Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử
|
|
Chương 40: Tô Dạ[EXTRACT]Hạ Trĩ giống như trước ngồi trước bàn làm việc, xử lý văn kiện tạp nham không quan trọng. Liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, đã muốn gần 12 giờ, trên bàn còn đặt cơm trưa hắn vì Hạ Linh mua về, nhưng là! Bắt đầu từ sáng hôm nay, Hạ Linh sau khi vào văn phòng cũng không có đi ra, ngay cả Tôn Na cũng chỉ đi vào vài lần, rất nhanh liền ra ngoài. Buổi sáng hôm nay, văn phòng Hạ Linh xuất hiện một người, một người không tầm thường. Người kia không phải ai khác, là ngôi sao kiếp trước Hạ Trĩ sùng bái, cuộc đời này từng có gặp mặt một lần Đại Minh tinh Tô Dạ. Hạ Trĩ đương nhiên không biết Tô Dạ cùng Hạ Linh từng quan hệ, chỉ nghĩ bọn hắn là hai người bạn tốt, đại khái đã nói chuyện đến quên thời gian, sẽ không đi quấy rầy. —————————————————————————————————————————————— “Có nhớ ta hay không?” Tô Dạ vào văn phòng Hạ Linh, hoàn toàn không nhìn ánh mắt lạnh như băng đối phương đặt ở trên người mình, tùy ý tìm chỗ ngồi xuống, sau đó cầm lấy tạp chí trên bàn, miệng phun ra cũng là lời nói ngả ngớn. “Tô Dạ, nơi của ta cũng không phải là quán trà, muốn uống trà muốn nói chuyện phiếm đến chỗ khác đi.” Hạ Linh lật lật ở một phần văn kiện mà kí tên, sau đó lạnh lùng nói một câu. Tô Dạ cười hắc hắc, quyết định không để ý, Tôn Na pha cho hắn một chén trà hoa cúc,“Ngươi còn không có trả lời ta, ta đi Anh quốc hơn một tháng, có hay không nghĩ tới ta một chút a.” “Tô Dạ, ta đã nói qua nếu không có việc gì thì đừng tới tìm ta.” Hạ Linh ngẩng đầu, ánh mắt lợi hại thẳng tắp hướng vào Tô Dạ. “Hảo hảo hảo, không cần dùng loại này ánh mắt nhìn ta, tốt xấu chúng ta từng cũng có thời gian tốt đẹp, niệm tình cũ ngươi không thể nói một câu ngươi nhớ ta sao.” Tô Dạ bất đắc dĩ nhấc tay đầu hàng, người trước mắt luôn luôn có mị lực làm cho người ta khuất phục, ngay cả mình cũng không tránh khỏi mê muội. Lần đầu tiên bọn họ gặp, là một cuộc họp ở Hạ thị. Hắn là người phát ngôn sản phẩm của Hạ thị, liền gặp Hạ Linh thân là tổng tài. Hạ Linh ở cuộc họp không hề lên tiếng, phần lớn thời điểm đều là đang nghe nhân viên báo cáo. Nhưng mà hắn là bị khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng cùng khí chất cao quý của Hạ Linh làm cho hắn thật sự khuất phục. trong khi họp, hắn phát giác ánh mắt mình vẫn dừng lại ở trên người Hạ Linh, ngay cả nội dung cũng nghe không vào. Thời điểm cuộc họp kết thúc, Hạ Linh hơi hơi nghiêng người, ánh mắt hai người chạm vào nhau. Đôi mắt đó là như thế nào a, đồng tử thâm thúy nhìn không ra một tia tình cảm, làm cho người ta không rõ đối phương suy nghĩ gì, bị ánh mắt kia quét tới lại giống như có thể bị đối phương nhìn thấu tâm tư chính mình. Trong lòng Tô Dạ một trận kích động, hắn biết chính mình rơi vào tay giặc. Sau đó, dĩ nhiên là Hạ Linh chủ động liên hệ hắn, điều này làm cho hắn vừa mừng vừa sợ. Hai người tự nhiên như vậy trở thành người yêu, hẹn hò, du lịch, ở chung, việc của tình nhân bọn họ đều làm. Đương nhiên, dù sao Tô Dạ đã ở trong làng giải trí lâu như vậy, tự nhiên nhìn ra được Hạ Linh xem chính mình là tình nhân, làm bạn giường. Nhưng hắn vẫn là không muốn buông tha, không muốn Hạ Linh đối đãi với mình chỉ toát ra ôn nhu, hắn nguyện ý chờ. Hắn thế nhưng lại giống như nữ sinh ảo tưởng có một ngày Hạ Linh có thể chân chính yêu thượng chính mình, trở thành người yêu chân chính. Nguyên bản nghĩ đến quan hệ hai người cho dù không có tiến triển, cũng có thể tiếp tục bảo trì tại giai đoạn này. Không nghĩ tới Hạ Linh đột nhiên đối với đệ đệ không huyết thống quan hệ nổi lên hứng thú. Sau này, bọn họ liên hệ càng ngày càng ít. Ngẫu nhiên gặp mặt vài lần, hắn phát hiện Hạ Linh thay đổi. Trở nên càng ôn nhu, hơn nữa không mang theo xa cách, bắt đầu trước mặt người ngoài triển lộ ra cảm xúc. Có một lần, hắn tận mắt thấy gặp Hạ Linh sau khi nghe điện thoại liền không quan tâm tới bộ trưởng còn đang phát biểu vội vàng rời đi. Này hết thảy đều là bởi vì người kia, Hạ Trĩ. Nghĩ đến đây, Tô Dạ híp mắt, vốn tưởng rằng Hạ Linh đối hắn chính là nhất thời hứng thú, cũng không từng nghĩ đến hắn đã muốn động tình. “Ngươi rốt cuộc có chuyện gì? Nếu không có gì để nói liền đi ra ngoài cho ta.” Hạ Linh khép lại phần văn kiện đã xem xong, không kiên nhẫn hỏi. “Ta là bỏ cả một buổi sáng đến gặp ngươi, ngươi lại không có tình người như vậy a! Mệt ta sau khi xuống phi cơ đầu tiên là tới gặp ngươi.” Khẩu khí Tô Dạ nghe như người yêu oán giận làm nũng, ngực lại nổi lên từng trận đau đớn. “Ta lại muốn ngươi sau khi xuống phi cơ đừng tới tìm ta. Ta nhớ rõ ta nói rồi, chúng ta chính thức chia tay.”lời nói của Hạ Linh giống như băng, từng chút vây lấy ngực Tô Dạ, vừa lạnh vừa đau. Tô Dạ mạnh mẽ mà nở một nụ cười bi thương bất đắc dĩ, ngữ khí giả bộ thoải mái nói:“Chia tay cũng không cần tuyệt tình như vậy đi, chia tay còn có thể làm bằng hữu a.” Tô Dạ hiểu tính cách của Hạ Linh, chia tay là chia tay, không hy vọng đối phương có dây dưa gì. Nhưng là, Tô Dạ hy vọng chính mình ở trong lòng Hạ Linh có chút bất đồng so với những tình nhân trước kia. “Làm bằng hữu sẽ không nói ra lời nói khiến người ta hiểu lầm.” “Lời nói khiến người ta hiểu lầm? Hắc hắc, ngươi là sợ người ngoài kia hiểu lầm đi.” Tô Dạ vô lại cười, dựa vào ghế Hạ Linh mờ ám nói. “Đây là chuyện của ta, ngươi không cần quản.” “Tốt lắm tốt lắm, ta không đề cập tới. Ngươi xem, đã 12 giờ, ngươi cũng nên tạm thời dẹp công việc, mời ta ăn một chút cơm trưa đi. Ta bữa sáng cũng chưa ăn, cũng đã đói.” “Đã trễ thế này?” Hạ Linh liếc đồng hồ trên tay, nhíu nhíu mày, đứng lên tiện tay cầm lấy áo khoát trên giá áo, bước ra khỏi văn phòng, Tô Dạ ở phía sau oa oa kêu to theo sát sau đi ra. “Ca ca.” Hạ Trĩ thấy Hạ Linh từ trong văn phòng đi ra, cười tủm tỉm đón. “Ngượng ngùng, làm việc quên thời gian, ngươi ăn cơm chưa?” Hạ Linh liếc mắt nhìn Tô Dạ, mang theo ý cười xoa xoa đầu Hạ Trĩ,“Ngươi ăn cơm chưa?” “Đã ăn.” Hạ Trĩ gật gật đầu,“Ta còn giúp ngươi mua một phần, bất quá……” Hạ Trĩ nhìn nhìn Tô Dạ mặt không chút thay đổi, không nói gì. “Thực ngoan.” Hạ Linh gật đầu, quay đầu đối Tô Dạ nói:“Tô Dạ tiên sinh, ngượng ngùng, làm việc liền quên thời gian, đã trễ rồi. Ta buổi chiều còn có hội nghị, để cho Tôn Na cùng ngươi đi ăn bữa cơm đi.” “Không cần, ta buổi chiều cũng có công việc, trực tiếp quay về công ty ăn cơm đi. Đi trước.Tạm biệt.” một câu Tô Dạ tiên sinh của Hạ Linh làm cho tâm Tô Dạ lạnh hoàn toàn, lạnh lạnh nhìn thoáng qua Hạ Trĩ, cũng không nghĩ nói thêm cái gì, phất phất tay bước đi. “Ca ca? Tô Dạ……” Hạ Trĩ cảm giác được ánh mắt Tô Dạ nhìn mình có chút không đúng lắm, nghi hoặc nhìn phía Hạ Linh. “Hắn nói có việc chúng ta sẽ không giữ hắn. Tốt lắm, nhanh đi ăn cơm đi, ta đói bụng.” “Hảo.”
|
Chương 41: Ghen[EXTRACT]Gần đây Tô Dạ thường thường chạy đến công ty Hạ Linh, tần suất cao đến ngay cả bác gái vệ sinh trong công ty đều biết, Hạ đại tổng tài cùng Tô Dạ đại minh tinh có quan hệ không tầm thường, thế nhưng còn có đội ngũ chó săn đến thu thập tin tức! Hạ Trĩ buồn bực nâng cằm, nhìn ngoài cửa sổ. Cùng với tần suất Tô Dạ đến công ty tăng lên, tâm tình của hắn cũng trở nên càng ngày càng buồn. Nhìn Tô Dạ, Hạ Trĩ đã không có sùng bái giống như trước, ngược lại có hơn một tia…… Chán ghét? Muốn hỏi vì cái gì, tiểu Trĩ chỉ sợ trong lòng mình cũng không rõ ràng. Có lẽ là thói quen lúc nào cũng bị quan tâm, đột nhiên trở nên lãnh đạm có một chút không thích ứng. Đích xác, gần đây Hạ Linh giống như vội cái gì, đã vài ngày không có cùng Hạ Trĩ về nhà ăn cơm. Có phải hay không chính mình không có đáp ứng yêu đại ca, cho nên…… Hắn không muốn chờ mà buông tha cho đoạn tình cảm này? Quyết định cùng Tô Dạ phát triển? Trong lòng tiểu Trĩ tràn đầy nghi hoặc, mỗi một suy nghĩ đều làm cho trong lòng hắn đau xót. Nếu thật là như vậy…… Hạ Trĩ không muốn như vậy. Gần đây ở công ty cũng nghe được lời đồn có liên quan đến Hạ Linh cùng Tô Dạ, tất cả mọi người nói Tô Dạ đang theo đuổi Hạ Linh. Ngay từ đầu Hạ Trĩ còn không tin, hiện tại ngẫm lại, này có lẽ là thật …… “Tiểu Trĩ, suy nghĩ cái gì? Gọi ngươi vài tiếng cũng không phản ứng.” Tôn Na đang cầm một phần báo cáo hội nghị, liền nhìn thấy Hạ Trĩ đối cửa sổ ngẩn người. “A, không có gì.” Tiểu Trĩ lắc lắc đầu, muốn nói lại thôi. Cùng lúc, hắn không muốn để cho Tôn Na biết chuyện của mình, về phương diện khác, hắn đối chuyện Hạ Linh cùng Tô Dạ rất tò mò, mà người có khả năng giải đáp vấn đề này của hắn…… Chỉ có Tôn Na.“Na tỷ có việc sao?” “Không có, thấy ngươi một bộ dáng không yên lòng, có phải hay không có chuyện gì muốn nói với ta?” Tôn Na đã ở trong thương trường rất nhiều năm, tự nhiên biết được quan sát sắc mặt, dù cho Hạ Trĩ nghĩ mình đã che dấu cảm xúc tốt lắm, nhưng Tôn Na vẫn là liếc mắt một cái liền nhìn ra. “Na tỷ, ngươi có biết chuyện của ca ca cùng Tô tiên sinh không?” Nhất thời không nhịn được, Hạ Trĩ hỏi ra miệng. “Ngươi nói Hạ tổng cùng Tô tiên sinh a.” Tôn Na dừng một chút, nhìn nhìn vẻ mặt khẩn trương của Hạ Trĩ, ở trong lòng cười thầm, quả nhiên tiểu thiếu gia này là thích tổng tài.“Tô tiên sinh từng là người phát ngôn sản phẩm của Hạ thị, cũng là khi đó cùng Hạ tổng quen biết. Lúc sau hai người cũng có một ít liên hệ. Ta chỉ là một thư kí, cụ thể như thế nào ta cũng không rõ ràng.” Tôn Na ngoài miệng nói như vậy, trong lòng làm sao không biết. Nàng là nữ nhân thông minh, ở công ty nàng chính là thư kí của Hạ Linh, nhưng ở một quan hệ khác, là hồng nhan tri kỷ. Nàng nghĩ, đơn giản là làm cho tiểu thiếu gia tự mình đến hỏi Hạ Trĩ, để cho hai người hiểu tâm lí của nhau. “Ân……” Hạ Trĩ từ chỗ Tôn Na không hỏi được đáp án, không khỏi có chút thất vọng. “Tiểu Trĩ nếu thực sự muốn biết, trực tiếp hỏi Hạ tổng không phải được rồi sao.” Tôn Na ám chỉ. “Hỏi hắn? Hừ, ca ca mới sẽ không nói.” “Nếu tiểu Trĩ thực sự muốn biết, Hạ tổng nhất định sẽ nói.” Tôn Na tiếp tục giựt giây, nàng thế nhưng là thực hy vọng Hạ tổng và tiểu Trĩ cùng một chỗ. “Thật vậy chăng?” Tiểu Trĩ gật gật đầu, trong lòng hạ quyết tâm, tối hôm nay sẽ tìm Hạ Linh để hỏi rõ ràng. Buổi tối, Hạ Trĩ vốn dự định sau khi ăn xong cơm chiều sẽ hỏi chuyện Hạ Linh cùng Tô Dạ, không nghĩ tới Hạ Linh cũng không có về nhà ăn cơm chiều, làm cho Hạ Trĩ hung hăng buồn bực một chút. Đợi cho Hạ Linh trở về, đã là nửa đêm. Chống hai mí mắt, tiểu Trĩ nhìn thấy Hạ Linh vào nhà, ngáp một cái, xoay xoay thắt lưng, gọi một câu:“Ca, ngươi đã về rồi.” Hạ Linh kinh ngạc nhìn tiểu Trĩ vẻ mặt mông lung buồn ngủ, trong lòng tê rần, đem người ôm vào lòng ôn nhu nói: “Muộn như thế như thế nào còn chưa ngủ? Ở phòng khách làm cái gì?” “Cáp, ta đang đợi ngươi trở về, có, có chuyện cũng muốn hỏi ngươi.” Nhìn thấy Hạ Linh, tiểu Trĩ buồn ngủ cũng tiêu hơn phân nửa, nhớ tới mục đích nguyên bản, nhanh chóng nắm lấy tay Hạ Linh. “Có chuyện gì gấp như vậy?” Nhìn thấy tiểu Trĩ vẻ mặt vội vàng nắm lấy tay của mình, ngực Hạ Linh căng thẳng, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện lớn gì. “A, ta nghĩ, muốn biết……” Nói đến bên miệng, Hạ Trĩ lại ngượng ngùng nói ra. “Muốn biết cái gì?” “Ca, ngươi cùng, cùng Tô tiên sinh là quan hệ gì?” Trong lòng quýnh lên, tiểu Trĩ một hơi liền đem lời nói ra. Hạ Linh nghe được lời nói thiếu niên, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức thoải mái cười to:“…… Ha ha……” “Cười cái gì.” Hạ Trĩ nghiêm giọng hỏi, Hạ Linh lại phá lệ cười đến vui vẻ. “Chờ ta lâu như vậy, là muốn hỏi cái này? Vì cái gì lại hỏi chuyện này?” Hạ Linh cố ý không trả lời vấn đề, hỏi ngược lại. “Bởi vì, bởi vì……” “Bởi vì sao?” Hạ Linh nhịn cười, dụ hống. “Bởi vì mọi người trong công ty đồn, đồn Tô tiên sinh muốn, muốn theo đuổi ngươi.” “Ha ha.” Hạ Linh lại là một trận cười to, đem tiểu Trĩ hướng trong lòng ôm chặt một chút:“Ngươi nghe ai nói. Ta một lòng đều ở trên người ngươi, làm sao lại thích người khác.” “Gần đây ngươi rất khuya mới về nhà, ta nghĩ rằng……” “Nghĩ cái gì? Cho rằng ta thích hắn? Ha ha, tiểu Trĩ, ta có thể cho rằng tiểu Trĩ đây là đang ghen sao?” “Ta không có ghen!” Tiểu Trĩ phủ quyết, nhưng thực rõ ràng không có lo lắng gì,“Ta……” “Tiểu Trĩ, ta cùng Tô Dạ đích thực có một đoạn thời gian kết giao, nhưng này cũng là chuyện trước kia. Hiện tại lòng ta chỉ có ngươi, cùng Tô Dạ không có quan hệ gì. Gần đây ta không phải cố ý về nhà trễ, thực ra là công ty có chuyện quan trọng……” “A, là như thế này a……” Tiểu Trĩ chiếm được đáp án mong muốn, tâm tình cũng tốt rất nhiều, hướng về phía Hạ Linh nở một nụ cười tươi, Hạ Linh nhìn thấy tâm liền ngứa ngái. “Hiện tại đã yên tâm.” Hôn lên hai má trắng nõn, Hạ Linh một phen ôm lấy tiểu Trĩ:“Đã trễ thế này, chúng ta nên đi ngủ.” “Ca!” Hạ Trĩ thét một tiếng chói tai, căng thẳng mà ôm cổ Hạ Linh. “Đều đã trễ thế này, nếu không ngủ ngày mai liền không dậy nổi.” “Ta, ta trở về phòng mình là được rồi.” “Ngoan, hôm nay liền ngủ với ta đi.”
|
Chương 42: Tâm tư của Mạc Thiếu Dương[EXTRACT]Kỳ Tuyển một tay lật sách, một tay nắm bút, nhanh chóng ghi chép. Sinh viên xung quanh hắn không hề ít. Hiện tại đúng là thời khắc vô cùng bận rộn của sinh viên, bởi vì cuộc thi cuối cùng tới gần. Phần lớn sinh viên đều đang cầm sách, chen chúc tới thư viện, hoặc ghi chép, hoặc là học bài. Cơ hồ toàn bộ chỗ ngồi tự học trong thư viện đều được lắp đầy. Kỳ Tuyển cùng Mạc Thiếu Dương cũng không ngoại lệ. “Uy, ta nói ngươi mà không học thì chuẩn bị học lại đi.” Kỳ Tuyển rốt cục ngừng bút, nhìn tên hoàng mao đang ngồi đối diện, không biết nên sinh khí hay là không nên nhìn. “……” “Uy! Mạc thiếu gia, hồi hồn lại!” thấy đối phương không có phản ứng gì, Kỳ Tuyển cầm lấy sách vở hướng đầu đối phương gõ xuống. “Đau!” Mạc Thiếu Dương mới vừa phục hồi tinh thần lại lớn tiếng hô đau, không ít sinh viên đang ôn tập dùng ánh mắt không tốt nhìn hai người. Mạc Thiếu Dương liếc liếc, mắt nhìn hung thủ gây chuyện, bất mãn nhưng cũng chỉ có thể nhỏ giọng nói:“Ngươi đánh ta làm cái gì!” “Ai bảo ngươi nhìn sách vở ngẩn người, ngươi nhìn ngươi, sách vẫn còn ở chỗ đấy, cũng chưa thấy ngươi lật tiếp! Nếu không học liền không kịp rồi.” Kỳ Tuyển khinh thường chỉ chỉ sách giáo khoa trên tay Mạc Thiếu Dương. “Loại sách phức tạp này dù sao ta xem cũng không nhớ được.” Mạc Thiếu Dương tỏ vẻ không sao nhún nhún vai,“Cuộc thi còn có ngươi, sợ cái gì. Nhớ rõ đến lúc đó copy cho ta là được rồi.” “Ngươi……”nghe được lời nói bất đắc dĩ của Mạc Thiếu Dương Kỳ Tuyển muốn giận cũng không được,“A Mạc, ngươi là có tâm sự phải không?” Dựa theo tính tình của Mạc Thiếu Dương, muốn hắn ngồi tại đây im lặng nửa giờ, là chuyện phi thường không dễ dàng. Nhưng là, hôm nay không biết làm sao vậy, ngồi xuống là hơn hai giờ, động cũng không động một chút. Cho nên Kỳ Tuyển đoán trong lòng đại thiếu gia này nhất định cất giấu chuyện gì. “Không, không có gì.” Ánh mắt Mạc Thiếu Dương nhìn Kỳ Tuyển có chút trốn tránh, càng làm khẳng định thêm ý nghĩ trong lòng Kỳ Tuyển. “A mạc, chúng ta là hảo bằng hữu, có chuyện gì phiền lòng có thể nói cho ta biết, có lẽ ta có thể giúp ngươi.” “Không có việc gì, không có việc gì.” Mạc Thiếu Dương vẻ mặt phiền toái, lại mang theo chút khác thường xoay người, hướng phía Kỳ Tuyển khoát khoát tay,“Hảo hảo đọc sách, cuộc thi ta còn phải trông cậy vào ngươi. Về phần chuyện của ta, không cần ngươi quản.” “Ta là có ý tốt muốn giúp ngươi, ngươi đã không cảm kích thì thôi.” Kỳ Tuyển làm bộ dáng như thất vọng, thở dài, sau đó tiếp tục cúi đầu đọc sách. “…… Ngươi…… Thực sự có thể giúp ta?” Mạc Thiếu Dương do dự mà mở miệng, biểu tình trên mặt không phù hợp với vẻ mặt của hắn. “Chuyện gì, nói nghe một chút.” Kỳ Tuyển ngẩng đầu, cố nén lại xúc động muốn cười to, chậm rãi hỏi. Hắn là lần đầu tiên nhìn thấy biểu tình như vậy của Mạc Thiếu Dương a. Một bộ dạng thiếu nữ thanh xuân, thực không giống với mạc thiếu gia a. “Ta, ta hình như thích một người.” Mạc Thiếu Dương đè thấp thanh âm, trên mặt lại nổi lên mạc ửng đỏ không tự nhiên. “Nhìn ngươi a, không phải thích một người thôi. Ngươi không phải có tiếng hoa hoa công tử, ngươi xem bao nhiêu nữ sinh theo đuổi? Sao lại lo thành như vậy.” Kỳ Tuyển cười cười đẩy kính mắt, trong lòng sớm hiểu rõ vài phần, Mạc Thiếu Dương này sợ là động chân tình đi. Bất quá, bất người là hoa hoa công tử này sẽ yêu nữ sinh như thế nào, nhất định không phải nữ nhân ngoan ngoãn, nếu không như thế nào hắn lại phiền não. “Kỳ Tuyển. Ta muốn hỏi ngươi, nếu ta thích là một người nam nhân……” “Khụ khụ, cái gì?” Mạc Thiếu Dương còn chưa nói xong, đã bị thanh âm kinh ngạc của Kỳ Tuyển đánh gảy. May mắn đã đến giờ cơm trưa, sinh viên lục tục đi ăn trưa, người trong phòng ít hơn phân nửa, mới không dẫn tới ánh mắt kinh ngạc.“Nam nhân? Ánh mắt của ngươi thay đổi khi nào?” “Cái gì gọi là ánh mắt ta thay đổi? Không thể thích nam nhân a.” “Có thể có thể, kia xin hỏi Mạc thiếu gia coi trọng công tử nhà ai?” Kỳ Tuyển khép sách lại, vỗ vỗ vai Mạc Thiếu Dương,“Đi thôi, đi ăn cơm, vừa đi vừa nói chuyện.” “Người kia, ngươi nhận thức.” “Ta nhận thức?” Kỳ Tuyển bị lời nói không lo chết người của Mạc Thiếu Dương dọa sợ,“Chuyện khi nào, ta như thế nào không phát hiện? Nói mau là ai! Sẽ không phải là một trong những huynh đệ của ngươi đi……” “Nói lung tung! Bọn họ đều là huynh đệ!” “Đừng kích động, ta chỉ là tùy tiện đoán. Vậy ngươi nói người kia rốt cuộc là ai?” “Là Hạ Trĩ.” “A?” cái này Kỳ Tuyển hoàn toàn ngây dại, Mạc Thiếu Dương hôm nay tặng cho hắn bất ngờ thật lớn a. Bất quá…… Kỳ Tuyển ở trong lòng tính toán, bỗng nhiên quay đầu thẳng tắp nhìn Mạc Thiếu Dương, thẳng đến khi nhìn đến da đầu đối phương run lên mới lại mở miệng nói:“Ngươi lần này là thật?” “Đương nhiên!” Mạc Thiếu Dương vỗ vỗ ngực, một bộ dạng thật tình. “Kỳ quái, hai người các ngươi sau lưng ta vụng trộm kết giao khi nào?” Kỳ Tuyển hướng về phía Mạc Thiếu Dương nhíu mày,“Ta cảnh cáo ngươi trước, tiểu Trĩ cùng với những người ngươi từng kết giao dù là kẻ nào cũng không giống. cuộc sống của hắn cùng chúng ta hoàn toàn bất đồng, những việc từng trải qua cũng không giống. Nếu ngươi là vì cảm giác mới mẻ, ý nghĩ muốn chơi đùa, ta nghĩ ngươi vẫn là không cần nghĩ đến chuyện này.” “Ta đương nhiên không phải chơi đùa. Ta là thiệt tình! Ta cũng không biết bản thân là bị làm sao, luôn nghĩ tới hắn. Kỳ Tuyển, ngươi cùng tiểu Trĩ có vẻ thân thiết. giúp ta.” Mạc Thiếu Dương cùng Kỳ Tuyển bưng cơm trưa chọn một chỗ gần cửa sổ ngồi xuống.“A mạc, chuyện này cũng không phải ta có thể làm chủ. Chủ yếu vẫn là xem ý tứ của tiểu Trĩ.” Kỳ Tuyển ngồi xuống, biểu tình nghiêm túc.“Thời điểm ta gặp được tiểu Trĩ, hắn đều là trầm mặc ít lời. Hắn không biểu đạt cảm tình của chính mình, đối người khác cũng là sợ hãi rụt rè. Muốn hắn chấp nhận, thực khó khăn.” “Ta biết, nhưng là hắn cùng Hạ Linh ở một chỗ không phải tốt lắm sao. Ta nghĩ ta cũng có thể.”Thời điểm Mạc Thiếu Dương nhắc tới Hạ Linh, ánh mắt tối sầm, hắn nhìn ra Hạ Linh đối Hạ Trĩ ôm tâm tư không giống với tình cảm huynh đệ, cho nên hắn mới muốn sớm xuống tay. “Tóm lại, chỉ cần tiểu Trĩ không ý kiến, ta đương nhiên cũng tán thành. Bất quá, ngươi có thể qua cửa Hạ Linh hay không, vẫn là thực khó khăn.” “Nếu tiểu Trĩ đồng ý, còn sợ Hạ Linh không đồng ý! Tiểu Trĩ cùng tên kia lại không có quan hệ huyết thống.” “A Mạc, Hạ Linh không phải là trêu chọc đến ngươi đi? Như thế nào lại cảm thấy ngươi nhắc tới hắn tựa như nhắc tới kẻ thù.” “Hừ hừ, kẻ thù, cũng không sai.” Mạc Thiếu Dương bất mãn nói.“Tóm lại ngươi phải đáp ứng ta giúp ta, hơn nữa…… Ngươi sẽ không đối hắn cũng động tâm đi?” “Uy, ngươi nghĩ gì vậy. Ta vẫn đối đãi tiểu Trĩ như đệ đệ, ngươi nhìn không ra a.” Kỳ Tuyển khinh bỉ nói.
|
Chương 43: Theo đuổi mãnh liệt[EXTRACT]Mạc Thiếu Dương lâm vào võng tình, dưới sự chỉ đạo của kỳ quân sư, vạch ra một đống kế hoạch. Muốn nói đến tình trạng hiện tại của Mạc Thiếu Dương, dựa theo lời Kỳ Tuyển, chính là một thiếu niên gặp mối tình đầu của mình, kích động mà nhiệt tình. Đêm qua còn chạy tới nhà, quấn quít lấy hắn hỏi đủ thứ về Hạ Trĩ, ngay cả người hầu của Hạ gia cũng tìm hiểu một phen. Kỳ quân sự liền nhịn không được hung bạo, đối với người đang cầm vở ghi lại quát:“Ngươi muốn biết gì có thể phái người đi điều tra! Khẳng định so với ta còn hiểu hơn.” “Nhưng là ta muốn tự mình tìm hiểu cuộc sống của hắn, như vậy mới thể hiện thành ý của ta.” Mạc Thiếu Dương từ chối một hơi. “Vậy ngươi liền tự mình đi hỏi hắn. vừa gặp vừa hỏi hắn không phải tốt hơn sao?! Đừng tới phiền ta, ta muốn ôn tập.” “Ta nếu như có cơ hội sao có thể tới tìm ngươi. Tên Hạ Linh kia…… Quên đi, không đề cập tới hắn. Tóm lại ta là không có biện pháp mới đến hỏi ngươi. Ai bảo Kỳ thiếu gia cùng tiểu Trĩ là tiếp xúc nhiều nhất.” Mạc Thiếu Dương bất đắc dĩ mà vuốt vuốt tay. “Hạ Linh làm sao? A mạc, ngươi nói thực ra vì cái gì ngươi đối Hạ Linh lại mang địch ý?” “Chẳng lẽ ngươi không thấy Hạ Linh đối tiểu Trĩ có tâm tư bất đồng?” “Tâm tư bất đồng?” Kỳ quân sư vuốt cằm, giọng nói lộ ra nghi hoặc.“Ta cho dù đến hạ gia, số lần gặp được Hạ Linh là vô cùng ít. Thời điểm Tiểu Trĩ nói với ta về Hạ Linh cũng không phát hiện có gì bất đồng. Cảm tình huynh đệ của bọn họ trong lúc đó chỉ sợ vô cùng đạm mạt.” Cẩn thận nghĩ nghĩ, Kỳ Tuyển cảm thấy không có khả năng. “Hừ hừ, đó là trước kia. Hiện tại Hạ Linh đối tiểu Trĩ rất tốt. Mỗi ngày đều mang hắn bên người. Tỷ lệ ta có thể tiếp cận cơ hồ là 0.” Mạc Thiếu Dương càng nói càng bất mãn, hận không thể hiện tại liền đem Hạ Linh ăn tươi nuốt sống. “ Xem ra, Hạ Linh là thích tiểu Trĩ? Thật khó tưởng tượng a.” Trước kia chưa từng cho đệ đệ khí sắc hòa nhã, thật sự sẽ yêu đệ đệ không huyết thống này?“Nếu thật sự là như vậy, cũng không sai. Nhớ rõ tiểu Trĩ trước kia từng nói với ta, hắn rất muốn ca ca sủng hắn.” “Uy, ngươi rốt cuộc là giúp ta hay là giúp hắn a!” Mạc Thiếu Dương híp mắt nhìn người nào đó lập trường không kiên định. “Ta ai cũng không giúp.” Kỳ Tuyển cầm lấy một quyển sách giáo khoa, gõ lên đầu Mạc Thiếu Dương.“Ta muốn ôn tập, đại thiếu gia.” “Uy, ngươi thực không có tư cách làm huynh đệ a!” Mạc Thiếu Dương đoạt lấy sách vở, nằm lên bàn kêu rên.“Chỉ có ngươi mới giúp được ta.” “Ai, a Mạc. Tình cảm là chuyện tình nguyện của đôi bên, ta nhúng tay vào thì tính là cái gì.” “Ta chỉ là không có nắm chắc.” “Ngươi chính là công tử khuynh đảo hàng vạn hàng nghìn cô gái a, như thế nào lại nói như vậy.” Kỳ Tuyển giọng điệu trêu chọc. “Biến, ngươi ít trêu chọc ta. Ta là nghiêm túc.” “Ta cũng nghiêm túc. Dùng thật tâm của ngươi đối xử với hắn so với bất cứ chuyện gì cũng quan trọng hơn.” “Hảo!” Mạc Thiếu Dương một bộ dáng được khai sáng, xôn xao đứng lên, “Theo như ngươi nói, ngày mai ta liền hẹn hắn đi ra. Ân, chọn nơi nào thì tốt a.” Mạc Thiếu Dương tự nói tự nghe. Kỳ quân sư thật sự cảm nhận được khi yêu chỉ số thông minh của con người là số 0.“A Mạc, muốn hẹn tốt xấu gì cũng phải thi xong a. ngươi rớt thì làm sao a.” “Ai nha, ngươi như thế nào cùng ta mẹ giống nhau, lải nhải lẩm bẩm. Ta tự có suy nghĩ, không phải nữ sinh lần đầu gặp bạch mã vương tử.” “Như vậy, ta muốn ôn tập, ngươi đi đi.” Kỳ quân sư làm ra tư thế thỉnh, ý đuổi người thực rõ ràng. “Đi đây, tạm biệt.” Mạc Thiếu Dương lần này đến đi thực rõ ràng. ——————————————————- sáng hôm sau ———————————————————————– Hạ Linh giữa trưa không ở công ty, Hạ Trĩ liền tự mình ra công ty mua thức ăn. Thang máy dừng ở lầu một, một phút cửa mở ra, Hạ Trĩ liền thấy được Mạc Thiếu Dương cùng với một vị tiểu thư trước tiền sảnh dây dưa “Mạc đại ca! Sao ngươi lại tới đây?” “A, tiểu Trĩ. May mà gặp được ngươi.” Mạc Thiếu Dương quay đầu lại nhìn thấy Hạ Trĩ, cao hứng chạy tới. Tiểu thư ở tiền sảnh liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra công lực quấn lấy người của Mạc Thiếu Dương lại tiến thêm một bước.“Người của các ngươi quản cũng quá nghiêm. Ta đã nói ta là bằng hữu của ngươi, tới tìm ngươi. Kết quả bọn họ chết sống không cho ta vào.” Mạc Thiếu Dương nắm được tay Hạ Trĩ, bất mãn nói. “Cái kia, Mạc đại ca, quy định của công ty là như vậy. Không có hẹn trước là không được tùy tiện đi vào.” Hạ Trĩ không dấu vết rút tay ra, xấu hổ cười cười:“Ha hả, lần sau trực tiếp gọi điện thoại cho ta là được.” “Hảo.” Mạc Thiếu Dương trong lòng giơ ra kí tự v nho nhỏ. Bước đầu tiên của kế hoạch thành công, về sau là có thể trực tiếp đến tìm hắn. “Mạc đại ca tìm ta có chuyện gì sao?” “Ngạch, cái kia……” Mạc Thiếu Dương nhanh chóng tìm cớ, không thể quang minh chính đại nói chính mình thuần túy muốn gặp hắn đi. Mạc Thiếu Dương làm ra một bộ dáng buồn rầu, vỗ đầu, nói:“Ta quên mất. đều do đứng ở đó quá lâu. Đúng rồi, ngươi đang đi đâu?” “Đi ăn cơm a.” “Vừa vặn ta cũng đói bụng, đi, chúng ta cùng đi ăn cơm, ta mời khách.” Mạc Thiếu Dương duỗi tay phải ra, vòng lấy Hạ Trĩ, còn không chờ Hạ Trĩ cự tuyệt liền đem người kéo ra ngoài. Hạ Trĩ bị Mạc Thiếu Dương mang vào một nhà hàng kiểu trung quốc. như Kỳ Tuyển nói, Hạ Trĩ thiên về món trung, hắn mới chọn nhà hàng này. Hạ Trĩ đã tới nhà hàng này một lần. Khi đó là Hạ Linh dẫn hắn tới. Nhà hàng này đối diện tòa nhà hạ thị, bởi vì nằm ở trung tâm thương mại, giá cả cũng rất cao, hắn bình thường không đến. Bất đắc dĩ nhìn Mạc Thiếu Dương đối với phục vụ gọi một đống món, Hạ Trĩ nhịn không được mở miệng ngăn cản:“Mạc đại ca, không cần chọn nhiều như vậy, chúng ta chỉ có hai người, ăn không hết.” “Ăn không hết có thể đóng gói a, những món này đều là ngươi thích ăn đi. Nhìn xem còn thiếu cái gì, cứ việc chọn, không cần khách khí.” Mạc Thiếu Dương đem thực đơn đưa tới trước mặt Hạ Trĩ, vẻ mặt lấy lòng. “Mạc đại ca…… Ngươi…… Có phải hay không có chuyện gì muốn ta hỗ trợ a?” Hạ Trĩ hồ nghi nhìn Mạc Thiếu Dương. Mạc Thiếu Dương bị ánh mắt ngờ vực vô căn cứ của Hạ Trĩ nhìn đến liền buồn bực. chuyện tốt đẹp như thế nào lại biến thành hối lộ a? “Tiểu Trĩ, ta chỉ là đơn thuần mời ngươi ăn bữa cơm, ngươi nghĩ gì vậy.” “Ta chỉ là cảm thấy có chút kỳ quái…… Vô duyên vô cớ ……” “Vô duyên vô cớ…… Tốt, ngươi nếu không cảm kích, lần tới mời lại ta là được. Tốt lắm tốt lắm, món ăn đủ rồi, nhanh ăn đi. Nguội liền không thể ăn.” Một bàn ăn đầy món ngon, Mạc Thiếu Dương động đũa trước, gắp một con tôm bỏ vào trong bát của Hạ Trĩ. “Cái kia, mạc đại ca, ta tự mình ăn, ngươi cũng ăn.” Hạ Trĩ thật sự không quen bị người đối đãi như thế. Trong lúc ăn cơm, Mạc Thiếu Dương nói đủ các loại đề tài từ cổ chí kim, đương nhiên đa số thời gian là Mạc Thiếu Dương nói, Hạ Trĩ chính là không chút để ý hưởng ứng hai tiếng, ngẫu nhiên thêm vào hai câu thể hiện ý nghĩ của mình. Đợi cho hai người đem đồ ăn trên bàn giải quyét, đã gần một giờ. “A, no quá a.” Hạ Trĩ sờ sờ bụng, thỏa mãn cảm thán nói. Phỏng chừng lượng cơm ăn hôm nay có thể so với hai bữa ăn. “Nhà hàng này không sai đi, đánh giá rất cao. Ta riêng…… A, không phải, ta thường tới nơi này ăn.” “Ân, đồ ăn nơi này đích thực ngon, có một loại…… cảm giác nhà.” “Tiểu Trĩ……” Không biết vì sao Hạ Trĩ đột nhiên thương cảm, Mạc Thiếu Dương ôn nhu nói:“Tiểu Trĩ nhớ nhà sao? Hạ Linh đối với ngươi không tốt có phải hay không?” “A, không phải, không phải.” Nghe xong lời nói của Mạc Thiếu Dương, Hạ Trĩ liên tục xua tay, đáy lòng bất đắc dĩ thở dài. Hắn là nhớ nhà, mà hắn không phải là Hạ Trĩ, nhớ tự nhiên không phải là cái nhà kia…… Nhưng là…… Lời nói này như thế nào có thể nói ra, chuyện tình kì dị như vậy, nói ra Mạc đại ca cũng sẽ không tin tưởng.“Ta chỉ là nhớ cha mẹ trước kia thôi. Ta sinh ra vốn không có gặp qua bọn họ. Ta tưởng tượng ta có một ba ba vĩ đại, còn có một người mẹ, tưởng tượng mẹ của ta là người làm thức ăn vô cùng ngon. Đời này nếu có thể ăn đồ ăn mẹ làm nhất định thực hạnh phúc.” Hạ Trĩ nói cũng là ý nghĩ trong lòng chính mình, trên một phương diện khác, chính mình cùng Hạ Trĩ chân chính cũng có một chỗ giống nhau đi. “Tiểu Trĩ……” Nhìn thấy Hạ Trĩ lâm vào quá khứ bi thương, Mạc Thiếu Dương có một loại xúc động đem đứa trẻ động lòng người trước mặt ôm vào lòng, vừa nghĩ đến liền khắc chế xuống, nhẹ giọng nói:“Ngoan, không cần nghĩ việc này. Vui vẻ một chút, cuộc sống của ngươi vẫn là thực hạnh phúc, đúng hay không. Có ta, có Kỳ Tuyển, còn có Hạ Linh…… Tất cả mọi người thực thích ngươi a.” Mạc Thiếu Dương an ủi, cũng cẩn thận ẩn dấu tâm tư của mình, hắn không muốn nhắc đến Hạ Linh…… “Ân, không có việc gì. Ta chỉ là sầu não một chút, chuyện cũng đã nhiều năm như vậy.” Hạ Trĩ xả ra một cái tươi cười, bỗng nhiên nhìn đến trên bàn di động sáng một chút, mới phát hiện đã muốn gần một giờ, hoảng sợ:“Nha, thế nhưng đã lâu như vậy, thiếu chút trễ giờ đi làm. Cái kia, Mạc đại ca, ta chỉ sợ phải đi trước ……” Hạ Trĩ vừa nói vừa đứng lên. “Đi thôi đi thôi, đừng đến muộn. Về sau chúng ta lại gặp.” Mạc Thiếu Dương cười phất phất tay, nhìn Hạ Trĩ vội vàng chạy tiến tòa nhà đối diện. Thời điểm Hạ Trĩ trở lại, tiếng chuông liền vang dội. Kỳ thật hắn có một huynh trưởng tổng tài, cũng phải tuân thủ quy định đi làm, hắn không muốn Hạ Linh bị đồn đãi không tốt. Lúc này Hạ Linh đã muốn về tới công ty, thấy Hạ Trĩ không có ở trong văn phòng, hỏi Tôn Na mới biết được hắn cùng Mạc Thiếu Dương đi ra ngoài ăn cơm. Hạ Linh nhìn văn kiện, tâm tư lại không đặt trên văn kiện. Mạc Thiếu Dương này quả nhiên không bình thường, hừ hừ, nếu dám hướng thiếu niên nhà hắn xuất thủ, như vậy, khiến cho hai người bọn họ đến đấu một chút, xem ai đạt được tâm tiểu Trĩ trước. Hạ Linh nghĩ, khóe miệng giơ lên tươi cười đắc ý, Mạc Thiếu Dương, ta sẽ không cho ngươi có được tiểu Trĩ. Tôn Na vốn tiến vào đưa văn kiện nhìn thấy nụ cười đến vẻ mặt âm hiểm Hạ Linh, không khỏi rùng mình một cái, yên lặng đóng cửa lại rời đi. Tôn Na trong lòng âm thầm khẳng định đại lão bản là đang tính kế.
|
Chương 44: Cái gọi là dục vọng giữ lấy[EXTRACT]Gần đây Mạc Thiếu Dương theo đuổi càng thêm mãnh liệt, bất an trong lòng Hạ Linh cũng theo đó mà gia tăng. Trước không nói Hạ Trĩ có cảm tình với Hạ Linh hay không, nhưng Mạc Thiếu Dương này ba ngày nay đều đến quấy rầy Hạ Trĩ [ kỳ thật cũng không tính quấy rầy, người ta là quang minh chính đại theo đuổi, nhưng ở trong mắt Hạ Linh là quấy rầy, chính xác là quấy rầy ], cho dù là không có cảm tình cũng sẽ bắt đầu sinh ra cảm tình, đến lúc đó chẳng phải không xong. Hạ Linh có chút phiền toái, hoàn toàn không có tâm tình xem văn kiện. Hắn không giống Mạc Thiếu Dương, nghĩ ra nhiều ý đồ xấu khiến Hạ Trĩ vui vẻ, hắn đã qua giai đoạn trẻ tuổi làm ra mấy chuyện kinh thiên động địa. Tính ra cũng là hắn nói với Hạ Trĩ trước, quan hệ hai người vẫn không phát triển. Hạ Trĩ không có cho hắn câu trả lời thuyết phục, lúc hai người ở chung có thể nhìn ra được, tiểu Trĩ đối hắn là có cảm tình. Hạ Linh cũng hy vọng quan hệ hai người bọn họ có thể phát triển thêm một bước, nhưng là hắn càng sợ hành động của hắn dọa đến tiểu Trĩ, ngược lại ảnh hưởng quan hệ ổn định hiện tại của hai người. Nhưng xuất hiện một cái đuôi, điều này làm cho Hạ Linh buồn bực một phen. Mỗi ngày nhìn thấy tiểu Trĩ vui vẻ kinh hỉ vì Mạc Thiếu Dương bày trò, Hạ Linh quyết định hành động nhanh hơn, hảo hảo mà phát triển quan hệ hai người. quản cái gì mà phong độ, còn như vậy thiếu niên sẽ thành của người khác. Hạ Linh vừa nghĩ, vừa vẽ trên giấy một dấu chéo thật to Hạ Trĩ vẻ mặt nghi hoặc nhìn Hạ Linh thời gian còn sớm đã mang theo bao công văn ra khỏi văn phòng, lại nhìn nhìn đồng hồ treo tường, còn kém 10 phút mới đến giờ tan sở. Hạ Linh Bình thường luôn luôn ở văn phòng làm việc đến quên ăn cơm chiều như thế nào hôm nay lại ra sớm như vậy? “Tiểu Trĩ, lát nữa xong việc anh mang em đi ăn món Nhật, thế nào?” Hạ Linh xuất hiện cũng làm cho nhân viên đang cùng Tôn Na nói chuyện trong văn phòng một phen kinh ngạc, hắn nghe đồn tổng tài luôn đối cấp dưới lạnh như băng lại ôn nhu mời người khác ăn cơm như vậy, kinh ngạc đến hai mắt đều mở to. Hạ Trĩ giống như không có nhận thấy được ánh mắt kinh dị của người chung quanh, hướng về phía Hạ Linh mỉm cười:“Hôm nay thế nào lại muốn về sớm a? Anh chính là đại lão bản trong công ty, về trước giờ tan sở không phải sẽ trở thành tấm gương xấu sao?” “Khụ khụ, cũng sắp đến giờ rồi.” Hạ Linh làm bộ thanh thanh cổ họng, ánh mắt quét vài nữ nhân viên vì thấy Hạ Trĩ tươi cười mà đỏ mặt, ý tứ cảnh cáo thực hàm xúc rõ ràng. Người sau thực thức thời cúi đầu, xoay người cùng Tôn Na tiếp tục thảo luận. “Đi thôi.” Hạ Linh kéo tay Hạ Trĩ, không nói hai lời liền đem người kéo ra ngoài. Thành phố lớn mỗi ngày đều có cuộc chiến gọi là giờ cao điểm, khảo nghiệm tính kiên nhẫn lái xe. Hạ Linh mang theo Hạ Trĩ lái xe vài giờ mới đến nhà hàng Nhật mà Hạ Linh nói. Nhà hàng này là một phụ nữ người Nhật mở, bởi vì là người Nhật chính hiệu, khách đến rất đông, nếu đến muộn sẽ không còn chỗ. May mắn trước đó Hạ Linh đã đặt chỗ ngồi, hai người theo chỉ dẫn của phục vụ, ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ. “Qúy khách, mời chọn món.” Người bán hàng đem hai phần menu đặt trước mặt hai người. Hạ Trĩ mở menu, nhìn chằm chằm chữ trên đó hết nửa ngày, sau đó vô tội nhìn mắt Hạ Linh, yên lặng cúi đầu. “Lấy hai phần này.” Hạ Linh chỉ vào menu, lại nói với tiểu Trĩ:“Ngươi xem xem còn muốn gì, cứ việc chọn.” “Không cần, đủ ăn.” Hạ Trĩ nhẹ nhàng thở một hơi, đem menu trả lại cho phục vụ, trong lòng nho nhỏ oán giận Hạ Linh dẫn hắn đến địa phương xa hoa này làm cái gì, vạn nhất chính mình làm trò cười liền mất mặt. “Vâng, xn quý khách chờ một lát.” Bồi bàn lên tiếng, sau đó rời đi. Cơm rất nhanh liền có. Hạ Trĩ nhìn bồi bàn đem từng đĩa thức ăn để ở trước mặt mình, rực rỡ muôn màu.“Thực tinh xảo a……” Tuy rằng mỗi đĩa thức ăn không nhiều lắm, lại làm thập phần tinh xảo, màu sắc tiên diễn, làm cho người ta nhịn không được muốn động ngón tay. Các đĩa thức ăn lắp kín bàn, Hạ Trĩ cũng không biết nên chọn món nào. “Như thế nào lại không động? Đến, nếm thử món này, nó kêu Thiên phụ la (cũng không biết là món gì, nào rảnh ta sẽ check lại), ăn rất ngon.” Hạ Linh gắp một ít đặt vào trong chén Hạ trĩ. Hạ Trĩ nghe lời bỏ vào trong miệng, hương vị…… Cũng coi như không đặc biệt mấy, hắn cũng không phải là mỹ thực gia, đối với thức ăn, chỉ cần là chín đều được. Nhưng là nhìn thấy Hạ Linh vẻ mặt chờ mong chờ mình đánh giá, vẫn là gật gật đầu, nói ăn ngon. Ngay sau đó thức ăn trong đĩa đều được đưa vào trong bát Hạ Trĩ. “Đủ rồi anh, em tự mình ăn. Anh cũng nhanh ăn đi.” Hạ Trĩ ngăn trở Hạ Linh tiếp tục hành vi đó, như thế nào ca ca cùng Mạc đại ca đều giống nhau, đều thích gắp thức ăn cho người khác như vậy a. Dùng xong bữa tối, Hạ Linh cũng không có trực tiếp mang Hạ Trĩ về nhà, mà là đến quán bar. Hạ Trĩ cũng tính là vừa mới trưởng thành, Hạ Linh căn bản không nghĩ mang Hạ Trĩ đến chỗ đó. Nhưng là hắn biết thiếu niên tuổi trẻ chính là thời điểm tò mò, thực dễ dàng bị chuyện mới mẻ hấp dẫn. Thay vì cho Mạc Thiếu Dương mang theo tiểu Trĩ đến nơi đó, còn không bằng chính mình dẫn hắn đi, sẵn trông coi hắn cũng thấy yên tâm. “Là mang em đến chỗ nào?” Hạ Trĩ nghi hoặc nhìn Hạ Linh một đường lái xe đến hướng Bắc, nhịn không được mở miệng hỏi. “Mang em đến nơi vui vẻ.” Xe vòng vo qua vài khúc cua rồi mới dừng lại. Hạ Trĩ xuống xe mới phát hiện mình đang đứng ở một chỗ, chính là chỗ ban đêm ồn ào náo nhiệt nhất thành phố. Xa hoa truỵ lạc, ngợp trong vàng son, là nơi người có tiền tiêu phí. Trước kia hắn cũng đã tới nơi này, bất quá là làm phục vụ; hiện tại lại làm một người khách nhân tới nơi này, như thế nào lại có một loại cảm giác vi diệu…… “Như thế nào, không thích nơi này sao? Chúng ta trở về đi.” Hạ Linh thấy tiểu trĩ biểu tình không vui vẻ, nghĩ rằng hắn không thích nơi như vậy, trong lòng liền hối hận, liền nghe thấy âm thanh trong trẻo của đối phương:“Nếu đến đây, hiện tại trở về thì rất tiếc a, đi thôi, vào xem, em cũng là lần đầu đến chỗ này.” Nói chính xác là lần đầu đến chỗ này hưởng thụ, Hạ Trĩ ở trong lòng bổ sung. “Hảo, vậy đi thôi. Ta có bằng hữu mở một quán bar ở chỗ này.” Hạ Linh dẫn Hạ Trĩ vào một quán bar vị trí có vẻ hẻo lánh. “Gì, này không phải Hạ tổng lừng lẫy nổi danh của chúng ta sao? Ngài đại giá quang lâm có gì cần làm sao?” Một nam tử một thân trang phục đơn giản, nhìn qua có vẻ bằng tuổi Hạ Linh. “Tiểu Tây, ngươi đây là đang châm chọc ta sao?” Hạ Linh khó được vui vẻ ra một quyền đấm vào ngực nam tử,“A, con người làm việc mỗi ngày đều sẽ cảm thấy thực mệt mỏi a, ta đến nơi này thả lỏng không được sao.” “Được, đương nhiên được. Ngươi là cuồng công tác, còn biết nghỉ ngơi a.” Người nọ cũng ra một quyền, đấm vào ngực Hạ Linh, bỗng nhiên phát hiện Hạ Trĩ yên lặng đứng ở phía sau Hạ Linh.“Vị này…… Là tiểu Trĩ?” Người nọ nhìn thấy Hạ Trĩ thực kinh ngạc, thoạt nhìn giống như hai người nhận thức. “Là tiểu Trĩ, tiểu Trĩ, đến đây.” Hạ Linh bắt được tay tiểu Trĩ, đem người kéo đến trước mặt, ôn nhu cười cười:“Đây là bạn trung học của ta, ngươi từng gặp qua, còn nhớ không?” Hạ Trĩ vô tội nhìn Hạ Linh, lắc lắc đầu. Vô nghĩa, hắn như thế nào có thể nhớ rõ. Nam tử nhìn thấy cảnh tượng lúc này, ánh mắt trở nên càng thêm kinh dị. Theo trí nhớ của hắn, Hạ Linh đối với đứa em không cùng quyết thống kia có thể nói là chán ghét đến cực điểm, bình thường ngay cả nói cũng không nguyện ý nói với hắn. Nhưng là…… một năm không gặp, Hạ Linh khi nào đối Hạ Trĩ tốt như vậy?“Uy, hai người các ngươi, khi nào thì trở nên tốt như vậy.” “Này không cần ngươi quản.” “Được, được, ta mặc kệ. Kia xin hỏi Hạ tổng, muốn dùng rượu gì? Đến quán rượu của ta không tốn tiền là không được, ta cần phải cố gắng khiến ngươi tốn nhiều tiền.” “Nghĩ muốn gạt tiền ta cũng không cần nói rõ ràng như vậy. Vậy cho chủ quán kiêm pha chế ngươi pha cho ta một ly quý nhất trong quán các ngươi. Sau đó,” Hạ Linh nhìn nhìn Hạ Trĩ,“Cấp tiểu Trĩ một ly nước trái cây đi.” “Phí lên sân khấu của ta rất cao. Vì chúng ta từng là bạn học ta liền thiện tâm mà pha cho ngươi một ly. Tiểu bằng hữu kia muốn uống nước trái cây gì?” “Em không phải tiểu bằng hữu, không cần uống nước trái cây!” Hạ Trĩ bất mãn phản bác. Nam tử giống như phát hiện chuyện gì thú vị, cười đến càng vui vẻ.“Xem ngữ khí của tiểu bằng hữu, cũng muốn nếm thử rượu sao. Tiểu Trĩ trưởng thành rồi?” “Tiểu Trĩ cũng muốn nếm thử?” Hạ Linh dụ hống:“Uống rượu thực dễ dàng say nha.” “Dạ, nếm thử hẳn là không có việc gì đi.” Sự hấp dẫn của rượu bị sự lo lắng say rượu thay thế, Hạ Trĩ gật gật đầu. Chỉ chốc lát sau, hai ly rượu được pha chế xong đặt ở trước mặt hai người. Hai ly đều là màu lam, màu sắc ly trước mặt Hạ Linh càng đậm, hiển nhiên độ cồn cao hơn rất nhiều. “Oa, màu lam thật đẹp, trong suốt sáng ngời.” Hạ trĩ cầm ly rượu, vừa vui vẻ vừa sùng bái. Thời điểm làm công ở quán bar trước kia hắn rất bội phục những người pha chế, có thể pha ra các loại rượu xinh đẹp tinh xảo. “Ôi chao, tiểu Trĩ? Em như thế nào lại ở trong này?” Hạ Trĩ vừa định cầm lên nếm thử, liền bị một âm thanh đánh gãy. “Mạc đại ca?” “Mạc Thiếu Dương?” thanh âm Hạ Trĩ cùng Hạ Linh đồng thời vang lên, người trước là tràn đầy kinh ngạc, người sau là nồng đậm bất mãn. “Này có thể tính là chúng ta rất có duyên không?” Mạc Thiếu Dương không nhìn ánh mặt bất hảo của Hạ Linh, đặt mông ngồi ở bên người tiểu Trĩ. “Mạc thiếu gia chắc là cùng bằng hữu đến nơi này chơi đùa đi. Cũng đừng để cho bằng hữu đợi lâu.” Hạ Linh đưa ánh mắt đến bàn đối diện, ý tứ thực rõ ràng, chúng ta nơi này không chào đón ngươi, mau mau quay lại chỗ của ngươi đi. Mạc Thiếu Dương bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi,“Kia, sẽ không quấy rầy các ngươi, tiểu Trĩ chơi vui vẻ. Uống ít rượu, bằng không sẽ bị đại hôi lang ăn luôn.” Ánh mắt Mạc Thiếu Dương cũng có ý vô tình bay đến trên người Hạ Linh, ý tứ khiêu khích rõ ràng. “Có ta bên cạnh, cho dù tiểu Trĩ uống rượu cũng không có cơ hội cho người khác thừa dịp.” Hạ Linh cũng không cam yếu thế. Hạ Trĩ không có phát hiện hai người đang giương cung bạt kiếm, ánh mắt hắn đã sớm bị chén rượu kia hấp dẫn.
|