Hào Môn Bĩ Thiếu
|
|
Chương 54
Đính hôn cần chuẩn bị rất nhiều thứ, nhưng cơ bản không cần đến hai người bọn họ chuẩn bị cái gì, bởi vì nhân lực trong nhà quá nhiều. Cho nên hai người bọn họ coi như là rất rảnh rang, nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó Diêm Thiếu Liệt tâm huyết dâng trào đi theo mẹ ruột, mẹ nuôi, mẹ vợ đi dạo phố với nhau mới phát hiện, chuẩn bị cho chuyện đính hôn đúng là chuyện người bình thường không thể làm được.
Chẳng hạn dải ruy băng cột vào trên ghế dựa, ba người mẹ đều chung ý kiến là màu tím, nhưng tím thế nào họ lại có ý kiến khác nhau. Mẹ nuôi cảm thấy tím đậm một chút thì đẹp, mẹ ruột cảm thấy nhạt một chút thì đẹp, mẹ vợ cảm thấy tím vừa mới tốt. Sau đó Diêm Thiếu Liệt liền hoảng sợ trừng lớn hai mắt, bình thường ba người mẹ ở chung khá tốt, vậy mà vì một cái màu sắc ruy băng mà có thể tranh nhau đến nổi mặt đỏ tai hồng, ngay lúc Diêm Thiếu Liệt nghĩ đến các mẹ sẽ vung tay đánh nhau, bọn họ lại chơi đá, kéo, bao, sau cùng thì mẹ nuôi thắng, nên chọn tím đậm.
Thủy Ân Trạch nghe xong cười ha ha, “Bọn họ sao lại trẻ con đến thế chứ? Còn đá, kéo, bao?”
Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, “Còn không phải sao, sau đó anh hỏi mới biết được, ban đầu bọn họ thường xuyên không thống nhất ý kiến, nhưng là lại sợ tiếp tục tranh luận thì không đủ thời gian, cho nên trước đó đã bàn bạc tốt, nếu có bất đồng hãy dùng phương pháp này quyết thắng thua, sau đó người thắng được quyền quyết định.”
“Mấy ngày này ba người luôn như thế sao?”
“Cũng không hẳn vậy, anh nghe nói lúc đầu ba và ba vợ là cùng bọn họ cùng đi với nhau, sau đó có lẽ hai người chịu không nổi, cho nên dứt khoát không đi theo.” Thủy Ân Trạch gật gật đầu, nghĩ thầm nếu là mình chắc cũng chịu không nổi.
“Còn có chuyện gì phải làm sao?”
Diêm Thiếu Liệt nghĩ nghĩ nói: “Ngày mai đi thử nhẫn, mẹ nuôi nói hai ngày sau lễ phục đến bảo hai chúng ta đi thử, ngoài ra chắc không có gì nữa.”
Thủy Ân Trạch cảm khái, “Có luôn ba người mẹ thật sự quá tốt.”
Ngày hôm sau hai người bọn họ đi thử nhẫn, nhẫn là đặt hàng thiết kế riêng, trên nhẫn có khắc tên tiếng Anh viết tắt của bọn họ, một cặp nhẫn bạch kim đơn giản, là bằng chứng cho một đời một kiếp bên nhau.
Sau khi thử nhẫn xong tâm tình của hai người rất tốt muốn cùng nhau đi ăn cái gì đó, thì nhận được điện thoại Diêm gia gọi tới, Diêm Thiếu Liệt vừa nghe thật sự không biết nên nói gì mới tốt đây, bởi vì Cố Quân Uyển mang thai!
Diêm An Quân bảo Diêm Thiếu Kiệt đem Cố Quân Uyển nắm chặt, Diêm Thiếu Kiệt sử dụng biện pháp đơn giản gọn gàng nhất. Thật ra việc này không hoàn toàn trách được Diêm Thiếu Kiệt, Cố Quân Uyển cũng rất chủ động ôm ấp yêu thương, sau đó hai người ăn nhịp với nhau. Loại chuyện tình này có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, trên thực tế gần đây hai người bọn họ đã sống chung, nhưng Diêm Thiếu Kiệt trăm triệu lần không nghĩ tới Cố Quân Uyển lại có thể mang thai, đây đối với anh ta mà nói chính là vui sướng cực kỳ.
Đồng dạng vui mừng còn có Diêm An Quân, nhưng hai cụ lại không hề vui mừng như thế. Thứ nhất bọn họ sẽ nghĩ Cố Quân Uyển có phải là quá tùy tiện hay không, thứ hai khi Cố Quân Uyển mang thai Cố gia như cũ không ai ra mặt, Cố Quân Suất không có đến đây qua lại một chút, con gái trong nhà mang thai là chuyện lớn, nhưng hình như nhà người ta rất không quan tâm đến chuyện này.
Mà kế tiếp Diêm An Quân nói ra yêu cầu làm cho Diêm lão gia tử không thể nào đồng ý nổi, Diêm An Quân muốn cho Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển đính hôn, hơn nữa tiệc đính hôn muốn đồng thời làm cùng Diêm Thiếu Liệt, để là song hỷ lâm môn.
Sau khi Diêm Thiếu Liệt và Thủy gia bàn bạc tất cả mọi người không có ý kiến gì, nói như vậy cũng tốt, sau khi Diêm lão gia nghe được tin thì bảo Diêm An Quân có thể cùng làm.
Nếu phải đính hôn, hiển nhiên người lớn hai bên phải gặp một lần, cả nhà Diêm Thiếu Liệt đều tham dự, việc gặp người lớn trong nhà này làm cho cha con Diêm An Quân rất buồn bực, bởi vì ngoại trừ cha mẹ Cố gia thì dòng chính họ Cố không ai xuất hiện, bao gồm cả Cố Quân Suất.
Hơn nữa cha mẹ Cố gia này phải nói thế nào nhỉ, thật sự là không lên nổi mặt bàn. Lúc gặp mặt cha mẹ Thủy gia, người ta ăn mặc trang nhã khéo léo, Ninh Tử Mị lại càng không thiếu trang sức đắt tiền, cô đã xinh đẹp lại chăm chút trang điểm, lập tức biến thành quý phu nhân đủ chuẩn, hai vợ chồng lại tự nhiên hào phóng, cách nói năng bất phàm, không thấy căng thẳng chút nào.
Lại nhìn vợ chồng Cố gia, mặc coi như trang nhã khéo léo, nhưng nhẫn vàng này, bông tai vàng, dây chuyền vàng, vòng tay vàng của Cố mẹ là đang thể hiện cái gì đây? Diêm Thiếu Liệt nhớ tới một cái từ mà người đời sau rất lưu hành, thổ hào!
Còn về nói về ăn nói lại càng đừng nói tới, cho dù là hai cụ Diêm gia hay là vợ chồng Diêm An Lý và cha mẹ Thủy gia đều nói chuyện rất hợp, rất có tiếng nói chung, nhưng đối với vợ chồng Cố gia này đây hoàn toàn không thể nào mở miệng nói chuyện. Người Diêm gia hỏi một câu bọn họ mới nói một câu, Cố mẹ còn đỡ hơn một chút, hỏi một câu có thể nhiều thêm hai câu, nhưng Cố ba ba hoàn toàn thuộc loại cái loại đánh ba gậy không phóng được một cái rắm.
Triệu Chi Lâm vừa nhìn bộ dáng này ép lại kịch bản dự định trong bụng, hoàn toàn vô dụng, chẳng qua là ánh mắt nhìn về phía Cố Quân Uyển mang theo trào phúng và khinh thường, điều này làm cho Cố Quân Uyển rất tức giận.
Cố Quân Uyển biết cha mẹ chưa được kiến thức qua cái gì là hào môn, nhưng bữa cơm này là nhất định ăn, thậm chí nếu không tình nguyện cũng phải ăn. Thật ra bình thường Cố ba là một người giỏi nói chuyện, nhưng trước khi đến Cố Quân Uyển năm lần bảy lượt dặn dò hai người bọn họ, đến lúc đó nói chuyện phải chú ý, khi ăn thì ít nói, Cố ba thực sự chiếu theo đó mà làm.
Bữa cơm này, cha con Diêm An Quân cũng rất buồn bực, mấy ngày trước ông ta còn cảm thấy vợ chồng Thủy gia không lên được mặt bàn, hiện tại đến thông gia tốt của ông ta càng không lên nổi mặt bàn, chỉ mong ngày đó đính hôn người Cố gia có thể tới, không thì ông ta thực sự là ném luôn cả mặt.
Người lớn trong nhà dành hai tiếng gặp mặt ăn tối với Thủy gia, còn cùng người lớn trong nhà Cố gia gặp mặt ăn cơm tổng cộng dùng không đến nửa giờ, bởi vì không khí không tốt lắm thật sự không thể tiến hành nổi nữa…
Chuyện của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch có ba người mẹ đồng thời quan tâm, nhưng Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển lại không có ai. Cố mẹ muốn đảm nhiệm nhưng Cố Quân Uyển không cho, cô ta sợ Cố mẹ kiến thức quá kém, mình sẽ bị Thủy Ân Trạch đo ván. Cho nên tất cả mọi chuyện thì cô ta tự mình xử lý.
Nhưng có một số việc không phải tự mình làm đều có thể giải quyết, ví dụ như nhẫn, Diêm Thiếu Kiệt nghe nói nhẫn của Diêm Thiếu Liệt được thiết kế riêng nên anh ta cũng muốn thiết kế riêng một đôi, hay như lễ phục, nghe nói bọn họ đặt ở Pháp, anh ta cũng đặt ở Pháp. Một số chuyện lớn đều làm khá tốt, nhưng việc nhỏ lại không được, chẳng hạn như thiệp mời, bánh kẹo cưới, nến cưới rượu mừng này nọ, Cố Quân Uyển thực sự hết sức bận rộn, đã nghĩ đến dùng đồ của hai người Diêm Thiếu Liệt, dù sao đều đính hôn cùng một ngày.
Nhưng Triệu Chi Lâm là người thứ nhất không đồng ý, “Con trai tôi là con trai tôi, không có bất cứ quan hệ nào với các người, đừng nghĩ chiếm một chút tiện nghi của chúng ta.” Lời này nói đủ trực tiếp, chỉ thiếu nói là đến lúc ở khách sạn mỗi người một nửa, mấy người đính hôn của mấy người, con trai tôi thì đính hôn của con trai tôi, hai bên không can thiệp chuyện của nhau.
“Bác cả, lời nói này có chút không hợp lý, nếu đã đính hôn cùng một ngày, vậy thì cùng nhau có gì mà không được chứ? Sao có thể nói ai chiếm tiện nghi ai?”
“Sao lại không phải, con trai tôi đính hôn toàn bộ đồ vật đều là tiền của ba người, tôi, mẹ nuôi nó và mẹ vợ nó, mà tiền của cô ở chỗ nào? Là của nhà cô hay là Thiếu Kiệt đưa? Hơn nữa cô đính hôn cha mẹ của cô vì sao không giúp, sao lại có thể nhàn rỗi như vậy, không biết tất cả mọi người đang bận rộn à!”
Cố Quân Uyển tức đến nghiến răng nghến lợi, cô ta nào dám để Cố mẹ tự mình chi tiền, ban đầu bà sẵn lòng hỗ trợ là do Diêm Thiếu Kiệt bỏ tiền ra, bây giờ nếu biết mình tự tiêu tiền túi thì cô ta dám cam đoan, Cố mẹ tuyệt đối sẽ không đến giúp.
Sau những trở ngại cuối cùng chuyện đính hôn cũng gần như sẵn sàng, buổi sáng mùng tám người cả nhà đều dậy rất sớm, đi trước tới khách sạn bố trí. Chỉ có Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch còn ngủ trên giường, nghe nói đêm qua kích động một đêm không ngủ, tới buổi sáng chợp mắt. Người trong nhà vì để cho buổi tối hai người bọn họ có trạng thái khoẻ khoắn một chút nên không bảo hai người đi theo tới khách sạn.
Nói là tiệc đính hôn, thực tế là long trọng đến độ không thua gì lễ kết hôn, Cố Quân Uyển nhìn đến bố trí hiện trường thì cực kỳ thích. Đương nhiên đây là ba mẹ người ta trang hoàng cho hai đứa con trai, cơ bản không có quan hệ gì với cô ta. Chị em bè bạn của Cố Quân Uyển không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy Cố Quân Uyển thực sự có mặt mũi, vừa nhìn cách bố trí hiện trường này đã biết tốn không ít tâm tư và không ít tiền.
Có một cô bạn thấy lễ phục của Cố Quân Uyển lại càng kinh ngạc muốn chết, bởi vì trên lễ phục có mấy viên kim cương, vừa mới bắt đầu các cô còn nghĩ rằng là giả, kết quả Cố Quân Uyển nói đều là kim cương thật. Cố Quân Uyển không nghĩ đến Diêm Thiếu Kiệt sẽ cho mình lễ phục xa hoa xinh đẹp như vậy, đây bộ đồ quý nhất mà đời này cô ta mặc vào, cô ta nghĩ thầm quả nhiên nắm chắc Diêm Thiếu Kiệt là lựa chọn sáng suốt.
Triệu Chi Lâm cố ý chuẩn bị cho người trong nhà một căn phòng để nghỉ ngơi, đợi cô mở cửa đi vào liền thấy có mấy nam mấy nữ ở trong phòng, đủ loại giấy gói kẹo ném đầy đất, còn có người ở trong phòng hút thuốc, ngay lập tức cô không vui nhướng mày hỏi: “Các người là người thân của ai?” Vài người sửng sờ, nhưng vừa nhìn Triệu Chi Lâm ăn mặc như quý phu nhân thì biết rằng chắc chắn không phải người bình thường.
“Chúng tôi là bạn bè của vị hôn thê Diêm đại thiếu Cố Quân Uyển, phòng này không phải cho người thân nghỉ ngơi sao?” Cô bé này lúc nói chuyện thì bộ dáng cảm giác rất quang vinh, Cố Quân Uyển có thể bò lên được kẻ ngốc lợi hại như vậy làm cho các cô ta thật bất ngờ, cho nên ngày hôm nay đều tới gặp để kiến thức một chút tiệc đính hôn của đại gia tộc.
Triệu Chi Lâm nhướng lông mày, “Phòng này để cho người thân nghỉ ngơi, nhưng không phải cho người thân của Cố Quân Uyển nghỉ ngơi, các người cần nghỉ ngơi thì làm phiền đi tìm cô ta, biết không?” Lời này làm vài người có chút xấu hổ, cô gái vừa mới nói chuyện có chút khó chịu, cô ta đã nghĩ tranh cãi vài câu với Triệu Chi Lâm, vừa đúng lúc Cố Quân Uyển lại đây nhìn thấy tình hình này, lập tức tới hoà giải ngay.
“Bác cả, bọn họ là bạn bè của con, tạm ở đây nghỉ ngơi một chút.”
Triệu Chi Lâm nhìn về phía cô ta nói: “Cô có biết căn phòng này là chuẩn bị cho cho ai không? Trưởng bối của Tần gia và Đường gia, những người bạn này của cô thích hợp ở trong này sao?”
Cố Quân Uyển giật mình, người của Tần gia và Đường gia đã tới đây sao cô ta không biết, lại nhìn trong phòng bị làm cho lộn xộn cả lên, mặt của cô ta liền đỏ, lần đầu tiên cô ta cảm thấy quen biết bạn bè như vậy thực sự quá mất mặt, quá giảm giá trị.
Triệu Chi Lâm lười để ý cô ta, chỉ nói: “Muốn nghỉ ngơi thì cô lại đi đặt một cái phòng.” Sau đó kêu người phục vụ, “Phục vụ, đến đây dọn dẹp lại căn phòng này một chút, quét sạch rác trên mặt đất, sau đó đem cửa sổ mở ra cho mùi khói thuốc bay đi, phiền toái các người đi ra một chút.”
Bạn bè của Cố Quân Uyển đều là lúc cô ta ở bên ngoài chơi bời quen được, nói tử tế cũng không tử tế, nhưng cũng chưa làm qua chuyện gì quá xấu, muốn nói là người đàng hoàng, bản thân cô ta cũng không phải không biết xấu hổ mà nói vậy. Nhưng hôm nay là tiệc đính hôn của cô ta nếu như không có bạn bè đến chắc chắn không hay ho lắm, cô ta lại không có gì bạn bè đứng đắn, cho nên đành phải gọi bọn họ tới. Cô ta còn cố ý dặn dò bọn họ thành thật chút, nào biết những người này thật sự là chó không sửa được ăn c*t. Trước kia cô ta và những người này xen lẫn cũng không thấy thế nào, nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay cô ta cảm thấy được những người này thực sự không xứng trở thành bạn bè của cô ta.
Dĩ nhiên đây chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, điểm nhấn của vở kịch vẫn còn đợi đến lúc tối!
Đến buổi chiều Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch mới tỉnh, hai người bọn họ trực tiếp đến đây khách sạn, Ninh Tử Mị vừa nhìn thấy người đến lập tức qua đón, ” Hai tiểu tổ tông của mẹ, hai đứa cũng thật là ngủ đủ, ăn gì chưa?” Hai người lắc đầu, Ninh Tử Mị liền lôi kéo người đi, “Đi đi, nhanh đi ăn trước một chút gì đó, rồi trờ lại đổi lễ phục với trang điểm.”
Hai người bọn họ đơn giản ăn một chút, rồi bắt đầu đổi thay lễ phục trang điểm, bận rộn một hồi lúc đi ra đã sáu giờ tối, cũng đã sẵn sàng để bắt đầu rồi. Ban đầu Diêm An Quân muốn cho hai người bọn Diêm Thiếu Kiệt đi phía trước, đương nhiên Triệu Chi Lâm không đồng ý, Diêm An Quân nói Diêm Thiếu Kiệt là anh trai, tự nhiên Diêm Thiếu Liệt nên đi phía trước, ngay lập tức Triệu Chi Lâm nổi giận, nói thẳng trận này tất cả đều là họ một tay sắp xếp, chú một cái ngón tay cũng chưa duỗi đã muốn cho con trai mình đi phía trước? Muốn đi trước cũng được, các ngươi đi cái sân khác đi, đừng dùng của tôi.
Cuối cùng Diêm An Quân không có biện pháp đành phải lui một bước, hai anh em cùng đi, Triệu Chi Lâm lười cãi nhau nữa với ông ta, miễn cưỡng đồng ý.
Cho nên hiện trường là hai đôi cùng lúc xuất hiện, người chủ trì đến phát biểu lưu loát phần khai mạc, rồi mời Diêm lão gia tử lên, lão gia tử bày tỏ lỏng biết ơn đối tất cả mọi người tham dự, đồng thời chúc phúc cho hai cháu trai và cháu dâu.
Đương nhiên tối hôm nay bên Diêm Thiếu Liệt chắc chắn nổi bật hơn bên Diêm Thiếu Kiệt, bởi vì vị cháu dâu này là nam, hơn nữa còn là một minh tinh lớn, mà nhân vật giới giải trí có máu mặt đều đến chúc mừng. Thủy Ân Trạch ở giới giải trí nhân duyên không tệ, cho nên hôm nay người tới vẫn là khá nhiều, quả thực có thể so sánh với thảm đỏ, nói minh tinh tập họp cũng không quá đáng, đèn flash thiếu chút nữa khiến cho mắt Cố Quân Uyển và những bạn kia của cô ta bị mù.
Nhất là Phùng Thiên Hâm từ nước ngoài mới trở về, sự xuất hiện của cô quả thực là rực rỡ đè áp toàn cảnh, đem người ban đầu nên xinh đẹp nhất là Cố Quân Uyển trực tiếp nốc ao, “Thế nào? Nhị thiếu, tôi đây ăn mặc rất được đúng không?”
Diêm Thiếu Liệt duỗi duỗi ngón cái, lúc đầu Phùng Thiên Hâm còn cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao trước khi đến tham gia tiệc đính hôn Diêm Nhị thiếu lại dặn cô nhất định phải ăn diện đẹp xưa nay chưa từng thấy. Sau khi thấy Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển thì cô hiểu rõ, nghĩ thầm Diêm Nhị thiếu này lại xấu thêm nữa rồi.
Lại nhìn bạn bè hai bên, Đường Tống và Tần Hiếu Luân đây đều là nhân vật nổi tiếng ở thành phố Thiên Hải, mà Đường gia Tần gia và Thu gia đều đến đây vì Diêm Thiếu Liệt, ngay cả Tần gia lão thái gia cũng đến đây, đội hình này đích xác quá mức khủng bố.
Mà bên này Diêm Thiếu Kiệt thật ra cũng không tính là yếu, dù sao Diêm An Quân ở thành phố Thiên Hải làm ăn nhiều năm như vậy, bạn bè có máu mặt không ít. Nhưng bạn bè của Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển còn kém một chút, Diêm Thiếu Kiệt tốt xấu còn có Hậu Dương là bạn bè, mà Cố Quân Uyển lại không có một người bạn đủ nhìn, những người bạn này của cô ta và bạn bè minh tinh của Thủy Ân Trạch khi xuất hiện quả thực là kém cách xa vạn dặm.
Cố gia cha mẹ lại càng không dám mời bạn bè, nguyên nhân giống như Cố Quân Uyển, lấy không đủ nhìn, hơn nữa Cố Quân Uyển không cho phép bọn họ mời, nói là đợi xong thì làm lần nữa mời đến.
Bạn bè Thủy Thiên Lệ đến đây không ít, có vài người bây giờ là quốc họ đại sư rất nổi tiếng, làm cho một đám thương nhân yêu thích tranh chen lấn lại đây mời vẽ.
“Người yêu của Diêm Đại thiếu lai lịch ra sao? Tôi hình như nhớ rõ lúc trước nói là người của Cố gia thì phải?”
“Đúng là người Cố gia, nói là chị gái của Cố nhị thiếu dòng chính.”
“Chị xem xem cái bàn bạn bè cô ta kìa, họ là ai vậy? Các người có biết không? Mấy vị này là thiếu gia và tiểu thư nhà ai?”
Mọi người lắc đầu tỏ vẻ là chưa thấy qua, “Không biết, tiệc đính hôn này của Diêm gia những người có máu mặt ở thành phố Thiên Hải đều gần như đến dông đủ, những vị này thật đúng là không có ấn tượng gì cả!”
“Tôi xem vị Cố tiểu thư này cách nói năng thật khéo, dù sao rốt cuộc là Cố gia xảy ra chuyện gì cũng khó mà nói.”
Mọi người ở hiện trường đều có hứng thú với Cố Quân Uyển, muốn biết thân phận thực sự của cô ta, thế nhưng bọn họ thế nào cũng không nghĩ được việc này lại nhanh như vậy đã bị vạch trần.
Lúc đến thời điểm mời rượu, bên ngoài đi vào thêm vài người. Mới đầu mọi người vẫn không có chú ý, lúc sau có người nhận ra người đến thì tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, mà Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch biết điểm nhấn của vở kịch đêm nay đã tới!
Cố Quân Uyển thấy người đến cũng sửng sốt, sau đó là mừng như điên, cô ta nghe Cố mẹ nói Cố Quân Suất đêm nay sẽ đến, xem như giữ cho cô ta thể diện. Nhưng cô ta trăm triệu lần không nghĩ tới Cố Quân Suất không chỉ đến đây một mình, còn đưa Cố Quân Viêm tới, hơn nữa quan trọng nhất chính là Cố lão gia tử đến đây. Khi còn nhỏ cô ta có gặp qua ông một lần, ban nãy vừa nhìn người thiếu chút nữa không nhớ ra là ai, còn về người thanh niên không biết là ai kia cô ta trực tiếp xem nhẹ.
Cha con Diêm An Quân rất vui mừng, người Cố gia không chỉ ra mặt, hơn nữa Cố gia lão gia tử cũng xuất hiện, lúc này bọn họ thật là rất có mặt mũi, ổn thỏa đè ép Diêm Thiếu Liệt một đầu.
Cố Quân Uyển lôi kéo Diêm Thiếu Kiệt, phía sau đi theo Diêm An Quân bước nhanh đã đi tới, “Cố gia gia, anh hai, mọi người có thể tới thật sự khiến con rất hạnh phúc.” Mọi người ồ lên, Cố Quân Uyển này thật đúng là mặt mũi lớn, ngay cả lão gia tử Cố gia đều tự mình ra mặt.
Lúc này Cố Quân Uyển càng đắc ý, kiêu ngạo giống như khổng tước kiêu ngạo ngẩng cao đầu, còn cố ý nhìn thoáng qua Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch cách đó không xa, trong mắt đầy vẻ đắc ý, khiêu khích.
Thủy Ân Hi mắt nhíu lại, trong mắt cô gái này chỉ có Cố Quân Viêm và Cố lão gia tử, cư nhiên còn dám khiêu khích anh trai cậu và Diêm Nhị thiếu, đúng là tự tìm đường chết!
Cố Quân Viêm nhìn cô ta một cái, nghi ngờ nói: “Cô là ai?”
Thủy Ân Hi thiếu chút nữa cười lớn tiếng, cậu cảm thấy nam nhân nhà mình có thể đến giới giải trí rất có tiềm năng phát triển, diễn xuất rất hợp cảnh.
“Ah.” Cố Quân Uyển ngạc nhiên trên mặt xấu hổ muốn chết, lập tức nhìn về phía Cố Quân Suất bên cạnh.
Cố Quân Suất giải thích nói: “Anh hai, đây là chị gái cùng cha khác mẹ của em, chị, hôm nay sao chị lại ở đây?”
Cố Quân Uyển thiếu chút tức vẹo mũi, cái gì mà tại sao cô ta lại ở đây? Ngày hôm nay cô ta đính hôn không ở đây thì ở đâu? Cô ta đặc biệt muốn tát cho Cố Quân Suất một cái, nhưng tình cảnh ngày hôm nay không cho phép cô ta làm như vậy. Cha con Diêm An Quân cùng đi theo cũng nhìn ra có chút vấn đề.
“Cố lão, ngài hôm nay là…” Diêm An Quân biết Cố lão gia tử, chính là tiếp xúc không nhiều lắm, hơn nữa nhìn tình huống vừa rồi ông ta dường như có chút không hiểu lắm.
“Gia gia và Quân Viêm là tới tham gia tiệc đính hôn của anh tôi và Nhị thiếu.” Lúc này những người khác mới chú ý tới người từ nãy giờ vẫn không lên tiếng,
Thuỷ Ân Hi.
“Cậu là…?” Diêm An Quân đột nhiên có loại cảm giác xấu.
Thủy Ân Hi cười cười nói: “Ah, đã quên tự giới thiệu, tôi tên là Thủy Ân Hi, Thủy Ân Trạch là anh trai tôi.”
Thủy Ân Hi! Diêm An Quân chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hình như… bị người đùa bỡn.
“Anh hai, Cố gia gia.” Cố Quân Uyển giờ khắc này rất sợ hãi, thái độ người Cố gia cha con Diêm Thiếu Kiệt đều thấy được, không có bối cảnh của Cố gia bọn họ còn có thể cho mình gả vào Diêm gia sao? Cô ta theo bản năng che chở bụng của mình, chỉ cần có con không sợ Diêm gia không nhận.
Cố Quân Viêm nhìn cũng chưa nhìn Cố Quân Uyển một cái, mà mở miệng nói: “Ân Hi, anh hai ở chỗ nào?”
Lúc này Ninh Tử Mị và Thủy Thiên Lệ đã đi tới, theo sau là hai người Diêm Thiếu Liệt và người nhà Diêm gia, “Cố lão, đã lâu không gặp.”
Một tiếng này là Thủy Thiên Lệ nói, nhưng ánh mắt Cố lão gia tử lại liếc về phía Ninh Tử Mị, lập tức giật giật khóe miệng, bà thông gia này của ông không phải là lợi hại bình thường, ông không phải rất muốn đến, nhưng cháu dâu nói cần sự giúp đỡ của ông, cho nên ông đành phải đến đây.
Ninh Tử Mị kéo Thủy Ân Hi qua giới thiệu cho người nhà Diêm gia nói: “Lão gia lão thái thái, đây là con trai nhỏ nhà con.” Sau đó lại kéo qua Cố Quân Viêm, “Đây là đứa con rể khác của con.”
Nói tóm lại, Cố gia là vì mặt mũi của Thủy gia chúng tôi mà tới, không có nửa xu quan hệ gì gì đó với Cố Quân Uyển!
Đây quả thực là kết quả quanh co, mọi người đến nửa ngày mới phản ứng kịp. Diêm Thiếu Kiệt lại càng tức giận muốn chết, ánh mắt nhìn Cố Quân Uyển đều lạnh như băng, Diêm An Quân càng tức giận, Cố gia đến cư nhiên là vì cháu trai, hơn nữa còn có quan hệ thông gia với Thủy gia, cái này gọi là chuyện gì?
Thấy lão thái gia Tần gia Cố gia lão gia tranh thủ tới chào hỏi, vị này nhất định chính là nhân vật Thái Sơn Bắc Đẩu, cho dù là mình cũng phải cung kính vài phần.
Trận lần này bày ra đúng là náo nhiệt, trường bối của tứ đại gia tộc của thành phố Thiên Hải tụ lại cùng nhau, nhất là người nối nghiệp thế hệ trẻ đều có mặt, hình ảnh này thật sự rất hiếm thấy, thậm chí có chút quỷ dị, loại tình huống này có lẽ đã mấy chục năm không có xuất hiện.
Một số ít người tới tham gia tiệc đính hôn đều bị sốc, Diêm Thiếu Liệt lại nghĩ tới một câu vài năm sau sẽ lưu hành, “Bức ảnh đó quá đẹp không dám nhìn thẳng.”
Cố Quân Suất bớt thì giờ đi qua chào hỏi cha mẹ, lúc này Cố mẹ xem như đã biết con trai đánh chủ ý gì, Cố ba là có chút oán giận con trai, cảm thấy cậu nên giúp đỡ con gái mới đúng, Cố mẹ nói thẳng: “Ông oán giận con trai tôi thì có ích lợi gì? Có bản lĩnh ông tới bảo Cố lão gia và Đại thiếu gia chiếu cố con gái của ông.” Cố ba trực tiếp câm miệng, thái độ Cố lão gia tử và Cố Quân Viêm vừa rồi ông xem đã hiểu rõ rồi, người ta căn bản không để ý tới Cố Quân Uyển.
Sau khi Cố Quân Suất từ bên người cha mẹ trở về ngồi ở bên cạnh Thủy Ân Hi nói: “Chị dâu, sao kết quả này với em nghĩ không giống nhau?”
Thủy Ân Hi liếc mắt cậu ta một cái, “Cậu muốn thế nào? Cùng Cố Quân Uyển vung tay đánh nhau, hay để cho Diêm Thiếu Kiệt vung tay đánh nhau, hoặc là Cố Quân Uyển khóc lóc nỉ non?” Cố Quân Suất gãi đầu cảm giác không đủ đã ghiền.
“Đùa giỡn bọn họ là rõ ràng, nhưng cậu đừng đã quên đây là tiệc đính hôn của anh trai anh và Diêm Nhị thiếu, không thể làm động tác quá lớn, không thì sẽ làm trò cười cho người ta, anh trai anh và Diêm Nhị thiếu sẽ mất mặt. Cậu cảm thấy chưa đủ đã ghiền là vì cậu căn bản không biết những người này.”
Cố Quân Suất theo tầm mắt của Thủy Ân Hi nhìn đi ra ngoài, quả nhiên vẻ mặt người chung quanh đều thay đổi.
Khinh bỉ, coi thường, vui sướng khi người gặp họa đúng là có đủ các loại sắc mặt đều tụ lại một chỗ, cậu thậm chí có thể nghe được tiếng bàn tán gần đấy, nói Diêm Thiếu Kiệt cho là mình cưới một con phượng hoàng, nào ngờ lại thành một con chim trĩ, nói Diêm An Quân cho là mình đáp lên Cố gia, kết quả người ta căn bản không nhìn ông ta, nói loại hàng như Cố Quân Uyển lại có thể đem cha con Diêm An Quân đùa giỡn xoay quanh, đôi cha con này thật là đủ ngu.
Cố Quân Suất biết việc này sẽ không thể cứ như vậy chấm dứt, còn cuộc sống của Cố Quân Uyển chắc chắn sẽ không dễ chịu, mà cha con Diêm An Quân khẳng định sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ giới thượng lưu ở thành phố Thiên Hải.
Xem ra mình vẫn có chút ngây thơ, những người này không cần nói cái gì không cần làm cái gì, chỉ cần thái độ của bọn họ đủ khiến cha con Diêm An Quân hết sức khó mà nuốt trôi.
Thật ra cũng không phải Cố Quân Suất ngây thơ, có lẽ cậu ta thích là phương pháp trực tiếp xáp lá cà, nhưng đối với cho những người này mà nói thì trong bông có kim, trong bọc giấu dao mới là cách thích hợp nhất với bọn họ.
Trước đây bọn họ quả thật đã bàn bạc qua, này dù sao là tiệc đính hôn của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch, nếu làm quá mức sẽ không dễ coi, cho nên vừa mức sẽ tốt hơn, cho người khác không gian tưởng tượng nhiều một chút, mới có thể xuất hiện các phiên bản bàn tán khác không phải sao?
|
Chương 55
Đó là tiệc đính hôn cực kỳ thành công và náo nhiệt, ít nhất đối Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch mà nói là như vậy, về phần ý nghĩ của Diêm An Quân và Cố Quân Uyển thì không nằm trong phạm vi lo lắng của anh. Bởi vì sự hiện diện của Cố gia lão gia tử, cảnh đính hôn này quả thực đủ đồ sộ. Vài vị trưởng bối ngồi cùng một chỗ trò chuyện,mngười thừa kế trẻ tuổi cũng ngồi lại với nhau và trò chuyện, tất nhiên Diêm Thiếu Liệt còn muốn mang theo vợ yêu của mình mời rượu mọi người, cho nên không có cùng bọn họ ngồi một chỗ.
Diêm lão gia tử không biết nói cái gì cho tốt, thằng hai nghỉ rằng nó đã đáp lên Cố gia, còn muốn làm cho Thủy gia mất mặt, còn muốn chèn ép người ta một đầu. Bây giờ thì hay rồi Cố gia thực sự có quan hệ lại là Thủy gia, hơn nữa ông nhìn thấy bộ dáng của Cố gia lão gia tử, sao lại cảm thấy ông ấy hình như rất kiêng kị Ninh Tử Mị thì phải?
Ông đã nhìn ra thì những người khác trong Diêm gia cũng nhìn ra được, bọn họ còn âm thầm suy đoán nguyên nhân, nhưng cuối cùng vẫn không rút ra được kết luận, cuối cùng là Thủy Ân Trạch rất hào phóng nói cho họ biết.
Theo Thủy Ân Trạch nói là ban đầu Cố gia không đồng ý chuyện của Thủy Ân Hi và Cố Quân Viêm, mà còn vì chuyện này gây phiền toái cho Thủy gia, lúc sau hình như Thủy Ân Hi đại náo Cố gia. Nhưng cụ thể ầm ĩ ra sao thì không ai biết, tiếp đó Cố Quân Viêm đem cả Cố thị đều thâu tóm vào trong tay, còn uy hiếp Cố lão gia tử, nếu không đồng ý cho anh ta và Ân Hi cùng một chỗ anh ta sẽ giải tán Cố thị, sau đó đến Thủy gia ở rể.
Cái này dọa cho Cố lão gia tử hoảng sợ, cuối cùng không có cách nên đành phải đồng ý cho Cố Quân Viêm và Thủy Ân Hi ở cùng một chỗ. Sau này không biết Thủy Ân Hi dùng cách gì, mà đem Cố lão gia tử dỗ dành đến nỗi kém chút chỉ nhận cháu dâu không thừa nhận cháu trai. Tuy rằng đây là cách nói khoa trương, nhưng có thể nhìn ra được Cố lão gia tử đối Thủy Ân Hi rất yêu thích.
Thủy Ân Trạch chỉ nói đơn giản nói mấy câu, nhưng vài năm này nhiều chuyện ầm ĩ không hề ít, nghe chỉnh lý chuyện này thì Ninh Tử Mị là người có công lao lớn nhất. Nguyên nhân cụ thể Thủy Ân Trạch lại không nói một chữ, từ lần trước lúc ăn cơm đã thấy qua sự lợi hại của Ninh Tử Mị, Diêm lão thái thái hiểu được, Ninh Tử Mị thực sự là một người lợi hại.
Cái gọi là người lợi hại không chỉ là vài câu mắng người, hay đơn giản là đánh vài cái, đó chỉ là cách đơn giản trực tiếp ra kết quả mà thôi. Nhưng mưu kế trong bông có kim, trong bọc giấu dao cũng nên học, còn phải biết hạng người nào thì phải dùng chiêu nào. Qua quan sát, lão thái thái phát hiện này đó Ninh Tử Mị đều thông thạo, dù sao lão thái thái có lẽ không biết rằng cô còn hơn cả vậy.
Từ trước đến nay Ninh Tử Mị là một người biết lý lẽ, cô thích đem đạo lý nói cạnh khoé với người ta, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương cũng biết lý lẽ, nếu đối phương là người không nói lý lẽ mà lại là người càn quấy, cô có thể áp dụng tương tự cái cách càn quấy này lại trên người của đối phương.
Lại nói đến tiệc đính hôn, lễ đính hôn này đã hoàn toàn thành tiệc của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch, bởi vì cha con Diêm An Quân và Cố Quân Uyển đã rời khỏi. Mà lúc này Hậu Dương cũng tìm được Cố Quân Suất, hắn thực sự không dám chất vấn Cố Quân Suất, chính là tò mò hỏi. Cố Quân Suất nói cũng rất rõ ra, Cố Quân Uyển là chị của mình việc này không là giả, sau đó cậu đem chuyện Cố Quân Uyển đối với mình “Tốt” ra sao nói một lần với Hậu Dương. Lúc này Hậu Dương rốt cuộc hiểu ra vì sao lại thế, Cố Quân Suất lừa hắn!
Cố Quân Suất liếc mắt nhìn hắn một cái, vỗ vai hắn nói: “Đừng lo, anh chẳng qua là ăn ngay nói thật mà thôi, có gì phải lo chứ.”
Bây giờ Hậu Dương không biết phải nói cái gì cho tốt, hắn ăn ngay nói thật, nhưng quan trọng là Diêm Thiếu Kiệt tin hắn ăn ngay nói thật sao? Anh ta có thể sẽ cảm thấy mình và Cố Quân Suất thông đồng với nhau để lừa anh ta, nếu như là hắn chắc chắn sẽ nghĩ như vậy.
Lúc đó hắn còn cố ý nói vài câu ganh tị với Diêm Thiếu Kiệt, nói anh ta gặp may mà trở thành thân thích của Quân Suất, bây giờ những lời này không phải mọi thứ đều có thể trở thành bằng chứng mình đố kị với Diêm Thiếu Kiệt.
Hậu Dương cảm giác mình ban đầu không nên xen vào giúp, thực sực bây giờ miệng mọc đầy người cũng không giải thích rõ.
Thực tế Hậu Dương vẫn rất hiểu Diêm Thiếu Kiệt, hai người bọn họ ở một vài phương diện nào đó là rất giống. Diêm Thiếu Kiệt đúng là trách Hậu Dương, anh ta nghĩ mình bị Hậu Dương lừa, tuy rằng anh ta hận Hậu Dương nhưng anh ta hận nhất là Cố Quân Uyển. Anh ta vừa mới đính hôn với Cố Quân Uyển là vừa bắt đầu cũng là kết thúc, Diêm Thiếu Kiệt sẽ không cho phép mình cưới một người phụ nữ như vậy.
Trong phòng nghỉ Cố Quân Uyển rất bình tĩnh, cô ta nghĩ nghĩ mở miệng nói: “Thiếu Kiệt, hai chúng ta luôn ở phòng nghỉ không hay lắm, vẫn nên ra ngoài thôi.”
Diêm Thiếu Kiệt liếc cô ta một cái, “Đi ra ngoài? Đi ra ngoài để làm gì? Cô còn chê tôi chưa đủ mất mặt?”
“Dù sao đi nữa hai chúng ta đã đính hôn…” Lời của cô ta còn chưa nói xong chợt nghe đến “Ba” một tiếng, Diêm Thiếu Kiệt lập tức ném vỡ vụn cái ly trên tay.
“Cô còn muốn đính hôn với tôi? Bây giờ lập tức hủy hôn ước.”
Cố Quân Uyển bị sốc khi nghe được lời nói của anh ta, “Anh nói cái gì? Anh muốn hủy bỏ hôn ước với em?”
“Đúng vậy, tôi muốn hủy, bỏ, hôn, ước với cô!”
“Không, anh không thể làm như vậy, em, tôi dù sao cũng là người của Cố gia, anh không thể làm thế với tôi, em trai của tôi sẽ không cho phép anh làm vậy với tôi.”
” Người của Cố gia? Em trai của cô? Cố Quân Uyển bây giờ mà cô còn tại si tâm vọng tưởng sao? Họ Cố của cô căn bản không phải quan hệ với người Cố gia, coi như cô là chị gái của Cố Quân Suất cũng phí công, căn bản trong mắt Cố Quân Suất không có cô. Cô nói em trai của cô sẽ không cho phép tôi làm như vậy sao, được, cô đi nói với Cố Quân Suất tôi muốn hủy hôn ước với cô, tôi muốn xem cậu ta quản chuyện này hay không, đi mau!”
Cố Quân Uyển có chút dại ra nhìn Diêm Thiếu Kiệt, cô ta đi tìm Cố Quân Suất giúp mình? Không cần nghĩ cũng biết Cố Quân Suất chắc chắn không muốn giúp mình, không khéo còn có thể nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng đạp mình một cú. Nhưng hủy hôn ước cô ta lại càng không cam tâm, chín mươi chín bước đều đã đi rồi chẳng lẽ vì kém một bước này từ bỏ? Bản năng lấy tay che trên trong bụng mình, cô ta hiểu được đây là con ngựa kéo cuối cùng của mình, tốt xấu còn có đứa bé này, có lẽ….
“Thiếu Kiệt, em mang thai đứa nhỏ của anh, chẳng lẽ anh không muốn muốn nó sao? Đây là con của hai chúng ta mà!”
Mắt Diêm Thiếu Kiệt nhíu lại, đúng vậy, đứa bé này là chắt của Diêm gia, nhưng… Lúc này Diêm Thiếu Kiệt nhìn bụng của Cố Quân Uyển càng thêm chán ghét nói không nên lời, không khỏi nghĩ tới xuất thân của mình.
Đứa bé này nếu sinh ra thì nó và mình rất giống nhau, cha là công tử nhà giàu, có một người mẹ không có thân phận bối cảnh, không, con của Diêm Thiếu Kiệt này không phải như thế, nó phải có được dòng dõi cao quý nhất, mẹ của nó phải là con gái của gia tộc lớn, nó phải lớn lên trong sự chăm sóc tỉ mỉ của cha mẹ, nó phải được cha mẹ yêu thương.
“Hai chúng ta hủy bỏ hôn ước, đứa bé này cô không nên giữ lại, đỡ cho sau này rắc rối khi cô muốn kết hôn.” Diêm Thiếu Kiệt bình thản nói ra mấy câu đó, giống như đứa bé này và anh ta một chút quan hệ cũng không có.
Lúc này Cố Quân Uyển thực sự sợ hãi, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Diêm Thiếu Kiệt như vậy, cô ta vẫn cho rằng tính tình Diêm Thiếu Kiệt tốt lắm, ít nhất khi cùng một chỗ với cô ta Diêm Thiếu Kiệt rất cưng chiều mình. Bây giờ cô ta đã hiểu rõ ra, tất cả chỉ là biểu hiện giả dối, mà vì sao Diêm Thiếu Kiệt lại làm như vậy cô ta cũng đã hiểu rõ.
“Anh muốn tôi phá thai sao?” Diêm Thiếu Kiệt nhìn thoáng qua không nói, Cố Quân Uyển tiếp tục nói: “Anh chưa từng nghe sao? Con cái đều là món quà mà ông trời ban cho cha mẹ, nó có thể đến bên cạnh cha mẹ là bởi vì kiếp trước nó ở cạnh cha mẹ, anh có quyền gì mà cướp đi tính mạng của nó? Anh không sợ gặp báo ứng sao?”
Diêm Thiếu Kiệt nhướng mày nói: “Nó không được chào đón, cô cảm thấy nó nên được sinh ra sao?”
Nghe được lời của anh ta, Cố Quân Uyển lạnh lùng nói: “Ai nói nó không được chào đón, anh nghĩ rằng tôi không biết lý do tại sao anh không muốn nó sao?” Cố Quân Uyển nhìn về phía Diêm Thiếu Kiệt, cười nhạo nói: “Đúng, tôi giả làm người của Cố gia, chẳng lẽ anh không phải đang đóng giả sao? Anh bởi vì tôi là người Cố gia mà anh giả vờ yêu tôi, cưng chìu tôi, không phải sao? Bây giờ đã không giả vờ nổi nữa phải không? Biết tôi không thể đem lại lợi ích cho anh, cho nên không có ý định tiếp tục đóng giả nữa đúng không? Diêm Thiếu Kiệt, trên đời này còn có người trơ tráo lại càng không biết xấu hổ như anh sao?”
“Chát”, Diêm Thiếu Kiệt giơ tay cho Cố Quân Uyển một bạt tai, một tát này có lẽ đánh rất nặng, Cố Quân Uyển trực tiếp ngã nhào trên mặt đất.
Nghe được lời nói của Cố Quân Uyển, Diêm Thiếu Kiệt rất tức giận, anh ta tức giận không phải vì Cố Quân Uyển không chịu phá thai, mà là bởi vì hành vi xấu xí của anh ta bị Cố Quân Uyển vạch trần. Đây là tật xấu mà rất nhiều người đều mắc phải, bản thân làm ra chuyện vô sỉ thì lúc ấy sẽ tìm ra nhiều lí do bào chữa cho mình, hơn nữa không bao giờ cảm thấy việc mình đang làm rất vô sỉ. Nhưng một khi hành vi vô sỉ bị vạch trần, người ta mới biết được thì ra mình làm ra chuyện vô sỉ như thế.
Cho nên Diêm Thiếu Kiệt thẹn quá hoá giận, bởi vì Cố Quân Uyển làm cho anh ta thấy được bộ mặt xấu xí nhất của mình, anh ta có thể tiếp thu người khác khen ngợi mình, nhưng không thể chấp nhận người khác chỉ trích mình, đặc biệt là lời chỉ trích mỗi một châm chích ra đầy máu như thế!
“Diêm Thiếu Kiệt, anh không phải là người.” Mặc kệ Cố Quân Uyển khóc rống chỉ trích, Diêm Thiếu Kiệt xoay người rời khỏi phòng nghỉ, một giây anh ta cũng không muốn sống chung một chỗ với cô gái này.
Bên kia tiệc đính hôn đã sắp kết thúc, khách khứa đều đã đi về gần hết, người nhà Diêm gia đều đến phòng nghỉ, Diêm lão gia tử đang ở tra hỏi Diêm Thiếu Liệt kia kìa.
“Nói đúng ra là con sớm đã biết thân phận Cố Quân Uyển.”
Diêm Thiếu Liệt lắc đầu, “Con cũng vừa mới biết được, lúc đầu con không quan tâm đến chuyện của cô ta, vẫn là sau đó lúc nói chuyện phiếm với Ân Hi thuận miệng nói ra, mới biết được chuyện của Cố Quân Uyển, nhưng biết cũng không nhiều, chỉ biết là quan hệ của cô ta và Cố Nhị thiếu không tốt lắm.”
“Con biết thì tại sao không nói sớm cho ông biết?”
“Gia gia, con chỉ biết quan hệ của Cố Quân Uyển và Cố Nhị thiếu không tốt, chuyện này có vấn đề gì sao?”
Lão gia tử chọc chọc trán anh, “Lúc trước Nhị thúc con đồng ý cửa hôn sự này, là vì Quân Uyển nói con bé và Cố Nhị thiếu quan hệ rất tốt.”
Diêm Thiếu Liệt ra vẻ kinh ngạc nói: “A! Thật sự? Con thực sự không biết đó? Sao mọi người không nói cho con biết?”
Diêm lão gia ngẫm lại có vẻ đúng là chưa nói việc này với A Liệt, “Bà thông gia đã sớm biết chuyện của Cố Quân Uyển phải không?”
“Mẹ vợ cũng không rõ lắm, chuyện về Cố Quân Uyển cho tới bây giờ Ân Hi chưa từng nói tới, bởi vì thực tế cô ta và Cố gia không có quan hệ gì. Ân Hi cũng chưa gặp qua cô ta, cậu ấy chắc là trước kia có nghe Cố Nhị thiếu nói qua hai ba câu như thế, biết Cố Nhị thiếu dòng chính là có một người chị gái. Ngoài ra cậu ấy cũng không rõ, cho nên ngày đó mẹ vợ nói hình như chưa từng nghe chuyện Cố tổng có em gái, Cố tổng thường xuyên đến nhà mẹ vợ ăn cơm, cho tới bây giờ anh ta không hề nhắc tới mà Ân Hi cũng không, thì mẹ vợ làm nào biết được chứ? Nhị thúc và Thiếu Kiệt xem trọng Cố Quân Uyển, mà người ta không để mắt tới cô ta, lúc về còn không hỏi một tiếng.”
“Vậy chuyện hôm nay là sao?”
“Con biết Cố tổng và Ân Hi sẽ đến, nhưng chuyện Cố lão sẽ đến con cũng không rõ lắm, nghe nói Cố lão đối hai anh em Ân Hi rất tốt, tiệc đính hôn của con và Ân Trạch ông ấy đến cũng là rất bình thường.”
“Biết hai người chúng nó muốn đính hôn con nên nói ra chuyện này.”
Đôi mắt Diêm Thiếu Liệt chớp lên, “Gia gia, người cảm thấy nếu con nói sẽ có loại hậu quả gì? Nhị thúc và Thiếu Kiệt sẽ cho rằng con vì tốt cho bọn họ sao? Không khéo hai người còn cho rằng con cố ý muốn phá hư chuyện đính hôn của Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển đó.”
Lúc đầu lão thái thái muốn nói vài câu nhưng khi nghe lời nói của Diêm Thiếu Liệt thì im lặng, lão gia tử cũng im lặng, bởi vì hai cụ biết lời nói Diêm Thiếu Liệt hoàn toàn có thể xảy ra, có lẽ so với A Liệt nói còn nghiêm trọng hơn, bọn họ hiểu rất rõ thái độ làm người của con trai út.
Sau khi im lặng Diêm lão gia lại hỏi vài câu rồi không hỏi nữa, Diêm Thiếu Liệt đã sớm nghĩ kỹ phải giải thích chuyện này ra sao với lão gia tử, muốn lý do gì cũng có, lý do rất đầy đủ, hơn nữa anh cũng không bắt buộc Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển đính hôn.
Được rồi, Cố Quân Suất tung ra một ít tin giả, thực ra là anh gợi ý Thủy Ân Hi làm, cho nên có thể nói chuyện này không hoàn toàn có quan hệ với anh, chỉ là bọn họ tự chuốc lấy. Nếu Diêm Thiếu Kiệt khiêm tốn một chút, đừng đụng đến Thủy Ân Trạch đừng tìm phiền phức cho mình, có lẽ sẽ không khó nuốt trôi như ngày hôm nay.
Ít nhất lễ đính hôn hôm nay Diêm Thiếu Kiệt và Nhị thúc khi biết được sự thật, anh vốn có thể đẩy tình cảnh thảm tệ hơn, chờ sau khi Diêm Thiếu Kiệt cưới Cố Quân Uyển mới làm cho bọn họ biết. Nhưng anh không có làm như vậy, anh để lại một đường lui cho bọn họ, còn phải đi như thế nào là chuyện của bọn họ. Vừa nghĩ tới người phụ nữ như Cố Quân Uyển được cưới vào Diêm gia, Diêm Thiếu Liệt đã cảm thấy cả người không thoải mái.
Sau đó cha mẹ Diêm Thiếu Liệt lại hỏi qua anh chuyện này rốt cuộc là sao, anh chỉ đem câu trả lời với gia gia nói lại cho cha mẹ. Không phải muốn che giấu cha mẹ, chỉ là sợ sau khi bọn họ biết lỡ miệng nói ra, đến lúc đó làm cho Nhị thúc và Diêm Thiếu Kiệt ở trước mặt gia gia cắn ngược lại mình một ngụm. Tuy rằng có thể giải thích nhưng chuyện này vẫn là rất phiền phức.
Lúc sau Diêm An Quân đúng là có tìm đến lão gia tử, không hẳn là trách mắng Diêm Thiếu Liệt, mà trách Diêm Thiếu Liệt biết sự thật mà không nói trước cho ông ta biết, ngay lúc đó Diêm lão gia đem lời nói của Diêm Thiếu Liệt nói lại với Diêm An Quân, “Nếu lúc ấy nói cho con biết, con sẽ tin lời nói của A Liệt sao? Hay là con cho rằng A Liệt đang cố ý phá hư chuyện đính hôn của Thiếu Kiệt và Quân Uyển?”
Diêm An Quân vừa muốn nói mình đương nhiên sẽ tin, chợt nghe lão gia tử lạnh lùng nói: “Đừng nóng vội lên trả lời ba, con tự mình nghĩ thông suốt rồi nói.”
Diêm An Quân nghĩ nghĩ chân mày lập tức nhíu lại, lời nói tới miệng rốt cuộc không nói ra được, đúng là giống như lão gia nói, ông ta sẽ không tin tưởng lời nói của cháu trai, hơn nữa thật sự sẽ cho rằng cháu trai muốn phá hư hôn sự của con trai, có khi còn có thể oán giận cháu trai.
Lão gia tử đưa mắt nhìn Diêm An Quân thì biết nó nhất định sẽ suy nghĩ cẩn thận, nhưng suy nghĩ cẩn thận thì sao? Coi như suy nghĩ cẩn thận thì nó vẫn như cũ cho rằng cháu trai không đúng.
“Nếu A Liệt nói con nghe sẽ có kết quả như vậy, vấn đề này không phải lỗi do A Liệt, nhưng A Liệt cũng không có nói, cho nên….”
“Cho nên?” Lão gia tử nhíu mắt lại nhìn về phía Diêm An Quân, “Cho nên dù là kết quả cũng như thế, vì A Liệt nói ít vài câu, con liền muốn đem trách nhiệm đều đổ lên người A Liệt, muốn trách A Liệt, rõ ràng con và Thiếu Kiệt không nhận rõ người, nhưng các người lại muốn thừa nhận vấn đề là ở mình, bởi vì có người chịu tội thay có A Liệt, đúng hay không?”
Diêm An Quân bị lão gia tử nói xấu hổ không chịu nổi, ông là có ý nghĩ như vậy, nhưng bị lão gia tử vừa nói hình như… sai chính là mình, muốn cho ông ta nhận sai nói dễ hơn làm, lão gia tử chỉ có thể đem lời nói nói hết ra, có thể thông suốt hay không không phải là chuyện ông có thể quyết định.
Diêm Thiếu Liệt không biết Diêm An Quân và lão gia tử đã nói gì, nhưng xem biểu hiện của Nhị thúc chắc là đổ lỗi cho mình, trách thì trách đi, dù thế nào đi nữa quan hệ của anh và cha con Nhị thúc đã sớm như vậy, anh chưa từng có nghĩ tới phải phục hồi quan hệ này nọ, nói không chừng đến cuối cùng quan hệ của bọn họ càng tồi tệ hơn.
…
Tiệc đính hôn ngày hôm đó Diêm Thiếu Liệt dường như thấy được một người, dù sao bởi vì quá nhiều người nên anh không chắc chắc lắm, cho nên gọi điện thoại cho Đường Tống. Đường Tống nói cho anh biết, Hạ Khuynh Thành đúng là đã từ Hàn Quốc trở về, đang chuẩn bị quay lại làm việc, hẳn là về trước vài ngày anh và Thủy Ân Trạch đính hôn.
Theo lý mà nói không có khả năng có người phát thiệp mời cho Hạ Khuynh Thành, hơn nữa mọi người hẳn đều ước gì hắn không xuất hiện. Nhưng tin tức hai vị thiếu gia Diêm gia đính hôn cùng một ngày mọi người ở thành phố Thiên Hải gần như đều biết, các phương tiện truyền thông đều có đưa tin. Hạ Khuynh Thành trở về thành phố Thiên Hải nhất định sẽ thấy tin tức, nói không chừng có lẽ hắn là vụng trộm tới.
Chuyện đúng như suy đoán của Diêm Thiếu Liệt, sau khi Hạ Khuynh Thành từ Hàn Quốc trở về biết tin tức Diêm Thiếu Liệt và Diêm Thiếu Kiệt đính hôn cùng một ngày, hắn cũng biết không có ai phát thiệp mời cho hắn, cho nên mới lén chạy tới khách sạn.
Nhưng bởi vì có rất nhiều đồng nghiệp ở đây, hắn sợ bị người chê cười, lại có nhiều nhân vật có máu mặt ở thành phố Thiên Hải thị như vậy, Hạ Khuynh Thành không dám tùy tiện khinh suất, chỉ có thể tránh đi nhìn trộm một chút. Cho nên lúc ấy Diêm Thiếu Liệt chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua, không thể xác định có phải là hắn hay không.
Hạ Khuynh Thành trở về hay không Diêm Thiếu Liệt không quan tâm, dù sao mình đã sớm không có quan hệ với hắn, nhưng quan hệ của hắn và Diêm Thiếu Kiệt chính là thực vi diệu, không biết Diêm Thiếu Kiệt có hay tin Hạ Khuynh Thành đã trở lại hay không? Nếu Hạ Khuynh Thành biết Diêm Thiếu Kiệt đã hủy bỏ hôn ước, sau đó sẽ thế nào? Anh mới không tin Hạ Khuynh Thành có thể bỏ qua kẻ ngốc Diêm Thiếu Kiệt này.
“Trí Viễn, thời gian này theo dõi sát sao Hạ Khuynh Thành chút.”
“Thiếu gia, không theo dõi Diêm Thiếu Kiệt sao?”
“Theo dõi anh ta có ích lợi gì? Anh ta biết Hạ Khuynh Thành trở về hay không là hai việc khác nhau sao? Hơn nữa bây giờ anh ta không tâm tư để ý cậu ta, cho nên anh chỉ cần theo dõi Hạ Khuynh Thành, xem cậu ta có phải cố ý muốn tiếp cận Diêm Thiếu Kiệt hay không.”
“Vâng, tôi đã biết!”
|
Chương 56
Hạ Khuynh Thành đã trở lại dĩ nhiên Thủy Ân Trạch sẽ biết, hơn nữa chuyện hắn muốn quay lại làm việc ở trong công ty cũng đồn đại ồn ào huyên náo, ban đêm lúc về nhà Thủy Ân Trạch đem việc này nói với Diêm Thiếu Liệt.
“Không cần để ý đến cậu ta, chỉ cần cậu ta không gây rắc rối cho em là được, nếu là cậu ta dám gây phiền toái cho em, em cũng không cần nhường nhịn gì.”
“Ừ, em biết, dù sao hai chúng ta cơ bản không có cơ hội nào gặp mặt, bây giờ em bận đến mức không thể quay về công ty, em là còn phải nghe từ tiểu Đinh nói cậu ta đã trở lại, nếu không em cũng không biết.”
“Hôm đính hôn cậu ta cũng tới.”
Thủy Ân Trạch ngạc nhiên, “Hôm đính hôn? Sao em không thấy cậu ta?” Diêm Thiếu Liệt cười cười đem người kéo đến ngồi cạnh mình, sau đó đem chuyện anh phát hiện Hạ Khuynh Thành lén đến, rồi lại nói tới chuyện Đường Tống xác nhận với anh.
“Thì ra là thế, nói thế anh đã biết trước cậu ta đã trở về?” Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, đúng là biết sớm hơn vợ anh vài ngày, Thủy Ân Trạch bĩu môi, “Vậy mà anh không nói sớm cho em biết một tiếng.”
“Không phải không muốn cho em biết, mà cảm thấy không cần thiết, cậu ta là ai? Có quan hệ gì với chúng ta, chuyện cậu ta có trở về hay không thì liên quan gì đến chúng ta sao?” Thủy Ân Trạch nghĩ lại lời nói này của Diêm Thiếu Liệt cũng đúng, liền không hỏi tiếp nữa.
Thủy Ân Trạch nghĩ mình sẽ không dễ dàng gì đụng mặt Hạ Khuynh Thành, lại không nghĩ có việc phải về công ty một chuyến, kết quả mới vừa vào công ty lại đụng phải Hạ Khuynh Thành, hơn nữa nhìn điệu bộ kia thì biết Hạ Khuynh Thành lúc này đang vô cùng giận dữ.
Hạ Khuynh Thành muốn trở lại làm việc nhưng không được thuận lợi lắm, bởi vì chuyện lúc trước của hắn quá mức ầm ĩ, hơn nữa chuyện đó không thể coi như là scandal, mà chính xác là một vụ tai tiếng, một số đoàn phim và quảng cáo đại diện phát ngôn lúc trước tìm tới hắn cũng lần lượt thay người, mà lần này hắn trở về muốn đóng phim thì khó khăn trùng điệp, bởi vì rất nhiều đoàn phim đều từ chối dùng hắn.
Ở giới giải trí thì Công ty Ấn tượng khá là có địa vị, dưới tình huống bình thướng bọn họ muốn sắp xếp một hai diễn viên ở một đoàn phim thì không thành vấn đề, trước lúc Hạ Khuynh Thành từ Hàn Quốc trở về, công ty đã bắt đầu vì hắn liên hệ. Nhưng tìm liên tiếp mấy đoàn phim, người ta không muốn dùng hắn. Nguyên nhân chủ yếu vẫn vì scandal của hắn, hơn nữa chuyện của hắn và Diêm gia quá mức ồn ào, đắc tội một người như Hạ Khuynh Thành không sao, nhưng đắc tội tới Diêm gia thì mọi người không muốn. Tuy rằng Diêm gia không phát ngôn cái gì, nhưng mọi người vẫn cho yên lặng là một cách lựa chọn.
Rõ ràng trước Hạ Khuynh Thành và Diêm gia, hầu hết mọi người đều chọn cái sau, cho nên không ai muốn dùng Hạ Khuynh Thành.
Gần đây mỗi ngày Hạ Khuynh Thành đều đến công ty, hắn rất muốn xuất hiện lần nữa, nhưng lại không có việc cho hắn làm, đối với một người nghệ sĩ mà nói, không có công việc không có show, ngươi sẽ không có giá trị tồn tại ở trong giới giải trí này, mà trong công ty thì có tin đồn là hắn sẽ bị đóng băng.
Mang theo một bụng oán khí Hạ Khuynh Thành chuẩn bị trở về nhà, vừa đúng lúc đụng mặt Thủy Ân Trạch phải về công ty. Thủy Ân Trạch nhìn hắn một cái liền lập tức rời đi, y cảm thấy từ trước đến nay hai người bọn họ không có gì để nói, Hạ Khuynh Thành cũng giống thế.
Huống chi vừa nghĩ tới tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đính hôn ngày hôm đó, Hạ Khuynh Thành đều muốn nôn ra máu. Hắn thường xuyên nghĩ nếu năm đó mình không qua lại gần với Diêm Thiếu Kiệt, nếu mình ngoan ngoãn ở cùng một chỗ với Diêm Thiếu Liệt, thì ngày đó người đính hôn với Diêm Thiếu Liệt có phải là hắn không? Hoặc là lúc trước hắn không có ra nước ngoài, không nhận lời mời của Philip, có lẽ hắn và Diêm Thiếu Kiệt cũng đính hôn.
Đáng tiếc thời gian không thể quay ngược, nếu không trên đời này sẽ không có từ hối hận.
“Thấy không, là Ân Trạch đó, nghe nói lễ đính hôn của anh ta và Diêm Nhị thiếu ngày đó cực kỳ lãng mạn.”
“Có nghe, tôi có nghe tiểu Đinh nói, buổi lễ trang trí siêu lãng mạn, hình như là mẹ của Diêm Nhị thiếu tự tay sắp xếp đó.”
“Hâm mộ tiểu Đinh ghê, tôi cũng muốn tận mắt đến đó nhìn.”
“Chứ gì nữa, nghe nói ngày đó rất nhiều nhân vật lớn trong giới đều xuất hiện.”
“Có cơ hội ai mà không đi chứ, tai to mặt lớn đều đủ cả, Diêm đại thiếu và Diêm Nhị thiếu đồng thời đính hôn, chuyện này là sự kiện lớn của thành phố Thiên Hải chúng ta, người có thể được mời toàn là nhân vật có lớn ở thành phố Thiên Hải.”
“Đúng thế, không bằng nói bản thân người được mời chính là một loại quang vinh, nghe nói ngày đó gia chủ tứ đại gia tộc thành phố Thiên Hải đều đến, các người nghĩ coi những nhân vật kia đều có cấp bậc gì? Có thể cùng bọn họ tham gia tiệc đính hôn, cũng đủ để khoe khoang một tháng.”
“Mấy người nghe nói chưa? Hình như tiệc đính hôn của Diêm đại thiếu xảy ra vấn đề.”
Vừa nói xong lời này mấy cô gái đều tò mò muốn chết, chợt nghe cô gái vừa mới nói chuyện tiếp tục nói: “Nghe nói vị hôn thê của anh ta lúc trước hình như nói mình là người của Cố gia, kết quả ngày đính hôn gia chủ Cố gia đến, nhưng căn bản không biết vị hôn thê kia của Diêm đại thiếu. Diêm đại thiếu hình như là bị người ta lừa, tiệc đính hôn vừa mới bắt đầu không bao lâu thì Diêm đại thiếu và hôn thê của anh ta đã không thấy tăm hơi.”
Vốn đang còn bực dọc muốn mắng người nhưng khi nghe thế Hạ Khuynh Thành liền tránh vào lối đi nhỏ bên cạnh, cẩn thận nghe mấy cô gái bên ngoài nói chuyện.
“Thật hay giả?”
“Đương nhiên là thật, ngày đó có rất nhiều người mà, việc này đã sớm truyền ra.”
Một cái cô gái không tin nói: “Sao chúng ta chưa nghe qua chuyện này? Cô nghe ở đâu thế?”
Cô gái vừa mới nói chuyện lập tức bày ra bộ dáng lão thần cất giọng lên: “Chuyện này không phài là chuyện bí mật, mặc dù rất nhiều người biết, nhưng tất cả mọi người sẽ không bàn tán ra khỏi miệng, chuyện đắc tội tới Diêm gia là không ai mong muốn, tôi đây là nghe trợ lý của Lâm đại bài nói.”
“Ah, chính là bạn học kia của cô sao?”
“Đúng vậy, cô ấy nói hôm đó tâm tình của Lâm đại bài rất tốt, cho nên mang cô ấy đi, nếu không cô ấy không thể biết việc này.”
“Hắc hắc, chuyện này thật mới mẻ, vậy thì cuộc hôn nhân này của Diêm đại thiếu xem như không thành à?”
“Ai biết được, dù sao khi Diêm đại thiếu và vị hôn thê của anh ta biến mất thì không thấy xuất hiện nữa, bạn học của tôi nói là mãi đến khi tiệc đính hôn kết thúc, lúc về cô ấy và Lâm đại bài cũng không thấy Diêm đại thiếu và vị hôn thê của anh ta xuất hiện.”
Hạ Khuynh Thành liếc nhìn mấy cô gái đang nói chuyện, nhìn cô gái đang ba hoa chích chòe kia, hắn híp híp mắt, trước kia hắn và Lâm đại bài từng hợp tác, hình như cô bé này đúng thật có quan hệ khá tốt với trợ lý riêng của Lâm đại bài.
Chẳng lẽ là thật? Diêm Thiếu Kiệt không có đính hôn với cô gái Cố Quân Uyển kia, việc này nếu nhiều người biết như vậy, hắn muốn tìm hiểu có lẽ rất dễ dàng. Sau khi Hạ Khuynh Thành ra khỏi công ty cũng không trở về nhà, mà đi tìm vị doanh nhân mà hắn quen biết.
Rất nhanh Hạ Khuynh Thành biết được chuyện gì xảy ra hôm đính hôn, sau khi biết Diêm Thiếu Kiệt không đính hôn thành công trong lòng hắn mừng thầm một phen. Bởi vì có quan hệ khá tốt với vài doanh nhân, Hạ Khuynh Thành nhanh chóng nghe được một sự kiện khác, trước khi Cố Quân Uyển đính hôn với Diêm Thiếu Kiệt đã mang thai!
Tin tức này làm cho Hạ Khuynh Thành có chút chán nản, Cố Quân Uyển mang thai con của Diêm Thiếu Kiệt, tuy rằng còn không biết là nam hay nữ, nhưng đây chính là chắt của Diêm gia, chẳng lẽ Diêm gia thực sự có thể mặc kệ hoặc là nhìn con cháu sinh ra ở bên ngoài sao? Hắn cảm thấy hôn ước này của Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển cũng không dễ hủy bỏ như thế.
Nhưng rất nhanh sau đó các trang nhất tin tức liền gạt bỏ lo lắng của Hạ Khuynh Thành, bởi vì Cố Quân Uyển khoa trương tuyên bố hôn ước của mình và Diêm Thiếu Kiệt hủy bỏ. Thực sự Hạ Khuynh Thành không thể tin được vào mắt mình, nhưng cô gái nhận lời phỏng vấn trước mặt các phương tiện truyền thông đúng là Cố Quân Uyển. Tại sao cô ta lại có thể khoa trương tuyên bố việc hùy hôn ước với Diêm Thiếu Kiệt như thế? Hạ Khuynh Thành có chút nghĩ không ra, Cố Quân Uyển mang thai con của Diêm Thiếu Kiệt, là có lợi thế áp chế được Diêm gia, làm sao cô ta có thể tự động buông tha được chứ?
Từ trên người Cố Quân Uyển, Hạ Khuynh Thành ngửi được mùi của đồng loại, cho nên hắn dám khẳng định Cố Quân Uyển muốn gả cho Diêm Thiếu Kiệt nhất định là hướng về tiền tài của Diêm gia, người như vậy bình thường nếu không đạt được mục đích sẽ không dễ dàng bỏ qua, trừ phi lợi thế của cô ta đã không còn, nghĩ vậy Hạ Khuynh Thành giật mình, chẳng lẽ là đứa bé xảy ra vấn đề gì?
Ngày hôm sau ý tưởng của Hạ Khuynh Thành đã được chứng thật, theo một người quen để lộ, sở dĩ Cố Quân Uyển và Diêm Thiếu Kiệt hủy bỏ hôn ước, là bởi vì cô ta sảy thai!
Lúc đầu nghe đến Cố Quân Uyển là mang thai đính hôn, trong lòng Hạ Khuynh Thành còn có chút lo lắng, coi như Cố Quân Uyển không phải con gái Cố gia, nhưng dù sao cô ta có đứa bé của Diêm gia làm chỗ dựa vào, nhưng mà từ khi nghe được tin tức Cố Quân Uyển sảy thai thì tâm tình Hạ Khuynh Thành quả thực tốt không thể tốt hơn được nữa.
Nói đến Cố Quân Uyển tại sao lại sảy thai? Thật ra vào ngày đính hôn, lúc cô ta bị Diêm Thiếu Kiệt tát ngã trên mặt đất đã có vấn đề, khi đó cô ta vừa mới mang thai chừng một tháng, hơn nữa mọi chuyện chuẩn bị hôn lễ đều do cô ta đích thân làm, cực kỳ bận rộn và vất vả một thời gian, sau đó ở tiệc đính hôn cô ta bị kích thích, rồi lại bị Diêm Thiếu Kiệt đánh một cái tát ngã trên đất, mà tất cả chuyện này vừa đủ trở thành nguyên nhân dẫn đến cô ta sảy thai.
Buổi tối hôm đính hôn cô ta liền đến bệnh viện, lúc ấy bác sĩ nói cho cô ta biết là làm việc quá sức, tâm lý không ổn định, cộng với việc té ngã, đứa bé này khó thể giữ được. Khi đó Cố Quân Uyển rất sợ hãi, cô ta chỉ có đứa bé này, nếu như không có đứa bé này chắc chắn Diêm Thiếu Kiệt sẽ không cần cô ta, thậm chí lúc đó cô ta cảm thấy Diêm Thiếu Kiệt cũng không tính là cái gì, chỉ cần có đứa bé này là tốt rồi. Tuy rằng bác sĩ cố hết sức, nhưng sau hai ngày ở bệnh viện Cố Quân Uyển vẫn sảy thai.
Chuyện này đương nhiên không giấu được người Diêm gia, nói thẳng ra là khi nghe tin này Diêm Thiếu Kiệt nhẹ nhàng thở ra một hơi, đã không còn đứa bé này thì anh ta và Cố Quân Uyển không có gì dây dưa. Trong lòng Diêm An Quân rất mâu thuẫn, một mặt suy nghĩ của ông ta và Diêm Thiếu Kiệt lại giống nhau, đã không còn đứa bé này con trai mình không cần cưới Cố Quân Uyển nữa, sau này vẫn còn có thể tìm được cô gái có thân phận bối cảnh tốt, nhưng mặt khác nghĩ đến đó là đứa cháu mình chưa từng gặp mặt hay chắt của Diêm gia, trong lòng của ông ta lại không dễ chịu.
Hai cụ Diêm gia vẫn hết sức u sầu, đó là chắt của bọn họ, lúc nghe nói Cố Quân Uyển mang thai thì hai cụ còn cùng nhau bàn bạc mua những thứ gì đó cho cháu. Lão thái thái lại càng sớm chuẩn bị tốt tả lót giầy em bé, không nghĩ tới đứa nhỏ cứ như vậy không còn. Nói không buồn đó là gạt người, dù sao đó cũng là một sinh mệnh, là có quan hệ với Diêm gia bọn họ.
Thế mà Diêm Thiếu Kiệt lại nhanh chóng tựa như người không có việc gì, mỗi ngày việc nên làm thì cứ tiếp tục làm, thậm chí không đến bệnh viện nhìn xem Cố Quân Uyển một cái, dù sao người ta sảy thai cũng có quan hệ với Diêm gia, bọn họ không thể cái gì cũng không làm. Mà chuyện bọn họ có thể làm đúng là không có nhiều lắm, sau khi bàn bạc cuối cùng đưa ra kết quả chính là cho Cố Quân Uyển một khoản tiền, trong Diêm gia ít phụ nữ cuối cùng việc này vẫn là Triệu Chi Lâm ra mặt, cô đem tiền cho Cố Quân Uyển, coi như là Diêm gia bồi thường cho cô ta.
Lúc này Triệu Chi Lâm không có tâm tình châm chọc Cố Quân Uyển, nói cô mềm lòng cũng được mà nói cô lòng dạ đàn bà cũng thế, dù sao thời điểm này bảo cô nói mấy câu ác độc cũng là nói không nên lời. Thậm chí cô còn cảm thấy cô gái cuộn tròn ở trên giường bệnh này, sắc mặt tái nhợt hai mắt trống rỗng có chút đáng thương, nhưng, người đáng thương tất có chỗ đáng giận, đạo lý này cô vẫn hiểu rõ.
Triệu Chi Lâm cảm thấy Diêm gia làm thế có chút quá mức máu lạnh, tiền, vật này thực sự khó mà nói nó rốt cuộc là tốt hay xấu, Cố Quân Uyển nghĩ hết cách để gả vào Diêm gia là vì tiền, bây giờ tuy rằng cô ta không gả vào Diêm gia nhưng vẫn có số tiền kia. Nhưng nhắc tới món tiền đối với cô ta mà nói là tốt hay xấu thật đúng là khó nói, cô nhớ rõ trước kia Thu Đình Nhã đã từng nói với mình, có chuyện dùng được tiền để giải quyết cũng có chuyện không dùng được, nhưng chuyện thế này phải nhìn người mà nói.
“Mấy thực phẩm dinh dưỡng cô nhớ ăn, có thể giúp cô bồi bổ cơ thể, đừng nghĩ rằng là sảy thai thì không cần chú ý, sảy thai và sinh con thật ra không khác bao nhiêu, đối với cơ thể phụ nữ mà nói đều là thương tổn rất lớn, đừng nghĩ rằng tuổi còn trẻ thì không cần lo lắng, cô nên chăm sóc cơ thể thật tốt thì sau này còn có thể có con nữa.”
Thấy Cố Quân Uyển trừng to mắt nhìn về phía mình, Triệu Chi Lâm tiếp tục nói: “Diêm gia hay là Diêm Thiếu Kiệt thì cô đừng nên nghĩ đến nữa, Diêm Thiếu Kiệt là cái dạng gì không cần tôi nói trong lòng cô rất rõ ràng, bất kể ban đầu cô vì sao muốn gả vào Diêm gia thì bây giờ đã không có khả năng.” Dừng một chút Triệu Chi Lâm tiếp tục nói: “Nếu cô thật là vì tiền, số tiền này đủ cho cô chi tiêu nửa đời sau, nếu cô là vì yêu, tôi đây nói cho cô biết Diêm Thiếu Kiệt không đáng để cô yêu, tự tôn tự ái của người con gái rất quan trọng, nếu ngay cả bản thân còn không biết yêu lấy mình, dựa vào cái gì mong chờ người khác yêu cô.”
Triệu Chi Lâm nói xong xoay người rời đi, cô không liếc mắt nhìn thêm Cố Quân Uyển một cái, Diêm Thiếu Liệt ở dưới lầu đợi cô, “Mẹ, tâm trạng của mẹ không tốt lắm? “
Triệu Chi Lâm nhìn thoáng con trai nói: “Trong lòng mẹ tốt mới là kỳ quái.”
Diêm Thiếu Liệt ngạc nhiên, thật cẩn thận hỏi: “Mẹ, mẹ sao thế?”
Có lẽ Triệu Chi Lâm hiểu thái độ vừa rồi của mình không tốt lắm, thở dài nói: “Ôi chao! A Liệt, con nếu đã yêu vợ Ân Trạch của mình thì phải chung sống thật tốt với người ta biết không? Đừng cả ngày làm mấy chuyện vô dụng.”
Diêm Thiếu Liệt vừa nghe lời này thì không hài lòng, “Mẹ, mẹ có biết con rất yêu Ân Trạch cỡ nào không, con chỗ nào mà cả ngày làm ra chuyện vô dụng chứ?”
Triệu Chi Lâm véo lỗ tai Diêm Thiếu Liệt một hồi, “Con còn dám nói? Trước kia là ai mỗi ngày chơi đến đêm khuya mới về nhà? Người ta là ban ngày làm việc ban đêm ngủ, con thì tốt rồi, ban ngày ngủ buổi tối đi chơi.”
“Mẹ, mẹ buông tay, mẹ nhanh chóng buông tay coi, nhéo một hồi nữa lỗ tai sẽ bị mẹ nhéo rớt.” Sau khi Triệu Chi Lâm buông tay giải thoát cho lỗ tai của mình, Diêm Thiếu Liệt vừa xoa vừa nói: “Mẹ, mẹ cũng nói là trước kia, từ lúc con với Ân Trạch ở một chỗ thì trở nên ngoan ngoãn, mẹ không biết sao?”
“Hừ, trước kia không phải con còn thề thốt son sắt nói mình cỡ nào yêu Hạ Khuynh Thành sao? Cuối cùng cũng không phải bỏ.”
“Mẹ, mẹ xem mẹ kìa, cứ lấy chuyện trước kia nói để làm gì? Khi đó con còn nhỏ không hiểu chuyện, mẹ không thấy bây giờ con ngoan hơn so với lúc trước sao?”
Triệu Chi Lâm không tình nguyện gật đầu, “Ừ, khá tốt.”
Diêm Thiếu Liệt cười hì hì ôm cánh tay Triệu Chi Lâm hỏi: “Mẹ, rốt cuộc mẹ làm sao vậy? Đưa tiền cho Cố Quân Uyển tiền sao lại khiến tâm trạng của mình xấu đi.”
“Cái gì mà xấu đi.” Triệu Chi Lâm đem bộ dáng Cố Quân Uyển mà mình thấy nói với Diêm Thiếu Liệt, “Tuy nói cái này là Cố Quân Uyển tự chuốc lấy, nhưng bây giờ rơi vào tình trạng như vậy vẫn là rất đáng thương, hơn nữa trong này không thiếu trách nhiệm của Diêm Thiếu Kiệt, cho nên nói hôn nhân nếu không lấy tình yêu là điều kiện trước nhất thì vẫn là không cần vẫn hơn.”
Lúc này Diêm Thiếu Liệt biết vì sao tâm trạng của mẹ mình không tốt, có một số việc anh không thể hiểu được, nhưng mà anh biết cùng là phụ nữ thì mẹ mình chắc chắn có khả năng hiểu được, dù sao nghe xong mẹ mình nói anh có thể tưởng tượng được đến tình cảnh hiện tại của Cố Quân Uyển, tuy rằng anh không cười nhạo cô ta nhưng cũng không thông cảm với cô ta, nên nói như thế nào nhỉ? Có lẽ cảm thấy đây là cô ta gieo gió gặp bão, mà có lẽ không còn chán ghét cô ta giống như lúc trước.
Lúc mới vừa biết Cố Quân Uyển sảy thai, Diêm Thiếu Liệt từng chính tai nghe được Diêm Thiếu Kiệt nói câu xứng đáng, lúc ấy anh chỉ là theo bản năng mà cau mày lại, bây giờ nghĩ lại dù sao cũng là người phụ nữ cùng mình có quan hệ, còn từng mang thai cho mình một đứa nhỏ, “Xứng đáng” hai chữ này từ trong miệng anh ta nói ra dường như thực sự có chút quá mức.
Cũng có lẽ là bởi vì nghe Triệu Chi Lâm nói, đột nhiên Diêm Thiếu Liệt cảm thấy Diêm Thiếu Kiệt so với Cố Quân Uyển càng đáng giận, anh nghĩ may mắn mình không phải người vô tình máu lạnh như vậy, làm người, chung quy phải có chút tình người mới tốt.
Triệu Chi Lâm đưa tiền cho Cố Quân Uyển, không vài ngày sau thì Cố Quân Uyển liền khoa trương nhận phỏng vấn của truyền thông, đồng thời tuyên bố cô ta và Đại thiếu gia Diêm gia đã hủy bỏ hôn ước. Nhưng nguyên nhân cụ thể thì cô ta lại không chịu nói, chỉ nói hai người còn quá trẻ tuổi, tính cách không phải hợp lắm, ngày đính hôn hôm đó hai người bọn họ còn cãi nhau, hai người đều cảm thấy không thích hợp cùng nhau, cho nên hủy bỏ hôn ước.
Sau lại không biết người bạn nào bên cạnh Cố Quân Uyển là ai lắm miệng, đem tin tức cô ta mang thai trước khi đính hôn lúc sau lại sảy thai bán cho truyền thông, cho nên Hạ Khuynh Thành mới thấy được mấy tin tức này.
Một mặt khác Diêm Trí Viễn nói với Diêm Thiếu Liệt, Hạ Khuynh Thành đúng là cố ý vô tình đến gần Diêm Thiếu Kiệt, hắn còn theo dõi Diêm Thiếu Kiệt vài lần, dù sao trước mắt Hạ Khuynh Thành vẫn chưa trực tiếp gặp mặt Diêm Thiếu Kiệt.
Diêm Thiếu Liệt bĩu môi, nghĩ thầm không phải tất cả chó đều có thể sửa được tật xấu ăn phân!
|
Vừa rồi khi hai người bọn họ tranh cãi thì lập tức có nhân viên công tác đến xem náo nhiệt, nghe hai người mắng nhau mà khiến cho một đám nhân viên công tác chắc lưỡi, cái này mà cũng quá dám nói? Một vài cô bé nghe xong lời nói của hai người bọn họ lại cảm thấy đỏ mặt, lời thế này mà lại có thể mở miệng nói ra, này làm sao còn có phong phạm của minh tinh sao? Lúc này hai người hoàn toàn là bộ dạng như người đàn bà chanh chua chửi đổng.
Nghe tiếng hai người chửi nhau mà đến vị lãnh đạo dễ tính nhất cũng cảm thấy lên máu, liền lập tức phát hỏa, trước mặt một đám nhân viên ngay tại chỗ giận dữ quát mắng hai người, xém chút còn chửi tục ở hiện trường.
Trò hề này cuối cùng cũng kết thúc sau khi một vị phó tổng xuất hiện, nghe nói lúc ấy hai người đều bị gọi vào văn phòng lão tổng, nhân viên ở bên ngoài đi ngang qua đều nói có thể nghe được tiếng đập bàn trong văn phòng, mà lão tổng thỉnh thoảng còn chửi thề vài câu.
Bởi vì Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh đều ở phim trường cho nên không biết chuyện này, nhưng trợ lý của hai bọn họ thường xuyên giữ liên lạc với công ty, vì vậy việc này rất nhanh đã lan truyền đến phim trường, người ở phim trường biết được nhịn không khỏi thổn thức một phen. Thủy Ân Trạch nghe tiểu Đinh miêu tả sinh động như thật thì nháy mắt mấy cái, chỉ cảm thấy thật náo nhiệt.
Buổi tối lúc Tiếu Thải và Hạ Khuynh Thành từ văn phòng lão tổng đi ra mặt mày đều ỉu xìu, một bộ dáng thất bại, cũng đúng, việc này hai người bọn họ ai cũng không chiếm tiện nghi, ai cũng không bị thiệt, xem như đánh một cái không phân thắng bại.
Nhưng mà rất nhanh Tiếu Thải liền đổi lại thành một bộ dáng vui sướng phấn chấn, Hạ Khuynh Thành không có thấy rõ là ai tới đón cô ta, nhưng hiển nhiên thân phận của đối phương không tầm thường, cho nên Tiếu Thải mới có thể vui sướng thành như vậy. Dù sao hắn đối Tiếu Thải hiểu rất rõ, thầm nghĩ cô ta có gì đặc biệt hơn người, không phải là làm tiểu tam nhà người ta sao, đáng để cô ta cao hứng thành như vậy.
Trợ lý bên cạnh nói: “Chiếc xe này luôn tới đón cô ta, hình như cô ta có thể vào công ty là do người này thu xếp.”
“Ồ.” Hạ Khuynh Thành nhíu nhíu mày, không nghĩ tới Tiếu Thải tìm được một núi dựa có thực lực như vậy, phải biết rằng người giàu có bình thường, Công ty Ấn tượng không nhất định sẽ cho đối phương mặt mũi.
Ngày hôm sau Tiếu Thải đi làm trở lại, cảnh quay bù của cô ta rất nhiều. Cô ta bận thì Đường Cảnh và Thủy Ân Trạch đều nhàn hạ một chút, Thủy Ân Trạch đang ở bên trong nghỉ ngơi, chợt nghe tiểu Đinh đi vào nói: “Trạch ca, Hạ Khuynh Thành đến thăm trường quay?”
“Cậu nói ai tới?”
“Hạ Khuynh Thành.”
Thủy Ân Trạch vỗ nhẹ lên đầu tiểu Đinh, “Cậu hoa mắt sao? Anh ta đến thăm ai ở trường quay chứ?”
“Không biết, nhưng anh ta thật sự đến đây, bây giờ người đang ở ngay bên ngoài.” Không trách hai người cảm thấy kinh ngạc, không cần nói thì mọi người đều biết quan hệ của Hạ Khuynh Thành và Thủy Ân Trạch không tốt, rất nhiều người biết ngày hôm qua hắn ở công ty vừa ầm ĩ một trận lớn với Tiếu Thải, lúc trước hắn và Đường Cảnh cãi nhau ở công ty không ít người biết, quan hệ của ba diễn viên chính và hắn không tốt thậm chí rất xấu, còn nghệ sĩ khác hắn lại không quen, vậy hắn đến trường quay thăm ai?
Việc này khiến Thủy Ân Trạch thực sự nghĩ không ra, y bảo tiểu Đinh đi ra ngoài theo dõi một chút, kết quả tiểu Đinh đi ra ngoài chỉ chốc lát rồi trở lại. Tiểu Đinh nói Hạ Khuynh Thành không phải đến thăm diễn viên, mà tới thăm đạo diễn. Bỗng nhiên Thủy Ân Trạch liền nhớ lại đạo diễn lần này là đạo diễn quay bộ phim đầu tiên khi Hạ Khuynh Thành mới ra mắt, không biết có phải do cùng là họ Hạ, nghe nói lúc trước vị đạo diễn này rất chiếu cố Hạ Khuynh Thành, khi hắn quay phim đã cho hắn rất nhiều lời khuyên, xem như đối với hắn là một người có ơn gặp gỡ.
“Vậy đúng rồi, đạo diễn Hạ đúng là đã giúp anh ta không ít, tính ra anh ta có chút lương tâm còn biết đến thăm đạo diễn Hạ.” Đến lúc Thủy Ân Trạch đi ra ngoài quay phim thì Hạ Khuynh Thành còn chưa đi, y có thể nhìn ra được Hạ Khuynh Thành thực sự tôn trọng đạo diễn Hạ, xem ra người này còn không hỏng tới cực điểm.
Vào lúc ban đêm đoàn phim kết thúc công việc có một diễn viên bị thương, nói là bị thương ở chân, hình như là không cẩn thận giẫm phải cái gì sau đó lại vấp ngã xuống, chân bị thương, phản ứng đầu tiên của Thủy Ân Trạch chính là chuyện này có quan hệ gì với Hạ Khuynh Thành hay không? Lập tức y lại chau mày cảm thấy không có khả năng, Hạ Khuynh Thành đã rời đi từ sớm, cũng không đi tới gần chỗ để đồ của diễn viên, chắc không thể nào là hắn động tay động chân, có lẽ thật là ngoài ý muốn, y còn nghe tiểu Đinh lải nhải rằng gần đây mọi người ở đoàn phim sao lại hay có vấn đề về chân, một người hai người đều là chân bị thương.
Buổi tối, lúc về nhà Thủy Ân Trạch đem chuyện ở trên phim trường kể lại với Diêm Thiếu Liệt, hai người này đúng là tuy hai mà một, nghĩ giống hệt nhau, “Theo như em nói như vậy chắc không phải do Hạ Khuynh Thành động tay động chân?”
Thủy Ân Trạch gật gật đầu nói: “Ừm, anh ta căn bản không có thời gian và cơ hội gây án, anh nói anh ta muốn hại em hoặc hại Đường Cảnh thì có khả năng, nhưng diễn viên bị thương này không có quen biết anh ta, hoàn toàn không cần thế.”
“Cũng đúng, dù sao người này là điển hình nguỵ quân tử, vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, nếu không để anh cho Trí Viễn sắp xếp người ở bên cạnh em.”
Thủy Ân Trạch lắc lắc đầu nói: “Không cần, từ lần trước Tiếu Thải bị thương ở phim trường, sau khi tiểu Đinh nói cho Ân Hi, Ân Hi liền nói cậu ta nếu phim trường có chuyện gì thì nhất định trước tiên phải nói cho nó biết. Hôm nay diễn viên kia bị thương thì tiểu Đinh lập tức nhảy dựng lên gọi điện thoại cho Ân Hi, Ân Hi bảo ngày mai liền sắp xếp người tới đây.”
“Ừ, cũng tốt, như vậy anh có thể yên tâm.”
Ngày hôm sau Thủy Ân Trạch vừa đến phim trường thì nhận được tin tức rằng diễn viên bị thương hôm qua thương tích có chút nghiêm trọng, có thể không tiếp tục quay bộ phim này được, đó lại là vai nam thứ ba, cảnh diễn nói không nhiều cũng nhiều mà cũng không tính là ít. Thủy Ân Trạch nghĩ nếu rời khỏi thật thì chắc sẽ phải thay người rồi diễn lại, rất nhanh ý nghĩ của y được chứng thực.
Bởi vì thương tích của diễn viên kia khá nghiêm trọng, mà tiến độ bộ phim này lại tiếp tục kéo dài, cho nên công ty quyết định đổi diễn viên, mà diễn viên tiếp nhận không ngờ là Hạ Khuynh Thành!
Nghe tin tức này tất cả mọi người đều bất ngờ, tuy rằng nửa năm này Hạ Khuynh Thành luôn luôn ở trong trạng thái nghỉ ngơi, nhưng người này cũng từng là minh tinh nổi tiếng, bây giờ lại có thể đến diễn vai nam thứ ba, mà nam một và nam hai là Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh, ba người này cùng đóng phim với nhau thì kết quả chính là cái dạng gì, tầm mắt mọi người không khỏi chuyển hướng nhìn về Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh.
Lúc trước công ty dốc hết hơi đào tạo Hạ Khuynh Thành, tất nhiên không hi vọng hắn xuống dốc không phanh, nhưng bởi vì chuyện tình lúc trước hắn gây ra mà rất nhiều người không ai muốn dùng hắn, lúc này vừa đúng lúc diễn viên bị thương là người mới ký hợp đồng với Công ty Ấn Tượng, mà bộ phim lại do Ấn Tượng đầu tư quay, quan hệ giữa Hạ đạo diễn và Hạ Khuynh Thành không tồi, cho nên công ty lập tức quyết định cho hắn vào.
Nhưng mà Hạ Khuynh Thành đại khái đối với vai diễn nam thứ ba này không quá bằng lòng, ở phim trường cũng là một bộ dáng không tình nguyện, nhưng không muốn thì có thể ra sao? Ngươi không diễn thì ở công ty có một đống người mới chờ diễn kìa, huống chi bây giờ đã không phải là lúc ngươi có thể tùy tiện chọn vai diễn.
Cùng lúc đó trợ lý Tô Nguyên của Diêm Thiếu Liệt nhận được một cú điện thoại, sau khi nghe được lời nói của đối phương anh ta ngay lập tức đến văn phòng của Diêm Thiếu Liệt, khi Diêm Thiếu Liệt nghe Tô Nguyên nói cũng sửng sốt.
“Sao ông ta biết chuyện này?”
“Nghe nói ông ta mở một nhà hàng nhỏ, làm ăn không tệ lắm, lần này trong đoàn phim hình như là có bạn học của ông ta, nhờ quan hệ mà sau đó quán cơm của ông ta trờ thành nơi cung cấp cơm hộp cho đoàn phim.”
“Là ông ta tận mắt thấy.”
“Vâng, ông ta nói như thế, nhưng có thể tin tưởng được hay không còn không biết.”
“Trước mắt xem ra thì ông ta không cần thiết phải vu cáo hãm hại Hạ Khuynh Thành, nhưng đoàn phim có người bị thương việc này là thật sự, đêm qua Ân Trạch cũng nói chuyện này với tôi.”
“Vậy…”
Diêm Thiếu Liệt lắc đầu tiếp tục nói: “Ông ta có nói yêu cầu gì không?”
“Không có, ông ta chỉ nói chuyện có lẽ điều này sẽ có ích cho cậu, cho nên muốn tôi nói lại cho cậu, có lẽ… ông ta muốn đền ơn.”
Rốt cuộc Tô Nguyên nhận được điện thoại của ai đây? Người này không phải ai khác, chính là Hứa Lập Thành. Lúc trước Diêm Thiếu Liệt tha ông ta một con ngựa, đưa cho ông ta một khoản tiền, ông ta lấy số tiền kia mở nhà hàng nhỏ, làm ăn cũng không tệ. Lần này trong đoàn phim của bọn người Thủy Ân Trạch có một quản lý chính là bạn học của Hứa Lập Thành, biết Hứa Lập Thành quán cơm gia đình, liền giúp ông ta khơi thông một chút quan hệ, để cho ông ta trở thành chỗ cung cấp cơm hộp cho đoàn phim.
Đừng xem thường chỉ là cung cấp cơm hộp cho một đoàn phim, đoàn phim có bao nhiêu người, mỗi ngày muốn ăn bao nhiêu hộp cơm, này nghiêm chỉnh thu vào không ít tiền, vì hứa không để xảy ra sai lầm, mỗi lần Hứa Lập Thành đều tự mình đi đến đưa cơm cho đoàn phim.
Cho nên ngày đó Hạ Khuynh Thành đến đoàn phim ông ta nhìn thấy được, tuy rằng trước kia Hạ Khuynh Thành từng gặp qua Hứa Lập Thành nhưng sớm đã không nhớ rõ có người như vậy, thế nhưng Hứa Lập Thành chính là rất quen thuộc Hạ Khuynh Thành, biết hắn là loại người gì, cho nên liền âm thầm để ý Hạ Khuynh Thành.
Lúc Hạ Khuynh Thành đi toilet Hứa Lập Thành đi theo, lúc sau liền thấy được hắn đang nơi diễn viên bị thương kia bỏ vài thứ đồ, sau đó lại như không có chuyện gì rời đi. Tiếp, Hứa Lập Thành còn cố ý đến xem, nhưng không có bất kỳ vấn đề gì, nên cũng không nghiêm túc xem xét chuyện này.
Kết quả ngày hôm nay lúc đi đưa cơm chợt nghe nói chuyện diễn viên bị thương kia, ông ta cảm thấy việc này khẳng định có quan hệ với Hạ Khuynh Thành. Bởi vì Thủy Ân Trạch ở đoàn phim này cho nên ông ta cảm thấy được việc này cần phải nói cho Diêm Thiếu Liệt, nhưng ông ta không có cách liên lạc với Diêm Thiếu Liệt, vì lúc trước có tiếp xúc qua với Tô Nguyên, biết Tô Nguyên là thân tín của Diêm Thiếu Liệt, cho nên gọi điện thoại cho Tô Nguyên nói cho anh ta chuyện này.
Suy nghĩ của Hứa Lập Thành rất đơn giản, ông ta làm ra nhiều chuyện sai lầm như vậy tuy rằng không tạo ra bất kỳ thương tổn gì cho Diêm Thiếu Liệt, nhưng nếu là người bình thường chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ông ta, ít nhất Diêm Thiếu Kiệt sẽ không. Nhưng Diêm Thiếu Liệt không chỉ có không trả thù ông ta còn không vì lỗi lầm trước kia mà cho tiền giúp mình, tuy rằng con trai ông ta ăn không ít khổ, nhưng truy cứu nguyên nhân vẫn là do mình trêu chọc Diêm Thiếu Liệt trước.
Tuy rằng số tiền cho Hứa Lập Thành đối với Diêm Thiếu Liệt mà nói không đáng vào đâu, nhưng đối với Hứa Lập Thành mà nói tuyệt đối là đưa than hồng sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chính ông ta còn cảm thấy nếu tiếp tục hại Diêm Thiếu Liệt nữa thì đúng thật mình không phải là người, không chỉ không có thể hại anh mà nếu có cơ hội còn muốn báo đáp ân tình, mà chuyện lần này vừa đúng lúc để cho ông ta gặp phải, đây là một cơ hội.
Diêm Thiếu Liệt bảo Tô Nguyên liên hệ với Hứa Lập Thành, bày tỏ sự cảm ơn của mình, châm ngôn nói “Tiền nhân trồng cây; hậu nhân hái quả”, bản thân ông ta là đang hưởng thụ quá trình gieo trồng và thu hoạch sau này của mình.
Nhưng mà anh lại rất hứng thú với mục đích của Hạ Khuynh Thành, như vợ yêu nhà mình nói, trong đoàn phim và Hạ Khuynh Thành có vài người cừu oán, nhưng hắn vẫn cố tình ra tay với một người ngoài, may mắn bên người vợ mình đã có Ân Hi sắp xếp người từ trước, anh không cần lo lắng, nghĩ vậy anh gọi Diêm Trí Viễn vào.
Theo Diêm Trí Viễn nói Hạ Khuynh Thành khẳng định còn chưa hợp lại với Diêm Thiếu Kiệt đâu, Diêm Thiếu Liệt nói cho anh ta biết không cần tiếp tục theo dõi Hạ Khuynh Thành, để cho anh ta đi theo dõi Diêm Thiếu Kiệt. Còn về phần Hạ Khuynh Thành này, anh có thể phải liên hệ với cậu em vợ một chút, dù sao đều sắp xếp người nên mượn một chút chắc là không có gì vấn đề nhỉ?
|
Chương 58
Thật ra ý tưởng của Hạ Khuynh Thành rất đơn giản, không ai muốn tìm hắn đóng phim, không có xí nghiệp bằng lòng dùng hắn làm người đại diện phát ngôn, trước mắt trong giới giải trí hắn đúng là cái loại tồn tại thối không ngửi được, cho nên vì để có thể đóng phim, có thể trở về giới giải trí mà hắn có thể không từ mọi thủ đoạn.
Mà sở dĩ Hạ Khuynh Thành không ra tay với Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh, là do hai người bọn họ là diễn viên chính, coi như nếu hai người bọn họ thực sự xảy ra vấn đề gì thì chưa chắc công ty sẽ cho mình thay thế, ngược lại là vai nam thứ ba nói quan trọng thì lại không tính quá trọng yếu, nếu nói không quan trọng cũng đúng nhưng lại là không thể thiếu thiếu vai này, nếu xảy ra vấn đề thì mới có thể tới phiên mình thay vào.
Hơn nữa hắn không muốn đối nghịch với Thủy Ân Trạch, bởi vì như vậy sẽ chọc cho Diêm Thiếu Liệt không vui, hắn cũng không biết vì cái gì, dù sao có chút sợ Diêm Thiếu Liệt.
Dù kết quả có ra sao, mọi thứ vẫn như hắn dự đoán, công ty quả nhiên quyết định để cho hắn diễn bộ phim này, mặc dù là nam thứ ba nhưng bởi vì muốn bồi dưỡng hắn lần nữa, công ty còn cố ý bảo biên kịch sửa lại phần sau một chút, cho thêm hắn không ít cảnh quay, có thể thấy được công ty vẫn rất chú ý đến hắn.
Nhưng hắn không có biểu hiện quá mức, làm cho người ta cảm thấy dường như hắn có bao nhiêu mong đợi. Vho nên lúc bọn người Thủy Ân Trạch ở phim trường nhìn thấy Hạ Khuynh Thành, bộ dáng hắn mới là cái dạng không tình nguyện, nhưng thật ra, khi đó trong lòng hắn đã sớm vui như nở hoa.
Lúc Thủy Ân Trạch nghe được chuyện kia từ Diêm Thiếu Liệt thì không còn lời gì để nói, y đã từ lâu không biết nói Hạ Khuynh Thành cái gì cho tốt nữa, cái này đúng là vì đạt tới mục đích mà không từ mọi thủ đoạn mà, nghĩ lại bên cạnh mình có người như vậy thật là làm cho người ta rất khó chịu. Nhưng không ai có cách nào chứng thật chuyện kia chính là Hạ Khuynh Thành làm, hơn nữa diễn viên kia và bọn họ không quen, không đáng vì chuyện của người khác mà mạo hiểm. Thế nhưng khi nhìn đến bộ mặt giả dối kia của Hạ Khuynh Thành thì Thủy Ân Trạch rất muốn nắm nó kéo xuống, xem rốt cuộc hắn có bao nhiêu vô sỉ.
Hạ Khuynh Thành đến thì đoàn phim này liền náo nhiệt, bởi vì quan hệ của hắn và ba diễn viên chính không tốt. Thủy Ân Trạch trừ bỏ quay phim thì trên cơ bản không tiếp xúc với hắn, tuy rằng Đường Cảnh không vừa mắt hắn đủ đường, nhưng trừ bỏ hai ngày đầu có vài lần cải nhau ở ngoài, sau đó lại học Thủy Ân Trạch không quay phim thì không nói chuyện với hắn. Chỉ riêng Tiếu Thải, trên căn bản hai người này là ba ngày một trận nhỏ năm ngày một trận lớn, mọi người đã nhìn quen nên không còn thấy lạ lẫm.
Nhưng mà Thủy Ân Trạch quả thật cảm thấy như vậy rất phiền, thậm chí y có ý định rời đi, mà còn thực sự đi đến công ty bàn về chuyện này, có lẽ công ty đoán ra được một ít nguyên nhân, nhưng lại không muốn y rút khỏi bộ phim này.
Bộ phim này gần đây vì Tiếu Thải mà tiến độ chậm rất nhiều ngày, bây giờ đổi Hạ Khuynh Thành thì một số cảnh phải quay lại, nếu vai của Thủy Ân Trạch cũng đổi ngưởi thì bộ phim này gần như phải quay lại một lần nữa, nếu như thế Công ty Ấn thực sự thiệt hại rất lớn. Đương nhiên lúc công ty bàn chuyện với Thủy Ân Trạch thái độ rất tốt, hơn nữa còn đủ loại biểu đạt lấy lòng hi vọng Thuỷ Ân Trạch tiếp tục diễn tiếp.
Nếu công ty lấy cứng đối cứng thì tốt rồi, Thủy Ân Trạch có thể mặt đen đi nói chuyện, nhưng cố tình công ty không như thế, đối mặt đủ loại nỗi niềm khó nói của lão tổng, đủ loại khổ sở, khó xử các loại, cuối cùng Thủy Ân Trạch đành phải lại trở về quay phim.
Quả nhiên không quá vài ngày các phương tiện truyền thông lớn nhỏ của Thiên Hải thị đều đưa tin về tình hình của bộ phim, đương nhiên những tin đồn về quan hệ không hợp giữa các diễn viên mới là trọng điểm. Coi như Thủy Ân Trạch không để ý tới Hạ Khuynh Thành, thân ở bên trong vòng xoáy thì cũng bị người ta bàn tán không ít, cái gọi là nằm cũng trúng đạn chính là đang nói y.
Nhìn các suy đoán trong mấy bài báo, đủ loại nhân sĩ biết rõ sự tình tiết lộ, đủ loại phóng viên phát hiện tin đồn khó hiểu, y cũng không nói gì, dù sao mà nói Đường Cảnh và Tiếu Thải so với y mới càng náo nhiệt, Nhất là Tiếu Thải, bởi vì không biết là ai đem chuyện bọn họ hai cãi nhau ở công ty nói với truyền thông, cả mấy lời nói thô tục của hai người bọn họ văng ra cũng bị đăng lên, đương nhiên truyền thông sẽ không trắng ra như vậy, nhưng một ít tạp chí lá cải thì mặc kệ này đó, tin tức như vậy đúng là hấp dẫn mắt người đọc, không đăng thì thật lãng phí.
Thấy mấy tin tức này bị đăng lên, Thủy Ân Trạch càng tỏ ra điệu thấp, quay xong liền trốn vào phòng nghỉ để nghỉ ngơi, kết thúc công việc liền lập tức rời khỏi phim trường. Nếu Diêm Thiếu Liệt tới thăm thì hai người sẽ trò chuyện ở ngay trong phòng họp, dù sao có thể cách xa thị phi được thì nên cách càng xa càng tốt.
Diêm Thiếu Liệt cũng nhìn thấy những tin tức này, anh cũng biết Thủy Ân Trạch đã nói chuyện với công ty, nhưng công ty không đồng ý cho vợ rời đi, hơn nữa là ngôn từ cầu xin tha thiết, vợ nhà mình lại là người mềm lòng, người khác nếu lấy cứng rắn đối với vợ, vợ chắc chắn sẽ không sợ, nhưng là đụng phải loại mềm yếu này ngược lại vợ mình không có đối phó được.
Cũng may vì Thủy Ân Trạch nổi giận một trận, nên tiến độ quay phim của đoàn phim nhanh hơn rất nhiều, còn về những lời đồn bất hòa này bây giờ cũng không nhiều lắm.
Đương nhiên không phải tất cả mọi người đều vì chuyện này làm cho mất hứng, Hạ Khuynh Thành và Tiếu Thải rất cao hứng, bởi vì cả hai người bị đẩy lên trên đầu sóng ngọn gió, xưa có câu người càng nổi tiếng thì thị phi càng nhiều, thật ra thị phi nhiều cũng không đại biểu cho người đang rất nổi tiếng. Cho nên đối với việc này hai người bọn họ là rất vui vẻ, tuy rằng danh tiếng có thể không tốt lắm, nhưng chuyện gấp gáp bây giờ chính là phải nổi tiếng, ai mà tâm tình đi quan tâm hắn danh tiếng có tốt hay không đâu.
Ngày hôm nay Diêm Thiếu Liệt cố ý đến phim trường sớm đón Thủy Ân Trạch, bởi vì Thu Đình Nhã mời hai người bọn họ ăn cơm, đương nhiên ăn cơm không phải chuyện quan trọng, quan trọng là chính thức giới thiệu Tống Vệ Lý cho bọn họ nhận thức, cùng đến còn có Tần Hiếu Luân.
Hạ Khuynh Thành thấy Diêm Thiếu Liệt và Tần Hiếu Luân ở bên ngoài hút thuốc, ánh mắt lóe lóe vừa muốn đi chợt nghe Tiếu Thải ở phía sau nói: “Ôi, anh muốn đi đâu thế? Tìm Diêm Nhị thiếu sao? Không biết ngại à.”
Vừa quay người Hạ Khuynh Thành liền thấy Tiếu Thải mặc sườn xám, bên tai đeo một đóa hoa đỏ thẫm, hiển nhiên đây là cô ta còn chưa có tháo trang sức đâu, khóe miệng Hạ Khuynh Thành giật giật nghĩ thầm hình tượng ỏng ẹo này rất xứng với cô ta, nhưng mà Hạ Khuynh Thành lại càng xem càng chán ghét.
“Quan hệ gì với cô? Không phải mỗi ngày cô đều muốn sáp lại gần Thủy Ân Trạch sao? Tiếc là người ta lại không để ý tới cô.”
Tiếu Thải cười nhạo nói: “Tôi sáp lại là vì đối lời kịch với anh ta, còn anh muốn tiếp cận tới bên người Diêm Nhị thiếu vì cái gì đây? Anh dám nói sao?”
“Cô…” Hạ Khuynh Thành dữ tợn trừng mắt liếc nhìn Tiếu Thải rồi xoay người rời đi, lúc này Thủy Ân Trạch cũng thu dọn xong đi ra, liếc nhìn hai người bọn họ một cái lập tức bước đi.
“Liếc cái gì mà liếc? Sớm muộn gì cũng cho anh nhìn trắng mắt ra.” Tiếu Thải ném ánh mắt dữ tợn về Hạ Khuynh Thành, ánh mắt lóe lóe.
Sau khi Thủy Ân Trạch đi ra thì Diêm Thiếu Liệt và Tần Hiếu Luân cũng vừa hút xong điếu thuốc, mấy người lên xe rồi đến một tiệm cơm Tây, khi ở trên xe Tần Hiếu Luân nói sơ qua về tình hình của Tống Vệ Lý với Diêm Thiếu Liệt.
Tống Vệ Lý là con cả cũa Tống gia, chưa từng kết hôn, lúc trẻ từng kết giao với một người bạn gái, là bạn học trung học của hắn, hai người xem như thanh mai trúc mã, hơn nữa cảm tình cũng không tệ, nhưng tới khi bàn chuyện kết hôn thì hai người lại đột nhiên chia tay.
Tống gia ở thành phố Thiên Hải coi như là gia tộc lâu đời, căn cơ sâu nhưng thương nghiệp lại phát triển thông thường, nghiêm túc mà nói còn kém hơn Thu gia một chút, nhưng nhân mạch là thật. Năm đó thiệp mời của Tống gia đều đã phát ra, nhưng đột nhiên tuyên bố hủy bỏ hôn lễ, không ai biết vì cái gì, sau lại lục tục có người giới thiệu bạn gái cho Tống Vệ Lý, lúc đầu chú ấy không quan tâm, vài năm sau cũng kết giao mấy bạn gái, nhưng thủy chung là không mặn không nhạt, lúc sau đó nhiều năm luôn ở trong trạng thái độc thân, thẳng đến gặp gỡ Thu Đình Nhã.
“Hiếu Luân, cậu sắp xếp nằm vùng ở Tống gia sao?”
Tần Hiếu Luân giật mình nhìn về phía Diêm Thiếu Liệt, lập tức liền hiểu rõ ý của anh là gì, anh ta cười cười nói: “Ba của tôi với Tống Vệ Lý là bạn học, còn là cùng giới, lúc bọn họ đến trường đã quen biết.” Việc này là Tần Hiếu Luân từ cha của anh ta là Tần Ngôn Lý nghe được.
“Oh, tôi nhớ ra rồi, ngày đó bác trai ở bệnh viện vừa nghe mẹ nuôi nói chỉ biết chú ấy là người Tống gia, thì ra thực sự quen biết.”
“Muốn nói quen biết coi như không sai, từng có một vài lần hợp tác làm ăn, nhưng quan hệ của ba tôi và chú ấy không phải rất thân thiết, năm đó chuyện này rất ầm ĩ, cho nên rất nhiều người biết. Cậu về nhà hỏi gia gia nãi nãi một chút khẳng định sẽ biết, nghe nói thiệp mời tới hôn lễ của con trưởng Tống gia phát ra mấy ngàn cái.”
Diêm Thiếu Liệt bĩu môi, “Mấy ngàn cái? Có khoa trương hay không vậy?”
Tần Hiếu Luân cười, “Sao biết được chứ? Chuyện năm đó chỉ có Tống gia biết, không khéo còn có người khác đồn bậy bạ.”
“Bác trai có nói việc này với mẹ nuôi không?”
“Không đợi ông ấy nói đâu, cô đã biết, tôi nghe cô nói Tống Vệ Lý đã nói trước cho cô biết rồi.”
Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, ” Uhm, tới cái tuổi này thì bọn họ còn có cái gì không thể nói, nếu chú ấy gạt mẹ nuôi vậy thì mới có vấn đề đấy.”
“Thế mẹ nuôi có nói với các người chuyện đó rốt cuộc là sao không?”
Tần Hiếu Luân lắc lắc đầu nói: “Chưa nói, ba của tôi còn dò hỏi ráo riết, nhưng cô nhất quyết không chịu nói, có lẽ là đề cập tới chuyện riêng tư gì đi, ba của tôi còn nói cậu có cơ hội thì hỏi nuôi một chút, xem xem có thể hỏi ra cái gì hay không?”
Diêm Thiếu Liệt liếc mắt Tần Hiếu Luân một cái nói: “Các người đều hỏi không ra thì tôi có thể hỏi ra sao?”
Tần Hiếu Luân gật gật đầu, “Từ trước đến nay cô thương cậu nhất, không khéo chúng ta đều hỏi không ra tới mà cậu có thể hỏi ra thì sao.” Diêm Thiếu Liệt nghĩ thầm nếu như mình có thể hỏi ra được chuyện, vậy thì chắc chắn không thể nói cho mấy người biết chuyện.
Không tới một hồi vài người đã tới nhà hàng, lúc bọn họ đi vào Thu Đình Nhã và Tống Vệ Lý đã đợi ớ đó, Thu Đình Nhã liếc mắt một cái liền thấy được mấy người bọn họ, hướng mấy người bọn hắn vẫy vẫy tay, vài người lập tức cười đi tới.
“Cô.”
“Mẹ nuôi.”
Đến lượt Thủy Ân Trạch thì y có chút khó xử, gọi như thế nào đây? Trước kia là đi theo kêu Nhị thẩm, tuy rằng A Liệt gọi là mẹ nuôi, nhưng nếu mình gọi thì có thích hợp hay không đây? Dù sao Thu Đình Nhã không có nhận mình nha.
Thu Đình Nhã cười cười nói: “Ân Trạch là vợ của A Liệt chúng ta, dì và Tử Mị lại là bạn thân, nên gọi theo A Liệt là Mẹ nuôi.”
Mặt Thủy Ân Trạch đỏ lên, nhưng vẫn là ngoan ngoãn kêu một tiếng Mẹ nuôi.
Sau khi bọn họ ngồi xuống, Thu Đình Nhã giới thiệu đơn giản cho bọn họ với Tống Vệ Lý, Tống Vệ Lý làm ba người cảm giác hoà nhã dễ gần, hắn đối với Thu Đình Nhã lại càng ân cần rất tri kỷ, Diêm Thiếu Liệt cảm thấy người đàn ông này rất được.
Diêm Thiếu Liệt đánh giá Tống Vệ Lý này không tệ lắm, hắn vừa có trầm ổn cơ trí của đàn ông trung niên, lại có tính hài hước dí dỏm của người trẻ tuổi, hơn nữa là người rất thông thái, nói đến đề tài gì đều có thể giải thích rất độc đáo theo cách riêng của mình. Diêm Thiếu Liệt lại cảm khái người đàn ông này thật sự vứt Nhị thúc nhà anh mấy con phố.
Thu Đình Nhã ngẫu nhiên sẽ đáp lời, đa số đều là cười mà không nói, nếu không chính là nói vài câu với Thủy Ân Trạch, “Ngày hôm qua mẹ còn cùng với mẹ con nói, tìm cơ hội hôm nào chúng ta tụ họp lại, lần trước bởi vì mẹ nằm viện mà không tụ lại được, mẹ còn luôn luôn nhớ trù nghệ của Tử Mị đó, bộ phim của con khi nào thì quay xong?”
Thủy Ân Trạch cười nói: “Tối hôm qua con có nghe mẹ nói, có lẽ còn muốn hơn một tháng nữa, nếu ngày nào đó tụ họp thì con nói với đoàn phim một tiếng, trở về sớm một chút là được.”
“Vậy có được hay không? Đoàn phim các con gần đây có không chuyện đi?”
Ban đầu Thủy Ân Trạch là ngạc nhiên, lập tức nhớ tới tin tức bay đầy trời liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra, “Không có việc gì, có vấn đề cũng không phải con, hơn nữa việc ấy là con bị liên luỵ, muốn xin nghỉ phép gì đó không thành vấn đề.”
Bữa cơm này ăn khá là vui vẻ thoải mái, mấy người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, nhìn ra được Tống Vệ Lý đối với Diêm Thiếu Liệt và Tần Hiếu Luân rất là thưởng thức, luôn không ngừng cùng Thu Đình Nhã khích lệ hai người bọn họ, đương nhiên thái độ hắn đối Thủy Ân Trạch là rất tốt, về phần Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch chuyện ông nên biết thì đều đã biết, tuy rằng ngày đính hôn hắn không có đi.
Sau khi cơm nước xong bọn họ liền rời khỏi, Tống Vệ Lý đưa Thu Đình Nhã đi, sau khi Diêm Thiếu Liệt đưa Tần Hiếu Luân về đến nhà thì mới cùng vợ về nhà.
Vài ngày sau Diêm Trí Viễn báo cho Diêm Thiếu Liệt biết, nói là Hạ Khuynh Thành và Diêm Thiếu Kiệt có một lần không hẹn mà gặp, đương nhiên do một tay Hạ Khuynh Thành thu xếp. Hơn nữa anh ta nhìn ra Diêm Thiếu Kiệt thấy Hạ Khuynh Thành không phải không có cảm giác, chẳng qua trong toàn bộ quá trình Hạ Khuynh Thành đều là giả vờ không thấy Diêm Thiếu Kiệt.
Thật ra là Hạ Khuynh Thành đã theo dõi Diêm Thiếu Kiệt vài ngày, phát hiện gần đây anh ta thường xuyên sẽ đi một nhà hàng Tây mới mở ăn cái gì, vì thế vào ngày hôm đó đến nhà hàng này ăn. Diêm Trí Viễn nói vừa nhìn Hạ Khuynh Thành như vậy chỉ biết hắn là tỉ mỉ ăn mặc, ngày đó Hạ Khuynh Thành hẹn bạn bè trong giới, là một nam nghệ sĩ hạng hai không nổi cũng không danh tiếng gì, hai người không biết đang nói chuyện gì, dù sao nhìn qua quan hệ khá tốt, hơn nữa nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Diêm Trí Viễn trộm quay lại, sau khi Diêm Thiếu Liệt nhìn clip thì sờ sờ cằm, xem bộ dáng Diêm Thiếu Kiệt này rõ ràng là tình tiết ăn dấm, dù sao ngẫm lại cũng đúng, Diêm Thiếu Kiệt luôn luôn thích Hạ Khuynh Thành như thế, sau khi phong ba đánh người huỷ hoại dung nhan qua đi, gương mặt của Hạ Khuynh Thành khôi phục giống như trước đây, khó bảo toàn Diêm Thiếu Kiệt nhìn người mà không có ý tưởng gì, thấy vật đều có thể nhớ người, huống chi là thấy người chứ?
Diêm Thiếu Liệt phân phó Diêm Trí Viễn tiếp tục theo dõi người, nếu có cảnh nào đẹp ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ, Diêm Trí Viễn hứa tuyệt đối sẽ không để cho anh bỏ lỡ phấn khích trong nháy mắt.
…
Một tuần sau Phùng Thiên Hâm đột nhiên đến đoàn phim, nói là đến thăm Thủy Ân Trạch, cô ta đến làm cho rất nhiều người cảm thấy kinh ngạc, không phải nói bởi vì Phùng Thiên Hâm và Thủy Ân Trạch truyền ra scandal mà đắc tội Diêm Nhị thiếu sao? Cô ta sao còn dám tới thăm Thủy Ân Trạch? Cô ta không sợ Diêm Nhị thiếu gây phiền toái cho cô ta sao?
Tuy rằng mọi người suy đoán đủ đường, nhưng là không ai thực sự dám mở miệng ra hỏi chuyện, Phùng Thiên Hâm đến phòng nghỉ của Thủy Ân Trạch ngây người một hồi lâu hai người mới đi ra, không có ai biết hai người bọn họ rốt cuộc hàn huyên những thứ gì. Lúc hai người bọn họ đi ra Phùng Thiên Hâm liền thấy Tiếu Thải vừa mới nghỉ ngơi xong đi ra, Tiếu Thải cũng nhìn thấy cô ta.
Hai người đồng thời nhíu lại lông mày, nhưng hiển nhiên khí thế của Tiếu Thải thấp hơn một bậc so với Phùng Thiên Hâm, mà không đợi Phùng Thiên Hâm mở miệng cô ta lại chăn họng trước nói: “Tôi còn nghĩ rằng ai vậy đâu, thì ra là Phùng Thiên Hâm nha.”
Phùng Thiên Hâm khóe miệng nhếch lên, “Chậc chậc, nữ minh tinh nổi tiếng năm nào, bây giờ không ngờ lại chật vật đến thế.”
“Ai chật vật? Tôi là nữ chính của bộ phim này.”
“Nữ chính? Nữ chính diễn trong bộ phim về các chàng trai thì đáng giá mấy đồng tiền chứ? Mệt cho cô còn nói ra được, cô đã bao nhiêu năm không diễn qua vai nữ chính hả? Lại có thể kích động thành như vậy.”
“Nữ chính không có gì hay để khoe ra, nhưng chung quy so với người không có tác phẩm nào vẫn tốt hơn.”
“Cô nói cũng đúng, tôi luôn quay phim ở nước ngoài đúng là trong nước không nhận diễn cái gi, dù sao cũng không có cách nào, chạy cả trong lẫn ngoài nước thì cơ thể tôi chịu không nổi.”
Tất cả mọi người biết Phùng Thiên Hâm nhận một bộ phim bom tấn quốc tế, cô ta bây giờ là nữ nghệ sĩ trong nước duy nhất đóng bộ phim bom tấn quốc tế, hơn nữa cô ta diễn đều là vai quan trọng, đây là một trong những chủ đề gần đây người ta hay nói tới.
Tiếu Thải và Phùng Thiên Hâm không hợp đây là chuyện bao nhiêu năm, giới giải trí mọi người đều biết chuyện này. Mấy năm trước địa vị của Tiếu Thải còn có thể cùng Phùng Thiên Hâm ngang nhau, nhưng cô ta bây giờ và Phùng Thiên Hâm so với quả thực chính là một cái trên trời một cái dưới đất. Cho nên cô ta vừa rồi Thấy Phùng Thiên Hâm mới có thể kích động như vậy, mới có thể mở miệng châm chọc cô ta trước, không ngờ là rơi xuống thế yếu.
Nhưng hiển nhiên bộ dạng này của cô ta ở trước mặt Phùng Thiên Hâm dùng một chút cũng không được, ở giới giải trí bọn họ tranh nhau chính là địa vị, mà hiện giờ Phùng Thiên Hâm là ổn thỏa đè ép Tiếu Thải không biết bao nhiêu đầu, Tiếu Thải chống lại Phùng Thiên Hâm một chút phần thắng cũng không có.
“Phùng Thiên Hâm, cô không phải chỉ nhận bộ phim vớ vẫn ở nước ngoài thì có gì đặc biệt hơn người.”
“Không có gì giỏi lắm vậy thì cô cũng nhận một cái cho tôi xem thử đi, ah, đúng rồi, mấy năm trước cô thực sự nhận một cái, sau đó người ta lại không cần cô đúng không?”
Vừa nghe lời này Tiếu Thải cái mũi phình nổ, mấy năm trước khi cô ta đang nổi tiếng đúng là có nhận được lớn mời bộ phim bom tấn nước ngoài, nhưng sau đó người ta lại quyết định không cần cô ta. Lúc đó cô ta còn muốn nhờ bộ phim kia để có thể mở mày mở mặt, thậm chí có thể đem Phùng Thiên Hâm dẫm nát dưới chân, kết quả cô ta còn đắc ý không được vài ngày, người ta lại không cần cô ta, nói là hình tượng không hợp. Ngay sau đó Tiếu Thải bởi vì rất tức giận đem đối phương ra mắng, điều này làm tên tuổi cô ta bị nhiều đạo diễn lớn ở quốc tế ghi nhớ, chẳng qua là tên tuổi không được tốt lắm thôi.
Đương nhiên nếu năm đó cô ta có thể thành công đóng bộ phim kia, vậy thì Phùng Thiên Hâm không phải là nữ nghệ sĩ duy nhất đóng phim bom tấn quốc tế.
“Phùng Thiên Hâm.”
Tiếu Thải còn chưa nói xong đã bị Phùng Thiên Hâm cắt đứt, “Tiếu Thải, cô nhớ kỹ cho tôi, muốn sống trong cái giới giải trí này thì đừng có mà đắc tội Phùng Thiên Hâm này, cô khẳng định không yên đâu, không tin cô cứ chờ tôi coi, tôi sẽ cho cô biết một chút thủ đoạn của tôi.” Nói xong Phùng Thiên Hâm rời đi, Thủy Ân Trạch liếc mắt nhìn Tiếu Thải một cái rồi đi chuẩn bị quay phim.
Ngày hôm sau thì tin tức bị đưa ra, nhưng tiếng nói của dư luận cũng không phải “Công bằng” như vậy, rất nhiều báo chí truyền thông đưa tin đều là Tiếu Thải ở phim trường mắng chửi Phùng Thiên Hâm, hoặc là Tiếu Thải bị bệnh đau mắt, nhìn không được người khác nổi tiếng hơn mình, nếu không chính là năm đó Tiếu Thải bị phim bom tấn quốc tế vứt không dùng v.v…
Dù sao không có một câu nói giúp Tiếu Thải, điều này làm cho Tiếu Thải thấy tin thì tức giận ở phim trường quăng đồ vật này nọ. Lúc này ngay cả Hạ đạo diễn cũng tức giận, nhưng ông tức giận không phải là do báo chí không nói giúp Tiếu Thải, mà là Tiếu Thải ở phim trường ném loạn đồ vật này nọ.
Diêm Thiếu Liệt nhìn thoáng qua tờ báo tùy tay ném, lúc này mới nhiêu đó thôi, chờ xem đi!
|