Cho Tôi Một Bát Cháo
|
|
Thấm ướt sữa tắm len vào bộ vị ngượng ngùng kia, Chu Châu chỉ nhíu nhíu mày, ghé vào trên người Long Hành Thiên, nhẹ thở hổn hển.
Có lẽ là mới vừa rồi đã đáp ứng hắn phải “Chủ động” biểu đạt tình cảm của mình, Chu Châu hôm nay ngược lại thực phóng túng, ở thời điểm Long Hành Thiên tiến vào, còn nhẹ nhàng vặn vẹo thắt lưng điều chỉnh tư thế, làm mình thích ứng rất tốt —— lại nghe hô hấp Long Hành Thiên chợt ồ ồ lên.
“Chu Châu, em đừng động……” Phát ra thanh âm áp lực, Long Hành Thiên lấy tay cố định dừng tại thắt lưng cậu.
Chu Châu cũng không nghe hắn cảnh cáo, cánh tay chống đỡ mép bồn tắm lớn, thân thể cố gắng hướng về phía trước di động, sau đó lại nhẹ nhàng trầm xuống, đưa hắn dục vọng nhiệt tình toàn bộ chưa vào, thanh âm có vẻ vỡ vụn không chịu nổi: “Em…… từng nói…… muốn chủ động……, anh đừng động, em đến…… Thử xem.”
Long Hành Thiên bất đắc dĩ, tuy rằng nhìn cậu ngồi ở trên người mình bộ dáng thở dốc, trên thị giác cực đủ lực rung động, hơn nữa trên tâm lý cũng nhận được cảm xúc thỏa mãn thật lớn, nhưng cậu ấy lại lộn xộn không hề kết cấu —— thật sự là một loại tra tấn đáng sợ!
Chu Châu mang trên mặt một vòng đỏ ửng làm cho người ta tâm động, ngón tay chống bồn tắm bởi vì quá mức dùng sức mà khớp xương có vẻ rõ ràng, một bên hoạt động, một bên nhẹ thở hổn hển, ngẫu nhiên tràn ra vài tiếng rên rỉ.
Bị cậu xứng dáng vẻ ấy kích thích đến toàn thân nóng lên, bộ vị nào đó lại trướng lớn vài phần.
“um……”
Chu Châu nheo mày, người này cư nhiên còn chưa xong việc này, không biết tôi mệt chết đi sao? Có chút bất mãn liếc mắt nhìn Long Hành Thiên một cái, lại nhìn thấy hắn nhẹ nở nụ cười.
“Vẫn là anh đến đây.”
Nói xong, mạnh xoay người một cái, đem Chu Châu đặt ở dưới thân.
Chân bị hắn đặt trên bồn tắm lớn, tay tự nhiên đưa qua, giữ lấy mông cậu, nhẹ nhàng rời khỏi, lại sâu đậm cắm vào.
“A……” Trong cơ thể địa phương mẫn cảm đã bị mãnh liệt kích thích, Chu Châu không khỏi kêu lên tiếng: “Anh chậm một chút……”
Bị cậu “Chủ động” biến thành mau hỏng mất, Long Hành Thiên khắc chế ý tưởng điên cuồng tiến lên, tiến hành theo chất lượng, làm cho đối phương cũng cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt.
Mỗi một lần tiến sâu ra ít, kéo theo ma xát nóng bỏng, giữa bá đạo, lại lộ ra ôn nhu.
Nước trong bồn tắm bởi vì động tác kịch liệt mà lay động lên, tiếng nước ào ào vỗ mặt đất, như đang giúp vui cho hai người, thanh âm có tiết tấu, tăng thêm vài phần mị hoặc.
Ngẫu nhiên truyền ra rên rỉ và thở dốc, một phòng nhiễm xuân sắc mập mờ.
“Ba, mở cửa mở cửa! con muốn đi WC!”
Hai người đang tựa vào cùng nhau điều chỉnh hô hấp hỗn loạn sau tình cảm mãnh liệt, lại đột nhiên nghe được ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa dồn dập.
Long Hành Thiên lạnh lùng nói: “Đi nhà vệ sinh khác.”
“Nơi đó đèn bị hư! Con nhịn không nổi, người mau mở cửa a!”
Long Hành Thiên vội vàng từ trong bồn tắm nhảy dựng lên, lung tung quấn khăn tắm, lúc này mới đi ra bên ngoài, mở cửa, “Hạn cho ba mươi giây, ngươi nhanh chóng giải quyết cho ta!”
May mắn nơi này nhà tắm cùng nhà vệ sinh có ngăn cách, trung gian có miếng chắn thủy tinh.
Chu Châu ẩn vào trong bồn tắm, dùng bọt nước che lên mình, nghe bên ngoài Tiểu Diễn WC xong lúc sau, cùng ba ba nhóc nói: “Chú Chu đâu dzạ?”
“Ở phòng ngủ.”
“Không tin, con đi phòng ngủ xem qua, chú không có.”
“Ách…… chú ấy đi về rồi.”
“Gạt người, túi của chú còn tại phòng khách mà.” Long Diễn một bộ ngữ khí bi phẫn: “có phải người lại khi dễ chú Chu không! Buổi sáng hôm đó lúc người đi tụ họp, con thấy chú Chu một mình nằm ở trên giường run rẩy, trên cổ còn có sẹo, là người đánh sao?”
“Ta……” Long Hành Thiên á khẩu không trả lời được.
Chu Châu bất đắc dĩ, “Tiểu Diễn, ta ở bên trong, con vào đi.”
Long Diễn nghe được thanh âm của Chu Châu, lập tức vào trong phòng, thấy Chu Châu thân thể ngâm mình trong bồn tắm, chỉ lộ ra cái đầu, mỉm cười.
Long Diễn quay đầu nhìn cha: “Chú Chu đang tắm nha, ba người gạt con làm chi?”
Nói xong liền hướng nhìn thăm dò bồn tắm, bị Long Hành Thiên vỗ đầu: “Nhìn chỗ nào hả, nhóc quỷ không lễ phép.”
Long Diễn sờ sờ đầu, “Chú Chu, các người cãi nhau sao?”
Bị Long Hành Thiên nhéo lỗ tai tha ra cửa, “Ngươi đi theo ta, ta có chuyện muốn nói.”
Ngoài cửa, Long Diễn ủy khuất nhìn Long Hành Thiên, sờ sờ lỗ tai bị hắn nhéo lấy.
Long Hành Thiên thản nhiên nói: “Đừng giả bộ, ta cũng chưa dùng sức, ngươi căn bản không đau.”
Long Diễn thay bộ mặt tươi cười: “Chú Chu đối với con rất tốt, con thích chú ấy, người cho chú ấy ở nhà của chúng ta vài ngày được không?”
Long Hành Thiên trầm mặc một lát, nhẹ nhàng sờ sờ đầu Long Diễn.
“Chú ấy về sau vẫn sẽ nơi này, cao hứng chứ?”
“Thật sự?”
“Tiểu Diễn, ba ba có chuyện phải nói cho ngươi, ngươi trước kia không phải vẫn nghĩ muốn có một gia đình đầy đủ sao? Hiện tại, ba ba có thể cho ngươi một gia đình, mà bất quá, gia đình này có một chút bất đồng, dù cho không có ma ma, mà có hai người ba ba, nhưng là hai người ba ba đều đồng dạng yêu ngươi, đối tốt với ngươi.”
“Người đối với con không tốt.” Tiểu Diễn dừng một chút, thấy cha mặt nghiêm đen, vội vàng cười nói: “Hiểu rồi, chú Chu dọn ở lại dây thật sự là quá tốt, các người nói chuyện phiếm cũng tiện, tiết kiệm được thiệt nhiều tiền điện thoại.”
Long Hành Thiên bất đắc dĩ cười: “Ngươi bây giờ còn nhỏ, rất nhiều chuyện nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu, ngươi chỉ cần biết rằng, ta với ngươi, còn có chú Chu, là người một nhà, ngươi phải giống tôn kính ba ba mà tôn kính chú ấy, phải giống yêu ba ba mà yêu chú, có nghe hay không?”
“Con càng thích chú ấy, sao có thể……”
Long Hành Thiên trở mình xem thường: “Có thể, dù sao, ngươi không được đối chú ấy bất kính, phải ngoan ngoãn nghe lời chú.”
“Kia vạn nhất người nói và chú nói không giống nhau, con nghe lời người hay là nghe chú?”
Long Hành Thiên bị đứa nhỏ này làm tức giận đến không nhẹ, trầm mặc một lát, bất đắc dĩ nói: “Vậy ai đều đừng nghe, chờ người lớn trao đổi tốt lúc sau, ngươi nghe sau.”
Long Diễn gật đầu: “Dạ, đã biết.”
“Từ giờ trở đi, ngươi phải gọi chú ấy là ba ba, biết không?”
“Vậy gọi người là gì?”
“Ngươi muốn gọi ta cái gì?” Vươn tay làm bộ muốn đánh người, Long Diễn theo phản xạ rụt đầu: “Ông ba.”
Long Hành Thiên nhíu mày: “chữ ông xóa, cũng gọi ba ba.”
Cha con hai người thương lượng cho tới lúc xong rồi, vừa quay đầu lại, lại phát hiện Chu Châu mặc áo ngủ đứng ở cửa, thần sắc trên mặt tràn đầy cảm động.
Long Diễn thực thức thời nhào qua ôm lấy Chu Châu : “Ba ba.”
Chu Châu cũng ngồi xổm xuống, ôm chặt nhóc, nhẹ nhàng vuốt đầu của nhóc: “Tiểu Diễn, chúng ta là người một nhà, về sau sẽ không…… ra đi nữa.”
Long Diễn liều mạng gật đầu, cánh tay nhỏ bé mềm mại vòng qua cổ Chu Châu.
Bị ông nội nhóc và mẹ giả mang đi một khắc kia, chính mình không có đứng ra lưu nhóc lại, ánh mắt đứa nhỏ ủy khuất lúc ấy, đến bây giờ nhớ tới, như trước làm cho ngực người ta phát đau.
Nhóc tín nhiệm mình như vậy, ỷ lại mình, nhưng mà chính mình lại không có biện pháp bảo hộ cho nhóc.
Đơn giản là tự cho là đúng nghĩ rằng mình tại nhà này cũng không có thân phận, càng không có tư cách —— nhưng không nghĩ đến, ở trong lòng Long Hành Thiên , ở trong lòng Tiểu Long Diễn, đã sớm đem mình trở thành một phần trong gia đình này.
|
Hiện tại thẳng thắn hết thảy, rốt cuộc có thể lòng không khúc mắc nói ra, tôi Chu Châu, là người yêu của cha Tiểu Diễn, cũng là người Tiểu Diễn thân nhất.
“Tiểu Diễn, ngươi muốn đem chú ấy đè chết sao?” thằng nhóc đó ôm Chu Châu, bị Long Hành Thiên tóm lôi ra, “Tốt lắm, thời gian không còn sớm, xéo đi ngủ đi.”
“Ba, con đêm nay phải cùng ba ba Chu ngủ.”
“Không được, tự mình ngủ.”
Long Diễn dạng xin giúp đỡ nhìn phía Chu Châu, Chu Châu nhẹ cười cười: “Tự con ngủ đi, chúng ta còn nói chuyện, ngày mai cùng con ngủ ngon sau sao?”
Bị Long Hành Thiên ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm, Long Diễn chặn lại nói: “Không cần, tự mình ngủ đi, thầy giáo nói trẻ nhỏ phải sớm học được độc lập.” Nói xong, le lưỡi, xoay người chạy trốn, đến phòng ngủ sau đó mới nhô đầu ra nói: “Hai vị ba ba ngủ ngon.”
Chu Châu bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Long Hành Thiên một cái, người sau lại mỉm cười: “Em đừng chiều phá hư nó, thằng nhỏ này thực nghịch ngợm.”
“Uh, em có đúng mực.”
“Như vậy, đi phòng ngủ tiếp tục tâm sự?”
Chu Châu mỉm cười: “Hảo.”
Sau đó, tự nhiên, dắt tay Long Hành Thiên.
★ Mời các bạn xem tiếp Chương 33
|
Thớt ơi. Chap mới đi. Hóng tự qua tới giờ.
|
Tiep di nao. Phai cai thien quan he cua Van Ban va Tu Phong ...
|
Chương ba ba: thực xin lỗi, Văn Bân
Sáng sớm hôm sau, Long Diễn sớm chuẩn bị tốt hộp thuốc, căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng
mà nói, chú Chu ở nhà ngủ ngày hôm sau khẳng định sẽ nổi bệnh sởi.
Tuy rằng hiện tại tuổi nhỏ, không hiểu sự thâm thuý của nguyên lý lây cảm cúm, bất quá thấy chú Chu chẳng có không thoải mái, ngược lại mỉm cười, Long Diễn lúc này mới yên lòng lại.
Nhưng thật ra Chu Châu vẫn lo lắng: “Đứa nhỏ tại trong hoàn cảnh kiểu này lớn lên, có thể xảy ra vấn đề gì hay không……”
Long Hành Thiên nói: “Phải tin tưởng năng lực kháng đả kích của thằng nhóc quỷ ấy, không có việc gì.”
Như vậy mới yên tâm xuống, người một nhà vui vẻ hoà thuận, cùng nhau ăn điểm tâm, sau đó Long Hành Thiên lái xe, tiện đường đưa hai vị đến trường đi làm, đương nhiên, như trước là Long Diễn phải quấn quít lấy Chu Châu xếp ngồi phía sau.
Long Hành Thiên cảm thấy địa vị bản thân tại cái nhà này đang chậm rãi phát triển theo hướng không tốt, Tiểu Diễn thích Chu Châu rõ ràng còn hơn mình —— bất quá, bọn họ ở chung vui vẻ, Long Hành Thiên trong lòng ngược lại thực hạnh phúc đi được.
Xe chạy đến phố mỹ thực phụ cận, Tiểu Diễn muốn đi mua chút đồ ăn, Chu Châu liền xuống xe bồi nhóc.
Long Hành Thiên coi xe, nhàm chán mở âm nhạc nghe, đột nhiên một trận tiếng động kịch liệt, có người hung hăng đập cửa kính xe, quay đầu, đã thấy Văn Bân vẻ mặt hung ác lom lom nhìn mình.
Long Hành Thiên đáy lòng cười thầm, nhìn cậu bộ dáng thổi râu trừng mắt, thiệt đúng là đáng yêu mà.
Quay cửa kính xe xuống, nắm tay Văn Bân nháy mắt liền vung qua, bị Long Hành Thiên cực chuẩn xác bắt lấy.
Văn Bân dường như cảm thấy thật mất mặt, vội vàng đem tay thu về, xoa lại xoa, sau đó xoay qua nắm chặt áo Long Hành Thiên: “Tui cho anh biết, họ Long, anh dám khi dễ Chu ca tui, tui đập nát xe của anh anh tin không?”
Long Hành Thiên mỉm cười: “Tôi tin.” Dừng một chút, buồn cười nhìn cậu một cái, hỏi: “Cậu tại đây làm cái gì, sẽ không đặc biệt chờ đập tôi nha?”
“Nga, tui ở đối diện siêu thị mua bánh mì, thấy xe của anh, cứ tới đây ‘ ân cần thăm hỏi ’ một tiếng.” Nói xong, trợn mắt liếc Long Hành Thiên một cái, “Chu ca tui cũng không phải dễ chọc, anh dám khi dễ anh ấy, hỏi qua quả đấm của tui trước.”
Long Hành Thiên nhìn thoáng qua cậu nắm lên quả đấm, ngón tay thon dài sạch sẽ, nhìn qua rất xinh đẹp, bất quá, chỉ là bộ dạng chả có sức lực……
Không khỏi vừa cười lên: “Đã biết, tôi sẽ không khi dễ cậu ấy, cậu yên tâm đi.”
Vừa dứt lời, chỉ thấy đường cái đối diện Chu Châu dắt Tiểu Long, vẻ mặt tươi cười tiêu sái lại đây.
Văn Bân há hốc mồm, sửng sốt một lúc lâu sau mới căm phẫn nói: “Chu ca, anh sẽ không theo gã hòa hảo chứ? !”
Chu Châu cười khẽ gật đầu: “uhm, giải thích rõ ràng thì hòa hảo, đều là người trưởng thành rồi còn ầm ĩ cái gì chứ, cậu cho là tất cả mọi người nhàn như cậu sao.”
Tâm tình rất tốt, pha trò với Văn Bân.
Văn Bân thật sự bị tức rồi, chính mình còn ngốc hồ hồ tại đây thay anh bênh vực kẻ yếu, anh ta đã sớm vô cùng cao hứng dắt nhóc Tiểu Long làm ba sau rồi!
Thổi khí nửa ngày, sau mới hung hăng trừng liếc mắt nhìn Chu Châu một cái, ném câu: “Không tiền đồ.” Sau đó chuyển hướng Long Hành Thiên: “Thuận tiện hỏi một chút, biết họ Từ kia đi đâu chứ?”
Long Hành Thiên ý vị thâm trường cười, “Như thế nào, nhớ cậu ta?”
“Tui kháo, tui nhớ hắn? Tui càng nhớ mộ phần tổ tiên nhà hắn .” Văn Bân hung hăng trừng mắt liếc nhìn Long Hành Thiên một cái, tức giận đến thổi khí mãi: “Tên khốn kiếp kia mấy ngày không trở lại cũng không chào hỏi, mẹ kiếp, đống quần áo trong máy giặt đều thành sâu dài! Hắn chuồn, tui còn bị thầy làm vật hi sinh mắng một trận, nói cái gì ‘ không tốt đi theo đàn anh học tập, cả ngày lúc ẩn lúc hiện, không học vấn không nghề nghiệp ’.Bóng dáng hắn cũng chả có, tui học cái rắm.”
Mới vừa nói xong, thấy bên cạnh vây quanh thiệt nhiều người xem náo nhiệt, cười hì hì chỉ trỏ, tựa như xem xiếc thú.
Chu Châu vẻ mặt cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm miệng mình……
Bị mọi người nhìn chê cười, Văn Bân không khỏi có chút ngượng ngùng, mặt đỏ bừng, gục đầu xuống đến, nhẹ giọng nói: “Cái kia, anh có biết hắn đi đâu không? Giúp chuyển lời một tiếng, gọi hắn mau chạy về đây đi.”
Long Hành Thiên mỉm cười: “Cậu ấy có thể ở chỗ Hạ Phong, nếu không cậu đi đại học F tìm xem?”
Văn Bân nhức đầu: “Tui mới không tìm hắn, tui đi đây, tạm biệt.” Sau đó lại chuyển hướng Chu Châu, sáp qua nhẹ giọng nói: “Nhanh như vậy liền tha thứ hắn, phải cho hắn nếm chút mùi đau khổ ăn chứ, bằng không tôi sẽ khinh bỉ anh.”
Bị Chu Châu nhéo nhéo lỗ tai: “Cậu có thể cút đi, đừng để tôi dọa người.”
Văn Bân xoay người đi rồi, bộ dáng ủ rũ nhìn qua trái lại thực buồn cười.
Vốn không muốn đi đại học F tìm người, ai kêu trường học kia ngay tại trên đường đằng trước chứ, không đi cũng không được, đây chính là”Nhất định phải” phải “Đi ngang qua”.
Văn Bân tay để trong túi, ngâm hát, cửa trường học lay động ban ngày, chung quy cảm thấy trường học này không khí quá u buồn, Hạ Phong loại người này cũng có thể làm thầy giáo trường học, phỏng chừng cũng chẳng đến được chỗ tốt.
Quanh quẩn cửa một hồi sau, lúc này mới lên đường hồi phủ.
Di động lại đột nhiên vang lên, vừa thấy trên điện báo biểu hiện “Từ cặn bã”, Văn Bân căng thẳng, không cẩn thận quăng điện thoại vào trong hồ……
Bên cạnh một người nam sinh dựa vào cây xem kịch vui, thật lâu lúc sau mới hướng bên này đi tới, cười tủm tỉm nói: “Anh em, kiếm đi, thất thần làm chi.”
Dứt lời, vén tay áo, ngồi xổm xuống mà bắt đầu mò kiếm.
Nước hồ này thật sự là nông đến khiến người phẫn nộ, chính mình vừa rồi bởi sợ nước mà không dám mò kiếm, đã tiểu nhân nhỏ bé mà còn đánh mất một lần nhân……
Nam sinh kia vớt xong lúc sau, mở ra di động sau vẫy nước, rồi đưa cho Văn Bân: “Còn có một chút, về dưới ánh nắng đem phơi, hẳn là còn có thể dùng đi.”
Văn Bân gật gật đầu, nhét di động vào lại trong túi.
“Khụ, cám ơn.”
“Khách khí.” Nam sinh nói xong muốn đi, đi một bước đã bị Văn Bân vỗ vỗ bả vai ngăn trở.
“Vị bạn học này, xin hỏi bạn quen thầy Hạ chứ?”
“Chỗ nào nhiều thầy giáo, cậu nói chính là thầy Hạ nào a?”
“Kêu Hạ Phong, vị ấy mới vừa về nước.”
“Nga…… Vị kia a……” Nam sinh hiểu rõ gật gật đầu, cố ý kéo dài âm cuối, tại Văn Bân biểu tình vẻ mặt chờ mong, cười nói: “Không biết.”
Nói xong liền quay đầu đi mất.
Văn Bân một mình trên đường quay về trường, tâm tình rất là phiền muộn, di động yêu quí nhất bị ngâm nước, còn bị một thằng qua đường đùa giỡn, quả nhiên là khi xúi quẩy uống nước lạnh cũng bị tắc nha.
Chính mình sống nhiều năm như vậy, sao lại hở một tí đã bị người trêu cợt? Chẳng lẽ chính mình có một loại thể chất có thể kích người ta dục vọng khi dễ?
Chu Châu như thế, Long Hành Thiên như thế, Từ Phong với Hạ Phong lại như thế, như thế nào ngay cả tên qua đường Giáp cũng như vậy chứ, thật sự là khiến cho người ta tức giận cùng thêm bi ai, đem lão tử là mèo bệnh, đó là lão tử chưa phát uy!
Một đường buồn bực cúi thấp đầu, tới rồi ký túc xá, sau lại bị loại áp suất thấp quen thuộc làm sợ tới mức toàn thân căng thẳng……
“Anh, anh đã trở lại.” Văn Bân dựa vào tường hướng phòng ngủ đi, trộm nhòm phòng khách, người đàn ông nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon uống trà, đúng là Từ Phong đã biến mất hai ngày qua.
Nhìn hắn vẻ mặt lạnh lùng, tinh thần trái lại rất tốt.
“Ừ.” Lãnh đạm trả lời, sau đó tiếp tục uống trà.
Văn Bân nuốt nuốt nước miếng, không được tự nhiên xoay tay nói: “Cái kia, thầy nói a, đầu đề mấy ngày nay sẽ bắt đầu, kêu đàn anh ngày mai mang tui với Lưu Ba đi, thảo luận bàn bạc với ông ấy.”
|