Tương Tựu
|
|
Hà Hán Chương 30 Giản Từ thật sự không hiểu nổi, tại sao mỗi lần Chu Bạch nói tới cái việc “Nhân sinh đại sự”, đều không thể nói chuyện một cách bình thường.
Không nói đến sự cố tối hôm trước, còn hỏi cậu có thấy không thoải mái không, còn có hay không đặc biệt xui xẻo…Đây là lo cậu tự nhiên bị nổ chết hả?
Việc này tạm thời không đề cập tới.
Cử hành hôn lễ, lễ cưới nha, cậu đời này đây là lần đầu tiên tham gia lễ cưới mà là người thu tiền chứ không phải kẻ được mời mất tiền a, mà anh còn nói là đơn giản, Chu gia muốn mời khách còn ít được à, cảm giác lo lắng sốt sắng có chút không biết làm sao.
Nhưng mà, đây là lần đầu cậu kết hôn, mà cũng là lần thứ ba Chu Bạch kết hôn rồi.
Nghĩ như vậy, Giản Từ liền bình tĩnh trở lại —— có người đi trước dẫn đường, cậu tâm lý cũng vững vàng.
Không biết có phải hay không để có thời gian dành cho lễ cưới cùng kì nghỉ, hai tháng này Chu Bạch đặc biệt bận rộn, thường thường bay tới bay lui, có vài chuyến bay dài ngày, cho nên Giản Từ cũng không gặp mặt anh được mấy lần, mà có gặp mặt cũng chưa nói được quá hai mươi câu.
Hai người giống như trên đất khách “yêu xa”, phần lớn đều dựa vào di động trò chuyện, hơn nữa trò chuyện không phải là nội dung “yêu đương” gì, tất cả đều là lời trao đổi nhạt nhẽo như nước.
Giống như:
—— ngày mai 9 giờ đi thử lễ phục một chút, không được đổi ngày.
—— biết rồi, anh bên kia có phải bị mưa đá không, tôi xem trên tin tức nói có loại lớn như trứng gà vậy.
——[bức ảnh mưa đá]
—— nha, trứng chim cút.
—— ngày hôm nay lại tăng ca?
—— ân, đúng vậy, lập tức trở về liền.
—— tôi kêu tiểu Lý đi đón cậu.
—— không cần, Tôi dùng phần mềm tự động gọi xe là được rồi.
——[ News: Tin sốc! Trình điều khiển nhận hành khách bị cướp! Phân tích chi tiết về lỗ hổng của phần mềm! ]
——=_=|||
—— tiểu Lý sau năm phút nữa sẽ có mặt dưới công ty.
—— nha…
Sau đó, cuối cùng Chu Bạch cũng trở về trước lễ cưới hai ngày.
Được tài xế chở đi, Giản Từ cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác mặc vào lễ phục chú rể.
|
Hà Hán Chương 31 So với lễ cưới hai lần trước của Chu Bạch, lần này xem như là “Giản lược”, cái gì hoa hồng, cái gì chuyến du lịch sang trọng, cái gì đoàn phù rể phù dâu tất cả đều miễn! chỉ có mời thân bằng hảo hữu quan hệ tương đối gần, nghi thức cũng là đơn giản đi ngang qua, Chu Bạch dẫn Giản Từ cùng gia trưởng hỏi thăm một chút coi như xong.
Giản Từ cảm thấy như vậy thật vô cùng tốt, không có áp lực gì, phối hợp lại cũng đơn giản, cậu chỉ cần toàn bộ hành trình gật đầu mỉm cười là tốt rồi.
Tiệc rượu cử hành được phân nửa, Chu Bạch nhìn Giản Từ trên mặt cười đến cứng ngắt, đem cậu kéo qua một bên, nói: “Cậu trước tiên ăn một chút gì đi.”
Giản Từ không rõ vì sao: “Làm sao vậy?”
Chu Bạch chọn cho cậu ly nước trái cây, thấp giọng trách mắng: “Cậu là đói bụng đến thế sao? Người khác nói chuyện với chúng ta, cậu nhìn chằm chằm vào dĩa thịt bò của người ta thì giống cái gì!”
Giản Từ hỏi: “Làm sao anh biết tôi nhìn chằm chằm dĩa thịt bò?”
Chu Bạch: “…”
Giản Từ nhìn anh cười: “Tôi ngày hôm nay có phải đẹp trai hơn một chút không? Không tính quá mất mặt đi?”
Chu Bạch dời tầm mắt không tiếp lời cậu: “Tôi qua bên kia chào hỏi khách khứa, cậu không nên chạy loạn, không được uống rượu, có nghe không!”
“Ai, chờ một chút.” Giản Từ đặt ly nước trái cây xuống, chỉnh lại nơ cho anh một chút, làm xong giơ ngón tay cái, “Anh hôm nay cũng rất đẹp trai, thần tượng mô phạm mười phần.”
“…” Chu Bạch hơi mím môi, bởi vì câu nói này, tâm tình của anh đột nhiên tốt hơn rất nhiều, mà lời nói ra vẫn là cứng rắn, “Không cần cậu nói.”
Anh cảm thấy Giản Từ gần đây thật sự không có nghe lời, rãnh rỗi không có chuyện gì liền thích chọc anh.
Trước cũng vậy, lúc đi công tác, người này thường trong vòng kết nối gửi một câu “Chào buổi sáng”, sau đó kèm theo là tấm hình chính mình ăn điểm tâm, cái gì bánh mì chiên, đậu phụ chiên, rõ ràng chính là gởi cho mình xem, nhắc nhở mình nhớ ăn điểm tâm. Lo lắng cho mình như thế mà còn nói lòng vòng, lá gan thật nhỏ. Nể tình cậu lo đến mức cố gắng như vậy, Chu Bạch cũng sẽ khen ngợi cậu một chút.
“Được, cậu ăn chút gì đi, tôi qua đó.”
“Ừm, đi thôi đi thôi.” Giản Từ gật đầu, lực chú ý lập tức hướng tới nước trái cây cùng đồ ăn trên bàn.
Chu Bạch lại có chút khó chịu, mỗi lần đều là như vậy, chưa nghĩ gì đã nói rồi, không biết cái gì gọi là “Quý ở kiên trì” sao?
|
Hà Hán Chương 32 Lúc Giản Từ đang ăn, phía sau lưng bị người vỗ vỗ hai cái, sau đó hai bên trái phải nhô ra hai người.
Bên trái Đát Hâm nói: “Sau lại chạy tới chỗ này, tìm cậu hơn nửa ngày rồi.”
Bên phải Triệu Thiến Thiến nói: “Mới vừa thấy cậu cùng chồng hướng toàn hội trường chúc rượu, chúng mình không dám lại làm phiền, còn bây giờ chồng cậu đang cùng người khác xã giao, sao cậu lại rãnh rỗi đến vậy?”
Giản Từ đang ăn thịt bò suýt chút nữa nghẹn, khó khăn nuốt xuống sau nhỏ giọng nói: “Cái gì chồng chồng, nghe thật mất tự nhiên a.”
Triệu Thiến Thiến nói: “Này cần gì phải giả bộ, cậu cũng là “chồng” hắn a.”
Giản Từ tán thành: “Nói như vậy còn nghe được.”
Đát Hâm ở một bên cười trộm: “Nói, cậu rốt cuộc làm sao bắt được Chu tiên sinh, đúng là tuổi trẻ tài cao, rất có tiền đồ, bữa trước thất tình nợ nần “sầu mi khổ kiểm”, hôm sau nói một cái liền ở chung kết hôn rồi.”
Giản Từ bộ dáng cảm thán: “Nói ra rất dài dòng.”
“Nói ra rất dài dòng chính là cậu không muốn nói chứ gì, thiết, ai cần biết chuyện tình cảm của cậu chứ.” Triệu Thiến Thiến cho cậu một cái liếc mắt, “Nói đi nói lại vị Chu tiên sinh kia tại phương diện hôn nhân danh tiếng không tốt lắm, mình là không tin cái gì thần thần quỷ quỷ, nhưng mà chính cậu ít nhiều cũng nên chú ý một chút, cũng đừng quá xem trọng ánh mắt của người khác, hiểu không?”
“Đa tạ Triệu tiểu thư chỉ giáo.” Giản Từ mời nàng một ly nước trái cây, “Yên tâm, mình sẽ không để bản thân chịu ủy khuất.”
“Ân, trẻ nhỏ dễ dạy, mà cậu nghĩ đem ly nước này cho tôi liền coi như xong.”
Lúc đó, Đát Hâm ôm bụng nhìn tứ phía mấy lần: “Ăn hải sản tươi nhiều quá rồi, mình đi phòng vệ sinh một chuyến a.”
Triệu Thiến Thiến ghét bỏ nói: “Đi đi đi, thứ không có tiền đồ, cô nương tôi đây giờ ăn ba thao cũng sẽ không có vấn đề.”
|
Hà Hán Chương 33 Ba người ở nơi đó nói chuyện cười đùa, Chu Bạch xa xa đều nhìn thấy được.
Anh biết hai vị này là bạn của Giản Từ.
Ngày đó khi mình ném cho Giản Từ một sấp thiệp mời, muốn cậu mời một số bạn bè thân thích, Giản Từ viết hai tấm liền ngừng. Chu Bạch nhìn xuống, phát hiện cậu không có mời thân thích trong nhà, chỉ mời hai người bạn.
Một người gọi là Đát Hâm, một người kêu là Triệu Thiến Thiến, không nói cũng biết, chính là một nam một nữ đằng kia.
Làm bạn đời của Giản Từ, dĩ nhiên cũng phải chu toàn cho bạn bè bên kia của cậu. Chu Bạch kết thúc trò chuyện bên này, đang muốn hướng bọn họ nơi đó đi đến, liền thấy Đát Hâm một mình chạy ra.
Chu Bạch suy nghĩ một chút, quyết định trước đi tìm cậu ta tâm sự. Có rất nhiều chuyện, Giản Từ không đề cập với mình, còn bản thân lại không thể kéo mặt mũi xuống đi hỏi, vừa vặn có thể từ người này tìm hiểu một chút.
Điều chỉnh tốt thần thái, Chu Bạch trên mặt treo lên nụ cười thân thiết, đi tới gần Đát Hâm, nâng chén hỏi thăm…
Đát Hâm tránh khỏi anh: “Thật không tiện, cho qua một chút.”
Chu Bạch: “…”
Xoay người, Chu Bạch nhìn thấy Đát Hâm từ túi ẩn bên trong cánh áo lấy điện thoại di động, liếc nhìn, sau đó thay đổi phương hướng một đường bước nhanh.
Đát Hâm là muốn đem điện thoại cất đi, mà không để ý, điện thoại liền từ cánh áo bên trong rơi ra, rơi vào thảm trải sàn mềm mại. Cậu ta không phát hiện, mà vội vã chạy đến nhà vệ sinh.
Chu Bạch nhặt lấy chiếc di động kia, màn hình vẫn sáng, phía trên là tin nhắn mà Giản Từ vừa gởi đến:
Phòng vệ sinh nằm ở phía Tây của đại sảnh, từ cửa hông đi ra, cuối đường quẹo phải.
Anh không có ý định tò mò việc riêng của người khác, chỉ là tại lúc loay hoay tìm nút khóa màn hình điện thoại, không cẩn thận chạm tới màn hình, quét tới đoạn đối thoại của người này cùng Giản Từ lúc trước.
|
Hà Hán Chương 34 Đại hâm hâm: Nhà này làm bánh bao ăn ngon cực kỳ! Ăn ngon nhất không phải bánh bao nhân thịt heo, mà là nhân thịt bắp cải.
Đại hâm hâm: [bức ảnh bánh bao]
Đại hâm hâm: [bức ảnh bánh bao bị ăn một nửa ]
Đại hâm hâm: [ hình ảnh đang ăn bánh ]
Giản Từ: Mình cũng muốn ăn! Nhưng mà hai ngày nay bận quá, Chu tiên sinh đi công tác cũng sắp trở về, không thể đến tận nơi ăn thử a.
Đại hâm hâm: Ca đề cử cho cậu mấy tiệm cũng không tệ a. Hồi trước cậu đều vui mừng chạy đi khảo sát, giờ thì sao, người kia sắp về cậu liền không dám ra ngoài ăn điểm tâm? Quá sợ hãi! [ khinh bỉ ]
Giản Từ: Ai, Chu tiên sinh có thói quen ăn điểm tâm ở nhà, cho nên mình cũng không tiện đi ra ngoài ăn.
…
Khóa màn hình di động lại. Mí mắt Chu Bạch giật giật.
Cho nên truớc đó không phải thật lòng muốn nói với mình “Chào buổi sáng”, cũng không phải muốn nhắc nhở mình ăn bữa sáng?
Mà là thừa dịp mình không ở nhà, vui chơi la cà các tiệm đi ăn điểm tâm?
Còn có cái ngữ khí thất vọng kia là sao? Nhìn điệu bộ là chê mình vướng bận?
Chu Bạch tâm tình bây giờ thật sự không tốt.
|