Nam Chủ Ngươi Không Thể Hắc Hóa
|
|
9 Ma tôn mang ưu thương Rốt cuộc trở lại ma cung đầy thoải mái, Lê Dân cứ vậy nằm trên giường mở to mắt.
Hệ thống: "A a a a a a! Lê Dân tiên sinh à ngươi thật là suất! Thật phóng khoáng! Thật huyễn khốc!!!! Á á!!!"
Lê Dân mặt vô biểu tình nhìn khung thoại: "Ta muốn nghỉ ngơi." Hệ thống: "Ta có thể nghỉ ngơi cùng ngươi không? (ˉ﹃ˉ)" Lê Dân: "cút." Hệ thống: 5555555 Lê Dân: "Đúng rồi, khen thưởng của ta." Hệ thống: "(⊙o⊙) nga, thiếu chút nữa đã quên. (☆, _☆, ) tới, tiên sinh, đưa nhẫn không gian của ngươi cho ta."
Lê Dân tháo nhẫn xuống, chiếc nhẫn bay lên, dung nhập vào khung thoại .
Hệ thống: Chúc mừng Lê Dân tiên sinh hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1. Cứu thời thơ ấu của nam chủ. Đạt được khen thưởng: Một ngàn khối thượng phẩm linh thạch, một vân nguyệt phục, một trung phẩm phối kiếm.
Mở ra nhiệm vụ chi nhánh 2. Cứu thời thiếu niên của nam chủ. (nhiệm vụ kép, đem 3 thiên hậu mở ra. ) Khen thưởng: Một vạn khối thượng phẩm linh thạch, Hỗn Độn Thạch, 20 điểm cống hiến, 10 truyền tống phù thượng phẩm, 5 ẩn thân phù thượng phẩm, một lọ nguyên khí đan thượng phẩm. Tu vi khen thưởng: linh lực tăng giai thượng kì. Nợ nần đã giải quyết, còn dư ra tám trăm sáu mươi tám khối linh thạch thượng phẩm.
Nhẫn bay ra, tự động đeo vào tay Lê Dân. Lê Dân: ... Cứu lại cái quỷ gì? Kép cái quỷ gì? Còn có ta thiếu nhiều tiền như vậy sao? Từ từ! Tu vi khen thưởng đâu? ! →_→ Hệ thống: "Lê Dân tiên sinh QWQ không tin ta tính cho ngươi xem. Tu vi khen thưởng chỉ có thể dùng cho nhiệm vụ lần sau, đó là đồ dùng một lần a." Lê Dân: "... Wow ngươi lại đây (^_^), ta cam đoan không đánh chết ngươi." Hệ thống: ... ... ... Lê Dân: "Ta muốn xem cửa hàng hệ thống." Hệ thống: "~\(≧▽≦)/~ được được được"
Lê Dân: ... ... ... Wow không phải là Đào Bảo sao? Đây... Hệ thống cửa hàng?! Lê Dân nhìn khung thoại, sau đó nhìn vật phẩm trên cửa hàng.
Nhìn mấy khoản mỹ thực... Nhìn rất ngon nha. Nhìn đến giá cả...
Lê Dân: ... ... Làm sao một phần cà tím xào trứng gà giá tới 20 khối linh thạch thượng phẩm! ! ! ! ! Làm sao một phần ớt xào thịt tới 30 khối linh thạch thượng phẩm! ! ! Chính là thượng phẩm linh thạch nha! Ai có thể giải thích cho hắn vì cái gì cơm trắng cũng tốn 5 khối linh thạch thượng phẩm không...
Ý muốn hắn kêu đói với thuộc hạ ? Chính là ... Hắn lâu lâu ăn một chút thì không có việc gì, nhưng ăn nhiều liền có việc. Đã đạt tới tu vi thiên giai trung kỳ, hắn hoàn toàn có thể hấp thu linh lực, không cần ăn cơm. Các khả năng khi tu luyện cao này nghe thì tốt, nhưng hắn là người xuyên qua, không nhét gì vào bụng cảm giác thật khó chịu.
Bún thịt và một phần cà tím xào trứng gà, thêm một chén canh rong biển, một chén cơm đã hoa hoa lệ lệ làm rớt 80 khối linh thạch thượng phẩm, Lê Dân mặt vô biểu tình.
Hệ thống: "~\(≧▽≦)/~ Lê Dân tiên sinh từ từ ăn, ta đi trước, nếu cần thì gọi ta nga." Lê Dân: "... Cút "
Kỳ thật... Lê Dân khi ở ma cung đã sưu tập mấy vạn khối thượng phẩm linh thạch, căn bản không cần lo lắng không có cơm ăn .
Nhưng không hiểu vì sao Lê Dân cảm thấy hắn vẫn thực nghèo, thực nghèo, thực nghèo... nên dù chỉ một viên linh thạch Ma Tôn cũng không muốn lấy ra!
Rất tốt, rất tốt, rất tốt.
Chậm rãi ăn từng miếng một, Lê Dân ăn thật nghiêm túc. Ăn xong rửa tay mấy lần. Ma tôn ngồi ở trên giường, bi thương kiểm tra linh thạch trong nhẫn.
... Bởi vì linh thạch có hình khối nhỏ hình chữ nhật, nên có thể làm quân bài domino, chơi thật vui nha.
Lê Dân sờ sờ tóc, phát hiện mới đây đã dài rồi. Bộ dùng chất kích thích gì sao?
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của mình trong gương, sau đó lấy tay kéo kéo da mặt, vì sao nhìn cao lãnh thế này. Khó trách 12135 bị hắn dọa khóc. Khá tốt. Hắn phải đùa chết 12135, chưa chết chưa dừng!!! *Nắm tay*
Đã định hảo hảo nghỉ ngơi, không nghĩ tới gì cả, đặc biệt không nghĩ tới cốt truyện, Ma tôn lại bắt đầu mệnh lệnh cho thuộc hạ vì hắn bôn ba mệt nhọc.
Không biết có phải mới mở ra chức năng phân biệt NPC hay không, hiện tại Lê Dân có thể xem ai là NPC! Thuộc hạ của mình rất ổn, không phải NPC mà là pháo hôi như Giáp Ất Bính Đinh. Tốt hơn chút là thì có tên, tỷ như Lam Nham, tỷ như Thanh Vân, tỷ như Ân Bạch Chỉ (mẹ của nam chủ), tỷ như... Ma tôn.
Ngọa tào, tên hắn chỉ vỏn vẹn hai chữ Ma tôn!! Người thiết lập này quả là lười!
Ngủ cả một ngày, Lê Dân hăng máu trở lại.
Ở đại điện, Sở Nham đang im lặng quỳ gối, ở trong lòng rơi lệ. Chủ thượng! Không phải nói một tháng sao? Mới có 10 ngày mà đã xong rồi sao?! A a a, chủ thượng nếu muốn giết người, không phải chết thảm nhất là hắn sao?
"Sở Nham? Ngươi nghe ta nói không? Ân?" Nằm dài ở trên đại điện, Lê Dân không vui nhìn Sở Nham, không phải là bị điếc đi, mới vài ngày không gặp thôi mà, chậc, thật đáng sợ.
"Thuộc hạ tội đáng muôn chết, thỉnh chủ thượng lặp lại một lần." "Tội đáng muôn chết? Vậy ngươi muốn chết như thế nào?" Sở Nham mặt mày nhíu nhăn nhúm. "Chủ thượng... Không có, thuộc hạ không muốn chết..." "Đúng rồi, lần trước ngươi đưa cho bổn tọa mấy nữ kĩ, hôm nay tâm tình bổn tọa không tốt, gọi các nàng tới múa đi! Làm thêm một ít thức ăn."
Đây chính là Ma tôn hỉ nộ vô thường, Lê Dân cảm thấy mình đã tinh phân tới bậc ảnh đế, vì khả năng diễn xuất này mà tán thưởng.
Đáng tiếc Sở Nham ở dưới đài chỉ nghe thấy bốn chữ "Tâm tình không tốt". Bắt đầu yên lặng thắp cho thị nữ mấy ngọn nến, sau đó đứng dậy làm việc Ma tôn phân phó.
Lê Dân sờ sờ mặt nạ, nghĩ nghĩ lần sau có nên đổi cái mặt nạ đẹp hơn không, hắn thấy Sở Nham bị mặt nạ của hắn dọa trắng bệch. (-_-) Ân, lần sau đổi cái đẹp hơn .
Nhìn phía dưới, mỹ nhân nhẹ nhàng múa, Lê Dân ăn mỹ vị, tâm tình cũng khá hơn nhiều, nhìn muội tử đang múa kia tướng mạo dáng người đều chuẩn, trừ việc trên đỉnh đầu có chữ NPC.
Không ổn, muội tử kia có hàng chữ trên đầu, viết: Có nhiệm vụ NPC. Lê Dân: ... ... Đây là tình huống gì? Hơi hơi nheo lại đôi mắt hẹp dài, Lê Dân trang bức cầm chén rượu, gọi muội tử kia lại.
"Tới, cho bổn tọa hảo hảo nhìn ngươi."
Bị chú ý nhưng nữ tử vẫn như cũ duy trì phong độ, không lộ vẻ vui mừng trên mặt, nàng ngừng lại, sau đó dùng tư thái nhẹ nhàng đi lên chỗ Lê Dân. Lê Dân: ... wow muội tử này thật đẹp nha, ta có thể thu vào hậu cung không...
"Tiểu nữ Phiên Phiên tham kiến Ma tôn."
Lê Dân: Có phong phạm, ta thích. Mau nhào tới ngực ta. Trên thực tế, nam nhân mặt than, đạm đạm nói câu: "Tên rất hay." Nữ tử cười cười, gan lớn ngồi ở bên người Lê Dân. Lê Dân kích động.
"Để tiểu nữ xoa vai cho ngài." Muội tử cả người đều ôn nhu, ta kỳ thật vẫn xem trọng NPC các ngươi... Hắn nhắm hai mắt lại, thưởng thức mát xa từ nữ tử. "Ân."
... ... Thơm quá... Cái gì thơm như vậy... Thật muốn... Nàng tới gần Ma tôn, nhẹ nhàng nhìn Ma tôn. Thần tình hoảng hốt. Quá thơm đi, một loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên làm nàng gần như si mê... Nhưng đó là Ma tôn nha... Không... Để cho nàng nếm một ngụm... ( chuyển thể loại zombie rồi sao) Một ngụm thôi..
Lê Dân toàn thân cứng đờ. Wow wow muội tử ngươi không cần chủ động như vậy nha, áp lực lớn lắm! ! ! Đây là trần trụi câu dẫn! ! Nữ tử nhẹ nhàng liếm cần cổ Lê Dân, ái muội nóng ẩm khiến tai Lê Dân hồng lên.
Muội tử ngươi... Ân, không cần như vậy ... Lê Dân run một chút, hắn không nhìn thấy được đôi mắt đã chuyển thành màu máu của nữ nhân.
"Ngô! -- "
Bị hung hăng cắn ra thương tích, Lê Dân phản ứng lại, đẩy nữ tử ra, cổ hắn bị cắn một ngụm thật sâu, nhìn nữ tử mới vừa ôn nhu săn sóc giờ lại không khác gì người điên, nàng lôi kéo Lê Dân, liếm máu bên môi, khàn giọng hô.
"Cho ta, cho ta, ta muốn... Hảo mĩ vị..." Lê Dân: ! ! ! ! ! ! Ni mã! Thị nữ phía dưới rất nhanh loạn thành một đoàn. Nữ tử nổi điên đánh về hướng Lê Dân. Sau đó, tay hắn không điều khiển mà xuyên qua ngực nữ nhân...
"Đều cút xuống cho bổn tọa !"
Thanh âm nam nhân lạnh băng làm mọi người kinh sợ, Sở Nham vừa mới chạy tới cũng thất thần . Nam nhân đem thi thể nữ tử vứt trên mặt đất, cách lớp mặt nạ phát ra sát khí mãnh liệt, hai mắt đỏ máu đảo qua mọi người.
"Không có sự phân phó của bổn tọa mà tiến vào, mặc kệ là ai, giết. Giờ thì lui ra!" "Vâng!"
Trong không khí tản ra hương khí, ngay cả Sở Nham cũng bị hấp dẫn. Hương vị gì vậy? Thơm quá... Nhưng tiêu tán rất nhanh.
Lê Dân che miệng vết thương đã bắt đầu khép lại, thực sinh khí trở về tẩm cung, rửa tay, rửa tay, rửa tay!
Lê Dân: "Lăn ra đây 12135, ngươi giải thích chuyện vừa rồi cho ta! Hửm?" Hệ thống: "Chúc mừng Lê Dân tiên sinh mở ra kỹ năng che dấu"Ma hoặc chúng sinh" . Kỹ năng này đem trợ cấp kỹ năng "Bất tử chi thân" bị thương vô pháp khỏi hẳn BUG. Tác dụng phụ là ngài trở thành thuốc bổ cực phẩm của những tu linh giả." Lê Dân: "... →_→ Để làm gì? Có thể loại bỏ kĩ năng này không?" Hệ thống: "Không được đâu Lê Dân tiên sinh. Cốt truyện quy định là Ma tôn bị nam chủ rút máu toàn thân mà chết, xin hãy hòan thành an bài của cốt truyện."
Lê Dân: "! ! ! ! ! Vì sao không ai nói cho ta biết kết cục Ma tôn là cái dạng này! ! ! Ta không muốn làm nhiệm vụ nữa! ! ! Ta phải rời khỏi nơi này!" Hệ thống: "Nếu Lê Dân tiên sinh không hoàn thành quy tắc của hệ thống, Hệ Thống Thế Giới sẽ xem xét trọng trách. Xin Lê Dân tiên sinh suy xét rõ ràng. Lê Dân: "... Trọng trách gì?" Hệ thống nhắc nhở: "Hủy nhân vật, loại bỏ đặc quyền của ngài." Lê Dân: ... ... ... 12135 và 13135 khi nào trở về, ta hiện tại rất nhớ bọn họ.
Hệ thống: Cao cấp hệ thống 12135 cùng hệ thống 13135 đang tu bổ Hệ Thống Thế Giới BUG, không thể đáp lại. Nếu cốt truyện vô pháp hoàn thành, cao cấp hệ thống 12135 cùng hệ thống 13135 cũng sẽ bị tiêu hủy, thỉnh Lê Dân tiên sinh không cần tùy hứng. Lê Dân: ... Tùy hứng con mẹ ngươi!
Hệ thống: Nếu Lê Dân tiên sinh yêu cầu, hệ thống có thể cung cấp thế thân tử vong. Lê Dân: Yêu cầu nhấn mạnh được không!
Ma tôn đai nhân đầy ưu thương, trên cổ quấn băng gạc. Yên lặng ở trên giường tự hỏi hẳn mình là đại boss thảm nhất lịch sử.
Luận máu Ma tôn như thế nào trở thành món vừa bổ vừa mỹ vị.
Ma tôn Ma tôn, ngươi muốn chết, ta nên bắt ngươi làm sao bây giờ. (??) Lê Dân che mắt, cảm thấy trở thành Ma tôn là một sai lầm.
A, đây thật là một cố sự bi thương.
Hắn muốn im lặng, đừng hỏi hắn tại sao muốn im lặng. Hắn chỉ là muốn im lặng.
|
10 Não động quá lớn sẽ không tốt Hệ thống: Lê Dân tiên sinh QAQ Lê Dân: Ân, ta đều đã biết, đừng nói nữa. Hệ thống: Tiên sinh đều đã biết? QAQ Lê Dân: ... ... ...
Hắn biết hay không biết đều giống nhau. Chẳng lẽ còn muốn hắn nói cảm nhận bị hố?
Lê Dân chụp bay khung thoại, không cần sáng sớm liền xuất hiện, hắn vừa mới vừa tỉnh, chưa dễ dàng đã chấp nhận kinh hách .
Hệ thống (bám trên tường): Ô ô ô ô ô, đau quá
Lê Dân đứng dậy mặc quần áo, ngồi ở giường đá, sau đó dùng nước trong chậu rửa mặt.
Giờ, hắn hiện tại rời đi ma cung lộng lẫy trở về với động phủ lạnh lẽo. Là địa phương thích hợp tu luyện. Đương nhiên hắn không phải tới tu luyện , mà là vì nhiệm vụ làm chuẩn bị .
Hệ thống: Lê Dân tiên sinh (*/ω\*) Lê Dân: hửm? Hệ thống: Hảo xấu hổ Lê Dân: ... Có phải hay không đầu bị chụp choáng?
Lê Dân vuốt mặt, chỉnh áo trước ngực, đem tóc vén ra đằng sau. Hắn đi đến khung thoại nhìn nhìn, không có việc gì đi? Hệ thống: A a a a a a a a a a a Lê Dân (mặt than): ... Kêu cái lông mao Nội tâm rối rắm, 12135 do dự, nên hay không nói cho Lê Dân tiên sinh bộ dạng hắn hiện tại, a a a thật mê người, không được, không được, không được nó muốn hôn mê...
Lê Dân tóc dài tán loạn , còn chưa mặc xong quần áo, chỉ mới mặc được áo lót trong. Thoạt nhìn, có chút hỗn độn... Anh khí bức người, mị nhãn mê người lộ ra lạnh lùng. Mũi thẳng, môi đỏ ướt át, làm cho người ta có loại cảm xúc muốn cắn một ngụm...
Lê Dân: ... Vì cái gì có điểm lạnh Lê Dân cảm thấy 12135 nhìn hắn thực quỷ dị, bất quá hệ thống sẽ không có đôi mắt đi? Là hắn suy nghĩ nhiều. Cầm lấy mảnh dây đem tóc tán loạn buộc lên.
Lê Dân động tác thực tiêu sái, hệ thống hỏng mất o(╯□╰)o tạo hình này... Vẫn rất là hoàn mỹ 233333
Tiêu phí 58 khối linh thạch, Lê Dân ăn xong bữa sáng, ngồi ở ghế đá nghe 12135 nói nhiệm vụ cụ thể kỹ càng tỉ mỉ.
Hệ thống: Lê Dân tiên sinh, nhiệm vụ lần này thực gian khổ, là nhiệm vụ kép, nhiệm vụ hoàn thành sẽ đạt được gấp 2 lần khen thưởng. Lê Dân: Ân. Hệ thống: Nhiệm vụ kép lần này là nhiệm vụ chủ tuyến, bởi vì 【 cứu lại nam chủ thiếu niên 】 có điểm khó, thất bại cũng không sao ╮(╯▽╰)╭ bất quá khấu trừ khen thưởng Hỗn Độn Thạch. Lê Dân: Hỗn Độn Thạch có ích lợi gì? Hệ thống: Hỗn Độn Thạch có thể che dấu ngài là ma tu, áp chế kỹ năng "Ma hoặc chúng sinh" .
Lê Dân muốn mở não hệ thống, woc nơi nào thất bại cũng không quan hệ! Kia chính là thứ hắn hiện tại rất muốn có được không!
Hệ thống: Cố lên nga (^ω^) Lê Dân tiên sinh. Ta nghĩ ngươi hẳn là thích nhiệm vụ kép. Nhiệm vụ kép 【 kế hoạch dưỡng thành nữ chủ 】【 giữ lại thiếu niên nam chủ 】 cùng tiến hành. Lê Dân: ... ... ... !
Tưởng tượng đến nữ chủ ôn nhu săn sóc mỹ lệ động lòng người, Lê Dân liền kích động! Ây da! Rốt cuộc gặp được nữ chủ ! Vẫn là dưỡng thành tính trạch nam ! A, hắn tâm tâm niệm niệm muốn gặp nữ chủ... Lê Dân không bình thường hưng phấn ...
Bất quá, chờ Lê Dân nghĩ lại... Vì cái gì muốn hắn dưỡng thành nữ chủ! ! ! Chẳng lẽ hắn là pháo hôi sư huynh? ! ! ! Sau đó nhìn nữ chủ bị nam chủ hưởng rớt! ! Vì cái gì nữ chủ không phải của hắn ! ! A a a a! Trải qua vui vẻ sau đó Lê Dân hỏng mất . Cực độ oán niệm, Lê Dân toàn thân tản ra hơi thở hắc ám...
Hệ thống: ... Lê Dân tiên sinh, ngài có khỏe không? Lê Dân (cười nhìn hệ thống): Ta rất tốt, tốt không ngờ . Hệ thống: thật đáng sợ o(╯□╰)o Lê Dân (ôn nhu): Ngoan ngoãn nghe lời, ta hiện tại tâm tình không tốt. Hệ thống: ... Ân o(╯□╰)o Nếu Lê Dân biết chính mình gặp được nữ chủ, hắn lúc trước không nên cùng hệ thống đề yêu cầu. Hắn đã quên chính mình đã từng lời thề son sắt mà đối hệ thống nói: Nữ chủ tâm ngoan thủ lạt. Chính là, hắn quên .
Hắn quên hắn lúc trước đề yêu cầu gì. Cốt truyện không thể cẩu huyết (cẩu huyết không cần). Nữ chủ tâm ngoan thủ lạt (sau đó đùa chết nam chủ). Ta muốn muội tử (bình thường nam chủ đều có muội tử). Còn có nam chủ muốn so với ta xấu (như vậy liền nhất định không phải chủng mã văn). PH của ta cao (tuyệt đối không thể làm ta chế ở trong tay nam chủ).
Hắn lúc trước đề yêu cầu, hệ thống đều cấp hắn thực hiện . Chẳng sợ hắn cuối cùng đổi ý, bị buộc đến không đường thối lui, gắt gao cầu xin. Chẳng sợ cuối cùng, hệ thống đều vứt bỏ hắn. Hắn mới hiểu , cái gọi là sống không còn gì luyến tiếc.
Hệ thống: Lê Dân tiên sinh, ngài vì cái gì lại nằm ở trong quan tài? Vì chuẩn bị sẵn sàng, Lê Dân chủ động mà đem quan tài trong không gian nhẫn đem ra, sau đó chính mình nằm đi vào...
Kết quả... Hệ thống: Lần này là bản thể xuyên qua, không cần quan tài... 233333 làm ta thật buồn cười
Lê Dân yên lặng từ trong quan tài bò dậy, nhìn 12135 liếc mắt một cái, cười cái lông mao a! Hệ thống: Thỉnh Lê Dân tiên sinh chuẩn bị sẵn sàng, hệ thống truyền tống công năng mở ra. Lê Dân trước mắt tối sầm, ngất đi.
"Đại ca ca, đại ca ca, ngươi tỉnh tỉnh." Lê Dân mơ hồ ... Là nam chủ sao? Bạch Thần... "Không cần ngủ... Ta sợ quá. . . Chúng nó đến đây ... Ô ô..."
Không tốt... Như thế nào có thể là nam chủ, nam chủ ước gì giết hắn đâu... Thiệt nhiều tin tức tràn vào trong đầu hắn... Lê Dân bị đại lượng tin tức làm đầu đau quá.
"Ân ngạch! -- " Lê Dân ôm đầu run rẩy đứng lên, mồ hôi lạnh xông ra, đau quá! ! Lê Dân đẩy người kia ra, lấy máu kết ấn.
"Dân nhi, nếu ma khí công tâm, lấy máu làm dẫn, có khuyết vi doanh, tán chi đạo chi, giữ vững bản tâm." Thanh âm già nua vô lực lại cố chấp, làm hắn không khỏi động dung. Sư tôn... Hắn sẽ không nhập ma ... Chết cũng sẽ không...
"A! Cứu cứu ta! Đại ca ca, cứu cứu ta!" Lê Dân mở đôi mắt ma hóa màu đỏ, nhìn về phía chung quanh, hơn mười ma lang vây quanh hắn cùng một tiểu nữ hài, tiểu nữ hài lạnh run, bị hắn đẩy về một hướng.
Không tốt! Lê Dân nhảy dựng lên, đem tiểu nữ hài ôm vào trong ngực, một phen linh kiếm hung hăng chặt đứt đầu ma lang...
"Nhắm mắt lại." Nữ hài gắt gao ôm Lê Dân, cả người đều trốn vào lồng ngực Lê Dân, Lê Dân thân thể có chút cứng đờ, nhìn ma lang, trong mắt huyết sắc càng phát ra sáng ngời...
Ma lang kêu thảm, Lê Dân giết dễ như trở bàn tay, hắn hiện tại tu vi huyền giai trung kỳ, đối phó mấy đầu ma lang vẫn là thực dễ dàng .
Rốt cuộc an tĩnh , Lê Dân ghét bỏ mà nhìn trên tay cùng trên thân kiếm toàn máu.
"Xuống dưới." Lê Dân đem tiểu nữ hài đặt ở trên mặt đất, niệm Thanh Trần quyết, rất nhanh, không ngừng trào ra linh khí kèm hơi nước, đem Lê Dân từ trên xuống dưới đều tẩy sạch sẽ.
Tiểu nữ hài xem có chút mê muội, linh khí không ngừng bắt đầu khởi động quay chung quanh Lê Dân, phụ trợ hắn tựa như tiên tôn giống nhau, Thanh Trần thoát tục.
Chính là, lúc Lê Dân mở mắt ra khi, huyết hồng nhãn đồng khiến ma khí bốn phía. Rõ ràng là làm cho người ta mao cốt tủng nhiên, tiểu nữ hài lại cảm thấy rất đẹp...
"Đại ca ca, ngươi là... Ma tu sao?" Tiểu nữ hài thanh âm thực êm tai, mang theo sợ hãi ở sâu trong nội tâm. Lê Dân hiện tại còn chưa thông suốt, có điểm loạn.
Đơn giản mà nói chính là, hắn là đạo tu, không phải ma tu. Là đệ tử nhập môn Thái Hư cung thanh không đạo tu , lại bởi vì là Ma Linh Thể hiếm thấy, cho nên dễ bị tẩu hỏa nhập ma.
Sư tôn vì việc này mà đau đầu không thôi, còn vì hắn nơi nơi bôn ba. Tối trọng yếu là, thoạt nhìn là đạo tu cộng thêm Ma Linh Thể đệ tử, kỳ thật ngay từ đầu chính là phân thân Ma tôn.
ORZ nói trắng ra là chính là Ma tôn nhân cách phân liệt. Vì mao hắn bị lừa lâu như vậy? MD, nguyên lai cẩu huyết đại sư huynh cùng Ma tôn là một người! Con mẹ nó! !
Lê Dân nguyền rủa thế giới, không biết rằng đây đều là bởi vì hắn, cốt truyện mới cẩu huyết như vậy.
Phía quan phương giải thích là: Hệ Thống Thế Giới nào đó không chùng tính nhân tố làm cho cốt truyện biến động, tuy rằng sẽ không quá lệch khỏi quỹ đạo cốt truyện giả thiết, nhưng là đối cốt truyện sinh ra ảnh hưởng nhất định, ảnh hưởng này Hệ Thống Thế Giới cũng vô pháp biết trước.
Tựa như bắt đầu cốt truyện giả thiết Ma tôn cùng sư huynh không phải một người, Hệ Thống Thế Giới biết đến, Lê Dân cũng biết, xem quyển sách này độc giả cũng biết, hiện tại lại thay đổi nhưng là cốt truyện vẫn tiếp tục.
Đây là không chùng tính. Đến nỗi không chùng tính nhân tố, nên không cần đoán. Chính là, làm cho hết thảy không chùng tính nhân tố lại hoàn toàn không có tự giác. Vì thế... Lê Dân não động quá lớn.
Đây là nguyên nhân vì cái gì Ma tôn vẫn luôn rất ít xuất hiện! Nguyên lai là một mực tại tẩy trắng chính mình! Đây là nguyên nhân vì cái gì Ma tôn phải muốn có Ân gia ngưng tâm công tâm pháp!
Bởi vì hắn có hai nhân cách! Đây là nguyên nhân vì cái gì Ma tôn muốn cơ Hỗn Độn Thạch! Bởi vì hắn muốn che dấu thân phận của chính mình! Đây là Ma tôn vì cái gì phải cùng nam chủ đối nghịch! Bởi vì nam chủ huỷ hoại tu vi một nhân cách khác của hắn!
【 ngụy chân tướng đế 】 Lê Dân chính mình não bổ rất nhiều thứ không phù hợp với sự thật cốt truyện, tính, não bổ não bổ không phải tội, cùng nhau não bổ đi thôi.
Vì thế... Tiểu nữ hài cứ như vậy ngơ ngác mà nhìn đại ca ca mặt vô biểu tình mà ngồi xổm bên cạnh một đống ma lang thi thể, vẽ vẽ vòng tròn . Thoạt nhìn không giống như là... Ma tu... Không có làm nàng cảm thấy đáng sợ...
Vì cái gì nàng còn cảm thấy được đại ca ca rất giống đại cẩu đáng thương không có xương ăn?
Tiểu nữ hài nhìn bộ dạng Lê Dân, hoàn toàn không sợ hãi . Nàng che miệng trộm cười, đại ca ca thật đáng yêu nha... Hơn nữa, đại ca ca còn cứu nàng... Lê Dân đang vì cốt truyện rối rắm , hắn không có nhìn đến,trên đầu tiểu nữ hài chậm rãi toát ra một cái khung chói mù mắt: Nữ chủ.
|
11 nữ chủ thật đáng yêu, sư tôn thật xấu Lê Dân: 12135, ta phát hiện cốt truyện đi trật! Hệ thống: ... Không có. Lê Dân: woc ngươi là 13135 Hệ thống: ừ. Lê Dân: →_→ ngươi không cảm thấy nữ chủ hiện tại xuất hiện thực không bình thường sao?
Lê Dân vì lỗi cốt truyện mà đến đây... ... Sau đó, bị khung nhân vật kia chói mù mắt. Hắn cứu chính là nữ chủ, hắn cứu chính là nữ chủ, hắn cứu chính là nữ chủ...
"Đại ca ca?" A, âm thanh loli thật manh, Lê Dân yên lặng mà nhìn nữ chủ vô cùng đáng yêu, sau đó không có sau đó.
Hắn hôn mê.
Lê Dân thân mình vì trấn áp tâm ma, cơ hồ hao hết linh lực, hơn nữa giết nhiều đầu ma lang như vậy sau lại bị đả kích,linh lực chống đỡ hầu như không còn , Lê Dân tinh bì lực tẫn .
Hệ thống: Thực bình thường. Lê Dân: ... Ngươi không sợ ta đem nữ chủ đoạt sao? Hệ thống: Tùy ý. Lê Dân: ... Hệ thống: Ta cùng 12135 rất thích ý nhặt xác cho ngươi.
Lê Dân đã dán cho 13135 cái mác phúc hắc, hắn ở trong lòng nguyền rủa 13135 vĩnh viễn không thể trở thành cao cấp hệ thống, mỗi ngày bị ngược.
Hệ thống: Lê Dân, rất nhiều việc hệ thống không thể khống chế , cẩn thận. Lê Dân: ... Nga Vì cái gì không chịu khống chế? Hệ thống trầm mặc thật lâu. "Cốt truyện là cố định , chính là nhân tố trong đó rất nhiều. Tỷ như ngươi. Chúng ta chỉ cần ngươi giúp hoàn thành cốt truyện, nhưng là ngươi phải biết rằng, những việc ngươi làm, đối cốt truyện đều có ảnh hưởng rất lớn." Lê Dân: ... Ngươi uyển chuyển muốn nói→_→ là không cần ta cùng nữ chủ thân cận quá?
Làm hệ thống 13135 đột nhiên rất muốn đập Lê Dân một chút, có đôi khi Lê Dân thông minh muốn chết, có đôi khi chỉ số thông minh làm nó nhìn vào vô cùng thê thảm. Dù sao không tìm chết sẽ không phải chết.
Nguyên bản cốt truyện Ma tôn cùng sư huynh căn bản không phải một người, chính là không biết vì cái gì cốt truyện bị cải biến đến loại tình trạng này, cơ hồ là hệ thống tùy cơ sinh ra, 13135 cùng 12135 cũng không có biện pháp , tính toán nhắc nhở Lê Dân một chút.
Chính là 13135 nhìn Lê Dân bộ dạng ngốc nghếch, nhất thời đã hiểu không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Luận về việc kí chủ quá xuẩn?
Lê Dân: ... "Đại ca ca, ta tìm được một chút nước rồi, hé miệng..."
Lê Dân đang cùng hệ thống hữu hảo mà trao đổi, tiểu nữ hài dùng một chiếc lá to ra suối lấy nước đem về. Nàng thật cẩn thận mà đút cho Lê Dân, nàng có điểm sợ hãi, môi hắn tái nhợt, mặt không chút huyết sắc, cơ thể không có độ ấm.
Lê Dân thầm nghĩ, nữ chủ ngươi đừng sợ hãi, ta thân thể bất tử , không có độ ấm thực bình thường.
Tiểu nữ hài nghe không được lời Lê Dân,nàng uy xong nước, nôn nóng mà kéo góc áo. Lê Dân nhìn nữ chủ trong mắt bắt đầu sương mù mênh mông, hắn sợ nhất nữ hài tử khóc, huống chi là nữ chủ ôn nhu săn sóc mỹ lệ động lòng người.
Chính là Lê Dân vẫn là không có mở mắt ra. Tiểu nữ hài ghé vào trên người Lê Dân khóc lên... Lê Dân: ... Nữ chủ, không cần dựa gần như vậy, hắn không quen ... Tiểu nữ hài khóc , Lê Dân tâm vừa kéo vừa kéo .
Tiểu nữ hài chậm rãi tới gần Lê Dân... Vì cái gì... Vì cái gì tới gần đại ca ca lại ngửi thấy một cỗ hương thơm... Ngọt nị lại mang theo linh khí... Thật thơm thật thơm... Lê Dân nhìn nữ chủ không thích hợp, woc như thế nào có cảm giác bị nhiệm vụ NPC cắn!
Hệ thống: Ngươi không tỉnh, liền muốn bị cắn. →_→ Hắn cư nhiên đã quên chính mình hiện tại là cực phẩm thuốc bổ!
... Nam nhân nhíu chặt mày chậm rãi thư giãn, mở mắt đang nhắm, nhìn về phía tiểu nữ hài. "Đừng khóc... Ta còn chưa có chết..."
Tay mang theo ôn nhu, lau đi nước mắt nữ hài. Lê Dân suy yếu mà nhìn tiểu nữ hài, tiểu nữ hài kinh ngạc mà nhìn Lê Dân... "Đại ca ca... Ô ô ô " Nữ hài nhào vào lòng Lê Dân , ủy khuất mà cọ , Lê Dân sờ sờ đầu nữ chủ.
A, đây mới là chân chính tương ngộ. Lê Dân mặt vô biểu tình mà nhu nhu tóc nữ chủ, hắn hiện tại muốn dưỡng thành một nữ chủ ưu tú, sau đó đem nữ chủ đưa đến trong tay nam chủ. Này thật sự là một cái bi thương. Còn có, vì cái gì có loại cảm giác phải gả nữ nhi... ... Nhất định là hắn bị ảo giác.
Nắm bàn tay của nữ chủ, đi trên con đường nhỏ, Lê Dân bình tĩnh suy nghĩ. Hắn nguyên bản là đi ra tu luyện, khắc chế tâm ma, nhưng lại gặp nữ chủ, nếu sau này nữ chủ là sư muội hắn, kia hắn hiện tại nên đem nữ chủ đưa tới Thái Hư cung đi, để nữ chủ bái sư tu linh.
"Đại ca ca, chúng ta là muốn đi Thái Hư cung sao?" Nữ chủ khờ dại mà nhìn Lê Dân, nhợt nhạt cong lên đôi mắt như vầng trăng. "Ân." "Ta đi tìm cha, hắn ngay tại Thái Hư cung." Tiểu nữ hài xoay chuyển con mắt, trộm nhìn Lê Dân liếc mắt một cái. "Ân." "Đại ca ca không thích ta sao?" Lê Dân ngừng lại, lấy tay sờ lên trán nữ hài, không có phát sốt, như thế nào liền xuất hiện ảo giác ? "Không có."
Như thế nào có khả năng , hắn như thế nào lại không thích nữ chủ , nữ chủ, ngươi không phải não bổ cái gì đi?
Tiểu nữ hài có chút ủy khuất: "Đại ca ca đối ta hờ hững , tên của ta cũng không có hỏi?" "..." Nữ chủ không phải gọi là Giản Vân Hinh? Hắn đều đã biết, tên rất hay, hắn thực thích. "Ta gọi Giản Vân Hinh, năm nay bảy tuổi." Ân, nam chủ so ngươi hơn một tuổi. "Ta tới nơi này, là tới tìm cha ." Ân, cha ngươi lại là ai? "Đại ca ca, ngươi tên là gì?" Tiểu nữ hài nhìn người trước mắt, đại ca ca tuấn mỹ trên mặt không có một chút biểu tình, nhưng là nàng vẫn là thấy được trong mắt đại ca mờ mịt cùng vô thố.
Đôi mắt đại ca ca, hiện tại không phải màu đỏ , mà là, đen giống ban đêm xinh đẹp. Lê Dân chậm rãi nghĩ, hắn hiện tại gọi là gì tới? Giống như chính là kêu Lê Dân... 囧. Hắn cư nhiên kêu Lê Dân.
"Lê Dân. Ta gọi Lê Dân." "Lê Dân..." Nữ chủ nhỏ giọng niệm một lần, sau đó che miệng, giống như Linh Đang nở nụ cười. Nàng ngẩng đầu lên, nhìn Lê Dân, đôi mắt cong thành nguyệt nha. "Lê Dân ca ca, về sau ta gọi ngươi Lê Dân ca ca được không?" Lê Dân bị manh thiếu chút nữa chảy máu mũi, nữ chủ, ngươi không cần đáng yêu như vậy, hắn sẽ luyến tiếc đưa nam chủ . Lê Dân áp xuống xúc động muốn niết mặt nữ chủ, tiếp tục đi về phía trước.
"Lê Dân ca ca, ngươi đi Thái Hư cung làm gì?" "Ta đi tìm sư tôn ta." "Nga, nguyên lai Lê Dân ca ca là đạo tu, thật là lợi hại." ... Ngươi thích liền tới. Tiếp tục nhu nhu tóc nữ chủ. "Sư tôn ngươi có phải hay không cũng rất lợi hại?" "Ân."
Trong kí ức truyền thừa, sư tôn ở Thái Hư cung đối hắn là tốt nhất. Vì cơ thể hắn thuần ma tu mà bôn ba, lại vì nghe tin hắn thành ma chết trong tay nam chủ mà buồn bực tới chết. Giống như, chân chính nguyên nhân còn có, nữ chủ cũng đã chết... Lê Dân: woc
"Cha ta cũng tại Thái Hư cung, nương ta bảo ta lại đây tìm hắn. Tìm được hắn ta liền không cần sợ hãi gì nữa , nương nói, hắn sẽ bảo hộ ta." Ân... Hắn cũng sẽ bảo hộ nữ chủ. Nếu có thể, hắn cảm thấy hắn có thể làm như vậy đi... "Nương ta đã chết, nàng nói nàng vô pháp bảo hộ ta , để cho ta tới tìm cha, ta chỉ biết hắn ở Thái Hư cung, cho nên ta tìm đến hắn." Nữ chủ dừng lại. Nàng cúi đầu, bả vai run run .
"Ta muốn chính mình có thể bảo hộ mình, như vậy nương liền sẽ không vì bảo hộ ta đã chết. Ta có phải thực vô dụng?" Lê Dân nhìn nữ chủ, sau đó ngồi xuống, ôm lấy nữ chủ. Nữ chủ dựa vào vai hắn khóc, Lê Dân một chút lại một chút vuốt ve tóc nữ chủ, mặt than có thể thấy được ưu thương cùng bất đắc dĩ.
"Mạnh lên, là có thể bảo hộ chính mình." Lê Dân có thể làm , chính là làm nữ chủ lòng mang hy vọng. Bởi vì có hy vọng, mới sẽ không rơi vào tuyệt vọng, chẳng sợ đến cuối cùng sẽ tuyệt vọng. Tựa như hắn trong hiện thực giống nhau.
"Ngô ô..." "Cha ta kêu Giản Khê..." Lê Dân: ... ... Ngọa tào! Này không phải tên sư tôn sao? Lão nhân tám mươi tuổi có đứa nhỏ bảy tuổi? Mĩ mạo cùng xấu xí có quan hệ? Vì cái gì muội tử thật đẹp, cha lại thật xấu? Đậu bỉ daddy đáng yêu nữ nhi. Lê Dân: 【 tái kiến 】
Thái Hư tiên cảnh. Tiên yên ít ỏi, cây xanh sum xuê. Lê Dân đứng ở trên đại đường, chung quanh đều là chúng đệ tử, toàn bộ đều mặc bạch y. Trên đạn đường một lão nhân đang nhắm mắt ngủ gật. Tiếng ngáy như sấm. Lê Dân nhìn nhìn chung quanh nhóm sư đệ sư muội, đã hiểu.
Nữ chủ có chút sợ hãi ngồi xổm bên cạnh hắn. Thiệt nhiều người nhìn nàng... Lê Dân mặt vô biểu tình mà lôi kéo nữ chủ, niệm một cái thủy quyết. Lê Dân quay đầu lại che lỗ tai nữ chủ, sau đó sư đệ sư muội tập thể che lỗ tai.
"A a a a a a a a a a a! Tên hỗn đản!" "Ta muốn tiêu diệt hắn!" Lão nhân râu bạc nháy mắt nhảy dựng lên. ... "Sư tôn, ta đã trở về." "A, nguyên lai là Dân nhi, tới tới tới, ngồi lại đây." Lão nhân mị mị mắt mà cười. ... "Không đi." "Ngươi như thế nào có thể ghét bỏ ta, ta chính là sư tôn ngươi!" "Không có." "Ô ô ô, rõ ràng không có cho ngươi học thanh tâm quả dục công pháp, như thế nào lạnh như băng vậy ." ... "Bất quá không hổ là đồ đệ ta, thật anh khí bức người."
... Lê Dân đi lại một chút ôm lấy sư tôn của mình. "A a a a a a a a a a a! ! !"
... Lại xảy ra chuyện gì, Lê Dân đỡ trán. Sư tôn chỉ nữ hài bên người hắn vẻ mặt không thể tin. "Mới mấy tháng không thấy, ngươi cư nhiên đã có hài tử đáng yêu như vậy ! lão nhân vẻ mặt u oán.
"... ..." Vì cái gì hắn lại được sư tôn nuôi lớn ? Hắn cư nhiên có thể sống đến bây giờ có phải hay không thật sự kỳ tích. Còn có, giả thiết khi nào thì lại sửa lại?
Lê Dân nhu nhu cái trán. Hắn là hài tử được sư tôn nhặt nuôi, thiên tư thông minh, nhưng thân thể khuyết thiếu. Nhưng là sư tôn không thèm để ý. Còn nỗ lực đem hắn bồi dưỡng thành người... Lê Dân nỗ lực đem ký ức trong truyền thừa bị sư tôn lừa mặc nữ trang quên sạch.
Lê Dân lôi kéo nữ chủ, vẻ mặt bình tĩnh: "Đây là nhi nữ của ngươi." Sư tôn: (⊙o⊙) Chúng sư đệ sư muội: (⊙o⊙) Nữ chủ: ... -_-||
|
12 tình huống của nam chủ thật bi thảm Ân Bạch Thần quỳ gối trước mộ phần. Đã là ngày thứ mười y trở lại Ân gia. Là cữu cữu y đem tro cốt mẫu thân chuyển từ bãi tha ma đến nơi này. Các trưởng lão Ân gia không đồng ý cho mẫu thân y nhập phần mộ tổ tiên. Gán cho tội danh: Tư thông ma tu, phản lại bạch đạo.
Ân Bạch Thần dập đầu mấy cái, mới đứng lên nhìn về phía nam tử, nam tử nhìn phần mộ, ánh mắt đau thương.
"Bạch Thần, tuy rằng gia tộc đối với nương ngươi như vậy, nhưng là ta hy vọng ngươi có thể trở thành con người cho mẹ ngươi kiêu ngạo, cũng thành kiêu ngạo của Ân gia." Sinh là người Ân gia, chết là quỷ Ân gia. Ha hả.
"Ân, cữu cữu, ta biết." Y sẽ trở thành người mạnh nhất, sau đó...nương sẽ danh chính ngôn thuận quy nhập phần mộ tổ tiên. Để nàng...
Y sẽ không để nàng nằm lạnh băng một chỗ, Ân Bạch Thần vuốt ve cái túi nhỏ trước ngực. Như vậy, nàng là có thể vĩnh viễn bồi y, vĩnh viễn không ly khai y. Ân Cửu Ca vỗ vỗ vai Ân Bạch Thần. "Chúng ta trở về đi." "Ân."
Gió trời nhẹ thổi qua đóa hoa dại trên mộ... Có lẽ trở lại Ân gia, là một khởi đầu. Bị làm khó dễ, bị vũ nhục, bị trách phạt, y đều chỉ có thể ủy khuất cắn răng.
Mỗi lần rửa nhà cầu, y nhìn trong nước ảnh ngược, lần lượt mặc niệm linh quyết.
Mỗi lần đói bụng, y đều cưỡng bách chính mình tiến vào minh tưởng. Mỗi lần bị đánh cho mặt mũi bầm dập , lau máu trên mặt, bắt đầu học được cười.
Mỗi lần bị vu hãm, cữu cữu lại đứng ở bên người y, vì y ngăn cản hết thảy. Y thực cảm kích. (Sao có mùi hin ở đây nhỉ)
Thẳng đến ba năm sau cữu cữu lấy vợ, bắt đầu biến xa cách. (Quá nặng mùi hin luôn)
Y nhìn cái nữ nhân kia, phát hiện cùng chính mình thực giống, không, phải nói cùng mẫu thân rất giống. Y giống như hiểu được cái gì.
Hôm nay là mười lăm, một vòng ảnh sáng ngược ở trong ao, lại bị dao động quấy rầy. Nhiệt độ có chút lạnh,y rửa thùng gỗ, đem thùng gỗ đã rửa sạch để một bên.
"U, này không phải tiểu tạp chủng sao? Hôm nay rửa bồn cầu sao?" Y không nói gì, quần áo đơn bạc có chút rách tung toé, tay bởi vì ngâm trong nước , đỏ bừng.
Vài người này là những kẻ được nuông chiều trong tộc biến thành tình tình xấu, thường xuyên khi dễ y.
"Như thế nào? Đến nói cũng không nói được ?" Một lam y tiểu hài tử lại gần nhìn y, tùy tay đem thùng gỗ đẩy ngã, thùng gỗ phát tiếng vang rất lớn , nơi nơi lăn lộn. Y nắm chặt quyền.
"Muốn đánh nhau sao? Tới nha, bổn thiếu gia vài ngày vừa lúc không vui!" "Đánh, đánh!" "Chúng ta giúp ngươi cùng nhau!" ... ... "Oa oa oa, đau quá!" "A ô ô ô..." Bị hung dữ đánh, mấy tiểu hài tử lớn tiếng khóc, chính là bởi vì hậu đình nơi này tương đối hẻo lánh, không có gia nhân, cho nên không ai nghe được.
Tay y căng cứng , không cảm giác , như bị phế đi. Trên đầu máu chảy không ngừng, toàn thân không có một chỗ nào da thịt hoàn chỉnh . Máu chảy che khuất một con mắt, y chớp chớp, sau đó dùng tay kéo một nam hài hướng nước tha đi.
"Làm gì! Ngươi người điên! Buông ta ra! Oa -- nương, cứu mạng oa oa oa -- " Vài người khác bị dọa ngây người, ngây ngốc mà nhìn y.
Dùng sức đem đầu dí xuống, nam hài dãy dụa, y cười, dữ tợn cười.
"Dừng tay." Giọng nam nhân mang theo uy nghiêm, y quay đầu lại nhìn lại, nam nhân ngược ánh trăng khiến y nhìn không rõ, ánh trăng như thành trang sức, bao xung quanh nam nhân một tầng vầng sáng, trắng noãn.
"Cửu thúc thúc, cứu mạng! Hắn muốn giết người, hắn còn đánh chúng ta." "Đúng rồi, cửu thúc thúc, ngươi xem hắn còn cắn chúng ta."
Y không có động, lẳng lặng nhìn nam nhân. Nam nhân có chút bất đắc dĩ mà nhìn nhìn bọn họ, sau đó đi đến trước mặt y, đem nam hài hơi thở thoi thóp từ trong ao ra.
"Nếu không phải các ngươi khi dễ hắn, hắn lại tại sao lại như vậy." Thanh âm nam nhân mang theo nghiêm túc, còn có chút lửa giận.
Y ngây cả người, đã có bao nhiêu lâu, cữu cữu không có như vậy vì y...
"Rõ ràng là hắn..." Từ trong nước lao ra, nam hài chỉ vào y nói. "Im miệng, ta đều thấy được. Còn muốn nói dối sao? Muốn ta nói cho cha các ngươi, làm hắn giáo huấn các ngươi một chút không." "... Không cần." "Cửu thúc thúc... Chúng ta sai lầm rồi " "Trở về, nói vói nương các ngươi, không cẩn thận ngã xuống nước, nếu nói việc đêm nay , ta liền cùng cha các ngươi nói rõ ràng là ai khi dễ ai." "Vâng." "Vâng!"
Tiễn bước mấy tiểu hài tử, nam nhân rốt cuộc nhìn về phía y. "Đánh không lại ngươi không biết chạy sao?"
Nam nhân quỳ một gối xuống, từ trong chỉ nhẫn gian không gian xuất ra một lọ dược. Đầu tiên là cẩn thận đem tay bôi trước, sau đó rắc linh dược lên chỗ khác, Lê Dân từ hệ thống cửa hàng mua băng gạc, cột vào cho Ân Bạch Thần.
Rửa sạch miệng vết thương trên trán, Lê Dân thượng linh dược, rất nhanh liền cầm máu , loại dược này hắn còn nhiều, không sợ lãng phí, hơn nữa hiệu quả đặc biệt tốt.
"Cữu cữu..." Ai là cữu cữu ngươi. Lê Dân xem thường nam chủ, bế Ân Bạch Thần lên, hướng chính phòng mình đi đến.
"Ngươi so trước kia còn khó sống hơn, ở Ân gia trải qua không tốt?" Ân Bạch Thần ôm lấy cổ Lê Dân, lắc đầu. Ít nhất, y đã hiểu rất nhiều. Cũng học rất nhiều.
Lê Dân tính tính thời gian, hắn mang nữ chủ sau trở về đã ba năm , mỗi ngày không phải tu luyện chính là bị sư tôn buộc uống thuốc, sau đó mang nữ chủ nơi nơi chơi đùa, ngày qua quá tiêu dao.
Đến hệ thống 13135 cũng nhìn không được , để hắn lại đây chấp hành nhiệm vụ khác.
Không phải nói nhiệm vụ này rất khó hoàn thành, không cho hắn làm sao? Lê Dân phun tào, trừ bỏ chiếu cố nam chủ phát triển cốt truyện, hắn còn muốn có được Hỗn Độn Thạch. Chính là hệ thống cái gì cũng không có chỉ chỗ Hỗn Độn Thạch ở, hắn nào có biện pháp.
Hiện tại hắn thật may mắn . Hắn xuyên vào Ân Cửu Ca, tiếp nhận kí ức Ân Cửu Ca. Mới phát hiện trong ba năm, nam chủ qua có bao nhiêu gian nan. ... Thực xin lỗi.
Lê Dân vỗ vỗ đầu Ân Bạch Thần. Ân Bạch Thần không có động, trong ánh mắt lưu quang nhấp nháy.
Nghĩ kỹ rất nhiều sự việc bị Lê Dân quên mất. Cốt truyện biến đổi, cũng không phải không có khả năng không thể động tới cốt truyện , nói cách khác kỳ thật quyền quyết định ở trong tay hắn.
Lê Dân mở cửa ra, bên trong có người lại đây đón. "Phu quân, này, làm sao vậy?" Nữ tử dịu dàng nhu mĩ, dáng vẻ nhẹ nhàng, Lê Dân lại nhìn nhìn nam chủ, woc này như thế nào lớn lên giống như?
"Thiến nhi, kêu hạ nhân chuẩn bị cho Bạch Thần nước ấm tắm gội, dơ." Ân Bạch Thần thân mình run lên. "Ngạch, tốt." Nữ tử đi xuống phân phó nha hoàn, nàng xem thần tình nôn nóng của Lê Dân , lại nhìn nhìn Ân Bạch Thần dơ hề hề, sắc mặt bắt đầu phát xanh. Lê Dân kiểm tra thân thể nam chủ, không có việc gì, qua vài ngày sẽ khỏi .
Giúp nam chủ cởi giầy, Lê Dân đã ở cùng nữ chủ ở chung mấy năm, đã học được cách chiếu cố người khác, cứ việc hắn hiện tại bị nữ chủ uy thực ...
"Phu quân, đây là có chuyện gì? Ai đánh Bạch Thần sao?" "Không có việc gì, Bạch Thần chỉ là bị chút thương, ta giúp hắn chuẩn bị cho tốt sau liền đưa hắn rời đi."
Ân Bạch Thần lẳng lặng ngồi, ánh mắt ảm đạm nhìn Lê Dân. Chính là hắn không có cách nào, thời gian không nhiều lắm . Không kịp giải thích, nước ấm đưa lên, Lê Dân nhìn nước ấm đã chuẩn bị xong, giúp nam chủ thoát xong quần áo, nhìn y trên người cơ hồ không có chỗ nào lành lặn, Lê Dân đồng tử co rụt. "Cẩn thận, tay nâng lên."
Lê Dân trước bỏ ghế nhỏ vào trong bồn, đây là công cụ hắn đặt trong không gian khi tắm cho nữ chủ, bởi vì thùng gỗ quá lớn, tiểu hài tử sẽ bị chìm xuống, để ghế vào là có thể ngồi ở trong nước .
"Phu quân, muốn Thiến nhi hỗ trợ sao?" Nữ tử trong miệng nói xong, lại không có một chút ý muốn muốn hỗ trợ, Lê Dân không có nghĩ nhiều như vậy. "Không cần , Thiến nhi, ngươi đi trước nghỉ ngơi đi."
Thật cẩn thận mà đem nam chủ bỏ vào nước ấm ,cẩn thận tắm rửa chải tóc cho nam chủ, dù sao hắn cảm thấy không sạch sẽ, nhất định phải rửa sạch sẽ.
... ... "Thế nào? Cảm thấy như thế nào?" Bố y quấn quanh, Ân Bạch Thần bị Lê Dân ôm đi ra. Ân Bạch Thần đôi mắt bị hơi nước làm mờ mịt ướt át. "Không có khí lực." "... ..." Lê Dân nghĩ tới trường hận ca. "Bất quá thực thoải mái." ... "Ân."
Giúp nam chủ mặc tốt quần áo , Lê Dân lại bế nam chủ xuất môn . Bị quên tại một bên, nữ tử hung hăng cắn răng, u oán mà nhìn cửa. Đi vào nhà kế, Lê Dân đem nam chủ đặt ở một bên, chuẩn bị giường tốt, mới đem nam chủ đặt ở trên giường.
"Hảo hảo ngủ." Nam chủ con mắt đen nhánh nhìn Lê Dân. "ngoan."
Lê Dân từ không gian hệ thồng lấy ra một ngọc giản, một tay kết ấn, đem ngọc giản dán trên trán nam chủ, mặc niệm khẩu quyết. Một ánh huỳnh quang phù văn bắt đầu truyền vào trí nhớ nam chủ. Đây là phương pháp nhanh chóng làm nam chủ biết chữ.
Nhìn nam chủ bình tĩnh nhắm mắt lại cảm thụ, Lê Dân để lại cho nam chủ rất nhiều đồ có thể sử dụng, dược, còn có đồ ăn. Lưu trong không gian nhẫn . Lê Dân cuối cùng đem cốt truyện không bình thường cứu trở lại.
Nguyên bản nam chủ ở Ân gia hẳn là qua tốt , sẽ không bị khi dễ ,cữu cữu y nên là người bao che khuyết điểm . Chính là đều trật. Quả thực .
"Ta đi về trước, đi ngủ sớm một chút." Nam chủ nhắm mắt lại, nghiêng người. Lê Dân mở cửa. Nhẹ giọng đóng cửa rời đi. Nam chủ quay người, nhìn cửa, màu đen con mắt an tĩnh động động, thẳng đến thật lâu sau, mới chậm rãi nhắm lại.
Lê Dân trở về, mới phát hiện... 囧 Ân Cửu Ca lấy vợ, hắn còn có thê tử. Chính là... Hắn tới rạng sáng mới có thể trở về thân thể. Vì thế, Lê Dân giật giật da đầu, nhìn Thiến nhi.
Đối thoại như sau: Lê Dân: Phu nhân, chúng ta nghỉ ngơi đi. Nữ tử: được, phu quân. Hôm nay vì cái gì đột nhiên đi gặp Bạch Thần? Lê Dân: Chỉ là gặp mà thôi. Huống chi hắn là ta cháu trai. Nữ tử: Tốt lắm, phu quân, chúng ta lên giường nghỉ ngơi đi. Lê Dân: (yên lặng nằm xuống) hảo hảo nghỉ ngơi. Nữ tử: Phu quân ~~~ Lê Dân: (ngủ say) Nữ tử: ... ... ...
|
13 nhân sinh thật bi ai Ân Bạch Thần tỉnh, y nhìn nhìn đồ trong nhẫn.
Nguyên lai kia không phải một giấc mộng.
Cữu cữu nguyên lai không có thay đổi. Còn có người, đối y vẫn luôn tốt như vậy.
Y muốn đi tìm cữu cữu vấn an, vừa vặn thấy mợ đang giúp cữu cữu búi tóc.
Cữu cữu phát hiện y. "Thiến nhi, đem Bạch Thần đưa trở về." Ân Bạch Thần bước chân dừng lại, y nhìn cữu cữu, trong mắt là khó hiểu.
"Phu quân, tối hôm qua không phải ngươi đem hắn đưa tới sao?" Ân Cửu Ca sắc mặt mang theo tia không vui, mấy năm trước hắn ôm áy náy, đón về y về, hắn muốn tỷ tỷ được thanh thản.
Chính là, hắn trở thành gia chủ Ân gia, mới chậm rãi phát hiện, hành vi của tỷ tỷ có bao nhiêu ngu xuẩn, mang đến bao nhiêu tai hại cho Ân gia, huống chi tỷ tỷ sinh ra là con của ma tu.
Mỗi lần nhìn đến Ân Bạch Thần, hắn đã nghĩ tới tỷ tỷ phản bội gia tộc, nghe sau lưng đồn nhảm nhí, hắn càng ngày càng chán ghét Ân Bạch Thần, chán ghét vì cái gì tỷ tỷ phải làm ra việc ngu xuẩn như vậy. Đối với quyền hành của hắn trong gia tộc là nhường nào bất lợi, là cỡ nào bất lợi.
Tối hôm qua? Chính hắn cũng không biết làm sao khác thường như vậy. Chỉ là cái loại cảm giác đau lòng, vẫn còn lưu lại .
Ân Cửu Ca đau đầu, "Người tới, đem hắn đưa trở về." Ân Bạch Thần cúi đầu, chân phải nghiền chấm đất. Một lần lại một lần. Bị tiễn bước đi, y mơ hồ nghe thấy tiếng cãi nhau.
"Thiến nhi, ngươi sinh cái gì khí?" "Sinh cái gì khí, ngươi sao không biết?" "Thiến nhi, ta thật sự không biết. Ai, rốt cuộc làm sao vậy?" "Ngươi tối hôm qua không phải đối với cháu trai ngươi rất tốt sao? Hiện tại lại tới hỏi ta làm sao vậy? Ngươi còn nhớ rõ ngươi nói với ta cái gì?" "Sẽ không , ta chỉ đối tốt với ngươi..."
Người này như thế, thật hắc ám. Ân Bạch Thần bị người kéo bàn tay bị thương, có điểm đau, chỉ là qua một đêm, thương vẫn không có khỏi hẳn.
Không sao cả . Ít một bàn tay mà thôi. Đều không sao cả . Không ai đối với y tốt.
Ân Bạch Thần mắt ảm đạm đến không còn một mảnh tinh quang. Cuối cùng, y một người, chậm rãi trở lại phòng mình, đem nhẫn màu đỏ mà Tiểu Cẩu Đản cho mai táng . Tựa như mai táng chính y.
"Lê ca ca, rời giường ." Lê Dân bị kéo , hắn mơ hồ nhìn nữ hài, có chút bừng tỉnh như mộng. "Hôm nay nói sẽ bồi ta đi xem hoa mà, mau đứng lên ~ " "Ta còn tính toán cho ngươi đồ ăn ngon ." "... ..."
Lê Dân ngã đầu liền ngủ. Không biết vì cái gì rất mệt, để cho hắn ngủ tiếp một hồi, một hồi thôi... "Ca ca..." "Ngoan, để ta ngủ tiếp." "Được rồi. Ngươi ngủ một lát đi." Giản Vân Hinh ghé vào đầu giường, kéo má, nàng thấy Lê ca ca hôm qua ngủ rất sớm, như thế nào hiện tại còn vây? Chẳng lẽ là ngày hôm qua đùa quá mệt mỏi ? Không được, nàng muốn đi hỏi cha một chút, xem có phải hay không ngày hôm qua cho ca ca uống tĩnh tâm dược dởm rồi.
Lê Dân thật sự mệt mỏi quá. Hệ thống: Lê Dân tiên sinh ^O^ sớm nha. Lê Dân: Sớm. Hệ thống: Tối hôm qua làm nhiệm vụ cảm giác thế nào? ⊙▽⊙ Lê Dân: Hoàn hảo. Hắn không biết nam chủ qua bi thảm như vậy, bằng không hắn sẽ đến sớm một chút.
Hệ thống: bây giờ đến khi nam chủ đủ mười tám tuổi. ngươi mỗi lần trăng mười lăm đều có thể đi thăm nam chủ, mượn dùng thân phận của Cửu Ca tìm kiếm Hỗn Độn Thạch. Bất quá đêm nay ngươi còn nhiệm vụ , hệ thống đã nhận được cảm xúc mãnh liệt của nam chủ o(╯□╰)o Lê Dân: ... Nam chủ làm sao vậy? Hệ thống: Muốn chết. Lê Dân: ! ! ! ! Loại công tác vú em này không cần giao cho hắn, hắn không thích a! Vì cái gì hắn đã sắm hai vai rồi!
"Ca ca, vì cái gì không chơi với ta?" Sư phó nói ngươi muốn gia tăng tu luyện. "Lê Dân ca ca, dù ta không tu luyện ngươi cũng sẽ bảo hộ ta ." Ân ân, hắn khẳng định sẽ bảo hộ tốt . "Ngoan, đi tu luyện." "Nga..."
Giản Vân Hinh có chút uể oải. Sau tối hôm qua, Lê Dân ca ca cứ như vậy mất hồn mất vía . Chẳng lẽ ca ca thật sự không ngủ được?
"Tiểu Hinh Nhi than cái gì? Mau tới đây để cha ôm." Lão nhân Thanh Không Tử đột nhiên nhảy đến bên cạnh Giản Vân Hinh, cười râu bạc run run . "Cha, Lê ca ca vẫn luôn tu luyện, ta không thể quấy rầy hắn." "Vậy tiểu Hinh Nhi như thế nào không tu luyện?" "Ta không muốn..." "Chính là không tu luyện sao được? Chờ ngươi già rồi sẽ không có người thích ngươi ?" "... Lê ca ca sẽ không ghét bỏ ta ." "Chính là vạn nhất có người thương Lê ca ca, vậy làm sao bây giờ?"
Giản Vân Hinh ngốc lăng , nàng như thế nào không nghĩ chuyện này? Nàng có Lê ca ca yêu thương, có cha bảo hộ, muốn cái gì sẽ có cái đó. Nàng không biết nếu chính mình mất đi Lê Dân ca ca, mất đi này hết thảy, nàng còn có thể có được cái gì?
"Ta, ta sẽ không để ai cướp đi Lê Dân ca ca ." Giản Vân Hinh mắt cong lên, nhảy dựng lên mà chạy ra. Thanh Không Tử râu rung lên, lúc này mới chịu tu luyện, không cần quấy rầy đồ nhi ngoan..
Nước ao, chiếu trăng tròn mười sáu, nhộn nhạo sáng ngời, trầm xuống. Nam hài thực an tĩnh ngồi ở bên cạnh ao, chân thường thường đánh vào mặt nước, làm vỡ nát ảnh ngược trong nước.
Lúc này, Ân gia đại đường, đèn đuốc sáng trưng. "Nếu như Ma tôn biết được Hỗn Độn Thạch xuất hiện, sợ là Ân gia ta là kẻ thứ nhất chịu khổ." Một nữ nhân trung niênnhẹ nhàng mơn trớn tóc dài, nói. "Ma cung nếu chiếm được tin tức, cũng khẳng định là trong tộc có quỷ ,hừ, Minh Nguyệt ngươi chính là sợ Ma tôn kia?" Giọng âm nhu mang theo châm chọc, nam tử hơi mang khinh bỉ.
Ân Cửu Ca có chút mệt nhọc mà nhu nhu cái trán, hắn khép lại hai mắt. Khi mở,một đạo màu đỏ thổi qua hắc đồng. Lê Dân nhu nhu cái trán, hắn nghe được thanh âm chính mình. "Hỗn Độn Thạch nếu là truyền ra ngoài, các ngươi cảm thấy được Ma tôn sẽ bỏ qua Ân gia sao?" Lê Dân mặt vô biểu tình mà nhìn lướt qua người xung quanh, tinh tường nhìn thấy bọn họ sắc mặt biến dị.
Hỗn Độn Thạch, hắn vừa mới không có nghe sai đi. Xem ra, Hỗn Độn Thạch đã có tin tức, này đối Lê Dân tới nói là một cái kinh hỉ.
"Kia ý Cửu Ca ngươi..." Vài đạo lực chú ý bắt đầu tập trung đến trên người Lê Dân, Lê Dân đầu óc chỉ còn lại ý thức cuối cùng của Ân Cửu Ca lúc đấy. Tiên hạ thủ vi cường.
Lê Dân không để ý đến, hắn nghĩ nghĩ: "Đem Hỗn Độn Thạch giao cho ma cung." "Ngươi..." "Điều này sao có thể?" Mọi người kinh ngạc đứng lên. "Ta chỉ nói một câu, chúng ta có năng lực đối kháng ma tu thiên giai sao?"
Nếu không phải nam chủ ở Ân gia, hắn mới không vì Ân gia ra mưu kế. Đại đường an tĩnh lại, bọn họ vì ích lợi chính mình tự hỏi , hồn nhiên không biết đấy là kiếp nạn sau này. Lê Dân một chút cũng không muốn ở chỗ này, chung quy hắn là đến tìm nam chủ, lại không phải tới tham gia gia tộc hội nghị.
Đang ở thời điểm Lê Dân bất đắc dĩ, hệ thống lần đầu tiên phát ra cảnh báo. Hệ thống nêu lên: Cảnh cáo! Cảnh cáo! Nam chủ giá trị sinh mệnh không ngừng giảm xuống! Thỉnh áp dụng tất cả các cách! Bằng không hệ thống sẽ hỏng mất! Lê Dân: ... Nima "Các ngươi chậm rãi bàn, ta còn có việc." Không màng những người khác còn không có phản ứng, Lê Dân cực nhanh đã biến mất tại chỗ.
Ân Bạch Thần ánh mắt u ám, cả người đều chìm dưới nước, y có chút giãy dụa, lại không có dục vọng sống. Thế giới này, không ai sẽ để ý đến y. Liền để y chết. Nước lạnh trào vào ngực, Ân Bạch Thần ý thức bắt đầu mơ hồ, y nhìn phía trên mặt nước, chậm rãi trầm xuống dưới.
Nước đột nhiên bị đánh sâu vào hung hăng chấn động một chút. Một đạo thân ảnh nhảy vào trong nước, bơi lại đây. Mất đi ý thức Ân Bạch Thần không có nhìn thấy nam nhân nôn nóng khẩn trương , tay y theo bản năng ôm cổ người đến. Nam nhân đem y gắt gao mà ôm vào trong ngực, sau đó hướng lên trên bơi.
Lê Dân hiện tại tâm tình hoàn toàn rối loạn, thời điểm hắn ôm lấy nam chủ, cả người y đều hư nhuyễn , hắn một khắc không ngừng dùng các cách cứu chữa, hắn thực sợ hãi, chỉ còn lại run rẩy. Rõ ràng ngày hôm qua nam chủ còn tốt, giờ thiếu chút nữa đã chết, Lê Dân hướng nam chủ chuyển vận không khí, rồi sau đó nghe được y ho khan , lòng còn sợ hãi vỗ vỗ lưng nam chủ, để y đem nước nhổ ra.
Ân Bạch Thần cảm thụ được nam nhân vì y làm hết thảy, mỗi lần hướng y cấp không khí, ôm ấp ấm áp, còn có tay vẫn không buông ra,này hết thảy đều làm cho người ta si mê.
Y ho khan mà mở mắt ra, lại ngây ngẩn cả người. "..." Cữu cữu... "Tỉnh? Hửm? Hiện tại thế nào?" Nam nhân nhướng mày, kế tiếp lại là một cái cái tát hung hăng đánh trên mặt Ân Bạch Thần.
Lê Dân không biết chính mình muốn nói cái gì, hắn chính là muốn giận, vừa mới hoảng sợ cao độ không ý thức được "Ngươi con mẹ nó rốt cuộc đang làm gì! Lão tử tân tân khổ khổ đem ngươi cứu trở về chính là để cho ngươi tự sa ngã! Ngươi con mẹ nó cấp lão tử cút! Cút!"
Nam nhân cả người ướt đẫm, không nói thêm câu nữa . Thân thể run rẩy , thần tình lại là ngạo nghễ mà nhìn Ân Bạch Thần. Rồi sau đó hắn tự giễu cười cười, như là đối chính mình khinh thường, mại khai chân dài, xoay người bước đi.
Ân Bạch Thần ngẩng đầu nhìn nam nhân rời đi trong mắt có chút oán hận, lại mang theo tình tự phức tạp. Rõ ràng chán ghét y như vậy, lại vì cái gì mà muốn cứu y... Giả bộ làm người tốt trợ giúp nương y để tra tấn y...
Ân Bạch Thần ôm chặt thân thể của chính mình. Thân thể y thật lạnh. Không ai sẽ cho y ấm áp. Y cả người đều đau. Không ai có thể giúp y.
Lê Dân đi vài bước, ngừng lại. Hắn bình ổn lửa giận, giằng co . Hắn đang run rẩy, vì cái gì? Hắn tại sợ hãi mất đi cái gì? Lê Dân không thích loại cảm giác này, quá áp lực. Chính là nhìn đến nam chủ, loại cảm giác này lại đi ra , tựa như vừa mới sinh tử một đường, làm hắn không thể khống chế tâm tình.
Ân Bạch Thần bị nam nhân quay trở lại gắt gao ôm vào trong ngực, y không có phản ứng, làn da kề sát ngực nam nhân lại cảm nhận được nam nhân còn chưa khôi phục bình tĩnh tim đập cùng hô hấp. Nam nhân đầu tóc ướt dầm dề còn tích nước, lại một cái kìm đầu y vào trong ngực.
Ân Bạch Thần leo lên người nam nhân, vùi đầu vào cổ, tựa như tối hôm qua. Nam nhân như cũ không quen, run rẩy thân thể, nhưng cũng không có đẩy ra, chỉ là cọ cọ đầu của y.
Giọng nam nhân trầm thấp từ tính vang lên: "Ta sẽ không cho ngươi chết."
Nhớ kỹ, ai cũng có thể chết, chính là ngươi không thể. Ngươi chú định tương lai là người mọi người kính phục. Ngươi là trung tâm thế giới này, là con cưng thế giới này. Lưng ngươi đeo không chỉ có chính mình, còn có toàn bộ thế giới. Ngươi chết quyền lợi đều không còn. Ngươi chỉ còn nhân sinh đầy bi ai.
--《 sinh không thể luyến · chú định 》
|