Đại Hiệp Dữ Thần Y
|
|
Bạch Hạo Nhiên nhìn Lãnh Đường Phàm một hồi lâu, cười nói:“Kia không biết Đường Phàm huynh có hay không đeo diện cụ bên ngoài, có thể cho tại hạ diện kiến chân mục thật sự, Thiết Hỏa Minh ngày sau có thể dễ dàng báo đáp Phàm huynh chi ân trượng nghĩa cứu giúp?” Hắn cũng là người thông minh, mới vừa trải qua, tự nhiên không khó nhìn ra Lãnh Đường Phàm ngụy trang.“Này……” Tiêu Vô Cực có chút khó xử nhìn Bạch Hạo Nhiên.“Hảo.” Nghe được báo ân, Lãnh Đường Phàm ánh mắt lập tức lóe lên. Không để ý Tiêu Vô Cực phản đối, nâng tay nhanh chóng lột xuống. Một trận hút không khí từ hai người nam nữ, dung nhan tuyệt mỹ dần hé lộ ra trước mắt ba người.
|
Bạch Hạo Nhiên ngơ ngác nhìn Lãnh Đường Phàm, hảo một nhân gian tuyệt sắc, da mặt trắng bóc tinh xảo, đôi mát xinh đẹp đoạt hồn người, chiếc mũi thẳng, môi đỏ mọng yêu diễm ướt át, hai hàng mi cong cong càng làm cho khuôn mặt tăng thêm khí khái anh hùng, khiến cho thoạt nhìn không giống nữ tử, đó là một loại nét đẹp siêu việt.Thiết Oánh Oánh nhìn xem cũng ngây người, chỉ cảm thấy tâm như nai con đang chạy loạn, đập đến lợi hại.Tiêu Vô Cực nhìn thấy tình hình này thì cực kì khó chịu, đem diện cụ của mình đội lên, một bên khinh hống* Lãnh Đường Phàm:“Đến, Điềm Tâm, ngoan, bọn họ nếu nhớ rõ thì thật phiền phức, đem mặt nạ đội vô đi. Ngươi xem ta cũng đội .”
|
Lãnh Đường Phàm hướng bên cạnh nhìn nhìn, quả nhiên nhìn thấy Tiêu Vô Cực nguyên lai khuôn mặt anh tuấn đã biến thành bình thường đến không thể bình thường, khuôn mặt bình thường đến không thể bình thường hơn nữa, có điểm buồn cười. Khẽ nhếch khóe môi, dẫn ra ý cười. Lúc này lại nghe đến ba tiếng hút không khí. Tiêu Vô Cực cũng có chút xem đến ngây người, bất quá hắn đã nhìn suốt hai tháng , rốt cuộc so với người khác hoàn hồn mau một chút.Vì thế có điểm chịu không nổi mắt trợn trắng:“Ngươi thấy chưa, ta là vì giữ gìn trật tự nhân gian, mới bảo ngươi đeo mặt nạ, ngươi nếu cứ như vậy đi trên đường, còn không tắc giao thông? Đến, Điềm Tâm, mau đội.” Nói xong cũng thấy thật hiên ngang lẫm liệt nha.
|
Lãnh Đường Phàm như cũ giương giương mi, nghe lời đội mặt nạ. Che dấu tuyệt thế dung nhan.“Nha!” Hai tiếng kêu thất vọng vang lên. Cũng đem hai người thanh tỉnh lại.“…… Ân…… Cái kia…… Đừơng Phàm huynh về sau…… Vẫn là…… Đừng nên tháo mặt nạ xuống.” Bạch Hạo Nhiên tự thấy thất thố, ngượng ngùng đỏ mặt nói. Lại khụ hai tiếng, để hóa giải xấu hổ lại nói,“Vô Cực huynh tới vừa đúng lúc, gia sư ngày mai đang muốn tổ chức ‘Ngàn dặm nhân duyên nhất tuyến khiên” đại hội luận võ chọn rể, hy vọng hai vị cũng đi dự náo nhiệt, cho chúng ta thêm chút không khí, thế nào?”
|
“Tiểu đệ hai người tất có mặt.” Tiêu Vô Cực trả lời, vốn chính là đến xem náo nhiệt, chính là không nghĩ tới do Thiết Hỏa Minh nổi tiếng nhàn rỗi tổ chức , kia nhất định phi thường long trọng, không khỏi lại hỏi,“Không biết là ai chọn rể?”“Ha ha, gia sư lần này tổ chức đại hội luận võ chọn rể cùng luận võ chọn rể bình thường bất đồng. Này không có cố định chọn người, bất luận nam nữ, ai đều có thể lên đài đi chọn rể, nếu như có người lên ứng chiến, xem thấy thuận mắt sẽ không cần động thủ, song song xuống đài, lập tức bái đường thành thân, xem không vừa mắt mới thực sự luận võ.”
|