Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
|
|
Chương 2042: Phẫn nộ (6)
Edit: Sahara "Ta không cần con bảo vệ, con cút đi cho ta! Mau cút đến Đông Châu đi!" Quân Lâm Thiên muốn đứng dậy, nhưng khí lực không đủ, ngược lại còn làm ông ho không ngừng. Quân Lâm Thiên ho ra một ngụm máu, sắc mặt vốn đã trắng bệch nay lại càng trắng hơn. "Nếu Vân gia xảy ra chuyện gì, ta còn mặt mũi nào nhìn mặt Vân nha đầu nữa chứ? Các ngươi bảo ta làm cách nào đối diện với nó?" Quân Lâm Thiên khổ sở, cả người vô lực ngã xuống giường, nước mắt bắt đầu giàn giụa. "Gia gia! Cha!" Quân Linh Nhi đột nhiên đứng dậy, nói: "Con đến Đông Châu xem tình hình thế nào, nếu thật sự không ổn, con sẽ đưa Vân gia đến đây." Nói xong, Quân Linh Nhi xoay người định ra khỏi phòng. Quân Huyễn vội đứng lên: "Linh Nhi, con đứng lại đó cho cha!" "Cha, cha đừng làm gia gia tức giận thêm nữa. Hơn nữa, gia gia đích thực là không yên tâm, con đi xem thử ít ra có thể làm gia gia yên lòng, không đúng sao?" Quân Linh Nhi cố ra sức thuyết phục Quân Huyễn. Quân Huyễn thở dài: "Chuyện này... Vẫn nên để cha đi thì hơn! Linh Nhi, con ở lại chăm sóc cho gia gia con đi, cha sẽ đi nhanh về nhanh." Thực ra Quân Huyễn cũng không yên tâm, nếu Đông Châu không bảo vệ được Vân gia, vậy thì cứ đón họ đến đây. Cùng lắm thì bọn họ dùng mạng mình bảo vệ Vân gia! Ngay lúc Quân Huyễn định đi thì Lâm Nhược Bạch mừng rỡ chạy từ bên ngoài vào: "Quân gia gia, sư phụ con về rồi! Sư phụ con trở về rồi!" Sư phụ Tiểu Bạch? Đó chẳng phải là...... Quân Huyễn sửng sốt, tiếp theo là mừng rỡ không thôi. Ngay cả Quân lão gia tử đang thập phần suy yếu cũng cố chống người dậy nhìn ra ngoài cửa. Từ bên ngoài, đoàn người Vân Lạc Phong nhanh chóng tiến vào, ngay khi nhìn thấy bóng dáng bọn họ xuất hiện, trái tim treo cao của Quân lão gia tử mới được thả lỏng xuống. Về rồi! Cuối cùng cũng về rồi! Chỉ cần Vân nha đầu trở về, tất cả mọi việc đều có thể giải quyết dễ dàng. Trong lòng Quân Lâm Thiên, Vân Lạc Phong không chỉ là một thiên tài thiên phú kinh người, mà nàng giống như một vị thần không gì không làm được..... "Vân tỷ tỷ!" Quân Linh Nhi vui mừng hớn hở, chạy nhanh đến bên cạnh Vân Lạc Phong, sau đó vẻ mặt bỗng trở nên ủy khuất: "Tỷ trở về thì tốt rồi! Thời gian qua, Thất Châu Đại Lục đã xảy ra không ít chuyện." Vân Lạc Phong nhìn mọi người một lượt rồi gật đầu: "Tỷ đều biết cả rồi! Lần này tỷ đến là vì chữa trị cho lão gia tử và những người bị thương khác ở Thánh Nữ Tộc. Còn về ân oán với Tần gia, tỷ sẽ thanh toán với bọn chúng sau." Quân lão gia tử liếc nhìn người Vân gia đi theo sau Vân Lạc Phong, khẽ thở phào: "Xem ra nguy cơ lần này đã được giải quyết rồi! Lần này thật sự phải đa tạ Đông Châu, nhất là Hồng Loan, nha đầu đó đã hết lòng giúp con...." Đối với nguy cơ lần này của Vân gia, chỉ có Nam Châu và một ít thế lực khác là duy trì thái độ bàng quan. Vì thế, lúc đầu Hồng Loan muốn tập hợp tất cả mọi người trên Thất Châu, dù không đánh bại Tần gia được, nhưng ít ra cũng có thể kéo dài thời gian. Nào ngờ, vừa mới nghe đến Tần gia thì tất cả mọi người đều chạy biến đi hết. Học viện Tây Châu không thể giúp, nhưng các vị trưởng lão đều phái cao thủ đến, tiếc là vào thời điểm đó, Quân gia đã tử thương vô số.... Vu Yêu Tộc của Hoàng Oanh Oanh từng được Vân Lạc Phong cứu, nên hiển nhiên đứng về phía Vân Lạc Phong. Châu chủ tiền nhiệm của Trung Châu có mối quan hệ rất tốt với Quân lão gia tử, tất nhiên cũng dẫn theo nhân thủ đến, nhưng do khoảng cách quá xa, nên bọn họ nhất thời vẫn chưa đến được đây.
|
Chương 2043: Biện pháp hồi sinh Hồng Loan (1)
Edit: Sahara Hành vi trước kia của Thánh Nữ Tộc quả thật làm Vân Lạc Phong bất mãn, nhưng hiện tại họ lại nghĩa bất từ nan ra tay giúp đỡ, nên đã tiêu trừ đi khúc mắc trong lòng Vân Lạc Phong, cho dù sự giúp đỡ này chỉ là vì nể tình Lâm Nhược Bạch. Phượng tộc, Long tộc là nô lệ của Vân Tiêu, chỉ có họ mới tìm được Vân Tiêu, nên hai tộc liên thủ đến học viện Tây Châu mở thông đạo đi đến Phong Vân Đại Lục, đáng tiếc, hai tộc còn chưa tìm được Vân Tiêu thì Vân Tiêu và Vân Lạc Phong đã rời khỏi đó. Vân Lạc Phong nghe Quân lão gia tử nói xong thì gương mặt trở nên ảm đạm, đáy mắt lóe lên sát khí sắc bén. Quân Lâm Thiên cảm nhận được bầu không khí không đúng, chợt giật mình: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" Lúc này, toàn bộ không khí căn phòng đều có vẻ bi thương. Vân lão gia tử nhìn Quân Lâm Thiên, khẽ nói: "Hồng Loan..... Đã chết!" Hồng Loan đã chết? Quân Lâm Thiên giật mình ho liên tục, mặt cũng đỏ lên, làm Quân Linh Nhi sợ đến mức vội vàng chạy tới vuốt lưng cho ông. "Vân lão, ông nói thật sao? Hồng Loan cô nương thật sự....." Quân Lâm Thiên có chút không muốn tin, Hồng Loan vậy mà đã chết? Thực tế ông và Hồng Loan cũng không mấy thân thuộc, chỉ là có duyên gặp mặt vài lần, nhưng Hồng Loan lại vì bảo vệ người thân của Vân nha đầu mà chết, loại tình cảm sinh tử chi giao này nói thì dễ chứ có mấy ai làm được? Cô nương tốt như vậy lại chết, kêu ông làm sao không cảm thán? "Khoảng thời gian qua đã vất vả cho mọi người! Trước tiên để con chữa trị thương thế cho mọi người, sau đó con sẽ tính sổ từng khoản một với Linh Thần Đại Lục!" Vân Lạc Phong chợt nheo mắt, đáy mắt lóe lên một tia hàn quang. Tần Lạc đúng là chết trong tay nàng, nhưng ả ta chẳng qua chỉ là một kẻ xuất thân từ chi thứ, nàng không nghĩ Tần gia sẽ vì một thứ nữ mà hưng sư động chúng tiến đến Thất Châu Đại Lục hỏi tội, thậm chí còn phái cả cường giả Thiên Thần đến. Cho nên...... Trong chuyện này, khẳng định vẫn còn nguyên nhân gì đó mà nàng không biết! Vân Lạc Phong cảm thấy mình đang bị bao phủ bởi một âm mưu gì đó, tuy nhiên điều này không khiến nàng lo sợ, ngược lại chỉ làm nàng dâng cao ý chí chiến đấu. ________________ Tin tức Vân Lạc Phong trở về làm Thất Châu Đại Lục chấn động. Châu chủ Nam Châu nghe thuộc hạ tiến vào bẩm báo xong thì đứng bật dậy, sắc mặt có hơi khó coi: "Vân Lạc Phong trở lại? Không phải nói ả đã rời khỏi Thất Châu rồi sao? Sao lại về nhanh như vậy?" Nghĩ thế thủ đoạn của Vân Lạc Phong, nội tâm châu chủ Nam Châu có phần không yên. Suy cho cùng, thời điểm Vân gia cần tương trợ, ông ta lại ngoảnh mặt làm ngơ, còn đuổi người Đông Châu phái tới xin cứu viện ra khỏi phủ. Nếu Vân Lạc Phong biết chuyện này, vậy........ Châu chủ Nam Châu càng nghĩ càng bất an, mặt đầy lo lắng. Đáng tiếc, châu chủ Nam Châu đã suy nghĩ quá nhiều, mặc dù ông ta lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ lúc Vân gia cần sự giúp đỡ, nhưng Vân Lạc Phong sẽ không vì điều này mà đến tính sổ với Nam Châu. Bởi vì ai cũng có quyền tự do lựa chọn của riêng mình! Tất nhiên, nếu sau này Nam Châu xảy ra chuyện, Vân Lạc Phong cũng sẽ lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ! "Châu chủ, thật ra ngài không cần phải lo lắng làm gì..." Một lão giả ngồi bên cạnh trầm ngâm hồi lâu rồi nói: "Người Vân Lạc Phong đắc tội là người của Linh Thần Đại Lục. Cường giả nơi đó, tùy tiện chọn một người cũng bóp nát được Vân Lạc Phong. Hiện tại, tự thân ả cũng khó bảo toàn, làm sao còn đến tìm chúng ta tính sổ?" Nghe vậy, nội tâm châu chủ Nam Châu mới dần thả lỏng, nhưng ấn đường vẫn còn nhíu chặt, giọng nói cũng hơi bất đắc dĩ: "Ta cũng không biết lúc đó quyết định như vậy là đúng hay sai! Ta chưa từng tiếp xúc với Vân Lạc Phong, nhưng cũng biết cách làm người của nha đầu này. Bây giờ chúng ta khoanh tay ngồi nhìn Vân gia lâm nạn, về sau nếu có chuyện gì cần nhờ cậy, Vân Lạc Phong chắc chắn không để ý đến Nam Châu chúng ta."
|
Chương 2044: Biện pháp hồi sinh Hồng Loan (2)
Edit: Sahara Lão giả kia cười lạnh, nụ cười đầy châm biếm: "Châu chủ, lão phu lại cảm thấy Nam Châu phủi sạch quan hệ với Vân Lạc Phong không có gì mà không tốt. Nha đầu này quá thích gây chuyện thị phi, bây giờ dây dưa không rõ, chắc chắn sẽ liên lụy đến Nam Châu chúng ta." "Huống chi....." Lão giả dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thất Châu vốn rất thái bình, Nam Châu chúng ta lại là một trong những thế lực đứng đầu Thất Châu, chỉ cần chúng ta không trêu chọc đám quái vật Linh Thần Đại Lục thì còn ai có thể gây phiền phức cho Nam Châu? Chuyện cầu cạnh nha đầu kia lại càng không thể xảy ra." Lúc này, châu chủ Nam Châu mới hoàn toàn yên tâm mà ném tin tức Vân Lạc Phong trở về ra sau đầu. Thời khắc này, lão giả kia còn chưa biết, ngày sau, Thất Châu Đại Lục đúng là sẽ gặp phải tai họa ngập trời..... Tất cả bằng hữu và những người từng giúp đỡ Vân gia lúc này đều được Vân Lạc Phong bảo vệ bình yên vượt qua đại nạn. Còn những kẻ ngoảnh mặt làm ngơ khi Vân gia gặp nạn, dù có quỳ xuống khẩn cầu thế nào, Vân Lạc Phong cũng không động lòng.... Ngươi tham sống sợ chết, không dám ra mặt giúp đỡ Vân gia, điều này hoàn toàn không có gì sai. Ai mà không quý trùng sinh mạng của mình? Mấy người có thể hy sinh tính mạng vì người khác? Cho nên, Vân Lạc Phong sẽ không vì điều này mà tìm Nam Châu tính sổ. Tuy nhiên, sau này có gặp bất cứ chuyện gì, Nam Châu cũng đừng hòng được nàng tương trợ. Ngươi có lựa chọn của ngươi, ta cũng vậy! Đây chính là dùng đạo của người, trả lại cho người! Ngoại trừ châu chủ Nam Châu, một ít thế lực khác lựa chọn giống châu chủ Nam Châu cũng đang lo sợ Vân Lạc Phong đến trả thù khi nghe tin nàng trở về. Giữa lúc ai ai cũng nghĩ sau khi Vân Lạc Phong trở về, Thất Châu Đại Lục sẽ là một màn tinh phong huyết vũ. Nào ngờ, toàn bộ Thất Châu đều là một mảnh yên ắng lạ thường. Giống như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì..... Nhìn thấy Vân Lạc Phong không có hành động gì, châu chủ Nam Chau và những thế lực khác mới hoàn toàn yên tâm. Xem đi, nha đầu kia cũng sợ Linh Thần Đại Lục nên mới không dám đi báo thù, nói vậy, nha đầu kia cũng sẽ không làm khó dễ bọn họ.... Biết được điều này, tâm trạng châu chủ Nam Châu nhẹ nhõm không ít, Nam Châu lại giống như bình thường, nên làm gì thì làm đó, không chú ý đến động tĩnh bên phía Vân Lạc Phong nữa.... ____________ Trong Thánh Nữ Tộc. Vân Lạc Phong nghe báo người của Vu Yêu Tộc và Trung Châu đã tới, liền đứng dậy đích thân ra ngoài nghênh đón. Dẫn đầu Vu Yêu Tộc đến đây tất nhiên là Hoàng Oanh Oanh. Còn phía Trung Châu chính là châu chủ tiền nhiệm Mục Động, cũng là lão bằng hữu của Quân Lâm Thiên_Quân lão gia tử. "Các người tới rồi?" Nhìn mọi người tiến đến, thần sắc Vân Lạc Phong nhu hòa hơn rất nhiều, ân cần hỏi. "Chủ tử!" Hoảng Oanh Oanh áy náy nhìn Vân Lạc Phong: "Thuộc hạ tới muộn!" Mục Động không nói gì, nhưng ông liên tục thở dài, thần sắc đầy vẻ bất đắc dĩ. "Dù các người có đến sớm hơn thì cũng không giúp được gì, ngược lại chỉ làm tăng thêm thương vong không cần thiết." Vân Lạc Phong khẽ nhướng mày, giọng nói rất bình thản. Hoàng Oanh Oanh cười khổ, nàng nỗ lực tu luyện, chỉ còn cách cảnh giới Thần Linh Giả một bước ngắn nữa thôi, nhưng làm sao cũng không đột phá được. "Chủ tử, dù biết đến đây chịu chết, nhưng Vu Yêu Tộc không có người nào phản đối quyết định của thuộc hạ, ngược lại, Mục Động_lão tiền bối lại bị rất nhiều người ở Trung Châu ngăn cản, nhưng lão tiền bối vẫn bỏ ngoài tai mà tiến đến đây." Khóe miệng Mục Động giật giật: "Ta tốt xấu gì cũng có giao tình nhiều năm với Quân lão đầu, sao có thể bỏ mặc ông ta được? Còn đám người kia, không cần quan tâm đến bọn chúng! Dù hiện tại ta không phải châu chủ Trung Châu, nhưng Trung Châu vẫn do ta định đoạt!"
|
Chương 2045: Biện pháp hồi sinh Hồng Loan (3)
Edit: Sahara Vân Lạc Phong không đáp lời Mục Động ngay mà im lặng một lúc lâu, sau đó nàng mới nói: "Mọi người đã tới, vậy thì ta sẽ nói cho mọi người biết quyết định của ta. Tần gia hại chết Hồng Loan, thù này ta quyết báo! Dù phải đánh đổi hết những gì ta có, ta cũng bắt bọn chúng chôn cùng!" Hoàng Oanh Oanh hiểu suy nghĩ của Vân Lạc Phong, mặt đầy cung kính nói: "Từ thời khắc chủ tử cứu thuộc hạ, thì cả đời Hoàng Oanh Oanh đã là thị nữ của người, bất kể chủ tử làm gì, thuộc hạ và Vu Yêu Tộc cũng theo sau người." Mục Động cũng mỉm cười: "Không phải chỉ là một Linh Thần Đại Lục thôi à? Lão già_ta đây sớm đã không để ý việc sống chết, nha đầu, con muốn làm gì thì cứ làm thắng tay, chúng ta vĩnh viễn là hậu thuẫn của con!" Đối diện tấm lòng chân thành của hai người, hai mắt Vân Lạc Phong chứa đầy ánh sáng sáng ngời. "Tốt! Bây giờ ta lập tức tuyên bố với người trong thiên hạ, Vân Lạc Phong_ta muốn khai chiến cùng Linh Thần Đại Lục." Lời tuyên bố khí phách đi kèm ánh mắt lạnh lùng: "Mặt khác, Hoàng Oanh Oanh, ngươi đi phát thiệp mời cho tất cả các thế lực ở Thất Châu, ta muốn xem thử, có bao nhiêu người nguyện kề vai sát cánh chiến đấu cùng ta!" "Tuân lệnh!" Hoàng Oanh Oanh cung kính đáp. Thế lực ở Thất Châu rất nhiều, ngoài trừ châu chủ các châu ra, còn có thế lực các đại môn phái. Tất cả bọn họ cộng lại cũng là một lực lượng không nhỏ. Hơn nữa, Thất Châu còn có không ít thế lực không thua kém gì châu chủ các châu như Vu Yêu Tộc và Thánh Nữ Tộc.... Mục Động nhìn Vân Lạc Phong, đáy mắt chứa cảm xúc phức tạp. Ông cũng là người thành tinh, sao lại không biết dụng ý Vân Lạc Phong là gì được. Nha đầu này đang muốn biết có bao nhiêu đứng về phía mình, từ đó mới âm thầm tính toán. Mệnh lệnh vừa hạ, Hoàng Oanh Oanh lập tức đi thi hành. Không bao lâu sau, các vị trưởng lão của học viện Tây Châu đều đến. Ngay cả cô bé xinh xắn lớn lên nhìn giống A Lạp Lôi từng được Vân Lạc Phong cứu_Quý Phỉ cũng đến đây. Tùy tùng của cô bé_An Tử Hạo cũng mang theo người của Quý gia đến. Hồ Li lại càng không phải nói, hắn đã bán thân cho Vân Lạc Phong mười năm, dưới tình hình này, tất nhiên không thể làm ngơ.... Trừ họ, không còn ai tới nữa.... Suy cho cùng, kẻ địch lần này của Vân Lạc Phong cũng không phải người bình thường. Đó là cường giả đến từ Linh Thần Đại Lục, làm sao bọn họ dám chống lại? Dưới sự sợ hãi, những thế lực khác tất nhiên không dám phái người đến hỗ trợ. Trong căn phòng mộc mạc. Vân Lạc Phong ngồi trên giường, khoanh chân, nhắm mắt, còn linh hồn nàng thì đã tiến vào không gian thần điển từ sớm. Dười bầu trời hư ảo xanh thẳm, cỏ cây đặc biệt tươi tốt. Bên trên thảm cỏ là một nữ tử thân mặc hồng y đỏ như lửa đang nằm. Hai tay nàng ấy đặt trên ngực, sắc mặt bình thản an nhiên, tựa như đang ngủ say, hoàn toàn không có chút gì giống với người đã chết. "Tiểu Mạch, đệ thật sự có cách có thể cứu sống Hồng Loan?" Vân Lạc Phong nhìn Tiểu Mạch đang đứng bên cạnh, hỏi. Tiểu Mạch trầm ngâm nửa buổi: "Đệ không nắm chắc hoàn toàn, không, phải nói là đến một nửa đệ cũng không nắm chắc." "Nói biện pháp cho ta nghe, mặc kệ khó khăn thế nào, ta cũng sẽ không từ bỏ." Vân Lạc Phong vô cùng kiên định. Tiểu Mạch hơi ngập ngừng: "Tỷ còn nhớ đệ đã từng nói như thế nào với tỷ về Y Học Thần Điển không?" "Có Y Học Thần Điển, dù tỷ bị đánh đến hóa thành một đống xương trắng, hay là hoạt tử nhân, cũng đều có thể chữa trị. Nếu tỷ có thể về kịp lúc Hồng Loan còn một hơi thở cuối cùng, vậy thì có thể cứu được cô ấy, đáng tiếc, chúng ta đã về trễ...."
|
Chương 2046: Biện pháp hồi sinh Hồng Loan (4)
Edit: Sahara Hai mắt Vân Lạc Phong trầm xuống, nàng đúng là đã về trễ, bằng không, Hồng Loan đã không chết. "Tuy nhiên, nếu thực lực tỷ đủ mạnh, thì có thể trực tiếp kéo linh hồn Hồng Loan từ Minh Giới trở về. Lúc đó tỷ có thể cứu sống Hồng Loan, điều kiện tiên quyết là linh hồn Hồng Loan chưa diệt." Ánh mắt Vân Lạc Phong khẽ động: "Chiếu theo cách nói của đệ, nếu thực lực ta đủ mạnh, có phải ta cũng có thể hồi sinh cha ta?" Chuyện của Bạch Linh và Vân Dương, Vân Lạc Phong đã từng dò hỏi Vân lão gia tử. Vân Dương xác thật đã chết, thi thể Vân Dương lúc ấy hoàn hảo không hao tổn gì, Vân lão gia tử vừa liếc mắt đã nhận ra ngay.... Còn về Bạch Linh.... Trong phần mộ tổ tiên Vân gia đúng là có một thi thể nữ, có điều không nhìn ra được diện mạo, chỉ có thân hình là hao hao giống Bạch Linh, trùng hợp lại cách thi thể Vân Dương không xa, cho nên Vân lão gia tử mới nhầm thi thể nữ đó là Bạch Linh. Đến tận bây giờ Vân lão gia tử mới biết là bản thân nhận nhầm xác con dâu.... Nhưng Vân Dương thì đúng là đã chết! Tiểu Mạch nhìn Vân Lạc Phong, lắc lắc đầu: "Đệ kêu tỷ bảo tồn thi thể Hồng Loan là vì có cơ hội cứu được cô ấy. Nhưng xác Vân Dương sớm đã hóa thành tro bụi, tỷ không thể làm ông ấy sống lại được." "Đoạt xác trùng sinh thì sao?" Vân Lạc Phong lại hỏi lại. "Vẫn không được!" Tiểu Mạch ủ rũ: "Điều kiện để đoạt xác trùng sinh rất hà khắc, tỷ có thể là nhờ cơ duyên xảo hợp có thân thể phù hợp với linh hồn tỷ, cho nên tỷ mới hồi sinh. Điều kiện không phù hợp sẽ không cách nào đoạt xác trùng sinh, cho dù làm được, đến cuối cùng vẫn bị phản phệ, hậu quả là hồn phi phách tán." Vân Lạc Phong khẽ thở dài, xem ra nàng thật sự không có biện pháp hồi sinh Vân Dương. "Tuy nhiên, chủ nhân, tỷ cần biết, trên đời này thật sự có Minh Giới tồn tại." Tiểu Mạch tiếp tục nói: "Tỷ đừng hỏi đệ làm cách nào đến được Minh Giới, đệ chỉ có thể nói cho tỷ biết, nơi đó chỉ có linh hồn mới có thể đi đến, chỉ cần tiến đến gần nơi đó, thân xác tỷ sẽ lập tức biến mất. Hơn nữa, chỉ có người chết mới biết thông đạo đến Minh Giới ở đâu, đồng thời, người ở Minh Giới cũng không thể ra khỏi đó." Tiểu Mạch để ý thấy sắc mặt Vân Lạc Phong càng ngày càng đen, lần nữa mở miệng nói: "Thế nhưng, người đời không biết, dưới tình huống bình thường, người ở Minh Giới không thể ra ngoài, nhưng chỉ cần đột phá đến Thần Quân, người ở đó có thể ngẫu nhiên trở về đại lục." "Thần Quân?" Tiểu Mạch gật đầu: "Tỷ đừng cho rằng Thần Quân rất dễ đột phá, muốn tu luyện ở một nơi như Minh Giới là cực kỳ gian nan chứ đừng nói đến chuyện đột phá. Ngoại trừ điều kiện hà khắc, còn cần gặp được kỳ ngộ, nếu không, cả đời cũng đừng hòng đột phá được một bậc. Vân Lạc Phong không hỏi thêm nữa, nàng đứng dậy, nói: "Việc cấp bách trước mắt là cần giải trừ độc trong người mẫu thân, hôm nay là ngày giải độc cuối cùng...." Ngoài ra, đột phá thực lực cũng là chuyện lửa sém lông mày. Noi xong, Vân Lạc Phong nhìn thi thể Hồng Loan lần nữa, giọng điệu chân thành pha lẫn kiên định: "Hồng Loan, cho dù chỉ có một phần hy vọng, ta cũng nhất định cứu cô sống lại!" "Ta tuyệt đối sẽ không để cô cô đơn lang bạt ở Minh Giới một mình...." Dứt lời, Vân Lạc Phong không lưu luyến gì thêm mà thu hồi tầm mắt, tích tắc sau đó, bóng dáng trắng như tuyết cũng biến mất trong không gian thần điển....
|