Nam Nam Thú Thụ Bất Thân
|
|
Chương 131
Mà Thượng Quan Mộc mang theo Viên Tử Hàm bị thương, cấp tốc chạy như điên tới bệnh viện, bệnh viện vì hai người đến, nhất thời gà bay chó sủa. Mấy chục danh y bởi vì một câu nói của Thượng Quan Mộc toàn bộ đều tới bệnh viện, nhất nhất vì Viên Tử Hàm xem xét tình huống.
Mà Thượng Quan Mộc một mình ở cửa phòng phẫu thuật chờ! Chờ nguyên một buổi tối. Thẳng đến khi Viên Tử Hàm không có nguy hiểm gì, chỉ cần nằm trong bệnh viện dưỡng sức, hắn mới yên tâm!
Biết tình hình Viên Tử Hàm đã an ổn, Thượng Quan Mộc lúc này mới thoáng yên tâm .Chờ Viên Tử Hàm được sắp xếp tới phòng bệnh tĩnh dưỡng, hắn mới về nhà đem đống hỗn độn trên người tắm rửa sạch sẽ một phen sau đó trở lại bệnh viện. Viên Tử Hàm đã muốn ngủ yên , Thượng Quan Mộc biếng nhác tựa lưng vào ghế ngồi, đôi mắt như sao sáng.
Lâm Tích cư nhiên là mẹ Viên Tử Hàm, điểm này hắn thật sự không nghĩ đến. Người Viên Tử Hàm thương nhớ lâu như vậy, hiện tại cư nhiên đã hóa thành một linh hồn, như thế Viên Tử Hàm vẫn có thể tiếp thu. Thượng Quan Mộc nhu nhu huyệt thái dương có chút hơi đau, đứng dậy đến gần bên cạnh Viên Tử Hàm nhìn vẻ mặt cậu đã ngủ say.
Đêm yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng hít thở của người. Đột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một tiếng ‘ Két ‘ vang lên, khiến trong màn đêm yên tĩnh có chút quỷ dị, mà ngoài cửa tối đen không một vật.
Thượng Quan Mộc quay đầu nhìn bên ngoài cánh cửa một màu đen kia, thanh âm nhẹ nhàng nói ” Nếu đến ,thì ra đây đi!”
Thượng Quan Mộc vừa dứt lời, ngoài cửa dần dần biến hóa thành hình hài một cô gái xinh đẹp, chậm rãi từ ngoài cửa nhẹ nhàng tiến vào, đứng bên cạnh giường bệnh Viên Tử Hàm nằm.
Lâm Tích đến không ngoài dự đoán của Thượng Quan Mộc, sau khi đã biết thân phận Lâm Tích, lúc này mới khiến mâu thuẫn trong lòng Thượng Quan Mộc biến mất, không có người mẹ nào sẽ hại chính con mình.
“Đứa nhỏ này nhất định sống rất khổ đi “
Lâm Tích đưa tay đặt lên trán Viên Tử Hàm, vô cùng thương tiếc nói.
Lúc trước vì Tiêu Như Hải theo đuổi không ngừng, Viên Tử Hàm hết lời khuyên ngăn, nàng rốt cục vẫn là bỏ rơi Viên Tử Hàm cùng Tiêu Như Hải đi nước ngoài. Nhưng đàn ông chính là một loại sinh vật nói mà không giữ lời, hai người chung sống không quá một năm, Tiêu Như Hải kia liền ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, mà hơn nữa còn để những người này khi dễ nàng, nghe lời xằng bậy, nhẫn tâm giết chết mình. Mình bỏ rơi con trai, lựa chọn cùng hắn cùng một chỗ, lại rơi vào tình trạng này, nàng không cam lòng…
Tiêu Như Hải chết, chết ở trên bụng đàn bà.Tiêu Thiên Dật là vô tội, nàng không muốn giết hắn, nhưng Tiêu Thiên Dật lại làm phiền tới Viên Tử Hàm, tội không thể tha.
” Nó vẫn luôn là một đứa nhỏ hiểu chuyện ” Lâm Tích tiếp tục nói.
“Đúng vậy” Thượng Quan Mộc gật đầu.
“Ngươi cùng Tiểu Hàm là quan hệ như thế nào?”
Lâm Tích đem ánh mắt chuyển hướng về phía Thượng Quan Mộc, kinh ngạc chờ đợi câu trả lời của hắn.
Thời điểm đó Thượng Quan Mộc bảo hộ Viên Tử Hàm như thế nào, Lâm Tích toàn bộ đều nhìn thấy rõ, cái quan hệ gì đã muốn rất rõ ràng rồi , mà hiện tại, nàng chẳng qua là muốn xác định một chút.
Thượng Quan Mộc ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt yêu thương của Lâm Tích, hết sức kiên định nói “Tôi yêu cậu ấy, rất yêu rất yêu “
Thượng Quan Mộc không biết Lâm Tích tại sao lại hỏi chuyện này, nhưng từ trong ánh mắt Lâm Tích hắn đoán nàng đã biết hết thảy , nhưng hắn không muốn phủ nhận, không sợ Lâm Tích không đồng ý để Viên Tử Hàm cùng mình sống chung.
“Yêu!”
Lâm Tích nghe Thượng Quan Mộc trả lời xong, có chút kinh ngạc, trước nay chưa thấy người nào thời điểm nói yêu, vẻ mặt lại nghiêm túc như vậy, thế nhưng là một từ ‘Yêu’, khiến bao nhiêu người thương tâm rơi lệ, nhưng Thượng Quan Mộc lại nói thản nhiên như vậy, đối tượng còn là một người con trai.
“Nhưng các ngươi hai người đều là con trai, ngươi nên biết, các ngươi kết hợp chắc chắn sẽ không được người khác chúc phúc “
Lời Lâm Tích nói thản nhiên, nhưng trong lời nói ý tứ cũng rất chính xác. Bất quá Thượng Quan Mộc khi lựa chọn cùng Viên Tử Hàm một chỗ đã sớm nghĩ tới hết thảy, hắn không cần.
” Hạnh phúc của chúng tôi không phải hoàn toàn tạo nên nhờ chúc phúc của người khác, mà là tạo nên nhờ tâm ý của hai bên ” Thượng Quan Mộc thản nhiên nói, trước mặt Lâm Tích, đem tay Viên Tử Hàm đang ngủ say nắm thật chặt “Tôi yêu cậu ấy, cậu ấy cũng yêu tôi, giới tính cũng không phải nhân tố chủ yếu quyết định có thể yêu hay không yêu, chỉ cần yêu, liền như nước đổ đi khó hốt lại được “
Đúng vậy, giới tính có thể quyết định cái gì đây, yêu rồi liền trở nên không có thuốc nào cứu được . Lâm Tích thở dài một tiếng: “Nếu như vậy, ta đây cũng an tâm, bất quá ngươi nhất định phải chiếu cố nó tốt, nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi “
Lâm Tích cho phép dễ dàng như vậy, điểm này khiến Thượng Quan Mộc cảm thấy thật bất ngờ, người mẹ nào không muốn để cho con mình sống thật tốt.
Lâm Tích đối Thượng Quan Mộc tuy rằng không tính là hiểu biết, nhưng thời điểm Thượng Quan Mộc nhìn thấy Viên Tử Hàm bị thương, trong ánh mắt toát ra sự bi thương trầm trộng và vô cùng sợ hãi, nàng đều nhất nhất nhìn thấy tận mắt. Mà Viên Tử Hàm cũng nguyện ý vì hắn mà lao thân ra, tình cảm hai người chính xác đã đến mức người khác khó mà ngăn cản. Mà nàng thân là mẹ ruột kại không thể ở bên cạnh bảo vệ tốt cho nó, vậy để Thượng Quan Mộc bảo hộ đi!
Nàng tin chắc, Thượng Quan Mộc cùng nàng giống nhau, sẽ không để Viên Tử Hàm bị bất luận thương tổn gì!
“Tôi sẽ bảo hộ cậu ấy” cho dù là dùng tánh mạng của mình, cũng phải bảo hộ cậu ấy. Thượng Quan Mộc đưa tay đem chăn trên người Viên Tử Hàm sửa ngay ngắn lại, ánh mắt nhìn Viên Tử Hàm vô cùng ôn nhu cũng vô cùng kiên định.
Lâm Tích mỉm cười. Như vậy thì tốt rồi, có thể có một người như vậy bên cạnh nó, nàng thật sự là không thất vọng .
“Vậy bà nên làm gì bây giờ?”
Thượng Quan Mộc đem bàn tay Viên Tử Hàm nhẹ nhàng bỏ vào trong chăn, đột nhiên quay đầu nhìn Lâm Tích hỏi.
“Ta nghĩ ta nên đi rồi ” Lâm Tích hít một hơi, ánh mắt ôn nhu nhìn Viên Tử Hàm sâu kín nói: “Lúc trước ta rời đi, sau đó bị Tiêu Như Hải tính kế mà chết, trong lòng ta không cam, liền giết hắn. Mà ta vẫn luôn không yên lòng nhất chính là Tiểu Hàm, bất quá ta thấy đứa nhỏ này, hiện tại đã có ngươi chiếu cố , ta cũng an tâm. Ta cũng nên đi rồi “
“Đi? Đi đâu?”
Thượng Quan Mộc nhíu chặt mày lại hỏi tới.
“Nên đi đâu thì đi đó! Bất quá ta không muốn để Tiểu Hàm biết sự thật, nếu không nó sẽ chịu không nổi.” Lâm Tích quay đầu, nhìn Thượng Quan Mộc, ánh mắt ưu thương còn mang theo chút năn nỉ.
Lâm Tích nói vậy Thượng Quan Mộc cư nhiên cũng không hỏi tới nữa, nhưng mình cần phải làm như thế nào mới có thế giấu diếm được sự thật, hơn nữa Viên Tử Hàm là con trai duy nhất của nàng, cậu ấy nên biết tất cả.
” Được, tôi đồng ý với bà “
“Ta đây an tâm rồi” Lâm Tích hiểu ý cười, đi đến bên cạnh giường bệnh Viên Tử Hàm, hơi hơi khom người, ở trên trán Viên Tử Hàm đang ngủ say hôn xuống một cái.
“Đứa nhỏ, con nhất định phải hạnh phúc “
Ánh mắt Lâm Tích trói chặt trên người Viên Tử Hàm, thân thể hóa thành hình người chậm rãi trở nên mơ hồ, cho đến khi biến thành trong suốt, cuối cùng biến mất không nhìn thấy.
Viên Tử Hàm nằm trên giường bệnh lộ ra một nụ cười. Trong mơ có người thân nhất của cậu đời này, còn có người thân thiết nhất của cậu nữa.
_____________
|
Chương 132
Ngày hôm sau Viên Tử Hàm tỉnh lại, vừa mở mắt ra hai mắt liền thấy khuôn mặt Thượng Quan Mộc tràn ngập ủ rũ. Ngày hôm qua hắn cũng bị thương, hôm nay lại nằm úp sấp ở đây như vậy, không biết phải chiếu cố tốt bản thân sao. Đưa tay xoa mặt của hắn, có chút hơi lạnh. Tay đột nhiên bị tay kia chụp lên, cầm thật chặt!
” Anh tỉnh rồi, tại sao không nghỉ ngơi một chút!”
Viên Tử Hàm trách cứ, lời nói giống như lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc nói. Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm nhợt nhạt nở nụ cười: ” Anh không sao!” Nói xong lời này, trên mặt đột nhiên rùng mình: ” Ngược lại em, lúc đó nguy hiểm như vậy, em không thể đứng đó đừng nhúc nhích hay sao!”
Viên Tử Hàm ánh mắt tĩnh lặng nhìn Thượng Quan Mộc: ” Khi đó, em căn bản là không thể nghĩ nhiều như vậy, thấy anh gặp nguy hiểm em liền lao ra!”
Có một loại yêu thương kìm lòng không được, mà Viên Tử Hàm lúc ấy thấy Thượng Quan Mộc gặp nguy hiểm, cậu thật sự là không thể nghĩ được nhiều như vậy , trong lòng chỉ nghĩ chẳng sợ nói mình bị thương, chỉ cần có thể để hắn bình an, thương thế kia của mình có là cái gì đâu!
” Em trước làm chuyện gì chẳng lẽ không nghĩ đến chút hậu quả! Mỗi lần đều tùy ý…”
Viên Tử Hàm bởi vì quan tâm hắn mới có thể liều lĩnh hành động, nhưng lần này Thượng Quan Mộc thật sự rất tức giận, Viên Tử Hàm hai mắt có chút áy náy nhìn Thượng Quan Mộc, thật lâu sau đó mới sâu kín nói: ” Em xin lỗi!”
Trước kia hắn nói như vậy, nhưng không nghĩ qua tâm ý của Thượng Quan Mộc, liền tự tiện rời xa hắn; mà hiện tại cậu lại tự tiện vọt tới chỉ là muốn qua giúp hắn ngăn trở công kích của người khác mà thôi, hắn tức giận như vậy! Viên Tử Hàm trong lòng hỗn loạn, ánh mắt từng trận chua xót, có một dòng nước ấm ấm muốn bộc phát ra, nhưng cậu nhịn xuống.
” Em đứa ngốc này, em tưởng là em giúp anh chặn anh sẽ vui vẻ sao!”
Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm giờ phút này giống như là một đứa trẻ làm chuyện sai lầm cúi thấp đầu nhìn sàn nhà, trong lòng một trận không đành lòng còn có cảm động. Vốn muốn giáo huấn cậu một chút, nhưng cuối cùng vẫn là đưa tay kéo người cậu, đem cằm đặt trên vai cậu: “Anh sẽ lo lắng, anh sẽ sợ hãi! Cho nên trước khi quyết định làm việc gì có thể nghĩ tới cảm thụ của anh không, anh không muốn để em bị bất luận thương tổn gì “
Viên Tử Hàm có chút kinh ngạc nhìn Thượng Quan Mộc, bởi vì hắn nói. Sẽ lo lắng, sẽ sợ hãi, mình làm sao không nếm qua! Cho dù trong lòng có bất luận suy nghĩ gì, vào giờ khắc này nhất thời liền biến mất vô tung vô ảnh.
“Thực xin lỗi, lần sau em không bao giờ sẽ xúc động như vậy nữa!”
Viên Tử Hàm trong lòng hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ liền biến thành một câu như vậy, mà Thượng Quan Mộc nghe Viên Tử Hàm cam đoan xong, vẻ mặt lạnh lùng rốt cuộc buông lỏng một ít: ” Em tốt nhất nhớ kỹ lời nói, bằng không anh sẽ không giống lần này dễ dàng như vậy buông tha cho em!”
Viên Tử Hàm cười gật đầu. Chuyện cùng Thượng Quan Mộc cứ như vậy giải quyết , nhưng lúc này Viên Tử Hàm trong lòng đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng, nếu không nhớ lầm, ngày hôm qua cậu nhìn thấy người kia cũng không phải ảo giác.
“Thượng Quan Mộc, hôm qua em thấy mẹ của em, anh có thấy nàng không?”
Câu hỏi Viên Tử Hàm khiến Thượng Quan Mộc cảm thấy rất khó xử, bởi vì đêm qua hắn đã đồng ý với Lâm Tích trước mặt Viên Tử Hàm phỉa che dấu chân tướng sự tình, nhưng hắn không muốn lừa gạt Viên Tử Hàm, cứ vậy nói dối.
Thượng Quan Mộc nhíu mày, vẻ mặt khó tin nhìn Viên Tử Hàm nói: ” Đây có vẻ như không có khả năng, nàng lúc trước không phải xuất ngoại rồi sao “
Nàng sẽ không trở về , vĩnh viễn cũng sẽ không, nhưng là linh hồn của nàng, hiện tại luôn ở bên cạnh Viên Tử Hàm!
” Thật sao? Nhưng tối qua em nhớ thật sự nhìn thấy nàng , nàng còn nói sẽ không rời xa em nữa , nói sẽ quay lại thăm em “
Viên Tử Hàm thời điểm nói những lời này, hai mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm sắc mặt Thượng Quan Mộc, muốn từ trên người hắn nhìn ra điều gì, nhưng Thượng Quan Mộc nói cái gì, cũng là người dễ dàng có thể che dấu được suy nghĩ trong lòng mình, Viên Tử Hàm ở trên người hắn không nhìn ra cái gì khả nghi, rốt cục bỏ đi ánh mắt nhìn chăm chú đối với Thượng Quan Mộc, dời tầm mắt đi chỗ khác, lầm bầm nói: “Cũng đúng, một người hoàn toàn không có tin tức lại như thế nào sẽ đột nhiên xuất hiện ở đây!”
Trong giọng nói kia tràn đầy thất vọng không cần nói cũng biết, Thượng Quan Mộc nhìn thấy bộ dạng này của Viên Tử Hàm, trong lòng đột nhiên bốc lên một loại cảm giác không biết nên gọi là may mắn hay khó chịu, nhẹ nhàng lắc đầu, đem đầu quay đi, nhìn về phía phương hướng khác.
“Không nên suy nghĩ bậy bạ, em hiện tại quan trọng nhất là phải tĩnh dưỡng thật tốt. Về phần mẹ chúng ta !” Thượng Quan Mộc dừng một chút, thần sắc có chút ngả ngớn lại tựa hồ rất là nghiêm túc nói: ” Sau này anh sẽ giúp em đi tìm “
” Vâng, được!”
Nghe Thượng Quan Mộc nói xong Viên Tử Hàm tâm tình rốt cục tốt lên chút, nhưng vừa nhìn thấy trên mặt hắn mỉm cười, mới hiểu được Thượng Quan Mộc vừa rồi lại đang chiếm tiện nghi của mình. Lại còn nói ‘Mẹ chúng ta’, Viên Tử Hàm trên mặt độ ấm có chút lên cao, liếc mắt trừng Thượng Quan Mộc: ” Đừng luôn chiếm tiện nghi em “
Thượng Quan Mộc chân mày cau lại, thấy mặt Viên Tử Hàm có chút đỏ ửng khóe miệng tươi cười từ từ khuếch tán, nhìn nhìn Viên Tử Hàm, càng thêm tà mị . Hắn có một loại cảm giác không tốt!
“Chiếm tiện nghi em?Không có chứ!” Thượng Quan Mộc nói xong lời này, đối với Viên Tử Hàm lộ ra một nụ cười điên đảo chúng sinh: “Bất quá, nếu Tiểu Hàm trong lòng nghĩ như vậy, anh đây liền đem sự tình làm thật, bằng không anh lỗ bao nhiêu a!”
Nghiêng người chậm rãi tới gần, mà Viên Tử Hàm cấp bách thối lui, thẳng đến khi lưng đụng vào đầu giường, muốn tránh cũng không được, nhưng Thượng Quan Mộc cũng không giống như nói giỡn, hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm đôi môi Viên Tử Hàm.
Thân thể hắn như trước gần kề, thẳng đến hai người đều có thể cảm nhận được thân thể lẫn nhau, mùi cơ thể quen thuộc. Thượng Quan Mộc thần sắc trên mặt bị kiềm hãm, vốn chỉ nghĩ đùa cậu một chút, hiện tại cư nhiên có nhịn cũng không được, mà Viên Tử Hàm cũng thấy rõ bên trong hai tròng mắt Thượng Quan Mộc có chút khác thường, giống như hai ngọn lửa đỏ ngầu, càng đốt càng tăng.
Khoảng cách hai môi chỉ khoảng 1cm, Viên Tử Hàm trong lòng có chút nôn nóng, cũng xen lân một chút khó hiểu chờ mong, nhưng trái tim kia nhảy lên không có quy luật, rung động ngay cả ngực cậu cũng có chút đau.
“Thượng Quan Mộc, không thể “
Khi môi Thượng Quan Mộc cách môi Viên Tử Hàm chỉ có 1mm, Viên Tử Hàm đột nhiên lên tiếng ngăn cản động tác của Thượng Quan Mộc. Ánh mắt Thượng Quan Mộc trong chốc lát khôi phục lại thần sắc, mang theo vẻ lạnh nhạt lạnh nhạt, cũng có chút ưu thương.
Viên Tử Hàm tựa hồ không hề nguyện ý để mình thân cận , như vậy khiến Thượng Quan Mộc trong lòng cảm thấy có chút khó chịu , hắn thật sự không rõ tâm ý của Viên Tử Hàm, tình nguyện vì mình ngăn cản nguy hiểm, lại không muốn để mình thân cận? Đây là đạo lý gì?.
“Bây giờ đang ở bệnh viện, anh như vậy sẽ bị bác sĩ nhìn thấy!”
Viên Tử Hàm cảm thấy những lời này của mình làm cho tâm lý Thượng Quan Mộc biến hóa, rất nói nhu thuận giải thích.
Nguyên lai là như vậy!
Thượng Quan Mộc cười nói: “Chúng ta lúc trước đã sớm cùng chung chăn gối rồi, bây giờ còn sợ bọn họ biết sao!”
Thượng Quan Mộc nói là sự thật, lúc trước Thượng Quan Mộc bị thương, mối quan hệ ái muội giữa hai người bọn họ sớm đã bị y tá nhìn ra, nhưng hiện tại dù sao vẫn là bệnh viện.
Thượng Quan Mộc không nghe Viên Tử Hàm nói , rất nhanh ở trên môi Viên Tử Hàm hôn một cái cũng rất nhanh rời đi: ” Thân thể em có thương tích, lần này chỉ là lợi tức, lần sau anh chính là sẽ thu cả vốn lẫn lãi “
Có hắn ở bên cạnh, thật tốt!
|
Chương 133
Viên Tử Hàm ở bệnh viện hơn mười ngày, Thượng Quan Mộc cũng ở bệnh viện chiếu cố hơn mười ngày, hai người ở chung rất hòa hợp. Mà thời gian này, Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần hai người có đến thăm hỏi Viên Tử Hàm một lần, cũng không có chuyện khác xảy ra.
Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của Thượng Quan Mộc, thân thể Viên Tử Hàm mặc dù có chút suy nhược, nhưng so với lúc mới vừa bị thương tốt hơn rất nhiều. Viên Tử Hàm nhiều lần cưỡng bức dụ dỗ, Thượng Quan Mộc rốt cuộc đáp ứng cho Viên Tử Hàm xuất viện, hai người chuẩn bị về nhà tiếp tục dưỡng thương.
Nhưng hai người mới vừa về tới nhà, bất ngờ, nhìn thấy một người phụ nữ ngồi trên ghế sa lông trong phòng. Người phụ nữ kia tuy rằng đã lớn tuổi, nhưng dáng người như cũ bảo trì vô cùng tốt, ngay cả làn da trên mặt cũng không một nếp nhăn. Từ cách ăn mặc cho thấy, người này nhất định thuộc hàng phú quý, nhưng bà là ai đây!
Thượng Quan Mộc nhìn thấy người ngồi trên ghế sa lông, đi tới trước mặt rồi dừng lại, tay đỡ sau lưng Viên Tử Hàm cũng không buông ra, mà Viên Tử Hàm cũng cảm nhận được rõ ràng từ ghế sô pha bên kia truyền lại một đạo ánh mắt nghiêm khắc tàn bạo, bắn phá trên người mình, ngẩng đầu trừng mắt đối diện .
Thân thể cứng đờ, dừng cước bộ. Thượng Quan Mộc liếc mắt nhìn Viên Tử Hàm trong chốc lát, sâu kín nói: ” Anh đỡ em về phòng trước!”
“Đều đứng lại cho ta!”
Đường Sảnh hướng về phía Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hét lớn một tiếng, mà Viên Tử Hàm vốn muốn nói nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng nhất thời liền nuốt trở lại, có chút luống cuống nhìn về phía Thượng Quan Mộc. Khí thế người phụ nữ này thật sự là quá mức mạnh mẽ, hơn nữa có thể ở trước mặt Thượng Quan Mộc nói ra giọng điệu mệnh lệnh, bà ta rốt cuộc là ai?
” Anh đưa em về phòng trước “
Thượng Quan Mộc cũng không để ý tới sự rống giận của Đường Sảnh, cũng không quản Viên Tử Hàm có chút giãy dụa, đem Viên Tử Hàm đưa đến phòng của cậu, sau đó đi xuống lầu. Viên Tử Hàm trong lòng tuy có thắc mắc, nhưng nghĩ vừa rồi người kia còn ở dưới chờ Thượng Quan Mộc, liền miễn cưỡng đem lời sắp sửa nói ra khỏi miệng nuốt xuống. Nhìn cánh cửa phòng đã được Thượng Quan Mộc đóng lại phát ngốc.
Mà bên kia cánh cửa phòng, Thượng Quan Mộc sau khi đi xuống lầu, liền đặt mông ngồi ở một ghế sa lông khác, ánh mắt sâu thẳm nhìn Đường Sảnh rất lâu nói: ” Sao mẹ lại đến đây?”
Đường Sảnh rất ít khi đến chỗ hắn ở, mà lần này lại đến, phỏng chừng là đã biết chuyện giữa hắn và Viên Tử Hàm . Nghĩ muốn ngăn cản sao! Hắn sẽ không đồng ý.
“Hai người các con rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?”
Đường Sảnh tức giận hỏi, ngực không ngừng run run, từ sự quan tâm chăm sóc của Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm, quan hệ giữa bọn họ cũng đã rất rõ ràng .
” Như mẹ nhìn thấy đó!”
Thượng Quan Mộc quay đầu không nhìn bà, nhưng giọng nói nghiêm túc khiến Đường Sảnh càng thêm tức giận.
“Các con đều là con trai! Mẹ biết con không hài lòng hôn sự giữa con với Tiểu Nhược, nhưng cho dù là như vậy, con cũng không cần phải … Cùng một người con trai, cùng một người con trai…”
” Tôi yêu cậu ấy, không liên quan đến giới tính của cậu ấy!”
Thượng Quan Mộc một câu như vậy, đem hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng Đường Sảnh đánh bại hoàn toàn. Bà cho rằng Thượng Quan Mộc sở dĩ sẽ làm như vậy là bởi vì hắn không hài lòng với hôn ước này, nhưng hiện tại xem ra, toàn bộ cùng tưởng tượng của bà hoàn toàn không giống nhau.
” Con yêu cậu ta?” Đường Sảnh nghe Thượng Quan Mộc nói xong nghiêm trang cười nhạo: ” Con nói con yêu cậu ta, mà cậu ta còn là một cậu con trai. Đây quá buồn cười rồi, con nên biết, hai người các con nếu thật sự cùng một chỗ, sẽ mang đến cho con chuyện gì? Hơn nữa loại hậu quả này có tính chất huỷ diệt. Con bây giờ là đại nhân vận vạn người ngưỡng mộ, mà con lựa chọn muốn cùng cậu ta một chỗ, con sẽ hai bàn tay trắng, bất luận tiền tài, địa vị, có lẽ ngay cả thân phận quý tử tập đoàn Diệu Ký kia cũng sẽ không có “
Lời này của Đường Sảnh giống như mềm nhẹ, nhưng trong đó ý tứ có sự uy hiếp rất lớn . Tiền tài, địa vị, còn có thân phận quý tử tập đoàn Diệu Ký.
Lại muốn một lần nữa đem mình vứt bỏ sao! Thượng Quan Mộc trong lòng cười lạnh, từ từ đứng dậy, trước ánh mắt khó tin của Đường Sảnh phun ra một câu chẳng khác gì bom nổ: “Tùy mẹ! Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên “
Nói xong, đứng dậy hướng phòng Viên Tử Hàm đi đến .
Đường Sảnh có chút khiếp sợ, mắt mở trừng trừng nhìn bóng lưng Thượng Quan Mộc rời đi, nhìn thậm chí có chút bi thương . Dù sao cũng không phải lần đầu tiên, lời này khiến hổ thẹn trong lòng Đường Sảnh dâng lên, lúc trước để hắn đi theo đạo trường, sau khi trở về tính tình hắn so với trước kia càng thêm lạnh nhạt. Thượng Quan Mộc từ nhỏ tính tình liền tương đối lãnh khốc, lúc đầu bà cũng không chú ý nhiều, nhưng theo thời gian qua đi, bà cũng dần dần phát hiện, kỳ thật giữa mẹ con bọn họ có một vết nứt rất lớn, cho nên quan hệ giữa bọn họ càng lúc càng lạnh nhạt .
Mặc kệ thái độ Thượng Quan Mộc thế nào, chung quy thay đổi không được thân phận hắn là con trai Đường Sảnh. Bà sở dĩ sẽ nói như vậy, cũng chỉ là muốn để Thượng Quan Mộc biết khó mà lui, không nghĩ đến thái độ Thượng Quan Mộc lại cứng rắn như vậy.
” Mẹ sẽ không để con sai lầm như vậy “
Đường Sảnh nói xong, rời khỏi biệt thự của Thượng Quan Mộc. Vú Trương vẫn luôn đứng ở cửa phòng bếp, thân phận Đường Sảnh vú cư nhiên biết, đã từng tới đây một hai lần, thấy bà sắp đi, làm bộ bận rộn không nói lời giữ lại, bởi vì vú biết, Thượng Quan Mộc cùng người nhà của hắn quan hệ cũng không tốt.
” Aizz, việc tốt thường gian nan a!”
Ngửa đầu nhìn cửa phòng Viên Tử Hàm đóng chặt, lại xoay người đi vào phòng bếp.
Mà trong phòng, Viên Tử Hàm vẫn ngồi ở trên giường thẫn thờ nhìn cánh cửa phòng kia đóng chặt, trong đầu suy nghĩ đến thân phận người phụ nữ kia. Mà bên kia cánh cửa đột nhiên mở, Thượng Quan Mộc thân mình lập tức bước đến , đưa tay rất nhanh liền ôm lấy eo Viên Tử Hàm.
“Anh sao vậy?”
Thượng Quan Mộc đem đầu đặt trên vai Viên Tử Hàm, cánh tay ôm Viên Tử Hàm lực đạo có chút lớn, cũng có chút khẩn trương, hai má gắt gao dán vào nhau, khuôn mặt từ trước đến giờ luôn rất ấm áp, hôm nay cư nhiên hơi lạnh.
” Để anh ôm em một lát, một lát thôi !”
Ngữ khí mềm nhẹ như vậy khiến trong lòng Viên Tử Hàm vỡ ra một cái hố to, Thượng Quan Mộc có thể lạnh lùng, có thể nhiệt tình, có thể vô lại, nhưng là hiện tại, Viên Tử Hàm cảm thấy hắn thực sự bị thương, trong lòng Thượng Quan Mộc nhất định cất dấu bí mật rất lớn!
Đưa tay xoay lại ôm lấy eo Thượng Quan Mộc, hai người không nói chuyện. Không khí như vậy kéo dài một hồi lâu, Thượng Quan Mộc mới buông lỏng cánh tay ra, vẻ mặt đã khôi phục trở lại bình thường.
Thượng Quan Mộc sẽ biến thành bộ dạng vừa rồi, nhất định là cùng người phụ nữ dưới lầu kia có liên quan, nhưng đó là bí mật của Thượng Quan Mộc, hắn từ trước tới nay chưa cùng mình nói qua, cậu rốt cuộc có nên hỏi hay không đây? Viên Tử Hàm trong lòng do dự , vừa mới chuẩn bị mở miệng, Thượng Quan Mộc ngược lại mở miệng trước.
” Bà ấy, là mẹ anh!”
_____________
|
Chương 134
Thượng Quan Mộc nói khiến Viên Tử Hàm trong lòng trở nên rất trầm trọng. Nhớ lại cậu cùng với Thượng Quan Mộc trải qua mấy ngày nay, thật sự mà nói không dễ dàng, thật vất vả mới đuổi đi một Thượng Quan Thần, đi một Giản Nhược, hiện tại lại tới một đại nhân vật khác .
Giữa mình cùng mẹ hắn, Thượng Quan Mộc sẽ làm như thế nào?
Viên Tử Hàm có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc mày nhíu chặt, trong lòng từng đợt đau lòng mà lại lo lắng.
” Anh không sao, chuyện này anh sẽ giải quyết, em không cần suy nghĩ nhiều “
Thượng Quan Mộc xoay tay nắm chặt bàn tay Viên Tử Hàm muốn đưa tay vuốt ve khuôn mặt cậu, đầu ngón tay hơi lạnh. Xem ra thân thể cậu vẫn rất yếu ớt! Nhưng chỉ có thân thể yếu ớt này có thể thay mình ngăn cản nguy hiểm, sẽ vì mình lo lắng, còn bọn họ…
Nói cái gì người con trai này hắn vĩnh viễn sẽ không buông bỏ, về phần thân phận lão tổng Diệu Ký, nó khi nào lại tồn tại qua!
Viên Tử Hàm gật đầu, liền dứt bỏ những vấn đề khiến người ta phiền lòng. Thượng Quan Mộc nói hắn sẽ giải quyết, cậu lúc này phải làm, chính là dưỡng thương thật tốt, sau đó cùng Thượng Quan Mộc đứng trên cùng một trận chiến, cùng nhau đối mặt với mọi chuyện sắp xảy ra.
Viên Tử Hàm mấy ngày nay vẫn luôn rất phối hợp, nên uống thuốc nhất định đúng giờ uống, khi nào nên vận động nhất định sẽ vận động, mà ngay cả canh bổ dưỡng vú Trương nấu Viên Tử Hàm cũng cắn răng một mực uống xong .
Quả nhiên, mấy ngày nay bồi dưỡng, sắc mặt Viên Tử Hàm thật sự có chút coi được ,khuôn mặt trắng nõn lộ ra một tia hồng nhạt, nhìn qua thậm chí nhan sắc có chút động lòng người.
“Em muốn ra ngoài đi dạo một chút, ngốc ở trong nhà có chút ngột ngạt !”
Viên Tử Hàm ngồi ở bên cửa sổ, nhìn cảnh vật trước mặt có chút tiêu điều, trong lòng cũng có chút cô đơn .Mấy ngày nay cùng Thượng Quan Mộc sớm chiều gặp nhau, không phải cậu không thích, nhưng hai người ai cũng biết, bình yên này chỉ là tạm thời.
” Lúc này đi ra ngoài?”
Thượng Quan Mộc đưa cánh tay khoát lên vai Viên Tử Hàm, thấy ánh mắt Viên Tử Hàm có chút chờ mong đành bất đắc dĩ. Không phải hắn không muốn để Viên Tử Hàm ra ngoài đi dạo, chỉ là thời tiết càng lúc càng lạnh, tình trạng thân thể Viên Tử Hàm mặc dù có tốt hơn, nhưng vẫn còn quá yếu.
” Em ra ngoài phơi nắng chút, lập tức trở về sẽ không đi xa đâu!”
Thượng Quan Mộc trầm tư một lát, đầu mày chau lại lập tức buông lỏng mỉm cười nói: ” Được rồi, chúng ta cùng đi dạo một chút!”
Nói xong không đợi Viên Tử Hàm trả lời, liền đưa tay kéo cánh tay Viên Tử Hàm chuẩn bị đi ra ngoài. Viên Tử Hàm nghiêng đầu nhìn Thượng Quan Mộc, không nói gì nữa , thời gian này nói cái gì? Cậu không phải chỉ muốn một mình yên lặng ngốc một hồi sao?
Ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng độ ấm như trước có chút trầm thấp. Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc không đi quá xa, hai người bước song song trên một con đường nhỏ đầy cỏ dại, chậm rãi đi tới.
Có thể là do lâu rồi không thấy ánh mặt trời, ánh mặt trời vẫn là có chút chói mắt, Viên Tử Hàm hơi hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi nheo lại. Một tầng ánh sáng nhu hòa phủ trên người cậu, nhìn qua thập phần ôn nhu. Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm bộ dáng hưởng thụ như vậy, khóe miệng cũng nhịn không được lộ ra một tia mỉm cười. Duỗi cánh tay từ phía sau ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm không phản kháng, đem sức nặng trên thân thể dựa vào khuôn ngực ấm áp của hắn.
” Anh nói, nếu như chúng ta sau này đều có thể như vậy thì tốt biết bao!”
Viên Tử Hàm nói lời này thực tự nhiên, bất quá cậu lập tức cũng hối hận .Cậu thật là ích kỷ, Thượng Quan Mộc một người thông minh như vậy, vì có thể cùng mình một chỗ, cuộc sống mỗi ngày đều giống như chuột chạy qua đường.
Nhưng cho dù cậu biết là như vậy, nhưng bản thân cậu vẫn là không thể buông tha cho Thượng Quan Mộc.
” Đồ ngốc!”
Thượng Quan Mộc dịu dàng cười, thân mật nói ,nhưng cánh tay ôm Viên Tử Hàm càng thêm chặt. Gặp gỡ Viên Tử Hàm, hắn từ đầu đến cuối đều chỉ cảm thấy may mắn, như thế nào sẽ cảm thấy hối hận chứ. Hai người đều không nói gì nữa, bởi vì lúc này hai trái tim đã hoàn hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, không thể chia lìa!
“A…”
Một tiếng nữ sinh vang lên đem hai người đang đắm chìm vào thế giới của nhau kéo về hiện thực, Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc đều quay đầu lại liền nhìn thấy Giản Nhược còn có Thượng Quan Thần bên kia hướng về phía mình cười đến vẻ mặt ái muội, ánh sáng vàng nhạt phủ trên người bọn họ nhìn càng them tà mị.
Đúng là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ! Viên Tử Hàm trong lòng kinh hỉ nghĩ đến. Giữa hai người kia giống như có cái gì đó cùng trước kia không giống!
Giản Nhược hai gò má có chút đỏ ửng, Viên Tử Hàm bị ánh mắt cô nhìn như thế cũng có chút không được tự nhiên , giãy dụa muốn rời khỏi cái ôm của Thượng Quan Mộc, nhưng là Mộc tam ca lại làm như không thấy, hai tròng mắt lóe sáng nhìn về phía một đôi nam nữ bên kia , nhìn qua có chút bất mãn, lại tựa hồ có chút vui mừng.
Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần chậm rãi đi tới.
” Anh Mộc, Tiểu Hàm!”
Giản Nhược kéo cánh tay Thượng Quan Thần một bước tiêu sái bước tới, đối với hai người lễ phép tiếp đón, nhưng còn chưa nói chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn đã sớm đỏ bừng, nhìn qua giống quả táo hồng rất là đáng yêu.
” Mới sáng sớm, đã muốn trình diễn màn nóng bỏng rồi, chắc buổi tối mà đến, nói không chừng còn thật sự có trò hay để xem đây!”
Thượng Quan Thần ánh mắt ái muội đảo qua hai người, giọng điệu sâu kín nói.
Viên Tử Hàm da mặt mỏng, bị Thượng Quan Thần một phen nói lời đùa giỡn như vậy, sắc mặt càng thêm đỏ ửng, ngược lại Thượng Quan Mộc lại rất trấn định.
” Chú hoàn toàn có thể không cần đến!”
Vừa đến đã phá hủy không khí lãng mạn như vậy!
Lời này của Thượng Quan Mộc, giọng điệu trong lời này, như thế nào nghe ra cũng cảm thấy đang tỏ vẻ bất mẫn của bản thân! Thượng Quan Thần sờ sờ chóp mũi của mình, đối với phản ứng dục cầu bất mãn của Thượng Quan Mộc tỏ vẻ thông cảm.
” Anh Mộc, mới không phải chứ. Hôm nay là em muốn đến tìm các anh, anh cũng không nên hiểu lầm anh Thần !”
Giản Nhược chu môi đỏ mọng giúp Thượng Quan Thần giải vây, phát hiện như vậy khiến Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc không tự chủ được liếc nhìn nhau. Quả nhiên, quan hệ của hai người trước mắt kia không đơn giản, có JQ a.
“Yêu, còn chưa vào cửa, đã biết giúp anh Thần đối phó anh, nếu sau này thật sự thành người một nhà, vậy các em còn không phải muốn cùng nhau đối phó sao !”
Thượng Quan Mộc tâm tình rất tốt, hiếm khi mọi người cùng vui vẻ. Giản Nhược là cô gái tốt, mà Thượng Quan Thần là em ruột mình, hai người này cùng một chỗ, so với hiện tại kết quả rất tốt .
” Đâu có, anh Thần, anh Mộc lại bắt đầu cười nhạo em !”
Giản Nhược đỏ mặt cãi lại, đồng thời cũng muốn Thượng Quan Thần giúp mình. Thượng Quan Thần vui tươi hớn hở, một đôi mắt hoa anh đào hẹp dài lộ ra ánh mắt tràn đầy yêu thương, cái loại ánh mắt này giống như tỏ rõ ở trước mặt mọi người: hắn hiện tại rất hạnh phúc!
Ha ha, như vậy thật tốt!
Viên Tử Hàm cũng vui vẻ vì Thượng Quan Thần cao hứng.
” Được rồi, mọi người đều vào trong nhà ngồi một chút đi!”
Viên Tử Hàm cảm thấy Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược đến đây, cũng không hẳn chỉ là đến thăm mình mà thôi, trên thực tế, còn thật sự không phải là.
____________
|
Chương 135
Sau khi Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược vào nhà, mọi người cùng nhau hi hi ha ha hàn huyên vài chuyện thú vị, khiến căn nhà ngày thường lạnh nhạt thêm có sinh khí. Viên Tử Hàm tuy rằng cười, nhưng mất mát cùng bất an trong lòng càng thêm sâu nặng . Vấn đề của Thượng Quan Thần đã được giải quyết , nhưng còn vấn đề của mình còn không biết nên làm thế nào bây giờ? Nhưng cậu cũng không dám mở miệng hỏi trước.
Loại vấn đề này không phải bởi vì cậu không hỏi, mà sẽ tự mình giải quyết ,nhưng Thượng Quan Thần lại đảo khách thành chủ đề cập tới.
“Chuyện bọn anh chuẩn bị làm như thế nào, lần trước em thấy sắc mặt mẹ giống như rất khó nhìn!”
Thượng Quan Thần lời vừa nói ra khỏi miệng, không khí sinh động nhất thời liền giảm xuống.
Thượng Quan Mộc nghe Thượng Quan Thần nói xong, đôi mày cao khẽ nhíu một cái, thanh âm rất bình thản nói: “Làm như thế nào? Nên làm thế nào thì làm thế đó!”
Ngữ khí tùy ý như vậy cũng là không đem lời nói của Thượng Quan Thần để ở trong lòng, Viên Tử Hàm chỉ nhìn Thượng Quan Mộc, không nói chuyện. Thượng Quan Mộc nói làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó, binh đến tướng chặn, thủy đến thổ che!
Thượng Quan Thần vẻ mặt có chút ngưng trọng, Thượng Quan Mộc trả lời như vậy trong lòng hắn liền hiểu rõ, nhưng vẫn là nhịn không được nhắc nhở: ” Tính tình mẹ, anh hẳn là rõ ràng, các anh việc này có thành công hay không, rất xa vời!”
Viên Tử Hàm trong lòng vốn không yên, được Thượng Quan Thần như vậy, trong lòng càng không lo lắng . Mà Giản Nhược bên kia sắc mặt cũng hơi hơi thay đổi , quay đầu nhìn Viên Tử Hàm, khuôn mặt tươi cười có chút khổ sở: ” Lần trước em đã cùng người nhà nói qua, muốn hủy bỏ hôn ước cùng anh Mộc, ba ba em cũng đồng ý, bác gái tuy rằng cũng đồng ý , nhưng người hình như cũng không quá thích Tiểu Hàm cùng anh Mộc một chỗ! Đều tại em, nếu không phải vì em trước kia đối với anh Mộc như vậy, thái độ bác gái đối với chuyện này hẳn là sẽ không kiên quyết như vậy. “
“Nhóc con ngốc, nói cái gì vậy! Chuyện này không liên quan đến em!”
Thượng Quan Thần đưa tay khoát lên vai Giản Nhược, trấn an tâm tình ưu thương áy náy của cô.
“Đúng vậy, chuyện này không thể trách cô, hơn nữa, mặc kệ bác gái phản đối tôi cùng Thượng Quan Mộc một chỗ như thế nào, tôi cũng sẽ không rời đi!”
Viên Tử Hàm cười nói với Giản Nhược, cũng quay đầu nhìn Thượng Quan Mộc, lại đối diện với ánh mắt tán thưởng mà lại giống như vừa lòng của hắn.
Tâm tư Giản Nhược vẫn là quá mức với đơn giản , có cha mẹ nào không muốn để cho con mình thành gia lập nghiệp, con cháu đầy đàn, cho dù không thể nổi danh vạn dặm, nhưng ít nhất cũng có thể có được cuộc sống bình thường, mà không phải chịu ánh mắt khinh bỉ của người khác sống uất ức cả đời, càng đừng nói chi quý tử nhà giầu như Thượng Quan Mộc. Cha mẹ hắn sẽ ngăn cản là chuyện rất bình thường.
” Được rồi, không nói chuyện không vui này nữa!”
Thượng Quan Thần đột nhiên đem ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Mộc, lên tiếng nói: ” Nói, anh đây là tổng giám đốc Diệu Ký nhưng mỗi ngày đi làm đều nhàn nhã, khiến em tổng giám đốc giả danh mỗi ngày mệt đến chết đi sống lại, ngay cả thời gian cùng bạn gái hẹn hò cũng không có, điểm này, anh có phải hay không nên hối lỗi bồi thường a!”
Thượng Quan Mộc tuy rằng bên ngoài chỉ là tổng giám, nhưng sự vụ lớn nhỏ Diệu Ký vẫn luôn đều do hắn quản, nhưng từ khi Viên Tử Hàm bị thương, với Diệu Ký, hắn hoàn toàn liền phủi tay . Bất quá, bạn gái…
Thượng Quan Mộc ánh mắt ái muội mà lại hẹn trước dừng trên người Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược không ngừng lưu chuyển . Ha ha, sớm đã biết, chính là cái dạng này!
Tuy rằng Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược trước đó có mối quan hệ bình thường, nhưng giữa hai người luôn có một tầng ngăn cách tồn tại , tình hình lúc này xem ra, hai người coi như là khổ tận cam lai .
Viên Tử Hàm nhưng không có bình tĩnh giống Thượng Quan Mộc như vậy, rất nhanh đứng dậy, ào ào nói: “Ha ha, hai người cuối cùng cũng hiểu được tâm ý của nhau !”
Giản Nhược trên mặt nhanh chóng nóng lên, rõ ràng là thẹn thùng, nhưng cũng không phủ định quan hệ giữa hai người.
Toàn bộ tất cả, đều đã đi vào quỹ đạo sao, tốt nhất như vậy! Nhưng mình cùng Thượng Quan Mộc tựa hồ sẽ không giống Thượng Quan Thần và Giản Nhược có thể dễ dàng cùng nhau một chỗ như vậy, hơn nữa chướng ngại kia sắp đến. Điều này trong lòng Viên Tử Hàm rất rõ, ngẩng mặt, thần sắc có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc, nhưng lại đối điện với ánh mắt của hắn, giống như trấn an, cũng giống như bất đắc dĩ, nhưng là trong đó lại bao hàm ý kiên định thật sâu.
Đúng vậy, có một người đàn ông như vậy ở bên cạnh, cậu còn phải lo lắng gì chứ? Viên Tử Hàm rốt cuộc nhếch miệng, đối với hắn thoải mái cười, ý tứ hàm xúc chứa đầy trong ánh mắt, Thượng Quan Mộc nhất định là hiểu, bởi vì theo nụ cười của Viên Tử Hàm, khóe miệng hắn cũng giương lên một độ cung.
Giản Nhược đỏ mặt, yên lặng cúi đầu, rõ ràng là thái độ một cô gái lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, mà Thượng Quan Thần cũng là đem ánh mắt giữa Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc đều nhìn vào trong mắt, trong lòng thấp giọng thở dài: chuyện hai người kia, thật sự là có chút khó giải quyết a!
Thái độ của cha mẹ rất kiên quyết, mà thái độ của Thượng Quan Mộc cũng tương tự, như vậy mới là buồn bực phiền nhất của hắn, song phương đều là người hắn muốn bảo vệ, đứng ở lập trường người thân, hắn đương nhiên không muốn để Thượng Quan Mộc bị người đời bêu danh, nhưng thái độ Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm, hắn đều nhìn thấy, Viên Tử Hàm chính là một phần sinh mệnh hắn không thể dứt bỏ, nếu thật sự muốn đuổi Viên Tử Hàm đi…
Thượng Quan Mộc, sẽ chịu không nổi, hậu quả kia, cũng không thể tưởng tượng. Quên đi, quên đi, hắn làm em trai, chỉ muốn anh trai vui vẻ như vậy đủ rồi.
“Ha ha, hai người yên tâm đi, Thượng Quan Mộc sắp đi làm rồi, đến lúc đó hai người muốn đi đâu đều được!”
Viên Tử Hàm đối với Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần hi hi ha ha cười nói, nhưng ánh mắt bất mãn nóng bỏng bên cạnh khiến cậu cảm thấy rất không được tự nhiên.
Liếc mắt lén nhìn Thượng Quan Mộc, hắn giống như có chút tức giận. Hắn đang trừng mắt nhìn mình lom lom! Viên Tử Hàm chột dạ, yên lặng cúi đầu.
Thượng Quan Mộc vì lời Viên Tử Hàm nói, tâm tình đích xác có chút khó chịu , bất quá vẫn là lên tiếng đáp ứng. Viên Tử Hàm vì Thượng Quan Mộc đồng ý, khiến cho trong lòng càng thêm bất an không yên.
Vú Trương đã đem đồ ăn chuẩn bị cho tốt , mấy người vui vẻ ăn cơm, sau khi ăn xong Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần liền cáo biệt . Vú Trương tay chân nhanh nhẹn thu dọn xong mọi thứ trên bàn, khiêu mi nhìn Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc, cảm thấy không khí giữa hai người có chút quái dị, rất thức thời rời đi.
Thượng Quan Mộc nằm nghiêng dựa trên ghế sa lông, bộ dạng biếng nhác, ánh mắt thẳng tắp nhìn Viên Tử Hàm đối diện cúi đầu, vẻ mặt không rõ, cũng phân biệt được tâm tình thực sự. Ánh mắt như vậy, Viên Tử Hàm không cần nhìn, cũng biết. Có chút bất an xê dịch cái mông có chút tê dại, không dám ngẩng đầu.
” Em, theo anh lên lầu!”
Thượng Quan Mộc rốt cục đứng dậy, hướng trên lầu đi tới, đi ngang qua Viên Tử Hàm dừng lại một chút, nhưng không quay đầu lại, lập tức hướng phía trên lầu rồi đi. Viên Tử Hàm ngẩng đầu, nhìn tấm lưng dày rộng của Thượng Quan Mộc một trận sững sờ.
Hắn quả nhiên là tức giận?
Suy nghĩ một hồi, vẫn là đi theo Thượng Quan Mộc lên lầu.
_____________
|