Đệt, Ông Đây Là Công
|
|
Chương 31: Hạ Vũ oán niệm
Hôm nay một mình Hạ Vũ tan tầm về nhà, từ khi An Dật bị tổng giám Trần Trăn quấn lấy, hầu như không có thời gian đi cùng hắn.
Nghĩ tới An Dật rốt cục cũng có người theo đuổi, Hạ Vũ là thật tâm thay y cảm thấy vui vẻ .
Nếu còn chưa yêu Tiếu Kiệt, nếu như An Dật chưa bị nam nhân theo đuổi, Hạ Vũ khẳng định một vạn hai ngàn cái không muốn. Bởi vì hắn chưa muốn bỏ được ý định làm cong An Dật, cho nên sao có thể để cho người khác làm cong trước.
Mắt thấy ngày An Dật bị làm cong không xa, Hạ Vũ cảm giác được một người tịch mịch phiền muộn.
Hạ Vũ đi tới trạm tàu ngầm, vừa đi đến cửa trạm, cư nhiên gặp được thanh mai trúc mã Hà Bồi Bồi của An Dật.
Hà Bồi Bồi hiển nhiên đã sớm nhìn thấy Hạ Vũ, cười đến sáng lạn với hắn: “Hắc, Hạ đại soái ca tan tầm ?”
Hạ Vũ đối với vị nam nữ anh dũng này rất rõ ràng, vì thế cười một chút: “Đúng vậy, thực khéo. Cô cũng tan tầm?”
“Tôi có vị khách ở bên cạnh, bỏ chạy đến bên này cùng khách nói chuyện một chút. Đúng rồi, a Dật đâu?” Hà Bồi Bồi hỏi.
Hạ Vũ thành thật đáp: “Hắn gần đây luôn tăng ca.”
“Như vậy a, ” Hà Bồi Bồi lên tiếng, sau đó một phen túm trụ cánh tay Hạ Vũ , “Đi, vậy anh theo giúp tôi uống rượu đi ~!”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Vì thế do Hà Bồi Bồi nhiệt tình mời, hai người đi vào một quán bar nhỏ.
Nhìn Hà Bồi Bồi không ngừng uống rượu, Hạ Vũ vội vàng ngăn cản động tác của nàng : “Mỹ nữ, có chuyện gì luẩn quẩn trong lòng không nên tự ngược như vậy?”
Hà Bồi Bồi buông chen rượu trong tay, một phen đặt lên bả vai Hạ Vũ , nói: “Anh nói thói đời có phải hay không luôn hãm hại người?”
Hạ Vũ: “Mỹ nữ, ngươi là bị lừa tiền, hay là bị lừa sắc ?”
“Ta đè chết, ai dám đụng đến Hà Bồi Bồi ta đó là muốn chết.” Hà Bồi Bồi vẻ mặt anh hùng khí khái.
Hạ Vũ vội vàng phụ họa gật đầu: “Đúng vậy, anh dũng của cô tôi quá rành.”
Hà Bồi Bồi: “Cái gì?”
Hạ Vũ: “Không có gì.”
Nhìn Hà Bồi Bồi uống thực hãi, Hạ Vũ nhịn không được cùng nàng uống.
Đã có chút men say , Hà Bồi Bồi nhìn bộ dạng Hạ Vũ uống rượu , trầm mặc một hồi nói: “Hạ Vũ sao anh lại là GAY?”
Hạ Vũ đảo cặp mắt trắng dã: “Mỹ nữ, cô uống say.”
“Ta không có say.” Hà Bồi Bồi lập tức phản bác, sau đó càng thêm sát vào Hạ Vũ, “Vì sao đầu năm nay suất ca không danh hoa đã có chủ thì cũng là cơ a! Làm bọn ta sao có thể hẹn hò mà sống hả!”
Phát giác chung quanh một ít ánh mắt nhìn chăm chú, Hạ Vũ lập tức thấp giọng cảnh cáo: “Hà Bồi Bồi cô nói chuyện nhỏ giọng chút.”
Hà Bồi Bồi không thèm nhỏ giọng, ngược lại lớn hơn nữa : “Nhỏ giọng cái gì, tỷ tới nơi này uống rượu chính là vì phát tiết!”
Hạ Vũ thật muốn làm bộ không biết nàng, nếu nàng không gắt gao túm cánh tay hắn .
Uống hơn hai giờ, Hà Bồi Bồi hoàn toàn uống đến say, cả người đều đã ghé vào trong lòng ngực Hạ Vũ .
Hạ Vũ cảm thấy được thật sự là không hay ho, gặp gỡ nữ nhân này quả nhiên không phải chuyện tốt. Nàng nếu không phải thanh mai trúc mã của An Dật, hắn thật muốn bỏ lại nàng chạy lấy người.
Bởi vì không biết nhà Hà Bồi Bồi ở nơi nào, Hạ Vũ đành phải xuất di động gọi cho An Dật.
Trò chuyện chuyển được, Hạ Vũ không đợi bên kia mở miệng liền lập tức kêu lên: “Ngươi con mẹ nó nhanh đem địa chỉ Hà Bồi Bồi nói cho ta biết, nàng uống say rồi!”
Kết quả không dự đoán được thanh âm bên kia truyền đến không phải An Dật, mà là Trần tổng giám Trần Trăn: “Hà Bồi Bồi?”
“A?” Hạ Vũ ngạnh sinh sinh choáng váng một chút, sau đó cố ý nói, “Kỳ quái ta gọi nhầm số sao? Ngượng ngùng nga.”
Không đợi Trần Trăn mở miệng, Hạ Vũ hoả tốc cắt đứt trò chuyện.
Kháo, An Dật Xú tiểu tử kia thật sự cùng Trần Trăn thông đồng . Hạ Vũ trong lòng có chút ngũ vị tạp trần.
Hắn biết mình là GAY, cho nên biết rõ bất quy trên đường gập ghềnh này. Trong lòng lại vì An Dật tìm được người yêu mà cảm thấy vui vẻ.
“Hạ Vũ. . . . . . Ta muốn nôn. . . . . .” Thanh âm Hà Bồi Bồi đột nhiên đánh gãy suy nghĩ của Hạ Vũ.
“Đệt, cô nàng chết đầm kia không cần loạn nôn a uy!”
Không dám gọi lại cho An Dật, bất đắc dĩ Hạ Vũ đành phải kéo Hà Bồi Bồi lên xe taxi, sau đó quay về nhà trọ chính mình.
Vốn đi làm một ngày đã đủ mệt mỏi, nghĩ muốn đi uống chút rượu giảm bớt áp lực cũng đúng, không nghĩ tới Hà Bồi Bồi tửu lượng như vậy , cư nhiên so với hắn còn bỏ mình trước, thật sự là tổn thất không nhỏ.
Đưa Hà Bồi Bồi đến giường, Hạ Vũ trong lòng một mảnh oán niệm.
Cho dù nữ nhân này thực anh dũng, thủy chung vẫn là nữ , Hạ Vũ vẫn là thực thân sĩ .
Hắn đem giường tặng cho nàng ngủ, sau đó đi ngủ ở sô pha phòng khách.
Mỏi mệt , hắn nhất thời quên hành tung của hắn, vẫn bị người theo dõi .
Vì thế hắn mang nữ nhân về nhà , quang vinh sự tích vào lúc ban đêm liền rơi vào tay Mĩ Quốc Florida bên kia.
“Thiếu gia, Hạ tiên sinh hôm nay đi làm không có muộn, tan tầm lúc sau bị một tiểu thư kéo tới quán bar uống rượu, thẳng đến buổi tối chín giờ trở lại nhà trọ.” Lí quản gia làm hết phận sự cứ theo lẽ thường báo hành trình một ngày của Hạ Vũ.
Tiếu Kiệt bên kia vẫn là ban ngày, y vừa vặn ở trên ban họp , nhìn đến là Lí quản gia gọi tới điện thoại, y vội vàng tạm thời gián đoạn hội nghị.
Nghe xong Lí quản gia bao cáo xong, Tiếu Kiệt không có biểu tình gì, dương dương tự đắc mi: “Hắn uống rượu ?”
Lí quản gia lập tức trả lời: “Hẳn là không có, bởi vì hắn còn đem vị tiểu thư kia mang về nhà trọ của hắn.”
“Mang tiểu thư về nhà?” Tiếu Kiệt dùng tiếng Anh nói một câu, “Hắn không phải đồng chí sao.”
Lí quản gia trầm mặc một chút, nói: “Thiếu gia ngươi nếu thiệt tình không bỏ được Hạ tiên sinh, vậy. . . . . .”
“Dừng.” Tiếu Kiệt đánh gãy lời yt, “Hành động của ta không cần phải ngươi tới chỉ đạo.”
“Thật có lỗi, là ta vượt qua .” Lí quản gia lập tức xin lỗi.
“Tiếp tục nhìn hắn, cẩn thận người thân của hắn an toàn.” Tiếu Kiệt dặn dò một câu ,lúc sau liền cắt đứt trò chuyện.
Hơn nửa đêm , Hà Bồi Bồi đột nhiên rất khó chịu bò lên giường, đem nước Hạ Vũ chuẩn bị cho nàng uống hết , lúc sau vẫn cảm thấy được yết hầu khô khát.
Vì thế nàng rời giường chạy đến phòng khách, mở tủ lạnh của Hạ Vũ . Nhưng mà tủ lạnh không có đồ uống.
Gấp đến độ thẳng giơ chân ,Hà Bồi Bồi lập tức lay tỉnh Hạ Vũ đang nằm ở sôpha.
“Hạ Vũ, ta hảo khát nước!” Hà Bồi Bồi một bộ đáng thương hề hề.
Hạ Vũ giữa mơ hồ bán thanh tỉnh theo sô pha ngồi dậy, sau đó đi vào phòng bếp lấy nước cho nàng. Bởi vì dạ dày hắn không tốt, cho nên rất ít uống nước trong tủ lạnh.
Đi đến trù phòng, nhớ tới nước gừng nấu cho Hà Bồi Bồi , liền thuận tiện bưng ra.
“Trước đem nước gừng uống hết đi, ngày mai ngươi đỡ phải đau đầu khó chịu.” Hạ Vũ ngay cả mắt đều không mở ra được .
Hà Bồi Bồi nhìn bát nước gừng kia, trong lòng nhất thời dâng lên một trận cảm động.
Hạ Vũ mới vừa một lần nữa nằm lên sô pha chuẩn bị tiếp tục ngủ, Hà Bồi Bồi một phen phác lại ôm lấy hắn: “Hạ Vũ, ngươi không cần làm đồng chí , theo ta đi!”
“Cút.” Hạ Vũ mơ mơ màng màng hừ nói.
Hà Bồi Bồi chưa từ bỏ ý định tiến đến bên tai Hạ Vũ nói: “Ngươi săn sóc người như vậy, so với a Dật tốt hơn nhiều. Được ngươi yêu nhất định thực hạnh phúc !”
Hạ Vũ trên cơ bản đã không có nghe rõ ràng nàng đang nói cái gì, nỉ non nói: “Đừng làm ồn ta ngủ. . . . . . Ngày mai còn phải đi làm. . . . . .”
“Thiết, điểm ấy cùng a Dật giống nhau, không hiểu tư tưởng.” Hà Bồi Bồi nói lầm bầm, sau đó đem bát gừng uống hết.
————
|
Chương 32: Sẽ hạnh phúc
Buổi sáng ngày hôm sau, Hạ Vũ mở mắt liền nhìn thấy Hà Bồi Bồi ở trước mắt phóng đại vô hạn, vì thế đột nhiên lắp bắp kinh hãi thiếu chút nữa ngã xuống sô pha.
“Kháo, ngươi làm cái gì a?” Hạ Vũ sợ tới mức không nhẹ.
Hà Bồi Bồi một chút cũng không như là người say rượu , chỉ thấy nàng lộ ra nụ cười sang sảng nói: “Nhìn mặt ngươi ngủ a, thưởng thức cảnh đẹp lại không đủ rồi ~”
Hạ Vũ: “. . . . . .” Nữ nhân này thật là đáng sợ.
Tiễn đưa Hà Bồi Bồi ,lúc này Hạ Vũ mới đau khổ hướng công ty Lam Đảo tiến đến.
Đáng tiếc vẫn là đến muộn hơn mười phút, nghĩ đến bởi vì đến trễ cũng bị phạt tiền, tâm tình lại ấm ức.
Mới vừa đi đến chỗ ngồi , ngồi không một hồi, chợt nghe đến đồng sự hô một tiếng: “Tiểu Hạ, điện thoại của ngươi !”
Hạ Vũ trong lòng nghi hoặc rốt cuộc là ai gọi điện thoại choi hắn.
“Này người khỏe, ta là Hạ Vũ.” Hạ Vũ cầm lấy điện thoại thực khách khí nói.
Tiếp theo bên kia truyền đến thanh âm một vị nam tính: “Hạ tiên sinh ngươi khỏe, ta là Mạn Định bên bộ nhân sự của tổ thiết kế công ty hữu hạn Kiều Sâm, xin hỏi ngươi có hứng thú đến công ty chúng ta phát triển không?”
Hạ Vũ thiếu chút nữa liền thốt ra”Kháo, phá hoại cơ sở điện thoại tới công ty này cũng quá ngang ngược đi? !” Những lời này, may mắn đúng lúc nuốt vào bụng.
“Ta hiện tại không có cầu chức a.” Hạ Vũ thực thành thật nói, hắn trong lòng thật sự nghi hoặc ,như thế nào sẽ có công ty nước ngoài tìm tới chính mình.
“Là như vậy, ” đối phương rất có kiên nhẫn nói, “Hạ tiên sinh lần đó ở Pháp quốc được khen thưởng thiết kế, tổng giám chúng ta rất yêu thích, hắn vẫn rất muốn cơ hội cùng Hạ tiên sinh có thể hợp tác .”
Pháp quốc được khen thưởng thiết kế ? Kia đều là vài năm trước a, hắn còn đang học đại học a! Hạ Vũ ở trong lòng đảo cặp mắt trắng dã, bất quá có người thưởng thức trong lòng tự nhiên cũng là vui vẻ.
“Việc này cho ta suy nghĩ .” Hạ Vũ thực thông minh không có trực tiếp cự tuyệt.
Mạn Định tựa hồ cũng dự đoán được Hạ Vũ sẽ nói như vậy, vì thế thực khách khí nói: “Vậy thỉnh Hạ tiên sinh hảo hảo suy nghĩ, công ty chúng ta là thành tâm thành ý mời ngươi gia nhập liên minh .”
Cúp cuộc điện thoại mạc danh kỳ diệu này, Hạ Vũ tâm tình lại một đoàn loạn.
Công ty Kiều Sâm này danh khí ở gần nhất hai năm mãnh trướng, Hạ Vũ không có khả năng không biết. Bởi vì là xí nghiệp còn trẻ , Hạ Vũ vẫn thực hâm mộ công nhân trong xí nghiệp kia .
Hơn nữa nghe nói phúc lợi còn siêu hảo, đáng tiếc chính là ở Mĩ Quốc Florida.
Bằng không năm trước người nhân người, Hạ Vũ sớm phải đi nhận lời mời .
Ngây ngô qua vài ngày, khó khi được An Dật chủ động gọi điện thoại cho hắn, kết quả còn muốn hắn -Hạ đại thiếu gia dậy một khoá phụ đạo tình yêu , quyết đoán càng thêm không nổi.
Chính là không nghĩ tới qua một đoạn thời gian, An Dật vị bạn thân này cùng hắn trở thành người thất tình.
Bởi vì Trần Trăn Trần tổng giám bọn họ bị điều đến công ty Nhật Bản, đáng thương An Dật cùng Hạ Vũ thành người bị vứt bỏ.
“A Dật, cùng ta đi Mĩ Quốc đi.” Hai bạn thân ở quán bar uống rượu, Hạ Vũ nhân cơ hội nói ra.
An Dật nhìn về phía Hạ Vũ, nghi hoặc: “Đi Mĩ Quốc để làm gì ? Cùng ngươi cùng nhau xin cơm?”
“Ngươi cút đi.” Hạ Vũ tức giận hừ một tiếng, “Đương nhiên là mang ngươi đi tìm nơi phát triển tốt .”
An Dật bị Trần Trăn làm tổn thương, cũng suy nghĩ phải rời khỏi Lam Đảo thương tâm này. Nghe được Hạ Vũ nói như vậy, tự nhiên là tâm động.
“Phúc lợi so với Lam Đảo thật là tốt? Mỹ nữ nhiều hay không?” An Dật tiếp tục hỏi.
“Xem tiền đồ ngươi ấy!” Hạ Vũ một bộ”Gỗ mục không thể điêu” nhìn An Dật, “Lần trước không phải cùng ngươi đề cập qua công ty Kiều Sâm sao, bọn họ cam kết ta lấy thực lực của ngươi, ta đem ngươi qua tuyệt đối cũng không thành vấn đề.”
An Dật bĩu môi : “Ta nào có lợi hại như vậy.”
Hạ Vũ vỗ mạnh bả vai An Dật, sắc mặt tương đương hồng, đã có vẻ say rượu: “Sẽ đối bản thân có tin tưởng, thiết kế của ngươi năng lực ở Trần tổng giám bồi dưỡng đã muốn cùng trước kia bất đồng cấp bậc . . . . . .”
“Có thể không phải nhắc tới hắn không!” An Dật có chút uấn giận giơ cái chén trong tay lên, đem bên trong một ngụm uống sạch.
“Này không phải trọng điểm a, a Dật ta nói cho ngươi. Trần tổng giám và vân vân đều là mây bay, chờ đi Kiều Sâm bên kia, bạn thân giới thiệu người thật tốt cho ngươi. . . . . .” Hạ Vũ nói chuyện đã muốn bắt đầu có chút phun ra nuốt vào .
“Không phải Mã Lệ Liên không cần giới thiệu cho bạn thân.” An Dật cũng không biết chạy đi đâu.
Hạ Vũ khoát tay: “Mã Lệ Liên và vân vân đều một bên đi. . . . . . Bối Khắc Hán mãnh nam như vậy mới là. . . . . .” Lời còn chưa dứt đã nằm úp sấp ngã vào quầy bar .
“A Vũ ngươi thật sự là trọng khẩu vị.” An Dật ngây ngốc cười, “Rốt cục ngã. . . . . . Ha ha. . . . . . Gọi ngươi uống tiếp. . . . . .” Qua không một hồi, An Dật cũng bỏ mình .
Đang lau chén, Tiểu Tông liếc mắt bọn họ một cái: “Ở quán bar đồng chí cư nhiên còn dám uống rượu, này không phải làm cho người ta muốn đi thuê phòng sao.”
Quả nhiên, ngồi ở một bên sớm chú ý Hạ Vũ cùng An Dật đã lâu, một ít đồng chí độc thân đã đi tới.
Sau đó đối Hạ Vũ cùng An Dật đang say động thủ động cước.
Trong đó một người nam nhân còn tiến đến bên tai Hạ Vũ thổi khí phát ra lời mời: “Cần ta cùng ngươi không?”
Tương đối im lặng ghé vào Hạ Vũ, An Dật còn khó khăn hơn.
Có một nam nhân tới gần y, y lập tức tựa như cái con nhím say khướt: “Kháo, chớ chọc lão tử, lão tử là Hoắc Nguyên Giáp!”
Cái loại mèo hoang này làm cho nam nhân kia chùn bước, cho nên đều đem mục tiêu tập trung tới trên người Hạ Vũ .
Tiểu Tông ở quán bar làm tửu bảo lâu như vậy, trường hợp này sớm thấy nhưng không thể trách, nhưng là Hạ Vũ là bằng hữu hắn, đương nhiên không thể thấy chết mà không cứu được.
Vì thế hắn đối mấy nam nhân đang có chủ ý với Hạ Vũ nói: “Hắn đã có chủ , không muốn chết hãy mau cút.”
Vì lão bản quán bar là Lí Thiểu Phong, người bình thường không dám trêu chọc người của Lí Thiểu Phong. Cho nên nghe đến tửu bảo nói, đành phải phẫn nộ rời đi.
Tiểu Tông nhìn thoáng qua Hạ Vũ ghé vào quầy bar, nhỏ giọng hừ một câu: “Thật sự là ngu ngốc, nếu không ta vừa ngươi, ta mới lười xen vào việc của người khác.”
Hắn lời còn chưa dứt, ngồi ở bên cạnh Hạ Vũ, An Dật bắt đầu say khướt chỉ thấy y không để ý hình tượng mà tru lên: “Mẹ nó, ai dám khi dễ An Dật ta, ta liều mạng với ngươi!”
Tiểu Tông lại rót một ly rượu đưa tới trước mặt An Dật: “Ngươi cũng nhanh uống rượu nằm úp sấp đi.”
Nói xong vừa ngắm Hạ Vũ liếc mắt một cái, thật sự là người dạng gì sẽ có bằng hữu dạng đó.
Tiểu Tông kỳ thật vẫn đều yêu thầm Hạ Vũ, từ lần đầu tiên Hạ Vũ bước vào quán bar này tới nay, Tiểu Tông đã bị khí chất của hắn hấp dẫn.
Nhưng là Tiểu Tông biết chính mình cùng Hạ Vũ là không có khả năng , cứ việc Hạ Vũ thường xuyên đùa giỡn hắn.
Năm nay lễ mừng năm mới , Hạ Vũ đến quán bar số lần rõ ràng tăng nhiều, Tiểu Tông không cần hỏi cũng biết nam nhân này lại thất tình .
Chính là lần này chữa thương thời gian so với trước là quá dài.
Từng vài lần nhìn Hạ Vũ trong mắt quang mang bất đắc dĩ , Tiểu Tông thiếu chút nữa xúc động muốn nói rõ .
Chính là lý trí vẫn chiến thắng xúc động, hắn biết một khi nói rõ , có lẽ Hạ Vũ sẽ xa lánh y.
Hắn bộ dạng bình thường, thân thế bình thường, kinh tế thu vào càng bình thường, là không xứng với Hạ Vũ thiết kế sư cao cấp như vậy.
Tiểu Tông ở trước mặt Hạ Vũ dương trang đơn thuần nhu thuận, kỳ thật đều là vì giành được chiếm được cảm tình của Hạ Vũ , hắn biết Hạ Vũ thích người như vậy.
Kỳ thật mỗi ngày tại đây chủng ngư long hỗn tạp , lại có thể nào làm người đơn thuần nhu thuận, chính là Tiểu Tông mỗi lần nghe được Hạ Vũ nói”Tiểu Tông thật sự hảo ngoan dễ nghe nói, ta đều muốn đem ngươi quải về nhà” nói như vậy, trong lòng sẽ cảm thấy được thực ấm áp.
Bởi vậy Tiểu Tông cất giấu cảm tình của mình, chỉ làm người chúc phúc Hạ Vũ.
“Ngu ngốc, ngươi tốt như vậy , sẽ hạnh phúc .” Tiểu Tông nhìn Hạ Vũ, lại vừa nhỏ thanh lẩm bẩm một câu.
——————
|
Chương 33
Ngươi vẫn là đến đây
Mĩ Quốc Florida ——
Hạ Vũ cùng An Dật hai người bỏ công tác ở Lam Đảo , tính toán đi ăn mánh khác nên đến bên này.
Hạ Vũ lần đầu tiên đi vào thế giới giải trí, kiềm chế không được tâm tình trong lòng kích động sôi trào.
Một bên An Dật khinh bỉ nhìn hắn một cái: “A Vũ, ngươi tự nhiên chút.”
Hạ Vũ quay đầu đối y mở miệng nói: “Thỉnh không cần thúc dục ta,cái này qua biên giới con người, cám ơn.”
An Dật nghi hoặc: “Ngươi thời đại học không có đi Pháp quốc lĩnh thưởng?”
Hạ Vũ nhất thời liền sụp đổ : “Không có tiền như thế nào đi.”
An Dật: “. . . . . . Ta nghĩ đến ngươi đi.”
Hạ Vũ: “. . . . . . Ta biết khi đó ngươi ở Niu Di-lơn tiêu du .”
An Dật: “. . . . . .”
Tiếp theo hai người kêu một chiếc xe taxi đi đến công ty Kiều Sâm.
43 Phút sau , hai người đi tới phía dưới cao ốc công ty Kiều Sâm, nhìn đến kiến trúc cao ốc kết cấu tương đương giàu có hiện đại hoá , thật khâm phục .
“A Dật, ngươi xem xem, thật sự là nơi tốt a.” Hạ Vũ trong mắt các loại hâm mộ ghen tị.
An Dật gật đầu tán thành: “Công ty này cũng thật có tiền, ngươi xem xem bức tượng kia, oa kháo, khẳng định thực quý!”
Hai người còn ngoài cửa lớn chảy nước miếng, tiếp theo một vị nam tử phương Tây trẻ tuổi nhìn thấy hai người bọn họ , lập tức tươi cười như hoa chạy ra đón.
“Là Hạ Vũ Hạ tiên sinh cùng An Dật An tiên sinh ?” nam tử Phương Tây thập phần nhiệt tình tiêu sái đến trước mặt bọn họ , cùng hai người bọn họ bắt tay, “Các ngươi hảo, ta là nhân sự bộ tổng giám đốc Mạn Địch Kiều Sâm. Hoan nghênh các ngươi tới nơi này.”
An Dật nghe được y tự giới thiệu, lập tức kinh hô: “Mạn Địch tiên sinh tiếng Trung của ngươi nói cho cùng rất lưu loát!”
Mạn Địch cười cười: “Bởi vì người lãnh đạo chúng ta yêu cầu a.”
An Dật bĩu môi : “. . . . . . Vị lãnh đạo này cũng thật ái quốc.”
Hạ Vũ vội vàng nhéo cánh tay An Dật một chút, sau đó cũng lộ ra nụ cười khách khí : “Thật sự là phiền toái Mạn Địch tiên sinh , cư nhiên còn làm phiền ngươi tự mình đi ra chờ chúng ta.”
Mạn Địch vội nói: “Đây hẳn là điều nên làm .” Lão bản có lệnh, không thể không theo a.
Mạn Địch đưa bọn họ tạm thời tới phòng nghỉ VIP dành cho khách quý, nơi đó thoạt nhìn giống như phòng tổng thống.
An Dật nhìn chung quanh một chút, hưng phấn nói: “A Vũ chúng ta có phải hay không gặp vận may ? Tổng giám đốc tự mình đi ra nghênh đón, còn cho chúng ta vào phòng VIP này nghỉ ! Thật là coi trọng thượng khách a!”
Hạ Vũ cũng không dự đoán được sẽ hưởng thụ đãi ngộ cao như thế, nhất thời có chút ngỡ ngàng .
“A Vũ hay là công ty có người giật dây?” An Dật không khỏi như vậy hỏi.
Không thể trách y hoài nghi như thế, hai người bọn họ ban đầu đến đây chỉ có thể xem như người mới, cho dù được Kiều Sâm coi trọng , cũng không có thể hưởng thụ đãi ngộ đến cấp bậc này a.
Hạ Vũ suy nghĩ một chút, thực thành thật lắc đầu: “Ta không nhớ rõ ta trong vòng làm việc nhận thức danh nhân nào a, nga, trừ ngươi là nam nhân.”
An Dật lập tức hung hăng trừng mắt nhìn hắn, hắn vội vàng giả ngu nhún nhún vai.
Qua hơn 10 phút, Mạn Địch cầm hai phần hợp đồng tiến vào.
Hạ Vũ cùng An Dật nhìn đến muốn nói chính sự , lập tức đều ngồi nghiêm chỉnh.
Mạn Địch phân biệt đem hai bản hợp đồng đưa tới trước mặt Hạ Vũ cùng An Dật , nói: “Hai bản hợp đồng là của tổng giám đốc chúng ta tự mình định ra , hai vị tiên sinh nhìn xem, nếu có chỗ nào không hài lòng có thể nói ra.”
An Dật nhanh tay dẫn đầu cầm lấy hợp đồng trên bàn phân ra cho mình, mới vừa xem liền kinh ngạc nói: “Kế hoạch bộ bộ trưởng?”
Nghe được An Dật nói như vậy, Hạ Vũ cũng cầm lấy bản hợp đồng phân cho mình, nhìn mặt trên viết chức vị là bộ phó tổng giám thiết kế.
Tiếp theo An Dật nhìn nhìn Hạ Vũ, Hạ Vũ cũng nhìn y, tương đối không nói gì.
Mạn Địch nhìn hai người bọn họ đột nhiên trầm mặc, vì thế lập tức hỏi: “Hai vị tiên sinh là có vấn đề sao?”
An Dật vừa định mở miệng đã bị Hạ Vũ đánh gãy : “Mạn Địch tiên sinh, các ngươi không phải muốn chúng ta lại đây làm thiết kế sư sao?” Như thế nào biến thành quản lý tầng nhân viên ?
Nghe được không phải lời cự tuyệt , Mạn Địch ở trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Hạ tiên sinh là như vậy, chúng ta nhất trí cho rằng ngươi cùng An tiên sinh là có thể đảm nhiệm hai chức vị này. Vẫn là hai vị tiên sinh đối chính mình không tin tưởng?”
Hạ Vũ cùng An Dật hai người đều là một cây chịu không nổi phép khích tướng, bị nói như vậy, hai người lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực nói: “Ai nói không tin tưởng.”
Mạn Địch bị biểu tình phong phú hoạt bảo chọc cười , vừa cười nói: “Hai vị tiên sinh nhìn nhìn lại có vấn đề gì không, nếu không có vấn đề , như vậy xin mời ký tên đi.” ( Sao : Em kí là em khổ cả đời a, đừng có kí a~ – Kiệt : Gì? – Sao : Không có gì T^T)
Một lát sau, Hạ Vũ cùng An Dật đều tự xem hết hợp đồng ,lúc này trong lòng chỉ có một suy nghĩ: con mẹ nó phúc lợi này quá tuyệt vời, này không khoa học!
Vì thế Hạ Vũ lại hỏi: “Mạn Địch tiên sinh, ta đối hợp đồng nhưng thật ra không có t1 kiến gì, chính là cảm thấy được chúng ta vừa tới là người mới, lập tức hưởng thụ nhiều phúc lợi đãi ngộ như vậy có thể hay không không tốt lắm?”
Mạn Địch nghe được hắn nói nhịn không được cười ha ha : “Ta lần đầu tiên nhìn đến phúc lợi tốt như vậy còn có người cảm thấy không tốt a.”
“Không phải, ” Hạ Vũ lại vội vàng nói , “Như vậy đi, ta có thể hay không gặp người định ra bản hợp đồng này?”
Không nghĩ tới Hạ Vũ có yêu cầu này, Mạn Địch sửng sốt một chút, lập tức nghĩ đến lão bản bọn họ yêu cầu nhất định phải hống hảo Hạ Vũ, vì thế lập tức một lần nữa cười cười : “Kia thỉnh hai vị tiên sinh chờ, ta liên hệ một chút, xem thử tổng giám đốc chúng ta hiện tại rảnh hay không.”
“Làm phiền Mạn Địch tiên sinh .” Hạ Vũ cười đến thực khách khí.
Nhìn Mạn Địch đi ra khỏi VIP, An Dật lập tức nói: “A Vũ, ngươi cũng hiểu được rất khả nghỉ đi? Hợp đồng này phúc lợi thật tốt quá, người viết bản hợp đồng không phải ngốc tử thì phải là có tính toán khác.”
Hạ Vũ nhìn nhìn An Dật: “Mưu nào? Mưu tiền hay là mưu sắc?”
An Dật hừ nói: ” Muốn nói cho rõ người ta mưu chính là ngươi, đừng quên, bọn họ thỉnh người đó là ngươi. Ta chẳng qua là thuận tiện bị ngươi tha tới.”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Lại qua mười phút, Mạn Địch lại tươi cười như hoa tiêu sái tiến vào phòng VIP , nói: “Hạ tiên sinh, tổng giám đốc chúng ta đáp ứng bớt thời giờ gặp ngươi.”
Hạ Vũ chỉ chỉ An Dật một bên: “Bạn thân ta đây?”
Mạn Địch vẫn như cũ cười đến thực khách khí: “Ngượng ngùng, còn thỉnh An tiên sinh ở trong này chờ. Nếu cần phục vụ gì, có thể bất cứ lúc nào gọi số điện thoại nội tuyến. Hạ tiên sinh mời ngươi đi theo ta.”
Vì thế Hạ Vũ xoay người nhìn về phía An Dật, An Dật hướng hắn phất tay: “Hạ đại nhân ngươi đi đi, ta sẽ tại đây chờ ngươi chiến thắng trở về .”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Sau đó vì muốn làm rõ ràng Kiều Sâm rốt cuộc là ôm mục gì muốn hai người bọn họ đảm nhiệm ở đây, Hạ Vũ cùng Mạn địch hướng văn phòng tổng giám đốc đi tới.
Tổng giám đốc Kiều Sâm văn phòng ở tầng cao nhất , còn có cái thang máy chuyên môn dẫn lên .
Hạ Vũ ở trong lòng nói thầm: tổng giám đốc này cũng quá xa xỉ , khắp nơi khoa chương là kẻ có tiền.
Tới tầng cao nhất, lúc này Mạn Địch thực cung kính đối Hạ Vũ nói: “Hạ tiên sinh, tổng giám đốc chúng ta ngay bên trong, mời ngươi đi vào.”
Hạ Vũ trừng lớn mắt: “Ta trực tiếp vào?”
Mạn Địch gật gật đầu: “Ân, tổng giám đốc chúng ta đang chờ ngươi.”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Dưới ánh mắt tha thiết của Mạn Địch, Hạ Vũ đành phải kiên trì một mình đi vào cái cái gọi là phòng tổng giám đốc .
Hắn đi đến cạnh cửa nhẹ nhàng gõ hai cái, bên trong không có phản ứng,phát hiện cửa không có khóa, liền đẩy cửa đi vào.
Đi vào văn phòng này đánh giá một chút, phát hiện bên trong thực sạch sẽ, bởi vì chu vi tất cả đều là tường thủy tinh, bởi vậy ánh mặt trời tương đối đầy đủ.
Hạ Vũ đang thưởng thức cảnh đẹp tầng cao nhất, đột nhiên sau lưng có người ôm chặt lấy hắn.
Hạ Vũ nhất thời kinh hãi, lập tức giãy dụa.
Sau lưng người kia không nhìn hắn giãy dụa, ở sau gáy hắn hạ xuống nụ hôn: “Trời mưa thiên ngươi vẫn là đến đây.”
Hạ Vũ toàn thân tóc gáy đều dựng thẳng, bởi vì hắn nghe ra, thanh âm người này là Tiếu Kiệt.
————
|
Chương 34: Ngươi là của ta
Nghe ra thanh âm này là của Tiếu Kiệt, Hạ Vũ toàn thân tóc gáy nhịn không được mà dựng thẳng lên, bởi vì hắn thật sự thật không ngờ, hoàn toàn là ngoài dự liệu.
“Ngươi thực ngoan a.” Tiếng Tiếu Kiệt ngay tại bên tai Hạ Vũ vang lên, ngay cả hô hấp ấm áp đều cảm thụ rõ ràng.”Ta ở Mĩ Quốc bên này ,ngươi cư nhiên đều không có tìm người yêu, thích ta như vậy sao?”
Nghe vẫn như cũ tiếng Trung phát âm không đủ tiêu chuẩn, Hạ Vũ lập tức lại bắt đầu giãy dụa: “Kháo, ngươi con mẹ nó đừng luôn một bộ mình chính là tốt đẹp !”
Con ngươi màu xanh biếc của Tiếu Kiệt nhất thời âm trầm xuống, y không để ý Hạ Vũ giãy dụa mà đem hắn ôm ngang.
Hạ Vũ không dự đoán được như vậy, thân thể mất đi cân bằng, phải giãy dụa càng thêm khó khăn .
“Miệng của ngươi không thành thật, vẫn là thân thể của ngươi đến nói cho ta biết đáp án đi.” giọng điệu của Tiếu Kiệt tràn ngập bá đạo.
Văn phòng tổng giám đốc này có cái sô pha rộng thực mềm mại, Tiếu Kiệt đem Hạ Vũ cả người vứt lên sô pha, Hạ Vũ vừa định đứng dậy, đã bị Tiếu Kiệt áp dưới thân.
Hạ Vũ trừng lớn mắt nhìn đôi mắt Tiếu Kiệt,chuông cảnh giác trong lòng rung lên thật lớn.
Tiếu Kiệt kiềm chế trụ cằm Hạ Vũ, sau đó hung hăng hôn lên. Nụ hôn này không tính ôn nhu, mà tràn ngập bá đạo cướp đoạt , rất có cảm giác trừng phạt .
Hạ Vũ trước kia tốt xấu cũng có địa vị công quân, sao có thể ngoan ngoãn bị đè . Vì thế thừa dịp Tiếu Kiệt hôn có chút động tình , hắn rất nhanh dùng hết toàn lực nâng chân muốn đá Tiếu Kiệt.
Tiếu Kiệt biết hành động của Hạ Vũ , hắn lập tức linh hoạt đem thắt lưng thiết nhập giữa hai chân Hạ Vũ, làm cho hắn không thể trốn.
Môi cùng đầu lưỡi đều bị Tiếu Kiệt chà đạp một phen, Hạ Vũ tức giận đến ánh mắt đều muốn bốc hỏa.
Nhìn ánh mắt Hạ Vũ chống cự như vậy, Tiếu Kiệt không có sinh khí ngược lại càng thêm kích phát tình thú. Y thích Hạ Vũ như vậy, cho dù là ở giữa nghịch cảnh, Hạ Vũ cũng không dễ dàng thỏa hiệp.
Hạ Vũ điểm ấy cùng Tiếu Kiệt nhân sinh tín điều giống nhau, do vậy chính là nguyên nhân Tiếu Kiệt liếc mắt một cái đã coi trọng hắn.
Lúc trước ờ nhà Chung Khánh Thiên lần đầu tiên thấy Hạ Vũ, đối mặt một đám xã hội đen cuồn cuộn hỗn hỗn bao vây, cư nhiên còn có thể nhanh mồm nhanh miệnh phản công bảo toàn bản thân.
Tiếu Kiệt lúc ấy cảm thấy được người yêu của y nhất định phải là như vậy, sẽ không dễ dàng bị tiêu diệt, sẽ không dễ dàng mất đi tánh mạng. Bởi vì y không nghĩ giống Kiệt Nhĩ lại tái hiện một lần nữa.
Ngay từ đầu bởi vì đùa giỡn Hạ Vũ mới tiếp cận hắn, lúc trước lừa hắn cùng chứng nhận chính xác là muốn hắn thay thế Kiệt Nhĩ.
Sau này trải qua ở chung, Tiếu Kiệt phát hiện thật sự là mình ngu ghê gớm.
Hạ Vũ chính là Hạ Vũ, hắn là độc nhất vô nhị, hắn cùng Kiệt Nhĩ không giống nhau.
Kiệt Nhĩ là đứa nhỏ thực nhu thuận thực nghe lời , chính là Hạ Vũ cùng Kiệt Nhĩ tương phản, Hạ Vũ là loại mệnh ta tự ta quản không cần tới người khác, gặp được vấn đề ngoài ý muốn hắn tương đương kiên trì.
Đương nhiên, Tiếu KIệt cũng biết Hạ Vũ kiên trì như vậy thì cũng có nhược điểm trí mạng, thì phải là —— yêu tiền.
Vốn tưởng rằng hắn sẽ cùng những người khác chỉ cần có tiền sẽ ngoan ngoãn yêu thương nhung nhớ, kết quả Tiếu Kiệt lại tính sai .
Hạ Vũ tuy rằng thực yêu tiền, nhưng đối với tiền không thuộc hắn, hắn sẽ không có lòng tham.
Người như vậy đối với Tiếu Kiệt mà nói thực hiếm lạ, y lần đầu tiên gặp được loại thực yêu tiền lại không có biện pháp dùng tiền khống chế được người.
Rõ ràng đáp ứng cùng với y giả kết giao, chính là Hạ Vũ vẫn như cũ sống chết kiên trì không chịu thỏa hiệp.
Điểm ấy làm cho Tiếu Kiệt cảm thấy vô cùng thất bại.
Tiếu Kiệt nghĩ đối Hạ Vũ liên tục hứng thú hẳn là sẽ không quá dài, chính là sau khi tập kích, Tiếu Kiệt đột nhiên hiểu được cảm tình của mình.
Y thích Hạ Vũ còn hơn ngoài dự đoán, y sợ hãi Hạ Vũ bị thương, sợ hãi mất đi Hạ Vũ.
Ngay cả cùng Kiệt Nhĩ kết giao , y cũng không có sợ hãi bất an như thế, vì muốn dời đi lực chú ý, Tiếu Kiệt đành phải cùng Hạ Vũ chia tay. Rốt cục nhịn hơn nửa năm ,người này lại lần nữa về tới trong ngực mình.
Tiếu Kiệt dùng hơn nửa năm làm cho Kiều Sâm ở Mĩ Quốc Florida đứng vững gót chân, sau đó đem danh khí mở rộng đến quốc tế , hết thảy chỉ vì đem Hạ Vũ thông đồng đến bên này.
“Buông!” Hạ Vũ hung tợn quát.
Tiếu Kiệt mỉm cười, càng thêm áp chế thân thể Hạ Vũ, nói: “Ta thả ngươi bỏ chạy .”
“Ngươi ——” Hạ Vũ nói còn không có nói, thanh âm đã bị chặn lại.
Lần này Tiếu Kiệt hôn trở nên thực ôn nhu, hơn nữa lại có một ít tâm cẩn thận. Điều này làm cho Hạ Vũ từ trước đến nay ăn mềm không ăn cứng bị mê hoặc .
Kĩ thuật hôn của Tiếu Kiệt so với Hạ Vũ yếu lược thắng một bậc, y nhu tình hạ thế công, Hạ Vũ rất nhanh thỏa hiệp với thân thể .
Phát giác thân thể Hạ Vũ không giống vừa rồi căng thẳng như vậy , Tiếu Kiệt ở trong lòng cười cười.
Mà Hạ Vũ lại là ở trong lòng khóc, nam nhân đây là bi ai, thân thể thích ứng liền dễ dàng buông khí giáp đầu hàng . Đặc biệt là hắn cấm dục hơn nửa năm , người càng thêm thương không dậy nổi.
“Cũng là thân thể ngươi có chút thành thật.” Tiếu Kiệt trầm thấp nói ở bên tai Hạ Vũ.
Hạ Vũ nhất thời lại muốn giãy dụa, Tiếu Kiệt không chút khách khí đem một bàn tay chuyển xuống dưới bộ vị của Hạ Vũ có chút phản ứng,thân thể Hạ Vũ lập tức lại kéo căng.
“Vẫn là giống nhau thực mẫn cảm a.” Tiếu Kiệt trêu đùa .
Vận mệnh Hạ Vũ bị Tiếu Kiệt cầm, vì thế hắn không dám lộn xộn: “Tiếu đại thiếu gia, ngươi muốn làm liền làm, đừng phế cái này của ta. . . . . .”
Không nghĩ tới Hạ Vũ lại đột nhiên trở nên thức thời như vậy, Tiếu Kiệt cười đến càng đẹp .
“Vậy ngươi liền ngoan ngoãn phối hợp với ta đi.” Tiếu Kiệt nói xong lập tức bắt đầu cởi áo Hạ Vũ.
Hạ Vũ có chút nhận mệnh mặc Tiếu Kiệt giở trò, hắn nằm ở sô pha nhìn trần nhà, đột nhiên cảm thấy được có lẽ đời này thật sự sẽ cùng nam nhân trước mắt này dây dưa không rõ . . . . . .
Phát hiện Hạ Vũ khó có được im lặng, Tiếu Kiệt ngừng động tác tay, sau đó lại cúi người hôn hắn.
Lần này Hạ Vũ thực ngoan phối hợp đáp lại y, cảm nhận được Hạ Vũ phối hợp, Tiếu Kiệt hoàn toàn không bình tĩnh .
Y một bên một đường hôn xuống phía dưới môi, cằm, gáy, xương quai của Hạ Vũ. . . . . . Tay cũng một bên vuốt ve da thịt Hạ Vũ, ý đồ muốn khơi mào cảm giác của Hạ Vũ. . . . . .
————
|
Chương 35: Tinh tân nhẫn vong
Bị Tiếu Kiệt gây sức ép một phen ,Hạ Vũ tìm không ra được đông tây nam bắc .
Chờ hắn bừng tỉnh lại mới nhanh hỏi Tiếu Kiệt: “Tiếu đại thiếu gia vì cái gì ngươi lại ở Kiều Sâm?”
Tiếu Kiệt nghe được câu hỏi của hắn nhịn không được cười ra tiếng: “Trời mưa thiên ngươi muốn hay không đột nhiên ngốc như vậy? Tổng tào công ty này chính là ta a.”
Hạ Vũ kinh hãi: “Cái gì? ! Chính là ta rõ ràng nhìn giới thiệu vắn tắt của công ty,tên tổng giám đốc không phải của ngươi!”
Tiếu Kiệt: “Ta là một hỗn hắc đạo , không có khả năng quang minh đại đem tên ra ngoài ánh sáng,cái này không phải chiêu cáo thiên hạ, cừu gia tới tìm ta thì sao.”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Lúc này Hạ Vũ mới biết được hắn bị Tiếu Kiệt lừa đến Mĩ Quốc.
“A! !” Hạ vũ đột nhiên dồn sức từ sô pha đứng dậy, kết quả nhất thời chân nhuyễn thiếu chút nữa ngã xuống.
May mắn Tiếu Kiệt tay chân mau, vội vàng đem hắn ôm vào trong lòng ngực.
“Buông! Bạn thân An Dật còn đang chờ ta!” Hạ Vũ lập tức giãy dụa thoát khỏi Tiếu Kiệt.
Tiếu Kiệt ôm chặt lấy Hạ Vũ, nói: “Trời mưa thiên nếu ngươi không ký hợp đồng này, ta sẽ không cho ngươi rời Mĩ Quốc.”
Hạ Vũ cử động một chút: “Ngươi uy hiếp ta?”
Tiếu Kiệt rất lớn phương thừa nhận: “Lần này ta sẽ không dễ dàng buông ngươi ra.”
Hạ Vũ có chút bất đắc dĩ: “Ngươi vì cái gì không chịu buông tha ta? Không phải nói chia tay tốt lắm sao ?”
Tiếu Kiệt: “Chia tay chính là tạm thích ứng chi kế, hiện tại ta muốn ngươi chân chính trở thành người yêu của ta .”
Hạ Vũ: “Đều là như trước đây !”
Tiếu khặc: “Không phải như trước đây, là hiện tại tiến hành. Đừng quên, tại quốc gia này, hai chúng ta kết hôn là pháp luật tán thành.”
Tiếp theo Hạ Vũ hoàn toàn bị đánh bại.
Một lần nữa trở lại phòng VIP dành cho khách quý, trên mặt Hạ Vũ tràn ngập áy náy, hắn cảm thấy được phải xin lỗi An Dật.
Chính mình bị lừa gạt , còn kéo cả bạn thân nhất xuống nước .
“A Vũ thấy ngươi như thế nào cũng là một bộ bị cướp sắc?” An Dật vô tâm nói giỡn.
Nói một câu trúng đích tình trạng của Hạ Vũ , hắn thật là bị cướp sắc , còn bị người lí lí ngoại ngoại* cướp một lần.
* Lí lí ngoại ngoại : bên trong
“A Dật, hợp đồng chúng ta ký đi.” Hạ Vũ mở miệng.
“Không thành vấn đề ,ta liền ký a.” An Dật nhưng thật ra rất rõ ràng, ” Phúc lợi tốt như vậy, mặc kệ trắng đen.”
Hạ Vũ: “. . . . . .”
Vì thế cứ như vậy, Hạ Vũ cùng An Dật hai người thành tân quản lí tàng nhân viên thiết kế của Kiều Sâm .
Chức vị Hạ Vũ là thiết kế bộ phó tổng giám, vì cái gì là phó? Đó là bởi vì chức vị này là chức quan nhàn tản,căn bản có thể nói là thùng rỗng kêu to.
Đương nhiên đây là ý của Tiếu Kiệt, bởi vì Hạ Vũ đến công ty này đi làm , Tiếu Kiệt cũng đặc biệt chăm chỉ, trên cơ bản mỗi ngày đều đến công ty. ( chăm chỉ lắm =v= )
Chẳng qua y mỗi ngày đến công ty đều là vì đem Hạ Vũ hống đến văn phòng tổng giám đốc , sau đó bù lại tổn thất hơn nửa năm không thể ôm Hạ Vũ .
“Ân a. . . . . . Chậm một chút. . . . . .” Hạ Vũ cảm thấy được hắn thật là sa đọa , bỏ Lam Đảo đổi nơi công tác đến Kiều Sâm, kết quả là cấp vị tổng giám đốc đại nhân này tiết hỏa.
Mà Tiếu Kiệt cũng hiểu được y có chút điên rồi, Hạ Vũ đến đi làm mấy ngày nay, y cơ hồ mỗi ngày đều không ngừng muốn ôm hắn.
Y chưa bao giờ biết mình thế nhưng khát vọng Hạ Vũ như thế, rõ ràng hơn nửa năm nay y cũng qua tu thân dưỡng tính , chính là khi Hạ Vũ một lần nữa xuất hiện ở trước mặt y , y hoàn toàn hóa thân thành một đầu lang.
Dùng sức vặn bung hai chân Hạ Vũ ra, làm cho cự vật tiến vào chỗ sâu nhất. Tiếu Kiệt nhìn Hạ Vũ bằng con ngươi màu xanh biếc tràn ngập lửa nóng tình dục.
Cảm thụ được Tiếu Kiệt luật động rất nhanh,Hạ Vũ cảm thấy được hắn sắp không chịu nổi nhiệt tình của nam nhân này, mấy ngày nay, nam nhân này một mực điên cuồng muốn hắn.
Thời điểm đi làm đã làm, tan tầm lại làm, chỉ cần có khoảng trống, hắn sẽ bị Tiếu Kiệt áp đảo cổn sàng đan.
Khiến cho gần nhất bạn thân An Dật gởi tin nhắn cho hắn, nói hắn vội đến mức sắp bốc hơi. Đúng vậy, hắn thật là sắp bốc hơi rồi, mau bị đùa chết .
“Không. . . . . . Từ bỏ a. . . . . . A. . . . . .” Hạ vũ rên đứt quãng, hắn bây giờ ngay cả khí lực nhấc chân đều không có .
Nếu không phải hai tay Tiếu Kiệt cố định trụ phần eo của hắn, chỉ sợ hắn duy trì không được động tác bị tiến vào.
“Vẫn là không đủ.” thanh âm Tiếu khặc Kiệt trầm thấp khàn khàn đầy tình dục, “Ta muốn cho thân thể của ngươi hoàn toàn nhớ kỹ ta.”
“Không. . . . . . Không được. . . . . .” Hạ Vũ mê loạn lắc lắc đầu, bắt đầu cự tuyệt động tác của Tiếu Kiệt.
Tiếu Kiệt một phen kiềm trụ cằm hắn , sau đó cúi người che kín môi hắn, xâm nhập khoang miệng hắn, tùy ý quấn quanh đầu lưỡi.
Thừa dịp Hạ Vũ bị chính mình hôn đến choáng váng mơ hồ, Tiếu Kiệt lại một lần dùng sức thẳng tiến, kích thích Hạ Vũ thở dốc rên liên miên không dứt.
Mẹ nó! Muốn hại ta tinh tẫn nhân vong a kháo! Hạ Vũ ở trong lòng hung tợn quát, lão tử vài ngày không ngủ đủ giấc a a a a a ——
Kết quả lần này thật sự như hắn nguyện , bởi vì làm được một nửa hắn thực dọa người ngất đi .
Lần này làm cho Tiếu Kiệt đầu tiên thất kinh .
Gọi bác sĩ chuyên chúc gia đình cùa mình, vị bác sĩ kia quả thực không thể tin được trước mặt, người kìa chính là thái tử gia hắc đạo nổi tiếng lừng lẫy.
Bởi vì lúc này Tiếu Kiệt thoạt nhìn giống tiểu tử rơi vào võng tình, lo lắng âu yếm nhìn ngươi kia, một bộ thập phần lo lắng.
“Hắn không có việc gì đi?” Tiếu Kiệt lo lắng hỏi.
Bác sĩ có chút xấu hổ vội ho một tiếng: “Không có việc gì, chính là ngủ không đủ giấc,thể lực cạn kiệt mới có thể té xỉu . Thiếu gia, ngươi vẫn là hơi chút khắc chế một ít . Quá độ túng dục đối thân thể không tốt.”
Nghe được bác sĩ trắng ra như vậy , Tiếu Kiệt cũng có chút xấu hổ: “Ân, ta hiểu được.”
Tiễn đưa bác sĩ, lúc sau Tiếu Kiệt mới đem Hạ Vũ mang về nhà.
Bởi vì ở Mĩ Quốc , Hạ Vũ là phối ngẫu* của Tiếu Kiệt, thân phận này thực hợp pháp. Cho nên Tiếu Kiệt thực công khai đem Hạ Vũ mang về Tiếu gia.
* phối ngẫu : sánh đôi/ người yêu/ vợ hợp pháp
Mặc dù Hạ Vũ còn không biết mấy ngày nay hắn trụ là nhà Tiếu Kiệt. Chủ yếu là hắn bị Tiếu Kiệt mang về nhà, liền trực tiếp bị Tiếu Kiệt quấn lấy, nào biết nơi này chính là đại bản doanh Tiếu gia .
Trải qua sự kiện té xỉu, Tiếu Kiệt thật cũng nghe lời bác sĩ , không hề vô tiết chế tác cầu Hạ Vũ.
Hạ Vũ đối điều này thật sự thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn thật sự sợ sẽ bị Tiếu Kiệt làm đến tinh tẫn nhân vong.
Hơn nữa từ lần té xỉu đó , Hạ Vũ khôi phục liền lập tức trụ ở kí túc xá nhân viên Kiều Sâm. Nói trắng ra là, chính là bắt đầu trốn tổng giám đốc Kiều Sâm-Tiếu Kiệt.
May mà Tiếu Kiệt có việc phải đi công tác vài ngày, Hạ Vũ biết được chỉ muốn mở tiệc ăn mừng .
“A Vũ, ngươi hiện tại cười thực rợn người.” Ngồi ở bên cạnh hắn ,An Dật thành thật nói.
Hạ Vũ cầm lấy ly rượu, vui vẻ nói: “Ta cao hứng.”
“Chính là ta mất hứng a.” An Dật vẻ mặt phẫn hận, “Trần Trăn chạy đến Florida .”
Hạ Vũ thiếu chút nữa đem rượu từ miệng phun ra: “Cái gì? ! Trần tổng giám ngàn dặm truy phu? !”
“Truy phu muội ngươi a, Kiều Sâm chúng ta có cái đại hạng mục cùng với Lam Đảo hợp tác, ngươi không biết sao ?” An Dật bạch liễu tha nhất nhãn.
Hạ Vũ: “. . . . . .” Hắn như thế nào có thể biết, hắn cơ hồ đi làm đều là ở trong phòng tổng giám đốc vượt qua.
May mắn chính là,nhân viên trong Kiều Sâm đều theo chiều hướng chìm, sẽ không loạn nói huyên thuyên. Phỏng chừng là bởi vì có bối cảnh quan hệ hắc đạo , bất quá Hạ Vũ thật sự thực may mắn.
Cho nên An Dật đến bây giờ cũng không biết Hạ Vũ bị tổng giám đốc Kiều Sâm quấn lấy .
“Cái yến hội kia ngươi phải theo giúp ta cùng đi a.” An Dật lộ ra một bộ vô tội nói.
“Yên tâm, bạn thân nhất định che chở ngươi.” Hạ Vũ vỗ vỗ bả vai An Dật, “Nói ngươi rõ ràng thích Trần tổng giám, sẽ không được tự nhiên đi? !”
“Đừng nói nữa.” An Dật nói sang chuyện khác, “Hạ đại nhân gần nhất có hay không xem xét đến người yêu mới?”
Hạ Vũ nghe thế cái liền im : “. . . . . .” Hắn hiện tại nào dám đi săn diễm a!
|