Hầu Môn Độc Phi
|
|
Chương 15: Thần vương Thương Địch "Trẫm nhưng thật đã quên mất, hôm nay là mẫu đơn yến, lúc này, yến hội sợ là đã sắp bắt đầu, đi, chúng ta đi ngay thôi, nếu đi trễ, mợ của ngươi lại trách trẫm không coi trọng ." Sùng Chính đế không muốn Thương Địch nhớ tới chuyện xưa, lập tức nói sang chuyện khác, mẫu đơn yến hôm nay, các quý nữ tiểu thư đã cập kê đều đến tham dự, nếu như Địch nhi có thể ở yến hội nhìn trúng quý nữ nhà nào đó, kia đó chính là việc không thể tốt hơn rồi .
Thương Địch uyển chuyển cự tuyệt, "Địch nhi sẽ không đi, ngày mai, Địch nhi lại tiến cung bồi cậu chơi cờ."
Hoàng đế trong lòng nảy ra chủ ý, khôn khéo như Thương Địch lại làm sao có thể nhìn không ra ? Cậu rốt cục vẫn không bỏ được ý niệm khiến hắn cưới vợ trong đầu.
Cậu đối với hắn yêu thương, hắn xem ở trong mắt, hiểu rõ trong tâm, nhưng là, hắn lại không có biện pháp làm cho cậu như nguyện, hôn nhân với hắn mà nói, chung quy là ràng buộc, nghĩ đến việc chính mình muốn làm, Thương Địch trong lòng thêm vài phần kiên định, cừu hận của mẫu thân , hắn nhất định phải báo!
"Địch nhi..." Sùng Chính đế mày nhíu chặt, thấy Thương Địch đã muốn xoay người xuất môn, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, mỗi lần mẫu đơn yến, chính hắn đều thiết kế làm cho Thương Địch tham gia, mượn cơ hội cho hắn xem mặt chọn người làm thê tử , nhưng chẳng có lần nào thành công .
Mỗi lần Thương Địch tổng có cơ hội thoát thân, ai... Hắn sau khi trăm tuổi, làm hắn như thế nào đối với hoàng tỷ giao phó a!
Trong Ngự hoa viên , Tô Cẩm vốn dĩ ở trên cây nhắm mắt dưỡng thần , nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, thả người nhảy, vững vàng rơi trên mặt đất, nhìn thấy cẩm y nam tử đang hướng chính mình đi tới , phong lưu phóng khoáng triển khai chiết phiến, cà lơ phất phơ tiến ra đón, "Như thế nào? Thật đúng là đem mấy vị đại mỹ nhân kia đẩy trở về rồi sao?"
Hừ, Thương Địch này, thật đúng là đang ở trong phúc không biết phúc, mấy vị mỹ nhân kia nhưng là hoàng thượng tinh tuyển thượng đẳng hàng cao cấp,ý tứ của hoàng đế đã vô cùng rõ ràng , là đưa cho hắn làm thiếp , nhưng Thương Địch lại tốt lắm, nhìn cũng không nhin cứ như vậy nguyện kiện gửi trở về!
Thương Địch có chút nhíu mày, thản nhiên liếc Tô Cầm một cái,giọng điệu bình tĩnh không có chút gợn sóng, "Ngươi nếu muốn, ta liền đi thỉnh hoàng đế đem các nàng ban cho ngươi."
Tô Cầm vừa nghe, vội vàng nhảy lên,xua tay xin miễn thứ , "Không nên không nên, nữ nhân đều là thứ phiền toái, huống hồ lại là nữ nhân do hoàng đế ban cho !"
Phút chốc, Tô Cầm dường như nghĩ tới cái gì,khuôn mặt tuấn tú nhất thời suy sụp hẳn đi, rối rắm vẻ mặt, đau khổ cầu xin, " Ôi chao , tổ tông của ta ơi, ngươi nhưng là đem ta hại thảm !Việc hôm nay , không biết lời đồn đại bên ngoài lại có thể truyền thành cái dạng gì , sợ là lại trở thành ngươi đối với ta 'Tình cảm thắm thiết' , ngươi vẫn là nhanh chóng thú thê đi, cho dù là một cái thiếp cũng tốt a!"
Trời biết! Hắn vì người bạn tốt này, nhưng là ngay cả "Danh tiết" đều đã hy sinh !
Thương Địch thật lâu không thấy cưới vợ, mà hắn lại cùng Thương Địch đi lại thân cận, bên ngoài sớm truyền hai người bọn họ có " gian tình" không thể cho ai biết , trời biết a! Bọn họ nhưng là bạn bè thuần khiết , thế nhưng người không biết nội tình , lại làm sao có thể tin tưởng?
Thương Địch là loại người nào , vốn có "Đông Tần đệ nhất nhân" danh xưng,Thần vương do hoàng đế thân phong , thông minh cơ trí, tuấn mỹ bất phàm, lại là cháu ngoai trai được hoàng đế sủng ái nhất , con duy nhất của Chiêu Dương trưởng công chúa ,chỉ mỗi là một chữ 'Thần' , liền đủ cho thấy hắn ở Đông Tần quốc địa vị hiển hách ra sao, ngay cả mấy vị hoàng tử kia cũng không bằng hắn một phần vạn, hắn làm bất cứ chuyện gì, Đông Tần quốc dân chúng đều chỉ biết ủng hộ, chính là đáng thương cho Tô Cầm hắn, hắn đường đường một nam nhân, mỗi lần xuất môn, đều phải thừa nhận ánh mắt quái dị của những người khác , liền ngay cả lão cha của hắn nhìn thấy hắn, đều là vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hỗn loạn bộ dạng 'Coi như hết' .
Thương Địch nhìn bộ dáng đùa giỡn của hắn,tuấn mi khẽ nhướn, hùng hậu tiếng nói tràn ngập từ tính, "Ngươi thú nhất phòng thê thiếp,liền có thể bài trừ lời đồn đãi, huống chi... Ngươi khi nào lại để ý qua những lời đồn đãi chuyện nhảm nhí này?"
Tô Cầm coi như bị nói trúng, ngượng ngùng cười cười, hắn quả thật không thèm để ý lời đồn đãi chuyện nhảm nhí kia, nhưng là, mỗi khi nghĩ đến những người "Chúc phúc" hoặc là "coi thường"vẻ mặt , hắn đều cảm thấy, ông trời đang đùa giỡn hắn "Lương dân" này ! Thực là làm cho hắn hỏng mất a!
"Ta nếu thú nhất phòng thê thiếp, kia còn không càng thêm làm cho người ta xem như quái vật ." Tô Cầm thở dài một tiếng, thu lại chiết phiến, hắn vốn không có hứng thú gì đối với nữ nhân, không chỉ bởi vì còn không có xuất hiện nữ nhân nào lọt vào mắt, còn là xuất phát từ tình trạng chính hắn suy nghĩ a.
Nghĩ đến tình trạng có thể xuất hiện , Tô Cầm thân thể đều không khỏi khẽ rùng mình, hắn nghĩ tới nghĩ lui, mấu chốt chuyện này vẫn là Thương Địch, chỉ cần Thương Địch nạp thê thiếp, cũng hoặc là đối với nữ tử nào đó có hứng thú, lời đồn đãi này liền tự sụp đổ .
Hắn Tô Cầm nhưng là thật thật chính chính đại nam nhân! Chỉ đối với nữ nhân có hứng thú! Hắn là thẳng nha !
Không được, nói gì hắn đều phải mau chút tìm nữ nhân cho Thương Địch.
Nghĩ đến mẫu đơn yến hôm nay, Tô Cầm liền nảy ra ý , "Ngươi xem, ta vì ngươi, đã biến thành cái bộ dáng này , mẫu đơn yến hôm nay, nhưng là một ngày mỹ nữ tụ hội a. Huynh đệ ta muốn nhìn mỹ nữ một chút, ngươi hẳn là sẽ không cự tuyệt cùng ta đi tham dự chứ hả!"
Mẫu đơn yến,Thương Địch hắn nhưng một chút cũng không có hứng thú!
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng, liền bị Tô Cầm vội vàng lôi kéo, hướng tới mẫu đơn yến phương hướng đi đến...
"Liền như vậy khoái trá quyết định ."
Tô Cầm trong lòng tính toán, hôm nay nhất định phải đem việc này làm xong, nếu là có thể có một nữ tử làm cho Thương Địch cảm thấy hứng thú, hắn Tô Cầm nhất định lập tức kêu nàng tẩu tử! Đem nàng làm thần linh thờ phụng đều được!
Trong đầu đột nhiên hiện ra bóng dáng vị nhị tiểu thư của An Bình hầu phủ, vừa vặn, hắn cũng có thể đi nhìn xem cái tiểu nha đầu thú vị kia.
Mẫu đơn yến, thiết lập tại Quỳnh hoa điện, cung nhân sớm đã đem các giống mẫu đơn xếp đặt mọi nơi trong cung điện , sắc màu rực rỡ, tranh nhau khoe sắc.
Tranh nhau khoe sắc không chỉ có hoa mẫu đơn, còn có nữ nhân,trình tự tiết mục của mẫu đơn yến vẫn làm theo truyền thống , đó là các thế gia tiểu thư phải bày ra những kiệt tác của bản thân ,dâng lên cho hoàng hậu nương nương.
Bên trong đại điện, hoàng thượng ngồi trên ghế chủ vị, hoàng hậu nương nương cùng quý phi dịu dàng đều đã ngồi cạnh hai bên, đã có vị tiểu thư nào đó đem lễ vật do chính mình chuẩn bị , đưa đến trước mặt hoàng hậu nương nương , đều đã nhận được sự khen ngợi của mọi người.
Uyển quý phi giống như người ngoài cuộc nhìn hoàng hậu được nhóm quý nữ chúng tinh phủng nguyệt, trên mặt thản nhiên cười, nhưng tâm tư lại âm thầm toan tính .
"Hoàng thượng, nô tì nghe nói Thần vương điện hạ sáng sớm hôm nay đã tiến cung , sao không thấy hắn đâu?" Uyển quý phi khẽ cúi đầu, tựa vào bên người Sùng Chính đế , mở miệng, mới vừa rồi nàng đã nhìn, Thương Địch không mặt trong yến hội !
Nhắc đến Thương Địch, Sùng Chính đế không khỏi nhíu mày, "Mới vừa rồi đã xuất cung , Địch nhi này, ương ngạnh đem mấy vị mỹ nhân Trẫm ban cho trả trở về."
Uyển quý phi nghe được tin tức này, trong lòng vui vẻ, mặt ngoài cũng là an ủi Sùng Chính đế, "Hoàng thượng không cần lo lắng, Thần vương khôn khéo cơ trí, chắc sẽ hiểu chừng mực ."
Thật tốt quá, Thương Địch không có nhận mấy vị mỹ nhân kia! Tối hôm qua nàng còn lo lắng Thương Địch sẽ nhận, hiện nay tốt lắm, nàng rốt cục cũng có thể thở dài nhẹ nhõm một hơi , nhất thời, Uyển quý phi tâm tình bỗng tốt hẳn lên...
Người này nối tiếp người kia tiến lên ở trước mặt hoàng hậu nương nương triển lãm lễ vật của chính mình, hoàng hậu nương nương cười đến miệng không khép lại được, vẫn đang chờ đợi cơ hội tốt nhất ,An Như Yên trong lòng đã liệu trước, xem vẻ mặt tươi cười của nhóm quý nữ được tán dương , trong lòng không khỏi sinh ra một tia khinh thường, nếu là nàng trình ra "Mẫu đơn tranh diễm",những thứ kia của các quý nữ khác, đều không đáng nhắc tới .
Nghĩ như thế , An Như Yên nóng lòng muốn thử, nhất định phải bù đắp lại cho tổn thất vừa rồi của nàng, một lần nữa được hoàng hậu nương nương thích!
Tầm mắt lại có chút giống như vô tình về phía An Bình, vừa vặn chống lại An Bình tầm mắt, An Ninh mỉm cười hướng nàng gật gật đầu, An Như Yên trong mắt cũng là hiện lên một chút lạnh lùng cùng ngoan tuyệt, chờ qua mẫu đơn yến, nàng phải hảo hảo tìm cơ hội làm cho An Ninh đẹp mặt!
Hôm nay hoàng hậu nương nương đối An Ninh đã muốn có vài phần hảo cảm, tài hoa của An Ninh lại càng không thể lưu a!
An Như Yên suy nghĩ cái gì, An Ninh đương nhiên biết, chính là, nàng vẫn bất động thanh sắc, nàng nhưng là chờ An Như Yên mau chút trình ra "Mẫu đơn tranh diễm", nàng hảo xem kịch vui đâu!
"Thần vương đến."
Đang nghĩ tới, cung nhân tiếng truyền báo vang lên, trong đại điện mọi người đều ngẩn ra, mãn nhãn bất khả tư nghị, Thần vương? Bọn họ cũng đều biết Thần vương trước nay không tham gia mẫu đơn yến, vì sao lần này... Chúng quý nữ có chút không tin, nhất tề hướng tới cửa đại điện nhìn , quả nhiên thấy một nam tử cẩm y hoa phục cao lớn cất bước vào đại điện...
Anh vĩ phong thái, tựa như thiên nhân, quả thật là Thần vương đúng vậy!
|
Chương 16: Nằm vẫn trúng đạn
Thân như ngọc thụ, mặt như quan ngọc, cẩm y, tay áo huyền văn vân ,ánh mắt lạnh lùng thâm thúy , tựa như hồ sâu, tao nhã mà không mất cuồng dã, nội liễm lại tôn quý.
Chúng quý nữ bất chấp rụt rè, không chuyển mắt nhìn nhất cử nhất động của Thần vương điện hạ tuấn mỹ bất phàm , mãn nhãn kinh diễm, tầm mắt như thế nào cũng không thể dời khỏi, hắn xuất hiện, nhất thời làm cho các vị hoàng tử đang có mặt ở đâu đều ảm đạm thất sắc!
Chúng gia quý nữ đối với Thần vương khuynh tình thật không ít, dù là chưa từng gặp qua , nhưng chỉ riêng dựa vào sự miêu tả của người khác đối với hắn, trong lòng cũng là âm thầm ngưỡng mộ, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!
Các nàng đều biết , Thần vương không thích tham gia yến hội, muốn gặp Thần vương Thương Địch, thật không phải là chuyện dễ dàng, hôm nay hắn như thế nào lại có hứng thú đến tham gia mẫu đơn yến ?
"Tốt tốt... Địch nhi, mau đến ngồi bên cạnh trẫm ." Cao hứng nhất là Sùng Chính đế, nhìn Thương Địch sắp hành lễ, lập tức đánh gãy, vẻ mặt ý cười ban chỗ ngồi cho Thương Địch , mới vừa rồi Thương Địch cự tuyệt tham gia mẫu đơn yến, lòng hắn tràn đầy thất vọng, nhưng bây giờ, hắn lại lần nữa dấy lên hy vọng, chỉ cần có cơ hội, hắn là như thế nào cũng sẽ không buông tay giúp Thương Địch tìm thê tử.
Thương Địch nhìn về phía vị trí dẫn nhân chú mục kia, không khỏi có chút nhíu mi, ngồi chung quanh đều là thế gia tiểu thư được sủng ái , lại xuất thân cao quý , hoàng thượng an bài như vậy ý đồ không khỏi cũng quá rõ ràng !
Tô Cầm đi theo một bên ,trong mắt cũng là hiện lên một chút hiểu rõ, trong lòng dâng lên vui sướng khi người gặp họa, hắn hiện tại lại có thêm sự giúp đỡ của hoàng thượng , còn sợ không thể đem một nữ nhân nhét vào trong lòng Thương Địch sao? Huống hồ ánh mắt của các vị tiểu thư này nhìn Thương Địch , xem qua thì ra vẻ thẹn thùng, nhưng lại như hổ sói a!
Thương Địch a Thương Địch, tự cầu nhiều phúc !
"Tô Cầm tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, Tô Cầm không mời mà đến, mong hoàng thượng hoàng hậu thứ lỗi, Tô Cầm liền tự mình tìm chỗ ngồi xuống a." Tô Cầm cợt nhả, trong lòng hắn là biết, chính mình đem Thương Địch mang đến, nhưng là cấp hoàng thượng giúp một cái đại ân, hắn có làm càn hơn nữa, hoàng thượng cũng sẽ không trách tội hắn. Hoàng đế này, đối với cháu trai yêu thương, so với con của chính mình nhưng là cao hơn gấp trăm lần ngàn lần!
Hoàng đế phất phất tay, ý bảo hắn tùy ý, Tô Cầm sớm âm thầm đem đại điện tìm tòi một phen, nhìn đến An Bình, ánh mắt phút chốc sáng ngời, không chút do dự tiêu sái đi qua...
"Thần vương, hoàng thượng mới vừa còn nhắc tới ngươi đâu! Hiện nay rốt cục đem ngươi phán đến đây." Uyển quý phi thấy Thương Địch không hề động đậy, dịu dàng thúc giục nói, đáy mắt quang mang như ẩn như hiện, nàng đã lâu không có cơ hội nhìn thấy hắn !
Hoàng thượng an bài vị trí, cách nàng không xa, vừa vặn... Trong lòng âm thầm đắc ý vui mừng, chính là tiện nghi cho các vị quý nữ này . Uyển quý phi đem vẻ mặt kinh diễm ngưỡng mộ của nhóm quý nữ xem ở trong mắt, trong lòng không khỏi hừ lạnh,nam nhân như Thương Địch , thứ nữ tử này lại há có thể lọt vào được mắt hắn? !
Thương Địch con ngươi nhưng là nhăn càng nhanh, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia không vui, lạnh lùng mở miệng, "Cậu, mợ không cần để ý tới Thương Địch, Thương Địch ngồi ở đâu cũng đều giống nhau."
Dứt lời, thân hình cao lớn chợt lóe, ở trước mắt mọi người đi về hướng Tô Cầm... Vững vàng ngồi ở bên cạnh Tô Cầm .
Nhất thời,sắc mặt mọi người đều cứng đờ, Uyển quý phi như đâm phải một cái đinh, trong lòng càng thêm không biết là tư vị gì, hắn thế nhưng trước mặt nhiều người như vậy làm cho nàng mất mặt!
Chúng thế gia tiểu thư vốn nét mặt chờ mong coi như bị đánh một cái tát, nhìn Tô Cầm, các nàng chợt nhớ lại cái tin đồn kia, nghe nói Thần vương cùng Tô Cầm có quan hệ thân mật không thể cho ai biết , hay là đây là thật sự?
Thoáng chốc, chúng quý nữ tan nát cõi lòng , ánh mắt nhất tề nhìn về phía kẻ đầu sỏ gây nên Tô Cầm, mới vừa rồi ánh mắt còn nhu tình như nước , nhất thời biến thành một thanh kiếm sắc, đều tại Tô Cầm kia, ngồi vào vị trí xa xôi như vậy , làm hại Thần vương cũng theo đi qua, không chiếm được sự yêu thích của Thần vương điện hạ , gần gũi nhìn ngắm hắn cũng tốt nha,thế nhưng xem tình trạng bây giờ...
Ghen tị ở trong lòng các nàng liên tục sinh sôi nảy nở!
Tô Cầm gian nan nuốt vào trong miệng nước trà, khóe miệng không khỏi co rút , đây là cái tình huống gì? Nằm cũng trúng đạn! Hắn bất kể cái gì cũng không có làm a! Cái vẻ mặt kia của đám nữ nhân dường như xem hắn trở thành kẻ đoạt mất người trong lòng của các nàng vậy, hận không thể đưa hắn bầm thây vạn đoạn!
Oan uổng a! Tô Cầm ở trong lòng kêu oan, hung hăng trừng mắt liếc nhìn kẻ đang ngồi bên cạnh bình thản ung dung, coi như sự tình gì cũng không có phát sinh Thương Địch, thấp giọng thầm oán, "Ngươi nhưng lại hại ta hại thảm a!"
Thương Địch vuốt ve chén trà trong tay , chỉ cười nhẹ, "Là ngươi muốn tới yến hội ."
Tô Cầm thân thể ngẩn ra, cũng không biết nên như thế nào phản bác, sớm biết rằng có thể bị như vậy, hắn nói cái gì cũng sẽ không lôi kéo Thương Địch đến cái mẫu đơn yến không ra gì này.
Hiện tại hắn đã thành kẻ cho mọi người chỉ trích ! Hắn đây là dùng tảng đá đập vào chân chính mình mà!
"Ngươi điên rồi!" Tô Cầm nghiến răng nghiến lợi, hắn đã làm ra cái nghiệt gì, nhưng lại cùng cái kẻ phúc hắc như vậy kết thành sinh tử chi giao, hắn hiện tại cho dù là nhảy vào hoàng hà cũng rửa không sạch!
Không, không được, hắn nói cái gì cũng phải cứu lại "Danh tiết" của chính mình.
Thoáng nhìn cái bóng dáng lúc này đang bình tĩnh ngồi ở bên cạnh Thương Địch , mới vừa rồi hắn nhưng là chú ý tới , vị nhị tiểu thư của An Bình hầu phủ này nhưng là nữ tử duy nhất trong số rất ít người không có bị Thương Địch "Mê hoặc" , nghĩ đến lúc hắn ở trong ngự trong hoa viên, vô tình nhìn ra vẻ dị thường của nữ tử này , khóe miệng có chút giơ lên,kế sách một hòn đá ném hai con chim đột nhiên nhảy vào trong đầu, nhìn về phía Thương Địch, đáy mắt hiện lên một chút tà ác quang mang...
Thực xin lỗi , vì "Danh tiết" của hắn, hắn không thể không làm như vậy !
Thanh thanh giọng, Tô Cầm ha ha cười nói, "Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng, qua không lâu, hoàng thượng sợ là muốn thay Thần vương điện hạ lo liệu đại hôn ."
Khi nói chuyện, ánh mắt lại có chút giống như vô tình ở Thương Địch cùng An Ninh trên người qua lại dao động, ái muội vô cùng, chỉ thiếu nói rõ ràng cho mọi người, Thương Địch cùng An Bình hầu phủ nhị tiểu thư sớm tư định chung thân .
Vừa nói xong ,tầm mắt của mọi người nhất tề bắn về phía An Ninh, trong ánh mắt địch ý, cho dù An Ninh không ngẩng đầu, liền cũng cảm nhận được, trong lòng ngẩn ra, Tô Cầm này, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Chúng quý nữ nhìn nữ tử ngồi ở bên người Thần vương điện hạ ... An Bình hầu phủ nhị tiểu thư! Nguyên lai, Thần vương sở dĩ lựa chọn ngồi xuống cái vị trí kia, không là vì Tô Cầm, mà là vì An Bình hầu phủ nhị tiểu thư a!
Hừ! Một cái nha đầu còn chưa cập kê , làm sao lại có vận khí tốt như vậy, thế nhưng được Thần vương điện hạ ưu ái? Giờ phút này, các nàng hận không thể thay thế cho An Ninh kia!
Sùng Chính đế tinh tế đánh giá An Ninh, nàng mặc dù còn non nớt, nhưng dung mạo cũng là hơn người, ánh mắt điềm tĩnh, lại thập phần chọc người thích, Sùng Chính đế vừa lòng gật đầu, nhìn Thương Địch sắc mặt âm trầm, tựa hồ có vẻ mưa gió sắp đến , lập tức cao giọng mở miệng, "Ha ha, tốt, tốt, bất quá, chuyện này vẫn là để ngày khác hãy bàn."
Sùng Chính đế đã ở ngôi vị hoàng đế ngồi nhiều năm như vậy , cũng là một lão hồ li!
Nhưng mặc dù là như vậy, nhưng những ánh mắt chứa đầy đich ý nhắm vào trên người An Ninh, vẫn là không có giảm bớt, An Ninh hít một hơi thật sâu, nàng đây là bị tai bay vạ gió a! Trong lòng sớm đã hiểu được Tô Cầm dụng ý làm như vậy , hắn là muốn đẩy nàng vào nơi nước sôi lửa bỏng a,còn chính mình lại toàn thân trở ra !
An Ninh thản nhiên cúi đầu, thôi vậy! Nước sôi lửa bỏng lại như thế nào? Bên người Thần vương điện hạ còn đường đường ngồi , nàng sợ cái gì! Ánh mắt của những tiểu thư kia, cũng giết không chết nàng!
Tô Cầm thấy An Ninh vẫn như trước trấn định tự nhiên, không khỏi tán dương gật đầu, xem ra, hắn vẫn là xem thường vị nhị tiểu thư của An Bình hầu phủ này a! Tình huống như vậy, nàng nhưng lại cũng không có chút kích động, xem như bình thường không có việc gì!
Quả nhiên thú vị, nói không chừng nữ tử này lại thật sự có thể hàng phục Thương Địch!
Xem ra, hắn còn phải thêm một mồi lửa nữa.
Chợt, hưng trí vì ý đinh vừa rồi, lại như có chút suy nghĩ nhìn thoáng qua Thương Địch nét mặt không chút thay đổi , trong mắt biến hoá kỳ lạ càng phát ra nồng đậm, "Phải nói, ta còn là người mai mối cho đôi vợ chồng son đâu!"
Nhất thời, trong đại điện vang lên một trận hít không khí, liên tiếp...
An Ninh chỉ cảm thấy đầu oanh một tiếng, những tầm mắt nồng đậm địch ý nguyên bản trên người giờ lại càng thêm mãnh liệt , giống như bị thiên đao vạn quả.
Đáy lòng dâng lên một tia không vui, Tô Cầm này, thật nghĩ nàng là dễ trêu cợt, tấm bia đỡ tiễn không biết phản kháng sao? !
|
Chương 17: Xảo diệu đánh trả
An Ninh thản nhiên nhìn thoáng qua Thương Địch bên cạnh , lại thấy hắn giống như cái gì cũng không có phát sinh , khẽ nâng ly rượu trong tay , tao nhã đưa đến bên môi, nhất cử nhất động, bình thản ung dung.
An Ninh trong lòng âm thầm bội phục, nàng đã trải qua kiếp trước, đối với thân phận mẫn cảm này,Thần vương so với hoàng tử còn tôn quý hơn, nàng vẫn là có vài phần nghe thấy, người này nội liễm trầm ổn, sâu không lường được, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!
Đối mặt với lời bịa đặt của Tô Cầm, hắn vẫn bình thản coi như cùng hắn không quan hệ .
An Ninh liễm hạ mặt mày, che khuất suy nghĩ trong ánh mắt, cảm nhận được ánh mắt trên người , nàng hoàn toàn tin tưởng, nếu là không có hoàng thượng, hoàng hậu cùng với Thần vương ở đây, nhóm quý nữ này chắc chắn hướng tiến lên đây đối với nàng hạ quyền cước !
Họa thủy a họa thủy! An Ninh trong lòng cảm thán, nam nhân này quá mức vĩ đại, thật đúng là không phải một chuyện tốt, người ở bên cạnh tùy thời đều có thể gặp tai ương!
Sùng Chính đế thấy "Yêu sách " của Tô Cầm lại một lần nữa không chọc giận được Thương Địch, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, lại nhìn An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, vẻ mặt bình tĩnh, đối mặt với ánh mắt của nhiều người như vậy ,vẫn như trước mặt không đổi sắc, nhưng thật ra có vài phần phong cách của đại gia tộc, nhất thời đối An Ninh càng thêm vừa lòng, cẩn thận châm chước, chi bắng rèn sắt khi còn nóng, đem hôn sự của Thương Địch định cho xong .
"Này thật thú vị , vậy ngươi nói ra xem xem , ngươi là như thế tác hợp cho bọn họ ." Sùng Chính đế mặc kệ Tô Cầm nói là thật hay giả, cho dù là giả , hắn hôm nay cũng muốn đem giả biến thành thật .
Tô Cầm thấy hoàng đế phối hợp, trong lòng mừng rỡ, thân hình cao lớn rời khỏi chỗ ngồi, cố ý đi đến trước mặt An Ninh, "Sớm đã cảm thấy An Bình hầu phủ nhị tiểu thư cùng Thần vương điện hạ là ông trời tác hợp cho..."
Tô Cầm trong đầu chuyển động , hắn cũng không tin, hôm nay lại không xé bỏ được vẻ trấn định trên mặt kia của An Ninh, hắn nhưng thật ra thực chờ mong nhìn thấy An Ninh kích động.
"A... Ngươi... Ta... Không phải..." An Ninh giống như đột nhiên bừng tỉnh,vẻ bình tĩnh vừa rồi nhất thời biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ mặt thất kinh hoảng sợ, hé ra khuôn mặt đỏ bừng, ấp úng , vội vàng muốn giải thích cái gì, lại bởi vì quá mức bối rối, mà ngay cả một câu cũng nói không rõ ràng.
Tô Cầm tuấn mi phong lưu phóng khoáng khẽ nhướng, "Không phải cái gì?"
Trong lòng phá lệ vui sướng, rốt cục thì bị hắn công phá đi! Lúc này, tất cả mọi người ở đây bởi vì An Ninh đột nhiên biến hóa mà nghi hoặc , trong lòng cũng có nghi vấn giống như Tô Cầm , không phải cái gì?
An Ninh thấy chính mình diễn đã đủ , nhưng nàng biết, ở mặt ngoài vẫn không thể lơi lỏng, nàng biểu hiện càng kích động, thì càng đối với nàng có lợi!
Nén nhin vẻ mặt đỏ bừng, nói, "Không phải như ngươi nói ... Hoàng thượng, thần nữ là trong sạch ... Thần nữ còn chưa cập kê, như thế nào có thể tự mình..." Nói tới đây, An Ninh lại cúi đầu, hoàn toàn là một cái thẹn thùng tiểu cô nương bộ dáng,vài phần kích động, nhưng thật ra càng thêm chọc người thương tiếc, "Thần nữ còn tưởng rằng vị công tử này nói là người khác, ai ngờ... Thần nữ oan uổng a!"
Lời An Ninh vừa rơi xuống, người ở đây nhất thời thần sắc khác nhau, chúng thế gia quý nữ vốn dĩ trong mắt ghen tị hơi có dịu đi, một bộ sớm 'Biết là như vậy' biểu tình, An Bình hầu phủ nhị tiểu thư này mặc dù bất phàm không sai, nhưng chưa kịp kê, chung quy là quá mức non nớt,một nam nhân như Thần vương , lại làm sao có thể thích một cái ngây ngô tiểu nha đầu? Xem ra các nàng là nghĩ nhiều rồi.
Tô Cầm mới vừa rồi mặt mày còn có vài phần tự đắc nhất thời sụp xuống hẳn,vui sướng trong lòng cũng nháy mắt biến mất không thấy, vẻ mặt trấn định bình tĩnh của nàng vừa rồi, coi như chuyện đã xảy ra cùng nàng không quan hệ, chẳng lẽ nàng thật sự đem chính nàng trở thành người ngoài cuộc? !
Nàng là thật sự như lời nàng nói hậu tri hậu giác, hay là đang diễn trò?
Tô Cầm đánh giá cẩn thận An Ninh, nhìn bộ dạng không biết làm sao của nàng, khuôn mặt đỏ bừng, cơ hồ nhìn không ra dấu vết diễn trò, lập tức, Tô Cầm trong lòng trăm phần không biết là tư vị gì, hắn ở bên này chủ đạo sách hoạch lâu như vậy, nhưng An Ninh này lại tốt lắm, hoàn toàn không có đem sự tình xem ở trong mắt!
Tô Cầm trong lòng thất bại nói không nên lời .
"Công tử cùng Thần vương điện hạ giận dỗi, nhưng cũng đừng trêu đùa tiểu nữ tử a... Thực không phúc hậu!" An Ninh cúi đầu nhỏ giọng lầu bầu nói, thanh âm tuy nhỏ, nhưng trong trong đại điện im lặng ngay cả thanh âm của một cây kim rơi xuống đều nghe thấy , lại bị mọi người nghe được vô cùng rõ ràng.
Lập tức, một caunày của An Ninh lập tức gợi lên trí nhớ của mọi người, cái tin đồn kia... Hóa ra là Tô Cầm cùng Thần vương giận dỗi a! Mọi người càng nghĩ, càng cảm thấy tin đốn kia là sự thật. Nhất thời, địch ý của các nàng đối với An Ninh hoàn toàn biến mất, nhưng ánh mắt nhìn Tô Cầm , lại trở nên bao hàm ghen tị cùng địch ý oán thầm.
Tô Cầm sắc mặt một trận thanh một trận trắng, vô cùng đặc sắc, hung hăng trừng mắt An Ninh, nữ nhân này...
An Ninh lại đột nhiên cả kinh, dường như ý thức được chính mình nói sai gì rồi , không ngừng bồi tội, "An Ninh không phải ý tứ này, An Ninh... Ta... An Ninh quá nhỏ, không hiểu lễ nghi, không biết nặng nhẹ..."
Nàng vội vàng muốn vì chính mình giải thích, nhưng là, chính là càng bôi chùi càng đen, bất quá, đen cũng phải là "đen" chính nàng, mà là "đen" Tô Cầm! Xem vẻ mặt của Tô Cầm kia đặc sắc vô cùng, trong lòng không khỏi dâng lên một tia khoái ý,đó chính là kết cục của việc đem nàng trở thành tấm bia đỡ!
Nàng biết chính mình hiện giờ không thể giương mũi nhọn quá lộ liễu , nhưng không có nghĩa là, nàng không có biện pháp "đơn giản" đánh trả!
Tô Cầm sắc mặt càng ngày càng âm trầm, không phải ý tứ này? Vậy nàng là có ý tứ gì? Lời của nàng lọt vào trong tai của những người khác, chính là ý tứ này!
Một cơn giân trong lòng tích tụ , Tô Cầm càng nghĩ càng không biết tư vị gì, thật buồn bực là, hắn còn không thể phát tiết ra, mới vừa rồi An Ninh này còn nói nàng quá nhỏ không hiểu chuyện, nếu là hắn trách tội, kia chẳng phải càng tỏ ra hắn không có độ lượng .
Huống hồ, là hắn "Trêu cợt" An Ninh trước, nhưng không chỉ không có đạt tới mục đích, hiện giờ lại đẩy chính mình lâm vào hoàn cảnh như vậy, thất bại hừ lạnh một tiếng, Tô Cầm căm giận trở lại vị trí,vốn dĩ tính toán muốn "Gây sóng gió" giờ đã hoàn toàn biến mất.
Hắn thế nào còn dám a! Nha đầu kia nếu thật sự là đơn thuần, kia cũng đơn thuần đến đáng sợ!
Nhưng Thương Địch vẫn ngồi ở bên cạnh, gần gũi lưu ý hết thảy cũng không cho rắng như vậy , nữ tử này không phải đơn thuần, mà là khôn khéo!
Mới vừa rồi, hắn vốn có tức giận, cũng muốn dùng phương pháp cúa chính mình làm cho Tô Cầm có chừng có mực, nhưng là, trong lúc vô tình lưu ý đến nữ tử này trấn định khác thường, lại làm cho trong lòng hắn sinh ra vài phần tò mò,mặc dù, bị nhiều ánh mắt tràn ngập địch ý như vậy vây quanh , vẫn có thể bình thản ung dung , nữ tử như vậy thật đúng là hiếm thấy! Hắn là có chút muốn nhìn nàng sẽ giải quyết chuyện này như thế nào, cho nên hắn liền bất động thanh sắc.
Nhưng không có dự đoán được, nàng so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn thông minh hơn rất nhiều, lại dùng cách này, không chỉ chận được miệng của Tô Cầm , còn tiêu trừ địch ý của những người đó đối với nàng , đem tất cả "hãm hại" còn nguyên trả lại cho Tô Cầm.
Thân là bạn tốt, năng lực của Tô Cầm hắn là xem ở trong mắt , trên đời này, người có thể làm cho Tô Cầm kinh ngạc cũng không có mấy người, nữ tử này quả nhiên là không đơn giản !
Không phúc hậu? Thương Địch vuốt ve ly rượu trong tay, hưng trí dạt dào liếc mắt nhìn An Ninh , phê bình rất đúng a! Tô Cầm hắn chính là không phúc hậu!
Tình thế bình ổn, An Ninh ngồi trở lại vị trí, cảm nhận được ánh mắt của Thương Địch, An Ninh trong lòng càng thêm cảnh giác, Thương Địch cũng không phải là người bình thường, người khác có lẽ không có nhìn thấu nàng đang diễn trò, nhưng Thương Địch thì không nhất định , hít thở thật sâu, ở trước mặt hắn, nàng càng phải thật cẩn thận.
"Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, nguyên lai là Cầm công tử..." An Như Yên ý thức được cái gì, vội vàng ngậm miệng, thiếu chút nữa lại mạo phạm Tô Cầm cùng Thần vương, trong lòng nghĩ mà sợ, thở dài nhẹ nhõm một hơi, ít nhất An Ninh không phải là người Thương Địch ái mộ , hừ!Chút bản lĩnh kia của An Ninh , lại làm sao có thể làm cho Thần vương mê muội?
An Bình hầu phủ có An Như Yên nàng ở đây , An Ninh vĩnh viễn đừng mơ tưởng trở thành tiêu điểm của mọi người ! Nàng cả đời này đều phải hung hăng đem An Ninh dẫm nát dưới chân!Nghĩ như vậy, An Như Yên cầm lấy bức "Mẫu đơn tranh diễm" từ trong tay Dĩnh Thu , cung kính dâng lên hoàng hậu nương nương, "Nương nương, đây là tâm ý của thần nữ , thỉnh hoàng hậu nương nương vui lòng nhận cho!"
Hoàng hậu nương nương nhớ đến biểu hiên vừa rồi của An Như Yên , trong lòng vẫn như trước không vui, ánh mắt dừng ở vật nằm trên tay nàng, mâu quang vi liễm, nhìn xem cũng không sao.
"Ngân Sương, đem vật này mở ra xem xem, An Bình hầu phủ đại tiểu thư nhưng là đệ nhất tài nữ của Đông Tần quốc ta , bản cung liền làm cho mọi người cùng nhau mở rộng tầm mắt xem phong thái của đệ nhất tài nữ, các ngươi cũng đi theo học chút !" Hoàng hậu nương nương cho Ngân Sương một cái ánh mắt, phân phó nói.
Một phen khen ngợi, làm cho An Như Yên càng thêm tự đắc tràn đầy, nàng tin tưởng, chỉ cần bọn họ thấy được bức tranh thêu này,nhất định sẽ vô cùng kinh diễm, đối với nàng tâm phục khẩu phục!
An Ninh thoáng nhìn biểu tình trên mặt của An Như Yên , trong mắt hiện lên một chút biến hoá kỳ lạ, An Như Yên a An Như Yên, cũng không khỏi cao hứng quá sớm đi !
Mới vừa rồi, An Như Yên cho nàng hai phần đại lễ, hiện tại,cũng nên là lúc nàng hoàn lễ rồi!
|