Bảo Bối Học Sinh Cao Trung Của Hắc Bang Lão Đại
|
|
Bảo Bối Học Sinh Cao Trung Của Hắc Bang Lão Đại Tác giả:Nguyệt Bảo Bối Thể loại:Hiện đại, hắc đạo, cường công x biệt nữu thụ, ấm áp, HE Edit: Hắc Mộc Nhĩ (aka Tiểu Mộc)
BL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn.
Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính.
Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ.
Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua.
|
Chương 1[EXTRACT]BL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn.
Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính.
Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ.
Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua.
Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar.
Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được, anh cảm thấy khẩu vị của lão đại xã hội đen trước mắt này thật khó thõa mãn. Hơn nữa hắn tương đối hung hãn, làm cho những bảo bối kia của hắn vừa sợ lại vừa thích, nhưng là vị lão đại này nhìn như thế nhưng thực chất là người có mới nới cũ, không phải một ngày đổi một người thì là ba ngày đổi một người, điều này làm cho anh thật sự không thể đáp ứng được nhu cầu của hắn.
Đối mặt với hắn, Vi Phong chỉ có thể thận trọng ở một bên hầu hạ, vừa vẫy tay gọi người phục vụ bên cạnh, bảo phục vụ nhanh đi tìm người nào tốt một chút hợp với khẩu vị của lão đại rồi đem vị lão đại này đuổi đi.
|
Chương 2[EXTRACT]“Nơi này không còn người nào mới sao? Tại sao mỗi lần ta đến đây đều toàn là những người cũ?”
Du Tử Vân trêu trọc nam nhân trong lòng, lạnh lùng nói.
“Lão đại a, ngươi nên biết mấy ngày nay, cảnh sát tuần tra rất nghiêm ngặt, còn có, rất nhiều khách không có tới a, với lại, nơi này là quán bar, nào có nhiều người đến đây làm a. Lão đại ngươi trước hết nhịn một chút đi?” Vi Phong vôi vàng tiếp lời hắn.
“Hảo ta đợi thêm mấy ngày, ta hi vọng đến lúc đó sẽ có thứ ta thích, nếu không….”
Du Tử Vân không nói gì, mà là đem điếu thuốc trên tay, hung hăng đặt trên người thiếu niên đang ngồi trong lòng ngực của hắn, thiếu niên nhất thời bị đau một trận, gào rít sợ hãi.
Du Tử Vân đẩy thiếu niên trong lòng ngực ra. Đứng lên nhặt lại tây trang, hướng bên người Vi Phong đi tới, thuận tiện vỗ một cái lên vai Vi Phong
Đi ra cửa, không biết từ nơi nào xuất hiện thêm vài tên mặc tây trang màu đen, đeo kính đen, bước theo hắn lên xe.
“Thiên a, ta đi đâu tìm người cho hắn đây “
Vi Phong bất đắc dĩ thở dài. Tiện tay hướng ghế salon vẫy vẫy, bảo thiếu niên rời đi. Chính mình đến ngồi trên ghế salông.
” Hảo, ngày mai gặp.” Dạ Trầm Nguyệt vẫy tay cùng đồng học nói lời tạm biệt. Đã lớp 11, nhưng cậu lại có một khuôn mặt khiến các nữ sinh đều cảm thấy tự ti về chính mình.
Da dẻ trắng nõn, đôi môi khiêu gợi. Không chỉ có nữ sinh cắn lên môi cậu một cái, mà ngay cả nam sinh cũng đều muốn đi tới hôn một cái.
Cho nên dù chỉ mới học trung học, nhưng cậu lại được rất nhiều người theo đuổi, trong đó có cả nam và nữ
Khuôn mặt này cũng đem lại cho cậu rất nhiều phiền phức.
Không phải gặp mấy ông chú biến thái, thì là bị các bà bác si mê, có mấy lần suýt chút nữa bị bắt cóc, cũng may hảo ca ca của cậu là cảnh sát nên cậu mới được bảo vệ an toàn cho đến bây giờ.
Không nói quá, chính cậu cũng không nghĩ mình sẽ nhận được bức thư tình nào, nhưng trái lại là một xấp thư tình có cả nam và nữ gửi cho cậu.
|
Chương 3[EXTRACT]Dạ Trầm Nguyệt bất đắc dĩ đem thư tình trong tay ném xuống đất, đi qua chúng. Lên xe chuẩn bị về nhà.
“Mẹ ta đã trở về, tỷ tỷ như thế nào rồi.”
Dạ Trầm Nguyệt biết tỷ tỷ thất tình, mấy ngày nay tâm tình vẫn không được tốt, cho nên cậu muốn tìm biện pháp an ủi nàng nhưng tất cả biện pháp ấy đều vô dụng.
“Ồ —— tỷ tỷ ngươi đang ở trong phòng đấy, ngươi hảo hảo an ủi tỷ tỷ ngươi một chút, vì một nam nhân mà đau khổ đến chết đi sống lại có hay không đáng giá a?”
“Để con đi xem nàng.” Dạ Trầm Nguyệt ném cặp sách xuống đất, đi về hướng phòng tỷ tỷ của cậu.
“Tỷ tỷ? —— “Dạ Trầm Nguyệt từ ngoài phòng nhìn vào, thấy tỷ tỷ đang ngồi trên giường, thấy nàng không để ý tới cậu nên trực tiếp đi vào ngồi vào bên cạnh nàng.
“Tỷ tỷ?”
Dạ Tâm vẫn không để ý tới Dạ Trầm Nguyệt, nàng ra ngồi đó ra sức khóc.
“Tỷ tỷ nếu hắn không yêu ngươi, ngươi cần gì phải như vậy, vì cái người kia mà thành như vầy có đáng giá không? Ngươi ở nơi này khóc, còn hắn thì không biết đang vui chơi ở nơi nào, tỷ tỷ quên hắn đi?” Dạ Trầm Nguyệt hảo tâm khuyên lơn hi vọng nàng có thể hiểu rõ, không phải khổ tâm vì tên kia.
“Ngươi đừng nói, ta kì thực hiểu rõ nhưng là ta thật sự không quên được hắn a, nghĩ lại cuộc sống trước kia ta căn bản là không thể quên được.” Dạ Tâm ủy khuất khóc nấc lên, nàng đẩy Dạ Trầm Nguyệt ra, chạy ra ngoài.
“Tỷ tỷ ngươi đi đâu vậy.” Từ dưới đất ngồi dậy, Dạ Trầm Nguyệt chạy theo nàng.
“Mẹ ta đi xem tỷ tỷ.” Nói rồi cậu chạy theo ra ngoài.
Lúc này đã hơn 9 giờ tối, Dạ Trầm Nguyệt chạy theo tỷ tỷ của cậu, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn
|
Chương 4[EXTRACT]“Tỷ tỷ ngươi đi đâu vậy.” Dạ Trầm Nguyệt đuổi theo ở phía sau. Bây giờ đã là buổi tối, mặc dù có đèn đường, thế nhưng Dạ Trầm Nguyệt thật sự rất lo lắng, cậu sợ tỷ tỷ sẽ không chú ý mọi thứ xung quanh. Nên đành phải tăng nhanh bước chạy của mình. Dạ Tâm một đường khóc lóc hoàn toàn không có chú ý tới đến ánh mắt của người qua đường. Cũng không biết chạy được bao lâu, nàng thấy phía trước có một quán bar lớn, Dạ Tâm hoàn toàn không nghĩ ngợi gì mà chạy vọt vào “Tỷ tỷ” đuổi tới cửa quán bar đến, Dạ Trầm Nguyệt thấy bên cạnh mình có thật nhiều nam nhân, ánh mắt bọn họ đều đều đặt trên người của mình. Dạ Trầm Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể phát lạnh, cậu muốn quay đầu rời khỏi quán bar, nhưng vì lo cho tỷ tỷ, cậu đành phải giậm chân đi vào.Cậu không phát hiện nơi mình vừa bước vào chính là BL- một gay bar. Vừa vào quán bar, Dạ Trầm Nguyệt chỉ cảm thấy một trận nghẹt thở. Ở đây tất cả đều là nam nhân. Mà tỷ tỷ của cậu lại ngồi ở trên quầy bar một mình uống rượu. Tất cả ánh mắt trong quán bar đều chăm chú nhìn vào nữ nhân này, nhưng có một người là ngoại lệ, từ khi Dạ Trầm Nguyệt bước vào quán bar, người đó một khắc cũng không rời mắt khỏi cậu. Dạ Trầm Nguyệt hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt kia, hít sâu một hơi, đi về phía của tỷ tỷ cậu. “Tỷ tỷ chúng ta về nhà đi.” Dạ Trầm Nguyệt đi tới trước mặt tỷ tỷ, nhất thời có một trận xì xào, Dạ Trầm Nguyệt ở trong lòng không khỏi rùng mình một cái, liều mạng đè xuống nỗi kích động muốn rời khỏi đây, nhẹ nhàng đến nâng tỷ tỷ đã uống say khướt dậy, chậm rãi rời đi. “Thật là một cậu bé xinh đẹp a, Bảo Hựu, ngươi đi hộ tống bọn họ ra ngoài, sẵn tiện điều tra một chút về họ.” “Vâng” ở đại sảnh, trên một gốc ghế salông, một người 27, 28 tuổi đang dặn dò một nam nhân ở đối diện. Nam nhân nhận được mệnh lệnh liền đứng dậy đi ra ngoài. “Đã lâu không có nếm qua mùi vị mới.” “Đại ca có muốn hay không chúng ta….” Quản lí quán bar hướng người nọ đi tới. “Không cần ta có thể tự mình xử lý.” Người đó nhìn về phía cửa cười một cách đầy gian xảo.
|