Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
|
|
CHƯƠNG 40 : BUỔI PHỎNG VẤN DÂM ĐÃNG
Kế tiếp vài ngày, thời kì không có game, Lương Tu Ngôn bắt đầu chính thức khinh cuộc sống ở nhà.
Bởi lúc trước cứ chìm đắm vào game, phòng trở nên bê bối không chịu nổi, ngay cả dáng người cũng có xu hướng hơi hơi biến tướng. Lương Tu Ngôn vội dọn dẹp phòng, vào phòng tập thể thao luyện cơ bụng, vào tiệm cắt tóc xén đi mái tóc bất tri bất giác đã dài.
Cậu ngắm mình trong gương, xem như là anh chàng đẹp giai. Nhưng mà, Mạc Tuấn Ninh gặp qua một đống trai xinh gái đẹp, sao lại thích mình chứ?
Ai, Lương Tu Ngôn thở dài, yên lặng buông di động.
Đúng vậy, mấy ngày nay, tuy rằng trong đầu luôn nhớ đến đối phương, nhưng Lương Tu Ngôn chính là chả dám gọi điện qua.
Lương Tu Ngôn suốt mấy ngày này buồn đầu vào sơ yếu lý lịch, cuối cùng cũng có kết quả bất ngờ.
Hôm nay, cậu nhận được một cuộc điện thoại, thanh âm đối phương ngọt ngào lịch sự của một cô gái trẻ.
“Alo, xin chào, xin hỏi có phải Lương tiên sinh, chúng tôi là công ty hữu hạn mỗ mỗ.”
Công ty xx? Lương Tu Ngôn vừa nghe trong lòng mừng như điên, thiếu chút nữa kích động
từ trên sô pha nhảy dựng lên.
Đây chính là đại công ty a, năm đó lúc cậu tốt nghiệp đã nghĩ đi vào, tuy rằng cuối cùng ngay cả cửa sơ yếu lý lịch cũng chả qua được.
“Đúng, là ta. Xin chào, xin chào.”
“Chúng tôi ở trên mạng nhận được sơ yếu lí lịch ngài gửi tới, không biết ngài có thuận tiện buổi chiểu ngày mai đến đây tham gia thi viết?”
“Vâng vâng,” Lương Tu Ngôn vội vàng đáp ứng, cơ hội tốt thế này, cậu đây còn cầu không được, “Không thành vấn đề.”
“Được rồi, buổi chiều hai giờ rưỡi, địa chỉ công ty chúng tôi là……”
Cúp điện thoại, Lương Tu Ngôn làm chuẩn bị vì nhận lời mời ngày mai, dù sao ai biết được ba công tư lớn thi viết thì ra đề bài gì chứ, nói không chừng còn có mấy câu hỏi logic hại não sao, tóm lại chỉ có ngươi không thể ngờ tới, không có đối phương không thể ra đề. (thật ra là cân não nhơn mà ta thích từ hại não XD~)
Lương Tu Ngôn nghiêm túc cả chiều, sưu tập các loại vấn đề thi viết thông thường. Ngày hôm sau, cậu mặc áo sơmi trắng tây trang đen, dáng vẻ tinh anh đến công ty mỗ mỗ.
Thông báo trước với nữ tiếp tân mục đích tới, cậu được dẫn đến một gian phòng họp kiểu nhỏ. Nữ tiếp tân rót cho cậu tách cà phê, nói cậu chờ một lát tổng giám đốc sẽ ghé qua đây tiến hành thi viết lần này, sau đó đóng cửa lại lui ra ngoài.
Tổng giám đốc? Lương Tu Ngôn nào ngờ đối phương lên sân khấu lại là trận thế lớn như vậy, nên khó tránh khỏi cảm thấy có chút khẩn trương. Cậu một mình đợi ở phòng họp, ngón tay bất an vặn vẹo.
Ngay lúc cậu thấp thỏm bất an, cửa mở.
A! Sao lại là hắn! Lương Tu Ngôn trợn mắt há hốc mồm.
Nam nhân bước vào thoạt nhìn thực trẻ tuổi, mặc bộ tây trang xám đậm cùng áo sơmi kẻ sọc, vai rộng eo ong hông hẹp, móc treo quần áo điển hình.
Ngô…… Dáng người thật đúng là đẹp……
Lương Tu Ngôn nhìn thôi thiếu chút nữa chảy nước miếng, nhưng lập tức nghĩ đến chính mình là tới phỏng vấn, bèn vội đứng lên, vươn tay phải, nói: “Xin chào.”
Đối phương theo tượng trưng bắt tay với cậu, nói: “Ngồi đi.”
“Vâng.” Lương Tu Ngôn gật gật đầu, ngồi xuống lần nữa, mà nam nhân ngồi xuống đối diện cậu.
Hai người khoảng cách gần như thế, khiến Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn, trống ngực “Bùm bùm” không ngừng tăng tốc, đầu óc thiếu khí, choáng đầu hoa mắt, ngay cả lòng bàn tay cũng toàn là mồ hôi.
Cậu cầm lấy cà phê đến uống, che dấu chính mình kìm lòng không đậu lướt mắt qua chỗ đó nam nhân.
Nam nhân ngồi tại chỗ, cúi đầu lật xem sơ yếu lý lịch của cậu. Lương Tu Ngôn nhìn đến ngón tay trắng nõn thon dài của hắn, hai tay đánh đàn dương cầm xinh đẹp như thế, mỗi lần đều làm mình toàn thân châm lửa. Còn có đôi môi kia, lại mang cho cậu nụ hôn khiêu khích nhiệt tình cỡ nào.
Chỉ nghĩ vậy có tí, trong cơ thể liền có thứ dục vọng không biết tên bắt đầu rục rịch.
“Lương Tu Ngôn tiên sinh?”
“A?” Lương Tu Ngôn đột nhiên nghe thấy kêu tên cậu, nhất thời trở tay không kịp, vẩy ra nửa tách cà phê.
Nam nhân cũng không đối sự thất lễ của cậu biểu lộ ra vẻ không vui gì, mà tiếp tục buổi phỏng vấn: “Ngươi là đến ứng sính quản lí tiêu thụ, phải không?”
“uhm uhm.” Lương Tu Ngôn bên trả lời, bên vội lấy khăn tay lau vết cà phê trên bàn.
“Vậy mời ngươi trước làm thử đề mục thi viết của chúng ta.”
“uhm, được.” Lương Tu Ngôn đã chuẩn bị rồi, bởi vậy cũng không quá lo lắng, từ chính sách quốc gia kinh tế toàn cầu, cho tới đọc tiếng Anh phán đoán logic cậu đều xem qua một lần. Mà khi cậu vừa nhìn đề thi nhận được, chính là tức khắc trợn tròn mắt.
“Câu thứ nhất, chiều cao, cân nặng của ngài?”
Di, quản lí công ty này thực đúng là thoáng, chẳng qua đại công ti thôi, coi như bình thường……
“Câu thứ hai, ba vòng [ ngực, vòng bụng, vòng hông ] của ngài?”
Lương Tu Ngôn hắc tuyến, cũng không phải nhận lời mời người mẫu, bỏ qua, xem câu tiếp theo.
“Câu thứ ba, chiều dài và đường kính dương vật của ngài?”
Quỷ mới trả lời vấn đề kiểu này! Lương Tu Ngôn nhẫn xuống xúc động lật bàn.
“Câu thứ tư, ngài một tuần chia đều tự an ủi mấy lần?”
Lương Tu Ngôn nhíu mi, nghĩ, ngươi sao lại biết ta cần dựa vào tay phải chính mình giải quyết? Đại gia có một chuỗi bé gái xếp hàng chờ hầu hạ đấy nhá!
“Câu thứ năm, đối tượng tưởng tượng của ngài là ai?”
Lương Tu Ngôn ngẩng đầu, hướng nam nhân kháng nghị,“Học trưởng……”
“Lương tiên sinh, xin chú ý thời gian đáp đề của ngươi là ba mươi phút, hy vọng ngươi có thể sử dụng thời gian hợp lý, dù sao chúng ta hy vọng nhân viên chúng ta đặc biệt có năng suất.”
Gặp nam nhân đối diện cười đến xuân phong đắc ý, Lương Tu Ngôn khắc sâu ý thức được bản thân đang hoàn toàn bị trêu đùa . Thế là vùi đầu oán hận viết lên tờ giấy tỏ ý: chắc chắn tên cầm thú kia ra cái đề này!
Cuối cùng trả lời xong trước giờ, Lương Tu Ngôn trả lời hết toàn bộ năm mươi câu hỏi, trong đó đề cập quan hệ tình dục, dục tính, bạn tình, thói quen tình dục cùng ba loại vấn đề có liên quan. Cậu theo ngay từ đầu xấu hổ, mặt đỏ tim đập, đến cuối cùng hoàn toàn biến thành đối tên ra đề bài nghiến răng nghiến lợi.
“Cho ngươi!” Lương Tu Ngôn quăng đề thi cho nam nhân.
Nam nhân không vì hành vi của cậu mà tức giận, ngược lại phi thường tốt tính nói: “Tốt, nếu ngươi phù hợp yêu cầu của chúng ta, chúng ta sẽ mau chóng thông tri ngươi tới tham gia phỏng vấn .”
Quỷ mới đến phỏng vấn! Lương Tu Ngôn trong tâm rít gào, có giám khảo biến thái kiểu này, ai biết phỏng vấn có thể càng biến thái hay không chứ! Hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt, liền bày bộ dạng có tổ chức, ai thèm nghĩ gặp ngươi lần thứ hai a! Lão tử có tật xấu mới mỗi ngày nhớ ngươi!
Lương Tu Ngôn cố nén xúc động muốn dập cửa chạy đi, vẫn bảo trì một gã tinh anh lễ phép của xã hội, nói với hắn tạm biệt, mới rời phòng.
Thời điểm sắp đến cửa lớn của công ty, Lương Tu Ngôn đột nhiên mắc tè, đại khái là hùi nãy uống cà phê hơi nhiều, cậu nghĩ, xem xét về nhà còn phải ngồi dài trên xe bus, liền trực tiếp hỏi nữ tiếp tân hướng toilet.
Đi vào toilet nam, nhìn vào bên trong trang hoàng khí phái, nếu là lúc trước Lương Tu Ngôn, nhất định sẽ tán thưởng, đại công ty rốt cuộc chính là không giống nhau, không tiếc ném tiền. Hiện tại thì một lòng nôn mửa, có bệnh à, WC cứ như biến thành hộp đêm vậy.
Lương Tu Ngôn vừa mới đi vào, chợt nghe thấy phía sau truyền đến thanh âm của một người nam nhân:
“Lương tiên sinh?”
Lương Tu Ngôn bị thanh âm đột ngột làm hoảng sợ, nghe tiếng quay đầu, thấy rõ người tới, lại lập tức nghiêm mặt, hỏi:“Chuyện gì?”
“Nga, là như vậy, sau khi ta xem qua bài làm của Lương tiên sinh, cảm thấy Lương tiên sinh phi thường phù hợp yêu cầu của công ty chúng ta, cho nên muốn thông báo Lương Tu Ngôn tiến vào khâu phỏng vấn tiếp theo.”
Đối phương cười cứ như hồ ly thâu tinh, vừa cười vừa hướng đến gần cậu, Lương Tu Ngôn hiện tại là vừa thấy hắn cười thì toàn thân run run, bất giác lùi về sau.
“Khi nào?”
Ý cười của nam nhân càng tăng lên, thanh âm cũng càng phát ra ôn nhu.
“Hiện tại.”
Mau thế? Ngươi mông ai a! Không đợi cậu phản bác, người đã bị cường ngạnh kéo vào buồng toilet.
Mắt thấy cửa bị khoá lại, nam nhân như hổ rình mồi nhìn chằm chằm cậu, giống như là nhìn chằm chằm con mồi bên miệng. Mặc dù thân hình chỉ cao hơn cậu nửa cái đầu, thậm chí trên mặt còn mang theo nụ cười mê người, nhưng cảm giác áp bách này vẫn khiến Lương Tu Ngôn từ đáy lòng phát run.
Lương Tu Ngôn bất giác nuốt nuốt nước miếng, hỏi: “Ngươi…… Ngươi muốn làm gì vậy?”
“Lương Tu Ngôn tiên sinh, lần phỏng vấn này quan hệ trực tiếp ngươi sẽ được bản công ty thuê hay không, cho nên xin thành thực trả lời, không thể làm bộ, biết không?”
Thấy hắn nói nghiêm trang như vậy, nếu không phải động tác của Mạc Tuấn Ninh lúc này, Lương Tu Ngôn liền thật sự nghĩ đến đây là màn phỏng vấn bình thường.
Uy! Uy! Ngươi cởi nút áo sơmi của ta làm gì vậy!
|
CHƯƠNG 41 : ĐỀ PHỎNG VẤN CỦA HỌC TRƯỞNG
“Đầu tiên, xin hỏi Lương Tu Ngôn tiên sinh,” Mạc Tuấn Ninh vừa nói, vừa kề sát hôn lên mặt cậu, rồi mới bắt đầu chậm rãi dời xuống,“Vì sao mấy ngày nay vẫn không có gọi điện cho ta vậy?”
“Ta…… Ta……” Mặt bị đầu lưỡi ẩm ướt tinh tế liếm qua, Lương Tu Ngôn cả người nổi da gà, quay đầu đi muốn tránh. Nhưng cậu mới vừa nghiên qua bên, liền nhận được ánh mắt sắc bén Mạc Tuấn Ninh phóng tới. Lương Tu Ngôn phát hiện cậu hiện tại nhìn thấy Mạc Tuấn Ninh cười thì liền sợ hãi, nhìn thấy hắn nhíu mày thì liền cam chịu. Đành phải dâng môi đến bên miệng hắn, hạ xuống vài nụ hôn khẽ, xem như lấy lòng.
Mạc Tuấn Ninh vậy mới vừa lòng, không chút khách khí hưởng dụng món mỹ thực dâng lên.
“Ô……” Lương Tu Ngôn không dự đoán được đối phương lại trực tiếp xâm nhập, nhất thời khẩn trương trở tay không kịp. Dù sao game là game, hiện thực là hiện thực, này đặt vào trong hiện thực, chính là nụ hôn đầu của cậu a!
Mạc Tuấn Ninh cảm giác được thân thể người trong lòng rõ ràng cứng ngắc, không khỏi bật cười, buông cậu ra, nói:“Đứa ngốc, thả lỏng, hô hấp, muốn nghẹn chết chính mình hử?”
“Hừ.” Lương Tu Ngôn bĩu môi, tỏ vẻ khó chịu, ăn đậu hủ lão tử vậy mà còn dám khinh lão tử không kinh nghiệm! Lão tử trung học cố vùi đọc sách không hiểu biết, chờ đại học hiểu biết rồi kết quả nữ sinh đều chui qua bên ngươi, ngay cả đối tượng luyện tập cũng chả có.
Mạc Tuấn Ninh dường như nhìn ra tâm tư nhỏ bé của cậu, đặt lên môi cậu một nụ hôn khẽ, ra vẻ giải thích: “Vậy sau này đều theo ta luyện tập, được không?”
Thanh âm ôn nhu thấp trầm tại không gian nhỏ hẹp này lộ vẻ ám muội mơ hồ, khuôn mặt đẹp trai tại dưới ánh đèn toilet mờ ảo, có vẻ vô cùng nhu hòa, đôi mắt mê người không hề chớp chăm chú nhìn mình, cơ hồ hút linh hồn của chính mình vào đấy. Lương Tu Ngôn tựa như nghe thấy trong trái tim mình có chú nai con chạy nhảy, đang đập “thình thịch thình thịch” .
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước như vậy, ấy mà càng thêm tiếp xúc thân mật khiến người ta động tình không thôi. Chẳng qua một câu thổ lộ ấy thôi, liền dễ dàng làm cho cậu cả người nóng lên, mặt nóng ran, đầu óc choáng váng, không thể suy nghĩ, xuất hiện đủ loại bệnh trạng khi phát sốt mới có.
Cậu tựa như một đứa ngốc gật đầu, bản thân hèn mọn như con kiến dưới lòng bàn chân của đối phương, tùy ý đối phương vẫy thì đến vung thì đi, lại cam tâm tình nguyện.
Chiếm được sự đồng ý, đối phương lập tức hôn lên, xâm chiếm khoang miệng cậu, hấp thu nước bọt cậu, mút lấy đầu lưỡi cậu, cùng đầu lưỡi cậu ở không trung khiêu vũ.
“ưm……”
Rên rỉ ngọt nị theo trong miệng cậu tràn ra, hai tay buông xuôi hai bên thân cũng tự nhiên ôm lấy cổ đối phương, kiễng mũi chân, lại gần đối phương, giúp nụ hôn thêm sâu hơn.
Lại nghĩ khoa học kĩ thuật game bây giờ dù cao tới đâu, cũng vô pháp cho cảm giác thân nị. Da thịt gần gũi, tâm linh tương ứng, mới chính thức làm cho người ta tình dục sôi trào.
Nụ hôn vừa chấm dứt, Lương Tu Ngôn còn không kịp hít thở, đối phương lại hôn tiếp. Lần này không phải nụ hôn nồng nhiệt làm người ta thở không nổi, mà là càng không ngừng khẽ chạm bờ môi cậu.
Lương Tu Ngôn cảm thấy hai người đàn ông trưởng thành làm hành động như vậy thật sự hơi quái đản, liền thúc giục hắn: “Ngô…… Học trưởng, đủ rồi……”
Đối phương thế này mới buông tha bờ môi cậu, ngược lại men cằm cậu, hôn lên cổ cậu. Vừa mút vừa cắn, ấn xuống những dấu vết lộ rõ.
Lương Tu Ngôn không có biện pháp, đành phải nâng cổ để tiện cho hắn đặt ô mai, nhưng cái đầu lông xù này không ngừng cọ cằm mình, thật sự là có chút ngứa, nhịn không được mở miệng: “Được rồi chứ, học trưởng……”
Mạc Tuấn Ninh nghe xong, lại không hài lòng, tựa như quỷ hút máu trực tiếp một ngụm cắn lên chiếc cổ trắng noãn của cậu, lưu lại hai hàng dấu răng, xem như trừng phạt, rồi mới tiếp tục một đường hôn xuống dưới.
Tây trang đã bị ném trên mặt đất, áo sơmi trắng một hàng cúc bị giải khai, lộ ra vùng da lớn.
Mạc Tuấn Ninh một ngụm cắn lên tiểu quả thực trước ngực, nghe được đối phương phát ra thanh âm hút khí, mới đổi sang dùng đầu lưỡi liếm lộng.
Đầu vú vừa buốt vừa nóng rát, đột nhiên bị đầu lưỡi ẩm ướt nhẹ nhàng liếm qua, tương phản như vậy làm cho Lương Tu Ngôn giật mình, thiếu chút nữa đứng không vững.
“Đừng……” Lương Tu Ngôn lên tiếng ngăn lại, trong thanh âm còn bởi khoái cảm mà mang theo một tia run run, như chống cự như nghênh đón.
Mạc Tuấn Ninh tựa hồ liếm đủ đầu vú cậu, lại đem viên quả thực đứng thẳng trong gió lạnh run kia ngậm vào miệng, mút “Chậc chậc” Rung động.
Thanh âm tình dục phiêu đãng trong toilet yên ắng, có vẻ càng thêm rõ ràng. Vì vậy cảm thấy thực thẹn, Lương Tu Ngôn nhịn không được lấy tay che mặt mình.
Hành động như vậy hiển nhiên khiến cho nam nhân bất mãn, trong miệng thì mút đầu vú đối phương, một bàn tay thì luồn tới hạ bộ đối phương, phủ lên địa phương nhô ra, cực có kỹ xảo xoa nắn.
“A!” khoái cảm xảy ra bất ngờ làm cho Lương Tu Ngôn lập tức rên rỉ ra tiếng.
Mạc Tuấn Ninh nhìn cậu vì hô hấp dồn dập mà bụng phập phồng lên xuống, vì tình dục mà toàn thân nhuốm màu hồng nhạt, trái lại dừng động tác khiêu khích, ác liệt hỏi: “Kêu lớn tiếng như thế không có vấn đề gì sao? Nơi này có thể vệ sinh, tùy thời sẽ có người vào.” Nhìn thấy bộ dáng đối phương bởi vì cảm thấy thẹn mà mặt đỏ tới mang tai, hắn lại cố ý phóng thấp thanh âm, nói: “Hay ngươi vốn trời sanh tính dâm đãng, không ngại cho người ta xem đâu nhỉ?”
Nam nhân nói lời vũ nhục, làm cho Lương Tu Ngôn ngượng ngùng vạn phần, trong cơ thể lại bởi vậy mà nảy lên một cỗ khoái cảm khó có thể nói rõ.
“Học trưởng…… Không cần khi dễ ta nữa ……”
Lương Tu Ngôn mở miệng cầu xin tha thứ, lại không biết chính mình hai tròng mắt ướt át, càng kích khởi dục vọng thi ngược của nam nhân.
Mạc Tuấn Ninh liếm lộng vành tai của cậu, ghé vào lỗ tai cậu thân mật: “Mấy ngày nay có nhớ ta chứ?”
Lương Tu Ngôn gật gật đầu, cậu cắn chặt môi dưới, lo lắng cho mình lại bởi vì khoái cảm thân thể mà phát ra rên rỉ làm người ta mặt đỏ tim đập.
“Có nhớ ta rồi tự an ủi không?”
Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy truyền vào tai mình là thanh âm của ác ma, rõ ràng đáp án đều đã viết trên giấy, hiện tại chẳng phải biết rõ còn cố hỏi để cậu trả lời mấy vấn để bối rối này.
Nam nhân cũng không thèm buông tha cậu, tiếp tục ghé vào lỗ tai cậu dùng giọng nói ôn nhu mị hoặc cậu:“Có hay không nhớ ta như thế nào hôn thân thể của ngươi, rồi mới vuốt ve thân thể của chính mình? Có hay không nhớ ta như thế nào đâm thủng tao huyệt của ngươi, rồi mới luồn ngón tay vào trong chính mình khuấy đảo? Rồi mới tưởng tượng ta như thế nào đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong tao huyệt của ngươi, cuối cùng kêu to tên của ta mà bắn ra hử?”
“ưm hừ……” Chỉ là nghe lời miêu tả dâm uế như thế, khiến cho Lương Tu Ngôn hai chân như nhũn ra, bên hông một trận tê dại. Hai tay cậu để ở trước ngực nam nhân, nhanh túm lấy áo hắn, mới giúp mình không có tê liệt ngã xuống ở trong lòng nam nhân. “Không cần nói …… Không có, ta không có……”
“Thật vậy chăng? Công ty chúng ta cũng không cần nhân viên nói dối.” Nam nhân cười khẽ nói, “Xem ra ta cần hảo hảo kiểm tra một chút.”
…………………………………………………………..
|
CHƯƠNG 42 : CÁI GỌI LÀ KIỂM TRA THÂN THẾ
Lương Tu Ngôn cảm giác được hai tay đối phương ở trên thân thể mình di động, theo ngực đến bên hông, sắc tình vuốt ve làn da cậu. Đôi tay tựa như có ma lực, tiếp xúc đến nơi nào, đều nổi lên dục hỏa hừng hực.
“Lạch cạch”, cậu nghe thấy thanh âm mở thắt lưng, trong lòng căng thẳng. Lập tức giữa hai chân chợt cảm thấy lạnh lẽo, quần bị trút tới mắt cá chân.
Tại một nơi tùy thời sẽ có người ra vào, bị cởi trần trụi, mà nam nhân trước mặt vẫn là tây trang phẳng phiu, ngay cả cà vạt cũng không nghiêng lệch tí nào, tương phản như vậy làm cho Lương Tu Ngôn không khỏi cảm thấy khẩn trương và thẹn thùng.
“Học trưởng, đừng……”
Nhưng sự cự tuyệt của cậu chẳng cả tác dụng gì cả, Mạc Tuấn Ninh ngoảnh mặt làm ngơ, ngồi xổm xuống trước người cậu. Đập vào tầm mắt chính là dải dây mỏng buộc ở dưới hông, lộ ra một phần lông mu. Bề mặt quần lót bên dưới cực nhỏ, vải bông màu trắng vừa vặn bao phủ dương vật cương cứng, nhưng đã muốn hoàn toàn phát hoạ nên hình dạng của nó.
Mạc Tuấn Ninh nhìn mà khí huyết dâng lên, ngay cả hô hấp cũng đột nhiên tăng thêm: “Đây là cái quần chữ “T” ta tặng cho ngươi?” Thanh âm của hắn mang theo chút khàn khàn, tựa hồ đang kiệt lực kiềm nén điều gì đấy.
Lương Tu Ngôn nghe thấy hắn hỏi vậy, mới phản ứng lại, trong lòng thầm kêu không xong. Hôm nay phát hiện quần lót đều giặt sạch còn chưa khô, lục tung tủ nghĩ lấy gì đó có thể mặc, kết quả quên mất đây là quà sinh nhật thời đại học Mạc Tuấn Ninh tặng cậu.
Đây đối với Lương Tu Ngôn mà nói tuyệt đối là chuyện tình phi thường hỏng, cậu cơ hồ có thể dự đoán sau đó sẽ bị tùy ý đùa bỡn như thế nào. Nhưng đối với Mạc Tuấn Ninh mà nói, người yêu bề ngoài là tây trang giày da, bộ dáng tinh anh của xã hội, bên trong thế nhưng dâm đãng mặc chữ “T” mình tặng cho cậu ta, đây hiển nhiên so với thuốc giục tình gì đấy càng kích thích dục vọng của đàn ông hơn.
Hắn dùng đầu lưỡi liếm lên nơi nhô ra, theo dưới đáy chậm rãi liếm đến đỉnh chóp, rồi mới tại vị trí quy đầu đánh vòng, cứ thế lặp lại.
“A……” Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy một dòng điện lưu bất chợt nhảy vào đại não mình, thích đến lập tức kêu lên.
Thanh âm bật ra đột ngột tại trong hoàn cảnh im ắng này có vẻ đặc biệt lên cao, ngay cả chính Lương Tu Ngôn cũng vì phản ứng dâm loạn của mình mà cảm thấy thực thẹn, cậu vội đưa tay che miệng mình lại, nhưng không cách nào ngăn cản tiếng rên rỉ đứt quãng theo khe hở truyền ra.
Vốn là lớp vải mỏng dưới sự liếm lộng chuyên chú của Mạc Tuấn Ninh, rất nhanh đã ướt một mảnh, dính sát vào dương vật. Mạc Tuấn Ninh cũng không lấy ra dương vật bị trói buộc ở bên trong, thống khoái vì cậu mà khẩu giao, trái lại lấy tốc độ không nhanh không chậm tra tấn Lương Tu Ngôn.
Rõ ràng là cách lớp vải, nhưng so với trực tiếp khẩu giao, liếm lộng như vậy càng tăng thêm cổ hương vị tình dục hơn, giống như ngay cả trong không khí cũng mang theo một phần giục tình, làm cho Lương Tu Ngôn cảm thấy dương vật cương cứng bị vải bông quấn chặt, không phải đau đớn và khó chịu, mà là sự bức bối muốn phóng thích lại không thể phóng thích.
Cánh tay không biết từ lúc nào đã buông xuống, đổi lại luồn vào mái tóc Mạc Tuấn Ninh, thắt lưng bất giác ưỡn về phía trước, đem dương vật tiến đến bên miệng đối phương.
“Học trưởng…… Học trưởng, liếm ta……” Bởi vì dục vọng không được thỏa mãn, Lương Tu Ngôn thấp giọng đau khổ cầu xin.
“Ba ba,” Mạc Tuấn Ninh nhẹ nhàng vỗ mấy cái vào mông cậu, trêu tức nói,“Sớm không chịu được như vậy?”
“Ưm a……” Do quần chữ “T” vẻn vẹn chỉ có một sợi dây ở giữa khe mông, bởi vậy Mạc Tuấn Ninh đánh vỗ trực tiếp lên mông cậu, cảm giác đau đớn lại khiến cho dục vọng càng thêm tăng vọt.
Mạc Tuấn Ninh vẫn là kéo quần lót cậu xuống, mà Lương Tu Ngôn cũng phi thường phối hợp duỗi chân, đem chiếc quần âu với cả quần chữ “T” đá đến góc phòng.
Ở trong mắt Mạc Tuấn Ninh, trước mặt hắn nghiễm nhiên là một bức tranh mỹ cảnh đầy hương diễm đỉnh của đỉnh. Lương Tu Ngôn trên người chỉ khoác một chiếc áo sơ mi trắng mỏng manh, mở rộng thật lớn, hoàn toàn không thể che khuất từ cổ đến ngực, một đường hôn ngân mình hạ xuống. Còn có đầu vú bị mút vừa hồng vừa sưng, đứng thẳng ở không trung, tựa hồ đang đợi người ngắt lấy. Phía dưới vạt áo sơmi là đôi chân trơn nhẵn, trắng nõn thon dài, làm cho nam nhân không khỏi tưởng tượng cảnh chúng quấn ở bên hông mình. Còn có cậu nhóc* nhếch lên cao cao ở giữa hai chân, phản ứng của nó tỏ rõ chủ nhân của nó là như thế nào khát vọng nam nhân tiến vào. (* chỗ này nguyên bản là căn dương vật, ta đổi lại cho nghe thuận hơn nha ^^)
Dục vọng tăng vọt khiến thân thể cậu nhuốm lên màu hồng nhạt, cũng do dục vọng không được phép thỏa mãn, cậu bức bối vặn vẹo thân thể, câu dẫn nam nhân, khát vọng sự chiếm giữ của nam nhân.
Mạc Tuấn Ninh một ngụm ngậm dương vật của cậu vào miệng, hơn nữa thả lỏng yết hầu của bản thân, giúp dương vật tận khả năng xâm nhập.
Con người kiêu ngạo như hắn, sao lại có thể cho phép chính mình ở dưới háng một tên đàn ông khác, thay đối phương làm thâm hầu, cũng chỉ có đối mặt Lương Tu Ngôn, hắn mới cam tâm tình nguyện. (thâm: sâu, hầu: cổ họng => họng sâu o.O)
“Aha…… thực giỏi…… Mút ta, học trưởng……” khoái cảm của thâm hầu làm cho Lương Tu Ngôn thích đến không nhịn được, không hề để ý tới cái gì thẹn thùng, phóng đãng lớn tiếng rên rỉ.
Mà Mạc Tuấn Ninh cũng không nhàn rỗi, hắn lo lắng Lương Tu Ngôn ở trong hiện thực dù sao cũng là lần đầu tiên, nếu không làm khuếch trương chỉ sợ thật sự chảy máu. Vì thế, một mặt vì cậu khẩu giao, một mặt duỗi đến phía sau cậu, thử cắm một ngón tay vào.
Trong cơ thể đột nhiên xuất hiện dị vật không thoải mái, khiến thân thể Lương Tu Ngôn rõ ràng hơi cương lại.
Mạc Tuấn Ninh không ngừng liếm lộng tính khí của cậu, giúp phân tán lực chú ý của cậu, rồi mới vói vào ngón tay thứ hai, rồi ngón tay thứ ba.
Ba ngón tay kéo căng hậu huyệt, Lương Tu Ngôn đã muốn có loại cảm giác trướng trướng. Mặc dù ở trong game ngay cả song long đều tiếp nhận, nhưng trong hiện thực vẫn là một tên xử nam. Lương Tu Ngôn vẫn đặc biệt khẩn trương như cũ,“Học trưởng, không cần……”
Mạc Tuấn Ninh cảm thấy ngón tay mình bị nội bích gắt gao kẹp lấy, cũng biết cậu thật sự căng thẳng, vì thế càng không ngừng trấn an cậu,“Thả lỏng, không có việc gì , tin tưởng ta.”
Dưới thanh âm như thôi miên của nam nhân, Lương Tu Ngôn cuối cùng thả lỏng xuống, chuyên tâm hưởng thụ khẩu kỹ cao siêu của nam nhân.
Mà Mạc Tuấn Ninh tự nhiên thừa dịp cơ hội này, để Lương Tu Ngôn xoay người đưa lưng về phía mình, rồi mới kéo khóa kéo đũng quần của mình, cây dương vật kia đã sớm cứng rắn phát đau, lập tức nhảy ra. Hắn nâng một chân Lương Tu Ngôn lên, khẩn cấp từ đằng sau đâm vào.
“A a a!” Lương Tu Ngôn kêu to lên, cũng không biết là do thích hay do đau.
Mạc Tuấn Ninh từ đại học đã đối học đệ này thèm thật lâu, nhịn nhiều năm như vậy, hiện tại chân chính tiến vào trong thân thể đối phương, đem dục vọng hắn tích tụ nhiều năm lập tức bùng nổ.
“Aha…… Chậm một chút, học trưởng…… Ta không được……” Cơn giông bão của nam nhân làm cho Lương Tu Ngôn lần đầu tiên bị thao làm sao chịu nổi, cậu chỉ cảm thấy tốc độ và lực đạo ấy, cứ như một cây sắt nóng ở trong cơ thể tàn sát bừa bãi, như sắp đâm nát ruột cậu.
|
CHƯƠNG 43 : NHÉT VÀO ĐI
Nam nhân nghe thấy cậu cầu xin tha thứ mang theo âm nức nở, mới thả chậm tốc độ. Trước đem dương vật thối lui đến huyệt khẩu, lại đột nhiên cắm vào, đâm tới một điểm gồ lên trong cơ thể cậu.
“A a!” địa phương mẫn cảm nhất bị hung hăng đâm vào, khoái cảm khủng bố như thủy triều mãnh liệt đánh úp vào cậu, làm cho Lương Tu Ngôn sướng đến lớn tiếng lãng kêu,“Thích chết ta mất ! lại thao ta! Lại dùng lực thao ta!”
Nhưng nam nhân cố tình không cho cậu như nguyện, không có hung hăng chọc vào, mà là dùng quy đầu to lớn tại trên điểm ấy lặp lại đánh vòng. Lương Tu Ngôn bị động tác chậm rãi của hắn tra tấn sắp điên rồi, tuy rằng như vậy cũng có khoái cảm, nhưng cảm thụ qua sự thao lộng mãnh liệt vừa rồi, một tí khoái cảm không đến nơi đến chốn này, chỉ làm người ta càng muốn tìm bất mãn hơn.
“Không đủ…… Học trưởng, giống vừa rồi dùng sức làm ta……”
Vừa dứt lời, tính khí của nam nhân lại dồn sức xuyên vào, lập tức tiến đến nơi sâu nhất của ruột.
“A! Quá sâu !” Cảm giác ruột cũng sắp bị đâm xuyên, Lương Tu Ngôn sợ tới mức kêu to, lập tức nam nhân quyết liệt không ngừng trừu sáp, từng chút lại từng chút, đều thông đến nơi sâu khó tưởng nổi bên trong. Dưới sự thao làm không hề thương tiếc như vậy, Lương Tu Ngôn bị đâm không thể nói chuyện,“Ưm ha…… Chậm…… Ta…… ưm a……”
Một chân cậu bị nam nhân nâng lên, một chân khác thì nhón lên tiện cho nam nhân thâm nhập càng sâu, cậu chỉ có thể tựa lưng mình vào nam nhân để chống đỡ thân mình. Nhưng dưới trừu sáp kịch liệt như vậy, cậu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chính mình giống như là một con thuyền nhỏ tại trong bể dục bị sóng triều cuốn bay, căn bản không thể nắm phương hướng trong tay, chỉ có thể nghênh hợp tiết tấu của nam nhân mà lắc lư.
“Thích ta làm ngươi như vậy sao?” Mạc Tuấn Ninh liếm vành tai cậu, ghé vào lỗ tai cậu thì thầm.
“Aha…… Thích…… Ta thích ngươi……” Lương Tu Ngôn quay đầu, muốn hôn người phía sau, kết quả chỉ quẹt tới môi đối phương.
Nhưng thổ lộ kiểu này, dẫn đến nam nhân va chạm càng thêm kịch liệt. Dương vật vừa lớn vừa thô ở trong cơ thể cậu đánh thẳng về phía trước, gây cho cậu khoái cảm khó có thể tưởng tượng được, đồng thời, ý muốn đi tiểu được nhẫn nhịn lúc trước theo dục vọng phải bắn tinh đồng thời tuôn trào.
Từng cơn muốn tiểu khiến cậu hoảng sợ không thôi, nhưng dưới sự thao làm của nam nhân, loại cảm giác này lại càng ngày càng mãnh liệt.
“Học trưởng…… Dừng lại, ta muốn tiểu……” Lương Tu Ngôn thấp giọng nức nở, cậu chỉ có bấm bụng, mới có thể liều mạng nhẫn xuống xúc động muốn tiểu.
Lương Tu Ngôn tiểu huyệt ấm áp sít chặt vốn khiến cho Mạc Tuấn Ninh thích không nhịn được, huống chi bây giờ còn chủ động co rút lại, đem dương vật mình gắt gao cuốn lấy, ngay cả luôn luôn tự nhận sức chịu đựng vô cùng tốt, Mạc Tuấn Ninh cảm thấy chính mình cũng bị hút ra. Hắn nâng một chân kia của Lương Tu Ngôn lên, giống như tư thế xi tè trẻ nhỏ, “Vậy thì tiểu đi ……”
“Không được, rất mất mặt …… Học trưởng, học trưởng, dừng lại……” Nam nhân so với trước càng mãnh liệt trừu sáp hơn, có thể là do hậu huyệt co rút chặt lại, hoặc là cố nén muốn tiểu, khoái cảm ngược lại tích lũy bội lần. Nhưng lý trí lại muốn nhắc nhở cậu, không thể bắn, cứ thế bắn ra là nước tiểu không phải tinh dịch, nếu bị thao đến bắn nước tiểu, cậu sẽ không còn mặt mũi gặp người mất, thế là đành phải đem dục vọng muốn bắn ra cố mà nén xuống.
“Nơi này vốn là nơi để tiểu, có cái gì đâu mà mất mặt?” nam nhân đầy ý xấu còn ở bên tai cậu dụ dỗ, “Nhanh nào, tiểu ra thì tốt rồi.” Vừa nói, vừa đong thắt lưng liều mạng va chạm tới nơi mẫn cảm nhất của Lương Tu Ngôn. Hắn muốn xem bộ dáng người này vì hắn mà điên cuồng, vì hắn mà vứt bỏ hết thảy liêm sỉ
“Học trưởng, tha ta đi…… Van cầu ngươi…… Ta thật sự muốn bắn……” Lương Tu Ngôn khóc kêu cầu xin, rõ ràng phải cao trào nhưng lại khư khư không dám bắn, thống khổ lặp đi lặp lại tra tấn cậu.
“Vậy mau mau bắn ra nào……”
Lương Tu Ngôn lắc đầu cự tuyệt, nhưng dưới sự điên cuồng thao làm của nam nhân, kiên trì không bao lâu thì kêu to bắn ra.
“A a a!”
Cậu chỉ nhìn thấy có một đường như chất lỏng màu vàng tuôn ra, cậu chả muốn rỗi suy nghĩ đó đến tột cùng là chất lỏng gì. Phía trước tích lũy quá nhiều khoái cảm hiện tại tìm được miệng thoát phát tiết rồi, lập tức dâng lên mà ra, làm cậu suýt hôn mê mất.
Hồi lâu, Lương Tu Ngôn mới từ trong liên tục kịch liệt cao trào mà phục hồi tinh thần lại, cậu phát hiện bản thân đang được Mạc Tuấn Ninh nửa ôm nửa bế vào lòng. Vốn đang là cảnh tượng cực ôn nhu, tới lúc cậu vừa ngó thấy chất lỏng màu vàng trong bồn cầu và đọng vài giọt trên mặt đất, làm cho Lương Tu Ngôn xấu hổ và giận dữ muốn chết, cậu vội vàng đi qua ấn xuống cái nút xả nước, rồi mới dùng khăn giấy lau đi chất lỏng còn sót lại trên mặt đất.
Mà Mạc Tuấn Ninh nhìn thấy đôi chân trần ở trước mặt mình đã không nói, thế nhưng còn vểnh cái mông lộ ra tiểu huyệt hé ra hợp lại, tiểu huyệt do thao lộng vừa rồi mà hơi sưng đỏ, cùng huyệt khẩu lưu lại chất lỏng trắng đục hình thành tương phản rõ ràng, có vẻ đặc biệt dâm mĩ. Tinh dịch theo tiểu huyệt co rút lại mà chảy ra, men theo khe mông mà chảy xuống, chảy lên đùi, dụ dỗ Mạc Tuấn Ninh vừa mới bình ổn dục vọng xuống lại có xu thế ngẩng đầu. Mà tên đầu sỏ gây ra kia còn chẳng có nửa điểm tự giác, làm cho hắn hận không thể cứ thế đâm vào, thao cậu ta đến chết đi sống lại mới được.
Nghe thấy tiếng nước “Ào ào” Lương Tu Ngôn mới nhẹ thở, tuy rằng mặt vẫn nóng bừng lên, bất quá cuối cùng đã hủy thi diệt tích.
“Từ từ……”
Nhưng cậu còn chưa cao hứng bao lâu, lại nghe thấy thanh âm của tên ác ma kia.
“Làm…… Làm gì chứ?” Lương Tu Ngôn khẩn trương đến thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình.
“Cái kia chảy ra.” Ác ma mỉm cười lại gần cậu.
“Cái kia cái gì?”
“Đương nhiên là thứ ta vừa mới bắn vào đó.”
Lương Tu Ngôn mặt “Bùng” một cái như thiêu cháy, cậu thế mới ý thức cái đó và trò chơi không giống nhau, trong trò chơi logout sẽ không có, trong thực tại chính là chân chính ở lại trong thân thể cậu. Vừa nghĩ đến tinh dịch của học trưởng ở ngay tại trong cơ thể mình, thân thể lại không hiểu sao cảm thấy cả người khô nóng, cậu theo bản năng kẹp chặt hậu huyệt.
Khi cậu còn đang miên man suy nghĩ, Mạc Tuấn Ninh đã nhặt lên chiếc quần chữ “T” sớm bị quẳng trong góc, hắn dùng quần chữ “T” lau tinh dịch trên đùi Lương Tu Ngôn, rồi mới làm ra một cái hành động khiến Lương Tu Ngôn trợn mắt há hốc mồm ──
Hắn thế nhưng lại đem quần chữ “T” kia trực tiếp nhét vào hậu huyệt Lương Tu Ngôn.
“Ưm……” Hậu huyệt vừa mới bị thao qua rất dễ dàng tiếp nhận dị vật, hơn nữa vải bông ở bên trong ma sát rất nhỏ, làm cho Lương Tu Ngôn mẫn cảm dâng lên một loại khoái cảm kỳ dị.
“Như vậy sẽ không chảy ra được, hảo hảo ngậm vào, về nhà ta kiểm tra sau.”
Về nhà? Từ này lập tức làm cho đầu óc Lương Tu Ngôn bắt kịp vài giây, hoàn toàn xem nhẹ mấy câu hàm nghĩa dâm loạn phía trước, ngây ngốc gật đầu.
Điều này làm Mạc Tuấn Ninh phi thường vừa lòng, hôn lên trán cậu, rồi mới nhặt lên quần và áo khoác trên mặt đất, giúp cậu ta mặc vào.
Lương Tu Ngôn ngó thấy nam nhân cúi đầu nghiêm túc giúp cậu cài từng cái nút áo sơ mi, trong lòng nổi lên mấy lời dụ dỗ ngọt ngào hiếm thấy. Ngươi xem, nam nhân này còn đối cậu nói về nhà này.
Cậu nhịn không được nghiêng về trước, hôn lên cằm đối phương, rồi mới là môi.
Mạc Tuấn Ninh bị hành động của cậu chọc cười, cứ giống như con Kim Mao nuôi trong nhà hướng hắn tỏ vẻ vô cùng thân thiết, hắn xoa xoa đầu Lương Tu Ngôn, nói: “Ngươi thật sự muốn bị người phát hiện?”
Lương Tu Ngôn lúc này mới nhớ ra bọn họ còn trong toilet mà, lập tức khẩn trương đứng lên, dù sao Mạc Tuấn Ninh chính là tổng giám đốc công ty, mà cha của hắn chính là chủ tịch, thật sự bị người ta nhìn thấy thì xong rồi.
“Ta ra ngoài trước, ngươi đi chậm chút, đừng để người ta hoài nghi.”
Mạc Tuấn Ninh thấy vẻ mặt cậu dè dặt, khẩn trương lo lắng thì suýt phì cười, bất quá cũng không tính nhắc nhở cậu ta, làm bộ như trịnh trọng mà gật đầu.
“Ta đi trước đây.”
Lương Tu Ngôn lại nhanh chóng hôn hai má hắn một cái, mới rời buồng, mở cửa toilet ra, ló đầu ngó trái ngó phải, xác định không có người, cuống quít rời đi. Mà không hề chú ý tới trên nắm cửa toilet, treo bảng “Đang vệ sinh, tạm dừng sử dụng”.
Ở lại toilet Mạc Tuấn Ninh nhìn bóng dáng cậu rời đi, vươn tay sờ sờ nơi vừa được cậu hôn, nơi đó dường như còn lưu lại độ ấm của cậu, không khỏi nhếch lên khóe miệng.
|
CHƯƠNG 44 : BẠI HOẠI VÀO NHÀ
Lương Tu Ngôn một đường cúi đầu, bước nhanh rời toà cao ốc, giống hệt tên trộm sợ bị người ta tóm lấy, khiến mấy người đi ngang qua dùng ánh mắt quái dị nhìn cậu.
Bất quá Lương Tu Ngôn buồn đầu bước đi đương nhiên sẽ không phát hiện, lực chú ý của cậu đều tập trung trên dị vật trong cơ thể. Hạ thân không mặc quần vốn đã đủ dâm loạn, tính khí phía trước không ngừng va chạm vào lớp vải tây trang nhẵn bóng, có loại cảm giác kỳ diệu. Hơn nữa bước đi vội vã làm cho vải trong hậu huyệt và nội bích phát sinh ma sát, âm ỷ nảy lên một tia khoái cảm, tính khí phía trước dần dần có xu thế ngẩng đầu. Điều này làm Lương Tu Ngôn sợ hãi, giữa nơi công cộng ban ngày ban mặt, nếu thật sự cương, cậu liền khoét lỗ chôn mình cho rồi.
Ra toà cao ốc, cậu cũng chả dám ngồi xe buýt, trực tiếp bắt xe về nhà.
Đến nơi, thời khắc trả tiền thuận tiện đau xót tiền xe trong lòng, cậu chính là còn chưa có việc làm a.
Không được, chốc nữa nhất định tìm học trưởng thanh toán!
Lương Tu Ngôn âm thầm nắm tay, nhưng vẻ tươi cười ngọt ngào trên mặt xém chớp mù con mắt tài xế.
Một đường dắt theo nụ cười ngây ngô, ngâm nga một giai điệu, tới cửa chính, Lương Tu Ngôn lấy ra cái chìa khóa đang chuẩn bị mở cửa, lại nghe thấy “Lạch cạch” một tiếng, cửa bị người từ bên trong mở ra, cậu trông thấy đôi chân dài đứng ở trước mặt.
Lương Tu Ngôn ngẩn ra, phản ứng đầu tiên là nguy rồi, trong nhà có ăn trộm, phản ứng thứ hai là đầu năm nay ăn trộm sao lại đều kiêu ngạo như vậy, cậu phải giáo huấn mới được!
Thế là cậu ngẩng đầu nhìn xem tên bại hoại tự xông vào nhà dân này, rồi mới quay đầu bỏ chạy.
Trộm?
Ăn trộm mới không đáng sợ bằng vị này đâu!
Mới vừa bị ca ca tra tấn qua một lần, hiện tại lại đến phiên đệ đệ ? Ta còn muốn ngắm ánh bình minh ngày mai a! Lương Tu Ngôn bi thương nghĩ.
Đáng tiếc cậu chạy trốn không thành, vừa mới quay đầu, đã bị Mạc Hạo Vũ xách vào nhà.
“Rầm!”, cửa chính bị Mạc Hạo Vũ một cước đá lên, Lương Tu Ngôn trong lòng cũng run lên, theo bản năng khép khép cổ áo sơmi.
“Không cần kéo nữa, kéo nữa cũng che không nổi.” Mạc Hạo Vũ sắc mặt không tốt, trong thanh âm không chỉ mang theo tức giận, còn mang theo vị chua nồng đậm. Y đi qua một tay giật cổ áo của Lương Tu Ngôn, dấu vết tình ái một đường từ cổ đến ngực, không hề che chắn bại lộ ở trong tầm mắt y, đặc biệt chói mắt,“Đều là Mạc Tuấn Ninh làm?”
Lương Tu Ngôn đã chẳng còn tâm tư vì mấy cái nút áo sơ mi bị kéo mà khổ sở, tuy rằng đây là chiếc áo sơmi cậu thích nhất. Tại dưới ánh mắt gần như giết người của Mạc Hạo Vũ, cậu chỉ có run rẩy gật đầu.
“Trách không được hắn vẫn không chịu nói cho ta biết số điện thoại của ngươi, nguyên lai là vì chờ ngày hôm nay,” Mạc Hạo Vũ nghiến răng nghiến lợi nói, “Thừa dịp ta tới trường liền một mình thượng ngươi.”
May mắn không phải hai tên cùng nhau tìm tới cậu, bằng không lại song long nữa, cậu chẳng phải xong rồi, Lương Tu Ngôn âm thầm may mắn, nhưng lại nghĩ lại, bây giờ hình như càng không xong đi, trước mặt nam nhân nổi giận đùng đùng này, ánh mắt rõ ràng bị ghen tuông che mờ, ai biết y sẽ làm ra cái gì chứ. Nghĩ vậy, Lương Tu Ngôn không khỏi rùng mình một cái.
“Hắn thao ngươi vài lần?” Mạc Tuấn Ninh bày bộ mặt đen xì, hỏi.
Lương Tu Ngôn hình như có thể thấy ngọn lửa bùng lên trong mắt y, trong lòng một phen khẩn trương, ngươi hỏi cái này làm gì chớ, ngươi chẳng lẽ muốn thao hai lần nữa? Đừng ngây thơ như thế được chớ! Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng muốn cậu thực sự kêu lên thì cậu vẫn là không dám. Chỉ có thể bày bộ dạng nàng dâu, nơm nớp lo sợ trả lời:“Một lần.”
“Cởi quần, ta muốn kiểm tra.”
“Không được!” Lương Tu Ngôn bật người che thắt lưng, cậu bên trong ngay cả quần lót cũng chưa mặc, không, quần lót còn kẹt trong thí mắt mà, sao có thể để Mạc Hạo Vũ thấy chứ!
Lương Tu Ngôn cự tuyệt đối với Mạc Hạo Vũ đang nổi nóng không thể nghi ngờ là thêm dầu vào lửa, y kiềm nén một ngụm tức giận, chau mày, bộ dạng vô cùng đau đớn, thầm oán nói: “Ngươi rõ ràng chính là thích Mạc Tuấn Ninh hơn, chỉ gọi điện thoại cho hắn, hắn vừa ngoắc ngoắc ngón tay ngươi liền qua.”
Tuy rằng hành động Mạc Hạo Vũ cực kì rách nát, Lương Tu Ngôn liếc mắt một cái đã nhìn thấu tên này tuyệt đối là giả bộ, nhưng chính bản thân mình lại chịu không nổi nhìn thấy y lộ ra vẻ mặt khổ sở, luống cuống tay chân theo y giải thích:“Đó là ngoài ý muốn, ta nghĩ rằng hôm nay đi phỏng vấn, ngươi xem ta mặc chính quy như vậy, ta không ngờ gặp học trưởng ngay tại công ty đó, thật là ngoài ý muốn.”
Trông bộ dáng khẩn trương của cậu, Mạc Hạo Vũ mới cảm thấy trong lòng thư thái chút, thế là càng ra sức giả đáng thương:“Ta hao hết tâm tư mới từ nơi đồng học của Mạc Tuấn Ninh nghe được chỗ ở của ngươi,” Mạc Hạo Vũ vừa nói vừa vùi đầu ở cần cổ Lương Tu Ngôn,“Ta đối với ngươi tốt như thế, nhưng trong lòng ngươi chỉ có Mạc Tuấn Ninh, ngay cả kiểm tra cũng không chịu cho ta kiểm tra.”
Này rõ ràng chính là hai việc khác nhau được chứ! Dù rằng Lương Tu Ngôn rất muốn lớn tiếng phản bác, nhưng từ trước tới nay đều yếu thế trước sự kiêu ngạo ngạo mạn của Mạc Hạo Vũ, ủy khuất không xong, cậu sẽ chẳng có biện pháp quyết liệt nào cả,“Ta không có……”
Vừa dứt lời, Mạc Hạo Vũ liền lập tức tiếp lời:“Vậy ngươi cởi quần ra cho ta kiểm tra.”
Này có tính là chui đầu vô lưới không? Lương Tu Ngôn nhìn Mạc Hạo Vũ dáng vẻ đắc ý, không khỏi vì bản thân mà bi ai. Bất quá nói cũng không nên lời, ở dưới cái nhìn chăm chú của Mạc Hạo Vũ, răng run cầm cập mà cởi dây lưng.
Này không thể trách cậu, dù sao ở trước mặt một người đàn ông nhỏ hơn mình mấy tuổi chủ động thoát quần, thật sự là chuyện mất mặt hết sức.
Nới lỏng thắt lưng, cởi bỏ nút thắt, kéo xuống khóa kéo, quần liền “Xoạt” một phát rơi trên mặt đất, lộ ra đôi chân thon dài, cùng với ──
“Ba” Mạc Hạo Vũ nhìn đến bên trong phần dưới áo sơmi thế nhưng trống rỗng, không khỏi phẫn nộ vỗ mông cậu,“Ngươi vậy mà ngay cả quần lót cũng chưa mặc, tiện cho đàn ông làm ngươi sao! Ngươi tao hóa này, đi phỏng vấn không ngờ mời người ta làm!”
“A! Nhè nhẹ!” Lương Tu Ngôn kêu đau, lúc làm tình trước đó bị vỗ mông, đều là tính chất của tình thú, mới nãy xuống tay thực sự quá nặng mà.
“Nhè nhẹ?” Mạc Hạo Vũ giận dữ cười lại,“Lúc bị Mạc Tuấn Ninh thao, ngươi ra sức kêu hắn dùng sức đi.” Nói rồi, lại đánh mạnh vào cái mông vểnh cao mượt mà của cậu.
“Ô……” Lương Tu Ngôn nước mắt đảo quanh viền mắt, cùng lúc là vì đau, mặt khác là bị một tên đàn ông nhỏ tuổi hơn cậu đánh, mà trên tâm lý sinh ra cảm giác thẹn,“Dừng tay…… Hỗn đản!”
Lương Tu Ngôn nói xong, phát hiện bàn tay kế tiếp chậm chạp không có hạ xuống, không khỏi thở nhẹ. Nhưng cậu quên mất, nam nhân đang nồng nặc ghen tuông sao lại có thể dễ dàng buông tha cậu như vậy.
Mạc Hạo Vũ nâng cằm cậu lên, khóe miệng gợi lên một độ cong mê người, dùng thanh âm thấp trầm giàu từ tính, nói: “Kế tiếp hảo hảo nghe lời, ta sẽ tha thứ ngươi, biết không?”
“Ừ.” Bị nụ cười mê người hiếm thấy của nam nhân làm đầu óc choáng váng, Lương Tu Ngôn ngoan ngoãn gật đầu.
“Tốt lắm, bây giờ thay bộ đồ này trước.”
Lương Tu Ngôn tiếp nhận, cúi đầu nhìn kỹ, sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm, nội tâm như có nghìn vạn con thần thú đang rít gào!
Đây là cái gì? Trang phục nữ phó!
Kháo! Bắt cậu một người đàn ông cao gần một mét tám mặc đồ nữ phó?
Ngươi muốn nhìn như vậy thì tự mình mặc nhá!
Bây giờ có thể trốn không? Bây giờ trốn còn kịp không? Bây giờ nếu trốn tuyệt đối sẽ bị giết người diệt khẩu đi!
…………………………………………………………………..
|