Trọng Sinh Chi Thú Hồn
|
|
Tư Lôi Tạp sau khi chấm dứt trận đấu liền ghé qua cửa hàng bán hoa, anh không duy trì hình người mà biến về hình thú, anh nhớ rõ Uy Nặc từng nói người nào đó đối với khế ước thú càng dễ mềm lòng hơn.
Vì thế trên đường lớn của trường học xuất hiện một con cự lang ngẩng đầu ưỡn ngực bước đi, tinh thần phấn chấn đi tới cửa hàng hoa. Nhân viên cửa hàng nhìn thấy cự lang thì ngây người một lúc, sau đó có chút nghi hoặc nói thầm: “Khế ước thú nhà ai đây? Hình thể này hẳn là Lang Vương đi?”
Tư Lôi Tạp không để ý tới nhân viên cửa hàng đang lầm bầm, vì ở hình thái cự lang nên anh vươn móng vuốt lông xù của mình, thuần thục bóp vật thể giống như chiếc đồng hồ bị lớp lông che khuất, sau đó màn hình ánh sáng được bắn ra.
“Này, đây là……” Nhân viên cửa hàng hoa sợ ngây người, chỉ số khế ước thú này quá cao đi?
Móng vuốt lông xù của cự lang không ngừng múa may trên không trung, chỉ chốc lát sau trên màn hình hiện ra đơn đặt hàng hôm qua, nhân viên cửa hàng thấy thế miệng liền trương thành hình chữ O, không thể tin mà nhìn vào đôi ngươi màu xám của cự lang: “Tư Lôi Tạp đại nhân?”
Cự lang trầm mặc ngồi xổm xuống, không hề nhúc nhích, hệt như một pho tượng, nhân viên cửa hàng không dám chậm trễ, lập tức lấy bó hồng đã bó sẵn từ trước đưa cho cự lang, cự lang hé miệng ngậm lấy bó hoa, sau đó chậm rãi đứng lên, trong ánh mắt kinh dị của nhân viên cửa hàng bước từng bước trầm ổn rời khỏi cửa hàng hoa.
Nhân viên cửa hàng nuốt nước miếng, sau đó nhéo nhéo mặt mình, xác nhận không phải nằm mơ, sau đó cậu bé bội vàng gửi tin cho đám bằng hữu thân thiết, khẩn cấp kể lại những chuyện mình vừa gặp được. Nhân viên cửa hàng vừa gửi tin vừa nghi hoặc, không lẽ Tư Lôi Tạp đại nhân có thói quen dùng hình thú mua hoa? Không không không, đây không phải vấn đề mấu chốt, vấn đề chính là hoa này rốt cuộc mua cho ai? Chẳng lẽ hôm nay cậu được xem một màn lịch sử? Nhân viên cửa hàng vô cùng tò mò suy đoán……
Cự lang miệng ngậm bó hoa làm đám học trò trong sân trường chú ý, bất quá ánh mắt cự lang trước sau vẫn trầm tĩnh, không vì đám người vây xem mà bối rối. Cự lang vươn tứ chi, bỏ qua đám học trò trộm theo sau. Tuy hình thể khổng lồ nhưng thân ảnh mạnh mẽ như vương giả trên thảo nguyên, toàn thân lộ ra khí thế bức người, nhóm học trò định chụp hình cự lang hoàn toàn không đuổi kịp cước bộ, bất quá cho dù không chụp được ảnh bọn họ vẫn không khỏi gào thét, đây rốt cuộc là khế ước thú nhà ai a? Được huấn luyện quá giỏi đi? Vừa nhìn đã biết rất xuất sắc.
Cự lang chạy tới gần ký túc xá thì thả chậm cước bộ, anh có chút không xác định bồi hồi ở trước bể phun nước một vài vòng, cuối cùng cũng vươn móng bước về phía ký túc xá, sau đó cự lang như lần trước ngồi xổm trước cửa vào ký túc xá, lang thủ khẽ nâng, giống như đang tìm kiếm chủ nhân, nhìn cánh cửa sổ trên cao, ánh mắt kiên nghị màu xám khó có dịp lộ ra một tia cảm xúc do dự.
“A Tố, cậu xem, con lang hôm trước lại ngồi xổm trước ký túc xá kìa, nó tới tìm cậu à?” Milan chỉ ra cửa sổ, hưng phấn kêu lớn.
“Lang, lang gì?” Hải Nhân Tư cùng Phân Địch lần trước không ở phòng nên cũng không thấy được cự lang trong truyền thuyết ngồi xổm trước cửa ký túc xá bọn họ, vì thế lần này hai người hưng phấn nhào tới cửa sổ.
Người giống bọn họ không ít, cự lang ở ký túc xá bọn họ cũng là một tin chấn động, từ lần trước nó ngồi xổm một hôm, không ít người suy đoán nó là khế ước thú của ai, dù sao có được khế ước thú uy phong lẫm lẫm như vậy, tuyệt đối là giấc mộng của giống đực.
La Tố khẽ nhíu mày, đây là lần thứ 2, lần trước tới đưa thuốc, lần này lại tới tặng cái gì? La Tố còn chưa đi tới bên cửa sổ, Hải Nhân Tư đã chỉ ra ngoài cười to: “Miệng nó ngậm bó hồng kìa! Rất khôi hài đi? Chẳng lẽ là phương thức truy đuổi giống cái mới? Chủ nhân của nó tuyệt đối là một nhân tài!”
Hải Nhân Tư nói tới đây, lại tự phủ nhận suy đoán của mình: “Không đúng a, ký túc xá tụi mình là ký túc xá cho giống đực, không có giống cái a, lang huynh này không phải đi nhầm rồi đi?”
“Nó là khế ước thú của bằng hữu, tôi xuống xem thử.” La Tố tuy có chút nghi hoặc trong lòng, bất quá cậu không có khả năng để cự lang ngồi xổm bên ngoài như vậy, vì thế cậu vẫn xuống lầu một chuyến.
Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch nhìn bóng dáng vội vàng rời khỏi ký túc xá của La Tố, có chút kinh ngạc, nhất là Hải Nhân Tư, cậu ta cào cào mái tóc đỏ au của mình: “Xem xem… hình như có chút bái quái?”
“Tuyệt đối là có bát quái.” Milan lần trước thấy La Tố gặp cự lang, lập tức gật mạnh đầu.
***
La Tố xuống lầu, chuyện đầu tiên là dùng lực tinh thần kết nối với cự lang, nếu cự lang thật là khế ước thú, như vậy cậu nhất định kết nối tinh thần thành công, nếu đối phương là hồn thú thì…..
Tập trung tinh thần, La Tố rất nhanh cảm nhận được lực tinh thần của mình kết nối với cự lang, La Tố có chút kinh ngạc, chẳng lẽ cậu nghĩ sai rồi? Cự lang thực sự là khế ước thú? Bất quá tuy lực tinh thần kết nối nhưng cậu hoàn toàn không thể cảm nhận được tình tự của cự lang, hơn nữa hoàn toàn không thể dùng lực tinh thần truyền tin tức.
Cẩn thận nghĩ lại, tuy lúc quyết đấu với Ngải Lộ, lực tinh thần của cậu hoàn toàn không thể kết nối với Ngải Lộ, bất quá lúc đó Ngải Lộ vẫn giữ hình người, nói cách khác cậu có thể kết nối với hình thú của hồn thú…..trong nhất thời La Tố cũng không có cách nào để nhận biết cự lang trước mắt là khế ước thú hay hồn thú.
Cự lang nhìn thấy La Tố, vội vàng đứng lên khỏi mặt đất, động tác nhanh nhẹn tới mức làm người ta cứng lưỡi, cái đuôi cự lang theo bản năng lay động vài cái, sau đó nó đi tới bên người La Tố, cúi thấp đầu, đặt bó hoa tới bên chân cậu, dùng mũi củng củng vài cái, thấy La Tố không chịu tiếp nhận, cự lang còn cúi đầu ‘ngao ô’, giống như đang nói ‘đây là tặng cho em’ vậy.
La Tố nhìn chằm chằm đôi mắt xám tro vô cùng nghiêm túc của cự lang, có chút bất đắc dĩ cầm bó hoa lên, hoa hồng sao? Cư nhiên lại tặng thứ này, rốt cuộc là ý của cự lang hay là ý của nam nhân tên Tư Lôi Tạp kia?
Cự lang không ngừng quan sát biểu tình của La Tố, nó vốn tưởng La Tố nhận được hoa sẽ rất cao hứng, nhưng nó kinh ngạc phát hiện gương mặt đối phương không hề vui vẻ, ngược lại còn có chút ghét bỏ mà nhíu mày.
“Đi theo tôi.” La Tố không thích bị người ta vây xem, vì thế cậu ra khỏi cửa ký túc xá, đi tới một khúc quanh, hướng về hậu viên ký túc xá, bình thường ít người lui tới, mà quan trọng nhất đây là góc chết, từ cửa sổ ký túc xá không thể nhìn tới chỗ này.
“Ngao ô~” Cự lang cúi đầu kêu một tiếng, sau đó theo sát phía sau La Tố, đôi lang mâu thủy chung nhìn chăm chú vào bóng dáng La Tố.
La Tố cúi đầu nhìn bó hoa tinh mỹ trong lòng, sau đó liếc mắt thấy ánh mắt sáng ngời của cự lang, ảo giác như bị người ta mãnh liệt truy đuổi này là sao? Hay là cậu nghĩ quá nhiều…… mặc kệ nói sao thì tặng hoa hồng cũng khá nhạy cảm.
“Sao lại tặng hoa cho tôi, Tư Lôi Tạp?” La Tố nhìn cự lang, thử hỏi.
“………” Cự Lang tuy vẫn giữ bộ dáng cao ngất, bất quá lớp lông lại khẽ run rẩy, chút mất tự nhiên này đối với La Tố là đủ rồi.
“Xem ra tôi nói đúng rồi.” La Tố đặt bó hoa lên hòn đá ở vườn hoa, sắc mặt có chút lạnh lùng, chăm chú nhìn cự lang trước mặt.
“Ngao ô~” Lỗ tai cự lang hơi cụp xuống, rõ ràng cơ thể rất cao lớn, thể trạng cường tráng bưu hãng, giờ phút này lại đang cúi đầu phát ra tiếng nức nở, nhìn qua vô cùng ủy khuất, cái đuôi vốn không ngừng lay động cũng hoàn toàn cụp xuống, hệt như một con trung khuyển làm sai chuyện đang cầu chủ nhân tha thứ, lông mao cả người cũng trở nên ảm đạm không ít.
La Tố dời tầm mắt, không nhìn cự lang có bộ dáng hệt như A Lại kiếp trước, nếu A Lại làm nũng như vậy, chỉ sợ tội lớn cỡ nào cậu cũng tha thứ đi? Cậu luôn không có cách nào với động vật, bất quá lúc này trước mặt cậu cũng không phải cự lang thực sự, cậu không nên bị hai mắt mình đánh lừa.
“Tôi không biết anh biến thành hình dáng hồn thú tiếp cận tôi có mục đích gì, bất quá tôi không hi vọng chuyện này lập lại, mặc khác tôi cám ơn bữa cơm lần trước, anh còn gì muốn nói không?” La Tố thủy chung không nhìn tới biểu tình của cự lang, bởi vì cậu sợ mình mềm lòng, đối với động vật nhiều lúc cậu còn cảm thấy mình thực vô lực.
Cự lang cúi thấp đầu, ánh mắt xám tro có chút cô đơn, cự lang há miệng ngậm bó hoa đi tới bên cạnh La Tố, sau đó ngồi chồm hổm xuống, dùng đôi lang mâu chăm chú nhìn La Tố, tựa như một pho tượng sừng sững.
“……..” Đây là hi vọng cậu nhận bó hoa sao? La Tố khẽ thở dài, nếu không nhận, cự lang, không, phải nói là nam nhân Tư Lôi Tạp này tính toán sẽ ngồi xổm như vậy trước mặt cậu sao?
Không biết vì cái gì, La Tố lại nhớ tới gương mặt của nam nhân trầm mặc ít lời kia, nếu là nam nhân kia….. có lẽ thực sự làm ra chuyện này.
“Tôi sẽ nhận, bất quá lần sau không được lấy lí do này nữa.” La Tố bất đắc dĩ tiếp nhận bó hoa trong miệng cự lang, có lẽ vì thói quen, La Tố theo bản năng vỗ vỗ đầu cự lang, sau đó cậu phát hiện đôi mắt xám tro vốn có chút ảm đạm của cự lang đột nhiên bừng sáng.
Cảm giác tội lỗi này là sao a…… La Tố bất động thanh sắc dời tầm mắt, cự lang tặng hoa xong liền rời đi, La Tố ít nhiều cũng thở phào một hơi.
Bất quá bó hoa này phải xử lý thế nào a, mang về ký túc xá? Không nói tới đám người tò mò đang ngóng đầu nhìn ra cửa sổ, nếu cậu cầm hoa trở về phòng thì Hải Nhân Tư là người đầu tư không bỏ qua cho cậu, nếu ném đi cũng không lễ phép, thế thì chỉ có thể mang tới phòng thí nghiệm?
La Tố đi tới phòng thí nghiệm một chuyến, để bó hoa ở đó, khoảng thời gian này vì cuộc thi đấu tam học viện nên bình thường rất hiếm người sử dụng phòng thí nghiệm, vì thế cơ hội bị truy hỏi không lớn, chờ lúc khôi phục khóa học thì hoa hồng cũng sớm héo tàn.
Bởi vì khó có dịp tới phòng thí nghiệm nên La Tố vào rừng rậm nhân tạo một chuyến, nhóm khế ước thú vẫn như cũ, thấy La Tố thì vô cùng vui sướng nhảy nhót không ngừng, La Tố ở lại rèn luyện lực tinh thần một lát mới trở về ký túc xá, vừa vào cửa, Hải Nhân Tư quả nhiên đã đứng đợi sẵn: “Bạn thân, sao lại đi lâu như vậy? Con khế ước thú kia sao rồi?”
“Trước kia tôi từng chăm sóc nó.” La Tố nhẹ nhàng lách qua Hải Nhân Tư, ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
“Bó hoa kia…….? Khế ước thú v…v….. không quan trọng, bọn Hải Nhân Tư chú ý nhất là bát quái! Bát quái!
“Đi nhầm ký túc xá.” Biểu tình của La Tố không chút biến đổi.
“Gì?” Hải Nhân Tư không tin vọt tới trước mặt La Tố: “Thật sự là đi nhầm ký túc xá sao? Thế chủ nhân của khế ước thú kia là ai?”
“Không rõ lắm.”
“Sao lại không rõ a? !” Hải Nhân Tư cùng đám Milan vô cùng đau đớn, vốn nghĩ có chuyện bát quái, kết quả chút tin tức cũng không có.
“Thế bạn thân chạy xuống dưới làm gì?” Hải Nhân Tư nghi hoặc.
“Chủ nhân của nó là bằng hữu của Uy Nặc lão sư, vì thế ta thông tri thầy tới mang nó đi.”
“Phải không?” Hải Nhân Tư vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy vấn.
“Ừ.” La Tố bình tĩnh khẳng định.
“Thảo!” Hải Nhân Tư rốt cuộc nhịn không được chửi bậy một chút.
***
Lúc Tư Lôi Tạp trở về ký túc xá, Lô Tạp đang trong phòng tấm vừa a ư hát hò vừa tắm rửa, Tư Lôi Tạp đã biến về hình người, trầm mặc ngồi trên sô pha.
Lô Tạp vừa ra khỏi phòng tắm liền cảm nhận được không khí áp bách xộc tới từ người Tư Lôi Tạp, Lô Tạp dùng khăn tắm lau tóc, sau đó đi tới cạnh sô pha hỏi: “Sao vậy? Rất hiếm khi thấy cậu…. buồn bực như vậy.”
“Cậu lừa tôi.” Âm thanh trầm thấp như được khắc ra, tuy hơi thở trên người đương sự vẫn trầm mặc như cũ, nhưng làm Lô Tạp suýt chút nữa đã nhảy dựng lên đòi lại trong sạch.
“Lời này hơi quá một chút a? Tôi làm gì có chuyện lừa bạn thân của mình chứ, rốt cuộc phát sinh chuyện gì?” Lô Tạp nuốt nước miếng.
Sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi, âm thanh trầm thấp lại vang lên: “Tặng hoa….. vô ích.”
Lô Tạp tưởng mình sẽ nghe được vấn đề vô cùng nghiêm trọng, kết quả cư nhiên là đáp án này, trời ạ, trước mắt anh chính là Tư Lôi Tạp luôn buồn tao tới cực điểm kia sao? Hay mùa xuân của vị bằng hữu này rốt cuộc cũng tới?
Lô Tạp ngừng cười, cố gắng làm ra bộ dáng nghiêm túc: “Cậu tặng hoa thật?”
“…….” Tư Lôi Tạp không trà lời, chỉ dùng đôi mắt xám tro như có thể xuyên thấu tâm linh người ta, chăm chú nhìn Lô Tạp, giờ phút này, Lô Tạp cảm thấy lông tóc mình đều dựng ngược lên, anh không có cách nào hình dung cảm giác này, không phải ánh mắt Tư Lôi Tạp đáng sợ mà cảm giác đối phương kỳ thực hiểu hết tất cả, chỉ là đại đa số thời điểm chỉ lựa chọn trầm mặc mà thôi.
Lô Tạp không dám đùa nữa, ho khan một tiếng nói: “Tiếp tục tặng.”
“Tặng nữa?” Tư Lôi Tạp khẽ nhíu mày, trong đầu anh xuất hiện biểu tình không mấy cao hứng của La Tố lúc nhận được bó hoa, sau đó trầm giọng: “Em ấy….. không thích hoa.”
“Không thích sao?” Lô Tạp vuốt cằm: “Ngẫu nhiên cũng có giống cái như vậy, thế tặng thứ mà đối phương thích đi? Cậu biết đối phương thích gì không?”
“……..” Tư Lôi Tạp lại trầm mặc, anh không trả lời Lô Tạp mà trực tiếp đứng lên trở về phòng mình.
Lô Tạp 囧, anh lau lau tóc trầm tư…… này có thể xem là bị lợi dụng xong rồi đá đi không thương tiếc không?
Cách ngày, một bưu kiện được chuyển tới ký túc xá La Tố, La Tố nhớ rõ mình đâu đặt hàng gì trên mạng, bất quá đối chiếu địa chỉ thì không sai, La Tố vẫn mở ra.
Lúc La Tố mở gói hàng, Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch cũng ở đây, bọn họ thực hiếu kỳ trong thùng là gì, bất quá lúc thùng được mở ra, một con tiểu lang đồ chơi lông xù trắng như tuyết hiện ra trước mắt mọi người, Hải Nhân Tư cùng bọn Milan nhịn không được đều ôm bụng cười to.
Món đồ chơi thực đáng yêu, bộ dáng cũng thực tinh xảo, nhưng khóe mắt La Tố nhịn không được bắt đầu co rút, tuy không nên dễ dàng nghi ngờ người khác, nhưng mới hôm qua vừa nhận được một bó hoa, người ta rất dễ dàng liên hệ món đồ chơi này với ai đó a.
“Không được, đến tột cùng là ai, này cũng quá sáng tạo đi!” Hải Nhân Tư chỉ kém không lăn ra đất mà cười, La Tố cũng rất muốn biết là ai, bất quá người chuyển hàng không nói tên, mà cậu lật bao bì cũng không thấy ghi gì, điều này làm La Tố cũng không thể tùy tiện suy đoán.
“Xem này! Còn có thiết bị điều khiển từ xa! Trời ạ, đây chính là sản phẩm mới nhất của công ty WD! Giá siêu đắt!” Phân Địch chỉ vào bản hướng dẫn mà kinh hô.
“……..” La Tố không biết nên nói gì nữa, cuối cùng món đồ chơi này cậu cơ bản không chơi bao nhiêu lần, để trong ngăn kéo tới phủ bụi, nhưng Phân Địch đặc biệt rất yêu thích.
Bởi vì khoa học kỹ thuật phát triển nên con lang đồ chơi này làm rất giống thật, hơn nữa sau khi điều khiển, nó đi lại làm nũng với chủ nhân, ngay cả tiếng kêu cũng giống hệt như thật, có thể nói là siêu cấp đáng yêu.
Chỉ tiếc Tư Lôi Tạp tính sai một bước, La Tố quả thực rất thích khế ước thú (tiểu động vật), chính là ngay cả khế ước thú thật còn không đủ thời gian chăm sóc, sao rãnh rổi chơi đồ chơi, vì thế mới nói lúc chọn quà phải rất cẩn thận a……
Hoàn Chương 38.
|
Bởi vì đây là quà của La Tố nên tặng cho người khác cũng không lễ phép, vì thế cho dù Phân Địch rất thích, La Tố cũng không thể tùy tiện tặng, trừ phi được sự đồng ý của người tặng, nhưng hiện tại cậu không dám khẳng định người này là Tư Lôi Tạp, cậu cũng không muốn đi xác nhận, vì thế La Tố quyết định bỏ nó vào ngăn kéo trong phòng khách, nếu ai thích thì có thể lấy ra chơi, coi như thỏa mãn tâm nguyện của Phân Địch.
Trận đấu tam học viện vẫn còn tiếp tục, trận đấu vòng bán kết của Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch cũng không gián đoạn, tuy Hải Nhân Tư bị gãy tay nhưng với vận may của ngốc ngốc thú, bọn họ vẫn tiếp tục tham gia, chỉ cần thắng thêm một trận nữa đã có thể vào vòng chung kết, nhưng đối thủ trận này lại là đội mầm móng, đội trưởng là Bùi Tì có hồn thú mỹ nhân ngư.
Hải Nhân Tư, Phân Địch cùng Khuê Đế lo lắng không thôi, tuy bọn họ biết Tiểu Ngốc có năng lực may mắn nhưng đối thủ lần này cùng trước kia không giống, lần này là đối thủ có thực lực cấp S, hơn nữa Bùi Tì có năng lực hoàn toàn có thể khắc chế năng lực liên hoàn ngã của Tiểu Ngốc, tiếng ca mỹ nhân ngư là công kích viễn công, chỉ cần là người có ý chí không đủ kiên định sẽ bị gục ngay từ âm tiết đầu tiên, nói cách khác chỉ cần trận đấu bắt đầu, Bùi Tì phát động công kích sóng âm thì chỉ trong vòng mười giây bọn họ sẽ bị diệt đoàn.
“Xong rồi, chết chắc rồi, vì cái gì lại gặp phải đội này?” Hải Nhân Tư chỉ kém không ôm đầu khóc rống nữa thôi.
“Yêm….. yêm sẽ cố gắng!” Bởi vì trận đấu vào buổi chiểu nên từ sáng sớm, mọi người đã tập trung ở phòng Hải Nhân Tư để mở hội nghị tác chiến, Ôn Tư Đặc vì rãnh rỗi nên cũng theo Khuê Đế chạy tới.
“Ôn….. Ôn Tư Đặc đại nhân……” Hải Nhân Tư cùng bọn Milan tuy không phải lần đầu tiên gặp Ôn Tư Đặc, bất quá bọn họ vẫn thực hưng phấn cùng khẩn trương.
“Không cần để ý tới tôi, mọi người tiếp tục thảo luận đi.” Ôn Tư Đặc tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, tùy ý khoát tay.
“A Tố, cậu cảm thấy lần này tụi mình có thể thắng không?” Bất tri bất giác, bọn Hải Nhân Tư từ tiềm thức đã rất tin tưởng vào lời của La Tố, vì thế những lúc gặp nan đề, người đầu tiên bọn họ tìm tới là La Tố.
“Rất khó nói.” La Tố lần này cũng không dám khẳng định: “Mấu chốt là phạm vi sóng âm công kích của đối phương rộng cỡ nào, tôi xem ghi hình các trận đấu chỉ có thể suy đoán đại khái phạm vi tấn công rất lớn, giới hạn bao nhiêu thì chưa rõ, nhưng bất luận đối thủ chạy thế nào cũng không thoát khỏi phạm vi công kích.”
“Không phải chứ, này cũng quá đả kích đi…….” Hải Nhân Tư cùng Phân Địch cảm thấy thiếu tự tin.
La Tố biết lúc này không nên đả kích bọn họ, vì thế lại mở miệng: “Muốn thắng cũng không phải có biện pháp, chính là trước khi mở màn phải làm đối phương không thể phát ra âm thanh, hoặc đánh bại đối phương, như vậy với năng lực may mắn của Tiểu Ngốc nói không chừng còn cơ hội.”
“Bạn thân, còn cách nào khác không? Mình bị gãy xương vẫn chưa lành! Đánh bại Bùi Tì căn bản không có khả năng! Còn chưa tới gần người ta mình với Khuê Đế đã bị xử đẹp rồi!” Hải Nhân Tư buồn bực nói.
Khuê Đế tuy không muốn thừa nhận mình không bằng người ta trước mặt La Tố, chính là trời sanh tính thành thật nên vẫn gật gật đầu nói: “Yêm…. yêm cũng thấy không có cơ hội.”
Ngay lúc mọi người đang uể oải, Ôn Tư Đặc đột nhiên mở miệng: “Tôi cảm thấy có lẽ sẽ thắng.”
Tầm mắt mọi người, bao gồm cả La Tố đều tập trung về phía Ôn Tư Đặc, tựa hồ đang chờ xem anh sẽ nói gì nữa, chỉ có Khuê Đế hưng phấn hét lớn: “Anh họ, nhóm yêm….. thực sự có thể thắng sao? Thực sự tốt quá!”
Khuê Đế kích động làm Hải Nhân Tư cùng nhóm Phân Địch cảm thấy rất kỳ quái, Hải Nhân Tư sờ trán Khuê Đế nói: “Bạn thân, không sốt mà, không phải nói thắng là thắng được a! Sao lại hưng phấn như vậy?”
Khuê Đế không phục hét lớn: “Mọi người không hiểu! Nếu anh họ nói có thể thắng thì nhất định sẽ thắng!”
“Khụ khụ.” Hải Nhân Tư bị sặc nước miếng, người này cư nhiên lôi Ôn Tư Đặc ra, sao cậu dám nói mình không tin Ôn Tư Đặc? Không được, tuyệt đối không được gây ra ấn tượng xấu với thần tượng! Ngay lúc Hải Nhân Tư do dự không biết ăn nói thế nào, Ôn Tư Đặc đã mỉm cười nói: “Hồn thú trong cơ thể tôi có năng lực tiên tri.”
“Ai? ! !” Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch khó tin kêu lớn, La Tố tuy không khoa trương như bọn Hải Nhân Tư, bất quá cậu cũng có chút tò mò.
“Sao? Tôi chưa nói à? Hồn thú trong cơ thể tôi là thú một sừng.” Ôn Tư Đặc có chút buồn cười nhìn biểu tình trợn mắt há hốc của mọi người: “Thú một sừng trong thần thoại là sinh vật có thể biết trước mọi chuyện, tôi cũng không ngoại lệ, bất quá không biết vì nguyên nhân gì, năng lực của tôi cũng không quá mạnh, chỉ có thể mơ hồ cảm giác được chuyện sắp xảy ra mà thôi.”
“Này cũng rất giỏi a!” Hải Nhân Tư có chút kích động nói: “Phải biết tiên tri là năng lực hi hữu nhất trong hệ tinh thần, hơn nữa thú một sừng……” Hải Nhân Tư không khỏi tưởng tượng ra bộ dáng thánh khiết xinh đẹp của thú một sừng, không hổ là thần tượng Ôn Tư Đặc, cư nhiên ngay cả hồn thú cũng có mị lực như vậy.
“Không cần coi trọng như vậy, hồn thú thú một sừng của tôi chỉ có thể xem là dị loại, khả năng tiên đoán không mạnh, sức chiến đấu cơ hồ không có, dù sao ai cũng biết thú một sừng vựng huyết, vì thế mọi người cũng không cần quá tin vào tôi.” Ôn Tư Đặc nhẹ nhàng mỉm cười.
“Không, chúng ta kiên quyết tin tưởng vào lời tiên đoán của thú một sừng!” Hải Nhân Tư cùng Phân Địch nhất thời cảm thấy vô cùng hưng phấn, đây chính là lời tiên đoán của thú một sừng a! Bọn họ không có lý do gì thất bại!
“Yêm cũng vậy!” Từ nhỏ đã thấy qua năng lực của anh họ, Khuê Đế cũng hoàn toàn tin tưởng, chỉ có La Tố không phát biểu ý kiến gì.
Kỳ thực trước ngày tận thế, đã có không ít lời tiên đoán xuất hiện trên mạng, kỳ thực nổi danh nhất là lời tiên đoán của người Maya, vì thế La Tố cũng không nghi ngờ sự tồn tại của năng lực này, nhất là cậu còn đang ở một thế giới như vậy.
Bởi vì thương lượng không ra đối sách gì, vì thế bọn Hải Nhân Tư quyết định tin tưởng vào lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc, ý chí chiến đấu bừng bừng, ngẩng đầu xông trận. Ôn Tư Đặc đặt ghế lô như lần trước, mời La Tố cùng Milan cùng xem trận, La Tố cùng Milan nhận lời, vì thế cả ba cùng tới ghế lô.
Trận này người xem khá đông, bởi vì tất cả mọi người đều tò mò xem cậu nhóc may mắn Phân Địch sẽ may tới mức độ nào. Khán giả của hai học viện đều liều mạng cỗ vũ học viện mình.
“Tôi tin tất cả mọi người đều biết tuyển thủ của trận đấu hôm nay, vì thế tôi, người chủ trì cho trận đấu này cũng không giới thiệu nhiều! Trận đấu……. bắt đầu!”
Tuy Ôn Tư Đặc tiên đoán bọn Hải Nhân Tư sẽ chiến thắng, chính là La Tố cũng không tin tưởng hoàn tàn, phải nói là thế cục trên sân làm người ta không khỏi có chút hoài nghi Ôn Tư Đặc tiên đoán sai.
Ngay từ khi bắt đầu trận đấu, Bùi Tì đã xử dụng tiếng ca mỹ nhân ngư, Phân Địch là người đầu tiên ngã xuống, người thứ hai là Hải Nhân Tư, cuối cùng trên sân đấu chỉ còn mình Khuê Đế cố gắng chống đỡ, phạm vi công kích của sóng âm quá rộng, không thể giải quyết vấn đề này.
Bất quá âm thanh trí mạng trong tai bọn Khuê Đế đối với khán giả lại là một khúc hát tuyệt vời, tuy chỉ là thanh xướng nhưng lại làm trái tim người ta rung động không thôi.
“Hay…. tiếng ca hay quá.” Milan có chút lâng lâng.
Thần trí La Tố vẫn còn khá thanh tỉnh, bất quá thông qua màn hình ánh sáng cậu phát hiện không chỉ Milan, không ít người xem đều lộ ra vẻ mặt say mê.
“Năng lực của hệ tinh thần rất mạnh, tốt nhất đừng nghe nhiều, nếu không rất dễ bị thôi miên.” Ôn Tư Đặc thoạt nhìn cũng rất thanh tỉnh.
“Khuê Đế sắp chống đỡ không nổi rồi.” La Tố thản nhiên nói.
Ôn Tư Đặc biết ngụ ý của La Tố, bất quá anh chỉ cười không nói gì tiếp tục nhìn màn hình ánh sáng, vẻ mặt khá tùy ý, giống như đã nắm chắc mười phần.
Ngay lúc Khuê Đế sắp chống đỡ không được thì tiếng ca đột nhiên dừng lại, Bùi Tì có chút thống khổ ôm bụng, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống từ trán.
“Đội trưởng!” Hai đội viên muốn tiến tới đỡ Bùi Tì, nhưng bọn họ lại bị trượt chân té lăn quay trên mặt đất, Khuê Đế cũng ngây ngẩn, không còn tiếng ca gây ảnh hưởng, cậu ta có thể nhanh chóng giải quyết Bùi Tì, chính là hành động giậu đổ bìm leo không phải việc người thành thật như Khuê Đế sẽ làm, vì thế cậu ta có chút mờ mịt gãi gãi đầu, nói với người chủ trì ở đối diện: “Cái kia….. yêm có thể xin tạm dừng không?”
“Ách?” Người chủ trì cũng mờ mịt, hiển nhiên anh không ngờ có người lại sẵn lòng bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
“Cái kia….. xem xem anh ta có phải sinh bệnh không? Trước tìm bác sĩ chữa cho anh ta đi, sau đó yêm đường đường chính chính so trận với anh ta!” Khuê Đế lớn giọng quát.
Tuy hành vi của Khuê Đế có chút ngốc, bất quá lúc này không chỉ người chủ trì, ngay cả khán giả cũng bắt đầu bội phục chàng trai chân thật này, đây mới đúng là đàn ông chân chính a!
“Bụng…… đau quá…….” Bùi Tì lớn tiếng rên làm người chủ trì có chút khẩn trương, phải biết Bùi Tì là giống cái, hơn nữa gia thế lại tốt, nhất là chồng Bùi Tì còn là quan lớn trong quân đội, nếu Bùi Tì xảy ra chuyện, anh tuyệt đối không thể chịu nổi trách nhiệm.
Người chủ trì vội vàng tìm bác sĩ tới, bác sĩ kiểm tra cho Bùi Tì xong, gương mặt vốn hiền thành trở nên vô cùng nghiêm túc nói: “Cậu làm cái gì vậy! Cậu mang thai rồi có biết không? Đám người trẻ thật là, đã mang thai rồi mà vẫn còn cậy mạnh……”
Tuy Bùi Tì lúc này đã được chuyển tới xe chữa bệnh, bất quá vì Khuê Đế xin tạm dừng trận đấu nên camera vẫn tiếp tục ghi hình, vì thế đoạn nói chuyện của bác sĩ nhanh chóng được truyền ra ngoài màn hình ánh sáng.
“Mang thai? !” Này không chỉ người chủ trì, tất cả người xem đều kinh ngạc nhìn màn hình ánh sáng.
Có chuyện gì quan trọng hơn chuyện giống cái mang thai? Hiện giờ, có thể sinh một đứa nhỏ là chuyện quan trong nhất, vì thế Bùi Tì nhanh chóng quyết định: “Tôi bỏ quyền, còn nữa….. Lộ Bối Đức, đang xem tầng số này thì lập tức lăn lại đây cho tôi!”
Vì thế màn hình truyền hình trực tiếp dừng lại ở đoạn mỹ nhân ngư Bùi Tì hung ác nói với chồng mình, vì Bùi Tì bỏ quyền mà hai thành viên khác đã ngã không bò dậy nổi nên Khuê Đế cứ vậy mà kỳ tích không chiến mà thắng.
Khán giả nhìn màn hình trực tiếp, đầu tiên là trầm mặc, sau đó một trận hoan hô náo động hết cả sân đấu, sự tình giống một vở hí kịch quá đi? Có lầm không a! Vì cái gì sớm không phát hiện, trễ không phát hiện mà ngay lúc này lại phát hiện? Xú tiểu tử Phân Địch rốt cuộc có được vận cứt chó gì, thế giới này rốt cuộc có công bình không a!
Biểu tình của Milan cũng không khác đám khán giả là bao, tuy cậu tin tưởng vào lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc, cho rằng Hải Nhân Tư sẽ thắng, bất quá cậu không ngờ lại thắng một cách hài hước như vậy, vì thế lại trợn mắt há hốc.
“Anh biết Bùi Tì mang thai à?” Cho dù là La Tố cũng không thừa nhận nổi, năng lực tiên tri của Ôn Tư Đặc quả thực quá thần kỳ.
“Không biết.” Ôn Tư Đặc ăn ngay nói thật, anh dùng ngón tay quấn quanh sợi tóc bạc, Ôn Tư Đặc đứng dậy mỉm cười với La Tố: “Kỳ thực…. tôi loáng thoáng thấy được lời tiên tri có liên quan tới cậu.”
Đồng tử La Tố thoáng co rút, Ôn Tư Đặc không có gì phải lừa cậu, vì thế La Tố có chút để ý hỏi: “Lời tiên đoán gì?”
Ôn Tư Đặc làm bộ như lơ đãng đảo mắt qua Milan, sau đó mỉm cười: “Bí mật.”
“Cái gì? Hai người đang nói gì vậy? Bí mật gì?” Milan lúc này đã lấy lại tinh thần.
“Không có gì, chính là nói nên tới bệnh xá xem bọn Hải Nhân Tư.” Ôn Tư Đặc mỉm cười đi trước, La Tố không phản bác, Milan tựa hồ cũng tiếp nhận cách nói này vì thế cũng theo sau.
Lúc này các trận đấu khác vẫn còn đang tiến hành…. vì thế lúc La Tố cùng Ôn Tư Đặc và Milan băng qua khán đài, xa xa vẫn còn truyền tới tiếng náo động đinh tai nhức óc, vì muốn đi xem bọn Hải Nhân Tư nên La Tố cùng Ôn Tư Đặc không hề dừng lại, bất quá lúc đi vẫn nghe thấy tiếng người xem ồn ào thảo luận.
“Hôm nay rất tà môn a, bạn tôi mới gửi tin nói bởi vì mỹ nhân ngư Bùi Tì mang thai nên đội Đại Pháo Kim Cương lại thắng, tôi còn chưa lấy lại tinh thần thì trận đấu bên này lại xuất hiện thần thú trong truyền thuyết! Cậu nói xem vừa nãy chúng ta có hoa mắt không?”
“Không có khả năng, tất cả mọi người đều thấy mà, kia tuyệt đối là Thao Thiết, năng lực thôn phệ rồi cả hình thái thú kia, không phải Thao Thiết thì là gì?”
“Thực tà môn, bên quân đội nhất định chấn kinh đi? Cư nhiên ngay cả hồn thú Thao Thiết cũng xuất hiện, nếu lại lòi ra thêm Kì Lân thì hay rồi.” Hai cậu học trò vừa đi vừa thảo luận, không hể để ý chuyện mình nói bị người ta nghe hết cả.
“Chúng ta không nghe nhầm đi? Bọn họ nói Thao Thiết đúng không?” Milan vô cùng hưng phấn: “Lúc về ký túc xá nhất định phải tìm trận đó xem mới được.”
La Tố cũng có ý này, đối với thần thú truyền thuyết trong thượng cổ cậu ít nhiều cũng có chút hứng thú, Ôn Tư Đặc không nói gì, dọc theo đường đi chỉ cười cười.
Hoàn Chương 39.
|
Hải Nhân Tư cùng Phân Địch cũng không bị thương tích gì, chỉ bị lực tinh thần xung kích một chút. Tiểu Ngốc thì càng khỏe mạnh hơn, dường như nó có sự miễn dịch đối với công kích của hệ tinh thần, vì thế lúc Hải Nhân Tư và Phân Địch té ngã, Tiểu Ngốc vẫn như trước dại ra, chăm chú nhìn về phương xa không biết tên.
La Tố cũng thử kiểm tra năng lực may mắn của Tiểu Ngốc, cậu suy luận, Tiểu Ngốc có năng lực tăng mạnh sự may mắn, nhưng nó có hạn, nói cách khác nếu dùng nó để đánh thắng mỹ nhân ngư Bùi Tì thì rất khó khăn, vì thế La Tố chỉ kiểm tra xem năng lực may mắn của Tiểu Ngốc có tăng lên hay không.
Trải qua quá trình kiểm tra bằng lực tinh thần, La Tố phát hiện năng lực của Tiểu Ngốc mặc dù có tăng lên nhưng biên độ cũng không rõ, nói cách khác chuyện mỹ nhân ngư Bùi Tì mang thai là chuyện ngoài ý muốn, nó không phải kết quả từ sự may mắn của Tiểu Ngốc, dù sao theo kết quả kiểm tra của bác sĩ, Bùi Tì đã sớm mang thai, sỡ dĩ ngày đó ngã xuống có lẽ vì trải qua các trận chiến nên cơ thể quá mệt mỏi, có chút thành phần ngẫu nhiên, bất quá nhân sinh vốn luôn có những chuyện ngoài ý muốn.
Mặc khác vì Bùi Tì không thể tác chiến nên năng lực Tiểu Ngốc đột nhiên bùng nổ cũng không phải không có khả năng, bởi vì khế ước thú và chủ nhân liên hệ rất chặt chẽ, có thể Tiểu Ngốc nhìn thấy chủ nhân ngã xuống, vì thế bộc phát năng lực, kỳ thực lúc đó nếu hai đối thủ còn lại không vội vã chạy tới đỡ Bùi Tì, kết quả thắng bại cũng rất khó suy đoán.
Không nên tùy tiện làm bừa, đối với khế ước thú có thể gia tăng may mắn, chỉ cần một chút thay đổi cũng có thể phóng đại khả năng của mình, vì thế theo trình độ nào đó thì nó cũng ảnh hưởng tới kết quả.
La Tố nói phân tích của mình cho bọn Hải Nhân Tư cùng Phân Địch, đám người sợ hãi than thở, không ngờ còn phải chú ý nhiều vấn đề như vậy, nhưng cũng không khỏi vui sướng vì vận may hôm nay.
“Bất quá năng lực công kích của hệ tinh thần thật lợi hại, cho dù bịt tai lại thì tiếng ca vẫn vang vọng trong đầu.” Hải Nhân Tư vẫn còn hoảng sợ, Phân địch cũng không ngoại lệ.
“Các cậu nên thấy may mắn vì Tiểu Ngốc có khả năng miễn dịch với công kích của hệ tinh thần.” Lúc La Tố nói những lời này, Tiểu Ngốc cùng Đại Ngốc đang nhìn trần nhà phát ngốc, theo cặp mắt đang dại ra kia căn bản không biết được hai bé khế ước thú này đang suy nghĩ cái gì.
“Mình thực hoài nghi ngốc ngốc thú nghe không hiểu tiếng ca kia, có câu gì ấy, đàn gảy …. gảy……” Hải Nhân Tư nói.
“Đàn gảy tai trâu.” La Tố nói giúp.
“Đúng đúng! Chính là đàn gảy tai trâu.” Hải Nhân Tư cào tóc.
“Nói vậy phải cám ơn lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc đại nhân a, nếu không mọi người cũng không có lòng tin như vậy!” Milan không buông tha bất cứ cơ hội nào để biểu hiện trước mặt Ôn Tư Đặc.
“Không cần khách khí, kỳ thật lời tiên đoán cũng không nhất định sẽ chuẩn xác.” Ôn Tư Đặc là anh họ của Khuê Đế nên từ lúc vào ký túc xá của bọn Hải Nhân Tư, anh vẫn có thói quen ngồi cạnh Khuê Đế.
“Có ý gì a?” Hải Nhân Tư khó hiểu, tiên tri không phải là chuyện nhất định sẽ phát sinh trong tương lai sao? Vì sao lại không chuẩn xác?
Ôn Tư Đặc thấy trừ bỏ La Tố, ai cũng mang theo biểu tình nghi hoặc, vì thế anh kiên nhẫn giải thích: “Cái gọi là tiên đoán cũng chính là quỹ tích của vận mệnh, nếu là quỹ tích, tự nhiên sẽ có thể thay đổi, nghĩ kỹ xem, nếu kết quả tiên đoán thực sự không thể thay đổi, như vậy năng lực tiên đoán có gì hữu dụng?”
Hải Nhân Tư cùng nhóm Phân Địch nghe giải thích xong mới lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, Hải Nhân Tư thông minh đột xuất nói: “Nói cách khác tiên tri là nhìn thấy kết quả, sau đó sẽ thay đổi nó?”
“Có thể nói như vậy.” Ôn Tư Đặc vừa vân vê phấn kim cương của Khuê Đế, vừa nói: “Tiên đoán sư cường đại có thể thay đổi vận mệnh của một quốc gia, đôi khi quốc gia cùng liên minh không chỉ để ý tới binh lực cùng bố trí quân sự, tiên đoán sư cũng rất quan trọng. Bởi vì quỹ tích vận mệnh bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi theo thế cục, vì thế kết quả nhìn thấy hôm nay cùng ngày mai có thể không giống nhau. Càng là tiên đoán sư cường đại thì càng có khả năng tìm kiếm được kết quả chuẩn xác nhất trong quỹ tích phức tạp, cũng có thể cho ra kết quả vận hành cuối cùng trong vô số kết quả.”
“Đồng thời, bọn họ còn có thể sử dụng thủ đoạn để nhiễu loạn lời tiên đoán của người khác, làm quỹ tích càng phúc tạp hơn để người khác chỉ có thể nhìn được một kết quả mơ hồ, dù sao tương lai chỉ có mình mình nhìn thấy thì càng dễ thay đổi vận mệnh.”
Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch nghe Ôn Tư Đặc giải thích xong, đầu óc đều choáng váng, chàng ngốc Khuê Đế thành thật cào tóc: “Yêm ngu ngốc, yêm nghe không hiểu, yêm chỉ biết lần nào anh họ tiên đoán cũng rất chuẩn xác! Vì thế yêm tin tưởng anh họ!”
“Mình cũng vậy!” Hải Nhân Tư không phải không hiểu gì như Khuê Đế, bất quá cũng không hiểu rõ lắm, dù sao đoạn cuối gì mà quỹ tích thay đổi cậu quả thực cũng không hiểu, kỳ thực đối với bọn họ mà nói, lời của người tiên tri đã là kết quả rất đáng tin, huống chi lần này Ôn Tư Đặc tiên đoán rất chính xác, vì thế Hải Nhân Tư vẫn rất tin tưởng vào năng lực của Ôn Tư Đặc.
“Cám ơn.” Ôn Tư Đặc mỉm cười với mọi người, sau đó đứng dậy nói: “Thời gian cũng không còn sớm, tôi và Khuê Đế cáo từ trước, lần sau lại cùng mọi người xem trận đấu.”
Khuê Đế theo Ôn Tư Đặc đứng lên khỏi sô pha, trước lúc đi còn nhăn nhó thật lâu, tựa hồ muốn nói gì đó với La Tố, chính là chà tới mức hai tay đều đỏ lên, cậu ta vẫn chưa nói được gì, cuối cùng cũng là Ôn Tư Đặc kéo cậu ta rời đi.
Là người từng trải qua thời tận thế, La Tố cũng hơi hiểu được lời của Ôn Tư Đặc, bất quá có một số điều làm cậu rất để ý, Ôn Tư Đặc nói nhiều như vậy ý muốn nói với cậu, tương lai có thể thay đổi sao? Còn lời tiên đoán có liên quan tới cậu là ý gì?
Buổi tối, La Tố tới rừng rậm nhân tạo một chuyến, bởi vì thời gian dài ở cùng Tiểu Hoàng nên cậu có thể làm Tiểu Hoàng tiến hóa thêm một bậc, sau khi tiến hóa trên cổ Tiểu Hoàng mọc ra một vòng lông tơ thật dày, giống như khăn quàng cổ vậy. Sau khi thí nghiệm phát hiện mớ l6ng tơ này làm Tiểu Hoàng có năng lực thao tác nguyên tố thổ, đơn giản chính là Tiểu Hoàng có thể dùng bùn đất tạo thành một ít vật thể, tỷ như người khổng lồ linh tinh, hơn nữa vật thể này có chút giống năng lực triệu hồi.
Bất quá khuyết điểm của năng lực này cũng khá rõ, lông tơ trên cổ Tiểu Hoàng nhìn rất dày nhưng kỳ thật lại mọc thành từng nhúm, mà mỗi lần thao tác cần tiêu hao một nhúm lông cổ, mỗi lần dùng xong sẽ mất đi một chút, tuy nhúm lông này có thể khôi phục nhưng nó cũng hạn chế số lần Tiểu Hoàng có thể sử dụng, trên cổ Tiểu Hoàng bây giờ có 7 nhúm lông, nói cách khác một ngày Tiểu Hoàng chỉ có thể sử dụng năng lực này 7 lần mà thôi.
Bản thân Tiểu Hoàng cũng không thích nhúm lông trên cổ lắm, vì thế nó thường vươn móng vuốt cào cổ mình, may mà nó là một bộ phận cơ thể nên kéo mạnh cũng bị đau, vì thế Tiểu Hoàng cũng không dám kéo nhiều.
Đối với hình dáng bị thay đổi của Tiểu Hoàng, La Tố để huyễn nhãn thú tiến hành ảo giác, dưới số lượng lực tinh thần khổng lồ không ngừng cung cấp từ La Tố, chuyện này cũng không phải việc gì khó, bởi vì chỉ cần che dấu nhúm lâu dưới cổ Tiểu Hoàng là được.
La Tố định đổi khế ước thú, bất quá Tiểu Hoàng vừa thăng cấp nên phải ở bên cạnh cậu, mà huyễn nhãn thú cũng không thể đổi, vì năng lực ảo giác rất hữu dụng, vì thế suy nghĩ một phen, La Tố chỉ có thể đổi ngốc ngốc thú. Bất quá nghĩ tới lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc, cuối cùng La Tố cũng không đổi ngốc ngốc thú. Nếu là lời tiên đoán không may, có ngốc ngốc thú ở bên cạnh, ít nhiều thì năng lực may mắn cũng ảnh hưởng tới kết quả.
Vì thế La Tố quyết định rèn luyện lực tinh thần một chút, cậu chọn sư thú ở khu 50 có năng lực tương xứng. Dáng người của sư thú không cao, chỉ tới đầu gối La Tố, có chút giống một bé khủng long, phòng ngự cùng công kích rất cao, miệng có thể phun lửa, bất quá ngọn lửa không có uy lực bằng hỏa hầu, nhưng có thể xem là loại khế ước thú có công thủ cân bằng.
Sau khi rèn luyện kết thúc La Tố mới rời khỏi rừng nhân tạo, lúc quay về ký túc xá đã khá muộn, bọn Hải Nhân Tư cũng không khó hiểu chuyện La Tố xuất môn, bởi vì lúc đó bọn họ cũng không có ở phòng, lý do là tham gia khóa huấn luyện.
Tiểu Hoàng vì trên cổ có thêm một vòng lông mao nên nó có thói quen đưa vuốt cào cào cổ, mà bọn Hải Nhân Tư dưới năng lực của huyễn nhãn thú không nhìn thấy số lông mao kia, vì thế mỗi lần Tiểu Hoàng gãi cổ, Hải Nhân Tư lại thấy kỳ quái, có lần nhịn không được hỏi: “Bạn thân, Tiểu Hoàng gần đây bị gì thế? Sao nó cứ gãi cổ mãi?”
“……..” Nhất thời La Tố cũng không tìm ra lí do, vì thế cậu ôm lấy Tiểu Hoàng làm bộ nhìn nhìn, sau đó nói: “Hình như trên cổ bị nổi mụn, qua vài ngày là tốt thôi.”
“Nga……” Hải Nhân Tư vốn là người tùy tiện, vì thế cũng không nghi ngờ, bất quá nghĩ nghĩ một chút hỏi: “Khế ước thú cũng bị mụn à?”
“Ừ.” La Tố làm biểu tình chuyên nghiệp.
Vì thế Hải Nhân Tư hoàn toàn tiếp nhận cách nói này, cái gọi là bị lừa chỉ đơn giản như vậy.
***
La Tố mấy ngày nay cũng không rãnh rỗi, trừ bỏ tăng cường thực lực bản thân, cậu còn liên lạc với Ôn Tư Đặc, cậu không nghĩ Ôn Tư Đặc lừa mình, vì thế nếu có lời tiên tri liên quan tới mình, tốt nhất nên sớm hỏi rõ ràng, nếu là lời tiên đoán không tốt, ít ra cậu có thể chuẩn bị trước một chút, tựa như lời Ôn Tư Đặc nói, tương lai không phải không thể thay đổi.
Ôn Tư Đặc cũng nhận lời mời của La Tố, hai người hẹn gặp ở phòng vip của nhà ăn quân bộ, La Tố không có quyền hạn vào đây, bất quá Ôn Tư Đặc dựa vào địa vị của mình rất nhanh đã đặt được ghế lô.
La Tố cùng Ôn Tư Đặc đều chọn cà phê, bởi vì hiện tại là thời gian uống trà chiều, vì thế hai người chọn chút bánh ngọt. Ôn Tư Đặc biết mục đích La Tố tìm mình, vì thế anh không thừa nước đục thả câu, nhấp một ngụm cà phê nói: “Kỳ thực cậu không cần khẩn trương như vậy, tôi nói rồi năng lực tiên đoán của tôi cũng không mạnh, chỉ có thể thấy một vài chuyện sắp xảy ra mà thôi.”
“Một người có sự hiểu biết về quỹ tích vận mệnh rõ ràng như vậy lại có năng lực tiên tri không mạnh sao?” La Tố khẽ nhíu mi.
Ôn Tư Đặc cười khẽ: “Cậu không tin lời tôi.”
“Tôi nghĩ mấu chốt không phải ở chỗ tôi tin hay không.”
Ôn Tư Đặc nhìn La Tố, độ cung bên khóe môi lại tăng thêm vài phần: “Cậu nói đúng, bất quá tôi nghĩ mình nên giải thích một chút, năng lực mạnh yếu không liên quan tới hiểu biết ít hay nhiều, tôi rất có hứng thú với tiên tri nên tra xét không ít tư liệu, cũng gặp qua không ít đại sư tiên tri, nhưng tôi càng hiểu nhiều thì càng nhận ra tiên tri kỳ thực chỉ là một thứ buồn cười.”
“Vì cái gì?” La Tố nhíu mi.
“Bởi vì tiên đoán sư không thể nhìn thấy chuyện có liên quan tới mình, nói đơn giản là tiên đoán sư càng có ít ràng buộc thì lại càng tiên đoán được nhiều.” Nụ cười bên môi Ôn Tư Đặc có chút trào phúng.
“Anh cũng vậy sao?” La Tố thừa nhận mình có chút hứng thú.
“Đương nhiên, bất quá năng lực của tôi cũng không mạnh nên không sao.” Ôn Tư Đặc cúi đầu, dùng muỗng khuấy tách cà phê, La Tố không thấy rõ biểu tình của anh lúc này, bất quá theo ảnh ngược trong tách, nụ cười vẫn còn trên môi nhưng ánh mắt không hề có ý cười.
“Xem trận đấu của Thao Thiết chưa?” Ôn Tư Đặc đột nhiên hỏi.
“Ngày đó ở ký túc xá có xem qua, hình thái cùng năng lực thì khả năng là Thao Thiết rất cao.” La Tố cũng tra qua chút tư liệu, vì thế mới có suy đoán này.
“Không tồi, người này chính là Tu Lôi thần bí của học viện Kim Cương, tính cách của người này khá nguy hiểm, đoàn đội thì còn may chứ trong giải cá nhân, người này đấu mười trận, trong đó hết sáu tuyển thủ bị trọng thương, ba người bỏ quyền, còn một tuyển thủ vì được lão sư can thiệp nên chỉ bị gãy xương.”
“………” La Tố nhìn dòng nhiệt khí lượn lờ từ tách cà phê, chậm rãi mở miệng: “Người này có liên quan gì tới lời tiên tri?”
“Phản ứng thực nhanh.” Ôn Tư Đặc khen thưởng một câu: “Bất quá chỉ là có khả năng thôi, lần này tôi thấy hình ảnh khá mơ hồ, có lẽ bị người khác quấy nhiễu, bất quá cũng có thể vì năng lực của tôi có hạn.”
“Hình ảnh gì?” Đây mới là vấn đề La Tố để ý nhất.
“Có người bị thương, hơn nữa còn là người bên cạnh cậu.” Ôn Tư Đặc nói thẳng.
“Chỉ vậy?” La Tố nhíu mày.
“Chỉ vậy.” Ôn Tư Đặc uống hết tách cà phê: “Tôi nói rồi, tôi không thể tiên đoán những đối tượng có quan hệ với mình, tôi là anh họ của Khuê Đế vì thế tôi không tiên đoán được chuyện liên quan tới nó, nhưng lại có thể nhìn thấy qua người bên cạnh nó, bất quá vì chịu ảnh hưởng của Khuê Đế nên lời tiên đoán có chút mơ hồ.”
“Anh nói có lỗ hổng.” La Tố nhìn thẳng vào mắt Ôn Tư Đặc: “Anh đã nói chuẩn xác kết quả trận đấu trước, nếu thực sự không thể tiên đoán người có quan hệ với mình, như vậy anh không đoán được trận đó mới đúng, vì Khuê Đế cũng là một thành viên trong đội.”
“Không tồi.” Ôn Tư Đặc có chút tán thưởng nhìn La Tố: “Nhưng vì cái gì tôi nhất định phải thông qua người bên cạnh Khuê Đế để nhìn thấy kết quả?”
La Tố trầm mặc, phải nói là những lời này của Ôn Tư Đặc làm cậu nghĩ tới rất nhiều thứ, nếu không thể tiên đoán những người có quan hệ, như vậy mối quan hệ với người đó có thể kéo dài ra ngoài không? Mà Ôn Tư Đặc lại có thể nói ra kết quả chính xác của trận đấu đó……
“Trọng tài?” La Tố có chút kinh ngạc, trọng tài là sự lựa chọn tốt nhất, chỉ cần biết được kết quả mà trọng tài tuyên bố thì không khác gì biết hết mọi chuyện.
“Chính xác.” Ôn Tư Đặc không chút ngoài ý muốn khi thấy La Tố đoán được đáp án, bởi vì đối phương là một người thông minh.
“Anh rất giỏi.” Có thể vận dụng năng lực tiên tri tới mức này, không thể không làm La Tố bội phục.
“Quá khen, bất quá không phải lần nào cũng có người gián tiếp, tỷ như lần này.” Ôn Tư Đặc lúc này đã ăn xong phần bánh ngọt, anh dùng khăn ăn xoa xoa miệng: “Kỳ thực tôi luôn thử dùng năng lực tiên đoán tương lai của cậu, vì tôi không thể tiên đoán cho Khuê Đế.”
“Cứ vậy nói cho tôi biết không thành vấn đề sao?” La Tố không biết mục đích Ôn Tư Đặc nói chuyện này cho mình biết, bất quá cậu biết đối phương hẳn là không có ác ý.
“Cậu biết đi? Khuê Đế thực thích cậu.” Ôn Tư Đặc nhìn chăm chú vào mắt La Tố.
“……..” La Tố trầm mặc, về vấn đề này cậu không biết nên nói gì, vì thế chỉ có thể đáp: “Tôi đã cự tuyệt cậu ta rồi.”
“Hóa ra đã cự tuyệt rồi sao?” Ôn Tư Đặc ít nhiều có chút kinh ngạc, bất quá anh lập tức khôi phục bộ dáng tùy tính bình thường: “Cảm giác của tôi quả nhiên chính xác.”
“Cảm giác?” La Tố chọn mi.
“Cảm giác chúng ta là cùng một loại người, cậu có thể không chút do dự cự tuyệt Khuê Đế đại biểu cậu có mục tiêu xác định, cậu vĩnh viễn biết mình nên làm gì, vì thế cậu có thể phân loại chuẩn xác những người ở bên cạnh, bằng hữu chính là bằng hữu, người nhà chính là người nhà, người xa lạ là người xa lạ, cậu phân họ vào những ô vuông bất đồng, hơn nữa dựa theo tri thức cùng lễ nghĩa chuẩn xác để đối xử với những người đã được phân loại.”
“Đơn giản mà nói…..cậu có định nghĩa cho tất cả mọi người ở xung quanh, Khuê Đế đối với cậu mà nói chính là bằng hữu, vì thế cậu không chút do dự phân nó vào ô vuông bằng hữu, dùng cách thức đối đãi với bạn bè để đối xử với Khuê Đế, bởi vì cậu không phải loại người dễ dàng thay đổi phân chia của các ô vuông, điểm này, chúng ta rất giống nhau.”
La Tố trầm mặc, không phải không muốn phản bác lời Ôn Tư Đặc, mà phản bác không có ý nghĩa, có lẽ trong mắt người khác cậu quả thực giống như lời anh ta nói vậy.
“Tôi suýt chút nữa đã nghĩ anh là nhà tâm lý chứ không phải tiên đoán sư.” La Tố đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, Ôn Tư Đặc nói nhiều như vậy có ý gì?
“Không phản bác lời tôi sao?” Ôn Tư Đặc có chút ngoài ý muốn.
“Phản bác không có ý nghĩa, nếu anh đã nhận định về tôi như vậy, cho dù tôi giải thích cũng không được gì không phải sao? Tôi là dạng người gì không quan trọng, quan trọng là… tôi biết mình nên làm gì là đủ rồi.” La Tố lúc này cũng dùng xong buổi trà chiều, cậu gọi bồi bàn tới thu thập bàn ăn.
Trước lúc đi, La Tố đưa tiền cho Ôn Tư Đặc, bởi vì cậu là người mời nên La Tố trả luôn phần hai người, đương nhiên Ôn Tư Đặc không nhận.
“Không cần khách khí với đại minh tinh a.” Ôn Tư Đặc tỏ ý anh không thiếu chút tiền này.
“Lần này là tôi mời, mặc khác anh còn giúp tôi một chuyện, như vậy tôi mời anh mới đúng, đương nhiên dựa theo phân tích của anh lúc nãy, anh cũng có thể cho rằng tôi tự đưa mình vào ô vuông phải trả tiền.”
“Phốc ——” Ôn Tư Đặc nhịn không được bật cười: “Thật đúng là, nếu tôi không để cậu trả chẳng phải không xứng làm bạn rồi sao?” Ôn Tư Đặc nhận tiền, bất quá câu tiếp theo của cậu làm anh sợ run một lát.
“Hóa ra anh phân tôi ở ô bằng hữu sao?” Bởi vì La Tố đã đi ra ngoài ghế lô nên Ôn Tư Đặc không nhìn thấy biểu tình của cậu, bất quá anh có cảm giác bị lời của mình quật lại mình, tuy là cảm giác này cũng không tệ lắm.
“Thế cậu phân tôi vào ô nào?” Ôn Tư Đặc bắt kịp cước bộ La Tố.
“Giống anh.” Ngữ khí La Tố không khác gì bình thường, bất quá Ôn Tư Đặc biết người như La Tố một khi thừa nhận đối phương thì sẽ không dễ dàng thay đổi.
“Tôi có cảm giác chúng ta sẽ trở thành tri kỷ, cậu thấy vậy không? Lần đầu tiên gặp cậu, tôi biết chúng ta rất hợp nhau.” Ôn Tư Đặc kéo thấp vành nón, cười khẽ.
“Hóa ra trừ bỏ chuyên gia tâm lý anh còn kiêm chức thần toán.” Bất tri bất giác, quan hệ của hai người đã kéo lại gần hơn.
“Đây là giác quan thứ 6 của tiên đoán sư.” Ôn Tư Đặc sửa lời.
Trên đường hai người nói chuyện phiếm một lát, sau đó liền tạm biệt ở bể phun nước trước trường, Ôn Tư Đặc trước lúc đi còn quay đầu lại nói với La Tố: “Khuê Đế là người tốt.”
“Chính là tôi đã đặt cậu ta vào một ô chết.”
“Tôi có cảm giác tự chui đầu vào rọ.” Ôn Tư Đặc bật cười.
“Cảm giác của anh không sai.” Khóe môi La Tố hiếm có dịp nhếch lên vài phần.
“Sau này còn gặp lại.” Ôn Tư Đặc đưa lưng về phía La Tố, phất phất tay.
“Ân.” La Tố nói nhẹ.
Trở về ký túc xá, bọn Hải Nhân Tư liền vọt tới trước mặt La Tố, vẻ mặt bi tráng: “A Tố, chúng ta chết chắc rồi.”
“Lần này tuyệt đối là diệt đoàn a!” Milan chỉ kém không gào lên.
“Có lịch thi rồi à?” La Tố rất nhanh tìm được nguyên nhân mọi người thất thường như vậy.
“Ừ……” Hải Nhân Tư sắp khóc ròng: “Sao tay mình lại xui xẻo như vậy a! Cư nhiên đụng ngay Thao Thiết truyền thuyết! Lần này một phần vạn may mắn cũng không thể dùng!”
Phân Địch ôm Tiểu Ngốc nhà mình co rút trên sô pha, tuy cậu không phát biểu ý kiến gì nhưng nhìn thần sắc thì hẳn là rất đồng ý với quan điểm của Hải Nhân Tư.
“Để mình gọi cho Khuê Đế, nhờ Ôn Tư Đặc đại nhân tiên đoán cho tụi mình một lần nữa!” Hải Nhân Tư đặt hết toàn bộ hi vọng vào lời tiên tri.
La Tố không ngăn cản Hải Nhân Tư, bởi vì trong đầu cậu vang vọng lời tiên đoán Ôn Tư Đặc nói khi nãy……
【Sẽ có người bị thương, hơn nữa còn là người bên cạnh cậu.】
Ngay lúc này bọn Hải Nhân Tư lại đụng phải Thao Thiết Tu Lôi, đây chỉ là trùng hợp thôi sao? Hay người bị thương trong lời tiên tri của Ôn Tư Đặc chính là bọn Hải Nhân Tư…….?
Hoàn Chương 40.
|
|
hay lam
|