Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
|
|
Chương 1370: Ẩn Môn thỉnh cầu 15
Trong lòng Cố Nhược Vân đột nhiên trầm xuống, tiếp nhận truyền thừa thất bại còn làm cho thực lực tăng cao, nếu người có thể tiếp nhận truyền thừa thành công, sẽ trở nên như thế nào? “ Nha đầu, truyền thừa này là của một vị cường giả vạn năm trước lưu lại! cũng là vị cường giả kia hao tâm tổn trí tìm thấy truyền thừa trên đại lục rộng lớn này! Chỉ là đáng tiếc, cường giả kia lại không dùng đến truyền thừa, mà lưu lại nơi này, hơn nữa còn lệnh cho người Ẩn Môn trông coi, sau đó cường giả kia lại biến mất.” Thiên Nhân trưởng lão nhìn biểu tình trầm mặc của Cố Nhược Vân, tiếp tục mở miệng nói: “ Bất quá, để báo đáp Ẩn Môn, hắn cho phép người Ẩn Môn tiếp nhận truyền thừa này! Nhưng chỉ hạn chế cách một năm mới có thể đưa một người vào! Hơn nữa xác định hắn cũng nói rõ với chúng ta, truyền thừa này chỉ người có duyên mới có thể đạt được, cho dù những người khác có tiếp nhận được truyền thừa cũng là thất bại! Nhưng cho dù như thế, bởi vì một đạo truyền thừa này đã làm cho thực lực Ẩn Môn tiến bộ vượt bậc, cũng đi một bước tới ngày hôm nay.” Cố Nhược Vân nâng đầu lên, tầm mắt dừng trên khuôn mặt già nua của Thiên Nhân trưởng lão, chậm rãi mở miệng dò hỏi: “ Chuyện này hẳn là bí mật của Ẩn Môn các ngươi, vì sao phải nói cho một ngoại nhân như ta.” Thiên Nhân trưởng lão cười cười: “ Bởi vì ngươi là quán quân khảo hạch, chuyện của Ẩn Môn cũng cần ngươi trợ giúp.” Nghe vậy, Cố Nhược Vân đạm mạt cười một tiếng: “ Xin lỗi, thế lực Ẩn Môn các ngươi cường đại như vậy, như thế nào lại yêu cầu sự trợ giúp của ta? Huống chi, ta còn chưa có sống đủ, không muốn nhúng tay vào chuyện Ẩn Môn các ngươi.” Cố Nhược Vân cũng không biết Ẩn Môn muốn làm cái gì với nàng, nhưng chỉ cần nghĩ cũng biết không có chuyện tốt gì, bàng không vì sao Thiên Nhân trưởng lão lại hạ thấp thái độ trước mặt nàng như thế? Huống chi, nàng không cho rằng bằng vào thực lực hiện giờ của mình có thể giúp được Ẩn Môn. “ Nha đầu, trước hết ngươi hãy nghe ta nói xong,” con ngươi Thiên Nhân trưởng lão hiện lên một đạo ánh sáng, trên mặt mang theo ý cười không tiếng động, “ Thời điểm sau khi Ẩn Môn nghe theo cường giả kia đóng quân tại Thiên Thần Phong, cường giả kia có tiến lại một lần, lúc này đây hắn lại mang theo một người!” Cố Nhược Vân không nói gì, nghiêm túc nghe Thiên Nhân trưởng lão giải thích. “ Hắn đem người kia phong ấn trong tháp thí luyện, cũng đem thí luyện tháp kia giao cho Ẩn Môn chúng ta canh giữ, tiếp theo sau đó lại biến mất, không có xuất hiện qua lần nào nữa.” Tháp thí luyện? Cố Nhược Vân ngẩn ra một chút, lúc trước ở trong thí luyện tháp gặp được nham long kia đã nói với nàng, nhiệm vụ của nó là trông giữ người bị phong ấn trong tháp thí luyện! nếu không có đoán sai mà nói, theo như lời Thiên Nhân trưởng lão nói hẳn là sự tồn tại của người kia! Không biết rốt cuộc là cái dạng người gì, lại làm cho Ẩn Môn trông giữ đã vạn năm. “ Lúc trước không lâu, phong ấn trong thí luyện tháp suy yếu, tộc trưởng chúng ta đã cảm giác được người kia sẽ thoát ra, hơn nữa lực lượng của người nọ quá mức cường đại, nếu để hắn xuất hiện trên đại lục, tất nhiên khắp đại lục sẽ bị tai ương, trừ phi vị cường giả để lại truyền thừa cho Ẩn Môn vạn năm qua xuất hiện, nếu không trên đời này nhất định không ai có thể áp chế hắn! Hiện tại, Ẩn Môn chúng ta mới mạo hiểm hướng đại lục chiêu mộ thiên tài tiến vào tiếp nhận truyền thừa, nếu có người tiếp nhận được truyền thừa thành công, nói không chừng có thể đủ hàng phục người nọ!” Con ngươi Cố Nhược Vân giật mình hỏi: “ Vậy ngươi có biết người để lại truyền thừa chính là ai hay không?” “ Người kia..........” Thiên Nhân trưởng lão ngừng lại một chút, khao khát đầy mặt nói, “ Người kia không nên xưng là người, hẳn là thần! Ở trên sách cổ Ẩn Môn chúng ta có ghi lại, lão tổ tông quá cố dùng từ thần để xưng hô với hắn.” Thần? Ánh mắt Cố Nhược Vân lập lòe vài cái, chờ sau khi võ giả tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, chẳng khác nào thành thần! Nhưng hôm nay mạnh nhất trên đại lục bất quá cũng chỉ có cường giả Cửu Chuyển, trước nay đều chưa xuất hiện người ở cảnh giới đại viên mãn! Chẳng lẽ theo như lời Thiên Nhân trưởng lão nói cường giả đó chính là đại viên mãn. “ Vậy trên sách cổ của Ẩn Môn các ngươi có ghi lại chuyện của vị cường giả kia không?” Cố Nhược Vân nhíu nhíu mày, rốt cuộc nếu nàng tiếp nhận nhiệm vụ của Ẩn Môn, tất nhiên muốn hiểu biết chi tiết của địch nhân.
|
Chương 1371: Ẩn Môn thỉnh cầu 16
Thiên Nhân trưởng lão lắc lắc đầu: “ Đối với hắn, lão tổ tông cũng không có để lại quá nhiều miêu tả, chỉ tuyên bố hắn là thần, chỉ một cái liếc mắt đối với hắn chính là khinh nhờn hắn! Một nhân vật có thể làm lão tổ tông kính ngưỡng như thế, tất nhiên thực lực của cường giả kia rất cường đại! Bất quá, trên sách cổ kia lão tổ tông cho chỉ ra đặc thù của hắn, đó là tóc bạc! Không sai, chính là tóc bạc! Nghe nói cường giả kia có một đầu tóc bạc cực kỳ mỹ lệ, phảng phất chấn động lòng người!” Tóc bạc? Oanh! Hai chữ này giống như sấm sét dừng trong lòng Cố Nhược Vân, làm sắc mặt của nàng thay đổi một chút. Tóc bạc hồng y, đó là đặc thù của Thiên Bắc Dạ! Hơn nữa, xác thật Thiên Bắc Dạ lai lịch không rõ ràng, lại ngủ say rất lâu, chẳng lẽ theo lời trưởng lão Ẩn Môn người đó là hắn? Nếu thật là hắn, Ẩn Môn này vô luận như thế nào nàng đều phải đi vào một chuyến, có lẽ ở nơi đó sẽ cho nàng biết đáp án. “ Được, ta đáp ứng ngươi.” Cố Nhược Vân ngẩng đầu, đáy mắt hiện lên một đạo ánh sáng: “ Ta có thể tiến vào Ẩn Môn, cũng có thể giúp các ngươi đối phó người trong phong ấn kia, nhưng mà Ẩn Môn các ngươi không được cưỡng bách ta đi làm bất cứ chuyện gì!” Vốn dĩ nàng không muốn xen vào việc của người khác, nhưng nếu chuyện này cùng Thiên Bắc Dạ có quan hệ, vậy không thể mặc kệ. Hơn nữa........... Trong lòng Cố Nhược Vân dần dần trầm xuống, không biết vì sao, trong lòng nàng đột nhiên nhớ tới nam tử áo bào trắng tự xưng là bổn thánh kia! Ngay từ đầu, thời điểm nàng còn chưa có trở thành Võ Thánh, trước sau vẫn cho rằng nam tử áo bào trắng làm Thiên Bắc Dạ bị thương chỉ là Võ Thánh! Nhưng chờ nàng chân chính cảm nhận được lực lượng Võ Thánh, mới biết được rõ ràng, thực lực nam nhân kia tuyệt đối ở trên Võ Thánh! Nếu người Ẩn Môn trông giư là hắn, chờ sau khi hắn ra tới, người đầu tiên hắn tìm chính là nàng cùng Thiên Bắc Dạ! Một khi đã như vậy, nàng liền tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn, nếu như thành công, nói không chừng ngày sau sẽ có lực lượng cùng hắn đối kháng! Ha ha! Thiên Nhân trưởng lão cười ha ha hai tiếng, cuối cùng là bỏ xuống lo lắng trong lòng, tươi cười đầy mặt nói: “ Cố nha đầu, vậy hiện tại ngươi có cùng ta tiến vào Ẩn Môn không?” “ Không được.” Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, “ Hôm nay trờ cũng đã tối, ta sẽ chờ ngày mai xuất phát! Mặt khác, ta hy vọng ngày mai ngươi có thể phái người tiếp ta ngoài cửa Ẩn Môn, miễn cho đến lúc lại bị đệ tử Ẩn Môn cự tuyệt ngoài cửa.” Nghe được lời này, Thiên Nhân trưởng lão có chút xấu hổ, hắn ho khan hai tiếng nói: “ Ngươi yên tâm đi, Cố nha đầu, sáng sớm mai ta sẽ phái người tiến đến đón ngươi, lúc đó đảm bảo sẽ không có người nào không có mắt ngăn cản ngươi ngoài cửa.” “ Được.” Cố Nhược Vân cười cười, nhàn nhạt trả lời nói.
|
Chương 1372: Ẩn Môn thỉnh cầu 17
Lúc trước nàng còn vì Thiên Nhân trưởng lão đối tốt với chính mình mà cảm thấy nghi ngờ, hiện giờ cũng đã hiểu hóa ra là Ẩn Môn gặp nguy hiểm, muốn hướng đại lục xin giúp đỡ. Mà nàng, cũng vừa vặn có được truyền thừa Ẩn Môn, đối mặt với nguy cơ kế tiếp! Đang nói, thì thấy mây người từ ngoài cửa đi vào. Lúc này mặt mũi Mộ Sở đã bầm dập, tóc tai rối bời phía sau, đôi mắt trước sau lại không dám nhìn Thiên Nhân trưởng lão ngồi ở chỗ kia, thậm chí oán hận trong lòng cũng không dám phát tiết ra. “ Cố nha đầu, hiện tại ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, cáo từ.” Thiên Nhân trưởng lão đứng lên, củng củng nắm tay, tiếp theo sau đó nhìn Mộ Sở nói: “ Chúng ta đi.” “ Vâng, trưởng lão.” Mộ Sở vội vàng cúi đầu đi theo phía sau Thiên Nhân trưởng lão, chờ sau khi bọn họ rời khỏi khách điếm, Thiên Nhân trưởng lão mới dừng bước chân, than nhẹ một tiếng nói: “ Mộ Sở, có một câu bởi vì có Cố nha đầu ở đó, ta mới không thể nói cho ngươi.” Mộ Sở ngẩn người, có chút không rõ nguyên nhân nhìn Thiên Nhân trưởng lão. “ Ngươi đừng tưởng rằng hành vi của ngươi ta nhìn không ra!” Thiên Nhân trưởng lão hừ lạnh một tiếng nói, “ Nha đầu kia ngươi không thể đắc tội, nói cách khác đừng nói là ta, cho dù là tộc trưởng cũng không giữ nổi ngươi!” Đến tộc trưởng cũng không thể giữ nổi hắn? Mộ Sở trợn tròn mắt, rốt cuộc Cố Nhược Vân này có thân phận gì? Phải biết rằng, ở trong Đệ Nhất thành, hco dù là thành hcủ đại nhân vẫn phải nhượng tộc trưởng ba phần, nhưng Thiên Nhân trưởng lão lại nói nếu đắc tội Cố Nhược Vân, đến tộc trưởng cũng không bảo hộ được hắn? “ ta đã nói tới như vậy, chính ngươi ngẫm lại cho tốt đi, mặt khác miễn cho ngươi phạm phải sai lầm không thể tha thứ, sau khi trở về xoay mặt vào tường ngồi thiền ba năm, trong ba năm này ngươi không được rời đi nửa bước! Còn chuyện ngươi ngồi thiền ba năm ta sẽ nói với sư phụ ngươi.” Nói xong lời này, Thiên Nhân trưởng lão cất bước tiếp tục đi, không có nhìn Mộ Sở phía sau nhiều thêm một cái . Mộ Sở trầm mặc nửa ngày ngay sau đó liền đuổi theo, có lẽ bởi vì lời nói này của Thiên Nhân trưởng lão, thật ra kế tiếp hắn cũng không có tìm Cố Nhược Vân gây phiền toái! Nhưng mà, cũng bởi vì hắn vừa trở về liền tiến vào phòng đóng cửa ăn năn, không thể đem chuyện này báo cho Ôn Nhã, hiện tại mới làm cho Ôn gia cuối cùng phạm phải sai lầm không thể tha thứ, kết cục chính là bi kịch! ................... Bên trong từ đường, Thiên Nhân trưởng lão mới vừa đi đến, liền trông thấy tộc trưởng ngồi đợi hắn đã lâu, vội vàng tiến đến, củng củng nắm tay hỏi: “ Tộc trưởng, ngươicó việc tìm ta?” “ Ân,” tộc trưởng nhẹ nhàng lên tiếng, “ Thiên Nhân trưởng lão, ta nghe nói ngươi xuống núi?” Thiên Nhân trưởng lão sửng sốt một chút, chợt đem nguyên nhân chính mình xuống núi nói cho tộc trưởng, biểu tình kia còn mang theo bất đắc dĩ: “ Còn không phỉa bởi vì tên tiểu tử Mộ Sở kia? Tiểu tử kia tham luyến sắc đẹp, đem Cố Nhược Vân ném sang một bên, hơn nữa còn khinh nhục nàng, ta xuống núi làm Cố Nhược Vân tiến vào Ẩn Môn, bất quá tính tình nha đầu kia cũng thật ương nghạnh, điểm này cùng thánh nữ rất giống nhau, căn bản là không muốn có hại, còn rất là bệnh vực người mình.” “ Phải không?” con ngươi tộc trưởng sáng lên một chút, “ Ngươi đã nhìn thấy nha đầu Cố Nhược Vân kia?” “ Không sai,” Thiên Nhân trưởng lão gật gật đầu, “ Nha đầu kia ta thực xem trọng, tính cách này căn bản là không muốn ủy khuất! Mà tính tình nàng như vậy cũng có thể dễ dàng rở thành một tuyệt thế cường giả, đáng tiếc nha đầu này trưởng thành từ Tây Linh đại lục, nếu ngay từ đầu nàng đã ở trong Ẩn Môn của chúng ta, hơn hai mươi năm này, ta dám cam đoan trong Ẩn Môn không có người nào là đối thủ của nàng.” Tộc trưởng cười khẽ một tiếng: “ Xem ra nha đầu kia xác thật không tồi, làm cho ngươi đánh giá cao nàng như vậy, nhưng mà Thiên Nhân trưởng lão, ta còn muốn khảo nghiệm một chút nha đầu kia, bởi vậy tạm thời ta sẽ không để nàng tiếp nhận truyền thừa.” Thiên Nhân trưởng lão có chút kinh ngạc, khó hiểu hỏi: “ Tộc trưởng, đây la vì sao?” “ Bởi vì ta muốn biết thiến phú cùng thực lực của nàng rốt cuộc mạnh tới mức nào, có thể đối mặt với nguy cơ của đại lục không!” tộc trưởng hít sâu một hơi nói, “ Hơn nữa, ta còn muốn khảo nghiệm nàng có lực lượng khống chế thánh thú hay không! Trưởng lão, ngươi không nghe qua có câu nói sao? Trò giỏi hơn thầy! nữ nhi của Ngọc nhi khẳng định mạnh hơn Ngọc nhi!” Thiên Nhân trưởng lão rất là khiếp sợ, phải biết rằng, thánh thú Ẩn Môn nhiều năm như vậy cho tới bây giờ cũng chỉ tán thành một người là thánh nữ, cho dù là tộc trưởng cũng không cho chút mặt mũi nào! cũng chỉ thân mật đối với thánh nữ, nhưng cho dù là thánh nữ cũng chưa từng thành công khống chế thánh thú. Hiện giờ, tộc trưởng lại đem hy vọng đặt lên người nữ nhi thánh nữ?
|
Chương 1373: Khiêu khích 1
“ Tộc trưởng, cho dù nha đầu kia thiên phú không tồi, cũng là nữ nhi thánh nữ, nhưng mà thánh thú cao ngạo như thế há sẽ bị người khác khống chế dễ dàng? Ta cảm thấy chúng ta vẫn không nên gắt gao đem hy vọng đặt trên người nàng.” Thiên Nhân trưởng lão nhíu nhíu mày. Hắn thực thưởng thức nha đầu kia, nhưng cũng không đại biểu nàng có khả năng khống chế thánh thú Ẩn Môn! Bởi vì tính tình của thánh thú này không tốt, trong thiên hạ, nó cũng chỉ tương đối ngoan ngoãn ở trước mặt thánh nữ. Tộc trưởng nhàn nhạt cười: “ Không thử xem sao biết nàng không được? Nàng là nữ nhi Ngọc nhi, thực lực khẳng định vượt qua Ngọc nhi, cho nên đối với nàng ta vẫn có tin tưởng rất lớn! Còn có, Thiên Nhân trưởng lão, vì khảo nghiệm nha đầu này, thân phận của nàng là nữ nhi thánh nữ không thể để người khác biết được, càng là không thế đối đãi quá đặc biệt với nàng! Bằng không, những người khác trong Ẩn Môn sẽ đoán ra thân phận đặc biệt của nàng, kể từ đó đồng nghĩa khảo nghiệm của nàng cũng sẽ đánh mất.” “ Ta hiểu được,” Thiên Nhân trưởng lão thở dài nói, “ Ta sẽ dựa theo lời tộc trưởng mà làm, mà nàng có tư cách nhìn thấy thánh thú hay không, cũng phải nhìn xem nàng có thể thông qua khảo nghiệm.” Rốt cuộc, tính tình thánh thú rất không tốt, nếu tùy tiện mang Cố Nhược Vân tiến đến gặp nó, tất nhiên sẽ chọc giận nó. Vì thế tộc trưởng mới tiến hành khảo nghiệm trước, người duy nhất thông qua khảo nghiệm mới có thể nhìn thấy thánh thú. “ Được, ngươi đi xuống đi,” tộc trưởng phất tay, nhàn nhạt nói, “ Chờ sau khi Cố Nhược Vân tiến vào trong tộc, không cần thiết phải đem nàng tới gặp ta, miễn cho những người khác bắt gặp được, ta muốn tự mình xem một chút năng lực của nha đầu này mạnh như thế nào! Đối với nàng, ta có tin tưởng rất lớn.” Trên mặt tộc trưởng treo lên tươi cười, ngữ khí cũng ôn hòa đi rất nhiều. Thật hiển nhiên, nàng vẫn rất xem trọng Cố Nhược Vân, hơn nữa nước phù sa không chảy ruộng ngoài, không phải sao? Tốt xấu gì Đông Phương Ngọc cũng là đệ tử của nàng, tự nhiên cũng hy vọng nữ nhi nàng có thể thành công không chế thánh thú! .................. Hôm sau, nắng mới lên, trước của Ẩn Môn, hai gã đệ tử vẫn như cũ bảo hộ tại đây, chỉ là giờ phút này cả hai có chút hưng phấn, bởi vì Thiên Nhân trưởng lão bên trong Ẩn Môn từ trước đến nay đều là thần long không thấy đầu thế nhưng lại xuất hiện! Lại còn hình như đang chờ người nào. Nhưng cũng không gây trở ngại cho hai cái đệ tử dang hướng Thiên Nhân trưởng lão lôi kéo làm quen, phải biết rằng cơ hội có thể nhìn thấy tộc trưởng quả thực rất ít, nếu chính mình có thể lấy lòng Thiên Nhân trưởng lão, nói không chừng có thể rời khỏi cửa lớn, không còn phải chờ đợi người khác ở chỗ này. Thiên Nhân trưởng lão lại là một bộ dáng thất thần, ánh mắt không ngừng hướng về chân núi phía xa, cũng không nghe rõ hai tên gia hỏa này đang nói cái gì, chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, tùy tiện nói hai câu qua loa. Nhưng mà khi nghe thấy hai câu này, lại làm hai gã đệ tử thụ sủng nhược kinh, hận không thể đi lên quỳ lạy. Ban đầu, Thiên Nhân trưởng lão tính toán phái người đi đón Cố Nhược Vân, rồi lại sợ kẻ không có mắt làm nàng tức giận, cho nên suy nghĩ nửa ngày, vẫn là tự mình tiến đến cho an toàn. Huống chi, nha đầu này thân là quán quân khảo hạch, bản thân mình tiến đến tiếp đãi hẳn không sai, cũng sẽ không bại lộ thân phận của nàng. Đang lúc Thiên Nhân trưởng lão nôn nóng chờ đợi hết sức, vài đạo thân ảnh khoan thai tới muộn, làm đôi mắt hắn bỗng nhiên sáng lên một chút vội vàng tiến lên nghênh đón. Cùng lúc đó, hai gã đệ tử canh cửa cũng phát hiện Cố Nhược Vân đi tới, tức khắc nhíu mày. Bọn người kia như thế nào lại tới nữa? Chẳng lẽ bọn họ không lẫn vào được trong Ẩn Môn thì thề không bỏ qua? Hơn nữa, hiện giờ Thiên Nhân trưởng lão còn ở nơi này, nếu chính mình không cẩn thận để bọn người kia tiến vào Ẩn Môn, khẳng định trưởng lão sẽ gán cho tội danh làm việc tắc trách! Nghĩ đến đây, hai gã đệ tử Ẩn Môn có chút bực bội, cười lạnh muốn mở miệng, trong phút chốc lại phát hiện Thiên Nhân trưởng lão hướng Cố Nhược Vân đi đến. Bọn họ ngây ngẩn cả người, ánh mắt kinh ngạc của bọn họ chuyển động theo Thiên Nhân trưởng lão.
|
Chương 1374: Khiêu khích 2
Chẳng lẽ trưởng lão biết những người kia là gian tế muốn lẫn vào bên trong Ẩn Môn? Cho nên tính toán tự mình ra tay? Nhưng mà không đúng a~, trên mặt trưởng lão không có bất kỳ biểu hiện phẫn nộ nào, ngược lại còn mang theo tươi cười. hơn nữa khác thường ở chỗ Thiên Nhân trưởng lão lại tiến đến đứng ở đại môn, trong lòng bọn họ đột nhiên dâng lên cảm giác không ổn. “ Thiên Nhân trưởng lão thế nhưng tự mình tới tiếp đón chúng ta, thật đúng là làm chúng ta thụ sủng nhược kinh.” tuy lời nói là như vậy, nhưng tươi cười trên mặt Cố Nhược Vân trước sau vẫn nhàn nhạt, nhìn không ra bất cứ thần sắc kinh ngạc. “ Ha ha,” Thiên Nhân trưởng lão ha hả cười, “ Nghe các ngươi nói ngày hôm qua bị chặn ngoài cửa Ẩn Môn, miễn cho có người không biết tốt xấu,cho nên ta tự mình tiến đến một chuyến cho yên tâm, nha đầu, phòng của ngươi ta đã giúp ngươi chuẩn bị thật tốt, cùng ta đi vào thôi.” “ Được.” Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng khóe môi, dưới ánh mắt sợ hãi của hai gã đệ tử Ẩn Mô, chậm rãi đi vào trong Ẩn Môn. Hai gã đệ tử kia hoàn toàn bị dọa hoảng, sau khi vài đạo thân ảnh kia biến mất cũng chưa phục hồi tinh thần lại, ngơ ngác nhìn đám người Cố Nhược Vân biến mất, chợt một cổ khủng hoảng tràn ngập ở trong lòng, làm cho thân thể bọn họ run rẩy một chút. Xong rồi xong rồi. Mấy người này thật sự là khách của Ẩn Môn, mà bọn họ lại đem bọn họ cự tuyệt ngoài cửa. Nghĩ đến kết quả này, hai gã đệ tử Ẩn Môn hận không thể đâm đầu chết, cũng là đền bù cho sai lầm phía trước. ............ “ Cố nha đầu, nơi này chính là chỗ ở ta an bài cho ngươi,” sau khi đem Cố Nhược Vân đến một khoảng sân, Thiên Nhân trưởng lão quay đầu, tươi cười đầy mặt nhìn chăm chú vào nàng, “ Một mảnh sân này đều là địa bàn của ngươi, hơn nữa ở chỗ này vô luận ngươi muốn làm cái gì cũng không ai đến quấy rầy ngươi, chẳng qua có một việc ta muốn báo với ngươi trước tiên. “ Chuyện gì?” Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày hỏi. “ Nha đầu, tuy nói ngươi đạt được quán quân khảo hạch nhưng chưa có tiếp nhận truyền thừa, còn cần xem biểu hiện của ngươi trong Ẩn Môn, chuyện này sẽ do tự tộc trưởng chúng ta khảo nghiệm, chờ ngươi thông qua khảo nghiệm, truyền thừa của Ẩn Môn chúng ta sẽ truyền cho ngươi,” Thiên Nhân trưởng lão nhìn Cố Nhược Vân, “ Bởi vì thực lực hiện tại của ngươi còn chưa đủ cường đại, vì để tiếp nhận truyền thừa thành công, cũng không còn cách nào khác.” Quan trọng hơn là, tộc trưởng muốn khảo nghiệm nàng có tư cách gặp thánh thú hay không. “ Ta hiểu được,” Cố Nhược Vân gật gật đầu, “ Vậy kế tiếp muốn ta làm cái gì?” “ Ha ha,” Thiên Nhân trưởng lão cười hai tiếng, “ Cái gì ngươi cũng không cần làm, cứ ở trong Ẩn Môn tu luyện là được rồi, trong Ẩn Môn chúng ta linh khí tương đối nồng đậm, đối với tu luyện của ngươi sẽ có rất nhiêu chỗ tốt, hy vọng ngươi có thể nắm chắc cơ hội này.” “ Được.” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, vân thanh phong đạm nói: “ Vậy sau đây ta sẽ đi tu luyện.” Xác thật trong Ẩn Môn này linh khí rất nồng đậm, hơn nữa nếu dùng thêm Tụ Linh đan, có thể làm cho việc tu luyện của nàng tăng lên không ít. “ Cố nha đầu, nếu ngươi có yêu cầu gì, có thể tùy thời đi viện trưởng lão tìm ta, ngươi là quán quân khảo hạch Ẩn Môn chúng ta, vô luận là ta hay là tộc trưởng đều rất xem trọng ngươi.” Thiên Nhân trưởng lão cười ha ha hai tiếng, hữu hảo đối với Cố Nhược Vân nói: “ Hiện tại nếu ngươi không có chuyện gì nữa, ta liền rời đi trước.”
|