Sinh Con Xong Ly Hôn
|
|
Chương 15[EXTRACT]Edit + Beta: VịtLòng bàn tay Tạ Kế Hiên nhiệt độ cao dọa người, nóng tới mức Thẩm Gia Ngôn run rẩy. Ánh mắt Thẩm Gia Ngôn trong lúc vô tình thoáng nhìn xuống, thấy được thứ không nên nhìn, phản xạ có điều kiện muốn đạp cửa mà chạy, không ngờ Tạ Kế Hiên túm quá chặt, Thẩm Gia Ngôn dưới hoảng loạn thiếu chút nữa ngã xuống, cũng may Tạ Kế Hiên phản ứng kịp thời, từ phía sau ôm lấy cậu. ...... Thẩm Gia Ngôn muốn xù lông, trên mặt đỏ muốn rỉ máu, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được sức mạnh bộc phát đến từ trên người đối phương, Tạ Kế Hiên nếu thật sự muốn làm cái gì, cậu thật sự không nhất định có thể đánh thắng anh. Cánh tay Tạ Kế Hiên cuồn cuộn gân xanh, trên mặt cũng không biết là nước hay là mồ hôi, giống như mở vòi nước, chảy ào ào, mắt cũng đỏ ngầu, cố gắng nhẫn nhịn. Từ trong cơ thể bạo phát ra cốc khiếm cầu (*), dưới sự kích thích bên ngoài, có tư thế của ngựa thoát cương, hướng về phía không thể khống chế phát triển. ((*) từ "cốc khiếm" tiếng Trung là 谷欠, khi ghép hai từ này lại với nhau sẽ ra từ "dục" 欲, "cốc khiếm cầu" nghĩa là "dục cầu")Lúc Thẩm Gia Ngôn cho rằng sắp sửa phát sinh cái gì, Tạ Kế Hiên đột nhiên buông tay ra, đứng dậy rời khỏi phòng tắm. Thẩm Gia Ngôn thở mạnh thả lỏng, hồi lâu không dám ra ngoài, chờ lúc cậu ra khỏi phòng tắm, phát hiện Đỗ Tử Tửu tới. Đỗ Tử Tửu tựa hồ còn biết bắt mạch, Trung Tây y kết hợp kiểm tra xong, lắc đầu. Thẩm Gia Ngôn thấy hắn lắc đầu sợ hết hồn, chẳng lẽ mắc bệnh nan y? Đỗ Tử Tửu nói: "Dì thật sự quá tuyệt, sợ "chân" mày hỏng, bồi bổ cho mày một bữa, may mà mày chịu được, đổi thành người khác, đã sớm máu mũi giàn giụa." (tuyệt trong đoạn tuyệt)Thẩm Gia Ngôn ngửi ngay được mùi vị là lạ của món canh kia, hóa ra là chuyện như vậy. Thẩm Gia Ngôn nhìn bộ dạng, là uống hết cả nồi đi, cũng không biết Tạ Kế Hiên chịu được hay không. "Không sao chứ?" Thẩm Gia Ngôn lòng tốt hỏi một câu, vốn nói với Đỗ Tử Tửu, lại thấy Tạ Kế Hiên ưỡn thẳng sống lưng: "Cậu yên tâm, phương diện kia của tôi không thành vấn đề." "......" Ai quan tâm phương diện kia của anh có vấn đề hay không...... Thẩm Gia Ngôn nửa đêm dậy ăn khuya, vẫn nghe thấy trên lầu rầm rầm không ngủ. Sáng sớm lúc thức dậy, Thẩm Gia Ngôn yên lặng ăn cơm, nhìn Tạ Kế Hiên hôm qua sửa ống nước đến nửa đêm, trên mặt treo quầng thâm mắt, hết sức đồng tình, nhưng thông minh ngậm miệng không nói chuyện, sợ Tạ Kế Hiên lại vứt nồi (*) cho cậu, đáp lại cậu một câu "Chân tôi gãy". ((*) vứt nồi: đẩy tiếng xấu cho người khác)"Cậu nghĩ xong chưa, chúng ta lúc nào thì đi đăng ký kết hôn?" Đang ăn, Tạ Kế Hiên đột nhiên phun ra một câu như vậy. Đề nghị mấy hôm trước, Thẩm Gia Ngôn không phải chưa cẩn thận nghĩ tới, nhưng vẫn không nghĩ ra kết quả, dù sao đăng ký kết hôn chuyện lớn như vậy, lập tức do dự: "Tôi vẫn chưa nghĩ xong." Tạ Kế Hiên bất mãn hết sức: "Tôi gãy chân tôi cũng nghĩ xong rồi, sao cậu vẫn chưa nghĩ xong?" "......" "Sinh con xong chúng ta liền ly hôn, đây chính là thỏa thuận kết hôn đơn giản, tất cả đều là vì bảo bảo, cậu không cần nghĩ quá phức tạp." Tạ Kế Hiên bày ra thái độ người làm ăn, giải quyết việc chung nói. "Thật sự phải kết hôn sao?" Thẩm Gia Ngôn vẫn cảm thấy hoàn toàn không cần thiết. "Nó có quyền biết cha mẹ mình là ai, chúng ta dù sao cũng phải cho nó một đáp án. Nếu như chúng ta không kết hôn, nó sẽ cho rằng mình là kết quả mà tôi phong lưu bên ngoài, mà mẹ mình chỉ là tình nhân của cha, mình là đứa trẻ không ai yêu thương! Trẻ con rất nhạy cảm, bởi vì thân thế bị người khinh bỉ, sẽ tạo thành cho nó tổn thương không thể xóa nhòa." ...... Đáng sợ như vậy sao? Cũng không biết là năng lực tẩy não của Tạ Kế Hiên quá mạnh, hay là thế nào, Thẩm Gia Ngôn cảm thấy còn rất có đạo lý. "Tôi nghĩ thêm chút." "Không cần nghĩ thêm." Tạ Kế Hiên đưa một tờ giấy cho Thẩm Gia Ngôn: "Tôi đã chọn xong ngày, trước tiên đi đăng ký kết hôn." Nói miễn cưỡng: "Nếu như cậu nhất định muốn làm hôn lễ cũng không phải không thể." Thẩm Gia Ngôn nhìn, tuần tới, nhanh như vậy? Tạ Kế Hiên thấy cậu nhíu mày, lãnh khốc nói: "Tôi cũng là vì con." Do dự cũng không phải là phong cách của Thẩm Gia Ngôn, đã đi tới một bước này, vậy thì dứt khoát tiễn Phật tới Tây phương, Tạ Kế Hiên đã nói là là vì tốt cho con, cậu cũng không phải người nhẫn tâm như vậy. "Được, vậy làm thế đi." Ánh mắt Tạ Kế Hiên lấp lóe, lỗ tai lại bắt đầu đỏ lên, Thẩm Gia Ngôn nghĩ sẽ không phải lại uống canh đại bổ chứ. Thẩm Gia Ngôn nhớ tới ngày hôm qua Tạ Kế Hiên đỏ rực còn giống như tôm chín, còn là tôm tàn gãy chân, không khỏi cảm thấy buồn cười, nhịn không được cười lên. Tạ Kế Hiên hết cách nói: "Tôi biết kết hôn với tôi cậu nghĩ thôi đã vui vẻ, không cần nhịn, cậu có thể cười lớn tiếng." Thẩm Gia Ngôn: "......" Nghĩ thôi tôi đã không cười nổi. Thẩm Gia Ngôn lúc này ngồi trước gương vẫn cảm thấy vi diệu, mặc dù đáp ứng sảng khoái, nhưng suy nghĩ một chút mình sẽ phải đăng ký kết hôn, lại cảm thấy có chút quá đột ngột. Chị Trương mở hòm trang điểm ra, thấy cậu một bộ tâm sự, cười nói: "Người hot sẽ có phiền não, bất quá sự phiền não ngọt ngào này cũng không phải ai cũng có thể có." Thẩm Gia Ngôn thật sự không có phiền não của nổi tiếng, cậu làm việc thích nhìn về phía trước, mọi người đều sẽ suy nghĩ sau này sẽ như thế nào, cậu rất ít nghĩ lung tung, mà càng chú trọng hành động thực tế. Nghĩ nhiều không bằng làm nhiều. Đúng, nghĩ nhiều không bằng làm nhiều, thay vì nghĩ tới chuyện phiền lòng còn không bằng quan tâm tương lai mình nhiều hơn. 《Kiếm huyết phong hầu》ngày mai sẽ phát sóng, trên mạng đã có đề tài liên quan, lên top search, fan đã đang tích cực tiếp ứng. Lượng fan weibo của cậu đã xuất hiện khuynh hướng không ngừng tăng lên, tâm tình Thẩm Gia Ngôn không tệ, đăng một tấm selfie. Cậu gần đây không nhuộm tóc, giữ lại tóc đen tự nhiên, T-shirt thuần sắc đơn giản và quần jean, là trang phục cậu yêu thích, cũng chọt chút điểm manh của fan. Chàng trai tươi sáng anh tuấn, không có một chút cảm giác chán ngấy, đây chính là nguyên nhân fan cực kỳ thích cậu. Nhiều năm còn có thể giữ lại được phần thuần túy này, vô cùng hiếm thấy. Selfie vừa đăng lên, đã có người bấm like, chuyện đại hỉ thế này sao có thể thiếu "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn" được chứ, mặc dù không tới đầu tiên, nhưng trong số những người đầu tiên mà Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy. Thế là theo Weibo tìm qua, ấn vào trang chủ. Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Đã mời luật sư, livestream @xx chờ thư của luật sư đi. [tức giận][tức giận][tức giận]!! Thẩm Gia Ngôn sợ, sao lại làm ầm ĩ lớn như vậy, cư nhiên còn muốn kiện lên tòa án, đổi tài khoản không phải được rồi sao. Kênh livestream núi dựa lớn lắm đấy, fan nhỏ dù có kiện thế nào cũng không thắng, Thẩm Gia Ngôn muốn khuyên cô nàng đừng kích động, nhưng fan nhỏ hạ quyết tâm. Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn rep lại: Không phải chuyện thay tài khoản, livestream XX khinh người quá đáng, cùng một bè với tên đại bẩn kia....... Cái người trộm tài khoản sao? Thẩm Gia Ngôn cảm thấy fan nhỏ suy nghĩ quá nhiều, có thể cùng một bè với kênh livestream, nhất định là người có tiền, người như vậy tại sao muốn trộm tài khoản? Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn rep: Còn thăng cấp tài khoản của tui, lên tới hạng nhất, xí! Không biết xấu hổ, chính là muốn Tiểu Ngôn để ý tới hắn, tranh sủng với tui!Thẩm Gia Ngôn lại khuyên hai câu, đành chịu fan nhỏ hạ quyết tâm muốn kiện website livestream, Thẩm Gia Ngôn cũng chỉ có thể hôm nào đó nghĩ cách, trước mắt phải bắt đầu makeup, Thẩm Gia Ngôn chuyên tâm lên khuôn mặt mình. Chị Trương hí hoáy dụng cụ trang điểm, "Aii" một tiếng, "Hộp phấn màu xanh chị rõ ràng đặt ở ngăn thứ 2, sao lại chạy tới ngăn dưới." Chị Trương đối với hòm makeup chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ của cô rõ như lòng bàn tay, thứ gì đặt ở đâu duỗi tay là có thể tìm được. Thẩm Gia Ngôn nhìn vào trong một cái, thấy hộp phấn màu xanh chị Trương cầm trên tay, chính là bộ đồ trang điểm hạng sang của Úc, bộ ban đầu bị người phá, rất nhanh lại bổ sung bộ mới, hiện tại mọi người đều đang dùng nhãn hiệu makeup này. Kẽ viền hộp rơi xuống một lớp phấn vụn màu trắng, Thẩm Gia Ngôn ghé sát vào ngửi ngửi, cau mày. Buổi tối, Thẩm Gia Ngôn phải đi tham gia tiệc tối bảo vệ môi trường, cậu gần đây có chút nhân khí, cũng có thể có tài nguyên thảm đỏ như vậy, lại là cùng với tiểu sinh đang hot Chu Tầm Chi, làm đại biểu của Tân Nguyên tham gia. Thẩm Gia Ngôn trang điểm xong, Chu Tầm Chi mới đến, hắn mới từ bên ngoài về, chụp ảnh đường phố, trên mặt vẫn mang theo trang điểm nhạt. Trợ lý trang điểm tẩy trang cho hắn, chuẩn bị trang điểm lại. Lúc Thẩm Gia Ngôn đang định đi ra ngoài chạm mặt với Tiền Hạo Đa tiến vào, Tiền Hạo Đa không thèm nhìn cậu, ngẩng đầu từ trước mặt Thẩm Gia Ngôn đi qua, chờ cửa đóng lại, nói với Chu Tầm Chi đang nhìn điện thoại: "Kéo không được thời gian bao lâu, chờ xem." Chu Tầm Chi không có phản ứng gì, kiểm tra ảnh chụp đường phố trong điện thoại, xóa ảnh có tỳ vết, nhẹ nhàng "ha" một cái. Thẩm Gia Ngôn và Chu Tầm Chi ngồi hai xe bảo mẫu tới hiện trường, công ty để cho hai người cùng đi, Thẩm Gia Ngôn xuống xe, chờ Chu Tầm Chi, nhưng đợi hồi lâu cũng không thấy cửa xe mở ra. Hiện tại đi thảm đỏ đều có livestream trên mạng, ống kính livestream đối diện bọn họ, Mạnh Giản Minh từ trên xe phía sau đi xuống, mở ra cửa xe phía khác mà livestream không nhìn thấy: "Sao thế?" "Chuyện lớn không tốt ạ!" Tiền Hạo Đa vẻ mặt đưa đám: "Trên mặt Tầm Chi dị ứng, đỏ rực." Mạnh Giản Minh nhìn một cái, chân mày cau chặt: "Làm sao thế?" Tiền Hạo Đa nhanh chóng rơi mồ hôi: "Em cũng không biết, lúc từ công ty đi ra vẫn rất ổn." Trong mắt Chu Tầm Chi mang theo nước mắt, vội vàng hỏi: "Anh Mạnh, làm sao đây ạ?" "Nhanh chóng tới bệnh viện xem xem." Nghiêm trọng như thế khẳng định không đi thảm đỏ được, Mạnh Giản Minh dứt khoát nhanh nhẹn chỉ huy, nhưng Chu Tầm Chi rất oan ức, cơ hội lớn lộ mặt như này hắn không muốn bỏ qua, dạ tiệc bảo vệ môi trường, vừa có thể tăng thêm ánh sáng lại có thể tuyên truyền nhân phẩm, tài nguyên tốt như vậy để cho một mình Thẩm Gia Ngôn trắng trợn lấy đi, hắn không cam lòng. Nhưng hắn cũng biết, tình huống trước mắt đúng như Mạnh Giản Minh nói, vẫn là mau sớm đi bệnh viện khám, trước giữ được khuôn mặt mới là quan trọng nhất. Hắn oán hận nhìn Thẩm Gia Ngôn một cái, vừa lúc Thẩm Gia Ngôn đứng ở phía sau Mạnh Giản Minh, đối diện ánh mắt hắn, nhẹ nhàng nở nụ cười.
|
Chương 16[EXTRACT]*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit + Beta: VịtChu Tầm Chi mặt đỏ giống như đít khỉ, từ mặt đến cổ, thê thảm không nỡ nhìn, vừa đau vừa ngứa, lại không thể gãi, chỉ có thể chịu đựng. Ánh mắt hắn nhìn Thẩm Gia Ngôn tràn đầy hận ý, lúc Mạnh Giản Minh nhìn sang lại trở nên yếu ớt đáng thương, so với trở mặt Xuyên kịch còn lợi hại hơn, Thẩm Gia Ngôn nhìn tấm tắc tán dương. Cậu ngược lại một chút không thèm để ý, Chu Tầm Chi càng hận cậu càng vui vẻ, cậu vẻ mặt ân cần hỏi: "Không sao chứ?" Tiền Hạo Đa nghiến răng nghiến lợi: "Cậu nói xem?" Ai có thể nói với hắn, tại sao rõ ràng cái đít khỉ nên xuất hiện trên mặt Thẩm Gia Ngôn, lại để cho Chu Tầm Chi bị chứ! Hắn rõ ràng để đồ ở chỗ Thẩm Gia Ngôn! Đánh gãy răng nuốt vào trong bụng, Tiền Hạo Đa hận đến nghiến răng nhưng không có chỗ giải oan, tức gần chết, nói chuyện cũng trở nên không lựa lời, trực tiếp hận lên Thẩm Gia Ngôn. Lòng tốt bị coi thành lòng lang dạ thú, Tiền Hạo Đa này cũng quá không đúng, mọi người nhìn ở trong mắt, nhào nhào thay Thẩm Gia Ngôn kêu bất bình, lòng tốt không báo, Chu Tầm Chi cũng trở nên chẳng đáng để người đồng tình, vốn còn muốn quan tâm chút, hiện tại xem ra vẫn là thôi, ai thích thì đi mà làm. Mạnh Giản Minh cho Tiền Hạo Đa một nhãn đao: "Chỗ này là trường hợp công chúng, thu liễm chút cho tôi!" Vừa nói nhìn thoáng qua Chu Tầm Chi, không nói nữa. Chu Tầm Chi cúi đầu, hắn biết Mạnh Giản Minh đang tức, trách hắn không quản tốt miệng người của mình, Mạnh Giản Minh rất ít tức giận, một khi cáu thì là chuyện lớn. Chu Tầm Chi càng hận, trong cơn giận dữ vô cùng khó chịu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Gia Ngôn dưới ánh sáng của flash light, hào quang bắn bốn phía đi lên thảm đỏ. Thẩm Gia Ngôn hôm nay mặc âu phục đeo nơ, cực kỳ chính thức, trang dung tươi sáng tự nhiên, khiến cho người ta có cảm giác nhẹ nhàng sáng sủa, dưới chiếu rọi của flash light, mạ lên một lớp tiên khí như trong miệng fan nói. Đây coi như là lần đi thảm đỏ đầu tiên của Thẩm Gia Ngôn sau khi có nhân khí, trước kia đi theo tổ phim cọ thảm đỏ, cũng là đứng trong góc, có lúc ngay cả chụp hình cũng sẽ bị coi thường, không có chút cảm giác tồn tại nào. Nhưng hôm nay, cậu không còn là Giáp Ất Bính Đinh trong xó nữa, mà là minh tinh nhân khí đường đường chính chính, Thẩm Gia Ngôn. Đoản pháo (*) tại lúc cậu đi tới, sẽ di động theo người cậu, đuổi theo ngôi sao lấp lánh, ở trong mắt bọn họ, cậu cũng được vẽ lên cái mác hot. ((*) đoản pháo: ở đây chỉ máy ảnh ống kính ngắn)Fan xem livestream thấy Thẩm Gia Ngôn xuất hiện cũng nháo nhào kích động, lần này livestream chính là một kênh khác, kênh này có thể tặng quà. Thế là, để biểu thị yêu thích, mọi người rối rít xoát quà. Làm fan trung thành của Thẩm Gia Ngôn, lúc này đương nhiên không thể thiếu phần của "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn". Fan này trong chớp mắt xoát đến 5 nghìn, một phát bước lên hạng nhất trong danh sách thổ hào. Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Ngôn Ngôn đẹp trai quáaaa [hoa si][hoa si][hoa si]Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Mặc đẹp trai như vậy là muốn đi kết hôn với tui sao [heart][heart][heart]ID Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn ở trong giới fan coi như là nổi tiếng, là đại fan duy nhất hồi Thẩm Gia Ngôn vô danh, rất nhiều fan đều vô cùng sùng bái hắn, từ một đường không có tiếng tăm gì đi theo tới hiện tại, loại tâm tình không lay động này cũng không phải ai cũng có thể làm được. Màn đạn đều đi theo cậu biểu lộ, trong một mảnh hài hòa này, đột nhiên lòi ra một ID tên là "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn". Vừa ra tay chính là một vạn. Trong nháy mắt đẩy rớt "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn". Màn đạn đều đang khen hắn có tiền, fan nhỏ Bạn gái cũng nhìn thấy, hai người bọn họ một bạn gái, một ông xã, nhìn tên chính là thượng vị thỏa mãn. Cộng thêm hai hôm nay fan nhỏ bị cướp ID tức muốn chết, lập tức tìm được chỗ xuất hỏa, vung tay lại đốt 1 vạn. Đây là muốn so đo. Mọi người đang xem náo nhiệt. Vị đại fan Bạn gái này luôn luôn ra tay hào phóng, không ai dám so với hắn, vừa rồi vị kia chắc là loáng cái đốt tiền, phần sau không lưu lại. Mọi người tiếp tục xem Thẩm Gia Ngôn, lúc này, "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn" bị đẩy xuống bỗng chốc trở mình, hào phóng đập 10 vạn RMB, đánh dồn dập tàn huyết fan nhỏ trong nháy mắt, trở lại ngai vàng hạng nhất. 10 vạn! Fan đều sợ ngây người, ra tay một cái chính là 20 vạn, hắn thật sự có tiền a! Vị này xem chừng là thật sự giàu, ngay cả Bạn gái cũng không là đối thủ. Quả nhiên fan nhỏ không lên tiếng nữa, fan Bạn gái không địch lại được fan Ông xã, bị KO. Comment nhao nhao quỳ lễ vị đại hào này, Tạ Kế Hiên ngồi ở trước bàn làm việc, lãnh khốc cười cười, khí Bá Vương bốn phía, sau khi áp chế fan nhỏ, mặt không biểu tình gõ bàn phím. Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Bà xã đẹp trai quáaa [hoa si][hoa si][hoa si]"A a a a a a a a anh!!!! Anh sao lại đóng băng thẻ của em chứ!!!" Phòng làm việc của tổng tài chi trăm triệu, một chàng trai mặc đồng phục học sinh ngồi ở sau bàn làm việc của tổng tài, nóng nảy hét to. Anh trai của chàng trai, tổng tài chi trăm triệu lười biếng trên ghế salon, sờ một con Ragdoll mắt xanh lam, đâu cũng không ngẩng: "Gì mà thẻ của mày, đó là thẻ của anh." Chàng trai nhìn "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn" xếp thứ nhất, diễu võ dương oai, thiếu chút nữa tức khóc. "Chờ đó cho em!" Thẩm Gia Ngôn lúc trở lại bị Tiền Hạo Đa chặn, cầm hộp phấn chất vấn Thẩm Gia Ngôn: "Hộp phấn của Tầm Chi có phải bị cậu đổi hay không?" Thẩm Gia Ngôn không chút hoang mang: "Anh có ý gì?" Tiền Hạo Đa cười lạnh: "Cậu nói tôi có ý gì." Hắn lật hộp phấn qua, sau đó dùng bút mark màu đen chấm một cái, "Hộp phấn của Tầm Chi tôi dùng bút làm ký hiệu, phiền Thẩm đại minh tinh giải thích cho tôi, cái này tại sao lại xuất hiện trong hòm trang điểm của chị Trương?" "Đồ trong hòm trang điểm của chị Trương cũng không phải chỉ cho tôi dùng, sao anh biết là tôi đổi?" Tiền Hạo Đa cắn răng: "Phía trên có dấu vân tay của cậu, cậu tin tôi tìm người làm giám định dấu vân tay hay không, tới lúc đó tôi đi nói với anh Mạnh, là cậu trộm giở trò quỷ, làm cho Tầm Chi suýt chút nữa hủy dung, xem anh ấy xử lý cậu thế nào!" Thẩm Gia Ngôn cười: "Tôi ngược lại mong chờ anh Mạnh điều tra thật kỹ, xem cuối cùng rốt cuộc ai xong đời." "Anh cứ đi làm giám định dấu vân tay." Thẩm Gia Ngôn thành tâm thành ý: "Đừng tưởng chỉ có anh thông minh làm ký hiệu đánh dấu, anh cảm thấy sau lần trước có người trộm túi của tôi, công ty có thể lắp giám sát ở phòng trang điểm hay không?" Lần trước cậu đã cảm thấy không đúng, một mực đề phòng, không nghĩ tới quả nhiên, bị cậu tóm gọn. Nếu như không phải bị cậu phát hiện, hôm nay xấu mặt chính là Thẩm Gia Ngôn cậu. Cậu từ trước đến giờ không thích đắc tội với người, nhưng nếu như có người muốn để cho cậu khó chịu, cậu cũng không phải người để mặc người ta vuốt mặt. "Không thể nào." Tiền Hạo Đa cho rằng Thẩm Gia Ngôn chỉ là đang dọa hắn: "Cậu dọa ai thế." "Anh không làm việc trái lương tâm làm sao sẽ cảm thấy tôi đang dọa anh?" Thẩm Gia Ngôn lạnh mặt còn rất dọa người, Tiền Hạo Đa lúng ta lúng túng nói không ra lời, sắc mặt xanh hồng biến hóa, mồ hôi rơi xuống. Hắn không nhìn thấy giám sát cũng không đại biểu không có, trước kia từng có tiền lệ như vậy, có một nghệ sĩ tiền bối luôn trên người khó chịu nhưng không tìm ra nguyên nhân, sau đó công ty lặng lẽ cài đặt giám sát mới điều tra ra, có người bỏ độc vào cốc nước của hắn. "Tự mình phạm tiện trước còn có gan tới tìm tôi khởi binh hỏi tội, tôi muốn hỏi chút dũng khí của anh ở đâu ra?" Tiền Hạo Đa bại trận, trong lòng sợ hãi, thân thể béo ú ở trước mặt Thẩm Gia Ngôn nhất thời thấp hơn hai khúc, cũng không cách nào ngẩng đầu vênh váo hung hăng nữa, giống như gà trống đấu thua ảo não rời đi. Chu Tầm Chi sau khi biết, lửa giận dâng trào, giận đến bệnh tình nặng thêm, ngay cả phỏng vấn cuối tuần cũng đẩy lùi. Đêm đó《Kiếm huyết phong hầu》phát sóng, Thẩm Gia Ngôn từ sớm ngồi trước TV, mặc dù tập 1 không có cậu, nhưng phần cuối tập có cậu. Đây là vị trí nghiêm túc đầu tiên cậu có trên TV, kích động giống như xem thành tích thi đại học năm đó. Tạ Kế Hiên nói mình chờ xem tin tức nửa đêm, ngồi ở một bên mặt không biểu tình cùng Thẩm Gia Ngôn xem, nhưng Thẩm Gia Ngôn xem một nửa đi ngủ, Tạ Kế Hiên xem, tầm mắt không tự chủ được dời đến trên bụng Thẩm Gia Ngôn. Phía dưới rất nóng, nóng hầm hập, nhiệt độ xuyên thấu qua quần áo truyền tới trên tay Tạ Kế Hiên, nóng tới mức anh khẽ run rẩy. Nơi này có đứa nhỏ thuộc về anh và Thẩm Gia Ngôn, mặc dù còn chưa phát triển chân tay xong, Tạ Kế Hiên nhưng có thể cảm nhận được sức mạnh mạnh mẽ kia, sinh sôi không ngừng giống như đang nhắn nhủ với anh cái gì. Tạ Kế Hiên dùng chút lực tinh tế cảm thụ, ôn nhu trong đôi mắt thâm thúy càng ngày càng mạnh, lúc Thẩm Gia Ngôn mở mắt ra, nhìn thấy chính là một hình ảnh như vậy. _______ Mèo Ragdoll mắt xanh lam:
|
Chương 17[EXTRACT]*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit + Beta: Vịt*** Chương đăng đúng những phút cuối ngày cuối tháng =))))Tạ Kế Hiên giống như Raccoon trộm thức ăn cho mèo bị tóm gọn, tay cứng ngắc đặt trên bụng Thẩm Gia Ngôn, rụt không được mà không rụt cũng không xong, hai người mắt to đối diện mắt nhỏ, mặt Tạ Kế Hiên dần dần đỏ. Thẩm Gia Ngôn đột nhiên nhảy lên: "Diễn xong rồi." Cậu vội vàng cầm điện thoại bắt đầu quay end song, lúc này tập 1《Kiếm huyết phong hầu》đã kết thúc, trên TV đang chiếu end song. (Nhìn Raccoon ảnh này tưởng tượng giống y anh Hiên =)))))Nhìn Thẩm Gia Ngôn chuyên chú quay, Tạ Kế Hiên thở phào nhẹ nhõm, đầu ngón tay nhớ lại xúc cảm lúc nãy, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, quăng một câu "Tôi đi ngủ đây" đứng dậy rời đi, đi hai bước, lại khập khiễng trở lại cầm gậy. Thẩm Gia Ngôn hết sức chăm chú nhìn TV, cũng không có chú ý Tạ Kế Hiên, Tạ đại tổng tài vỗ ngực một cái, khập khiễng rời đi. Chờ người đi rồi, Thẩm Gia Ngôn sụp vai xuống, mạnh mẽ thở phào, cũng không biết có phải ảo giác của cậu hay không, cứ cảm thấy trên bụng nóng hầm hập, nhưng càng làm cho cậu để ý chính là ánh mắt Tạ Kế Hiên. Thẩm Gia Ngôn vuốt bụng, càng nghĩ tai càng đỏ, nhưng không nghĩ tới Tạ Kế Hiên thoạt nhìn không thông nhân tình còn có một mặt ôn nhu như vậy. 《Kiếm huyết phong hầu》phát sóng tập 1 thu được rất nhiều khen ngợi, mặc dù Thẩm Gia Ngôn chưa ra sân, vẫn như cũ chiếm một chỗ ngồi ở top comment. Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Chúc mừng phim mới của Ngôn Ngôn phát sóng [bình luận kèm theo ảnh]Phía dưới một đống comment like, đưa lên top comment. Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Bà xã giỏi nhất [bình luận kèm theo ảnh]Thẩm Gia Ngôn trong ảnh đính kèm vô cùng trẻ trung, mặc đồng phục học sinh đứng dưới tán cây, dường như vô ý quay đầu đối diện ống kính của người chụp, dưới trạng thái cực kỳ tự nhiên bị tóm lại. Đường nét thời thiếu niên không khác hiện tại lắm, mặc đồng phục học sinh mùa hè quy củ, vẫn như cũ đẹp trai phi thường xuất chúng, ánh chiều tà hắt vào trên mái tóc ngắn màu đen, hơi thở của thiếu niên linh động được vĩnh viễn lưu trữ trong bức hình thời gian. Tấm hình nay fan chưa từng thấy, thời kỳ thiếu niên của nam thần ai có thể không động tâm, nháo nhào đòi Ông xã của Thẩm Gia Ngôn ảnh chưa từng công khai. Nhưng vị này quá keo kiệt, ai muốn cũng không cho, hiển nhiên là muốn chiếm nam thần thành của riêng. Nhưng fan oán trách nhiều hơn nữa, cũng không chọi được người ta có đồ độc nhất vô nhị, trong lúc nhất thời nhào nhào tràn vào trang chủ ấn follow, Ông xã của Thẩm Gia Ngôn từ một tiểu trong suốt vô danh yên lặng trong nháy mắt tăng hơn 1 nghìn fan, điệu bộ chèn ép "Bạn gái chính quy". Bạn học nhỏ Mạnh Vân Tinh "Bạn gái chính quy" nghiến răng nghiến lợi với điện thoại, nhưng không biết làm sao người ta level cao, hắn chỉ có thể tâm không cam tình không nguyện ấn vào trang chủ của "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn", bởi vì hắn không thể không thừa nhận, bức ảnh vừa rồi quá chọt vào tim hắn. Nhưng trang chủ không tìm được ảnh gốc, trang chủ của vị đại huynh đệ này cực kỳ hoang vu, chỉ có weibo vừa rồi forward, không có gì khác. Mạnh Vân Tinh ấn tin nhắn riêng. Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Xin chào huynh đài, bức hình vừa rồi chia sẻ chút sao?Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Tui vì sao phải chia sẻ vợ mình với thím?Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn:......Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Đều là fan của Tiểu Ngôn, phân chia tui thím cái gì?Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Tui là chồng chính quy, thím là bạn gái tự phong, không nên đánh đồng chúng ta.À há, khẩu khí còn rất gớm, Mạnh Vân Tinh nhịn không được tức giận, trực tiếp hận một câu, không nghĩ tới chưa gửi đi, Ông xã của Thẩm Gia Ngôn đã kéo đen hắn. ...... Cái đệt đồ có bệnh, Mạnh Vân Tinh dám cam đoan tên này nhất định là có vấn đề, có không ít người nghĩ minh tinh là bạn trai bạn gái thậm chí ông xã bà xã mình, cái này ở trong giới fan rất bình thường, nhưng hãm sâu bên trong như vậy, không thấy nhiều. Mạnh Vân Tinh có chút thay thần tượng lo lắng, người này vừa nhìn đã không bình thường, còn có thể đào được thứ người khác không đào được, đừng trúng độc quá sâu đi tập kích Tiểu Ngôn liền không ổn. Mặc dù khả năng không có tác dụng gì, Mạnh Vân Tinh vẫn là gửi tin nhắn riêng cho Thẩm Gia Ngôn. Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Tiểu Ngôn, ID Ông xã của Thẩm Gia Ngôn anh chú ý chút nhé, hắn không biết lấy đâu ra ảnh hồi cấp 3 của anh, người có chút không bình thường.Trình bày của fan nhỏ Thẩm Gia Ngôn không có bỏ qua, lúc này còn rep lại, gần đây cây to đón gió, sợ fan nhỏ mang đến phiền phức, chưa từng rep lại, nhưng tin nhắn này cậu nhận được. Thẩm Gia Ngôn chạy tới Weibo người này vừa nhìn, ảnh hình như là cậu hồi cấp 3, có thể là bạn học gì đó của cậu, mặc dù hơi kỳ quái, nhưng không sao hết. Nhưng sau khi Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy Weibo chứng thực cho hắn, không bình tĩnh nữa. Ui đệt, chứng thực là cái quỷ gì, tại sao lại chứng thực cho hắn?? Cậu làm sao không biết mình có một ông xã?? Ui đệt fan nhỏ thật sự nói đúng, người này tuyệt đối không bình thường! Thẩm Gia Ngôn tức giận không chịu nổi, dùng nick clone follow Ông xã của Thẩm Gia Ngôn, cậu cũng muốn xem xem người này rốt cuộc muốn làm gì! Sáng thứ 2 lúc Thẩm Gia Ngôn dậy, đã thấy Tạ Kế Hiên ngồi ở phòng khách, tây trang giày da, nghiêm chỉnh đợi, nghiễm nhiên đã sửa soạn chỉnh tề. Thẩm Gia Ngôn mặc đồ ngủ, ngáp: "Không cần gấp, cục dân chính vẫn chưa mở cửa đâu." Hôm nay bọn họ sẽ đi đăng ký kết hôn, vì bảo bảo trước tiên kết hôn đã. Ánh mắt Tạ Kế Hiên chợt lóe, hất cằm lên, lạnh lùng nói: "Tôi không vội." Thẩm Gia Ngôn thấy tóc anh đều tỉ mỉ xử lý qua, giày da cũng lau đến bóng loáng, hẳn đã dậy rất sớm. Hiện tại 7h, Tạ Kế Hiên ít nhất sửa soạn 1 tiếng, bất quá có lẽ người ta chỉ là chú trọng hiệu suất, Thẩm Gia Ngôn thức thời không có nói gì nữa. 9h, thư ký lái xe chở bọn họ tới cục dân chính, Thẩm Gia Ngôn vốn là muốn từ cửa sau vào, thân phận hiện tại của cậu cần cảnh giác khắp nơi, nhưng Tạ Kế Hiên cần phải quang minh chính đại từ cửa trước đi vào. Không đi là không đi. Không phối hợp nói: "Tôi không đi từ cửa sau!" "......" Ba tháng trước anh không phải mới đi sao!! May mà lúc này không có ai, Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút thỏa hiệp, đeo mũ khẩu trang đi theo Tạ Kế Hiên từ cửa chính vào, một đường tới chỗ đăng ký. Nhân viên làm việc là một tiểu cô nương, thấy hai đại soái ca không khỏi nhìn thêm mấy cái, càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, rất nhanh nghĩ ra, đây không phải là người đàn ông độc thân kim cương đẹp trai nhất cả nước Tạ Kế Hiên sao!! Vị bên cạnh nhưng không quá quen mắt, nhưng cũng là một tuấn nam. Mặt tiểu cô nương đều nghẹn đỏ, Tạ Kế Hiên kết hôn!! Cô nàng hôm nay vận khí cũng quá tốt, tận mắt nhìn thấy người nổi tiếng đăng ký kết hôn, còn là cùng đồng tính! Aiz! Quả nhiên nam nhân tốt đều là gay mà!! Quá không công bằng! Cuốn sổ đỏ rất nhanh đã tới tay, Thẩm Gia Ngôn cầm lấy còn cảm thấy rất không chân thật, cậu lúc này đã kết hôn với Tạ Kế Hiên? (Giấy chứng nhận kết hôn ở TQ làm dạng quyển giống như passport ý chứ không chỉ độc 1 tờ như ở Việt Nam)Thẩm Gia Ngôn nhìn Tạ Kế Hiên: "Hai ta......" Ừm nói gì được đây? Tạ Kế Hiên nhìn cuốn sổ đỏ của mình, hai người đều là nền đỏ sơ mi trắng, Thẩm Gia Ngôn lộ ra nụ cười 8 răng tiêu chuẩn, cười tới cực kỳ đẹp, hơi dựa vào anh. Bọn họ giống như phu phu bình thường, được 1 tấm giấy chúng nhật định ra quan hệ. (Ở TQ ảnh thẻ kết hôn là nền màu đỏ)Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: "Có phải không dám tin đây là sự thật không?" Thẩm Gia Ngôn vừa định gật đầu, nghe anh lại nói: "Trong lòng nhất định vui tới nổ tung đi, tôi biết cậu rất cao hứng, không cần nín." "......"?? Ai cao hứng. Đại lão suy nghĩ nhiều quá rồi. Thẩm Gia Ngôn khát, chạy đi siêu thị mua nước uống, lúc trở lại nghe thấy trong xe truyền ra động tĩnh rất lớn, loáng thoáng có tiếng cười. Chờ cậu mở cửa, bên trong cũng không có ai khác, chỉ có Tạ Kế Hiên lãnh khốc ngồi ở chỗ đó lật xem văn kiện. Hai người buổi trưa cùng đi ăn cơm, Tạ Kế Hiên đặt nhà hàng tốt nhất thành phố A, ở tầng thượng có thể ngắm cảnh biển đẹp đẽ, vô cùng thích hợp tình nhân ăn cơm. Thẩm Gia Ngôn vẫn là lần đầu tiên tới nơi này, Lưu mỗ mỗ vào đại quan viên (*), không khỏi tò mò. ((*) giống câu "nhà quê lên tỉnh")Thang máy ngắm cảnh từ từ lên cao, từ lúc vào cửa mấy cô gái trẻ đã chú ý tới Tạ Kế Hiên liên tục nhìn sang, định dẫn tới sự chú ý của tổng tài cao lãnh, mấy vị này xem ra là biết Tạ Kế Hiên, ánh mắt sùng bái lại mê muội. Đúng vậy, vừa đẹp trai vừa có tiền, đổi là cô gái nào cũng động tâm. Ngay cả Thẩm Gia Ngôn không thừa nhận cũng không được, Tạ Kế Hiên ngoại trừ không thông nhân tình ra, cậu chưa từng gặp ai vẻ ngoài đẹp trai còn có tiền có gia thế như vậy, đừng nói con gái, nam cũng mê muội không khác. Lúc Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình, cực kỳ lạnh nhạt, nhưng cũng không làm cho người ta cảm thấy không thể tiếp cận, ngược lại, sẽ làm cho người ta có kích động thiêu thân lao đầu vào lửa. Lãnh đạm mê người, đây chính là cảm thụ của mấy cô gái hiện tại. Thang máy ngắm cảnh đều đặn nhanh chóng lên cao, Thẩm Gia Ngôn trước kia từng đi thang máy thế này, không có bất kỳ khó chịu gì, nhưng hôm nay lại có chút không thoải mái, theo thang máy càng lên càng cao, lúc nhìn xuống thế nhưng choáng đầu buồn nôn. Cậu vội vàng túm lấy vai Tạ Kế Hiên, hơi dựa lên. Sợ Tạ Kế Hiên ghét bỏ, không dám dựa vào quá gần, hơn nữa nhiều người ở đây như vậy, cậu cũng không nên quá thân mật. Vai Tạ Kế Hiên phút chốc căng thẳng, Thẩm Gia Ngôn xấu hổ nói: "Xấu hổ quá mượn vai anh dùng tý, tôi hơi choáng đầu, chân anh không sao chứ?" Người ta gãy chân, còn phải đỡ cậu, cậu "bắt nạt" người tàn tật như vậy trong lòng hết sức bất an. Tạ tổng tài ưỡn thẳng sống lưng, mặt không biểu tình nói: "Chân gãy cũng không phải tay gãy." "......" Anh vẫn còn biết ha. Các em gái bên cạnh nhìn thấy Tạ Kế Hiên và người đàn ông đeo khẩu trang đội mũ bên cạnh cử chỉ thân mật, vừa nhìn quan hệ đã không đơn giản, nhất thời vừa hâm mộ vừa đố kỵ, bất quá người ta có chủ, cũng đành phải phẫn nộ thu hồi ánh mắt. Thẩm Gia Ngôn vẫn chưa biết cậu bị người ghen tị, cậu chịu đựng khó chịu, chờ sau khi thang máy rốt cục tới, đi ra thang máy mới tốt hơn chút. Thẩm Gia Ngôn đầu váng não căng ở trên ghế sa lon ngồi xuống, sau khi có nhóc con, thể chất cậu xảy ra thay đổi rất lớn, sau này hẳn không dễ hỏng như vậy. Trong mắt Tạ Kế Hiên lộ ra lo lắng, Thẩm Gia Ngôn nghĩ anh khẳng định rất lo lắng bảo bảo, có người cha yêu con như vậy, sau này sau khi ly hôn, cậu cũng yên tâm giao con cho Tạ Kế Hiên. Tạ Kế Hiên rút khăn giấy ra nhét vào tay cậu, "Cậu trước bình tĩnh chút, tôi đi gọi điện thoại." Đi xa vài mét, Tạ Kế Hiên đứng ở sau một cây gỗ Brazil, gọi cho Đỗ Tử Tửu. Thẩm Gia Ngôn ngồi hồi sức, đầu kia trong thang máy lại đi ra mấy người. Thẩm Thừa Vũ vừa nhấc mắt đã nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn, hắn dắt tiểu Nam, chiếc nhẫn đính hôn trên ngón áp út hết sức rõ ràng. Gặp ở nơi này, cậu không thể không đi lên chào hỏi, cũng đúng lúc, Thẩm Thừa Vũ muốn chính thức giới thiệu với Thẩm Gia Ngôn vị hôn thê nhà giàu của mình.
|
Chương 18[EXTRACT]Edit + Beta: VịtThẩm Gia Ngôn đang khó chịu, nhìn thấy Thẩm Thừa Vũ, một vạn không muốn phản ứng. "Anh, anh cũng tới đây ăn cơm?" Nơi này ăn một bữa cơm tiêu xài không rẻ, người bình thường không ăn nổi, Thẩm Thừa Vũ không cho rằng Thẩm Gia Ngôn mới vừa có chút danh khí đã có thể có năng lực này. "Đúng thế." Thẩm Thừa Vũ cười: "Vậy sao không đi vào chứ?" Cho anh tiếp tục giả vờ. "Tao chờ người." Thẩm Gia Ngôn nhìn nhìn Tạ Kế Hiên bên kia còn đang gọi điện thoại, cau mày không biết đang nói gì. "Anh, em đã đính hôn với tiểu Nam." Thẩm Thừa Vũ ngay mặt tung lương cẩu, không che dấu đắc ý, giơ tay cho Thẩm Gia Ngôn nhìn chiếc nhẫn. Trịnh Hiểu Nam là một phú nhị đại tiêu chuẩn, trong nhà làm bất động sản, ở biệt thự lớn 3 tầng với cha mẹ, nhàn rỗi không có chuyện gì thì ăn cơm đi dạo phố. Cha mẹ Thẩm gia cực kỳ vừa ý cô nàng, Trịnh Hiểu Nam mặc dù vẻ ngoài bình thường, nhưng Thẩm Thừa Vũ trước kia từng đi theo nhiều con gái như vậy cũng không có gia thế khí phái của cô nàng. Hai người lui tới nửa tháng, Thẩm Thừa Vũ liền cầu hôn, Trịnh Hiểu Nam đáp ứng ngay. Hôm nay là tới ăn cơm chúc mừng, mỗi món ăn hơn 1 vạn, cho dù là Trịnh Hiểu Nam cũng không phải thường xuyên đến đây. Thẩm Thừa Vũ chân cao khí tăng, ngẩng đầu ưỡn ngực, dường như có tiền không phải Trịnh Hiểu Nam, mà là mình. Thẩm Gia Ngôn có lệ: "Chúc mừng ha." Thẩm Thừa Vũ muốn ở trên mặt Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy tâm tình hâm mộ, nhưng trên mặt Thẩm Gia Ngôn sạch sẽ, cái gì cũng không có, không hâm mộ cũng không lấy lòng, thậm chí không có một chút ý tứ tò mò. Ánh mắt Thẩm Thừa Vũ trào phúng, rõ ràng trong lòng vô cùng hâm mộ, trẻ tuổi thì thôi, còn cưới thiên kim phú nhị đại, quả thực là bên thắng nhân sinh, không đố kỵ mới lạ! Thẩm Thừa Vũ không có ý định bỏ qua, hắn hôm nay nhất định phải thấy Thẩm Gia Ngôn bị chê cười, giết nhuệ khí người này, cười hỏi: "Người anh chờ vẫn chưa tới sao?" Thẩm Gia Ngôn ngẩng mắt vừa nhìn, Tạ Kế Hiên rốt cục gọi điện thoại xong, thu điện thoại đi về phía bọn họ. "Tới rồi." Thẩm Gia Ngôn đứng lên, chân mày Tạ Kế Hiên giãn ra chút: "Đỗ Tử Tửu nói không có vấn đề gì, qua 2 tháng là ổn." Trước mặt nhiều người như vậy bàn luận chuyện của cậu, Thẩm Gia Ngôn hết sức không được tự nhiên, vội vàng ngừng lại: "Không sao là được rồi chúng ta đi vào trước đi." Cậu quay đầu nhìn Thẩm Thừa Vũ, "Xin lỗi bọn tao đặt vị trí cạnh cửa sổ, không đi sẽ bị hủy bỏ." Thẩm Thừa Vũ lúc này đã ngây người, vẻ đắc ý trên mặt dần dần biến mất, cũng không cười nổi nữa. Vị hôn thê Trịnh Hiểu Nam bên cạnh thay đổi vẻ mặt uể oải, đứng thẳng tuột, cẩn thận đánh giá Tạ Kế Hiên. Đại danh Tạ Kế Hiên cô nàng đã như sấm bên tai, thường xuyên có thể ở gặp mặt trong giới nghe được, mấy chị em kia của cô nàng âm thầm thích Tạ Kế Hiên, tìm cách quen biết với Tạ Kế Hiên. Đối với nhân vật như Tạ Kế Hiên, cô nàng tự nhiên không tránh được sùng bái, nhưng biết mình với cao không đợc, cho nên chỉ có thể nhìn xa xa. Hôm nay làm sao cũng không nghĩ đến, đại nhân vật mình không tiếp xúc được thế nhưng cùng Thẩm Gia Ngôn, anh chồng tương lai của cô nàng thân nhau. Trịnh Hiểu Nam tiếp tục nhìn Thẩm Gia Ngôn ánh mắt liền khác. Cô nàng cẩn thận nói: "Tạ tổng." Tạ Kế Hiên không nhìn cô, "Vị trí tôi đặt, bọn họ không dám hủy." Lời này nói sức mạnh mười phần, người khác nếu nói như vậy, người khác sẽ cảm thấy hắn đang xạo chó, nhưng Tạ Kế Hiên nói như vậy, mọi người cảm thấy là đương nhiên. Ánh mắt Tạ Kế Hiên đều ở trên người Thẩm Gia Ngôn, điều này làm cho Thẩm Thừa Vũ hết sức không thoải mái, lập tức vươn tay, bày ra nụ cười đẹp nhất của mình chào hỏi với Tạ Kế Hiên: "Xin chào Tạ tổng, lại gặp mặt rồi." Tạ Kế Hiên cũng không biết hắn, hỏi Thẩm Gia Ngôn: "Bạn?" Thẩm Thừa Vũ sửng sốt, trên mặt nóng rát, hắn và Tạ Kế Hiên ở sân golf từng gặp mặt, hắn cho rằng Tạ Kế Hiên sẽ nhớ hắn, từ nhỏ đến lớn, còn chưa có ai nhìn qua hắn mà một chút ấn tượng cũng không lưu lại. Thẩm Thừa Vũ có chút không thể tiếp nhận, trong lúc nhất thời, đầu cũng không ngẩng nổi. Thẩm Gia Ngôn nói: "Em trai tôi." Tạ Kế Hiên lại nhìn một cái, vẻ ngoài 2 người không hề giống, anh nhàn nhạt nói một tiếng: "Xin chào." Nhưng cũng không phản ứng tay Thẩm Thừa Vũ vươn ra. Nhìn bọn họ đi xa, Thẩm Thừa Vũ còn có chút thẫn thờ, Trịnh Hiểu Nam nói: "Anh trai anh quen biết Tạ Kế Hiên?" Sắc mặt Thẩm Thừa Vũ có chút không tốt: "Anh ta là nghệ sĩ dưới cờ Tân Nguyên." Trịnh Hiểu Nam cảm thán: "Có thể quan hệ tốt với ông chủ như vậy, tiền đồ vô lượng a." Thẩm Thừa Vũ nghiến răng, trong ánh mắt mang theo phẫn hận: "Chắc là làm giao dịch gì xấu xa, nghệ sĩ bò lên giường ông chủ, dùng thân thể đổi lấy ích lợi, đây cũng không phải chuyện thường gặp sao." Nhất định là như vậy, bằng không 5 năm cũng không có gợn sóng gì, làm sao đột nhiên hot. Dựa vào thân thể thượng vị, kiếm được cũng là tiền bẩn, hắn dựa vào năng lực của mình dốc sức làm, thân chính không sợ bóng tà, Thẩm Gia Ngôn căn bản không xứng so sánh với hắn. Thẩm Thừa Vũ nghĩ như vậy, rốt cục dễ chịu chút. Bữa cơm này ăn xong, Thẩm Gia Ngôn lại bắt đầu bận rộn, cả tuần đều bận rộn, có lúc buổi tối quay tiết mục, không xem TV. Ban ngày còn phải đuổi kịp lịch trình, cũng không có thời gian bổ sung. Tập 5 vai tiểu Thái tử cậu diễn đã ra, ở đoạn cuối hơi hơi lộ mặt, mua hoa đăng của nữ chính, cuộc gặp mặt của hai người bởi vậy diễn ra. Phần diễn của Thẩm Gia Ngôn cũng chính thức bắt đầu. Lúc trên xe Thẩm Gia Ngôn hơn nửa muốn ngủ bù, hơn nữa 1 tập dài hơn 40 phút, cậu cũng không biết mình sẽ xuất hiện ở chỗ nào, xem từng chút một thật sự quá phí thời gian, hơn nữa mắt khó chịu, cứ như vậy trì hoãn, thẳng tới chiếu đến tập 10, Thẩm Gia Ngôn đều không thể nhìn thấy mình ra sân. Chỉ ở trên mạng xem một vài gif, Thẩm Gia Ngôn cũng không có cố ý tìm kiếm, vừa mở nick clone của mình ra, ùn ùn kéo đến đều là gif《Kiếm huyết phong hầu》có liên quan tới cậu, tiếng vang của 《Kiếm huyết phong hầu》vô cùng tốt, ban đầu mọi người phần lớn là vì cậu mà tới, dần dần bị nội dung phim hấp dẫn, thật sự nhận ra sự ưu tú của bộ phim, hãm vào trong sự nhiệt tình của truy phim. Cũng trong quá trình truy phim, phát hiện thực lực của Thẩm Gia Ngôn, tiểu ca đột nhiên hot này, không chỉ người đẹp trai thiện tâm, hóa ra kỹ thuật diễn thế nhưng cũng tốt như vậy, cái này làm sao có thể làm cho người ta không động tâm. Thế là fan Thẩm Gia Ngôn càng ngày càng nhiều. Nhìn fan không ngừng tăng lên, Thẩm Gia Ngôn tự đáy lòng kiên định, thật sự quá tốt, cậu không có cô phụ sự mong đợi của những người này. Bên này cách Tạ Kế Hiên ngã gãy chân đã 1 tháng, đến thời gian kiểm tra lại thay thuốc, Thẩm Gia Ngôn ở trên điện thoại cài đặt nhắc nhở, nhưng đúng ngày đó không có thời gian, Thẩm Gia Ngôn sợ làm chậm trễ anh, liền quyết định gọi điện thoại nói với anh mình không đi được. Tạ Kế Hiên hình như rất bận, điện thoại vang lên ba lần mới nhận, Thẩm Gia Ngôn do dự: "Xấu hổ quá Tạ tổng, tôi hôm nay thật sự không có thời gian dẫn anh đi kiểm tra lại." Tạ Kế Hiên không hiểu ra sao: "Kiểm tra lại cái gì?" "...... Chân anh á......" Tạ Kế Hiên tựa hồ mới nhớ tới, âm thanh lập tức thấp xuống: "Chân tôi gãy rồi." ...... Anh chẳng lẽ mới nhớ tới nó gãy sao? "Anh bảo thư ký Hoàng đi với anh nhé." Thẩm Gia Ngôn đề nghị. "Thư ký Hoàng hôm nay nghỉ phép." "Vậy trợ lý Dương đâu?" "Vợ chờ sinh." Thẩm Gia Ngôn phát sầu, "Bên cạnh anh không có ai có thể đi cùng anh sao?" Tạ Kế Hiên hồi lâu không nói chuyện, hơi thở bi thương dường như xuyên qua micro truyền đến Thẩm Gia Ngôn bên này, đầu kia âm thanh trầm thấp nói: "Cậu bận việc của cậu đi, tôi có thể tự mình chống gậy đi, chỉ là gãy chân mà thôi không có gì lớn." "......" Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút: "Tôi buổi chiều sau khi xong việc, hẳn vẫn có thể kịp đi kiểm tra lại." Tạ Kế Hiên thở dài: "Vậy cũng được, cậu có thể kịp là tốt nhất, tôi không thích nhất là miễn cưỡng người khác." "......" Phải không?? Thẩm Gia Ngôn vẫn ôm một tia hi vọng cuối cùng: "Anh hiện tại có việc sao?" Tạ Kế Hiên hết sức nghiêm túc: "Tôi bận lắm." Thẩm Gia Ngôn nghe tiếng gõ bàn phím cành cạch, hình như thật sự rất bận, liền cúp điện thoại. Qua mười phút sau, Thẩm Gia Ngôn lúc ngồi xe rảnh, đăng nhập nick clone xem xem fan hiện tại đang nói chuyện gì, vừa lên, liền nhìn thấy ID Ông xã của Thẩm Gia Ngôn đăng 1 video. Ông xã của Thẩm Gia Ngôn:《Kiếm huyết phong hầu》Thẩm Gia Ngôn cut.Thẩm Gia Ngôn mở ra, video này cắt phần diễn của cậu ghép lại với nhau, cực kỳ tỉ mỉ, ngay cả ngóc ngách xó xỉnh cũng cắt vào. Thẩm Gia Ngôn xem xong, ấn tượng đối với "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn" thay đổi không ít, cho dù người này có chút biến thái, nhưng nhìn ra được là thật tâm thích cậu. Cậu lặng lẽ ấn like, bên dưới đã có rất nhiều comment và forward, khoảng thời gian này, "Ông xã của Thẩm Gia Ngôn" đã tích góp được hơn 1 vạn fan, đã đuổi kịp "Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn". Gần tối sau khi xong việc, Thẩm Gia Ngôn chạy tới bệnh viện của Đỗ Tử Tửu. Tạ Kế Hiên nằm ở trên giường, Thẩm Gia Ngôn vừa vào cửa đã cảm giác tâm tình anh có chút suy sụp, dè dặt hỏi bác sĩ: "Chân Tạ tổng sao rồi, ổn chưa?" Đỗ Tử Tửu nói: "Không tệ, bất quá thương gân động cốt 100 ngày, nửa năm tiếp theo cũng phải chăm sóc cẩn thận, phải tỉ mỉ chú ý." Vừa nói liền muốn thay thuốc, Thẩm Gia Ngôn băn khoăn tâm tình Tạ Kế Hiên, hỏi: "Đau không?" Ánh mắt Tạ Kế Hiên yếu ớt: "Cậu yên tâm, tôi sẽ sống xuống bàn mổ." "......" Cởi băng vải ra, bên trong quấn một lớp, không phải thạch cao bình thường thấy, thảo nào, bình thường nhìn chân Tạ Kế Hiên cũng không có loại cảm giác cứng ngắc, Thẩm Gia Ngôn hiếu kỳ nói: "Không cần bó thạch cao sao?" "Tôi đây là kỹ thật mới nước ngoài nghiên cứu ra, dùng tốt hơn bó thạch cao." Đỗ Tử Tửu bí hiểm nói. Thẩm Gia Ngôn đầy mặt vẻ lợi hại quá, Tạ Kế Hiên hừ lạnh: "Kinh phí nghiên cứu của cậu ta là tôi cho." Thẩm Gia Ngôn lại nhìn về phía anh, lộ ra biểu tình lợi hại, Tạ đại tổng tài quả nhiên có tầm nhìn xa, lĩnh vực y học cư nhiên cũng có liên quan đến. Tạ Kế Hiên thấy ánh mắt Thẩm Gia Ngôn nhìn tới đây, hất cằm lên, khí phách bắn bốn phía, tự cao tự đại, tiểu nhân trong lòng đã giết chết Đỗ Tử Tửu. Đỗ Tử Tửu: "......" Thật là anh em cây khế. Đổi xong thuốc, Đỗ Tử Tửu lấy găng tay xuống, nói với Thẩm Gia Ngôn: "Tôi kiểm tra thai nhi cho cậu chút, xem xem một tháng này phát triển thế nào, thân thể đàn ông không thể so với phụ nữ, vẫn là cẩn thận thì tốt hơn." Thẩm Gia Ngôn một đại nam nhân, đối với làm cái này vẫn là rất mâu thuẫn, nhưng vì nhóc con, vẫn là nghe lời nằm trên giường.
|
Chương 19[EXTRACT]Edit + Beta: VịtTính toán chút, nhóc con ở trong bụng cậu đã 4 tháng rồi. Tay chân đã phát triển, mặc dù vẫn là một cục nho nhỏ, nhưng làm cho người ta không thể không chú ý, Thẩm Gia Ngôn biết nó ở chỗ đó ngoan ngoãn đợi, mặc dù như cũ cảm thấy không tưởng tượng nổi, nhưng đã không phải không thể tiếp nhận như vậy nữa. "Bảo bảo phát triển rất tốt, cực kỳ khỏe mạnh." Đỗ Tử Tửu cẩn thận kiểm tra, nhẹ nhàng chạm vào bụng Thẩm Gia Ngôn. Thẩm Gia Ngôn không dám nhìn mắt Tạ Kế Hiên, mặc dù cậu đã tiếp nhận sự tồn tại của nhóc con, nhưng cũng không biểu thị tiếp nhận "Đầu sỏ gây tội" Tạ Kế Hiên. "Đầu sỏ gây tội" cậu niệm trong lòng lúc này đang chăm chú nhìn, cẩn thận, sợ mình thở hơi lớn chút là thổi bay vật nhỏ, nhìn nhìn, nghiêm túc nói: "Lớn lên giống tôi." Thẩm Gia Ngôn: "......" Đỗ Tử Tửu: "......" Trước không đề cập tới bảo bảo bốn tháng lớn bao nhiêu, ngũ quan vẫn chưa thực sự phát triển đâu, mắt cũng nhắm, anh làm sao thấy được nó lớn lên giống anh? Tạ Kế Hiên không nhận được câu trả lời nhíu mày nhìn sang, khẩu khí bất thiện nói: "Không giống sao?" Đỗ Tử Tửu nghĩ tới sau này còn phải tìm Tạ Kế Hiên làm người vung tiền, đẩy mạnh tiêu thụ thuốc mỡ trừ sẹo 8 vạn đồng với anh, cúi đầu với thế lực bắp đùi vàng, ca ngợi: "Phiên bản Kế Hiên sống động." Tạ Kế Hiên rất hài lòng, bộ dáng cao cao tại thượng nói một không hai kia rất có loại ý tứ con ta ta nói. "......" Thẩm Gia Ngôn không muốn chen vào, cậu vẫn đang rầu rĩ bụng mình, hiện tại vẫn chưa có dấu hiện rõ ràng gì, nhưng sau này cơ, cậu gần đây chuẩn bị thử vai bộ phim mới, cũng không thể sau này bụng lớn diễn phim. "Bác sĩ Đỗ, nhãi con —?" Tạ Kế Hiên bỗng nhìn sang, Thẩm Gia Ngôn sửa lời: "Bảo bảo lúc nào mới ra đời?" "Dựa theo bình thường mà nói, ít nhất còn 5 tháng, nhưng thân thể nam giới không thể dựa theo lẽ thường, bình thường đều sẽ sớm, sau khi qua 8 tháng, cậu tùy thời phải chuẩn bị sẵn sàng." Câu Đỗ Tử Tửu bổ sung cuối cùng kia để cho Thẩm Gia Ngôn thở phào: "Bất quá nam giới không quá lộ vẻ mang thai, cậu không cần lo lắng người khác sẽ dùng ánh mắt khác thường nhìn cậu, chỉ là hơi chút "bụng bia" thôi." Nếu như là "bụng bia", Thẩm Gia Ngôn vẫn chịu đựng được, nhiều nhất trong mắt người khác chính là mập, chờ sau này dỡ hàng khôi phục bình thường cũng có thể nói là giảm cân. Sau khi kiểm tra xong Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ rất nhiều, phải làm thế nào kiên trì thời gian còn lại, "bụng bia" phải giấu thế nào, suy nghĩ một chút vẫn là chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Cậu vừa nghĩ vừa nhìn kịch bản trong tay, cậu sắp tới thử vai một nhân vật nam chính, mặc dù là nam chính, nhưng kỳ thực là phim thiên nữ chính, xếp vị trí cậu vẫn phải xếp thứ 2. Nữ chính bộ phim đã định, là Trương Thiệu Nhiên từng được giải Hồng Hoa, diễn viên nữ thực lực nổi tiếng trong nước, hai lần thị hậu (*). Cho nên đừng thấy là nam chính hàng 2, diễn viên nam muốn tham gia diễn có rất nhiều, tỷ như Chu Tầm Chi, đúng vậy, Thẩm Gia Ngôn sẽ phải cùng tiểu sinh đang hot, sư phụ đệ cùng công ty cùng nhau cạnh tranh cùng 1 nhân vật. ((*) thị hậu: giống như ảnh hậu, nhưng ảnh hậu dùng trong phim điện ảnh, còn thị hậu dùng trong phim truyền hình)Thẩm Gia Ngôn không nghĩ tới Chu Tầm Chi cũng định tới thử vai《Thập lý hồng nhan》, vốn nghe nói hắn đã xác định kế hoạch quay phim mới, còn là nam chính, không nghĩ tới đột nhiên thay đổi chủ ý, ngắm trúng chỗ này. Vậy thì vừa hay, những người khác đều chuẩn bị vác ghế ra xem kịch vui, chờ xem cậu và Chu Tầm Chi đấu đá. Đấu đá gì đó Thẩm Gia Ngôn thật sự chưa từng nghĩ, đối với Chu Tầm Chi, Thẩm Gia Ngôn áp lực không lớn, cậu áp lực lớn là tổ bình thẩm thử vai. Nghe nói đạo diễn Tống Trần An yêu cầu cao, một vài cái gần như là mức độ hà khắc, không nhìn nhân khí, không nhìn nhan trị, chỉ nhìn kỹ thật diễn.《Kiếm huyết phong hầu》đều là chuyện 2 năm trước, hồi đó nhiệt huyết, khí chất lịch duyệt hết sức phù hợp nhân vật tiểu Thái tử, nhưng trước kia tốt cũng không đại biểu hiện tại tốt. Vận khí cho cậu một bắt đầu tốt, nhưng tiếp theo phải dựa vào nỗ lực của chính cậu. Một tuần liền, Thẩm Gia Ngôn dụng tâm nghiên cứu kịch bản, nghiên cứu nhân vật nam chính. Nam chính là xuất thân nô lệ, lúc nữ chính mười mấy tuổi bị lưu vong đến Tái Ngoại (*) thay vì gặp nhau, lại được nữ chính cứu. Sau đó hai người chia xa, vài năm sau ở Đô thành gặp nhau, lúc này, nữ chính đã có hôn ước, sắp nhập cung. Nam chính vì nguyên nhân xuất thân tính cách cực kỳ ẩn nhẫn, mặc dù thích nữ chính, nhưng không cách nào nói ra khỏi miệng, sau khi nữ chính trải qua nỗi đau tang ma, giúp nữ chính vùng dậy, đi về phía đỉnh. ((*) Tái Ngoại: phía bắc Vạn Lý Trường Thành)Nhân vật này vẻ mặt biểu tình không phong phú, cho nên cực kỳ khảo nghiệm kỹ thuật diễn, ánh mắt và động tác tứ chi không thích hợp, nhìn sẽ cực kỳ đơ, lập tức bại lộ kỹ thuật diễn. Thẩm Gia Ngôn nghiên cứu tới tâm đắc, lúc này, bạn tốt gọi điện thoại hẹn cậu ra ngoài liên hoan, đúng lúc Thẩm Gia Ngôn muốn thư giãn một chút liền đáp ứng. Một nhóm người hẹn buổi tối đi ăn quán ven đường, buổi tối, cũng không cần đội mũ đeo khẩu trang, Thẩm Gia Ngôn chỉ đeo kính. Đúng lúc muốn đi, điện thoại của thư ký Hoàng gọi tới. Chỉ cần thư ký Hoàng gọi điện thoại cho cậu, hơn nửa không có chuyện gì tốt đẹp, đều là có liên quan tới Tạ Kế Hiên. Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút, vẫn là nhận, Đại Ma Vương cậu không chọc nổi. "Anh Thẩm, Tạ tổng hôm nay muốn đi ra ngoài ăn cơm, phiền anh đưa anh ấy đi." "Anh không thể đưa anh ta đi sao?" Thẩm Gia Ngôn không giải thích được, thư ký Hoàng kiêm chức trợ lý bên người của Tạ Kế Hiên, đôi lúc còn sẽ nấu cơm cho Tạ Kế Hiên, đưa ông chủ đi ăn cơm không phải chuyện nhỏ sao, thế nào lại muốn nghỉ phép chứ. Thư ký Hoàng ngôn từ chính nghĩa: "Dựa theo luật lao động ông chủ không thể chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi của tôi, Tạ tổng là một người tuân thủ pháp luật, anh ấy người đẹp trai thiện tâm sẽ không làm loại chuyện này." "......" Phải không?? Thư ký Hoàng anh nghiện vuốt mông ngựa quá, Thẩm Gia Ngôn nói: "Không phải còn có trợ lý Dương sao?" "Vợ chờ sinh." ??? Vợ trợ lý Dương không phải một tháng trước đã chờ sinh rồi sao, thời gian dài như vậy vẫn chưa sinh hả??? "Vợ hắn vẫn chưa sinh ư?" Thẩm Gia Ngôn không nhịn được, cậu phải hỏi rõ ràng. Thư ký Hoàng dừng một chút, nói: "Vợ của em trai hắn chờ sinh." "......" Vợ em trai chờ sinh, hắn nghỉ phép, đây là tình tiết phim gì vậy?? "Xấu hổ quá, tôi lát nữa có việc, anh tìm người khác đưa Tạ tổng nhé." Thư ký Hoàng nói: "Tôi có thể hỏi là chuyện gì không?" Hắn ngừng chút, cường điệu nói: "Là tôi hỏi, không phải Tạ tổng, Tạ tổng cũng không muốn biết." "...... Tôi muốn về nhà." Bên kia thư ký Hoàng rốt cục cúp điện thoại, dù sao cũng phải ứng phó, Thẩm Gia Ngôn thở phào nhẹ nhõm, xoay người gọi xe tới chợ đêm. Mấy đứa bạn đã đến, mấy người này đều là bạn học đại học của cậu, đại học của cậu cũng không phải trường biểu diễn, bạn bè hiện tại đều ở xí nghiệp nhậm chức, có người đã kết hôn rồi. "Tiểu tử cậu khó hẹn ha, đại minh tinh đều bận như vậy sao?" Thẩm Gia Ngôn xin lỗi cười cười, mấy người này đều là các anh em tốt của cậu, cậu yên tâm trò chuyện: "Hôm nay tao mời khách, chúng mày đừng khách khí." Mọi người cười: "Vốn bọn tao cũng không định bỏ tiền." Bọn họ năm người gọi một bàn đồ ăn, có người rót rượu cho Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn vội vàng khoát tay: "Tao không thể uống." "Sao thế?" Trương Trí Thông là giường trên dưới hồi đại học với Thẩm Gia Ngôn, nói chuyện khá giá trị: "Mày trước kia không phải thích uống loại bia khô này sao?" Thẩm Gia Ngôn có thể giải thích thế nào, cậu cũng không thể nói trong bụng mình có nhãi con kia, kiêng bia rượu. "Tao cái kia, giảm cân." Cậu vỗ bụng: "Tao đều sắp có bụng nhỏ rồi." "Ài, minh tinh bọn mày khổ quá, rượu cũng không thể uống, ai cũng gầy giống như gậy trúc, không có lộc ăn a." Có người khuyên Trương Trí Thông: "Được rồi, để cho Gia Ngôn uống nước đi." Thẩm Gia Ngôn cảm kích cười cười, cảm thấy rất có lỗi. Cậu sờ bụng, trong lòng lẩm bẩn, còn không phải là Tạ Kế Hiên làm hại, bằng không loại thể chất không dễ béo như cậu, sao có thể ngay cả bia cũng không dám. Thẩm Gia Ngôn tán gẫu vừa nói vừa cười, nhưng không biết khúc rẽ một chiếc xe Bentley đỗ ở đó, Tạ Kế Hiên ngồi ở trong xe, mắt u ám, anh nhưng không nhớ là nhà Thẩm Gia Ngôn ở trong chợ đêm. Có người chặn vai Thẩm Gia Ngôn, còn có người gắp thức ăn cho Thẩm Gia Ngôn ăn. Thư ký Hoàng kinh hãi đảm chiến nhìn, cẩn thận quan sát sắc mặt vị ngồi phía sau, một lát sau, Tạ Kế Hiên đột nhiên cầm lấy gậy, chuẩn bị mở cửa xe. "Tạ tổng?" "Cậu lái xe đi đi." Tạ Kế Hiên xuống xe, chống gậy khập khiễng khom lưng đi về phía trước, bóng lưng cực kỳ buồn bã. Anh đứng ở nghiêng đối diện quán ăn, Thẩm Gia Ngôn vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy. Trong chợ đêm hạng người gì cũng có, nhưng loại nhân sĩ cao quý tây trang giày da, toàn thân đồ thủ công đặt làm riêng như Tạ Kế Hiên thì không thường thấy, hơn nữa còn chống gậy, khập khiễng, thoạt nhìn thương vô cùng nghiêm trọng. Thân ảnh bi thương dẫn tới không ít người chú ý, Thẩm Gia Ngôn cũng ở trong đó. Cậu ngẩng đầu, lúc ánh mắt quét qua còn chưa chú ý, đảo qua lần nữa, còn tưởng mình hoa mắt. Thẩm Gia Ngôn dùng sức dụi mắt, tiếp tục nhìn, sợ hết hồn, Tạ Kế Hiên làm sao ở đây??! "Tạ tổng." Đã gặp mặt, nhân sĩ tàn tật, Thẩm Gia Ngôn không thể mặc kệ. Tạ Kế Hiên nghe thấy tiếng gọi, run rẩy, xoay xoay người, Thẩm Gia Ngôn vừa nhìn thật sự là anh. "Sao anh ở đây?" Tạ Kế Hiên rũ mắt: "Không ai đưa, tôi chỉ có thể đi." "......"
|