Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử
|
|
Chương 35: Một ngày vui vẻ[EXTRACT]Có lẽ là bởi vì không phải là ngày nghỉ, người ở rạp chiếu phim cũng không nhiều. Đợi cho phim mở màn, người ngồi xem phim cũng ít ỏi. “Cảm giác thật tốt, tựa như đã bao hết chỗ này.” Dung Anh ôm bỏng ngô không an phận ngồi ở ghế trên, nhìn trái phải, thỏa mãn mà cảm thán. “Không nghĩ tới người xem phim hiện tại thực là ít.” Xem ra trên tivi tuyên truyền cái gì phim điện ảnh bán được nhiều hơn ít hơn bao nhiêu vé cũng không nhất định là thật sự. Hạ Trĩ ở trong lòng phun trào. “Hiện tại mọi người đều ở nhà chơi game lên mạng, ai còn nguyện ý tự mình bỏ tiền xem phim điện ảnh khi mà lên mạng là tìm được.” “Chúng ta đây tính cái gì?” “Chúng ta? Chúng ta đương nhiên là đôi tình nhân ăn no tìm lãng mạn a.” Dung Anh cười khẽ đối với Hạ Trĩ đang trừng mắt nhìn, sau đó quay đầu nhìn về phía màn hình lớn. Đèn trong rạp chiếu phim tối xuống, màng hình sân khấu sáng lên, tạp âm cũng tiêu thất. Phim chiếu hơn một giờ, chủ yếu là nói về một đôi người yêu tốt nghiệp đại học mà chia tay rồi làm việc, sau đó nam nhân vật chính đã có bạn gái lại lâm vào chuyện tình xưa. Câu chuyện của vở kịch cũng không phải đặc biệt mới mẻ độc đáo, nhưng là nam nữ nhân vật chính đúng là thành công, đóng rất tốt, chuyện xưa làm cho người ta cảm động, nữ sinh ở đây đều cảm động rơi nước mắt, Dung Anh tự nhiên cũng không ngoại lệ. “Đến, đừng khóc, đây đều là diễn a.” cảnh cuối của phim, nam nữ chính ôm nhau cùng một chỗ, phim chấm dứt, đèn trong rạp chiếu phim nháy mắt sáng lên. Hạ Trĩ bất đắc dĩ rút ra khăn tay đưa cho Dung Anh hai mắt đẫm lệ trước mặt,“Mau lau đi.” “Ngô, hừ, cái này gọi là cảm động! Nam sinh các ngươi thật sự là lãnh huyết.” Dung Anh một bên chùi nước mắt, một bên mang theo giọng thút thít nói. “Hảo, hảo, là chúng ta lãnh huyết.” Hạ Trĩ một bên an ủi, một bên đem áo khoát của mình phủ thêm cho nàng. Rất giống một người bạn trai sủng bạn gái. “Ai, nam tử tốt như vậy, nếu ta có thể gặp được thì tốt rồi.” Từ Dung Anh thật vất vả thoát ra khỏi bộ phim liền cảm thán. “Vậy chúc ngươi sớm ngày gặp được bạch mã vương tử của ngươi.” “Bây giờ còn không gặp được! Cho nên! Tiểu Trĩ! Trước khi ta chưa gặp được vương tử của ta, ngươi liền tiếp tục đảm đương vai vương tử của ta đi.” Dung Anh nửa đùa nửa thật nói:“Nếu ta này cả đời tìm không gặp, ngươi liền phụ trách ta cả đời đi!” “A! Này, Dung Anh tỷ……” Hạ Trĩ bị lời nói của Dung Anh dọa, gấp đến độ có chút không biết làm sao. “Xem ngươi gấp đến độ, chẳng lẽ ta đường đường Từ gia tiểu thư còn sợ không thể gả đi. Tiểu Trĩ thối! Khinh thường ta a!” mặt Dung Anh lập tức biến sắc, giả bộ bộ dáng hung thần ác sát. “Không, Dung Anh tỷ, ta, ta không phải ý tứ này……” Nghe được lời nói của Dung Anh Hạ Trĩ lại càng nóng nảy, kích động lại không biết nên giải thích như thế nào. “Ha ha! Ta đùa với ngươi. Này cũng không hiểu, thật sự là ngốc tử.” Dung Anh xì một tiếng bật cười, bộ dạng hung thần ác sát vừa rồi đều không còn. “Làm ta sợ muốn chết, ta cũng không thể làm lỡ cuộc đời của Dung Anh tỷ a.” Hạ Trĩ vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm. “Kỳ thật tiểu Trĩ cũng không sai, có lẽ chúng ta có thể chân chính kết giao thử xem.” “ Dung Anh tỷ ngươi đừng nói đùa. Chúng ta……” “Lại gọi ta Dung Anh tỷ, gọi ta Dung Anh!” Hai người cãi nhau ầm ĩ ở trên đường, hoàn toàn không có phát hiện Mạc Thiếu Dương ở cách đó không xa. “Oh, tiểu Trĩ, hảo khéo a, không nghĩ tới ở đây có thể gặp ngươi.” Mạc Thiếu Dương hai tay để trước ngực, vô lại mà chào hỏi. “A, Mạc đại ca, ngươi ở nơi này a…… Là cùng……” Hạ Trĩ gặp Mạc Thiếu Dương, lại nhìn một đám bằng hữu phía sau Mạc Thiếu Dương, đem từ bạn gái nuốt vào trong bụng. “Tiểu tử ngươi đã lâu không gặp thế nhưng lại thay đổi rất nhiều. Hôm nay như thế nào lại ra ngoài? Mấy ngày hôm trước ta cùng kì tuyển hẹn ngươi ngươi cũng không đi.” Mạc Thiếu Dương nói xong liền giơ tay nhéo nhéo mặt Hạ Trĩ, miệng còn than thở:“Xem ra Hạ Linh đem ngươi dưỡng không tồi.” “Được lắm! Mạc Thiếu Dương ngươi cũng không nhìn đến tồn tại của ta!” Dung Anh bên cạnh tức giận đánh gãy lời nói của Mạc Thiếu Dương. “ Dung Anh? Nguyên lai ngươi ở đây, là cùng tiểu Trĩ nhà ta hẹn hò sao?” Mạc Thiếu Dương bộ dáng giả vờ như vừa mới phát hiện Từ Dung Anh, trêu chọc Dung Anh. “Hừ! Ngươi là ánh mắt gì, ngay cả đại mỹ nhân ta cũng không thấy, ta xem a, ngươi nên đi bệnh viện trị mắt của ngươi.” Từ Dung Anh cũng không cam yếu thế, hai người lại một lần nữa trước mặt Hạ Trĩ đấu võ miệng. “ngươi mà là mỹ nhân, tiểu Trĩ nhà chúng ta so với ngươi xinh đẹp hơn vài phần. Ta xem ngươi mới cần phải đi bệnh viện thẩm mỹ!” “Ngươi!” “Mạc thiếu, này hai vị là bằng hữu của ngươi?” nam sinh phía sau Mạc Thiếu Dương khoát tay lên vai hắn,“Ta như thế nào không biết, Mạc thiếu đổi khẩu vị.” Nói xong, còn có ý vô tình liếc Dung Anh cùng Hạ Trĩ. “Đến đến, tiểu Lộ, ta đến giới thiệu một chút, vị này, là Hạ gia nhị thiếu gia trong truyền thuyết, Hạ Trĩ. Về phần nha đầu cùng ta cãi nhau, gọi là Từ Dung Anh.” Nam sinh gọi tiểu lộ hiểu được mà gật đầu:“Xin chào. Ta gọi là Lộ Hiểu.” “Cái kia, xin chào, gọi ta tiểu Trĩ là được rồi.” “Uy, Mạc thiếu, Lộ thiếu, chúng ta còn có đi hay không a!” vài nam sinh khác đối với bên này quát. “Đi!” Mạc Thiếu Dương quay lại nói một tiếng, đối với Hạ Trĩ nói:“Tiểu Trĩ, lát nữa chúng ta đi câu lạc bộ, muốn hay không theo chúng ta cùng đi?” “Ngươi không cần đem thói quen xấu của ngươi làm hư tiểu Trĩ!” Hạ Trĩ còn chưa có trả lời, Từ Dung Anh giành trả lời trước:“Chúng ta không đi, tiểu Trĩ còn phải cùng ta dạo phố!” “Tiểu thư, câu lạc bộ là nơi đứng đắn!” Mạc Thiếu Dương làm bộ dạng vô tội. “Thiết, ta mới không tin. Hoa hoa công tử như ngươi, ta còn không biết ngươi. Không thèm nghe ngươi nói nữa, tiểu Trĩ, chúng ta đi!” Nói xong kéo tay Hạ Trĩ xoay người bước đi. “Cái kia, Mạc đại ca tái kiến! Có rảnh liên hệ.” Bị Dung Anh giữ chặt, Hạ Trĩ lại ngượng ngùng bỏ ra, chỉ phải quay đầu cùng Mạc Thiếu Dương nói tiếng tái kiến. “Hảo, đây chính là ngươi nói, lần sau hẹn ngươi đi ra cũng không cần cự tuyệt.”
|
Chương 36: Có phải tình yêu hay không? (Thượng)[EXTRACT]Hạ Linh nâng chén rượu, dựa lưng vào cửa sổ thủy tinh rất lớn nhìn xuống đất, nhìn xuống cảnh sắc xinh đẹp của trấn nhỏ ở châu Âu. Sau khi hội nghị buổi sáng kết thúc, công việc của Hạ Linh xem như làm xong một phần. Bỏ qua bữa tiệc tối nay, Hạ Linh tắm rửa xong liền hưởng thụ một ly rượu nho, nhắm lại hai mắt, hưởng thụ mặt trời ấm áp. Đi công tác nhiều lần như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên cảm nhận được cái gì tên là nhớ. Mắt nhìn đồng hồ treo tường trên vách, Hạ Linh mỉm cười, nhanh chóng lấy điện thoại ra, lập tức gọi điện cho người ngày nhớ đêm mong. “Uy?” bên kia điện thoại truyền đến thanh âm ôn hòa của Hạ Trĩ:“Ca, như thế nào lại rảnh gọi điện thoại cho ta?” “Tiểu trĩ, ăn cơm chiều chưa?” Hạ Linh xoay tròn ly rượu, thanh âm phá lệ ôn nhu. “Đã sớm ăn, cách đây mấy giờ.” Hạ Trĩ nhìn thoáng qua thời gian trong máy tính, trong lòng nghĩ nên đi hỏi một chút nơi này cùng châu Âu đến tột cùng thời gian chênh lệch là bao nhiêu. “Đã ăn là tốt rồi, ăn cái gì?” “Toán hương trích ngư, hà mễ bạch thái, sinh sao thái tâm, canh xương. Còn có hai chén cơm lớn!” Đã muốn dự đoán được Hạ Linh sẽ hỏi như vậy, Hạ Trĩ sớm chuẩn bị tốt đáp án, trả lời thực có thứ tự. “Thật sự? Kia có hảo hảo uống dược hay không?” thời điểm nghe được Hạ Trĩ bên kia điện thoại còn tăng thêm ngữ khí cường điệu hai bát lớn, Hạ Linh khóe miệng giơ lên, cười hỏi. “Có!” “Hảo ngoan. Chờ ta trở lại sẽ mang quà cho ngươi.” “Ca…… Khi nào thì trở về?” trong lời nói của Hạ Trĩ mang theo chút tưởng niệm, mang theo chút lo lắng, còn mang theo chút tình cảm không đồng dạng. Cảm xúc trong lời nói của Hạ Trĩ bị Hạ Linh một tia không sót thu vào trong tai, đáy lòng nho nhỏ đắc ý một chút, xem ra chính mình ở trong lòng tiểu Trĩ đã chiếm một vị trí không đồng nhất, có lẽ chỉ cần cố gắng một phen là có thể đem giai nhân ôm vào trong lòng. Mọi người đều nói tiểu biệt thắng tân hoan, không biết tiểu Trĩ có thể hay không nhiệt tình nghênh đón hắn, một cái ôm nhiệt tình, hoặc là…… Nghĩ đến đây, Hạ Linh cười càng thêm vui vẻ, đối với người bên kia điện thoại ngữ khí càng ôn nhu:“Ngày mai ta sẽ quay về.” Lần xa nhau ngắn ngủi này thế nhưng lại thu hoạch lớn. “Ân, công việc bên kia đã xử lí xong?” Nghe được Hạ Linh nói ngày mai sẽ quay về, trong lòng Hạ Trĩ dâng lên thật nhiều vui sướng. “Giải quyết gần hết, còn lại giao cho thư kí là được.” “Ân……” “Bên ngươi đã muộn, ta sẽ không quấy rầy ngươi, đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.” “Ân. Tái kiến.” —————————————————————————————————————————————— Bởi vì Hạ Linh quay về, hạ gia từ trên xuống dưới đều vội vàng. Tuy nói là Hạ Linh chỉ là đi công tác ngắn ngày, nhưng nên quét dọn một lần, đầu bếp cũng dựa theo phân phó của quản gia chuẩn bị bữa tối phong phú. Mà hiện tại Hạ Trĩ vốn nên ngoan ngoãn ở nhà chờ huynh trưởng trở về lại không thấy bóng dáng. Hạ Trĩ biết Hạ Linh hôm nay phải về, đặc biệt dậy sớm. Bất quá kế hoạch cản không nổi biến hóa, Mạc Thiếu Dương điện thoại nói muốn hẹn Hạ Trĩ đi ra ngoài. Tiểu trĩ một ngụm cự tuyệt, nhưng là mạc thiếu dương lấy cớ mấy ngày hôm trước hắn đã đáp ứng đi ra, Hạ Trĩ hết cách liền đáp ứng rồi, nghĩ đi sớm về sớm. Vì thế, thời điểm Hạ Linh trở về, không có nhìn thấy Hạ Trĩ. “Tiểu trĩ đâu?” Hạ Linh ý bảo người hầu đem hành lý vào phòng, ánh mắt ở trong phòng quét sạch một vòng, ôn hào trên mặt trở nên rét lạnh, ngay cả ngữ khí cũng lộ ra hàn ý nồng đậm. “Tiểu trĩ thiếu gia cùng Mạc thiếu gia đi ra ngoài. Thiếu gia nói sẽ sớm trở về.”Đào Dương một bên nhìn đại thiếu gia sắc mặt không tốt, thành thành thật thật đem nguyên nhân nói ra. “Lại là Mạc Thiếu Dương. Hừ.” vẻ mặt bất mãn của Hạ Linh càng thêm rõ ràng. Hôm nay hắn đi chuyến bay đầu tiên trở về, máy bay vừa đáp liền chạy về nhà, là muốn sớm một chút nhìn thấy Hạ Trĩ, nhưng là! Hừ! Thế nhưng cùng Mạc Thiếu Dương đi ra ngoài! Nhìn hắn trở về hắn như thế nào xử phạt hắn.
|
Chương 37: Có phải tình yêu hay không? (Hạ)[EXTRACT]Hạ Trĩ thật vất vả thoát khỏi Mạc Thiếu Dương dây dưa, vội vã chạy về nhà. “Đào thúc, ca đã trở lại?” Hạ Trĩ vừa vào cửa liền nhìn thấy xe của Hạ Linh, như thế nào vào phòng lại không thấy bóng người? “Tiểu trĩ thiếu gia, đại thiếu gia ở thư phòng.” Lời nói của Đào Dương có vẻ có chút bất đắc dĩ. “Như thế nào mới vừa xuống máy bay lại đi làm việc? Ta đi nhìn xem.” Hạ Trĩ không có cảm nhận được bất đắc dĩ trong lời nói của Đào Dương, chỉ là lắc lắc đầu, đại ca này có chút vất vả. Gõ gõ cửa, Hạ Trĩ thấy người ở bên trong không có phản ứng, liền trực tiếp đẩy cửa tiến vào. Hạ Linh cũng không giống Hạ Trĩ nghĩ, xử lí công việc gì, mà là bưng chén trà ngưng thần nhìn ngoài cửa sổ, không biết suy nghĩ cái gì. Hạ Trĩ muốn nói lại thôi, rụt lui cổ mới thấp giọng hỏi:“Ca? Ngươi đã về rồi?” “Ân.” Hạ Linh thản nhiên lên tiếng liền không có nói thêm, làm cho Hạ Trĩ tiến vào cũng không phải, không tiến cũng không được. “Ca, là có tâm sự gì sao?” Không hiểu vì sao Hạ Linh ngày hôm qua còn ôn nhu như thế gọi điện thoại cho mình, hôm nay liền đối mình lãnh đạm như thế? “Đi đâu vậy?” Hạ Linh buông chén trà trong tay, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Hạ Trĩ. “A?” Hạ Trĩ ngẩn người, nghĩ nghĩ mới trả lời:“Mạc đại ca đột nhiên có việc tìm ta. Lần trước đáp ứng hắn, không thể không biết xấu hổ mà từ chối, liền……” “Mạc đại ca. Hừ, gọi thực thân mật.” Hạ Linh đánh gãy lời nói của tiểu trĩ, ngữ khí không tốt, càng thêm lãnh đạm hừ một tiếng. “Ca……” Không nghĩ tới Hạ Linh thế nhưng lại nói ra câu đó, Hạ Trĩ bỗng nhiên hiểu được cái gì, hướng về phía Hạ Linh mặt không chút thay đổi mà ngọt ngào cười:“Vốn ta sáng sớm nay liền chờ ca ca trở về, chính là không nghĩ tới Mạc đại ca hôm nay tìm ta. Trước đó ta đã đáp ứng Mạc đại ca, cho nên không thể không đi ra ngoài. Ca ca là vì chuyện này mà giận?” Hạ Trĩ sáng lạn tươi cười như ánh mặt trời hiện ra ở trước mặt mình, lại ngọt ngào gọi mình ca ca, tâm tình Hạ Linh nháy mắt từ thung lũng bay lên thiên đường. Đại ca thì tính là cái gì, hắn chính là ca ca trong miệng tiểu Trĩ. Tuy rằng không có huyết thống, nhưng trên pháp luật là được thừa nhận! Hơn nữa khó được tiểu Trĩ nguyện ý cùng hắn giải thích nhiều như vậy, hắn còn muốn so đo cái gì? “Ta không sinh khí, chính là trở về không có nhìn thấy người yêu của ta, thương tâm.” Hạ Linh trêu chọc nói, còn phối hợp làm ra một bộ dáng thương tâm muốn chết. “Ai là người yêu ngươi!” Hạ Trĩ mặt đỏ lên, tuy rằng hắn trong lòng hắn đã tiếp nhận Hạ Linh, nhưng đối mặt với Hạ Linh nói rõ ràng như vậy, vẫn là cảm giác rất không được tự nhiên. “Đương nhiên là ngươi a.” rõ ràng cảm nhận được thái độ Hạ Trĩ đối với mình có biến hóa, vui sướng trong lòng Hạ Linh tăng thêm một tầng. Giơ tay ôm tiểu Trĩ bên cạnh vào người,“Kia trong lòng tiểu Trĩ thế nào? Tiểu Trĩ có phải hay không cũng đem ta làm người yêu?” “Ta, ta, còn chưa tới mức người yêu…… Chính là, chỉ là có chút hảo cảm mà thôi.” Hạ Trĩ lắp bắp nói xong một câu, mặt biến đỏ bừng. “Thật sự?!” Nghe được người thương chính miệng thừa nhận đối chính mình có hảo cảm, Hạ Linh trong lòng vui sướng đã muốn không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt. Hôm nay là ngày may mắn của hắn sao? Thế nhưng có thể nghe được lời nói tuyệt vời đến thế…… “Thực, thật sự.” “Nghe được ngươi nói như vậy, ta thực vui vẻ.” Hạ Linh đem tiểu Trĩ ôm vào lòng, đề tài lại chuyển:“Đúng rồi, ta mang quà về cho ngươi, đoán xem là cái gì?” “Ngô…… Ta như thế nào có thể đoán……” “Đoán thôi.” Hạ Linh nhưng lại làm nũng, nếu để cho người bên ngoài thấy, có thể hay không sẽ rớt mắt a. “Cho một gợi ý?” “Là mang ở tay.” Hạ Linh vừa nói, vừa cầm lấy tay phải của tiểu trĩ, ngón cái cùng ngón trỏ nắm lấy cổ tay của hắn, nhẹ nhàng so sánh một chút. “Đồng hồ?” “Thật thông minh. Phần thưởng.” Hạ Linh giống như ảo thuật lấy ra một cái hộp tinh xảo,“Mở ra nhìn xem, thích không?” “Là ca ca đưa gợi ý rất rõ ràng.” Hạ Trĩ tiếp nhận hộp, nghịch ngợm thè lưỡi,“Đeo ở tay ngoại trừ đồng hồ còn có thể có cái gì.” “Còn có thể mang nhẫn nha, lắc tay nha. Ngươi không gì khác mà đoán đồng hồ, quả nhiên là thông minh sắc xảo a.” Hạ Trĩ một bên mở hộp, một bên phản bác nói:“Cái gì mà thông minh sắc xảo, ta cũng không phải nữ nhân, mang vài thứ kia làm cái gì…… Oa, thật đẹp!” Mở hộp ra, bên trong đặt một đồng hồ nhỏ gọn mà không mất đi khí thế. Bề ngoài thực đơn giản, không có hoa văn phiền phức, ở giữa khảm mấy viên kim cương thật nhỏ, lại thể hiện đucợ cá tính, nhìn ra được đây là người thợ có tài làm ra, Hạ Trĩ thực thích, cảm động nói:“Ca ca, cám ơn. Ta thực thích.” “Nói cái gì cám ơn, từ nhỏ đến lớn ta cũng không tặng ngươi cái gì…… Ngươi thích là tốt rồi. Đến, ta đeo cho ngươi.” Hạ Linh cầm lấy đồng hồ trên tay tiểu Trĩ, đem đồng hồ đeo ở trên cổ tay của hắn.“Ân, thật là đẹp mắt. Đáp ứng ta, về sau vẫn đeo, không có sự cho phép của ta không cần tháo xuống.” “Ngươi cũng quá bá đạo! Hơn nữa có đôi khi thực vướng bận a, đồng hồ đắc tiền như vậy, làm hỏng rất đáng tiếc a……” Hạ Trĩ gãy dây đồng hồ, vẻ mặt đáng tiếc. “Vướng bận cũng phải mang theo. Đồng hồ là dùng để đeo, không phải dùng để trang trí. Nếu mỗi ngày đặt ở trong hộp, không phải mất đi giá trị đồng hồ.” “Ân, cũng đúng.” Hạ Trĩ đồng ý mà gật gật đầu,“Ta sẽ tận lực bảo vệ tốt nó.” “Thực ngoan. Đúng rồi, còn cảm không? Còn ho khan không?” “Sớm khỏe rồi, chính là cảm bình thường, không cần lo lắng.” “Lo lắng? Tiểu Trĩ là bảo bối của ta, cho dù là một chút bệnh nhỏ, đều làm cho lòng ta đau.” Xoa xoa đầu tiểu trĩ, Hạ Linh cười đến vẻ mặt ôn nhu. “Ca!”lời nói buồn nôn làm cho Hạ Trĩ nổi da gà dựng thẳng lên, oán trách nhìn Hạ Linh. “Tốt lắm tốt lắm, Đào thúc hôm nay chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon đi, đi, đi xuống ăn cơm.”
|
Chương 38: Tình địch cuối cùng? ![EXTRACT]Từ sau khi đi công tác trở về, Hạ Linh vẫn có một vấn đề phức tạp làm hắn thực đau đầu. Từ Dung Anh gần đây vẫn lấy đủ loại lý do ra vào Hạ gia, quấn quít lấy tiểu Trĩ, làm cho hắn cũng không thể hảo hảo cùng tiểu Trĩ bồi dưỡng cảm tình. Trước đó phát sinh một số chuyện làm hắn sứt đầu mẻ trán, cơ hồ làm cho hắn quên bên mình người yêu nhà mình còn ẩn núp rất nhiều tình địch. Từ Dung Anh, Mạc Thiếu Dương, Kỳ Tuyển, còn có nhân viên mà hắn không biết, đều là tình địch của hắn! Xem ra, hắn nên dùng chút thủ đoạn, quét sạch ruồi bọ dám mơ ước tới thiếu niên nhà hắn. “Tiểu Trĩ, hôm nay đến nhà ta ăn cơm đi, ba mẹ ta đều rất nhớ ngươi……” hiện tại, Từ Dung Anh thừa dịp thời gian nghỉ trưa của Hạ Trĩ mà đến công ty. “Khụ khụ, Từ tiểu thư, ngươi mỗi ngày đều thực nhàn sao?” Hạ Linh đang ngồi cùng ăn cơm trưa nghe được lời nói líu ríu của Từ Dung Anh, còn mưu toan mang tiểu Trĩ về nhà. Dù muốn nhẫn nhưng thực không thể nhẫn! Mặt âm trầm, Hạ Linh chậm rãi mở miệng. “Ai u, đại ca, ta là học sinh, sinh viên, cũng không phải ông chủ như các ngươi, thời gian rảnh thực nhiều, không cần phải mỗi ngày đến trường học báo danh. Từ Dung Anh đắc ý hướng về phía Hạ Linh cười cười, một bộ dáng ngươi làm khó dễ được ta. “Ta nhớ rõ công ty là không cho người xa lạ tùy ý tiến vào.” Hạ Linh cầm lấy điện thoại trên bàn, đối với người bên kia điện thoại nói:“Thư kí Tôn, nhắc nhở bảo vệ một chút, sau này người không phải nhân viên trong công ty, hết thảy không thể cho vào!” Nói xong, hai mắt còn vô ý liếc Từ Dung Anh. “Ta là tìm tiểu Trĩ, cũng không phải tìm được ngươi. Ta là bạn gái tiểu Trĩ, không phải người xa lạ gì!” “Ở công ty không nói chuyện tư tình, hơn nữa,” Hạ Linh dừng một chút, nhìn Hạ Trĩ vùi đầu ăn cơm, chậm rãi nói:“Ta sẽ không đồng ý ngươi với tiểu Trĩ tiểu Trĩ cùng một chỗ.” Hạ Trĩ nghe nói như thế, tay nắm chiếc đũa không khỏi run lên, tuy nói hắn cùng Dung Anh là giả trang tình nhân, nhưng mà hắn phản đối người ta như vậy, có phải hay không rất không cho người ta mặt mũi a? “Vì cái gì? Ngươi chỉ là ca ca trên danh nghĩa của tiểu Trĩ, ngươi dựa vào cái gì can thiệp!” Từ Dung Anh nhìn bộ dáng của Hạ Linh, cũng nổi giận, cũng liền cao giọng. “Bởi vì ta là ca ca của tiểu Trĩ, ta mới muốn quan tâm hắn!” ngữ điệu của Hạ Linh cũng không tránh khỏi cao lên. Mắt thấy này hai người có tư thế cãi nhau, Hạ Trĩ chạy nhanh lại khuyên nhủ:“Được rồi được rồi, các ngươi như thế nào nói đến cãi nhau. Dung Anh tỷ, ca ca nói rất đúng, ngươi về sau vẫn là đừng tới công ty tìm ta đi, miễn cho ảnh hưởng đến mọi người.” “Tiểu Trĩ, ngay cả ngươi cũng không muốn gặp ta, ta rất thương tâm ……” Từ Dung Anh làm ra một bộ dáng thương tâm muốn chết. “Không phải, ta, ta không phải ý tứ này.” Tiểu Trĩ một lần nữa bị bộ dáng nhanh chóng biến hóa của Từ Dung Anh dọa liền vội vàng giải thích. “Tiểu Trĩ là ý tứ này.” Hạ Linh không cho tiểu Trĩ cơ hội nói xong, liền khẳng định. “Ca……” Hạ Trĩ thực sự cảm thấy bất đắc dĩ, nhìn Hạ Linh, lại nhìn Từ Dung Anh, cuối cùng nhẹ giọng nói một câu:“Cái kia, ăn cơm, ăn cơm trước, cơm nước xong nói sau……” Đến cuối cùng Hạ Linh cũng không có đồng ý Hạ Trĩ cùng Từ Dung Anh về Từ gia đi gặp cái gì mà cha mẹ tương lai, Từ Dung Anh tự nhiên mất hứng, liền mang theo mười phần thuốc súng ở lại Hạ gia ăn cơm chiều. “Tiểu Trĩ, ta về, tạm biệt, ngày mai ta lại đến tìm ngươi!” Từ Dung Anh hướng Hạ Trĩ vung mạnh tay, một bộ dáng không cam tâm mà lên xe. Nếu lúc này Hạ Trĩ nói một câu “Trời đã khuya, vẫn là ở lại một đêm đi.” Lời nói linh tinh gì đó, Từ Dung Anh cũng không nhìn ánh mắt có thể giết người của Hạ Linh mà lưu lại. “Ân, tạm biệt.” Phất phất tay, Hạ Trĩ vừa mới xoay người vào nhà, đã bị Hạ Linh mang theo oán niệm nguyên ngày ôm vào lòng. “Ca, ca……” Tiểu Trĩ hoảng sợ, giãy dụa nói:“Ca, buông, cái kia, phòng khách còn có người!” Vừa nói ra khỏi miệng liền cảm giác được ý nghĩa lệch khỏi quỹ đạo, mặt không khỏi đỏ lên. “Được rồi, chúng ta trở về phòng nói.” Hạ Linh cười ám muội, buông tiểu Trĩ ra, lại gắt gao nắm lấy cổ tay hắn, trong ánh mắt kinh dị của người hầu mà trở về phòng. Vào phòng, Hạ Linh đem cửa phòng đóng lại, đem cả người tiểu Trĩ ôm ở trong lòng, một lời không nói nhìn tiểu Trĩ. Hai người rất gần, Hạ Trĩ có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp phun ở trên mặt mình, ngứa. Nhẹ nhàng mà tránh một chút, lại cảm thấy Hạ Linh ôm càng mạnh. “Ca, sao, làm sao vậy?” Hạ Trĩ ngẩng đầu, chống lại ánh mắt thâm thúy của Hạ Linh, còn không kịp kinh ngạc, hai cánh môi mỏng liền phủ lên……“Ngô……” Hạ Linh hôn rất nhẹ nhàng, làm cho Hạ Trĩ có một loại cảm giác được che chở, nhưng lại từ bỏ tránh né, thẳng đến khi hai người hô hấp không xong mới buông ra. “Ngô, ca……” Hạ Trĩ ghé vào trong lòng Hạ Linh, hơi hơi thở phì phò, không biết nên nói cái gì. “Tiểu Trĩ, tiểu Trĩ.” Hạ Linh ôm người trong lòng, thanh âm mang theo một chút khàn khàn nhẹ nhàng hỏi:“Tiểu Trĩ, ngươi thật sự muốn cùng Từ Dung Anh cùng một chỗ sao? Nếu đúng là như vậy, nói cho ta biết, ta sẽ không ngăn cản các ngươi.” Trong giọng nói mang theo ưu thương. “Ta, ca ca…… Ta sẽ không cùng Dung Anh tỷ cùng một chỗ, ta, chúng ta…… Kỳ thật là như thế này,” Hạ Trĩ do dự, dường như mới hạ quyết tâm, ngồi thẳng người, nói:“Dung Anh tỷ nói không muốn gả cho ngươi, tìm ta làm thế thân, làm bộ là bạn trai của nàng……” Đem sự tình trải qua đứt quãng giải thích xong, Hạ Trĩ chột dạ liếc mắt nhìn Hạ Linh một cái, không ngoài ý muốn mà thấy được sắc mặt âm trầm của Hạ Linh. “Cho nên, ngươi cùng Từ Dung Anh luôn luôn gạt ta?” Hạ Linh nguy hiểm nhíu mày, thân thể đè trên người Hạ Trĩ. “Đại, đại ca!” Bị động tác thình lình của Hạ Linh dọa, giãy dụa vô dụng, nói chuyện đều nói lắp. “Hừ hừ, Từ Dung Anh quả nhiên là để ý ngươi. Bất quá, ta sẽ không để cho nàng thực hiện được.” Nhìn thấy biểu tình thẹn thùng khẩn trương của Hạ Trĩ, Hạ Linh xì một tiếng bật cười:“Tiểu Trĩ không thích nàng là tốt rồi.” trở người buông Hạ Trĩ ra, Hạ Linh đem tiểu Trĩ kéo vào trong lòng:“Đáp ứng ta, không cần lại để cho nữ nhân kia tùy tùy tiện tiện tiếp cận ngươi.” “A, nhưng mà, ta đã đáp ứng Dung Anh tỷ…… A! Ca, ta đáp ứng Dung Anh tỷ không đem chuyện này nói cho người khác, cho nên…… Giúp ta giữ bí mật được không?” Hạ Trĩ lúc này mới nghĩ đến tính nghiêm trọng của sự việc, một bộ dáng đáng thương, nếu sự tình lộ liền thảm. “Ngươi trước đáp ứng ta, ta sẽ lo lắng” “Không được, ngươi đáp ứng ta ta mới đáp ứng ngươi.” Lần đầu tiên, Hạ Trĩ làm trái yêu cầu của Hạ Linh. “…… Hảo, hảo, ta đáp ứng ngươi, làm gì lại lộ ra biểu tình thấy chết không sờn như thế.” Hạ Linh buồn cười xoa xoa đầu Hạ Trĩ:“Cho nên, ngươi cũng phải đáp ứng ta.” “Nhưng là, về phía Dung Anh tỷ……” “Sớm từ chối nàng, tránh về sau lại phát sinh thêm chuyện gì.”
|
Chương 39: Đàm phán[EXTRACT]Thời điểm Hạ Trĩ về nhà liền thấy được một cảnh tượng quỷ dị. Hạ Linh cùng Từ Dung Anh đều ngồi trên sôpha, hung hăng nhìn chằm chằm đối phương, ai cũng không nói lời nào. Hạ Linh tà tà tựa vào trên sô pha, một tay nâng cằm, một tay khoát lên tay vịn sôpha, đầu ngón tay từng nhịp từng nhịp gõ có tiết tấu. Từ Dung Anh ngồi ở đối diện Hạ Linh, hai chân bắt chéo, hai tay đặt ở trên đùi, lưng cố gắng thẳng tắp, đôi mắt hạnh thẳng tắp mà nhìn chằm chằm Hạ Linh. Người hầu vốn ở phòng khách quét dọn vệ sinh nhận thấy được mùi thuốc súng ở phòng khách, sớm lui ra ngoài. “Hai người các ngươi…… Đây là đang làm cái gì?” Hạ Trĩ vốn nghĩ trước khi bị phát hiện trả lại phòng khách cho hai người vụng trộm lên lầu, lại đón nhận tầm mắt của Hạ Linh quét tới, đành phải lặng yên thở dài trong lòng, kiên trì đi tới, cười cười, làm dịu không khí. “Đã về rồi.” Hạ Linh không có trả lời vấn đề của tiểu Trĩ, mà là xê dịch thân mình, chừa ra một vị trí ý bảo tiểu Trĩ ngồi xuống. Hạ Trĩ kinh ngạc nhìn thoáng qua Hạ Linh, lại nhìn thoáng qua Từ Dung Anh đang đáng thương nhìn mình, xấu hổ ngồi ở bên người Hạ Linh. “Đi đâu vậy, như thế nào hiện tại mới trở về?” Hạ Linh thay tiểu Trĩ vuốt lại tóc bị gió thổi loạn, “Trời lạnh như thế, đừng đi ra ngoài dạo, cẩn thận bị cảm, khổ cũng là chính mình. Đến, uống chút trà nóng.” Hạ Linh săn sóc đem chén trà của mình ở trên bàn đưa cho tiểu Trĩ, cùng biểu tình lạnh lùng vừa rồi hoàn toàn bất đồng, ôn nhu đến chảy nước, hoàn toàn không nhìn đến Từ Dung Anh đối diện. “Ca, ta, ta tự mình uống.” Tiểu Trĩ giơ tay cầm lấy chén trà, xấu hổ nhìn thoáng qua Từ Dung Anh, sau đó cúi đầu uống một ngụm, trong lòng không ngừng phun trào huynh trưởng này thật sự là càng ngày càng làm càn, thế nhưng trước mặt người ngoài còn như vậy…… Nếu như bị Dung Anh tỷ hiểu lầm cái gì, liền không xong. Vừa nghĩ, tiểu Trĩ lén lút xê dịch thân mình, cùng Hạ Linh bảo trì một chút khoảng cách, không nghĩ tới Hạ Linh lập tức liền phát hiện động tác nhỏ của tiểu Trĩ, nhanh chóng lại sáp lại gần. Tiểu Trĩ ngẩng đầu, trừng mắt liếc huynh trưởng một cái, giống như cảnh cáo, lại đổi lấy tươi cười đắc ý của đối phương. Khó chịu liếc liếc, nhìn Từ Dung Anh:“Dung anh tỷ, sao ngươi lại tới đây? Cũng không gọi điện thoại cho ta.” “Là ca ca ngươi Hạ đại tổng tài mời ta tới.” hai mắt của Từ Dung Anh di chuyển qua lại giữa hai người, cảnh tượng vừa rồi quanh quẩn ở trong đầu, nàng nhìn thế nào cũng cảm thấy hai huynh đệ này thực mờ ám, giống…… giống như người yêu! Trong đầu đột nhiên nghĩ như vậy, Từ Dung Anh trộm cười, nàng cũng không là người bảo thủ gì, hơn nữa…… Nàng còn cảm thấy hai huynh đệ này thực xứng đôi.“Ta đến đây mới biết được……” Từ Dung Anh chuyển đề tài, hung dữ nhìn tiểu Trĩ:“Tiểu Trĩ! Ngươi như thế nào có thể đem ước định của chúng ta nói cho người khác!” “Ta, Dung Anh tỷ, ta……” Nghe được lời nói của Từ Dung Anh, trong lòng tiểu Trĩ quýnh lên, trách cứ nhìn về phía Hạ Linh, tên nói chuyện không giữ lời, không phải đã đáp ứng hắn không thể nói cho người khác sao?! “Vốn ta đã không đồng ý chuyện ngươi cùng nữ nhân này một chỗ, sớm nói rõ một chút, để nữ nhân này khỏi dây dưa ngươi!” Hạ Linh sủng nịch sờ sờ đầu Hạ Trĩ, sau đó vẻ mặt ghét bỏ cùng Từ Dung Anh nói, biểu tình thay đổi giống như ảo thuật. “Cái gì gọi là dây dưa! Ta cùng tiểu Trĩ đã ước hẹn! Ai bảo ngươi mạc danh kỳ diệu cùng với ta đính hôn, ta mới nghĩ tới biện pháp này. Ai lại nghĩ đến tiểu Trĩ đáng yêu lại là đệ đệ của ngươi!” ấn tượng đầu tiên của Từ Dung Anh đối Hạ Linh đã muốn giảm lớn, lại sau những lần ngăn trở của hắn, tất nhiên là đối Hạ Linh chán ghét đến cực điểm, không thể trưng ra được thần sắc hòa nhã. “Tiểu Trĩ có phải đệ đệ của ta hay không không cần ngươi quản, ta muốn ngươi cách hắn xa một chút.” “Xa một chút? Ta cũng không phải bom gì, vì cái gì muốn cách hắn xa một chút? Cho dù ta là vậy, cũng không cần ngươi tới quản!” Tiểu Trĩ nghe hai người nói vẻ mặt không khỏi đen vài phần, đối thoại này như thế nào càng nghe càng không thích hợp. Hạ Trĩ nhìn nhìn hai người cãi đến mặt đỏ tai hồng, quyết định không lên tiếng, miễn cho chiến hỏa hại lây sang chính mình. “Ta hiện tại cảm thấy tiểu Trĩ không tồi, ta đang suy nghĩ nên hay không cùng tiểu Trĩ thực sự kết giao.” “Đừng vọng tưởng!” Hạ Linh nghe nói như thế, lạnh lùng phủ quyết, nhìn ánh mắt Từ Dung Anh lại tràn ngập tức giận. “Kính nhờ, ngươi quản cũng quá rộng đi, ta là cùng với tiểu Trĩ kết giao, không phải cùng với ngươi kết giao.” Từ Dung Anh nhìn đến phản ứng của Hạ Linh, trong lòng cười đến vui vẻ. Nàng dám chắc Hạ Linh này nhất định thích đệ đệ của mình, dục vọng chiếm giữ như vậy, hắc hắc. Bất quá, nàng mới sẽ không dễ dàng như vậy liền đem tiểu Trĩ đẩy đến bên người Hạ Linh. Hừ hừ, ai bảo hắn bình thường thái độ kém, nếu hắn để ý tiểu Trĩ như vậy, liền mượn tiểu Trĩ làm cho hắn ăn nhiều đau khổ một chút. Hạ Linh đương nhiên không biết suy nghĩ của Từ Dung Anh, ánh mắt nhìn Từ Dung Anh càng thêm chán ghét.“Nếu ta nói ngươi không chịu, vậy thì để cho tiểu Trĩ tự mình nói.” Hạ Linh vừa mới dứt lời, Hạ Trĩ liền ngẩng đầu lên, mang theo kinh ngạc cùng cười khổ, chính mình rõ ràng đã hạ thấp cảm giác tồn tại, như thế nào vẫn là dính đến mình. Bị hai đạo ánh mắt nóng cháy nhìn chăm chú vào tiểu Trĩ cảm thấy rất không thoải mái, giống như cầu cứu nhìn về phía Hạ Linh, nhận được cũng là ánh mắt kiên định của đối phương kiên định. “Tiểu Trĩ, ngươi nói, ngươi có nguyện ý hay không cùng ta kết giao?” Từ Dung Anh cũng là vẻ mặt kiên định, theo đuổi đáp án từ trong miệng Hạ Trĩ. Hạ Trĩ ở trong lòng thở dài một hơi, hắn vẫn xem Từ Dung Anh là tỷ tỷ mà đối xử, tự nhiên không thể đáp ứng cùng nàng loại chuyện kết giao này, này sẽ vướng chân này. Huống hồ thời gian lâu dài cùng Hạ Linh ở chung, cảm giác hắn đối Hạ Linh cũng đã xảy ra biến hóa, có một chút thích, có một chút ỷ lại, có một chút yêu say đắm…… Nhưng là! Muốn hắn cự tuyệt một người nữ sinh hắn cũng làm không được a, này không muốn hắn trở thành người xấu. “Tiểu Trĩ?” Hạ Linh nhìn tiểu Trĩ trầm mặc không lên tiếng, trong lòng nghĩ đến tiểu Trĩ cùng Từ Dung Anh tình cảm lâu ngày, trong lòng ê ẩm không ra tư vị,“Nếu……” “Dung anh tỷ, chúng ta thật sự không thích hợp……” Hạ Linh trong lời nói còn không có nói xong, tiểu Trĩ đã chậm rãi mở miệng. “Ai nha ai nha, tiểu Trĩ thế nhưng cự tuyệt nhanh như vậy. Xem ra mị lực của ta thật sự không đủ a.” Từ Dung Anh làm ra một bộ dạng tiếc hận, nhìn ra được đại ca Hạ Linh này ở trong lòng tiểu Trĩ có địa vị không nhỏ. “Nào có, là ta không xứng với Dung Anh tỷ, Dung Anh tỷ vừa xinh đẹp lại thông minh, nhất định sẽ tìm được người so với ta tốt hơn” “Hừ, bất quá ta cũng sẽ không buông tha!” Từ Dung Anh một bộ dáng ta nhất định sẽ làm ngươi đáp ứng, hướng về phía Hạ Linh nhíu mày, khiêu khích, khiêu khích. “Ta cũng sẽ không cho ngươi thực hiện được.” Hạ Linh giữ lấy dường như đem Hạ Trĩ kéo đến trong lòng, không cam lòng thua kém. Chỉ có tiểu Trĩ còn không có nhận thấy được không khí giữa hai người trong lúc đó nội tâm tiểu Trĩ đang rối rắm trước mặt Dung Anh tỷ đại ca đối mình như vậy, nếu Dung Anh tỷ nhìn ra cái gì…… Có thể hay không……
|