Hầu Môn Độc Phi
|
|
Chương 5: Mỗi người một âm mưu Đông Tần quốc, vốn dĩ khai phang,địa vị của nữ giới ở đây mặc dù so ra kém với phương bắc Bắc Yến quốc cùng tây phương Tây Lăng quốc, nhưng so với Nam Chiêu quốc xem như cao hơn rất nhiều, về phương diện trang điểm ăn mặc , tao nhã lại phóng khoáng, mấy năm nay, trong giới nữ lưu ở tầng lớp thượng lưu, lưu hành cách trang điểm hoa mai, cách trang điểm này, dịu dàng lại thêm vài phần quyến rũ, chỉ có thiếu nữ đã cập kê mới có thể vẽ.
An Ninh nhìn chính mình trong gương, nàng hiện giờ cùng mới vừa rồi giống như thay đổi một người khác, có vài phần phong tình của thiếu nữ , càng thêm làm cho người ta lóa mắt, nhất là đóa hoa mai đang nở rộ giữa hai hàng lông mày , nàng không thể không thừa nhận kỹ thuật trang điểm của Cầm Phương thập phần tinh tế, bất quá... Như nghĩ ra điều gì, An Ninh khẽ nhướng mày, nhưng vẫn bất động thanh sắc.
"Tốt lắm, nhị tiểu thư người thật xinh đẹp, so với đại tiểu thư còn đẹp hơn vài phần đâu! An Bình hầu phủ của chúng ta trước mắt nhưng là có hai vị tiểu thư quốc sắc thiên hương, xem các thế gia khác làm thế nào vượt qua chúng ta!" Cầm Phương cầm cây trâm gài tóc cuối cắm lên mái tóc của An Ninh, nhìn An Ninh trong gương, trong lòng cũng thầm tán thưởng vẻ đẹp của nàng, nhị tiểu thư trước kia vốn dĩ tùy ý trang điểm , không nghĩ tới sau khi trang điểm theo cách trưởng thành cho nhị tiểu thư , đúng là xinh đẹp động lòng người, xem ra chỉ không lâu sau, nhị tiểu thư liền sẽ càng là uy hiếp đối với đại tiểu thư !
An Ninh nhìn ánh mẳt của Cầm Phương trong kính, mặt lộ vẻ khó xử, "Này... Hoa mai... Sợ là không tốt đi... Ta xem vẫn là lau đi!"
Nói xong, liền làm bộ lau đi, Cầm Phương tay mắt lanh lẹ ngăn trở, con ngươi chuyển động, "Nhị tiểu thư, thật là xinh đẹp ! Lau đi thật đáng tiếc a, hôm nay là nhị tiểu thư lần đầu tiên tham gia mẫu đơn yến, tiểu thư mới vừa rồi cũng phân phó , không được để cho nhị tiểu thư thất lễ, nếu là không trang điểm cẩn thận, đến lúc đó bị các thế gia tiểu thư khác xem thường, vậy đối An Bình hầu phủ chúng ta..." Cầm Phương cẩn thận lưu ý thần sắc An Ninh, thấy chân mày nhíu chặt của nàng có chút giãn ra, tựa hồ sắp bị nàng ta thuyết phục, trong lòng trồi lên một tia đắc ý, dừng một chút, tiếp tục mở miệng, "Nhị tiểu thư tự mình cân nhắc đi! Một mình người là chuyện nhỏ, nhưng nếu làm liên lụy đến toàn bộ An Bình hầu phủ vậy..."
"Vậy liền nghe lời ngươi, không lau liền không lau đi." An Ninh thở dài một tiếng, nhu thuận thỏa hiệp, đáy lòng cũng là bình tĩnh vô ba.
Cầm Phương lập tức tươi cười, từ trong lòng lấy ra một túi gấm tinh xảo, thật cẩn thận đeo lên bên hông An Ninh.
"Đây là cái gì? Bên trong nhất định là chứa vật gì đó rất quý trọng đi!" An Ninh vẻ mặt tò mò, đem túi gấm cầm ở trong tay, có chút giống như vô tình liếc mắt nhìn Cầm Phương một cái, liền động thủ muốn lấy ra xem vật gì bên trong, còn chưa kịp mở túi gấm ra, giống như nàng dự liệu liền bị Cầm Phương ngăn cản.
"Này cũng không phải là cái gì quý trọng , bất quá chỉ là món đồ bình thường thôi!" Cầm Phương vội vàng nói, giống như muốn che dấu cái gì, "Nhị tiểu thư, thời gian không sai biệt lắm , chúng ta nên mau chút, sớm tiến cung, thuận tiện đi dạo ở trong cung , cơ hội như vậy cũng không nhiều đâu!"
An Ninh đem mọi động tác của Cầm Phương hết thảy đều xem ở trong mắt, nhớ đến chuyện tình ở kiếp trước , khóe miệng khẽ nhếch, cũng không có lại nói thêm cái gì.
Cầm Phương khẽ thở dài nhẹ nhõm , nghĩ đến phân phó của đại tiểu thư, vì kế hoạch hôm nay, tiểu thư nhưng cũng đã kinh động đến cả vị trong cung kia , nhìn bóng dáng An Ninh , Cầm Phương ánh mắt càng thêm ác độc, nhị tiểu thư a nhị tiểu thư, lần này ngươi sợ là tự cầu phúc cũng khó trốn đại kiếp nạn !
Hai người ra khỏi Thính Vũ hiên, vòng qua vài khúc quanh, liền đến đại sảnh, trong đại sảnh, An Như Yên sớm đã chuẩn bị tốt, đang ngồi chờ, trên mặt ẩn ẩn mang theo vài phần không kiên nhẫn, nhưng nghĩ tới hôm nay là ác mộng ngày của An Ninh, nàng liền nhịn xuống, tiếp tục chờ, chính là, thời điểm khi nàng ta nhìn thấy An Ninh xuất hiện ở đại sảnh , tách trà trong tay vốn dĩ đang nâng lên liền dừng ngay lại, bình tĩnh nhìn An Ninh đang đứng ở cửa,bàn tay đang nắm chén trà dần dần nắm chặt.
"Tỷ tỷ, Ninh Nhi làm cho tỷ tỷ đợi lâu, tỷ tỷ chớ trách." An Ninh khẽ cúi người, cảm nhận được tầm mắt An Như Yên nhằm vào nàng, nhưng lại cảm thấy cảm giác lạnh lẽo xuyên qua, kiếp trước cũng là như thế này, chính là nàng không để ý, nhưng giờ phút này, nàng đã hiểu rõ hàm ý trong mắt nàng ta.
Đằng sau lớp da xinh đẹp kia che dấu sự ngoan độc , nàng nhưng là tận mình lĩnh hội!
An Như Yên phục hồi lại tinh thần , buông chén trà , dịu dàng tiến đến lôi kéo cánh tay An Ninh, "Đều là tỷ muội, bất quá là đợi trong chốc lát, có gì mà phải trách tội ? Muội muội hôm nay thật xinh đẹp!"
Tuy là khen, giọng điệu lại nhiều hơn một tia giả dối , mặc dù là cố ý che dấu,nhưng vẫn toát ra từ đáy mắt vốn dĩ không hờn giận cùng ghen tị, An Ninh cảm nhận được , đương nhiên cũng không có thoát qua được đôi mắt của một khác cũng đang ở trong đại sảnh.
"Đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư thật đúng là tỷ muội tình thâm, bất quá,vẻ đẹp của nhị tiểu thư sợ là muốn vượt qua đại tiểu thư đâu! Nhị tiểu thư cũng sắp cập kê đi? Vậy đệ nhất mỹ nhân..." Tứ phu nhân Dương Mộc Hoan ha ha cười, giống như vô tình nhắc tới.
"Dương di nương, ăn no không có chuyện gì sao? Có khí lực nói huyên thuyên , chi bằng thành thành thật thật ở trong Quỳnh hoa viện của ngươi, hảo hảo dạy dỗ tam muội." Bị tứ phu nhân nói như vậy, càng thêm khiến cho An Như Yên trong lòng không thoải mái, nàng mặc dù vốn dĩ luôn duy trì trạng thái dịu dàng hiền thục cũng mất đi lý trí, bất chấp Dương Mộc Hoan là trưởng bối, lạnh lùng mở miệng, liếc nhìn tam tiểu thư đang quy củ đứng bên cạnh tứ phu nhân , trong lòng lại thêm hờn giận, qua vài năm nữa, lại là một cái đối thủ!
"Ha ha... Là ta nói lỡ , đại tiểu thư chớ trách, chớ trách a!" Tứ phu nhân không ngừng lôi kéo con gái của mình nhận sai xin lỗi, cực kì hạ mình, bộ dạng hết sức lấy lòng An Như Yên , không giống là chủ tử trong phủ ,lại cực kỳ giống bộ dạng nô bộc sợ chủ tử trách phạt.
"Hừ!" An Như Yên hừ lạnh một tiếng, không có tâm tư để ý tới Dương Mộc Hoan, lôi kéo An Ninh, liền vội vàng ra đại sảnh, hướng cửa lớn Hầu phủ đi đến...
Sau khi mọi người rời đi, tứ phu nhân nguyên bản khúm núm giờ lại thẳng người, gương mặt lấy lòng mang theo tia cười lạnh, bất quá là cái tiểu nha đầu, xem nàng còn có thể hóng hách thế bao lâu!
"Nương, Hinh Nhi cũng muốn giống như nhị tỷ tỷ vậy, tiến cung tham dự mẫu đơn yến." Tam tiểu thư An Lan Hinh ngửa đầu nhìn Dương Mộc Hoan, chỉ là nghe thấy mẫu đơn yến cỡ nào long trọng xa hoa, trong lòng nàng sớm cũng đã chờ mong không thôi, nhưng nàng chỉ mới mười ba tuổi, cách cập kê còn kém hai năm.
Dương Mộc Hoan vô cùng thân thiết lôi kéo tay nữ nhi , vẻ mặt từ ái, "Hinh Nhi yên tâm, chung quy là có cơ hội , đến lúc đó, Hinh Nhi nhất định so với các nàng còn xinh đẹp hơn."
Chỉ còn hai năm nữa! Ai mà biết sẽ phát sinh điều gì, nhị tiểu thư An Ninh bất quá là một hòn đá bị An Như Yên dẫm nát dưới chân, nàng vẫn không có để vào mắt, nữ nhi của nàng tuy là lão tam, nhưng không đến cuối cùng, ai có thể nói nữ nhi của Lưu thị kia có thể vẫn có thể như vậy phong quang, các nàng ta nên nhớ , An Bình hầu phủ đại công tử nhưng là con rượt của Dương Mộc Hoan nàng.
Trên xe ngựa.
Không khí nhìn như hòa hợp cũng là vài phần hỗn loạn quỷ dị, An Ninh mặt ngoài mang theo vài phần kích động, nhưng đáy lòng cũng là bình tĩnh như nước, nàng đang đợi, đợi xem kịch vui của hôm nay.
Còn An Như Yên giống như vô nhìn về phía an bình,lời nói mới vừa rồi của Dương Mộc Hoan cứ ở bên tai nàng luẩn quẩn, không thể xua đi được, An Ninh trổ mã quả thật có vẻ sắp vượt qua của nàng rồi, lại thêm tài hoa mà mọi người vẫn chưa biết đến của nàng...
Nghĩ đến đây, tay của An Như Yên vô thức nắm chặt, trong lòng dâng lên một tia ngoan tuyệt!
Xem ra, kế hoạch hôm nay là không sai, An Bình hầu phủ, vô luận là lúc nào, đều chỉ có phần An Như Yên nàng tỏa sáng, người khác đừng mơ tưởng có cơ hội vượt qua nàng!
Đệ nhất mỹ nhân... Hừ!
Nàng nhưng thật ra muốn xem xem, trải qua mẫu đơn yến hôm nay , An Ninh còn có hay không cơ hội mơ tưởng cái danh hào 'Đệ nhất mỹ nhân' này!
|
Chương 6: Âm thầm tính kế Xe ngựa dừng lại ở ngoài cửa Chu tước , chung quanh sớm đã có rất nhiều nữ nhân quý tộc lục tục vào Chu tước môn, An Ninh cùng An Như Yên được Cầm Phương cùng Dĩnh Thu dìu xuống xe ngựa, đến cửa cung đưa ra thiếp mời, biểu lộ thân phận,mỗi người tự mình lên kiệu đã chuẩn bị sẵn, theo sự chỉ dẫn của cung nhân tiến cung .
Trước khi lên kiệu , An Ninh liếc nhìn An Như Yên một cái, không ngoài sở liệu , nàng quả nhiên nhìn thấy trên gương mặt nàng ta nụ cười ý vị thâm sâu,trong mắt cảu người ngoài, đó là dịu dàng tao nhã, nhưng ở nàng xem đến, lại là dày đặc hàn ý, tựa hồ đang nói với nàng, nàng ta đã tỉ mỉ chuẩn bị một hồi kịch đang chờ nàng.
An Ninh vẫn như thường giả vờ ngốc nghếch, vô hại cười đáp lại An Như Yên, thu hồi tầm mắt, dưới sự thúc giục của cung nhân lên kiệu, kịch vui? Vở kịch này rốt cuộc là ai tặng cho ai , còn không nhất định đâu! Chỉ hy vọng thời điểm vở kịch diễn ra trên người đại tỷ của nàng , nàng ta vẫn còn có thể cười đến sáng lạn, thoải mái như vậy!
Bên ngoài cỗ kiệu ,trước khi lên kiệu An Như Yên trao cho Cầm Phương một ánh mắt, Cầm Phương gật gật đầu, liền đi theo cỗ kiệu , hướng về phía trong cung, dọc theo đường đi, ngồi trên kiệu, An Ninh nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh kiếp trước , dần dần, bên ngoài tiếng bước chân càng ngày càng ít, lại qua hồi lâu, một trân hoan náo từ cách đó không xa truyền đến, nghe được thanh âm ồn ào, An Ninh biết, nên đến cuối cùng cũng đến rồi!
Quả nhiên, như nàng sở liệu , cỗ kiệu chợt dừng lại, bên ngoài truyền đến một cái bén nhọn thanh âm, "Tiểu thư nhà ai như vậy không quy củ, dám ngồi kiệu xông vào Ngự hoa viên, thiếu chút nữa va vào Minh Nguyệt công chúa, còn không mau xuống kiệu bồi tội với Minh Nguyệt công chúa!"
An Ninh hít một hơi thật sâu, trong lòng cũng là thập phần trấn định, thong dong tiêu sái xuống kiệu , nhưng không có quỳ xuống, mà là khiếp sợ nhìn cái kia hoa phục nữ tử đang được các thế gia quý nữ vây quanh , hành động này, sớm đã được An Như Yên ở bên cạnh Minh Nguyệt công chúa để vào mắt, trong lòng không khỏi hừ lạnh một tiếng, một tia vui sướng dâng lên khi người gặp họa, cái thứ chưa thấy qua thế giới bên ngoài, dù cho nàng không từ thủ đoạn tính kế nàng ta, chính nàng ta cũng sẽ đem chính mình lâm vào tình cảnh nguy hiểm , Minh Nguyệt công chúa là thân phận gì? !Nữ nhi duy nhất của Hoàng hậu nương nương , lại được hoàng thượng yêu thương sủng ái, từ nhỏ đã là kim chi ngọc diệp được cung phụng, ghét nhất chính là người khác ở nàng trước mặt không quy củ, An Ninh cứ nhìn chằm chằm vào Minh Nguyệt công chúa, không chọc giận nàng mới là lạ đâu!
Hừ! Tức giận đi! Tức giần mới tốt, nàng vui vẻ xem trò hay!
Quả nhiên, Minh Nguyệt công chúa sắc mặt lập tức trầm xuống , ánh mắt vốn dĩ không hiền lành trở nên càng thêm lợi hại, "Ở đâu ra nữ tử to gan, dám như vậy nhìn bản công chúa , người đâu, theo lệnh bản công chúa..."
"Tát mặt" hai chữ còn chưa nói xong, An Ninh liền vội quỳ xuống, kinh sợ, "Công chúa bớt giận, thần nữ may mắn thấy được công chúa điện hạ, trong nhất thời bị vẻ đẹp cùng tôn quý của công chúa làm cho kinh sợ, mới như vậy thất lễ, nếu công chúa trách tội, thần nữ cam nguyện bị phạt."
Một câu của An Ninh, thế nhưng nói đúng vào tâm tư của Minh Nguyệt công chúa , lập tức, Minh Nguyệt công chúa tâm tình liền chợt tốt lên, nhìn nử tử đang cúi đầu quỳ , khóe miệng khẽ nhếch, "Nga? Thật sự cảm thấy bản công chúa xinh đẹp tôn quý?"
"Thật sự! Thần nữ lúc trước liền nghe tỷ tỷ nói đến Minh Nguyệt công chúa giống như thiên nữ hạ phàm, nhân gian tiên tử, hôm nay vừa thấy, quả thế, nhưng thật ra so với tiên nữ trên trời còn muốn thêm vài phần quý khí, cho nên, thần nữ mới..." An Ninh không nhanh không chậm mở miệng, nàng biết, Minh Nguyệt công chúa xưa nay kiêu ngạo, lại tự cao về vẻ đẹp, lại không thích người khác vượt qua nàng, kiếp trước, thậm chí còn có một hoa khôi kinh thành, bởi vì một phong lưu công tử khen ngợi nàng dung nhan tuyệt sắc, so với Minh Nguyệt công chúa kim chi ngọc diệp còn đẹp hơn vài phần, sau lại không qua ba ngày, hoa khôi kia liền bị mời tiến cung , nghe nói là bị hủy hết dung nhan, bị tra tấn mà chết.
Là Minh Nguyệt công chúa! Biết rõ điều này, nàng đương nhiên biết nên như thế nào ứng đối, vào lúc này, đắc tội Minh Nguyệt công chúa không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết, huống hồ, nàng còn phải mượn tay Minh Nguyệt công chúa ...
"Ha ha, nhưng thật là một nữ tử biết nói chuyện, hôm nay bản công chúa tâm tình tốt, tạm thời không cùng ngươi so đo, đứng lên đi, đúng rồi, tỷ tỷ ngươi? Ngươi là tiểu thư nhà ai a?" Minh Nguyệt công chúa đánh giá An Ninh, rất có hưng trí hỏi.
"Hồi bẩm Minh Nguyệt công chúa, nàng là muội muội của thần nữ, qua không lâu liền cập kê , bất quá người đã sắp trổ mã thập phần xinh đẹp ." Không đợi An Ninh mở miệng, An Như Yên liền tiến trước một bước, trong lòng cũng thầm ngạc nhiên, mới vừa rồi vốn tưởng rằng An Ninh làm tức giận Minh Nguyệt công chúa, tất trốn không thoát Minh Nguyệt công chúa trọng phạt, Minh Nguyệt công chúa tính tình, nàng cũng là cẩn thận nghiền ngẫm quá , xưa nay thích người khác nghênh phụng nàng, liền ngay cả nàng ngày thường ở trước mặt Minh Nguyệt công chúa đều phải thật cẩn thận , cũng không dám trái ý nàng ta, mà An Ninh lúc này đây thế nhưng chó ngáp phải ruồi, nói mấy câu liền hóa giải được sự tức giận của Minh Nguyệt công chúa , đối với nàng mà nói là điều không muốn thấy , bất quá, kế hoạch hôm này của nàng chỉ vừa mới bắt đầu, nàng liền không tin, An Ninh có thể thoát được.
Nàng cố ý đề cập đến chuyện An Ninh còn chưa cập kê , lại cố ý nói An Ninh xinh đẹp tuyệt sắc, chính là một lần nữa kích thích sự ghen tị với khuôn mặt của nàng ta trong lòng Minh Nguyệt công chúa
Quả nhiên, Minh Nguyệt công chúa có chút nhíu mày, tinh tế đánh giá khuôn mặt của An Ninh , mi tâm càng nhăn chặt, An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, quả nhiên là như vậy thiên hương quốc sắc, sở sở động lòng người.
Đợi chút... Minh Nguyệt công chúa giống như bắt được cái gì, nhìn chằm chằm vào đóa mai tinh xảo nằm giữa hai hàng lông mày An Ninh, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, "Nhị tiểu thư còn chưa cập kê? Còn chưa cập kê như thế nào lại có thể vẽ hoa mai ? Quả nhiên là không biết quy củ ? Cách trang điểm hoa mai này cũng không phải là ngươi có thể tùy tiện vẽ !"
An Ninh thân thể ngẩn ra, trong lòng cũng là như trước trấn định , hết thảy đều cùng kiếp trước giống nhau, tỷ tỷ An Như Yên của nàng muốn lợi dụng cách trang điểm hoa mai này rước đến cho nàng tai vạ!
Nhóm quý nữ của các thế gia bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, đều là tâm tình xem kịch vui , duy nhất áo trắng nữ tử nhanh chóng cau mày ,thật là nằm ngoài dự liệu của nàng .
"Công chúa điện hạ, ta xem nàng ta còn nhỏ, lại là lần đầu tiên phạm sai lầm, cũng đừng xem là thật ." Áo trắng nữ tử cười tiến lên giúp An Ninh biện hộ , điều này làm cho An Ninh ngoài ý muốn, lại làm cho Minh Nguyệt công chúa cũng là giật mình không nhỏ, toàn bộ kinh thành đều biết , Dụ Thân vương phủ Thiều Hoa quận chúa, nổi tiếng là người ít nói, đừng nói cầu tình giúp người khác, liền ngay cả hoàng thượng tự mình hỏi han, nàng ta cũng chỉ là một câu không vượt qua mười từ, dù là như thế , nàng chẳng những không có làm hoàng thượng tức giận , lại đượchoàng thượng cùng Dụ Thân vương yêu thương, khen ngợi này cẩn thận còn hơn nam tử!
Hôm nay nàng thế nhưng giúp một tiểu nha đầu cầu tình!
"Đường tỷ..." Minh Nguyệt công chúa đối vị đường tỷ này cũng là sợ hãi vài phần, không thể không nể Thiều Hoa quận chúa mặt mũi, nhưng nhìn gương mặt xinh đẹp kia của An Ninh, nếu qua thêm vài năm, nha đầu kia sợ là khuynh quốc khuynh thành .
Không được! Tất cả những kẻ đối nàng có uy hiếp , nàng đều bóp chết ở trong nôi! Trong lòng vừa thầm nghĩ, lập tức liền quyết định, lúc này không nể mặt mũi của Thiều Hoa quận chúa , cùng lắm thì lần khác tự mình đăng môn bồi tội.
"Lễ không thể phế, quy củ nếu là để người tùy ý phá hư, kia còn thành cái gì quy củ? Còn chưa cập kê liền dám vẽ hoa mai , có thể thấy được nàng ta nội tâm thật không nhỏ, đã là như thế , kia càng phải phạt." Minh Nguyệt công chúa lạnh giọng mở miệng, hôm nay nhất định phải hủy đi khuôn mặt này!
An Như Yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng không khỏi thầm oán Thiều Hoa quận chúa, bất quá hoàn hảo, chung quy là không có thay đổi được quyết định của Minh Nguyệt công chúa .
An Ninh nghe bên tai truyền đến tiếng cười trộm , âm thầm đưa mắt nhìn An Như Yên, lúc này nàng ta, vẻ mặt tươi cười, giống như khẩn cấp chờ xem Minh Nguyệt công chúa như thế nào trừng phạt nàng!
Kiếp trước, nàng bị đánh cho mặt mũi bầm dập, là vì cách trang điểm hoa mai này a !
|
Chương 7: Tô Cầm công tử "Người đâu, đánh cho ta, để cho những quý nữ khác đều nhìn thấy, cái gì là quy củ, càng làm cho mọi người biết, đối với Chiêu Dương trưởng công chúa đại bất kính, sẽ có kết cục như thế nào!" Minh Nguyệt công chúa cao giọng quát, một câu, liền trách tội của An Ninh lại tăng thêm vài phần.
Nghe Minh Nguyệt công chúa nhắc tới Chiêu Dương trưởng công chúa, liền ngay cả Thiều Hoa quận chúa trong lòng cũng không khỏi giật mình, xem ra hôm nay này An Bình hầu phủ nhị tiểu thư sợ thật là khó thoát khỏi kiếp nạn này , chỉ đáng tiếc vừa rồi nàng theo trên người nàng ta nhận thấy được vài phần linh khí...
Thật là đáng tiếc !Nằm trong tay của Minh Nguyệt , nàng ta dù có không chết, cũng phải mất một lớp da.
Tất cả mọi người biết, Chiêu Dương trưởng công chúa cùng đương kim hoàng đế là cùng một mẹ, tỷ tỷ duy nhất của hoàng thượng, trưởng nữ của tiên đế, khuynh quốc khuynh thành, địa vị tôn quý vô cùng,hơn hai mươi năm trước, Đông Tần quốc bị bắc yến quốc đánh bại, Bắc yến quốc hoàng đế trong lúc vô ý nhìn thấy Chiêu Dương trưởng công chúa, cữ ngỡ thiên tiên, không chút do dự ở trong hiệp định cầu hòa đưa ra ý muốn Chiêu Dương trưởng công chúa gả đến bắc yến hòa thân, khi đó, Chiêu Dương trưởng công chúa vốn đã có hôn ước trong người, nhưng vì toàn bộ Đông Tần quốc xã tắc, nàng vẫn là quyết định hy sinh hạnh phúc một mình xa gả Bắc yến,ngày xuất giá, toàn bộ tướng sĩ dân chúng ra khỏi thành đưa tiễn, nghe nói, lúc ấy một trận gió thổi bay khăn voan đội đầu, trưởng công chúa dưới khăn voan đẹp không gì sánh nổi, khi đó nàng, giữa hai hàng lông mày vẽ một đóa hồng mai nở rộ rực rỡ, cực kỳ cao sang tôn quý.
Về sau, Đông Tần quốc liền có tập tục này, đó là nữ tử cập kê đều phải họa hoa mai , chứng tỏ nữ tử cập kê liền có thể lập gia đình, sau lại qua vài năm, phương bắc truyền đến tin tức Chiêu Dương trưởng công chúa chết bệnh , toàn thể dân chúng đều thương tâm không thôi, lại càng trọng xem tập tục này, dùng học hoa mai để gửi gắm tưởng niệm của bọn họ đối Chiêu Dương trưởng công chúa , chưa cập kê nữ tử nếu là vi phạm quy định, chính là đối với Chiêu Dương trưởng công chúa đại bất kính!
An Như Yên trong lòng càng thêm mãnh liệt vui sướng khi người gặp họa ,An Ninh đáng chết mắc phải tội danh mạo phạm Chiêu Dương trưởng công chúa , là phải trải qua đại giới !
An Ninh hít thở một hơi thật sâu , hai thị nữ Như Hoa, Như Ngọc của Minh Nguyệt công chúa lập tức tiến lên, đối với việc trừng phạt người khác, các nàng hai người nhưng là thuần thục đến cực điểm, các nàng hai người xuống tay cũng không có chút thương hương tiếc ngọc .
"Ha ha, Minh Nguyệt muội muội, ta thật vất vả tìm một chỗ nghỉ ngơi trong chốc lát,các người lại tốt lắm, liền như vậy đem ta từ trong mộng đẹp đánh thức , hoàng cung đến một nơi thanh tĩnh cũng không có, rốt cuộc là có để cho người ta sống không đây?" Một thanh âm đột nhiên truyền đến, đánh gãy Như Hoa, Như Ngọc động tác, làm cho mọi người đều là ngẩn ra, lâu như vậy, các nàng thế nhưng không có phát hiện, ở cách đó không xa trên cây, nhưng lại có một người đang ngủ.
Liền ngay cả An Ninh cũng không khỏi có chút nhíu mày, giương mắt nhìn về phía người nọ , chỉ thấy một bạch y bay từ trên cao xuống, vững vàng rơi trên mặt đất, thân hình cao lớn, mày sắc như đao, mắt sáng có thần, gương mặt tuấn mỹ mang theo ý cười, như ánh thái dương, ấm áp lòng người .
Người này An Ninh nhận thức, hắn là người ở vài năm sau trong triều chạm tay có thể bỏng —— thừa tướng Tô Cầm trử tuổi nhất trong lịch sử Đông Tần quốc!
Bất quá, hắn vào lúc này, vẫn là thân ở ngoài triều đình Cầm công tử.
"Cầm ca ca..." Minh Nguyệt công chúa sắc mặt khẽ biến, vừa kêu một tiếng, liền bị Tô Cầm đánh gãy.
"Ngừng! Minh Nguyệt muội muội, ta cũng không phải là Tình ca ca của ngươi !" Tô Cầm nhíu mày tuấn lãng, bộ dạng ngả ngớn , nhưng dù như thế này, vẫn như thế phong lưu phóng khoáng, làm say mê không ít thế gia tiểu thư .
Minh Nguyệt công chúa có chút nhíu mi, tuy rằng Tô Cầm này bất quá là một cái thế gia công tử, nhưng người sau lưng hắn , cũng là ngay cả công chúa nàng cũng không thể chọc, mà Tô Cầm này, nhìn như phong lưu không kềm chế được, nhưng dưới bộ mặt tươi cười lại cất giấu tâm tư, ai cũng dò không ra.
Đè nén trong lòng hờn giận, Minh Nguyệt công chúa ôn nhu cười, "Quấy rầy Tô đại ca nghỉ ngơi, là Minh Nguyệt không phải , vậy Minh Nguyệt làm cho mọi người rời đi, để lại nơi này cho Tô đại ca , Tô đại ca tiếp tục nghỉ ngơi."
Tô Cầm lại tựa hồ thập phần không hài lòng cách an bài này, con ngươi di chuyển, thần sắc làm cho người ta khó có thể đoán được, "Này không thể được."
Minh Nguyệt công chúa liền có chút nóng nảy, cũng là ẩn nhẫn , thử mở miệng, "Tô đại ca chắc sẽ không là muốn nói giúp cho nàng ta đi!"
Đây đúng là điều An Như Yên đang lo lắng trong lòng , Tô Cầm này cũng không phải là kẻ tầm thường, hắn một thế gia công tử vô quan vô chức , lại có thể ở trong hoàng cung đi lại tự nhiên, còn muốn ngự hoa viên trở nơi để ngủ, đến ngay cả Minh Nguyệt công chúa cũng kiêng kị hắn ba phần, toàn là vì cầm công tử này cùng người nọ có quan hệ thân thiết! Chỉ cần một câu nói của hắn, thì dù cho Minh Nguyệt công chúa cố ý muốn nói An Ninh trang điểm hoa mai là đại bất kính với Chiêu Dương trưởng công chúa , hắn nói một câu không có việc gì, liền sẽ thật sự không có việc gì !
Tay An Như Yên âm thầm nắm chặt thành quyền, nửa đường ở đâu nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, Tô Cầm này, nhưng đừng có làm hỏng của nàng chuyện tốt!
Tô Cầm khóe miệng khẽ nhếch, khuôn mặt dễ nhìn tựa tiếu phi tiếu, có ý thong thả bước đến trước mặt An Ninh , đôi mắt tinh tế đánh giá nàng, tràn ngập tò mò, vừa rồi hắn sớm đã tỉnh, vừa vặn đem hết thảy đều xem ở trong mắt, nữ tử này nhanh mồm nhanh miệng, vẫn là kẻ hiểu được tiến thoái!
Từ trong mắt nàng, hắn tựa hồ nhìn ra gì đó không tầm thường .
An Ninh thừa nhận ánh nhìn của hắn, không rõ ý muốn của hắn là gì, Tô Cầm xưa nay khong thích nhiều chuyện, lại làm sao có thể giúp nàng biện hộ đây?
Quả nhiên, sau một hồi trầm mặc quỷ dị, Tô Cầm tao nhã xòe rộng cánh quạt, thân thể nhẹ nhàng nhảy, một lần nữa trở lại trên nhánh cây vừa rồi, một tay chống đỡ đầu, thầm oán nói, "Đem ta từ trong mộng đánh thức đã là thực tàn nhẫn, nếu là có trò hay lại không cho ta xem, Minh Nguyệt muội muội, ngươi này có ý định không cho ta thống khoái sao?"
An Ninh thân thể ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phía nam nhân trên nhánh cây kia, vừa vặn chống laị ánh mắt tựa tiếu phi tiếu của hắn, trong lòng âm thầm oán thầm, quả nhiên chỉ sợ thiên hạ không loạn!
Tô Cầm một câu này, nhất thời làm cho Minh Nguyệt công chúa và An Như Yên đều thật thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tô Cầm này là muốn đi theo cùng nhau xem kịch vui a.
Nếu đã như vậy, đương nhiên là phải tận tình thưởng sự phấn khích của hồi kịch rồi .
"Như Hoa, Như Ngọc, các ngươi còn chờ cái gì?" Minh Nguyệt công chúa không lo lắng gì nhiều, tiếp tục chuyện tình mới vừa rồi bị đánh gãy .
Như Hoa, Như Ngọc hơi kéo cao tay áo, tiến lên đem An Ninh chặt chẽ giam giữ, mắt thấy một cái tát sẽ dừng ở trên mặt An Nih, lại nghe thanh một thanh âm bất ngờ vang lên.
"Đợi đã!"
Mở miệng không phải người khác, mà đúng là An Ninh chính mình!
"Ngươi muốn lại muốn giở trò gì?" Minh Nguyệt công chúa nhíu mày, khóe miệng gợi lên một chút khinh thường, nơi này cũng không có người muốn giúp nàng , hôm nay khuôn mặt này, nàng là hủy chắc rồi!
An Ninh trầm tĩnh tự nhiên tiến lên từng bước,để cách trang điểm của mình thoải mái hiện ra ở trước mặt Minh Nguyệt công chúa , "Tấm lòng của Minh Nguyệt công chúa đối Chiêu Dương trưởng công chúa thật làm cho người ta khâm phục,vốn nghe thấy Minh Nguyệt công chúa lòng dạ nhân hậu, thưởng phạt phân minh, là gương mẫu trong hoàng cung ,trên được hoàng thượng hoàng hậu sủng ái, dưới được cung nữ thái giám tôn kính, đối với người phạm sai lầm , nghiêm trị không thả, nhưng đối với người không sai, lại cũng sẽ không làm khó dễ..."
"Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?" Minh Nguyệt công chúa có chút nhíu mi, An Ninh này một phen khen, cơ hồ làm cho nàng lâng lâng, bất quá, rất nhanh , nàng lại thu liễm tâm tư, An Bình hầu phủ nhị tiểu thư này rốt cuộc muốn giở trò gì!
|
Chương 8: Nợ hắn nhân tình An Ninh khẽ cúi người , nhẹ nhàng mở miệng, "Thần nữ trên trán cũng không phải hoa mai, mà là một đóa anh đào bình thường ."
Vừa nói xong, mọi người đều như nổ tung , An Như Yên trong lòng lại lo lắng, hoa anh đào? Mỗi người đều tinh tế nhìn kia một đóa hoa ở giữa hai hàng lông mày của An Ninh , vẫn là nhìn không ra chút manh mối, này rõ ràng chính là hoa mai a!
"Ngươi là muốn hồ lộng bản công chúa sao?" Minh Nguyệt công chúa hừ lạnh một tiếng,
"Chẳng lẽ bản công chúa ngay cả hoa anh đào và hoa mai đều phân không rõ ràng sao?"
An Ninh quỳ mạnh xuống mặt đất, kinh sợ, "Minh Nguyệt công chúa minh xét, thần nữ cho dù có gan lớn như trời , cũng không dám hồ lộng Minh Nguyệt công chúa, công chúa khôn khéo cơ trí, sao có thể bị một con nhóc như thần nữ hồ lộng được ?"
Một câu, nhất thời chận miệng của Minh Nguyệt công chúa, tiến cũng không được, thối cũng không xong.
"Thần nữ tuy là Ninh Nhi tỷ tỷ, nhưng ở trước quy củ, cũng không thể biện hộ thay, thần nữ xem... Này hoa quả thật cực kỳ giống hoa mai." An Như Yên cố ý nói, trong lòng ẩn ẩn sinh ra một tia bất an, nàng tuyệt đối không thể làm cho An Ninh qua được của này!
An Ninh hơi giật mình, An Như Yên a An Như Yên, nàng ta chính là như vậy vội vàng muốn nhìn nàng bị Minh Nguyệt công chúa trừng phạt sao?
"Ha ha..." Sang sảng tiếng cười từ trên cây truyền đến, Tô Cầm nhảy xuống, một cái lắc mình, mọi người còn không thấy rõ, hắn liền đã xuất hiện ở trước mặt An Ninh, đột nhiên có một người nam nhân hướng vào mặt nàng mà đến, An Ninh theo bản năng muốn lui về phía sau vài bước, chính là, còn chưa kịp có động tác gì, một bàn tay lớn liền chặt chẽ bắt lấy cổ tay nàng , làm cho nàng không thể động đậy.
Hai người khoảng cách có chút hơi quá phận , chung quanh nhất thời vang lên một tiếng hít vào thật mạnh, các nàng đều nghe qua rất nhiều tin đồn về Cầm công tử , hắn xưa nay đối nữ sắc không có hứng thú, liền ngay cả Minh Nguyệt công chúa cũng không có để vào mắt, nhưng giờ phút này... Nhìn tư thế của hai người, các quý nữ ở đây trong lòng không khỏi một phen ghen tị với An Ninh .
Cầm công tử là người như thế phong lưu phóng khoáng , thân phận lại hiển hách, là vị phu quân được bao nhiêu tiểu thư khuê các tha thiết ước mơ ! Một ả nhị tiểu thư còn chưa cập kê của An Bình hầu phủ làm sao có năng lực làm cho Cầm công tử như thế "Ẩn tình đưa tình" chăm chú nhìn?
Cái gọi là "Ẩn tình đưa tình" trong mắt mọi người ở trong mắt An Ninh, cũng là "Hàn ý dày đặc", nhìn trước mắt này hé ra khuôn mặt tuấn tú phóng đại, nam nữ thụ thụ bất thân, lại là ở trường hợp hoàng cung yến hội như vậy , Tô Cầm này, rốt cuộc muốn làm gì?
"Không sai! Không sai!" con ngươi lóng lánhTô Cầm đánh giá , giống như vừa lòng gật đầu, trong miệng chậc chậc tán thưởng .
Một quý nữ ở bên cạnh sắc mặt lại khó coi, chẳng lẽ Cầm công tử quả nhiên là nhìn trúng nhị tiểu thư này?
An Như Yên tâm nhất thời lại đè lên, bất chấp , lập tức xông lên phía trước, đem An Ninh đang ở trước mặt Tô Cầm kéo ra, che ở sau người, "Cầm công tử, chớ có đối với gia muội vô lễ, nàng còn chưa cập kê, Cầm công tử như vậy khinh bạc, làm cho nàng về sau như thế nào lập gia đình?"
An Ninh nhìn An Như Yên đối chính mình che chở, trong lòng cũng là dâng lên một tia châm chọc, nếu là vào kiếp trước, nàng nhất định là đối với nàng ta cảm động đến rơi nước mắt, nhưng là, giờ phút này, nàng lại nhìn thấu An Như Yên tâm tư, chỉ sợ là nàng ta lo lắng Cầm công tử này thật sự có ý với nàng đi!
Nàng ta không cho phép nàng có được bất cứ thứ gì so với nàng ta tốt hơn, đó chính là An Như Yên!
Đối với Tô Cầm, An Ninh vốn dĩ không có ý gì, đừng nhìn hắn ngày thường bộ dáng phóng đãng tùy tiện , nam nhân này thế nhưng trong tương lai sẽ trở thànhthừa tướng trẻ tuổi nhất ở Đông Tần quốc, lại là kẻ không dễ dàng đối phó !
"Không gả đi được? Nàng nếu là gả không ra đi, bản công tử liền phụ trách nửa đời sau của nàng." Tô Cầm nhướng mày, thản nhiên mở miệng.
Nhóm tiểu thư vừa nghe thấy, nhất thời giật mình không ít, đến ngay cả An Ninh cũng không thể dự đoán được hắn có thể nói như vậy, nhìn bộ dáng hắn kinh đạm vân phong , An Ninh liền biết, người này tất nhiên là một chút cũng không có để ý một câu này của chính mình khả năng gây nên sóng gió.
Chính là đáng thương nàng, lại trở thành cái đinh trong mắt trong nhóm quý nữ này !
"Bất kể nàng lấy được hay không lấy được chồng, trước đem chuyện này nói rõ ràng nói cho bản công chúa!" Minh Nguyệt công chúa đối Tô Cầm cũng không có suy nghĩ gì, nàng thân là công chúa, tìm phò mã đương nhiên muốn tìm một nam nhân mà nàng có thể khống chế được , chỉ nghe theo mệnh lệnh của nàng , hiển nhiên, Tô Cầm không phải là người mà nàng có thể nắm trong tay , điểm này, nàng vẫn là hiểu được.
Nhưng vì người nọ ở phía sau lưng hắn, nàng đối Tô Cầm cũng chỉ có thể kính nhi viễn chi !
"Nàng nói không sai, đóa hoa trên trán của nàng quả thật không phải hoa mai." Tô Cầm nhìn An Ninh , khẽ cười có vẻ ngả ngớn, nhưng đáy mắt lai làm cho người ta đoán không ra có bao thâm thúy, nữ tử nàyquả không đơn giản !
"Nga?" Minh Nguyệt công chúa có chút nhíu mày, trong lòng nổi lên một tia hờn giận, nhưng Tô Cầm nếu đã nói như vậy , nàng cũng không thể làm như không thấy, "Tô đại ca như thế nào chứng minh không phải?"
Tô Cầm hừ nhẹ một tiếng, mang theo vài phần khinh thường , "Này còn muốn bản công tử xuất mã, thật sự là đại tài tiểu dụng ."
Tuy là nói như thế, lúc Tô Cầm đi về phía An Ninh , cũng là vẻ mặt hưng trí bừng bừng, An Ninh nhìn hắn tới gần, tuy rằng Tô Cầm đang nói giúp nàng, nhưng đối với cái kẻ không làm theo lẽ thường này, nàng trong lòng vẫn có một cỗ áp lực.
Tô Cầm đem An Ninh phản ứng xem ở trong mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên, nắm chặt lấy cổ tay nàng , đem nàng kéo đến bên người,nói: "Đóa hoa trên trán An tiểu thư , tuy rằng cực kỳ giống hoa mai, nhưng trên đỉnh của mỗi cánh hoa , lại có một điểm khuyết, Minh Nguyệt muội muội, ngươi không tin có thể tự mình đến xem."
Minh Nguyệt công chúa nửa tin nửa ngờ, trong mắt xẹt qua một chút không hờn giận, lại không thể không tiến lên tìm tòi đến tột cùng, nếu như không giống Tô Cầm nói ,như vậy nàng nhất định phải cho An bình tiểu chết !
Chính là, nàng vừa nhìn, mi tâm càng nhíu chặt, quả nhiên là giống như Tô Cầm nói , mỗi một cánh hoa hoa trên đỉnh đều có một chỗ hổng...
"Minh Nguyệt muội muội, như thế nào?" Tô Cầm nhíu mày, không kém phần phong lưu .
Minh Nguyệt công chúa lại chính là hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
An Ninh trong lòng biết, Minh Nguyệt công chúa không có lời nào để nói, mới vừa rồi, nàng nói nhiều như vậy lời khen tặng Minh Nguyệt công chúa , chỉ vì giờ khắc này làm cho nàng ta không lời nào để nói, nhưng là, nàng ta chung quy là công chúa, mặc dù kiếp trước là là đầu sỏ đem nàng đánh cho mặt mũi bầm dập ,nhưng báo thù nàng ta cũng không nóng lòng nhất thời,giờ phút này, Minh Nguyệt công chúa cần một cái bậc thang để xuống, làm cho nàng ta thỏa mãn thì có làm sao, này đối nàng mà nói, có lợi không có hại!
Khẽ cúi mặt, An Ninh hướng tới Minh Nguyệt công chúa hành lễ,mở miệng tự trách, "Thần nữ ngu dốt, hôm nay sáng sớm, nhìn thấy trong vườn có mấy gốc cây anh đào nở, liền nhất thời hứng chí, ở giữa trán vẽ một đóa, lại bởi vì thủ pháp không tinh, làm cho người ta nhìn giống hoa mai, nhưng mặc dù là giống, nhưng là chung quy không thấm hương như hoa mai, cũng không như hoa mai cao thượng lịch sự tao nhã,là thứ không đáng được nhắc đến, thần nữ..."
"Hừ! Thân phận đê tiện người, cũng chỉ xứng cách trang điểm này !" Minh Nguyệt công chúa hừ lạnh một tiếng, vung tay áo, xoay người rời đi.
Nhóm quý nữ nhìn công chúa đã đi, liền lập tức đi đuổi theo, An Ninh trong lòng thở dài nhẹ nhõm, một cửa này xem như qua, nhưng là...
"Ta vừa rồi giúp ngươi, ngươi nợ ta một cái nhân tình!" Bên tai đột nhiên nghe thấy giọng nói Tô Cầm, gần trong gang tấc.
An Ninh phục hồi lại tinh thần, lùi về phía sau vài bước, tạo ra khoảng cách giữa hai người, "Đa tạ Cầm công tử ra tay tương trợ, nhưng tiểu nữ sức hèn lực mỏng, sợ là không trả nổi..."
"Trả nổi hay trả không nổi, tóm lại ta là nhớ kỹ!" An Ninh còn chưa nói xong, liền bị Tô Cầm đánh gãy, lại vừa nhấc đầu, Tô Cầm đã lại một lần nữa nhảy trở lại trên cây, hai mắt nhắm nghiền.
Nhớ tới lời nói vừa rồi của hắn, không trả nổi cũng phải trả?Khóe miệng An Ninh không khỏi co rút, quả thật là một quái nhân!
Không để ý tới Tô Cầm, trong đầu An Ninh hiện ra An Như Yên bóng dáng, hoàn hảo nàng thừa dịp Cầm Phương không chú ý , ở trên đóa hoa hoa mai động tay chân, bằng không... Nghĩ đến kiếp trước thê thảm kết cục, lòng nàng còn sợ hãi, cũng may nàng thoát qua được cửa này, chính là, người tỷ tỷ ngoan độc kia của nàng, sợ là sẽ không như vậy dễ dàng buông tha nàng đi!
Nghĩ đến điều gì, An ninh khẽ cúi mày,trong ánh mắt thâm thúy giống như có gì chợt lóe lên...
|
Chương 9: Tướng quân trở về An Ninh mới vừa rồi từ trên tay Minh Nguyệt công chúa thoát được một kiếp, An Như Yên tuy rằng trên mặt vẫn như trước dịu dàng bình tĩnh, nhưng trong lòng đang tức giận không thôi, nghĩ làm sao,cũng không thể đem nỗi giận này áp chế xuống.
Vị Cầm công tử kia thế nhưng phá lệ giúp đỡ An Ninh, càng thêm làm cho An Như Yên trong lòng thêm hoang!
"Đôi tay này của ngươi rốt cuộc có hay không hữu dụng? Thế nhưng ngay cả một đóa hoa mai đều vẽ không tốt." Ở một chỗ hẻo lánh , An Như Yên thừa dịp mọi người không chú ý, đem Cầm Phương kéo lại đây, vẻ mặt hờn giận trách cứ.
Trong lòn Cầm Phương run lên, đang muốn quỳ xuống thỉnh đại tiểu thư thứ tội, chính là, vừa quỳ một nửa,trên đỉnh đầu liền truyền đến âm thanh hung hiểm của An Như Yên , "Thứ hỗn đản, quỳ cái gì mà quỳ? Nơi này là hoàng cung, một chút quy củ cũng đều không hiểu, ở trường hợp này, nếu là để cho người khác nhìn thấy, chẳng phải là tổn hại hình tượng của bổn tiểu thư, xú nha đầu, ngươi là có ý định làm cho bổn tiểu thư mất mặt phải không?"
Cầm Phương lập tức đứng lên, kinh sợ, cúi đầu khúm núm ,không ngừng nhận sai, "Nô tỳ biết sai, là nô tỳ không có lo lắng chu toàn, thỉnh tiểu thư thứ tội."
Tiểu thư ở trong mắt người ngoài, dịu dàng hiền thục, có tri thức hiểu lễ nghĩa, đối hạ nhân lại ôn nhu cũng không làm khó dễ, chính là, chỉ có những kẻ hạ nhân vẫn theo bên người hầu hạ nhân như các nàng, đều biết , An Bình hầu phủ đại tiểu thư hoàn toàn không phải là như thế!
"Tiểu thư, nô tỳ rõ ràng là vẽ một đóa hoa mai, cũng không biết sao..." Cầm Phương cố gắng vì chính mình biện giải, nàng thật là oan uổng a! Trời biết, thời điểm nàng vẽ đóa hoa mai kia, có bao nhiêu chăm chú, nàng chính là hy vọng hoa mai kia có thể làm cho người ta yêu thích, lập tức được mọi người chú ý tới, nhưng vì sao trong cung nội , đóa hoa mai kia lại đột nhiên biến dạng?
Cầm Phương cố gắng suy xét, bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, "Tiểu thư,chắc không phải là nhị tiểu thư chính nàng động tay động chân chứ?"
An Như Yên có chút nhíu mi, nàng cũng nghĩ qua khả năng này, bất quá, lại rất nhanh phủ định suy đoán này, lấy ngày thường An Ninh bộ dáng ngốc nghếc kia bị nàng đùa bỡn trong lòng tay , lại làm sao có thể tiên đoán trước phát hiện này cái lợi hại trong việc này?
Nàng là từ đáy lòng không tin An Ninh sẽ có như vậy kín đáo tâm tư.
"Hừ! Xem như nàng ta vận khí tốt, bổn tiểu thư không tin vận khí của nàng ta có thể tiếp tục tốt như vậy!" An Như Yên con ngươi căng thẳng, mặc kệ An Ninh mới vừa rồi có phải hay không chó ngáp phải ruồi, nàng tạm thời gác qua việc này, nàng hôm nay nhưng là không chỉ đào duy nhất cái bẫy cho nàng nhảy vào,cho Cầm Phương một ánh mắt, làm cho nàng ta nghiêng về phía mình ,ở bên tai nàng ta đè thấp thanh âm thì thầm vài câu.
Cầm Phương nghe, ánh mắt phút chốc sáng ngời, khóe miệng cong lên ác độc, cùng An Như Yên liếc mắt nhìn nhau , "Nô tỳ hiểu được, nô tỳ sẽ làm như vậy."
An Như Yên nhìn Cầm Phương rời đi, An Ninh a An Ninh! Tránh được một kiếp lại như thế nào? Đợi lát nữa xem nàng làm thế nào trốn thoát!
...
Bên Thúy hồ, so với sự náo nhiệt ở nơi khác, nơi này có vẻ càng im lặng.
An Ninh đứng ở bên hồ, nhìn hình ảnh của chính mình phản chiếu trên mặt hồ, thân hình non nớt như vậy, lại chứa đựng bên trong một linh hồn đã tinh thông thế sự!
Cầm Phương tìm hồi lâu, mới nhìn thấy bóng dáng An Ninh ở bên Thúy hồ, thấy chung quanh không có người, Cầm Phương trong đầu đột nhiên nhảy ra một ý tưởng ngoan độc , đại tiểu thư đối với nhị tiểu thư càng ngày càng kiêng kị, ở đây ít người , nếu là... Nhị tiểu thư "Trượt chân" rơi vào trong hồ, đánh mất tánh mạng, như vậy nàng chẳng khác nào là giúp đại tiểu thư loại bỏ được một cái uy hiếp !
Nghĩ như thế, Cầm Phương cố ý phóng nhẹ cước bộ, từng bước một hướng tới An Ninh đi tới, chính là, nàng lại không biết , hành động của nàng sớm đã bị người khác phát hiện!
Cầm Phương đứng ở sau lưng An Ninh , vươn hai tay, ngay khi sắp chạm vào nàng, An Ninh đột nhiên quay đầu lại.
"Cầm Phương, ngươi đi đâu vậy ? Mới vừa rồi ta tìm không thấy ngươi, rất lo lắng, hoàng cung thật lớn, ta cũng tìm không thấy tỷ tỷ, ta..." An Ninh bộ dạng không nén được lo lắng bất lực , trong lòng hiểu rõ, Cầm Phương đã đối với nàng nổi lên sát ý!
Bất ngờ làm cho Cầm Phương giật mình, mất tự nhiên kéo kéo khóe miệng, "Nô tỳ... Nô tỳ mới vừa đi nhà xí , nô tỳ cũng đang tìm nhị tiểu thư."
Thiếu chút nữa thôi! Vừa rồi liền thiếu chút nữa thôi, nàng đã có thể đem nhị tiểu thư đẩy vào trong hồ !
"Phải không?" An Ninh mâu quang chợt lóe, xẹt qua không dấu vết , trên thực tế, thời điểm nhìn không thấy Cầm Phương , nàng cũng đã đoán được nàng ta đi đâu, không biết nàng lại nhận được chỉ thị gì từ chủ tử!
Mặc kệ là gì, nàng An Ninh đều chờ các nàng ra chiêu!
"Vâng Vâng Vâng!" Cầm Phương không ngừng gật đầu, giống như muốn che dấu cái gì, lo lắng thúc giục nói: "Ai nha, nhị tiểu thư, các vị tiểu thư đã tiến đến trong cung của hoàng hậu, các vị tần phi trong cung cũng đều đã đến! Nhị tiểu thư, chúng ta cũng mau chút đuổi theo đi! Nếu là đi trễ, sợ là sẽ lại có chuyện muốn rơi xuống đầu ."
Thì ra là thế! Nhớ tới chuyện tình kiếp trước , An Ninh trong lòng hiểu rõ, gật gật đầu, liền cùng Cầm Phương cùng nhau, hướng về phía cung hoàng hậu phương đi đến ...
...
Trong cung Hoàng hậu , các tiểu thư thế gia đều tề tụ ở trong này, trừ bỏ các tiểu thư, còn có trong cung vài vị hoàng tử cũng đều đã đến .
Hoàng hậu một bộ hoa phục ngồi trên ghế chủ vị , ôn nhu nhàn nhã, mặc dù đã gần bốn mươi hơn tuổi , nhưng bảo dưỡng có cách, vẫn có phong vận như trước, trên người phát ra uy nghi quý khí, lại làm cho người một chút cũng không thua kém so với các vị tiểu thư trẻ tuổi ở đây.
"Yến hội còn không có bắt đầu, khó được các ngươi có lòng đến xem một bà già như bản cung ." Hoàng hậu ha ha cười nói, liền đến thanh âm trong nhu hòa lại mang theo uy nghi.
"Mẫu hậu, người làm sao lại già được? Ngươi xem xem, làn da người nhưng là so với Minh Nguyệt còn tốt hơn!" Minh Nguyệt công chúa rúc vào bên cạnh hoàng hậu, làm nũng lấy lòng , vừa nói, nhất thời đưa tới những lời phụ họa của người khác.
"Đúng vậy, đúng vậy! Ở trước mặt hoàng hậu nương nương , tất cả mọi người, liền ngay cả hoa mẫu đơn nở đẹp lộng lẫy cũng muốn kém vài phần !" An Như Yên nét mặt tươi cười như hoa, nàng thân cận hoàng hậu nương nương , vẫn hiểu được sở thích của hoàng hậu nương nương , hoàng hậu nương nương yêu hoa mẫu đơn, nàng đương nhiên muốn hùa theo sở thích của người.
Hoàng hậu nương nương tâm tình rất tốt, sủng nịnh nhìn Minh Nguyệt công chúa và An Như Yên , "Các ngươi nói đúng là dễ nghe! Bất quá, ở cùng các một chỗ với người tuổi trẻ các người, bản cung cũng cảm giác chính mình trẻ lại không ít,theo bản cung thấy, về sau thường xuyên gặp mặt, mọi người cùng nhau cao hứng, các ngươi a! Đều phải cùng bản cung thân cận thân cận hơn, ha ha... Mấy hôm trước bản cung thu được tin tức, vị cháu trai tướng quân kia của bản cung vó ngựa không ngừng sắp trở lại hướng kinh thành, sợ là qua không bao lâu sẽ đến, đứa cháu kia của ta, chỉ biết lãnh binh đánh giặc, đã bao nhiêu tuổi rồi , còn không có cưới vợ, liền ngay một người thiếp hắn cũng không từng thu! Ai... Thật sự là làm cho bản cung hao tâm khổ tứ a!"
Hoàng hậu nhắc đến tướng quân, trên mặt một mảnh từ ái quan tâm, mọi người ở đây đều biết, hoàng hậu nương nương chính mình không có con trai, liền đối với cháu trai ở nhà mẹ đẻ càng thêm yêu thương, ý tứ trong lời nói này của hoàng hậu , đã quá rõ ràng rồi , người là có ý muốn tìm vợ cho tướng quân a!
Các vị tiểu thư ở đây, trong lòng đều vô cùng vui vẻ, nếu có thể được hoàng hậu nương nương yêu thích, vậy chẳng phải cách vị trí tướng quân phu nhân kia càng gần thêm một bước sao!
An Như Yên cắn cắn môi, tin tức này, nàng sớm đã nghe hoàng hậu nương nương nói qua, nhưng nàng thật không ngờ hoàng hậu nương nương sẽ ở hôm nay lại ở trường hơp này nhắc tới, chẳng lẽ người là có ý đối với các vị tiểu thư thế gia khác?
Xem ra, nàng phải càng thêm ra sức làm cho hoàng hậu nương nương đem chính mình gả cấp tướng quân !
Theo bản năng nhìn thoáng qua An Ninh đang ngồi ở góc vắng vẻ nhất, thấy nàng cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì, trong lòng dâng lên một tia châm chọc, đồ ngõc này, sợ là không biết tướng quân trong miệng hoàng hậu nương nương , chính là thiếu niên lúc bé đuổi theo sau sau lưng nàng ta đi!
Nghĩ đến kế hoạch tiếp theo , An Như Yên trong lòng không khỏi trở nên đắc ý , đợi tướng quân trở về, nếu nhìn thấy bộ dáng chật vật của An Ninh chật vật bộ dáng, sẽ như thế nào?
|