Hồng Hoang Chi Minh Hoàng
|
|
Chương 54: Minh Tộc xâm lược
"Hoàng! Nay Minh tộc ta đã có trăm vạn tộc nhân, Thái Ất Kim Tiên có mấy trăm, Kim Tiên mấy vạn. Bằng vào sức mạnh của Minh tộc ta, toàn bộ Hồng Hoang không có mấy cái có thể so sánh!" - Thôn Thiên Minh Vương đứng ở trước U Minh Vương Tọa, hướng về Thương Nghịch nói ra.
Trong giọng nói của hắn bình tĩnh, nhưng có thể cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ, còn có sự kiêu ngạo đối với Minh tộc.
Bây giờ Minh tộc cường đại, đã bỏ xa đông đảo bách tộc ở Hồng Hoang.
Người mạnh nhất của Minh tộc. Minh Hoàng - Thương Nghịch giờ đây đã là Đại La Kim Tiên trung kỳ, thực lực ở trong Hồng Hoang cũng là mạnh nhất.
Mười hai Minh Vương toàn bộ đều là Thái Ất Kim Tiên viên mãn.
Bọn họ vừa mới hóa hình không bao lâu, chỉ cần có thời gian, tấn cấp trở thành Đại La Kim Tiên là chuyện đã định.
Còn có mấy trăm vị Minh Tôn, toàn bộ đều là tu vi cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, Kim Tiên, Huyền Tiên.
Cỗ thế lực này thả ở trong Hồng Hoang, cũng chỉ có Man Thú nhất tộc mới có thể so sánh được.
Vì lẽ đó, chúng Vương Minh tộc đều cảm thấy tự ngạo, Minh tộc sức mạnh cường đại, tương lai chắc chắn sẽ chiếm giữ nhiều tài nguyên của Hồng Hoang.
Nhưng Thương Nghịch nhất định phải tỉnh táo, hạ thấp lại cuồng nhiệt của bọn họ một chút.
Loại chí khí này không sai, nhưng mà tâm tình thì không thể chấp nhận được.
"Các ngươi rất mạnh sao? Có thể so sánh được với Thần Nghịch sao?" - Thương Nghịch đảo mắt nhìn khắp mười hai Minh Vương, hỏi.
Chúng Vương trì lặng không nói gì.
Những năm này bọn họ đi theo Thương Nghịch, cũng có chút nhận thức đối với các thế lực trong Hồng Hoang.
Họ biết cường giả Thú Hoàng của Man Thú nhất tộc - Thần Nghịch, ba triệu năm trước đã là Đại La Kim Tiên trung kì.
Cảnh giới so với Thương Nghịch cũng cao hơn, dù cho điều này không có nghĩa là Thương Nghịch đánh không lại Thần Nghịch, nhưng sức mạnh của Thần Nghịch cũng không phải là bọn họ có thể so sánh được.
Ba triệu năm trước đã là Đại La Kim Tiên trung kì, hiện tại là cảnh giới gì?
Ai biết được là sẽ như thế nào? Mười hai Minh Vương trầm mặc không nói gì.
Thương Nghịch tiếp tục nói. "Bây giờ Hồng Hoang, Man Thú vẫn cường đại như trước. Nếu như lúc này Minh tộc ta tiến vào Hồng Hoang, chắn chắc sẽ đối đầu với Man Thú nhất tộc, rất bất lợi đối với Minh tộc ta! Một ngàn hai trăm vạn năm sau, đông đảo sinh linh trong Hồng Hoang sẽ quật khởi, cùng với Man Thú đại chiến. Hồng Hoang chinh chiến không ngừng, lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để Minh tộc ta tiến quân vào Hồng Hoang!" - Thương Nghịch nhìn chằm chằm chúng Vương, nói ra.
Lời này của hắn xác định khiến cho đám người này tạm thời bỏ đi tâm tư tiến vào Hồng Hoang, tự mình bế quan tu luyện cảnh giới, một ngàn hai trăm vạn năm sau, sẽ tiến quân Hồng Hoang.
Kì thực Thương Nghịch có thể lí giải tâm tư của họ.
Minh giới mặc dù so với Hồng Hoang không kém, nhưng nội tình vẫn là không bằng.
Dù sao Hồng Hoang vẫn còn dưới sự chưởng khống của Đại Đạo, do Bàn Cổ diễn hóa thành, bên trong tích chứa vô số Linh Bảo, càng thêm nữa là khí vận hưng thịnh.
Phương diện này, Minh giới liền có chỗ không bằng.
Mười hai Minh Vương mới vừa hóa hình không lâu, mỗi người chỉ có một kiện Cực Đạo Linh Bảo phối hợp, lại tính thêm U Minh Vương Tọa mà Thương Nghịch vừa ban cho, thì thật là có chút mỏng manh!
Bên trong Hồng Hoang, bởi vì được khí vận Bàn Cổ gia cố, dựng dục vô vàn Linh Bảo, đối với Minh giới dựng dục ra mười hai món Cực Đạo Linh Bảo, cũng không thể xem là nhiều!
Từ đầu đến cuối, Thương Nghịch đều xác định rõ ràng ý thức cho mười hai Minh Vương, để cho bọn họ biết được sự phồn thịnh của Hồng Hoang, nội tình thâm hậu, nhưng mà chiến lực chân chính so với Minh tộc lại không có bao nhiêu.
Điều này khiến cho chiến ý Minh tộc tăng cao, thúc đẩy họ tấn công vào Hồng Hoang, cướp đoạt khí vận Hồng Hoang, thậm chí là thế giới Hỗn Độn xa xôi, ba ngàn thế giới.
Nhưng Thương Nghịch biết, hiện tại không phải là thời điểm tấn công vào Hồng Hoang.
Hồng Hoang vẫn còn là một mảnh thê lương như cũ, còn chưa tới thời điểm phát triển, hơn nữa còn rất dễ dàng đối đầu với Man Thú.
Thương Nghịch sẽ không xem Man Thú như là đối thủ của Minh tộc, không xứng đáng!
Thương Nghịch đã tính ra, một ngàn hai trăm vạn năm sau, cũng tức là bốn ngàn năm trăm vạn năm sau khi khai Thiên, Hồng Hoang sẽ tiến vào giai đoạn phồn thịnh lần thứ nhất, Man Thú sẽ dần dần thối lui, Hồng Hoang sẽ càng ngày càng có nhiều sinh linh hóa hình.
Linh căn Linh Bảo cũng trong thời gian này mà thai nghén ra không ngừng, Cực Đạo Linh Bảo thì hi hữu, nhưng Tiên Thiên Linh Bảo thì không thiếu.
Minh tộc còn rất đông tu sĩ gào khóc muốn sở hữu Linh Bảo, đối với họ mà nói, mỗi một kiện Tiên Thiên Linh Bảo là vô cùng trân quý.
Cướp đoạt, sát lục, Minh tộc sẽ xâm nhập Hồng Hoang, thay đổi cục diện Hồng Hoang.
Hồng Hoang ngoài Man Thú và sinh linh Hồng Hoang ra, sẽ xuất hiện một bên thứ ba.
Man Thú nhất tộc sẽ đoàn kết, vì diệt sát toàn bộ sinh linh Hồng Hoang.
Nhưng sinh linh Hồng Hoang, Thương Nghịch đơn giản hiểu quá rõ.
Hèn hạ vô sỉ, trở mặt vô tình, bản thân sinh linh Hồng Hoang cũng sẽ đoàn kết để chống lại Man Thú, nhưng tuyệt đối xuất công không xuất lực!
Cơ bản sinh linh Hồng Hoang không có người thích hợp để đứng ra lãnh đạo, Hồng Quân còn kém xa!
Bằng không vào sức mạnh của sinh linh Hồng Hoang, tiêu diệt Man Thú còn cần tốt nhiều thời gian sức lực như vậy sao?
Quyết định thắng bại trong chiến tranh vẫn là sức mạnh, là cường giả.
Mà bên trong Hồng Hoang, sinh linh Hồng Hoang tuyệt đối là có nhiều cường giả nhất.
Hồng Hoang một mình thai nghén ra vạn tộc, mà Minh giới thì chỉ có duy nhất Minh tộc.
Sức mạnh của Minh giới vẫn luôn tập trung vào Minh tộc, mà Hồng Hoang thì không thể nào làm như vậy.
"Minh tộc ta vẫn là quá ít tộc nhân, các ngươi cũng mau chóng bế quan tu luyện, sớm tấn cấp Đại La Kim Tiên, đi theo bước chân của ta! Một ngàn hai trăm vạn năm sau, chiến kỳ của Minh tộc sẽ cắm vào Hồng Hoang!" - Thương Nghịch trầm giọng nói ra, trong ánh mắt toát lên bá ý, uy thế kinh người!
"Vâng, Hoàng!" - Chúng vương cuồng nhiệt đáp lời, mặc dù bây giờ không thể tiến quân vào Hồng Hoang.
Nhưng một ngàn hai trăm vạn năm sau, Hồng Hoang sẽ rất nhanh nhìn thấy chiến kỳ của Minh tộc.
Một ngàn hai trăm vạn năm sau, đối với họ chỉ là một đoạn thời gian mà thôi, huống hồ, khi đó bọn họ cũng đã tấn cấp Đại La Kim Tiên, sức mạnh của Minh tộc sẽ càng thêm cường đại.
Thân ảnh của mười hai Minh Vương sau đó biến mất, trong Hoàng Cực điện vắng vẻ trở lại, chỉ còn một mình Thương Nghịch ngồi ở trên Diệt Thế Minh Hoàng Tọa.
Hắn nhìn về phía Hồng Hoang, nhẹ giọng nói ra: "Hồng Quân, ngươi nói xem. Đại thế không thể nghịch, thế nhưng tiểu thế bị thay đổi, vậy thì đại thế sẽ như thế nào? Kẻ cười nói cuối cùng, mới chính là đại thế!"
|
Chương 55: Kèn lệnh chiến tranh
Thiên Địa đã trải qua hàng vạn năm, ở bên trong Hồng Hoang này, thứ không đáng giá nhất chính là thời gian.
Bất tri bất giác đã qua ngàn vạn năm, Bàn Cổ khai Thiên đã được 43 triệu năm, một cái búng tay, trăm cổ biến, mênh mông vô tận.
Trong Hồng Hoang, mỗi một thời khắc đều biến hóa không ngừng, hủy diệt rồi lại tân sinh, Thiên đạo luân hồi, sinh linh khởi nguyên cùng hủy diệt luôn luôn diễn ra.
Không có ai biết được, những năm gần đây có biết bao nhiêu sinh linh hóa hình, lại có bao nhiêu sinh linh bị hủy diệt.
Không thành Thánh tất cả đều là sâu kiến, có thể để cho chúng sinh Hồng Hoang có thể khắc ghi, chỉ có những cường giả chân chính mới có tư cách.
Mà những tu sĩ đau khổ giãy dụa trong Hồng Hoang, vì sinh tồn, vì thực lực, hết thảy tất cả, nhưng kết quả lại không còn gì lưu lại ở thế gian.
Man Thú không hiểu Thiên đạo, không tu đạo hành, chỉ biết sát lục.
Còn những người này, giống như là một loại cùng với Man Thú, giết chóc lẫn nhau.
Không có ai biết có bao nhiêu tu sĩ bị hủy diệt, những gì có thể nhìn thấy chỉ là Hồng Hoang ngày càng phồn hoa, linh khí ngập tràn, sinh cơ dạt dào, khắp Hồng Hoang đều là kỳ ngộ.
Một ngàn vạn năm trước, Hồng Hoang vô cùng hoang vu, Man Thú hoành hành khắp Hồng Hoang cũng dần rút lui, Man Thú nhất tộc từng xưng bá Hồng Hoang cũng ngày càng suy sụp, càng ngày càng có nhiều Man Thú chết đi.
Sinh linh có trí tuệ ngày càng quật khởi, càng nhiều Man Thú bị giết chết, da bị chế thành bảo giáp, nanh vuốt bị luyện hóa thành vũ khí, những Tiên Thiên sinh linh hóa hình này dần dần làm chủ Hồng Hoang.
Nhưng điều này không có nghĩa là Man Thú hoàn toàn diệt tuyệt, ngược lại không có ai dám xem thường Man Thú nhất tộc, thậm chí càng xem trọng Man Thú nhất tộc hơn.
Man Thú nhất tộc tụ tập tại Bắc Hoang, dưới sự dẫn dắt của đông đảo Man Thú sinh ra linh trí, Man Thú nhất tộc dần dần hình thành nên một chủng tộc, thực lực so với khi xưa còn mạnh hơn.
Bọn họ giống như đang tích cóp sức mạnh, chờ đợi cơ hội giáng một kích nặng nề vào Hồng Hoang.
Mà sinh linh Hồng Hoang cũng không dám đặt chân vào Bắc Hoang, bởi vì nơi đây không chỉ là nơi tập hợp đông đảo Man Thú, mà còn là nơi ở của Thú Hoàng, một trong những đệ nhất cao thủ trong Hồng Hoang, Thần Nghịch.
Tựa như là ngọc trụ kình Thiên, chấn nhiếp Hồng Hoang, khiến kẻ khác không dám mạo phạm Man Thú nhất tộc.
Man Thú lui bước khiến cho tốc độ diễn hóa của Hồng Hoang diễn ra càng nhanh, nhưng cũng dẫn tới giết chóc nhiều hơn, vô cùng tàn nhẫn.
Vì Linh Bảo, vì cơ duyên, mỗi một thời khắc đều chém giết lẫn nhau.
So với Hồng Hoang không an nhàn, Minh giới lại vô cùng yên tĩnh.
Minh giới chính là do Hủy Diệt Thần Ma diễn hóa thành, bản nguyên vô cùng cường thịnh, linh khí đầy đủ, không chút nào thấp hơn nếu so với Hồng Hoang.
Không có Man Thú phá hoại, tốc độ diễn hóa so với Hồng Hoang vô cùng nhanh.
Luận về trình độ phồn hoa, càng mạnh hơn Hồng Hoang.
Ngàn vạn năm thời gian, sinh linh Minh giới đã hóa hình rất nhiều, nhưng số lượng so với Hồng Hoang mà nói lại là bị bỏ xa tít tắp.
Minh giới sinh linh thưa thớt, nhưng chất lượng tuyệt đối là kinh người.
Loại tình huống này chính là kết quả mà Thương Nghịch tận lực áp chế tốc độ sinh linh Minh giới hóa hình.
Sinh linh Minh giới hóa hình sử dụng chính là bản nguyên của Minh giới, hấp thu Thiên Địa linh khí.
Minh giới bản nguyên vô cùng cường đại, linh khí ngập tràn, còn có Hủy Diệt chi khí gia cố cường hóa, vì thế mà khiến cho sinh mệnh của sinh linh Minh giới ở một cấp độ cao hơn.
Nhưng hết thảy đều đã có định số, lúc đạt tới giới hạn nhất định, không nghĩ biện pháp để khai thác khác, Minh giới liền sẽ không còn chịu đựng nổi nữa, lúc đó toàn bộ Minh giới liền sẽ rất nguy hiểm.
Vì lẽ đó mà Thương Nghịch muốn khống chế số lượng sinh linh Minh giới hóa hình, trọng chất không trọng lượng, tránh cho về sau khó mà chọn lựa.
Liền giống như Hồng Hoang, vì sao sau này sẽ liên tục phát sinh ra lượng kiếp?
Hồng Hoang về sau, Thiên đạo thức tỉnh, Long Hán sơ kiếp, Vu Yêu đại chiến, Phong Thần chi chiến, mỗi một lần lượng kiếp đều khiến Thiên Địa liên lụy rất lớn, khiến cho Hồng Hoang tổn thất vô cùng nặng nề, lượng lớn tu sĩ lần lượt bỏ mạng mà luân hồi.
Bởi vì số lượng tu sĩ của Hồng Hoang khiến cho Hồng Hoang không thể chịu nổi nữa, một bên không ngừng hấp thu năng lượng linh khí Thiên Địa, hấp thu bản nguyên Hồng Hoang.
Một bên khác lại là phá hủy Hồng Hoang, bên này lên, bên kia xuống, khiến cho bản nguyên của Hồng Hoang ngày càng yếu ớt, liền sẽ phát động ra Thiên Địa đại kiếp để giảm bớt số lượng tu sĩ.
Khiến cho bản nguyên của Hồng Hoang quay về với Hồng Hoang, năng lượng tán đi khắp Thiên Địa, tiếp lấy chính là Luân Hồi, sau đó lại là một lần đại kiếp, cứ nhiều lần như vậy, thực lực Hồng Hoang ngày càng yếu, cuối cùng đến ngay cả Kim Tiên cũng đều có thể hô phong hoán vũ.
Này cũng không còn cách nào khác, Hoang Cổ tuế nguyệt, Thiên đạo chưa thức tỉnh, không còn cách nào quản lí Hồng Hoang đầy hỗn loạn mới có thể khiến cho vô số sinh linh hóa hình, hấp thu vô tận bản nguyên Hồng Hoang.
Lúc Thiên đạo thức tỉnh, chỉ có thể khiến Đại kiếp để trì hoãn, giảm bớt số lượng tu sĩ Hồng Hoang, thu hồi lại bản nguyên, khôi phục trật tự cho Hồng Hoang.
Có giáo huấn của Hồng Hoang, Thương Nghịch đương nhiên sẽ không phạm phải.
Hắn một mực ức chế sinh linh Minh giới hóa hình, đảm bảo mỗi một sinh linh hóa hình đều là thiên phú trác tuyệt, tiềm lực to lớn hơn người.
Vì thế mới khiến cho sinh linh Minh giới thưa thớt, nhưng chỉnh thể chất lượng lại rất kinh người.
Đối với Thương Nghịch mà nói, mỗi một tộc nhân Minh tộc đều là tinh anh, chiến lực có thể tuyệt đối áp chế đại bộ phận sinh linh Hồng Hoang.
Toàn bộ khí vận Minh giới, toàn bộ tập trung phát triển Minh giới, làm sao có thể kém cho được?
Cho tới bây giờ, tộc nhân Minh tộc cũng chỉ đạt tới mấy trăm triệu người, căn bản chỉ là một hạt cát nếu so với sa mạc mênh mông như Hồng Hoang.
Nhưng Thương Nghịch hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của Minh tộc, thập nhị Minh Vương đều tấn cấp đến Đại La Kim Tiên.
Cảnh giới Thái Ất Kim Tiên đã có mấy ngàn người, Kim Tiên cũng có mười vạn người, càng đừng nói đến Huyền Tiên, Chân Tiên.
Mỗi một người bọn họ đều có tiềm lực to lớn, chỉ cần có thời gian, Minh tộc sẽ ngày càng mạnh mẽ.
Đặc biệt là thập nhị Minh Vương, mấy năm vạn năm thời gian, họ tấn cấp từ Thái Ất Kim Tiên thành Đại La Kim Tiên, nhìn qua rất dễ dàng, nhưng trên thực tế vô cùng khó khăn.
Đây chính là Hồng Hoang sơ kỳ, Thiên Địa sơ khai, sức mạnh tràn ngập vẫn đục, oán khí của ba ngàn Thần Ma chưa tiêu tán, Thiên Địa chịu áp chế, muốn tu luyện nhanh, không thể nào!
Hệ thống tu luyện của Hỗn Độn Thần Ma chính là như vậy, không thể nào muốn đẩy nhanh tốc độ mà xem thường những thứ khác.
Trọng yếu nhất chính là căn cơ, bởi vì vô luận là Hỗn Độn hay là Hồng Hoang, tất đều cần phải tích lũy, bọn họ đều cần rất nhiều thời gian để rèn luyện chính mình.
Không giống Hồng Quân Tam Thi đại đạo, tốc độ tu luyện cực nhanh, trực tiếp từ cảnh giới Chuẩn Thánh sơ kỳ nhảy đến Thánh Nhân, vài vạn năm có thể tu luyện tới cảnh giới Đại La Kim Tiên, nhưng căn cơ lại không vững chắc, khiến cho chiến lực giảm xuống.
Không khách khí mà nói, dưới tình huống cùng cảnh giới, một sinh linh Hồng Hoang sơ kỳ có thể treo một tu sĩ tu luyện Tam Thi đại đạo lên mà đánh mấy cái.
Đây chính là chênh lệch về thực lực, cũng là nguyên nhân lí giải cho việc tu luyện mấy vạn năm đã tấn cấp một cảnh giới.
Huống chi, mấy trăm vạn năm thời gian, đối với sinh linh Hồng Hoang mà nói chỉ là một cái búng tay.
Thiên Địa sơ khai, thứ không đáng giá nhất chính là thời gian, mỗi một lần bế quan tu luyện chính là trăm vạn năm.
Mấy trăm vạn năm mới tấn thăng một cảnh giới là điều rất bình thường trong Hồng Hoang.
Mà thời gian gần đây, bầu không khí tại Minh giới có chút biến hóa, mỗi một tộc nhân Minh tộc đều đang chuẩn bị cho chiến tranh.
Bọn họ không có sợ hãi, bất an, chỉ có hướng tới thế giới Hồng Hoang phồn thịnh kia.
Kèn lệnh chiến tranh đã thổi lên, không bao lâu nữa, tất cả hết thảy đều sẽ thuộc về Minh tộc.
|
Chương 56: Nội tình Minh tộc.
Trên đỉnh núi nhất tại Cửu Nguyên Sơn, có một tòa cung điện ngạo nghễ sừng sững tại đó, toát ra bá ý đế vương. Bên trong Hoàng Cực Điện, Thương Nghịch ngồi trên vương tọa, ở phía dưới, mười hai đạo Minh Vương tọa phân thành hai hàng, lơ lửng bên trong đại điện, tản ra uy nghiêm vô tận.
"Một ngàn hai trăm vạn năm đã tới!" - Giọng nói Thương Nghịch truyền khắp.
Hoàng Cực Điện ngày thường tĩnh lặng giờ phút này cũng chấn động, bộc phát ra Cực Đạo bá ý.
"Chiến kỳ của Minh tộc ta xuyên khắp chư Thiên vạn giới, uy vũ Hồng Hoang!" - Thương Nghịch trầm giọng nói ra.
"Vâng! Hoàng!" - Tọa hạ bên dưới, mười hai Minh Vương cuồng nhiệt đáp lời. Mấy người bọn họ đã đợi hơn một nghìn vạn năm, Minh tộc chinh chiến Hồng Hoang cuối cùng cũng mở màng.
Trong hơn một nghìn vạn năm qua, bọn họ đã tấn cấp đến Đại La Kim Tiên tiền kỳ, ở bên trong cảnh giới cũng là người nổi bật, tùy thời đều có thể xuất hiện cơ duyên tấn cấp Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Lên thêm bên trong Minh giới, tác dụng của Hủy Diệt chi khí, thể phách trời sinh của Minh tộc liền càng cường đại hơn so với sinh linh Hồng Hoang.
Vì vậy mà, mười hai Minh Vương cảnh giới Đại La Kim Tiên tiền kỳ này, tuyệt đối là không có địch thủ.
Đến nỗi Thương Nghịch, giờ đây cũng đã là Đại La Kim Tiên hậu kỳ.
"Hồng Hoang chính là do Bàn Cổ diễn hóa thành, khí vận ngập tràn. Cơ duyên như vậy, Minh tộc ta không thể bỏ qua, đó chính là nơi đi săn của Minh tộc ta, là cơ duyên dành cho Minh tộc ta!" - Thương Nghịch từ tốn nói.
"Hôm nay, Minh tộc ta, binh lâm Hồng Hoang!".
"Binh lâm Hồng Hoang!" - Chúng Vương cùng hô to, bọn họ đã sớm mong chờ thời khắc này.
Bọn họ giờ khắc này đem khí thế của chính mình toàn bộ phát ra, ở bên trong Hoàng Cực Điện, khí thế của mười hai vị Minh Vương cường hoành, tràn ngập mọi ngõ ngách.
Thân ảnh của Thương Nghịch chậm rãi biến mất bên trong đại điện, chỉ lưu lại một đạo hư ảnh, tiếp theo mười hai Minh Vương cũng biến mất, trong hư không chỉ còn lại từng đạo hư ảnh.
Bên dưới Cửu Nguyên Sơn, tộc nhân Minh tộc yên tĩnh đứng đó, ánh mắt của toàn bộ bọn họ đều hướng về đỉnh núi cao nhất Cửu Nguyên Sơn.
Bên trong ánh mắt của bọn họ tràn ngập cuồng nhiệt cùng thành kính, sâu bên trong lại là khát vọng chiến đấu.
Sau ngày hôm nay, phần điên cuồng này của bọn họ sẽ được phóng thích.
Bọn họ biết, Minh Hoàng của bọn họ sẽ dẫn dắt họ đi đến thế giới khác.
Lời đồn đãi về thế giới kia, màu mỡ, linh khí tràn đầy, khí vận hưng thịnh, chính là trời sinh Đại đạo chi địa.
Nhưng thứ hấp dẫn bọn họ nhất chính là cái thế giới kia dựng dục ra vô số Linh Bảo, Linh Bảo chính là đại biểu cho một cái mạng nữa của một người.
Cùng cảnh giới, nhưng ngươi có nắm giữ Linh Bảo hay không là chuyện một trời một vực, cầm một kiện Tiên Thiên Linh Bảo cùng một kiện Cực Đạo Linh Bảo càng là không giống nhau.
Minh giới mặc dù bất tận, nhưng Tiên Thiên Linh Bảo cũng không phải là củ cải trắng, muốn là có.
Có ai không muốn nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo đâu?
Mà cách nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo nhanh nhất không nghi ngờ gì chính là - CƯỚP!
Một cái thế giới mà nội tình so với Minh giới còn mạnh hơn, Linh Bảo so với Minh giới nhiều hơn, cái này không thể nghi ngờ chính là một liều thuốc kích thích Minh tộc.
Quan trọng hơn là, thực lực của sinh linh Hồng Hoang yếu hơn Minh tộc.
Khí vận, tài nguyên, Linh Bảo, đều là những thứ cần thiết cho Minh tộc.
Hồng Hoang không thể nghi ngờ gì, chính là một nơi cung phụng những thứ này cho Minh tộc, không cướp ngươi thì cướp ai?
Chiến tranh? Minh tộc không e ngại.
Từ trong xương tủy của tộc nhân Minh tộc, từ trước đến nay đều không thiếu tính xâm lược chiến tranh, đó là dục vọng, hứng thú của bọn họ.
Cuối cùng, sẽ có một người, vạn giới vì Minh tộc mà run rẩy.
Bên trên Cửu Nguyên Sơn, một dao động cường đại lan ra, hướng ra khắp toàn bộ Minh giới, bao phủ xuống chiến sĩ Minh tộc.
Chiến sĩ Minh tộc bên dưới Cửu Nguyên Sơn lập tức hoan hô, bởi vì bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng được, đây là khí tức của Minh Hoàng.
Vô số chiến sĩ Minh tộc, mang theo thành kính, mang theo điên cuồng mà hướng về đỉnh Cửu Nguyên Sơn, nơi đó có một đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện.
Hư ảnh dần dần ngưng thực, cao tới mấy vạn trượng, hoàng tọa màu đen tỏa ra bá khí vương đạo Hoàng giả, khí tức Hủy Diệt tràn ngập khắp Thiên Địa.
Minh Hoàng ngồi ở trên, một đạo thân ảnh mà không hiện rõ khuôn mặt, nhìn xuống Minh giới, nhìn xuống hàng trăm vạn chiến sĩ Minh tộc bên dưới Cửu Nguyên Sơn.
"Hoàng!".
"Hoàng!".
"Hoàng!". Tiếng tung hô tiếng sau cao hơn tiếng trước, đây là sự trung thành của họ đối với Minh Hoàng.
Thương Nghịch đối mặt với mấy trăm triệu tộc nhân Minh tộc, trăm vạn chiến sĩ Minh tộc, đây chính là sức mạnh của hắn.
Thân ảnh mười hai vị Minh Vương xuất hiện trước mặt Thương Nghịch, xếp thành một hàng, mỗi một người đều ngồi trên Minh Vương tọa.
Trước mặt mỗi người bọn họ trôi nổi một kiện Cực Đạo Linh Bảo, đó là Linh Bảo phối hợp của họ.
Linh Bảo của Thôn Thiên Minh Vương là một cái quan tài đá màu đen, vắt ngang giữa hư không, giống như một cái hố đen, thôn phệ tất cả mọi thứ, bao phủ trong hào quang màu đen, gọi là Thôn Thiên Quan.
Linh Bảo của Tàn Thiên Minh Vương chính là một thanh kiếm, cổ phác mà sắc bén, tên là Tàn Thiên Kiếm.
Linh Bảo của Táng Thiên Minh Vương là một tấm bia đá, gọi là Táng Thiên Bia.
Linh Bảo của Phần Thiên Minh Vương là Phần Thiên Đỉnh.
Linh Bảo của Tịch Diệt Minh Vương là Tịch Diệt Chung.
Linh Bảo của Bất Tử Minh Vương là Bất Tử Ấn.
Linh Bảo của Luân Hồi Minh Vương là Luân Hồi Trụ.
Linh Bảo của Thái Hư Minh Vương là Thái Hư Cảnh.
Linh Bảo của Cửu U Minh Vương là U Minh Thương.
Linh Bảo của Hoang Vu Minh Vương là Hoang Tháp.
Linh Bảo của Tà Thiên Minh Vương là Tà Minh Châu.
Linh Bảo của Huyết Ngục Minh Vương là Địa Ngục, nắm giữ Phong Cấm và Huyết Sát pháp tắc, có rất nhiều diệu dụng công kích.
Mười hai món Cực Đạo Linh Bảo này của bọn họ cũng không phải là do Thương Nghịch ban cho, mà là cơ duyên của bọn họ.
Sự thật cũng chứng minh, bọn họ không có cô phụ phần cơ duyên này.
Giờ đây họ đã là Đại La Kim Tiên, tiềm lực vô tận, con đường tương lai vô cùng tận.
Sau mười hai Minh Vương, bay lên một trăm hai mươi vị Thái Ất Kim Tiên, đại bộ phận đều là viên mãn cảnh giới, bọn họ được xưng là Minh Tôn, trong tay mỗi người cũng có một kiện cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo.
Sau nữa là hơn một ngàn vị Thái Ất Kim Tiên, bọn họ chiếm một phần ba sức mạnh của Minh tộc, là lực lượng trung kiên của Minh tộc.
Đằng sau nữa là mấy vạn Kim Tiên, mấy chục vạn Huyền Tiên.
Bọn họ toàn bộ đều khoác áo giáp màu đen, hiện ra hào quang nhàn nhạt, chí ít cũng là cấp độ Linh Bảo.
Mặc dù không phải là Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng cũng là bảo vật khó có được, phân về Hậu Thiên Linh Bảo.
Đây cũng không phải là do Thương Nghịch luyện chế ra, Càn Khôn Đỉnh luyện ra chính là Tiên Thiên chi Bảo, nghịch phản về Tiên Thiên.
Hắn sẽ không có tâm tư đi luyện chế Hậu Thiên Linh Bảo.
Trong những năm này, hắn cũng có luyện chế một ít Tiên Thiên Linh Bảo, đều ban thưởng cho Thái Ất Kim Tiên có công, nhưng cũng không có số lượng bao nhiêu.
Trên thực tế, những thứ này đều là do Phần Thiên Minh Vương luyện chế. Phần Thiên Đỉnh của hắn có thể luyện chế Linh Bảo, Linh vật, đây cũng chính là đạo pháp mà hắn tu luyện.
Vì Minh tộc mà đã làm ra cống hiến to lớn.
Trăm vạn chiến sĩ Minh tộc này là toàn bộ lực lượng xuất chinh Hồng Hoang lần này.
Cho tới giờ, dù Minh tộc có ức vạn người, nhưng mà Thương Nghịch cũng chỉ lựa chọn những người tinh nhuệ nhất, vì muốn bảo tồn nguyên khí cho Minh giới.
Xem như chinh phục Hồng Hoang, Minh giới vẫn là căn bản của Minh tộc.
Chỉ có Minh giới phồn thịnh, Minh tộc mới có thể hưng thịnh không suy.
Mà trên thực tế, sức mạnh của trăm vạn tộc nhân này đã vô cùng cường đại.
Mười hai kiện Cực Đạo Linh Bảo, mấy ngàn kiện Tiên Thiên Linh Bảo, nội tình của Minh tộc đã rất cường đại.
Man Thú nhất tộc trong Hồng Hoang mạnh mẽ cỡ nào, nhưng lại có được bao nhiêu món Linh Bảo?
Thế nhưng dục vọng lòng người làm sao có thể dễ thỏa mãn, càng là làm sao có thể thỏa mãn dã tâm của Thương Nghịch.
Bước chân một khi đã bước, một khi ngừng, chỉ có thể bị thời đại bỏ lại phía sau.
"Chiến!".
"Chiến Hồng Hoang!".
|
Chương 57: Ma Uyên Lão Tổ.
Hồng Hoang, Cực Nam chi địa, có một tòa thâm cốc âm u, sâu không thấy đáy, cả ngày không có ánh nắng, lờ mờ hư ảo.
Thỉnh thoảng lại theo hẻm núi ở chỗ sâu trong cốc mà có cuồng phong mãnh liệt bốc lên, cảnh giới Kim Tiên ở trong này đều khó mà chống đỡ.
Từ khi Hồng Hoang diễn hóa đến nay, mặc kệ là Man Thú trước kia hay là sinh linh Hồng Hoang bây giờ, đều từng có vô số người tiến vào nơi này, tìm kiếm cơ duyên, nhưng chưa từng có người nào thấy có thứ gì xuất hiện.
Càng không có ai biết, cái vực sâu này đến cùng có cái gì, về sau nơi đây càng ngày truyền đến nhiều tiếng xấu, lại càng có rất ít người đến đây.
Vì lẽ đó, dần dà, nơi đây liền trở thành một vùng cấm địa sinh mệnh, sinh linh Hồng Hoang gọi đây là "Tử Vong Thâm Uyên", chính là một vùng đất chết.
Phạm vi vạn dặm xung quanh có rất ít người đặt chân đến, không chỉ là bởi vì bên trong truyền đến cuồng phong, mà cũng không biết từ khi nào, Tử Vong Thâm Uyên bắt đầu thẩm thấu ra một loại đồ vật khủng bố.
Hủy Diệt chi khí!
Đây là một loại nguyên khí so với Linh khí phẩm chất cao hơn, nếu như có thể hấp thu nó để tu luyện, tuyệt đối là làm ít công to.
Nhưng nếu chỉ có như vậy, sinh linh Hồng Hoang tuyệt đối sẽ chạy theo như một bầy vịt.
Nhưng rất đáng tiếc, đại bộ phận sinh linh Hồng Hoang đều không thể hấp thu luyện hóa Hủy Diệt chi khí.
Thể chất của bọn họ chỉ có thể tu luyện Linh khí, muốn hấp thu những nguyên khí khác đều phải cẩn thận mới được.
Cưỡng ép mà hấp thu, ngược lại sẽ tẩu hỏa nhập ma, vì lẽ đó mà sinh linh Hồng Hoang đều tránh xa Tử Vong Thâm Uyên, chỉ sợ sẽ bị Hủy Diệt chi khí lây nhiễm.
Nhưng cũng không phải là toàn bộ sinh linh Hồng Hoang không thể sinh tồn ở đây, chỉ có số lượng cực kì ít ỏi thể chất đặc thù có thể hấp thu Hủy Diệt chi khí mà không bị ảnh hưởng.
Vả lại nếu thực lực đạt tới Thái Ất Kim Tiên, dù không thể hấp thu Hủy Diệt chi khí nhưng cũng có thể sinh tồn được tại Tử Vong Thâm Uyên.
Có một số sinh linh có thể sinh tồn rất tốt tại Tử Vong Thâm Uyên này, những sinh linh này đại bộ phận đều là hóa hình tại Tử Vong Thâm Uyên, ngay từ đầu đã thích ứng với Hủy Diệt chi khí.
Nhưng số lượng rất ít ỏi, chính nhờ bọn họ mà mới có thể khiến cho Tử Vong Thâm Uyên có một chút động tĩnh.
Chỉ là thực lực không mạnh, không cách nào xâm nhập sâu xuống dưới đáy, chỉ có thể ở chung mà sinh tồn.
Thẳng đến một ngày, có một người đến đây, khiến cho những sinh linh ở chung quanh nơi này tụ họp lại, hình thành một cái thế lực nho nhỏ.
Bên ngoài Tử Vong Thâm Uyên mười vạn dặm, có một ngọn núi, bên trên có một cái động phủ, mặc dù không thể ngăn cản Hủy Diệt chi khí thâm nhập nhưng mà Linh khí cũng không thể nghi ngờ, là nơi có nhiều nhất tại Tử Vong Thâm Uyên này.
Mà ở bên trong động phủ này, là một vị đại năng - Ma Uyên Lão Tổ.
Chính xác mà nói, hắn không phải là sinh linh hóa hình tại Tử Vong Thâm Uyên, mà là trước đây không lâu từ ngoại giới tiến vào nơi này.
Bằng vào thực lực Thái Ất Kim Tiên trung kỳ của hắn, nhanh chóng đem sinh linh nơi đây chỉnh hợp lại, hình thành một cái thế lực.
Đại bộ phận sinh linh Hồng Hoang bây giờ đều là cảnh giới Thiên Tiên, Chân Tiên.
Huyền Tiên, Kim Tiên đều là chúa tể một phương, Thái Ất Kim Tiên càng là đại năng đỉnh cấp.
Đến Đại La Kim Tiên đã là tồn tại truyền thuyết, không gì không làm được, vạn kiếp bất diệt, là cường giả chân chính có thể một lời quyết định sinh tử.
Toàn bộ Nam Hoang cũng chỉ có mấy vị Đại La Kim Tiên, những người đó là bá chủ chân chính tại Nam Hoang này.
Vì lẽ đó, Thái Ất Kim Tiên đã là đại năng đỉnh phong trong Hồng Hoang, mà Ma Uyên Lão Tổ này lại là Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, thực lực coi như có thể xếp hàng đầu tại Nam Hoang này.
Đối với việc Ma Uyên Lão Tổ công khai chiếm cứ Tử Vong Thâm Uyên này, không có ai nói gì. Bất quá có người nói, hắn là ở ngoại giới đắc tội với người khác, bị truy sát nên mới chạy tới đây.
Bằng không Hồng Hoang nhiều nơi tốt như vậy, hắn làm sao lại chọn nơi này, Hủy Diệt chi khí không thích hợp cho sinh linh Hồng Hoang tu hành.
Đương nhiên đây cũng chỉ là lời đồn, chân tướng như thế nào e rằng cũng chỉ có hắn biết.
Trong động phủ của Ma Uyên Lão Tổ, Linh khí nhàn nhạt chuyển động.
Mặc dù không thể so sánh với những nơi ngoài kia, nhưng nơi đây là chỗ tốt nhất tại Tử Vong Thâm Uyên này.
Chỉ là Linh khí nơi này nhiễm phải Hủy Diệt chi khí khiến cho Ma Uyên Lão Tổ có chút khó chịu.
Thời điểm tu luyện nhất định phải loại bỏ Hủy Diệt chi khí, điều này khiến cho tốc độ tu luyện của hắn chậm đi rất nhiều.
Nghĩ tới như vậy, Ma Uyên Lão Tổ liền phẫn uất, hắn dù sao cũng là đại nhân vật tại Nam Hoang này, trước kia không ai dám không cung kính trước mặt hắn, động phủ tu luyện so với nơi này tốt hơn nhiều.
Đáng tiếc, bây giờ lại phải luân lạc tới nơi này.
"Chờ thương thế của ta khôi phục, cảnh giới đạt tới Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, phải đi tới chỗ khác xem một chút! Nếu có thể liền rời khỏi Nam Hoang này, nhìn xem tên kia có thể làm gì được ta!" - Biểu hiện của Ma Uyên Lão Tổ không ngừng biến hóa, ban đầu từ bất đắc dĩ, cuối cùng lại biến thành hung ác, nghiến răng nghiến lợi.
Sau đó hắn lại khôi phục lại vẻ bình thường, lấy ra một món Linh Bảo, là một đôi phi trảo, nhẹ nhàng vuốt ve. "Đoạn Nguyệt Câu a! Vì ngươi, mà ta không có nơi đặt chân tại Trung Vực a!".
Mặc dù là cảm thán, nhưng Ma Uyên Lão Tổ cũng không hối hận, bởi vì đôi phi trảo Đoạn Nguyệt Câu này chính là thượng phẩm Tiên Thiên Linh Bảo.
Vì cướp đoạt nó, hắn giết đi một tên con cháu cùng hai tên tâm phúc của Thiên Hỏa Lão Tổ, sau đó bị Thiên Hỏa Lão Tổ truy sát mà trọng thương.
Hắn bất đắc dĩ chạy trốn tới Tử Vong Thâm Uyên này, tạm thời tránh được một kiếp.
Nhưng mà về sau hắn cũng không thể lưu lại Trung Vực nữa, bởi vì thế lực của Thiên Hỏa Lão Tổ phủ khắp Trung Vực, kéo đến cả Nam Hoang này.
Mà Thiên Hỏa Lão Tổ kia, chân chính là một Đại La Kim Tiên, liền xem như một trăm Ma Uyên Lão Tổ hợp một chỗ cũng không phải đối thủ của Thiên Hỏa Lão Tổ.
Vì vậy, Ma Uyên Lão Tổ chỉ có thể bỏ trốn, muốn tu luyện đến Đại La Kim Tiên để đánh bại Thiên Hỏa Lão Tổ cũng là xa vời vợi.
Ma Uyên Lão Tổ trong lòng cầu khẩn, mong cho Thiên Hỏa Lão Tổ bị người khác giết chết.
Bất quá lại rất khó, Hồng Hoang diễn hóa đến nay, số lượng Đại La Kim Tiên cực ít, ai có thể giết được bọn họ?
Lúc này, thủ hạ của Ma Uyên Lão Tổ vội vàng, hấp tấp chạy vào, nói: "Lão tổ! Không tốt, không tốt!".
Ma Uyên Lão Tổ nhướng mày, đối với sự quấy rầy này hắn rất là khó chịu.
Những kẻ này là thủ hạ theo hắn bỏ chạy tới Tử Vong Thâm Uyên, hắn phát giác ra những người này bởi vì duyên cớ, hấp thu Hủy Diệt chi khí mà sức chiến đấu so với những người cùng cảnh giới khác đều mạnh hơn.
Điều này khiến cho hắn cảm thấy rất hứng thú, mặc dù cảnh giới tương đối thấp, nhưng mà tiềm lực rất lớn nha!
Chỉ bất quá, điểm khiến hắn không hài lòng là những người này bất tuân, thiếu sự kính sợ đối với cường giả.
Theo như cách mà hắn nói thì những người này chính là đồ nhà quê, không biết được sự cường đại của Thái Ất Kim Tiên.
"Thế nào mà vội vàng hấp tấp như vậy?" - Ma Uyên Lão Tổ lạnh mặt hỏi.
Biết Ma Uyên Lão Tổ không vui, thủ hạ này mau chóng nói ra: "Lão Tổ, chúng ta phát hiện không gian ở dưới vực sâu xuất hiện dao động rất lợi hại, khí tức phía dưới chuyển động rất nhanh, giống như có đồ vật gì đó muốn xuất hiện!".
Nghe thủ hạ nói như vậy, mắt của Ma Uyên Lão Tổ sáng lên.
Không gian dao động, có cái gì xuất thế, chẳng lẽ là Linh Bảo?
Không sai! Cảnh tượng này cùng với cảnh tượng Linh Bảo xuất hiện rất giống nhau.
Nhớ ngày đó, Đoạn Nguyệt Câu xuất hiện chính là có cảnh tượng này, dẫn tới có vô số người tranh đoạt, cuối cùng là hắn giết đi con cháu cùng tâm phúc của Thiên Hỏa Lão Tổ mới đoạt được.
Chẳng lẽ là một kiện Linh Bảo?
Hơn nữa Tử Vong Thâm Uyên này có rất ít người đặt chân tới, không biết ở phía dưới có bao nhiêu đồ tốt?
"Không được, Lão Tổ ta phải đi xem một chuyến!" - Ma Uyên Lão Tổ cấp bách, hoảng sợ nói ra.
|
Chương 58: Ma Uyên Lão Tổ phát giác.
Dưới đáy cốc của Tử Vong Thâm Uyên, khắp nơi tràn đầy chướng khí, lờ mờ không thấy ánh mặt trời, Tử Vong Cuồng Phong thổi liên tục không ngừng, ngay cả đá cũng đều bị thổi mòn đến không góc cạnh.
Một con sông màu đen theo đáy cốc mà chảy qua, không có một chút gợn sóng.
Sức mạnh của Huyền Âm Trọng Thủy có thể đem một tu sĩ Kim Tiên trực tiếp nhấn xuống đáy sông.
Dưới tình cảnh như vậy, vẫn còn một chút sinh cơ ở đây, có một loại thực vật có ương ngạnh mà sinh trưởng ở chỗ này.
Không sợ Tử Vong Cuồng Phong rít gào, không sợ Huyền Âm Trọng Thủy xâm nhiễm, nó chính là U Minh Huyết Kinh Cúc.
Chỉ cần bị nó đâm vào da thịt, trong vòng một khắc đồng hồ liền sẽ hóa thành máu mủ, khủng bố đến cực điểm.
Nhiều nguy hiểm như vậy, Tử Vong Thâm Uyên thật sự trở thành một cấm địa sinh mệnh, bất kỳ sinh linh nào đặt chân tới đây đều khó mà trở về, cuối cùng lại trở thành một bộ xương khô ở trong Huyền Âm Hà.
Chỉ là hôm nay, nơi này có sự xuất hiện vết tích của sinh linh, có một thân ảnh vụng về, cẩn thận từng li từng tí hành tẩu bên cạnh Huyền Âm Hà.
Đây chính là Ma Uyên Lão Tổ bị ba động của dị tượng dưới Tử Vong Thâm Uyên hấp dẫn tới.
Hắn cẩn thận đẩy bụi gai ra, nhìn xem thứ tản ra đầy phong mang kia, trên đầu ứa ra từng đợt mồ hôi lạnh.
Mà hắn lại không dám bay thẳng vào, bởi vì Tử Vong Cuồng Phong kia rất lợi hại, bị thổi trúng, hậu quả khó mà liệu.
Ma Uyên Lão Tổ hướng về phương hướng truyền ra ba động mà đi tới.
Tử Vong Thâm Uyên mặc dù gọi là một sơn cốc, nhưng chân chính là một cái vết nứt đại địa to lớn, từ bên này đến bên kia cũng phải mấy vạn dặm.
Cuối cùng hắn bình yên vô sự đi ra bên ngoài, đi tới trước một ngọn núi lớn.
Ngọn núi này nằm trong lòng vực sâu, hắn phát hiện ra không gian dao động chính là phát ra từ đây.
Đi vòng quanh ngọn núi một vòng, Ma Uyên Lão Tổ phát giác mặt phía bắc của ngọn núi rất khác thường.
Dao động ở phía này vô cùng mãnh liệt, hơn nữa hình dạng lại rất đặc thù, tựa như là một cái sườn đồi to lớn bị cái gì đó chém ngang, tạo nên một bề mặt trơn láng, nhìn kĩ ở dưới lại có thứ gì đó giống như một cái cánh cổng lớn, không gian dao động từ đó không ngừng truyền ra bên ngoài, giống như có đồ vật gì đó giãy dụa muốn xuất hiện.
"Đây là?" - Ma Uyên Lão Tổ có chút mê mang.
Bình thường khi Linh Bảo xuất hiện đều là có một chút dị tượng xuất hiện.
Nhưng đây lại giống như có thứ gì đó bị phong ấn lại, đang muốn phá vỡ phong ấn mà xuất hiện.
Ma Uyên Lão Tổ không biết nên tiếp tục hay không, trực giác nói cho hắn biết nơi này rất nguy hiểm.
"Hừ! Thật là nhát gan, cơ duyên nào không phải là cực khổ mới có được đâu?!" - Ma Uyên Lão Tổ hừ lạnh một tiếng, giống như động viên bản thân.
Mặc kệ có phải là bảo vật hay không, đều muốn thử một chút, dù có lợi hại hơn nữa thì có thể so sánh với Thiên Hỏa Lão Tổ sao?
Chính mình cũng trốn dưới bàn tay của Đại La Kim Tiên mà thoát ra, còn sợ một gia hỏa bị phong ấn sao?
Mà nếu thật là Linh Bảo, vậy liền coi như vận may đi.
Nghĩ vậy, Ma Uyên Lão Tổ liền muốn động thủ, trực tiếp công kích vách đá này, không chừng đó chính là một cái đại trận không gian, phong ấn bảo vật ở bên trong.
Còn không chờ hắn ra tay, vách đá đột nhiên phát sinh biến hóa, dao động càng ngày càng mạnh, một cái hố đen dần dần xuất hiện.
"Nguy hiểm!" - Ma Uyên Lão Tổ trong lòng kinh hãi.
Trực giác nói cho hắn biết, lúc này vô cùng nguy hiểm, tựa như sát kiếp đến từ Thiên Hỏa Lão Tổ.
Có thể sống đến bây giờ, hắn dựa vào trực giác của mình rất nhiều.
Vì lẽ đó, hắn nhanh chóng lui về phía sau, lúc này muốn chạy trốn đã không còn kịp, đành phải tìm một chỗ ẩn trốn.
Hố đen càng lúc càng lớn, không gian nứt vỡ phát ra tiếng răng rắc, lan ra xung quanh.
Cuối cùng toàn bộ xung quanh sườn núi cũng bị hố đen che kín.
Hố đen cao tới mấy vạn trượng, Ma Uyên Lão Tổ cuối cùng cũng biết Hủy Diệt chi khí ở Tử Vong Thâm Uyên này phát ra từ đây.
Nguyên lai là đều từ nơi này xuất hiện!
Nhưng cuối cùng nơi này có cái gì?
Đến cùng là địa phương nào?
Ma Uyên Lão Tổ cảm giác bản thân mình sắp phát hiện ra một cái bí mật rất lớn, liên quan đến toàn bộ Hồng Hoang.
Bên trong hố đen, cái gì cũng không nhìn thấy, căn bản không thể phân biệt thời gian không gian.
Ma Uyên Lão Tổ chỉ có thể chờ đợi.
Cuối cùng, một thân ảnh từ trong hố đen bước ra, ngay sau đó lại thêm hai thân ảnh, bọn họ đứng trước hố đen, nhìn qua Tử Vong Thâm Uyên, quan sát tất cả mọi thứ.
Ma Uyên Lão Tổ kinh ngạc nhìn ba người kia, hắn phát giác vậy mà ba người họ đều là Thái Ất Kim Tiên cảnh giới viên mãn.
Điều này làm hắn vô cùng kinh ngạc, ba Thái Ất Kim Tiên viên mãn đồng thời xuất hiện cùng một chỗ, những người này là ai?
Mỗi một người trong bọn họ đều có thể tùy tiện xử lí mình.
Trong Hồng Hoang, ngoại trừ Man Thú nhất tộc ra, hắn chưa nghe nói qua còn có tộc người nào tụ tập nhiều cường giả như vậy.
Ngay cả sinh linh Hồng Hoang cũng không có đoàn kết như vậy.
Hơn nữa Ma Uyên Lão Tổ còn phát hiện, ba người này dáng dấp tựa hồ giống nhau như đúc, ngoại trừ quần áo của mỗi người khác biệt, còn lại ngũ quan đều giống nhau.
Dáng người thon dài, cao lớn, khuôn mặt trắng trẻo, mái tóc màu đen khoác ở sau lưng, ánh mắt sắc bén, thân thể cường kiện tản mát ra sắc thái đặc thù.
Ba tên này không phải là đồng nguyên hóa hình đi?!
Không trách Ma Uyên Lão Tổ cảm thấy như vậy, tựa như những chủng tộc người hậu thế sau này vậy, nhìn gương mặt nhau đều na ná giống nhau.
Ma Uyên Lão Tổ cũng giống như vậy, đã quen mắt với việc nhìn sinh linh Hồng Hoang, đột nhiên nhìn thấy người của Minh tộc, có chút hoa mắt.
Nhưng đối với Minh tộc, giữa bọn họ có sự khác biệt rất lớn. Mà ngay sau đó, cảnh tượng tiếp theo làm cho suy đoán của Ma Uyên Lão Tổ tức khắc biến mất.
Sau khi ba người kia bước ra khỏi hố đen, vậy mà lại tiếp tục có người bước ra từ đó, lần này cũng không phải là một hay ba người, mà là từng người từng người bước ra, đếm cũng không hết.
Toàn bộ đều mặc giáp đen, hoa văn trên giáp mỗi người có chút khác biệt, nhưng thứ khiến Ma Uyên Lão Tổ kinh ngạc là khí thế của bọn họ, thực lực của bọn họ!
Thái Ất Kim Tiên!
Kim Tiên!
Huyền Tiên!
Những người này đều là cảnh giới từ Huyền Tiên trở lên, tất cả đều cường hãn.
Điểm quan trọng nhất chính là số lượng, nhiều Huyền Tiên, Kim Tiên tụ tập lại một chỗ như vậy, đây là muốn làm gì?
Thế lực nào có thể có thực lực khủng khiếp như thế này?
Chỉ một khoảnh khắc liền đã tụ tập mấy vạn người, hơn nữa phía sau vẫn không ngừng có người bước ra, đao kiếm mọc lên như rừng, tất cả lại còn đều là Linh Bảo.
Đây là thế lực gì thế này?
Binh lính bình thường mà đã trang bị khủng khiếp như vậy rồi?
Ma Uyên Lão Tổ trong lòng kinh ngạc không thôi, ba cái Thái Ất Kim Tiên viên mãn, phía sau là mấy chục vạn Kim Tiên, Huyền Tiên.
Hơn nữa, bọn họ giống như là đang chờ đợi thứ gì đó.
Thứ gì mà có thể khiến cho cảnh giới Thái Ất Kim Tiên viên mãn phải chờ đợi?
Ma Uyên Lão Tổ mồ hôi lạnh túa ra không ngừng, hắn phát hiện ra cái gì thế này a?!
|