Xinh Đẹp Công Tước Vampire Thật Kiêu Ngạo
|
|
Chương 1: Một bé gái với mái tóc màu nâu, hơi xoăn, khuôn mặt tựa búp bê sứ tinh xảo của chúa trời với đôi mắt nhắm nghiền. Bé gái nằm trên chiếc giường bệnh trắng cùng những ống kim truyền dịch đâm vào cơ thể. Nhịp tim vang lên đều đều từng hồi. Cánh cửa phòng bệnh bật mở, tiếng giày vang lên lại gần giường bệnh. Đôi tay to lớn cùng khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng đặt lên khuôn mặt tinh xảo kia, vuốt nhẹ, trân quý tựa bảo vật. Sau đó, những ống kim truyền dịch rơi xuống nền nhà lạnh băng, tiếng giày lại một lần nữa vang lên và cánh cửa khép lại. Trên giường bệnh, búp bê sứ xinh đẹp đã biến mất. **** Trên chiếc giường lớn màu trắng, một cô gái xinh đẹp với mái tóc tím dài hơi xoăn và mềm mại, đôi mắt nhắm nghiền gối đầu trên chiếc gối màu đen, đắp trên mình một lớp chăn mỏng cũng màu đen. Làn da trắng nõn như ngọc, đôi môi xinh đẹp, đỏ tươi như máu, cánh mũi xinh đẹp cùng lông mi dài rậm. Xung quanh căn phòng lấy chủ đạo là đen trắng tạo nên một không gian có vẻ ảm đạm mà hòa hợp. Tất cả đều tạo nên một bức tranh đẹp đến không thể nào tả xiết. Bất chợt, làn mi cong khẽ rung động, đôi mắt từ từ mở ra. Song đồng dựng thẳng như thú dữ với hai màu tím và xanh hiện ra, long lanh tựa bảo thạch. Ngay lúc này, khuôn mặt thiên sứ lại bị nhuộm lên đầy sự lạnh lùng, tà tính và khát máu. Đôi tay trắng nõn, xinh đẹp khẽ vung lên, tấm rèm che trên cửa sổ ngay lập tức bật mở, ánh nắng sớm chiếu vào căn phòng. Cô gái nghiêng đầu, nhìn về phía ánh mặt trời chói chang, ngẩn người. 5 năm trước, Bạch Nhược Nhu khi đang làm nhiệm vụ với đồng đội, bị lọt vào tay kẻ địch, cô tự nổ bom trên người mà chết đi. Bạch Nhược Nhu là cô nhi, từ khi còn bé đã sống tại cô nhi viện, năm 5 tuổi được đào tạo để trở thành đặc công thuộc tổ đặc biệt. Năm 25 tuổi, do trong đội có kẻ phản đội, khiến nửa đội trong đó có đội trưởng là cô hi sinh. Bạch Nhược Nhu tỉnh lại, lại đã không còn là Bạch Nhược Nhu, mà là Nguyệt Mặc Devisley. Nguyệt Mặc Devisley nguyên bản là đại tiểu thư của gia tộc Vampire Devisley, một gia tộc thuần huyết quý tộc, vốn là một trong những gia tộc cổ xưa, cội nguồn của loài vampire ngày nay. Nhưng Nguyệt Mặc Devisley là đặc biệt, không giống anh trai là thuần huyết quý tộc Devisley, Nguyệt Mặc Devisley còn kế thừa dòng máu phù thủy cao quý của mẹ mình, Mặc Thiên Linh, đại phù thủy cao quý của dòng tộc phù thủy cổ xưa phương Đông, Mặc gia. Hai sức mạnh khổng lồ, chứa đầy sự kiêu ngạo lại ở trong một cơ thể của đứa bé mới sinh không bao lâu, không cần nghĩ cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra, nổ tan xác! Để tránh việc này xảy ra, các trưởng lão của cả hai gia tộc đã thực hiện cấm thuật phong ấn linh hồn của Nguyệt Mặc Devisley, chính là trong lúc đang thực hiện cấm thuật, kẻ thù lại ngay lúc này xuất hiện khiến nghi thức phạm vào sai lầm. Từ đây không những khiến cơ thể của Nguyệt Mặc Devisley trở nên yếu đuối không khác gì con người bình thường, cơ thể mãi dừng lại ở lúc 10 tuổi, không thể sử dụng ma thuật mà còn khiến linh hồn của Nguyệt Mặc Devisley chịu tổn thương nghiêm trọng trở nên si ngốc. Không lâu sau, phản bội giả trong gia tộc bị bại lộ, kẻ đó biết sự việc đã bị phát hiện liền bắt cóc Nguyệt Mặc Devisley mang đi. Đến khi gia tộc Devisley phát hiện, thì Nguyệt Mặc Devisley đã không thấy. Từ đó cả hai gia tộc đều luôn tìm kiếm tung tích của Nguyệt Mặc Devisley. Một tìm chính là mười năm. Đến khi tìm được, Nguyệt Mặc Devisley đang nằm hấp hối tại ven đường. Bất hạnh là dù tìm được kịp thời nhưng Nguyệt Mặc Devisley vẫn là chết đi, thay đổi lại một linh hồn khác chính là Bạch Nhược Nhu. Sau đó, Bạch Nhược Nhu, giờ nên gọi là Nguyệt Mặc Devisley bị ngộ hại đến sắp chết đã phá vỡ phong ấn trả lại thân thể, sức mạnh cùng diện mạo vốn có ban đầu. May mắn, Devisley gia tộc cùng Mặc gia đang có mặt tại đó, nên đã giúp cô kiểm soát sức mạnh. Hiện giờ Nguyệt Mặc Devisley cần học chính là cách kiểm soát sức mạnh trong thân thể mình. Trong 5 năm, cô đã kiểm soát được 64% sức mạnh của bản thân. Điều này khiến các trưởng lão trong hai gia tộc há hốc miệng kinh ngạc không thôi. ‘Cốc , cốc’ Tiếng gõ cửa vang lên thu hút sự chú ý của Nguyệt Mặc Devisley, sau đó giọng nói vang lên ngay sau cánh cửa đầy cung kính. “Công tước đại nhân, nữ hầu đã đến” _Vào đi. Nguyệt lạnh nhạt lên tiếng, dù sao việc này cũng đã diễn ra trong suốt 5 năm qua, đã thành thói quen rồi. Tiếng cửa mở ra và hầu nữ đẩy chiếc xe với chậu nước, khăn mặt và các vật dụng cần thiết vệ sinh cho buổi sáng khi chủ nhân thức dâỵ. Nguyệt nhìn nữ hầu trước mặt, ánh mắt xinh đẹp lại lạnh lẽo như dã thú khiến nữ hầu không khỏi run lên một chút. Nữ hầu nào dám động đậy, đứng im lặng run rẩy chờ đợi Nguyệt mở miệng. “Laylar đâu?” Nguyệt hỏi, Laylar là nữ hầu chuyên dụng của Nguyệt từ 3 năm trước, vẫn chưa từng thay đổi. Có lẽ là vì Laylar là người khiến Nguyệt hài lòng nhất, an phận, thông minh, biết điều gì nên biết, điều gì không nên biết. Hôm nay lại nhìn thấy một nữ hầu lạ mặt khiến Nguyệt có chút khó chịu. Nữ hầu nghe vậy lại càng run lợi hại, giọng nói run rẩy vang lên một cách dè dặt. _Thưa công tước đại... _Gọi ta đại tiểu thư, công tước là người ngoài xưng hô. Nguyệt bất mãn với sự vụng về của nữ hầu, xem ra là người mới. Nguyệt nheo mắt, quản gia lại dám để một nữ hầu mới tới hậu hạ nàng? Nữ hầu nghe vậy, lại lén lút thấy Nguyệt nheo lại mắt, nguy hiểm chợt lóe qua đuôi mắt, sợ hãi đến nỗi quỳ rụp xuống. _Đại ... tiểu thư...tha mạng...đại tiểu thư tha mạng... Nguyệt thở dài nhìn nữ hầu, bực bội lên tiếng: _Thật mất thời gian, ngươi để đồ lại lui xuống. Nữ hầu như nghe được lệnh ân xá, vội vàng cảm tạ lui nhanh ra ngoài. Ngay sau khi nữ hầu rời đi, Nguyệt lại một lần nữa lên tiếng: _Mời quản gia tới đây, Mark. _Tuân lệnh. Giọng nói bên ngoài ngay lập tức đáp lại. Không gian lại trở lại vẻ yên tĩnh như ban đầu. Dường như khúc dạo nhỏ ban nãy đều không thể ảnh hưởng tới vẻ đẹp an tĩnh nơi này. ****** Đôi lời mà tác giả muốn nói: Dạo gần đây mình xem khá nhiều về vampire đột phát ý tưởng, tự nhiên lại muốn viết về Vam quá đi. Trong thế giới của mình sẽ có không chỉ là Vampire, còn có cả phù thủy, nhân thú, nhân loại, ma thú, linh tinh các loại. Mong mọi người ủng hộ nhen! Lời cuối cùng, vì là ý tưởng đột phát ý, nên mình không có lịch cụ thể nhé, ý tưởng lên là viết thôi.
|
phân hiệu tước vị quý tộc trong Vampire được phân định thông qua sức mạnh, hoặc thông qua tước vị của cha mẹ, gia tộc. 1. Đại công tước. 2. Thân Vương. 3. Công tước. 4. Hầu tước. 5. Bá tước. 6. Tử tước. 7. Nam tước.
Devisley thuộc dòng dõi Vampire hoàng tộc, nên từ khi sinh ra, Nguyệt Mặc Devisley đã tự mang trên mình tước vị công tước. Trong Vampire đến hiện tại mới chỉ ghi nhận được 3 đại công tước, một trong số đó là William Fale Devisley, ông nội của Nguyệt Mặc Devisley.
|
|
|
Chương 2: Muốn gây rối cũng cần tư bản. Chỉ mất chưa đến 10 phút đồng hồ, Nguyệt đã tự làm xong vệ sinh cá nhân cùng mặc lên người một bộ váy dài đến ngang đùi màu tím lộng lẫy. Khi Nguyệt đang ngồi trước chiếc gương lớn sát nền, cao đến tận đỉnh phòng, Mark đã đưa quản gia đến ngay đằng sau Nguyệt. Mark Devisley là một nam nhân anh tuấn khoác lên mình bộ giáp bạc óng ánh với những hoa văn chìm cùng dấu hiệu của gia tộc Devisley và của riêng Nguyệt. Mark là cận vệ cũng là kị sỹ riêng của Nguyệt. Mark là cô nhi được bồi dưỡng từ nhỏ tại gia tộc Devisley, nên cũng được mang họ của gia tộc, được bồi dưỡng để trở thành ngọn giáo và cái khiên của Nguyệt. Mark là một nhân thú, hình dáng chính là một con báo đen. Mái tóc đen dài mượt được buộc cao lên bởi một dải lụa màu tím. Đôi mắt xanh thâm trầm, lại mang theo sự say mê, Mark nhìn về phía bóng lưng của Nguyệt, chủ nhân của hắn. Mark quỵ một gối xuống nền nhà, thực hiện nghi thức chào của một kị sỹ, lên tiếng: _Chủ nhân, quản gia đã tới! Nguyệt không lên tiếng, vẫn tiếp tục công việc chải đầu của mình. Một đầu tóc tím như thác nước tỏa ra hai bên, dài gần chạm mặt đá thủy tinh trên nền nhà. Ánh mắt qua gương khẽ đảo về phía Mark và quản gia. Quản gia bắt gặp ánh mắt của Nguyệt, sợ tới nỗi quỳ rạp xuống, không dám ngẩng lên, cả người run rẩy. Chải xong đầu, tay ngọc khẽ phất, chiếc lược đã nằm ngay ngắn trên chiếc bàn trang điểm cách đó không xa. Nguyệt đứng dậy, từng bước uyển chuyển bước đến bên giường, ngồi xuống. Mark đứng bên cạnh giường, vóc người cao lớn cường tráng như một vệ thần. _Layla đâu? Nguyệt nói, ánh mắt trực tiếp bắn thẳng về phía quản gia. Quản gia vẫn quỳ tại nơi đó, không dám ngẩng đầu lên, lạnh run lên tiếng: _Đại, đại tiểu thư...hôm nay sáng sớm Stella tiểu thư nói muốn cho Layla phục, phục vụ nàng. Tôi, tôi không đồng ý, chính là Stella tiểu thư sử dụng quyền hạn, tiểu nhân chính là không thể không phục mệnh. Quản gia càng nói càng nhỏ, ông có thể cảm nhận được không khí trong phòng càng ngày càng thấp. _Nga... Nguyệt híp mắt, chỉ ‘nga’ một tiếng ngân dài, ánh mắt nguy hiểm nhìn quản gia. Thật tốt, vị Stella gì đó kia thật là đại lá gan a, người của nàng cũng dám động vào? Khóe môi khẽ nhếch, Nguyệt hỏi:_ Stella là ai? Nàng muốn biết kẻ này có bản lĩnh gì lại dám khiêu chiến luật lệ mà nàng đã đặt ra. Phải biết rằng muốn gây rối cũng cần phải có đủ tư bản mới được. Nếu không, ha ha... Nguyệt mắt sắc nhanh chóng bắt giữ lấy từng biểu hiện phong phú trên khuôn mặt của quản gia, giật giật, nhăn nhó, có thể nói so với khóc còn khó coi hơn. Độ cung khóe môi lại càng cao. _Ngươi nói, Mark. _ Hồi chủ nhân, Stella tiểu thư là chị họ của ngài. Hiện đang nghỉ hè tại nơi này. Được điểm danh, Mark thản nhiên trả lời, chỉ là khóe miệng khẽ giật. Chủ nhân dù không sống tại tổng bộ từ nhỏ, nhưng cũng đã quay về được 5 năm, vậy mà vẫn chỉ ghi nhớ được khuôn mặt của vài người trong gia tộc. Những người râu ria như ông chú, ông bác, anh chị em họ gì đó, quả thật như gió thổi ngang tai. Này cũng không phải là lần đầu tiên. Nghe được câu trả lời, Nguyệt khẽ gật đầu, nàng đứng lên, thong thả đi về phía cửa, thản nhiên nói: _Còn đứng đó làm gì? Quản gia ông mau đi chuẩn bị một chút, sau khi dùng xong bữa sáng ta sẽ đi chọn nữ hầu, nếu còn để ‘chuyện’ sáng nay xảy ra một lần nữa, thì ông có thể đi được rồi. Nên nhớ, ở đây ai mới là chủ nhân. Nguyệt lạnh nhạt nói,sau đó biến mất sau cánh cửa, luôn một tấc không rời Mark tự nhiên cũng đi theo ngay sau Nguyệt bước về phía nhà ăn. Bỏ lại đằng sau cánh cửa, vị quản gia vẫn quỳ như cũ dưới đất. Trên nền đá hoa sáng bóng, từng giọt mồ hôi tích tích nhỏ xuống, tạo thành một vũng nước nhỏ. **** Trong phòng ăn lớn với chiếc bàn dài được trải khăn trắng muốt, giữa bàn đặt những ngọn nến trắng trên chiếc giá đỡ khổng lồ bằng vàng. Những cánh cửa sổ sát đất quay ra khu vườn hoa với muôn vàn màu sắc cùng chủng loại khác nhau. Nhưng nổi bật nhất có lẽ chính là khóm hoa bỉ ngạn màu đỏ xinh đẹp, rực rỡ. Nguyệt ngồi tại vị trí của mình, thứ hai bên phải bàn ăn, vừa lúc đối diện với cửa sổ. Hai đĩa ăn đã trống trơn. Mark ngồi tại một chiếc bàn khác cách đó không xa, đĩa ăn cũng đã trống trơn. Tổng bộ chính của gia tộc Devisley khác với những gia tộc khác, những cận vệ thân cận được phép dùng cơm cùng lúc với chủ nhân, chỉ không được phép ngồi chung một bàn. Nguyệt trên tay nâng một ly đỏ tươi,máu , ánh mắt nhìn về phía vườn hoa, hưởng thụ khung cảnh tuyệt diệu này. Thật yên bình! Nguyệt nghĩ, ánh mắt trở nên nhu hòa một chút, xen lẫn thỏa mãn hưởng thụ. Mark rời bàn ăn, đi đến đứng ngay sau lưng Nguyệt. Lúc này, cánh cửa lớn màu trắng được khắc họa những hoa văn nổi bằng vàng tuyệt đẹp bật mở. Một người con gái mặc bộ váy trắng tinh khiết, bó sát người, giày cao trắng vang lên từng tiếng ‘ cộp, cộp’ nện trên nền đá hoa sáng bóng. Mái tóc vàng óng như mặt trời, được người tạo những đường lượn sóng tuyệt đẹp xõa ngang vai. Đôi mắt xanh lam long lanh khẽ đảo về hướng thân hình màu tím đang ngồi tại bàn dài. Theo sau chính là một người hầu gái, chỉ là người hầu gái này luôn cúi mặt, không, phải nói là không dám ngẩng đầu lên, nhìn về phía thân ảnh màu tím xinh đẹp kia. **** T/g: xin chào mn nạ, mất mấy ngày để hoàn thành chương 2, mong mọi người ủng hộ truyện nha. Hu hu, vừa nãy word xảy ra một chút vấn đề, mình còn tưởng là phải làm lại từ đầu nữa chứ, may mà mình còn lưu lại bản sao. Hi hi...
|