Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh
|
|
Phiên Ngoại Tuần Trăng Mật (1)
LÀM BÁNH.
ஜ۩۞۩ – ۩۞۩ஜ
Đây là một loạt ngoại truyện rất lâu về sau nói về tuần trăng mật đầu tiên của Harry và Severus.
“Har, em đang làm gì vậy ?” – Buổi trưa, sau giấc ngủ trưa ngắn ngủi Severus bước xuống phòng khách, nhìn thấy Harry đang cặm cụi trong nhà bếp, anh ngồi xuống sô pha nhìn vào trong mà hỏi.
“Sev, anh dậy rồi sao ?” – Harry mỉm cười, pha một ly hồng trà thơm ngát, mang ra đặt lên bàn cho Severus. Hôn lên môi anh một cái thật nhẹ. – “Em đang làm bánh, anh đợi em một lát nhé.” – Nói rồi không kịp để Severus phản ứng gì đã bước vào trong nhà bếp tiếp tục bận rộn.
Severus nhìn người bận rộn trong nhà bếp, Harry mặc một bộ quần áo khá thoải mái ở nhà, đeo một cái tạp dề màu lam, đôi mắt chăm chú làm nhìn rất đẹp, lúc này Harry đã lấy bánh ra khỏi lò và đang làm kem trang trí bánh, Severus dời mắt, mắt anh lúc này lại dán vào đôi mông căng đầy như ẩn như hiện dưới lớp quần bó sát. Severus bỗng dưng cảm thấy một trận khô nóng, anh nuốt nước bọt, bỏ tách trà trong tay xuống, bước vào trong.
Harry đang đánh kem, vừa đánh vừa thử độ ngọt của nó, hôm nay là một ngày đặt biệt. Cậu muốn tự làm một cái bánh cho Severus. Đang tập trung bỗng có một người từ phía sau ôm lấy cậu. Hơi thở quen thuộc của Severus phả vào cổ khiến Harry ngứa ngáy vô cùng.
“Sev, chuyện gì vậy… Em…”
Xoẹt…
Harry chưa kịp nói xong tròn câu đã nghe tiếng vải bị xé rách, một thần chú diffindo không thần chú không đũa phép đã cắt quần của Harry ra làm hai, không kịp để Harry phản ứng Severus đã với tay đưa vào trong, một ngón tay đã đâm vào hậu huyệt nhỏ bé của Harry.
“A.. Sev…Anh…” – Harry không kịp nói tròn câu thì ngón tay thon dài đã ma sát ra vào nơi đó.
“Ngoan tiếp tục làm kem đi…” – Severus cúi đầu vừa ngặm cắn vừa nói nhỏ vào tai của Harry, hơi nóng, giọng nói khàn khàn gợi tình của Severus làm Harry một trận run rẩy. Nhìn Harry dừng tay đánh kem cúi đầu thở hổn hển Severus mỉm cười.
Anh xoay mặt cậu về phía mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn, lưỡi anh cạy mở khớp hàm của cậu, đưa lưỡi vào quấn quít chiếc lưỡi nhỏ xinh mà ngọt lịm của cậu, cắn mút không ngừng khiến Harry không kịp làm gì nữa chỉ đành chống tay lên bàn miệng không ngừng mở lớn đón nhận nụ hôn nóng bỏng của anh, đầu lưỡi tiến vào quét sạch mọi thứ. Anh bá đạo cuốn lấy chiếc lưỡi kia, cùng cậu tranh đoạt không khí. Nước bọt chưa kịp nuốt liền theo khóe miệng chảy xuống dưới, Severus tham lam vươn lưỡi ra liếm sạch rồi lại tiếp tục nụ hôn sâu kia. đầu lưỡi khiêu khích với răng nanh của Harry, liếm lộng khoang miệng của cậu, đùa giỡn đôi môi đỏ mọng của cậu, rất nhanh, Harry liền bị kích thích.
Anh vẫn dùng ngón tay ra vào tràng bích nóng bỏng của Harry, ngón tay thô ráp ma sát mạnh mẽ khiến Harry thoải mái muốn rên rỉ nhưng nụ hôn ngọt ngào lại khiến những âm thanh ấy nghẹn lại ngay cổ họng, lại thêm một ngón tay đút vào trong làm Harry trợn mắt, nhưng rồi khó chịu qua đi thoải mái ập tới khiến Harry nhắm mắt tận hưởng. Huyệt khẩu vì được ra vào đến sung sướng mà chảy ra dâm dịch khiến ngón tay chọc vào phát ra âm thanh dâm mỹ.
Chưa hài lòng như thế khiến Severus dùng một tay còn lại với vào trong tạp dề Harry đang mang lại một diffindo không đũa phép khiến áo trên người của cậu bị cắt ra thành từng mảnh, thân thể bạch ngọc hiện lên một tầng hồng hồng của thiếu niên hiện ra, đưa tay vuốt ve khuôn ngực mịn màn của Harry, dùng ngón tay ve vuốt nhũ đầu của cậu, vừa xoa vừa bóp, tiểu nhũ đầu bị bàn tay kia vuốt ve liền lập tức trở nên yêu kiều dựng thẳng lên, giống như đang thỉnh cầu được yêu nhiều hơn nữa.
Buông đôi môi đỏ mọng của Harry ra, Severus hài lòng nhìn gương mặt đỏ hồng như người say của cậu, miệng lại tiếp tục tham lam hôn lên cổ, xương quai xanh, tiếng mút chùn chụt khiến cơ thể Harry từ từ xuất hiện bao nhiêu là ấn kí đỏ hồng.
“Ân..Sev..a.. Em không…”
Khoái cảm mê người khiến Harry không còn sức chống đỡ khiến cậu phải dựa cả người lên Severus, âm thanh nức nở, như cầu như xin như móng vuốt của mèo con cào vào người Severus đến ngứa ngáy.
Cơn khát tình khiến Harry mụ mị, hậu huyệt phía sau được hai ngón tay cắm vào ra sức giãy giụa nói rằng không đủ. Harry với tay ra sao, quần áo của Severus từ lúc nào đã được cởi bỏ, nam căn to lớn của nam nhân đã đứng thẳng lại không cho cậu, Harry cảm thấy ủy khuất, dùng tay chạm vào nó.
Cảm thấy hành động của Harry, Severus nguy hiểm nheo mắt lại. Dùng thanh âm trầm thấp gợi tình vừa nói vừa cắn vào vành tai của Harry – “Hử, em có biết hậu quả của việc làm như vậy không ?”
Harry ủy khuất nức nở, ánh nước trong suốt ẩn hiện ngay trong mắt, cậu gật gật đầu.
Severus mỉm cười thỏa mãn mà tà mị, rút ngón tay ở hậu huyệt nhỏ bé ra, trống rỗng nhất thời làm Harry phải vang lên vài thanh âm thổn thức. Severus đẩy hết đồ ở nhà bếp sang một bên, sau đó xoay người Harry lại đặt cậu nằm trên bàn bếp, sau đó không để Harry tỏ ra chuyện gì thì dùng sức đâm thẳng nam căn to lớn vào hậu huyệt đang đóng mở kia, huyệt khẩu trong phút chốc bị lấp đầy khiến Harry không kịp thích ứng làm cậu ngửa đầu không ngừng hít thở, bờ ngực cũng vì thế mà dâng trước miệng của Severus, trong khi chờ đợi Harry thích ứng với nam căn, lại nhìn khuôn ngực trước mặt, vì bị miết mà trở nên ửng đỏ, Severus mỉm cười tà mị. Sau đó nhìn thấy phần kem được Harry đánh dở một bên, Severus nheo mắt dùng ngón tay quết nhẹ một ít kem rồi để lên đỉnh nhũ đầu đang đứng thẳng. Bị kem mát lạnh chạm vào, Harry lúc này mới giật mình nhìn toàn cảnh.
“Sev… A…”
Severus cúi đầu dùng lưỡi liếm nhẹ lên kem, rồi lại dùng sức hút lên, vừa liếm vừa mút nhũ đầu, lại dùng răng nanh dai dai nhũ đầu bé nhỏ đáng thương… Harry cảm giác khoái cảm không gì có được không thể nói gì chỉ còn biết ân ân a a không ngừng, vừa đau vừa thoải mái làm phong thái thường ngày đều bỏ trôi theo biển.
Sau khi hành hạ đủ đầy hai bên ngực Harry, Severus chỉ ngẩng đầu mỉm cười nhìn thân thể đầy vết hôn ngân của cậu, sau đó liếm liếm khóe môi. – “Kem ngon lắm…”
Vẻ quyến rũ làm Harry mãi mê nhìn không chớp mắt.
“A…”
Severus lúc này bất ngờ lấy nam căn ra rồi mạnh mẽ sáp vào làm Harry giật thót, lại không ngăn được khoái cảm, Bị nam căn làm căng đầy trong nháy mắt, Harry cảm thấy linh hồn chính mình cũng đều tràn ngập, khoái cảm chu du toàn thân, tiểu huyệt nơi nào cũng giống như bị điện giật, bắt đầu một lần nữa hấp dẫn mỹ vị.
“Ân.. quá lớn rồi Sev…”
Bị Severus hung hăng ra vào không ngừng làm Harry tưởng như bị Severus làm đến hư, phía dưới tiểu huyệt còn giống như co dãn vừa hút vào vừa phun ra như mát xa nam căn. Tiểu huyệt nóng bỏng dây dưa anh, khiến anh mỗi một lần trừu sáp đều cảm thụ lực ma sát lớn nhất, lại tràn ngập co dãn. cái miệng nhỏ nhắn phía trên cùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đều mỹ vị giống nhau, một bên phun ra đầu lưỡi cùng hắn cuốn vào cuốn ra, cắn cắn liếm liếm, một bên để sót ra một tiếng lại một tiếng hừ, ân ân a a do tình dục đều bộc phát đi ra.
Cơ thể Harry đều bị Severus nắm rõ như lòng bàn tay, mạnh mẽ động đậy đâm vào điểm gồ gề đang nổi lên, làm cho Harry đang rên rĩ dưới thân lập tức giật nảy như bị điện giật, rên rỉ lại thêm điên cuồng, hài lòng nhìn Harry bị sung sướng đến phát khóc, miệng không ngừng rên rỉ cầu xin Severus cũng không có dấu hiệu ngừng mà càng thêm động mạnh mẽ hơn. Hai chân thon dài của Harry cũng bấu chặt lấy phần eo mạnh mẽ của Severus giống như muốn Severus đi vào sâu hơn sâu hơn nữa.
Đâm vào điểm sâu nhất, Harry miệng không ngừng kêu thật quyến rũ, đồng thời lại phân bố ra thật nhiều dâm dịch làm trơn chỗ kết hợp của hai người, Severus cảm thấy nam căn của chính mình đều bị dâm thủy róc rách này cùng tiểu huyệt làm cho ướt đẫm.
“Ba ba” âm thanh không dứt bên tai, cái mông xinh đẹp trắng nõn không tì vết bóng loáng thời khắc bị nam căn của anh va chạm, chuyển thành màu hồng phấn mê người. Cái kia khai hỏa toàn bộ mã lực, đối với điểm mẫn cảm của cậu đâm vừa mạnh vừa sâu, không ngừng va chạm.
“Ân…a… không được Sev… em không thể nữa….a”
Vòng eo Harry nhỏ đến mảnh mai, Severus nắm chặt eo của cậu, không chút nghĩ ngợi, mặc cho tất cả dục vọng của chính mình trong một lúc đều bùng nổ, đối với lỗ nhỏ đáng thương không lưu tình chút nào hung hăng trừu sáp.
“Em thật sự rất quyến rũ biết không hử, Har !” – Severus nắm lấy eo của người yêu gia tăng lực, eo không ngừng giống lúc trước bị kích thích, phía dưới sáp đến điểm mẫn cảm của cậu.
“Sev, em muốn ra…em muốn ra… a…”
Harry cảm thấy cả người đã không chịu nổi nữa mà cả người lập tức run rẩy kịch liệt.
“Ngoan, cùng đến!” – Severus cứng rắn đối với tuyến tiền liệt hung hăng đâm vài cái, đã bị tràng đạo co rút vây quanh làm cho đứng lên, Anh không chịu nổi nữa tinh dịch liền không nghe sự sai khiến của hắn mà giống như tên rời khỏi cung từng tia một đều bắn ra ngoài.
“A ….”
Harry theo đó mà bắn ra toàn bộ lên phần bụng phẳng phiu của cậu. Sau đó cậu được Severus ôm lên, nam căn của anh vẫn chưa rút ra khỏi người cậu, thở hổn hển vì vừa xuất ra, Severus ôm lấy Harry đang dựa vào người mình mà mệt mỏi, di động như thế khiến nam căn trong tiểu huyệt vì ma sát mà lần nữa đứng lên, Harry cũng đỏ mặt mà rên rỉ. Severus mỉm cười bước vào phòng tắm đóng cửa lại, trong phòng tắm lát sau lại phát ra âm thanh rên rỉ mê người, cả phòng khách lúc này mùi vị mồ hôi cùng tanh nồng của xạ hương vẫn còn thoang thoảng. Hương vị tình ái cứ thế một lúc dâng cao.
…
Buổi tối, ôm lấy Harry cả ngày đã bị làm đến không thể nhúc nhích, Severus hôn nhẹ lên trán cậu. – Vật nhỏ đáng yêu, em nghĩ rằng anh không biết hôm nay là kỉ niệm năm năm mình yêu nhau sao.
Harry, cả đời này Severus anh chỉ yêu mình em.
Hết ngoại truyện.
Tác Giả Có Lời Muốn Nói: Lần đầu viết H không có kinh nghiệm mong mọi người niệm thứ bỏ qua cho, H này là chuẩn bị để chúc mừng quyển 1 hoàn thành, mặc dù không có kinh nghiệm nhưng để ta viết ra cũng tốn không ít máu mũi của ta *chảy máu mũi*
|
♥PHIÊN NGOẠI VOLDY – ALAN.
LỜI TỎ TÌNH
—♥—
Alan đi như bay về phòng của mình, cả người y lúc này là bức bối khó chịu, dừng trước cửa phòng, ra lệnh cho con xà giữ cửa mở cửa ra, xà kia thường ngày thấy Alan luôn là bộ dạng ôn hòa như hoa nở, hôm nay nhìn thấy gương mặt một bộ sát khí ngút trời thì run run đến độ muốn hóa thành xà thật mà chạy khỏi khu vực có một vụ nổ ngầm đang chuẩn bị khai hỏa. Nó ngoan ngoãn mở cửa ra không dám chậm trễ một phút vì nó sợ khí lạnh của Alan sẽ đông chết nó mặc dù nó không chết được.
Cửa mở ra, Alan bước vào trong, khi vào càng không quên ‘hâm dọa’ trái tim xà nhỏ giữ cửa. – “Nếu cho ai vào, ta lập tức gả mi cho con xà bên phòng tên Voldemort lấy làm vợ.”
Xà nhỏ run lên liên tục gật đầu như gà mổ thóc, này đừng chứ, xà giữ cửa phòng của Voldemort là một con đại xà đực a, nó, nó mới không thích đàn ông, nó thích chính là những xà giống cái thân mình mềm mại cơ vì nó là một thẳng nam trăm phần trăm a. Chỉ là ánh mắt con xà giữ cửa phòng Voldemort nhìn nó luôn khiến nó cảm thấy như bị lột sạch(mặc dù nó cũng không có gì để lột), cúc hoa run rẩy.Thói đời a, làm xà giữ cửa mà trinh tiết cũng khó giữ nữa.
Bên đây tiểu xà ca thán số phận bi ai, bên kia Alan đang điên cuồng tra tấn độc dược.
Sau lần thứ n trừ lột da cóc thành ghiền thịt cóc, ghiền cây ngải tiên thành lột vỏ cây ngải tiên, cắt thịt xà thành lột da xà, tách cánh hoa uyển mi thành xé nhỏ cánh hoa, Alan rốt cuộc dừng tay, lúc này trên bàn là một đống loạn thất bát tao(lộn tùng phèo).
Nhưng có lẽ vì oán niệm của Alan quá nặng mà sung quanh căn phòng bắt đầu đóng băng, mà các bức tranh xung quanh lúc này đã trống rỗng. Hỏi vì sao.
Haha, ở trong tranh lâu ngày thì bị lẫn tý thôi chứ không có ngu, không đi ở đó cho cóng đến chết à.
Oán niệm của người trẻ tuổi thật sự quá mạnh mẽ, chúng ta già cả rồi, xin lỗi chịu không nổi.
Mà Alan lúc này, đang nhớ lại cảnh cái người tên Malfoy kia đặt tay lên vai Voldemort, nắm tay Voldemort, hai người tình nùng ý mật, thâm tình nhìn nhau đúng thật không coi ai ra gì, hừ thật đáng ghét. (Voldy: Vợ à anh oan lắm a, người ta với người Malfoy kia chỉ là bạn bè thôi mà. Abraxas: Tom Riddle cậu là cái người có sắc quên bạn, tôi là Abraxas cậu dám gọi tôi là cái người Malfoy đó. Voldy: Trời đất bao la vợ là lớn nhất cậu thì là gì, tránh ra để tôi an ủi vợ mình. Abraxas: Cậu giỏi tôi nhất định sẽ nói với Alan nợ đào hoa của cậu. Voldy: Cậu dám. Abraxas: Sao không. Dạ: Đệch hai người các người im miệng cho tôi. )
Alan thấy nơi ngực trái mình có thứ gì đó đau nhói, thật khó chịu, y nhíu mày lấy một quyển sách từ kệ sách, ngồi xuống bàn.
“Lulu.” – Alan gọi
Bụp.
Một con gia tinh mặc đồng phục có gia huy của Hogwarts xuất hiện. Nó cúi đầu cung kính chờ đợi sai bảo.
“Lulu rất hân hạnh được phục vụ ngài Lucifer.”
“Cho ta một tách …” – Khi Alan định gọi cà phê không đường thì nhớ tới người nào đó, hắn từng nói là cà phê uống nhiều sẽ không tốt, nên uống nước trái cây và trà thôi, lúc đó y còn cười hắn giống như gà mẹ, hắn chỉ cười cười không nói. – “Một tách hồng trà.”
“Vâng.” – Lulu rất nhanh biến mất sau đó lại xuất hiện với một tách trà nóng trên tay, sau đó cung kính thối lui.
Alan nhìn tách trà đang bốc khói nghi ngút, nhấp một ngụm. Cầm quyển sách trên tay chăm chú đọc thật lâu nhưng vẫn chưa sang trang khác, vì lúc này y đang ngẩn người.
Y nhớ lại mọi chuyện giữa mình với người kia, nhớ lại cảm giác quặn thắt ở tim khi người kia cùng người khác thân mật, nhớ lại cảm giác vui vẻ khi ở cạnh người kia, nhớ lại cảm giác mà y từng xua bỏ vì không muốn nghĩ nhiều.
Thì ra, y và hắn có nhiều kỷ niệm như vậy, cùng đi đến lớp học, cùng chăm lo cho học trò, cùng đi tản bộ quanh trường. cùng nghiên cứu đọc dược và pháp thuật hắc ám, cùng dạo bước ở rừng cấm, cùng nói cùng cười, cùng vui, cùng buồn…
Thì ra, từ lúc nào y luôn dõi theo hắn, từ lúc nào từng biểu cảm trên mặt hắn y nhiều nhớ rõ mồn một, người ta nói rằng hắn là một kẻ lạnh lùng, nhưng với y hắn luôn ôn nhu dịu dàng.
Thì ra, từ lúc nào hình bóng hắn luôn lẫn quẩn trong lòng y.
Thì ra, từ lúc nào y đã yêu hắn mất rồi.
Nhưng mà hắn có tri kỉ là ngài Malfoy rồi mà không phải sao.
Alan ngẩng mặt nhìn trần nhà, quyển sách trên tay cũng rơi xuống, nước mắt y từ lúc nào đã chảy dài trên đôi gò má.
***
Voldemort sau khi được Harry khai sáng, thì lập tức hiểu ra, hắn vui mừng chạy đi, lúc này đây hắn muốn gặp Alan hơn bao giờ hết, hắn biết Alan cũng có tình cảm với mình. Hắn dĩ nhiên sẽ không để vuột mất người mà hắn yêu thích.
Voldemort thật muốn mắng mình là đồ ngốc tại sao lúc Alan vừa đi không nhanh chân đuổi theo để bây giờ hắn đành mắt to trừng mắt nhỏ với tiểu xà giữ cửa, cái này, cái này cũng đúng thật là làm khó hắn quá a, vì cái gì tiểu xà này không cho hắn vào a, không phải trước đây rất dễ vào hay sao.
[Cho ta vào đi được không?] – Voldemort quyết định dùng xà ngữ hỏi.
Tiểu xà tôn trọng xà ngữ giả nhưng mà nhớ tới lời hâm dọa của Alan nó cương quyết lắc đầu. – [Không được, Alan nói không được cho phép ai vào kể cả ngài.]
[Nhưng ta có việc quan trọng cần nói với Alan.] – Voldemort xuống nước nói, lần đầu trong đời vị chúa tể phải xuống nước với một cái tay cầm cửa. Haiz đành chịu thôi, nếu như hắn dùng vũ lực với tiểu xà giữ cửa này, phá hư cái gì Alan sẽ giận hắn mất. Vậy nên nói thẳng ra là ngài Voldemort thật ra ngài chỉ vì bản chất trung khuyển với thê nô của mình mà thôi có phải không.
[Không được đâu, mời ngài ghé lại sau nha.] – Xà con giữ cửa vẫn lắc đầu như trống bỏi.
Voldemort giật giật khóe miệng, sau đó nhướng mày, lúc này hắn nhìn thấy một con xà lớn đang bò ở trên một cánh cửa gần đó. Tươi cười của Voldemort lúc này còn sâu hơn, Voldemort có dáng người anh tuấn nhưng luôn duy trì vẻ lạnh lùng mọi lúc chỉ khi bên cạnh Alan, Voldemort mới có thể thả lỏng một chút.
Voldemort ,phù thủy hắc ám vĩ đại sau Gellert Grindelwald, trước mặt nhiều người hắn luôn là kẻ bề trên đứng đầu các gia tộc, người ta chỉ biết hắn một mặt lạnh lùng, chỉ biết hắn là kẻ máu lạnh, chỉ biết hắn là người mang khí chất đế vương, đứng bên hắn là vì kính sợ, vì nể trọng cũng có lợi dụng ganh đua.
Trước hắn là cô nhi vì có ma pháp mà khiến người ta xem hắn là quỷ dữ, ghê tởm hắn, có người chỉ muốn hắn chết đi. Tiếp đến hắn gặp được hai người, họ đã trao Nagini cho hắn,họ cũng giúp đỡ hắn nhập học ở Hogwarts hắn lại gặp thêm được Dumbledore và Abraxas, một người hắn xem như cha, một người là bạn thân*. Từ khi nào hắn không còn thấy thế giới này thù địch nữa. Nhưng cô đơn không thể nói là vẫn còn, bởi ngoài Nagini thì hai người kia đều có cuộc sống của họ. Mà trong mắt người khác hắn luôn cao cao tại thượng.
Đến khi hắn gặp Alan, thiếu niên có đôi mắt đen như hắc diệu thạch như đánh mạnh vào lòng hắn, dù hắn có sức mạnh khiến người kính sợ thì y vẫn xem hắn như một người bình thường mà đối xử. Hắn nhớ rõ Alan từng nói với hắn thế này – “Đừng nghĩ quá nhiều, cũng đừng gây áp lực cho chính mình. Anh đừng sống cho người khác hay chỉ nghĩ đến cái nhìn của người khác, anh là anh, chỉ là Voldemort thôi, hãy sống cho bản thân anh từ lúc này đi.”
Lúc đó hắn biết, phải rồi chính là người này, người mà hắn yêu.
Một con xà lớn theo bức tường bò tới bên cạnh tiểu xà giữ cửa, nhìn màu sắc cũng biết nó cũng là một xà giữ cửa – [Bảo bối, mau mở cửa.] – Đại xà phun lưỡi tê tê nói, lời nó nói lập tức khiến tiểu xà hóa đá trong gió.
[A…. đừng có đến gần ta.] – Tiều xà nói xong lập tức lủi đi ngay, chạy bỏ của lấy người.
Đại xà giúp Voldemort mở cửa xong liền đuổi theo tiểu xà miệng liên tục tê tê gọi – [Bảo bối, trở lại để ta hảo hảo yêu thương tý nào.] (Dạ: Đó giờ toàn thấy sắc lang, giờ mới biết có một thứ gọi là sắc xà.)
Vậy nên buổi sớm hôm đó, người ta nhìn thấy có hai con xà giữ cửa một lớn một nhỏ đuổi nhau khắp thành vách Hogwarts.
Voldemort mở cửa bước vào trong, tim hắn lúc này bỗng nhiên đập mạnh đến nổi khiến hắn khẩn trương, hắn tìm kiếm khắp phòng thì nhìn thấy bóng dáng hắn yêu thương đang nằm khuất tại ghế salon. Voldemort nhẹ nhàng bước đến gần, nhìn thấy đôi mắt ai kia còn dấu nước mắt hiện rõ, lòng hắn bỗng nhiên thắt chặt lại. Cơn đau đớn trong tim không hiểu sao khuếch đại khiến tim hắn tưởng chừng ngừng đập.
Voldemort quỳ một chân bên cạnh sô pha, nắm lấy tay Alan hôn nhẹ lên đó, động tác cẩn thận thành kính đến nổi khiến người ta liên tưởng đến người được hắn làm vậy là một thứ bảo vật dễ vỡ.
“Xin lỗi em, Alan.”
Lúc này bỗng chốc tay hắn trống rỗng bàn tay được hắn cầm khi nãy đã biến mất thay vào đó là Alan đang hoảng hốt nhìn hắn.
Alan vì mệt mõi mà thiếp đi, trong mơ màng y cảm nhận có ai đó chạm vào mình, động tác nhẹ nhàng đến nổi khiến y còn nghĩ là ảo giác, để rồi nghe thanh âm xin lỗi của người kia, y mới giật thót mà tỉnh lại. Nhìn người mình vừa muốn gặp vừa muốn trốn tránh trước mặt Alan hạ mi mắt không muốn nhìn thẳng vào y, y sợ nhìn thấy sự lạ lẫm, sợ nhìn thấy sự thương hại của hắn. Cũng sợ hắn thấy sự luống cuống lúc này của mình.
“Alan…” – Voldemort lên tiếng, thanh âm trầm ấm khiến Alan run lên. Nhưng vẫn thủy chung không ngẩn đầu nhìn.
“Alan.” – Voldemort nói, tay cầm lấy bàn tay người trong lòng. – “Sinh con cho anh nhá.”
(Dạ: Phụt…*phun nước vào máy tính* Á trời ơi máy tính của tuôi.)
“Cái gì.” – Alan ngẩng phất đầu dậy, tay không tự chủ một cú đấm vào mặt Voldemort.
“Ai nha.” – Voldemort xoa mặt bị đánh đau, cúi đầu ủy khuất. – “Người ta tỏ tình với em mà.”
“Vol-de-mort.” – Alan gằng từng tiếng nhìn người trước mặt, thật sự muốn phun một ngụm máu vào mặt cái tên không biết xấu hổ này.
“Người ta thật sự tỏ tình với em mà.” – Voldemort mếu máo. – “Em khiến anh yêu em,Em phải chịu trách nhiệm với anh chứ, sinh con cho anh bồi thường đi.”
“Anh..” – Alan vô ngữ nhìn tên trước mặt như nhìn tên ngốc, mẹ nó y điên rồi mới yêu tên vô sỉ này.
Lời tiếp theo lập tức bị đôi môi phủ kín khiến nó không thể thoát ra.
Nụ hôn triền miên kéo dài khiến cả hai dường như không rời nhau được, chân Alan nhũng xuống nếu như không được Voldemort chống đỡ y nghĩ mình sẽ ngã mất.
Alan chỉ cảm thấy một luồng khí tức ấm áp bao trọn lấy cả người mình, tay lại bị nắm chặt, y vô thức vặn vẹo thân mình muốn thoát ra.
Mái tóc dài của Alan lại sượt qua cổ Voldemort, mỗi nơi cùng người kia tiếp xúc đều một trận ngứa ngáy tê liệt. cảm giác ngứa ngáy tâm can này khiến hắn hận không thể hiện nguyên hình sắc lang của mình đem những nơi này mà hảo hảo liếm một cái.
Nụ hôn kết thúc, Voldemort nhỏ nhẹ nói vào tai ai kia một câu khiến Alan đỏ bừng mặt lại càng thêm xấu hổ, hắn bế Alan lên hướng về bên trong phòng.
“Anh muốn em, Alan.”
—♦—
Lời tác giả: Nếu giờ mà êm nói hết có khi nào bị đánh hội đồng không QAQ.
Nói chứ giờ em mới biết công nhà em có thêm cái thuộc tính mặt dày ngàn năm bất biến.
—" chỗ có dấu (*): Quyển ba sẽ giải thích rõ hơn nha T.T
Còn nữa cái đoạn Voldemort tỏ tình là Tiểu Thiên nó viết đó, lúc em đọc lại thì em phun nước vô máy tính thiệt QAQ
.Hết rồi mọi người à, không có xôi thịt gì đâu, đóng cửa tắt đèn đó á hi hi.*Xách dép chạy*
P.s 2: Em đùa đó *phi thân trở lại* Mai có phần tiếp theo he =)) Cảm nhận sâu sắc của một kẻ viết truyện muốn bị đập.
|
Phiên Ngoại Voldy – Alan.
THUỘC VỀ NHAU.
—♦—
Trong căn phòng màu xanh nhạt, đồ vật bày trí tinh xảo nhưng vô cùng ấm áp có thể nhận thấy người trang trí vô cùng dụng tâm vào nó, trên chiếc giường lớn xa hoa có hai người đang dây dưa với nhau không dứt.
Môi bị lấp đầy khiến thanh âm của Alan bị tắc lại trong cổ họng khiến y không nói được gì, xung quanh chỉ bao trùm tiếng thở dốc ái muội liên miên làm người ta đỏ mặt.
“Ân..” – Tiếng Alan ấp ách trong cổ họng thật khiến người ta tim đập mạnh, mà Voldemort cũng thấy trong lòng bị một cái vuốt nhỏ cào nhẹ vào.
Cảm giác ngứa ngáy theo thanh âm của Alan không ngừng quấy rầy khắp người hắn, đến cuối cùng, Voldemort có cảm giác bản thân không thể ngăn được ham muốn trần trục của mình. Nhưng hắn cố gắng dồn cảm giác đó xuống, hắn không muốn làm bị thương người trong lòng mình đâu.
Buông người trong lòng ra, nhìn Alan nằm trên giường thở dốc, hai mắt mờ sương phủ kín càng khiến người ta có ảo giác như nhìn thấy một bức tranh xinh đẹp động lòng người, Alan ngồi dậy người tựa vào thành giường nhìn hắn, đôi mắt mông lung không tạp chất không tà niệm khiến người yêu thương.
Voldemort không hiểu vì sao ngồi dậy khiến Alan giật mình, không hiểu gì nhìn hắn, sau đó hắn quỳ một gối bên cạnh giường, hắn nắm lấy tay Alan, hắn đặt đôi bàn tay trắng như ngọc đến gần môi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn. Biểu thị trân trọng đến nổi khiến người ta sinh ra cảm giác đây là thứ quý giá nhất của Voldemort.
“Alan, anh không biết em suy nghĩ về anh như thế nào, không biết em có tin tưởng những gì anh nói hay không nhưng Voldemort anh xin lấy danh dự của một phù thủy ra nói rằng, Anh yêu em, cả đời này cũng chỉ yêu mình em xin cho phép anh được ở bên cạnh em có được hay không?.”
Lời nói không ngọt ngào, không nhiều hứa hẹn, chỉ là một lời bộc bạch đơn thuần nhưng đủ khiến tâm hồn và trái tim Alan rung động, chỉ để y nhận ra một chuyện người này yêu y.
Alan nhìn hắn, mỉm cười một nụ cười chân thật, khẽ gật đầu. Y cúi người đặt lên môi Voldemort một nụ hôn nhẹ nhàng – “Em cũng yêu anh, Voldy.”
Và nụ hôn kia, nhờ sự đáp lại nhiệt tình của Voldemort mà càng sâu lắng hơn, ngọt ngào hơn.
***
Voldemort không kìm lòng được mà lè lưỡi liếm lấy ngón tay bạch ngọc trên tay mình.
Liếm liếm, lại cảm thấy tay y càng liếm càng ngọt thơm, liền như một đứa nhóc thích thú liếm lấy que kem mà không ngừng liếm lên ngón tay y.
Alan bị liếm đến cả gương mặt đỏ bừng, cảm giác ngứa ngáy từ tay khiến y không nhịn được mà cắn môi, nếu không có lẽ tiếng rên rỉ đã thoát ra từ lúc nào rồi.
Nhìn gương mặt bình thường lạnh nhạt của Alan toát lên vẻ ngượng ngùng hiếm thấy Voldemort cười khẽ một tiếng, đưa tay chạm nhẹ vào đôi môi đang bị cắn chặt của Alan, Alan rung lên một cái. -“Đừng cắn môi, sẽ bị thương.”
Đôi tay dịu dàng xoa nhẹ môi y, rồi lại lưu luyến rời đi, hơi thở ấm áp của Voldemort càng đến gần.
Voldemort khép hờ hai mắt, đem môi mình đặt lên môi y, lại kiên trì dùng đầu lưỡi cạy khóe môi kia ra, ngay khi y hé miệng, liền đưa lưỡi vào.
Trong nháy mắt hai đầu lưỡi chạm vào nhau, Voldemort hoàn toàn bộc phát. Hắn như một con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày, tham lam quấn quít lấy đầu lưỡi của y không tha, mặc kệ cho dịch thủy không ngừng chảy ra bên mép của cả hai, cũng không để cho đối phương có thời gian hít thở.
Alan có chút hít thở không thông, trong miệng Voldemort hừ một tiếng,nụ hôn ngọt ngào dâng tràn làm hai người dần dần mê luyến.
Voldemort đưa tay với vào trong trang phục của Alan, bàn tay không thành thật chạm vào làn da mịn màng như sứ khiến Alan rùng mình, cả người y hư nhược mà ngã vào người Voldemort.
Voldemort dùng tay cởi từng kiện trang phục trên người Alan ra, thân hình trắng nõn bị nhuộm một tầng đỏ hồng nhanh chóng phơi bày, bại lộ trước mặt Voldemort, Voldemort rời đi đôi môi ngọt ngào bị hắn gặm đến sưng đỏ, hắn liền dời nụ hôn từ miệng đến cằm của y, một đường lại một đường hôn và liếm, đến hai nhũ hồng của y, càng thay phiên mà cắn lấy mút lấy, còn ngậm trong miệng không ngừng dùng đầu lưỡi trêu đùa, làm cho toàn thân y đều như có lửa trong người, ngứa ngáy nóng rực.
Alan thoải mái muốn hét lên, nhưng lại bị cái cảm giác xa lạ này dằn vặt mà bất an rên hừ hừ, hai chân theo bản năng đem Voldemort kẹp chặt ở giữa, khó chịu mà ma sát.
“Ưm…..” Alan ngửa cổ ra sau mà rên một tiếng, khoái cảm nơi đầu ngực khiến Alan không ngừng vặn vẹo cơ thể, “Voldy, Voldy, nhẹ một chút…….”
Voldemort tà ác mỉm cười, ngẩng đầu lên động viên mà hôn lên đôi mắt như đá lưu ly kia của Alan.
Quần áo trên người Voldemort từ lúc nào đã bị thoát sạch sẽ, cơ thể ấm áp trơn mịn của hai người không ngừng dán chặt vào trên người đối phương.
Bàn tay trên lưng Alan không ngừng vuốt ve lên xuống, bắt đầu từ cái cổ thon dài, kéo dài đến thắt lưng, rồi đến eo, cuối cùng dừng lại tại cái mông cong cong quyến rũ kia.Alan được hắn vuốt ve cơ thể thì bắt đầu động tình, có chút lười nhác chống đỡ cơ thể mềm nhũn.
Voldemort lần nữa đem môi của đối phương không ngừng cắn mút rất lâu, sau đó lại dùng đầu lưỡi linh hoạt như rắn, dọc theo cằm trượt tới nhũ đầu, trêu đùa hai nhũ hồng trước ngực đến sưng tấy mới trượt xuống rốn, tại đó liếm tròn vài vòng, trên cơ bụng rắn chắc của đối phương không ngừng mút liếm, thanh âm tình thú không ngừng vang vọng.
Đầu lưỡi nghịch ngợm dần dần trượt xuống phía dưới, tại đám lông mao mỏng manh phía dưới bụng của y cắn lên, không ngừng trêu đùa, vừa đau lại vừa thoải mái, Alan đột nhiên giật mình, cả người giật giật, nhưng đôi môi của đối phương vẫn không ngừng trêu đùa, liền hiểu rõ đối phương muốn làm gì. Tiếng rên rỉ bắt đầu tuôn ra làm cho Voldemort càng thêm nóng rực.
“Ân — Voldy…. rất bẩn” Thời điểm vật nhỏ dưới thân được khoang miệng ấm áp nóng ướt của Voldy bao lấy, Alan cong người hét to một tiếng, cự vật nhỏ xinh đẹp trong khoang miệng hắn cũng hưng phấn mà thình thịch nảy lên một cái. Alan khó chịu muốn đẩy người ra nhưng Voldemort chỉ nói bằng chất giọng khàn khàn ngăn bàn tay đang đẩy mình ra – “Không bẩn tí nào, để yên cho anh lo.”
Alan lần đầu làm sự tình này, cả người vừa thoải mái vừa khó chịu, phản đối dần dần trở thành hưởng thụ, tay chen vào từng sợi tóc của hắn, âm thanh nhuyễn mị lần nữa tuôn ra.
“Voldy, Voldy, đừng, đừng mà, đừng thêm nữa…..” Alan cảm giác bộ phận kia của mình không ngừng chạm sâu đến cổ họng của hắn, lại được đầu lưỡi linh hoạt kia không ngừng liếm tới liếm lui, thoải mái đến độ chỉ có thể lung tung kêu lên, sau đó Alan thấy trước mắt trắng xóa, cả người run lên, rồi buông lõng, xụi lơ nằm đó thở hổn hển.
Chất lỏng kia ngay sau đó được Voldemort nuốt vào, động tác sắc tình khiến Alan thêm một trận đỏ bừng. – “Sao anh lại nuốt nó vào.”
“Không sao, của em rất ngon.” – Voldemort thì thầm bên tai Alan lần nữa khiến y đỏ mặt.
Alan da thịt bóng loáng như tơ lụa, khiến Voldemort yêu thích không thể buông tay mà xoa xoa, nửa người trên càng ngày càng khom xuống thấp, cuối cùng xoa xoa đến mông Alan.
Ngay lúc tay hắn lướt đến lối vào bí ẩn kia, Alan đột nhiên “A a” một tiếng, thân thể cũng bắt đầu vặn vẹo mạnh mẽ hơn.
Voldemort cường thế một hồi, đem đối phương vững vàng cố định , cổ họng không tự chủ mà đánh ực một tiếng,từ trong không gian lấy ra một loại dược trị thương, dùng tay quẹt một ít nhẹ nhàng đem một đầu ngón tay tiến vào nơi kia, bỗng chốc đâm vào một đốt ngón tay.
Ngón tay linh hoạt không ngừng ở bên trong mà gãi gãi đâm đâm, Alan cơ thể giống như một con cá bị ném lên bờ mà nảy lên một cái. Bên trong Alan ấm áp vô cùng bao lấy ngón tay của Voldemort vô cùng ấm áp khiến người ta không tự chủ được mà ham muốn.
1 ngón , 2 ngón, rồi 3 ngón.
Ngón tay Voldemort tiến vào cái miệng nhỏ mà quấy nhiễu, không bao lâu, liền nghe bên trong truyền đến tiếng nước nhóp nhép, ngón tay kéo ra đưa vào cũng dần dần thông thuận.
Alan trong say tình rên rỉ cảm giác cả người dâng lên một loại khoái cảm kì lạ, từ đau đớn biến thành ham muốn, thân thể mẫn cảm đến nổi khiến Alan thẹn đến đỏ mặt. Voldemort bị hạ thân trướng đến phát đau, thấy khuếch trương đã tốt liền rút tay ra, Alan liền cảm thấy cả người thiếu thốn.
Ngay sau đó y liền cảm nhận có thứ gì đó nóng bỏng được đặt bên thành vách, biết thứ đó là gì bùm một phát gương mặt Alan liền đỏ như nhỏ máu.
Voldemort từ từ đưa hạ thân tiến vào, ba ngón tay làm sau có thể so với tính vật to lớn của Voldemort, Alan liền cảm thấy đau đớn dâng tràn, cơ thể như bị thứ đó xé nát, lệ trên khóe mắt cũng bắt đầu chảy ra, Voldemort cắn răng đem phân thân đâm vào sâu trong thân thể Alan, cả người bị dị vật to lớn xâm chiếm khiến cơ thể Alan co rúm lại, tay đặt trên vai Voldemort cũng bấu chặt lại.
Đau lòng lau đi nước mắt trên khóe mắt Alan, Voldemort vừa hôn vừa an ủi để Alan nhanh chóng thích ứng.
Lúc lâu sau thanh âm mềm nhẹ của Alan vang lên như cổ vũ thêm cho Voldemort. – “Động..đi…”
Được cổ vũ tinh thần, Voldemort bắt đầu ra sức tiến công,nửa người dưới nhiều lần toàn bộ tiến vào rồi lại toàn bộ đi ra, gần như dốc hết sức lực, mạnh mẽ làm y đến mắt ngập nước, biểu hiện mê ly.
Alan bị hắn kìm chặt ở dưới hông, muốn đưa tay lần nữa bấu lấy lưng hắn, lại bị hắn mạnh mẽ thao đến không kịp bấu lấy , chỉ có thể gắt gao vặn vẹo trên ga giường, bị hắn đâm vào mà phát lên từng tiếng rên rỉ vụn vặt – “A….. A….. Chậm….”
Voldemort dường như không nghe thấy , trái lại đặt hai chân của Alan gác ở trên vai, bản thân nửa quỳ trên giường, hai tay gắt gao nắm lấy mông đối phương, chính mình hướng lên trên đồng thời mạnh mẽ cầm lấy cự vật đang vểnh cao này hướng phía dưới mà đâm vào, tưởng chừng như muốn đâm thủng bụng của y, hai túi nang to lớn không ngừng va vào mông của Alan, cùng dịch thủy từ hạ thân cả hai mà vang vọng tiếng kêu, mỗi ra vào đều mang theo âm thanh dâm mị lạ thường.
“Voldy…. Voldy… Chậm một chút… A….” Ngón chân bạch ngọc của Alan gắt gao hướng về bên trong mà bấu, hai chân tuyệt vọng giãy dụa đá loạn xạ, ga giường trong tay bị vò đến nát bét, mông bị cự vật to lớn dưới thân của Voldemort ra vào mạnh mẽ mà đỏ bừng lên, trong vách bị giày vò giống như là có lửa thiêu.
Bên trong phòng xuân tình như lửa, tiếng thở dốc, rên rỉ vang vọng không dứt, tiếng nước ám muội một khắc cũng không dừng.
Voldemort ra vào một lúc lâu, dần dần phát hiện cái tư thế này tốn nhiều lực, hắn cứ dính lấy y như thế, đem Alan xoay người lại .
“A A A A A—–”
Alan bị cự vật to lớn của ai kia không ngừng ma sát trong cơ thể, gắt gao kẹp chặt lấy nơi đó của đối phương rồi bắn ra. Voldemort được kẹp chặt thoải mái mà híp mắt, hắn hài lòng nhìn đối phương giống như hiến mình mà quỳ dưới thân hắn,cắn sau gáy của đối phương một cái, tiếp tục thảo phạt lần thứ hai.
“A….. Voldy…. Dừng…. Van xin anh… Dừng lại…” – Alan vừa mới đạt cao trào, không còn một chút sức lực, nước mắt giàn giụa mà xin tha. Voldemort luôn luôn bình tĩnh tự tin, trước mắt này lại bị dáng vẻ giống như sụp đổ của đối phương lại càng kích thích mà mất khống chế, động tác dưới thân cũng càng mạnh bạo thêm.
Voldemort liều mạng ra vào liên tục, cuối cùng cắn cổ của y, cố gắng đem mình đâm đến tận cùng bên trong, ra sức bắn ra.
Alan được chất lỏng nóng bỏng này bắn vào không ngừng, chảy nước mắt rồi cũng bắn ra theo.
Voldemort ôn nhu liếm đi nước mắt của y, vẫn cứ để bộ phận của mình ở trong cơ thể của đối phương ngã xuống giường.
“Alan, sinh con cho anh được không?”
Alan gật gật đầu, mệt mỏi thiếp đi trong lòng Voldemort….
Không khí trong phòng lúc này ấm áp đến khó tả.
Hết PN
Lời tác giả: Êm viết H viết đến điên luôn rồi trời à, tốn gần bốn tiếng đồng hồ của êm. QAQ có ai hiểu nổi lòng của êm không.
Cầu comment, cầu an ủi. TwT
|