Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng
|
|
Ôn Thôn Đích Nữ Nhân Chương 67: Kết hôn Thái độ của tam thúc công đối với Đường Xuân Minh vẫn là coi thường, nhưng đối với đứa nhỏ đang được Vương Anh ôm ánh mắt lại phức tạp, theo hắn, đây chính là người của Triệu gia, là tiểu tử duy nhất mà Triệu Đại Hổ để lại, vốn là khi được sinh ra hắn nên đến xem, hắn đối với Triệu Đại Hổ vẫn rất hài lòng, nhưng mà vừa nghĩ tới a mẫu nó tam thúc công liền không nhịn nổi, dù sao hắn sẽ không cúi đầu trước một ca nhi. Trước hết cứ như vậy đi, chờ đến sau này vào gia phả thì cẩn thận chăm sóc nó, để nhánh của Đại Hổ này tiếp tục truyền thừa, tam thúc công dời mắt trên người đứa nhỏ kia, còn tiểu ca nhi A Lâm này, tương lai dù có gả đi hay không cũng không được coi là người của Triệu gia. Ánh mắt của Triệu Bình Xuyên nhìn về phía Đường Xuân Minh vô cùng phức tạp, hắn là rất lâu rồi chưa thấy Đường Xuân Minh, vừa ngẩng đầu liền suýt chút nữa liền không biết ở chỗ nào, Đường Xuân Minh lúc này, so với lúc vừa gả cho Triệu Đại Hổ còn hấp dẫn ánh mắt của người khác hơn, đôi mắt sáng rỡ, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt đang cùng mẹ kế nói cái gì, ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt của hắn, tựa hồ cũng có thể nhìn thấy ánh nắng liếu lên hàng lông mi dài của hắn. Mặt mày sáng sủa, ngũ quan tú lệ, so với quá khứ còn có thêm một phần khí khái hào phóng, rồi lại không có vẻ lộ liễu, trong lồng ngực ôm đứa nhỏ nên cả người có vẻ vô cùng nhu hòa. Hắn thế nào còn tốt hơn so với trước kia? Hắn sao có thể tự tại hơn so với trước kia? Trong lòng Triệu Bình Xuyên cực kỳ không cam lòng, hắn vẫn luôn lảng tránh tin tức trong thôn, vì vậy không quá rõ ràng những chuyện Đường Xuân Minh làm nửa năm nay, chỉ sợ trong lòng càng thêm bất bình. Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa cũng muốn xông lên cào Đường Xuân Minh lại dùng lời nói độc ác nhất mắng Đường Xuân Minh đến máu chó đầy mặt, nhưng mà không chờ đến khi bọn hắn hành động, tam thúc công liền nhàn nhạt lườm bọn hắn một cái rồi mở miệng, “Đi, không cần làm lỡ canh giờ.” Đám người đi qua bọn Đường Xuân Minh liền tiếp tục đi, Đường Xuân Minh kỳ quái nói, “Hình như không thấy Triệu Đại Ngưu a, sao dạo này hắn không xuất hiện.” “Hình như nghe được mấy người Trương Tú nói Triệu Đại Ngưu không trở về cùng Triệu lão tam, những người này là người thế nào a, ngày trừ tang của của thân đệ đệ cũng không xuất hiện a.” Vương Anh lắc đầu nói, ở chỗ này một thời gian, cũng sẽ thỉnh thoảng tán gẫu bát quái với mấy người Trương Tú về chuyện trong thôn một chút. Vừa liếc nhìn Đường Xuân Minh, đương gia đã chết kia lại vì con trai bảo bối của hắn tìm được một gia đình như vậy, ánh mắt này thực sự là không còn gì để nói, còn may là con riêng của hắn còn có mắt nhìn, tìm hán tử dù nhân phẩm hay những cái khác đều đốt đèn lòng cũng không tìm được, hiện tại lại đến phiên mẹ kế là hắn cùng A Vanh đến nhờ con riêng, thực sự là phong thủy thay phiên chuyển, nếu như là nửa năm trước dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được. “A mẫu, ngươi nói bọn họ mang theo ít như vậy liền một đường rêu rao đến đây?” Khóe miệng Đường Xuân Minh trào phúng, đồ tế hắn chuẩn bị khiến người ta nhìn lên, còn những đồ trên tay bọn họ, thật là đơn sơ a. Khóe miệng Vương Anh nhếch lên, theo lý mà nói Triệu Đại Hổ là người nhà họ Triệu, chuyện lần này vốn nên là Triệu gia đứng ra làm, đương nhiên không làm lớn cũng được, nhưng so với những đồ tế mà Đường Xuân Minh đặt mua, liền có vẻ hành vi của Triệu gia quá mức khiến cho người ta thất vọng, nhưng mà, càng như vậy, tâm tình của con riêng không phải càng tốt sao. Đường Xuân Minh cũng không muốn nghe mẹ kế trả lời, cúi đầu nhìn về phía A Lâm trong lồng ngực, A Lâm ngoan ngoãn nhìn hắn, Đường Xuân Minh hài lòng hôn A Lâm một cái, A Lâm không giống như trước kia nhìn thấy mấy người Triệu gia liền sợ hãi rụt rè, vừa nãy còn rất dũng cảm trừng Vương Xuân Hoa một cái. “A Mẫu, con nhớ Phong thúc thúc.” “Được, chúng ta lập tức liền về đến nhà.” Trong thôn không ít người chờ xem trò hay của Triệu gia, đợi đến khi Đường Xuân Minh ra ngoài thì có mấy người kéo Đường Xuân Minh lại, trong lời nói chỉ trích Triệu gia làm không ra gì, dù sao trước đây dù Triệu Đại Hổ ra ở riêng hàng năm cũng cung phụng trong nhà không ít tiền bạc, nhưng mà lần mãn hiếu kỳ này Triệu gia bọn họ lại làm được đến mức nghèo nàn như vậy. Nếu nói những nhà muốn mặt mũi, không nói đến chuyện mua tế phẩm ra mô ra dạng, còn phải mời hòa thượng đến làm pháp, chờ sau khi kết thúc còn giết lợn giết dê mời thân bằng hữu cùng hương lân ăn một bữa no, nhưng mà đến phiên Triệu gia cũng không có tin tức gì truyền đến, hình như là muốn đem chuyện này lặng lẽ qua đi. Còn Đường Xuân Minh thì không ai nói hắn, nên làm gì hắn đều làm cả, đồ tế cũng đặt mua đầy đủ, lại nói hắn cũng sẽ nhanh chóng trở thành người nhà họ Lý, không ai lại nói hắn làm việc không đúng. Lý Phong chính là hán tử chưa kết hôn, dù cho sau này trăm tuổi, Đường Xuân Minh cũng sẽ an táng trong mộ nhà họ Lý, đúng là không có chút quan hệ với Triệu gia, có người không khỏi cảm thấy Triệu Đại Hổ quá mức thê lương. Đối với những người kia Đường Xuân Minh cũng chỉ là cười cười không hề nói gì, càng như vậy người khác lại càng cảm thấy Đường Xuân Minh rộng lượng không tính toán cùng Triệu gia, cũng càng nói người Triệu gia quá mức lương bạc. Nói đến chuyện này cũng không phải là tam thúc công cùng Triệu Bình Xuyên sai, tuy rằng bọn họ không chuẩn bị làm lớn nhưng cũng muốn làm một phần đồ lễ thượng đẳng, dù sao cũng không thể để người trong thôn nói lời dèm pha, đây là mặt mũi của Triệu gia. Nhưng mà chỗ xấu chính là ở chỗ Vương Xuân Hoa, Triệu lão ma đem mọi chuyện giao cho Vương Xuân Hoa, bạc cũng đưa cho, nhưng mà Vương Xuân Hoa nơi nơi đào bạc làm gì có tâm tư đặt ở chỗ đồ lễ, đem chất lượng giảm rồi lại giảm, lại bởi vì chuyện của Triệu Đại Ngưu mà chuyện trong nhà ồn ào liên tục, trước đó cũng không có tâm tư nhìn một chút, chờ đến hôm nay lên đường lấy đồ ra, tam thúc công liền ngay tại chỗ một gậy đánh vào người Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa. Nhưng mà căn bản không có thời gian đi chuẩn bị lại một phần lễ khác, bọn họ cũng chỉ đành nhắm mắt mà đến đây viếng mồ mả, khi bọn họ đến trước phần mộ của Triệu Đại Hổ nhìn thấy đồ lễ còn chưa thu về, sắc mặt của tam thúc công cùng Triệu Bình Xuyên càng thêm khó coi, khó trách một đường bọn hắn đến đây người trong thôn lại dùng ánh mắt như vậy nhìn bọn họ, còn bị chỉ chỉ trỏ trỏ. &&&& Mới ra hiếu kỳ, Đường gia trong cửa ngoài cửa liền dán lên mấy chứ hỷ đỏ chót, một mảnh sắc thái vô cùng vui mắt. Người trong thôn đều biết Lý Phong vô cùng ngóng trông ngày đó, nhìn thấy hắn đều nói một tiếng chúc mừng, mà Lý Phong cũng rút đi vẻ mặt lạnh lẽo cứng rắn, trên mặt lộ ra nụ cười hiếm có, con có người đánh bạo tiến lên nói chuyện với Lý Phong, Lý Phong cũng không bày ra sắc mặt, điều này khiến cho mọi người biết, Lý Phong thực sự là đem Minh ca nhi yêu thích đến muốn khảm vào trong lòng. “Đạp, đạp, đạp…” tiếng vó ngựa lần thứ hai vang lên trên đường nhỏ của thôn, lần này người nhìn thấy cũng không kinh hoàng thất sắc, xem tình hình kia liền biết được là những bằng hữu trong quân của Lý Phong đến tham gia hôn lễ, những người này đến khiến cho người trong thôn càng thêm yên tâm, có thể thấy được quan hệ của Dư Mộ cùng những hán tử trong quân kia với Lý Phong quả nhiên vững chắc, chính là người của quan cũng không dám tùy tiện bắt nạt thôn Bình Sơn bọn họ. “Ha ha…” Người còn chưa tiến vào sân liền nghe được tiếng cười lớn khiến cho Lý Phong đang làm việc liền dừng tay, cùng Đường Xuân Minh nhìn nhau nở nụ cười, đứng dậy đi ra ngoài, đứng ở cửa nghênh tiếp đám người kia. “Đại ca, ca sao, chúc mừng chúc mừng, đại ca, có thể coi là cuối cùng ngươi cũng đợi được ngày này a, ha ha…” Dư Mộ thúc ngựa nhanh chóng đi đến, đến trước mặt người mới dừng lại, nhảy xuống từ trên ngựa tay nắm thành quyền dùng sức đập Lý Phong mấy lần. Lý Phong hắc tuyến một chút,nhưng mà đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, Dư Mộ sửng sốt một chút, tiếng cười đều ngừng lại, không dám tin tưởng lại dùng sức đập mấy lần, như trước không thể thúc đẩy Lý Phong, khó chịu kêu gào nói: “Sao có thể có chuyện đó, ta chính là luyện binh hàng ngày a, không lý nào ngươi ở nhà trồng trọt lại khỏe hơn ta a.” Hắn chính là thần lực trời sinh, có thể cạnh tranh cao thấp với hắn về phần khí lực, ngoại trừ những cao thủ có nội lực, vẫn đúng là không ai có thể hơn được, mà hắn sở dĩ phục Lý Phong tôn hắn làm lão đại, cũng là bởi vì Lý Phong cũng là cái quái tài, quái tài về phương diện luyện võ, ngăn ngắn mấy năm so với mấy người khác luyện mười mấy năm nội lực còn thâm hậu hơn. Lần này đến mười mấy người, so với lần trước còn nhiều hơn. Quân hán tử lần trước đã đến liền quen cửa quen nẻo dắt ngựa vào hậu viện, chào hỏi cùng người trong hậu viện, những người lần trước đến đây người của toàn thôn đều biết. Hơn nữa, lần này Hà lão ở đây, những người này nhìn thấy Hà lão liền nồng nhiệt chào hỏi một phen. Lý Phong bắt chuyện với quân hán tử lần trước chưa đến, có hai người cùng cấp với Dư Mộ, đều là kính nể cách làm người cùng võ nghệ cao siêu của Lý Phong, nghe nói hắn đón dâu liền đặc biệt chạy đến, cũng muốn biết ca nhi câu tâm Lý Phong đến cùng là ra sao. Đến đây còn có hai chiếc xe ngựa, bên trong xe ngựa mang đến đủ loại quà tặng. “A Phong, ngươi đến cùng là đón dâu hay là muốn ở rể làm ca tế a?” Có người mở miệng liền cười lớn, hiện tại tân phòng hình như còn ở Đường gia a, phòng của Lý Phong vẫn là do hắn cùng Dư Mộ lúc trước trở lại tu sửa một chút, thời điểm thành thân còn phải thu thập bố trí cho vui mừng một chút, còn các cái khác vẫn là bỏ không, chờ đến khi hai người kên hôn chuyển vào tân phòng chẳng phải là không ở bên kia sao. “Đương nhiên là đón dâu, nhưng mà hai người cùng mang con cùng nhau sinh sống, có cái gì khác nhau sao?” Lý Phong trả lời tùy ý, không một chút không dễ chịu, hơn nữa vui mừng giữa hai lông mày đều là không giấu được, hắn chính là đã ngóng trông ngày này từ lâu. Nghe hắn nói như vậy liền biết được thực sự là yêu thích ca nhi kia đến không thuốc chữa, có một người nói thầm với Lý Phong, “Biết tình huống của ca nhi nhà Văn tướng quân như thế nào không? Từ khi chúng ta tự rời khỏi chỗ kia chúng ta vẫn cho rằng sẽ không còn tin tức của ca nhi kia, nhưng mà sau này lại nghe nói chính hắn nhìn trúng một hán tử ở kinh thành, khóc lóc không ngừng muốn gả cho hán tử kia, nhưng mà hán tử kia đã có chính thất phu lang, cuối cùng lại làm tiểu thiếp, cũng chính là tin tức truyền lại gần đây nhất, ngươi không biết sắc mặt của Văn tướng quân khó coi đến mức nào, đợi đến khi tin tức kết hôn của ngươi truyền ra, chà chà, ta đoán có lẽ hắn ngay cả tâm muốn bóp chết tiểu ca nhi nhà hắn cũng có.” Từ khi Lý Phong rời quân doanh, những người như bọn họ dựa vào thực lực quân công được đề bạt đều đối với cách làm của Văn tướng quân vô cùng không cam lòng, dưới cái nhìn của bọn họ, cái kia không phải là báo đáp ân cứu mạng, rõ ràng là nhục nhã người, cuối cùng còn bức Lý Phong rời đi, là sợ Lý Phong uy hiếp đến địa vị của hắn, vì vậy mới khiến Lý Phong bị tổn thương bởi bất công, đối với Văn tướng kia cũng không muốn tuân theo. Lý Phong cười cợt, đã sớm đem chuyện này quên mất, hoặc là nói nhục nhã lúc trước chịu phải hắn cũng không để ở trong lòng, hắn vốn cũng không coi trọng ca nhi như vậy, hơn nữa nếu không phải bọn họ làm như vậy, trong thời gian ngắn hắn cũng không có ý định hồi hương, như vậy chẳng phải là sẽ bỏ qua Minh ca nhi sao. “Chuyện này đều đã qua , ta đều không để ở trong lòng, ta bây giờ sống rất tốt, các ngươi có thể đến ta thật cao hứng, ngày hôm nay phải uống một trận cho đã.” Người kia thấy Lý Phong quả nhiên không thèm để ý, quăng chuyện ra sau gáy, huynh đệ mang theo thành ý đến chúc phúc, đương nhiên không say không về. Bên kia Dư Mộ không bằng Lý Phong, cũng chỉ oán giận trên miệng một chút, xoay người liền tiến vào sân tìm Đường Xuân Minh, nói thế nào cùng là hắn cùng Lý Phong cùng nhau quen biết Minh ca nhi, hắn tự cảm thấy tình cảm với Minh ca nhi cũng không cạn. “Dư thúc thúc, Dư thúc thúc…” Đại Mao Nhị Mao nhìn thấy Dư Mộ đều vô cùng vui vẻ, Dư Mộ cùng ôm lấy A Lâm đem tiểu ca nhi này vứt lên cao, chọc cho A Lâm cười khanh khách không ngừng. &&& Đằng Dục cùng Tề chưởng quỹ đã sớm đến, đồng thời còn có mấy vị đại trù trong tửu lâu đến giúp đỡ, dù sao cũng là làm tiệc mừng, không thể thiếu người trong phòng bếp được, cho nên tuy rằng bên ngoài trời đông giá rét, nhưng mà trong sân Đường gia vẫn khí thế ngất trời, không ngừng có người ra ra vào vào. Sau khi Đường Xuân Minh gặp mấy người Dư Mộ liền bị Trầm phu lang cùng Trương Tú kéo vào trong phòng, đều sắp làm tân phu lang, còn muốn ở bên ngoài đãi khách như hán tử, tuy rằng bọn họ cũng không có nhiều quá trình phiền phức như nhà người khác, nhưng bọn họ cho rằng, tân phu lang nên rụt rè một chút. Hiện tại A Sâm hoàn toàn được giao cho Vương Anh, không cần Đường Xuân Minh động tay, tối hôm qua, tân phòng của bọn họ là do hai đứa nhỏ A Lâm cùng A Sâm đi nằm giường mới, người trước đó đến xem tâm phòng đều nói tốt.
|
Ôn Thôn Đích Nữ Nhân Chương 68: Động phòng Đường Xuân Minh vô cùng phiền muộn, cái gì mà rụt rè cái gì mà e thẹn a, đều hoàn toàn không có liên hệ gì với hắn a, chỉ đành nghe mấy người Trương Tú thỉnh thoảng tiếp sóng tình cảnh náo nhiệt bên ngoài. Như đã đoán trước, trong thôn có rất nhiều người mang quà đến đây chúc phúc, tuy nói những quà tặng kia chỉ là mấy loại hình như một khối vải, không thể so được với mấy quân hán tử giàu nứt đố đổ vách kia. Những người này đều để mấy người Lý Chính giữ lại, bởi vì những người này cũng rất rõ ràng tình cảnh hôm nay, cho nên cũng không có nhà nào mang chút quà với một nhà lớn nhỏ đến đây ăn tiệc mừng, mà chỉ phái một đại biểu, thực sự là trời đông giá rét, tiệc mừng không có cách nào tổ chức ở bên ngoài, tổ chức trong phòng khẳng định là không được mấy bàn, có mấy người đều dự định đến đây nói mấy lời chúc mừng liền về nhà, không cần đến làm tăng thêm phiền phức cho mấy người Lý Phong. Tình huống này Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều đoán trước được, vì vậy không chỉ vận dụng phòng nhỏ ở nhà mình, liền ngay cả bên nhà Lý Phong cùng nhà Trương Tú đều được đặt bàn, đồng thời đã sớm đem giường đốt đến ấm áp, trong phòng cũng thêm chậu than, người vào không cần lo lắng sẽ bị đông lạnh, đến lúc đó món ăn bày vào bàn cũng không cần lo lắng lạnh ngay. Trương Tú đếm đếm đầu ngón tay xem gia đình nào trong thôn đến rồi gia đình nào chưa, sau đó cười lên, “Triệu gia chỉ có nhà Triệu lục thúc đến, con trai của hắn ở trong phòng bếp hỗ trợ, còn lại những gia đình Triệu gia khác đều không xuất hiện một người nào, nhưng mà hôm nay bọn họ không xuất hiện thì càng tốt, đỡ phải đi ra còn khiến người khác cảm thấy gò bó. Đúng rồi, nhà Lý Hạ Căn cũng chưa nói cho các ngươi biết đi, nhà bọn họ cũng không xuất hiện.” “Chưa báo.” Đường Xuân Minh nguýt nguýt, “Bên A Phong cũng mời trưởng bối là đại bá và đại bá sao, những người Lý gia khác mời cũng chỉ là những người bình thường tương đối gần gũi với hắn.” Trầm phu lang cũng ở đây, đối với ngày hôm nay hắn cùng đương gia thay thế vị thế của một nhà Lý Hạ Căn hoàn toàn không có cảm giác không đúng nào, vô cùng tán đồng mà gật đầu với Trương Tú. Trương Tú sao lại không hiểu ý tứ trong lời nói của Đường Xuân Minh, cái gọi là trưởng bối này là lúc bái thiên địa cần bái trưởng bối cha mẹ, không có cha mẹ làm trưởng bối, vậy cũng nên bái trưởng bối có quan hệ gần nhất, từ phương diện huyết thống mà nói, ngày hôm nay Lý Phong nên mời phu phu Lý Hạ Căn, nhưng mà Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều không phải là người chú ý đến hình thức, để bọn họ bái đôi phu phu kia, đó chính là tự tìm ngược cho mình a. Đâu chỉ không bái bọn họ, ngày hôm nay ngay cả danh sách mời cũng không có tên bọn họ, những người Lý gia bên ngoài kia cũng hiểu rõ được chuyện gì xảy ra, nhưng mà không ai đồng ý đứng ra vì gia đình kia. Trưởng bối đồng ý nói chuyện vì bọn họ đều không ở trong danh sách mời, có tiểu bối đến đây chúc phúc, bọn họ đến chính là vì muốn rút ngắn quan hệ với Lý Phong, càng sẽ không xen vào nói chuyện không vui trong ngày hôm nay. &&& Vì ngày hôm nay, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong chuẩn bị không ít các món ăn vặt, huống hồ còn có người mà Tề chưởng quỹ mang đến, những người đến vừa ngồi trong phòng ấm vừa ăn đến vui vẻ, cũng tán gẫu đến vui vẻ. “Ngày hôm qua ta còn nhìn thấy một nhà Lý Hạ Căn a, ta còn đặc biệt hỏi bọn họ, ngày mai có muốn đến uống rượu mình của cháu hắn cùng Minh ca nhi hay không, ha ha, các ngươi phải nhìn thấy khuôn mặt lúc đó của hắn.” “Nên, ai bảo mấy ngày trước hắn hả hê khoe khoang việc hôn nhân của tiểu ca nhi nhà hắn, nên đánh hắn một cái.” Vị này trong nhà cũng có tiểu ca nhi vừa độ tuổi, mấy lần bị người ta mang ra so sánh với nhà Lý Hạ Căn, làm cha mẹ làm gì có chuyện không tức giận. “Các ngươi có biết tiểu ca nhi nhà hắn đến cùng là gả cho nhà ai không?” “Không biết a, đến cùng là gia đình giàu có nào khiến cho hắn hả hê như vậy?” Người tiết lộ tin tức che miệng nói, “Phi! Chính nhà Lý Hạ Căn cũng biết nói ra sẽ không tốt, tiểu ca nhi nhà hắn căn bản là gả đi làm thiếp cho người ta, chính thất của gia đình kia vẫn không mang thai được, cho nên lúc này mới cho hán tử đương gia nạp thiếp, không biết sao lại tìm đến nhà bọn họ, sau khi bỏ ra năm mươi lượng bạc thì tiểu ca nhi kia từ nay về sau không có quan hệ gì vời Lý gia nữa.” “Không thể nào, cái này còn không phải là bán tiểu ca nhi kia sao?!” Có người không dám tin mà kinh ngạc thốt lên. Có cái gì mà không thể, lúc trước đối xử với cháu ruột của mình như vậy, hiện tại chỉ là tiểu ca nhi, lại không phải tiểu hán tử, không nhìn thấy mấy ngày nay hắn hả hê thế sao, trong đầu vô cùng vui sướng a.” “Bên tộc Lý gia kia có biết hay không? Biết rồi còn để tiểu ca nhi đi làm thiếp?” “Có lẽ còn chưa biết đi, đợi đến ngày xuất giá người trong tộc coi như là biết thì thế nào? Lại như lúc trước đem cháu ruột đưa ra ngoài, trong tộc không phải là không có cách nào truy cứu hay sao, thậm chí còn đem nhà cùng đất của cháu trai chiếm cứ như vậy.” “Sốt ruột nha!” &&& “Bái đường đi! Tân nhân bái đường đi!” Đường Xuân Minh bị người đẩy ra từ trong phòng, mặc trên người là hỉ phục người gặp người khen, trang điểm cả người càng tôn lên là một tiểu ca nhi môi hồng răng trắng, người trong thôn chạy từ chạy đường ra xem trò vui, trước đây đối với Đường Xuân Minh chỉ là nghe mà không biết mặt, nhưng hiện tại vừa nhìn thấy những hán tử kia liền ồn ào lên. “Chẳng trách hán tử kia nhất định phải cưới ca nhi mang theo con cái, trước đây nhìn thấy ca nhi ở trên trấn cũng không được như thế này.” “Đâu chỉ là trên trấn a, ta ngay cả ca nhi trong thành cũng gặp, cũng không sánh được a.” Nghe những hán tử kia bàn luận ngay cả một ít ca nhi đều cảm thấy chua xót trong lòng, trước kia Tiền Đắc Phúc đón dâu cưới một ca nhi cũng khiến cho người ta nghị luận trong một thời gian dài, nhưng mà Tôn ca nhi cùng tân phu lang ngày hôm nay so ra, rõ ràng chênh lệch rất nhiều, không nói vị ngày hôm nay mặc người đánh giá, hơn nữa lại còn biết kiếm tiền, ngay hôm nay nhìn thấy ông chủ tửu quán hướng về phía ca nhi này là biết được, không thấy một ít tiểu ca nhi chưa kết hôn nhìn thấy ông chủ quán rượu kia đều đỏ mắt sao, con mắt không ngừng liếc đến trên người ta. “A Lâm, mau tới, Minh a sao cùng Phong thúc thúc chuẩn bị bái đường rồi!” Nhị Mao lôi A Lâm từ trong đám người ra, khuôn mặt A Lâm đỏ bừng, nhìn thấy a mẫu vừa vui mừng vừa xoắn xuýt, giống như sau khi bái đường a mẫu liền không chỉ thuộc về nó cùng đệ đệ nữa. Đường Xuân Minh bên này vô cùng vui mừng, tuy rằng thân là ca nhi nhưng cũng không có quy củ không thể gặp người phải đội khăn hồng trên đầu, khi nhìn sang Lý Phong thì, được rồi, trong lòng còn có chút cảm giác căng thẳng. Nhưng mà đến khi quay đầu nhìn con trai, căng thẳng gì đều quăng đi mất, ôm lấy con trai hôn một cái thật to, có thể được con trai quan sát mình kết hôn, cũng coi như là ít có đi. “A Mẫu…” A Lâm thẹn thùng. Hà lão phụ trách trông mấy đứa nhỏ cũng theo tới phía sau, hai người này khẳng định hôm nay không có thời gian quan tâm bọn nhỏ, ừm, còn có ngày mai nữa, vui tươi hớn hở quay lại nói với A Lâm, “A Lâm, nhớ kỹ nói gì với a mẫu không?” A Lâm gật đầu, sau đó ôm lấy cổ a mẫu quay đầu ngượng ngùng nhỏ giọng nói với Lý Phong: “Cha, A Mẫu, cung chúc tân hôn, trăm năm hòa hợp.” “Ngoan.” Lý Phong khống chế vẻ mặt sờ sờ đầu A Lâm, hắn cảm thấy đây là lời chúc êm tai nhất mà hôm nay được nghe, nhưng Đường Xuân Minh dựa vào nét mặt và thanh âm của hắn liền biết được người này đang rất vui vẻ cũng rất kích động. “Bái đường, giờ lành đến rồi!” “Nào, A Lâm để gia gia ôm.” “Nhanh lên một chút nhanh lên một chút, sắp trở thành người một nhà rồi, chờ sau này thành người một nhà liền tiếp tục thân thiết đi.” “Ha ha…” Ở trong hoàn cảnh ầm ầm như vậy, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong bắt đầu màn bái đường trong truyền thuyết, Lý Phong là lần đầu tiên, Đường Xuân Minh tuy rằng có ký ức của nguyên thân, nhưng đối với một người xuyên qua từ thời hiện đại mà nói, trải qua bái đường cũng rất là ngạc nhiên, hơn nữa nhóm quân hán tử đứng sau này hô hào còn vang hơn so với hỉ ma ma, hoàn thiện toàn bộ nghi thức, Đường Xuân Minh vẫn còn trong mơ mơ màng màng, liền bị một đám người đem hắn cùng Lý Phong đẩy mạnh vào trong phòng. Cùng tràn vào trong phòng còn có đám quân hán tử Dư Mộ này,một bộ nhất quyết phải nháo động phòng tách bọn Trương Tú ra, cho Đường Xuân Minh ánh mắt bảo trọng, bọn họ vô lực giúp đỡ, chỉ có thể giúp đem đám nhỏ đến đây xem náo nhiệt phát tiền mừng cùng kẹo cưới. Bọn nhỏ rất dễ dàng đối phó, trong túi đầy kẹo cưới hơn nữa trong tay còn có tiền lì xì, lập tức liền hài lòng, khó đối phó chính là một đám quân hán tử kêu gào ồn ào cùng các hán tử quen biết với Lý Phong ở trong thôn. “Nhanh hôn một cái, là hán tử thì thể hiện chút bản lãnh đi,lão đại, ngươi không thể còn thẹn thùng hơn so với ca sao đi, không hôn chúng ta liền không thừa nhận ngươi là lão đại của chúng ta, các anh em nói có đúng không?” “Đúng vậy!” Tiếng cười khiến nóc nhà như muốn lật tung, những hán tử kia làm chuyện xấu đem Lý Phong đẩy về hướng Đường Xuân Minh. Rõ ràng là trời rất lạnh, nhưng Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều một thân mồ hôi. Lý Phong liếc đám người kia một chút, mò đến eo Đường Xuân Minh, dứt khoát hôn một cái lên mặt hắn, đám người kia kêu càng ngày càng hăng, người ở tiền viện đều có thể nghe được âm thanh của bọn họ. “Được rồi, vào ngồi ăn cơm uống rượu đi, các ngươi không ăn nhưng ta cũng đói bụng rồi!” Đường Xuân Minh lên tiếng, trừng mắt, nhưng mà gò má đỏ bừng, một chút uy hiếp cũng không có,nhóm hán tử liền kéo lấy Lý Phong ra ngoài? Đi làm gì, đương nhiên là ép rượu rồi. Người rốt cuộc cũng tản đi, Đường Xuân Minh mới thở phào nhẹ nhõm, mấy người Trương Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, tiệc mừng còn chưa bắt đầu liền như vậy khiến cho bọn họ có chút không chịu nổi, nhìn áo cưới trên người Đường Xuân Minh có chút tán loạn mặt cũng đỏ ngầu, phù một tiếng cười vui vẻ, giúp hắn sửa lại một chút nói, “Chúng ta nhanh chóng ngồi vào đi, bọn họ cũng chờ ngươi đi khai tịch a.” Có quy định tân phu lang chưa có ngồi vào, người nhà nông bọn họ làm sao dám náo nhiệt, những người quen biết cũng chờ Đường Xuân Minh đi ra ngoài, Đường Xuân Minh cũng không có biểu hiện thẹn thùng gì, thu thập một chút liền đi ra ngoài, trước tiên liền đem bụng lấp đầy rồi nói tiếp, còn uống rượu gì đó thì miễn đi. &&&& Lý Phong không biết bị đám Dư Mộ cầm đầu chuốc bao nhiêu rượu, nồng độ rượu cũng không thấp, sớm đề phòng cái này, rượu cung cho Lý Phong cùng đám quân hán tử đều là ghi nồng độ cao nhất, hơn nữa biết được những người này lần đầu tiên uống rượu mạnh như vậy nhất định sẽ không thể bỏ xuống được, hơn nữa càng là lần đầu tiên uống càng khiến cho người dễ say hơn, Lý Phong đánh chủ ý chính là muốn hạ gục đám người này trước tiên. Chính hắn cũng uống không ít, tuy rằng trong quá trình có chút dối trá, nhưng vì đem những người kia hạ gục, hắn cũng bồi tiếp uống một chút, rồi dựa vào dược giải rượu trước đó Hà lão làm mà chống đỡ. Nhìn những tên to con này từng người từng người ngã xuống Lý Phong đắc ý vô cùng bước chân tập tễnh hướng về phòng tân hôn, đấu với hắn sao, hừ hừ! Nhìn mặt Lý Phong lộ ra chút đắc ý, mấy người Lý Chính cùng Hà Lão chỉ hắn cười không ngừng, lại nhìn đám hán tử người chui dưới gầm bàn người ngả lên người khác, càng cười đến trực tiếp vỗ bàn không ngừng. “Khá lắm, lần này đủ nham hiểm a, chờ ngày mai đám quân hán tử này tỉnh lại không biết còn dằn vặt đến mức nào a.” Lý Chính cười nói. “Không phải ngày hôm nay dằn vặt chính là ngày mai, khẳng định phải qua ngày hôm nay đã.” Hà lão cười ha ha. Vương Anh ôm A Lâm đã ngủ vào trong lồng ngực đi vào phòng, cười lắc lắc đầu, trong đám hán tử bị đẩy ngã này có con trai của hắn Đường Xuân Vanh, lại không biết tự lượng sức mình đi cụng ly với A Phong, nhưng mà ngày tốt như hôm nay hắn cũng không ngăn cản, rượu này hắn cũng uống qua, không hại thân, vì vậy cũng để cho hắn náo loạn. Lý Phong lung lay thân thể đẩy cửa phòng ra, vừa nhìn trong phòng không người nhất thời thất vọng, Minh ca nhi chạy đi đâu rồi? Đêm nay chính là đêm động phòng của bọn họ a, đầu óc cũng có chút mơ hồ , lúc này trong phòng riêng truyền đến tiếng nước, lập tức cười khúc khích lên, biết Minh ca nhi đi đâu rồi, tiếp tục lung lay thân thể hướng về phương hướng đó. (* oa, Phong ca dễ thương quá ~*)Tân phòng này dựa theo thiết kế của Minh ca nhi mà xây, tách ra một phòng chuyên dùng để tắm rửa, phía dưới cũng thông địa long, ngày hôm nay cũng đốt lên đặc biệt nóng, vì vậy trời lạnh tắm cũng không thành vấn đề. “Minh ca nhi…” Cửa gỗ nhỏ đẩy một cái liền mở, lại thất vọng rồi, sao Minh ca nhi mặc đầy đủ như vậy, hắn còn tưởng còn có thể nhìn thấy tình cảnh Minh ca nhi tắm rửa a. “Trở về thật đúng lúc, vừa mới chuẩn bị nước nóng cho người a, nhanh chóng tẩy tẩy đi, một thân mùi rượu.” Đường Xuân Minh giả vờ bình thường. Giời ạ, nghe được cả tiếng tim hắn đập không ngừng a, cảm giác đều là lão phu lão phu, tại sao nghĩ đến động phòng hắn còn căng thẳng a. “Không muốn, trước tiên động phòng đã.” Lý Phong tránh đi. Đường Xuân Minh hắc tuyến, người này uống say? Tiến lên sờ sờ mặt của hắn: “Ngươi là say rồi nên hồ ngôn loạn ngữ?” “Ta không có say, bọn Dư Mộ đều bị ta hạ gục chui hết vào gầm bàn rồi.” Lý Phong nhướn lông mày biểu hiện đắc ý cực kì, trước khi vào phòng còn có chút che dấu, hiện tại triệt để lộ ra ngoài. Cái này còn nói là không có say? Đều biểu hiện khác với bình thường, Đường Xuân Minh cũng là nam nhân, biết không thể giảng đạo lý cùng người say, chỉ đành dụ dỗ nói: “Được, được, không có say, vậy chúng ta rửa tắm đi, ta giúp ngươi tắm?” “Được, khà khà, Minh ca nhi giúp ta tắm rửa, sau đó động phòng.” Lý Phong đứng ở nơi đó cười khúc khích, con mắt dính vào trên người Đường Xuân Minh. Động phòng động phòng, chỉ ghi nhớ động phòng, Đường Xuân Minh nói thầm trong lòng, nhưng mà trên mặt cũng nhanh chóng bốc khói.
|
Ôn Thôn Đích Nữ Nhân Chương 69: Lễ mừng năm mới Kết quả của giúp người tắm rửa, chính là chính bản thân Đường Xuân Minh phải trải qua quá trình tắm rửa, chờ đến khi cuối cùng có thể rời khỏi phòng riêng, tay chân Đường Xuân Minh đều nhuyễn hết, tựa hồ như hắn mới chính là người say, mà người mà có vẻ như uống say kia, dễ dàng đem hắn hầu hạ tắm rửa từ đầu đến cuối, hơn nữa dưới chân cũng không có dấu hiệu tập tễnh không vững, thẳng tắp hướng về chiếc giường mới kia. Giường mới được trải một tầng đệm bông mềm mại, Đường Xuân Minh bị ném trên giường cảm giác cả người bị lún xuống dưới, không chờ hắn lăn vào chăn, một cơ thể cường tráng đè lên người hắn, nghe người kia thì thầm vào lỗ tai của hắn, “Minh ca nhi, ta thật hài lòng, Minh ca nhi, ngày hôm nay là ngày vui vẻ nhất của ta, Minh ca nhi…” Tiếng nói trầm trầm không ngừng vang lên tai hắn, Đường Xuân Minh cảm giác hồn mình đều bay lên, hắn cũng muốn nói, đời hắn bây giờ đã viên mãn, đời trước cuộc đời hắn tràn ngập tiếc nuối, đời này, hắn cảm giác chính mình có thể đi một vòng hoàn chỉnh. Đêm đó, nhất định dài đằng đẵng. … &&& Ngày thứ hai, Đường Xuân Minh bị âm thanh của A Sâm đánh thức, còn có đi kèm là âm thanh nhỏ giọng dụ dỗ của A Lâm, “A Sâm, đừng kêu, cha nói a mẫu mệt mỏi phải nghỉ ngơi thật tốt, A Sâm, ngươi nói xem có phải hôm qua a mẫu ngủ rất muộn không? Nhị Mao ca nói muốn dẫn ta đi nháo động phòng a, nhưng ta ngủ mất…” Ngữ khí vô cùng ảo não. Vừa tỉnh lại liền nghe đến âm thanh con trai mình muốn nháo động phòng, Đường Xuân Minh 囧 yên lặng chôn trong ổ chăn nửa ngày , làm tốt công tác kiến thiết tâm lý mới ra ngoài, kết quả, lần này ngay cả Lý Phong cũng đứng ở bên cạnh, nhìn thấy đôi mắt đem thâm trầm kia, Đường Xuân Minh có cảm giác mặt có xu hướng muốn bốc cháy. Được rồi, một nam nhân thẹn thùng cái gì, không phải là lăn giường cùng một nam nhân vóc người tuyệt đẹp khiến cho hắn chảy nước miếng sao, hắn nên đốt pháo chúc mừng vì hắn rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi thân phận xử nam hai đời ( đời này là trong lòng). “A mẫu, ngươi tỉnh rồi, mặt trời đều đốt đến mông rồi.” A Lâm vui vẻ nhào về phía Đường Xuân Minh, Đường Xuân Minh nhất thời trở mặt, tiểu tử này là đem lời nói bình thường hắn nói trả lại cho hắn đây mà, thở dài một cái, lăn nửa ngày trên ga trải giường thân thể hắn khôi phục cũng có hạn, hắn giống như nghe được tiếng kháng nghị phát ra từ trong xương cốt của hắn, ý nghĩ kỳ diễm gì đó đều biến mất tăm. “A Lâm ngoan,” Lý Phong không ngăn cản đến cùng, nhìn thấy sắc mặt của Minh ca nhi bắt đầu trắng, vội vàng ôm A Lâm, “Chúng ta để a mẫu rời giường đi, A Lâm trước tiên tìm tiểu cữu cữu chơi có được không?” kiên nhẫn dụ dỗ. “Được, còn muốn mang đệ đệ chơi cùng, con cùng đệ đệ cùng tiểu cữu cữu chơi, tiểu cữu cữu cũng ngủ nướng, không có ngoan bằng A Lâm cùng đệ đệ.” A Lâm rất hiểu chuyện không quấy rầy cha mẹ, nhưng mà nói ra lại khiến cho Đường Xuân Minh không nhịn được cười, A Vanh cũng chỉ tiểu A Lâm khinh bỉ. “Đi thôi, ta lập tức đứng lên.” Đường Xuân Minh cũng đứa tay vỗ vỗ đầu hai thằng nhóc. Lý Phong lo lắng liếc nhìn Đường Xuân Minh, mới ôm hai đứa nhỏ đi ra ngoài, bởi vì lo lắng đứa nhỏ A Lâm này không thể lập tức thích ứng quan hệ đột nhiên thay đổi, bởi vậy trời vừa sáng hắn liền muốn a mẫu để cho A Lâm cùng A Sâm đến bên người Minh ca nhi. Chờ Lý Phong đưa đứa nhỏ đi rồi trở về, Đường Xuân Minh đã ngồi dậy tựa lên thành giường. Lý Phong vội vàng đi tới, đem người cẩn thận ôm vào lòng mình, tay lại nhẹ nhàng nắm lấy tay Đường Xuân Minh, “Không sao chứ? Tối hôm qua… là ta lỗ mãng…” Lời này nói xong mặt hắn liền đỏ, con mắt cũng không dám nhìn về phía Đường Xuân Minh, chỉ sợ một khắc mình không khống chế được sẽ đem người đẩy ngã rồi lại dằn vặt từ trong ra ngoài như này rồi lại như này. “Không có chuyện gì? Ha, đương nhiên là không có chuyện gì, nói thế nào thì ta cũng là nam nhân đấy, tránh ra, ta muốn rời giường…” Khốn nạn a, biết vậy sao còn làm, nhưng mà, được rồi, vị trí được người ta xoa bóp đều nóng lên, nội lực trong truyền thuyết quả nhiên là thần kỳ, hắn ở trong không gian dằn vặt lâu như vậy cũng không thấy hiệu quả gì cả, khiến Đường Xuân Minh rất nhụt chí, không biết có nên kiên trì nữa hay không, quả nhiên tuổi tác của hắn lớn gân cốt đã định hình nên không có thiên phú luyện võ hay sao? Để thể hiện mình rất ổn, Đường Xuân Minh xuống giường còn nhảy nhót hai lần, cho Lý Phong một ánh mắt đắc ý, sau đó bước từng bước nhỏ đi ra ngoài. Phía sau khóe miệng Lý Phong giật giật, trong mắt hàm chứa ý cười đi theo sau, nếu không phải vừa tỉnh lại hắn liền xoa bóp cho Minh ca nhi, đảm bảo hiện tại Minh ca nhi không thể khiến cho người ta muốn cho một quả đấm như thế này. Những người bị hạ gục ngày hôm qua, người ở lại hỗ trợ cũng không có cách nào xử lý, vì vậy sau khi nghỉ ngơi một đêm mấy người Trầm phu lang lại phải đến giúp đỡ thu dọn một chút,khí trời cũng rất tốt, mùi rượu gì đó trời vừa sáng mở cửa sổ ra tán đi rất nhanh. Chờ đến khi nhìn thấy Minh ca nhi đi ra từ trong phòng, mấy người Trầm phu lang đều có ý vị khác mà liếc nhìn trên người hắn một lúc, sau đó không chút biến sắc dời đi tiếp tục câu chuyện cười đùa của bọn họ, đều trao cho nhau một ánh mắt ai đều hiểu, hoặc là chào hỏi hắn như bình thường, Đường Xuân Minh cũng rất cố gắng nói chuyện cùng bọn họ như “bình thường”. “Cực khổ rồi, ăn một chút trước bồi bổ đi, rất nhanh liền có thể ăn cơm trưa.” Vương Anh nói một câu đánh vỡ nỗ lực duy trì như bình thường của Đường Xuân Minh, nội tâm rí gào, bồi bổ cái gì, một đại nam nhân như hắn trời sáng vừa dậy liền ăn cháo táo đỏ long nhãn, còn có trứng gà luộc đường đỏ cái gì a. Chờ đến khi hắn ngẩng đầu dùng ánh mắt ai oán nhìn về phía mẹ kế, chỉ nhìn thấy bóng lưng của mẹ kế, đành dùng chiếc đũa mạnh mẽ đâm phập vào quả trứng gà, hắn thực sự là rất đói a. “Ca sao, dậy rồi a!” Đám người Dư Mộ ăn mặc đơn giản chạy từ bên ngoài vào phất tay chào hỏi cùng Đường Xuân Minh, cái tay Đường Xuân Minh vung đến một nửa liền cương lại giữa không trung, vì sao trong giọng nói còn mang theo một loại kinh ngạc giống như hắn không nên xuất hiện vào lúc này?! “Nghe nói rối hôm qua một mình A Phong liền hạ gục tất cả các ngươi?” Đường Xuân Minh thở một hơi nhẹ nhõm bâng quơ nói. “Khặc, khặc, khục…” Đám quân hán tử mới thao luyện từ trên núi về khom lưng không ngừng ho khan, mất mặt, quá là mất mặt. Hà lão từ phía sau đi ra dùng sức vỗ một cái lên lưng của Dư Mộ: “Tiểu tử, tối hôm qua ai uống đến mức chui hết vào gầm bàn vậy?” Khuất nhục! Quá khuất nhục rồi! Nhiều người như vậy không đánh được một mình Lý Phong, có người kháng nghị nói: “Khẳng định là ngày hôm qua lão đại hạ tay hạ chân vào trong rượu, bằng không chúng ta nhiều người như vậy sao lại không thể hạ được một mình hắn?” Đường Xuân Vanh cũng từ trong nhà bò ra, đi tới bên người ca hắn yên lặng ăn bữa sáng dinh dưỡng a mẫu hắn đứa cho, cũng ai oán ca phu, hắn cùng đồng ý với lời giải thích của bọn Dư đại ca, khẳng định là ca phu động tay động chân, thật là gian trá. Đường Xuân Minh vỗ đầu hắn một cái, “Tiểu tử ngươi cùng đầy mùi rượu, hiện tại còn không nhanh chóng đi tắm đi, nhanh chóng ăn xong rồi bảo a mẫu đun nước nóng tắm rửa sạch sẽ đi.” “Ca…” Đường Xuân Vanh vẻ mặt như bị nội thương, ca đối với hắn càng ngày càng bạo lực, một chút cũng không quan tâm hắn, quả nhiên có ca phu sẽ không có đệ đệ sao? Lý Phong đi tới ném cho Dư Mộ một ánh mắt lạnh lùng, “Nếu không hôm nay chúng ta lại động tay động chân? Dù là uống rượu hay là quyền cước.” “Ha ha, ” Dư Mộ lập tức tiến đến trước mặt hắn, “Chúng ta vẫn không nên chiếm lấy thời gian ngươi cùng ca sao thân thiết, chúng ta cũng không có nhiều thời gian rảnh, đến rồi lập tức phải trở lại, đúng, lập tức phải đi.” Những người khác cũng nhất trí gật đầu phụ họa, trời ạ, mới vừa sáng sớm đã bị thao luyện quá, bọn họ vẫn không thể đánh nổi một mình Lý Phong, hơn nữa lại còn là sáng ngày kết hôn thứ hai, có còn thiên lý hay không?! Đường Xuân Minh cũng có chút xem không hiểu, Trương Tú liền lại đây nói với hắn một câu, Đường Xuân Minh mới hiểu rõ được, cũng có chút khó chịu liếc nhìn Lý Phong một chút, hắn vừa cảm giác ngủ thẳng tới buổi trưa, nhưng mà người này lại ngược lại, tinh lực đến mức thao luyện một hồi cùng đám người Dư Mộ, sao hắn lại kém như vậy? Quả nhiên vẫn là nên tiếp tục luyện võ sao? Nói không chừng đến một ngày nào đó có thể luyện ra được nội lực, Đường Xuân Minh vẫn còn giấc mộng trở thành đại hiệp nhớ mãi không quên. &&& Bọn Dư Mộ nói cũng không phải là nói giả, thật sự là không rảnh được bao lâu, nguyên bản Lý Phong cùng Hà lão cũng là biết được, vì vậy ngày tân hôn thứ hai liền bận rộn liên tục, phải đưa lễ năm mừng năm mới cho những người quen biết, liền thuận tiện để đám người Dư Mộ mang đi, bao gồm cả vị quý nhân mà Hà lão đã đề cập qua rất có thể sẽ vừa ý rượu mà bọn họ nhưỡng sẽ phái người đến đây bàn bạc, Hà lão đưa một địa chỉ cửa hàng bên Định Châu phủ kia, để đến lúc đó Dư Mộ trực tiếp đưa đến trong cửa hàng, nơi đó tự nhiên sẽ có người đem lễ mừng năm mới chuyển cho vị quý nhân kia. Vì để cho quà mừng năm mới nhìn qua đẹp đẽ hơn chút làm tăng giá trị của bản thân lên, trước đó Lý Phong còn đặc biệt lên huyện đặt nửa cân vò rượu nhỏ tinh mỹ, thêm chút đặc sản bản địa cùng đồ vật trong không gian, giống như gạo cùng bột mì, còn có nước hoa quả, còn lại mấy cái chính là thuốc của Hà lão, dù sao lấy thân phận của người ta bọn họ lấy ra đồ tốt người ta cũng không nhìn trúng, còn không bằng mấy đồ đem lại lợi ích thực tế mà trong không gian sản xuất cùng với mấy viên thuốc này. Đương nhiên, Đường Xuân Minh còn có chút tâm tư của hắn, tương lai thôn Bình Sơn sẽ có nhiều làm mấy cái này, lương thực trông ra cũng nhiều hơn, làm sao có thể tiêu thụ ra bên ngoài cũng là một vấn đề, thừa dịp đưa lễ mừng năm mới liền để những vị quan to quý nhân kia nếm thử, tin rằng bọn hắn càng có thể thưởng thức ra được những đồ ăn này khác này khác với những loại bình thường. Đương nhiên đưa người vào lúc nào, Lý Phong cùng Hà lão cũng đã cẩn thận xem xét. Nhưng mà, rượu trong nhà bị bọn Dư Mộ lấy đi một phần, hôm qua lúc uống rượu bọn họ liền không kịp đợi mà đưa ra yêu cầu, vì vậy lúc đi gần như coi là đương nhiên mà đóng gói mang lên xe ngựa. Đưa đám người Dư Mộ đi, tiếp đón chính là Đằng Dục, tối hôm qua hắn cũng không đi, ngay khi trời sáng Tề chưởng quỹ liền cùng mấy vị đầu bếp hôm qua đến giúp đỡ rời đi. Đằng Dục nhìn thấy những quà lễ mừng năm mới mới hiểu được vì sao Đường Xuân Minh cùng Lý Phong lại nói rượu nhưỡng được đều để chính mình uống, chỉ cần một đợt đưa ra ngoài này liền biết được chỉ sợ không đủ để cung cấp cho tửu quán. “Chúc mừng hai vị tân hôn hạnh phúc, ta cũng nên về trấn, cuối năm nay ta cũng phải về nhà a.” Đằng Dục chắp tay nói với hai người, trong lòng mang theo chút tiếc nuối, hắn không thể không về cái gia tộc kia, một đống chuyện phiền đang chờ hắn đi ứng phó, làm gì có chuyện ung dung tự tại như bây giờ. “Tạm biệt, cơ hội chúng ta gặp mặt còn rất nhiều.” Lễ mừng năm mới cũng có một phần cho Đằng Dục, trong đó bao gồm cả rượu, vì vậy Đằng Dục cũng không có ý kiến, hài lòng phất tay đi. &&&& Lại qua hai ngày, trong nhà mới triệt để yên ổn, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong cuối cùng cũng được trải qua cuộc sống sinh hoạt phu phu ngóng trông đã lâu. Đường Xuân Minh ngồi ở trên giường, mẹ kế cùng đệ đệ đã sớm trở về thôn Trấn Sơn, cuối năm nhà bọn họ cũng có nhiều chuyện bận rộn, bọn họ đã trì hoãn quá lâu ở nơi này, vì vậy Đường Xuân Minh vừa trông A Sâm vừa ghi chép, Lý Phong ở bên cạnh kiểm kê quà tặng bọn Dư Mộ mang đến lần này. Sau khi ghi chép xong Đường Xuân Minh liền chậm rãi xoay người, nhìn A Sâm đang bò như rùa đen, nhéo mũi A Sâm một chút, A Sâm “a a” đáp lại, nếu như nó biết nói, nhất định sẽ kháng nghị: a mẫu a mẫu, lại nhéo mũi của nó nếu như bị tịt không đẹp trai thì sao bây giờ! Hà lão ở chỗ khác dạy A Lâm viết chữ, bây giờ A Lâm hoàn toàn giao cho Hà lão dạy bảo, ở phương diện dạy học Đường Xuân Minh căn bản không thể đánh đồng cùng Hà lão, kém đến thật xa, vì vậy liền triệt để bỏ gánh. Nhìn tình huống trong nhà, trong lòng Đường Xuân Minh liền ấm áp, đây chính là gia đình thực sự đi, từ khi cha mất, một mình hắn ở trong nhà, dù có không gian xuất hiện khiến cho hắn có một niềm vui bất ngờ, nhưng không có cách nào loại trừ được cảm giá cô đơn từ sâu trong nội tâm kia, nhưng mà hiện tại, trong nhà trên có già dưới có trẻ, còn có hán tử Lý Phong này, trong lòng liền có cảm giác phong phú. “Nơi này còn một vài thứ chờ rảnh rỗi ngươi liền thu đến bên chỗ ngươi đi.” Lý Phong thu dọn đồ vật, đi tới nói với Đường Xuân Minh, cái gọi là chỗ ngươi đương nhiên là không gian của thần tiên. “Được rồi, nhưng mà có vài thứ quá quý giá, giống như chúng ta đến lúc nào mới có thể phát huy được những thứ này.” Giao thiệp với Lý Phong phần lớn là người tập võ, quà tặng đưa tới cũng đơn giản trực tiếp, chỉ để ý kiếm cái gì đáng giá, vì vậy trong nhà lại nhiều hơn một chút đồ ngọc đồ kim loại, Đường Xuân Minh nhìn liền cảm khái vô hạn, cũng may có những thứ đồ trước đây của Lý Phong, cho nên cũng không biểu hiện có quá nhiều khiếp sợ. Giống như Lý Phong từng nói, những quân hán tử như bọn họ chỉ cần đánh trận liền sẽ không nghèo được, đương nhiên cũng chỉ có cấp bậc võ quan, lúc đánh trận cùng bọn họ ở phương bắc, bọn họ đoạt được không ít tài vật của quý tộc phương bắc, một phần nộp lên trên một phần liền âm thầm chia nhau, đây là quy tắc ngầm trong quân doanh của bọn hắn, chính Lý Phong cũng có một phần tài vật đến từ cách như vậy. Mà bọn Dư Mộ sau khi đến Định Châu phủ, trước đó còn ra ngoài diệt cường đạo một lần, vì vậy trong tay cũng không tính là túng quẫn.
|
Ôn Thôn Đích Nữ Nhân Chương 70: Gia phả Tuy rằng tái giá không cần chú ý nhiều như lúc gả lần đầu, nhưng mà qua hai ngày Lý Phong mang Đường Xuân Minh cùng hai đứa nhỏ đi một chuyến đến thôn Trấn Sơn, đương nhiên một chuyến này không đi cũng không ai nói gì, dù sao lần này Đường Xuân Minh cũng không phải là gả đi từ thôn Trấn Sơn, nhưng một chuyến này cho thấy sự coi trọng của hắn đối với mẫu gia, hơn nữa cứu vãn quan hệ với mẹ kế không dễ, Đường Xuân Minh đương nhiên muốn tận dụng mọi thời cơ. Đối với Lý Phong mà nói, cũng hi vọng Minh ca nhi có thêm một phần lo lắng ở thế giới này, dưới cái nhìn của hắn tựa hồ chỉ như vậy mới có thể khiến cho Minh ca nhi ở lại nơi này thật lâu. Bên chỗ Vương Anh đương nhiên cũng nhận được tin tức, ca tế mới tới cửa đương nhiên muốn nhiệt tình chiêu đãi, họ hàng cùng hàng xóm đều đến giúp đỡ. Bọn họ cũng biết những tháng ngày này của Đường Xuân Minh càng ngày càng náo nhiệt, ngay cả Vương Anh cũng trải qua càng ngày càng tốt hơn, vì vậy cũng không ai nói cái gì phá hoại bầu không khí này. Năm đó Lý Phong cũng chạy mấy chuyến qua thôn Trấn Sơn, đối với người thôn Trấn Sơn mà nói, chỉ sợ còn quen thuộc với Lý Phong hơn cả Đường Xuân Minh, dù sao Đường Xuân Minh đã lâu rồi không trở về, hơn nữa khí sắc toàn thân thay đổi rất lớn, nói là thay đổi diện mạo trở thành người khác cũng không quá đáng, vì vậy Đường Xuân Minh đến khiến cho không ít người vây xem, đều nói phúc khí của Vương Anh đến, tiểu tử không kém, ca nhi hiếu thuận, nói đến mức khiến cho Đường Xuân Minh cùng Vương Anh đều giật giật khóe miệng. Nháy mắt liền tới cuối năm, đây chính là tất niên đầu tiên của Đường Xuân Minh từ khi đến thế giới này, lại vừa mới cưới, tự nhiên ý nghĩa cũng không giống, trước đó tết đến vẫn chính là một mình cô đơn, hiện tại lại có cả một đại gia đình, bận rộn cũng bận vô cùng hài lòng. Hà lão tự mình chấp bút viết câu đối, Lý Phong ôm A Lâm đến bên cửa sổ, cửa viện, trước sau nhà, còn có mấy nhà trên núi, đều dán lên mấy câu đối đỏ cùng lời nói cát tường, chuồng gà, chuồng dê, còn có trên chuồng ngựa đều dán lên chữ Phúc. Hà lão cũng cả ngày cười đến không ngậm mồm vào, trước kia vẫn chưa từng hưởng thụ bầu không khí tết đến như vậy, nếu không phải quá mức long trọng, nếu không thì là ở quân doanh phương bắc cùng đám quân hán tử, hiện tại tân niên nồng đậm hương vị nông thôn lại có một tư vị đặc biệt, nhìn mấy đứa nhỏ xoay xung quanh mình, Hà lão nghĩ thầm, nếu như con trai hắn còn sống sót, nhất định cũng sẽ giống như vậy. Thôn Bình Sơn trong tiếng pháo tạm biệt năm cũ chào đón năm mới, mùng một năm mới, Đường gia, không, hiện tại nên gọi là Lý gia, Lý Phong cùng Đường Xuân Minh mang theo hai đứa nhỏ đi ra ngoài, để Hà lão ở nhà trông cửa. Hai lớn hai nhỏ đều ăn mặc quần áo mới tinh, Lý Phong ôm A Lâm, để cho A Sâm nhẹ hơn ôm lấy Đường Xuân Minh, hai đứa nhỏ hôm nay ăn mặc như hai bao lì xì đỏ, nhìn qua vô cùng vui vẻ. Chuyện đầu tiên cần làm trong năm mới đương nhiên là mở từ đường bái tổ tông, hôm nay còn vô cùng quan trọng, bởi vì Lý Phong mới thành hôn cho nên tộc trưởng Lý gia phải đem phu lang của hắn ký tên tiến vào gia phả, tuy rằng trong gia phả chỉ có thể lưu lại một dòng họ của Đường Xuân Minh, nhưng trải qua trình tự này mới đại biểu hắn chính thức tiến vào cửa Lý gia, trước đây, sau khi thành hôn Lý Phong liền đem hộ tịch của Đường Xuân Minh đặt dưới danh nghĩa hắn, Đường Xuân Minh thật vất vả mới được lập hộ một mình chỉ duy trì không đến một năm. “Năm mới vui vẻ.” “Năm mới đại cát đại lợi.” “Chúc mừng phát tài, đại cát đại lợi.” … Mọi người nhìn thấy nhau liền nói tiếng chúc mừng năm mới, năm cũ trải qua lại không như ý, vào lúc này cũng sẽ không biểu hiện ở trên mặt, đều biểu lộ ý mừng, có một cái bắt đầu mới, đón lấy một năm thuận buồm xuôi gió vạn sự như ý. Người của Lý gia nhìn thấy Đường Xuân Minh càng thêm nhiệt tình, thành người của Lý gia, quan hệ của bọn họ đương nhiên càng gần hơn một tầng, bây giờ suy nghĩ một chút, Lý Phong này cưới được một phu lang rất tốt, chính là ánh mắt nhìn về hai đứa nhỏ cũng vô cùng thân thiết. Một nhà Lý Chính cùng đã sớm đến, Lý Chính là Lý Chính của thôn nhưng cũng là tộc trưởng của Lý gia, nói ra cũng là cho cha truyền con nối, đương nhiên cũng là do Lý Chính làm việc vì thôn dân được thôn dân tôn kính mới có thể ngồi vị trí này, bằng không người ta vẫn sẽ là người phản đối đầu tiên. Hai tiểu tử Lý Thừa Tổ Lý Thừa Tông đàng hoàng trịnh trọng theo sát phía sau cha mẹ bọn hắn, nhìn thấy mấy người Lý Phong xuất hiện liền lộ ra vẻ vui mừng, hai người còn chuẩn bị lì xì kín đáo đưa cho A Lâm cùng A Sâm, bọn họ chính là trưởng bối, đương nhiên phải thể hiện tư thái của một trưởng bối. “Cảm ơn đại thúc thúc, cảm ơn tiểu thúc thúc.” A Lâm nhận lì xì nói cảm ơn,xưng hô không ra ngô ra khoai này khiến cho Trầm phu lang bật cười, Trầm phu lang nhận lấy A Lâm hôn lấy hôn để, khi trả lại trong lồng ngực Lý Phong thì trong túi A Lâm lại thêm một cái lì xì, cũng thuận tiên hướng về trong lồng ngực A Sâm nhét vào một cái. Tòa từ đường này vốn là từ đường của Lý gia, nhưng mà sau khi người trong thôn vào thôn Bình Sơn, đưa bài vị của tổ tiên mình cung phụng tiến vào từ đường này, đương nhiên, vì vậy bọn họ cần phải chịu phú tu sửa từ đường, trong này đương nhiên cũng do Lý gia không phải là đại gia tộc, mọi người cùng Lý gia cũng chỉ đành lùi một bước. Vì vậy, trời vừa sáng bên ngoài từ đường không chỉ có người Lý gia, còn có người Triệu gia vân vân. “Triệu Đại Ngưu vẫn chưa về.” Trương Tú bây giờ nhìn thấy Đường Xuân Minh cùng là người Lý gia, đi tới bên người Đường Xuân Minh thấp giọng nói chuyện với hắn. Đường Xuân Minh vô cùng kinh ngạc, trong ký ức Triệu Đại Ngưu là một người đánh ba gậy cũng không đánh nổi một cái rắm, lại có thể làm ra chuyện bỏ nhà đi không về? Hơn nữa trên người còn có bạc mà Triệu gia cho Triệu lão tam, cũng không thể giấu đi, hiện tại ngay cả Đường Xuân Minh cũng biết, hành động lần này của Triệu Đại Ngưu khiến cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. “Triệu gia cũng không cho người đi tìm một chút sao? Liền khẳng định là cầm bạc chạy mà không phải là có chuyện gì khác?” Trước đó đều quá bận rộn cho nên không có thời gian nghe chuyện phiếm trong thôn. “Triệu lão tam cũng từ huyện trở về, khẳng định đã ở trong huyện tìm kiếm một vòng, e là cũng không có kết quả, bằng không tìm được người rồi nhất định phải theo về.” Trương Tú âm thầm nhìn về phía Triệu lão tam, Triệu lão tam không còn vẻ hăng hái như lúc mới đỗ tú tài, Triệu tam thúc công cũng không giống như vậy, dù là ngày đầu tiên của năm mới sắc mặt cũng âm trầm. Trương Tú cũng nhìn thấy sắc mặt của tam thúc công, vẻ mặt trộm mừng không thể nào giấu được, lắc lắc tay của Đường Xuân Minh hạ thấp giọng nói, “Chuyện của hai đứa nhỏ đã nói cùng người trong tộc rồi chứ? Hôm nay có thể làm được hay không?” Đường Xuân Minh hiểu được cười gật đầu, lại liếc nhìn Lý Phong đang nói chuyện cùng mấy người Đại Sơn không xa, nói, “Đều nói xong rồi, bọn họ nói chỉ cần A Phong không có ý kiến gì là được.” Trương Tú bật cười thành tiếng, một hồi lâu mới có thể khống chế được, “Ta đều không kịp đợi nhìn thấy sắc mặt của người Triệu gia, bọn họ chỉ sợ là không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ còn chờ ngươi đi cầu bọn họ đi.” Đường Xuân Minh bĩu môi, cầu bọn họ? Đi gặp quỷ đi! Nhìn tiểu A Sâm nằm trong lồng ngực không buồn không lo, hắn dù thế nào cũng đều không muốn để cho hắn cùng Triệu gia dính dáng một chút nào cả. “Ô, Tiền gia Tôn ca nhi cùng đến, thật là lâu rồi không thấy.” Bên ngoài từ đường lại có người tiến vào, có người nhìn thấy liền kinh ngạc nói, khiến cho Trương Tú cùng Đường Xuân Minh phải liếc mắt nhìn. Tuy nói ngày đông này mặc quần áo nhiều khiến cho khó có thể nhìn ra được, nhưng bởi vì Tôn ca nhi này vốn hơi gầy, bây giờ tựa hồ càng thêm thon gầy, rõ ràng có thể nhìn ra được hình dáng của cái bụng. Đường Xuân Minh vốn còn cho rằng đứa nhỏ trong bụng của hắn bị hắn hành hạ khiến cho không còn nữa,Hà lão hôm đó trở về cũng đã nói nguy hiểm, thể chất không được tốt lắm, lại không thể an tâm dưỡng thai, thấy thế nào cũng đều là khó giữ được, nhưng hắn sau này cũng biết được Hà lão uy hiếp một phen, nói không cố gắng dưỡng sau này sẽ khó mang con, bây giờ nhìn lại, uy hiếp của Hà lão rất có tác dụng, Tôn ca nhi cũng không phải không coi trọng đứa nhỏ trong bụng, sau này gây chuyện cũng ít đi, đàng hoàng ở trong nhà dưỡng thai. “Tiểu tử nhà hắn dù gì cũng là người Trần gia, tại sao lại chạy tới từ đường thôn ta, khẳng định là để trong nhà, ngày hôm nay hắn có thể đến cùng như vậy, cũng là nhớ tiến vào gia phả Trương gia bái kiến bài vị tổ tông của Trương gia.” Trương Tú đứng một bên giải thích. Một nhà Lý Hạ Căn đến, những người thuộc Lý gia đều không cho bọn hắn sắc mặt tốt, nếu như hôm nay không phải là ngày đầu tiên của năm mới, nhất định sẽ đổi sắc tại chỗ, khiến cho nhiều người chờ bọn họ như vậy, thực sự là lớn mặt a. “Mở từ đường!” Gian nhà để bài vị tổ tông được mở ra,Đường Xuân Minh đứng ở phía sau ôm A Sâm không nhịn được nổi da gà, một tay ôm lấy A Sâm một tay xoa xoa cánh tay khác, làm thế nào cũng đều cảm giác bên trong thật âm trầm. Nếu là đời trước hắn sẽ không kiêng kỵ những chuyện như thế này, nhưng hôm nay sau khi tự mình trải qua tất cả những chuyện hắn thực sự rất kính nể thần quỷ. Lý Phong đến bên cạnh hắn, ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu, sau đó thả A Lâm xuống đứng bên cạnh hắn, chính mình lại đi lên phía trước. Trong ký ức của nguyên thân có tất cả những cái này, nhưng Đường Xuân Minh vẫn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, đời trước trong thôn bọn hắn đã sớm không còn thịnh hành cái gì mà gia tộc, chính cả gia phả cũng không biết đã đi nơi nào, đương nhiên trong thôn cũng có những gia đình sau khi xây dựng gia đình ở bên ngoài lại trở về thôn xin nhập gia phả, nhưng Đường gia bọn họ cũng chỉ có lẻ loi mấy ngày nên cũng không ai quản chuyện này. “Lý gia Đường thị.” Đường Xuân Minh còn chưa phản ứng lại, Trương Tú cùng Trầm phu lang liền đẩy hắn một cái, là gọi hắn đó, Đường Xuân Minh nhất thời một thân mồ hôi, hắn thành Lý Đường thị, trời ạ, chỉ còn dư lại một cái dòng họ. “Đem hai đứa nhỏ lại đây.” Một vị tộc lão Lý gia kêu lên. “Đến đây.” Đường Xuân Minh nhanh chóng đáp một tiếng, ôm lấy A Sâm kêu A Lâm hướng về phía Lý Phong. Tình huống này khiến cho Triệu gia đang chờ đợi trong đó cũng có chút không hiểu nghi hoặc, trong đám người bỗng nhiên không biết ai nói một câu, trên mặt Triệu gia càng lộ vẻ không dám tin tưởng, sẽ không thật sự như bọn họ nghĩ tới chứ? Nếu là sự thật thì Triệu gia liền thành chuyện cười, đặc biệt là những người có tâm tư như tam thúc công, trong lòng càng âm thầm oán tam thúc công lần này thực sự là bê đá đập chân mình. Đường Xuân Minh sau khi đi theo Lý Phong đến bài vị tổ tông Lý gia, một vị tộc lão khác cũng nói với Lý Phong, “Chính ngươi ghi tên phu lang của ngươi vào bên cạnh còn hai đứa nhỏ, từ hôm nay liền là người Lý gia chúng ta, một người là Lý Lâm, một là Lý Sâm, hi vọng sau này các ngươi cố gắng vì Lý gia chúng ta làm vẻ vang, làm rạng rỡ tổ tiên.” Việc này đương nhiên không phải hôm nay đột nhiên mới nói ra, trước đó Lý Phong chính là bận chuyện này, trước tiên là Lý Chính sau đó nhờ Lý Chính dẫn hắn đi bái phỏng từng tộc lão, khi được sự đồng ý của một nửa tộc lão trong tộc thì dù người bên ngoài có phản đối cũng không có tác dụng. Kỳ thực đối với phần lớn người Lý gia mà nói cũng không có ý kiến gì, hai đứa nhỏ này cũng không tranh tài sản của Lý gia, Đường Xuân Minh cũng biết kiếm bạc, tội gì lại vì việc này mà chọc Đường Xuân Minh cùng Lý Phong không vui, sau này tiểu bối nhà bọn họ còn vi vọng có thể theo Lý Phong cùng Đường Xuân Minh kiếm bạc a. Trước kia vẫn chưa thể khẳng định, bây giờ lại có thể xác định được, hai đứa nhỏ Triệu Đại Hổ để lại này liền sắp nhập gia phả của Lý gia, sau này không còn là người của Triệu gia, tam thúc công thật sự muốn tự nói với hắn là lỗ tai hắn nghe nhầm, nhưng mà sự thực trước mắt nói cho hắn, hắn thật sự không nghe nhầm, Lý Phong chính là người rộng lượng không để ý đến chuyện con riêng con đẻ. “Chờ một chút!” Tam thúc công không chút nghĩ ngợi hô to lên, ở bên cạnh hắn, Triệu lão tam đã sớm ngốc lăng, chuyện này sao như vậy? Ngay cả Triệu lão ma cũng không dám tin tưởng còn lôi Vương Xuân Hoa bên cạnh hỏi cho ra nhẽ, chuyện này đến cùng là thế nào. Vương Xuân Hoa tuy rằng cũng không dám tin tưởng, đồng thời cũng càng thêm đố kỵ Đường Xuân Minh, lần này lại cùng Triệu lão ma huyên náo, cười trên sự đau khổ người khác nói cho hắn, “Ha ha, sau này Triệu Đại Hổ liền đoạn tử tuyệt tôn, hai thằng nhãi con kia sau này chính là người Lý gia, Lý Phong thật đúng là rộng lượng a, sau này kiếm tiền cũng phân một phần cho hai thằng nhãi con kia, bọn chúng thật là may mắn khi tìm được bố dượng như vậy.,”
|
Ôn Thôn Đích Nữ Nhân Chương 71: Kết thúc (*đến cuối cùng rồi, phải chia tay m.n rồi T^T) “Làm sao? Tam thúc công đối với chuyện của Lý gia có ý kiến?” Biết người của Triệu gia sẽ có ý kiến, người của Lý gia đang chờ bọn họ đây, Lý gia cùng Triệu gia không phải là không có mâu thuẫn, đặc biệt là sau khi Triệu lão tam đồ tú tài, tam thúc công này ở trong thôn càng ngày càng ra oai, giống như Triệu gia mới là người đứng đầu thôn Bình Sơn này. Hiện tại chỉ là một tú tài, nếu như lúc này Triệu lão tam là cử nhân, Lý gia sẽ cẩn thận suy nghĩ thái độ với Triệu gia, nhưng mà hiện tại hậu trường của Lý Phong còn cứng hơn Triệu lão tam nhiều, dù cho hiện tại không có chức vị, nhưng một đám võ quan đều là huynh đệ bằng hữu với hắn, vì vậy tộc nhân hiện tại mới không ngốc đến mức đắc tội với Lý Phong. Tam thúc công tức giận đến ngón tay run run, đây là thái độ không coi Triệu gia vào mắt, hai đứa nhỏ của Đại Hổ muốn nhập hộ Lý gia, lại không tiết lộ một chút nào cho Triệu gia, làm gì có chuyện như vậy! “Hai đứa nhỏ kia là thân sinh của Đại Hổ, muốn xử lý thế nào có phải là cũng nên hỏi ý kiến của Triệu gia một chút? Tuy rằng Đại Hổ không còn, nhưng a mẫu cùng huynh đệ của hắn còn có tộc nhân chúng ta, ai đồng ý bọn chúng đổi họ đổi tông?!” Người Lý gia biết Triệu gia sẽ làm khó dễ, Đường Xuân Minh càng thêm hiểu rõ điểm này, vừa vỗ nhẹ tiểu A Sâm vừa đứng dậy, “Con trai của ta muốn theo ai đương nhiên là ta đồng ý, A Sâm mới sinh được bao lâu, có thấy người của Triệu gia ra mặt sao? Các ngươi không hiếm lạ nhưng có người yêu thích a.” “Có ta yêu thích!” Âm thanh lạnh lùng của Lý Phong vang lên ngay sau âm thanh của Đường Xuân Minh, nói năng rất có khí phách. Lời này của Lý Phong khiến cho người âm thầm khen hay, đây mới là hán tử thật sự a. Lý gia có một tộc lão đi ra nói chuyện, đương nhiên ý đồ thực sự thế nào mọi người cũng đều nghe ra được, “Được rồi, Triệu gia các ngươi cũng không thiếu một đứa nhỏ, Đại Hổ còn hai huynh đệ mà, sau này mặc kệ là ai cho làm con nuôi cũng có thể dâng hương cho hắn, mà khi Minh ca nhi lập hộ một mình Triệu gia cũng không ai nói sẽ nuôi hai đứa nhỏ, hiện tại. Ha ha…” Nếu như lúc trước Triệu gia không nuôi con của Đường Xuân Minh, hiện tại đương nhiên do Đường Xuân Minh tự mình làm chủ cho con hắn, người Tần gia tuy rằng cũng để cho đứa nhỏ theo a mẫu, nhưng người ta tốt xấu còn mang theo họ Tần đến đây, vì vậy tiểu tử Tần gia cũng vẫn tính là do Tần gia nuôi, nhưng mà Triệu gia a? Cái gì có thể cũng đã sớm thu hồi rồi, còn đất khai hoang, vậy cũng là đất hoang, không cần tiền, năm nay là năm giao thuế đầu tiên cũng là Minh ca nhi giao, thật sự không có chút quan hệ gì với Triệu gia. Lý gia bên này đương nhiên là giúp Lý Phong, cũng sỉ nhục tam thúc công cùng người Triệu gia, “Minh ca nhi sau khi sinh đứa nhỏ này mặc kệ là tắm ba ngày hay là đầy tháng cũng không thấy người Triệu gia, không nói tiểu A Sâm, chính là A Lâm, lớn như vậy nhưng thật ra cũng chưa ăn được mấy bữa cơm của Triệu gia đúng không, cũng chưa từng nghe Triệu gia nói muốn cho A Lâm vào gia phả.” Nhà có chút khinh ca nhi, có lẽ phải đến thời điểm ca nhi xuất giá mới nhớ tới đến gia phả thêm một bút, người của Triệu gia phần lớn vẫn là trọng hán tử khinh ca nhi, người như Triệu lục thúc coi như là đặc biệt ở Triệu gia, vì vậy sao có thể để cho A Lâm ngay lúc nhỏ liền cho nó vào gia phả, nhưng hôm nay ngược lại thành chứng cứ trong mắt Triệu gia không có hai đứa nhỏ này. “Đúng vậy, nếu như thật sự để ý hai đứa nhỏ Đại Hổ để lại, liền sớm thương lượng với Minh ca nhi chuyện nhập gia phả này, nhưng mà trước đó căn bản không có động tĩnh gì, chính mình không coi trọng chẳng nhẽ còn không để cho Minh ca nhi tìm con đường khác cho đứa nhỏ.” “Nói không chừng, Triệu gia hẳn là muốn lấy chuyện để đứa nhỏ vào gia phả để bắt bí Minh ca nhi a, ha ha, bọn họ không nghĩ tới gặp phải hán tử như Lý Phong, coi hai đứa nhỏ như con ruột, bàn tính này của Triệu gia không đánh được, hiện tại mới sốt ruột, sớm nên làm đi.” … Tiếng bàn luận dồn dập, thậm chí có người suy đoán Triệu gia có phải là nghĩ thông suốt muốn thông qua đứa nhỏ để hưởng gia nghiệp của Đường Xuân Minh, những câu nói này đều chuẩn xác không chút sai sót truyền vào trong tai tam thúc công cùng người Triệu gia, tam thúc công mặt đỏ lên, không phải giận, mà là nửa giận nửa xấu hổ, bị người nói trúng tâm tư, vẫn cứ mặt dày đứng đây. “Không được, ta không đáp ứng!” Nhưng vào lúc này, âm thanh sắc bén của Triệu lão ma vang lên, hai tay tóm chặt lấy cánh tay của Vương Xuân Hoa, đau đến mức Vương Xuân Hoa chỉ muốn hất ra, nhưng mà dưới ánh mắt của mọi người hắn cũng không dám, “Đó là của Đại Hổ, tiện nhân kia quyến rũ dã hán tử, còn muốn để loại của Triệu gia quên tổ quên tông? Ta không đáp ứng, nó chết cũng là của Triệu gia ta —— ” Triệu lão ma căm hận nhìn chằm chằm gương mặt của Đường Xuân Minh, chỉ cần tưởng tượng Đường Xuân Minh đứng trước mặt hắn liền có thể dễ dàng khơi dậy lửa giận của hắn, bởi vì Đường Xuân Minh bây giờ càng ngày càng thoải mái, mà hắn lại không thoải mái được.Ở trong lòng hắn, Triệu Đại Hổ là hắn sinh, hắn muốn đối xử thế nào cũng không có vấn đề gì, dù cho có chết rồi hắn cũng không chảy một giọt nước mắt, nhưng hắn không cho rằng mình sai, đây chính là mệnh của Triệu Đại Hổ, là của Triệu Đại Hổ lưu lại, dù cho mình hành hạ chết cũng không thể để ra bên ngoài. “Được rồi, A Mẫu! Ngươi còn ngại không đủ mất mặt sao?” Triệu lão tam quát mắng. Lý Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Triệu lão ma giống như điên rồi, quay đầu xoạt xoạt vài nét bút lên gia phả tên của ba người, sau đó đem bút thả xuống, nói với tộc lão chủ trì: “Đã ghi lại, sau này Lý Lâm cùng Lý Sâm chính là thân sinh của ta, cùng Triệu gia không có bất luận quan hệ gì.” “Lẽ ra nên như vậy, lẽ ra nên như vậy, sau này ngươi nuôi nấng bọn chúng lớn lên, bọn chúng nên coi ngươi như cha, bằng không tộc chúng ta cũng không buông tha.” Hai người hoàn toàn không thấy tiếng kêu gào của Triệu lão ma cùng lửa giận của tam thúc công, bút hạ xuống, đã thành sự thực, trong lòng Lý Chính cũng thở phào nhẹ nhõm, kỳ thực vẫn còn có chút lo lắng Triệu gia gây sự, vì vậy vốn là muốn tiền trảm hậu tấu. Triệu lão ma tức điên, đầu nóng lên muốn xông vào trong từ đường xé nát gia phả Lý gia, không chỉ có có Lý gia hán tử chặn ở mặt trước, chính là người nhà họ Triệu cũng không cho phép hắn đại náo từ đường. Triệu lão tam giữ a mẫu hắn lại, tam thúc công lung lay thân thể, cả giận nói, “Được! Được! Lý gia khinh người quá đáng! Ta ngược lại muốn xem xem hai người bọn họ có kết quả gì tốt!” Nếu như không phải vẫn chưa bái tổ tông, hắn tức giận đến mức muốn trực tiếp vứt tay áo rời đi. Nhưng mà có người lại muốn trái lại hắn, Lục thúc đi tới vỗ vỗ Lý Phong mới đi ra từ từ đường, nói “Phong tiểu tử khá lắm, làm hán tử phải rộng lượng một chút, sau này cùng Minh ca nhi và hai đứa nhỏ cố gắng sinh sống, không cần để ý đền người không quan trọng.” Tam thúc công tức giận đến mức thổ huyết, hắn biết đây là vì Lục thúc vẫn ghi hận Triệu gia, nhưng hắn không cho rằng cách làm của Triệu gia có gì sai, một mực để Lục thúc vì một ca nhi mà cách tâm với Triệu gia, nhưng mà tam thúc công cũng không cho là nhà Lục thúc có thể khởi sắc được gì Đối với tam thúc công sĩ diện đến chết nói những lời chống lại, Đường Xuân Minh căn bản không để ở trong lòng, ngược lại, hắn đúng là muốn ngồi xuống nhìn xem Triệu gia đến cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào. &&& Tiền gia sau khi lạy tổ tông xong cũng ghi tên phu lang mới vào gia phả, lần xảy ra xung đột này của hai nhà Triệu Lý bị người trong thôn thỉnh thoảng lấy ra cười đùa. Đường Xuân Minh cùng Lý Phong ôm hai đứa nhỏ rời khỏi từ đường đi ra ngoài, trên đường còn đụng phải một nhà Lý Hạ Căn, người nhà này hôm nay mặc quần áo cũng rất có thể diện, thậm chí nhà Lý Hạ Căn còn cài một cái trâm bạc trên đầu, suýt chút nữa khiến cho Đường Xuân Minh cười lên tiếng. Đối với đồ trang sức đặt biệt là trâm, chỉ sợ là chuyện Đường Xuân Minh không thể tiếp thu nhất, tóc hắn vừa dài vừa dày, từ trước đến giờ vẫn luôn là tiện tay buộc ở sau gáy hoặc là nhờ mấy người Trương Tú giúp hắn tết thành một hàng sau gáy, hiện tại chính là việc của Lý Phong, sảng sảng khoái khoái, vừa gọn gàng vừa nhanh chóng. Đúng là khi hai người kết hôn thì Lý Phong có vì hắn đặt làm một ít đồ trang sức mới, nhưng bị Đường Xuân Minh trực tiếp từ chối, Lý Phong suy nghĩ đến chuyện Đường Xuân Minh có nhắc đến đời trước ở chỗ kia thân phận của hắn như hán tử, từ bụng ta suy bụng người, vẫn là theo ý của Đường Xuân Minh không có cưỡng cầu. Bây giờ nhìn bộ dáng nhịn cười của Đường Xuân Minh, đều cảm thấy một nhà này cũng không quá chướng mắt, tốt xấu có thể giải trí cho Minh ca nhi một chút không phải sao? “Cha.” “Hả?” Lý Phong nhìn về A Lâm đang ở trong lồng ngực, trước đó A Lâm vẫn rất yên tĩnh, hiện tại hắn có chút không rõ được có phải A Lâm xem hiểu tất cả những chuyện xảy ra hôm nay không, biểu hiện của A Lâm so với những đứa nhỏ cùng lứa thông minh hơn rất nhiều. “Ta cùng đệ đệ sau này chính là con của cha cùng a mẫu?” “Đương nhiên, A Lâm là lão đại, A Sâm là lão nhị.”, nói xong liếc nhìn cái bụng của Minh ca nhi, trong lòng âm thầm nói không chừng sau này còn có lão tam lão tứ, “Các con chính là con của chúng ta, sau này nếu như có ai nói A Lâm không phải con của ta thì về nói cho ta, cha đi giáo huấn bọn chúng.” “Ma ma thì sao a?” Ma ma hôm nay thật đáng sợ, nếu như là trước đây A Lâm đã sớm sợ đến mức khóc lên rồi, nhưng nó hôm nay rất kiên cường. “Ma ma hiện tại của A Lâm cùng A Sâm, ngày hôm qua cha cùng a mẫu không phải mới mang A Lâm đến lạy sao, sau này những người khác thì hãy gọi giống như Đại Mao Nhị Mao là được.” Lúc thành thân cùng với lễ trừ tịch hôm qua, hắn đã dẫn theo Minh ca nhi cùng A Lâm đến thăm cha mẹ, A Sâm quá nhỏ không dẫn nó theo, lần trước đến mộ phần của Triệu Đại Hổ là bất đắc dĩ, chỉ một lần như vậy, dù sao đứa nhỏ như vậy hồn còn quá nhẹ. Thấy A Lâm còn đang suy nghĩ, Lý Phong lo âu nhìn về phía Minh ca nhi, đứa nhỏ này có phải là quá thông minh hay không? Hắn cảm thấy quá thông minh có lúc cũng không tốt, đứa nhỏ nên không buồn không lo giống như A Sâm trong lồng ngực của Minh ca nhi vậy, A Lâm như vậy khiến cho hắn càng ngày thêm đau lòng. Hôm nay người Triệu gia cũng không ai đề cập đến A Lâm, trái lại nhìn chằm chằm tên tiểu tử này, điều này khiến cho hắn càng ngày càng không thích Triệu gia, đặc biệt là dáng dấp kia của Triệu lão ma, khiến cho hắn nhớ đến hắn vừa mới trở về còn chưa quen thì Minh ca nhi muốn chống lại một ma ma như vậy có bao nhiêu khó khăn. “Sau này từ từ sẽ chuyển biến tốt, lại nói con trai của ta có đứa nào là không thông minh.” Đường Xuân Minh hả hê nâng cằm. “Đó cũng là con trai của ta.” Lý Phong cười khẽ. &&& Tháng giêng là tháng an nhàn nhất, thân thích phải đi thăm của nhà Lý Phong chỉ có Vương Anh, người Lý gia đều ở cùng một thôn nên rất tiện. Đường Ký ở huyện An Bình cũng ngừng mấy ngày, hiện tại ở trong thôn không ai không khen Trương Trường Minh, đều nói hắn hoàn toàn thay đổi, như người trong huyện. Có người cũng muốn đưa tiểu tử trong nhà vào thành làm việc, đang muốn nhờ người đến nhà Lý Phong cùng Trương Trường Minh nhờ vả, nhưng mà lập tức bị người khuyên bảo, “Có tâm tư làm chuyện này còn không bằng cố gắng chăm sóc ruộng đồng, nhìn lúa mạch trong ruộng, chờ đến đầu xuân thì gieo lúa gạo, còn không kiếm được nhiều tiền bằng làm việc trong thành sao?” Ban đầu những nhà trồng lúa mạch cũng lo lắng đề phòng không ngừng, nhưng mà nhìn thấy lúa mạch nảy mầm càng thêm căng tròn chắc chắn hơn so với lúa mạch trước đó, tâm liền thả xuống hơn nửa. Nói cách khác, lúa mạch trồng hầu như không có lãng phí, không giống như trước kia chính lúa mì vụ đông cũng có không ít không thể nảy mầm được, vô hình trung liền tiết kiệm được không ít tiền lúa mạch. Đường Xuân Minh cũng không biết một ít trò vặt trong thôn, dù cho có biết cũng không thật sự sắp xếp người vào Đường Ký làm việc, ngoại trừ một mình Trương Trường Minh còn những người khác đều giao cho Đằng Dục, hắn không muốn cho người nào vào đến lúc đó cũng rất khó nói với người trong thôn. Còn Trương Trường Minh, ai bảo mấy nhà này có quan hệ tốt nhất với hắn, thiên vị cũng là chuyện đương nhiên. Bởi vì thanh nhàn, Đường Xuân Minh liền tận dụng thời gian này tiến vào trong không gian chăm chú đả tọa, hạ quyết tâm muốn luyện ra nội lực, thực sự là mỗi lần đều bị Lý Phong chơi đùa đến chết đi sống lại, hắn cho rằng đều là do thể lực mình quá kém, cắn răng cũng không thể thua kém Lý Phong quá nhiều được. Kỳ thực, chuyện phòng the của bọn họ vô cùng hài hòa, ngoại trừ giá trị thể lực của Lý Phong cao, thường thường khiến cho Đường Xuân Minh cảm giác khóc không ra nước mắt, tên khốn này giống như xử nam vạn năm một khi khai trai liền không thể kìm nén được, buổi tối ở chỗ này cũng không có hoạt động giải trí nào, vì vậy, hàng đêm sênh ca liền thành hoạt động bình thường của của bọn họ. Bởi vì A Lâm A Sâm còn quá nhỏ, không thể để bọn chúng một mình một phòng, Hà lão tuổi cũng lớn nên cũng không thể để hắn chăm sóc bọn trẻ suốt, vì vậy hai đứa nhỏ vẫn cũng một phòng, ban đầu bởi vì lo lắng đứa nhỏ nghe được động tĩnh của bọn họ nên Lý Phong không dám làm động tĩnh quá lớn, nhưng mà có một lần Đường Xuân Minh không thể khống chế được bản thân liền mang bọn họ vào không gian, được rồi, mỗi lần lên giường đều bị Lý Phong yêu cầu mang vào không gian, lý do vô cùng quang minh chính đại, như vậy liền không cần làm kinh động bọn nhỏ, hơn nữa cũng không cần lo lắng tạo thành ấn tượng không tốt đối với bọn nhỏ, A Lâm đã có thể nhớ được sự việc, khiến cho Đường Xuân Minh không có cách nào phản đối được. Chờ đến khi Đường Xuân Minh tay chân bủn rủn đi ra từ trong không gian, có lúc còn bị Lý Phong chưa hết thèm lại đặt ở trên giường lại làm một hồi. Đường Xuân Minh có nghĩ lại,có kết quả như vậy kỳ thực chính là do mình đúng không. Được rồi, kỳ thực hắn cũng có sảng khoái, cũng có chút thực tủy biết vị. &&& Nguyên tiêu qua đi, lớp học trong thôn lại khai giảng, trong huyện cũng như vậy, Lý Phong điều khiển xe ngựa đưa Đường Xuân Vanh vào huyện, cùng với hai tiểu tử Lý Thừa Tổ Lý Thừa Tông, Đường Xuân Minh đành ở nhà trông con. Vương Anh ngoài miệng nói hán tử đọc sách vô dụng còn không bằng về nhà trồng trọt, nhưng mà lúc này lại ở nhà ngồi không yên, chạy đến trong nhà con riêng hắn, nói hán tử không ở nhà hắn giúp Đường Xuân Minh trông con, nhưng mà Đường Xuân Minh cùng Hà lão đều nhìn ra được hắn mất tập trung, thật sự không dám đem con giao cho hắn. “A mẫu yên tâm đi, ngay cả Hà lão cũng nói A Vanh đọc sách không tồi, một lớp học ở trong huyện, căn bản là không thành vấn đề. Đúng rồi, hành lý trong nhà đều đã thu dọn sao? Chờ đến khi khảo hạch xong phải vào huyện, không thể thường xuyên về nhà.”
|