Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê
|
|
Chương 50: Quyết đấu với hạ lâu trinh (3)
Edit: V.O Mỗi người phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt dại ra, như thế nào lại có cảm giác như ngày hôm qua bị lặp lại? Trong vòng 2 ngày thắng liên tiếp 20 trận, đây là cái tốc độ gì? Đây là cái thực lực gì? Nhìn thấy Bạch Vũ sắp nghênh đón trận tỷ thí thứ 20, mọi người nhịn không được mình đầy hơi lạnh. Cô nương này mới 16 tuổi, Triệu hoán thú của nàng mới Nhất giai, nàng quả thực chính là một yêu nghiệt! Bắc La Quận quốc đem một yêu nghiệt như vậy sung quân đến Đông Nhạc, đầu óc bị vào nước sao? ”Kế tiếp xin mời vị đối thủ tiếp theo của Bạch Vũ chúng ta, Kim hệ Triệu hoán sĩ, Hạ Lâu Trinh!” Lúc này, người điều khiển chương trình cao giọng tuyên bố vị đối thủ cuối cùng của Bạch Vũ. Ngồi ở trên chỗ ghế khách quý, Hoàn Tố Âm khuôn mặt đã hoàn toàn đen cuối cùng lộ ra một tia cười lạnh. Bạch Vũ mỗi một trận thắng, Hoàn Tố Âm liền nhiều hơn một phần nộ khí trong người, nếu không phải an bài Hạ Lâu Trinh ở trận thứ 20 lên xuất chiến, Hoàn Tố Âm đã sớm không nhịn được đi lên tiêu diệt Bạch Vũ. Bạch Vũ ngây người một chút, còn tưởng rằng là cùng tên cùng họ, lấy thực lực của Hạ Lâu Trinh, làm sao có thể trở thành người đấu cuối cùng. Nhưng đợi cho đến khi Hạ Lâu Trinh khuôn mặt dữ tợn tiêu sái tiến đến trước mặt nàng, nàng mới nhận ra đó thật sự là Hạ Lâu Trinh, chẳng qua vài ngày không gặp, sắc mặt Hạ Lâu Trinh rất không thích hợp, thần tình hắc khí, còn gầy như que củi, như là sinh bệnh. ”Bá Vương Lục Tích!” Hạ Lâu Trinh vừa lên đài liền gọi ra Triệu hoán thú của nàng ta. Bá Vương Lục Tích to lớn như một tòa núi nhỏ xuất hiện trên đài, khí thế bá đạo sắc bén ầm ầm khuếch tán ra, khiến mọi người ở gần lôi đài sợ tới mức không dám phát ra tiếng. Bạch Vũ cảm thấy trầm trọng, con Bá Vương Lục Tích này đã lớn hơn vài ngày trước nhiều lắm, cả thân thể khuếch tán ra một cố hắc sát khí mạnh mẽ, giống như từ trong thi thể chồng chất đi ra khiến cho không khí phi thường trầm lặng, mang theo âm trầm nói không nên lời, giá trị thuộc tính lại khiến người khác cảm thấy khủng bố. Lực công kích 15, lực phòng ngự 12, sức chịu đựng 13, cơ hồ đã đạt tới đỉnh Triệu hoán thú Nhị giai! Nếu lúc trước trị số của Bá Vương Lục Tích là như thế này, tiểu Thanh tuyệt đối không có khả năng thắng nó. Hạ Lâu Trinh đây là đã làm cái gì, thực lực bỗng chốc tăng lên nhiều như vậy? Bạch Vũ còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, Hạ Lâu Trinh đã giành trước khởi xướng tiến công: “Bạch Vũ, ngươi lần trước thiếu chút nữa hủy dung của ta, hôm nay ta phải bắt ngươi trả lại gấp trăm lần, cái chết của ngươi đã định rồi!” Một đoàn khói đặc màu đen mang theo sát ý thị huyết từ trên người Bá Vương Lục Tích bộc phát ra, giống như đạn pháo ầm vang hướng về phía Bạch Vũ. Bạch Vũ con ngươi đen hơi co lại,chỉ cảm thấy thân thể lạnh lẽo, giống như bị hơi thở tử vong vây quanh, hàn ý lạnh lẽo từ đáy lòng tự nhiên phát sinh, trước mắt lập tức chỉ còn lại một mảnh sương đen. ”Tiểu Thanh!” Bạch Vũ vẫn duy trì bình tĩnh, hô một tiếng. ”Chiêm chiếp -----” Tiểu Thanh ngầm hiểu, đột nhiên di chuyển bên trong màn sương đen lách đến sau lưng Bá Vương Lục Tích, lao thẳng xuống, phun ra Liệt Hỏa hừng hực. Ánh lửa tươi đẹp trong màn sương mù màu đen như ẩn như hiện, làn da cứng rắn trên lưng của Bá Vương Lục Tích nhất thời nổ ra những tia lửa lốp bốp, cháy đen một mảnh. Bá Vương Lục Tích phát ra rống giận cuồng bạo, quay đầu hướng về tiểu Thanh phun ra một làn khói đen khủng bố. Tiểu Thanh nhanh chóng vỗ cánh vút qua, thân hình khéo léo giống như một đạo hỏa hồng lưu diễm xuyên qua làn khói đen, khói đen đậm đặc giống như bàn tay khổng lồ vô hình không ngừng khuếch tán, ầm ầm nhào vào trong khán đài. Trên khán đài mọi người nhất thời cảm thấy khó thở, cả người vô lực: “Không tốt, khói này có độc!” Những người ngồi gần lôi đài đều bối rối đứng lên, tất cả đều đứng dậy lui về phía sau, Tiết lão bản vội vàng mang theo người chạy đến đây để xử lý. Oanh ----- Khói độc của Bá Vương Lục Tích lại không hề tiết chế oanh động đến khán đài bên kia, trong trường thi đấu nhất thời hỗn loạn, hoàn toàn không có trật tự.
|
Chương 51: Thi độc hoa
Edit: V.O Tiết lão bản thở hổn hển tức giận mắng: “Đây là muốn đem tất cả mọi người đều bị độc chết sao? Hạ Lâu Trinh điên rồi sao?” Trên lôi đài, khói độc cơ hồ tràn ngập cả lôi đài, Hạ Lâu Trinh tay cầm chủy thủ, đuổi theo Bạch Vũ, hung ác hướng lên mặt của Bạch Vũ vẽ lên. Tiểu Thanh nghĩ muốn cứu, lại bởi vì trúng độc hành động bắt đầu chậm chạp, Bá Vương Lục Tích đột nhiên giơ cái đuôi lên, giống như roi thép hung hăng vung vào người tiểu Thanh. ”Chiêm chiếp!” Lực phòng ngự yếu ớt của tiểu Thanh hoàn toàn không thừa nhận được một kích này, từ trong không trung rơi xuống, lông chim rơi rụng đầy đất, đáng thương nhìn về phía Bạch Vũ. Bạch Vũ ánh mắt biến đổi, ôm trụ chủy thủ Hạ Lâu Trinh nghênh diện đâm tới, lòng bàn tay của nàng bị cắt ra một miệng vết thương thật sâu, máu tươi chảy ròng ròng. Nàng vung tay đem máu tươi vẩy về phía Bá Vương Lục Tích đang giương cái miệng rộng chuẩn bị một ngụm cắn chết tiểu Thanh. Thử lạp ----- Máu tươi của Bạch Vũ giống như nước sôi nóng bỏng giội lên lớp da không được che chắn của Bá Vương Lục Tích, Bá Vương Lục Tích đau đớn lăn lộn trên mặt đất, hơi thở màu đen trên người như hơi nước bốc hơi lên trong không khí, thân thể khổng lồ dần dần co lại, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng tan biến. ”Ngươi đã làm cái gì! Tiện - nhân!” Hạ Lâu Trinh máu tươi điên cuồng phun ra, quả thực không thể tin được Bạch Vũ chỉ cần dựa vào vài giọt máu lại có thể khiến cho Bá Vương Lục Tích đã được thăng cấp của mình kiệt sức! Nàng ta hai mắt màu đỏ, đột nhiên đem chủy thủ hướng về phía trái tim của Bạch Vũ. ”Chiêm chiếp -----” tiểu Thanh lập tức bổ nhào về phía này, mang theo một thân Hỏa Diễm cuồng bạo hung hăng đánh vào trên mặt nàng ta, móng vuốt sắc bén đem khuôn mặt của nàng ta nắm, bắt, cào, cấu đến nát bét. Hạ Lâu Trinh phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai, ngã trên mặt đất, vết thương trên mặt vừa vặn đụng trúng giọt máu tươi của Bạch Vũ rơi trên mặt đất, mặt của nàng ta lập tức giống như bị ăn mòn bốc lên như khói. ”A -----đau quá! Cứu mạng! Cứu cứu ta!” Hạ Lâu Trinh ôm chặt mặt mình, thê lương kêu thảm thiết, cả người không ngừng phát run, đột nhiên ra sức đi về hướng Hoàn Tố Âm: “Hoàn tỷ, cứu cứu ta, là người bảo ta ăn dược, cứu cứu ta.....” ”Cút!” Hoàn Tố Âm khuôn mặt âm trầm, nhìn thấy Hạ Lâu Trinh bổ nhào về phía mình, vung tay, một đạo Thủy đao trong suốt bay qua. Ta đã giúp ngươi đem Bá Vương Lục Tích tăng trị số lên tới Nhị giai, cư nhiên còn thua thê thảm như vậy, quả thực chính là phế vật, không bằng ngươi đi chết đi! Hạ Lâu Trinh bị Thủy đao đánh bay ra ngoài, giãy dụa hai cái, bất động, dưới thân chảy ra một bãi nước độc màu đen. Tiết lão bản tản ra độc khí chung quanh, nhìn thân thể Hạ Lâu Trinh đen thui, thật nhanh hít một ngụm khí: “Đây là.....” ”Thi Độc Hoa.” Bạch Vũ nói. ”Không thể nào? Thi Độc Hoa đã sớm bị Công hội Triệu hoán sư cấm sử dụng, nàng ta muốn đi tìm chết sao?” Tiết lão bản quá sợ hãi. Thi Độc Hoa là một loại độc dược hiếm thấy, một khi dùng sẽ biến thành một độc nhân, trở nên thô bạo thị huyết, sau này phải không ngừng dùng độc vật để duy trì sinh mệnh, đụng tới dược vật giải độc nhất định sẽ chết. Nhưng loại độc dược này có thể tăng thuộc tính của Triệu hoán thú trên diện rộng, làm cho Triệu hoán thú bổ sung thêm độc tính, không ít người vì tăng thực lực mà không tiếc uống thuốc độc, nhưng cuối cùng lại chết thực thảm. Vô Trần Cung đã sớm đem Thi Độc Hoa liệt vào cấm dược, bắt gặp liền tiêu hủy, Thi Độc Hoa ở Vân Vũ Thần Châu đều đã sắp bị tuyệt tích, Hạ Lâu Trinh cư nhiên có thể có được? Tiết lão bản cùng người vây xem theo bản năng nhìn về phía Hoàn Tố Âm. Hoàn Tố Âm khinh thường cười: “Nhìn ta làm cái gì? Nàng ta cùng ta quan hệ không tồi, thời điểm gặp nguy cơ đương nhiên sẽ hướng ta cầu cứu, đáng tiếc nàng ta bởi vì trúng độc, thần trí không rõ hồ ngôn loạn ngữ, các ngươi còn tin là thật sao?”
|
Chương 52: Vô trần bảng, khiêu chiến (1)
Edit: V.O Đám người Tiết lão bản im lặng, vừa rồi một chiêu đánh bay của nàng ta cũng không nhìn ra hai người có quan hệ tốt bao nhiêu. Bạch Vũ tò mò đánh giá Hoàn Tố Âm, vị này chính là người mà Hạ Lâu Trinh luôn treo bên miệng - Hoàn tỷ, Hoàn Tố Âm? Khiến cho Hạ Lâu Trinh ăn vào Thi Độc Hoa đi báo thù, sau khi thua lại không chút do dự lập tức bỏ qua, thật là ngoan độc! Lúc này, mọi người biết được thứ bọn họ trúng chính là Thi Độc Hoa, đã làm ầm ĩ lên, phải biết rằng Thi Độc Hoa là loại độc không có thuốc giải! ”Không cần lo lắng. Các người trúng độc không sâu, chỉ cần mua một ít Tẩy Độc Thảo một hai trăm năm nấu nhừ thành nước uống, mỗi người uống một chén, trong vòng năm ngày không được tiếp xúc với độc vật có thể khỏi hẳn.” Bạch Vũ nói. Tiết lão bản vui mừng khôn xiết: “Nguyên lai Bạch Vũ cô nương còn là một vị Y sư.” ”Bằng không ngươi nghĩ vì cái gì ta và ngươi không trúng độc?” Bạch Vũ cũng không muốn cho người khác biết máu của nàng là bách độc bất xâm, dứt khoát đem thân phận Y sư nói ra. Dù sao vừa rồi nàng dùng máu giết chết Hạ Lâu Trinh ở bên trong màn sương đen cũng không có ai phát hiện. Tiết lão bản vô cùng tin tưởng không hề nghi ngờ, lập tức sai người đi làm, ở trường thi đấu có rất nhiều người bị trúng độc hắn cũng phải chịu trách nhiệm. Rất nhanh, một bát lớn Tẩy Độc Thảo cũng được nấu xong, sau khi người bị trúng độc phân ra uống, lập tức cảm giác tốt hơn rất nhiều, đều hướng Bạch Vũ nói lời cảm tạ, Tiết lão bản cũng đem tiền thưởng chia cho nàng. Triệu hoán sư trong hai ngày hoàn thành 20 trận thắng liên tiếp, đừng nói ở Bình Thạch thành chưa từng có, phóng mắt hết cả Đông Nhạc Quận quốc cũng không có nhiều! Người lúc trước hoàn thành được hành động vĩ đại như vậy là người có niên kỷ hơn một trăm năm trước, chính là đương kim cung chủ Vô Trần Cung! Hắn có dự cảm, cô nương này sau này thành tựu sẽ không thể đếm được. Bạch Vũ cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn nàng có chút là lạ, bất quá nàng chỉ để ý mình nhận được bao nhiêu tiền. Thắng liên tiếp 20 trận tiền thưởng là 20 vạn tinh thể thứ phẩm, tiền thưởng tích lũy có 50 vạn tiền thưởng, tổng cộng là 70 vạn tinh thể thứ phẩm, cộng thêm ván cược ngày hôm nay được 20 vạn cùng ngày hôm qua được 10 vạn, vừa đủ 100 vạn tinh thể thứ phẩm. Cái này đối với một Triệu hoán sư mà nói cũng là một số tiền đáng kể, làm cho Bạch Vũ cao hứng đến mức không đứng dậy được. Nàng cần bán dược liệu với giá 120 vạn, bận rộn nửa ngày lại vẫn kém 20 vạn, cũng không biết họ Hành mập mạp ở Công hội Triệu hoán sư kia có thể đưa sổ nợ cho nàng hay không. ”Bạch Vũ, có thể thắng liên tiếp 20 trận, coi như ngươi có bản lĩnh. Nhưng Hạ Lâu Trinh là bằng hữu của ta, ngươi không phân biệt tốt xấu giết chết nàng, ta muốn thay nàng báo thù! Ngươi có lá gan nhận ước chiến của ta không?” Hoàn Tố Âm bỗng nhiên thanh âm xót xa mở miệng, ý nghĩa trong lời nói, giọng điệu đúng lý hợp tình không có nửa điểm chột dạ. Nàng ta vốn định quang minh chính đại diệt trừ Bạch Vũ, ai ngờ đến Bạch Vũ là một Y sư, dễ dàng giết chết Hạ Lâu Trinh, còn thành công thắng liên tiếp, trở thành tiêu điểm của toàn trường. Nhìn đến mọi người nhìn về phía Bạch Vũ bằng ánh mắt ân cần, nàng ta trong cơn xúc động còn có loại ý nghĩ muốn đem Bạch Vũ đánh vỡ nát. Người mà nàng ta đã hạ quyết tâm muốn giết chết làm sao có thể sống thật tốt được? Nàng ta không cho phép! Nếu những kẻ khác đều là phế vật, nàng ta liền tự mình ra tay. Bạch Vũ nâng mi: “Ta nhớ rõ nàng ta ở phút cuối cùng hình như là bị ngươi đánh chết?” ”Nói bậy! Nếu không phải do ngươi, nàng sao có thể bị độc phát mà chết?” ”Khiêu chiến ở trường thi đấu, sinh tử tự chịu.” ”Đối với ngươi ta chỉ là vì muốn thay nàng báo thù. Ta và ngươi tỷ thí, chính là khiêu chiến lên Vô Trần bảng, ngươi không thể cự tuyệt.” Hoàn Tố Âm thanh âm lạnh như băng gợi lên khóe miệng, lộ ra ẩn ẩn đắc ý tươi cười. Bạch Vũ khó hiểu nhìn về phía Tiết lão bản, trong mắt tràn ngập lời giải đáp. Hoàn Tố Âm tìm ta tỷ thí cùng Vô Trần bảng có quan hệ gì? Vì cái gì ta không thể cự tuyệt?
|
Chương 53: Vô trần bảng, khiêu chiến (2)
Edit: V.O Vô Trần bảng là do Vô Trần Cung lập ra, chia làm hai cấp bậc là Triệu hoán sĩ cùng Triệu hoán sư, Triệu hoán sư có 50 người, Triệu hoán sĩ có 150 người. Có thể được liệt tên lên bảng đều là Triệu hoán sư thực lực cực mạnh của cả Vân Vũ Thần Châu. Hàng năm đều có vô số người khiêu chiến Triệu hoán sư để được liệt tên lên bảng, ý đồ giành lấy vị trí, bởi vì người khiêu chiến thật sự có rất nhiều, Vô Trần Cung định ra quy tắc khiêu chiến kỹ càng, bằng không những cao thủ trên bảng suốt ngày chỉ ứng phó khiêu chiến cũng có thể sớm chết. Bạch Vũ biết Vô Trần bảng, nhưng đối với quy tắc khiêu chiến thì hoàn toàn không biết gì cả. Tiết lão bản bất đắc dĩ nói cho nàng biết: “Hoàn Tố Âm ở trên bảng Triệu hoán sĩ đứng ở vị trí 89, tỷ thí cùng nàng ta thuộc loại khiêu chiến Vô Trần bảng, mặc kệ là ngươi khiêu chiến nàng ta, hay là nàng ta khiêu chiến ngươi, song phương cũng không thể cự tuyệt. Nếu không sẽ bị Vô Trần Cung hủy bỏ tất cả khen thưởng cùng chứng thực, nói nghiêm trọng còn có thể phế bỏ linh mạch.” ”Cho nên ta phải cùng nàng ta đánh một trận?” ”Ngươi trước hết phải cùng hai đệ tử Vô Trần cung đánh một trận, thắng mới có thể cùng nàng tỷ thí.” Bạch Vũ khóe miệng co rút: “Nàng ta khiêu chiến ta, ta trước còn phải cùng người khác đánh?” Tiết lão bản cười khổ: “Chỉ cần là người có tên trên bảng đều phải dựa vào quy tắc này, trước kia cũng chưa từng có xuất hiện qua người có tên trên bảng khởi xướng khiêu chiến trước.” Vô Trần Cung quy định quy tắc khiêu chiến lên Vô Trần bảng thập phần hà khắc, đầu tiên phải ở giữa sân thi đấu thắng liên tiếp 20 trận, đạt được tư cách khiêu chiến, rồi sau đó phải đánh bại hai cao thủ đồng cấp khác, cuối cùng mới có thể khiêu chiến chính chủ. Nếu thắng là có thể lập tức thay thế được vị trị của người thất bại đó trên bảng, dương danh thiên hạ. Nguyên nhân chính vì một loạt quy tắc này, Vô Trần bảng phi thường quý giá, người có thể được liệt tên lên bảng tuyệt đối đều là cao thủ đứng đầu thiên hạ, một quốc gia có thể có bao nhiêu cao thủ xuất hiện trên bảng cũng biểu thị tiêu chuẩn thực lực của quốc gia đó. Viêm Võ Đế Quốc nhiều nhất, Bắc La thứ nhì, Mạn Thủy Quận quốc thứ ba, mà Đông Nhạc những năm gần đây vẫn nằm ở dưới đáy, Triệu hoán sư trên bảng chỉ có 3 vị trí, Triệu hoán sĩ cũng chỉ có 14 người. Hoàn Tố Âm có thể lọt vào một trong số một trăm tên trên bảng ở Đông Nhạc là người có danh vọng cực cao, từ đó giống như ngôi sao, nữ thần để mọi người nhìn lên. Tuy rằng Bạch Vũ bày ra thực lực khiến người khác kinh diễm, nhưng cùng so sánh với Hoàn Tố Âm, không ai cảm thấy được Bạch Vũ có thể thắng. Trận này Bạch Vũ không thể cự tuyệt nhất định thất bại, nói không chừng còn chưa có đứng lên đã bị ngã xuống, không ít người liếc nhìn Bạch Vũ bằng ánh mắt tràn ngập đồng tình. Bạch Vũ buồn bực thở dài. Chuyện nên đến sẽ luôn đến, Hòan Tố Âm quả nhiên vẫn rất căm ghét nàng. Nàng giương đôi mắt trông mong hỏi Tiết lão bản: “Đánh thắng có thể lấy được tiền không?” Tiết lão bản dở khóc dở cười, lúc này còn muốn tiền: “Đánh bại hai cao thủ có thể nhận được 20 vạn, nếu khiêu chiến thành công ngươi chẳng những có thể liệt tên lên Vô Trần bảng, mà còn có thể đạt được cơ hội được một lần tiến vào Long Tuyền của Đông Nhạc!” ”Vậy đến đây đi!” Bạch Vũ tâm tình cuối cùng cũng đỡ hơn rất nhiều. Tuy rằng không thể cự tuyệt, nhưng ít ra sẽ không tốn công vô ích, cái Long Tuyền kia không biết là cái gì, nhưng nghe ra có vẻ là thứ tốt. Tiết lão bản lập tức ngàn dặm truyền âm báo cáo tin tức khiêu chiến Vô Trần bảng lần này, đây là phương pháp dùng Triệu hoán thú ở cự ly xa câu thông tin tức theo dây chuyền, so với gởi thư nhanh hơn rất nhiều. Vô Trần Cung nhận được tin tức lập tức an bài hai gã đệ tử ở Đông Nhạc trước đi đến Bình Thạch thành thi đấu, người còn chưa tới, tin tức đã ùn ùn được truyền ra. ”Ngươi có nghe nói không? Có người ở trường thi đấu khiêu chiến Vô Trần bảng với Hoàn Tố Âm.” ”Hay là nói giỡn? Hoàn Tố Âm ở trên Vô Trần bảng đứng ở vị trí trước 100, người nào lại không có mắt như vậy?” ”Nghe nói gọi là Bạch Vũ, hai ngày thắng liên tiếp 20 trận, tựa hồ thực lực không tồi.” ”Kia còn chờ cái gì nữa, nhanh nhanh đi xem một chút.” Trên đường cái Bình Thạch thành, trong quán trà nơi nơi đều nghị luận chuyện này, tất cả mọi người đều bị kích động chạy về hướng trường thi đấu.
|
Chương 54: Vô trần bảng, khiêu chiến (3)
Edit: V.O Hành Tuấn Sơn cũng nghe được tin tức này: “Cái gì? Bạch Vũ cùng với Hoàn tiểu thư tỷ thí? Thật sự là ăn mật gấu rồi.” ”Hội trưởng, người có muốn đi xem hay không?” ”Có cái gì hay mà coi? Phỏng chừng Bạch Vũ ngay cả hai người được phái tới cũng không thắng được, căn bản không có cơ hội cùng Hoàn tiểu thư giao thủ.” Hành Tuấn Sơn khinh thường nói. Người đến sân thi đấu xem trận chiến càng ngày càng nhiều, không có chỗ ngồi thì đứng, nhanh chóng đem bên trong trường thi đấu chật ních người. Bạch Vũ đã được ăn no, rất có kiên nhẫn chờ đợi, để cho tiểu Thanh ở bên trong linh mạch chậm rãi khôi phục. Ngay tại lúc nó gần như đã khôi phục, đệ tử được Vô Trần Cung phái tới cũng đã đến rồi. Hai nam tử trẻ tuổi ngăn nắp gọn gàng, một người tuổi nhỏ hơn chút, giữa ánh mắt có một cỗ nhuệ khí, người còn lại khí chất trầm ổn, giơ tay nhấc chân ẩn ẩn phong phạm cao thủ. ”Ca, người chúng ta phải đánh bại chính là thiếu nữ này?” Thiếu niên tuổi nhỏ hơn thân hình chợt lóe đảo mắt đã đến trước người Bạch Vũ. Bạch Vũ trong lòng cả kinh, thật nhanh! Là Triệu hoán sĩ đỉnh cấp! Theo linh mạch tăng lên, Triệu hoán sư có thể từ trên người Triệu hoán thú kế thừa càng nhiều năng lực, thể chất càng ngày càng tốt, tốc độ, bước nhảy, cả năng lực chống đỡ cũng gia tăng. Thể chất của Bạch Vũ còn chưa có tăng lên rõ ràng, nhưng hai vị này đã vượt quá năng lực của người bình thường. ”Không được vô lễ.” Người còn lại trách cứ một tiếng, mặt không chút thay đổi đi đến trước mặt Bạch Vũ: “Tại hạ Tả Viêm, đây là đệ đệ của ta Tả Vũ, ngươi chính là Bạch Vũ cô nương?” ”Đúng vậy, các ngươi chính là người sẽ cùng ta tỷ thí?” Bạch Vũ đảo qua bọn họ, một người Hỏa hệ, một người Thổ hệ, đều đã đạt tới cảnh giới đỉnh cấp. ”Không sai, ngươi muốn so cùng với ai trước?” Tả Vũ ngạo nghễ hỏi, giọng điệu rất là thờ ơ. ”Cùng so với ai?” Bạch Vũ nâng mi: “Ta không có nhiều thời gian như vậy, các ngươi cùng lên đi.” Nguyên bản trường thi đấu đang tràn ngập nghị luận cùng hưng phấn huyên náo nháy mắt an tĩnh lại, lặng ngắt như tờ. Mọi người nhất tề hoài nghi chính mình tai điếc, nàng vừa rồi mới nói cái gì? Cùng lên? Nàng muốn một lần khiêu chiến hai người? Tiết lão bản cùng Hoàn Tố Âm đang ngồi trên nơi dành cho khách quý nhìn xem cuộc chiến sắc mặt đều thay đổi. Tiết lão bản há hốc mồm, sau một lúc lâu nói không nên lời, nhìn về phía Hoàn Tố Âm bên cạnh. Khuôn mặt đoan trang của nàng ta đã có chút vặn vẹo, khóe miệng kéo ra một mặt cười lạnh: “Không biết tự lượng sức mình, ngu xuẩn!” Tả Vũ tuổi trẻ khí thịnh, nhất thời nổi giận lôi đình: “Ngươi muốn chết!” Hắn một quyền đánh về phía Bạch Vũ, gọi ra một con Bát Tí Cuồng Viên. Cự vượn to lớn khổng lồ cao ba thước, giống như vách tường nham thạch thật dày đứng lặng ở trước mặt Bạch Vũ, tám cánh tay tráng kiện đột nhiên phát động, dậy lên một trận cuồng phong, một cỗ cảm giác áp bách trầm trọng khuếch tán ra. Tiểu Thanh nhanh chóng bay ra, Bạch Vũ thân hình vừa động, lẻn đến giữa trung ương lôi đài, xoay người không chút khách khí đánh trả: “Bạo Liệt Lưu Hỏa!” Tả Vũ cười lạnh một tiếng, Bát Tí Cuồng Viên nhằm về phía Bạch Vũ một chút cũng không lùi, tám cánh tay to lớn trùng điệp tầng tầng hộ giáp, toàn thân nổi lên ánh sáng màu vàng. Trường thi đấu nhất thời oa oa nổ tung, Triệu hoán sư hơi có kiến thức đều nhận ra cái này: “Đó là..... Huyền Vũ Kim Giáp!” ”Đúng vậy, chính là trung phẩm linh thuật Huyền Vũ Kim Giáp!” ”Khó trách dám vọt vào bên trong Hỏa Diễm của Hỏa Diễm Thanh Điểu, thật là lợi hại!” Tả Vũ câu lên tươi cười cuồng ngạo, đây chính là trung phẩm linh thuật Huyền Vũ Kim Giáp. Huyền Vũ Kim Giáp là từ Huyền Vũ Thiết Y thăng cấp lên, nhưng uy lực lại khác nhau rất lớn. Huyền Vũ Thiết Y là loại linh thuật phàm phẩm chỉ có thể đỡ lại một phần uy lực của đối thủ, Huyền Vũ Kim Giáp lại có thể đón đỡ được tất cả thương tổn! Bat Tí Cuồng Viên của hắn lực phòng ngự đã đạt tới 12, triển khai Huyền Vũ Kim Giáp có thể chắn được tất cả những thương tổn gây nên từ lực công kích dưới 20 điểm! Đối phó với một con Hỏa Diễm Thanh Điểu Nhất giai còn không phải dư dả sao?
|