Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích
|
|
Chương 55: Nghỉ Hè 2 – Phiền Não Lúc Trưởng Thành[EXTRACT]Kì nghỉ hè của Severus thực sự khoái trá, không có bọn Tử Thần Thực Tử nháo loạn, cũng không có đám quỷ con của Hogwarts làm y ấm ức, người yêu nhỏ thỉnh thoảng lại tới ở lại vài ngày, cuộc sống như vậy quả thực quá tuyệt vời. Vào cuối tháng 7 Harry ở nhà cũ Black đón sinh nhật 13 tuổi, lúc tới chúc mừng cậu, Severus cùng Sirius lại náo loạn một trận, bất quá đại cẩu đấu một hồi lại bị đuối lí, hơn nữa có Harry cùng Lupin ngăn cản, cuối cùng vẫn bại trận. Bất quá cuộc sống khoái trá này chỉ kéo dài tới khoảng giữa tháng 8. Severus phát hiện đã gần hai tuần người yêu nhỏ không tới tìm mình, chuyện này rất bất thường. Vật nhỏ bình thường dù không thể ở lại nhưng mỗi ngày đều chạy tới xem y một chút, mấy ngày nay chỉ viết thư mà thôi, tuy trên thư vẫn lưu luyến không muốn xa y, nhưng không lần nào tới tìm. Y bắt đầu có chút lo lắng, lo lắng không phải Harry chán ghét mình, mà chỉ sợ bên kia có chuyện gì đó. Vật nhỏ rất cần mẫn viết thư, giữa những hàng chữ đều lộ ra mong nhớ cùng lưu luyến, chính là lần nào y bảo cậu tới đường Bàn Xoay, cậu liền tìm cách từ chối. Tới hôm nay y thực sự nhịn không nổi nữa, liền trực tiếp độn thổ tới gõ cửa nhà số 12 quảng trường Grimaud. Gia tinh Kreacher của nhà Black ra mở cửa đón y, trực tiếp dẫn ý tới phòng sách Harry đang ngồi làm bài tập hè, thực hiển nhiên Sirius cùng Lupin không có nhà. Vật nhỏ vừa thấy y bộ dáng thực kinh hỉ, Severus thấy được kích động chợt lóe lên trong mắt cậu, nhưng khả nghi nhất là Harry từ khi y vào cửa tời giờ không hề nói một câu nào. Y ngồi xuống đem vật nhỏ ôm lên đùi đòi một nụ hôn sâu, sau đó mới lo lắng hỏi: “Sao lâu như vậy không tới tìm ta? Đã phát sinh chuyện gì? Có phải cẩu đỡ đầu không cho ngươi đi không?” Harry kích động lắc đầu, vẫn không nói chuyện. Severus lại càng lo lắng: “Rốt cuộc làm sao? Sao ngươi lại luống cuống như vậy?” Harry vẫn lắc đầu. “Nói chuyện!” Severus nôn nóng rống cậu: “Ngươi chỉ lắc đầu với ta là có ý gì?” Vật nhỏ ủy khuất lắc đầu, ánh mắt bắt đầu ngập hơi nước. Severus thực bất đắc dĩ, đành phải nhẹ giọng nói: “Đừng khóc, ta không phải cố ý hung dữ, chính là ta thực sự rất lo lắng, nói cho ta biết được không?” Người yêu nhỏ của y cọ cọ hết nửa ngày, mới mở miệng nói: “Em, em cũng không muốn như vậy……..” Severus vừa nghe thấy âm thanh khàn khàn liền kinh ngạc: “Giọng nói ngươi làm sao vậy? !” Harry nghe y hỏi như vậy càng ủy khuất hơn, dù sao cũng bị nghe rồi liền kể hết một mớ tự ti: “Em đã như vậy 2 tuần rồi! Remus nói em trưởng thành nên bị vỡ giọng, qua một thời gian là ổn, nhưng đã lâu như vậy vẫn không tốt hơn chút nào! Em không dám đi gặp thầy, âm thanh của em khó nghe như vậy…… Draco cũng cười em!” Đồng âm vốn mềm mại yếu ớt trở nên khàn khàn trầm thấp, không thể nói là khó nghe, nhưng cũng không dễ nghe. Bởi vì âm thanh khó nghe mới xấu hổ không chịu gặp mình? Severus nhịn không được bật cười. “Thầy còn cười!” Harry tức giận đấm y một chút, hốc mắt cũng đỏ ửng lên: “Hai tháng trước em đã cảm thấy không ổn, lúc nói chuyện yếu hầu có chút khó chịu, chính là em không để ý lắm, không ngờ sau sinh nhật âm thanh bắt đầu thay đổi, Draco nói giọng em như con vịt! Thầy, thầy còn cười em……. em hiện tại cũng không dám nói nhiều! Nếu sau này vẫn không tốt lên thì sao bây giờ!” Severus nén cười an ủi cậu: “Đừng lo, nhất định sẽ tốt, bình thường khoảng nửa năm sẽ ổn, đến lúc đó âm thanh của ngươi sẽ trở thành âm thanh của người lớn, rất êm tai.” “Nửa năm? !”Vật nhỏ cả kinh hô to, kết quả nghe thấy giọng ‘con vịt’ của mình lại uể oải: “Sao lại lâu như vậy…….em, em phải dùng âm thanh khó nghe này nói chuyện suốt nửa năm sao? !” Severus nhịn không được phốc một tiếng bật cười, bất quá nhìn thấy ánh mắt trách móc của người yêu nhỏ đành phải trái lương tâm an ủi cậu: “Kì thật ta cảm thấy âm thanh của ngươi bây giờ không hề khó nghe a, ách, rất đáng yêu…….” Vật nhỏ dùng ánh mắt lên án nhìn y, trong mắt viết một hàng chữ thật to: thầy nói dối! “Khụ, được rồi.” Severus ho khan một chút dấu đi ý cười của mình: “Ta làm chút độc dược bảo hộ giọng cho ngươi, nói không chừng rất nhanh sẽ tốt lên.” “(╰_╯)# không được!” Harry mất hứng nói: “Remus nói nếu uống độc dược này thì sau này giọng nói của em sẽ như con nít vậy! Chú ấy bảo phải để tự nhiên! Hừ, Draco lại có thể cười em nữa rồi…….” “Không sao.” Severus xoa đầu cậu: “Nó không cười được bao lâu, ta đoán cũng sắp tới phiên nó rồi, đến lúc đó còn dám cười ngươi không phải tự cười mình sao?” Đứa nhỏ lúc này mới cảm giác được an ủi một chút, bất quá vẫn chán nản thở dài: ”╮(╯▽╰)╭ ai, lớn lên thực phiền phức!” bộ dáng hệt như ông cụ non. Severus híp mắt, hạ giọng: “Nhưng mà….. chỉ vì âm thanh thay đổi liền không tới gặp ta, ngươi không cảm thấy mình làm sai chuyện gì sao?” Vật nhỏ lập tức uể oải, liếc mắt nhìn y một cái, than thở nói: “Kia, đó là vì em không muốn để thầy thấy bộ dáng mất mặt như vậy……..” “Sợ cái gì, ta cũng không cười ngươi.” Severus nói. “Vừa rồi thầy đã cười!” Đứa nhỏ tức giận trừng mắt. “Ách, được rồi, là ta không đúng, chúng ta không nói việc này nữa được không?” Severus áy náy, sau đó chuyển đề tài: “Lâu vậy rồi có nhớ ta không?” “Không nhớ! Thầy cười em! Ngô……” Cánh môi non mềm bị ngăn chặn, đầu lưỡi cũng bị mút mạnh, đứa nhỏ thực không tiền đồ quên bén đi vừa nãy người nào đó vừa cười nhạo giọng nói của mình, bị hôn đến choáng váng. Severus hài lòng thả cậu ra, mang theo chút uy hiếp hỏi: “Rốt cuộc có nhớ không?” “Nhớ, nhớ lắm……” Vật nhỏ ủy khuất nói. Vì thế cuối cùng Harry lại khôi phục cuộc sống mỗi ngày chạy tới nhà người yêu. Cách khai giảng còn khoảng một tuần thì Draco rốt cuộc cũng gặp báo ứng, cậu cũng bắt đầu vỡ giọng. Harry biết tin lập tức hung hăng gửi tới một lá thư sấm, dùng giọng nói vẫn còn khàn khàn cười nhạo Malfoy thiếu gia, sau đó Narcissa đã trở về anh quốc bị giọng nói của cậu làm choáng váng lập tức bay qua lò sưởi âm tường cưỡng ép cậu tới nhà Malfoy. Vợ chồng Lucius từ tháng 7 đã về nước, Severus thông tri bọn họ Chiếc cúp đã không còn ở Anh quốc, hai người đã lập tức chạy về, theo lời Narcissa là ‘dù sao cũng đã có một tuần trăng mật thật dài, thật sự nhớ đứa con, cũng không muốn trốn tránh nữa, cùng lắm thì chờ bọn họ về phong bế trang viên là được’. Kết quả bọn họ vừa mới về hơn một tháng, Azkaban lại có Tử Thần Thực Tử vượt ngục! Vì thế trang viên Malfoy thực sự phong bế, lò sưởi cũng chỉ kết nối với đường Bàn Xoay và nhà cũ Black, những đường thông với các nơi khác đều tạm thời phong bế. “Làm cái gì đây? Tử Thần Thực Tử vượt ngục theo nhóm?” Lockhart phu nhân không biết nên khóc hay cười: “Vợ chồng Lestrange cùng đuôi trùn năm trước đã chạy ra, sao tới bây giờ mới có thêm người vượt ngục? Chẳng lẽ nội dung vở kịch thực sự gàn dở như vậy? “Nói không chừng bọn họ luyện tập Animagus theo từng nhóm.” Lucius nói: “Nhóm Bella luyện mau hơn, những người này chậm hơn nên bây giờ mới trốn ra.” Dumbledore nhíu mày: “Như vậy học kì này Bộ Pháp Thuật vẫn phái Giám Ngục tới canh giữ Hogwarts? Chúng ta nên làm gì?” Ba người ngồi trong phòng khách nhà Severus bàn bạc. Severus cười lạnh một tiếng: “Còn có thể làm gì? Đời trước ngươi cũng không phải không kháng nghị với Fudge, nhưng kết quả Giám Ngục vẫn lên tàu tốc hành Hogwarts, vẫn canh giữ ở ngoài trường, bây giờ ngươi có thể làm được gì?” Gương mặt lão nhân nhăn nhó như một đóa cúc, mày ủ mày ê nói: “Xem ra sau khai giảng phải dạy bọn học trò thần chú thần hộ mệnh, Matilda, chuyện này phiền ngươi và Gilderoy.” Lockhart phu nhân sảng khoái gật đầu: “Không thành vấn đề, tốt xấu gì Gilderoy thân ái nhà chúng ta cũng là vị giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám đầu tiên sống sót sau một năm học.” “Ta sẽ tự dạy Harry.” Severus nói. Ba người khác vô cùng ăn ý bắn ánh mắt trêu chọc về phía y. Vì thế hôm sau, Harry tới nhà người yêu liền nhận được thông báo này. “Thần hộ mệnh chính là con nai lần trước thầy làm sao?” Harry thực hưng phấn túm lấy ống tay áo người yêu: “Em có thể học sao?” Severus mỉm cười triệu hồi thần hộ mệnh của mình, nai con màu bạc nhẹ nhàng nhảy ra khỏi đầu đũa phép, đảo quanh bên chân hai người. Harry tò mò vừa kinh ngạc sờ lớp lông ngắn ngủn của nai con, cười đến híp cả mắt, vô cùng đáng yêu. Severus đầu tiên giảng cho cậu tác dụng cùng ý nghĩa của thần hộ mệnh, sau đó thâm ý nhìn cậu mỉm cười: “Kì thực thần hộ mệnh thường biểu hiện cho người mình thích, ngươi có biết vì sao thần hộ mệnh của ta là một con nai con không?” Vật nhỏ đỏ mặt hỏi: “Vì nó giống em sao?” “Ừ.” Severus gật đầu: “Thần hộ mệnh của cha mẹ ngươi đều là lộc, hình thái Animagus của ba ba ngươi là một con nai rất lớn, ngươi đương nhiên là nai con.” Y cúi đầu nhìn chăm chú nhìn vào ánh mắt của người yêu nhỏ, ôn nhu nói: “Nai con của ta.” ‘Soẹt’ một chút, vật nhỏ đỏ bừng từ đầu tới chân. “Vậy, thần hộ mệnh của em sẽ thành hình gì?” Harry nhỏ giọng hỏi: “Hình thái Animagus của thầy là gì?” Severus lắc đầu: “Ta chưa luyện qua, thực thế thì môn biến hình của ta cũng không tốt tắm, bất quá…….” Y đùa: “Có lẽ là một con dơi khổng lồ?” “Mới không phải!” Người yêu nhỏ tức giận nói: “Đó là mọi người nói lung tung, thầy mới không phải con dơi! Thầy là xà vương! xà xương!” Severus được cậu bảo hộ vô cùng vui vẻ: “Vậy ngươi cố gắng luyện thành thần hộ mệnh, triệu hồi ra một con xà vương đi!” Vật nhỏ vô cùng tự nhiên siết chặt nắm tay tự cổ vũ mình: “Em nhất định làm được!” Nhưng bởi vì thời gian quá ngắn, tới lúc khai giảng cậu chỉ có thể triệu hồi ra một làn sương mù màu bạc……
|
Chương 56: Giám Ngục[EXTRACT]Sáng ngày 1 tháng 9, vì đối phó Giám Ngục, Severus cùng vợ chồng Lockhart bị Dumbledore phái đến tàu tốc hành Hogwarts. Tuy rằng theo các dấu hiệu trước mắt, thì nhóm Tử Thần Thực Tử vừa vượt ngục này không có ý tứ muốn tới Hogwarts gây phiền phức cho Harry, nhưng hiển nhiên Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge không nghĩ như vậy, hai ngày trước ông đã gửi thư tới Dumbledore, cho rằng mục tiêu hàng đầu của bọn chúng là cứu thế chủ, vì thế phái Giám Ngục tới điều tra tàu tốc hành Hogwarts là chuyện cần thiết.
Severus trực tiếp chiếm giữ toa tàu của Harry, làm Neville hoảng sợ cùng cực, tiểu hoan đáng thương mới vài phút đã chịu không nổi, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệt nhìn Harry sau đó trực tiếp lao ra khỏi toa tàu chạy đi tìm bạn cùng phòng của mình.
Severus thực hài lòng thấy đứa nhỏ thức thời, khóa cửa toa tàu lại an vị ngồi bên cạnh người yêu nhỏ, dạy cậu thực hành thần chú hú hồn hộ mệnh.
Tàu tốc hành Hogwarts vững vàng tiến về phía bắc, cảnh sắc ngoài cửa sổ ngày càng hoang dã, cũng dần dần tối đen, đồng thời đám mây trên đỉnh đầu cũng dày đặc.
Harry vẫn chỉ có thể phun ra chút sương mù bạc, đứa nhỏ vô cùng uể oải, mãi tới lúc ăn cơm trưa vẫn còn uể oải không vui.
“Được rồi, không cần mất hứng.” Severus vung một câu chú ‘tiêu ẩn vô tung’ về phía đám vỏ kẹo và số vụn thức ăn nhẹ, nhẹ nhàng an ủi cậu: “Draco cũng chưa luyện được, ngươi gấp cái gì?”
Harry ngáp một cái, dụi mắt không cam tâm nói: “Em muốn sớm nhìn xem thần hộ mệnh của em có bộ dáng gì.”
Severus ôm cậu lên đùi mình dỗ dành: “Không cần gấp, ngươi mới 13 tuổi, thần chú thần hộ mệnh vốn rất khó, cứ chờ thêm vài ngày nữa, bây giờ ngươi ngủ một chút đi, tới ga ta sẽ gọi.”
Vật nhỏ cọ cọ vai y, lại ngáp một cái rất nhanh liền ngủ vùi trong lòng y.
Buổi chiều trời bắt đầu mưa, ngoài cửa sổ không ngừng xuất hiện những dãy núi chập chùng mở ảo, đoàn tàu tiếp tục tiến về phương bắc, mưa ngày càng lớn; ngoài cửa sổ là một mảng xám tro, hơn nữa ngày càng sậm màu hơn, mãi tới khi hành lang cùng các toa xe đều bật đèn. Đoàn tàu lắc lắc lắc lắc, hạt mưa ào ạt bắn vào kính xe, gió gào thét bên ngoài nhưng Harry vẫn ngủ rất say.
Severus rút đũa phép bắt đầu đề phòng, nếu y không nhớ nhầm thì Giám Ngục đã sắp tới.
Loa phát thanh trên tàu đột nhiên phát ra âm thanh của Lockhart phu nhân: “Tất cả học trò chú ý, tất cả học trò chú ý, đoàn tàu sắp ngừng lại, sau đó sẽ có Giám Ngục lên tàu truy xét hành tung tội phạm vượt ngục, xin mọi người hãy lập tức trở về toa tàu của mình, dùng thần chú khóa chặt cửa, đừng ra ngoài, tất cả huynh trưởng lập tức đi tuần tra, giúp đỡ nhóm tân sinh dùng thần chú khóa cửa, các học trò biết thần chú hú hồn thần hộ mệnh xin hãy cố gắng để ý những người xung quanh! Lập lại lần nữa, đoàn tàu sắp ngừng lại………”
Tàu lửa phát ra một tiếng rú thật lớn, Severus ngồi trong toa tàu có thể nghe thấy tiếng hét kinh hoàng bên ngoài truyền tới.
Bên ngoài đột nhiên bị gõ ầm ĩ, Draco sốt ruột gọi to: “Harry! Neville! Mở cửa!”
Severus vung đũa phép mở cửa.
Draco vọt vào trong, sắc mặt trắng bệt hỏi y: “Cha đỡ đầu, Neville đâu?”
“Đi tìm đám bạn cùng phòng rồi.”
“Con đi tìm cậu ta!” Draco xoay người bỏ chạy, Severus cũng không kịp cản lại.
Cũng may rất nhanh sau đó cậu bé đã kéo theo Neville chạy trở về, sau đó cuống cuồng dùng thần chú khóa cửa lại, cũng không biết cậu bé làm thế nào tìm được người nhanh như vậy.
Lúc này Harry vẫn ngủ quên cả trời đất.
Tốc độ đoàn tàu ngày càng chậm. Âm thanh bánh xe nhỏ dần, tiếng mưa gió ngoài cửa sổ thì càng lớn hơn. Loa phát thanh tiếp tục truyền tới âm thanh của Lockhart phu nhân: “Xin mọi người không cần kinh hoảng, ta cùng Lockhart giáo sư, Snape giáo sư đều ở trên tàu, nhân viên trên đoàn tàu cũng cam đoan an toàn của mọi người, xin mọi người khóa chặt cửa, đừng ra ngoài, xin lập lại lần nữa, mọi người không cần kinh hoảng……..” Đoàn tàu đột nhiên chấn động sau đó ngừng lại, xa xa truyền tới âm thanh bang bang ba ba, hành lí rớt xuống khỏi kệ. Tiếp đó tất cả đèn trên tàu vụt tắt, mọi người chìm vào bóng tối. “Draco……..” Neville có chút sợ hãi kêu một tiếng. “Đừng sợ!” Draco đưa tay kéo cậu vào lòng mình, một tay cầm chặt đũa phép làm một câu chú ‘Lumos’: “Đừng sợ, không sao cả, có cha đỡ đầu ở đây.” Tiểu hoan nương theo ánh sáng từ đầu đũa lén nhìn Severus, sau đó bị gương mặt dưới ánh sáng mỏng manh càng tăng thêm u ám dọa sợ lập tức chôn mặt vào gáy cổ bạn tốt. Luồng khí lạnh từ xa xa đánh úp tới, cửa thủy tinh trên cửa toa cùng cửa sổ bắt đầu thụ hơi nước, thậm chí còn kết sương. Harry ngủ trong lòng Seevrus hơi co rúm lại, vô thức cuộn người. Severus nhíu mày, trực tiếp triệu hồi thần hộ mệnh của mình: “Đi đi, ra ngoài dạo một vòng rồi quay lại.” Nai con màu bạc nhẹ nhàng nhảy lên xuyên qua cửa toa biến mất. Bên ngoài đột nhiên truyền tới một trận gào thét khàn khàn, tiếp đó lại một âm thanh cao vút, một con rắn thật dài, chân ngắn như rắn mối, móng như phượng hoàng, sừng hưu, vẩy và đuôi cá, bên khóe miệng còn có hai sợi râu thật dài bay từ đầu tàu tới đuôi tàu, nó đi tới đâu ngân quang trên người lại chiếu sáng tới đó, âm thanh khàn khàn vừa tru lên đã bị nó rượt đuổi chạy đi thật xa, cuối cùng hoàn toàn biến mất. “Wow……..” Draco luống cuống há to miệng. Không bao lâu sau, đoàn tàu lại bắt đầu khởi hành, đèn cũng vụt sáng, thần hộ mệnh của Severus cũng quay về toa tàu. Loa phát thanh truyền tới âm thanh của Lockhart phu nhân: “Tất cả học trò chú ý, tất cả học trò chú ý, Giám Ngục đã rời khỏi tàu tốc hành Hogwarts, xin mọi người hãy yên tâm, hiện tại đã có thể tự do hoạt động. Huynh trưởng phụ trách tuần tra nếu có phát hiện nhân viên bị thương hãy lập tức đưa tới toa cuối cùng báo cáo với Lockhart giáo sư, lặp lại lần nữa, Giám Ngục đã rời khỏi tàu tốc hành Hogwarts…….” Loa phát thanh đột nhiên phát lên một câu gào thét của nàng mà không ai hiểu được: “Ni mã! Một câu thần chú hú hồn hộ mệnh suýt chút nữa rút cạn ma lực của lão nương! Muốn tỏa sáng quả nhiên phải trả giá đắt!” Tuy là rống, nhưng âm thanh của nàng nghe có vẻ khá yếu ớt. Severus không hiểu câu cuối của nàng, bất quá y nhớ hình như đó là gia hương đời trước của nàng, nhưng y cũng không chú ý tới việc này lắm, bởi vì Harry đã tỉnh. Vật nhỏ mơ mơ màng màng mở mắt, vừa ngẩng đầu liền thấy người yêu lớn tuổi của mình, theo bản năng lộ ra một nụ cười ngọt ngào, hôn một ngụm lên môi y: “Sev sớm~” (⊙o⊙)! Draco cùng Neville suýt chút nữa lọt cả tròng mắt. Severus dường như nghe được tiếng cằm bọn họ rớt xuống đất, cho dù gương mặt vẫn không có chút cảm xúc nhưng lúc này bị ánh mắt sáng quắc của con đỡ đầu soi tới cũng có chút xấu hổ, vì thế ho khan một chút, ý bảo Harry nhìn qua đối diện. “Nha!” Harry lúc này mới phản ứng lại, sợ tới mức kêu lên một tiếng, nhảy xuống khỏi đùi y, trợn mắt há hốc hỏi hai người bằng hữu: “Sao hai cậu lại ở trong này? !” Draco nhìn cha đỡ đầu nhà mình, lại nhìn gương mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng của Harry, gian nan nuốt nước miếng, lắp bắp hỏi: “Cáp, Harry, cậu với cha đỡ đầu……. hai người….. không phải ta đang hoa mắt đi…….” Neville trắng bệt nghiêm túc hỏi cậu: “Draco, mình không phải cũng hoa mắt đi……” Harry thầy bọn họ như vậy đột nhiên không còn xấu hổ, ngược lại có chút ủy khuất cùng phẫn nộ hỏi “Mình hôn Sev không được sao? Rất kì quái à? Sev chính là người yêu của mình! Hai người sao lại phản ứng lớ như vậy?” Severus nghe thấy người yêu nhỏ hùng hồn nói ra quan hệ của họ, trái tim ấm áp tới mức sắp tan chảy. Draco nhìn cha đỡ đầu vô thức nhếch khóe miệng, hút một ngụm khí lạnh, cuống quít gật đầu: “Được, được, nhất định là được!” Neville túm lấy ống tay áo của cậu co rút ra sau, không ngừng lắc đầu: “Không có gì kì quái hết, hai người như vậy tốt lắm!” Harry hài lòng gật đầu ngồi xuống, một lát sau mặt cậu đột nhiên đỏ rực, ra mòi rốt cuộc cũng phản ứng được lúc nãy mình vừa phạm phải lỗi gì. “Draco, Neville……..” Đứa nhỏ lấy lòng nhích tới chỗ hai người bạn tốt, khẽ cầu xin: “Hai người đừng nói chuyện này ra nha, nếu như bị người khác biết bọn họ nhất định lại nói xấu Sev.” Hai người bị sưng hô của cậu với Severus làm lạnh ngắt cả người, vội vàng thề thốt nhất định không nói cho bất cứ ai. Severus ngồi một lát, thật sự không chịu nỗi ánh mắt nghiên cứu thỉnh thoảng lại lén nhìn qua của đứa con đỡ đầu, nói với Harry một tiếng sau đó ra ngoài tì vợ chồng Lockhart, dù sao y cũng muốn biết tình huống Giám Ngục khi nãy. Y vừa ra ngoài thì Harry đã bị hai người bạn tốt vây lấy. “Harry, sao cậu lại ở cùng một chỗ với cha đỡ đầu? Hai người như vậy bao lâu rồi? Bắt đầu từ khi nào? Cha đỡ đầu có tốt với cậu không? Các người tiến triển tới mức độ nào rồi?” Đây là vấn đề của Draco. Vấn đề của Neville: “Harry! Snape giáo sư hung dữ như vậy, sao cậu lại ở chung với thầy? Thầy ấy hình như còn lớn hơn cậu 20 tuổi, thầy ép cậu à?” “Sao hai người đột ngột hỏi nhiều vấn đề như vậy a.” Harry nghe tới mức sắp bùng nổ: “Mình phải trả lời ai trước?” “Mình!” Neville khó có dịp bộc lộ khí thế như vậy, ép Draco qua một bên. Draco đành phải im lặng nhẫn nhịn, không có cách nào, ai bảo cậu bế tắc với đứa nhỏ này cơ chứ. “Được rồi.” Harry gật đầu, nghiêm túc nhìn ánh mắt to tròn đầy lo lắng của Neville, kiên định nói: “Sev đối với mình tốt lắm, thầy không có ép mình, mình thực sự thích thầy ấy, Neville, cậu không cần lo lắng, hơn nữa tuổi tác cũng không thành vấn đề, tuổi thọ của phù thủy rất dài, hai mươi tuổi căn bản không phải chênh lệch lớn gì, đúng không?” “Đúng nga.” Neville ngơ ngác gật đầu “Chú Algie lớn hơn cô tới hơn 20 tuổi…….” Nghe cậu nói vậy, Draco lập tức hỏi vấn đề của mình. Theo gặn hỏi của cậu, tiểu hoan Harry ngơ ngác bị tra hỏi toàn bộ tiến trình phát triển tình cảm, khi nào có chuyển biến tình cảm với Sev, khi nào bị Sev hôn, khi nào phát hiện tình cảm của mình, khi nào thổ lộ sau đó ở cùng một chỗ, toàn bộ đều bị tiểu xà giảo hoạt moi ra. “Cha đỡ đầu thực lợi hại……..” Nghe xong toàn bộ Malfoy thiếu gia ngây người một chốc, vẻ mặt sùng bái, thủ đoạn theo đuổi của cha đỡ đầu thực sự rất cao tay! Draco híp mắt, ánh mắt chuyển về phía tiểu hoan ngốc Neville, tiểu hoan ngốc cứ hồn nhiên chi chít thảo thuận với một con tiểu hoan khác về những việc vụ vặt hằng ngày của xà vương, hoàn toàn không có cảm giác mình bị theo dõi.
|
Chương 57: Phiền Não Của Con Nít[EXTRACT]Tàu tốc hành Hogwarts sau khi tới trường, nhóm học trò xuống xe vẫn còn chưa hết khủng hoảng, nhóm trung niên còn đỡ, tân sinh năm nhất thì mặt đứa nào cũng trắng bệt. Cơn sợ hãi của nhóm nhỏ khi nghe Dumbledore tuyên bố Giám Ngục sẽ đóng giữ ngoài cổng lâu đài thì dâng trào tới đỉnh điểm, đại sảnh đường tràn ngập tiếng thảo luận ồn ào. Dumbledore gõ gõ cái chén bạc của mình, dùng đũa phép tạo thành một tiếng vang thật lớn, lúc này đám học trò mới yên tĩnh lại nhìn cụ. “Chúng nó đóng ở tất cả cửa ra vào của lâu đài.” Dumbledore tiếp tục nói: “Trong khoảng thời gian chúng nó lưu lại, thầy phải nói rõ, bất luận trò nào chưa được phép cũng không được rời khỏi trường. Giám ngục không bị đánh lừa bởi những màn ngụy trang hay lừa gạt, cho dù là áo tàng hình cũng không được.” Cụ lạnh lùng nói thêm một câu, hiển nhiên lão nhân rất tức giận Fudge: “Giám Ngục trời sinh đã không hiểu cái gì là cầu xin hay lấy cớ. Vì thế ta cảnh cáo các trò: đừng cho chúng nó có cớ để tổn thương các trò. Thầy hi vọng các huynh trưởng, còn có các chàng trai và các cô gái mới được bầu chọn vào hội chủ tịch, các trò cũng phải cam đoan học trò không phát sinh xung đột với Giám Ngục.” Dumbledore ngừng một chút. Cụ nghiêm túc liếc mắt nhìn một vòng lễ đường, không ai động, cũng không ai phát ra âm thanh. Lão hiệu trưởng hài lòng gật đầu, giới thiệu giáo sư mới của môn Chăm sóc sinh vật huyền bí—— do người trông coi khu vực săn bắn khiêm người giữ khóa Hagrid. Gryffindor hoan hô vang dội, Slytherin bày ra vẻ mặt chán ghét, Ravenclaw và Hufflepuff không phản ứng. Severus nhìn thoáng qua Hagrid đang ngồi cuối dãy bàn giáo sư, nhăn mày. Y nhớ rõ Harry có chọn lớp chăm sóc sinh vật huyền bí, nếu Hagrid lại chọn mấy sinh vật nguy hiểm như bằng mã linh tinh….. y cũng không quên Draco đời trước đã bị nó tổn thương thành cái dạng gì! Nghĩ tới người yêu nhỏ của mình phải lên một khóa học nguy hiểm như vậy, y quả thực muốn quăng cho Hagrid một câu chú hôn mê vĩnh viễn. Vì thế buổi tối lúc chuẩn bị đi ngủ, y đặt biệt căn dặn vật nhỏ ngoan ngoãn trong lòng mình lúc lên khóa chăm sóc sinh vật huyền bí phải chú ý an toàn, nhất định phải cố gắng cách li Hagrid xa một chút. “Vì cái gì nha?” Harry khó hiểu hỏi. Severus xụ mặt nghiêm túc nói: “Nếu ngươi không muốn bị thương khóc lóc trở về tìm ta thì nhớ kĩ lời ta nói! Hagrid rất thích nuôi mấy sinh vật nguy hiểm, ngươi có nhớ con chó ba đầu hồi năm nhất không? Là hắn dưỡng, hắn còn gọi nó là ‘đứa nhỏ’!” Harry rùng mình một cái, vội vàng không ngừng gật đầu: “Ưm, em nhất định sẽ nghe lời thầy!” Nửa đêm, Severus mờ mịt cảm giận được cơ thể nhỏ bé trong lòng mình không ngừng giãy dụa, người yêu nhỏ còn hung hăng đạp bắp chân y làm y tỉnh hẳn. Mở mắt ra bật đèn ngủ thì thấy vật nhỏ đang quơ quào tay chân muốn vùng ra khỏi lòng y, miệng còn lầu bầu. Severus ôm chặt lấy cậu, áp tai tới bên miệng cậu cẩn thận lắng nghe……. “Ngô……. đừng Sev…….. nóng……..” Chân Harry không ngừng đạp chăn, lực đạo cũng không nhỏ: “Đau……. đau quá………. Sev cứu mạng…….. Ô ô ô……..” Y hoảng sợ, theo bản năng vén lớp tóc trước trán vật nhỏ nhìn vết sẹo, kết quả phát hiện vết sẹo không có gì bất thường. Harry vẫn còn giãy dụa. Severus vội vàng lay tỉnh cậu: “Harry! Tỉnh tỉnh! Đừng ngủ, mau tỉnh lại!” Thân hình nhỏ bé trong lòng đột nhiên run rẩy một chút, đình chỉ giãy dụa. Harry chậm chạp mở mắt, mờ mịt hỏi y: “Sev, có chuyện gì nha…….” “Ngươi có đau không? Đau ở đâu? Có phải vết sẹo đau không?” Severus sốt ruột hỏi: “Bây giờ còn đau không?” Vật nhỏ ngây người một chút, đột nhiên vẻ mặt đỏ bừng vùi đầu vào ngực y, hơn nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Không, không đau……” “Thật không?” Severus nghi ngờ kéo cậu ngồi dậy, nghiêm túc hỏi: “Rốt cuộc bị sao?” Vật nhỏ chỉ lắc đầu không nói lời nào. “Sao lại không nói?” Severus cảm thấy trái tim mình nhốn nháo, vật nhỏ này mỗi lần có chuyện cái gì cũng không chịu nói! Nghĩ tới tình cảnh lần trước ép hỏi một trận, còn có lí do buồn cười của người yêu nhỏ, y đột nhiên bắt được trọng điểm. Nheo mắt đánh giá gương mặt đỏ rực của người yêu nhỏ, Severus cười nhẹ một tiếng, còn xấu xa nhỏ giọng hỏi: “Trưởng thành sao?” “Không có, không có!” Vật nhỏ liều mạng lắc đầu, mái tóc bù xù không ngừng lay động, nhìn rất buồn cười. “Thật sự không có?” Severus đưa tay nâng cằm cậu lên: “Không có thì sao mặt ngươi đỏ như vậy làm gì? Còn nữa, sao ngươi biết ta nói trưởng thành là ý tứ gì?” Mặt Harry đỏ đến xuất huyết, ánh mắt tránh trái tránh phải, cứ nhìn khắp nơi chỉ không dám nhìn y, mãi mới nói ra: “Sau ngày bị vỡ giọng, Draco có cho em nhìn một quyển sách……” “Sách gì?” Severus từng bước áp sát. Vật nhỏ khẩn trương túm chặt góc chan, lắp bắp nói: “Vấn đề nhỏ của con, con trai…… v….v….” “Ha ha ha ha ha ha!” Severus nhịn không được bật cười, tuy rất muốn để ý tới vấn đề mặt mũi của vật nhỏ, chính là y thực sự nhịn không được……. “Thầy, thầy không được cười!” Harry thẹn quá thành giận đẩy y một chút, giận dỗi nằm xuống, kéo chăn trùm kín người, không thèm để ý tới y. Severus cố nhịn cười, nằm xuống cách lớp chăn ôm lấy cậu bắt đầu dỗ dành: “Được rồi, là ta không đúng, ta không nên cười ngươi, khụ……” Y thiếu chút nữa lại bật cười, đành phải cố ho khan: “Vậy bây giờ còn đau không?” Người yêu nhỏ trùm trong lớp chăn mỏng, giãy dụa quay lưng về phía y, không được tự nhiên rống lên một câu: “Không cần thầy quan tâm!” “Thật sự không cần sao?” Severus nhếch khóe môi, vói tay vào chăn sờ soạng một chút. “Nha!” Harry cả kinh bắt đầu giãy dụa, tấm chăn theo tay chân cậu quơ loạn mà tạo thành khoảng trống, ngược lại còn giúp người yêu lớn tuổi dễ dàng tiến vào. “Đừng đụng vào!” Vật nhỏ xấu hổ đến mức sắp khóc: “Sev là người xấu! Ô…… buông, buông ra!” Severus chuyển động ngón tay, chợt nghe thấy tiếng hít khí của người yêu nhỏ. “Được rồi, ngoan một chút, ta giúp ngươi.” Severus ôm chặt cậu cùng tấm chăn vào lòng, sau đó toàn tâm toàn ý ‘giúp’ cậu. Tiếng nức nở của vật nhỏ truyền ra khỏi tấm chăn mỏng: “Ô……. chán ghét…… thầy, thầy chê cười em, còn làm vậy nữa……..” Severus thở dài, rút tay ra khỏi chăn, kéo kéo chăn để đầu người yêu nhỏ lộ ra, ôn nhu hôn lên ánh mắt đỏ ửng của đối phương, giúp cậu lau nước mắt bên khóe mắt: “Thực xin lỗi, ta sai rồi, đừng khóc được không?” Vật nhỏ hít hít cái mũi, ủy khuất nhìn y: “Vậy thầy không được cười em…..” “Được.” “Cũng, cũng không được làm như vậy nữa!” “Được.” Severus hôn nhẹ lên môi cậu, bất đắc dĩ thở dài: “Chính là ngươi không khó chịu sao?” Harry dúi đầu vào ngực y, bất an chuyển động chân, khẽ nói: “Vậy, vậy thầy giúp em đi….. nhưng mà không được cười!” “Được……” Severus trở mình, áp người cậu xuống dưới, cúi đầu hôn lên đôi môi khẽ nhếch, ngựa quen đường cũ đảo qua răng nanh, sau đó quấn lấy đầu lưỡi cùng sây dưa, rất nhanh liền hôn cậu tới mức choáng váng. Thừa dịp người yêu nhỏ thần trí không rõ, y đưa tay xuống cầm lấy vật thể đang rất có tinh thần kia. Bàn tay chạm phải phần da thịt vô cùng non mềm, độ ấm tới bỏng người. “Ngô…… hừ ưm…… Sev……” Người yêu nhỏ động tình hừ nhẹ theo khe hở giữa hai đôi môi, Severus cảm giác người mình khô nóng. Y cố gắng khắc chế bản thân, toàn tâm toàn ý áp lực chú ý lên tay mình. Có lẽ Harry còn quá nhỏ nên Severus chỉ đơn giản xoa nắn một chút liền cảm giác tay mình ẩm ướt, thân hình bé nhỏ trong lòng run rẩy một chút, sau đó dần dần bình tĩnh lại. “Hô…… có khỏe không?” Severus buông cánh môi hồng nhuận sáng bóng của cậu, ôn nhu hỏi. “Đừng, đừng hỏi……” Harry quẫn bách đẩy y, nhắm chặt mắt không dám mở. Severus dùng vô trượng ma pháp làm chú vệ sinh tẩy sạch chất dính trên người Harry và tay mình, sau đó dùng chân bọc lấy người yêu, cách lớp chăn ôm lấy cậu, ôn nhu an ủi: “Đươc rồi, mau ngủ đi, sau này không cần ngượng ngùng như vậy, ta là người yêu của ngươi, không phải sao?” “Ưm……” Vật nhỏ hàm hàm hồ hồ lên tiếng, sau đó không lên tiếng nữa, không biết là ngủ thật hay giả vờ. Một lát sau, Severus phát hiện hô hấp cậu dần vững vàng, mới bất đắc dĩ đứng dậy đi tắm, vừa nãy khắc chế chính mình nên cả người một thân một hôi. Cũng may tự chủ của y cũng có thể xem là mạnh, không nghiêm trọng tới mức phải tắm nước lạnh. Hôm sau lúc rời giường Harry vẫn còn mất tự nhiên, cứ thấy y là đỏ mặt. Severus đành phải giả vờ như không hề để ý tới chuyện hôm qua, như bình thường nói chuyện với cậu, cùng nhau ăn sáng. Có lẽ bị thái độ đương nhiên của y ảnh hưởng, tới buổi tối Harry cũng khôi phục thái độ bình thường. Những ngày tiếp theo cũng không có gợn sóng gì, thẳng tới ngày thứ 4 sau khai giảng, lúc Harry lên lớp Tiên tri, nghe thấy lời tiên tri của Trelawney giáo sư dành cho cậu. “Cô nói em sẽ gặp điềm xấu….. một nữ sinh Ravenclaw trộm nói với bằng hữu năm nay em sẽ chết!” Harry tức giận nói: “Em thấy Trelawney giáo sư giống hệt mấy kẻ lừa đảo! Trước kia em ở Muggle có thấy mấy người phụ nữ giả làm thầy bói, dì Petunia nói thầy bói đều là kẻ lừa đảo!” Severus xoa đầu cậu, đồng ý gật đầu: “Kì thật năm nào bà ta cũng tiên đoán sẽ có một học trò tử vong, nhưng mà ta nói cho ngươi nghe, những người đó tới tận bây giờ vẫn sống rất tốt, mọi người đã quen rồi, chỉ có đám con gái không có tri thức mới tin tưởng bà ta. cho dù bà ta có nói ra lời tiên tri chínnh xác……” Sắc mặt y trầm xuống, không nói thêm gì nữa. Tất cả lực chú ý của Harry đều tập trung ở mặt trắng của y, hoàn toàn không nghĩ sâu hơn, ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ, em biết rồi, em sẽ không tin đâu!” Severus nhìn ánh mắt tràn ngập tín nhiệm của cậu, trong đầu càng muốn dấu kĩ chuyện lời tiên đoán năm đó. Y không dám để Harry biết mình đã mật báo cho Voldemort biết, mặc dù trong lòng y vô cùng áy náy, nhưng y tuyệt đối sẽ không để Harry biết chuyện này. Y là một Slytherin, điều này đại biểu có những lúc y sẽ sử dụng những thủ đoạn không quang minh chính đại, Harry đối với y quá quan trọng, y không cho phép có bất cứ thứ gì ngoài ý muốn phá hư tình cảm của họ. “Sev, thầy đang nghĩ gì vậy? Em hỏi sao thầy không nói gì?” Harry kéo tay áo y: “Ngày mai em có khóa chăm sóc sinh vật huyền bí, có cần chuẩn bị gì không?” Severus hồi phục tinh thần, mỉm cười: “Đừng khẩn trương như vậy, ngươi chỉ cần cách xa Hagrid một chút là được rồi.” “A…….ngày mai em cũng phải nói cho Neville cẩn thận.” Vật nhỏ như sắp gặp đại địch nói.
|
Chương 58: Sơn Vũ Dục Lai[EXTRACT]-GIÓ THỔI MƯA GIÔNG TRƯỚC CƠN BÃO- Khóa chăm sóc sinh vật huyền bí của Harry thật ra không phát sinh nguy hiểm nào, Hufflepuff luôn lên lớp chung với Revenclaw, nhóm tiểu ưng thấy Hagrid kéo bằng mã tới thì rất hiền hậu kéo nhóm tiểu hoang đứng ở xa xa quan sát, Hagrid yêu cầu bọn họ tiếp xúc gần gũi với bằng mã, còn bị nhóm tiểu ưng giảng một đống đạo lí nghe tới choáng váng đầu óc, cuối cùng khóa chăm sóc sinh vật huyền bí theo lời trách móc của nhóm tiểu ưng với Hagrid mà qua loa hết giờ. Bất quá sau khi nhóm tiểu ưng, tiểu hoan xong khóa, buổi chiều tới phiên Gryffindor cùng Slytherin, Hagrid rốt cuộc vẫn gặp rắc rối. Lần này người bị thương không phải Draco —— cậu đã sớm bị Severus cảnh cáo —— mà là một cậu bé nhà Gryffindor, hơn nữa cậu bé đó thực vô tội, nó chỉ muốn cho bằng mã ăn một cục kẹo đường mà thôi, ai ngờ lại kích động tới hệ thần kinh yếu ớt của con bằng mã kia…… đứa nhỏ đáng thương bị móng vuốt nó cào một phát lên lưng, trường hợp quả thực vô cùng thê thảm, theo người chứng kiến kể lại thì ‘Thật đáng sợ, Charles xui xẻo bị nó quấu tới lòi cả xương cốt!’ May mắn bà Pomfrey kịp thời cứu chữa, cụ Dumbledore lại phải nhận lỗi với gia đình cậu bé một phen, đối phương mới đồng ý không làm lớn chuyện, sau đó cách chức ‘giáo sư chăm sóc sinh vật huyền bí’ của Hagrid, chuyển qua cho Lockhart phu nhân phụ trách, bằng không cũng không biết sẽ ồn ào tới mức nào nữa. Mãi tới mấy buổi học sau, Lockhart phu nhân đã trở thành giáo sư được hoan nghênh nhất ở Hogwarts, chuyện này mới chậm rãi lắng xuống. Bởi vì Giám Ngục vẫn còn lẩn quẩn quanh trường, Lockhart từ khi khai giảng đã bắt đầu dạy đám học trò thần chú hú hồn thần hộ mệnh, nhưng trước mắt có rất ít người thành công, trừ bỏ những học trò lớp lớn đã thành công thì hiện tại khắp nơi trong trường đều có người luyện tập, nhóm tiểu bằng hữu vô cùng thích thú chờ mong xem làn sương phóng ra từ đầu đũa mình rốt cuộc có hình dáng gì, Harry cũng bị cuốn hút, mỗi ngày về tới hầm lại bắt đầu luyện tập, sau đó nhìn thấy làn sương bạc của mình trong nháy mắt dường như biến thành vật thể gì đó dài dài sẽ vô cùng hưng phấn mà nhào tới gọi Sev. “Sev! Thầy thấy giống xà không? Giống không, giống không?” Severus đang vùi đầu phê chữa bài tập bớt chút thời gian liếc nhìn làn sương hoàn toàn không giống con rắn kia, gật đầu có lệ: “Ừ, rất giống.” Vật nhỏ vui sướng tiếp tục tập luyện. Thời gian thoáng chốc qua đi, chỉ chớp mắt đã tới tháng mười. Bởi vì kì Quidditch đã tới, các đội viên của đội bóng lại bắt đầu tập luyện, Harry lại như năm trước cứ hai ba ngày lại chạy đi nhìn Draco tập luyện. Severus không thể lúc nào cũng dõi theo cậu, vì thế đành giao nhiệm vụ cho Heleba đang chuẩn bị tiến vào kì ngủ đông, không ngờ vẫn xảy ra chuyện. Neville vội vàng kéo Draco chạy tới hầm báo tin, lúc này Severus đang cân nhắc xem có nên mua vài món quần áo mùa đông cho Harry hay không, đứa nhỏ đã cao thêm một chút, quần áo trước kia cũng không còn vừa người, thừa dịp thời tiết vẫn chưa lạnh lắm nên chuẩn bị trước. Vừa nghe Neville nói Harry không thấy, gương mặt Severus lập tức kết một tầng băng, nhìn tiểu hoan đang run rẩy. “Kể lại toàn bộ quá trình, một chi tiết cũng không được bỏ sót!” Severus phái thần hộ mệnh thông tri Dumbledore, nghiêm mặt nhìn chằm chằm Neville đang núp sau lưng Draco. Tiểu hoan bị dọa mang theo tiếng nức nở lắp bắp nói: “Trên đường tụi em tới sân bóng, có một nữ sinh Slytherin nói Draco đang chờ em ở thư viện trường, bảo em mau tới đó, em, em muốn đi cùng với Harry thì nữ sinh kia bảo viện trưởng chúng ta cũng có chuyện tìm Harry, vừa vặn nàng cũng có việc tới nhà kính, Harry liền, liền đi cùng với cô gái đó…. sau đó nửa đường em gặp Draco, Draco nói không thích hợp, tụi em liền chạy tới nhà kính tìm Harry, nhưng mà, nhưng mà không hề thấy Harry và cô gái kia, hỏi những người khác thì cũng không ai thấy bọn họ…..” “Đáng chết!” Biểu tình Severus vô cùng vặn vẹo: “Cậu Longbottom! Chẳng lẽ ngươi không có não à? Người khác nói gì ngươi cũng tin sao? !” Neville bị y rống tới mức nước mắt lả chả rớt xuống, ủy khuất òa khóc: “Thực xin lỗi…… nếu em không tin cô ta thì tốt rồi…… chính là em cũng không nghĩ nhiều tới vậy……” Draco bất đắc dĩ ôm lấy cậu an ủi: “Đừng khóc, cũng không phải lỗi của cậu.” Malfoy thiếu gia bí mật trừng mắt liếc cha đỡ đầu một cái, thật là, Harry rõ ràng là quá tin người, cha đỡ đầu chỉ mắng một mình Neville, thực bất công! Tuy là cậu cũng rất lo lắng cho an nguy của bạn tốt, nhưng mà cha đỡ đầu cũng thực là……. Severus lấy Bản Đồ Đạo Tặc lần trước lấy của Dumbledore ra xem, quả nhiên trên bản đồ hoàn toàn không thấy tên Harry. “Khóa cảng! Khóa cảng chết tiệt!” Y không cần nghĩ cũng biết Harry nhất định đã bị khóa cảng đưa đi. Ngay khoảng khắc ba người đang vô cùng lo lắng thì Dumbledore đã chạy tới. “Đừng lo lắng.” Lão nhân bình thản an ủi bọ họ: “Severus, anh quá quan tâm sẽ bị loạn, lần trước Harry bị Peter mang đi, không phải anh đã đưa cho cậu bé một cái khóa cảng tùy thân sao?” “Chỉ sợ ngay cả cơ hội dụng khóa cảng cũng không có!” Severus cáu kỉnh gầm nhẹ. “Còn có Heleba.” Dumbledore nói: “Ta có mang danh mục học trò tới, có một câu chú có thể tra được vị trí của học trò chưa tốt nghiệp trên danh mục, bất quá thời gian hơi lâu một chút, ngươi chờ ra vài phút.” Severus tràn ngập lo lắng, chỉ có thể nhìn Dumbledore mở quyển danh mục học trò thật dày, bắt đầu tụng niệm một câu chú ngữ rất dài. Kết quả chú ngữ còn chưa niệm xong, thâm ảnh của Harry lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Severus. “Harry!” Neville kêu lên sợ hãi, nước mắt lưng tròng nhào tới lại trơ mắt nhìn Severus vượt lên trước ôm chặt Harry vào lòng. “Nhóc con hư hỏng!” Chuyển biến bất ngờ như vậy, cho dù là Sevrus ý chí kiên cường cũng có cảm giác chân mình sắp nhũn ra, ôm chặt thân hình nhỏ bé trong lòng nghĩ lại những gì đã qua mà sợ hãi, những lời trách mắng không ngừng trút xuống: “Ngươi không có đầu óc sao? Sao ai bảo cũng đi theo hết hả? Bình thường ta dặn ngươi thế nào! Ngươi đem lời nói của ta từ tai này văng qua tai kia phải không!” Vật nhỏ khẽ giãy dụa một chút, nhỏ giọng nói: “Đau……” Severus lập tức buông cậu ra, kết quả Harry mất đi chống đỡ té ngã xuống đất. Severus vừa cúi đầu liền nhìn thấy tay áo bị máu thấm ướt. Y vội vàng ngồi xổm xuống vén tay áo Harry lên, vết thương dài trên cánh tay trắng nõn vô cùng nổi bật, phản ứng đầu tiên chính là liên tiếp phóng ra chú ngữ kiểm tra, phát hiện là vết thương do dao làm ra mới bắt đầu làm thần chú chữa thương. “Có phải Tử Thần Thực Tử không? Bọn họ làm gì ngươi?” Y nghiến răng nghiến lợi hỏi. Harry đôi mắt đã ửng đỏ gật đầu: “Một nữ sinh Slytherin dùng khóa cảng đưa em tới một căn phòng, em còn chưa kịp phản ứng đã bị cô ta quăng một câu ‘Kiệt sức’, sau đó cô ta lấy dao cắt tay em, còn lấy một cái chai để lấy máu…. đau quá, chính là em không khóc, em nhớ rõ thầy nói gặp kẻ xấu phải bình tĩnh, cô ta cầm cái chai ra khỏi phòng, em nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện, sau đó lặng lẽ gọi Heleba, Heleba gặm khóa cảng trong túi đưa tới trong tay em, em mới quay về được…….” Severus đau lòng ôm lấy cậu, hốc mắt cũng hơi đỏ lên: “Tốt lắm, không có việc gì, ngươi làm tốt lắm…….” Neville lúc này cũng không quản Harry bị giáo sư độc dược đáng sợ ôm, đôi mắt đỏ ửng nhào tới trước mặt cậu, vừa khóc thút thít vừa nói: “Thực xin lỗi Harry, mình không nên tin lời cô ta, nếu, nếu mình không bỏ cậu lại một mình thì tốt rồi…….” “Không phải lỗi của cậu.” Harry lắc đầu, mỉm cười an ủi: “May mắn cậu không đi, bằng không cô ta cũng mang cậu đi theo thì biết làm sao bây giờ a……” Neville ‘Oa’ một tiếng khóc lớn, chụp lấy cánh tay Harry, nước mắt ồ ạt chảy ra: “Có phải rất đau không……. ô……. đều tại mình không tốt……” Severus không kiên nhẫn rống Draco: “Mang nó đi!” Draco bất đắc dĩ đi tới ‘kéo’ tiểu hoan qua một góc an ủi. Dumbledore chậm rì rì bước tới hỏi Harry: “Harry, lúc ấy trò có chú ý căn phòng đó có gì đặc biệt không? Có lẽ chúng ta có thể suy đoán đó là nơi nào.” Harry áy náy lắc đầu: “Thực xin lỗi, hiệu trưởng, lúc ấy em sợ quá, không nhìn kĩ.” “Đủ rồi! Dumbledore!” Severus khó chịu rống lão nhân: “Thời gian ngắn như vậy có thể chú ý được gì! Harry còn nhỏ như vậy, sao nó có tâm tình đi quan sát xem kẻ bắt cóc mình đang ở đâu chứ!” Dumbledore thở dài: “Vậy được rồi, bất quá Severus, anh cũng biết đó, chúng ta phải sớm chuẩn bị, bọn họ hành động như vậy đại biểu cho điều gì anh cũng hiểu rất rõ, ta đi tìm Matilda bàn bạc một chút, anh an ủi Harry đi, nhớ tra rõ xem nữ sinh Slytherin kia là ai.” Nói xong cụ vẫy tay với hai đứa nhỏ còn lại, dắt bọn họ cùng đi. Severus ôm chặt Harry im lặng không nói gì. Máu Harry bị lấy, kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì không cần nghĩ cũng biết. Trước mắt bọn người này trốn ở đâu căn bản không có đầu mối, cho dù là Lockhart phu nhân thì có được biện pháp gì chứ? “Sev…….” Harry đưa tay vuốt nhẹ hàng mày đang nhăn tít của y, lo lắng hỏi: “Làm sao vậy? Em đã về rồi, sao thầy vẫn không cao hứng?” Severus cầm tay cậu hôn nhẹ một chút, thở dài nói: “Harry, ta sẽ bảo vệ ngươi………” “Rốt cuộc làm sao vậy?” Harry bối rối: “Phát sinh chuyện gì? Vì sao hiệu trưởng nói phải sớm chuẩn bị?” “Ngươi không cần biết chuyện này.” Severus ôn nhu trấn an cậu: “Ngươi không cần biết….. việc này giao cho chúng ta được rồi.” Harry nghiêm túc ngồi thẳng dậy, gương mặt nhỏ nhắn chậm chạp nói: “Sev, thầy không thể như vậy! Thầy không nói sẽ làm em càng lo lắng hơn nữa! Em không còn là con nít nữa, cho dù không thể giúp thầy, nhưng ít ra thầy cũng nên nói cho em biết, nếu không em thực rất lo lắng cho thầy!” Severus cúi đầu trầm mặc không nói. “Sev!” Harry áp lấy mặt y để y phải đối diện với mình, nghiêm túc nói: “Chúng ta là người yêu, có chuyện gì không thể nói chứ? Thầy biết mỗi lần nghĩ tới thầy dấu em, vì em làm rất nhiều chuyện nguy hiểm có biết em khổ sở cỡ nào không? Thầy đau lòng em biết, chính là em cũng đau lòng vậy, thầy không thể cứ luôn xem em là con nít, em không còn nhỏ nữa!” Severus có chút kinh ngạc, y không nghĩ tới trong lúc y không phát hiện Harry đang dần dần trưởng thành, ánh mắt vật nhỏ tràn ngập kiên định cùng ôn nhu, làm trái tim y cũng sắp tan chảy. Y nhịn không được nhếch khóe môi, ôn nhu hôn lên đôi môi phấn nộn trước mắt, nhìn đôi mắt xanh biếc long lanh, dịu dàng nói: “Được, ta nói cho ngươi, sau này… không bao giờ dấu ngươi nữa.”
|
Chương 59: Kết Hôn? ![EXTRACT]Severus không nói chuyện hồn khí với Harry, chỉ nói người kia muốn dùng máu của cậu để phục sinh, PeterPettigrew cùng nữ sinh Slytherin bắt cậu đi đều vì lí do này.
Nói cong y còn trịnh trọng dặn dò: “Vì thế sau này ngươi nhất định phải cẩn thận, không được đi cùng người lạ biết chưa?”
Harry ngoan ngoãn gật đầu: “Em biết rồi, thực xin lỗi, luôn làm thầy lo lắng………”
Severus thở dài thấp giọng nói: “Ta không lo cho ngươi thì còn lo cho ai nữa…….”
“Vậy…… Sev, bọn họ đã có máu của em, không phải người kia sẽ sống lại sao? !” Harry đột nhiên khẩn trương: “Làm sao vây giờ? Hắn có thể lại đi làm chuyện xấu không? Mọi người có thể nào lại giống như ba mẹ năm đó…….” Cậu gấp tới mức nước mắt cũng sắp trào ra.
“Đừng sợ.” Severus ôn nhu an ủi cậu: “Còn hiệu trưởng, là người tên kia sợ hãi nhất, hơn nữa, hắn cũng có rất nhiều bằng hữu chung chí hướng hỗ trợ, ta, còn có lang đỡ đầu, cẩu đỡ đầu của ngươi cũng là một trong các thành viên, việc này để đám người lớn giải quyết là được rồi, ngươi chỉ cần bình an lớn lên là đủ.”
Harry đột nhiên cắn môi im lặng một lát, mới nghẹn ngào nói: “Chính là hắn hại chết ba mẹ……….”
“Ngươi muốn báo thù?” Lòng Severus thắt lại, nếu nói hại chết cha mẹ cậu thì chính mình cũng có phần……
Harry lắc đầu mờ mịt nói: “Em không biết………em rất hận hắn, nhưng mà em biết mình không thể làm được gì, em không có nhiều pháp thuật, nếu miễn cưỡng đối đầu nhất định sẽ vướn tay vướn chân mọi người, em không làm được gì cả………” Nói xong, nước mắt cũng không kiềm được mà rớt xuống.
Severus thở dài một hơi, giúp cậu lau nước mắt, trong lòng y còn đau đớn hơn: “Ai nói ngươi không làm được gì? Ngươi có thể theo ta học độc dược, nếu sau này chiến tranh xảy ra, độc dược chắc chắn không thể thiếu, nguoi cũng có thể theo bà Pomfrey học pháp thuật chữa trị, sau này có thể làm hậu cần cho chúng ta.” Để phòng ngừa vật nhỏ nghĩ lung tung, y đành ra một chủ ý cho cậu. Kì thật y cũng không hi vọng Harry có thể làm hậu cần, bất quá chỉ muốn dời lực chú ý của cậu mà thôi.
“Thật sao?” Ánh mắt vật nhỏ lập tức tỏa sáng: “Học giỏi có thể giúp mọi người sao? Em nhất định sẽ học thật tốt!”
Cậu cao hứng không được vài giây đã trừng to mắt:”Các ngươi? ! Thầy, thầy nói là thầy cũng tham gia chiến đấu sao?”
Vật nhỏ lại bắt đầu lo lắng: “Thầy, thầy nhất định phải đi sao?”
“Có một số việc nhất định phải có người làm.” Severus nói: “Ta sẽ cẩn thận, ngươi đừng sợ, hơn nữa với tình huống trước mắt, chúng ta đã tìm được biện pháp để tiêu diệt hắn, vấn đề còn lại chính là thời gian, sẽ không nguy hiểm. Huống chi hiện tại không phải bọn hắn vẫn chưa có động tĩnh gì sao?”
Vành mắt Harry đo đỏ ôm lấy cổ y, nghẹn ngào bắt y hứa hẹn: “Không cho thầy làm chuyện nguy hiểm!”
“Ừ, ta đáp ứng.” Severus mỉm cười hứa: “Ta sẽ thành thành thật thật ở trong trường, cùng một chỗ với ngươi, không đi đâu hết, cho dù xảy ra chuyện bất đắc dĩ ta cũng sẽ bảo vệ tốt chính mình, ta còn muốn chờ ngươi tốt nghiệp xong mình sẽ kết hôn, cùng nhau cả đời này.”
“Kết hôn? !” Lực chú ý của Harry bị dời đi: “Kết hôn? !” Vật nhỏ lập tức đỏ mặt.
“Ngươi nguyện ý không?” Severus nâng mặt cậu lên, nghiêm túc hỏi: “Ngươi nguyện ý không? Kết hôn với ta, thành một gia đình cùng nhau chung sống?”
Gương mặt Harry đỏ rực, nhưng không chút do dự gật đầu, kiên định nói: “Em nguyện ý!”
Severus lập tức lộ ra nụ cười thật tươi, hôn người yêu nhỏ.
Cuộc sống tiếp đó, Harry thực sự chăm chỉ học tập độc dược, Severus dạy cậu rất nhiều thứ như thuốc bổ huyết, thuốc hồi phục thể lực, những thứ độc dược chuẩn bị cho chiến đấu, tuy rằng nội dung này đối với một đứa nhỏ năm thứ 3 có chút khó khăn, nhưng vật nhỏ vẫn học tập rất nghiêm túc. Cậu còn thường xuyên rút ra thời gian để chạy tới bệnh xá hỗ trợ bà Pomfrey, học được không ít tri thức và phương pháp chữa trị bằng pháp thuật. Bất quá cứ như vậy, hoạt động tới xem Draco huấn luyện đành phải hủy bỏ, nhưng lại gián tiếp tạo cơ hội để Draco và Neville tăng tiến tình cảm. Từ ngày biết bọn người kia lấy được máu Harry, bọn Severus lập tức thông tri Lucius và Narcissa, vì thế hai vợ chồng Malfoy lần thứ 2 phong bế trang viên xuất ngoại du lịch, hơn nữa còn bí mật đi trong đêm, lần này đích đến là nơi Lockhart phu nhân đề nghị——Trung Quốc. theo lời Lockhart phu nhân, nơi cách Anh quốc hơn vạn dặm này quả thực rất an toàn, tay chân của Voldemort tuyệt đối không thể vươn tới đó, nàng còn nhờ bọn họ chờ sự tình chấm dứt mang theo chút đặc sản trở về. Severus tra xét nữ sinh trong học viện đã bắt cóc Harry, nhưng từ ngày đó cô bé không trở về trường nữa, bất quá Dumbledore tra xét vị trí thông qua danh sách học trò thì không có kết quả, không biết đã chết hay xảy ra chuyện gì. Nếu không thể tra được vị trí thì chỉ có hai khả năng, một là chết, hai là có một lớp pháp thuật cường đại bảo hộ. Bọn họ không thể tra xét được quan hệ của cô bé đó với đám Tử Thần Thực Tử, gia đình cô bé chỉ là một gia tộc trung bình máu trong, hơn nữa cũng không có người từng tham gia Tử Thần Thực Tử, Dumbledore có thử gửi thư thăm dò tới gia tộc cô bé nhưng hoàn toàn không thu được hồi âm. Cụ lặng lẽ tới trang viên bọn họ xem xét, còn dò hỏi hàng xóm xung quanh, kết quả phát hiện người nhà đó đã sớm biến mất. Phía bên Chiếc cúp không hề có động tĩnh, Giới Phù Thủy vô cùng yên bình. Bất quá Dumbledore đã bắt đầu đề phòng. Hội Phượng Hoàng cũng bắt đầu hành động, chặt chẽ chú ý động tĩnh của Giới Pháp Thuật, Lockhart phu nhân vẫn không ngừng treo giải trong giới lính đánh thuê Muggle, ngược lại còn vẽ thêm hình đám Tử Thần Thực Tử vừa vượt ngục. Đáng nói tới nhất là, Lucius trước khi đi cũng góp một phần tăng lớn khoản tiền thưởng, trong một khoảng thời gian ngắn bức họa của đám Tử Thần Thực Tử cơ hồ đã lan truyền tới tay toàn bộ đám lính đánh thuê của Anh quốc. Cuối tháng mười, chuyến đi đầu tiên tới làng Hogsmeade sắp tới. Thời tiết đã bắt đầu lạnh run, Harry mỗi ngày lúc rảnh rỗi rất thích ngồi trên sô pha trước lò sưởi đọc sách, ngẫu nhiên nướng chút đồ ăn với Draco và Neville. Draco vì nghĩ cho Neville, lần nào cũng chọn thời điểm Severus không có đây mới tới, từ ngày đó tiểu hoan Neville có chút mất tự nhiên, sau đó dần dần quen lại mới đỡ hơn một chút. Ngày đó ba tiểu bằng hữu cùng ngay ngồi trên thảm lông trước lò sưởi, mỗi người đang nướng một cái chân gà, Neville đột nhiên nhắc tới ngày cuối tuần tới làng Hogsmeade. “Tới đó mình muốn tới tiệm Công Tước Mật!” Gương mặt nhỏ nhắn của Neville tỏa sáng: “Mua bút lông chim vị hoa quà, còn mua thật nhiều hạt thông đường! Harry, cậu thì sao?” Harry lắc đầu: “Mình không đi.” “Vì sao chứ? !” Hai người khác đồng thanh, vô cùng kinh ngạc. “Bên ngoài rất nguy hiểm…….” Harry thở dài: “Không phải mình đã lén nói cho các cậu biết sao?” Hai đứa nhỏ nhớ tới chuyện Harry từng kể, người đó muốn dùng máu của cậu để phục sinh, đồng loạt run lên. Harry nhìn ngọn lửa trong lò, thản nhiên nói: “Kì thật cũng không có gì mà, kẹo của tiệm Công Tước Mật không phải chúng ta rất thường xuyên đặt hàng sao, chỗ đó cũng không có nơi nào khác thú vị để đi, hơn nữa bên ngoài nguy hiểm như vậy, mình đi lại càng làm Sev lo lắng……..” Draco gật đầu: “Kì thực ba ba trước khi đi cũng bảo ta cố gắng đừng rời khỏi trường, hiện tại nhà chúng ta đã xé rách mặt nạ với bên kia…….” “Vậy, mình cũng không đi!” Neville lớn tiếng tuyên bố. Draco xoa đầu cậu mỉm cười vô cùng sủng nịch: “Sao vậy? Không cần theo chúng ta, không phải ngươi chưa được đi lần nào sao?” Tiểu hoan ngây ngốc đột nhiên đỏ mặt, ấp úng nói: “Mình, mình muốn ở cùng cậu,hai cậu…..” “Rốt cuộc là ta hay chúng ta?” Draco nhíu mày châm chọc hỏi. “Đương nhiên là chúng ta!” Neville cúi đầu nhìn chăm chăm chân gà của mình, không dám nhìn cậu. Harry phát giác có chút bất thường, nói sao nhỉ, hiện tại cậu cũng có người yêu rồi, ánh mắt của Draco cậu có thể nhìn ra, về phần Neville…… có vẻ cũng có chút manh mối a! “A? Hai người…….” Cậu nhìn Draco: “Không phải như mình đang nghĩ đi?” Draco mỉm cười không nói. “Cậu nghĩ cái gì?” Neville hoàn toàn không hiểu ý, mờ mịt hỏi. Harry lại nhìn Draco, thấy Draco khẽ lắc đầu, liền chuyển đổi đề tài: “Không có gì, Neville, chân gà của cậu hình như khét rồi, vừa nãy mình thấy có chỗ bị bốc khói bốc.” “A? ! Làm sao bây giờ? !” Tiểu hoan hốt hoảng lật chân gà lại: “Ai nha, đen mất rồi…..” Draco mỉm cười nhét chân gà của mình vào tay cậu bé: “Đổi đi, ta thích ăn cháy một chút.” “Chính là……..” Neville nhìn nhìn mình, lại nhìn cậu, vẻ mặt nghi hoặc: “Khét như vậy cũng thích?” Draco lấy cái chân gà của cậu, dùng thần chú cắt bỏ một phần bị cháy khét, sau đó cười tủm tỉm nói: “Nghe lời, cái kia ta đã nướng xong rồi, ngươi ăn trước đi, vừa nãy không phải bảo đang đói sao?” “Draco thật tốt~” Tiểu hoan ngốc cho cậu một nụ cười ngọt ngào, răng thỏ cũng lộ ra. Harry ngồi bên cạnh sửng sốt, tới lúc chuẩn bị ngủ liền kể việc này cho người yêu nhà mình nghe. “Longbottom?” Severus nhíu mày: “Không nói tới Lucius cùng Narcissa có đồng ý không, Longbottom phu nhân chính là chướng ngại vật lớn nhất, Draco có nói gì với ngươi không?” Harry lắc đầu: “Cậu ta chỉ cười……” “Việc này ngươi đừng quản, để bọn họ tự lo đi.” Severus chỉnh góc chăn cho cậu, điều chỉnh tư thế để người yêu nhỏ trong lòng mình càng thoải mái hơn, thờ ơ nói. “A, vậy cũng được, dù sao Draco cũng giảo hoạt như vậy…….” Vật nhỏ áp bàn tay lành lạnh vào lồng ngực ấm áp của người yêu sưởi ấm. “Sao tay lại lạnh như vậy?” Severus nhíu mày làm một câu thần chú giữ ấm cho cậu: “Chuyến đi tới làng Hogsmeade cuối tuần này ngươi thật sự không đi sao? Kì thật ta có thể đi với ngươi……..” Harry cười lắc đầu: “Không cần, em cũng không thích lắm, dù sao bên ngoài cũng rất lạnh, em thà cả ngày ngồi trước lò sưởi, muốn mua gì thì đặt hàng bằng cú mèo là được rồi. Severus thở dài: “Harry, ngươi có thể không cần như vậy…….” “Em thực không thích đi mà!” Harry thực sự nói: “Ở một chỗ với thầy là tuyệt nhất!” Severus cảm thấy ấm áp, cúi đầu hôn lên môi cậu.
|