Lão Công Thao Nhẹ Nhàng Thôi
|
|
8: Quần lót ướt hết
Eo lưng của Kiều Tâm nhũn ra, ở trong lòng Cố Thành An bị đâm đến nảy lên. Hoa huyệt bị đỉnh sâu một chút liền giương cái miệng nhỏ lên phát ra âm thanh rên rỉ.
"Ân a.... Phía dưới hỏng mất... Ông xã chậm, chậm một chút...."
"Tiểu tâm can, hình như trong phòng có camera theo dõi." Cố Thành An xấu xa nói.
Nhà hàng này là nơi hắn thường xuyên đến, mặc kệ những phòng khác có hay không, nhưng trong phòng này tuyệt đối không có. Hắn liền tưởng tượng bộ dáng của Kiều Tâm bị dọa sợ.
Quả nhiên lời nói vừa dứt, Kiều Tâm giật nảy mình, phía dưới liền co chặt, cậu dùng hai tay đẩy hắn, "Anh mau đi ra! Tôi, tôi không làm....Ngô a.... Anh, anh đừng đỉnh, bị người khác nhìn thấy là không tốt....A.... Anh, anh..."
Kiều Tâm bất an vặn vẹo giãy giụa, Cố Thành An cảm thấy nhục bích như hàng ngàn cái miệng đang mút chặt lấy côn thịt của hắn, côn thịt bị mút thật thoải mái.
"Tiểu tâm can phía dưới em chật quá!" Cố Thành An cắn cắn vành tai Kiều Tâm, âm thanh khàn khàn nói, "Phía dưới tiểu huyệt như hi vọng côn thịt của tôi cắm sâu vào một điểm vậy."
"Không muốn, không muốn! Sẽ bị người khác nhìn thấy!" Kiều Tâm khóe mắt đỏ hồng ủy khuất đẩy Cố Thành An, "Anh, anh không cần làm nữa, chúng ta, chúng ta đi thôi..."
Có người theo dõi, bọn họ sẽ bị cho là biến thái a!
Hơn nữa cậu không có hứng thú để người khác nhìn thấy cậu và Cố Thành An làm chuyện này!
Nhìn ánh mắt Kiều Tâm đỏ lên, hơn nứa bô dáng ủy khuất này khiến Cố Thành An không đành lòng a, hắn ôm eo cậu dỗ nói, "Đừng khóc, là ông xã lừa em thôi, nơi này không có camera theo dõi, không bị ai nhìn thấy."
Động tác của Kiều Tâm dừng lại, câpu trừng mắt nhìn Cố Thành An, "Thật?"
"Thật."
Cố Thành An ôm Kiều Tâm, phía dưới chầm chậm đi vào, mỗi một lần đều trực tiếp đỉnh đến hoa tâm, thời điểm rút ra côn thịt còn ở ngoài hoa huyệt mài một phen.
Kiều Tâm eo lưng mềm nhũn, dựa vào trong lòng Cố Thành An, lắc lắc mông cùng hắn đưa đẩy, "Anh tên khốn nạn này...! Lại lừa gạt tôi! Làm tôi tức giận! Ngô... Đỉnh nhẹ, phía dưới đau..."
"Tiểu tâm can tức giận?"
"Lời vô nghĩa... Ngô a.... Anh điểm nhẹ, đau, buổi sáng anh đã làm rồi, thế nào bây giờ lại phát tình? A... Anh mau, nhanh lên, lát nữa đồ ăn sẽ được mang lên..."
Biết sẽ không có người theo dõi, nhưng bọn họ đã ở trong đây náo loạn một lúc, đợi đồ ăn mang đến mà bị nhìn thấy thì Kiều Tâm sẽ không còn mặt mũi gặp người khác mất!
Hơn nữa cậu hiện tại áo sơ mi mở rộng, quần bị cởi đến đầu gối. Cố Thành An ôm cậu trong ngực, nụ hoa bị cắn đến sưng, phía dưới hoa huyệt đang được côn thịt nhồi vào. Nhưng Cố Thành An trừ quần bị cởi thì vẫn rất chỉnh tề.
"Ân a... A a...Anh, anh mau đi ra..." Kiều Tâm ngửa cổ, nửa tựa vào Cố Thành An đang thò tay vuốt ve mình, "Ân a... Rất sâu, nụ hoa.... Cắn nát..."
Cố Thành An thực sự thích Kiều Tâm bị tình dục kiểm soát, những lúc này cậu hoàn toàn buông lỏng mặc hắn đùa giỡn, hơn nữa miệng còn nói những lời mà hắn chỉ hung hăng muốn giữ lấy cậu.
Tiểu yêu tinh!
"Sẽ không nát, ông xã đau lòng."
"Kia, vậy anh mau bắn đi!"
"Tiểu tâm can vừa nói cái gì?"
Kiều Tâm ý thức được mình vừa nói gì, cậu đỏ mặt quay đầu đi nhỏ giọng nói, "Anh, anh.... Mau bắn, bằng không lát nữa sẽ có người đến.... A ngô... Anh đừng đỉnh, đỉnh, thật, thật sự muốn hỏng...." Một câu nói hoàn chỉnh bị đứt quãng, Cố Thành An kéo tay Kiều Tâm để cậu ôm cổ mình, khiến cậu hoàn toàn dựa vào người hắn, tiểu huyệt phía dưới co chặt lại.
Kiều Tâm đã biết Cố Thành An thực sự thích mình, cậu liền nói ra vài lời kính thích hắn.
"Ân a... Ông xã mau bắn vào tao huyệt, để bên trong tao huyệt chứa đầy tinh dịch của ông xã.... A.... Ngô.... Tiến, đi vào... Hoa tâm muốn... Muốn tới.... Ông xã bắn vào tiểu tao huyệt đi.... Tiểu tao huyệt muốn ăn tinh dịch của ông xã a..."
Tiếng rên rỉ đứt quãng từ cái miệng nhỏ ngọt ngào phun ra, hoa huyệt phía dưới có chút tê mỏi, hoa tâm bị đại quy đầu ấn xoa. Bỗng nhiên bụng run rẩy, nhục nha chảy ra một ít tinh dịch, hoa tâm giống như hồng thủy bùng nổ phun ra một cỗ mật nước.
Cố Thành An nghe Kiều Tâm nói, côn thịt bị nhục bích gắt gao cắn mút đến cao trào. Hắn nhanh chóng động eo, mạnh mẽ cắm vào rút ra nhanh như máy đóng cọc. Hiện tại Kiều Tâm còn bị hãm sâu vào cao trào, thân thể mềm mại run rẩy một trận, nước mắt vì bị thao mà rơi xuống, cậu lắc lắc đầu.
"A a a....! Từ bỏ... Ngô ngô.... Muốn chết.... Muốn ông xã đem đại côn thịt thao chết..."
"Tiểu tâm can, ông xã bắn tất cả cho em..." Cực đại quy đầu đi vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, để tại miệng tử cung mà phun ra tinh dịch đậm sệt nóng bỏng, một cỗ rồi một cỗ bắn vào bên trong.
Kiều Tâm cảm nhận được thứ nóng rực trong cơ thể mình thì run lên, lông mi run nhẹ.
"Tao huyệt bị nóng hỏng....A..."
Cố Thành An đau lòng ôm Kiều Tâm vào ngực, thân mật hôn môi khóe mắt rồi chóp mũi, ánh mắt ôn nhu đến chảy nước.
Kiều Tâm dựa vào người Cố Thành An mà hô hấp, ánh mắt cùng má đều ửng hồng, đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ, vừa nhìn đã biết cậu mới làm gì.
"Mau lấy khăn giấy cho tôi để lau, nếu không lát nữa...." Kiều Tâm nghĩ đến nơi này vẫn là ghế lô liền tỉnh táo lại, "Anh đừng nháo, mau đem vật kia ra ngoài."
Trừng mắt liếc Cố Thành An, Kiều Tâm thử dùng mũi chân đụng xuống đất, ai biết vừa đứng lên, thứ đó từ trong thân thể đi ra ngoài liền phát ra âm thanh xấu hổ vang khắp ghế lô.
Bên tai cậu đỏ lên, vừa muốn nhấc chân, kết quả hai chân mềm nhũn, đầu gối ẩn ẩn phát đau.
"Ngô... Nhũn chân..."
"Em ngồi để tôi lau cho." Cố Thành An định đi lấy khăn giấy, kết quả nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần, sửng sốt một chút, "Tiểu tâm can, dường như đồ ăn đã được mang lên."
"Cái gì!"
Kiều Tâm bất chấp hoa huyệt bị thao đến không khép lại được, lập tức đem quần lót mặc lên. Một thân như nhũn ra tựa vào ghế, sợ còn hơi liền đem khăn trải bàn hất lên che nửa người dưới.
Vừa ngồi ở trên ghế, hoa huyệt liền phát đau, Kiều Tâm hít ngụm khí lạnh, cố gắng co chặt hoa huyệt lại.
Nhưng vừa rồi bị mạnh bạo thao một phen, âm thần còn hơi mở, căn bản không kịp khép lại, bên trong tao thủy với tinh dịch hỗn hợp chảy một chút ra quần.
"Cố tiên sinh, đồ ăn tới rồi ạ."
"Mau đặt lên bàn đi."
Cố Thành An sờ mũi, ngửi được trên tay một mùi hương thơm ngọt, không khỏi nhìn về phía Kiều Tâm. Lúc này cậu giống như ngồi trên đống lửa vậy. Hắn đến bên cạnh Kiều Tâm, giả bộ quan tâm hỏi, "Thân thể không thoải mái sao?"
Kiều Tâm vừa nghe, trong lòng liền giận dữ, "Khốn kiếp.... Anh mới không thoải mái."
"Thật sao? Nhưng sắc mặt em đỏ như vậy, có phải hay không......?"
"Nóng, nóng!" Kiều Tâm cúi đầu ghé vào bàn ăn, cậu kẹp đùi lại, tinh dịch bên trong tưởng như đang chảy ra.
Tinh dịch lướt qua nhục bích trong hoa huyệt khiến người cậu run lên, không tự giác được cọ sát hai chân. Cố Thành An nhìn Kiều Tâm thực sự tức giận, không trêu đùa cậu nữa liền quay lại bảo phục vụ ra ngoài.
Đóng cửa trở lại ngồi cạnh Kiều Tâm, ôn nhu dỗ dành nói, "Tiểu tâm can thế nào? Người ta đi rồi, em có thể ngẩng đầu, chúng ta ăn cơm thôi, lát nữa tôi đem em về nhà."
Kiều Tâm ngẩng đầu, xấu hổ cùng tức giận nhìn Cố Thành An, cái miệng nhỏ muốn nói nhưng lại nuốt trở vào, "Tôi...."
"Sao?"
"Bên trong có gì đó đang chảy ra.... Quần lót ướt...." Kiều Tâm nói xong mặt đầy bất an, thẹn quá hóa giận trừng Cố Thành An, "Anh sao lại bắn ở bên trong? Đều tại anh!"
Cố Thành An sờ sờ mũi, vô tội nhìn Kiều Tâm, "Là em bảo tôi bắn ở bên trong....."
"Anh...!" Kiều Tâm nghĩ đến đúng là chính cậu bảo hắn bắn, thế nhưng....
Hiện tại quần lót ướt, cậu làm sao có thể ra ngoài?
Cố Thành An một phen kéo Kiều Tâm ngồi lên đùi mình, ôm cậu cười nói, "Trước hết ăn đi đã, em mặc quần bò, người khác sẽ không biết."
"Nhưng là.... Rất nhiều..... Quần lót.... Ướt hết..." Kiều Tâm chịu đựng xấu hổ nói ra, "Vậy xử lí thế nào... Tôi, đợi một lát đi ra ngoài sẽ bị người khác phát hiện...."
Quần lót ẩm ướt dán vào hoa huyệt, âm thần còn hơi hơi mấp máy, Kiều Tâm hừ nhẹ một tiếng, "Đều tại anh.... "
"Là tôi không tốt." Cố Thành An thành thật xin lỗi Kiều Tâm, "Nhất định lần sau đi ra ngoài sẽ mang nhiều quần lót cho em, ai bảo.... Phía dưới tiểu tâm can mỗi lần đều chảy nước, tao thủy rất nhanh sẽ lưu thành con sông nhỏ....."
"Ngô! Anh khốn kiếp....."
Cố Thành An gắp bào ngư cắn một chút, rồi bịt kín miệng nhỏ của Kiều Tâm lại, hai người miệng lưỡi dây dưa cùng nhau, không biết bào ngư đã chui vào bụng ai, khóe môi nhếch lên chảy ra chất lỏng lóng lánh cũng không ai để ý.
Kiều Tâm trong lòng bị Cố Thành An ôn nhu độc chiếm, ngẩng mặt tiếp nhận nụ hôn của hắn, đầu lưỡi bị hắn cuốn lấy, eo nhỏ không tự giác vặn vẹo.
Trong ghế lô lửa nóng kéo dài không dứt.
|
8: Quần lót ướt hết
Eo lưng của Kiều Tâm nhũn ra, ở trong lòng Cố Thành An bị đâm đến nảy lên. Hoa huyệt bị đỉnh sâu một chút liền giương cái miệng nhỏ lên phát ra âm thanh rên rỉ.
"Ân a.... Phía dưới hỏng mất... Ông xã chậm, chậm một chút...."
"Tiểu tâm can, hình như trong phòng có camera theo dõi." Cố Thành An xấu xa nói.
Nhà hàng này là nơi hắn thường xuyên đến, mặc kệ những phòng khác có hay không, nhưng trong phòng này tuyệt đối không có. Hắn liền tưởng tượng bộ dáng của Kiều Tâm bị dọa sợ.
Quả nhiên lời nói vừa dứt, Kiều Tâm giật nảy mình, phía dưới liền co chặt, cậu dùng hai tay đẩy hắn, "Anh mau đi ra! Tôi, tôi không làm....Ngô a.... Anh, anh đừng đỉnh, bị người khác nhìn thấy là không tốt....A.... Anh, anh..."
Kiều Tâm bất an vặn vẹo giãy giụa, Cố Thành An cảm thấy nhục bích như hàng ngàn cái miệng đang mút chặt lấy côn thịt của hắn, côn thịt bị mút thật thoải mái.
"Tiểu tâm can phía dưới em chật quá!" Cố Thành An cắn cắn vành tai Kiều Tâm, âm thanh khàn khàn nói, "Phía dưới tiểu huyệt như hi vọng côn thịt của tôi cắm sâu vào một điểm vậy."
"Không muốn, không muốn! Sẽ bị người khác nhìn thấy!" Kiều Tâm khóe mắt đỏ hồng ủy khuất đẩy Cố Thành An, "Anh, anh không cần làm nữa, chúng ta, chúng ta đi thôi..."
Có người theo dõi, bọn họ sẽ bị cho là biến thái a!
Hơn nữa cậu không có hứng thú để người khác nhìn thấy cậu và Cố Thành An làm chuyện này!
Nhìn ánh mắt Kiều Tâm đỏ lên, hơn nứa bô dáng ủy khuất này khiến Cố Thành An không đành lòng a, hắn ôm eo cậu dỗ nói, "Đừng khóc, là ông xã lừa em thôi, nơi này không có camera theo dõi, không bị ai nhìn thấy."
Động tác của Kiều Tâm dừng lại, câpu trừng mắt nhìn Cố Thành An, "Thật?"
"Thật."
Cố Thành An ôm Kiều Tâm, phía dưới chầm chậm đi vào, mỗi một lần đều trực tiếp đỉnh đến hoa tâm, thời điểm rút ra côn thịt còn ở ngoài hoa huyệt mài một phen.
Kiều Tâm eo lưng mềm nhũn, dựa vào trong lòng Cố Thành An, lắc lắc mông cùng hắn đưa đẩy, "Anh tên khốn nạn này...! Lại lừa gạt tôi! Làm tôi tức giận! Ngô... Đỉnh nhẹ, phía dưới đau..."
"Tiểu tâm can tức giận?"
"Lời vô nghĩa... Ngô a.... Anh điểm nhẹ, đau, buổi sáng anh đã làm rồi, thế nào bây giờ lại phát tình? A... Anh mau, nhanh lên, lát nữa đồ ăn sẽ được mang lên..."
Biết sẽ không có người theo dõi, nhưng bọn họ đã ở trong đây náo loạn một lúc, đợi đồ ăn mang đến mà bị nhìn thấy thì Kiều Tâm sẽ không còn mặt mũi gặp người khác mất!
Hơn nữa cậu hiện tại áo sơ mi mở rộng, quần bị cởi đến đầu gối. Cố Thành An ôm cậu trong ngực, nụ hoa bị cắn đến sưng, phía dưới hoa huyệt đang được côn thịt nhồi vào. Nhưng Cố Thành An trừ quần bị cởi thì vẫn rất chỉnh tề.
"Ân a... A a...Anh, anh mau đi ra..." Kiều Tâm ngửa cổ, nửa tựa vào Cố Thành An đang thò tay vuốt ve mình, "Ân a... Rất sâu, nụ hoa.... Cắn nát..."
Cố Thành An thực sự thích Kiều Tâm bị tình dục kiểm soát, những lúc này cậu hoàn toàn buông lỏng mặc hắn đùa giỡn, hơn nữa miệng còn nói những lời mà hắn chỉ hung hăng muốn giữ lấy cậu.
Tiểu yêu tinh!
"Sẽ không nát, ông xã đau lòng."
"Kia, vậy anh mau bắn đi!"
"Tiểu tâm can vừa nói cái gì?"
Kiều Tâm ý thức được mình vừa nói gì, cậu đỏ mặt quay đầu đi nhỏ giọng nói, "Anh, anh.... Mau bắn, bằng không lát nữa sẽ có người đến.... A ngô... Anh đừng đỉnh, đỉnh, thật, thật sự muốn hỏng...." Một câu nói hoàn chỉnh bị đứt quãng, Cố Thành An kéo tay Kiều Tâm để cậu ôm cổ mình, khiến cậu hoàn toàn dựa vào người hắn, tiểu huyệt phía dưới co chặt lại.
Kiều Tâm đã biết Cố Thành An thực sự thích mình, cậu liền nói ra vài lời kính thích hắn.
"Ân a... Ông xã mau bắn vào tao huyệt, để bên trong tao huyệt chứa đầy tinh dịch của ông xã.... A.... Ngô.... Tiến, đi vào... Hoa tâm muốn... Muốn tới.... Ông xã bắn vào tiểu tao huyệt đi.... Tiểu tao huyệt muốn ăn tinh dịch của ông xã a..."
Tiếng rên rỉ đứt quãng từ cái miệng nhỏ ngọt ngào phun ra, hoa huyệt phía dưới có chút tê mỏi, hoa tâm bị đại quy đầu ấn xoa. Bỗng nhiên bụng run rẩy, nhục nha chảy ra một ít tinh dịch, hoa tâm giống như hồng thủy bùng nổ phun ra một cỗ mật nước.
Cố Thành An nghe Kiều Tâm nói, côn thịt bị nhục bích gắt gao cắn mút đến cao trào. Hắn nhanh chóng động eo, mạnh mẽ cắm vào rút ra nhanh như máy đóng cọc. Hiện tại Kiều Tâm còn bị hãm sâu vào cao trào, thân thể mềm mại run rẩy một trận, nước mắt vì bị thao mà rơi xuống, cậu lắc lắc đầu.
"A a a....! Từ bỏ... Ngô ngô.... Muốn chết.... Muốn ông xã đem đại côn thịt thao chết..."
"Tiểu tâm can, ông xã bắn tất cả cho em..." Cực đại quy đầu đi vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, để tại miệng tử cung mà phun ra tinh dịch đậm sệt nóng bỏng, một cỗ rồi một cỗ bắn vào bên trong.
Kiều Tâm cảm nhận được thứ nóng rực trong cơ thể mình thì run lên, lông mi run nhẹ.
"Tao huyệt bị nóng hỏng....A..."
Cố Thành An đau lòng ôm Kiều Tâm vào ngực, thân mật hôn môi khóe mắt rồi chóp mũi, ánh mắt ôn nhu đến chảy nước.
Kiều Tâm dựa vào người Cố Thành An mà hô hấp, ánh mắt cùng má đều ửng hồng, đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ, vừa nhìn đã biết cậu mới làm gì.
"Mau lấy khăn giấy cho tôi để lau, nếu không lát nữa...." Kiều Tâm nghĩ đến nơi này vẫn là ghế lô liền tỉnh táo lại, "Anh đừng nháo, mau đem vật kia ra ngoài."
Trừng mắt liếc Cố Thành An, Kiều Tâm thử dùng mũi chân đụng xuống đất, ai biết vừa đứng lên, thứ đó từ trong thân thể đi ra ngoài liền phát ra âm thanh xấu hổ vang khắp ghế lô.
Bên tai cậu đỏ lên, vừa muốn nhấc chân, kết quả hai chân mềm nhũn, đầu gối ẩn ẩn phát đau.
"Ngô... Nhũn chân..."
"Em ngồi để tôi lau cho." Cố Thành An định đi lấy khăn giấy, kết quả nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần, sửng sốt một chút, "Tiểu tâm can, dường như đồ ăn đã được mang lên."
"Cái gì!"
Kiều Tâm bất chấp hoa huyệt bị thao đến không khép lại được, lập tức đem quần lót mặc lên. Một thân như nhũn ra tựa vào ghế, sợ còn hơi liền đem khăn trải bàn hất lên che nửa người dưới.
Vừa ngồi ở trên ghế, hoa huyệt liền phát đau, Kiều Tâm hít ngụm khí lạnh, cố gắng co chặt hoa huyệt lại.
Nhưng vừa rồi bị mạnh bạo thao một phen, âm thần còn hơi mở, căn bản không kịp khép lại, bên trong tao thủy với tinh dịch hỗn hợp chảy một chút ra quần.
"Cố tiên sinh, đồ ăn tới rồi ạ."
"Mau đặt lên bàn đi."
Cố Thành An sờ mũi, ngửi được trên tay một mùi hương thơm ngọt, không khỏi nhìn về phía Kiều Tâm. Lúc này cậu giống như ngồi trên đống lửa vậy. Hắn đến bên cạnh Kiều Tâm, giả bộ quan tâm hỏi, "Thân thể không thoải mái sao?"
Kiều Tâm vừa nghe, trong lòng liền giận dữ, "Khốn kiếp.... Anh mới không thoải mái."
"Thật sao? Nhưng sắc mặt em đỏ như vậy, có phải hay không......?"
"Nóng, nóng!" Kiều Tâm cúi đầu ghé vào bàn ăn, cậu kẹp đùi lại, tinh dịch bên trong tưởng như đang chảy ra.
Tinh dịch lướt qua nhục bích trong hoa huyệt khiến người cậu run lên, không tự giác được cọ sát hai chân. Cố Thành An nhìn Kiều Tâm thực sự tức giận, không trêu đùa cậu nữa liền quay lại bảo phục vụ ra ngoài.
Đóng cửa trở lại ngồi cạnh Kiều Tâm, ôn nhu dỗ dành nói, "Tiểu tâm can thế nào? Người ta đi rồi, em có thể ngẩng đầu, chúng ta ăn cơm thôi, lát nữa tôi đem em về nhà."
Kiều Tâm ngẩng đầu, xấu hổ cùng tức giận nhìn Cố Thành An, cái miệng nhỏ muốn nói nhưng lại nuốt trở vào, "Tôi...."
"Sao?"
"Bên trong có gì đó đang chảy ra.... Quần lót ướt...." Kiều Tâm nói xong mặt đầy bất an, thẹn quá hóa giận trừng Cố Thành An, "Anh sao lại bắn ở bên trong? Đều tại anh!"
Cố Thành An sờ sờ mũi, vô tội nhìn Kiều Tâm, "Là em bảo tôi bắn ở bên trong....."
"Anh...!" Kiều Tâm nghĩ đến đúng là chính cậu bảo hắn bắn, thế nhưng....
Hiện tại quần lót ướt, cậu làm sao có thể ra ngoài?
Cố Thành An một phen kéo Kiều Tâm ngồi lên đùi mình, ôm cậu cười nói, "Trước hết ăn đi đã, em mặc quần bò, người khác sẽ không biết."
"Nhưng là.... Rất nhiều..... Quần lót.... Ướt hết..." Kiều Tâm chịu đựng xấu hổ nói ra, "Vậy xử lí thế nào... Tôi, đợi một lát đi ra ngoài sẽ bị người khác phát hiện...."
Quần lót ẩm ướt dán vào hoa huyệt, âm thần còn hơi hơi mấp máy, Kiều Tâm hừ nhẹ một tiếng, "Đều tại anh.... "
"Là tôi không tốt." Cố Thành An thành thật xin lỗi Kiều Tâm, "Nhất định lần sau đi ra ngoài sẽ mang nhiều quần lót cho em, ai bảo.... Phía dưới tiểu tâm can mỗi lần đều chảy nước, tao thủy rất nhanh sẽ lưu thành con sông nhỏ....."
"Ngô! Anh khốn kiếp....."
Cố Thành An gắp bào ngư cắn một chút, rồi bịt kín miệng nhỏ của Kiều Tâm lại, hai người miệng lưỡi dây dưa cùng nhau, không biết bào ngư đã chui vào bụng ai, khóe môi nhếch lên chảy ra chất lỏng lóng lánh cũng không ai để ý.
Kiều Tâm trong lòng bị Cố Thành An ôn nhu độc chiếm, ngẩng mặt tiếp nhận nụ hôn của hắn, đầu lưỡi bị hắn cuốn lấy, eo nhỏ không tự giác vặn vẹo.
Trong ghế lô lửa nóng kéo dài không dứt.
|
9: Muốn ăn đại côn thịt
Từ ghế lô đi ra, Cố Thành An ôm Kiều Tâm, tư thế đi của Kiều Tâm có chút không bình thường. Bất quá, may mà mọi người đang ăn hoặc cùng người bên cạnh trò chuyện nên không để ý tới hai người.
Kiều Tâm một đường cúi đầu, hai chân kẹp chặt đi ra ngoài, hận không thể lập tức ngồi lên xe luôn.
Trong quần bò không mặc gì, hơn nữa tao thủy bên trong hoa huyệt còn chưa khô, nhục nha mẫn cảm yếu ớt theo động tác đi mà ma sát với quần bò khiến trong lòng Kiều Tâm một trận ngứa ngáy.
Một ít tao thủy từ theo đùi chảy xuống, không dám tưởng tượng chỗ đó dâm mỹ thế nào.
Túi quần Cố Thành An phồng lên một bao, Kiều Tâm thoáng nhìn khóe mắt lại hồng lên, bởi vì bên trong.... Bên trong là quần lót ướt đẫm của cậu.
Trời ạ! Vừa rồi bọn họ ở trong ghế lô đến cùng là làm cái gì!
Kiều Tâm trong lòng hô to một tiếng, bước nhanh hơn tới cổng, trực tiếp kéo Cố Thành An vào xe rồi ngồi xuống, cậu tựa vào lưng ghế mà há miệng thở dốc.
Mấy chục mét ngắn ngủi mà dài như mấy km vậy.
Cố Thành An lên xe sau đó nhìn Kiều Tâm bên cạnh, nhịn không được đem quần lót trong túi lấy ra, treo tại đầu ngón tay mà giơ trước mặt Kiều Tâm.
"Tiểu tâm can, phía dưới của em thật nhiều nước."
".... Khốn, khốn kiếp!"
Cậu một phen đoạt lấy quần lót của mình rồi ném ra phía sau, "Anh, đều tại anh!"
Tên khốn nạn này, thế nhưng còn mặt mũi nói chuyện đó với cậu, rõ ràng, rõ ràng là hắn ở bên trong muốn làm bừa. Làm cậu lúc sau ăn cơm cũng không ngon, hai người cứ tôi đút em ăn, còn dùng miệng đút cơm cho nhau!
Cậu mới không tự nguyện!
Cố Thành An buồn cười nhìn Kiều Tâm giận dỗi, cũng biết là đêm tân hôn hắn đã ép buộc cậu làm vài lần, khó trách lúc này Kiều Tâm không được tự nhiên.
"Chúng ta về nhà đi, ngày mai tôi sẽ đem em ra ngoài đi dạo thật. Nhân tiện mua cho ba mẹ em một chút đồ, chúng ta sẽ đến thăm họ."
"Cái gì? Cái gì?!"
Đến nhà cậu?
Cố Thành An lái xe đi, khuôn mặt đẹp trai khiến Kiều Tâm nhìn đến xuất thần.
"Đương nhiên là phải về, quy củ hồi môn không thể không có. Em đã ở chỗ tôi một ngày, chẳng lẽ không định về thăm hai người họ sao?"
Cố Thành An là một thương nhân thành công, hắn biết Kiều Tâm để ý và coi trọng cái gì.
Gia đình Kiều Tâm lúc đem cậu gả cho hắn thì rất để ý, cậu là nam, không thể coi như nữ nhân được. Tính tình hay hồ nháo, nếu Kiều Tâm không bị dục vọng chiếm giữ thì sẽ cứng đầu như sừng trâu vậy. =.,=)
Cố Thành An coi chuyện này không là gì, hắn thực sự thích Kiều Tâm, mặc kệ cậu là nam hay nữ, hắn chỉ muốn mình cậu.
"Anh muốn cùng tôi trở về?" Kiều Tâm nhớ lại ra đình cậu chỉ là gia đình bình thường, thực ra muốn cậu trở về cũng không sao cả, nhưng Cố Thành An bận rộn như vậy....
"Ngô... Anh không cần trở về công ty sao?"
"Em như vậy không muốn chúng ta trở về?"
Cố Thành An nhân lúc đèn đỏ dừng lại, hắn cầm tay Kiều Tâm, "Tiểu tâm can, em có biết tôi rất thích em cho nên mới muốn ba mẹ nhìn thấy tôi đối tốt với em a."
Nói ra miệng, chóp mũi Kiều Tâm phiếm hồng.
"... Vậy được rồi, ngày mai anh không được làm bừa, cả một ngày không thể làm!"
"Tôi cam đoan."
Lúc này Kiều Tâm mới an tâm.
Nếu Cố Thành An làm bừa, cậu sẽ khiến hắn nằm trên giường bổ thận. ( =)))
Xe lái đến gara trong biệt thự, Kiều Tâm cởi bỏ dây an toàn đang định xuống xe. Bỗng nhiên nhớ đến vừa rồi trong lúc giận dữ mình đã ném quần lót ra ghế sau, liền quay người khom lưng cầm lên.
Cố Thành An quay đầu tính cùng Kiều Tâm nói chuyện, kết quả nhìn thấy vòng eo trắng lộ ra ngoài, còn có cặp mông như ẩn như hiện giấu ở lưng quần.
Không tự giác được nuốt nước bọt, thò tay ra đánh nhẹ lên cặp mông cong của cậu.
Kiều Tâm co rụt lại, cảnh giác nhìn Cố Thành An, "Anh, anh muốn làm gì....?"
Nghe vậy Cố Thành An giương mắt nhìn Kiều Tâm, ánh mắt nguy hiểm. Kiều Tâm thấy vậy liền vội vàng mở cửa rồi nhảy xuống xe, mặc kệ quần bò rộng, mặc kệ quần lót còn ở ghế sau.
Này.... Rất đáng sợ....
Cố Thành An thật muốn ăn cậu!
Cố Thành An nhanh mắt lẹ tay tóm lấy Kiều Tâm đang có ý định chạy trốn, trực tiếp đặt cậu trên nắp xe, "Tiểu tâm can, em có hạ độc tôi đúng không, tôi đối với em.... Nghiện."
"Không, không cần.... Cố Thành An, tôi, phía dưới của tôi còn đau..."
Bị hắn áp trên nắm xe, Kiều Tâm căn bản không trốn thoát, nhỏ giọng xin tha, "Anh, anh đừng đến, chỗ đó đau.... Để lần sau tôi sẽ cho anh làm được không?"
Cố Thành An đau lòng cắn vành tai Kiều Tâm, tay trực tiếp lột quần cậu xuống, bàn tay đặt tại cặp mông cong của cậu mà xoa nắn, đùa giỡn thành đủ mọi hình dạng.
Kiều Tâm thấy hạ thân chợt lạnh, lại sắp khóc.
"Ngô... Không cần.... Đau a.... Ông xã, ông xã!"
"Tiểu tâm can đừng sợ, ông xã lần này sẽ thay đổi địa phương, tiểu tao huyệt đáng thương sưng lên rồi, mà tiểu cúc huyệt phía sau còn chưa nếm qua tư vị của ông xã.... Khẳng định...."
"Không được..... Bẩn.... Chỗ đó bẩn... Không cần...."
Nói xong Cố Thành An liền gặm cắn lưng Kiều Tâm, lưu lại vài dấu vết. Sau đó tay đi đến đúa giỡn hoa huyệt sưng đỏ, hoa huyệt rất nhanh lại phân bố ra mật nước, tích đầy lòng bàn tay Cố Thành An.
Kiều Tâm giãy giụa dần dần yếu đi, ghé vào chỗ đó, không ngừng thở, "A... Ngô... Tao huyệt chảy nước.... Lại, lại ướt quần rồi...."
"Tiểu tâm can không cần sợ, nơi này là nhà của chúng ta, sẽ không có người, em đừng chịu đựng."
Vừa rồi ở trong ghế lô, Kiều Tâm áp lực rên rỉ mê người, phải cảnh giác sợ người khác nhìn thấy, cảm giác đó có bao nhiêu khoái cảm cùng kích thích.
Thế nhưng nơi này là nhà để xe, Kiều Tâm có thể buông lỏng chính mình dâm đãng gọi mà không sợ người khác nghe được. Chỉ là nhà để xe hồi âm rất tốt, sẽ cảm thấy âm thanh của mình to hơn một chút.
"A.... Ông xã.... Đừng chạm.... Chỗ đó bẩn, bẩn a, ngô a.... Đau.... Muốn nứt ra." Kiều Tâm nhắm mắt lắc lắc đầu, tay gắt gao nắm chặt nắm xe, "Đau, thật đau.... Phía sau nát mất...."
Cố Thành An dùng một ngón tay chậm rãi khai thác, vừa mới vào bên trong, Kiều Tâm liền vặn vẹo mông muốn thoát khỏi cảm giác căng trướng này. Cố Thành An nhanh chóng ôm sát cậu, "Tiểu tâm can, thực sự đau sao? Một lát nữa sẽ không đau, sẽ thực thoải mái."
"Ô ô.... Chỗ đó ăn không được đại côn thịt, quá nhỏ, ông xã bỏ qua cho em đi."
"Sẽ không, nơi này mới là địa phương mà nam nhân cùng nam nhân làm tình."
"...Thật?"
"Cho nên có thể tin tưởng ông xã một chút được không?"
"A... Ân..."
Kiều Tâm nắm chặt tay, khẩn trương chờ Cố Thành An khai thác.
Ngón tay hoàn toàn vào sâu bên trong, Kiều Tâm thét lớn một tiếng chui đầu vào cánh tay, viên đậu nhỏ trước ngực trực tiếp dán vào nắp xe, một trận ý lạnh làm cậu run lên.
Trán Cố Thành An xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, yết hầu khêu gợi lên xuống.
Phía trước tao huyệt bị kích thích, dù không có người vỗ về chơi đùa dâm thủy vẫn chảy ra ngày càng nhiều. Mông Kiều Tâm bắt đầu theo ngón tay của Cố Thành An mà bắt đầu đong đưa.
Cố Thành An sờ soạng hoa huyệt chảy ra mật nước kia liền đi khai thác cúc huyệt căng chặt.
"A.... Đi vào..... Lại, đi vào một chút, ngô.... A....!"
Một địa phương sau huyệt bỗng nhiên bị đỉnh đến, dâm thủy trong người Kiều Tâm chảy ra một chút, co chặt lại.
Khoái cảm phảng phất như thủy triều đem Kiều Tâm bao phủ, phía trước nhục nha liền bắn ra một cỗ chất lỏng trong suốt.
"Không được.... Đừng chạm chỗ đó, rất kích thích, kích thích.... Hô, sẽ chết...." Toàn bộ thân thể Kiều Tâm bị khoái cảm chiếm giữ, mỗi địa phương đều trở nên mẫn cảm. Dục vọng như mở ra từng lỗ chân lông, khiến cậu không nhịn được mà run rẩy.
Đem ba ngón tay thong thả tiến vào, Cố Thành An liếm láp lưng cậu, theo đường eo mê người mà liếm xuống, trấn an Kiều Tâm đang khẩn trương.
Huyệt sau dần dần trở nên ướt át, ngón tay đi vào càng thêm thuận lợi, nhìn Kiều Tâm ghé vào thành xe mà thở. Ngón tay Cố Thành An hướng bên trong dò xét một chút thì đụng phải một khối lồi ra, đầu ngón tay ấn xuống. Thân thể bị hắn đè nặng liền run mạnh, Kiều Tâm bán mạnh vào cánh tay hắn, móng tay cơ hồ bấm vào trong thịt.
"A a a...! Không được, không được.... Phía trước bắn không ra... Đau, đau...."
Cố Thành An đem chân cậu nâng lên, côn thịt như dán vào người Kiều Tâm, hắn đau lòng hôn môi cậu, liếm nước mắt của cậu. "Ông xã muốn đi vào, thả lỏng một chút, nhịn một lúc sau sẽ thoải mái."
"Ân....." Kiều Tâm nức nở một tiếng, ngoan ngoãn mở chân ra để côn thịt to đến cực đại của Cố Thành An dán vào huyệt sau.
Kiều Tâm nửa người trên tựa như bao phủ, hai chân trắng nõn thon dài bị Cố Thành An nâng lên cuốn vào thắt lưng hắn. Côn thịt sưng lớn sớm đã dán vào hậu huyệt, quy đầu to lớn khai thác huyệt khẩu.
"Ngô......" Cố Thành An phát ra một tiếng rên, quy đầu bị huyệt sau mút vào liền truyền đến khoái cảm phảng phất như có dòng điện chạy qua. Lưng tê dại, khoái cảm từ phía trên chạy thẳng đến côn thịt, khiến côn thịt vốn đã lớn lại trướng đến dọa người.
Gân xanh um tùm đỏ tím cùng hậu huyệt hồng nhạt khiến hiệu quả dục vọng tăng gấp bội.
Quy đầu hướng đến bên trong, đem hậu huyệt chậm rãi mở ra, hậu huyệt gắt gao vây lấy bao quy đầu to như quả trứng gà, Kiều Tâm nhẹ nhàng khóc nức nở, "Đau a.... Không, từ bỏ.... Lần sau, lần sau....."
Không chỉ mình Kiều Tâm thấy đau, Cố Thành An cũng bị cảm giác căng chặt này làm cho đổ mồ hôi. Chỉ hận không thể đỉnh vào nơi sâu nhất, làm cho cả côn thịt bị hậu huyệt ấm áp bao lấy.
Thong thả tiến vào một chút, rốt cuộc Kiều Tâm cũng khóc ra tiếng khi cả côn thịt tiến vào trong. Nháy mắt truyền đến cảm giác căng chặt khiến đầu não Cố Thành An run lên, phát ra tiếng thở dài thoải mái.
"A.... Tiểu tâm can em thật chặt, mát xa đại côn thịt thật thoải mái."
"Ô a... Đau a... Phía dưới nứt ra, đau quá...." Kiều Tâm lần đầu tiên bị làm đến nước mắt chảy không ngừng, loại chống đỡ này khiến nội tạng của cậu phải vỡ mất, cảm giác này khiến da đầu tê dại.
Hiện tại phía sau bị lấp đầy không có một khe hở, cả đại côn thịt đều nhét trong người cậu. Cảm giác được côn thịt ở sâu trong huyệt dần lui ra ngoài.
Khó khăn hít thở, "Ngô....." Côn thịt trong huyệt của Cố Thành An bất động làm Kiều Tâm bỗng sinh ra một loại cảm giác hư không khó chịu, cẩn thận xoay mông một chút.
"Ba"
"A....!" Kinh ngạc thốt ra tiếng, eo Kiều Tâm nhuyễn xuống.
Cố Thành An không có ý tốt nhìn Kiều Tâm cười, "Tiểu tâm can, đây là muốn côn thịt của ông xã thao sao? Nói muốn thế nào mới được, bằng không ông xã không biết đâu?"
".... Ngô a... Ông xã thao, thao mông tiểu tao hóa, lỗ hậu muốn ăn đại côn thịt, lỗ hậu muốn ăn đại côn thịt của ông xã..."
Kiều Tâm bụm mặt nói xong, ánh mắt liền trừng lớn, "A.... Thao đến, thao đến tao tâm, tao tâm muốn ăn đại côn thịt của ông xã..."
"Tiểu tao hóa! Bà xã dâm đãng! Em dâm đãng như vậy, có phải tất cả những nam nhân khác đều có thể làm em? Đều có thể thao lỗ huyệt của em phải không?"
"Ngô ngô..... Không phải, tao huyệt cùng lỗ huyệt chỉ dành cho ông xã thao...." Kiều Tâm lắc lắc đầu, cả người bị đỉnh lên nắp xe, làn da non mềm phía sau lưng bị ma sát có chút đau.
Cậu vươn tay ôm cổ Cố Thành An ủy khuất nói, "Trên lưng đau.... Ngô a... Nắp xe ma sát làm lưng đau....."
Cố Thành An hung hăng ở trong hậu huyệt ra vào, côn thịt thô dài rút ra rồi đỉnh đến tuyến tiền liệt, sau đó chín nông một sâu mà đưa đẩy.
Thao đến đỏ mắt, hoàn toàn đắm chìm vào dục vọng cùng cảm giác sau huyệt căng chặt.
Tuy không bằng hoa huyệt trơn ướt ấm nóng, nhưng là huyệt sau gắt gao ôm chặt côn thịt. Cảm giác này làm da đầu tê dại, khoái cảm khiến Cố Thành An sắp mất đi lí trí.
Nghe được âm thanh đáng thương của Kiều Tâm, đem người trực tiếp ôm lấy, kéo mông cậu, đứng ở trên nắp xe mà hung hăng đỉnh vào, "Tiểu tâm can vừa nói gì?"
"... Trên lưng của bà xã đau... Muốn ông xã ôm lấy rồi hung hăng thao tao tâm ở mặt sau... Ngô, a.... Chậm, chậm một chút...."
Lời còn chưa nói xong đã bị Cố Thành An hướng sâu bên trong mà đỉnh vào.
|
10: Hư, nhỏ giọng thôi, ba mẹ sẽ nghe được
Sau huyệt hoàn toàn bị nhồi đầy, cảm giác thỏa mãn khiến Kiều Tâm nhắm mắt lại. Không tự giác được co chặt huyệt sau, bỗng nhiên cảm thấy Cố Thành An hơi động, cậu vội mở to hai mắt, khẩn trương nhìn hắn.
"Anh, anh muốn làm cái gì?"
"Vào nhà, nơi này lạnh, nếu ở đây mổt lúc nữa em mà cảm lạnh thì phải làm sao?"
"Không, ân a.... Đi bên ngoài sẽ bị người khác nhìn thấy...." Kiều Tâm nhìn Cố Thành An, "Cố Thành An, không cần đi ra ngoài, bằng không.... Ngô a..... Tôi, tôi sẽ không để ý tới anh."
"Tiểu tâm can tức giận?"
"Ngô ngô..... Anh đừng đỉnh.... Ngô a.... Tôi, tôi không anh đem tôi..... Trở thành món đồ chơi như vậy..." Kiều Tâm nói xong nhắm mắt lại, bỗng nhiên bị Cố Thành An hôn, sửng sốt mở to mắt.
Côn thịt sau huyệt thong thả ra vào, nụ hôn cũng trở nên ôn nhu hơn. Nhẹ nhàng như vậy khiến tâm cậu hơi động một chút.
"Thật sự ngu ngốc, tôi vì thích nên mới làm với em việc này. "
Cố Thành An ôm Kiều Tâm, đem cậu đặt lên nắp xe, phía dưới thong thả kiên định đưa đẩy. Chín nông một sâu, mỗi phát đều đỉnh đến vị trí mẫn cảm nhất.
Môi mỏng dán lên môi Kiều Tâm nỉ non nói, "Kiều Tâm, tôi thích em..."
Kiều Tâm nghe xong trong lòng nóng lên, má cũng nhiễm sắc đỏ, "Tôi... Tôi không biết, tôi chưa từng thích qua ai, nhưng nếu anh khi dễ tôi tôi sẽ rất khổ sở."
Này xem như là thích đi?
Cố Thành An mỗi lần trở nên ôn nhu, cậu liền không nhịn được muốn Cố Thành An đối tốt với mình, muốn càng nhiều.
Hai người không biết là ai chủ động tới gần môi đối phương, cực hạn triền miên hôn môi, tiếng nước từ môi tràn ra ngoài, ánh mắt Kiều Tâm mang đầy xuân tình.
Bỗng nhiên thét lớn một tiếng, gắt gao ôm cổ Cố Thành An rồi run rẩy ngã xuống nắp xe.
Cố Thành An đỡ cậu đứng lên, cởi áo khoác của mình rồi đem cậu bọc lại, "Bên trong gara hơi lạnh, đợi một lúc về xả nước ấm."
"A, anh thế nào...."
"Thế nào sao? Tôi dưới giường cũng đâu phải là cầm thú."
Kiều Tâm nhấc chân đạp nhẹ vào Cố Thành An, "Trên giừơng anh cầm thú cũng không bằng, Cố Thành An có phải anh bị thừa tinh không?" =]]
Vừa rồi Cố Thành An thổ lộ khiến tâm tình Kiều Tâm đỡ hơn rất nhiều, nói chuyện cũng trở nên lớn mật hơn, không còn dè chừng như trước.
Cố Thành An nhướn mày, "Tiểu tâm can của tôi, em đây là muốn câu hồn tôi đi mất sao?"
"Đi mau."
Nói xong hai người vào phòng khách rồi trực tiếp lên tầng hai. Cố Thành An vào phòng tắm mở nước, Kiều Tâm ngồi trên sô pha, cả người mềm nhũn.
Trong đầu liền hồi tưởng lại quá trình mình cùng Cố Thành An làm chuyện đó, thật cẩu huyết mà....
Cậu biết thân thể của mình không bình thường nên không cùng nữ nhân kết giao. Nhưng tại hội diễn thuyết thời điểm nhìn thấy Cố Thành An, hắn giống như một ngôi sao sáng mang cho tâm cậu nguồn động lực.
Thời điểm người nhà muốn cậu kết hôn với Cố Thành An, cậu liền sinh khí cùng tức giận, thế nhưng... Đáy lòng lại có cảm giác mừng thầm.
Trên hôn lễ chịu đủ ánh mắt kì quái của mọi người, một bụng tức giận. Lại thêm Cố Thành An không biết tiết chế nhu cầu, khiến cảm giác cậu chỉ là công cụ phát dục trở nên mãnh liệt.
Nhưng vừa rồi Cố Thành An nói những lời kia làm tâm cậu hơi động.
"Nghĩ cái gì?" Cố Thành An đến gần Kiều Tâm, thấy cậu ngẩn người thì hôn lên mặt cậu một cái hỏi, "Thế nào lại ngốc nghếch vậy, nước ấm đã chuẩn bị xong."
"A?"
"Thật là ngốc mà, em nên đi tắm rửa."
Cố Thành An thấy bộ dáng ngây ngốc của Kiều Tâm khả ái cực kì, lại hôn lên môi cậu. Lúc này mới ôm cậu vào phòng tắm, đặt cậu trong bồn. "Đây là bồn tắm mát xa lớn, nghỉ ngơi cho tốt."
Nói xong liền đi ra ngoài, Kiều Tâm nhất thời không kịp phản ứng, sau khi phục hồi tinh thần thì trực tiếp chìm vào trong nước. Sắp hô hấp không được mới ngoi lên.
Cậu..... Thật điên rồi, mới vừa rồi cậu đối với Cố Thành An lại có cảm giác tương tư.
Sau một ngày chịu đủ tàn phá thân thể thì cậu cũng được nghỉ ngơi, ngày hôm sau thân thể có chuyển biến tốt hơn. Bất quá không thể đi ra ngoài dạo phố, chỉ có thể mang theo Cố Thành An để đi mua lễ vật. Khi về đến nhà, cậu có một cảm giác không chân thật lắm.
"Ba mẹ, con đã trở về."
"Con đã trở lại? Con.....A! Vị này, vị này là.... Cố tiên sinh?" Kiều mẹ cho rằng chỉ có mình Kiều Tâm trở về, nào biết còn có thêm Cố Thành An, bà xấu hổ đứng tại chỗ mà không biết nói gì.
Cố Thành An thấy ba mẹ Kiều một bộ dáng bất an, lại nhìn thấy trong nhà đồ vật đơn giản, tiến lên cười nói, "Con đưa Kiều Tâm trở về gặp hai người, ba mẹ ăn cơm chưa?"
"A? Chưa, chưa đâu.... Hiện tại vẫn đang nấu."
"Ba mẹ, hai người đừng đứng, chúng ta vào trong nói chuyện đi."
"Nga nga, đúng đúng đúng, vào trong rồi nói, mau vào đi."
Kiều Tâm cùng Cố Thành An liền mang theo đồ vào cửa, ba mẹ Kiều ở phía sau liếc nhau, than nhẹ một tiếng rồi đóng cửa lại.
"Cái kia, Cố tiên sinh uống trà chứ?"
"Con cùng Kiều Tâm đã kết hôn, hai người đừng đối với con khách sáo như vậy. Đối với con như Kiều Tâm là được. Bọn con có mua vài thứ, phải đặt ở đâu đây?"
"Này, như vậy.... Đặt ở kia đi..." Kiều mẹ không biết nói gì liếc về phía Kiều ba, Kiều ba cũng không biết phải làm sao.
Chung quy Cố Thành An vẫn là một thương nhân lớn, không phải ai muốn gặp đều có thể gặp.
Một nhân vật lớn trong nhà còn muốn bọn họ thân thiết chiêu đãi, căn bản không thích ứng kịp.
Kiều Tâm nhìn ba mẹ mình bình thường hòa áo giờ đang rất xấu hổ, vội đi đến giảng hòa, "Ba mẹ hai người đi làm cơm đi, nhớ rõ chuyên môn, Cố Thành An thích ăn chua cay, bâu giờ con cùng hắn đi cất đồ, thuận tiện vào phòng lấy chút đồ đạc."
"Được được được, hai con mau về phòng đi."
Kiều Tâm nhìn Cố Thành An, "Ba mẹ tôi chính là như vậy, anh đừng để ý."
"Sẽ không đâu."
Cố Thành An cười với Kiều Tâm, làm tim cậu lỗi một nhịp. Vội vàng quay mặt đi, mang đồ đạc để trong phòng khách rồi hướng tới phòng ngủ của mình.
Đi vào phòng Cố Thành An tiện tay đóng cửa, nhìn thoáng qua phòng ngủ đơn điệu nhưng có cảm giác tươi mát, hắn tựa vào một bên tường nhìn Kiều Tâm.
"Em đều ở nơi này sao?"
"Uh, ở từ nhỏ đến lớn, nếu cùng anh so sánh chắc rất nhỏ phải không?"
"Không, rất ấm áp."
"Anh...." Kiều Tâm bỗng nhớ đến Cố Thành An nói ba mẹ hắn đều ở nước ngoài, lại nhớ đến đại gia tộc như vậy khẳng định tràn ngập tinh phong huyết vũ. Cố Thành An trước đây không chừng không được hạnh phúc.
Bỗng nhiên có chút đau lòng.
Từ bên giường đi đến cạnh Cố Thành An, hắn so với mình còn cao hơn cả cái đầu, dắt tay hắn, "Cố Thành An, anh.... Anh thực sự thích tôi?"
Cố Thành An nghe vậy sửng sốt, cúi đầu hôn lên trán cậu, "Không thích em tôi sẽ không xuất hiện ở nơi này."
Những lời này khiến Kiều Tâm sắp nở hoa, kiễng chân chủ động hôn Cố Thành An, "Tôi cũng thích anh, dù sao chúng ta đều đã kết hôn."
Nếu không kết hôn, cũng chỉ muốn nam nhân trước mặt này ở cùng một chỗ.
Cố Thành An đâu chịu được dụ hoặc, hơn nữa ánh mắt của Kiều Tâm còn đang nhìn hắn, một bộ dáng tình đậm. Nhất thời động tình, một phen ôm eo Kiều Tâm, hạ thân chen vào giữa hai chân cậu.
"Tiểu tâm can, em là muốn sinh mệnh của tôi a..."
Chữ cuối cùng biến mất, hai người triền miên hôn môi. Ánh mắt Kiều Tâm trừng lớn, nghĩ đến ba mẹ mình còn ở trong nhà bếp, cả người liền khẩn trương.
"Ngô ngô... Không được, hiện tại ba mẹ còn ở bên ngoài, Cố Thành An anh, anh buông tôi ra..."
"Tiểu tâm can nhỏ giọng thôi, mội lần em dâm đãng kêu như muốn ném tôi lên nóc nhà vậy."
"Anh.... Khốn kiếp!"
Bị Cố Thành An đùa giỡn mặt liền đỏ lên, Kiều Tâm lại phát hiện Cố Thành An không phải đang nói đùa, bởi vì bộ phận kia cách lớp quần vẫn đỉnh vào chân cậu, hơn nữa tay của hắn đã chui vào bên trong áo T shirt
Đầu vú mẫn cảm bị nắm, Kiều Tâm co ngón chân lại, hừ nhẹ một tiếng.
"Đừng...."
"Hư, không thể kêu ra tiếng."
Ngón tay Cố Thành An miết lấy nụ hoa mẫn cảm khẽ chọc, còn dùng hai ngón tay kéo nụ hoa ra ngoài, khiến viên đậu nhỏ rất nhanh sưng lớn.
Kiều Tâm rên rỉ tràn ra miệng, nhất thời bên tai đỏ lên, "Không được...Lát nữa sẽ ăn cơm."
"Vậy em phối hợp một chút, chúng ta sẽ nhanh làm xong."
"Ngô.... Anh nơi nào nhanh, mỗi lần đều làm rất lâu.... Phía dưới như bị mài hỏng."
"Tiểu tâm can, hiện tại là nói thật."
Kiều Tâm dở khóc dở cười, do dự một chút liền vươn tay cởi quần Cố Thành An, "Tôi lấy tay giúp anh, anh đừng làm, phía dưới một hồi muốn... Muốn ướt..."
Không dám để Cố Thành An trêu đùa hai tiểu huyệt mẫn cảm phía dưới, bằng không dục vọng sẽ nổi lên, phía dưới hư không sẽ bị ba mẹ phát hiện.
Nghe vậy Cố Thành An hôn vành tai Kiều Tâm, "Vậy tiểu tâm can mau lên."
Nói xong liền đem dục vọng đã sớm sưng to giao cho Kiều Tâm, "Không nhanh ba mẹ sẽ gõ cửa."
"Biết, biết....."
Kiều Tâm thò tay xuống kéo quần lót của Cố Thành An xuống, cực đại côn thịt liền bật ra. Một bàn tay căn bản cầm không đủ, hơn nữa nhiệt độ tựa hồ muốn theo lòng bàn tay đốt đến đáy lòng.
Nuốt nuốt nước miếng, hai tay cầm lấy đại côn thịt mà nhẹ nhàng chuyển động.
"Như vậy không được..... Làm vậy nó sẽ càng sưng to thôi...." Cố Thành An thở phì phò, ánh mắt khêu gợi nhìn Kiều Tâm, "Tiểu tâm can nên cố gắng hơn."
Kiều Tâm cắn răng, mãnh liệt ngồi xổm xuống. Nhìn vào côn thịt thẳng tắp, nhắm mắt tới gần, môi liền dán lên, nhiệt khí khiến cậu sắp không thể hô hấp nổi.
"Ngô.... Tiểu tâm can, ngậm nó."
Kiều Tâm mở to mắt, há miệng ngậm lấy quy đầu lớn, vừa ngậm liền nghe thấy tiếng thở dốc của Cố Thành An, tự nhiên dâng lên một cỗ cảm giác thành tựu
Nâng tay nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa trụ thân, cẩn thận dùng đầu lưỡi đi vào lỗ nhỏ mẫn cảm.
"A..... Ngậm sâu một chút...." Cố Thành An nắm lấy tóc Kiều Tâm bắt cậu ngậm vào toàn bộ. Thế nhưng hắn hơi đau lòng, chuyển động tác đè lên vai Kiều Tâm. "Tiểu bảo bối, nuốt vào đi."
"Ngô ngô..." Kiều Tâm nháy mắt mấy cái, cẩn thận nuốt vào một ít, quy đầu hoàn toàn bị nuốt vào trong. Trong miệng Kiều Tâm toàn là hương vị nam tính, đầu não căng ra.
Nửa quỳ ngậm một đoạn côn thịt, đầu lưỡi liếm láp lỗ nhỏ, tay vỗ về chơi đùa hai quả cầu lớn, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay xoa nắn.
"Nhanh chuẩn bị ăn cơm thôi."
Bên ngoài truyền đến âm thanh làm Kiều Tâm khẩn trương, cả người nhào về phía trước, cai khuôn mặt dán vào hạ thể của Cố Thành An khiến côn thịt lớn hướng trong cái miệng nhỏ đi vào vài phần.
Nhất thời Kiều Tâm có cảm giác muốn buồn nôn. Nhưng miệng bị nhét đầy, cơ hồ không thể hô hấp.
"Ngô ngô....." Khóe mắt tràn lệ, ánh mắt hồng hồng giương lên nhìn Cố Thành An, lại bị bộ dáng khêu gợi của hắn hấp dẫn.
Đôi mắt tinh xảo giống như Thượng Đế ưu ái khắc riêng cho hắn.
Nhưng giờ phút này đang nhiễm tình dục lại mang theo chút nam tính khiến tiểu huyệt của cậu lại bắt đầu ngứa.
|
11: Tao thủy ướt nhẹp ghế
Nhìn mặt Cố Thành An gợi cảm anh tuấn khiến phía dưới Kiều Tâm bắt đầu ngứa. Tao thủy ở sâu trong huyệt không ngừng chảy ra ngoài.
Nửa quỳ trên mặt đất hai chân không tự giác mà cọ xát, ngửa đầu cố gắng phun ra nuốt vào đại côn thịt, há lớn miệng đem cả căn ngậm vào.
Trong miệng phát ra âm thanh "Ngô ngô", Kiều Tâm ngẩng mặt nhìn Cố Thành An.
Cố Thành An bỗng nhiên cúi đầu nhìn Kiều Tâm cố gắng phun ra nuốt vào thứ to lớn của mình. Đôi môi phấn nộn ngậm lấy côn thịt tím đen, còn có một ít âm mao đâm vào mặt cậu.
Thị giác bị kích thích Cố Thành An một phen ôm eo Kiều Tâm kéo lên, "Muốn sao?"
Kiều Tâm hô hấp nóng lên, hai má đỏ ửng, trên môi còn nhiễm một chút chất lỏng trong suốt, đôi môi sưng đỏ bị nhiễm dấu vết càng trở nên dụ hoặc.
Cố Thành An thò tay xuống sờ hoa huyệt ẩm ướt, trên tay liền dính một mảng dâm thủy dấp dính, hắn không khỏi nhếch khóe miệng lên cười, "Tiểu tâm can, thân thể em thật sự mẫn cảm, em xem phía dưới ướt thành như vậy."
"Ngô.... Không được, Cố Thành An, lát nữa sẽ ăn cơm."
"Em nghe lời, tôi nhanh bắn, mau cho tôi tiến vào đi."
Bên tai Kiều Tâm là âm thanh gợi cảm khàn khàn của Cố Thành An, mang theo đầy dụ hoặc. Hắn dụ dỗ cậu ở nhà, ở sau lưng ba mẹ mà làm chuyện đáng xấu hổ này.
Nhưng phía dưới đã động tình, chất lỏng dâm đãng từ bên trong vẫn chảy ra. Kiều Tâm ôm cổ Cố Thành An, ghé đầu vào vai hắn, nhỏ giọng nói, "Kia, vậy anh nhanh lên...."
Thứ đó của Cố Thành An thực sự rất lớn, vừa rồi bên dưới làm nửa ngày mà chưa bắn. Ngược lại môi cậu đã sưng lên, miệng lưỡi run rẩy khó chịu, trong miệng còn tràn đầy hương vị nam tính trưởng thành.
Nghe Kiều Tâm nói vậy, Cố Thành An một phen cởi sạch quần cậu. Khẩn cấp đem côn thịt sưng lớn nhé vào hoa huyệt ướt đẫm như bùn lầy.
Dũng đạo ấm áp khiến Cố Thành An than nhẹ một tiếng, nâng eo Kiều Tâm lên rồi hung hăng đưa đẩy, mỗi lần cử động đều đi vào nơi sâu nhất trong hoa huyệt. Quy đầu lớn trực tiếp nghiền tại hoa tâm.
Kiều Tâm bị khoái cảm lấp đầy, đùi khép chặt. Còn chưa kịp phát ra tiếng kêu dâm đãng chân đã bị Cố Thành An kéo lên đặt trên tay hắn.
"A....."
"Tiểu tâm can ráng nhịn, tôi sẽ mau bắn, bắn cho em."
"Ngô ngô.... Cố, Cố Thành An anh chậm một chút, tôi..... Tôi muốn đến..." Sau vài ngày bị Cố Thành An hung hăng khai phá, thân thể Kiều Tâm càng trở nên dâm đãng.
Dục vọng nồng đậm, phía dưới trơn ướt một mảnh, lại căng chặt vì bị côn thịt tím đen nhét đầy. Tựa hồ không cảm thấy côn thịt từ trong thân thể ra ngoài.
"Ngô a.... Rất, sâu.... Đỉnh đến..... Cố, Cố Thành An anh.... Anh... Ngô...!" Hạ thân Kiều Tâm truyền đến khoái cảm tê liệt, ngón chân co lại, ánh mắt nhắm chặt cắn một ngụm lên vai Cố Thành An, đem tiếng thét chói tai nuốt lại.
Hô hấp phả lên vai Cố Thành An, cả người xụi lơ như bùn dựa vào hắn.
"Hỗn, khốn kiếp a.... Anh, anh mau bắn, mẹ tôi sắp gõ cửa rồi....." Kiều Tâm từ cao trào chưa lấy lại tinh thần, nhưng nghĩ đến chính mình và Cố Thành An sau lưng ba mẹ làm chuyện đáng xấu hổ này, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui vào.
Giương mắt trừng Cố Thành An, lại không biết rằng như vậy mị nhãn như tơ, còn nhiễm tình dục. Ánh mắt ấy đối với Cố Thành An chính là xuân dược, khiến phía dưới lại đưa đẩy mạnh hơn.
Xuân thủy trong hoa huyệt từng cỗ đánh vào côn thịt, côn thịt được ngâm trong dâm thủy ấm áp, cơ hồ muốn bắn nhưng lại bị Cố Thành An nhịn xuống. Lại kiên trì hung hăng thao lộng hoa huyệt, mỗi phát đều đỉnh vào nơi sâu nhất, vài lần thao đến cửa tử cung khiến Kiều Tâm không tự chủ mà run rẩy.
"A.... Không, không được..... Không thể lại đỉnh, đừng.... Cố Thành An, tôi, chúng ta về nhà rồi lại làm được không? Ngô a.... Muốn hỏng..."
Cố Thành An hôn từ cổ đến môi Kiều Tâm, những cái hôn ướt át khiến thân thể Kiều Tâm nóng lên. Bỗng nhiên áo bị đẩy cao, Cố Thành An hung hăng hôn ngực cậu một cái, dấu vết xanh tím liền xuất hiện.
Kiều Tâm ngửa cổ khó nhịn phát ra tiếng kêu dâm đãng, thở nói, "Không, từ bỏ.... Cố Thành An anh mau bắn, bắn cho tôi...."
Cố Thành An ngẩng đầu, đem quần áo Kiều Tâm kéo lên, hôn nhẹ chóp mũi cậu rồi hướng sâu bên trong mà đỉnh vào. Bị bên trong gắt gao bao lấy, dục vọng không khống chế được ùa lên đầu, tinh quan buông lỏng tùy ý phun tinh dịch nóng bỏng vào hoa huyệt, cùng dâm thủy trộn lẫn.
Kiều Tâm khép nửa mắt dựa vào vai Cố Thành An, bụng khẽ động, Cố Thành An nhẹ nhàng vuốt lưng cậu, "Ngoan, không náo loạn, chúng ta ra ngoài đi."
"Tôi.... Tôi nhũn chân." Kiều Tâm hoàn toàn mất đi khí lực dựa vào Cố Thành An, có chút ủy khuất trừng hắn, "Đều tại anh, đã bảo anh đừng làm anh vẫn làm, đợi một hồi sẽ bị phát hiện thì sao?"
Cố Thành An sờ sờ cằm, ôm eo Kiều Tâm rồi thân mật hôn cậu, "Tiểu tâm can, phía dưới em chảy nhiều nước vậy, nếu tôi không thỏa mãn em, chẳng lẽ xứng đáng ở cùng một chỗ với em sao?"
"Anh...."
"Cẩn thận, không muốn ra ngoài ăn cơm sao? Thế nào? Không thoải mái?"
Âm thanh Kiều mẹ gọi bên ngoài khiến cả người Kiều Tâm chấn động. Khẩn trương mặc quần áo rồi trả lời, "Mẹ, con đến đây."
"Ừ nhanh lên, đồ ăn đã chuẩn bị xong."
"Con biết."
"Khẳng định không kịp rửa, Kiều Tâm lấy giấy xoa xoa rồi mặc quần lên, vừa định đi ra thì bị Cố Thành An một phen kéo lại.
"Anh, anh còn muốn làm gì?"
"Tóc lộn xộn, hơn nữa bên miệng đều là bộ dáng tình ái... Thật mê người." Một bên dùng tay lau chất lỏng khóe miệng, một bên chỉnh tóc cho cậu. Cố Thành An dùng ánh mắt mang theo ý trêu tức nhìn Kiều Tâm, "Tốt, có thể đi."
"Ngô... Anh đừng tùy tiện như vậy."
Kiều Tâm không thể không thừa nhận nếu người trước mặt này đối tốt với cậu một chút là tim cậu lại lỗi nhịp, quả nhiên là cậu thích Cố Thành An.
Cố Thành An đứng thẳng người, đem quần kép lên rồi chỉnh lại áo sơ mi. Chỉnh tề như chưa có chuyện gì xảy ra. Lại nhìn Kiều Tâm sắc mặt ửng hồng với đôi môi sưng đỏ, bộ dáng bị chà đạp này không khỏi để người ta không suy nghĩ.
Kiều Tâm mở cửa, cúi đầu đi về phía bàn ăn. Lúc đi thì bỗng cảm thấy chỗ đó có cảm giác dính dấp, trên trán liền nhăn lại.
Không xong, phía dưới còn ngậm chất lỏng của hai người, hơn nữa.... Đang không ngừng chảy ra ngoài.
Đi đến bàn ăn, lúc ngồi xuống Kiều Tâm đành kẹp chân lại, quần không cẩn thận cọ sát vào nhục hạch mẫn cảm, hai chân run lên, thiếu chút nữa thì ngã xuống ghế.
"Con đứa nhỏ này sắp ăn cơm rồi mà còn chậm chạp. Nhanh ăn cơm đi."
"Cón biết rồi mẹ, ăn cơm thôi."
Cố Thành An ngồi xuống, đối với ba mẹ Kiều cười. Bưng bát cơm nhìn thoáng qua Kiều Tâm, hai bên tai cậu hồng hồng, tựa hồ đang nhẫn nại cái gì. Ánh mắt lơ đãng đi xuống liền thấy hai chân Kiều Tâm gắt gao kẹp lại.
Hắn vươn đôi đũa gắp cho Kiều Tâm một miếng thịt. "Ăn nhiều một chút, em hơi gầy."
Ba mẹ Kiều kinh ngạc nhìn động tác săn sóc của Cố Thành An, lại nhìn Kiều Tâm đang chôn đầu, lỗ tai có chút hồng, một bộ dáng ngượng ngùng.
Hai vợ chồng không khỏi thở dài trong lòng.
Hôn sự hoang đường này, hiện tại xem ra.... Đối với Kiều Tâm hẳn là rất tốt. Bằng không thân thể Kiều Tâm như vậy, làm sao có thể cưới một nữ nhân?
Hai vợ chồng ăn ý liếc nhau, sau đó Kiều mẹ nói: "Tiểu Cố con cũng ăn nhiều chút, Kiều Tâm ăn chậm thôi."
"Ba mẹ không cần khách khí, cậu ấy nên ăn nhiều một chút, không nên ăn kiêng, về sau con sẽ giám sát cậu ấy."
"Kia, vậy được."
Kiều Tâm chôn đầu, không lòng tâm ăn cơm. Chỉ cảm thấy dâm dịch cùng dâm thủy trong hoa huyệt đã chảy đầy ra quần lót, làm ướt một mảnh, hơn nữa cậu k thể trụ được nữa.
Hai chân gắt gao kẹp chặt ngược lại làm cho phía dưới phá lệ mẫn cảm. Nhịn không được liền cọ sát hai chân làm tăng thêm khoái cảm.
Kẹo chặt hai chân, Kiều Tâm siết chặt chiếc đũa, thân thể bỗng run lên.
"Ngô..."
"Làm sao vậy?"
"Không, không có việc gì... Ăn phải ớt."
"Con đứa nhỏ này, ăn cơm còn chôn đầu, có thể không ăn phải ớt sao? Mau ăn cơm cho tốt đi."
"Dạ...."
Kiều Tâm tự mắng chính mình, nhưng là cậu đối với loại khoái cảm này như nghiện vậy khiến cậu không dừng lại được. Tinh dịch cùng dâm thủy một cỗ rồi một cỗ chảy ra làm quần lót ướt nhẹp, hơn nữa còn thấm ra quần ngoài, giống như tiểu ra quần vậy.
Cố Thành An lơ đãng nở nụ cười, nhìn như chuyên tâm ăn cơm còn cùng Kiều ba nói chuyện phiếm, nhưng thực tế trong tâm rất chú ý đến Kiều Tâm khó nhịn đang tự đùa giỡn chính mình.
Thật sự là tiểu tâm can dâm đãng, ở trên bàn cơm cũng làm chính mình phun ra dâm thủy.
Trên tay vừa trượt, chiếc đũa liền rơi xuống đất.
"Ai nha không cần nhặt, để mẹ lấy cho con đôi khác."
"Cảm ơn mẹ, để con nhặt đũa lên." Nhìn Kiều mẹ đi lấy đũa, Cố Thành An xoay người nhặt chiếc đũa lên, vừa cúi đầu liền thấy hai chân Kiều Tâm khó nhịn đang cọ sát.
Nhướn mày cười, hắn thò tay ra kéo quần Kiều Tâm xuống một chút, không khỏi may mắn vì hôm nay Kiều Tâm mặc quần kaki, rất dễ dàng đem tay chui vào.
Bên trong đã ướt một mảnh, quần lót ướt đẫm, phía dưới mông cũng ẩm ướt.
Cố Thành An linh hoạt đưa ngón tay vào hoa huyệt mà đưa đẩy.
|