Hồng Hoang Chi Minh Hoàng
|
|
Chương 45: Thu Càn Khôn Đỉnh
Từng xưng bá một phương, phách lối vô cùng, Càn Khôn Lão Tổ cứ như vậy mà chết đi, ngay cả thi thể cũng không còn, chết không minh bạch, cuối cùng là ai giết mình cũng không biết.
Cứ như vậy mà tan biến, Càn Khôn Lão Tổ vô cùng không cam tâm, rõ ràng có thực lực có thể xưng bá Hồng Hoang.
Có Càn Khôn Đỉnh, còn có hai kiện phối hợp Cực Đạo Linh Bảo, nhưng đến lúc này, tất cả đều vô dụng.
Càn Khôn Lão Tổ muốn biết, cuối cùng là ai giết mình, nhưng hắn chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng lưng mờ ảo màu đen, hoàng bào màu đen, mái tóc như thác nước che giấu toàn bộ thân ảnh của người kia.
Càn Khôn Lão Tổ chỉ có thể cảm nhận được, người kia phát ra Hủy Diệt chi khí vô tận.
Thương Nghịch chậm rãi xoay người lại, Càn Khôn Lão Tổ đã tan biến không còn sót lại thứ gì.
Một kích của hắn, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không xem như dễ chịu, huống chi là Càn Khôn Lão Tổ cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, còn đang thụ thương.
Nhưng sự tình vẫn chưa xong, cây gậy mà Càn Khôn Lão Tổ ném ra còn đang phát ra nguyên khí hỗn loạn, đang muốn tự bạo.
Đây chính là một kiện Cực Đạo Linh Bảo a, cũng xem như là trân quý.
Thương Nghịch không nỡ nhìn nó bị Càn Khôn Lão Tổ chà đạp như vậy.
Thương Nghịch lập tức xuất thủ, bàn tay biến lớn, Hỗn Độn cùng Hủy Diệt chi khí bao quanh, đem cây gậy này hoàn toàn phong ấn lại, đem nó cùng với Đại Đạo trật tự Pháp tắc tách ra, tạm thời ngăn cản nó tự bạo.
Tiếp đó hắn trực tiếp đem một cỗ nguyên khí trong cây gậy rút ra, đây là nguyên khí mà Càn Khôn Lão Tổ truyền vào để nó tự bạo.
Sau khi hắn rút cỗ nguyên khí kia ra, cây gậy liền bình tĩnh trở lại. Đem cây gậy cầm trong tay, Thương Nghịch biết, đây là Càn Khôn Nhất Khí Côn, một kiện Cực Đạo Linh Bảo.
"Tên Càn Khôn Lão Tổ này thật đúng là giàu có a! Càn Khôn Đỉnh, Càn Khôn Kiếm, Càn Khôn Nhất Khí Côn, tất cả thứ gì chứa Càn Khôn Pháp tắc hắn đều nắm giữ!" - Thương Nghịch cười nhẹ nói ra.
Nhưng Càn Khôn Lão Tổ giàu có thì có ích gì, hiện tại đều thuộc về Thương Nghịch hắn.
Một kiện Tiên Thiên Chí Bảo, hai kiện Cực Đạo Linh Bảo, có thể nói lần này là Thương Nghịch đại phát tài, đem khí vận biến mất đã lâu trong Hồng Hoang quay trở lại.
"Vẫn là giết người đoạt bảo tốt hơn a!" - Thương Nghịch cảm khái nói.
Thương Nghịch phất tay, Càn Khôn Đỉnh cùng Càn Khôn Kiếm liền nằm trong tay hắn, bất quá chúng lại giãy dụa kịch liệt.
Càn Khôn Lão Tổ đã chết, Càn Khôn Đỉnh cùng Càn Khôn Kiếm liền trở thành vật vô chủ, phiêu đãng trong hư không, loạn chuyển khắp bốn phía, muốn thoát đi.
Nhưng ngay lúc này, bọn chúng sẽ có một người chủ nhân mới!
Liếc mắt nhìn cái Càn Khôn Kiếm kia, trong hàng ngũ Cực Đạo Linh Bảo cũng xem như là lợi hại, phẩm chất so với Càn Khôn Nhất Khí Côn còn muốn cao hơn, đây mới là phối hợp Linh Bảo chân chính của hắn.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn không nỡ để Càn Khôn Kiếm tự bạo, liền mới lấy ra Càn Khôn Nhất Khí Côn.
Còn Càn Khôn Đỉnh, Tiên Thiên Chí Bảo, hóa từ đài sen của tam thập lục phẩm Hỗn Độn Thanh Liên, sau khi Bàn Cổ khai Thiên thì rơi vào trong Hồng Hoang.
Chính là một trong số ít mấy món Tiên Thiên Chí Bảo trong Hồng Hoang.
"Càn Khôn Đỉnh a! Cuối cùng cũng nằm trong tay ta!" - Thương Nghịch nhẹ giọng nói ra.
Thời điểm khai Thiên, tam đại Hỗn Độn Chí Bảo phân hóa thành nhiều bảo vật như vậy, đáng tiếc là Thương Nghịch không có khả năng thu hết.
Hắn chỉ có thể chọn mấy món thích hợp với hắn, những món Chí Bảo khác, Thương Nghịch cũng là thèm nhõ dãi không thôi!
Một kiện Tiên Thiên Chí Bảo đại biểu cho thực lực tuyệt đối, dưới tình huống cùng ngang hàng cảnh giới với nhau, ưu thế của kẻ nắm giữ Tiên Thiên Chí Bảo liền mạnh mẽ hơn.
"Càn Khôn Đỉnh tự bạo?" - Thương Nghịch cười nhạo một tiếng, đối với sự ngây thơ của Thái Dương Chúc Chiếu thực nực cười.
Tiên Thiên Chí Bảo là sao có khả năng tự bạo!
Nhất là Tiên Thiên Chí Bảo hóa từ tam đại Hỗn Độn Chí Bảo, thân có nguyên linh, khiến nó tự bạo sẽ phải chịu liên lụy từ Đại Đạo!
Càn Khôn Lão Tổ cũng là muốn hù dọa Thái Dương Chúc Chiếu một chút.
Thật sự muốn hắn tự bạo Càn Khôn Đỉnh, căn bản không có khả năng!
Nhưng vô luận thế nào, kẻ được lợi cuối cùng vẫn là Thương Nghịch.
Càn Khôn Lão Tổ, Thương Long, Thái Dương Chúc Chiếu sống chết đánh nhau, tiện nghi vẫn là Thương Nghịch.
Lúc này, ở phương xa đột nhiên truyền đến tiếng rít gào to lớn, Thái Dương Chúc Chiếu quay trở lại.
Chính hắn cũng lo lắng là Càn Khôn Lão Tổ có phải hù dọa hắn hay không?
Vì lẽ đó hắn căn bản không có đi xe, đảm bảo dù có thể như nào hắn cũng đều có thể đuổi kịp Càn Khôn Lão Tổ.
Hắn thấy cái này căn bản không phải Tiên Thiên Chí Bảo tự bạo, Thái Dương Chúc Chiếu liền biết là mình đã bị lừa, lập tức đuổi theo trở về, muốn đem tên Càn Khôn Lão Tổ xảo trá này xé thành trăm mảnh.
Còn về phần Càn Khôn Lão Tổ có tự bạo lần nữa hay không?
Sự tình này thì Thái Dương Chúc Chiếu liền biết, tự bạo mà ngừng lại giữa chừng, tất nhiên sẽ nhận phải phản phệ, căn bản không có cách nào tự bạo lần thứ hai.
Vì lẽ đó, Thái Dương Chúc Chiếu căn bản liền không có lo lắng, hơn nữa hắn tin tưởng lúc này Càn Khôn Lão Tổ chắc chắn đã không còn có thể phản kháng, việc cầm Càn Khôn Đỉnh trong tay liền dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng sau khi trở lại, Thái Dương Chúc Chiếu sững sờ!
Càn Khôn Lão Tổ đâu? Càn Khôn Đỉnh đâu rồi?
Ngược lại xuất hiện một người khác, kẻ này là ai?
"Ngươi là người phương nào? Càn Khôn đâu?" - Thái Dương Chúc Chiếu nhìn chằm chằm Thương Nghịch mà chất vấn.
Hắn không dám khinh thường, bởi vì khí tức của Thương Nghịch không thể gạt được hắn, Đại La Kim Tiên!
"Càn Khôn? Hắn sao?" - Thương Nghịch nhẹ giọng nói ra, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Thiên Địa, từ tốn nói: "Hắn không phải ở ngay chỗ này sao?!".
Thái Dương Chúc Chiếu lập tức liền minh bạch lời nói của Thương Nghịch, đây là Càn Khôn Lão Tổ đã xong đời, biến mất giữa Thiên Địa.
"Càn Khôn Đỉnh ở trong tay ngươi?" - Thái Dương Chúc Chiếu tiếp tục chất vấn, toàn thân hỏa diễm bốc lên, uy thế hung mãnh bạo phát, một lời không thích hợp liền sẽ động thủ.
"Càn Khôn Đỉnh? Đó là cái gì? Ở đâu?" - Thương Nghịch giả vờ nói ra, trên mặt xuất hiện một chút chế nhạo.
"Giảo biện! Đem Càn Khôn Đỉnh giao ra đây!" - Thái Dương Chúc Chiếu giận dữ. Chính mình phí nhiều thời gian như vậy, cuối cùng lại bị người khác chiếm tiện nghi, cái này làm sao hắn chịu được? Oanh!
Thái Dương Chúc Chiếu tiến lên, lợi dụng sức mạnh của nhục thân cường đại, cuồng bạo công kích tới Thương Nghịch, mỗi một quyền đều có uy năng hủy Thiên diệt Địa!
Thương Nghịch thu hồi ánh mắt chế nhạo kia, lạnh lùng nhìn Thái Dương Chúc Chiếu, từ tốn nói: "Không biết tự lượng sức mình!".
Thân thể Thương Nghịch đột nhiên dâng lên khí thể màu đen, bàn tay biến lớn hướng về phía Thái Dương Chúc Chiếu ập tới.
|
Chương 46: Trấn áp
Oanh!
Một tiếng vang to lớn vang lên giữa Thiên Địa rộng lớn, Thương Nghịch cùng Thái Dương Chúc Chiếu không ngừng công kích đối phương.
Thân thể Thái Dương Chúc Chiếu cường đại, khiến cho mỗi đòn công kích của hắn đều chứa sự áp bức khổng lồ, lực phá hoại khủng khiếp khiến cho hư không run chuyển.
Cách thức chiến đấu của Thái Dương Chúc Chiếu chính là như vậy, hắn không có Linh Bảo để dựa vào, Man Thú nhất tộc chỉ có thể dựa vào thân thể cường hãn.
Mà Thương Nghịch cũng không có sử dụng Hỗn Độn Chung, giống như Thái Dương Chúc Chiếu, dựa vào nhục thân mạnh mẽ, trực tiếp đối kháng cùng Thái Dương Chúc Chiếu, kiểm nghiệm cường độ của nhục thân.
Thương Nghịch mặc dù nắm giữ vài kiện Tiên Thiên Chí Bảo, nhưng từ trước tới nay hắn cũng không có xem nhẹ sức mạnh nhục thân của mình.
Nếu như chỉ coi trọng cảnh giới, tăng tu vi mà coi nhẹ nhục thân, con đường sau này sẽ càng ngày càng chật vật.
Thật tình không biết, Hỗn Độn Thần Ma tung hoành Hỗn Độn, ngoại trừ ba ngàn Đại Đạo ra, chân thân của Hỗn Độn Thần Ma mới là gốc rễ!
Mà sự thật chứng minh, Thương Nghịch không có đi sai hướng.
Sức mạnh nhục thân của hắn hoàn toàn có thể sánh ngang với Man Thú, đối kháng với Thái Dương Chúc Chiếu, thậm chí còn mạnh hơn.
Mỗi một lần xuất quyền công kích đều là khủng bố, ba động cường đại khiến Thiên Địa run rẩy.
Mỗi một lần đều nguy hiểm vô cùng, lại được Thương Nghịch hóa giải, chậm rãi tăng cường sức mạnh nhục thân.
"Ha ha! Thật thoải mái! Tiếp tục!" - Thương Nghịch cười ha ha.
Loại phương thức chiến đấu này mặc dù rất dã man, nhưng lại rất thoải mái, nhất là phát tiết bực bội trong lòng, rất có tác dụng.
Trước đó dùng Tiên Thiên Chí Bảo đại chiến cùng với Đế Thiên, dùng Đại Đạo Pháp tắc chiến đấu, làm sao sảng khoái như thế này.
Nhưng Thái Dương Chúc Chiếu lại không có thoải mái như vậy.
Phải biết Man Thú mạnh nhất chính là sức mạnh nhục thân a, dựa vào đó mới có thể áp chế sinh linh Hồng Hoang.
Nếu không, không có nắm giữ Linh Bảo, làm sao Man Thú có thể trấn áp, diệt sát được sinh linh Hồng Hoang.
Nhưng đây là tên gia hỏa này, là sinh linh Hồng Hoang ư?
không phải là Man Thú ngụy trang?
Tại sao có thể dùng nhục thân trực tiếp đối chiến với mình?
Hai người đến cùng, ai mới là Man Thú?
Thái Dương Chúc Chiếu bị phản kích, tín ngưỡng của hắn liền sụp đổ, nhưng trong lòng càng là vô cùng phẫn nộ.
Điều này có phải thể hiện rằng sức mạnh của Man Thú nhất tộc đang càng ngày suy yếu?
"Đại Đạo đối với Man Thú nhất tộc tại sao lại thiên vị như vậy?" - Thái Dương Chúc Chiếu bi ai.
"Nhưng vận mệnh của Man Thú Nhất Tộc há lại để cho ngươi điều khiển!" - Thái Dương Chúc Chiếu phẫn nộ nói ra, xuất thủ về phía Thương Nghịch càng thêm hung ác, bộ dáng hoàn toàn điên cuồng.
Thấy bộ dáng điên cuồng của Thái Dương Chúc Chiếu, Thương Nghịch trong lòng thầm nhủ, đứa nhỏ này xem ra là bị kích thích rồi.
Thương Nghịch cũng đồng dạng tăng sức mạnh công kích. Trước đó, Thương Nghịch chiến đấu chỉ là kiểm nghiệm sức mạnh nhục thân của mình, còn giờ đây, hắn đã chân chính xem trọng đối thủ.
Oanh!
Va chạm vang lên, hai thân ảnh tách ra hai bên, Thương Nghịch sắc mặt bình tĩnh, bộ dáng không có một chút ngoài ý muốn.
Còn Thái Dương Chúc Chiếu lại phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt càng thêm hung ác nhìn chằm chằm Thương Nghịch.
Hắn vẫn luôn lấy sức mạnh nhục thân mà kiêu ngạo, hiện tại lại bị một sinh linh Hồng Hoang chế trụ.
Đây là sỉ nhục đối với Thái Dương Chúc Chiếu, cũng là dập tắt lòng tự trọng cuối cùng của hắn.
Trên mặt hắn tràn đầy sát khí, thân thể hắn run rẩy, tản ra sát ý vô tận.
Đột nhiên, hắn ngửa mặt rống to, trên thân thể phát ra hỏa diễm quang mang nóng khủng bố, trong nháy mắt chiếu sáng khắp một phương Thiên Địa, khiến cho một mảnh trắng xóa, không còn nhìn thấy rõ vật gì.
Nhưng mà Thương Nghịch thấy rõ, Thái Dương Chúc Chiếu đang hiển hiện nguyên hình của hắn.
Quang mang biến mất, một con Man Thú to lớn xuất hiện trước mặt Thương Nghịch.
Thân cao lớn vạn trượng, đứng thẳng trong tinh không, lông bờm màu xích hồng như ngọn lửa, nanh vuốt sắc bén để cho người ta không rét mà run.
Cái đầu to lớn hướng lên trên trời mà gào thét, đây chính là một cái mặt trời khổng lồ giữa Hồng Hoang a.
Nhìn con dị thú trước mặt, Thương Nghịch có chút hứng thú mà dò hỏi: "Đây chính là nguyên hình của Thái Dương Chúc Chiếu sao? Quả nhiên khác biệt so với Man Thú khác! Cũng không biết Thần Nghịch sẽ là cái dạng gì? Sẽ không xấu xí hơn đi?".
Bị khinh thị, Thái Dương Chúc Chiếu ở trong mắt của Thương Nghịch chính là bị khinh thị.
Mới vừa nãy cũng thế, bây giờ hắn đã hóa nguyên hình, vẫn là như thế, Thái Dương Chúc Chiếu hoàn toàn phẫn nộ.
Thân thể khổng lồ của hắn hướng lao về phía Thương Nghịch, vẻ vẹn một cái động tác đơn giản như vậy liền làm cho Thiên Địa biến sắc, hình thành nên một trận cuồng phong khủng khiếp.
Thân ảnh của Thương Nghịch ở trước mặt con Man Thú kia, căn bản là nhỏ bé như một hạt cát, thế nhưng lại vô cùng dễ nhìn thấy hắn.
Một lần lại một lần công kích kịch liệt, Thái Dương Chúc Chiếu dưới trạng thái nguyên hình, xuất thủ toàn lực, công kích tới thân ảnh nhỏ bé trước mặt hắn.
Hỗn Độn Chung xoay tròn không ngừng, hình thành một cái vòng sáng, cách li phạm vi khu vực xung quanh Thái Dương Chúc Chiếu, đồng thời cũng đem xung quanh hắn thu hẹp dần lại, ép thân thể của Thái Dương Chúc Chiếu nhỏ lại.
Thái Dương Chúc Chiếu đương nhiên sẽ không đứng yên để bị trấn áp như vậy, trảo vuốt to lớn xé nát hư không, công kích tới Hỗn Độn Chung.
Rống!
Thái Dương Chúc Chiếu điên cuồng phải kích, hắn không muốn bị trấn áp, nhưng sức mạnh của Tiên Thiên Chí Bảo nào có đơn giản như vậy.
Trước đó hắn có thể áp chế Càn Khôn Đỉnh, là bởi vì thực lực của Càn Khôn Lão Tổ quá yếu.
Sức mạnh của Hỗn Độn Chung bộc phát ngày càng lớn, Thái Dương Chúc Chiếu bị giam cầm càng ngày càng gắt gao.
Hắn cảm nhận được sức mạnh của hắn đang chậm rãi tiêu tán, cứ tiếp tục như vậy, hắn chắc chắn sẽ bị trấn áp.
Đường đường là Tả Hộ pháp của Man Thú nhất tộc, liền sẽ phải mai một ở cái địa phương này sao?
Thái Dương Chúc Chiếu không cam tâm!
Đột nhiên, hắn cảm thấy Tiên Thiên chi lực đang trấn áp trên người hắn có chút yếu đi, mặc dù không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng đây chính là cơ hội cuối cùng của hắn.
Không muốn bị trấn áp tru diệt, nhất định phải kháng cự!
Cuối cùng hắn tìm được một cơ hội, xé mở không gian mà chạy đi.
Hắn không muốn suy nghĩ vì sao Hỗn Độn Chung lại đột nhiên có sơ hở, là có người cứu hắn sao?
Hay là người kia cố ý thả hắn đi?
Thái Dương Chúc Chiếu chỉ muốn rời khỏi nơi này trước tiên.
Còn báo thù?
Sau nãy hãy nói!
Thương Nghịch nhìn hình bóng của Thái Dương Chúc Chiếu, nhẹ giọng nói ra: "Còn chưa tới lúc a, sức mạnh của Man Thú vẫn còn quá yếu!"
|
Chương 47: Về Minh Giới
Thương Nghịch yên tĩnh nhìn Thái Dương Chúc Chiếu rời đi, hắn là cố ý thả Thái Dương Chúc Chiếu đi, làm như vậy mới phù hợp nhất đối với lợi ích của Thương Nghịch.
Bằng không thì dựa vào cái gì Thái Dương Chúc Chiếu có thể thoát khỏi trấn áp của Hỗn Độn Chung?
Hỗn Độn Chung chính là một trong tam đại Khai Thiên Chí Bảo, trấn áp tinh không, nghịch chuyển thời không.
Nếu Thương Nghịch thật sự muốn mạng của Thái Dương Chúc Chiếu, hắn căn bản không có cơ hội chạy trốn.
Thương Nghịch chưa từng xem Man Thú là kẻ địch của mình, chí ít là không phải bây giờ.
Hơn nữa trong tương lai, Man Thú còn có chỗ dùng đối với Thương Nghịch, tự dưng khiến cho sức mạnh của Man Thú suy yếu, đối với Thương Nghịch không có lợi.
Man Thú hủy hoại Hồng Hoang không có liên quan gì đến hắn.
Đây là Thiên Đạo, là sự tình mà Hồng Quân nên lo lắng!
Thiên Đạo! Công đức!
Thương Nghịch nhìn không vừa mắt! Đối với Man Thú bình thường, Thương Nghịch có hứng thì giết, không có hứng thì không quan tâm tới.
Những sinh linh Hồng Hoang kia, muốn như thế nào thì sẽ như vậy!
Mà dạng Man Thú đứng ở cao tầng như Thái Dương Chúc Chiếu, liền không thể tùy ý giết!
Có thể dưới cái nhìn của Thương Nghịch, sức mạnh của Man Thú thật rất yếu.
Trừ bỏ Thần Nghịch, hắn không nhìn thấy có kẻ khác có thể chống đỡ sự tồn tại của Man Thú nhất tộc.
Trái lại, sinh linh Hồng Hoang bây giờ nhìn như rất yếu, dưới sự tàn sát của Man Thú đều run rẩy, nhưng lại ẩn giấu rất nhiều bài tẩy.
Cường giả sinh linh Hồng Hoang, bọn họ so ra không kém bao nhiêu với Man Thú!
Chỉ là bọn họ ẩn tàng không lộ diện, từng chút tích góp nội tình mà thôi.
Thái Dương Chúc Chiếu chính là Tả Hộ pháp của Man Thú nhất tộc, đã là cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Nếu như vong mạng ở chỗ này, là đả kích quá lớn đối Man Thú nhất tộc, nói không chừng sẽ khiến cho Man Thú nhất tộc sớm tuột dốc.
Điều này làm sao có thể nha?
Minh tộc của ta còn chưa hiện thế, Man Thú của ngươi không thể đổ.
Đây không phải chính là đem Hồng Hoang nhường cho những sinh linh kia sao?
Trong kế hoạch của Thương Nghịch, chính là dùng Man Thú để làm suy yếu sinh linh Hồng Hoang.
Cả hai lưỡng bại câu thương, bất kể là ai thắng ai bại, kết cục đều là nguyên khí đại thương.
Đây mới chính là điều có lợi nhất đối với Minh tộc, nếu hiện tại Man Thú nhất tộc xuống dốc, đến lúc đó gặp phải sinh linh Hồng Hoang, Thần Nghịch liền ngã ngựa, vậy thì còn có hứng thú gì a?!
Man Thú rất mạnh sao?
Thần Nghịch xác định rất mạnh!
Là một trong những cường giả mạnh nhất bên trong Hồng Hoang.
Thương Nghịch mặc dù không có thật sự gặp qua, nhưng mà dựa vào vẻn vẹn lần cách thời không gặp mặt kia, Thương Nghịch cũng đã cảm nhận được sự cường đại của Thần Nghịch.
Chỉ có một Thần Nghịch thì thế nào, bằng vào thủ đoạn và thực lực của Hồng Quân, liền có thể khiến hắn bấn loạn, ít nhất cũng khiến Thần Nghịch không có cách nào chú ý tới mình.
Thương Nghịch cũng sẽ không quên Đế Thiên ở Bất Chu Sơn kia.
Hiện tại liền để cho Đế Thiên có một chút phiền phức đi!
Đương nhiên bằng vào Thái Dương Chúc Chiếu thì còn kém một chút, nhưng hắn không phải là Tả Hộ pháp sao?
Nhất định sẽ còn một Hữu Hộ pháp, hai người hợp lực, cũng đủ để cho Đế Thiên một trận!
Cho nên, có thể tìm tới phiền phức cho Hồng Quân và Đế Thiên, Thương Nghịch rất vui vẻ mà tình nguyện làm.
Đương nhiên, cũng không thể thả cho Thái Dương Chúc Chiếu đi dễ dàng như vậy được.
Phải làm cho hắn nhớ kĩ mình mới được, để cho hắn lần sau gặp lại mình, trong lòng hắn sẽ có kiêng kị.
Bên ngoài mười vạn dặm, Thái Dương Chúc Chiếu vội vàng phi hành, trực tiếp xé rách không gian, thoát khỏi nơi này.
Người kia quả thực là đáng sợ, cảnh giới Đại La Kim Tiên, so với mình còn muốn cao hơn một bậc.
Quan trọng là hắn còn có một kiện Tiên Thiên Chí Bảo, hoàn toàn có thể nghiền nát mình.
Nếu không phải bản thân mình chớp thời cơ, chắc chắn đã bị Hỗn Độn Chung trấn áp.
Nghĩ đến Hỗn Độn Chung, cái này khiến cho Thái Dương Chúc Chiếu nhớ tới trận chiến ở Bất Chu Sơn kia.
Tiếng chuông vang vọng khắp nửa Hồng Hoang, rất có thể chính là nó, cùng một kiện Tiên Thiên Chí Bảo khác đối kháng.
Bất tri bất giác, trong Hồng Hoang lại có nhiều Đại La Kim Tiên như vậy, là uy hiếp quá lớn đối với Man Thú nhất tộc, nhất định phải diệt sát sinh linh Hồng Hoang triệt để hơn.
Nhưng lúc này, một âm thanh vang lên giữa Thiên Địa, truyền vào tai Thái Dương Chúc Chiếu rõ ràng.
"Trở về nói cho Thần Nghịch, có thời gian thì đến thăm ta, người bạn cũ một ngàn vạn năm này!".
Thái Dương Chúc Chiếu nghe xong âm thanh này, lập tức kinh hãi.
Đây chính là âm thanh của người kia, đây là có ý gì?
Hắn cùng Thần Nghịch là bằng hữu sao?
Nhận biết nhau một ngàn vạn năm?
Thần Nghịch sẽ kết giao bằng hữu cùng với sinh linh Hồng Hoang sao?
Nhưng cái này không quan trọng, đối với mình có lợi, đối với Man Thú nhất tộc có lợi, như thế nào cũng đều được.
Trọng yếu là, Thái Dương Chúc Chiếu xác nhận một việc, hắn không phải là tự mình trốn ra được, mà là người kia thả hắn rời đi.
Nghĩ tới việc này, Thái Dương Chúc Chiếu có chút bực bội, đả kích người quá lớn. Đây là gia hỏa tới từ đâu?
Hi vọng không phải là sinh linh Hồng Hoang hóa hình, về sau sẽ không phải đối mặt cùng với hắn.
Minh bạch những thứ này, Thái Dương Chúc Chiếu cũng không lo lắng Thương Nghịch sẽ đuổi giết hắn.
Thương Nghịch cũng không để ý tới Thái Dương Chúc Chiếu nữa, lần này đi tới Hồng Hoang một chuyến coi như kết thúc mỹ mãn, cũng đã tìm được Nghiệp Hỏa Hồng Liên.
Thu hoạch cũng rất kinh người, Tiên Thiên Chí Bảo Càn Khôn Đỉnh, Cực Đạo Linh Bảo Nghiệp Hỏa Hồng Liên, Càn Khôn Kiếm, Càn Khôn Nhất Khí Côn, đệ nhất Tiên Thiên Linh Căn - Hoàng Trung Lý.
Những thu hoạch có thể so sánh với thời điểm hắn thu bảo vật lúc khai Thiên, tiếp tục lắc lư ở trong Hồng Hoang sẽ không còn có bao nhiêu tác dụng.
Trong Hồng Hoang vẫn còn hoang vu, còn chưa tới thời điểm thịnh thế.
Huống hồ, Diệt Thế Hắc Liên ở Minh giới vẫn còn đang chờ Nghiệp Hỏa Hồng Liên.
Rời khỏi Minh giới đã lâu, cũng tới lúc hắn nên trở về.
Sắc trời lờ mờ, Thái Âm tinh đã hiện ra, như một mảnh ngọc to lớn lơ lửng ở cuối chân trời, một màu trắng đơn điệu.
Thanh u tĩnh mịch, thuần khiết, không nhiễm một tia thế tục, bóng người xinh xắn kia, cũng giống như thế.
"Ta muốn về Minh giới, lần sau gặp mặt lại, sẽ không biết là bao lâu!" - Nhìn qua Thái Âm tinh, Thương Nghịch nhẹ giọng nói ra.
Nói xong, hắn xoay người, xé rách không gian, hướng về phía Vực sâu Tử Vong mà tiến vào.
Mà tại Thái Âm tinh, yên lặng tĩnh mịch, chỉ có một gốc cây Nguyệt Quế ngạo nghễ đứng thẳng giữa địa phương cô đơn này.
Bên trong một tòa cung điện cạnh cây Nguyệt Quế, Vọng Thư đang dưỡng thương đột nhiên lông mi khẽ nhúc nhích, hai mắt mở ra, nhìn về phía Hồng Hoang lẩm bẩm: "Là ngươi sao?"
|
Chương 48: Tương lai Minh giới
Thương Nghịch rời khỏi Hồng Hoang, quay về Minh giới.
Chuyến thu hoạch lần này ở Hồng Hoang làm hắn rất hài lòng.
Mà Thương Nghịch tại Hồng Hoang cũng khiến gió nổi mây bay, Thương Nghịch đại chiến với Đế Thiên tại Bất Chu Sơn, lại đại chiến cùng Man Thú nhất tộc Tả Hộ pháp - Thái Dương Chúc Chiếu ở phương Nam.
Tất cả đều biểu thị, Đại La Kim Tiên trong Hồng Hoang đã xuất thế.
Không chỉ có Thương Nghịch, mà là còn có rất nhiều sinh linh có thể chống cự lại uy hiếp của Man Thú, trong Hồng Hoang đã diễn hóa ra Đại La Kim Tiên.
Bất quá, tất cả đều không có liên quan gì tới Thương Nghịch, cảnh giới Đại La Kim Tiên không phải dễ dàng đạt được như vậy.
Mười Thái Ất Kim Tiên cũng không chắc sẽ có một người tấn thăng thành Đại La Kim Tiên.
Hơn nữa, Minh giới sẽ phát triển hơn Hồng Hoang, bởi vì Minh giới có Thương Nghịch chưởng khống, không có Man Thú quấy nhiễu, chắn chắc sẽ diễn hóa ra cường giả mạnh mẽ.
Minh giới, Cửu Nguyên Sơn.
Thần Ma cốt tủy trì đen như mực tản ra sinh cơ dào dạt, Hủy Diệt chi khí tràn ngập khắp Cửu Nguyên Sơn, bên trong hư không ngưng tụ vô số mảnh vỡ của Đại Đạo.
Trong cốt trì, một đóa hoa sen màu đen đang ung dung nở rộ, tản ra khí tức Hủy Diệt mạnh mẽ, uy áp kinh người.
Mặc dù nó chỉ là một kiện Cực Đạo Linh Bảo, nhưng đã không còn cách Tiên Thiên Chí Bảo không còn xa.
Diệt Thế Hắc Liên sau khi thôn phệ Tạo Hóa Thanh Liên, chỉ còn một bước cuối cùng này nữa.
Xung quanh Diệt Thế Hắc Liên có mười hai đóa hoa sen màu đen nhỏ khác, đây chính là hoa con của Diệt Thế Hắc Liên, tản mát ra uy thế nhàn nhạt của Tiên Thiên Chí Bảo cực phẩm.
Lúc Diệt Thế Hắc Liên tấn thăng thành Tiên Thiên Chí Bảo cũng là thời khắc bọn chúng đón nhận đỉnh phong.
Thương Nghịch đem Nghiệp Hỏa Hồng Liên lấy ra, Nghiệp Hỏa chấn động, Huyết Sát Pháp tắc xuất hiện, nhưng mà ở cái nơi tràn ngập Hủy Diệt Pháp tắc này, trong nháy mắt nó liền bị áp chế.
Diệt Thế Hắc Liên cảm nhận được loại ba động năng lượng này, lập tức hưng phấn không thôi, nó truyền lại cho Thương Nghịch một loại cảm xúc cực kì khát vọng.
"Thật đúng là không kịp chờ a!" - Thương Nghịch khẽ cười một tiếng nói ra. Thương Nghịch vung tay, Nghiệp Hỏa Hồng Liên lơ lửng giữa không trung liền rơi vào bên trong cốt trì.
Nghiệp Hỏa Hồng Liên vừa hạ xuống, trong nháy mắt liền bất an nóng nảy, nó phảng phất cảm nhận được nguy cơ không lồ, bộ dáng lập tức muốn thoát đi.
Nhưng ở địa phương này, sao có thể dễ dàng để cho nó phản kháng. Hủy Diệt chi khí khổng lồ áp bức tới, đem nó áp chế.
Diệt Thế Hắc Liên liền phiêu phù ở phía trên nó, chuyển động nhanh chóng, đem năng lượng của nó bắt đầu thôn phệ. Nghiệp Hỏa Hồng Liên run rẩy không ngừng, muốn thoát đi nhưng dưới sự trấn áp của Diệt Thế Hắc Liên, nó không có biện pháp nào.
Cảm nhận được khí tức càng ngày càng mạnh của Diệt Thế Hắc Liên, Thương Nghịch âm thầm gật đầu.
Một phen cố gắng này của mình không có uổng phí, bản nguyên Diệt Thế Hắc Liên càng ngày càng mạnh.
Hắn tin tưởng, không lâu nữa, lúc nó hoàn toàn thôn phệ Nghiệp Hỏa Hồng Liên, chính là lúc nó tấn thăng thành Tiên Thiên Chí Bảo.
Thương Nghịch quay trở lại phía trước Cửu Nguyên Sơn, ở nơi đây đã dựng lên một tòa cung điện, cột đá đen như mực, cao tới vạn trượng, mỗi một cục gạch ở đây đều tản ra uy thế nồng đậm.
Đây chính là một kiện Cực Đạo Linh Bảo, Hoàng Cực Điện.
Thương Nghịch đem nó biến thành cung điện của mình, đặt ở trên đỉnh Cửu Nguyên Sơn, để hắn quan sát toàn bộ Minh giới.
Nắm trong tay ý chí của Minh giới, đại biểu cho quyền uy vô thượng của hắn.
Ngồi ở trong điện, linh thức của hắn tràn ngập khắp Minh giới.
Khi Thương Nghịch rời khỏi Minh giới, từng chỗ từng chỗ trong Minh giới đã bắt đầu thức tỉnh, tự mình ngưng tụ sức mạnh, bắt đầu tu luyện để hóa hình.
Những thứ này chính là sinh linh Minh giới, còn chưa có hóa hình cũng đã có cảnh giới Huyền Tiên, Kim Tiên, còn có một ít cảnh giới Thái Ất Kim Tiên.
Minh giới căn bản đã cường đại, thai nghén ra sinh linh cũng bất phàm.
Hơn nữa Minh giới còn có Hủy Diệt chi khí cường hóa, nên sau này khi bọn hắn hóa hình, chiến lực tuyệt đối kinh người.
Những kẻ này mới có thể xứng đáng làm thủ hạ của Thương Nghịch.
Hóa hình tại Minh giới, trong nguyên thần cũng đã khắc lên ấn kí của Thương Nghịch, tuyên bố vĩnh viễn trung thành với Thương Nghịch.
Có những thủ hạ này, trong tương lai Thương Nghịch mới có thể có một chỗ khi tranh đoạt Hồng Hoang xảy ra.
Nếu không thì chỉ bằng vào một mình Thương Nghịch, cho dù thực lực có mạnh thế nào thì có thể chiếm được bao nhiêu khí vận của Hồng Hoang?
Hắn lại không thể giống như Hồng Quân, thay thế Thiên Đạo, tiếp nhận Hồng Hoang, chưởng khống Hồng Hoang.
Chỉ có một tộc đàn, một cái thế lực mới có thể chiếm càng nhiều tài nguyên khí vận của Hồng Hoang, mà không chỉ là Hồng Hoang, mà còn là Hỗn Độn tinh không vô tận.
Bàn Cổ khai Thiên, không chỉ diễn hóa ra mỗi Hồng Hoang.
Đại Đạo diễn hóa, Hồng Hoang chỉ là cái thế giới lớn nhất trong đó, ba ngàn Đại Đạo diễn hóa ra ba ngàn thế giới.
Minh giới đồng dạng, cũng là một trong ba ngàn thế giới.
Mỗi một cái thế giới lớn nhỏ khác biệt, bản nguyên mạnh yếu cũng khác nhau, ý chí ngưng tụ, thực lực khác biệt, cho nên thai nghén ra sinh linh, tài nguyên khí vận cũng khác biệt.
Hồng Hoang là do Bàn Cổ diễn hóa mà thành, trời sinh khí vận hưng thịnh.
Chính vì vậy mà tương lai sẽ xảy ra chiến đấu liên miên, lại có vô số đại kiếp nạn phát sinh, đem tu sĩ trong Hồng Hoang xóa sổ từng đợt từng đợt.
Tương lai muốn bá chiếm Hồng Hoang, tất nhiên Thương Nghịch sẽ không bỏ qua.
Mặc dù Minh giới không so được với Hồng Hoang, nhưng là một cái thế giới, tài nguyên nhất định rộng, hơn nữa nắm giữ khí vận không thể coi thường.
Dựa vào sức một người như Thương Nghịch thật sự không đủ, phải nhờ vào đông đảo sinh linh Minh giới.
Bọn họ đều là tương lai sau này của Minh giới, mỗi một người đều có tiềm lực vô hạn.
Mà bọn họ hóa hình chính chiến tranh tàn khốc, chỉ có kẻ mạnh, nắm giữ nhiều tiềm lực mới có thể chân chính hóa hình.
Đây chính là ý chí của Thương Nghịch tại Minh giới, hắn muốn chỉ có cường giả.
Minh giới có rất nhiều sinh linh cần diễn hóa mới có thể hóa hình, mà Thương Nghịch cũng có việc cần hoàn thành, chính là luyện hóa Càn Khôn Đỉnh.
Đây là Chí Bảo do đài sen của Hỗn Độn Thanh Liên hóa thành, nắm giữ công hiệu có thể nghịch phản Tiên Thiên, Thương Nghịch đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Cái này không chỉ là tăng cường chiến lực bản thân, mà còn có ý nghĩa to lớn đối với Minh giới.
Điều này đại biểu về sau Minh giới liền có thể nắm giữ nhiều Linh Bảo.
Chỉ cần có tài liệu thích hợp, Linh Bảo liền có thể xuất hiện cuồn cuộn không dứt.
Thời điểm Thương Nghịch ở Minh giới luyện hóa Càn Khôn Đỉnh, ở Hồng Hoang còn có một người đối với hắn "nhớ mãi không quên!"
|
Chương 49: Thiên giới
Bất Chu Sơn, xuyên thẳng Cửu Trùng Thiên, chống đỡ tinh không.
Nơi này là cấm địa của Man Thú, bởi vì Bất Chu Sơn tràn ngập uy áp dày đặc của Bàn Cổ.
Liền coi như là Man Thú có cường giả có thể tiếp nhận cỗ uy áp này, nhưng cũng sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu, sức mạnh cũng sẽ bị giảm đi hai, ba phần.
Bởi vậy, Bất Chu Sơn trở thành nên an bình hiếm thấy trong Hồng Hoang.
Không có Man Thú quấy nhiễu, rất nhiều sinh linh có thể an toàn mà hóa hình, lại thêm linh khí dày đặc, nơi này liền trở thành thiên đường của sinh linh Hồng Hoang.
Nhưng rất ít người biết, phía trên Bất Chu Sơn, còn có một Thiên Địa khác.
Nó tựa như là một cái đại lục lơ lửng ở trên Bất Chu Sơn, đây chính là Thiên Giới.
Thiên Giới không thuộc vào ba ngàn thế giới, nhưng lại không kém là bao nhiêu.
Nó phụ thuộc vào Hồng Hoang, chịu chưởng khống của ý chí Hồng Hoang.
Xa hơn nữa, nó tiếp nhận ảnh hưởng của Thiên Đạo, so với Minh Giới cũng không kém không thua.
Trên Thiên Giới có vô số kỳ hoa dị thảo trân quý, linh khí tràn ngập, tiên khí dạt dào, còn có vô tận hào quang tỏa ra, làm cho Tinh Thần chi lực ở đây vô cùng mạnh mẽ.
Tu luyện ở đây, tuyệt đối có thể làm ít công to!
Đây chính là hoàn toàn vì sinh linh Hồng Hoang mà chuẩn bị nơi này.
Đây là một phiến Thiên Địa chưa từng lộ diện, to lớn vô cùng, có thể chiếm một phần tư của Hồng Hoang.
Tính từ tầng thấp nhất bắt đầu đi lên, tổng cộng ba mươi ba tầng trời, mỗi một tầng đều có một không gian tồn tại.
Tựa như một tòa tháp ba mươi ba tầng khổng lồ, sừng sững vắt ngang giữa Thiên Địa.
Thế nhưng vì nguyên nhân đặc thù mà Thiên Giới vẫn còn được giấu kín trong hư không, không người biết đến. Ở trong Hồng Hoang, nhìn về phía đỉnh Bất Chu Sơn, vĩnh viễn không thể nhìn thấy Thiên Giới, mà chỉ có thể xuyên qua Thiên Giới, nhìn thấy Thái Âm tinh cùng Thái Dương tinh!
Thiên Giới còn chưa xuất thế!
Vẫn còn ở giấu bên trong Hồng Hoang!
Tiên khí trùng trùng điệp điệp, diễn hóa ra sinh cơ.
Ở trong mảnh tiên khí vô tận này, có một dãy cung điện hùng vĩ, to lớn khác thường, phía trên mái ngói cung điện vô cùng tinh xảo lập lòe thần quang, Thiên Đình của hậu thế Yêu tộc cùng với Thiên Đình của Nhân tộc đều thiết lập ở mảnh Thiên Địa này.
Nhưng đó là chuyện của rất xa về sau này, Thiên Đạo chưa tỉnh, nơi này vẫn còn bị phong bế, chỉ là lúc này ở đây đã có vết tích của sinh linh.
Bên trên ba mươi ba tầng trời, Đế Thiên nhìn xuống thế giới bên dưới, ngắm nhìn toàn bộ Bất Chu Sơn, trong ánh mắt không có một tia gợn sóng.
Thiên Giới mặc dù kì vĩ, thế nhưng hắn đã quá quen thuộc nơi đây, bởi vì hắn chính là hóa hình cùng với Thiên Giới.
Không có ai biết, thực ra Thiên Giới chính là xương đầu của Bàn Cổ hóa thành, tựa như thân thể của Bàn Cổ hóa thành Hồng Hoang.
Bởi vậy, Thiên Giới chính là một phần của Hồng Hoang, chặt chẽ không thể tách rời, khí vận tương liên!
Duy nhất chỉ có Đế Thiên biết được sự tồn tại của nơi này, bởi vì hắn hóa hình với Thiên Giới, khí vận của Thiên Giới vận ở trên người hắn, hóa hình đã đạt cảnh giới Đại La Kim Tiên, trời sinh đại khí vận, là người có vận may lớn!
Mà lai lịch của Đế Thiên chân chính càng là khủng bố, chính là nguyên linh của Bàn Cổ hóa thành.
Nguyên linh không giống với nguyên thần.
Nguyên thần đại biểu cho con đường tu luyện của một người, cảnh giới tăng cao có quan hệ cùng với nguyên thần.
Còn nguyên linh là đại biểu cho sinh mệnh của một người.
Nguyên linh tử vong liền nói rằng người đó đã không còn sinh mệnh, chỉ còn sót lại nhục thể.
Mà Bàn Cổ thân hóa Hồng Hoang, theo một ý nghĩa nào đó, không tính là tử vong.
Vì lẽ đó mà nguyên linh của hắn không có tịch diệt, ngược lại giống như thân thể của hắn, hóa thành một phần của Hồng Hoang.
Bởi vì nguyên linh tồn tại ở đại não, vì lẽ đó mà nguyên linh của Bàn Cổ nương theo xương đầu của hắn diễn hóa, rơi vào trên Thiên Giới, cuối cùng sinh ra linh trí, mượn nhờ khí vận của Bàn Cổ, hóa hình thành Đế Thiên!
Vì lẽ đó mà lai lịch của Đế Thiên rất truyền kỳ, không kém nếu so với Thương Nghịch.
Trời sinh đại khí vận, hóa hình liền có Tiên Thiên Chí Bảo - Thần Đế Quyền Trượng phối hợp!
Thực lực cường đại, bây giờ đã cùng Thương Nghịch không có sai biệt lắm.
Tam Thanh cùng mười hai Tổ Vu là dòng chính của Bàn Cổ sao?
Vậy thì Đế Thiên này chính là sinh mệnh của Bàn Cổ kéo dài, là di trạch chân chính của Bàn Cổ.
Ánh mắt Đế Thiên nhìn về phía hư không, suy nghĩ của hắn dừng lại ở trận chiến cùng với Thương Nghịch trước đây không lâu.
Mặc dù lúc đó hắn rơi vào hạ phong, còn bị thương, nhưng Đế Thiên không cho là mình thất bại.
Cả hai thực lực không kém, cứ tiếp tục chiến đấu, thắng bại còn chưa biết.
Một trận chiến từ trước giờ không lấy nhất thời để xác định thắng thua.
Bất quá vì Hồng Quân đột nhiên nhúng tay, khiến cho trong trận đấu đó, Đế Thiên chỉ có thể yếu ớt nhận lấy kết quả "Bại!".
Càng là bởi vì sự tồn tại của Hồng Quân khiến cho trận chiến của hắn và Thương Nghịch không có hoàn thành.
Đế Thiên vô cùng không cam lòng, có thể cùng hắn đánh đến tình trạng như vậy, từ khi hóa hình đến nay, chỉ có Thương Nghịch.
Tri âm khó tìm, đối thủ càng là khó tìm!
Bất quá nói tới Hồng Quân, Đế Thiên liền nhớ lại lần đầu tiên gặp Hồng Quân, hai người chỉ là sơ bộ thăm dò lẫn nhau, không có xung đột lợi ích, không cần phải đánh nhau sống chết.
Nhưng Đế Thiên cảm giác được, Hồng Quân người này ẩn tàng rất sâu, nhìn không thấu.
Thương Nghịch cùng Hồng Quân, hai người này Đế Thiên nhớ mãi không quên.
So với Hồng Quân, Đế Thiên càng hi vọng có thể cùng Thương Nghịch đấu tiếp một trận.
"Thương Nghịch a! Hi vọng lần sau gặp mặt, không có nhiều phiền toái như vậy!" - Đế Thiên thản nhiên nói.
Lúc này trước mặt hắn hiện ra hai kiện vật phẩm, một kiện là thời điểm đại chiến cùng Thương Nghịch hắn đã sử dụng - Thần Đế Quyền Trượng.
Một kiện còn lại chính là một cây thước, xung quanh được bao bọc Huyền Hoàng chi khí.
Tiên Thiên Chí Bảo - Hồng Mông Lượng Thiên Xích!
Vật phẩm này do công đức của Bàn Cổ hóa thành, sát phạt vô song, lại không dính nhân quả, ai cũng không ngờ, nó lại rơi vào tay Đế Thiên!
Nhìn hai kiện Tiên Thiên Chí Bảo trước mặt, Đế Thiên bộc ra tự tin mãnh liệt.
Hắn không biết Thương Nghịch đến từ đâu, nhưng có thể trở thành Đại La Kim Tiên, cũng coi như là đối thủ của Đế Thiên.
Ngươi có Khai Thiên Chí Bảo - Hỗn Độn Chung, vậy ta liền dùng hai kiện Tiên Thiên Chí Bảo đánh bại ngươi!
"Hồng Hoang! Tương lai sẽ không còn tịch mịch nữa!" - Đế Thiên nhẹ giọng nói ra.
Cảm thụ được khí tức đến từ Hồng Hoang, ánh mắt hắn nhìn xuống phía dưới Hồng Hoang.
Nơi đó có đông đảo sinh linh muốn hóa hình, đây là Đế Thiên bố trí thủ hạ.
Hồng Hoang rất lớn, tâm của Đế Thiên cũng rất lớn!
Hắn biết Thương Nghịch cũng là người không chịu được cô đơn, Hồng Hoang đặc sắc như thế này, làm sao có thể không có thân ảnh của hắn?
Chỉ là đột nhiên, Đế Thiên nhíu mày lại, ánh mắt của hắn cách hư không mà nhìn về phía dưới Bất Chu Sơn.
"Đây là khí tức của Man Thú! Đại La Kim Tiên? Thật mạnh mẽ!" - Đế Thiên nhẹ giọng nói ra.
Hắn cảm giác cỗ khí thế này so với hắn còn mãnh liệt hơn, thực lực của người kia chí ít cũng là Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Đại La Kim Tiên trong Hồng Hoang lác đác không có mấy người, mà Đại La Kim Tiên cảnh giới trung kỳ, chỉ có một người, Thú Hoàng - Thần Nghịch!
"Hắn tới Bất Chu Sơn làm gì?" - Đế Thiên nghi ngờ nói.
Hắn đương nhiên không biết, bởi vì Thần Nghịch cảm nhận được uy hiếp của hắn cùng Thương Nghịch nên đã quyết định sớm phát động cuộc Đại thanh tẩy đối với sinh linh Hồng Hoang.
Mà cuộc Đại thanh tẩy kia, lấy Bất Chu Sơn làm mục tiêu trọng yếu, Thần Nghịch đương nhiên tự mình xuất thủ.
|