Ân Sư Thừa Hoan
|
|
Chương 10 Tần Duyệt thừa dịp hai ngày cuối tuần tới chỗ Tôn Xán Tình, trường học hắn huấn luyện chiều thứ bảy mới thả nửa ngày. Giữa trưa hôm nay Tần Duyệt ở trước cổng trường học hắn đợi trong chốc lát, liền thấy Tôn Xán Tình vội vàng từ bên trong chạy ra. Hơn hai tháng không gặp mặt, tóc Tôn Xán Tình so với lúc trước dài không ít. Hắn cười dị thường xán lạn, giống đại cẩu dính người chạy như bay lại Tần Duyệt. Nhìn thiếu niên trước mắt, Tần Duyệt đột nhiên cảm thấy có chút quẫn bách. Y thật không nghĩ mình sẽ vì một cuộc điện thoại mà ngồi xe buýt vài giờ chạy tới gặp hắn, hơn nữa trong tay còn cầm hai cái túi ── không chỉ chứa đầy các loại đồ ăn vặt, thậm chí còn mua áo khoác mới cho Tôn Xán Tình. Tôn Xán Tình hưng phấn tiếp nhận túi, hiển nhiên cả người đều cao hứng hỏng rồi, nếu không phải hai tay đều mang theo đồ vật, hắn hận không thể ở trường ôm lấy Tần Duyệt xoay hai vòng. "Lão sư, tôi thật cao hứng, lão sư cư nhiên thật sự tới thăm tôi, lại mang theo nhiều đồ vật như thế cho tôi!" Tần Duyệt nhìn Tôn Xán Tình vui vẻ, cảm thấy mình hành động ngốc nghếch kỳ thật cũng rất có ý nghĩa, liền cười: "Được rồi, trước lấy mấy thứ này về đi, rồi tôi mang cậu đi ăn cơm trưa." Thành phố này là nơi lúc trước Tần Duyệt học đại học, sau khi tốt nghiệp là lần đầu tiên trở lại, vì để Tôn Xán Tình hảo hảo thả lỏng một chút, chiều hôm nay y mang Tôn Xán Tình chơi khắp nơi, dẫn hắn đi ăn lẩu hải sản, dạo cửa hàng tranh, xem phim, hoặc quẹo vào hẻm sâu tìm kiếm nhà hàng cổ. Đi theo bên người là nam sinh sức sống mười phần, Tần Duyệt cảm thấy lần nữa trở về thời học sinh vô ưu vô lự. Nửa ngày thật sự rất vui, cứ thế tay Tần Duyệt bị Tôn Xán Tình lén lút nắm lấy, y cũng làm bộ không phát hiện, không cự tuyệt. Hai người trên đường về trường học, thừa dịp ánh đèn lờ mờ, bốn phía không người, Tôn Xán Tình đột nhiên dán sát vào Tần Duyệt, ở trên mặt y hôn một cái, này đã là lần thứ hai, nhưng Tần Duyệt vẫn nhịn không được có chút kinh ngạc, y nhìn gương mặt Tôn Xán Tình tuấn lãng dưới ánh đèn, cảm thấy tầm mắt có chút mông lung. Tôn Xán Tình nói: "Lão sư, chuyện khen thưởng tôi đã nghĩ kỹ rồi, nếu tôi thông qua kỳ thi chuyên ngành, lão sư cho tôi hôn một chút được không?" Tần Duyệt không rõ, hỏi: "Cậu không phải đã......" Tôn Xán Tình đánh gãy lời y, "Không phải nơi đó." Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm đôi môi Tần Duyệt, "Là nơi này." Mặt Tần Duyệt "Bùm" một tiếng đỏ lên(đừng ai hỏi tui sao đỏ mặt mà "Bùm" như bom nổ, là miêu tả trừu tượng đó nha~). Y chưa từng bị ai đưa ra loại yêu cầu này, hơn nữa lời này do thiếu niên ngây ngô trước mắt nghiêm túc nói ra, quẫn bách làm y cảm thấy thẹn thùng. Tôn Xán Tình cũng có chút ngượng ngùng, thấy Tần Duyệt đỏ mặt không trả lời, hắn liền lấy hết can đảm dứt khoát nói: "Quyết định như thế!" Hắn đi phía trước vài bước, lại quay đầu, "Lão sư, chờ tin tốt của tôi đi, tôi về trước!" Nói xong một đường chạy vào trong đêm. Chỉ còn Tần Duyệt đứng dưới ánh đèn chưa phục hồi tinh thần, y đáp ứng rồi sao? Để Tôn Xán Tình hôn môi của y, chẳng phải là hôn môi sao? Đáp ứng học sinh thỉnh cầu, đây là chuyện lão sư nên làm sao? Hay là y đối với Tôn Xán Tình, kỳ thật sớm đã vượt qua tình cảm của lão sư dành cho học sinh? Tần Duyệt không lý giải được, sáng sớm hôm sau về trường học, trở lại tới sinh hoạt hằng ngày. Thẳng đến trước khi Tôn Xán Tình chính thức thi, hai người cũng chưa gặp mặt. Nguyện vọng Tôn Xán Tình là Y đại (tên viết tắt trường đại học nào đó như C đại, H đại..., không phải y trong y dược), chờ thi tuyển lần một kết thúc, trường Tần Duyệt đã nghỉ. Y đại đã công bố kết quả, Tôn Xán Tình tra điểm, trước tiên gọi điện cho Tần Duyệt. Điện thoại mới vừa thông, Tôn Xán Tình liền hỏi: "Lão sư đã về nhà sao?" Sau khi học sinh nghỉ, các lão sư còn phải ở lại làm tổng kết và an bài kế hoạch cho học kỳ sau, làm một tuần, vì vậy tới bây giờ Tần Duyệt còn chưa rời khỏi, đáp: "Còn chưa đâu, bất quá tôi đã lấy vé xe sáng mai, đêm nay phải thu dọn đồ đạc." Tôn Xán Tình chỉ nói một câu: "Lão sư, chờ tôi." Nói xong trực tiếp cúp điện thoại, bộ dáng vội vàng. Tần Duyệt nghe di động, không hiểu chuyện Tôn Xán Tình nói, hắn kêu mình chờ hắn, ý tứ là hắn sẽ trước khi mình rời đi sẽ đến đây sao? Nhưng hiện tại đã 6 giờ nhiều, chờ Tôn Xán Tình tới trường học, nhanh nhất cũng phải đến 10 giờ đi? Tần Duyệt muốn gọi lại cho hắn hỏi rõ ràng, nhưng y gọi hai cuộc Tôn Xán Tình cũng chưa tiếp, thậm chí trực tiếp tắt máy. Tần Duyệt bất an lại ẩn ẩn có chút chờ mong, y vẫn luôn chú ý động thái Tôn Xán Tình ghi danh tuyển sinh, biết Y đại chiều nay chính thức công bố kết quả. Tối nay trừ bỏ có khả năng sẽ nhìn thấy Tôn Xán Tình, có phải hay không cũng có khả năng sẽ từ hắn nghe được tin tốt làm người kích động? Duốt buổi tối Duyệt đứng ngồi không yên, mới vừa mở vali hành lý liền không có tâm tư thu thập, trong đầu y tất cả đều là chuyện của Tôn Xán Tình, hắn thật sự sẽ đến sao? Vài giờ sẽ tới? Nếu hắn không thông qua bài thi chuyên ngành của Y đại, làm sao an ủi hắn? Nếu hắn vượt qua, có phải hay không sẽ...... Sẽ giống lần trước nói qua muốn hôn môi y? Tần Duyệt miên man suy nghĩ cả đêm, thời gian càng trễ y càng bắt đầu lo lắng, đến đến 10 giờ rưỡi, y nghe cửa ký túc xá bị gõ vang lên. Tần Duyệt ba bước thành hai bước vọt tới trước cửa, một phen kéo cửa ra, không khí lạnh lẽo bên ngoài nháy mắt lọt vào. Tôn Xán Tình đứng ở cửa, vì vừa rồi vội vàng lên lầu thở dốc, hắn thẳng tắp nhìn hai mắt Tần Duyệt. Không có biểu tình, cũng không nói một câu, đi vài bước vào phòng, ném hành lý xuống, đóng cửa lại. Trên người mang theo khí lạnh, hắn nắm vai Tần Duyệt đẩy về sau, Tần Duyệt cơ hồ bị hơi thở lạnh lẽo quanh Tôn Xán Tình kinh sợ, lần đầu tiên cảm nhận được một loại áp bách. Y bị đẩy vào góc, sau lưng là vách tường không thể lui, vừa định mở miệng, lập tức bị Tôn Xán Tình dùng sức ngăn chặn đôi môi. Hơi thở trên người Tôn Xán Tình lúc này không giống, hắn hôn cuồng liệt(cuồng bạo, mãnh liệt~), như gặm cắn. Dường như thiếu niên muốn trút xuống toàn bộ tình cảm. Tần Duyệt bị làm càn hôn môi hít thở không thông, đại não dần dần hôn ám, thân thể càng không chịu khống chế, cuối cùng dưới xâm lược mạnh mẽ đáp lại Tôn Xán Tình. Hôn sâu một lúc, khi hai người tách ra đều thở gấp, gò má đỏ bừng, ánh mắt mê ly Tần Duyệt muốn nói chuyện, Tôn Xán Tình lại hôn lên. Lần này hôn môi trở nên ôn nhu, cũng làm người nếm chút ngọt ngào nhu tình mật ý. Tôn Xán Tình nếu dám làm càn Tần Duyệt như thế, Tần Duyệt cũng đã đoán được kết quả. Lúc hai người tách ra, Tôn Xán Tình chính thức nói với y: "Lão sư, tôi đã thông qua thi chuyên ngành, xếp hạng thứ sáu Y đại." Tần Duyệt bị hắn ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ vỗ sauh lưng hắn, nói: "Tôi biết, tôi biết cậu nhất định có thể."
|
Chương 11: (H) Tối nay hai người cùng nhau nằm trên giường ký túc xá Tần Duyệt, Tôn Xán Tình lại một lần bị bao phủ Tần Duyệt. Hắn ôm chặt Tần Duyệt, cảm thấy hạnh phúc như đang nằm mơ. Hắn nói với y áp lực trong khoảng thời gian này, thấp thỏm cùng khát khao, nói hắn đầy ắp nhớ nhung, nói đến buồn ngủ mới cũng luyến tiếc không dám nhắm mắt lại. Sợ ngủ rồi cảnh trong mơ đều không đẹp bằng hiện thực giờ phút này. Tôn Xán Tình chịu không nổi mệt mỏi đã ngủ, hai tay hắn gắt gao ôm Tần Duyệt, mặt chôn trong lòng y, thoạt nhìn bá đạo lại mang theo chút trẻ con. Tần Duyệt nhìn hắn thiên chân(hồn nhiên trong sáng) thỏa mãn ngủ, nhịn không được vươn tay sờ sờ đỉnh đầu hắn, cũng nhắm hai mắt lại. Y thật sự thực thích đứa nhỏ này, nhìn hắn từ một thiếu niên cà lơ phất phơ nỗ lực làm học sinh ngoan. Ngạo khí lãnh đạm từ khi bị bắt hút thuốc đến nay đối y tràn ngập không muốn xa rời. Y cũng thỏa mãn, lần đầu tiên khắc sâu cảm nhận may mắn làm một người giáo viên. Nếu tương lai Tôn Xán Tình có thể trở thành một khối mỹ ngọc, như vậy trên người hắn nhất định sẽ lưu dấu vết y mài giũa. Y thích hắn, thích đến mang theo một đống đồ lớn chạy đến thành thị phố khác thăm hắn. Thích đến nguyện ý dùng hôn môi thưởng hắn nỗ lực. Thậm chí thích đến lúc cùng hắn hôn môi tim đập gia tốc, cả người nhũn ra. Tần Duyệt cuối cùng minh bạch, không chỉ có Tôn Xán Tình sớm vượt qua ranh giới, chính mình đối hắn cũng đã vượt rào. Hôm sau tỉnh lại hai người vẫn ôm nhau, cả hai đều cảm thấy có chút ngượng ngùng, trong lòng lại đều có vài phần ngọt ngào. Mắt Tôn Xán Tình sáng lấp lánh nhìn Tần Duyệt, biểu tình muốn cười lại nghẹn. Tần Duyệt bị hắn nhìn không được tự nhiên, đứng dậy xuống giường nói: "Ssáng nay tôi phải về nhà, đồ đạc tối qua còn chưa thu thập đâu." Tôn Xán Tình ngồi đầu giường từ sau ôm lấy eo y, "Thật vất vả mới nhìn gặp mặt, lão sư lại phải đi." "Đã là học sinh cấp ba, qua Tết âm lịch phải trở về đi học, cùng lắm thì tôi cũng trở về sớm một chút." Tôn Xán Tình không thể tin mở to hai mắt, kinh hỉ: "Thật sự? Lão sư không được gạt tôi." Tần Duyệt quay đầu lại nhìn hắn, "Tôi không lừa cậu." Tôn Xán Tình lập tức nói: "Vậy lão sư hôn tôi một chút, coi như đóng dấu xác nhận." Nói xong nhắm mắt lại, hướng Tần Duyệt đưa mặt lên. Tần Duyệt chỉ cúi thấp đầu xuống ở trên trán hắn khẽ hôn một cái, giống huynh trưởng hôn ấu đệ(em nhỏ), Tôn Xán Tình sờ sờ dư vị lưu lại trên trán, nhịn không được mỉm cười. Khi tạm biệt, Tôn Xán Tình một bên không buông một bên thật cẩn thận hỏi Tần Duyệt: "Lão sư hiện tại cũng thích tôi sao?" Tần Duyệt đáp: "Cậu vẫn luôn là học sinh tôi thích nhất." Tôn Xán Tình bất mãn nhíu mày, "Lão sư biết tôi nói thích không phải ý tứ này." Tần Duyệt vẫn luôn không quên mình là giáo viên, nói: "Hiện tại cậu nên đem tinh lực đặt vào kỳ thi đại học, toàn lực ôn tập môn văn, những việc này chờ thi đại học xong lại nói, được không?" Tôn Xán Tình cắn môi muốn phản bác, cuối cùng không cam lòng gật đầu, "Hảo." Nghỉ đông ngắn ngủi rất nhanh đã qua, Tôn Xán Tình khẩn trương ôn tập, tuy hắn học huấn luyện chuyên ngành vẽ cũng không quên thường xuyên nhìn lại nội dung môn văn, nhưng so với bạn học khác trong trường, tiến độ ôn tập vẫn xuống rất nhiều. May mắn trường học đã thông qua cuộc thi chuyên ngành năng khiếu mở lớp bổ túc cho học sinh, cố gắng đạt tạo cơ hội cho học sinh thiếu tiết quá nhiều nhanh chóng học lại ngắn hạn để thi. Mấy tháng cuối cùng, Tôn Xán Tình nhiệt tình ôn tập, lại có Tần Duyệt phụ đạo không gián đoạn, cho nên thành quả ôn tập khả quan, thành tích cơ hồ là học sinh năng khiếu ưu tú nhất. Quan hệ Tôn Xán Tình và Tần Duyệt bên ngoài cũng không có biến hoá lớn, nhưng hai người đều nhận ra những điều đó cùng lúc trước bất đồng. Ánh mắt khi ở chung, vài câu trêu chọc, đều mang theo hơi thở ngọt ngào như ẩn như hiện, đó là một loại không hoàn toàn vạch trần, rồi lại tràn ngập ăn ý hấp dẫn nhau Tới tháng năm, Tôn Xán Tình rất có lòng tin trúng tuyển chính thức vào Y đại, một lần hắn hỏi Tần Duyệt: "Lão sư, nếu tôi thuận lợi thi đậu vào Y đại, có phải hay không cũng nên khen thưởng cho tôi một chút?" Tần Duyệt mỉm cười hỏi: "Vậy lúc này cậu muốn cái gì?" Tôn Xán Tình không chút suy nghĩ liền nói: "Tôi muốn lão sư cùng tôi ở bên nhau." Thế là Tần Duyệt lại hôn trán Tôn Xán Tình, đáp ứng hắn: "Hảo, đây là đóng dấu xác nhận." Tháng sáu như hỏa, Tôn Xán Tình kết thúc thi đại học, hắn phát huy không tồi. Một thân thoải mái ra khỏi trường thi, cuối cùng thoát được cấp ba, cả người nhàn nhã, nhưng Tần Duyệt vẫn như cũ cần cù chăm chỉ tiếp tục đi làm. Đôi khi Tôn Xán Tình thừa dịp Tần Duyệt rảnh ở văn phòng quấy rầy y một chút. Đôi khi cả ngày ăn vạ trong ký túc xá y, Tần Duyệt từ trước đến nay đều không có biện pháp với hắn, chỉ cần hắn cao hứng liền mặc hắn làm càn. Đến ngày công bố thành tích, Tôn Xán Tình tuy lúc trước tin tưởng tràn đầy, nhưng kho tra điểm vẫn không tránh được khẩn trương. Tra trên web vì người đăng nhập quá nhiều vô pháp truy cập, điện thoại đường dây nóng cũng gọi đánh không thông, cuối cùng Tôn Xán Tình gửi đi tin nhắn, đợi lúc lâu mới nghe di động truyền đến hồi âm. Hắn cầm di động, ngón tay mở tin nhắn thậm chí hơi hơi run rẩy, hắn liếc mắt một cái quét tới cuối cùng ── trúng tuyển chính thức vào Y đại, nhưng không hưng phấn dự đoán như. Mũi hắn cư nhiên có chút lên men, cất di động lập tức chạy tới nơi Tần Duyệt. Tần Duyệt nghe tiếng đập cửa vang lên, biết là ai tới, lúc này chỉ có khả năng một người, mang theo một tin tốt đến tìm y, muốn y khen thưởng. Tần Duyệt mở cửa phòng, Tôn Xán Tình mỉm cười đứng trước cửa, hai người bốn mắt nhìn nhau, đều như chờ đợi thật lâu, ánh mắt thâm tình mang theo một chút chua xót. Tôn Xán Tình vào phòng, mở tin nhắn cho Tần Duyệt xem, nói: "Lão sư xem, tôi thi đậu Y đại." Tần Duyệt ôm chặt hắn, "Xán Tình, tôi thật sự kiêu ngạo vì cậu." Tôn Xán Tình đem đầu đặt trẻn cổ y, ngẩng đầu lên nói: "Lão sư, đều phải cảm ơn lão sư, nếu không nhờ lão sư, hôm nay tôi không có khả năng làm được chuyện đó." Hắn ôm Tần Duyệt thật chặt, "Lão sư, vậy hiện tại có thể cùng tôi ở bên nhau sao?" "Ân, ân." Tần Duyệt dùng sức gật đầu, hôn môi Tôn Xán Tình. Tôn Xán Tình lập tức càng nhiệt tình đáp lại y. Hôn lên lỗ tai y, gương mặt, cổ, ôm chặt cảm thấy còn chưa đủ thân mật, nhịn không được xé rách quần áo y. Hai người hôn môi đi tới mép giường, Tôn Xán Tình thuận thế áp Tần Duyệt lên giường, Tần Duyệt bị lăn lộn vạt áo đại mở, đầu lưỡi ướt mềm từ cổ y liếm hôn đến xương quai xanh, lại từ xương quai xanh trượt xuống ngực, cuối cùng đầu vú trước ngực bị ngậm lấy dùng sức mút vào gặm cắn. Tần Duyệt chưa bao giờ bị người đối đãi như vậy, thân thể mẫn cảm lập tức nổi lên phản ứng, miệng cũng tràn ra vài tiếng rên rỉ, Tôn Xán Tình không ngừng cố gắng nắm viên đầu vú khác của y vân vê, miệng hàm hồ hỏi: "Thoải mái sao? Lão sư thích như vậy sao?" Tần Duyệt bị hắn làm cho cả người mềm nhũn, mặt nóng lên, ý thức nghĩ phải phản kháng, rồi lại đối với loại da thịt thân cận tràn ngập khát vọng. Đang lúc y mê mang vì khoái cảm trước ngực, một tay khác của Tôn Xán Tình dần dần đi xuống vuốt ve, lát sau liền giải khai quần y, tiếp theo vói vào cầm dương vật y có chút cương cứng. Tôn Xán Tình nắm dương vật không ngừng vuốt ve trên dưới, Tần Duyệt lập tức không chịu nổi nhẹ giọng kêu lên, Tôn Xán Tình cúi xuống một ngụm ngậm lấy quy đầu y, đem y quần hoàn toàn cởi xuống. Tần Duyệt nơi nào có kinh nghiệm như vậy, nhất thời vừa kinh hách lại sảng khoái, Tôn Xán Tình ra sức khẩu giao cho y, hình ảnh thật sự quá mức kích thích, y nhịn không được gắt gao nhắm hai mắt lại, miệng rên rỉ càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng tăng. Tôn Xán Tình là lần đầu tiên làm loại chuyên này, tuy có chút trúc trắc, phun ra nuốt vào không quên chiếu cố đến đản đản(trứng) Tần Duyệt, đồng thời vuốt ve bắp đùi mẫn cảm. Tần Duyệt cũng là xử nam, nhịn không được kích thích như vậy, không bao lâu ở trong miệng Tôn Xán Tình bắn ra. Sau cao trào Tần Duyệt mặt đỏ bừng nằm trên giường thở dốc. Tôn Xán Tình hôn môi, hôn đôi mắt y, một bàn tay vói vào giữa hai chân y từ sau tìm kiếm, ấn vào nơi chưa bao giờ bị người khác đụng vào, hắn dán lỗ tai y nói: "Lão sư, tôi muốn đi vào."
|
Chương 12: (H) Tần Duyệt tức giận Tôn Xán Tình bướng bỉnh. Hắn biết rõ y không cự tuyệt được hắn thỉnh cầu, lại còn cố ý ở bên tai mình nói ra lời này ── muốn đi vào liền đi vào, một hai phải nói cho y nghe, chẳng lẽ chờ y xấu hổ đáp ứng "Có thể?" Tôn Xán Tình quả nhiên không buông tha chờ y trả lời, một tay vuốt ve eo y, một tay xoa ấn hậu huyệt, vừa hôn môi y vừa truy vấn: "Lão sư, được không?" Tần Duyệt không thể dây dưa, nhắm mắt lại, chuyển mặt đáp: "...... Ân." Tôn Xán Tình từ đầu giường cầm một lọ sữa dưỡng ẩm, bóp ra một chút trên tay, một ngón tay cắm vào hậu huyệt Tần Duyệt. Nơi đó nóng chặt, miệng nhỏ như nhiệt liệt hoan nghênh mút ngón tay hắn, làm hắn nhịn không được đem nguyên ngón tay toàn bộ cắm vào. Tần Duyệt lập tức rên một tiếng, cảm giác bị dị vật xâm lấn dị thường rõ ràng, chỗ sâu bí ẩn trong thân thể bị ngón tay quấy loạn. Tần Duyệt xấu hổ, cố tình thời điểm này Tôn Xán Tình lại cắm một ngón tay đi vào, còn tách hai chân y ra, làm nơi riêng tư giữa hai chân hoàn toàn bại lộ. Tôn Xán Tình một bên khuếch trương hậu huyệt Tần Duyệt, một bên vuốt ve côn thịt y, hai trứng cùng đáy chậu, thở dài: "Phía dưới lão sư thật xinh đẹp." Tiếp theo xoa nhẹ mông y, trên mông thịt tình sắc cắn một ngụm, nói, "Sau này nơi này chỉ có tôi một người mới được nhìn, người khác cũng đừng nghĩ." (Cuồng chiếm dục~) Hai chân Tần Duyệt mở lớn, đôi mắt nhắm chặt, nhưng cũng biết ánh mắt Tôn Xán Tình lúc này dừng lại ở hạ thân y. Y thật sự xấu hổ không chịu được, muốn khép hai chân lại. Tôn Xán Tình ngăn động tác y, hơn nữa lúc này lại cắm vào ngón tay thứ ba, Tần Duyệt chịu không nổi kêu ra tiếng, chỉ cảm thấy mặt sau hoàn toàn bị tách ra, vách tường bị ngón tay không ngừng ra ra vào vào nổi lên một cổ tê dại. Tôn Xán Tình thấy hậu huyệt Tần Duyệt đã khuếch trương đủ, lấy ra dương vật sớm đã sưng to, đem quy đầu cực đại nhắm ngay huyệt khẩu, ở bên tai Tần Duyệt nói: "Lão sư, hiện tại tôi muốn đi vào." Tần Duyệt còn chưa phản ứng, hạ thân lập tức truyền đến một trận xé rách đau đớn. Tôn Xán Tình cắm dương vật vào một nửa, vì để Tần Duyệt thích ứng, hắn thối lui đến huyệt khẩu, tiếp theo lại cắm vào, lặp lại vài lần. Tần Duyệt dần dần tiếp nhận thịt căn lửa nóng thô cứng. Hắn mạnh mẽ hướng bên trong, cuối cùng hoàn toàn cắm vào trong thân thể Tần Duyệt. Tôn Xán Tình kìm nén không được thỏa mãn cùng kích động, cúi xuống hôn lên môi Tần Duyệt, bắt lấy tay y sờ nơi hai người giao hợp, nói: "Lão sư, sờ sờ xem, hiện tại chúng ta thật sự ở bên nhau." Tràng đạo Tần Duyệt gắt gao bao lấy dương vật Tôn Xán Tình, hình dạng quy đầu cùng hành thân đều có thể cảm nhận rõ ràng. Y lần đầu tiên ý thức được bọn họ đã chân chính kết hợp, cảm xúc kích thích hậu huyệt co rút một trận. Tôn Xán Tình bị y đột nhiên kẹp như thế, sảng khoái đến muốn tiết ra. Hắn kìm nén kích thích, đỡ hai chân Tần Duyệt vòng qua eo mình, bắt đầu ở trong thân thể y mãnh liệt đâm vào rút ra. Cúc huyệt Tần Duyệt vừa nóng vừa chặt, như một hang động tiêu hồn chặt chẽ hàm trụ côn thịt Tôn Xán Tình, muốn hút toàn bộ tinh hoa của hắn. Đâm chọc không bao lâu, thiếu niên không có kinh nghiệm rất nhanh ở trong thân thể Tần Duyệt tước vũ khí đầu hàng. Tần Duyệt cũng có chút cảm giác, đằng trước mới vừa cương cứng, phát hiện Tôn Xán Tình đã bắn tinh, động tác ra vào cũng ngừng lại. Chỉ kiên trì trong thời gian nhắn, Tôn Xán Tình cũng cảm thấy rất khó chịu. Mặt hắn đỏ toàn bộ, chôn ở cổ Tần Duyệt phiền muộn: "Đều do bên trong lão sư quá thoải mái, tôi nhịn không được." Tần Duyệt có chút buồn cười, lại thấy bộ dáng hắn thật sự đáng yêu, liền ấn gáy hôn môi hắn. Hai người mật ngọt hôn môi, chốc lát sau đồ vật Tôn Xán Tình chôn trong thân thể Tần Duyệt lại cứng lên. Hậu huyệt lại lần nữa căng ra, Tần Duyệt ôm lưng Tôn Xán Tình, biết hắn lại muốn bắt đầu một trận tiến công mới, Tôn Xán Tình ở trên cổ Tần Duyệt cắn một ngụm, "Lão sư, chúng ta lại đến." Bắn qua một lần, lúc này Tôn Xán Tìn trở nên kéo hơn nhiều, có tinh dịch lần đầu tiên cũng khuếch trương cẩn thận, huyệt Tần Duyệt thập phần mềm xốp trơn mịn, Tôn Xán Tình ra vào thuận lợi vô cùng. Động tác ra vào rút ra càng thêm thuần thục. Tần Duyệt từ hậu huyệt nhận được một cổ tê dại, phía trước chậm rãi ngẩng đầu, thở dốc dần dần tăng lên. Tôn Xán Tình đột nhiên không biết đụng vào nơi nào trong thân thể y, Tần Duyệt run lên, phát ra một tiếng rên rỉ, Tôn Xán Tình lập tức nhắm ngay nơi đó không ngừng cắm lộng, cắm đến Tần Duyệt cả người mềm nhũn, cao giọng kêu to, đã là hoàn toàn chìm sâu trong tình dục. Tần Duyệt ôm Tôn Xán Tình, hai chân kẹp chặt eo hắn. Cảm giác sảng khoái từ dưới thân từng chút đánh úp. Trước ngực lại cảm thấy hư không, đầu vú lúc đầu bị đùa bỡn qua hy vọng có thể lần nữa được âu yếm, nhưng y làm sao biết xấu hổ nói ra khát cầu, càng không dám tự mình sờ lên ngăn ngứa, chỉ ôm chặt Tôn Xán Tình, để ngực hai người không ngừng cọ xát, cũng may tiếp xúc như vậy cũng giải được cơ khát. Tôn Xán Tình tự nhiên phát hiện tâm tư y, nắm một đầu vú y xoa nắn, hỏi: "Lão sư, nơi này ngứa sao?" Tần Duyệt xấu hổ không trả lời hắn, nhưng biểu tình thỏa mãn làm Tôn Xán Tình minh bạch đáp án. Hắn ngậm lấy một đầu vú khác, dùng răng gặm cắn, lại cầm côn thịt y nhanh chóng vuốt ve, tốc độ đưa đẩy dưới thân cũng dần dần nhanh hơn. Ba nơi Tần Duyệt bị hắn âu yếm đến gần tới cao trào, cuối cùng dưới một lần bị hung hăng cắm đến tuyến tiền liệt bắn tinh, Tôn Xán Tình lại đâm vào rút ra vài cái, cũng trong thân thể y lần nữa phóng xuất. Sau cao trào, Tôn Xán Tình vẫn đè trên người Tần Duyệt không muốn động. Thuận lợi thi đậu đại học trong mơ, còn được tiểu lão sư ái mộ đã lâu đáp lại, hắn cảm thấy không còn chuyện nào so với hiện tại hạnh phúc hơn, hắn ôm chặt Tần Duyệt, nói: "Lão sư, tôi rất thích lão sư." Đôi mắt hắn nổi lên một tầng hơi ước, "Thích nhất lão sư." "Tôi biết." Tần Duyệt cũng ôm chặt hắn, ôn nhu hôn môi hắn, "Tôi đã biết." Ba tháng nghỉ hè đảo mắt qua đi, Tôn Xán Tình chính thức trở thành tân sinh viên Y đại, may mắn Y đại không tính là xa, chỉ cần được nghỉ, cơ hồ mỗi cuối tuần hai người đều sẽ gặp nhau. Kết giao như vậy không dễ dàng như tưởng tượng, đặc biệt trong đó còn là thiếu niên chưa trưởng thành, bọn họ cũng cùng những cặp tình nhân khác giống nhau, từng có khắc khẩu, từng có chiến tranh lạnh, lại chưa từng thật sự nghĩ từ bỏ đối phương. Bốn năm qua đi, từ thiếu niên thành thanh niên, Tôn Xán Tình lựa chọn trở lại trường học cũ ── là nơi Tần Duyệt dạy, trở thành một lão sư mỹ thuật. Tần Duyệt có chút khó hiểu, hắn rõ ràng có rất nhiều lựa chọn, trở thành hoạ sĩ nổi tiếng có nhiều thù lao, vì cái gì nguyện ý làm một lão sư mỹ thuật dạy ở trường học không quá coi trọng? Lúc Tần Duyệt hỏi, Tôn Xán Tình nửa thật nửa đùa trả lời: "Có một bài hát không phải ca như thế sao? Lớn lên, tôi sẽ thành người." Tần Duyệt lòng rung động, áp xuống một trận lệ ý(muốn khóc) bỗng nhiên xuất hiện, ôn hoà nói: "Nhiều năm như thế, cậu vẫn là học sinh tôi thích nhất." Gương mặt Tôn Xán Tình lúc này đã không còn non nớt, nói năng rất có khí phách, "Em có thể có vô số học sinh kính yêu em, nhưng giống tôi như vậy, em chỉ có thể có một người." Tần Duyệt cũng trịnh trọng đáp ứng hắn: "Ân, chỉ có cậu một người."
|
Chương 13 Hôm nay Tần Duyệt có tiết tự học buổi tối, y ở phòng học dạy ba tiết. Lúc tan học ra có trận gió thu ban đêm thổi qua, y nắm chặt áo khoác, lúc này mới phát giác thời gian đã vào tháng 11. Mới vừa kết thúc công tác cả ngày, Tần Duyệt vốn tưởng khi trở về có thể nhìn bộ dáng Tôn Xán Tình dính người nghênh đón mình, nhưng trong ký túc xá không có một bóng người, xem ra đêm nay Tôn Xán Tình lại là khi y ngủ mới có thể lại đây. Tuy chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể, nhưng trong lòng Tần Duyệt có chút mất mát, y nghĩ nghĩ lại cảm thấy là mình làm kiêu, đại khái là vì tới mùa thu hiu quạnh, coj người cũng dễ sinh ra cảm xúc tiêu cực. Tần Duyệt vừa tắm xong không bao lâu, Tôn Xán Tình đã đến, Tần Duyệt vừa lau tóc vừa hỏi hắn: "Đêm nay lại theo chân bọn họ cùng nhau đi chơi?" Tôn Xán Tình dừng một chút, sau đó gật gật đầu, nói: "Vừa mới ăn khuya trở về, cùng Mạnh Triết Vũ và Tề Tiếu Hoan bọn họ." Tần Duyệt thuận miệng nói đùa: "Chính mình ăn no cũng không mang một phần ăn khuya cho tôi, bụng tôi bị đói đây." Tôn Xán Tình lập tức ra cửa đi, "Tôi đi mua chút đồ ăn cho lão sư." Tần Duyệt ngăn cản hắn, "Đừng đi, đã muộn như thế, trước khi ngủ tôi không ăn cái gì." Hai người nằm xuống giường, Tần Duyệt ngửi được trên người Tôn Xán Tình có mùi hương, rất dễ ngửi, tràn ngập gợi cảm, lại không phải hương vị vốn thuộc về hắn, Tần Duyệt hỏi: "Cậu xịt nước hoa?" Tôn Xán Tình gật đầu, tự mình cúi đầu ngửi một chút, "Ân, ngửi không tồi đi? Tôi mới mua." Tần Duyệt buồn cười, "Ban ngày xịt không tính, như thế nào khi ngủ còn xịt cái này." "Vì để lão sư ngửi thấy." Hắn thò lại gần ôm Tần Duyệt, "Có phải hay không càng gợi cảm, càng hấp dẫn người?" Tần Duyệt cảm giác một bàn tay ấm áp vói vào áo ngủ mình, từ eo bụng một đường vuốt ve đến ngực, cuối cùng ở bên trái đầu vú y xoa vài vòng, hắn thở nhẹ: "Tôi càng cảm thấy hương vị của em càng dễ ngửi." Tôn Xán Tình xoay người áp trên người Tần Duyệt, cố ý làm ra biểu tình bất mãn, "Lão sư thật không hiểu phong tình." Nói xong cởi bỏ cúc áo y. Tần Duyệt bắt được tay hắn, nói: "Hôm nay mệt mỏi, lần sau đi." Tôn Xán Tình cũng không kiên trì, ôm y lại hôn lại sờ soạng một hồi, lúc này mới vừa lòng từ trên người y lăn xuống. Hôm sau dự giờ xong vừa vặn cũng đến giờ tan học giữa trưa, Tần Duyệt cùng mấy lão sư khác quan hệ không tồi cùng đi căn tin trường học ăn cơm. Vài người mới vừa ngồi xuống, Mạnh lão sư vừa giảng xong cũng gia nhập vào. Mạnh Triết Vũ giống Tôn Xán Tình, đều là lão sư mới vào năm trước. Hắn là người nhiệt tình hoà đồng, chủ động hỏi vài vị đang ngồi đánh giá hắn giảng bài vừa rồi, vài người cường điệu đề ra chút kiến nghị, không bao lâu đề tài chuyển đi nơi khác. Mạnh Triết Vũ nói: "Để dạy được tốt nhất, tôi chuẩn bị trước một tuần, kết quả hôm nay vẫn biểu hiện quá khẩn trương." Cố lão sư bên cạnh an ủi: "Kỳ thật hôm nay cậu làm khá tốt, không khí lớp học lại sinh động, khi đi tôi nhìn tổ trưởng vẫn luôn gật đầu đâu." Mạnh Triết Vũ sang sảng cười vài tiếng: "Tối hôm qua tôi ở trong ký túc xá nói cả đêm với gương, xem ra vẫn có chút tác dụng." Tần Duyệt đột nhiên nhớ tới lời tối hôm qua Tôn Xán Tình nói, hỏi: "Tối hôm qua không phải cậu cùng Tôn lão sư và Tề lão sư bọn họ cùng nhau ra ngoài sao?" "Anh(Mạnh nhỏ hơn Tần nha) nói Tôn Xán Tình và Tề Tiếu Hoan? Không có, tối hôm qua cửa ký túc xá tôi cũng chưa ra, nào có tâm tư theo chân bọn họ ra ngoài chơi." Mạnh Triết Vũ lại cười nói, "Lại nói, hai người bọn họ ra ngoài, tôi đi theo làm bóng đèn a." Tần Duyệt nghe xong không nói chuyện, cúi đầu yên lặng ăn. Y không biết tối qua Tôn Xán Tình nói đến tột cùng là nói sai hay nói dối, cũng không biết tối qua cùng ra ngoài có phải hay không chỉ có hai người Tôn Xán Tình và Tề Tiếu Hoan, nhưng lời Mạnh Triết Vũ nói xác thật làm trong lòng Tần Duyệt có chút không thoải mái, giống như nói cho y Tôn Xán Tình và Tề Tiếu Hoan mới là một đôi. Tối nay Tôn Xán Tình vẫn như cũ đến trễ, biểu tình lại có chút hưng phấn, Tần Duyệt phát hiện hắn gần đây tâm tình thực không tồi, liền hỏi: "Đêm nay cũng cao hứng như thế?" Tôn Xán Tình chui vào trong chăn: "Đêm nay theo chân bọn họ đánh bài, thắng cả đêm đâu." Tần Duyệt cười dịch hảo chăn cho hắn, "Vì cái này?" Quả nhiên vẫn là trẻ con. Hai người nằm bên nhau, mũi Tần Duyệt giật giật, nói: "Như thế nào lại xịt nước hoa." Tôn Xán Tình thổi khí bên tai y: "Tôi thích hương vị này, bất quá hết mới mẻ sẽ không xịt nữa." Nói xong đột nhiên một phen kéo quần ngủ Tần Duyệt xuống, lại lôi kéo quần lót một chút, muốn cởi quần lót y ra. Tần Duyệt nắm quần lót không cho hắn cởi, nói: "Còn muốn tới? Đã trễ như thế." Tôn Xán Tình cọ cổ y, "Vài ngày không có làm, lão sư để tôi làm một lần đi, được không?" Tần Duyệt nói ra suy nghĩ trong lòng, "Ai kêu cậu khuya mới lại đây, nếu muốn làm, ngày mai đến đây sớm một chút đi." "Nhưng mà......" Tôn Xán Tình vừa mở miệng lại đem lời nói nuốt trở vào, tiếp tục lôi kéo Tần Duyệt để y đáp ứng: "Không cắm vào, vậy liếm một chút, không được sao, lão sư ──" Tay chui vào quần lót Tần Duyệt xoa nắn côn thịt y. Tần Duyệt vốn dễ mềm lòng, thân thể lại mẫn cảm, nơi nào chịu được hắn năn nỉ, chỉ phải thỏa hiệp, "Vậy cậu nhanh một chút, đừng làm lâu." Tôn Xán Tình được đồng ý, lập tức vui sướng chui vào trong chăn, cởi quần lót Tần Duyệt ngậm lấy "tiểu Tần", hàm hồ: "Lão sư cũng giúp giúp tôi." Tần Duyệt cũng cởi quần Tôn Xán Tình, hai người nghiêng thân khẩu giao cho đối phương. Tôn Xán Tình một bên mút vào dương vật Tần Duyệt một bên xoa nắn mông y, thỉnh thoảng dùng ngón tay đâm chọc hậu huyệt. Từ trước ra sau truyền đến khoái cảm làm Tần Duyệt rên ra tiếng. Y ra sức phun ra nuốt vào dương cụ Tôn Xán Tình, nhớ lại cảm giác bị côn thịt thô to này hung hăng xỏ xuyên qua thân thể, hậu huyệt co rút một trận. Lúc này Tôn Xán Tình cắm ngón tay vào, trừu động vài cái, miệng dùng lực hút, Tần Duyệt lập tức bị lộng lên đỉnh, ở trong miệng Tôn Xán Tình bắn ra, Tôn Xán Tình tiếp tục ở trong miệng Tần Duyệt lại đĩnh động vài cái, cũng vui sướng bắn tinh. Hai người sửa sang lại quần áo, lại ôm nhau thân mật chốc lát, mới thỏa mãn đi ngủ. - ------------------------------- Đau tim quá...
|
Chương 14 Tiến vào tháng 11, mấy ngày phải nghênh đón đại hội thể thao mỗi năm một lần. Hội thể thao không chỉ riêng học sinh tham gia, nhóm giáo viên cũng sẽ tham gia vài hạng mục. Cuộc thi đã gần ngay trước mắt, sau giờ học nơi nơi trong sân đều có thể nhìn thấy giáo viên học sinh đang ở tích cực luyện tập. Tần Duyệt tuy không am hiểu thể dục, nhưng vì tuổi còn trẻ, cũng bị mạnh mẽ an bài hạng mục chạy tiếp sức. Các lão sư so với bọn học sinh càng không có tinh thần tham dự, đối lập coi trọng cùng tích cực so ra kém bọn học sinh, nhưng lúc tập luyện đương nhiên vẫn đến tượng trưng một chút. Chiều nay tan học, Tần Duyệt cũng thay đổi động phục thể thao vào tham gia luyện tập. Đội Tần Duyệt cùng đội bên cạnh đấu giao hữu, vừa tỷ thí vừa luyện tập. Tôn Xán Tình vừa lúc cũng ở đội kia, vì hắn thân cao chân dài, thể chất cũng không tồi, vì vậy bị an bài chạy cuối cùng. Tôn Xán Tình soái khí hoà đồng, trước học sinh rất có nhân khí, vừa chạy liền có học sinh vây lại chào hỏi hắn. Tần Duyệt nhìn bọn họ vui cười, cũng cảm thấy thập phần vui vẻ, một bên là vì lây tiếng cười, một bên còn lại là vì nhìn Tôn Xán Tình được hoan nghênh sinh ra vài phần vui mừng cùng kiêu ngạo. Cùng đội Tôn Xán Tình còn có Tề Tiếu Hoan, Tề Tiếu Hoan cũng cùng Tôn Xán Tình là lão sư mới được tuyển, dạy Anh văn, là một cô gái tuổi trẻ xinh đẹp hoạt bát. Vì đồng lứa tuổi nên quan hệ rất tốt. Ngày thường tụ họp, Tôn Xán Tình và Tề Tiếu Hoan là hai người chói mắt nhất, không tránh được thường xuyên bị trêu chọc vài câu, mọi người đều đem bọn họ thúc đẩy một đôi, điều đó Tần Duyệt cũng biết. Tôn Xán Tình đã từng cùng Tần Duyệt giải thích qua, Tần Duyệt nghe xong cũng không để trong lòng. Đó chẳng qua là chút thiện ý vui đùa mà thôi, hơn nữa tình cảm Tôn Xán Tình dành cho y y rõ ràng nhất ── hắn cơ hồ đã trái tim đặt trên người y, nơi nào còn dư tâm tư đi trêu chọc người khác. Hiệu lệnh một tiếng, thi đấu giao hữu bắt đầu, Tần Duyệt bị an bài ở vị trí không trước không sau, chạy cũng không nhanh không chậm. Chạy tiếp sức xong, y theo lão sư khác cùng nhau cổ vũ đồng đội cố lên trợ uy, đến lúc cuối, y không khỏi hy vọng Tôn Xán Tình có thể chạy thắng. Quả nhiên Tôn Xán Tình không phụ y hy vọng trước một bước chạy tới đích. Khi bước qua vạch đích, hắn vì quán tính vọt về phía trước vài bước, vừa lúc không cẩn thận bổ nhào vào trên người Tề Tiếu Hoan. Thầy trò xung quanh lập tức phát ra một trận ồn ào, nháo kêu cho bọn họ ôm chặt chút, tuy hai đương sự đều cười xua tay cự tuyệt, nhưng tiếng hô ngược lại trở nên càng cao, nghiễm nhiên đã đem bọn họ trở thành một đôi chân chính. Tần Duyệt chẳng sợ thiện giải nhân ý(am hiểu lòng người, ý là thụ hiểu ý tốt của mọi người khi ghép đôi hai người đó), lúc này trong lòng cũng khó tránh khỏi có chút để ý. Tôn Xán Tình và Tề Tiếu Hoan trong mắt mọi người xác thật rất giống một đôi bích nhân(đẹp đôi, hoàn hảo), mà y và Tôn Xán Tình cho dù bên nhau đã 5 năm, dù yêu nhau đậm sâu, cũng phải trước mặt người khác cẩn thận che dấu quan hệ này. Mhìn Tôn Xán Tình bị lôi kéo ghép đôi cùng người khác, y thậm chí không thể đi ngăn cản hay phản bác cái gì ── vô luận thân phận là đồng sự hay ân sư, y đều không có quyền này. Tôn Xán Tình thoát khỏi ồn ào xung quanh, chạy tới bên người Tần Duyệt, nói: "Ngượng ngùng a lão sư, đã thắng đội lão sư." Hắn cười tủm tỉm, có chút đắc ý, lại như đang chờ khích lệ, "Bất quá vừa rồi xác thật tôi chạy rất nhanh đi?" Suy nghĩ Tần Duyệt vừa rồi rất nhanh liền qua, cười: "Cậu còn ngượng ngùng? Này đều chạy đến bên chúng tôi khoe khoang." Nghê lão sư bên cạnh cũng nói: "Nhìn vẻ mặt cậu quá đắc ý rồi." Tôn Xán Tình ha ha cười: "Không phải tôi phải đắc ý, mà nghĩ đến Tần lão sư kaf gương tốt để tôi noi theo." Nghê lão sư nói: "Cậu đều tốt nghiệp nhiều năm như vậy, còn cả ngày dính Tần lão sư như thế." Tôn Xán Tình đương nhiên: "Kia đương nhiên, Tần lão sư chính là ân sư của tôu, tôi tính đời này đều dính y." Tần Duyệt nghe được lời này ấm áp vui vẻ một trận, nhưng y vừa mới muốn mở miệng nói chuyện, Tôn Xán Tình lại bị những người khác lôi đi. Tới tối, Tần Duyệt nhớ rõ hôm qua Tôn Xán Tình dục cầu bất mãn cầu hoan, nhưng vì thời gian quá muộn, hai người chỉ dùng miệng giải quyết cho nhau một chút, Tần Duyệt nói hắn nếu muốn làm thì hôm nay đến sớm một chút. Dựa theo ngày thường Tôn Xán Tình đối với chuyện giường chiếu rất tích cực, nói vậy hôm nay khẳng định sẽ đến đây sớm cùng y đại chiến một trận. Từ lần trước ở phòng vẽ hoang đường một lần, hai người xác thật chưa làm. Tần Duyệt bị Tôn Xán Tình thao, thân thể từ lâu quen tình ái thường xuyên, lúc này ngừng hơn nửa tuần, chính y cũng có chút cơ khát khó nhịn. Tối nay y tắm sớm, đồ vật chút nữa dùng đến cũng chuẩn bị tốt, lòng tràn đầy chờ mong Tôn Xán Tình tới gõ cửa. (đợi vua đến thị tẩm=)))) Nhưng Tần Duyệt chờ a chờ, mãi đến hơn 10 giờ cũng không thấybóng dáng Tôn Xán Tình, Tần Duyệt nhịn không được gọi điện cho hắn, nhưng điện thoại thông lại không ai tiếp, Tần Duyệt thực sự có chút không rõ, Tôn Xán Tình rốt cuộc là làm cái gì? Người không thấy bóng dáng, điện thoại cũng không nghe, chẳng lẽ cùng mấy lão sư trẻ tuổi chơi đến vui vẻ, làm hắn luôn thập phần thích làm tình cũng có thể ném ra sau đầu? Tần Duyệt phủ thêm áo khoác ra ban công, nhìn qua ký túc xá Tôn Xán Tình, chỉ thấy trong phòng đèn sáng, hiển nhiên Tôn Xán Tình đang ở bên trong. Tần Duyệt thật sự tò mò hắn đang làm gì, liền mở cửa ra ngoài, đi tới ký túc xá trước cửa Tôn Xán Tình. Tần Duyệt gõ cửa, tiếng bước chân tới gần, Tôn Xán Tình mở cửa phòng, thấy người tới là Tần Duyệt, hắn có chút kinh ngạc, "Lão sư, như thế nào tới?" Tần Duyệt nói: "Không có gì, tôi xem cậu trễ như thế còn chưa qua, đèn trong phòng lại sáng, liền qua đây nhìn xem." Tôn Xán Tình chỉ đem của mở ra một chút, tay đặt trên nắm cửa, từ khe cửa nói chuyện với Tần Duyệt: "Lão sư về trước đi, lát nữa tôi sẽ qua, chỉ một lát." Tần Duyệt luôn cảm thấy Tôn Xán Tình có chút lén lút, muốn đẩy cửa ra, nói: "Tôi vào chờ cậu" "Đừng đừng đừng." Tôn Xán Tình ở sau cửa ngăn động tác y, "Ở đây rất loạn, đã lâu chưa dọn, lão sư vẫn đừng vào." Tần Duyệt nghe hắn nói như thế, xác thật từ phòng ngửi được khí vị, có chút quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra, lúc này Tôn Xán Tình lại nói: "Được rồi, lão sư mau trở về thôi, chờ tôi một chút, tôi lập tức đến." Nói xong không đợi Tần Duyệt phản ứng, "Bang" một tiếng đóng cửa lại. Tần Duyệt nguyên lai lòng đầy vui vẻ đem chính mình rửa sạch sẽ chờ Tôn Xán Tình tới thao. Kết quả hắn không chỉ không đến, tự mình tìm tới cửa còn bị cho ở ngoài cửa. Trong lòng Tần Duyệt dù nhiều hay ít cũng có chút không cao hứng. Lúc y trở lại ký túc xá nhìn áo mưa cùng dầu bôi trơn đặt ở đầu giường, không hé răng đem toàn bộ ném vào trong ngăn kéo.
|