nam nhân từ trên cao nhìn xuống, trong mắt toát lên một ngọn lửa giận:
“Thực không ngoan.”
Y áp lên người Chung Hạo, hai chân cuốn lấy đầu gối hắn, dùng sức tách ra hai bên.
“Đừng làm như vậy.”
Môi Chung Hạo run rẩy, lời nói giống như không thể kiềm nén được mà vỡ vụn.
Chung Hạo cảm giác được huyệt động bí mật mà hắn cố gắng che dấu đã bị bại lộ.
“Đã muốn ướt rồi.”
Ngón tay nam nhân đút vào bên trong dò xét, rút ra, đầu ngón tay có dính một chút chất lỏng trong suốt.
“Xem ra dược của Mị Cơ rất có hiệu quả.”
Hô hấp của nam nhân dần trở nên gấp gáp.
Chung Hạo kinh ngạc nhìn chằm chằm y, nam nhân cười khổ:
“Xem ra, bỏ hơi nhiều một chút. Nhức đầu thật, ta còn định ôn nhu một chút. Xem ra…”
Chung Hạo hoảng sợ trừng lớn hai mắt,cơ thể nam nhân xinh đẹp dần dần biến đổi, lộ ra một đôi đồng tử thẳng đứng. Cái này rõ ràng là ánh mắt của dã thú, rốt cuộc người này là yêu quái a!
Chung Hạo kêu lớn một tiếng, dùng sức đẩy nam nhân ra, lần này quả thực đẩy ra được. Nhưng mà toàn thân hắn cũng mềm nhũn, cố gắng lắm cũng chỉ có thể lăn sang một bên.
“Nhớ kỹ, tên ta là Lưu Sa.”
Nam nhân chăm chú nhìn Chung Hạo, từ trong miệng gằn ra từng tiếng. Tiếp theo thân thể nam nhân bắt đầu biến hóa, cơ thể sôi sục, thân mình dài hơn. Chớp mắt một cái, nam nhân đã biến mất, trên giường chỉ còn một con mãng xà hoàng kim cực lớn.
Chung Hạo sợ hãi hét lên:
“Đừng, đừng ăn ta!”
Cự xà cúi thân mình xuống, đầu lưỡi phun ra nút vào liếm liếm lên mặt hắn.
Run rẩy lui về phía sau, tới mép giường lăng xuống đất. Thân thể xà rất dài, Chung Hạo rớt xuống vừa vặn chạm vào. Hông bị quấn chặt, cơ thể dần dần bị nâng lên trên không.
Dùng sức đá động hai chân, lại không cẩn thận đá trúng thân xà. Cự xà quay đầu lại, ánh mắt hoàng kim chăm chú nhìn Chung Hạo.
“Không, không.”
Sợ hãi bị ăn thịt, cảm giác kinh hoàng này khiến dục vọng nóng rực trong thân thể cũng tan biến đi mất.
Lưỡi xà liếm lên toàn thân hắn, lớp vảy lạnh như băng ma xát lên làn da trần trụi, Chung Hạo cảm thấy mình sắp chết.
Đột nhiên phần gáy cảm thấy đau xót, bị răng năng sắc nhọn của cự xà đâm xuyên qua. Cơ thể bắt đầu phình to, cảm giác được nọc độc đang được truyền vào.
Miệng Chung Hạo vô tình phát ra tiếng rên rỉ, trước mắt cũng mờ mịt.
Đợi đến khi cự xà rút răng nanh ra, nam nhân đáng thương đã không thể nhúc nhích. Lúc này xà mới thả lỏng thân mình, tùy ý hắn té ngã trên mặt đất.
Nếu không phải ngực vẫn còn phập phồng nhẹ, Chung Hạo cũng không khác xác chết là mấy.
Một vài phút sau, Chung Hạo bắt đầu mở to hai mắt.
Hoa huyệt giữa hai chân bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, làn da đã biến thành màu đỏ mê người, Chung Hạo vừa lăn lộn trên mặt đất, vừa rên rỉ.
“Ngươi, ngươi hạ độc gì cho ta.” Cảm giác quá mãnh liệt, vừa đau khổ lại vừa khoái hoạt, so với việc lên giường với nữ nhân còn mạnh mẽ hơn. Ngón tay không tự giác vói vào bên trong cửa huyệt,dùng sức cắm vào.
“A a, thật thoải mái.”
Chung Hạo vặn vẹo cơ thể, đôi mắt khẽ khép lại tràn ngập tình dục, hắn không hề để ý tới cự xà đang ở bên cạnh, cũng không biết tư thế của hắn có bao nhiu xấu hổ, hiện tại chỉ muốn có người hung hăng cắm vào cơ thể mình, làm cho hắn cảm giác được sung sướng.
Hai chân giang ra thật lớn, ngón tay đã không thể thỏa mãn được hắn. Ngón chân vì hưng phấn mà co rút lại, khóe miệng chảy ra nước bọt:
|
“A, mau, ô ô, cứu.. cứu ta.”
Đôi chân duỗi ra đụng phải một vật thể, bóng loáng lạnh như băng. Hắn lập tức chụp lấy, cả người bò lên cố gắng nhét thứ kia vào cơ thể.
Cự xà thở ra một hơi sau đó cuộn người lại, đuôi rắn ôm lấy chân Chung Hạo khiến hắn bày ra tư thế quỳ dưới đất. Lưỡi xà đỏ tươi liếm vào phần bắp đùi non mịn, dần dần trượt vào bên trong hoa huyệt khiến người ta cảm thấy yêu thương.
“A, không…”
Chung Hạo ngẩng cao cổ, bị dị vật tiến vào gây ra kích thích mạnh mẽ khiến hắn thiếu chút nữa bật khóc.
“Nhanh lên, a a, chính là như vậy.”
Có vật gì đó liếm láp, dài nhỏ lạnh như băng, mỗi vị trí trong hoa huyệt đều được cẩn thận chăm sóc, bên trong non mịn tham lam quấn chặt vật nhỏ kia, chổ sâu nhất không ngừng tiết ra dịch thể trong suốt. “Mạnh một chút, ô ô.” Nhếch mông lên, cố gắng nhét vật kia vào cơ thể sâu hơn, nhưng mà vẫn chưa đủ, hắn cần nhiều hơn, thô to hơn…
Ngón tay tự giác tách đóa hoa ra, Chung Hạo nghiêng đầu, lông mi dài ẩm ướt nước mắt, cầu xin nói:
“Tiến vào, xin ngươi, tiến…”
Đồng tử cự xà co rút một chút, chút ý thức nhân loại cuối cùng còn sót lại cũng bị dáng vẻ mị hoặc của nam nhân đánh tan.
Mạnh mẽ quấn chặt người nam nhân, Chung Hạo sợ hãi kêu lên một tiếng, hai chân bất giác quấn quanh thân mình cự xà, hai chân mở ra thật to mới miễn cưỡng vòng qua được thân mình đặc biệt khổng lồ. Phần đùi non mịn bị lớp vảy lạnh như băng ma sát tạo thành một trận run rẩy nhỏ.
Nóng quá, có vật gì đó đặt ngoài miệng hoa huyệt, vật dài nhỏ lúc nãy không thể sánh được.
Cúi đầu, mơ hồ nhìn thấy một cây trụ thịt đỏ như máu cực lớn, hung hăng để ngay lối vào.
“Không.”
Quả thực hắn rất sợ hãi, nhưng đồng thời khát vọng tình dục trong lòng lại dâng lên mãnh liệt, gần như ỡm ờ ngầm đồng ý vật to lớn kia.
Đóa hoa mỏng manh bị tách ra, miệng huyệt bị kéo căng. Chung Hạo phát ra tiếng rên rỉ:
“A a, đau.”
Miệng nói đau, nhưng hoa huyệt lại quấn chặt cự vật xâm nhập nhanh hơn.
Chậm rãi xâm nhập, bông hoa từng chút từng chút nuốt trọn tới tận cán. Cảm nhận rõ rệch được mạch máu trên cự vật đang nảy lên dồn ép lớp thịt mịn màn bên trong, thúc ép hắn tiết ra nhiều dịch lỏng hơn. Cảm giác bị xâm nhập không thể phản kháng khiến hắn vô cùng sung sướng, chất lỏng tiết ra ngày càng nhiều, dường như trong một lúc không thể dừng lại, chảy đến miệng huyệt lại bị cự vật chặn lại. Mặt trong bông hoa nóng rực, ma sát với cự vật phát ra âm thanh két két khiến mặt Chung Hạo đỏ rực, hai gò má áp sát vào lớp vảy, cố gắng nâng thắt lưng, tựa như hít phải thuốc phiện mê mẩn hôn lên thân rắn lạnh như băng.
Hoàn chương 1.
|
Chương 2
Warning 18+
Nếu nói nọc độc của xà là mị dược, như vậy thì nó chính là nguyên nhân Chung Hạo có biểu tình mê hoặc như vậy.
Ban đầu cự xà còn có thể khống chế tốc độ xâm nhập, hiện tại dường như là sắp phát cuồng, mãnh liệt đâm xuyên vào.
Chung Hạo hét to một tiếng, cả thân thể tựa như vừa lao vào trong nước, run lẩy bẩy. Mà hoa huyệt đáng thương đã không còn vẻ phấn nộn mà biến thành trắng bệch không chút máu.
“Không không.”
Ngay cả thời gian thở dốc cũng không có, thân thể bị cự xà quấn chặt, cưỡng ép nằm sấp xuống. Chung Hạo cảm thấy hắn đang ngồi trên một thanh đao nóng như lửa, lưỡi đao sắc bén không ngừng xé rách thân thể hắn:
“Ngừng lại, sẽ rách ra mất. A a, không không.”
Lớn tiếng hét to, hai chân lại càng quấn chặt lấy thân thể cự xà.
Sau cảm giác đau đớn ban đầu, nọc độc bắt đầu phát huy tác dụng. Cơ thể nóng dần lên, hoa huyệt rõ ràng bị tàn phá cực kỳ đáng thương lại bắt đầu không cảm thấy thẹn mà nuốt trọn hung khí đang xâm lược chính mình.
Cự xà phát ra âm thanh tê tê, càng quấn chặt lấy cơ thể Chung Hạo, nó bắt đầu cảm thấy hưng phấn. Cơ thể nam nhân nóng bừng như lửa, cùng với lớp vảy lạnh như băng của nó hoàn toàn khác biệt, một cự vật khác ẩn giấu trong thân thể bắt đầu chậm rãi nhô đầu ra.
Đây là loại khoái cảm gần như khiến hắn tiếng sát đến bờ vực cái chết, Chung Hạo khó khăn hít thở, ngực bị áp bức đến mức cơ hồ sắp trương nứt ra. Đầu óc quay cuồng, miệng hét to, hai chân bị mở đến mức lớn nhất, vô lực tùy ý cự xà lắc lư cơ thể.
Nơi duy nhất có cảm giác là hoa huyệt bị xâm lăng.
“A a.”
Không đúng, phía sau có vật gì đó. Chung Hạo miễn cưỡng mở to mắt, nhưng hắn không thể nhìn tới. Rất nguy hiểm, nóng rực hệt như cự vật đang sáp nhập hoa huyệt phía trước, đang bắt đầu rục rịch ở miệng tiểu huyệt phía sau.
“Sao vậy…”
Thân thể bị nhấc lên cao, tính khí của cự xà chậm rãi rút khỏi hoa huyệt.
“A, không!”
Hắn kẹp chặt hai chân, muốn giữ lại vật đang gây ra khoái cảm, nhưng bông hoa non mềm vẫn bị kéo căng, vật thể còn to hơn một cánh tay em bé từ từ rời khỏi hoa huyệt.
Chung Hạo bị đặt trên mặt đất, hắn chăm chú nhìn thân mình to lớn của cự xà trước mặt, lớp vảy vàng óng ánh dưới ngọn đèn sáng bóng xinh đẹp. Hai chân hắn không thể khép lại, chất lỏng ấm áp không ngừng chảy ra, giữa hai chân toàn là dịch lỏng, thấm ướt cả sàn nhà.
“Làm… cái gì…”
Tầm mắt hạ xuống, thấy được nơi bí ẩn kia của cự xà, thế nhưng lại có hai cái tính khí giống hệt nhau, tựa như cự long, phía đỉnh có một chút dịch thể trắng đục ứa ra.
Không, sẽ bị giết chết mất.
Gót chân Chung Hạo cọ vào sàn nhà, liều mạng lui về phía sau.
Nhưng cự xà dễ dàng phong tỏa đường lui của hắn, dùng cái đuôi quất vào mông hắn, bức bách hắn bày ra tư thế bốn chân.
Vừa lúng túng lại vừa xấu hổ, Chung Hạo ngẩng đầu, phát hiện trên tường đều là gương. Trên mặt kính bóng loáng là một hình ảnh vô cùng dâm mỹ. Thân rắn cực lớn nhưng mềm dẻo đang ma xát cơ thể nam nhân, đầu lưỡi đỏ tươi không ngừng liếm miệng hai tiểu huyệt.
Đầu óc Chung Hạo ong một tiếng, bức họa này đã vượt xa đường biên đạo đức của hắn. Hắn bắt đầu điên cuồng giãy dụa, miễn cưỡng thoát được trói buộc của cự xà nhưng trong chớp mắt lại bị bắt trở về, hơn nữa lại bị ép buộc bày ra tư thế phơi bày rõ ràng nơi bí ẩn hơn. Hai chân bị mở thật to, hoa huyệt vừa rồi bị chà đạp chảy máu thành một màu đỏ tươi hiện rõ mồn một trong gương, hắn muốn dùng tay che đậy lại, nhưng lại bị thân rắn trói buộc, cơ thể hắn, ngoại trừ đầu và hạ thân, tất cả còn lại đều rơi vào tầm kiểm soát của cự xà.
Hắn đang bị mạnh mẽ khống chế, bị dã thú lăng nhục.
Muốn quay đầu đi không nhìn cảnh tượng này, cự xà lập tức phát ra âm thanh tê tê uy hiếp.
Hoa huyệt ướt át, ngay cả lông mao bên cạnh cũng dính ướt dịch lỏng, mà bên trong, lại còn không ngừng chảy ra.
Chẳng lẽ… muốn đem hai vật kia đồng thời…
Khiếp đảm nhìn qua hung khí như hổ rình mồi phía dưới, Chung Hạo run rẩy vươn ngón tay về phía tiểu huyệt, cẩn thận trừu sáp.
Hắn không muốn chết, ngửa cổ, âm thanh phát ra không rõ là rên rỉ dâm đãng hay đáng thương.
Hoa huyệt vừa nóng lại ẩm ướt, ngón tay vừa vói vào bên trong, cả thân thể sẽ không chịu được mà rùng mình một cái.
“Ô ô.”
Hoa huyệt nho nhỏ bị khuếch trương đến cực hạn, ngay cả bàn tay đều luồn vào, ngón tay khép lại, lúc thì nhẹ nhàng bên ngoài, lúc thì mạnh mẽ vói sâu vào, khiến cho vách tường thịt bên trong không ngừng run rẩy. Không khí tràn ngập một làn hương khí kỳ dị, đợi đến khi hắn phát hiện ra mùi hương này phát ra từ giữa hai chân mình, Chung Hạo cắn môi càng chặt hơn.
Cự xà vẫn chăm chú nhìn hắn, nam nhân cường tráng đang nằm trong lồng ngực mình thủ dâm, cơ thể tạo thành một đường cong duyên dáng, đây là một loại mị thái khiến bất cứ sinh vật nào cũng phải phát điên.
Hắn sắp lên đến cao trào. Bắp đùi run rẩy ngày càng kịch liệt, hô hấp càng dồn dập, tính khí đang giương cao bất ngờ phun ra một cỗ chất lỏng đặc sệt, đồng thời một vài giọt trong suốt cũng chảy ra từ khe hở giữa hai chân.
Cự xà hé miệng, ngậm lấy cánh tay Chung Hạo, khiến cho nam nhân đang uể oải không còn sức lực đem ngón tay hắn rút ra. Vật thể ngăn chặn vừa mất đi, chất lỏng tràn ngập trong hoa huyệt lập tức ồ ạt chảy ra. Tốc độ cực nhanh, quả thực giống như là phun ra. Chung Hạo nữa khép nữa mở mắt nên không nhìn thấy, nhưng cự xà đang áp sát đầu vào hai chân hắn lại thấy rất rõ ràng. Đóa hoa nho nhỏ khẽ run rẩy, phun ra chất lỏngtrong suốt hệt như một suối nước nóng.
|