Tuyệt Đối Xâm Chiếm
|
|
Ngón tay Hồ Thiên Quảng ôm lấy huyệt khẩu, cảnh sắc bên trong làm cho Phương Lâm Phàm cảm thấy thẹn, mà Hồ Thiên Quảng lại lấy ngón tay cắm vào tiểu huyệt, ôn nhu vỗ về chơi đùa vách tràng, theo vỗ về chơi đùa của hắn, ngón tay tiến vào chỗ sâu bên trong, bên tai Phương Lâm Phàm vang lên thanh âm bao hàm dục vọng: “Giám đốc, lỗ nhỏ của cậu vừa ướt vừa mềm, bên trong còn nóng hầm hập, co chặt như vậy có phải muốn ăn thịt heo lớn của tôi không?”
Còn hơn mát xa lớn, Phương Lâm Phàm quả thật càng hy vọng mình bị chân chính côn thịt không chút lưu tình xỏ xuyên qua, phần háng yêu thương cái mông của cậu, cái động dâm loạn này.
“Thao tôi…” Phương Lâm Phàm phun ra hai chữ, hai chữ cũng đủ để Hồ Thiên Quảng liều lĩnh thao tử cậu, ngay tại chỗ kéo quần thao cậu.
“Sẽ có người.” Thẹn thùng còn sót lại làm cho Phương Lâm Phàm cố kỵ.
Hồ Thiên Quảng ôm lấy cậu, mở ra một cánh cửa tiến vào.
Tới nơi không có ai, Hồ Thiên Quảng vẻ mặt nhàn nhã ngồi ở trên bồn cầu, thật lâu không hề động, Phương Lâm Phàm chủ động cởi quần hắn, bàn tay hạ xuống, rãnh mông dính đầy gel trơn ướt át ma sát lên quy đầu côn thịt, rồi sau đó tách chân ra, đỡ lấy côn thịt tím đỏ nhắm ngay tiểu huyệt, rên rỉ hạ thắt lưng xuống, khép hờ mắt hưởng thụ tư vị tuyệt vời khi côn thịt kéo căng tiểu huyệt, cho đến khi cả côn thịt đều tiến vào tiểu huyệt, ngồi trên đùi.
Phương Lâm Phàm nhìn chằm chằm vào ánh mắt động tình của Hồ Thiên Quảng, tâm tình kích động dâng môi lên, lúc hắn hôn lên cổ đã sớm muốn được nhấm nháp đôi môi dày này, lập tức xoay eo nhấc mông, kịch liệt lên xuống, chỗ kết hợp xì xì phun ra nước, bắn chất lỏng khắp hạ thân hai người, “A Quảng, động động a!”
Giám đốc đã qua cao trào một lần thể lực không nhiều, cầu xin nam nhân âu yếm phía sau lưng cậu, nam nhân hướng về cậu cười nguy hiểm, tóm lấy eo cậu, côn thịt dính đầy gel trơn màu nhũ bạch hung hăng thao tiểu huyệt nhanh hơn nữa.
“A… Thật nhanh… Thao tôi nhanh một chút nữa…” Giám đốc co chặt mông, tràng nội lập tức gắt gao bóp lấy côn thịt, tràng thịt đều ép lên quy đầu, không để một tia không gian làm cho quy đầu ma sát vách tường va chạm điểm mẫn cảm, thao giám đốc đến lưng tê dại, đầu tính khí dính đầy nước, tiếng nói mềm mại mị kêu, gương mặt nhã nhặn đeo kính mắt lộ ra thần sắc quyến rũ, cái eo gầy lắc lư đón nhận từng đợt va chạm của côn thịt.
Tiếng nước càng vang, thanh âm chụp thịt càng mạnh, thân mình thon dài mềm dẻo lộ ra màu đỏ động lòng người, mồ hôi chảy ra một lớp mỏng, giám đốc hơi nhếch miệng, đầu lưỡi bên trong vô thức liếm môi, tiểu huyệt dưới thân đồng thời co rút lại, chặt chẽ hấp dẫn nam nhân mắng to cậu một tiếng dâm phụ, càng phát ra va chạm xung mãng lên mông cậu, xoay tròn nghiền nát điểm mẫn cảm, giám đốc chịu không nổi khoái cảm mãnh liệt như nước, khóe mắt đỏ lên, nước mắt kích tình khoái hoạt chảy dưới thấu kính, đôi mắt dưới mắt kính mông lung trong suốt đến dị thường, vẻ mặt đầy yếu ớt.
Hồ Thiên Quảng nhẹ nhàng hôn nước mắt của cậu, một tia ôn nhu này làm cho Phương Lâm Phàm kích động không thôi, tâm tình sung sướng, tay chân mềm yếu.
Vui mừng kỳ quái, hưng phấn kỳ quái, khoái cảm kỳ quái, hóa thành dâm kêu, phóng đãng yêu cầu: “Thao tôi… A a… Ân a… Nhanh lên thao tôi đến bắn ra!”
“Giám đốc, cậu kêu lớn tiếng như vậy sẽ có người vào đấy.” Hồ Thiên Quảng cố ý chậm lại tốc độ, Phương Lâm Phàm sắp đến cao trào lập tức thanh tỉnh, cắn chặt môi.
“Ô…” Yết hầu phát ra tiếng khóc nức nở kìm nén, Phương Lâm Phàm mở to ánh mắt mông lung đầy nước mắt, thần tình khổ sở chịu đựng Hồ Thiên Quảng quay lại tốc độ ban đầu.
“Giám đốc, tôi thật muốn đem cậu về nhà, mỗi ngày thao cậu đến vừa khóc vừa gọi tôi ông xã.” Hồ Thiên Quảng vuốt ve cái mông theo động tác của hắn mà lay động, mê muội đủ loại phản ứng của Phương Lâm Phàm, kịch liệt cũng tốt, nhẫn nại cũng tốt, chỉ cần là Phương Lâm Phàm, cái gì cũng tốt, yêu cầu duy nhất chính là những phản ứng này chỉ có thể do hắn mang đến, chỉ có thể nằm ở dưới thân hắn kêu rên.
Trong lòng Hồ Thiên Quảng có một loại dục vọng chiếm hữu mãnh liệt, đó là loại dục vọng đáng sợ muốn hoàn toàn chiếm lĩnh trái tim Phương Lâm Phàm, loại dục vọng mãnh liệt này không giống tình dục, thúc giục hắn bức bách Phương Lâm Phàm: “Gọi tôi ông xã.”
Phương Lâm Phàm đột nhiên trừng lớn ánh mắt, bật thốt lời cự tuyệt: “Không… A ——”
Mới vừa hé miệng, tất cả ngôn ngữ bởi đâm chọc cuồng mãnh biến thành dâm kêu phóng đãng, nam nhân ôm lấy mông cậu, một chút một chút đâm mạnh vào mông cậu, côn thịt tùy ý đùa bỡn tiểu huyệt non mềm, lặp lại mệnh lệnh: “Gọi ông xã.”
Càng nhanh càng sa đọa, lý trí sắp rời đi, Phương Lâm Phàm thấy cuồng thao càng ngày càng làm cho cậu thống khổ, môi cắn đến xuất huyết, dùng đau đớn bảo trì một tia lý trí.
“Không gọi!”
“Vậy làm đến lúc cậu chịu gọi tôi là ông xã mới thôi!” Hồ Thiên Quảng không biết mình vì cái gì mà tức giận, côn thịt chen vào chỗ sâu đến đáng sợ, ma sát tràng nội nơi đó, đi vào quá sâu, đâm chọc ma sát khủng bố, vách tường dâm lãng phân bố ra dịch ruột non, làm tốt chuẩn bị ướt át, quy đầu điên cuồng ma sát vách tường tận sâu bên trong.
|
Lý trí cực nhanh, Phương Lâm Phàm gào lên một tiếng, “Không cần… Không cần! Sẽ chết! A a a… Cầu anh không cần… Ô a a…”
“Gọi ông xã!” Hồ Thiên Quảng đánh vào mông cậu bốp bốp, ra lệnh.
“Ông xã…” Phương Lâm Phàm trốn không được giam cầm của hai tay Hồ Thiên Quảng, chỉ có thể ở trong lòng hắn, bị hắn cắm vào chỗ sâu nhất.
“Tiếp tục gọi ông xã.” Quy đầu ở chỗ sâu trong tràng nội lại đè ép đưa đẩy bên trong, Hồ Thiên Quảng chẳng những muốn chiếm lĩnh tiểu huyệt của cậu, cũng muốn tuyệt đối chiếm lĩnh thần trí của cậu.
“Ông xã…”
“Có thích ông xã thao cưng không?” Ngữ khí Hồ Thiên Quảng ôn nhu, côn thịt lại hung ác dùng sức va chạm.
Toàn bộ thần trí của Phương Lâm Phàm đã không còn, run rẩy trả lời: “Thích… Thích…”
“Ông xã thao cưng thích đến khó chịu?” Hồ Thiên Quảng lại hỏi.
“Thích muốn chết…”
Vừa dứt lời, Hồ Thiên Quảng liều mạng thao tiểu huyệt của Phương Lâm Phàm, khoái cảm chiếm lĩnh ở chỗ sâu bên trong đã không đơn giản có thể hình dung, Phương Lâm Phàm không chịu nổi tra tấn, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống hai má, côn thịt dùng tốc độ khủng bố ma sát nội bích, cậu kêu một tiếng, Hồ Thiên Quảng liền nắm tay nhét vào trong miệng cậu ngăn chặn tiếng hét to của cậu.
Quần lót không cởi ma sát vào âm nang, đũng quần lót đã sớm cuộn lại thành dây thừng, ở rãnh mông cậu cọ đến cọ đi, kích thích tính khí của cậu, toát ra chất lỏng nhũ bạch lúc sắp cao trào.
Phương Lâm Phàm kêu không ra khóc không ra, hai cái động trên dưới đều bị Hồ Thiên Quảng vô tình phá hỏng, nức nở rơi lệ đầy mặt, thích tới cực điểm Hồ Thiên Quảng hung hăng thao cậu, thao đến chỗ sâu trong tràng nội bắt đầu co rút.
Phương Lâm Phàm sắp đạt cao trào theo bản năng co chặt mông, bắt buộc côn thịt ma sát tràng thịt mấp máy vô cùng kịch liệt, mà trên mặt cậu tràn đầy vẻ sung sướng cũng như thống khổ, gắt gao cắn tay Hồ Thiên Quảng.
“Bà xã, lỗ nhỏ của cưng chặt lại, có phải sắp bị tôi thao đến cao trào không?”
Không phải giám đốc, mà là bà xã, kích thích Phương Lâm Phàm, nháy mắt cao trào, tính khí cuồng phun tinh dịch, tiểu huyệt co rút, thế nhưng còn chặt hơn dĩ vãng, tràng nội mấp máy làm cho Hồ Thiên Quảng đập mạnh vài cái, bắn tinh một giọt cũng không dư thừa.
Cảm giác bị bắn tinh làm cho sắc mặt Phương Lâm Phàm càng phát ra thống khổ, sống chết cắn tay Hồ Thiên Quảng, cho đến lúc Hồ Thiên Quảng bắn tinh xong, cậu vẫn đang trong trạng thái run rẩy khi cao trào.
Hồ Thiên Quảng rút bàn tay bị cắn đến chảy máu về, một lượng lớn nước bọt chảy xuống khóe miệng Phương Lâm Phàm, Phương Lâm Phàm bỗng nhiên mềm nhũn, đổ ập vào lòng ngực hắn.
Rút côn thịt ra, Hồ Thiên Quảng rất nhanh kéo quần lót, tinh dịch nhất thời chảy vào trong quần lót, thấm ướt dính bao quanh mông Phương Lâm Phàm, theo sau, Hồ Thiên Quảng vì cậu mặc lại quần, một lần nữa thắt tốt cà vạt.
“Giám đốc, tan tầm tôi sẽ kiểm tra cậu, nếu lại đổi một cái quần lót tôi sẽ làm cho cậu mỗi ngày gọi tôi là ông xã.”
Mắt kính nhuộm một tầng sương mù làm thấy không rõ thần sắc của Phương Lâm Phàm.
|
7.
Nhất định là điên rồi!
Đỡ lấy cái trán, Phương Lâm Phàm thật sự không thể tưởng tượng được mình vừa bị nam nhân thao điên cuồng, vừa không khống chế được gọi nam nhân là ông xã, lúc nam nhân gọi cậu là bà xã, cậu có cảm giác vô cùng kỳ quái, lập tức đến cao trào, chưa từng sảng khoái như vậy.
Ai cũng không nghĩ tới một thân sạch sẽ sắc mặt lạnh lùng như cậu quần lót lại ướt đẫm, tinh dịch phun vào sâu bên trong chảy xuống, cả quần lót đều dính tinh dịch không phải của mình, Phương Lâm Phàm khẽ nhắm mắt, cực lực không chú ý thứ đang chảy từ tiểu huyệt ra quần lót, chính là cảm giác rõ ràng như thế sao có thể không chú ý được? Tinh dịch dính nhớp chảy chậm ra, kích thích điểm mẫn cảm trong tràng bích, làm cậu muốn rên rỉ, lại muốn bị côn thịt thô to của nam nhân hung ác thao một hồi nữa.
Do dự trong chốc lát, cất quần lót sạch sẽ trong tay đi, ngược lại đưa tay tới thắt lưng, hơi thở dồn dập tháo thắt lưng, lại kéo khóa quần, tay kia sờ vào trong quần lót, âu yếm tính khí đã hơi cương, xoa nắn âm nang, tay dần dần đi đến phía sau, hai ngón tay dễ dàng tiến vào tiểu huyệt chứa đầy tinh dịch, sau đó kéo căng huyệt khẩu, toàn bộ tinh dịch trong tiểu huyệt đều chảy ra.
Chờ cho tinh dịch không còn chảy ra nữa, Phương Lâm Phàm rên rỉ đem tinh dịch xoa lên giữa hai chân mình, cuối cùng híp mắt lại, thoáng say mê liếm sạch tinh dịch còn lưu lại trên đầu ngón tay, bất tri bất giác kêu: “Ông xã…”
Ý thức được mình kêu ra chữ “ông xã”, Phương Lâm Phàm đột nhiên thanh tỉnh, bối rối che mặt.
Hóa ra cậu đã biến thái đến mức không kìm lòng được, đi kêu một nam nhân là “ông xã”.
Giờ tan tầm sớm hơn trước hai giờ, nhân viên làm việc tăng ca cũng lục tục ra về, lúc chỉ còn lại một mình giám đốc Phương Lâm Phàm, Hồ Thiên Quảng nhẹ nhàng mở cửa ban công, đắc ý cười nói “Giám đốc, tôi đến kiểm tra quần lót của cậu!”
Đi đến trước bàn làm việc, Hồ Thiên Quảng cầm lấy tài liệu trong tay Phương Lâm Phàm, Phương Lâm Phàm nâng mặt lên, đẩy gọng kính, lạnh lùng cự tuyệt: “Đã qua giờ tan tần, anh không có quyền kiểm tra.”
“Giám đốc, người bị thao không có quyền lựa chọn, nếu cậu không chịu cởi, tôi sẽ khiến cho cậu mông trần đi ra cửa chính của công ty.” Ngữ khí Hồ Thiên Quảng tràn ngập khí thế áp đảo không cho người khác cự tuyệt.
Lúc này Phương Lâm Phàm mới đứng lên, mặt không chút thay đổi nói: “Không được làm ở trên bàn, trên đó có rất nhiều văn kiện quan trọng.”
Nói xong, cậu xoay người, cởi từng cúc áo một, tùy tay vắt áo lên ghế, sau đó cởi quần âu, cũng vắt lên ghế, sau đó đi đến trước cửa sổ, cởi áo sơmi, đang muốn cởi quần lót, Hồ Thiên Quảng đột nhiên bắt lấy hai tay của cậu, đem hai tay của cậu đặt lên cửa sổ, tràn đầy tình dục nói: “Giám đốc, tôi cởi quần lót giúp cậu.”
Thân thể Phương Lâm Phàm run lên, lập tức, Hồ Thiên Quảng vừa vuốt ve cái mông tròn của cậu, vừa lấy tay ôm lấy đáy quần lót, túm quần lót xuống, lộ ra cái mông vừa trắng vừa cong, trên mông dính đầy vết tinh dịch đã khô, quần lót lại càng không nói.
Thần sắc Hồ Thiên Quảng hưng phấn, bàn tay to đánh vang dội lên cái mông rất tròn, tiếng bốp bốp quanh quẩn trong văn phòng im lặng, hai cánh mông bị hắn vỗ hơi run rẩy, động tác mang theo ý tứ lăng nhục làm cho Phương Lâm Phàm có cảm giác cương lên, không tự chủ được nhếch mông lên.
“Ưm… A…”
“Quả nhiên là dâm phụ, đánh mông mà cậu còn có cảm giác như vậy, nếu côn thịt của tôi cắm vào, thì chẳng phải cậu sẽ bắn luôn sao.” Hồ Thiên Quảng càng ra sức đánh vào mông, đánh đến mông đỏ bừng lên, tiểu huyệt co rút vào trong, hấp dẫn nam nhân thao cậu lần nữa, “Mẹ nó, dâm phụ, khuếch trương cho lão tử xem!”
Phương Lâm Phàm chống vào cửa sổ, ngẩng đầu nhìn bóng dáng của chính mình trong kính, đã sớm là vẻ mặt ửng hồng khát cầu côn thịt xỏ xuyên qua, huống chi tiểu huyệt của cậu bởi vì tồn tại của tinh dịch mà cả ngày đều ướt át, khiến cho cậu cơ khát cực độ, là lý trí đè nén xuống tình dục của cậu, nhẫn nại đến lúc kiểm tra của Hồ Thiên Quảng.
|
Hiện tại nam nhân này liền đứng ở phía sau cậu, vuốt ve mông cậu chờ cậu khuếch trương, tình cảnh này làm tình dục của cậu tăng vọt, hô hấp hỗn loạn, tay run rẩy đưa từ dưới thân ra phía sau, một ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt đỏ bừng để khuếch trương.
Lúc này, Hồ Thiên Quảng vội vàng cởi quần, lộ ra côn thịt thật lớn, hai mắt nhìn Phương Lâm Phàm khuếch trương, tay cầm côn thịt, quy đầu đỏ tím phình to ma sát đùi trong non mịn của cậu.
“A…” Tuy không phải là kích thích mãnh liệt, nhưng tưởng tượng đến hình ảnh kia, động tác khuếch trương của Phương Lâm Phàm biến thành đâm chọc, cái mông vặn vẹo đã bày ra tư thế mời gọi.
“Muốn tôi thao cậu phải gọi tôi là ông xã.” Hồ Thiên Quảng nhân cơ hội yêu cầu.
“Ưm… Không… Không thể…” Không thể mất đi khống chế giống như buổi sáng, chính là bên trong hư không, cấp bách muốn được côn thịt nhồi vào, làm cho Phương Lâm Phàm khó chịu, tốc độ ngón tay ra vào trong tiểu huyệt nhanh hơn.
“Không thể phải không? Tôi sẽ thao cậu đến mức cậu phải gọi ông xã cầu tôi thao cậu.” Hồ Thiên Quảng tràn đầy tự tin, quy đầu đã phân bố ra chất nhầy ma sát từ đùi xuống dưới, một sợi nước kéo dài tới tiểu huyệt đang bị ngón tay ra vào, Phương Lâm Phàm liền rút ngón tay ra.
“Tiến vào thao tôi.”
Hồ Thiên Quảng không có ý tứ cắm vào tiểu huyệt, quy đầu đâm vào huyệt khẩu ma sát, đem chất nhầy của mình bôi đầy huyệt khẩu, huyệt khẩu mẫn cảm co rút lại, ý đồ muốn nuốt quy đầu, nhưng quy đầu lại né tránh, vẫn như cũ một lần lại một lần ma sát huyệt khẩu ướt sũng, trêu chọc huyệt khẩu dâm đãng.
Phương Lâm Phàm thở hổn hển chống lên cửa sổ, ánh mắt dưới kính mắt mông lung hơi nước do bị cảm giác hư không làm cho phát điên, mặc kệ cậu chủ động thế nào, nam nhân vẫn không chịu dùng côn thịt hung hăng đâm vào tiểu huyệt của cậu, nhiều nhất là quy đầu đâm nhẹ vào huyệt khẩu, lại kéo ra rất nhanh, mỗi một lần quy đầu chỉ kéo căng huyệt khẩu ra một chút, hoàn toàn không cắm hết vào tiểu huyệt.
Đã có thói quen được côn thịt đâm vào tận sâu bên trong hung ác thao lộng, tính khí của Phương Lâm Phàm cương lên thẳng tắp, chỉ hy vọng Hồ Thiên Quảng nhanh chóng làm cho cậu được bắn tinh, dùng lý trí ngăn chặn thần trí sắp mơ màng, chỉ cần cậu buông lỏng, nhất định sẽ kêu to ông xã mau thao cậu.
Cầm tính khí của mình, Phương Lâm Phàm cắn môi ma sát tính khí, Hồ Thiên Quảng tức giận, bàn tay to duỗi ra, kéo tay cậu, đem tay cậu đặt lên cửa sổ, “Mẹ nó, dám sờ lão Nhị, hôm nay lão tử sẽ đem dâm phụ cậu thao đến mức chỉ có thể bắn nước tiểu!”
Thắt lưng dùng sức va chạm về phía trước, côn thịt tiến quân thần tốc, Phương Lâm Phàm lập tức nhếch cao mông, co rút tiểu huyệt lại, kích động nuốt hết côn thịt, Hồ Thiên Quảng di chuyển háng liên tục, va chạm dã man vào mông của Phương Lâm Phàm, ngón trỏ không ngừng khẽ gãi đỉnh núm vú, kích thích núm vú đến tê dại, lại nắm nhẹ rồi ép xuống, Phương Lâm Phàm ngẩng đầu rên rỉ lớn tiếng, sương mù trên mắt kính càng ngày càng đậm, khóe môi nhếch lên chảy ra nước bọt trong suốt, tính khí dưới thân dường như đã chảy dâm dịch.
“Thật là lợi hại… A Quảng… Dùng sức thao tôi… A a… Ưm… A…” Ghé vào cửa sổ rên rỉ, Phương Lâm Phàm nâng mông cao lên, mở rộng hai cánh mông, thuận tiện cho côn thịt không lưu tình xỏ xuyên qua tiểu huyệt, không có bôi trơn, tràng bích tự phân bố ra dịch ruột non, xoa lên côn thịt một tầng hơi nước, nhưng tràng bích vẫn có chút khô khốc, mỗi lần rút ra đều kéo ra tràng thịt màu đỏ, mị thịt màu đỏ dâm mĩ cắn chặt côn thịt, đâm mạnh vào tiểu huyệt, tràng thịt cắn lại càng chặt.
“Mẹ nó! Lão tử thao chết cậu! Cho cậu sờ lão Nhị! Thao chết cái đồ dâm phụ cậu!” Tức giận của Hồ Thiên Quảng không giảm, không hề khống chế hung ác đâm mạnh vào tiểu huyệt, côn thịt ma sát điểm mẫn cảm, Phương Lâm Phàm hét lên một tiếng, mông cũng đánh tới côn thịt, xoay thắt lưng quanh háng, côn thịt ma sát ở điểm mẫn cảm, Phương Lâm Phàm hét lên một tiếng cao hơn, rất nhanh sắp tới cực điểm cao trào, khóe mắt đã chảy ra nước mắt.
“Thao chết tôi! Thao chết tôi!” Phương Lâm Phàm kêu to, núm vú trước ngực đột nhiên bị kéo căng, cậu vừa đau lại vừa thích, tính khí dính đầy dâm dịch, chảy đến âm nang, chảy xuống đùi, kính cửa số làm toàn bộ dâm thái của cậu lúc bị nam nhân thao hiện ra trước mắt, mà cậu lại không còn cảm giác thẹn thùng cùng lý trí, dâm kêu cầu xin nam nhân thao chết cậu, nam nhân cũng tiến lên như mong muốn của cậu, tốc độ nhanh đến mức làm cậu không chống được cánh tay, mặt bị đè úp sấp lên cửa sổ kêu rên không ngừng.
Ánh đèn neon ngoài cửa sổ sáng lên, đúng là lúc mọi người thanh thản hưởng thụ sau giờ tan tầm, mà cậu lại ghé vào cửa sổ trong tòa nhà cao tầng, cả người trần trụi nhếch cao mông, bị một nam nhân ăn mặc chỉnh tề, dùng bộ vị nam tính to lớn lần lượt hết đâm lại chọc vào tiểu huyệt, giống như một dâm thú động dục nghênh đón một con thú khác điên cuồng thao lộng, tiếng nói khàn khàn co rút, tính khí run rẩy phun ra từng đợt, tinh dịch rơi xuống dính đầy cửa sổ.
Hai chân đã không còn lực chống đỡ, Phương Lâm Phàm chậm rãi trượt xuống, quỳ trên đất mặt dán vào cửa sổ bị Hồ Thiên Quảng ôm lấy thắt lưng hung ác đâm chọc, tinh dịch trên cửa sổ dính đầy trên mặt cùng trên kính, môi cũng dính đầy hương vị tinh nùng, nam nhân phía sau kéo mặt cậu lại, hôn lung tung lên môi cậu, kích động gọi cậu: “Giám đốc… Giám đốc… Lỗ nhỏ của cậu cắn chết tôi!”
Côn thịt của hắn vặn xoắn từng đợt, tư vị kia không gì sánh kịp, Hồ Thiên Quảng càng làm càng ngừng không được, rút ra côn thịt, quay Phương Lâm Phàm lại thành tư thế mặt đối mặt, Phương Lâm Phàm khẽ nhếch miệng cùng khuôn mặt đầy tinh dịch, cả người dựa vào cửa sổ, hai chân mở rộng tùy ý Hồ Thiên Quảng muốn làm gì thì làm, Hồ Thiên Quảng cư nhiên không khách khí với cậu, kéo hai đùi vắt lên vai liền tiến vào tiểu huyệt.
Tuy rằng thích cảm xúc tuyệt vời khi chạm vào cái mông cong của Phương Lâm Phàm, nhưng hắn vẫn thích cùng Phương Lâm Phàm mặt đối mặt làm tình hơn, bởi vì hắn có thể nhìn thấy biểu tình dần dần tan vỡ của Phương Lâm Phàm, khuôn mặt đẫm lệ khi cao trào, hiện tại hắn nhìn thấy trên mặt ngoài miệng, còn có trên kính của Phương Lâm Phàm dính đầy tinh dịch của mình liền vô cùng kích động, làm mười lần tám lần đều cảm thấy không thành vấn đề.
|
Hồ Thiên Quảng gỡ kính xuống, ánh mắt tràn ngập nước mắt của Phương Lâm Phàm không có chỗ trốn, mờ mịt nhìn cái kính đưa đến trước miệng, “Giám đốc, liếm sạch kính đi, bằng không cậu sẽ không nhìn rõ tôi làm thế nào thao cậu đến phun nước tiểu.”
Tiểu huyệt còn bị côn thịt vô tình xỏ xuyên qua, trong óc Phương Lâm Phàm trống rỗng không thể tự hỏi, theo bản năng vươn đầu lưỡi, đầu lưỡi từng chút từng chút liếm sạch tinh dịch trên kính, thấy Hồ Thiên Quảng càng thêm kích động va chạm mông của mình, Phương Lâm Phàm ngửa mặt kêu rên, hai đùi gác trên vai bắt đầu lộn xộn, ngón chân thoải mái co lại, hai cánh mông bị va chạm đến đỏ ửng, khóc kêu lên: “A Quảng, thao lỗ nhỏ của tôi, a a a…”
“Là ông xã! Gọi ông xã! Không gọi sẽ mặc kệ lỗ nhỏ của cậu!” Hồ Thiên Quảng rút côn thịt ra đứng im.
Phương Lâm Phàm nhã nhặn tuấn mỹ đeo kính mắt viền vàng, luôn lạnh lùng làm cho người ta khó có thể thân cận, ấn tượng cơ trí bình tĩnh cùng cấm dục, giờ này phút này, cậu hoàn toàn không còn hình tượng trước mặt người khác, cầm côn thịt của Hồ Thiên Quảng, nâng mông lên đem côn thịt đâm vào tiểu huyệt, “Ông xã, thao lỗ nhỏ của em…”
“Ông xã sẽ thao chết cái lỗ nhỏ dâm đãng này của cưng!” Lúc này Hồ Thiên Quảng mới cắm vào tiểu huyệt một lần nữa, tiểu huyệt lấy lòng co rút lại, côn thịt không chịu bắn tinh cũng thiếu chút nữa bị Phương Lâm Phàm làm cho bắn ra, Hồ Thiên Quảng trừng phạt va chạm cậu.
Giám đốc dâm loạn hoàn toàn không giữ được mở rộng thân mình, toàn thân chỉ còn một chân có treo cái quần lót bẩn, dưới uy lực đâm chọc mãnh liệt của lái xe lại thét chói tai đạt đến cao trào, lái xe lẳng lặng dừng lại trong chốc lát, làm dịu đi dục vọng bắn tinh, lập tức càng dũng mãnh hơn lúc trước hung ác thao giám đốc.
Cao trào cuồng mãnh bao phủ giám đốc, tiểu huyệt bên dưới không có cơ hội buông ra, tràng bích mẫn cảm dị thường, chỉ hơi va chạm một chút, sẽ co rút không thôi, côn thịt lại tiếp tục công kích điểm mẫn cảm, giám đốc thống khổ không thể nghĩ, mà lái xe cho thống khổ ngọt ngào chỉ để ý thao cậu đến bắn ra, mặc kệ tinh dịch của cậu bắn ra làm bẩn quần áo của mình.
“Đừng thao nữa! Đừng thao nữa!” Phương Lâm Phàm khóc lóc không biết bắn ra mấy lần, tính khí cương cứng không thể bắn ra một giọt tinh dịch, ngay cả dâm dịch ở linh khẩu cũng không chảy ra nửa giọt, mà nam nhân từ đầu đến cuối chỉ bắn một lần, “Ô a a… Em bắn không được! Ông xã đừng thao nữa!”
Hồ Thiên Quảng nắm chặt cánh tay đang giãy giụa của Phương Lâm Phàm, hai chân Phương Lâm Phàm đã không có khí lực vòng qua thắt lưng của hắn, mềm nhũn vắt qua chân hắn.
“Bắn không được thì bắn nước tiểu! Lão tử không thao cưng đến phun nước tiểu, cưng sẽ không nhớ kỹ kết cục khi sờ lão Nhị!”
“Em không dám… Ông xã buông tha em… A a a…”
Cầu xin của Phương Lâm Phàm chỉ đổi lấy một cái va chạm mãnh liệt, tính khí run run, rõ ràng là bắn tinh, chính là linh khẩu chỉ tiết ra một tia dâm dịch, chỉ một lát sau chảy ra chất lỏng trong suốt màu vàng.
Phương Lâm Phàm trừng lớn mắt, côn thịt còn đang ra sức đâm chọc trong tiểu huyệt, đột nhiên dừng lại, côn thịt run lên, tinh dịch nóng bỏng còn hơn nham thạch đánh sâu vào kích thích tràng bích mãnh liệt co rút.
“Không… Không cần —— a a a ——”
Phương Lâm Phàm điên cuồng lắc đầu, chất lỏng lao ra niệu đại, bắn ra một cột nước trong suốt, tinh dịch màu trắng ngà phun mạnh vào tiểu huyệt đang kịch liệt co rút, vẩy ra trên mặt đất cùng giữa chân hai người, Phương Lâm Phàm đồng thời mềm oặt ngã xuống, tính khí mềm nhũn, tiểu huyệt vẫn kịch liệt co rút như cũ.
Lúc côn thịt Hồ Thiên Quảng rút ra, đùi Phương Lâm Phàm run lên, từng dòng từng dòng tinh dịch chảy đầy mông, hai mắt vô thần bảo trì tư thế bị thao, bộ dạng kia vừa không quyến rũ, cũng chẳng mê người, mà là mỹ cảm sau khi bị giống đực chinh phục chà đạp làm nhục, làm cho kẻ khác tâm động.
Trong lòng nghĩ muốn hôn cậu.
|