Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?
|
|
CHƯƠNG 18: KHÔNG TÊN
EDIT: EN
"Thấy rồi, mà đừng để ý, họ nói tào lao thôi." Đối với mầy tin đồn nhảm trong game, Đổng Thiếu chỉ bĩu môi cười nhạo: "Đều là một đám người suy nghĩ bậy bạ chỉ để thỏa mãn dục vọng tự sướng của bản thân mình thôi, không cần thiết tranh mồm cùng bọn họ."
Đào Diệp thở một hơi, nếu đối phương không để ý thì tốt rồi, cơ mà vẫn nói: "Xin lỗi sư phụ, em không biết mọi chuyện trở thành như vậy."
Là vì mình nên Đại Vĩ Ba Lang và Cẩn Y Dạ Hành mới bị người ta nói đến khó xử vậy.
"Xin lỗi cái gì, anh và A Hành đều người có hiểu biết, không liên quan đến em. đúng không A Hành?" Đổng Thiếu Khinh gọi Thạch Cẩn Hành vài câu, nhưng bên kia đều im lặng, chắc hẳn là đang làm gì đó.
"Sư phụ Bang chủ?" Đào Diệp ẩn ẩn mà khẩn trương lên, cậu cảm giác như khi đối mặt với Nhị sư phụ thì luôn luôn sợ hãi.
"Tôi biết ai giết em, giờ đi giết cô ta." Lúc Thạch Cẩn Hành nói thì nhân vật của anh đã đứng trước mặt Phượng Hoàng 1998.
"Sư phụ..."
"Tôi giết cô ta rồi."
Sau khi Phượng Hoàng 1998 thấy rõ mặt người ra tay với mình thì ngay cả một đường sống cũng không có, trong nháy mắt thi thể của cô đã nằm dưới chân Cẩn Y Dạ Hành.
【 Gần Đó 】 Phượng Hoàng 1998: Anh đúng thật là tới giết tui, vì đau lòng kẻ thứ ba nhà anh đúng không?
【 Gần Đó 】 Cẩn Y Dạ Hành: Đừng chơi game nhiều, siêng đọc sách đi.
Nam nhân mặc chiến bào đen, cưỡi Bạch Kì Mã của mình rời khỏi, trước khi đi còn để lại một câu nói hết sức nghẹn người cho Phượng Hoàng 1998.
【 Thế Giới 】 Phượng Hoàng 1998: Tui bị Cẩn Y Dạ Hành giết, anh ta đau lòng kẻ thứ ba nhà anh ta, ha ha ha ha! Có gan thì kêu kẻ thứ ba đó tới giết tui này!
【 Thế Giới 】 Đại Vĩ Ba Lang: Thu mua một bộ trang bị level cao dành cho Hỗ Trợ, mua với giá cao.
【 Thế Giới 】 Ngũ A Ca: Tui và Tiểu Phiến ở cùng bang, nhất định là có người vu khống cho Tiểu Phiến, mọi người đừng nhân lúc này mà mượn đao giết người nha!
【 Thế Giới 】 Ốc Sên 123: Kêu em gái kia ra nói chút gì đi? Cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Dù sao cũng phải nói vài lời đi chứ?
【 Thế Giới 】 Tôi Say: Một đám người nhiều chuyện, nữ chính còn chưa ra mặt, mấy người tranh cãi làm quái gì?
【 Thế Giới 】 Sống Mà Cười: Lữ như là vu khống thì sao? Người ta có cách làm cho hai vị sư phụ đều thương yêu người ta, đó mới chính là bản lĩnh á?
【 Thế Giới 】 Trò Đùa: Lo chuyện bao đồng, chậc chậc @Phượng Hoàng 1998
【 Thế Giới 】 Phượng Hoàng 1998: Mi tag ta làm gì? Không thể giết kẻ thứ ba hả? Mong nhà mi đều bị kẻ thứ ba quấy rối!
Kênh Thế Giới thêm mới liên tục, chưa đến một phút đã có thêm mấy cái. Đào Diệp nhìn một chốc thì cảm thấy hoa cả mắt, sau đó quyết định không nhìn nữa.
"Cám ơn sư phụ, thật ra không sao đâu, có giết em thì cũng không đau đớn gì." So với mấy cuộc đuổi giết kinh khủng lúc trước thì cái này đúng thật không là gì cả.
"Cũng không phải vì em, chỉ là do quá nhàm chán, giết người." Thạch Cẩn Hành giết người xong, thì trở lại bên người Tiểu Phiến.
Đào Diệp 囧: "..." Cảm xúc xuống dốc, cũng không có tâm trạng đi làm nhiệm vụ hằng ngày, cho nên đành đứng đât tán dóc.
"Biết ai tung tin không?" Một lát sau, Thạch Cẩn Hành hỏi.
"Này còn hỏi nữa, đương nhiên là người yêu của cậu chứ ai." Đổng Thiếu Khinh nói một cách khẳng định, không do dự chút nào: "Không tin cậu đi thăm dò chút đi, cô tả chắc sẽ giả ngu, không thừa nhận. Muốn nói đến sen trắng, thì không phải đồ đệ ta mà chính là cô ta á."
"Ừ."
Cũng không biết Thạch Cẩn Hành có ý gì, anh nói một tiếng, rồi biến mất.
Đại Vĩ Ba Lang cười ha ha mà nói: "Đồ đệ, Nhị sư phụ trút giận cho em, em cứ chờ xem kịch đi."
"..." Đào Diệp vẫn im lặng như trước, cậu không muốn kiếm chuyện với ai, nhưng là mà người ta lại không nghĩ như vậy.
Đổng Thiếu Khinh đột nhiên nói: "Hết cảm chưa, có người chăm sóc em không?"
Không giống như lúc chơi game bình thường, Đào Diệp nghe ra miitj loại hương vị đứng đắn, đây là quan tâm... ?
"Sư phụ, em ở một mình."
"Người thân đâu?"
"Ở nhà chính."
"Thuê trọ để học hả?"
"Vâng."
Nếu như không phải vì học xacha cũng sẽ không vì từ bỏ buôn bán mà lên đây chăm sóc cậu.
"Học gì vậy?"
"Sư phụ, em học đại học." Không phải học sinh trung học hay tiểu học.
"Phải không?" Đổng Thiếu Khinh ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại chắc chắn là vậy, anh từng nghe Đào Diệp nói mình đi làm thêm. Mà học sinh trung học thì làm gì có nhiều thời gian mà làm thêm, và cũng chẳng có thời gian mà chơi game.
"Vâng..." Đào Diệp và Đại Vĩ Ba Lang đợi một lát thì nhìn thấy Cẩn Y Dạ Hành ở bên cạnh đã biến mất, cậu thuận miệng hỏi câu: "Sư phụ Bang chủ, anh đang làm gì vậy?"
Bên kia trả lời: "Đang làm nhiệm vụ."
"= =" cạn lời nên chỉ đành gõ lại ký tự này, Đào Diệp nói: "Sao không dẫn em theo làm nhiệm vụ? Em cũng chưa làm nhiệm vụ hằng ngày nè."
"Em chờ chút, tôi đang làm nhiệm vụ đôi." Thạch Cẩn Hành nói.
"Ế." Đào Diệp ngơ ngác nói, xong sực nhớ tới Bang chủ đúng là đã có người yêu, nhưng mà không phải nói tới tính sổ sao? tại sao lại hài hòa hứng khởi làm nhiệm đôi thế.
"Ha ha ha ha!" Đại Vĩ Ba Lang cười ha ha, dùng sức mà bôi đen Thạch Cẩn Hành: "Cậu làm cái quỷ gì vậy? Đừng nói là bị nhỏ kia tẩy não nha?"
Lúc này, Bang chủ không trả lời, hình như đang bận?
"Đồ đệ, nếu cậu ta không rảnh thì sư phụ dẫn em đi." Đại Vĩ Ba Lang tìm tọa đồ của Đào Diệp rồi nhanh chóng đi qua.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Chờ tôi một chút.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Không sao, em đi cùng sư phụ, đã đồng ý rồi.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Vậy tùy em.
Khi nhìn thấy ba chữ kia, Đào Diệp như có cảm giác nghẹn trong yết hầu, này là gì vậy?
***
Mãi đến khi làm xong nhiệm vụ hằng ngày với Đại Vĩ Ba Lang, thì vẫn không thấy bóng dáng của Bang chủ.
Đại Vĩ Ba Lang cảm thấy nếu không đánh bản thì cũng vô tâm chơi game tiếp, anh kéo Đào Diệp đi vòng vòng chơi.
"Đi làm gì?"
"Đi nghe người khác hát." Đại Vĩ Ba Lang hưng trí bừng bừng mà nói: "Gần đây anh nghe nói, trên YY có rất nhiều người hát hay."
"Đúng rồi." Đào Diệp gật đầu tỏ vẻ đồng ý, có chút người hát hay hơn cả bản gốc.
Hai thầy trò nói xing, thì chuyện một giây sau khiến Đào Diệp giật mình. Sư phụ cậu, dẫn cậu vào kênh của club Quốc Sắc Thiên Hương.
Bên trong có một người ca sĩ đang hát, vừa nghe thanh âm Đào Diệp đã biết, đó chính là thanh âm của Tiểu Ưu.
Nhìn thấy số trang quen thuộc, trong lòng Đào Diệp chỉ biết 囧 囧.
"Sư phụ thích cái club này lắm." Đại Vĩ Ba Lang nói.
"Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ..."
"Cổ họng đau hả? Hôm nay uống thuốc chưa? Nhanh đi uống thuốc đi."
Đợi một lát, sau khi Đào Diệp uống mấy ngụm nước, lau nước mắt sinh lý trên khóe mi mới nói: "Khi nào thì thích Quốc Sắc Thiên Hương."
"Đêm qua."
Vậy thì Đào Diệp an tâm, đêm qua mình không có hát.
"Anh thích nghe hát không?"
"Thích ."
Đêm dài, hai thầy trò đã hao phí một khoảng thời gian. Khi trở lại game thì gặp Bang chủ đang tìm kiếm họ.
"Đi đâu?" Thạch Cẩn Hành tìm không thấy Đổng Thiếu Khinh thì trực tiếp mở điện thoại lên gọi.
"Mang đồ đệ tui đi giải sầu."
"Thật xứng chức."
"Cậu tưởng tui là cậu hở, một bên chơi cái này một bên đùa cái khác, chậc chậc." Đổng Thiếu Khinh khó hiểu, Nếu Trời Có Chút Tình có gì tốt chứ.
Về việc mình làm, Thạch Cẩn Hành cũng không nói gì nhiều.
Lần đầu tiên có thời gian chơi game, lại chơi đến không tập trung, Đào Diệp cảm thấy mình có chút lực bất tòng tâm, chắc hẳn là do bệnh cúm.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Sư phụ, anh còn chơi không? em thoát trước, ngủ ngon.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Không chơi.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Sư phụ em nói tâm trạng em không tốt, tôi mua chút đồ cho em.
Gửi hai tin nhắn liên tiếp, nhưng Đào Diệp lại không nhìn thấy. Cậu cứ nghĩ Cẩn Y Dạ Hành đang chơi, cho nên nói ngủ ngon xong thì thoát.
Có người nói lo lắng nhiều chính là việc linh tinh, nhưng chẳng qua lo lắng nhiều chỉ vì thiếu cảm giác an toàn thôi.
Nếu bạn cảm giác an toàn, thì sẽ không như vậy.
Ngày hôm sau thì nhiệt độ tăng cao liên tụcquả thật đã đến mua mặc áo ngắn tay. Lúc Đào Diệp đang đứng trong sân trường, thì bâng quỏ nhìn thấy vài người mặc vái ngắn và quần sooc.
Con trai con gái, mỗi người đều đầy đủ cảm xúc.
Đứng giữa họ, Đào Diệp vẫn giờ vờ như cũ, cho dù cậu bị cảm, thì thanh âm vẫn nghe rất tốt.
"Có cái gì đẹp hả?" Cậu nhìn đám đàn chị ngồi trên cỏ chụp hình, cảm thấy không mấy đẹp cho lắm.
"Đã đến tháng tốt nghiệp, điều tiếc nuối của tui là không thể theo duổi thành công đần chị được, ai." Béo ú đang than vãn có quan hệ không tồi với Đào Diệp, nữ thần trong lòng cũ sắp tốt nghiệp, cậu rất đau lòng.
"A, đi nhanh đi, ăn cơm." Thân ảnh cao gầy Đào Diệp lướt qua bãi cỏ.
Áo sơ mi chữ T trắng, quần đen, giống hết như nam thứ trong tranhthật có cảm giác mông lung mờ ảo.
"Cậu thích ai chưa?"
"Hình như chưa."
Lúc đang ăn cơm trưa trong căn tin trường, di động đặt trong túi áo rung lên hai tiếng. Đào Diệp lấy ra xem, là tin nhắn của Cẩn Y Dạ Hành.
"Bệnh sao rồi?"
Anh ta còn quan tâm bệnh tình của mình... Này thật không giống hành động của Cẩn Y Dạ Hành.
"Hôm nay còn nặng hơn, sư phụ."
"Nhịn xuống."
"QAQ Em còn nghĩ anh sẽ bảo em uống thêm nhiều nước ấm."
"Sẽ không, tôi ghét ai bảo tôi uống nước ấm."
"Vâng, anh ăn cơm trưa chưa?"
"Chưa ăn, không quá đói. Tôi mua váy cho em, mấy viên ngọc nữa."
"Cám ơn sư phụ."
Ăn xong cơm trưa, trên đường về Đào Diệp hỏi béo ú: "Cậu theo đuổi đàn chị thế nào vậy? Có tặng lễ vật cho chị ấy không?"
"Không có, đưa thì không tốt lắm, nếu như người ta cảm thấy không tốt thì sao?" Béo thèn thùng quay mặt, cậu không xấu, nếu gầy xuống nhất định sẽ trở thành soái ca.
"Mua một chiếc váy xinh đẹp cho chỉ, thử đi."
Béo ú kinh ngạc, trong ấn tượng của cậu, Đào Diệp chính là người không thích xen vào việc của người khác. Lúc cậu đeo đuổi đàn chị kia, cậu ta chỉ ngồi nghe thôi, chứ không đề xuất cái ý kiến gì.
"Tâm tình cậu hôm nay không tệ lắm ha?"
"Hử? Có sao?"
Đào Diệp mân miệng, mắt híp xuống, chắc vậy, đã lâu rồi không có người quan tâm đến cậu.
Bị bệnh thì có người quan tâm, thật có chút cảm động.
|
CHƯƠNG 19: CHIA TAY VUI VẺ
EDIT: EN
Thể chất mỗi người không giống nhau, Đào Diệp là cái loại thể chất nếu bị cảm cúm sẽ phải mất tới nửa tháng để hết. Đây là cái quy luật mà mất rất lâu cậu mới có thể nắm chính xác được... Hơn nữa, cho dù là hết cảm, thì cậu cũng không dám đi hát.
Không biết vì sao mà Đại Vĩ Ba Lang lại thích xuất hiện ở Quốc Sắc Thiên Hương.
Đào Diệp không muốn biểu diễn bởi cậu cảm thấy vậy có chút xấu hổ.
Nếu để Đại Vĩ Ba Lang thấy mấy người fan nam và fan nữ trêu chọc mình thì nghĩ thôi cũng buốt hết cả răng.
Hôm nên trên game cũng không có chuyện hay ho gì, Đào Diệp lại nhìn đến quần áo trên người mình. Hôm nay mặc một chiếc quần la vàng nhạt, thiếu một chút cảm giác phiêu dật, nhiều thêm phần năng nổ nhiệt tình.
Rất đẹp, nếu là con gái thì đều thích hết.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Sư phụ, cám ơn, váy rất đẹp, cả ngọc nữa.
Trong túi lại có thêm mấy viên ngọc tốt.
Cậu không biết tại khoảng thời gian xấu hổ này, Cẩn Y Dạ Hành có lên game hay không.
Bốn giờ đã tan lớp, Đào Diệp đi ngang qua tiệm cơm mình thường ăn, nhưng lại không muốn ăn cơm chút nào. Cậu nghĩ nếu như một hồi đói bụng thì gọi đồ ăn về ăn.
Tuy vậy lại mua một ít đào tươi, về nhà rửa sạch, rồi đưa lên miệng cắn.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Ngọc thì cầm đi Rèn Luyện, hôm nay tôi không may lắm, bỏ phí năm viên.
Nhìn thấy mấy dòng kia, đào trong Đào Diệp suýt rớt, năm viên... ?
Một viên cũng khoảng ba trăm đồng ha, vậy tính ra vị sư phujnayf lãng phí mấy ngàn đồng RMB, thật sao trời.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vâng, em sẽ đi luyện.
Trong lòng ẩn lên ý nghĩ muốn đưa tiền lại, nhưng suy một hồi thì Đào Diệp vẫn bác bỏ ý nghĩ này. Dựa theo sự hiểu biết của cậu đối với Cẩn Y Dạ Hành và Đại Vĩ Ba Lang, thì hai người là hai vị đại gia tiêu tiền như rác.
So chút tiền ấy với bọn họ, thì chỉ làm người khác phản cảm thôi.
Sau khi nói xong với Cẩn Y Dạ Hành, Đào Diệp điều khiển nhân vật, đi đến gặp NPC chuyên trách về Rèn Luyện, cùng lúc thì thuận tay mở YY, nhìn xem trong phòng có ai không.
Không ngoài dự đoán, chỉ có một mình Cẩn Y Dạ Hành.
Phòng này ngoại trừ thời gian đánh bạn, thì không mở cho người ngoài vào, chỉ có người quản lý mới được phép mở.
"Sư phụ, anh đang làm gì vậy?" Đào Diệp tiến vào, lên tiếng chào hỏi, ánh mắt chuyên chú mà tìm kiếm NPC.
"Làm nhiệm vụ." Thạch Cẩn Hành trả lời.
"Hử? Lại là nhiệm vụ đôi?" Đào Diệp thuận miệng hỏi.
"Ừ."
"..."
Về chuyện yêu đương của Cẩn Y Dạ Hành, Đào Diệp vẫn tò mò như trước, nhưng mà cậu lại không muốn hỏi, đây chính tính cách của cậu.
"Em cũng đến đây đi, tôi ở Tuyết Nguyên." Thạch Cẩn Hành gọi Đào Diệp, sử dụng Quyển Dịch Chuyển để đi đến Tuyết Nguyên.
Đào Diệp lại tiếc Quyển Dịch Chuyển năm mươi đồng kia, cậu nói rằng: "Sư phụ, em sẽ tự chạy tới."
"Dùng quyển." Thanh âm của Thạch Cẩn vô cùng đáng tin.
"Vâng ạ." Đào Diệp mở túi, sử dụng Quyển Dịch Chuyển duy nhất mà mình có để tới Tuyết Nguyên.
Lúc cậu vừa tới thì Thạch Cẩn Hành đã kéo nhanh cậu vào đội ngũ, rồi nói thêm: "Mười người đánh Phó bản, không quá khó."
Đào Diệp nhìn nhìn, trong đội ngũ cũng có mặt Nếu Trời Có Chút Tình, còn thêm một đống người không quen thân và lạ mặt.
Cậu không biết đây là nhiệm vụ đôi cuối cùng, chỉ cần đánh xong cái bản khó nhằn này, thì có thể sở hữu phần thưởng mà Nếu Trời Có Chút Tình muốn.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, trong đội không cần thêm Hỗ Trợ, đây là đội mười người.
Một đội mười người, là một Phó bản không quá khó khăn, cho nên chỉ cần một Hỗ Trợ là đủ rồi.
【 Đội Ngũ 】 Vui Xong Thì Chết: Mẹ nó...
Gần đây thì tần suất xuất hiện tên của Tiểu Phiến Đào rất cao, người trong đội vừa thấy ba người này, thì đã nghĩ đến mấy tin đồn về họ.
Giờ người yêu của nam chính đã công khai lên tiếng, nếu nói không oán không giận thì ai mà tin chứ.
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Chuẩn bị vào bản.
Nhìn thấy sư phụ không để ý đến ý tứ của Nếu Trời Có Chút Tình, Đào Diệp cũng lười nói chuyện. Những người khác lại càng không có quyền lợi nói chuyện, bọn họ đều người làm việc vì tiền, đến cho đủ người thôi.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Tiểu Phiến, mấy lời đồn gần đây trên game, em có xem không?
Xem ra vẫn không tránh khỏi cuộc tranh cãi, trước mặt những đội viên ham vui đứng xem, Đào Diệp hồi âm.
【 Đội Ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Có xem, nếu sư nương nói đó là lời đồn, thì em yên tâm rồi.
Đây là lần đầu tiên mà Đào Diệp gọi Nếu Trời Có Chút Tình là sư nương.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Ừ, tuy vậy chỉ vẫn muốn em ra mặt để mọi chuyện sáng tỏ chút, dù sao cứ để họ nói vậy thì không tốt cho lắm.
【 Đội Ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Ra mặt như thế nào?
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Vào bản, tập trung đi.
Đọc một chút điều lệ, rồi vào Phó bản, tới đây thì mọi người cũng không tám tiếp nữa.
Phó bản này quả thật không quá khó, mười người tập trung một chút, bỏ hơn mười phút đã hoàn thành. Đợi khi BOSS ngã xuống thì Nếu Trời Có Chút Tình đã vội vã chạy lại.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, là phần thưởng em muốn, cám ơn anh ^_^
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Ừ.
Lúc Bang chủ phát tiền cho bọn họ thì Đào Diệp đang đứng phía sau, ngồi ngốc một cách nhàm chán, nhưng chỉ một lát sau cậu kiền giật mình mà nhìn.
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Ly hôn đi.
Tin nhắn vừa được gửi ra, Đào Diệp đã theo phản xạ mà nhìn đám người trong đội. Vừa thấy thì phát hiện trong đây chỉ còn ba người.
Cẩn Y Dạ Hành nói với ai, không hỏi cũng biết.
Trong lòng của cậu rất loạn, mắt chăm chăm đợi hồi âm của Nếu Trời Có Chút Tình, giống như mình cũng là một nhân vật chính trong đó vậy.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, vì sao?
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Đã nói sớm, nhận phần thưởng xong thì ly hôn.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Là vì đồ đệ sao? Cho nên hai ngày nay anh mới theo em làm nhiệm vụ?
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Đi bây giờ.
Anh không giải đáp câu hỏi của Nếu Trời Có Chút Tình, chẳng qua biểu đạt quyết tâm của mình, khiến ai cũng không từ chối được.
Một lúc lâu Nếu Trời Có Chút Tình cũng không trả lời lại.
Đào Diệp ngưng mặt một lúc, cậu cũng bị loại khí thế này ảnh hưởng tớiCậu không nhịn được mà lên YY nói với Cẩn Y Dạ Hành: "Sư phụ, không thì anh và cô ấy nói một chút đi."
"Nói gì?" Thạch Cẩn Hành hỏi.
"Cổ thích anh, anh biết không?"
"Vậy thì sao?"
"Vậy thôi..." Đào Diệp thấy mình nói cũng dễ hiểu, và đương nhiên, trong lòng của Cẩn Y Dạ Hành cũng biết điều đó, chỉ là anh không quan tâm nó lắm thôi.
Cho nên Đại Vĩ Ba Lang nói rất đúng, chẳng qua là vì anh nhàn chán ha?
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, có thể để em mãi là người yêu của anh, được không?
Một người con gái nói đến mức này, chỉ cần bạn là một người con trai hơn tốt bụng tý là đã không thể từ chối.
【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Tôi không muốn cô làm người yêu, giờ đi ly hôn đi.
Một người con trai nói đến mức này, ai là con gái cũng biết rằng người này không còn muốn dính dáng với mình nữa.
【 Đội Ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Vâng, em biết .
Cô gái có tự tôn, nếu bị từ chối một lần thì sẽ không dây dưa lần hai.
Nhìn thấy ID của Nếu Trời Có Chút Tình biến mất, Cẩn Y Dạ Hành đã mang cái người đang giả làm vật trang trí là Đào Diệp về thành.
Bọn họ đi Nguyệt Lão trang.
Kết hôn và ly hôn, đều hoàn thành ở Nguyệt Lão trang.
Chỉ khác ở chỗ, bọn họ đi từ cửa sau, chuẩn bị hoàn thành màn Tương ái tương sát để ly hôn.
Game thiết kế cái màn ly hôn này rất thú vị.
Sau khi Nếu Trời Có Chút Tình giết Cẩn Y Dạ Hành, thì hệ thống chiêu cáo thiên hạ rằng bọn họ ân đoạn nghĩa tuyệt.
Tin tức hai người ly hôn khiến cả Thế Giới nổ tung.
Cuỗi cùng là chuyện gì vậy?
Nhiều người mong ngóng Nếu Trời Có Chút Tình ra nói vài câu, có phải bị đồ đệ cướp người yêu rồi không?
Cơ mà Nếu Trời Có Chút Tình vẫn không xuất hiện, từ khi cô trở thành Bang chủ phu nhân cho đến nay, sự tồn tại vẫn rất thấp.
Hoặc là nói, cô không có lý do mà nổi tiếng.
【 Thế Giới 】 Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn: Vợ chồng bang Ngự Kiếm Giang Hồ @Kiếm Phá Trời Cao dắt tay cùng chúc mọi người có Tiết Đoan Ngọ vui vẻ!
【 Thế Giới 】 Tiểu Ma Tiên Blah Blah: Vợ chồng đại gia, chậc chậc, mọi người tới đây tham gia đi, lĩnh tiền lì xì nè ~~
【 Thế Giới 】 Kỵ Sĩ Bóng Đêm: Chúc mọi người Tiết Đoan Ngọ vui vẻ, chúc Bang và phu nhân mãi yêu thương nhau, bạch đầu giai lão!
【 Thế Giới 】 Hoa Phi Hoa Của Hoa Lạc Các: Bang chủ của Hoa Lạc Các gửi lời chúc đến, chúc phúc bang Ngự Kiếm Giang Hồ sẽ tràn đầy niềm vui ~
【 Thế Giới 】 Phía Trước Có Núi: Hôm nay là Tiết Đoan Ngọ hả, ha ha ha ha.
Đúng vậy, hôm nay vậy mà là Tiết Đoan Ngọ.
Nhìn thấy mấy lời chúc, Đào Diệp liền vội vã nhấn khung chat của Cẩn Y Dạ Hành để gửi một lời chúc tới cho anh.
"Sư phụ Bang chủ, Tiết Đoan Ngọ vui vẻ."
"Ừ, Tiết Đoan Ngọ vui vẻ."
Do dự một chút, cậu ngập ngừng nói: "Chia tay vui vẻ?"
Trong phòng yên tĩnh lại, khiến Đào Diệp vô cùng hối hận cái miệng tiện của mình, rõ ràng rất sợ cái khí thế của đối phương, vậy mà cứ thích vuốt móng hổ.
"Không tính là chia tay, tôi đâu thích cô ta."
"Vâng, em biết."
Thích một người, đương nhiên là không phải thế.
"Mây viên thành công?" Thạch Cẩn Hành hỏi.
"Ba viên." Tỷ lệ này chỉ phần nhỏ người mới có được nên giọng của Đào Diệp rất vui vẻ mặc dù tiếng nói vẫn khó nghe như cũ: "Sư phụ biến thành kẻ độc thân, em thả một cái pháo hoa nha."
"Em rất vui hả?" Thạch Cẩn Hành có chút dở khóc dở cười cười.
"Cứ vậy đi." Đào Diệp chỉ huy sư phụ mang mình ra Quảng Trường, thả lên trời một cái pháo hoa.
Đương nhiên không phải loại pháo quý gì, trong túi của cậu chỉ có pháo hoa mà khi làm nhiệm vụ rớt ra thôi, thả xong sẽ biến mất.
"Đồ trong game thật quý." Cậu nhìn trời mà than vãn, sau lại nhận đến một thông báo giao dịch, bên trong là ba cái pháo hoa cao và ba quyển qịch chuyển.
Những thứ này là Cẩn Y Dạ Hành cho cậu.
"..."
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Tiểu Phiến, em ở đâu?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, em đang ở Quảng Trường thả pháo hoa với Nhị sư phụ, em ngẩng đầu lên đi.
Đổng Thiếu Khinh nhìn bầu trời đen kịt trong game, một cái pháo hoa đang nổ tung thật lớn.
Anh tựa người vào ghế, khóe miệng tràn ra một nụ cười ấm áp.
|
CHƯƠNG 20: HAY LÀ KẾT HÔN ĐI
EDIT: EN
Lục tục một lúc, cũng có vài người thả pháo trên Quảng Trường.
Bầu trời Tiết Đoan Ngọ hôm nay rất đẹp, kênh Thế Gioi bình thường luôn ầm ĩ cũng vì vậy mà có thêm chút hài hòa êm dịu, nhiều người cảm thán, xem ra mọi người vẫn rất dáng yêu.
【 Thế Giới 】 Phượng Hoàng 1998: Đại thần vì muốn bảo vệ đồ đệ mà ly hôn với vợ [ buồn cười ][ buồn cười ][ buồn cười ][ buồn cười ]
【 Thế Giới 】 Trục Tuyết Thanh Phong: Nói thật, Tui cũng muốn biết chuyện gì đang diễn ra? Em gái Tình rất tốt, có đánh qua mấy bản với ẻm, phải nói alf một em gái rất dịu dàng.
【 Thế Giới 】 Ngọc Long Tuyết Sơn: Thua mua một chiếc Sừng Rồng với giá cao, có thể trao đổi tiền thật.
【 thế giới 】 Sư Thúc 0508: Nếu Trời Có Chút Tình dịu dàng không thì tui không biết, tui chỉ biết Tiểu Phiến Đào rất dịu dàng, hắc hắc hắc, Nếu Trời Có Chút Tình gì chứ, ly hôn rồi thì nhanh cút đi!!
【 Thế Giới 】 Ta Say: Bạn phía trên là fan cuồng của nhỏ hả?
【 Thế Giới 】 Táng Yêu Thanh Hoa Tử: Vị nhân huynh kia nói cũng đúng, thắng làm vua thua làm giặc, vậy thì còn nói gì nữa? Mỗi ngày đều nhắc tên người ta, mấy người muốn làm tòa án sao?
【 Thế Giới 】 Tiểu Tình Ca: Ha ha ha ha, ngay cả tòa án cũng không thể xen vào chuyện yêu đương của người ta, mấy người thiệt buồn cười!
【 Thế Giới 】 Không Sợ SSS: Cẩn Y Dạ Hành là ai? Là đại thần quỷ gì vậy, tui chưa từng nghe qua, đừng có lần nào cũng nhắc họ được không?
Ly hôn rồi, vậy mà vẫn có người tò mò chuyện của họ.
Muốn biết về hai vị đại thần không nổi tiếng kia, về người đồ đệ mà hai người đều yêu thương, cuối cùng là âu ấm dư lào ý, trong sạch ra sao mà bị người ta nói xấu vậy.
"Nhỏ kia vẫn đang nói em, em có thấy không?" Đại Vĩ Ba Lang rất muốn noi theo Cẩn Y Dạ Hành mà tìm Phượng Hoàng 1998 để giết nhỏ một cách không kịp trở tay.
Nếu nhỏ không sợ chết như vậy, vậy về sau sẽ để ý nhỏ, coi như là một nhiệm vụ của mình trong game.
"Em thấy." Những cái người dùng từ ngữ để hại người, Đào Diệp nhìn lướt qua, cũng không có hứng thú: "Lời đồn sẽ bị lãng quên, sư phụ không để ý làm gì."
"Ừ." Đại Vĩ Ba Lang đồng ý nói.
Pháo hoa vẫn tiếp tục nở trên Quảng Trường, thiếu hiệp mặc áo xanh cưỡi Kỳ Lân đến, đi đến bên cạnh bạn thân và đồ đệ, nơi này có bầu không khí thật vui.
"Có muốn đi làm nhiệm vụ ngày hội không? Hình như sẽ rơi ra trang sức." Đại Vĩ Ba Lang đề nghị nói.
"Để em xem." Đào Diệp xem giới thiệu của nhiệm vụ, khi cậu nhìn thấy bộ trang sức màu hồng kia thì lập tức bĩu môi, nói với hai sư phụ: "Là trang sức của nữ."
"Đương nhiên trang sức của nữ, cho nên mới hỏi em có muốn không." Đại Vĩ Ba Lang nói.
"Đi đánh đi." Cẩn Y Dạ Hành tắt giới thiệu của nhiệm vụ, thuận tay tiếp nhận: "Là đoàn sáu người, tôi đi gọi ba người nữa."
【 Bang Hội 】 Tiểu Trì Diêu: Bang chủ, em cũng muốn trang sức, có thể đánh hai lần được không?!
【 Bang Hội 】 Một Cây Hoa Hải Đường: Bang chủ ơi Bang chủ! Thêm em một nha! Em cũng muốn đánh!
【 Bang Hội 】 Cẩn Y Dạ Hành: Muốn đánh thì vào tổ.
Có đôi khi Bang chủ cũng hữu cầu tất ứng. Lại vào thêm ba người, đánh khoảnsg bốn lần.
Phó bản đó cười mười phút thì mở, bốn mươi phút sau xong việc.
Đào Diệp thật sự muốn cái món trang sức màu hồng kia, nhưng sư phụ đã kéo người trong bang tới nên cậu không nói nữa.
Lúc nhận được trang sức, cậu liền cám ơn Đại Vĩ Ba Lang và Cẩn Y Dạ Hành.
"Không thích hả?" Cẩn Y Dạ Hành hỏi.
"Cũng không phải, chỉ là quá hồng ..." Đào Diệp khụ khụ, cầm lấy chiếc di động dính cơm, sau đó hai vị sư phụ đã hiết đồ đệ mình còn chưa ăn cơm chiều.
"Bò xào ớt xanh không cần để thêm tiêu? Tinh ăn thịt bò miếng hả?" Đại Vĩ Ba Lang nhạn nhịn để không cười lớn mà hỏi một cách nghiêm túc.
Đào Diệp cũng hồi âm một câu rất nghiêm túc: "Trên cơm cũng không có thịt bò miếng, chỉ có bò xào ớt xanh."
"..."
"Em rất kén ăn." Nhị sư phụ của cậu nói.
"Em vẫn tốt mà."
Trên thế giới còn rất nhiều món, chỉ là khó có thể ăn được chúng.
"Chưa hết cảm thì đừng ăn mấy mọn mặn như vậy, coi chừng cổ họng bốc khói đấy." Đại Vĩ Ba Lang nói.
"Vâng, cám ơn sư phụ, ngày mai em ăn đồ luộc." Đào Diệp ngoan ngoãn nói.
"Hôm nay không có chuyện gì hết, sư phụ mang em đi phòng Vinh Dự ha. Đây là lúc cống hiến cho bang đó." Đại Vĩ Ba Lang sực nhớ tới, đã lâu cũng không đánh qua phòng Vinh Dự.
"Vâng, có thể đánh hôm nay không?"
"Tại sao lại không?"
Chỉ có ba người trong YY, lại mở ra cho người ngoài vào. Đợi đến khi đủ người, Đào Diệp liền đóng mạch, cũng tập trung chú ý đến việc trong phòng.
Thanh âm lãnh tĩnh của Nhị sư phụ truyền đến tai, một bên cậu chơi game, một bên ăn cơm.
【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Tiểu Phiến, chị có thể nói với em chút chuyện không?
Nuốt xuống ngụm cơm trong miệng, Đào Diệp để đũa xuống, gõ chữ.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Chị muốn nói gì? Cứ nói thẳng ra đi.
【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Em thích Bang chủ không?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ ta sư phụ tôi, tôi thích anh ta, nhưng không phải cái lọai thích này.
【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Vậy em thích Phó Bang chủ hả?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Đều là sư phụ của tôi, tôi đều thích, cuối cùng thì chị muốn nói chuyện gì?
【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Không có gì, chẳng qua do chị không buông được Bang chủ, muốn ở cùng với anh thôi.
【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Tiểu Phiến, em có thể giúp chị hay không?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Nếu Trời Có Chút Tình: Loại chuyện này, tôi giúp không được, xin lỗi.
【 Nói Riêng 】 Nếu Trời Có Chút Tình nói với bạn: Không phải em giúp không được, chỉ là em không muốn thôi, chị biết.
Đào Diệp không muốn hồi âm, cậu cảm thấy cô gái này rất kỳ lạ.
Cậu cũng không biết, Nếu Trời Có Chút Tình chụp lại đoạn đối thoại của họ, chỉnh sửa một chút rồi truyền trên game.
Hậu quả là, Tiểu Phiến Đào cũng thích hai người sư phụ mình, không những thế mà còn trả lời đến mức đúng lý hợp tình.
"Có lẽ người ta chỉ là thích một cách đơn giản, không phải loại thích kia thì sao?" Cũng có người nói giúp Tiểu Phiến Đào.
"Dù sao tui cũng thấy khó hiểu, mấy cô gái hiện giờ, có mấy người là không thích hư vinh đâu?"
"Tui cũng là con gái nè, nếu tui là Tiểu Phiến Đào, cũng lam vậy á? sao có thể uông được vị sư phụ nào chứ?"
"Hai người đều thích, hai người đều thương nhỏ, tất cả cùng vui [ cười híp ][ cười híp ][ cười híp ]"
"Con người của tui có một tật xấu, ai gửi icon buồn cười tui sẽ gửi lại cho người đó [ buồn cười ]"
"Mới vừa rồi còn thả pháo hoa ở Quảng Trường, rất lãng mạn nha, thiệt không cảm nhận được sự tồn tại của vợ trước luôn á."
"Đúng vậy, trang phụ của Tiểu Phiến Đào tên là Lê treo giá 666J* cả đều phải thèm nhỏ dãi á, mấy người bọn tui khÔng mua nổi luôn!"
(*= 66.6 NDT = 223.000 VNĐ)
"Trang phục thì tính gì, người ta còn kiếm ngọc cho nhỏ mỗi ngày trên Thế Giới kìa, đây mới là quan trọng."
"Lại là một cô gái được nhiều yêu mến, tại sao chúng ta lại không được như vậy hả [ lau mũi ][ lau mũi ] "
"Lúc trước người ta không ly hôn, lthì nói đồ đệ người ta là kẻ thứ ba, giờ không phải đại thần cũng ly hôn rồi đó sao? Có ở cùng với nhau một cách hợp lý nha. Đến mở cược nào, đoán xem khi nào thì đại thần sẽ về chung nhà với đồ đệ cưng đây ~~ tui đặt hai ngày!"
"Một tuần được không?"
"Đại thần tùy hứng, có lẽ người ta chỉ thích quan hệ thầy trò thì sao?"
Cái bàn cược nhàm chán này, ấy vậy mà càng có nhiều người tham gia vào, người cược một tuần chiếm đa số trên bàn hơn.
Nhưng không để ý người ta tám thế nào, Đào Diệp ở đây vẫn rất bình tĩnh. Cậu biết rõ cuộc đối thoại trong hình ảnh, chắc chắn là do Nếu Trời Có Chút Tình bày ra. Hoặc phải nói, tất cả mấy chuyện gần đây, đều là do Nếu Trời Có Chút Tình làm, bao gồm cả lời đồn kẻ thứ ba lúc trước.
Cậu chưa bao giờ muốn quan tâm, cũng chưa bao giờ muốn nói cho Đại Vĩ Ba Lang hay Cẩn Y Dạ Hành.
"Cái hình này, là em nói chuyện với ai hả?" Thạch Cẩn Hành gửi tin nhắn, thuận tiện gửi kèm hình ảnh theo.
"Sư phụ, hình này là giả ..." Đào Diệp nhíu mày, giải thích: "Cũng không nói giả hoàn toàn, chỉ là nguyên bản không phải vậy, nó thiếu mất hai câu của em."
"Hai câu gì, em thật nói như vậy?"
"Em có nói, nhưng không phải cái loại thích này."
"Vậy là gì."
"Đồ đệ thích sư phụ."
"Ừ."
Đào Diệp biết, bọn họ sẽ rõ.
Mọi người đều là người lớn, biết rất rõ mọi chuyện trong game, người với người chỉ gặp trong giây lát, đây chỉ đơn giản là hảo cảm, cũng là độ yêu thích lớn nhất.
Có lẽ có thể ảnh hưởng đến tình cảm, có thể vì họ mà ấm lòng, nhưng cũng chỉ vậy thôi.
Buông internet, mọi người đều ở những chỗ khác nhau, mỗi người càng lại có kiểu sinh hoạt khác nhau.
Sẽ không để mọi người khắc sâu lẫn nhau, cũng sẽ không vì game mà hẹn gặp ngoài đời.
Còn sự kết thân lẫn nhau, nó có thể sâu dậm, mà cũng có thể tan vỡ.
Vậy thì vì phải luôn thân mật vậy chứ, đó chắc hẳn là điều mà Đào Diệp không rõ nhất, cũng không tin tưởng nhất, vì cậu không tự tin lắm .
"Em còn chưa nói tôi biết, em nói chuyện với ai?"
"Là Nếu Trời Có Chút Tình."
"Biết ngay là cô ta mà." Đại Vĩ Ba Lang xen mồm, giọng điệu chán ghét kèm khinh miệt: "Đúng là nhân phẩm thối tha, chính mình không bản lĩnh nói xấu người khác, anh ghét nhất cái loại chuyên giở trò sau lưng này."
"Tôi đi cảnh cáo cô ta, lần sau nếu tìm em nữa thì nói chuyện." Cẩn Y Dạ Hành hệt như dặn dò con nít mà dặn dò cậu.
"Vâng, sư phụ." Kỳ thật không cần thiết, Đào Diệp không mấy cảm xúc khi đối mặt với chuyện này.
Không nói đến sinh hoạt bản thân, cậu sẽ không đi giận Nếu Trời Có Chút Tình như Liễu Thanh Thanh.
"A Hành rất thương em á." Đại Vĩ Ba Lang lười biếng nói, lại nhoẻn cười trong hiện thực.
"Sư phụ cũng rất thương em." Đào Diệp còn nói cám ơn, rước lấy sự không kiên nhẫn của Đại Vĩ Ba Lang, nói cậu như bà lão vậy.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Bàn cược kia em thấy chưa? Có muốn kiếm một khoản không.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Sư phụem không theo kịp tình tiết, ý của anh là gì??
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Muốn kết hôn với em.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vì sao? Chỉ đơn giản vì muốn kiếm một khoản hả... Hình như không cần lắm.
Bản thân Cẩn Y Dạ Hành chính là đại gia, nên sx không quan tâm chút tiền này. Chẳng lẽ lại là vì chơi vui?
|
CHƯƠNG 21: BÁO THÙ
EDIT: EN
Nhớ tới câu nói trước kia của Cẩn Y Dạ Hành, trong lòng Đào Diệp có chút buồn phiền. Sao cậu lại cảm thấy, hai vị sư phụ của mình đều là người nhàm chán ham vui chứ... Nhưng có đôi khi lại không cảm thấy được như vậy.
Tình cảm đương nhiên là có, chỉ là không sâu mà thôi.
Đào Diệp cũng rất lạnh nhạt trên phương diện này, cậu ngược lại mà tự mình ngẫm nghĩ, không so đo gì cả.
Nếu người ta không để ý, thì cần gì mình để ý chứ, cậu nghĩ như vậy đấy.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Trong game có rất nhiều lời đồn bậy, tôi biết em không quan tâm, nhưng cứ dể vậy thì lại không tốt, em nói xem?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Em không để ý lời đồn, không cần kết hôn đâu, sư phụ.
Vì muốn làm rõ chuyện kết hôn, Đào Diệp đã không đồng ý lời đề nghị này, bản thân không để ý mấy lời gièm pha kia.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Vậy tùy em.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vâng, em biết sư phụ vì tốt cho em.
Không nói cám ơn, nói khó nghe chút, trên thế giới có rất nhiều loại quan hệ một bên muốn đánh một bên thích chịu đòn...
Nếu thân là người ngoài cuộc, Đào Diệp cũng sẽ không nhiều lời chuyện của người ta, đó là vì vừa không có ý nghĩa vừa không có tư cách.
Nếu có thì là do mình tự cho là đúng mà phê phán, vậy lại hỏi một cậu là dựa vào gì chứ?
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Tâm của em không chơi game.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Chắc là vậy, là vì báo thù thôi.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Sau đó thì nghỉ chơi?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Có khả năng.
Sau khi báo thù, chắc chắn sẽ không chơi nick này nữa, Đào Diệp rất rõ bản thân mình. Nhưng khi đối mặt với câu hỏi của Cẩn Y Dạ Hành, cậu lại không thể nói trắng ra, rằng về sau sẽ không chơi nữa.
Cẩn Y Dạ Hành không trả lời nữa.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Sư phụ, anh cũng không thích chơi game lắm, không biết em nói có đúng không.
Không chỉ có Cẩn Y Dạ Hành, ngay cả Đại Vĩ Ba Lang cũng vậy, bọn họ là đang tiêu thời gian, chơi cũng như không chơi.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Cũng có thể.
Nhìn đến câu trả lời không mấy khác biệt với mình, Đào Diệp bất đắc dĩ mà nhếch lên khóe miệng, sau đó nghe thấy giọng nói của Cẩn Y Dạ Hành.
"Hết cảm chưa?"
"Không nhanh như vậy đâu..."
"Nhà em ở đâu, có muốn tôi gửi một ít thuốc cho không."
"Không cần đâu..."
"Ừ, tôi cũng lười gửi."
"Ha ha."
"Hai người đang liếc mắt đưa tình hả?" Đại Vĩ Ba Lang xông ra, miệng đầy trêu chọc.
"Khụ khụ khụ khụ, sư phụ anh..." Một câu đã làm đồ đệ sặc.
"Nha nha nha, cẩn thận một chút, đừng phản ứng lớn vậy chứ." Đại Vĩ Ba Lang cười ha ha, tiếng cười hào sảng vang đầy phòng.
Cẩn Y Dạ Hành cũng cười, trầm thấp bí ẩn, hệt như một loại hương vị xa lạ.
"Gần đây A Hành rất vui ha." Nghe thấy tiếng cười của anh, người duy nhất cảm khái là Đại Vĩ Ba Lang, gần đây cậu ta đúng là vui vẻ.
"Hể? Bình thường Nhị sư phụ thường không vui hở?" Đào Diệp chất chưa tò mò, hỏi.
"Cũng thường." Cẩn Y Dạ Hành trả lời trước, mang theo chút ý cảnh cáo Đại Vĩ Ba Lang, khiến anh nói chuyện cẩn thận lại.
"Ừ, cũng thường." Đại Vĩ Ba Lang bắt chéo chân, cười đến vô lại, nói: "Cũng thường như cái kẻ tối ngày hậm hực suốt hai bốn tiếng, tui nói không sai ha?"
"Lười cãi với cậu." Thanh âm Cẩn Y Dạ Hành mang theo ý cười, rõ ràng rất sáng sủa.
Đào Diệp nghĩ nghĩ: "Em cũng biết sư phụ đang nói lung tung." Cẩn Y Dạ Hành sao giống người mắc bệnh hậm hực chứ, anh rõ ràng rất giống như một người lãnh đạo chỉ huy mà, vững như bàn đá, không để ý chuyện linh tinh.
"Ừ, cậu ta nói lung tung."
"Đồ đệ đệ, nhận trang bị." Đại Vĩ Ba Lang tự nhiên nói lên một tiếng, sau đó biến mất.
"Hả?"
Đào Diệp đợi khoảng năm phút đồng hồ thì có thông báo giao dịch, đó là hai trang bị mà cậu thiếu.
"Cám ơn sư phụ."
Cậu nhận, nhanh chóng mặc vào cho nhân vật đáng yêu của mìnhmặc xong thì thấy thuộc tính tăng lên một khoảng lớn.
Trong đó cũng có công của ngọc, chỉ là chưa Rèn Luyện đến hoản hảo, cho nên cũng không đạt đến trạng thái hoàn mỹ.
Tuy vậy nếu đêm trạng thái này đi PK với Liễu Thanh Thanh, thì cũng dư dả
Đào Diệp mặc hết trang bị lên, nói rằng: "Nhị sư phụ, không cần mua ngọc nữa, như vậy cũng đủ rồi."
"Chừng nào em muốn đi giết."
Đào Diệp trầm mặc một chút: "Bây giờ đi."
"Đi giết ai?" Hình như Đại Vĩ Ba Lang còn chưa biếtđối tượng mà đồ đệ mình muốn báo thù.
"Bang chủ phu nhân của bang Ngự Kiếm Giang Hồ, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn."
"Sao vậy, em có thù oán với cô ta hả?" Nếu nhắc tới Bang chủ phu nhân của Ngự Kiếm Giang Hồ thì Đại Vĩ Ba Lang biết, chĩnh là cô người yêu của tên Bang chủ cực kỳ nổi tiếng kia.
Nghe nói họ cũng là người yêu ngoài đợi thực của nhau.
"Có thù oán." Đào Diệp nói chuyện, sau đó rời đi, tiến về hướng mà Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn thường xuyên qua lại.
Cẩn Y Dạ Hành nhìn cậu đi, ngay lập tức cũng đi theo.
"Hế, tui cũng đi." Đại Vĩ Ba Lang cũng muốn theo, sao anh lại bỏ được cái trận náo nhiệt này chứ.
"Sao em biết cô ta sẽ qua đây?"
Lục họ đi đến ngoại thành thì ở đó không có ai cả.
"Cô ta thích dẫn người mới chơi, mà ở đây có rất nhiều nhiệm vụ mới."
Thân là Bang chủ phu nhân, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn biểu hiện rất trách nhiệm, cô ta thường hay dẫn người mới trong bang làm nhiệm vụ.
"Thì ra em đã sớm để ý cô ta." Đại Vĩ Ba Lang gật gật đầu, anh biết tuy đồ đệ mình rất hiền lành, nhưng lại là loại người trong mềm ngoài cứng, hoàn toàn là một người rất kiên cường.
"Vâng." Trong nháy mắt, Đào Diệp đã thốt ra chữ này, hệt như muốn nói với sư phụ mình, mình luyện nick này, vốn để báo thù.
Trừ cái này ra, không còn cái khác.
Chỉ là khi nghĩ đến những việc mà hai sư phụ làm cho mình, cậu lại khó thốt ra khỏi miệng.
"Sau khi em giết cô ta xong, chắc chắn cô ta sẽ trả thù em, em có nghĩ đến chuyện này không?" Đại Vĩ Ba Lang hỏi.
"Có ." Đào Diệp đã nghĩ qua, cậu vốn tính khi giết Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn xong thì nghỉ chơi game.
Nhưng nếu là bây giờ, cậu lại không có thể chắc chắn... Dù sao bên người cũng có hai vị môn thần đứng đây.
"Không sao, cô ta sẽ không dám." Cuối cùng Cẩn Y Dạ Hành cũng nói chuyện, anh nói thêm: "Thành viên trong Ngự Kiếm Giang Hồ chỉ là một đám ô hợp mà thôi, tuy rằng nhiều người, nhưng không giỏi bằng Vấn Đỉnh sơn trang."
Bởi vì thấy không có mức giới hạn khi thu thành viên.
Rất nhiều người mới đều sẽ gia nhập đệ nhất bang, cho nên giúp tăng không ít số liệu cho Ngự Kiếm Giang Hồ.
Nếu so về lực lượng trong bang, thì cái bang có số lượng khổng lồ còn kém xa.
"Sư phụ, em không muốn kéo cả bang vào chuyện này, đây là thù riêng của em và cô ta." Đào Diệp làm rõ ý định của bản thân: "Chắc chắn cô ta sẽ trả thù em, nhưng không sao, cùng lắm em đăng ký nick mới."
Đến lúc đó, dùng một cái nick mới, thì sẽ sạch sạch sẽ sẽ mà yên tâm chơi game, nếu như lúc đó còn hai vị sư phụ bên người nữa, thì càng tốt.
Nhưng đây là hy vọng xa vời.
Nếu như mình đã xóa nick, thì làm sao có mặt mũi trở về bên sư phụ.
"Xóa cái rắm á, ai cho em xóa hả?" Đại Vĩ Ba Lang thẳng mặt mà mắng cậu: "Không phải chỉ là một cái bang chướng khí mù mịt sao, vậy mà em còn muốn xóa nick?"
Lấy góc độ của bọn họ, thật không hiểu nổi ý nghĩ của Đào Diệp.
"Không cần xóa."
"Ừ, A Hành nói đúng, em là đồ đệ của tụi này, tụi này sẽ không mở trừng mắt nhìn em bị khi dễ, nếu khi dễ em thì sẽ tương đương với việc khi dễ anh và A Hành" Đại Vĩ Ba Lang nói: "Em suy nghĩ chút giùm anh, đừng có tối ngày suy nghĩ mấy thứ bậy bạ đó, có chuyện gì thì anh và A Hành sẽ ghánh."
"Nhưng mà m không muốn kéo bang xuống, vi một mình em thì không đáng." Đào Diệp nói.
"Bang hội do ta cùng A Hành mở, tụi này cảm thấy đáng là đủ." Đại Vĩ Ba Lang nói.
Nói đến mức này, Đào Diệp chỉ có thể câm miệng lại. Cậu biết dù mình nói thềm gì nữa thì sẽ thành kiêu căng quá phận.
"Cô ta đến ." Trong tầm mắt Cẩn Y Dạ Hành xuất hiện một bóng dáng màu trắng xinh đẹp, anh híp mắt lên tiếng nhắc nhở: "Em chắc chắn muốn tự mình giết?"
"Vâng, sư phụ đừng nhúng tay vào." Đào Diệp vội vàng nói.
Trước mắt cậu có một đám người, trong đó bóng dáng màu trắng của Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn lại rất dễ thấy, nó không ngừng thoáng qua mắt cậu.
Cô ta mang theo vài nữ game thủ mới, xung quanh cũng không còn ai của Ngự Kiếm Giang Hồ.
Trong lòng Đào Diệp có hai phương án, nếu có người xung quanh, thì mình sẽ đánh lén. Bây giờ thì không có người khác, nên có thể đánh trực diện mặt đối mặt.
Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn đang mang người mới kiếm kinh nghiệm, thì thấy một bóng dáng màu vàng xuất hiện, cô kinh ngạc một chút.
Vì trên dầu cô gái kia có dòng chữ rất quen, đây không phải Tiểu Phiến Đào thường xuyên xuất hiện trên kênh Thế Giới hả?
Còn chưa kịp tự hỏi xem có nên kết bạn hay không thì đối phương đột nhiên rút vũ khí, nhào vào mà đánh mình tới tấp.
Dù sao Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn cũng là một game thủ lão luyệnnên nhanh chóng mở phòng thủ, sau đó sử dụng Bùa Máu, cô nghĩ chắc vậy là ổn rồi, vì đối phương chỉ là một Hỗ Trợ tấn công không mạnh mà thôi.
Cho nên sau khi thu phòng hộ, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn lại bắt đầu ra tay với Đào Diệp.
Đối mặt sự đánh trả của Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn, Đào Diệp vô cùng bình tĩnh, không hoang mang mà xuất ra tuyệt kĩ, giống hệt tuyệt kĩ của đối phương đối kháng lại.
Lúc này Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn mới phát hiện, tốc độ hụt máu của mình còn nhanh gấp mấy lần đối phương. Nhưng khi mà cô cảm thây được thì đã muộn, trong nháy mắt cô đã bị đánh chết, thê thảm mà ngã xuống chân Đào Diệp.
【 Gần Đó 】 Tiểu Phiến Đào: Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn, đừng hỏi vì sao tôi giết cô, chỉ là tôi muốn nên thế thôi.
【 Gần Đó 】 Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn: Rất tốt, Tiểu Phiến Đào đúng không, nhớ kỹ lời nói hôm nay của cô đi.
Không quan tâm rằng cô phẫn nộ đến mức nào, cô cung sẽ không để mất khí thế, bởi vì cô chính là Bang chủ phu nhân của đệ nhất bang.
Đào Diệp liếc mắt nhòn cô ta một cái, sau đó xoay người rời đi, trở về thành với hai sư phụ mình.
|
CHƯƠNG 23: KHÔNG TÊN
EDIT: EN
Cái chuyện Bang chủ phu nhân của Ngự Kiếm Giang Hồ Bang chủ phu nhân bị người ta giết nhiều lần trong khi quyết đấu nhanh chóng được truyền ra.
【 Thế Giới 】 Phượng Hoàng 1998: Trời má, tại sao lại là nhỏ? Mối thì gì đây, thiệt sợ mà!
【 Thế Giới 】 Ta Say: Thiệt rất đáng sợ á, cũng may là tui chưa giết nhỏ bao giờ, cũng chưa nói xấu nhỏ nữa, ha ha ha.
【 Thế Giới 】 Đậu Đỏ Tương Tư: Cho mấy người tối ngày nói bậy người ta ha? May mấy ngày nay người ta chỉ canh Mưa Lớn để hồi sinh và giết đó.
【 Thế Giới 】 Sư Thúc SSS: Tui nhớ hình như cậu có giết qua nhỏ ha @Phượng Hoàng 1998
【 Thế Giới 】 Phượng Hoàng 1998: Tag tên tui làm gì, không chừng nhỏ không nhớ mặt tui đâu, người ta đâu thèm để ý mấy đứa tép riu như mình.
【 Thế Giới 】 Minh Nguyệt Trục Phong: Hành đồng mà cô nuong này lám á, sao tui cảm giác như chuyện không phải vậy?
【 Thế Giới 】 Lãng Trong Cách Lãng: Đừng để ý có hay không, giờ xem trò vui đi, bây giờ còn đang đánh nè.
【 Thế Giới 】 Không Cần: Bang chủ của Ngự Kiếm Giang Hồ đừng nói là đi ăn phân rồi nha, cô gái của mình bị khi dễ mà không thấy nóng dáng đâu?
【 Thế Giới 】 Cruise Bân: Tin mới đây, đại ca của Ngự Kiếm Giang Hồ đã chạy tới, mọi người tới đây xem nè!
【 Thế Giới 】 Không Cần: Nhiều người lăm, chen không lọt, đang đợi xem trạng thái nè, bạn nói nhanh tình huống đê? @Cruise Bân
【 Thế Giới 】 Cruise Bân: Không tới nửa phút thì Bang chủ của Kiếm Phá Trời Cao Ngự Kiếm Giang Hồ rốt cục chạy tới hiện trường rồi.
Lúc này, Đào Diệp đã giết Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn một đống lần.
Nếu cứ vậy, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn sẽ bị giết đến hết cấp.
Chỉ trách Thuật Hồi Sinh của Đại Vĩ Ba Lang và Cẩn Y Dạ Hành được sử dụng rất thuần thục, nên Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn không thể mở phòng hộ được, cuối cùng cô chỉ có thể mở mắt mà nhìn mình một hồi sống một hồi chết như thế.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Cẩn Y Dạ Hành, Đại Vĩ Ba Lang, hai người đừng quá đáng.
Kiếm Phá Trời Cao lại đây, nhanh chóng tấn công lại Cẩn Y Dạ Hành vfa Đại Vĩ Ba Lang.
【 Gần Đó 】 Cẩn Y Dạ Hành: Người muốn giết chính là đồ đệ của tôi, nói với tôi cũng vô dụng.
【 Gần Đó 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đúng vậy, nếu cậu muốn đồ đệ tui buông tha cô kia, vậy tới cầu xin nhỏ đi.
Trong lúc nói tào lao, Kiếm Phá Trời Cao cũng đã Bang chủ chân tới.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Nấu mấy người không dừng tay, thì đừng trách tại sao khi Ngự Kiếm Giang Hồ nhìn thấy người của Vấn Đỉnh sơn trang người thì giết nhé!
【 Gần Đó 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đừng nói về sau, bây giờ muốn giết không?
【 Gần Đó 】 A Phi: Bang chủ, giết thì giết! Chúng ta cóc thèm sợ họ!
【 Gần Đó 】 Người Vô Danh: Đúng thế Bang chủ, anh hạ lệnh nhanh đi, tụi tui sẽ giết, tụi này không sợ gì họ đâu!
Nói đến mức này, Kiếm Phá Trời Cao không còn lý do để lùi Bang chủ nữa.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Vậy thì giết đi.
Ra lệnh một tiếng, đám người Ngự Kiếm Giang Hồ đang nghẹn nửa ngày cuối cùng cũng tìm được nới tiết giận, vội vã xông lên như ong vỡ tổ, muốn tự mình đánh chết Tiểu Phiến Đào.
"Đồ đệ, bọn họ đánh quá kaif, coi chừng đó!" Đại Vĩ Ba Lang bày sẵn trận địa để đối địch, vỗi vã thông báo cho Đào Diệp trên YY trước.
"Em biết." Đào Diệp cũng luôn luôn chú ý động thái của đối phương, dựa vào bộ thuộc tính dễ chết của Hỗ Trợ, thì không có khả năng đối đầu với đối phương.
Lựa chọn tốt nhất hiện giờ của cậu là, tìm cách bảo vệ bản thân, khiến cho mình rời xa vòng chiến.
"Đến đây với tôi." Thanh âm trầm ổn Cẩn Y Dạ Hành tiến vào tai cậu, đồng thời nhân vật trên màn hình đã bị một bóng dáng cao lớn khác đẩy về một bên.
Trong nháy mắt, nam nhân mặc chiến bào đen, xuất ra một kỹ năng sáng chói xung quanh người.
Ngân thường trong anh múa không ngừng, đánh ra kỹ năng có mức sát thương cao vô cùng, địch phía đối diện liên tiếp nhau mà chết dưới chân anh.
"Sư phụ đang làm gì vậy?" Đào Diệp phát hiện, Cẩn Y Dạ Hành không đi tới gần giết chết Kiếm Phá Trời Cao đang đứng sát bên, mà là rời đi tìm kiếm một mục tiêu nào đó.
"Tôi đi tìm cô gái kia."
Thuật Hồi Sinh và Thuật Chú Định gây ra nhiều thương tổn, một đống kỹ năng này cũng đủ Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn không nhấc chân àm chạy nổi.
"Có ai không, chúng ta lại đây để bảo vệ xung quanh." Cẩn Y Dạ Hành nói trên YY.
Lúc này Đào Diệp mới chú ý tới, đã có rất nhiều cao thủ tiến vào phòng, cũng có nhiều gương mặt xa lạ.
"Thật ra em giết đủ rồi." Đào Diệp giết thêm Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn một lần nữa, nỗi hận mãnh liệt trông lòng cũng tiêu bớt, còn lại chỉ còn áy náy liên miên.
Đơn giản là vì cậu không muốn dính dáng đến Liễu Thanh Thanh nữa.
Nhưng lý do không rời game, là vì hai vị sư phụ của cậu.
"Vậy tôi sẽ tiễn cô ta một đoạn cuối."
"Được."
Sư phụ vươn ta xuất tuyệt kỹ miểu sát Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn, sau đó nhìn thi thể đối phương biến mất khỏi mặt đất.
"Còn thù oán không?"
"Không còn."
"Ừ."
Thù của Đào Diệp và Liễu Thanh Thanh, cứ báo như vậy đấy.
Nhưng trận chiến quyết liệt vẫn còn tiếp tục, nhưng nó biến thành thế thế nào thì không ai rõ cả.
Cẩn Y Dạ Hành mang Đào Diệp đuổi theo sau bóng dáng của Kiếm Phá Trời Cao, là cái tên được xem như vị đại thần nổi tiếng nhất bảng.
"Có muốn nhìn cậu ta chết một lần không."
"Vâng." Đào Diệp nói: "Hay mấy lần được không?"
"Có thể ." Thạch Cẩn Hành trả lời nghiêm túc đến vậy, mà đúng là anh đuổi theo giết Kiếm Phá Trời Cao, một lần rồi lại một lần.
Đào Diệp có thể hiểu được sự phẫn nộ của Trần Hạo Phong đến mức nào, đây chính là chỗ tốt của sức mạnh.
Có chút thứ không phải tại người, mà chỉ tại mạnh hay yếu thôi.
Lúc mình yếu đuối, bọn họ sẽ đối đãi mình một cách tùy ý, khinh thường xem nhẹ.
Mạ sự tình hôm nay, lại không vì mình đã mạnh lên.
"Nhị sư phụ..."
"Nếu em muốn nói cám ơn thì miễn đi, tôi nghe cũng chán ngấy rồi."
"Được, em không nói cám ơn."
Tối hôm nay, toàn bộ bảng game đều sôi trào, tất cả game thủ đều không ngủ, đứng vây xem trận quyết chiến quyết liệt này.
"Vấn Đỉnh sơn trang và Ngự Kiếm Giang Hồ, sẽ trở tử địch ."
Mỗi người đều biết rằng những lời này không nói ngoa.
Hai bang phái này đúng là sẽ trở thành tử địch, không ai để ý ai, cứ thấy là giết đến đỏ mắt.
"Vì một đứa con gái, ha, con gái đúng là nguồn của tội lỗi mà, không biết nhỏ đó lớn lên trông đẹp đến mức nào đây? Tui thiệt mà muốn nhìn một lần á."
Một đêm này, sẽ không ai không biết đến tên của Tiểu Phiến Đào.
Cô là một mỹ nhân khiến cho hai vị đại thần thần hồn điên đảo, cũng là một vị mỹ nhân ác độc đến lạ thường.
Tuy có rất nhiều người không thích cách ứng xử này, nhưng cũng sẽ không giống trước vậy mà bàn luận nói xấu cô.
"Chiêu giết gà dọa khỉ này thiệt tốt á, những cái tên hay xì xáo xí xố kia đều nín hết, ha ha ha ha!"
Chiến dịch chấm dứt, giờ là năm giờ sáng ngày hôm sau.
Nhóm học sinh chuẩn bị tắm rửa ăn cơm để đi học, nhóm làm việc thì tranh thủ ngủ thêm vài tiếng nữa.
Đào Diệp đi theo hai vị sư phụ một hồi, buồn ngủ đến cực hạn, miệng cứ ngáp ngắn ngáp dài.
Cơ mà Cẩn Y Dạ Hành vẫn còn đang nói, nên cậu che vội miệng để không quấy rầy tới anh.
"Giờ tạm dừng việc chém giết, chờ lần sau lên game thì sẽ không có khả năng mà bình yên vô sự nữa. Bất quá không cần lo lắng, nếu đối phương còn muốn đánh với chúng ta, tôi và Phó Bang chủ sẽ chịu trách nhiệm phần thuốc và trang bị cho mọi người, quyết chiến bọn họ lần nữa."
"Ừ, Bang chủ của mấy người nói đúng, đừng có lo là bọn tui làm không được." Đại Vĩ Ba Lang cũng đi ra nói mấy câu: "Những người tham gia hôm nay, tôi sẽ thống kê lại cho mọi người, sau đó xem công mà phát thưởng, xem như là lời cám ơn. Lời cuối, giờ cũng không còn sớm, lát nữa là sáng rồi, mọi người tranh thủ nghỉ ngơi đi, sau đó ai tới trường thì tới trường, ai đi làm thì đi làm."
"Tiểu Phiến đi ra nói hai câu." Cẩn Y Dạ Hành nói.
"Vâng, khụ khụ." Cổ họng của Đào Diệp vẫn còn chưa tốt, hôm qua lại thức tắng, nên càng thêm tiều tụy đáng thương: "Vất vả mọi người rồi, chuyện hôm nay là do tôi mà ra, tôi thật cám ơn mọi người vô cùng."
Nói tới đây, cậu liền ngắt loa, cũng không nói lời cám ơn ới hai sư phụ, mà là nói riêng với bọn họ.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Sư phụ, anh cũng đi ngủ đi.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Em nhanh ngủ đi.
Cơ hồ là hai tin nhắn được gửi tới cùng lúc, thật khiến cả hai sửng sốt vài giây.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vâng, sư phụ, em trốn học đi ngủ đây...
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Ngoan.
"Đồ đệ, sư phụ đi ngủ, em cũng ngủ sớm đi, ngáp... Bai bai." Đại Vĩ Ba Lang nói trên YY, sau đó vội vã rời đi, thoạt nhìn là rất buồn ngủ.
"Vâng, ngủ ngon." Đào Diệp nói thêm lời cuối.
Rửa mặt qua loa rồi phóng lên giường, thân tâm đều được thả lỏng, trong chốc lát đã ngủ rồi.
Game hôn nay rất vắng người, chỉ có lác đác vài nhân vật đi qua, đây là tình huống trước nay chưa từng có.
Bởi vì tối hôm qua đều thức suốt đêm, nên giờ chẳng có nhiều người chơi game, mà đa số người nghỉ đều là những người tham gia trận hỗn chiến kia.
Cũng có nhiều người không phải thành viên hai bang, mà chỉ trà trộn vào đục nước béo cò, chỉ vì muốn kéo bè lũ đánh nhau.
Nhưng ngược lại có rất nhiều topic được gửi đi, cũng có rất nhiều người đnag thảo luận vụ hỗn chiến tối hôm qua và rạng sáng hôm nay.
"Đại thần thật đáng nể mà, trút giận vì hồng nhan, chậc chậc. Bất quá tui cũng muốn cám ơn cái trận quyết chiến hôm qua, thiệt là kích thích mà!”.
"Cậu cũng tham gia hả?"
"Đi, tại sao lại đi, thừa nước đục còn giết thêm được vài người của Ngự Kiếm Giang Hồ. Tui nói mấy người nghe, từ lâu ông đây đã ghét đám Ngự Kiếm Giang Hồ rồi, trước kia có nhiều lần bang đó ỷ thế hiếp người, hiện tại gặp báo ứng rồi nè."
"Cũng đúng, trận chiến này nhìn vô là biết Vấn Đỉnh sơn trang chiếm thượng phong, Ngự Kiếm Giang Hồ ngay cả một xíu lợi ích cũng không có, Bang chủ phu nhân còn đánh nhiều vậy nữa chứ."
"Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớnsau này chắc không còn mặt mũi gì mà lên nữa quá?"
"Tui đây thiệt không rõ nha, tui chỉ biết Tiểu Phiến rất là lợi hại, chỉ là một cô gái bình thường mà thôi, vậy mà cũng quậy đến mức gió xương mưa máu đầy game luôn."
"Sao mấy người lại biết người ta là gái, biết đâu đó là anh một anh chân to thì sao? Vậy thì đại thần không phải gặp rắc rồi rồi ha, ha ha ha ha!"
"Ha ha ha ha, đúng vậy, giờ có rất nhiều nick của gay á, giờ không biết chính xác được đâu."
Mọi người cũng chỉ thuận miệng trêu chọc thế thôi, bản thận họ cũng không xem Tiểu Phiến Đào là nick gay, bọn họ rất tin tưởng chỉ số thông minh của đại thần, cậu ta sẽ không dễ bị lừa đâu.
|