Ác Long Cùng Công Chúa
|
|
Ngoại truyện 2
Ác Long tiên sinh sinh một quả trứng
Ác Long tiên sinh đang cầm một quả trứng rồng.
Bộ dạng trứng rồng vô cùng êm dịu, màu trắng lót trên đó có hoa văn màu lam nhạt.
Đây là một quả trứng rồng hệ nước.
Ác Long tiên sinh là một con rồng hệ lửa, không thể sinh ra trứng rồng như vậy.
Quả trứng rồng là sáng sớm Ác Long tiên sinh phát hiện ở cửa, trứng rồng được đặt trong rổ được lót mềm mại, trên đó còn có một cái nơ bướm.
Trong rổ có một tấm thẻ, trên đó viết: Đưa cho ngươi một quả trứng rồng vui đùa một chút, giải quyết vấn đề độc thân cô quạnh của ngươi. Ps: Nếu có một con rồng màu trắng hệ thủy tìm đến, tuyệt đối không được nói là ta đưa cho ngươi. Ký tên: Anh trai Ác Long tiên sinh.
Nhất định là ca ca lại làm loạn trêu chọc rồng nước sinh ra cục cưng nhưng không muốn phụ trách… Ác Long tiên sinh im lặng nghĩ thế.
Trong gia độc Ác Long tiên sinh đều là những con rồng độc thân, tỷ tỷ tuy rằng ấp qua trứng rồng, thế nhưng bây giờ bị hai cái trứng rồng bên trong làm sứt đầu mẻ trán, mình lại không tiện đi phiền phức nàng; trực tiếp đem trứng rồng ném đi quá mức tàn nhẫn, Long bảo bảo yếu ớt nhất định không gượng nổi mùa đông này…
Ác Long tiên sinh rơi vào trầm tư.
Tiểu Vương tử sau khi rời giường thấy cảnh Ác Long tiên sinh nâng một quả trứng rồng, cau mày.
Tiểu Vương tử kích động hỏi: “Ba ba! Người thật sự sinh một quả trứng rồng?”
Ác Long tiên sinh vội phủ nhận, đem nguồn gốc của trứng rồng ra giải thích một lần.
Tiểu Vương tử cảm thấy có chút mất mát: “Con còn tưởng rằng mình lợi hại có thể khiến ba ba mang thai Long bảo bảo đây.”
Ác Long tiên sinh: “Con lợi hại đến đâu cũng không khiến ta mang thai Long bảo bảo được.”
“Vậy ba định làm thế nào đây, ba muốn nuôi nó sao?”
Ác Long tiên sinh biểu đạt sự khổ não của mình: “Ta rất muốn nuôi nó, thế nhưng ta không có kinh nghiệm ấp trứng rồng.”
“Không sao ba ba, người nhìn cái này.” Tiểu Vương tử cầm sách (Học cấp tốc! Làm thế nào để trở thành một con ác long 2.0) trên giá, “Chúng ta có thể cùng nhau nuôi lớn tên tiểu tử này.”
Tiểu Vương tử xấu hổ cười cười: “Tiểu bảo bối của con và ba ba.”
Lộ trình nuôi trứng của Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử cứ như vậy bắt đầu.
Căn cứ (Học cấp tốc! Làm thế nào để trở thành một con ác long 2.0), trứng rồng ngay từ đầu rất yếu ớt, nhất định phải dùng độ ấm ấp, vì vậy Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử chỉ có thể thay phiên đem nó ôm vào trong ngực, dùng quần áo che lại.
Tiểu Vương tử đối với chuyện này không có nhiều kiên trì, đến cuối cùng vẫn là Ác Long tiên sinh để hoàn thành công việc này, thời điểm Ác Long tiên sinh ôm trứng rồng trong lồng ngực đi tới đi lui, tiểu Vương tử cắn lỗ tai hắn nói: “Ba ba, người thật sự giống như đang mang thai…”
Ác Long tiên sinh cảm thấy nói như vậy rất tình sắc, trứng rồng trong bụng hắn cứ nhích tới nhích lui, hắn cảm thấy mình giống như đang mang thai, thế nhưng nghe tiểu Vương tử vừa nói thế, lại khiến hắn liên tưởng đến một số chuyện không tốt.
Tiểu Vương tử không phụ lòng kỳ vọng Ác Long tiên sinh, đem quần áo Ác Long tiên sinh cởi ra, một phen như vậy, lấy danh đẹp đẽ là tình ái có thể mở ra con đường sinh con, để Ác Long tiên sinh lúc sinh bảo bối không còn cực khổ nữa.
Ác Long tiên sinh ôm trứng rồng vừa xấu hổ vừa tức giận: Long bảo bảo là từ trứng nở ra! Không phải từ bên trong mông đẩy ra ngoài!
Sau đó, trứng rồng dần dần dày lên, Ác Long tiên sinh không cần thiết mỗi ngày đều ôm trứng rồng, hắn đan rất nhiều túi giữ ấm cho trứng.
Lúc này Long bảo bảo trong trứng đã rất hoạt bát, nó không chỉ ở một chỗ nhích tới nhích lui, còn có thể lăn qua lăn lại, mỗi lần Ác Long tiên sinh đem nó vào trong ổ nhỏ làm bằng len, nó đều sẽ lăn tới bên người Ác Long tiên sinh. Ngay cả buổi tối lúc ngủ, nó cũng sẽ lăn tới bên giường Ác Long tiên sinh, Ác Long tiên sinh chỉ có thể ôm nó cùng ngủ.
Tiểu Vương tử dần dần bắt đầu đối với việc Ác Long tiên sinh độc sủng trứng rồng mà bất mãn, Ác Long tiên sinh mỗi ngày đều dính với trứng rồng, bởi vì bao nhiêu quần len hắn đan đều thành túi trứng, ngay cả cậu sờ soạng trên giường Ác Long tiên sinh, duỗi tay mò không được ngực Ác Long tiên sinh, mà là trứng rồng.
Tiểu Vương tử lại khóc nháo một trận, “Con cũng là cục cưng con cũng muốn ba ba yêu yêu đến ôm ôm hôn hôn cục cưng”, Ác Long tiên sinh không thể nhắc cậu, lúc muốn nuôi trứng rồng là ai kia.
Tiểu Vương tử mang theo nước mắt, muốn lưu lại trứng rồng, quỳ gối muốn nuôi lớn.
Cứ như vậy, trứng rồng bình an vượt qua mùa đông, xuân, hè, cuối cùng cũng tới mùa thu hoạch, trứng rồng ngày càng mỏng, Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử xuyên qua vỏ trứng có thể thấy Long bảo bảo trong vỏ nhắm mắt ngủ, tiểu Vương tử cảm thấy, cấm dục lâu như vậy, có chút đáng giá.
Cuối cùng, vào sáng sớm nắng ấm trời trong, dưới ánh mắt chờ mong của tiểu Vương tử cùng Ác Long tiên sinh, trứng rồng nứt ra một cái khe, sau đó hai cái, ba cái… Ác long bảo bảo dò đầu ra khỏi trứng rồng, tiểu Vương tử đem nó ôm ra, nắm tay Ác Long tiên sinh ở trên giường kích động nói: “Lão bà, ngươi xem! Là con trai!”
Ngươi hỏi Ác Long tiên sinh sao nằm ở trên giường?
Bởi vì tiểu Vương tử lén lút cùng Ác Long bảo bảo đạt thành thỏa thuận, không ảnh hưởng tới sinh hoạt phu phu hài hòa của bọn họ, sau này sẽ cho nó ăn nhiều thịt.
|
Ngoại truyện 3
Cháu trai Ác Long tiên sinh kỳ thực rất trung nhị (1)
Tên cháu trai Ác Long tiên sinh là Nộ Diễm Sứ Giả? Thiên Nhãn? Thần Chi Hữu Thủ? Dũng sĩ? Kiệt Khắc? L? Lợi Vật Phổ Tháp Tư Cơ? U Huyễn Ngân Tử.
Đương nhiên, đây đều tên nó cấp cho mình, mẫu thân của nó ban đầu đặt tên cho nó quá mức đơn giản, là dũng sĩ trời phái xuống cứu vớt thế giới, nó từ chối tiếp nhận xưng hô thường như vậy.
Cháu trai Ác Long tiên sinh, chúng ta tạm thời gọi là Jack, ngày kia trong mộng cảm giác được thần linh kêu gọi, thần linh đại nhân nói cho nó biết, nó vốn là trưởng thiên sứ trên thiên giới, vì cứu vớt thế gian mà hạ phàm. Nó phải mở được thiên nhãn để bắt quái vật bỏ trốn từ địa ngục, dùng lửa trong miệng phun ra đẩy lùi bọn chúng, đem kiếm trong tay đâm vào ngực bọn chúng, đem bọn chúng đuổi về địa ngục. Dọc theo đường đi, nó sẽ kết bạn được với rất nhiều chiến hữu, sẽ gặp được một cô công phái, cùng nhau sóng vai chiến đấu. Cuối cùng, nó đem tay phải phong tỏa cánh cửa địa ngục, ở trong lòng công chúa, như anh hùng chết đi.
Nhân sinh của nó, chính là khúc ca rực rỡ, sử thi làm rơi nước mắt.
Đáng tiếc, lúc này trừ miệng phun ra lửa, cái khác đều tự hắn nghĩ bừa ra.
Jack lần đầu tiên đem chuyện của mình ở lần tụ hội Ác Long gia tộc kể ra với người nhà, cả gia tộc cười phá lên, thúc thúc sờ sừng rồng của nó nói: “Nhưng có điều con là ác long! Con nên trong chuyện đó là đồ tồi, chứ không phải anh hùng!”
Ác Long thì sao? Ác Long không thể cứu vớt thế giới? Ác Long không thể làm anh hùng?
Jack cảm thấy mình rất cô độc, cảm thấy không ai thấu hiểu mình.
Jack lấy ga trải giường làm áo choàng, bên hông để một con dao phây, dùng cành cây làm quyền trượng, đón gió mà đứng, đối mặt với mặt trời, nước mắt anh hùng rơi đầy vạt áo.
Không sao, anh hùng chân chính đều không được ai thấu hiểu.
“Khoai sọ! Nhanh ra chợ mua cho mẹ chút cà rốt về!”
“Mẹ! Con không thích ăn cà rốt! Hơn nữa, con đã nói với mẹ rất nhiều lần, không được gọi con là khoai sọ! Tên của con là Nộ Diễm Sứ… Xì xì!”
“Cút cho lão nương!”
Jack cảm thấy rất mất mặt, trên mặt của nó bị mẹ đạp cho mọt cước, để lại một cái chưởng ấn của ác long, nó chỉ có thể giơ ác choàng che nửa bên mặt của mình.
Che mặt mua cà rốt xong, Jack muốn đi tới hàng rèn ở chợ dạo một vòng, thợ rèn người lùn tuy rằng luôn hung thần ác sát với nó, thế nhưng kiếm gã rèn ra một nhát vào cổ họng là chảy máu mà chết.
Jack nằm nhoài trên cửa sổ hàng rèn, người không đủ cao, lúc đứng phải rướng chân mới có thể nhìn qua cửa sổ, thợ rèn đang dùng cục đá đánh bóng thân kiế, tạo hình đẹp đẽ, cân đối hoàn mỹ, hào quang màu bạc, Jack hy vọng sinh nhật năm nay mẹ có thể mua cho mình một thanh kiếm, mà không phải một con dao phay.
“Xin hỏi… Ngài là dũng sĩ tiên sinh?”
Phía sau đột nhiên truyền tới tiếng khiến nó nhảy dọa, trọng tâm không vững, loảng xoảng té xuống cái hòm, chịu đau đớn mở mắt ra, phát hiện đầu của mình ở đáy quần người kia.
“Mẹ ơi! Ta cái gì cũng chưa thấy!” Nó vội vàng nhắm mắt lại, nó nghe được tiếng xì cười, có người kéo nó đứng dậy.
“Xin lỗi… Ta không phải cố ý… Ta thề, ta thật sự cái gì cũng không thấy!” Một cô thiếu nữ xinh đẹp kéo nó lên, xuyên qua âu phục hồng nhạt, thiếu nữ khoát tay, trên dưới quan sát hóa trang của nó: “Không sao. Xin hỏi, ngài là dũng sĩ tiên sinh sao?”
“Đúng thế.” Nghe có người gọi mình là dũng sĩ, Jack không khỏi ưỡn ngực.
“Ngài hình như cùng ác long tranh đấu một phen? Mặt ngài bị thương.”
“Ách…” Jack có chút quẫn bách dời ánh mắt, “Đúng, ta và ác long tranh đấu ba ngày ba đêm, ngươi không nghe thấy trên núi kia có tiếng rồng gầm sao? Đó là lúc kiếm ta đâm vào tim hắn, hắn phát ra kêu rên.”
“Ta nhất định ngủ quá say.” Mặt thiếu nữ đỏ bừng, “Dũng sĩ tiên sinh, nếu như ngài không ngại, hãy để ta xử lý vết thương cho ngài một tí.”
“Nha, nha, được.”
Thiếu nữ lấy trong túi ra khăn mùi soa, áp sát tới vết chân trên mặt Jack chùi, Jack ngơ ngác nhìn thiếu nữ da thịt trắng nõn, lông mi rất dài, miệng nhỏ như trái anh đào: “Nàng là công chúa sao?”
“A, ta không phải.” Thiếu nữ ngượng ngùng cúi đầu, “Ta là con của thợ rèn.”
“Con thợ rèn?” Lão du côn này kết hôn khi nào, còn có đứa con gái xinh đẹp thế?
“Ta được nhận nuôi… Ta bị cha mẹ vứt bỏ, bọn họ luôn cảm thấy ta mang tới tai họa cho họ, bác gái trước trại gia súc nhận nuôi ta, thế nhưng bác gái lại sinh rất nhiều hài tử, bọn họ không dư lương thực cho ta ăn, liền đem ra đuổi ra ngoài…”
“Cho nên, nàng vẫn có thể là công chúa.” Jack nghĩ, trong chuyện xưa công chúa đều rất đẹp, hơn nữa còn mặc váy hồng, nàng nhất định là một cô công chúa đáng thương.
“Có thể đi.” Thiếu nữ cười cười, “Vậy ngài thì sao, dũng sĩ tiên sinh?”
“Tên của ta là Nộ Diễm Sứ Giả? Thiên Nhãn? Thần Chi Hữu…”
Đây thực sự là ngày vui vẻ nhất của Jack, nó cảm thấy mình được thấu hiểu, được cứu rỗi, thiếu nữ vô cùng tin tưởng cùng thấu hiểu lý tưởng rộng lớn của nó, bọn họ thảo luận cả ngày làm sao trở thành anh hùng trảm yêu trừ ma, vượt mọi chông gai. Đợi đến khi mặt trời xuống núi, mới lưu luyến nói lời từ biệt.
Thiếu nữ lưu luyến không rời lôi kéo tay Jack: “Dũng sĩ tiên sinh, ngài có muốn bây giờ liền bắt đầu hành trình?”
“Ách… Đúng thế.”
“Vậy ta lúc nào mới có thể gặp lại ngài được a?”
“Ừm… Chờ ta từ cánh đồng tuyết phương Bắc trở về.”
“Vậy nhất đinh vô cùng nguy hiểm.” Thiếu nữ lấy trong ngực ra một đồng hồ bỏ túi, treo trên cổ Jack, “Đây là bùa hộ mệnh từ lúc sinh ra ta luôn mang trên người, hy vọng nó có thể làm bùa bình an phù hộ ngài trở về.”
Jack cảm thấy mình cũng nên đưa gì cho thiếu nữ, nhưng đáng tiếc nó chỉ mang vài củ cà rốt, thế là hai tay đem cà rốt đưa cho thiếu nữ, “Đây là món ta thích ăn nhất, là cội nguồn sức mạnh dũng sĩ.” Đối với Jack, người có thể ăn thứ cà rốt buồn nôn này đều là dũng sĩ.
Thiếu nữ thành kính nhận lấy cà rốt ôm vào trong ngực: “Ta sẽ cố gắng cất kỹ.”
Jack gật gật đầu, giật tung áo choàng, quay người đón ánh tà dương.
“Dũng sĩ đại nhân! Ngài nhất định phải bình an trở về a!” Tiếng thiếu nữ la lên từ nơi xa xa, Jack cảm thấy bước chân mình cũng nặng nề đi rất nhiều, nhưng là một dũng sĩ thật sự lên đường đi trên hành trình mạo hiểm.
Hắn nhất định sẽ từ cánh cửa địa ngục sống sót trở về, cưới công chúa thợ rèn này làm vợ. Jack bi tráng nghĩ.
Rất nhiều năm sau, mơ hồ thiếu niên có bộ dáng thiếu nữ đỏ mặt lấy cà rốt ra, đối với Jack cả người bị lộng đến nhũn ra nói: “Dũng sĩ đại nhân, đây là món ngài thích ăn nhất, để ta tới bổ sung ma lực cho ngài đi.”
Cảm giác cà rốt từ từ bị đẩy vào hậu huyệt, Jack ngửa đầu khóc rống.
“Lão tử thật sự là một con rồng mắt mù!”
=== ====== ====== ====== ===
(1): Xuất phát từ cụm từ “bệnh trung nhị” (gọi là chứng mồng hai) là tục ngữ của người Nhật Bản – chỉ sơ trung năm hai (tương đương với lớp 8 bên mình), thanh thiếu niên ý thức về cái tôi quá lớn đặc biệt là trong lời nói và hành động, tự tưởng coi mình là trung tâm. Mặc dù gọi là “bệnh” nhưng nó không cần thiết phải chữa, y học cũng không cho vào “bệnh tật”. Ở Việt Nam, “bệnh trung nhị” có tên gọi khác là “bệnh tuổi dậy thì”. (Nguồn Lam Ninh)
|
Ngoại truyện 4
Tửu lượng của Ác Long tiên sinh không tốt lắm
Ác Long tiên sinh uống một chút rượu.
“Chỉ có thế như vậy thôi a.” Ác Long tiên sinh dựa vào bả vai tiểu Vương tử, đỏ mặt khoa tay múa chân, “Địa tinh tiên sinh nói rượu của hắn từ quả mọng tạo thành, ngọt ngào, nhưng ta lại cảm thấy cay, khiến ta chút nữa phun lửa, thật là kỳ quái.”
Tiểu Vương tử kéo Ác Long tiên sinh ngồi ở mép giường, cầm nước cà chua đưa tới bên miệng Ác Long tiên sinh: “Đó là bởi vì người uống rượu mạnh do tinh linh cất.”
“Địa tinh tiên sinh vì sao lại có rượu mạnh của tinh linh tiên sinh?” Ác Long tiên sinh nghiêng đầu hỏi, như là một cục cưng hiếu kỳ, hắn liếc mắt nhìn vật trong tay của tiểu Vương tử, quay đầu cự tuyệt: “Ta không phải quỷ hút máu, sao lại cho ta uống máu tươi?”
“Là nước cà chua, dùng giải rượu.”
“Ta không muốn ta không muốn, con nhất định làm vật liệu mờ ám gì cho ta ăn.” Ác Long tiên sinh ôm eo tiểu Vương tử, tóc mềm mại cọ lồng ngực cậu.
Tiểu Vương tử đành phải chính mình ngậm một hớp cà chua trong miệng, sau đó nhấc cằm Ác Long tiên sinh đem nước cà chua rót vào miệng của hắn.
Ác Long tiên sinh bị nước cà chua mạnh mẽ tiến vào, khiến hắn hừ hừ, lần trước tiểu Vương tử nấu cơm cháy cũng chính là cứng rắn đút cho hắn ăn thế này, khiến hắn mấy ngày đau bụng.
Cho ăn xong lưỡi tiểu Vương tử liền bắt đầu quấn lấy lưỡi Ác Long tiên sinh hôn, này không thể trách cậu, Ác Long tiên sinh say rượu rất đáng yêu, thân thể mềm mại mặc cho người khác định đoạt, mặt hồng hồng như một quả táo tây, mắt đỏ như lóe ánh sao, sẽ nói ra một ít lời khả ái lúc bình thường không nói.
Như hiện tại, tiểu Vương tử thả Ác Long tiên sinh thở hổn hển ra, Ác Long tiên sinh liền oán giận nói: “Con không muốn ăn luôn miệng của ta chớ, miệng của ta đều sưng lên luôn rồi.”
“Kia người muốn con làm thế nào a?”
Ác Long tiên sinh nghĩ một chút: “Con có thể nhẹ nhàng hôn miệng của ta, giống như vậy.”
Ác Long tiên sinh áp sát tới hôn tiểu Vương tử một cái.
Thật là quá đáng yêu! Tiểu Vương tử che ngực cảm thán nói.
Ác Long tiên sinh ngửa đầu nằm xuống, hắn cảm thấy đầu mình choáng váng, thân thể hơi nóng, đặc biệt nơi nào đó, hắn có thể rõ ràng cảm thấy nó sung huyết, trướng lớn.
Tiểu Vương tử đem cốc để xuống phòng ăn, liền phát hiện Ác Long tiên sinh đã cởi sạch y phục của mình, thân thể trần trụi đùa nghịch tính khí của mình.
Tiểu Vương tử cảm thấy máu mũi sắp chảy ra.
Ác Long tiên sinh muốn tuốt tính khí để bản thân thoải mái một chút, nhưng ngón tay của hắn lại nhũn ra, tính khí lại trơn trượt, hắn không thể làm gì khác là hướng tiểu Vương tử cầu cứu.
Ánh mắt Ác Long tiển sinh ẩm ướt, đỏ mắc, mò tính khí mình ra, nhẹ nhàng nói với tiểu Vương tử: “Giúp ta một chút…”
Tiểu Vương tử nghĩ, mình ở nơi đó chưa làm gì, đồ phía dưới kia lại đứng thẳng.
Y một bên cởi quần áo bò lên giường, một tay sờ lấy tính khí tiểu Vương tử, cũng không giúp hắn giải phóng dục vọng, chỉ làm êm ái trên dưới vuốt ve, trêu chọc tự nhiên như vậy khiến Ác Long tiên sinh cảm thấy bất mãn, hắn phát ra kháng nghị với tiểu Vương tử, lại bị đối phương dịu dàng che miệng lại.
Tiểu Vương tử lại cắn miệng của hắn, như cậu vừa mới làm, róc rách hôn miệng của hắn, vừa bắt đầu Ác Long tiên sinh cảm thấy rất thoải mái, như bạc hà mát lạnh bám vào trên môi của hắn, nhưng từ từ hắn khát vọng càng nhiều, từ khi rượu vào trong huyết quản, Ác Long tiên sinh cảm thấy cổ họng mình đều nóng lên, giống như muốn phun lửa, cần vật gì lạnh như băng đến giúp hắn hạ nhiệt độ.
Tiểu Vương tử bị Ác Long tiên sinh chủ động hôn sợ đến hết hồn, Ác Long tiên sinh không chỉ chủ động lè lưỡi muốn cạy môi lưỡi của cậu, dụ dỗ đầu lưỡi cậu thâm nhập, còn đem tay mình cầm tay tiểu Vương tử, hừ hừ giục cậu tăng nhanh tốc độ tuốt động.
Nhưng tiểu Vương tử không muốn thỏa mãn yêu cầu của hắn, cậu đem miệng ngậm chặt, động tác trên tay dừng lại, Ác Long tiên sinh gấp muốn khóc lên, một bên liếm môi cậu một bên thấp giọng nói: “Con nhanh một chút… Khiến ta thoải mái… Đem miệng mở ra…”
Tiểu Vương tử ác liệt cười: “Gọi ta lão công, ta liền để ngươi thoải mái.”
Ác Long tiên sinh ngẩn người, lý trí trong đầu nói với hắn không thể, tiểu Vương tử thấy Ác Long tiên sinh có chút do dự, đơn giản muốn từ giường đứng dậy.
Lý trí trong nháy mắt bị đánh bại, tay hắn vội ôm cổ tiểu Vương tử, đem thân thể nóng bỏng dựa vào trên người tiểu Vương tử, dán vào lỗ tai hô: ”Lão công, lão công.”
Tiểu Vương Tử hài lòng ôm Ác Long tiên sinh: “Gọi lão công làm gì nha?”
“Lão công sờ sờ phía trước của ta… Hôn nhẹ ta… Khiến ta thoải mái…”
Tiểu Vương tử nghe lời há miệng ra, đầu lưỡi Ác Long tiên sinh lập tức dây dưa, đầu lưỡi của hai người ở trong khoang miệng quấn lấy nhau tạo ra tiếng vang đầy tình dục, tiểu Vương tử một tay âu yếm sống lưng Ác Long tiên sinh, một tay dùng sức tuốt tính khí của hắn.
Ác Long tiên sinh cong người đem tính khí hướng thẳng vào tay tiểu Vương tử, còn không ngừng hàm hồ yêu cầu cậu sờ sờ phía trên, đụng đụng phía dưới, tiểu Vương tử cũng nhất nhất làm theo, nhưng lúc Ác Long tiên sinh hưng phấn muốn bắn ra, tiểu Vương tử lại buông tay.
“Nha…” Trong cổ họng Ác Long tiên sinh phát ra tiếng nghẹn ngào, trong mắt một mảnh mịt mờ, hắn dùng tay đụng vào mình mấy lần, nhưng hoàn toàn không sánh được với khoái cảm vừa nãy tiểu Vương tử mang tới, Ác Long tiên sinh rất ủy khuất, “Con sao lại dừng lại nha…”
Tiểu Vương tử trở mình ôm Ác Long tiên sinh: ”Ba ba, mỗi ngày đều là con ở trên, con cũng sẽ mệt nha, ngày hôm nay ba ở trên có được không?”
Ác Long tiên sinh có chút thẹn thùng, lại có chút kích động: ”Nhưng ta chưa từng ở trên nha.”
“Không sao, con dạy người.” Tiểu Vương tử cắn cắn môi dưới Ác Long tiên sinh, hôn lên, ngón tay ở trong hậu huyệt Ác Long tiên sinh không ngừng tìm tòi thâm nhập, kèm theo tiếng nước dính dáp chính là âm thanh mơ hồ của Ác Long tiên sinh: ”Ưm… Ở trên sao lại còn muốn bính phía dưới nha…”
Tiểu Vương tử không trả lời, đem ba ngón tay xen vào hậu huyệt khuấy lộng, lất tính khí mình ra đụng chạm tính khí Ác Long tiên sinh, Ác Long tiên sinh trước sau đều được chăm soc, lập tức quên đi vấn đề vừa nãy của mình.
Đợi đến khi hậu huyệt trở nên mềm mại, tiểu Vương tử rút ngón tay ra, đỡ lấy eo Ác Long tiên sinh, từ từ đem tính khí của mình tiến vào.
Sau đó cậu nhàn nhã đưa cánh tay gối ở phía sau nằm xuống, cười nói: “Được, hiện tại người ở phía trên, khiến con thoải mái đi.”
Ác Long tiên sinh khóc lóc nói: “Này không giống như vừa nói!”
“Sao lại không giống, ba hiện tại ở trên người con, con ở dưới thân ba, ba không phải ở trên con sao?” Tay tiểu Vương tử vuốt ve bên eo Ác Long tiên sinh, đỉnh lên tính khí của mình, ”Ba ba nhanh lên một chút, người không phải cũng muốn nhanh thoải mái sao?”
Ác Long tiên sinh suy nghĩ một chút, tiểu Vương tử tựa hồ nói rất có đạo lý, mà thu hoạch lớn về dục vọng làm hắn không thể nghĩ thêm, hậu huyệt kẹp cứng tính khí, hắn thậm chí có thể cảm nhận tính khí hơi cong, hắn từ từ lay động vòng eo, khiến tính khí ma sát hậu huyệt.
Nhưng ma sát như vậy không thỏa mãn được dục vọng dần dâng cao, hắn nhớ lại tính sự trước kia, thử quỳ lên lại từ từ ngồi xuống.
Tiểu Vương tử cảm thấy tính khí của mình bị thịt huyệt phun ra, sau đó lại ngậm vào, đẩy đến sâu nhất, cắn chặt, hút, khiến cậu thoải mái lên tiếng: “Ba ba làm rất khá, nhanh hơn tí nữa.”
Được tán dương Ác Long tiên sinh càng tăng nhanh tốc độ hậu huyệt phun ra nuốt vào tính khí, lấy trọng lực bản thân, tính khí đánh vào trên vách thịt khiến hắn hết sức thoải mái, hắn thậm chí có thể khống chế để tính khí liên tục đâm vào điểm nhạy cảm của mình, trong miệng bởi vì thế mà càng rên rỉ cao hơn.
Tiểu Vương tử đối với biểu hiện của Ác Long tiên sinh rất hài lòng, Ác Long tiên sinh say rượu không chỉ chủ động dùng hậu huyệt an ủi tính khí của mình, mà rên rỉ lúc bình thường cắn răng đè nén nay cũng không thèm đừ xuống, cậu không khỏi ngồi thẳng lên để lại vài điểm ửng đỏ trên cổ Ác Long tiên sinh, hạ thân cũng lần thứ hai nắm quyền chủ động, hướng thẳng lên trên.
Ác Long tiên sinh ôm chặt lấy tiểu Vương tử, ngón tay không ngừng xẹt qua sau lưng tiểu Vương tử, hậu huyệt bị làm khiến nước chảy ra tràn trề, mỗi lần đánh vào đều vang lên tiếng nước dính dáp, hậu huyệt vẫn cắn chặt tính khí, tiếng ồ ồ thở dốc của tiểu Vương tử vang bên tai: “Gọi lão công!” Dưới thân càng thêm dũng mãnh ra vào.
Ác Long tiên sinh cũng mang theo tiếng khóc nức nở rên rỉ: “Lão công, lão công!”
“A…” Tiếng rên rỉ lên cao, tính khí Ác Long tiên sinh bắn ra, chất lỏng màu trắng tung tóe trên ngực bụng hai người, tiểu Vương tử quay đầu cắn chặt cổ Ác Long tiên sinh, dùng sức đánh cắm mấy lần, cũng bắn ra.
Tiểu Vương tử hôn hai má ửng đỏ của Ác Long tiên sinh: ”Ba ba, người không cần mò phía trước cũng bắn ra rồi đó.”
Trong lòng truyền đến tiếng hít thở, Ác Long tiên sinh đang ngủ.
Tiểu Vương tử cười cười: “Ngủ ngon, lão bà.”
Sau đó
Ác Long tiên sinh tỏ vẽ không uống rượu, đồng thể tỏ ra mình mất trí nhớ, lão công và vân vân, đều không nhớ rõ.
Tiểu Vương tử cảm thấy rất đáng tiếc, đồng thời hối hận mình sao không học ma pháp ghi chép, đem biểu hiện đêm đó của Ác Long tiên sinh dùng hình ảnh ghi chép lại.
|
Ngoại truyện 5
Ánh mắt của Ác Long tiên sinh cũng không được tốt
Ác Long tiên sinh là con rồng không có thị lực tốt.
Nói chung, thị lực của rồng đều rất tốt, bọn họ có thể ở trong bóng tối bắt giữ con mồi, còn có thể nhìn xa cảnh tượng ngàn dặm bên ngoài.
Thế nhưng sẽ không giống như Ác Long tiên sinh thích thú với việc đan len, may vá này quá sức mê người, hoạt động trước kia của Ác Long tiên sinh là ăn cơm ngủ cùng đan áo lông, thị lực cũng ngày càng kém.
Bởi vì liên quan tới thị lực, Ác Long tiên sinh thường ở trên đường nhận lầm người, hắn lại không thích đeo kính, ác long đeo mắt kính nhìn qua có chút ngu xuẩn.
Bạn của Ác Long tiên sinh, Địa Tinh tinh linh cùng tinh linh nóng nảy sau khi kết hôn. Địa Tinh tiên sinh mời Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử tới làm phù rể cho y, Ác Long tiên không thể không đeo mắt kính, hắn cũng không muốn không cẩn thận làm mất nhẫn của Địa Tinh tinh linh.
Ác Long tiên sinh bất đắc dĩ, tiểu Vương tử an ủi hắn, không thể làm gì khác là cùng hắn đeo mắt kính.
Ác Long tiên sinh đứng chung cùng loài người là một tổ hợp hấp dẫn không ít ánh mắt, đặc biệt tiểu Vương tử, thiếu niên tóc vàng người mặc lễ phục đeo mắt kinh vô cùng tuấn tú đẹp trai, so với Ác Long tiên sinh bên người lùn hơn nửa cái đầu, nhưng đối với loài người lúc trưởng thành cũng được cho là cao gầy.
Ác Long tiên sinh không ngừng vuốt mắt kính của mình, bởi vì đeo kính làm hắn cảm thấy không thoải mái, các tinh linh nhìn thấy tiểu Vương tử sau đó ánh mắt chất vấn nhìn khiến người ta cảm thấy lúng túng, các tinh linh thậm chí còn xì xào bàn tán: “Ác Long kia cùng người bên cạnh hắn hình như là loài người…”
“Thật đáng thương, bị ác long giam cầm bên người…”
“Ta nghe nói ác long đều vô cùng thô bạo…”
“Ô trời ạ, cậu ta nhìn qua nhỏ nhắn như thế, sao chịu được ác long kia…”
Ác Long tiên sinh lo lắng bất an ở sau lưng xoắn tay, hắn không quen ứng phó với tình cảnh thế này, việc các tinh linh nói ngược lại với sự thật.
Giữa lúc hắn không biết làm sao, tiểu Vương tử vô cùng tự nhiên nắm tay hắn, vuốt ve ngón đeo nhẫn của hắn, cười nói: “Nơi này phải có một chiếc nhẫn.”
Nhất thời một trận hút khí lạnh, trong ánh mắt không thể tin của các tinh linh, Ác Long tiên sinh đỏ mặt, cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Hắn có một người yêu trẻ đẹp, lại rất ôn nhu chăm sóc.
Ác Long tiên sinh trong lễ cưới của Địa Tinh tinh linh khóc ào ào, so với đôi phu phu mới cưới khóc càng lợi hại hơn, một cái khăn tay đều dính đầy nước mắt của hắn, cho nên khách mời ánh mắt đều chuyển từ đôi phu phu mới cưới đến trên người phù rể kỳ quái.
Sau đó Ác Long tiên sinh đi tìm Địa Tinh tiên linh xin lỗi, mặc dù tinh tinh tiên sinh cảm thấy hôn lễ của mình không hoàn mỹ mà thối mặt, nhưng Địa Tinh tiên sinh vẫn vỗ vai bạn tốt của mình, thể hiện sự rộng lượng không sao/
Ác Long tiên sinh bị tiểu Vương tử nắm về nhà, hắn vừa rồi khóc quá nhiều, có chút giữ không được, dọc theo đường đi không ngừng nức nở, một bên dụi mắt, lúc về đến nhà, đôi mắt Ác Long tiên sinh đỏ như một con thỏ, nhìn qua rất đáng thương.
“Ta ngày hôm nay thật sự rất mất thể diện.” Ác Long tiên sinh đầu cúi trên bàn, “Nhưng ta rất cảm động, kể từ hai mươi năm trước tỷ tỷ kết hôn, ta rất lâu chưa từng tham dự hôn lễ nào.”
Tiểu Vương tử đem khăn mặt ngâm nước lạnh lau mặt Ác Long tiên sinh: “Ba ba, con rất lo lắng, người ở hôn lễ của người khác khóc lợi hại như vậy, trong hôn lễ của mình sẽ không khóc ngất đi sao?”
“Hôn lễ của ta?”
“Ba ba!” Tiểu Vương tử nhìn ánh mắt mê man của Ác Long tiên sinh, cả giận nói, “Người vừa rồi không nghe thấy lời cầu hôn của con sao?”
“Cầu…” Ác Long tiên sinh nhớ lại một chút, lập tức đỏ mặt, “Ta nghĩ con giải vây tha ta.”
Tiểu Vương tử không cao hứng bĩu môi: “Lẽ nào ba còn muốn loại quỳ gối xuống giơ nhẫn lên cầu hôn sao? Con nghĩ ba thích loại cầu hôn đơn giản một chút.”
“Không không, ta rất thích.” Ác Long tiên sinh vội đến gần hôn lên đôi môi của tiểu Vương tử một cái, “Ta chỉ là có chút kinh hỉ, tiểu công chúa, ta không nghĩ tới con sẽ muốn cùng ta cử hành lễ cưới…”
“Con đương nhiên muốn cùng người yêu của mình cử hành lễ cưới, tuy rằng chúng ta sớm đã máu mũ giao hòa.” Tiểu Vương tử hôn lên mũi Ác Long tiên sinh, “Nhưng con còn hy vọng có một nghi thức, chúng ta phát thệ vĩnh viễn cùng nhau, dù sinh lão bệnh tử, ba đều cùng với con, sẽ không đem con ném đi.”
“Ta tuyệt đối sẽ không rời con.” Ác Long tiên sinh biết tiểu Vương tử đối với việc đuổi mình đi vẫn luôn canh cánh trong lòng.
“Những câu nói này liền giữ lại đến ngày lễ cưới rồi nói sau đi.” Tiểu Vương tử nói, “Hiếm thấy ba ba mang mắt kính, chúng ta làm một ít chuyện đi.”
Ác Long tiên sinh nỗ lực phun ra nuốt vào tính khí của tiểu Vương tử, có lẽ là ảo giác của hắn, tính khí của tiểu Vương tử so với lần đầu tiên thấy trưởng thành hung ác không ít, trong cổ họng bị tràn đầy, miệng há to, hàm răng vẫn không cẩn thận cọ qua tính khí, dẫn tới tiểu Vương tử không khỏi đỉnh lên, đâm vào nơi sâu hơn, thỉnh thoảng hừ vài tiếng, vuốt ve tóc mềm mại của Ác Long tiên sinh như cổ vũ.
Tính khí đẩy đến cổ họng không có cảm giác gì, Ác Long tiên sinh đem tính khí phun ra, tiểu Vương tử lập tức bất mãn hô “Ba ba”, nhìn thấy biểu tình ủy khuất của cậu cùng tính khí đứng thẳng như trước, Ác Long tiên sinh không thể làm gì khác là từ từ đem tính khí nuốt vào, tiểu Vương tử hiển nhiên đối với việc này không hài lòng, lẩm bẩm muốn Ác Long tiên sinh nỗ lực một chút, Ác Long tiên sinh dựa vào ký ức tiểu Vương tử từng làm với hắn, vụng về mút vào, liếm láp, lấy tay an ủi gốc tính khí, thử khiêu khích.
“Ưm…” Tiểu Vương tử khó nhịn thở gấp ra tiếng, công phu ngoài miệng của Ác Long tiên sinh hiển nhiên là vô cùng ngây ngô, hai người trước kia ít hoạt động hỗ trợ như vậy, thế nhưng đối với tiểu Vương tử mà nói, nhìn thấy Ác Long tiên sinh yếu ớt nằm dưới quần mình, ngốc nghếch nỗ lực chiếu cố tính khí mình, hàm răng cọ đến đau đớn lại đổi thành khoái cảm khác thường, có lẽ bởi vì cách một lớp kính mắt, hai con mắt ửng hồng tràn đầy hơi nước lộ vẻ mông lung, đối phương thỉnh thoảng nâng mắt nhìn cậu, giống như cầu cậu biểu dương, vẻ mặt khiến người khác trìu mến.
Ác Long tiên sinh cảm thấy khóe miệng của mình bị ma sát đến hỏng, tính khí trong miệng vẫn không có dấu hiệu muốn bắn, hắn nhổ tính khí trong miệng ra, một bên hôn đầu cột nhạy cảm, một bên nâng mắt nhỏ giọng xấu hổ nói: “Con có thể nhanh hơn một chút… Ưm… Miệng đau…”
Vẻ mặt như thế quá phạm luật rồi!
Nội tâm tiểu Vương tử hô to, bắt lấy tay Ác Long tiên sinh, cùng tay của mình trùng điệp ma sát lên tính khí: ”Có thể là có thể, thế nhưng con muốn bắn ở trên mặt ba ba.”
Ác Long tiên sinh có chút khó khăn: ”Kia… Đem mắt kính lấy xuống.”
“Không được.” Tiểu Vương Tử cầm lấy tay Ác Long tiên sinh, liếm láp ngón tay, mơ hồ lẩm bẩm, “Ba ba… Người không biết… Mang mắt kính… Có bao nhiêu đáng yêu…”
Tay của hai người đè lên tính khí, đầu cột chốc như có như không cọ lên hai má Ác Long tiên sinh, khóe miệng, tính khí không hề xinh xắn khiến Ác Long tiên sinh muốn tránh né, quay đầu đi liền bị tiểu Vương tử kéo về.
“Ba ba, đã nói để con bắn trên mặt…”
“Mắt kính… Mắt kính sẽ bị bẩn…”
“Không có chuyện gì…” Tiểu Vương tử cắn ngón tay đeo nhẫn của Ác Long tiên sinh, “Con muốn ra… Ba ba hôn thân nó… Hôn nhẹ nó đi…”
Ác Long tiên sinh không chống cự nổi yêu cầu của tiểu Vương tử, nghiêng đầu hôn cái cán, tiểu Vương tử cầm lấy tay Ác Long tiên sinh vuốt ve mấy lần, khẽ ngâm bắn tới trên mặt Ác Long tiên sinh, tinh dịch rơi trên mắt kính, theo gò má hướng tới bên mép, lưu lại vết nước dâm mỹ.
“Ba ba.” Tiểu Vương tử lấy tay đụng giữa hai chân Ác Long tiên sinh, cười xấu xa nói: “Người cũng cứng lên rồi… Bị bắn lên mặt sảng khoái sao?”
Ác Long tiên sinh cảm thấy có khả năng mình bị làm cho biến thái, tuy rằng hắn cũng không giải thích được vì sao lại có tính dục như thế: ”Có thể… Có lẽ… Là bầu không khí… Có chút…”
Tiểu Vương tử đối với câu trả lời của hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú, cậu đem Ác Long tiên sinh từ trên mặt đất kéo lên, quay người đặt trên bàn: “Nếu ba ba cũng có cảm giác, như vậy đem chuyện kế tiếp làm đi.”
“Không, không được! Cục cưng vẫn chưa ăn cơm, đói bụng rồi…”
Tay tiểu Vương tử âm thần đi vào trong quần Ác Long tiên sinh, xoa xắn cỗ thịt mềm chính giữa, hạ lưu đỉnh lên hạ thân có chút ngạnh của Ác Long tiên sinh: “Không sao, cục cưng có thể một mình ăn cơm…”
“Ai? Khi nào… A…” Hậu huyệt bị tiểu Vương tử trêu chọc, gốc tính khí cùng song cầu cũng bị linh hoạt đùa bỡn, ”Ưm… Lúc nào học được?”
“Tự học thành tài.” Thấy hậu huyệt đã mềm mại, tính khí phía trước trong tay cũng khẽ run, tiểu Vương tử nắm thật chặt tính khí trong tay, đổi lấy tiếng nghẹn ngào của Ác Long tiên sinh, ”Ba ba ngoan, không thể tự mình bắn trước nha…” Nói xong, liền đem dương vật tàn nhẫn đâm vào.
Cự vật bị bên trong bao lấy, tiểu Vương tử cảm thán một tiếng, lưu luyến một hồi liền thoải mái đánh thẳng lên, Ác Long tiên sinh nằm úp sấp trên bàn, nửa người trên dán trên bàn, vòng eo yếu ớt bị tiểu Vương tử nắm trong tay, mông nhồng lên cao, tư thế dâm mỹ cùng rên rỉ trêu chọc tiểu Vương tử không dùng sức đâm vào, tay không quên an ủi tính khí phía trước của Ác Long tiên sinh.
Ác Long tiên sinh trước sinh đều được chiếu cố vô cùng thoải mái, gần nhất bởi vì công việc phù rể cũng rất lâu không trải qua chuyện kịch liệt như vậy, tính khí tiểu Vương tử ở sau huyệt ra sức khai thác, phía trước nhiều lần muốn bắn ra bị ngăn cản, qua mấy lần, Ác Long tiên sinh rốt cuộc bị bức ép đến chảy nước mắt: ”Con, con thả ra…”
Tiểu Vương tử trở mình Ác Long tiên sinh lại, tính khí trong huyệt xoay tròn khiến đôi bên đều không nhịn nổi, Ác Long tiên sinh thoải mái co quắt ngón chân, hắn còn chưa lấy lại tinh thần, tiểu Vương tử đột nhiên gia tốc, bóp lấy tính khí trước mặt, còn nhẹ nhàng hôn nước mắt Ác Long tiên sinh: “Không được, phải cùng bắn ra…”
Ác Long tiên sinh cảm thấy gần như bị tiểu Vương tử cắt làm hai, nửa người trên ôn nhu như vậy, nửa người dưới lại tàn bạo như thế, tinh dịch muốn dâng trào lại bị mạnh mẽ ép về cảm giác không tốt, hắn cảm thấy song cầu đều nhạy cảm run rẩy, chỉ có thể nỗ lực lấy lòng tiểu Vương tử, ôm cổ cậu, một bên hôn một bên oán trách: “Nhanh một chút… Rõ ràng vừa mới bắn ra… Sao vẫn lâu như thế.”
Tiểu Vương tử nhận lấy lấy lòng vụng về của người yêu, hạ thân trái lại càng có tinh thần, hận không thể đem cự vậy chôn mãi bên trong Ác Long tiên sinh. Cậu cảm thấy mình sắp thành biến thái, càng khi dễ Ác Long tiên sinh đến khóc càng hưng phấn, kỳ thực vừa mới nhìn thấy trên mặt đối phương đeo mắt kính bị bắn lên, sảng khoái cực kỳ, giống như ăn xuân quả, lập tức cứng rắn.
Tiểu Vương tử bắt lấy tay Ác Long tiên sinh, dẫn hắn mò tới nơi hai người giao hợp: ”Sờ sờ chỗ ấy, sờ sờ chỗ ấy liền để ba bắn…” Ác Long tiên sinh vốn không chịu, nhưng tiểu Vương tử từ từ buông tính khí hắn ra, thậm chí trên dưới tuốt động, hắn suýt nữa thẳng lưng rít gào bắn ra, nhưng động tác của đối phương lại ngừng, hắn không thể làm gì khác hơn là tay mò tung tung, mò tới miệng huyệt của mình, mò tới gốc tính khí đối phương chôn trong cơ thể, thủ pháp rối loạn như cây kim nhỏ, kích thích hai người rên rỉ thành tiếng.
“Ba ba, ba ba…” Tiểu Vương tử đem hắn đặt trên bàn, Ác Long tiên sinh phía trước không bị giam giữ, tay hắn vội vàng an ủi, hậu huyệt cùng khoái cảm phía trước không ngừng thắt chặt, bên trong mút lấy tính khí tiểu Vương tử, trêu đến nỗi cậu không muốn rút ra, ở nơi sâu sâu hơi rút ra, sau đó đỉnh vào nơi chưa bao giờ tiếp xúc, Ác Long tiên sinh bị dừng lại chỉ có thể há to miệng thở dốc, trong tay vô thức vuốt ve tính khí, sâu trong hậu huyệt lại một lần nữa bị đầu cột mạnh mẽ đâm vào, rít gào bắn lên người tiểu Vương tử.
Tiểu Vương tử cũng nhanh đến giới hạn, lúc cao trào thịt huyệt bao lấy tính khí của cậu, cậu lại đỉnh lên cao, hạ thân hai người gần như nối liền nhau, ở một nơi sâu khó có thể đạt tới, gầm nhẹ vui sướng bắn ra.
Tiểu Vương tử nâng mặt Ác Long tiên sinh, xuyên qua mắt kính nhìn hai mắt thất thần của hắn, thính khí còn ở trong hậu huyệt không chịu rời đi, tiểu Vương tử thở dài một tiếng, nghĩ thầm mắt kính này, vẫn là không cần thường xuyên dùng.
|
Ngoại truyện 6
Hôn lễ của Ác Long tiên sinh
Ác Long tiên sinh muốn cử hành hôn lễ.
Ác Long tiên sinh trong hội nghị gia tộc tuyên bố tin tức này. Duy nhất chỉ có tỷ tỷ đã kết hôn của Ác Long tiên sinh là cao hứng nhất, nàng rốt cuộc không phải là con rồng duy nhất trong gia tộc kết hôn, nàng thậm chí vì Ác Long tiên sinh chuẩn bị một tấm thiệp mời, mời hắn gia nhập câu lạc bộ rồng cái đã kết hôn.
Còn các huynh đệ tỷ muội còn lại cũng rất ao ướt Ác Long tiên sinh có thể tìm được bạn đời sống chung cả đời, dù đối phương cũng là nam, còn là một loài người xinh đẹp tinh tế, dáng người xinh xắn, tiếng nói tinh tế, da dẻ bóng loáng, tóc vàng chói mắt. Ngẫm lại Ác Long tiên sinh ban đêm sinh hoạt tính phúc, một đám rồng độc thên đều khà khà khà. Mà ca ca tác giả của Ác Long tiên sinh, cắn cứ vào kinh nghiệm của Ác Long tiên sinh xuất bản (Học cấp tốc! Làm sao để một con ác long có thể cưới được một thê tử loài người xinh đẹp). nghe đâu ngày đem bán không còn lại gì, cung không đủ cầu.
Bởi vì chuyện tỷ tỷ Ác Long tiên sinh kết hôn là hơn 300 năm trước, Ác Long tiên sinh không thể làm gì hơn hướng Địa Tinh tiên sinh mới kết hôn không lâu thỉnh giáo. Ác Long tiên sinh bởi vì xoắn xuýt việc mang lễ vật gì đi viếng thăm đến vài tuần, cuối cùng theo đề nghị của tiểu Vương tử, đan một đôi găng tay tình nhân cùng khăn choàng cổ đưa cho vợ chồng Địa Tinh.
Địa Tinh tiên sinh rất thích lễ vật của Ác Long tiên sinh, y vốn quanh năm ở lòng đất ấm áp, hiện tại lại ở bên trong cây của tinh tinh tiên sinh, không thể không trốn ở trốn ở trong lòng tinh linh tiên sinh để sưởi ấm, mà có lễ vật của Ác Long tiên sinh, y có thể tự do hoạt động.
Tinh linh tiên sinh lại đối với lễ vật của Ác Long tiên sinh cảm thấy vô cùng bất mãn, phúc lợi mình được người yêu dựa vào bị tước đoạt, nếu không phải vướng Địa Tinh tiên sinh ở đây, hắn rất muốn đưa cái tên năm lần bảy lượt phá hoạt sinh hoạt vợ chồng của bọn họ ném ra cây.
Ác Long tiên sinh bị biểu tình hưng tợn của Tinh Linh tiên sinh nhìn chằm chằm cảm giác không xong.
Ác Long tiên sinh dưới sự trợ giúp của Định Tinh tiên sinh cùng tỷ tỷ, bắt đầu lên kế hoạch hôn lễ.
Ác Long tiên sinh vốn muốn tự mình tạo lễ phục đám cưới, nhưng đáng tiếc quần áo đan len của mình bị tất cả mọi người phản đối, hắn không thể làm gì khác khác hơn là nhờ các tiên nữ trong rừng làm ra lễ phục cho hắn.
Người nhà Ác Long tiên sinh đồng thời hỗ trợ giải quyết vấn đề chi phí lễ cưới, tác giả ca ca của Ác Long tiên sinh làm người điều hành buổi lễ, mà ác long tỷ tỷ lại tìm câu lạc bộ rồng nữ kết hôn bố trí hội trường lễ cưới.
Nơi tổ chức hôn lễ được tạo bên trong rừng dưới táng cây đẹp nhất của tinh linh, các tinh linh đều không cho phép các chủng tộc khác bước vào lãnh địa của bọn họ, càng khỏi nói là tổ chức hôn lễ, bất quá Địa Tinh tiên sinh giải quyết vấn đề này, chỉ dùng thời gian một buổi tối.
Ngày kết hôn càng đến gần, Ác Long tiên sinh có chút lo lắng, mỗi ngày đều lăn lộn khó ngủ, lo lắng cái này cái kia, làm tiểu Vương tử cũng ngủ không ngon, cậu không thể làm gì khác là đem Ác Long tiên sinh đặt dưới thân: “Con muốn đem điều này giữ đến đêm tân hôn, là ba ba bức con!”
Rốt cuộc, Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương tử kiệt sức mà ngủ ngon.
Lễ cưới diễn ra vào một ngày trời trong nắng ấm, hiện trường lễ cưới dùng hoa tươi cùng dây leo tô điểm, ánh mặt trời xuyên qua cây chiếu xuống trên người, các tinh linh ngâm xướng hát ca.
Hiện trường lễ cưới có một đôi khách bất ngờ, lão quốc vương Barabara cùng vương hậu, cha mẹ ruột tiểu Vương tử. Ác Long tiên sinh lúc nhìn thấy bọn họ cứng đờ cả người, hắn cho rằng bọn họ tới ngăn cản hôn lễ này, mà khi vương hậu đưa lễ vật chúc phúc tân hôn, hắn mới biết tiểu Vương tử mời bọn họ tới.
Ác Long tiên sinh nhỏ giọng nói với tiểu Vương tử: “Ta cho rằng bọn họ ghét ta.”
“Xác thực có chút ghét.” Tiểu Vương tử nhìn biểu tình bi thương của Ác Long tiên sinh, xoa xoa tóc của hắn, “Bất quá ta nói với bọn họ ta rất hạnh phúc, nếu bọn họ tới tham dự hôn lễ của ta, ta sẽ càng thêm hạnh phúc.”
“Quốc vương lúc đầu cũng không đồng ý, bất quá vương hậu nói: ‘Coi như là cùng ác long sống cùng một chỗ, hài tử hạnh phúc không phải là chuyện chúng ta quan tâm nhất sao?’, quốc vương liền bị bà thuyết phục.”
Ác Long tiên sinh có chút cảm động: “Bọn họ thực sự là cha mẹ tốt nhất trên đời.”
“Ừm.” Tiểu Vương tử hôn mũi Ác Long tiên sinh một cái: “Người cũng vậy.”
Đứng ở trên bục cao, Ác Long tiên sinh mặc lễ phục màu trắng có hoa văn đen, cùng tiểu Vương tử mặc lễ phục màu đen bổ sung cho nhau, mà bảo bối trứng rồng đứng trên thảm đỏ không khóc nháo, đem nhẫn đưa tới người điều hành buổi lễ.
“Loài người, từ hôm nay đến mãi mãi, bất cả là thuận lợi hay khó khăn, giàu có hay bần cùng, khỏe mạnh hay bệnh tật, vui sướng hay ưu buồn, ngươi có nguyện ý cùng ác long cùng vượt qua?”
Tiểu Vương tử mỉm cười đem nhẫn đeo vào ngón tay Ác Long tiên sinh: “Ta nguyện ý.”
“Ác long, ngươi có nguyện ý cùng loài người cùng nhau vượt qua thời gian trăm ngàn năm khá dài?”
Ác Long tiên sinh run rẩy đem nhẫn đeo vào: “Ta nguyện ý.”
“Ta tuyên bố, ác long cùng loài người kết làm vợ chồng, hiện tại, các ngươi có thể tiếp xúc…”
Ác Long tiên sinh khóc oa lên một tiếng.
Tiểu Vương tử đem Ác Long tiên sinh kéo vào trong lồng ngực, hôn lên nước mắt trên mặt hắn: “Ba ba ngoan, người cũng đừng ở trong lễ cưới khóc ngất đi a.”
Ác Long tiên sinh khóc thút thít nói: “Ta… Ta chỉ là… Quá cảm động… Chuyện này… Quá lãng mạn rồi!”
“Ừm, chúng ta còn hơn mấy ngàn năm có thể tiếp tục lãng mạn nha.”
HOÀN!
|