Yêu Thương Đối Thủ Một Mất Một Còn
|
|
CHƯƠNG 5
Toàn bộ quá trình hội nghị, Tiêu Kính Nam đều bảo trì trạng thái mộng du thanh tỉnh qua lại không ngừng. Nói tới cuối cùng, Thang Đông Trì thế nhưng lại muốn hắn giải thích một cái hợp đồng điều khoản. Tiêu Kính Nam vốn là muốn nói nhượng luật sư giải thích, nhưng như vậy chẳng phải sau này phải gặp hắn một lần nữa? Vì vậy đành phải trình tự giải thích điều khoản, còn muốn dựa vào ý kiến Thang Đông Trì sửa chữa ghi chú. Chờ bọn hắn đem điều khoản đều giải thích xong, Tiêu Kính Nam đột nhiên tỉnh ngộ: đối với đề xuất đối với điều khoản hợp đồng cùng sữa chữa ghi chú của Thang Đông Trì, hắn vẫn là phải thông qua luật sư xét duyệt không có vấn đề gì mới được a! “Tiêu tiên sinh, sắc mặt của cậu không tốt lắm?” Thang Đông Trì nói. Đúng vậy, ta chính là dạ dày mốc meo. Tiêu Kính Nam quay đầu hướng Thang Đông Trì cười: “Haha, hai ngày nay không nghỉ ngơi tốt.” Đó còn không phải vì anh quấy rầy, biến thái! “Nếu như vậy liền đồng thời cùng ăn cơm rau dưa đi.” Thang Đông Trì quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, ” ngày cũng đã tối. Uy! Không cần tự quyết định ăn cơm sự tình được không, ta muốn được về nhà ngủ. Tiêu Kính Nam vừa nghĩ vừa cười gật đầu: “Hảo, Thang tiên sinh tiêu pha.” Thang Đông Trì nhíu lông mày,”Tôi có nói mời khách sao?” “…” Kháo! Chẳng lẽ còn muốn ta mời khách? Đồ vắt cổ chày ra nước! Tiêu Kính Nam đã cười đến co giật, rồi lại không biết nên tiếp lời sao, kết quả Thang Đông Trì biến thái còn nói: “Haha, chỉ đùa một chút, Tiêu tiên sinh không nên tưởng thật.” “Ha ha ha…” Bệnh thần kinh a! Vì vậy Tiêu Kính Nam nhìn Thang Đông Trì quay đầu phân phó nữ bí thư giúp hắn đặt chỗ, còn có bãi tắm mát xa. Cái gì?! Bãi tắm mát xa?! “Thang…” Tiêu Kính Nam há mồm. “Chúng ta đi thôi.” Thang Đông Trì đứng lên hướng cửa phòng họp đi đến, lưu lại cho Tiêu Kính Nam một bóng dáng vô cùng tiêu sái. Này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra…. Quá trình ăn cơm vô cùng an tĩnh, hai người đều không nói chuyện, tựa hồ là cảm xúc khác nhau, chỉ lo ăn uống. Tiêu Kính Nam mấy lần ngẩng đầu nhìn Thang Đông Trì đều thấy nam nhân kia cầm đũa bộ dạng cẩn thận tỉ mỉ, hơi có điểm không được tự nhiên. Các món ăn đều rất tốt, cho nên bữa cơm này cũng coi như ăn có tư vị. Tiêu Kính Nam tương đối để ý hành trình bãi tắm kế tiếp. Nghĩ đến bãi tắm liền liên tưởng đến ôn tuyền lần trước, mà hồi ức ôn tuyền đó cũng không tốt đẹp. Tiêu Kính Nam sờ sờ cổ, cảm giác bị chèn ép vẫn còn khá mới mẻ. Thang Đông Trì thấy hắn sờ cổ nhẹ nhàng hừ cười một tiếng, lập tức lại khôi phục bộ dáng bình tĩnh, mở cửa xuống xe. Tuỳ tay cho tiền boa, Thang Đông Trì cùng Tiêu Kính Nam đến phòng thay quần áo, Theo phụ thân nói, Thang Đông Trì hiện tại ba mươi sáu tuổi, không thích đăng báo, cũng không thích tham gia bất luận tiệc rượu cùng thăm hỏi nào, thần long kiến thủ bất kiến vĩ mà tồn tại. (rồng thấy đầu ko thấy đuôi, đại ý là 1 người rất ít xuất hiện và khó gặp mặt. Cảm ơn Thuỷ Tiên vì chú thích này nhé <3 ) Ngoài giới đối y bình luận khen chê không đồng nhất, đương nhiên rất nhiều chuyện vốn cũng chỉ là nghe nói. Tỷ như y làm cho cha mình nhảy lầu tự sát, tỷ như y lãnh huyết trên thương trường thâu tâm huyết của người khác, đem người khác bức đến nông nỗi mười phần nghèo túng thê thảm…. Lấy thủ đoạn đạt được ví trí hiện tại này, thật khiến người vừa kính vừa sợ. Đó cũng là nguyên nhân Tiêu Kính Nam không dám tuỳ ý làm bậy. Hắn tưởng cả đời không có khả năng cùng người như thế giao tiếp, cố tình doạ đến mẹ người ta… Ngày đó hắn xuất môn không xem hoàng lịch, bây giờ nghĩ lại ngày đó nhất định là đại hung, kỵ lái xe xuất hành. Thang Đông Trì dáng người rất tốt, động tác hơi hơi xoay người cũng thật tự nhiên, khom lưng cúi xuống tạo nên đường cong cùng với thắt lưng không có một tia sẹo lồi, mà ngày cả cái mông cũng…(chưa gì soi mông người ta rồi -.-) Tiêu Kính Nam không tự chủ được đánh giá hơn vài lần, thời điểm hoàn hồn phát hiện chính mình nhìn chằm chằm mông người khác, nhất thời xấu hổ vô cùng, vội vàng nghiêng người, nhanh chóng cởi đồ. Kết quả bởi vì động tác quá nhanh, thời điểm cởi quần lót nâng chân không đủ cao bị vấp ngã. Bình thường cùng bằng hữu đi chơi cũng sẽ không cố kỵ nhiều như vậy, vì vậy hắn một chân nhảy hai bước đến tủ quần áo, xoay người lôi kéo đem quần lót thoát xuống dưới. Vừa nhấc đầu, phát hiện Thang Đông Trì nhìn hắn. Mà hắn bảo trì trạng thái chính diện lộ ra trọn vẹn đối diện Thang Đông Trì… Trong tay còn cầm quần lót màu đen. Thang Đông Trì nhíu mày, tầm mắt tại bộ vị trọng điểm phía dưới quét vài cái. Tiêu Kính Nam không biết tại sao mặt liền đỏ, vội vàng đem quần lót ném vào tủ quần áo, lấy quần bơi sạch sẽ, chột dạ thấp đầu, liền hướng người nọ nói: “Có cái gì xinh đẹp…” Thang Đông Trì khoanh tay nhìn tai hắn đỏ bừng, “Ân, kích cỡ cậu như vậy cũng không có cái gì xinh đẹp…” Tiêu Kính Nam còn trầm trong không khí xấu hổ, trì độn đem những lời này tiêu hoá một chút, phẫn nộ ngẩng đầu: “Anh…” Người đã quấn khăn tắm xoay người rời đi rồi. Ngươi… Mẹ hắn đi tìm chết đi! Dưới đáy lòng thật sâu mắng một câu, Tiêu Kính Nam vẫn là ngoan ngoãn quấn khăn tắm đi ra phòng thay đồ. … Không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Bởi vì động tác hắn chậm một tí, cho nên hiện tại hắn phải ở trước mặt tầm mắt Thang Đông Trì mà cởi khăn tắm xuống bể. May là Thang Đông Trì chỉ liếc hắn một cái liền nhắm hai mắt lại, vì vậy hắn bình yên tiêu sái xuống bể, cách Thang Đông Trì một khoảng cách ngồi xuống. Nhưng ngược lại hắn cảm thấy dáng người hắn so với Thang Đông Trì cũng không kém, có biết bao tự tại. Ôm suy nghĩ như vậy hơn nữa độ ấm trong bể khiến người an tâm thoải mái, Tiêu Kính Nam chậm rãi duỗi thẳng tứ chi, vẻ mặt cũng dần dần trầm tĩnh lại. “Ngồi gần lại đây, vị trí này có mát xa.” Thang Đông Trì nói. Tiêu Kính Nam đương nhiên biết nơi đó có mát xa, nhưng như vậy cũng là biến thái đi. Có lẽ bởi vì Tiêu Kính Nam chậm chạp không có động tĩnh, Thang Đông Trì mở mắt. Trong nháy mắt đó, Thang Đông Trì tựa hồ bị đông lạnh, cứng ngắc hắc hắc cười, chậm rãi di chuyển đến bể đầy bong bóng ngồi xuống. Nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ lần này ngồi xuống, lại sắp phát sinh một sự kiện mất mặt nhất từ khi hắn sống đến bây giờ.
|
CHƯƠNG 6
Bể mát xa đối với Tiêu Kính Nam rất quen thuộc, cùng bồn tắm mát xa lớn nhà hắn cũng không có khác gì nhau. Dòng nước phía sau lao tới mát xa lưng cùng thắt lưng rất thoải mái. Tiêu Kính Nam nhắm mắ lại, cảm giác hơi nước bao lấy làn da mình, giống như đem mệt nhọc tích luỹ mấy ngày nay đều mang đi. Khó trách bọn Trần Thiên Gia thích đến nhà tắm, hắn hiện tại mới lĩnh hội được ảo diệu bên trong. Trước kia, so với nhà tắm hắn thích tenis hay phòng tập thể thao rèn luyện hơn, hơn nữa hắn cảm thấy nhà tắm chung thật bẩn. Dóng nước đánh vào lưng giảm lại một chút, Tiêu Kính Nam mặc kệ tiếp tục nhắm mắt, ngẩng đầu tựa vào thành bể bên cạnh. Sự tình liền trong nháy mẳt phát sinh tại đây. Muốn nói hắn một chút cảm giác cũng không có là gạt người. Ngay từ lúc dòng nước xông vào cái mông, hắn không thể mặc kệ, ánh mắt hơi mở điều chỉnh lại tư thế ngồi. Sau đó, dòng nước đánh vào dần mạnh hơn. Cả người hắn bị dòng nước phía dưới đột nhiên đánh mạnh ngửa về phía trước, hắn đem khuỷu tay chống thành bể phía sau. Động tác này dẫn đến ảnh hưởng trực tiếp, tuy rằng hắn không có bị dòng nước đánh đến ngã xuống, nhưng là dòng nước trực tiếp từ phía sau đánh mạnh vào vật giữa hai chân cùng cả hai khối cầu. Tốc độ dày đặc cùng mạnh mẽ tạo nên cảm giác chấn động, Tiêu Kính Nam ngẩng người, rồi mới liên tục hai lần điều chỉnh tư thế ngồi đều không có thành công. Bất đắc dĩ cùng xấu hổ, hắn rõ ràng đem thân thể hướng một bên rồi mới ngồi thẳng người. Mà dòng nước kia từ giữa hai chân hắn mà vọt ra, giống một đài phun nước nhỏ, không ngừng phun bọt. Dục vọng trong đùi cảm giác như được người âu yếm, có chút ngứa… lại có điểm thoải mái. Tiêu Kính Nam đối với trạng thái hạ thân thoải mái có chút xấu hổ, vì vậy lặng lẽ nghiêng đầu nhìn Thang Đông Trì, rồi mới từ tầm mắt Thang Đông Trì nhìn đến giữa hai chân mình. Vì vậy phát hiện Thang Đông đang nhìn nước thoát ra giữa hai chân mình. Mặc dù biết ánh mắt của y không có ý tứ gì, nhưng bị nhìn chăm chú như thế cũng khó tránh khỏi ý tưởng “người này sao đáng khinh đến thế.” Tiêu Kính Nam bĩu môi thở một cái, “Làm gì?” “Bên này phía trên có hai cái tay vịn, phía dưới là dòng nước mát xa xương cụt (=.=),” Thang Đông Trì lại xem xét giữa hai chân hắn một cái, “Cậu hẳn là nên đi đến phía trước ngồi một cái.” “Tôi đương nhiên biết,” Tiêu Kính Nam đảo cặp mắt trắng dã, “Không cần anh dài dòng.” Toàn bộ bể mát xa thập phần an tĩnh, chỉ có thanh âm dòng nước. Thang Đông Trì nhếch khoé miệng, nhắm mắt lại quả nhiên không dài dòng nữa. Dòng nước mát xa đánh vào xương cụt cùng cặp mông rất là thoải mái. Chính là Tiêu Kính Nam không biết vì sao, tâm trí luôn lặp đi lặp lại cảm giác mãnh liệt dưới hạ thể lúc nãy. Luôn luôn cảm thấy dòng nước đánh vào mông lại không đánh đến trọng điểm thật khó chịu. Đang không ngừng phỉ nhổ chính mình, Tiêu Kính Nam nhiều lần khuyên bảo chính mình quên đi cảm giác lúc nãy. Nhưng càng muốn quên thì ông trời càng bắt nhớ, quần bơi phía dưới thoáng rộng thùng thình, dòng nước theo ồng quần chảy vào đùi, từ dưới hướng lên, quần cũng giống như bị phồng lên. Tư tưởng của hắn không nhịn được bắt đầu lao nhanh. Nữ nhân xinh đẹp, tư thế gợi cảm, thở dốc… Mặt của Thang Đông Trì. Cái gì?! Mặt của Thang Đông Trì!? Tiêu Kính Nam cả người run lên, sợ tới mức mở to hai mắt nhìn. Dòng nước phía dưới đã bắt đầu ngừng, dòng nước phía sau cùng hai bên lại bắt đầu đánh sâu vào thắt lưng và cột sống. Dòng nước phun lên, phi thường thoải mái trong nhà tắm, thân thể hắn nổi lên phản ứng, quần bơi bên dưới nước cũng sưng lên một cục. Hoàn hảo dòng nước không ngừng tuần hoàn. Tiêu Kính Nam có chút khẩn trương nắm chặt tay vịn phía dưới bồn rửa tay. Không bằng nói đi WC, chính là vạn nhất đứng lên trông thấy thật rõ ràng thì chẳng phải… Tiêu Kính Nam cắn răng, ngồi chờ đợi. Đáng tiếc hắn quên dòng nước phía dưới sẽ lần thứ hai phun mạnh lên, vì vậy trong lúc hắn vất vả đem trời trong mây trắng cỏ xanh hoa thơm trong đầu, cùng cái mông ngồi xuống, nước lại một lần nữa phun lên, từ nhỏ biến thành lớn. Tiêu Kính Nam cơ hồ ngửa mặt lên trời thét dài. Nửa phút sau đó, tay không nhịn được mà chạm đến phần giữa hai chân. Dù sao nước cũng không ngừng phun, động tác dưới nước căn bản không thấy rõ. … Thang Đông Trì, lần này cho lão tử xin lỗi anh. Nhưng anh cũng thiếu tôi rất nhiều đi. Tiêu Kính Nam vừa nguỵ biện vừa bắt đầu động tác. Ngay từ đầu hắn còn thật cẩn thận, sợ hãi Thang Đông Trì sẽ nhìn ra cái gì khác thường, kết quả phát hiện Thang Đông Trì vẫn luôn nhắm mắt, hắn cũng dần dần thả lỏng, tăng cường biên độ trong tay, nhưng tầm mắt vẫn bất đắt dĩ dán chặt chẽ trên mặt Thang Đông Trì, phòng ngừa thời khắc hắn mở mắt. Hoàn cảnh lạ lẫm kích thích hết tất cả cảm quan của thân thể, tâm tình Tiêu Kính Nam thực high(nguyên bản tiếng anh nhá =))), nhưng lại muốn tốc chiến tốc thắng, mâu thuẫn nhanh chóng tăng tốc độ bộ lộng. Muốn bắn muốn bắn muốn bắn… Tiêu Kính Nam nhìn mặt Thang Đông Trì, thân thể bắt đầu mãnh liệt ám chỉ chính mình. Hắn căn bản không ý thức được hành động của mình có gì không đúng. Trên thực tế hắn chính là nhìn chăm chú mặt một nam nhân mà thẩm du, trong bể tắm mát xa. (cười chết ta =)))) Hơn nữa, càng không xong chính là thời điểm cuối cùng, Thang Đông Trì ho khan mở hai mắt, lập tức cảm giác được ánh mắt của hắn. Có lầm hay không! Tiêu Kính Nam trừng mắt nhìn Thang Đông Trì, khẽ nhíu mày lặng yên nhìn hắn. Dục vọng trong thân thể còn đang tán loạn, nóng lòng muốn phát tiết, Tiêu Kính Nam lại đột nhiên kịp phản ứng, che dấu tính khí từ trong nước vươn tay ra sờ trán, “Rất nóng” Thang Đông Trì gật gật đầu, “Ngâm lâu lắm cũng không tốt, tôi hẹn hai chuyên viên mát xa, cũng đến lúc đi lên mát xa rồi…”
|
CHƯƠNG 7
Sau đó, Thang Đông Trì từ trong bể đứng lên, rời khỏi bể, lấy khăn tắm xoa xoa thân thể, rồi mới lấy một cái khăn khác phủ lên vai. Quay đầu vừa thấy, Tiêu Kính Nam vẫn ngồi lại trong nước. “Đi thôi.” Thang Đông Trì nói. “Anh đi trước.” Tiêu Kính Nam ngẩng đầu cười, “Tôi cảm thấy thoải mái, lập tức tới.” Thang đại gia anh đi đi, đừng nhìn nữa. Bên dưới bể mát xa lại bắt đầu phun nước, Tiêu Kính Nam bị mắc kẹt cơ hồ dùng khí lực toàn thân đè nén lại dục vọng bành trướng bên dưới hạ thân. Đi ra ngoài đi a, ngàn vạn lần phải nhịn xuống!! … A a a… Sướng không chịu được!! Tiêu Kính Nam nhẫn nhịn đến mức gần chết, Thang Đông Trì cuối cùng cũng quay đi. Trong lòng hắn vui vẻ trào dâng liền bắn ra. Thình lình đạt cao trào khiến Tiêu Kính Nam vừa quẫn bách vừa sảng khoái vô cùng, hắn vội vàng vươn tay khuấy động mặt nước. Bất đồng với tiếng nước mát xa khiến Thang Đông Trì quay đầu. Dục vọng đã không còn, nhìn nhìn lại mặt nước cũng không để lộ cái gì. Tiêu Kính Nam nhẹ nhõm hé răng mỉm cười, xoay người đứng lên. Vừa làm động tác “đứng lên” này, vừa nói, “Đi thôi, mát xa đi.” Sau đó, quần bơi rời khỏi mặt nước trong nháy mắt, cũng rời khỏi cơ thể hắn. Tiêu Kính Nam cơ hồ lập tức vươn tay đến bắt, nhưng vừa mới phát tiết thân thể cũng không có linh hoạt như hắn tưởng tượng, vì vậy hắn một lần nữa ngã về trong bể, mông trực tiếp chạm đất, có chút đau. Mẹ hắn… nguyên lại vừa rồi cảm giác giống như quần bơi tuột xuống không phải là “giống”, mà thật sự là tuột xuống. Hơn nữa ở dưới nước vận động, dây lưng lỏng lẻo, hắn cũng không nhận thấy được. “Cậu tựa hồ rất thích đem cái kia ra khoe với người khác.” Thang Đông Trì đứng ở bên bể, trên cao nhìn xuống nói. Tiêu Kính Nam ngồi ở trong nước kéo quần lên, lắp bắp: “Quần bơi có chút rộng.” Thang Đông Trì nhìn lưng cùng cổ hắn, “Là kích cỡ cậu nhỏ.” Tiêu Kính Nam cuối cùng nhịn không được, ba bước lên bờ, tay mới đụng lấy khăn tắm trên người Thang Đông Trì, đã bị Thang Đông Trì quay người theo phản xạ đá một cú, tay uốn éo. Tiêu Kính Nam chỉ cảm thấy hoa mắt, sàn nhà nhanh chóng phóng đại ngay trước mắt, bản năng nhắm mắt lại, nhưng cơ thể không rơi xuống đất đau đớn như dự đoán, rồi không biết có đồ vật gì rơi trên đầu của hắn, đem tầm mắt của hắn chặn lại. Thang Đông Trì nhìn khăn tắm bên trong không ngừng đong đưa lên nảy sinh ý đồ, đột nhiên cảm thấy rất thú vị. Vì vậy y cách khăn tắm dùng sức xoa nhẹ mấy cái, rồi mới buông tay ra. Thang Đông Trì đỡ một chút, Tiêu Kính Nam gối chạm đất nhưng mà không có rất đau. Cảm giác đối phương buông ra, hắn cơ hồ thô bạo giật lấy đồ vật trên đầu, lộ ra đầu tóc bù xù như ổ gà. “Chơi vậy vui lắm sao?” Đại khái là cảm xúc có chút kích động, Tiêu Kính Nam phát hiện che tầm mắt hắn là khăn tắm từ trên người Thang Đông Trì rơi xuống, tuỳ tiện ném một tay, thanh âm cũng cao lên tám quãng. Thang Đông Trì quay đầu nhìn khăn tắm bồng bềnh trong bể, lại nhìn mặt hắn đang tức giận hồng hộc: “Rất vui.” Tiêu Kính Nam trừng lớn mắt, mặt biểu tình vặn vẹo: “Anh là trả đũa!” “A?” Thang Đông Trì tuỳ tiện lấy một cái khăn tắm phủ lên người, “Bây giờ cậu mới biết?” Tiêu Kính Nam bị y nói một câu suýt nghẹn, yên lặng cơ hồ có thể nghe thấy tiếng hít thở rối loạn của chính mình. “Tôi đi về.” Dù sao điều nên nói cũng đã nói xong. “A.” Thang Đông Trì nói, xoay người đi phía trước, “nếu để cho người khác biết Tiêu thiếu gia ở trong bồn tắm thẩm du, không biết sẽ ra làm sao.” Tiêu Kính Nam đang dùng khăn lau người, nghe tiếng quay đầu lại, “Nói hươu nói vượn.” Thang Đông Trì lắc đầu, chỉ chỉ bế tắm: “Phía dưới có cameras, cậu không biết đi.” “Cho dù có cameras, làm sao anh lại biết..” Tiêu Kính Nam đột nhiên ý thức được mình đang nói gì, ngậm miệng lại, nhiệt độ toàn thân đều tập trung lên mặt, muốn nói cái gì đầu óc lại trống rỗng, lắp ba lắm bắp đầu lưỡi cũng vuốt không thẳng. Thang Đông Trì liếc mắt nhìn hắn, ra lệnh, “Đi mát xa.” … Tiêu Kính Nam rủ đầu tóc, giống như gà đấu thua trận liền cách một thước đi theo Thang Đông Trì, trong thang máy cũng lui vào một góc. Đêm dài từ từ, ngọn đèn mờ nhạt trong phòng mát xa khiến người muốn ngủ. Tiêu Kính Nam sau khi tắm rửa, tâm tình phức tạp mà nằm lên giường mát xa. Nam nhân nằm bên cạnh hắn, khiến tâm tình hắn càng thêm phức tạp. Mà trong đầu toàn là việc phát sinh trong bể tắm, ảo não cùng thất bại. Nếu thật bị người khác biết, hắn không còn mặt mũi nào mà xuất hiện… Kỹ thuật thợ mát xa thực sự không tồi, nhưng hắn thuỷ chung cơ bắp căng chặt, hơi trướng đau. Nam nhân nằm bên cạnh không biết từ lúc nào nghiêng đầu nhìn hắn. Tầm mắt chạm nhau, Tiêu Kính Nam tỏ vẻ khinh thường xoay đầu. “Tôi sẽ không nói cho người khác biết.” Thang Đông Trì nói. Tiêu Kính Nam hừ một tiếng, không có trả lời. Chậm rãi, cơ bắp dần buông lỏng, ngón tay vuốt ve giống như có ma lực khiến hắn bớt phiền não, mí mắt cũng nặng nề khép lại. Thang Đông Trì nghe hắn thoải mái “ân” vài tiếng, trong chốc lát cũng không còn thanh âm. Thời điểm có tiếng ngáy rất nhỏ vang lên, y dở khóc dở cười. Đập vào mắt là một đầu tóc rối bù thất loạn bát tao, còn có làn da dưới ánh đèn mà sáng bóng, vừa vặn cơ bắp cùng đường cong. Thật sự là rất thú vị a. Thang Đông Trì phất phất tay, ý bảo thợ mát xa rời đi. Thợ mát xa của Tiêu Kính Nam trước khi rời đi không cẩn thận làm đổ tinh dầu trên bàn, Thang Đông Trì liếc nàng một cái rồi mới quay đầu nhìn Tiêu Kính Nam. Gia khoả kia “ân” một tiếng, giật giật đầu, không có tỉnh lại. Xem ra hai tuần vừa rồi khiến hắn mệt mỏi đến ngất ngư. Thợ mát xa của Thang Đông Trì cũng lùi ra ngoài, trong phòng triệt để an tĩnh, chỉ có hương thơm mơ hồ lượn lờ bên mũi , cũng thoải mái. Nhìn Tiêu Kính Nam bộ dáng mở miệng ngủ thoải mái, Thang Đông Trì nghĩ có lẽ lát nữa sẽ thấy hắn chảy nước miếng. Mang suy nghĩ buồn cười này, y trong tiếng thở quy luật của đối phương cũng rơi vào giấc ngủ.
|
CHƯƠNG 8
Thang Đông Trì cảm thấy lần này y ngủ so với tưởng tượng lâu hơn nhiều. Chờ sau khi y tỉnh lại, đã phát hiện Tiêu Kính Nam không ở trong phòng, mà cái khăn tắm trên người y đã bị cắt nát đến không thể nhận ra hình dạng, rải rác khoác lên người hắn. Thang Đông Trì nhặt mảnh vải lên nhìn trong chốc lát, nhất nút gọi phục vụ. Thợ mát xa nhìn mảnh vải trên người Thang Đông Trì lộ ra thần sắc khác thường, Thang Đông Trì liền đem mảnh vải để qua một bên. Thợ mát xa vẻ mặt khiếp đảm hỏi y có cần báo cảnh sát hay không. Thang Đông Trì sửng sốt nghĩ nghĩ mới hiểu được, thì ra thợ mát xa này cho rằng hắn bị người trói lại đánh cướp. Đại khái biết một chút thời điểm Tiêu Kính Nam rời đi, lại hỏi hỏi hắn trước khi đi có đến nơi nào khác trong bãi mát xa không, Thang Đông Trì cho thợ mát xa một ít tiền boa. Nguyên lai y ngủ đã năm tiếng, cũng khó trách người không thấy. Bất quá nhưng dùng phương thức cắt nát khăn tắm này, có thể thấy được người kia là có nhiều bất đắc dĩ. Thang Đông Trì đi vào phòng hay đồ đổi quần áo, sau khi ăn mặc chỉnh tề phát hiện điện thoại di động có hai cuộc gọi nhỡ. Trong đó một cuộc là Tiêu Kính Nam gọi tới. “Thật ngại ngùng Thang tiên sinh, tôi có chút việc, nhìn anh ngủ rất ngon lành nên đành đi trước.” Thang Đông Trì cong người ngồi vào trong xe, đóng cửa xe, “Thuận tiện đem khăn tắm của tôi cắt nát.” “Không có a, cái gì khăn tắm cắt nát?” Ý cười che dấu rõ ràng từ micro bên kia truyền đến, Thang Đông Trì thậm chí còn nghe được tiếng cười của nữ nhân. Cố ý yên lặng một trần, quả nhiên lại nghe thấy tiếng nói từ đối phương: “Khăn tắm của anh. Sao có chuyện như vậy a? “Tôi bị cướp.” Thang Đông Trì mặt không đổi sắc nói xong liền cúp điện thoại, bình tĩnh nhếch khoé miệng một cái, tháo pin điện thoại ra, ném một bên. Thang Đông Trì trong lòng thoải mái, nhưng Tiêu Kính Nam thì không. Khăn tắm kia đúng là hắn cắt, chẳng lẽ bởi vì hắn cắt khăn tắm, có người lợi dụng đem Thang Đông Trì trói lại… rồi cướp? Hắn không phải là có vệ sĩ sao? Hơn nữa bãi tắm kia có rất nhiều cameras, cũng không phải người nào cũng có thể đi vào. Lại nói phòng kia không phải chỉ có thợ mát xa giỏi đi vào sao? Chẳng lẽ là thợ mát xa…” “Uy, phát ngốc cái gì a, đến phiên cậu.” Vài bằng hữu thấy Thang Đông Trì hợp tác với hắn cũng cân nhắc sôi nổi làm thân, Tiêu Kính Nam trong lòng hứng khởi đối bọn hắn cũng ôn hoà. “Đến đây.” Tiêu Kính Nam trả lời, bạn gái bên cạnh cọc cọ cánh tay hắn, khiến hắn có chút phiền, vì vậy, mượn cớ chơi xúc xắc, đẩy bạn gái ra Nhưng bởi vì tư tưởng không tập trung, tiền thua ngày càng nhiều. Trong đó một người liền bảo không chơi, đi khiêu vũ. Tiêu Kinh Nam đi theo đến sàn nhảy một trận, phẫn nộ trở lại chỗ ngồi. Nghĩ trước nghĩ sau, thế nhưng vẫn vô pháp hoà vào hoàn cảnh ầm ĩ chung quanh. Để cho người khác phiền toái chính là, hắn biết rất rõ ràng Thang Đông Trì đang nói dối, lại vẫn nhịn không được nghĩ khả năng kia có thể xảy ra, “vạn nhất..” Tiêu Kính Nam cầm điện thoại vào nhà vệ sinh, lật nhật ký cuộc gọi, số đầu tiên là của y. Đấu tranh tư tưởng trong chốc lát, quay số điện thoại kia, kết quả là: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.” “…” Tiêu Kính Nam nắm điện thoại lập tức thở ra, như là “may mắn không gọi được” cùng “sao lại không gọi được” ý tưởng không ngừng đến đi, thật là đáng ghét. Tiêu Kính Nam rời đi trước, ngay cả bạn gái cũng không có chào hỏi mà đi. Sau khi về đến nhà, Tiêu Kính Nam bắt đầu chơi võng du, liền bị bang phái đối đầu chém chết mấy lần mới ngừng chơi. Tốt, đi ngủ! Sau khi tắm rửa hắn nằm trên giường đắp chăn. … Kỳ quái, đồ vật gì đang sờ lưng hắn? Hắn mở to mắt nhìn nhìn, phát hiện mình vẫn ở căn phòng mắt xa kia, một đôi tay từ vai hắn vuốt ve xuống, rất hấp dẫn. Hắn biết mình cái gì cũng không có mặc, phía dưới không có khăn tắm cũng không có quần bơi, mà cái tay kia rất nhanh đụng đến bộ vị nhạy cảm, đầu ngón tay ở nơi đó qua lại vỗ về chơi đùa. Hắn không biết tại sao chính mình không hề động, còn hơi hơi hướng về phía trước nâng cái mông lên. Cái tay kia cũng không có tạm dừng, nhẹ nhàng từ phía sau tiến giữa hai chân ấn nhu hai khối cầu, cại loại cảm giác này thật thoải mái, thoải mái đến mức hắn nheo mắt lại, lần thứ hai đem mông nâng lên một tí, để cho cái tay kia dễ dàng chạm đến phía trước. Tay kia thì duỗi đến trước mặt của hắn, hắn nhìn nhìn, hút ngón tay trước mặt. Ngón tay kia đột nhiên dùng sức vói vào trong miệng hắn, thậm chí lôi kéo đầu lưỡi hắn Hắn nhíu nhíu mày muốn cắn, cánh tay phía dưới lại đột nhiên nắm chặt bộ vị kia, cái tay trong miệng cũng rời đi. Hắn thoải mái hừ hai tiếng, phát hiện thị giác thay đổi. Hắn đột nhiên có thể thấy mình nằm trên giường bị người vuốt ve, tay người kia thậm chí còn muốn đưa vào hạ huyệt Hắn thấy chính mình giật giật, nhưng không có bài xích. Rồi mới thấy hai chân tách ra, thân thể quỳ xuống, dưới tư thế đó có thể thấy được một nam nhâ. Mà nam nhân kia đang có ý đồ đem lão nhị cắm vào thân thể hắn. Tiêu Kính Nam gấp đến độ toát mồ hôi, hắn kinh hoảng cảm giác đến độ ấm phía sau, cố gắng nâng tầm mắt lên để thấy rõ người kia là ai. Kết quả hắn thấy mặt Thang Đông Trì, đồng thời cũng thấy chính mình bị đè. Phía sau đau xót, Tiêu Kính Nam mãnh liệt mở mắt. Đầu đầy mồ hôi, chuyện đầu tiên hắn làm là thở dốc sờ cái mông của mình.
|
CHƯƠNG 9
Sau khi đem mông tỉ mỉ sờ soạng một lần, Tiêu Kính Nam lại bắt đầu nhìn cảnh vật xung quanh, xác định đây vẫn là nhà mình mới thở ra một hơi, dùng sức nhu nhu hai mắt của mình. Mộng cái loại này thật sự là quá kém, tựa như hắn là một tên masochist cuồng ngược. Tiêu Kính Nam nằm ở trên giường làm càn hô hấp, thân thể đã có chút hư không khó hiểu. Ở trên giường lăn qua lộn lại, cảm thấy tâm thần không yên. Tiêu Kính Nam đương nhiên biết đồng tính luyến ái làm như thế nào, cũng có người nói với hắn hậu huyệt bị cắm vào còn có khoái cảm, tuy rằng hắn cũng không biết lý giải làm sao. Vì vậy ba chữ “có khoái cảm” lúc này tựa như có ma lực thúc dục hắn làm chuyện gì đó. Tiêu Kính nam xoay người nằm sấp, trong đầu bị khoái cảm tràn đầy. Không biết hậu mặt bị đi vào chính là có cảm giác gì. Hắn đang suy nghĩ liền đưa tay sờ xuống mông, nhắm mắt đưa ngón tay nhẹ nhàng quét qua hậu huyệt. Ngón tay chạm vào nơi đó trong nháy mắt, hắn đột nhiên rụt trở về, dùng sức trừng lớn ánh mắt. Hắn đây là xảy ra chuyện gì? Tẩu hoả nhập ma ý nghĩ không rõ ràng a!!! Cho dù là cái kia!… Cũng phải là hắn sáp người khác mới đúng! Hắn nhất định là bị giấc mộng lúc này ảnh hưởng quá nhiều. Lần thứ hai nhắm mắt lại, Tiêu Kính Nam ở trong lòng mặc niệm, “Thang Đông Trì đi tìm chết.” Trong trí nhớ niệm đến lần thứ 137, suy tư của hắn bắt đầu hỗn loạn không rõ, kế tiếp hắn chính là ngủ say. Sau đó, Tiêu Kính Nam trải qua hai ngày cuối tuần an tĩnh. An tĩnh đến mức khiến hắn có chút không quen, chính là nhiều lần xem xét di động, phát hiện các cuộc gọi nhỡ, thậm chí đều không phát hiện là hắn có chút cự tuyệt bạn gái. Sau khi gọi điện thoại cảm thấy tâm tình khoái trá, cửa phòng ngủ bị nhẹ nhàng gõ hai cái. Sau khi cầm giấy chứng nhận, nhân viên đưa một cái hộp cho hắn, bảo là đồ vật hắn mua trên mạng. Trên thực tế Tiêu Kính Nam cũng không nhớ rõ hắn trên mạng mua cái gì, cho nên bây giờ đưa đến hắn tưởng trước kia mình mua cái gì, cũng không có để ý nhiều. Chờ sau khi người cầm tiền rời đi, hắn cầm hộp lắc lắc, phát hiện đồ vật bên trong không được cố định, nhất thời cũng có điểm hưng trí. Đem băng dán thô ráp xé đi, rồi mới mở hộp ra. Hưng phấn cầm bao plastic trong suốt kia ra, vừa thấy đồ vật—— Không thể trách Tiêu Kính Nam trì độn, bởi vì hắn căn bản không nghĩ tới là loại đồ vật này. Một đồ chơi người lớn còn có một hộp mũ bảo hiểm…. Hắn xác định hắn chưa từng có mua đồ vật này a! Hơn nữa cuộc sống riêng tư của hắn vẫn luôn rất sạch sẽ, tuy rằng không phải xử năm, nhưng sẽ không thường xuyên đổi bạn gái. Đối với tình cảm hắn vẫn là có một chút chờ mong. Như vậy…Chính là cái gì biến thái đặt cho hắn loại đồ vật này? …Ân? Biến thái? Tiêu Kính Nam hoàn toàn giác ngộ, biến thái a! Còn có thể là ai… Đang tại lúc này, hắn phát hiện bên trong hộp còn có một tờ giấy. Lấy ra vừa thấy, quả thế. Cấp thấp! Biến thái! Nhà giàu mới nổi! Lãnh huyết!… Thành ngữ từ trong đầu Tiêu Kính Nam sôi trào thoát ra. Tờ giấy bị xé nát chỉ vỏn vẹn vài chữ: Bãi tắm chuyên dụng chuẩn bị. Cơ hồ là lập tức, Tiêu Kính Nam bấm số Thang Đông Trì. Điện thoại vừa kết nối, hắn liền hô thanh: “Anh có bệnh a!” Đối phương lặng yên nửa giây, lễ phép trả lời, “..Thật có lỗi, Thang tiên sinh đang họp, thỉnh ngài hai tiếng nữa lại gọi tới.” Một hơi nghẹn tại ngực, khiến Tiêu Kính Nam ho khan. Hắn nỏng này cúp điện thoại. Công tác cuồng chính là công tác cuồng, cuối tuần còn làm chó má gì a! Tâm phiền ý loạn đợi hơn một giờ, điện thoại Tiêu Kính Nam vang lên. Hắn nhìn số điện thoại, thầm hít một hơi đè xuống trách móc tiếp điện thoại, “Thang tiên sinh, ngài gần đây nhất định thân thể không tốt, dùng não quá độ, tôi đề nghị ngày đến gặp bác sĩ tâm lý, hắn nhất định sẽ giúp đỡ ngài.” Lần này đối phương yên lặng hơn hai giây, như trước lễ phép trả lời, “…Tiêu tiên sinh, Thang tiên sinh bảo ta chuyển cáo ngài, hội nghị còn kéo dài hơn một giờ, thật có lỗi.” “..” Tiêu Kính Nam một câu đều không nói tắt điện thoại. Thang Đông Trì người này, căn bản là lão thiên phái đến khảo nghiệm tính kiên nhẫn cuả hắn, tôi luyện ý chí của hắn. Chờ đến sau khi Thang Đông Trì “uy” một tiếng, hắn mới lên tiếng, “Anh nên đi bệnh viện tâm thần điều trị đầu óc!” “Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì!” Âm thanh Thang Đông Trì nghe thực lãnh đạm. “Anh đưa tới vài thứ kia!” Tiêu Kính Nam dùng sức nắm điện thoại, “Đừng giả bộ ngốc!” “Tôi đưa đến cái gì?” Thang Đông Trì hỏi, “Cậu bằng cái gì nói tôi đưa đến?” “Phía trên viết hai chữ ‘Bãi tắm’.” Tiêu Kính Nam lông mày cau lại một nơi, nóng nảy nằm đồ chơi người lớn. Hảo đi, đưa đồ chơi nữ tính ngoạn ý còn chưa tính. Chính là vì sao còn có hai cây tính khí của nam nhân a, một cái mang gai, một cái xoay tròn. “Đồ vật viết bãi tắm rất nhiều, không thể đều là tôi đưa đi.” Thang Đông Trì tâm tình rất tốt, “Cái này giống với ngày đó khăn tắm bị xé nát.” Nói đến lúc này, Thang Đông Trì lại chuyển đề tài, “Bất quá, tôi rất tò mò cậu nhận được gì, haha.” Tiêu Kính Nam cầm điện thoại đảo cặp mắt trắng dã, nhìn chăm chú mấy cái đồ chơi, nghiến răng nghiến lợi, “Không có cái gì.” “Nếu không tôi cúp máy.” Thang Đông Trì mỉm cười, “Mặc kệ là cái gì, cậu hẳn là nên hưởng dụng thật tốt.” Thang Đông Trì tuyên cáo chấm dứt, chính là khẩn trương khiến người cảm thấy thanh âm bận rộn vội vã. Tiêu Kính Nam bùng nổ cũng đồng thời tuyên cáo thất bại. Vì vậy hắn đem những đồ vật đó ra nghiên cứu, trừ bỏ bảo hiểm để ở ngoài, tất cả đều cất vào trong gói to, một bên mắng biến thái, một bên đem đồ vật nhét vào dưới giường. “Đi đến nhà cũ.” Thang Đông Trì sau khi cất điện thoại phân phó lái xe, khoé miệng gợi lên một tia cười. Y cơ hồ có thể tưởng tượng đến biểu tình Tiêu Kính Nam mở hộp ra nhìn thấy những thứ kia. Cũng không uổng công y trước sau như thế thu thập một hồi.
|